BÀI HỌC SỐ 31: HÃY HIỂU RỎ CHÍNH MÌNH.

NHỮNG BÀI TĂNG TRƯỞNG TÂM LINH NGƯỜI LÃNH ĐẠO:

BÀI HỌC SỐ 31: HÃY HIỂU RỎ CHÍNH MÌNH.

(Sưu Tầm)

Các tín đồ cần được dạy dỗ rằng họ có thể sống một đời sống đắc thắng. Chúa Jesus đến để ban cho chúng ta chiến thắng. Ngài đã chiến thắng thế gian, ma quỷ, tội lỗi và cả sự chết ( Giăng16:33; Hêb 2:14). Ngài giành chiến thắng ấy để cho chúng ta sự tự do, vui mừng và đắc thắng. Qua đức tin nơi Ngài chúng ta trở nên những kẻ chiến thắng – đức tin của chúng ta chiến thắng thế gian (1 Giăng 5:4-5). Điều này không có ý nói rằng chúng ta sẽ không gặp khó khăn hoặc không bị tấn công gì cả. Phủ nhận hay xem nhẹ hoặc không hiểu lẽ thật này sẽ sản sinh ra thái độ sơ suất và nông cạn. Chân lý luôn nằm giữa hai thái cực ấy. Rô-ma 8:37 nói ” Trái lại, trong mọi sự đó, chúng ta nhờ Đấng yêu thương mình mà thắng hơn bội phần “. Một trong những nhu cầu lớn nhất mà tín đồ hiện nay có thể có là học biết cách sống trong chiến thắng ấy. Nhiều người không biết về điều này, và kẻ thù lợi dụng điều đó để tiêu diệt đời sống tín đồ.

Do đó ,sự hiểu biết sâu xa về đời sống chính mình và bước theo Chúa thật rất cần thiết.Quan trọng hệt như việc biết chúng ta đang ở đâu trong cuộc sống vật chất thì việc nhận biết chúng ta đang ở đâu trong đời sống thuộc linh cũng vậy.Nếu không, chúng ta sẽ rơi vào sự lẫn lộn và tự lừa dối mình. Điều này xảy ra là do mỗi tín đồ hay mỗi người Mục sư lãnh đạo đều có khả năng tự lừa dối mình. Chúng ta vẫn còn sống trong xác thịt, và xác thịt ấy hàng ngày vẫn chống lại Thánh Linh ( Ga-la-ti 5 :17). Xác thịt luôn muốn lên mình,cướp lấy sự vinh hiển của Chúa Jesus và khiến ” cái tôi” lên Ngai. Việc chúng ta đóng đinh xác thịt mỗi ngày có thể giải cứu chúng ta để chúng ta thực sự bước đi theo Thánh Linh. Gia cơ nói rằng chúng ta phải làm theo Lời, chứ không chỉ nghe, bởi vì khi ấy chúng ta sẽ tự lừa dối mình. Như vậy một người ” Nghe Kinh Thánh” có thể tự lừa dối chính mình do tin rằng mọi chuyện sẽ tốt đẹp bởi vì người ấy đã tham dự nhóm thờ phượng mà không cần làm gì cả. Nhưng Lời Chúa không phải chỉ để nghe vui tai mà để làm theo.

Nhu cầu căn bản của con người .

Sự cứu rỗi là sự thông công. Không ai muốn bị loại trừ. Tất cả chúng ta đều muốn cảm thấy được cả Chúa lẫn con người yêu thương đón nhận. Mọi người đều muốn đạt được điều gì đó và cảm thấy mình đã làm được những điều tốt. Ai cũng muốn thành công, và sự sợ thất bại rất phổ biến giữa con người. Mọi người đều có nhu cầu được tự do. Mọi người đều muốn tự cung cấp cho bản thân và cải thiện mức sống. Ai cũng có những ước mơ mà họ muốn trở thành hiện thực. Ai cũng cần chân lý và thực tại,cũng như sự sôi động, mục đích, sự bảo vệ, bình an và thỏa mãn.

