HUẤN LUYỆN CHỮA LÀNH THIÊNG LIÊNG BỞI MỤC SƯ CURRY BLAKE TOÀN BỘ QUYỂN SÁCH MỚI NHẤT NĂM 2021

HUẤN LUYỆN CHỮA LÀNH THIÊNG LIÊNG BỞI MỤC SƯ CURRY BLAKE TOÀN BỘ QUYỂN SÁCH MỚI NHẤT NĂM 2021: (Trong 10 năm nay, 50 ngàn người đã được huấn luyện và đã nhận được bàn tay chữa lành như ông vậy)

MỤC LỤC:

1-Tiểu sử Mục sư John G. Lake

2-Bằng cách nào và tại sao Mục Sư Curry Blake đi vào chức vụ chữa lành

3-Uy quyền cuối cùng-tranh luận

4-Tại sao Chúa Jesus chữa lành?

5-Chữa lành như Chúa Jesus

6-Hãy giết những con bò thiêng liêng

7-Chữa lành bởi đức tin

8-Đức tin của ai?

9-Sự chữa lành thiêng liêng và ý muốn của Đức Chúa Trời.

10-sự chữa lành tất cã cho những người nhận được tất cã.

11-Ê-sai 53 và sự chữa lành thân xác

12-Mọi sự đã được trọn

13-Sự khác biệt giữa Cựu Uớc và Tân Ước

14-Sự thật về lời nguyền thế hệ

15-Sự thật về sự xức dầu

16-Sự thật về sự dẫn dắt bởi Chúa Thánh Linh

17-Uy quyền và sức mạnh

18-Làm thế nào để chữa lành

19-Những ý nghỉ chống lại sự chữa lành thiêng liêng

___________________&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&________________________

KINH THÁNH NÓI GÌ VỀ SỰ CHỮA LÀNH THIÊNG LIÊNG?

1. Sự chữa lành thiêng liêng là quyền lợi và trách nhiệm của mỗi

Cơ đốc nhân.

2. Bất kỳ sự cản trở nào đối với sự chữa lành của bất kỳ Cơ đốc nhân nào là không phải đến từ Chúa.

3. Chúa không phải là nan đề của chúng ta, Ngài là sự giúp đỡ của chúng ta.

4. Bất kỳ sự cản trở nào đối với việc chữa lành đều nằm ở phần kẻ thù của chúng ta.

5. Mọi ốm đau, bệnh tật đều có thể vượt qua được bằng cách Cơ đốc nhân thực hiện đức tin và uy quyền trên chúng nó.

6. Kẻ thù không là trở ngại nghiêm trọng và bất kỳ Cơ đốc nhân nào cũng có thể chiến thắng bằng cách sử dụng các công cụ có sẵn và vũ khí do Chúa cung cấp.

7. Kẻ thù chỉ có thể thực sự bị đánh bại bằng vũ khí tâm linh chứ không phải vũ khí xác thịt / tự nhiên do con người nghĩ ra.

8. Cơ đốc nhân và người ngoại đạo, không có đức tin gì trong Chúa cũng có thể được chữa lành khi Cơ đốc nhân áp dụng uy quyền của Chúa ban cho trên quyền lực vương quốc của bóng tối.

9. Tất cả ốm đau và bệnh tật đều là công việc của kẻ thù và sẽ bị đánh bại bất cứ khi nào và bất cứ nơi nào có Cơ đốc nhân áp dụng uy quyền của Chúa ban cho nơi họ đang sống và gặp chúng.

Chương 1: TIỂU SỬ MỤC SƯ JOHN G. LAKE:

-1870 Sinh ngày 18 tháng 3 năm tại Ontario, Canada

-Có 16 anh chị em

-8 người chết vì ốm đau và bệnh tật trước 21 tuổi

-Năm 1886 (16 tuổi) – Được cứu rổi trong một cuộc họp của Quân đội Cứu thế, chuyển đến Hoa Kỳ

-Năm 1891 (21 tuổi ) Được phong chức Mục sư Hội Thánh Giám lý (Methodist), không tham gia mục vụ nhưng bắt đầu làm ra 2 tờ báo

-Năm 1893 (23 tuổi) kết hôn với Jenny Stevens bị bệnh tim

-Liên quan đến John Alexander Dowie (MS có ân tứ chữa lành) trở thành một chấp sự và Anh cả trong tổ chức của Dowie

-1901 (31 tuổi) chuyển đến Zion để học tập và làm việc trực tiếp với Dowie.

-“Tôi sẽ đến Zion để nghiên cứu phương pháp chữa bệnh bằng Thánh Linh để tôi có thể dạy nó.”

-Dowie’s Zion sụp đổ Charles Parham tổ chức cuộc họp Ngũ tuần ở Zion (1906).

-Sự phản đối mạnh mẽ. F. F. Bosworth và Marie Burgess là những người đầu tiên lãnh nhận Phép báp tem bằng Chúa Thánh Linh.

-Sự bức hại trở nên mạnh mẽ đến nỗi F.F. Bosworth rời Zion và chuyển đến Dallas, Tx.

– Bắt đầu Đền tạm Phúc âm Toàn vẹn

– Hội nghị lần thứ nhất của Đức Chúa Trời. Lake tiếp nhận Báp têm Thánh Linh vào tháng 10 năm 1907 (37 tuổi)

-tháng 4 năm 1908 rời đi với tư cách là một nhà truyền giáo đến Nam Phi cùng với gia đình của mình (9 người) và 3 người khác. Không có ai hỗ trợ hết.

-Tháng 5 năm 1908 đến Johannesburg, nơi ông chuyển đổi một nhà thờ của Dowie và tiếp quản nó.

-Ngày 22 tháng 12 năm 1908 Jenny (vợ ông) chết trong khi ông Lake không có mặt ở đó và được chôn cất trước khi ông trở về.

-Lake ở lại 5 năm sau khi Jenny chết.

-Khởi công lập 500 nhà thờ “người bản địa” và 125 nhà thờ “người da trắng”.

-Lake đã ngăn chặn một bệnh dịch và chứng minh “quyền thống trị” của Cơ Đốc nhân đối với vi trùng bệnh tật.

-Ghanh tị: Bowie và Cooper thuyết phục đối tác của Lake, Hezmalhalch cố gắng lật đổ Lake.

-Họ đã viết thư sang Mỹ và kết tội cho những người ủng hộ Lake nói rằng Lake đã lạm dụng tiền trong quỹ hội thánh.

-Tài chính dừng lại cho đến khi điều tra xong. Tiền thu quá thấp

– Lake đã phải gọi những người truyền giáo của mình từ thực địa. -Ông giải thích tình hình. Họ đã tổ chức hiệp thông. Đã trở lại sân trường và chôn cất 14 người đàn ông và phụ nữ.

-Cuộc điều tra đã chứng minh Lake vô tội. Trễ hơn.

-Ngày 1 tháng 2 năm 1913 (43 tuổi) Lake trở lại Hoa Kỳ vĩnh viễn cùng các con của mình.

-Tháng 9 năm 1913 Lake kết hôn với Florence Switzer (1885-1964)

-Vào tháng 1 năm 1914 – Lake đến thăm nước Anh, nơi ông gặp một nhóm gọi là Hội đồng Ngũ tuần Quốc tế.

-Ông quyết định thành lập “Hội đồng Tông đồ Quốc tế. Sau đó, ông quay trở lại U. S. và được mời tham dự sự kiện thành lập Hiệp hội của Chúa ở Hot Springs, AR.

-Tháng 4 năm 1914 (44 tuổi) ông tham dự nhưng không bao giờ tham gia A / G.

-Ông đi bằng xe lửa đến Spokane và được yêu cầu thuyết giáo trong một nhà thờ. “The Church of Truth” (Một nhà thờ “Tư tưởng Mới”)

-Tháng 9 năm 1914 “Sự thật của tôi không phải là sự thật của bạn.” – “Rao giảng thông điệp của bạn và tất cả những điều đó”.

-Irene Pourpore là người đầu tiên tin Chúa.

-A.C. Grier yêu cầu Lake sử dụng các căn phòng bên hông nhà thờ để bắt đầu dạy cách chữa bệnh bằng Thánh Linh và cầu nguyện cho mọi người.

-Lake’s Healing Rooms ra đời.

-Tháng 1 năm 1915 Lake phải chuyển đến các khu lớn hơn. Ông đã chuyển đến 2 tòa nhà. Thứ hai là “Tòa nhà Rookery”. Vì vậy, nhiều người đếnvà ông phải bắt đầu đào tạo những người để giúp ông ấy trong chức vụ.

-Ông bắt đầu một loạt các bài giảng mà ông gọi là “Khoa học về sự chữa lành thiêng liêng” Khi mọi người đến cầu nguyện

– Ông yêu cầu họ phải cam kết đến đều đặn mỗi ngày trong vòng 30 ngày. Ông cũng yêu cầu họ bỏ thuốc của họ lại các phòng chữa bệnh.

-Ông sẽ không nhận một trường hợp nào không hoàn toàn cam kết với một mình Đức Chúa Trời để chữa bệnh.

-Những người không bị bệnh nhưng đang được huấn luyện về phương pháp chữa bệnh cũng phải đến mỗi ngày trong vòng 30 ngày.

-Vào cuối khóa đào tạo, họ giao cho mỗi người một bệnh nhân mắc bệnh nan y và được gửi đến nhà của họ để ở lại và phục vụ cho đến khi người bệnh được chữa khỏi. Nếu họ thất bại, họ không được trở lại Phòng Chữa bệnh, “chức vụ” của họ đã kết thúc.

-Các Phòng Chữa bệnh thiêng liêng hoạt động từ tháng 4 năm 1915 đến tháng 5 năm 1920 gồm có 16 người đàn ông và phụ nữ – những Kỹ thuật viên Chữa bệnh Thiêng liêng (Divine Healing Technicians=DHT) đã nhờ sức Chúa để thực hiện 100.000 ca chữa bệnh bằng tài liệu xác nhận trong khoảng thời gian 5 năm đó. (20.000 ca được chữa lành mỗi năm) Phòng Chữa bệnh của Lake đã chịu trách nhiệm đóng cửa Bệnh viện Deaconess ở Spokane.

-Sau đó, Ông Lake chuyển đến Portland, và đạt được điều tương tự với một nhóm hoàn toàn mới của DHT’s. (100.000 ca chữa lành trong 5 năm) Lake ở Portland từ tháng 5 năm 1920 cho đến tháng 4 năm 1925.

-Sau đó, ông đến Sacramento, CA., San Diego, CA., và đến Houston, TX.

-Khi ở Houston, Lake đã kêu gọi một DHT tên là Jeters đến từ Spokane để giúp ông bắt đầu công việc. Jeters đến cùng vợ, con trai và con dâu.

-Lake phải trở về Spokane và để lại công việc cho ông Jeters chăm sóc.

-Lake tái định cư vĩnh viễn ở Spokane vào năm 1931.

– Khi Lake trở lại Spokane, ông thấy rằng công trình mà ông đã thành lập đã đóng cửa. Ông đã mua một tòa nhà thờ, bắt đầu một nhà thờ và mở các phòng chữa bệnh trong nhà thờ.

-Lake sống ở Spokane cho đến khi qua đời vào ngày 16 tháng 9 năm 1935.

-Vào cuối những năm 1930, tòa nhà phòng chữa bệnh ban đầu (Tòa nhà Rookery) bị thiêu rụi, không còn gì.

-Khi tòa nhà được xây dựng lại, nó hoàn toàn khác. Lake chưa bao giờ đặt chân đến tòa nhà hiện tại. Không có gì của tòa nhà ban đầu còn lại. Tất cả mọi thứ bạn đã nghe về tòa nhà là không đúng sự thật. Đó là sự bịa đặt mang tính cách tiên tri.

-Lake có tổng cộng 12 con.

-Con gái của Lake, Gertrude kết hôn với Wilford Reidt vào năm 1941. Họ thu thập tất cả tài liệu của Lake – và giữ nó cho đến khi nó được chuyển cho một người mà có lời tiên tri bởi mục sư Lake là ông sẽ giao hết toàn bộ tài liệu của ông và tiếp tục chức vụ ông. Một phần tài liệu là một lời tiên tri mà Lake đưa ra vào ngày 24 tháng 5 năm 1934 về người sẽ nhận chức vụ và tiếp tục nó .

LỜI TIÊN TRI NÓI VỀ MỤC SƯ CURRY BLAKE BỞI JOHN G. LAKE ĐƯA RA ngày 24 tháng 5 năm 1934 – Spokane, WA.

(Được đưa ra trong buổi lễ làm chứng trong nhà thờ Apostolic Tabernacle Lincoln&Main)

-Sẽ có bóng tối lớn của nhà thờ.

-Mặt đất thu nhập được từ kẻ thù sẽ bị mất và các giáo sư giả sẽ nổi lên và các tiên tri giả mà lời nói của họ sẽ có tiếng vang của sự thật nhưng sẽ không có chất lượng.

-Họ là những người sẽ làm theo sau khi đạt được, và lòng tham sẽ là Chúa của họ. Họ sẽ trưng bày các công trình nhưng tầm nhìn của họ Đức Chúa Trời phán. Họ sẽ không tôn cao Ta, nhưng sẽ tôn cao bản thân và giáo lý của chính họ.

-Chống lại điều này, sẽ có Thánh Linh của Ta, sẽ có một người trẻ tuổi, một giọng nói khác đang khóc trong vùng hoang dã để mở đường cho Chúa, khôi phục những đường lối cũ và xóa bỏ khoảng cách khủng khiếp trong bức tường ngăn chặn lũ lụt tội lỗi và thế gian đang ập đến, chắc chắn sẽ ở trong nhà thờ vào ngày hôm đó. Điều này sẽ bị từ chối bởi những người đàn ông và anh em sẽ không hiểu và cũng không chấp nhận anh ta.

Ta sẽ lấp đầy người ấy bằng Thần Khí của Ta, với tâm trí của Ta. Lời của anh sẽ là lời của Ta, suy nghĩ của anh ấy, là suy nghĩ của Ta. Ta sẽ kể lại những điều mặc khải của anh ấy sẽ là chìa khóa mở hòm kiến ​​thức thiêng liêng.

Sự sống của người ấy sẽ quý giá đối với Ta, vì thần khí của người ấy sẽ phát xuất từ ​​Thần Khí Ta và cho thế hệ của anh sẽ thấy sự viên mãn của Ta.

Anh ấy sẽ được sinh ra khi ngày mà đất nước đã ngừng phát triển, vì Ta sẽ đưa anh ta ra ngoài vào ngày cuối cùng. Anh ấy sẽ dâng mình cho Ta ngay sau khi đã được dâng hiến lúc còn nhỏ. Anh ấy sẽ không để ý đến những giọng nói có thể cản trở anh ấy, vì anh ấy bị tách ra khỏi công việc mà Ta đã gọi anh ấy.

Anh ấy sẽ tìm kiếm Ta cả đêm lẫn ngày. Ta sẽ loại bỏ mọi trở ngại nào chống lại các mục đích của Ta. Ta sẽ sử dụng anh ấy một cách mạnh mẽ vì anh ấy sẽ không chỉ tiếp tục dòng chảy của chức vụ này, mà anh ta sẽ mang nó đến độ sâu thậm chí còn lớn hơn. Trái tim và khối óc của anh ấy sẽ dành cho hội thánh của Ta và anh ấy sẽ xây dựng nó như người cha dạy và đào tạo một đứa con trai.

Những công việc tuyệt vời đã được xem thấy, sẽ xuất hiện như vô ích đối với tôi vì anh ấy sẽ làm những việc lớn hơn tôi vì anh ấy nhu mì và tìm kiếm hòa bình khiến anh ấy tự hào về cuộc sống và tinh thần thành tựu đã thấm nhuần anh ấy ngay từ khi còn nhỏ, Tôi phải ra đi.

Kẻ thù sẽ cố gắng giết anh ta trong vòng mười lăm năm kể từ ngày tôi chết.

Trước ngày anh ta đạt đến 10 năm sau nữa, anh ấy sẽ thấy tất cả những điều này bắt đầu. Chúa phán như vậy.

Chương 2: TIỂU SỬ CỦA MỤC SƯ CURRY BLAKE:

Tôi sinh ngày 1 tháng 4 năm 1959

Một đứa con duy nhất trong gia đình

Khi tôi 17 tháng tuổi, chúng tôi đang ở trong một buổi họp mặt gia đình.

Khi cha tôi đang đi, tôi trượt ra khỏi cửa và ở phía sau xe mà ông không nhìn thấy tôi.

Ông ấy lùi xe lại và chạy cán lên tôi.

Da đầu bị rách từ tai này sang tai khác. Tai phải bị xé toạc.

Ông ấy nghĩ tôi đã chết. Ông ta chạy vào nhà la hét, “Tôi đã giết em bé của chúng ta ”.

Ông chạy ra đón tôi, ngoáy tai, đưa tôi đến bệnh viện.

Tôi không thể sống. – Mẹ cầu nguyện.

Bác sĩ nói: “Nếu bé còn sống, nó sẽ là một người không biết gì hết.” – Mẹ cầu nguyện

Chúa chữa lành, nó không có dấu hiệu tổn thương não nào hết.

Bác sĩ nói: “Bé không có tóc, không có thính giác”. – Mẹ cầu nguyện

Bác sĩ làm việc trên nó sau 6 giờ 172 mũi may

Nó có thể tự học đọc bằng cách sử dụng Kinh thánh KJV.

Bé đọc Kinh Thánh 4 lần trước khi bắt đầu đi học.

Được cứu rỗi và biết Chúa vào năm 9 tuổi.

Đã gia nhập vào Cảnh sát An ninh Hoa Kỳ – Đội Cứu hộ Para

Được gọi để giảng. (Nhánh Baptist nhưng tin rằng Chúa có thể chữa lành)

Đã gặp người bạn đời và kết hôn.

Sanh đứa con gái đầu lòng – Erika Dawn Blake – sinh ngày 17 tháng 11 năm 1978

Con bị khối U máu trên đầu

Bắt đầu học chữa bệnh – được đào tạo dưới những điều tốt nhất. Một số kết quả, nhưng không đủ.

Sanh đứa con trai thứ nhì, John sinh ngày 9 tháng 3 năm 1980.

Con gái lớn Erika qua đời vào ngày 13 tháng 2 năm 1981 – được mọi người cầu nguyện.

Chôn cất cô ấy vào ngày 14 tháng 2 năm 1981 – ngày lễ tình nhân.

Sanh con gái thứ 2, Christel sinh ngày 20 tháng 10 năm 1981

Sanh con gái thứ 3, Angela Rebekah Blake sinh ngày 6 tháng 11 năm 1982

Thực hiện lời thề với Chúa để tìm câu trả lời về sự chữa lành và giúp đỡ người khác.

Đã nghiên cứu tất cả các nhà truyền giáo chữa bệnh.

Wigglesworth – tuyệt vời nhưng không bao giờ học theo ông cách chữa lành được.

Nghe nói về ông Mục Sư John G. Lake – Ông ấy đã làm công việc chữa lành và dạy nó và có thể học được.

Đã tìm kiếm thêm thông tin – đã tìm thấy con gái và con rể của ông John G. Lake.

Gọi điện thoại và hỏi hàng tuần.

Đã đưa ra lời chứng – đưa ra ngày tháng – tiên tri về người sẽ tiếp tục chức vụ ông sau khi ông Lake qua đời.

Tôi ra đời vào năm đất nước đang phát triển – 1959

25 năm kể từ ngày ông John G. Lake chết – satan cố gắng giết người.

Tháng 12 năm 1983 – Gertrude qua đời

Tháng 6 năm 1987 – Wilford qua đời – chuyển tất cả thông tin còn lại cho tôi.

Tôi đã nói với Chúa – công việc này sẽ chết nếu tôi không thể tiếp tục mang nó với sức mạnh và kết quả tương tự như ông John G. Lake đã có.

1989 – Té từ cửa sổ tầng 2 – chết 45 phút.

Vẫn học tập và nghiên cứu – 1995 – Pauline Parham thuyết giảng tại Houston TX ngoại ô.

Khi ở đó – tôi tìm bà Jeters. (Con dâu của người đàn ông mà Lake để lại phụ trách nhà thờ ở Houston.)

Tìm thấy cô ấy trong một viện dưỡng lão.

Đã có hướng dẫn sử dụng. Đã ghi chú.

2 năm sau – bà chết – bà giao hết sách hướng dẫn sử dụng cho tôi.

Đã nhận hướng dẫn sử dụng – bắt đầu nghiên cứu nó và phục vụ khác nhau.

9 tháng. phục vụ tại nhà – 100% được lành bệnh.

Được mời trên Sid Roth TV & Radio – cầu nguyện cho nhà sản xuất của anh ấy – bệnh ung thư được chữa lành ngay lập tức.

Những người đang nghe trên đài phát thanh ngay lập tức được chữa lành.

50.000 người học về sự chữa lành thiên thượng được đào tạo – nhận được kết quả. Hiện đang đào tạo trung bình 10.000 người mỗi năm

9 người chết được sống lại:

2 đứa trẻ trong bụng mẹ chết 2 tuần được sống lại

một người phụ nữ trong nhà xác đã sống lại

Angelo bị bắn bởi chú của mình – chết và sống lại

Ung thư- được chữa lành

AID – được chữa lành

Động kinh – được chữa lành

Bệnh bạch cầu – được chữa lành

Bệnh lao – được chữa lành

Mù – được chữa lành – mù hoàn toàn, nhìn thấy ánh sáng qua con mắt thủy tinh của mình

Điếc – được chữa lành

Hội chứng Down – được chữa lành

Các cơ quan bị thiếu – được thay thế

Nội tạng bị loại bỏ – được tái tạo

Các chi ngắn – dài ra

John Lake – 20.000 lần chữa lành mỗi năm – Curry Blake 30.000 lần chữa lành mỗi tháng.

Những ngày tốt đẹp cũ có nghĩa là phải được vượt qua.

Bé gái ở N.C. bị bệnh bạch cầu – 3-4 lần truyền máu mổi tuần được chữa lành

Cô bé người Tây Ban Nha ở Dodge City, KS được chữa lành

Người đàn ông chống gậy thép ở Harrisburg, PA được chữa lành

Người phụ nữ ngồi xe lăn với MS ở Harrisburg, PA được chữa lành

Người phụ nữ ở Normal, IL – bị tàn tật 7 năm được chữa lành

Người đàn ông mắc bệnh Parkinson ở Dallas tại cuộc họp của David Hogan được chữa lành

Cô gái khiếm thính trong VA. có thể nghe tốt hơn mẹ cô ấy

Mục sư bị liệt trong tai nạn xe máy -10% cơ hội sống, 0% để đi bộ – dịch vụ được tổ chức 3 ngày sau – hoàn toàn được chữa lành

Người đàn ông bị liệt trên ghế lăn ở Portland – đi bộ trong cuộc họp

Portland, Oregon Người đàn ông bị ung thư giai đoạn cuối – đã được chữa lành

Angelo ở Ý – bị chú bắn – hỗ trợ sự sống – chết và quay trở lại

Người phụ nữ phật tử Thái Lan – ung thư – đã lành – đến bệnh viện để thở sau đó bị đưa nhầm thuốc – chết – nhìn thấy Chúa Giê-su – sống lại

Người phụ nữ Thái bị AIDs – John đuổi tà linh AIDs đi – bác sĩ đã xác nhận được chữa lành

John làm chứng cho người phụ nữ Phật giáo cầu mưa – John ra lệnh không mưa trong 3 ngày, sau đó mưa – cả làng mở lòng ra với Chúa.