Chúng ta là những tạo vật có nhiều nhu cầu trong mọi lãnh vực của đời sống. Chúng ta có những nhu cầu thuộc linh, thuộc thể, thuộc hồn ,nhu cầu xã hội và tài chính. Sâu thẳm bên trong con người chúng ta, chúng ta ước mong những nhu cầu đó được đáp ứng, và chúng ta để phần lớn đời sống mình cố gắng thỏa mãn những nhu cầu ấy. Điều đó một phần do Chúa dựng nên chúng ta như vậy, và phần khác do sự Sa ngã dẫn đến sự thiếu thốn, khiến con người mong mỏi sự thay đổi, là cái mà trên thực tế con người không có khả năng làm được .Tấm lòng và tâm trí chúng ta bồn chồn,và sự bình an,yên nghỉ và thỏa mãn chỉ có thể tìm thấy trong Đức Chúa Trời.

Tín đồ cũng cần theo đuổi những điều đó. Đến với Đức Chúa Trời nghĩa là hiểu rằng chỉ duy Ngài mới có thể thực sự đáp ứng những nhu cầu của chúng ta. Tất cả các nhu cầu đều có thể bị bóp méo, khiến người ta thu mình và cố gắng tự giải quyết vấn đề mà không đúng chạm đến cái tôi và không cần đến Đức Chúa Trời. Do đó nhu cầu :

# Thành công có thể biến thành tham vọng, phù hoa và tự tôn.

# Thông công có thể sinh ra sự sợ con người .

# Sự chu cấp có thể dẫn tới tham lam hay sợ hãi.

# Tình yêu có thể dẫn đến việc lạm dụng người khác cho lợi ích của bản thân.

Thay vì yêu thương con người và sử dụng tiền bạc thì nhiều Mục sư lãnh đạo lại yêu thương tiền bạc và sử dụng con người, con người trở nên phương tiện thay vì mục đích, con người trở nên đối tượng của lạc thú thay vì là đối tượng để Mục sư phục vụ một cách yêu thương và vô điều kiện. Nếu “cái tôi” lên Ngai mà không bị cản trở, những sự đam mê sẽ được buông thả. Khi ấy mọi thứ phải phục vụ cái tôi, hay tính xác thịt nổi lên và những vật cản giữa đường sẽ bị gạt bỏ. Chỉ khi một người thực sự gặp gỡ Chúa Jesus và kinh nghiệm tình yêu của Ngài mới có thể phát triển một đức tin chân thật và mạnh mẽ. Nếu không có sự tin tưởng ấy, sự vô tín, nghi ngờ, sợ hãi và đố kỵ sẽ nuôi dưỡng sự tự khẳng định mình và sự cuồng nhiệt bảo vệ lợi ích riêng.

Tất cả những nhu cầu chúng ta đã nhắc tới có thể được đáp ứng bởi Đức Chúa Trời và khi ấy chúng ta bước vào sự yên nghỉ của đức tin. Nếu những nhu cầu này không được đáp ứng bởi Đức Chúa Trời, mục sư và tín đồ sẽ trở nên xác thịt và cư xử giống hệt như con cái của thế gian (1 Cor 3:1-3).Tuy nhiên thành công bên ngoài không nhất thiết ám chỉ sự trưởng thành của sự sống bên trong của bạn. Mọi sự thành công đều là ơn từ Đức Chúa Trời và cần phải làm vinh hiển Chúa bởi vì Ngài đã làm việc qua những con người không trọn vẹn. Nhưng khi sự sống bên trong trưởng thành thì các nguồn của bạn đều ở nơi Chúa và bạn phụ thuộc vào Chúa mỗi ngày. Điều đó sẽ luôn dẫn đến bông trái bên ngoài. Để có trái, mọi nhánh cần phải dính liền với gốc và cần được tỉa sửa ( Giăng 15:1-7). Cái tôi chống lại quá trình này một cách dữ dội và do đó lòng ích kỷ cùng tính xác thịt phải bị đóng đinh mỗi ngày. Nếu không sẽ không có bông trái nào cả, mà chỉ có cái tôi kèm với vẻ tri thức đạo mạo, chức danh Giáo phẩm giáo hội ,vị trí ảnh hưởng của nó ,cứ vẫn còn là ” hạt giống ” khô héo trơ trọi giữa thế gian.

Advertisement