Nhân chứng của Đức Giê-hô-va – mở lòng ra với Chúa

Cậu bé bị trộm xe – bị giết trong cuộc rượt đuổi – được sống lại.

Người đàn ông bị đau tim – được sống lại bằng điện thoại di động

Người đàn ông ở Jax, FL – não chết 13 ngày – lây nhiễm vi rút – sống lại

2 em bé trong bụng mẹ chết được sống lại

Chấp sự và người phụ nữ điếc ở Grand Junction, CO – cả hai đều được chữa lành ngay lập tức

Người phụ nữ chết trong quân ngũ ở Harrisburg, PA sau khi tôi rời đi – họ giúp cô ấy sống lại được.

Chương 3: LỜI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI LÀ THẨM QUYỀN CUỐI CÙNG

Lời của Đức Chúa Trời trong Kinh Thánh là thẩm quyền cuối cùng của chúng ta. Kinh nghiệm của chúng ta phải được Kinh thánh đánh giá chứ không phải lấy Kinh thánh đánh giá bằng kinh nghiệm của chúng ta.

Lời Chúa là Lời được vững lập đời đời trên Trời, chúng ta phải vững lập Lời Ngài trên đất.

Thi Thiên 119: 89-92 :

“Hỡi Chúa muôn đời, lời Ngài được vững lập đời đời trên trời.

Sự thành tín của Ngài còn đời này đến đời kia. Chúa đã thiết lập trái đất và nó còn vững bền.

Tùy theo mạng lệnh Chúa, các điều đó còn vững đến ngày nay.Vì muôn vật đều hầu việc Chúa.

Nếu luật pháp của Chúa không là niềm vui thích của tôi, ắt tôi đã phải chết trong cơn hoạn nạn của mình.”

Lưu ý rằng Lời của Đức Chúa Trời là MÃI MÃI. Nó sẽ không bao giờ thay đổi.

Những gì Ngài nói ngày hôm nay, sẽ còn nói mãi 100 năm nữa.

Bạn sẽ không khiến Đức Chúa Trời thay đổi ý định của Ngài để đồng ý với bạn. Bạn phải thay đổi suy nghĩ của mình để đồng ý với Ngài.

Lời của Chúa đã được vững lập.

Từ “vững lập” trong Thi thiên 119: 89 là từ tiếng Do Thái, natsab (nawtsab ‘); bền vững – OT # 5324 có nghĩa là: đóng quân, trong các ứng dụng khác nhau (nghĩa đen hoặc nghĩa bóng): (đặt làm ranh giới). Nó được dịch trong Phiên bản King James là: bổ nhiệm, dựng lên, thành lập, đặt nền, viên chức, trụ cột, hiện tại, hậu thuẫn, thiết lập (qua, lên), giải quyết, mài giũa, thành lập, (làm cho) đứng (-ing , vẫn, lên, thẳng đứng), trạng thái tốt nhất. (Các con số và sự phù hợp với Từ điển tiếng Hy Lạp-Do Thái mới của Biblesoft. Bản quyền (c) 1994, Biblesoft và International Bible Translators, Inc.)

Điều này có nghĩa là Đức Chúa Trời đã sắp đặt Lời của Ngài như một ranh giới mà không một Cơ đốc nhân nào nên vượt qua được.

Lời Chúa không bao giờ ngừng hoạt động.

**Ê-sai 55:11:”thì lời nói của ta cũng vậy, đã ra từ miệng ta, thì chẳng trở về luống nhưng, mà chắc sẽ làm trọn điều ta muốn, thuận lợi công việc ta đã sai khiến nó. .

Một phương pháp tiếp cận khoa học:

Khoa học đã xác định rằng hạt nhỏ nhất được biết đến là hạt ánh sáng, nhưng họ cũng xác định rằng hạt ánh sáng được cấu tạo bởi hai thành phần nhỏ hơn. Họ tin rằng hai thành phần nhỏ hơn mà chúng ta có thể gọi là âm thanh hoặc sóng âm thanh.

Phỏng đoán của tôi là thế này.

Hai thành phần nhỏ hơn thực sự là âm thanh, và âm thanh là các từ, “hãy thắp sáng” (“light be”).

Trong Sáng thế ký 1: 3, Phiên bản Kinh thánh King James ghi lại Đức Chúa Trời nói: “Hãy có ánh sáng…”, nhưng phiên bản Kinh thánh tiếng Do Thái (và bản dịch theo nghĩa đen của văn bản tiếng Do Thái) Đức Chúa Trời nói, “Hãy thắp sáng ! ”

Khoa học cho chúng ta biết rằng vũ trụ đang giãn nở theo mọi hướng. Tôi tin rằng nếu bạn có thể nổi bật ngoài nơi ánh sáng đã đạt được, sẽ đến một lúc (trong một thời gian rất ngắn kể từ khi ánh sáng di chuyển với tốc độ 186.292 dặm mỗi giây) khi bạn sẽ trải nghiệm một bức tường ánh sáng đi qua bạn.Vào thời điểm ánh sáng đi qua bạn, giọng nói của Chúa nói “Hãy thắp sáng”, sẽ được nghe thấy bởi bạn và bất kỳ ai đi cùng bạn. Lời Chúa vẫn đang được truyền đi. Ánh sáng đang đi phía sau hoặc “dựa trên” Lời của Đức Chúa Trời. Khi ánh sáng đã lấp đầy mọi khoảng trống có sẵn trong sự tồn tại, thì nó sẽ ngừng tiến về phía trước và sẽ “trở lại” với Chúa.

Xin lưu ý: Đức Chúa Trời chỉ bảo Ánh sáng “Hãy có” một lần, và nó vẫn hoạt động giống như sự hoạt động của đồng hồ.

(Trên thực tế, đồng hồ phải được điều chỉnh để phù hợp với ánh sáng, vì thời gian được đo bằng đơn vị ánh sáng.) Đức Chúa Trời không cần phải thức dậy mỗi sáng và bảo trái đất, mặt trăng, v.v., quay quanh mặt trời. Ngài đã nói điều đó một lần và nó vẫn đang diễn ra. Nguyên tắc ở đây là Đức Chúa Trời chỉ phải nói điều gì đó một lần để nó xảy ra. Đức Chúa Trời không phải ra lệnh rằng bất kỳ con người nào phải được chữa lành. Ngài đã nói rồi và đó là một sự thật. Giờ đây, các Cơ đốc nhân tùy thuộc vào việc thiết lập Lời của Đức Chúa Trời trên đất, bằng cách loại bỏ các công việc của kẻ thù khỏi cơ thể của con người. Việc thực thi sự thất bại mà Đức Chúa Trời đã chiến thắng kẻ thù của Ngài là tùy thuộc vào chúng ta. Đức Chúa Trời không phải làm bất cứ điều gì để có hiệu lực chữa bệnh cho bất kỳ người nào. Ngài đã công bố nó rồi.

**Thi-thiên 138: 2 “Tôi sẽ thờ lạy hướng về đền thánh của Chúa, Cảm tạ danh Chúa vì sự nhơn từ và sự chơn thật của Chúa; “ Vì Chúa đã làm cho “Lời Chúa” được tôn cao Hơn cả danh-thinh Chúa.

Đức Chúa Trời đã vĩnh viễn nối việc tuân giữ Lời Ngài với danh Ngài.

Các Tên của Đức Chúa Trời mãi mãi tiết lộ Bản chất và đặc tính của Đức Chúa Trời. Jehovah-Rapha, Jehovah –Shalom, Jehovah-Nissi

**Ma-la-chi 3: 6 Vì ta là Ðức Giê-hô-va, ta không hề thay đổi; bởi cớ đó, các ngươi là con trai Gia-cốp, chẳng bị diệt vong.

**Hê-bơ-rơ 13: 8-9 “Ðức Chúa Jêsus Christ hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không hề thay đổi.

9 Anh em chớ để cho mọi thứ đạo lạ dỗ dành mình; vì lòng nhờ ân điển được vững bền, ấy là tốt, chớ không phải nhờ đồ ăn, là sự chẳng ích chi cho kẻ làm như vậy.”

Toàn bộ chủ đề của Thi Thiên 119 là giá trị của Lời Đức Chúa Trời

**Lu-ca 1:38 Ma-ri thưa rằng: Tôi đây là tôi tớ Chúa; xin sự ấy xảy ra cho tôi như Lời Người truyền! Ðoạn thiên sứ kìa khỏi Ma-ri.

**Lu-ca 2:29 Lạy Chúa, bây giờ xin Chúa cho tôi tớ Chúa được qua đời bình an, theo như lời Ngài;

**Lu-ca 5: 5-7 Si-môn thưa rằng: Thưa thầy, chúng tôi đã làm suốt đêm không bắt được chi hết; dầu vậy, tôi cũng theo “Lời Thầy” mà thả lưới.

6 Họ thả lưới xuống, được nhiều cá lắm, đến nỗi lưới phải đứt ra.

7 Họ bèn ra vọi gọi đồng bạn mình ở thuyền khác đến giúp; bạn kia đến chở cá đầy hai chiếc thuyền, đến nỗi gần chìm.

**Giăng 17:17 Xin Cha lấy lẽ thật khiến họ nên thánh; “Lời Cha” tức là Lẽ Thật.

**Mathi-ơ 22:29 “Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi lầm, vì không hiểu Kinh Thánh, và cũng không hiểu quyền phép Ðức Chúa Trời thể nào.”

**Giăng 10: 30-38 “Ta với Cha là một.

31 Người Giu-đa lại lượm đá đặng ném Ngài

32 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Ta đã làm trước mắt các ngươi lắm việc lành bởi Cha đến; vì việc chi mà các ngươi ném đá ta?

33 Người Giu-đa trả lời rằng: Ấy chẳng phải vì một việc lành mà chúng ta ném đá ngươi, nhưng vì lời lộng ngôn: ngươi là người, mà tự xưng là Ðức Chúa Trời.

34 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Trong luật pháp của các ngươi há chẳng chép rằng: Ta đã phán: Các ngươi là các thần, hay sao?

35 Nếu luật pháp gọi những kẻ được lời Ðức Chúa Trời phán đến là các thần, và nếu Kinh Thánh không thể bỏ được,

36 thì ta đây, là Ðấng Cha đã biệt ra thánh, và sai xuống thế gian, nói: Ta là Con Ðức Chúa Trời, cớ sao các ngươi cáo ta là nói lộng ngôn?

37 Ví bằng ta không làm những việc của Cha ta, thì các ngươi chớ tin ta.

38 Còn nếu ta làm, thì, dầu các ngươi chẳng tin ta, hãy tin những việc ta, để các ngươi hiểu và biết rằng Cha ở trong ta và ta ở trong Cha.”

Chương 4: TẠI SAO CHÚA JESUS CHỮA LÀNH?

“Nếu bạn bắt đầu với một nhận thức sai lầm, mọi suy nghĩ đều có thể sai.”

“Một nửa sự thật là một sai lầm hoàn toàn”

Chúa Giê-su đã không chữa lành để chứng minh Ngài là Đức Chúa Trời. Ngài không hoạt động như Đức Chúa Trời trên đất. Ngài “bỏ tất cả” chính mình Ngài và chỉ hoạt động trong những gì có sẵn cho một người có mối quan hệ đúng đắn với Đức Chúa Trời. Nếu Chúa Giê-su chứng minh Ngài là Đức Chúa Trời bằng cách chữa lành người bệnh, thì 12 môn đồ và 70 người theo Ngài cũng là Đức Chúa Trời vì họ cũng chữa lành người bệnh được.

Chúa Giêsu đến để làm gì?

**1 Giăng 3: 8 “Kẻ nào phạm tội là thuộc về ma quỉ; vì ma quỉ phạm tội từ lúc ban đầu. Vả, Con Ðức Chúa Trời đã hiện ra để hủy phá công việc của ma quỉ. .”

Hãy nhìn vào Chúa Giê-xu thật…

**Mathi-ơ 9: 35-10: 1 – Những Người Làm công được sức dầu Vì Lòng thương xót của Chúa.

“ Ðức Chúa Jêsus đi khắp các thành, các làng, dạy dỗ trong các nhà hội, giảng tin lành nước Ðức Chúa Trời, và chữa lành các thứ tật bịnh.

36 Khi Ngài thấy những đám dân đông, thì động lòng thương xót, vì họ khốn cùng, và tan lạc như chiên không có kẻ chăn.

37 Ngài bèn phán cùng môn đồ rằng: Mùa gặt thì thật trúng, song con gặt thì ít.

38 Vậy, hãy cầu xin chủ mùa gặt sai con gặt đến trong mùa mình.”

Mathi-ơ 10: 1 Ðức Chúa Jêsus gọi mười hai môn đồ đến, ban quyền phép trừ tà ma, và chữa các thứ tật bịnh.”

**Mathi-ơ 14:14 – “Ngài ở thuyền bước lên, thấy đoàn dân đông đúc, động lòng thương xót, mà chữa cho kẻ bịnh được lành.

Và Chúa Giê-su đi ra ngoài, thấy đoàn dân đông đúc, cảm động với họ, và Ngài đã chữa lành bệnh cho họ.”

**Mathi-ơ 20: 29-34 – Người mù được chữa lành nhờ lòng thương xót của Chúa

“29 Ðương khi Ðức Chúa Jêsus và môn đồ ra khỏi thành Giê-ri-cô, thì có một đoàn dân đông theo Ngài.

30 Nầy, có hai người mù ngồi bên đường, nghe nói Ðức Chúa Jêsus qua đó, thì kêu lên rằng: Lạy Chúa, Con cháu vua Ða-vít, xin thương xót chúng tôi!

31 Chúng rầy hai người ấy, biểu nín đi; nhưng họ kêu lớn hơn nữa, rằng: Lạy Chúa, con cháu vua Ða-vít, xin thương xót chúng tôi!

32 Ðức Chúa Jêsus dừng lại, gọi hai người mù đến, mà phán rằng: Các ngươi muốn ta làm chi cho?

33 Họ thưa rằng: Lạy Chúa, xin cho mắt chúng tôi được mở ra.

34 Ðức Chúa Jêsus động lòng thương xót, bèn rờ đến mắt họ; tức thì hai người thấy được và đi theo Ngài.”

**Mathi-ơ 8:2-3- Bệnh phong cùi được chữa lành nhờ lòng thương xót của Chúa

“ 40 Nầy, có một người phung đến gần, lạy Ngài, mà thưa rằng: Lạy Chúa, nếu Chúa khứng, chắc có thể làm cho tôi sạch được.

3 Ðức Chúa Jêsus giơ tay rờ người, mà phán cùng người rằng: Ta khứng, hãy sạch đi. Tức thì người phung được sạch.”

**Mác 5: 18-19 – Những con quỷ ám bị đuổi ra vì lòng thương xót của Chúa

“18Lúc Ngài đương bước vào thuyền, người trước đã bị quỉ ám xin ở lại với Ngài.

19 Nhưng Ðức Chúa Jêsus không cho, phán rằng: Hãy về nhà ngươi, nơi bạn hữu ngươi, mà thuật lại cho họ điều lớn lao thể nào Chúa đã làm cho ngươi, và Ngài đã thương xót ngươi cách nào.”

NHỮNG TƯ TƯỠNG TRUYỀN THỐNG (SACRED COW)

**Mathi-ơ 17: 14-21

“14 Khi Ðức Chúa Jêsus và môn đồ đã trở lại cùng đoàn dân, thì có một người đến gần, quì trước mặt Ngài,

15 mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin Chúa thương đến con trai tôi! vì nó mắc bệnh phong điên, phải chịu đau đớn quá; thường khi té vào lửa, và té xuống nước.

16 Tôi đã đem nó cho môn đồ Chúa, nhưng chữa không được.

17 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi dòng dõi không tin và gian tà kia, ta sẽ ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ nhịn nhục các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến đây cho ta.

18 Rồi Ðức Chúa Jêsus quở trách quỉ, quỉ liền ra khỏi đứa trẻ, và từ giờ đó đứa trẻ được lành.

19 Môn đồ bèn đến gần Ðức Chúa Jêsus, mà hỏi riêng rằng: Vì cớ gì chúng tôi không đuổi quỉ ấy được?

20 Ngài đáp rằng: Ấy là tại các ngươi ít đức tin: vì ta nói thật cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức tin bằng một hột cải, sẽ khiến núi nầy rằng: Hãy dời đây qua đó, thì nó liền dời qua, và không có sự gì mà các ngươi chẳng làm được.

(Bản văn tiếng Hy Lạp không có câu 21) 21 Cho dù loại này không ra đi nhưng bằng sự cầu nguyện và kiêng ăn. “

**Mathi-ơ 9: 14-15

“14 Khi ấy, các môn đồ của Giăng đến tìm Ðức Chúa Jêsus, mà thưa rằng: Cớ sao chúng tôi và những người Pha-ri-si kiêng ăn, còn môn đồ thầy không kiêng ăn?

15 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Trong khi chàng rể còn ở với bạn hữu đến mừng cưới, thì những bạn hữu đó có thể nào buồn rầu được ư? Nhưng đến ngày nào chàng rể sẽ bị đem đi khỏi họ, thì họ mới kiêng ăn.”

Lưu ý: Chúa Giê-xu không thể mắng họ không kiêng ăn bởi vì Ngài đã nói rằng họ sẽ không kiêng ăn cho đến khi Ngài bị bắt khỏi họ. Tuy nhiên, Ngài có thể (và đã) mắng họ là không có đức tin. Họ đã có trở về sau ít nhất một nhiệm vụ ngắn hạn bao gồm rao giảng, chữa bệnh và đuổi quỷ. Họ thậm chí còn khoe khoang về cách các ác quỷ vâng lời họ thông qua danh Chúa Giê-su. Có rất nhiều lời kể về việc các môn đồ chữa bệnh và đuổi quỷ, nhưng không có một câu chuyện nào về việc họ đã kiêng ăn trước đó.

**Mác 9: 14-29

“14 Ðức Chúa Jêsus với ba người đến cùng các môn đồ khác, thì thấy đoàn dân rất đông vây chung quanh, và mấy thầy thông giáo đương cãi lẽ với các môn đồ ấy.

15 Cả đoàn dân nầy vừa thấy Ngài, liền lấy làm lạ, thảy đều chạy đến chào Ngài.

16 Ngài bèn hỏi rằng: Các ngươi cãi lẽ với môn đồ về việc gì?

17 Một người trong đám đông thưa rằng: Lạy thầy, tôi đã đem con trai tôi tới cho thầy; nó bị quỉ câm ám,

18 không cứ chỗ nào quỉ ám vào thì làm cho nổi kinh phong, sôi bọt mồm, nghiến răng, rồi nó mòn mỏi đi; tôi đã xin môn đồ thầy đuổi quỉ ấy, song đuổi không được.

19 Ðức Chúa Jêsus bèn đáp rằng: Hỡi dòng dõi chẳng tin kia, ta sẽ ở cùng các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ chịu các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến cho ta.

20 Chúng bèn đem đứa trẻ cho Ngài. Ðứa trẻ vừa thấy Ðức Chúa Jêsus, tức thì ngã xuống đất, rồi lăn lóc sôi bọt miếng ra.

21 Ðức Chúa Jêsus hỏi cha nó rằng: Ðiều đó xảy đến cho nó đã bao lâu? Người cha thưa rằng: Từ khi nó còn nhỏ.

22 Quỉ đã lắm phen quăng nó trong lửa và dưới nước, để giết nó đi; nhưng nếu thầy làm được việc gì, xin thương xót chúng tôi và giúp cho!

23 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Sao ngươi nói: Nếu thầy làm được? Kẻ nào tin thì mọi việc đều được cả.

24 Tức thì cha đứa trẻ la lên rằng: Tôi tin; xin Chúa giúp đỡ trong sự không tin của tôi!

25 Khi Ðức Chúa Jêsus thấy dân chúng chạy đến đông, thì Ngài quở trách tà ma và phán cùng nó rằng: Hỡi quỉ câm và điếc, ta biểu mầy phải ra khỏi đứa trẻ nầy, đừng ám nó nữa.

26 Quỉ bèn la lớn tiếng lên, vật đứa trẻ mạnh lắm mà ra khỏi; đứa trẻ trở như chết vậy, nên nỗi nhiều người nói rằng: Nó chết rồi.

27 Nhưng Ðức Chúa Jêsus nắm tay nó, nâng lên; thì nó đứng dậy.

28 Khi Ðức Chúa Jêsus vào nhà rồi, môn đồ hỏi riêng Ngài rằng: Sao chúng tôi đuổi quỉ ấy không được?

29 Ngài đáp rằng: Nếu không kiêng ăn cầu nguyện, thì chẳng ai đuổi thứ quỉ ấy ra được.”

**Lu-ca 7: 11-16 – Những Người Chết Được Sống Lại Bởi Lòng thương xót của Chúa

“11 Bữa sau, Ðức Chúa Jêsus đi đến một thành, gọi là Na-in có nhiều môn đồ và một đoàn dân đông cùng đi với Ngài.

12 Khi Ngài đến gần cửa thành, họ vừa khiêng ra một người chết, là con trai một của mẹ góa kia; có nhiều người ở thành đó đi đưa với bà góa ấy.

13 Chúa thấy, động lòng thương xót người, mà phán rằng: Ðừng khóc!

14 Ðoạn, Ngài lại gần, rờ quan tài, thì kẻ khiêng dừng lại. Ngài bèn phán rằng: Hãy người trẻ kia, ta biểu ngươi chờ dậy.

15 Người chết vùng ngồi dậy và khởi sự nói. Ðức Chúa Jêsus giao người lại cho mẹ.

16 Ai nấy đều sợ hãi, và ngợi khen Ðức Chúa Trời rằng: Có đấng tiên tri lớn đã dấy lên giữa chúng tôi, và Ðức Chúa Trời đã thăm viếng dân Ngài.”

**Công vụ 10:38 “Thể nào Ðức Chúa Trời đã xức cho Ðức Chúa Jêsus ở Na-xa-rét bằng Ðức Thánh Linh và quyền phép, rồi Ngài đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước và chữa lành hết thảy những người bị ma quỉ ức hiếp; vì Ðức Chúa Trời ở cùng Ngài.”

Chương 5: CHỮA BỆNH GIỐNG NHƯ CHÚA JESUS

CHỮA BỆNH LÀ MỘT DẤU HIỆU, KHÔNG PHẢI LÀ PHẦN THƯỞNG:

**Mác 16: 15-18 15 “Ngài phán cùng các sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người.

16 Ai tin và chịu phép báp-tem, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin, sẽ bị đoán phạt.

17 Vậy những kẻ tin sẽ được CÁC DẤU LẠ nầy: lấy danh ta mà trừ quỉ; dùng tiếng mới mà nói;

18 bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.”

**Giăng 14: 10-12 10 “Ngươi há không tin rằng ta ở trong Cha và Cha ở trong ta, hay sao? Những lời ta nói với các ngươi, chẳng phải ta từ nói; ấy là Cha ở trong ta, chính Ngài làm trọn việc riêng của Ngài.

11 Khi ta nói rằng ta ở trong Cha và Cha ở trong ta, thì hãy tin ta; bằng chẳng, HÃY TIN BỞI CÔNG VIỆC TA.

12 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, kẻ nào tin ta, cũng sẽ làm việc ta làm; lại cũng làm việc lớn hơn nữa, vì ta đi về cùng Cha.”

**Mathi-ơ 4: 23-24 – “ Ðức Chúa Jêsus đi khắp xứ Ga-li-lê, dạy dỗ trong các nhà hội, giảng Tin Lành của nước Ðức Chúa Trời và chữa lành mọi thứ tật bịnh trong dân.

24 Vậy, danh tiếng Ngài đồn ra khắp cả xứ Sy-ri, người ta bèn đem cho Ngài mọi người đau ốm, hay là mắc bịnh nọ tật kia, những kẻ bị quỉ ám, điên cuồng, bại xuội, thì Ngài chữa cho họ được lành cả.”

Người chữa lành: Chúa Giê-xu

Người có Đức tin: Chúa Giê-xu hoặc những người đưa họ đến với Ngài đã được chữa lành: Tất cả những người bị bệnh trong khu vực.

CHÚA JESUS ĐÃ CHỮA LÀNH CHO HỌ TẤT CẢ:

**Lu-ca 4: 40-44 40 “Khi mặt trời lặn rồi, ai nấy có người đau, bất kỳ bịnh gì, đều đem đến cùng Ngài; Ngài đặt tay lên từng người mà chữa cho họ.

41 Cũng có các quỉ ra khỏi nhiều kẻ, mà kêu lên rằng: Ngài là Ðấng Christ, Con Ðức Chúa Trời! Nhưng Ngài quở nặng chúng nó, cấm không cho nói mình biết Ngài là Ðấng Christ.

42 Vừa rạng ngày, Ngài ra đi đến nơi vắng vẻ, một đoàn dân đông kéo đi tìm Ngài. Họ theo kịp, giữ Ngài ở lại, không muốn để Ngài đi.

43 Nhưng Ngài phán cùng họ rằng: Ta cũng phải rao Tin Lành của nước Ðức Chúa Trời nơi các thành khác; vì cốt tại việc đó mà ta được sai đến.

44 Vậy Ngài giảng dạy trong các nhà hội xứ Ga-li-lê.”

Người chữa bệnh: Chúa Giê-xu

Người với Đức tin:

Đã chữa lành: Mọi người đau ốm

CHÚA JESUS ĐÃ CHỮA LÀNH CHO HỌ TẤT CẢ

**Lu-ca 6: 17-19 17 “Kế đó, Ngài cùng môn đồ xuống, dừng lại nơi đồng bằng. Ở đó, có nhiều môn đồ Ngài cùng đoàn dân rất đông từ khắp xứ Giu-đê, thành Giê-ru-sa-lem, và miền biển Ty-rơ, Si-đôn mà đến, để nghe Ngài dạy và cho được chữa lành bịnh mình.

18 Những kẻ mắc tà ma khuấy hại cũng đều được lành.

19 Cả đoàn dân đến kiếm cách rờ Ngài, vì từ Ngài có quyền phép ra, chữa lành hết mọi người.”

Người chữa bệnh: Chúa Jesus

Người có Đức tin: Chúa Jesus

Người được chữa lành: Tất cả những ai cần chữa lành đều được chữa lành.

THUYẾT TRUYỀN THỐNG: CON BÒ THIÊNG LIÊNG (“ SACRED COW”)

Ngay cả Chúa Jesus cũng không thể giúp mọi người được chữa lành vì họ không tin.

Chúng tôi có hai tài khoản nhưng cùng một tình huống. Một cái hoàn thiện hơn cái kia. Người ta biết cái này nhưng không biết cái kia bởi vì họ được học trong sự không tin và thần học nhưng không phải Lời của Đức Chúa Trời.

**Mathi-ơ 13: 53-58 53 “Ðức Chúa Jêsus phán các lời ví dụ ấy rồi, thì đi khỏi chỗ đó.

54 Ngài về đến quê hương, rồi dạy dỗ trong nhà hội, đến nỗi ai nghe cũng lấy làm lạ, mà nói rằng: Bởi đâu mà người nầy được khôn ngoan và những phép lạ nầy?

55 Có phải là con người thợ mộc chăng? Mẹ người có phải là Ma-ri, và anh em người là Gia-cơ, Giô-sép, Si-môn, Giu-đê chăng?

56 Chị em người đều ở giữa chúng ta chăng? bởi đâu mà người nầy được mọi điều ấy như vậy?

57 Họ bèn vì cớ Ngài mà vấp phạm. Song Ðức Chúa Jêsus phán cùng họ rằng: Ðấng tiên tri chỉ bị trong xứ mình và người nhà mình khinh dể mà thôi.

58 Ở đó, Ngài không làm nhiều phép lạ, vì chúng không có lòng tin.”

** Mác 6: 1-6

1 Ðức Chúa Jêsus đi khỏi đó, đến quê hương mình, có các môn đồ cùng đi theo.

2 Ðến ngày Sa-bát, Ngài bắt đầu dạy dỗ trong nhà hội; thiên hạ nghe Ngài, lấy làm lạ mà nói rằng: Người bởi đâu được những điều nầy? Sự khôn sáng mà người được ban cho là gì, và thể nào tay người làm được những phép lạ dường ấy?

3 Có phải người là thợ mộc, con trai Ma-ri, anh em với Gia-cơ, Giô-sê, Giu-đê, và Si-môn chăng? Chị em người há chẳng phải ở giữa chúng ta đây ư? Chúng bèn vấp phạm vì cớ Ngài.

4 Song Ðức Chúa Jêsus phán cùng họ rằng: Ðấng tiên tri chỉ bị quê hương mình, bà con mình và trong nhà mình khinh dể mà thôi.

5 Ở đó, Ngài không làm phép lạ nào được, chỉ đặt tay chữa lành một vài người đau ốm;

6 và Ngài lấy làm lạ vì chúng chẳng tin. Rồi Ngài đi khắp các làng gần đó mà giảng dạy.”

A. Tại sao Chúa Giê-xu đã chữa lành?

Vì lòng thương xót của Ngài và vì nó đúng và tốt. (Xem Phần Lòng thương xót)

**Gia-cơ 4:17 “Cho nên, kẻ biết làm điều lành mà chẳng làm, thì phạm tội.”

**-Công vụ 10:38 “Thể nào Ðức Chúa Trời đã xức cho Ðức Chúa Jêsus ở Na-xa-rét bằng Ðức Thánh Linh và quyền phép, rồi Ngài đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước và chữa lành hết thảy những người bị ma quỉ ức hiếp; vì Ðức Chúa Trời ở cùng Ngài.”

B. Chúa Giê-xu đã chữa lành cho ai?

**Lu-ca 9:11 “Nhưng dân chúng nghe vậy, thì đi theo Ngài. Ðức Chúa Jêsus tiếp đãi dân chúng, giảng cho họ về nước Ðức Chúa Trời, và chữa cho những kẻ cần được lành bịnh.”

Nhiều lần được ghi lại rằng Chúa Giê-su “chữa lành tất cả”.

C. Chúa Giê-su đã chữa lành bằng cách nào?

Thông qua một từ mệnh lệnh. Thông qua việc đặt tay.

D. Chúa Giê-su yêu cầu bao nhiêu thông tin để chữa lành bệnh?

**Mác 10:51, 52 51 “Ðức Chúa Jêsus bèn cất tiếng phán rằng: Ngươi muốn ta làm chi cho ngươi? Người mù thưa rằng: Lạy thầy, xin cho tôi được sáng mắt.

52 Ðức Chúa Jêsus phán: Ði đi, đức tin ngươi đã chữa lành ngươi rồi.”

**Mathi-ơ 9: 20-22 – “Nầy, có một người đờn bà mắc bịnh mất huyết đã mười hai năm, lại gần sau lưng mà rờ đến trôn áo Ngài.

21 Vì người đờn bà ấy tự nghĩ rằng: Nếu ta chỉ rờ áo Ngài, thì cũng sẽ được lành.

22 Ðức Chúa Jêsus xây mặt lại, thấy người đờn bà, thì phán rằng: hỡi con, hãy vững lòng, đức tin con đã làm cho con được lành. Liền trong giờ đó, người đờn bà lành bịnh.”

**Mathi-ơ 14: 35-36 -”Người xứ đó nhận biết Ngài, thì sai người báo tin cho khắp các miền xung quanh, và họ đem các kẻ bịnh đến cùng Ngài,

36 xin chỉ cho rờ đến viền áo mà thôi; vậy ai rờ đến cũng đều được lành bịnh cả.”

CÁC SỨ ĐỒ CHỮA LÀNH HỌ TẤT CẢ

**Công vụ 5: 15-16 15 “đến nỗi người ta đem kẻ bịnh để ngoài đường, cho nằm trên giường nhỏ hoặc trên chõng, để khi Phi-e-rơ đi ngang qua, bóng của người ít nữa cũng che được một vài người.

16 Dân sự ở các thành Giê-ru-sa-lem, đem đến những người đau ốm và kẻ bị tà ma khuấy hại, thì hết thảy đều được chữa lành.”

Họ đã chữa lành cho họ TẤT CẢ !!!

Giống như Chúa Giê-su Chỉ cần tôi tớ giống như Chủ là đủ rồi.

**Mathi-ơ 10: 23-25 ​​”Khi nào người ta bắt bớ các ngươi trong thành nầy, thì hãy trốn qua thành kia; vì ta nói thật, các ngươi đi chưa khắp các thành dân Y-sơ-ra-ên thì Con người đã đến rồi.

24 Môn đồ không hơn thầy, tôi tớ không hơn chủ.

25 Môn đồ được như thầy, tôi tớ được như chủ, thì cũng đủ rồi. Nếu người ta đã gọi chủ nhà là Bê-ên-xê-bun, phương chi là người nhà!”

**Lu-ca 6: 39-40 39 “Ngài cũng phán cùng họ một thí dụ rằng: Kẻ mù có thể dắt kẻ mù được chăng? Cả hai há chẳng cùng té xuống hố sao?

40 Môn đồ không hơn thầy; nhưng hễ môn đồ được trọn vẹn thì sẽ bằng thầy mình.”

**Ephê-sô 4: 11-15 – Ấy chính Ngài đã cho người nầy làm sứ đồ, kẻ kia làm tiên tri, người khác làm thầy giảng Tin Lành, kẻ khác nữa làm mục sư và giáo sư,

12 để các thánh đồ được trọn vẹn về công việc của chức dịch và sự gây dựng thân thể Ðấng Christ,

13 cho đến chừng chúng ta thảy đều hiệp một trong đức tin và trong sự hiểu biết Con Ðức Chúa Trời, mà nên bậc thành nhơn, được tầm thước vóc giạc trọn vẹn của Ðấng Christ.

14 Ngài muốn chúng ta không như trẻ con nữa, bị người ta lừa đảo, bị mưu chước dỗ dành làm cho lầm lạc, mà day động và dời đổi theo chiều gió của đạo lạc,

15 nhưng muốn cho chúng ta lấy lòng yêu thương nói ra lẽ chơn thật, để trong mọi việc chúng ta đều được thêm lên trong Ðấng làm đầu, tức là Ðấng Christ.

**1 Giăng 2: 4-6 4 “Kẻ nào nói: Ta biết Ngài, mà không giữ điều răn Ngài, là người nói dối, lẽ thật quyết không ở trong người.

5 Nhưng ai giữ lời phán Ngài, thì lòng kính mến Ðức Chúa Trời thật là trọn vẹn trong người ấy. Bởi đó, chúng ta biết mình ở trong Ngài.

6 Ai nói mình ở trong Ngài, thì cũng phải làm theo như chính Ngài đã làm.”

**1 Giăng 3: 2 “Hỡi kẻ rất yêu dấu, chính lúc bây giờ chúng ta là con cái Ðức Chúa Trời, còn về sự chúng ta sẽ ra thể nào, thì điều đó chưa được bày tỏ. Chúng ta biết rằng khi Ngài hiện đến, chúng ta sẽ giống như Ngài, vì sẽ thấy Ngài như vốn có thật vậy. . “

**1 Giăng 4:17 Nầy vì sao mà sự yêu thương được nên trọn vẹn trong chúng ta, hầu cho chúng ta được lòng mạnh bạo trong ngày xét đoán, ấy là Chúa thể nào thì chúng ta cũng thể ấy trong thế gian nầy.

**Giăng 14: 12,13 – Công việc tôi làm… 12 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, kẻ nào tin ta, cũng sẽ làm việc ta làm; lại cũng làm việc lớn hơn nữa, vì ta đi về cùng Cha.

13 Các ngươi nhơn danh ta mà cầu xin điều chi mặc dầu, ta sẽ làm cho, để Cha được sáng danh nơi Con

**Mark 16: 18-20 – “bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.

19 Ðức Chúa Jêsus phán như vậy rồi, thì được đem lên trời, ngồi bên hữu Ðức Chúa Trời.

20 Về phần các môn đồ, thì đi ra giảng đạo khắp mọi nơi, Chúa cùng làm với môn đồ, và lấy các phép lạ cặp theo lời giảng mà làm cho vững đạo.”

Chương 6: HÃY LOẠI BỎ NHỮNG Ý NGHỈ TRUYỀN THỐNG (BÒ THIÊNG LIÊNG: SACRED COW )

ÔNG GIÓP KHÔNG SỐNG TRONG GIAO ƯỚC MÀ CHÚNG TA ĐANG SỐNG !

**Gióp 1: 6-12 6 Vả, một ngày kia các con trai của Ðức Chúa Trời đến ra mắt Ðức Giê-hô-va, và Sa-tan cũng đến trong vòng chúng.

7 Ðức Giê-hô-va phán hỏi Sa-tan rằng: Ngươi ở đâu đến? Sa-tan thưa với Ðức Giê-hô-va rằng: Tôi trải qua đây đó trên đất và dạo chơi tại nơi nó.

8 Ðức Giê-hô-va lại hỏi Sa-tan rằng: Ngươi có nhìn thấy Gióp, tôi tớ của ta chăng; nơi thế gian chẳng có người nào giống như nó, vốn trọn vẹn và ngay thẳng, kính sợ Ðức Chúa Trời, và lánh khỏi điều ác?

9 Sa-tan thưa với Ðức Giê-hô-va rằng: Gióp há kính sợ Ðức Chúa Trời luống công sao?

10 Chúa há chẳng dựng hàng rào binh vực ở bốn phía người, nhà người, và mọi vật thuộc về người sao? Chúa đã ban phước cho công việc của tay người và làm cho của cải người thêm nhiều trên đất.

11 Nhưng bây giờ hãy giơ tay Chúa ra Chúa ra, đụng đến hại các vật người có, ắt là người sẽ phỉ báng Chúa trước mặt.

12 Ðức Giê-hô-va phán với Sa-tan rằng: Nầy, các vật người có đều phó trong tay người; nhưng chớ tra tay vào mình nó. Sa-tan bèn lui ra khỏi mặt Ðức Giê-hô-va.

**Gióp 2: 7 7 Sa-tan bèn lui ra trước mặt Ðức Giê-hô-va, hành hại Gióp một bịnh ung độc, từ bàn chơn cho đến chót đầu.

**Gióp 42: 7-10, 16, 17 7 Xảy sau khi Ðức Giê-hô-va đã phán các lời ấy với Gióp, thì Ngài phán cùng Ê-li-pha, người Thê-man, mà rằng: Cơn thạnh nộ ta nổi lên cùng ngươi và hai bạn hữu ngươi; bởi vì các ngươi không có nói về ta cách xứng đáng, y như Gióp, kẻ tôi tớ ta, đã nói.

8 Vậy bây giờ, hãy bắt bảy con bò đực và bảy con chiên đực đi đến Gióp, kẻ tôi tớ ta, mà vì các ngươi dâng lên một của lễ thiêu; rồi Gióp, kẻ tôi tớ ta sẽ cầu nguyện cho các ngươi; vì ta sẽ nhậm lời người, kẻo e ta đãi các ngươi tùy theo sự ngu muội của các ngươi; vì các ngươi không có nói về ta cách xứng đáng, như Gióp, kẻ tôi tớ ta, đã nói.

9 Vậy, Ê-li-pha, người Thê-man, Binh-đát, người Su-a, Sô-pha, người Na-a-ma, bèn đi và làm theo điều Ðức Giê-hô-va đã phán dặn mình; rồi Ðức Giê-hô-va nhậm lời của Gióp.

10 Vậy, khi Gióp đã cầu nguyện cho bạn hữu mình rồi, Ðức Giê-hô-va bèn đem người ra khỏi cảnh khốn người, và ban lại cho Gióp bằng gấp hai các tài sản mà người đã có trước.

16 Sau việc ấy, Gióp còn sống một trăm bốn mươi năm; người thấy các con trai, cháu, chít mình đến đời thứ tư.

17 Rồi Gióp qua đời tuổi cao tác lớn.

DẦM SÓC CỦA ÔNG PHAO-LÔ LÀ GÌ?

Dầm sóc là gì? Cụm từ, “Cái gai bằng xương bằng thịt” luôn ám chỉ một người hoặc những người không bao giờ ốm đau hoặc bệnh tật. Mỗi khi cụm từ được sử dụng, nó luôn cho biết cụ thể “cái gai” là gì.

**Dân số ký 33:55 55 Còn nếu các ngươi không đuổi dân của xứ khỏi trước mặt mình, thì những kẻ nào trong bọn họ mà các ngươi còn chừa lại, sẽ như gai trong con mắt, và như chông nơi hông các ngươi, chúng nó sẽ theo bắt riết các ngươi tại trong xứ các ngươi ở;

**Giô-suê 23:13 13 thì phải biết rõ ràng Giê-hô-va Ðức Chúa Trời các ngươi chẳng còn cứ đuổi những dân tộc này khỏi trước mặt các ngươi nữa; nhưng chúng nó sẽ làm lưới và bẫy cho các ngươi, làm roi đánh nơi hông, làm chông gai chích trong mắt, cho đến chừng nào các ngươi bị diệt mất khỏi xứ tốt đẹp này mà Giê-hô-va Ðức Chúa Trời các ngươi đã ban cho.

PHAO-LÔ LÀ MỘT HỌC GIẢ KINH THÁNH-

Ông sẽ biết cụm từ này có nghĩa là gì và những người nghe ông sẽ biết thuật ngữ này có nghĩa là gì. Đức Chúa Trời bảo A-na-nia hãy chữa lành cho Phao-lô và cho ông biết những gì ông sẽ phải chịu đựng vì Chúa Giê-su. Không phải ông đang bị mù vì lợi ích của Chúa Giê-xu.

**Công vụ 9: 15-18 “ 15 Nhưng Chúa phán rằng: Hãy đi, vì ta đã chọn người nầy làm một đồ dùng ta, để đem danh ta đồn ra trước mặt các dân ngoại, các vua, và con cái Y-sơ-ra-ên;

16 ta lại sẽ tỏ ra cho người biết phải chịu đau đớn vì danh ta là bao nả.

17 A-na-nia bèn đi, vào nhà, rồi ĐẶT TAY TRÊN MÌNH SAU LƠ mà nói rằng: Hỡi anh Sau-lơ, Chúa là Jêsus nầy, đã hiện ra cùng anh trên con đường anh đi tới đây, đã sai tôi đến, hầu cho anh được sáng mắt lại và đầy Ðức Thánh Linh.

18 Tức thì có cái chi như cái vảy từ mắt người rớt xuống, thì người được sáng mắt; rồi chờ dậy và chịu phép báp-tem.”

NHỮNG ĐIỀU PHAO-LÔ PHẢI CHỊU VÌ DANH CHÚA JESUS:

1. Người Do Thái quyết tâm giết Phao-lô ngay sau khi ông cải đạo. (Công vụ 9:23)

2. Ông bị cản trở trong việc gia nhập các tín đồ đạo Đấng Christ. (Công vụ 9: 26-29)

3. Ông bị Sa-tan chống đối. (Công-vụ 13: 6-12)

4. Ông bị người Do Thái chống đối trong một đám đông. (Công-vụ 13: 44-49)

5. Ông bị trục xuất khỏi An-ti-ốt ở Pisidia. (Công-vụ 13:50)

6. Ông bị bắt và trục xuất khỏi Iconium. (Công-vụ 14: 1-5)

7. Ông chạy trốn đến Lystra và Derbe, nơi ông bị ném đá và bỏ mặc cho đến chết.

(Công-vụ 14: 6-9)

8. Ông liên tục tranh chấp với những anh em giả dối. (Công-vụ 19: 😎

9. Ông bị đánh đập và bỏ tù tại Phi-líp. (Công-vụ 16: 12-40)

10. Ông bị đám đông và trục xuất khỏi Tê-sa-lô-ni-ca. (Công-vụ 17: 1-10)

11. Ông bị đám đông và trục xuất khỏi Berea. (Công-vụ 17: 10-14)

12. Ông bị đông đảo ở Cô-rinh-tô. (Công-vụ 18: 1-23)

13. Ông bị tàn sát tại Ê-phê-sô. (Công vụ 19: 23-31)

14. Người Do Thái có âm mưu chống lại cuộc sống của ông. (Công vụ 20: 3)

15. Ông bị người Do Thái bắt giữ, tàn sát, bị xét xử trước tòa năm lần, và phải chịu nhiều gian khổ khác.

**2Cô-rin-tô 12: 7-10 – “ 7Phao-lô cầu nguyện rằng cái gai này sẽ được gỡ bỏ – không nơi nào trong đoạn kinh thánh có ai đã từng cầu nguyện Chúa chữa lành… và không có bất kỳ người nào đã từng nói để cầu xin Chúa chữa lành..”

**2Cô-rin-tô 12: 5-10:” 5 Về người đó, tôi sẽ khoe mình; nhưng về chính mình tôi, tôi không khoe, chỉ khoe về sự “YẾU ĐUỐI” của tôi mà thôi.

6 Dầu tôi muốn khoe mình, thì cũng không phải là một người dại dột, vì tôi sẽ nói thật; nhưng tôi giữ, không nói, hầu cho chẳng ai nghĩ tôi vượt quá sự họ thấy ở nơi tôi và nghe tôi nói.

7 Vậy nên, e rằng tôi lên mình kiêu ngạo bởi sự cao trọng cả thể của những sự tỏ ra ấy chăng, thì đã cho MỘT CÁI GIẦM SÓC VÀO THỊT TÔI , ĐẾN TỪ QUỶ SỨ CỦA SA TAN, để vả tôi, và làm cho tôi đừng kiêu ngạo.

8 ĐÃ BA LẦN TÔI CẦU NGUYỆN CHÚA CHO NÓ LÌA XA TÔI.

9 Nhưng Chúa phán rằng: Ân điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức mạnh của ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối. Vậy, tôi sẽ rất vui lòng khoe mình về sự yếu đuối tôi, hầu cho sức mạnh của Ðấng Christ ở trong tôi.

10 Cho nên tôi vì Ðấng Christ mà đành chịu trong sự yếu đuối, nhuốc nha, túng ngặt, bắt bớ, khốn khó; vì khi tôi yếu đuối, ấy là lúc tôi mạnh mẽ.

Phao-lô cho biết đó là một sứ giả (angelos = thiên thần) của satan

CƠ ĐỐC NHÂN ĐƯỢC SAI ĐI CHỮA BỆNH CHỨ KHÔNG PHẢI YÊU CẦU ĐƯỢC CHỮA BỆNH.

**GAL. 6:11 – 18 – Hãy xem chính tay tôi viết thơ nầy cho anh em, chữ lớn là dường nào.

12 Hết thảy những kẻ muốn cho mình đẹp lòng người theo phần xác, ép anh em chịu cắt bì, hầu cho họ khỏi vì thập tự giá của Ðấng Christ mà bị bắt bớ đó thôi.

13 Vì chính những kẻ đó đã chịu cắt bì, không vâng giữ luật pháp đâu, nhưng họ muốn anh em chịu cắt bì, hầu để khoe mình trong phần xác của anh em.

14 Còn như tôi, tôi hẳn chẳng khoe mình, trừ ra khoe về thập tự giá của Ðức Chúa Jêsus Christ chúng ta, bởi thập tự giá ấy, thế gian đối với tôi đã bị đóng đinh, và tôi đối với thế gian cũng vậy!

15 Vì điều yếu cần, chẳng phải sự chịu cắt bì, hay là sự chẳng chịu cắt bì, bèn là trở nên người mới.

16 Nguyền xin sự bình an và sự thương xót giáng trên hết thảy những kẻ noi theo mẫu mực nầy, lại giáng trên dân Y-sơ-ra-ên của Ðức Chúa Trời nữa!

17 Ước gì từ nay về sau, chẳng ai làm khó cho tôi, vì trong mình tôi có đốt dấu vết của Ðức Chúa Jêsus vậy.

18 Hỡi anh em, nguyền xin ân điển của Ðức Chúa Jêsus Christ chúng ta ở với tâm thần anh em! A-men.

SỰ CÁM DỔ:

**GA-la-ti 4: 13-15 – Anh em biết rằng ấy là đương lúc xác thịt yếu đuối mà tôi truyền Tin Lành cho anh em lần thứ nhứt,

14 vì sự cám dổ đến trong xác thịt yếu đuối của tôi, anh em cũng chẳng khinh tôi, chẳng chối tôi, mà lại tiếp rước tôi như một vị thiên sứ của Ðức Chúa Trời, thật như chính mình Ðức Chúa Jêsus Christ.

15 Vậy thì sự vui mừng của anh em đã trở nên thể nào? Vì tôi làm chứng cho anh em rằng, lúc bấy giờ, nếu có thể được thì anh em cũng móc con mắt mà cho tôi.

**Lu-ca 4: 12-14 – KHI MA QUỶ NGƯNG HẾT MỌI SỰ CÁM DỔ

Ðức Chúa Jêsus đáp: Có phán rằng: Ngươi đừng thử Chúa, là Ðức Chúa Trời ngươi.

13 Ma quỉ dùng hết cách cám dỗ Ngài rồi, bèn tạm lìa Ngài.

14 Ðức Chúa Jêsus được quyền phép Ðức Thánh Linh, trở về xứ Ga-li-lê, và danh tiếng Ngài đồn khắp các xứ chung quanh.

**Lu-ca 22:40 – Khi đã đến nơi đó, Ngài phán cùng môn đồ rằng: Hãy cầu nguyện, hầu cho các ngươi khỏi sa vào sự cám dỗ.

**1 Cô-rin-tô 4: 10-13 – Phao-lô Kể về Những sự Khó khăn của ông

“10Chúng tôi là kẻ ngu dại vì cớ Ðấng Christ, nhưng anh em được khôn ngoan trong Ðấng Christ; chúng tôi yếu đuối, anh em mạnh mẽ; anh em quí trọng, chúng tôi khinh hèn.

11 Cho đến bây giờ, chúng tôi vẫn chịu đói khát, trần mình, bị người ta vả trên mặt, lưu lạc rày đây mai đó.

12 Chúng tôi dùng chính tay mình làm việc khó nhọc; khi bị rủa sả, chúng tôi chúc phước; khi bị bắt bớ, chúng tôi nhịn nhục;

13 khi bị vu oan, chúng tôi khuyên dỗ; chúng tôi giống như rác rến của thế gian, cặn bả của loài người, cho đến ngày nay.”

** 1 Cô-rin-tô 4:11 – tự chọn – đòn sau đòn – được dịch trong tiếng Tây Ban Nha là: “bị đánh nhiều đòn”. Điều đó không khớp với bệnh tật nhưng nó khớp với việc bị đánh đập bởi những kẻ bức hại.

PHAO-LÔ ĐỂ NGƯỜI BỊ BỆNH Ở LẠI:

**2 Tim 4:20 Ê-rát ở lại tại thành Cô-rinh-tô, còn Trô-phim đương đau ốm, ta để ở lại tại thành Mi-lê.

** Phi-líp 2: 25-30 25 trong khi chờ đợi, tôi tưởng cần phải sai Ép-ba-phô-đích, anh em tôi, bạn cùng làm việc và cùng chiến trận với tôi, đến cùng anh em, người cũng là ủy viên của anh em ở kề tôi, đặng cung cấp mọi sự cần dùng cho tôi vậy.

26 Vì người rất ước ao thấy anh em hết thảy, và đã lo về anh em nghe mình bị đau ốm.

27 Và, người mắc bịnh gần chết; nhưng Ðức Chúa Trời đã thương xót người, và chẳng những người mà thôi, cả đến tôi nữa, đặng tôi khỏi buồn rầu càng thêm buồn rầu.

28 Vậy, tôi đã sai người đi rất kíp, hầu cho anh em lại thấy người thì mừng rỡ, và tôi cũng bớt buồn rầu.

29 Thế thì, hãy lấy sự vui mừng trọn vẹn mà tiếp rước người trong Chúa, và tôn kính những người như vậy;

30 bởi, ấy là vì công việc của Ðấng Christ mà người đã gần chết, liều sự sống mình để bù lại các việc mà chính anh em không thể giúp tôi.

Có nhiều khả năng cho thấy Trophimus và Epaphroditus đã bị kiệt sức sau chuyến đi truyền giáo của họ / làm việc, hơn là họ bị ốm vì một loại bệnh nào đó.

Cũng lạ là nếu Phao-lô mắc một chứng bệnh thể chất cụ thể, ông sẽ không trình bày chi tiết nó một cách cụ thể hơn khi liệt kê tất cả những gì ông phải chịu đựng vì nhiều tiết lộ của ông.

TI-MÔ-THÊ ĐAU DẠ DÀY:

**1 Tim 3: 2-3 2 Vậy, người giám mục cần phải không chỗ trách được, là chồng chỉ một vợ mà thôi, có tiết độ, có tài trí, xứng đáng, hay tiếp khách và khéo dạy dỗ.

3 Ðừng mê rượu, cũng đừng hung bạo, nhưng phải mềm mại hòa nhã; lại đừng ham tiền bạc;

**1 Timô-thê 3: 8 Các chấp sự cũng phải cho nghiêm trọng, không được nói hai lời, không được ghiền rượu, không được tham lợi phi nghĩa,

**1 Ti-mô-thê 5:23 Ðừng chỉ uống nước luôn; nhưng phải uống một ít rượu, vì cớ tì vị con, và con hay khó ở.

Chương 7: SỰ CHỮA LÀNH THIÊN THƯỢNG BỞI ĐỨC TIN

Ba hình thức được chữa lành: (Tiến triển thông thường)

1. Được chữa lành bằng đức tin của người khác

2. Được chữa lành bằng đức tin của bạn

3. Nhờ người khác chữa lành bằng đức tin của bạn

A. Bạn có thể được chữa lành bằng đức tin hoặc uy quyền

B. Bạn Có Thể Được Chữa Lành Bằng Món Quà

AI CÓ ĐỨC TIN LỚN?

Trong Kinh Thánh, Chúa Giê-su chỉ tuyên dương đức tin của hai người là “Vĩ đại”, nhưng không ai trong hai người này thuộc về trong giao ước với Đức Chúa Trời.

**Mathi-ơ. 8: 5-13 – NGƯỜI THẦY ĐỘI

5. Khi Ðức Chúa Jêsus vào thành Ca-bê-na-um, có một thầy đội đến cùng Ngài,

6 mà xin rằng: Lạy Chúa, đứa đầy tớ tôi mắc bịnh bại, nằm liệt ở nhà tôi, đau đớn lắm.

7 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Ta sẽ đến, chữa cho nó được lành.

8 Thầy đội thưa rằng: Lạy Chúa, tôi chẳng đáng rước Chúa vào nhà; xin Chúa chỉ phán một lời, thì đầy tớ tôi sẽ được lành.

9 Vì tôi ở dưới quyền người khác, tôi cũng có quân lính dưới quyền tôi nữa; tôi biểu tên nầy rằng: hãy đi! thì nó đi; biểu tên kia rằng: Hãy đến! thì nó đến; và dạy đầy tớ tôi rằng: Hãy làm việc nầy! thì nó làm.

10 Ðức Chúa Jêsus nghe lời đó rồi, lấy làm lạ, mà phán cùng những kẻ đi theo rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta chưa hề thấy ai trong dân Y-sơ-ra-ên có ĐỨC TIN LỚN dường ấy.

11 Ta cũng nói cùng các ngươi, có nhiều người từ đông phương, tây phương sẽ đến, ngồi đồng bàn với Áp-ra-ham, Y-sác và Gia-cốp trong nước thiên đàng.

12 Nhưng các con bổn quốc sẽ bị liệng ra chốn tối tăm ở ngoài, tại đó sẽ có khóc lóc và nghiến răng.

13 Ðức Chúa Jêsus bèn phán cùng thầy đội rằng: Hãy về, THEO NHƯ ĐIỀU NGƯƠI TIN THÌ SẼ ĐƯỢC THÀNH VẬY. Và chính trong giờ ấy, đứa đầy tớ được lành.

**Ma-thi-ơ 15: 22-28 – Xảy có MỘT NGƯỜI ĐÀN BÀ TỪ XỨ CA-NA- đến, mà kêu lên rằng: Lạy Chúa, là con cháu vua Ða-vít, xin thương xót tôi cùng! Con gái tôi mắc quỉ ám, khốn cực lắm.

23 Nhưng Ngài chẳng đáp một lời. Môn đồ bèn đến gần, cố nài xin rằng: Xin thầy truyền cho đờn bà ấy về, vì người kêu van ở đằng sau chúng ta.

24 Ngài đáp rằng: Ta chịu sai đến đây, chỉ vì các con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên đó thôi.

25 Song người đờn bà lại gần, lạy Ngài mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin Chúa giúp tôi cùng!

26 Ngài đáp rằng: Không nên lấy bánh của con cái mà quăng cho chó con ăn.

27 Người đờn bà lại thưa rằng: Lạy Chúa, thật như vậy, song mấy con chó con ăn những miếng bánh vụn trên bàn chủ nó rớt xuống.

28 Ngài bèn phán rằng: Hỡi đờn bà kia, NGƯƠI CÓ ĐỨC TIN LỚN; VIỆC PHẢI XẢY RA THEO Ý NGƯƠI MUỐN! Cũng một giờ đó, con gái người liền được lành.

Lưu ý rằng những người duy nhất từng được Chúa Giê-su nói với họ rằng họ có đức tin lớn, là hai người không phải là người sống trong giao ước của Đức Chúa Trời. Họ không có giao ước với Đức Chúa Trời, do đó thật đáng kinh ngạc khi họ có đức tin để cầu xin Đức Chúa Trời (Chúa Giê-su) về bất cứ điều gì.

Họ không có quyền hỏi. Khi bạn không có quyền yêu cầu, bạn cần phải có niềm tin lớn để hỏi. Chúa Giê-su khiển trách các môn đồ của Ngài vì họ không có cùng mức độ tin cậy nơi Đức Chúa Trời (Chúa Giê-xu) như hai người “ngoại đạo” này. Không nơi nào trong Tân Ước (sau cái chết và sự phục sinh của Chúa Giê-xu) mà các Cơ đốc nhân được bảo là “có đức tin”. Cơ đốc nhân không có vấn đề về đức tin. Họ có đức tin hoặc họ không được tái sinh.

Một điểm quan trọng cần lưu ý ở đây là: thầy đội không có trong Giao ước với Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, rõ ràng ông đã nghe nói rằng Chúa Giê-xu đã chữa lành mọi người và rằng Ngài sẽ chữa lành mọi người. Khi ông nghe điều này, đức tin đến khi nghe Lời Chúa và ông thầy đội này đã hành động theo Lời mà ông đã nghe. Đức tin được trộn lẫn với Lời và nó mang lại lợi ích cho ông. Người phụ nữ Ca-na-an không có giao ước với Đức Chúa Trời. Cũng lưu ý rằng cả hai người này đều đến để chữa bệnh / giải cứu cho người khác.

VÌ VẬY MỘT NGƯỜI THẬM CHÍ KHÔNG PHẢI LÀ MỘT CƠ ĐỐC NHÂN CŨNG CÓ THỂ CÓ ĐỨC TIN CHO NGUỜI KHÁC ĐƯỢC.

Chúa Giê-su đã thực sự từ chối người phụ nữ và nói rằng việc cho chó ăn bánh của trẻ em là không đúng. Đây là một ám chỉ trực tiếp đến việc cô ấy không ở trong mối quan hệ giao ước với Đức Chúa Trời. Nó cũng cho chúng ta biết rằng sự chữa lành / giải cứu là bánh của trẻ em. Chúa Giê-su dạy các môn đồ cầu nguyện để có bánh ăn hàng ngày. (chữa bệnh hàng ngày) Chúa Giê-su cũng nói Ngài là Bánh Hằng Sống từ trời xuống. Anh ấy là sự chữa lành của chúng ta. Ngài không có sự chữa lành của chúng ta hay cho sự chữa lành cho chúng ta, NGÀI LÀ SỰ CHỮA LÀNH CỦA CHÚNG TA. Nếu chúng ta có Ngài, chúng ta đã có sự chữa lành rồi.

** Eph.1: 3 nói rằng Ngợi khen Ðức Chúa Trời, Cha Ðức Chúa Jêsus Christ chúng ta, Ngài đã xuống phước cho chúng ta trong Ðấng Christ ĐỦ MỌI THỨ PHƯỚC thiêng liêng ở các nơi trên trời.

Là Cơ đốc nhân, chúng ta đã có được sự chữa lành, chúng ta đã nhận được nó khi chúng ta tiếp nhận Chúa Giê-xu. Công việc của chúng ta bây giờ là đánh đuổi kẻ thù của Đức Chúa Trời, kẻ sẽ cố gắng ngăn cản chúng ta bước đi trong công việc chữa lành. Một khi chúng ta đuổi khỏi vòng pháp luật được gọi là bệnh hoạn hoặc bệnh tật, chúng ta sống trong sức khỏe thiêng liêng mà Đức Chúa Trời đã ban cho qua cái chết và sự phục sinh của Chúa Giê-xu.

Chúng tôi được chữa lành. Chúng ta đã được chữa lành khi được cứu, bây giờ chúng ta phải đánh đuổi kẻ thù đang sống bất hợp pháp trong tài sản của Đức Chúa Trời. Cũng lưu ý rằng một trong những người mà Chúa Giê-su nói có “đức tin lớn” là một thầy đội, ông hiểu quyền hành và do đó ông biết Chúa Giê-su có thể chữa lành cho đầy tớ của mình.

HIỂU ĐƯỢC THẨM QUYỀN LÀ CHÌA KHÓA ĐỂ BƯỚC ĐI TRONG ĐỨC TIN.

Người khác mà đức tin của Chúa Giê-su khen ngợi là một người đã được nói “KHÔNG” nhưng cô ấy không dao động hay lùi bước. Cô nhấn mạnh vấn đề. Và cô ấy đã có được những gì cô ấy đến. Hai người duy nhất từng được Chúa Giê-su nói rằng họ có đức tin rất lớn, và chúng tôi thậm chí còn không biết tên của họ. Cả hai người này đều có đức tin nơi Chúa Giê-xu để được chữa lành và cả hai đều không được tái sinh

NGƯỜI PHỤ NỮ CÓ VẦN ĐỀ VỀ MÁU QUYẾT ĐỊNH KHI NÀO CÔ ẤY SẼ ĐƯỢC CHỮA LÀNH:

**Mathi-ơ 9:21 Vì người đờn bà ấy tự nghĩ rằng: Nếu ta chỉ rờ áo Ngài, thì cũng sẽ được lành.

Cô ấy quyết định làm thế nào cô ấy sẽ được chữa lành và khi nào cô ấy sẽ được chữa lành. Sau đó, cô ấy thực hiện những gì cô ấy đã nói trong chính mình. Chúa Giê-su thậm chí không biết ai đã được chữa lành. Đức tin của cô đã kéo quyền năng của Đức Chúa Trời ra khỏi Chúa Giê-xu.

Chúng ta luôn cố gắng đến gặp một “người được xức dầu của Đức Chúa Trời” để người ấy có thể đặt tay trên chúng ta, nhưng nhiều lần thánh thư cho chúng ta biết rằng người ta đã chạm vào Chúa Giê-xu và được chữa lành.

** Lu-ca 7: 2-16 2.Vả, một thầy đội kia có đứa đầy tớ rất thiết nghĩa đau gần chết,

3 nghe nói Ðức Chúa Jêsus, bèn sai mấy trưởng lão trong dân Giu-đa xin Ngài đến chữa cho đầy tớ mình.

4 Mấy người đó đến cùng Ðức Chúa Jêsus, mà nài xin rằng: Thầy đội thật đáng cho thầy nhậm điều nầy;

5 vì người yêu dân ta, và đã cất nhà hội cho chúng tôi.

6 Ðức Chúa Jêsus bèn đi với họ. Khi Ngài gần tới nhà, thầy đội sai bạn hữu mình đi thưa Ngài rằng: Lạy Chúa, xin đừng tự phiền đến thế, vì tôi không đáng rước Chúa vào nhà tôi.

7 Tôi cũng nghĩ mình không đáng đến cùng Chúa; song xin phán một lời, thì đầy tớ tôi sẽ được lành.

8 Vì chính mình tôi là người thuộc dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có quân lính dưới quyền tôi; tôi biểu tên nầy rằng: Hãy đi! thì nó đi; và biểu tên khác rằng: Hãy đến! thì nó đến; và biểu đầy tớ tôi rằng: Hãy làm việc nầy! thì nó làm.

9 Ðức Chúa Jêsus nghe những lời ấy, lấy làm lạ cho thầy đội, bèn xây lại cùng đoàn dân theo mình, mà phán rằng: Ta nói cùng các ngươi, dầu trong dân Y-sơ-ra-ên, ta cũng chưa thấy một ĐỨC TIN LỚN dường ấy.

10 Những kẻ sai đến trở về nhà, thấy đầy tớ lành mạnh.

11 Bữa sau, Ðức Chúa Jêsus đi đến một thành, gọi là Na-in có nhiều môn đồ và một đoàn dân đông cùng đi với Ngài.

12 Khi Ngài đến gần cửa thành, họ vừa khiêng ra một người chết, là con trai một của mẹ góa kia; có nhiều người ở thành đó đi đưa với bà góa ấy.

13 Chúa thấy, ĐỘNG LÒNG THƯƠNG XÓT người, mà phán rằng: Ðừng khóc!

14 Ðoạn, Ngài lại gần, RỜ QUAN TÀI thì kẻ khiêng dừng lại. Ngài bèn phán rằng: Hãy người trẻ kia, ta biểu ngươi chờ dậy.

15 Người chết vùng ngồi dậy và khởi sự nói. Ðức Chúa Jêsus giao người lại cho mẹ.

16 Ai nấy đều sợ hãi, và ngợi khen Ðức Chúa Trời rằng: Có đấng tiên tri lớn đã dấy lên giữa chúng tôi, và Ðức Chúa Trời đã thăm viếng dân Ngài.

Hãy lưu ý rằng Chúa Giê-su đã thương xót người mẹ và khiến con bà từ cõi chết sống lại. Cậu bé đã chết được Chúa Giê-su cho sống lại vì cậu cảm thương người mẹ đau buồn.

**Mat 9: 20-22 – NGƯỜI PHỤ NỮ BỊ BỆNH ĐAU HUYẾT 20. Nầy, có một người đờn bà mắc bịnh mất huyết đã mười hai năm, lại gần sau lưng mà rờ đến trôn áo Ngài.

21 Vì người đờn bà ấy tự nghĩ rằng: Nếu ta chỉ rờ áo Ngài, thì cũng sẽ được lành.

22 Ðức Chúa Jêsus xây mặt lại, thấy người đờn bà, thì phán rằng: hỡi con, hãy vững lòng, ĐỨC TIN CON ĐÃ LÀM CHO CON ĐƯỢC LÀNH. Liền trong giờ đó, người đờn bà lành bịnh.

** Mathi-ơ 9: 27-30 – CHÚA JESUS CHỮA LÀNH CHO HAI NGƯỜI MÙ 27. Ðức Chúa Jêsus ở đó ra đi, có hai người mù theo Ngài mà kêu rằng: Hỡi con cháu vua Ða-vít, xin thương chúng tôi cùng!

28 Khi Ngài đã vào nhà rồi, hai người mù đến; Ngài bèn phán rằng: Hai ngươi tin ta làm được đều hai ngươi ao ước sao? Họ thưa rằng: Lạy Chúa được.

29 Ngài bèn rờ mắt hai người mà phán rằng: THEO NHƯ ĐỨC TIN CỦA NGƯƠI PHẢI ĐƯỢC THÀNH VẬY.

30 Mắt hai người liền mở. Ðức Chúa Jêsus lấy giọng nghiêm phán rằng: Hãy giữ, đừng cho ai biết chuyện nầy.

Chương 8: ĐỨC TIN CỦA AI?

**Gia-cơ 5: 13-20

13. Trong anh em có ai chịu khổ chăng? Người ấy hãy cầu nguyện. Có ai vui mừng chăng? hãy hát ngợi khen.

14 Trong anh em có ai đau ốm chăng? hãy mời các trưởng lão hội thánh đến, sau khi nhơn danh Chúa xức dầu cho người bịnh đoạn, thì các trưởng lão HÃY CẦU NGUYỆN CHO NGƯỜI

15 SỰ CẦU NGUYỆN BỞI ĐỨC TIN sẽ cứu kẻ bịnh, Chúa sẽ đỡ kẻ ấy dậy; nếu kẻ bịnh có phạm tội, cũng sẽ được tha.

16 Vậy, hãy xưng tội cùng nhau, và cầu nguyện cho nhau, hầu cho anh em được lành bịnh: người công bình lấy lòng sốt sắng cầu nguyện, thật có linh nghiệm nhiều.

17 Ê-li vốn là người yếu đuối như chúng ta. Người cầu nguyện, cố xin cho đừng mưa, thì không mưa xuống đất trong ba năm rưỡi.

18 Ðoạn, người cầu nguyện lại, trời bèn mưa, và đất sanh sản hoa màu.

19 Hỡi anh em, trong vòng anh em nếu có ai lầm lạc cách xa lẽ thật, mà có người khác làm cho nó trở lại,

20 thì phải biết rằng kẻ làm cho người có tội trở lại, bỏ đường lầm lạc, ấy là cứu linh hồn người khỏi sự chết và che đậy vô số tội lỗi.

-Mác 16: 15-20 15 Ngài phán cùng các sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người.

16 Ai tin và chịu phép báp-tem, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin, sẽ bị đoán phạt.

17 Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy: lấy danh ta mà trừ quỉ; dùng tiếng mới mà nói;

18 bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.

19 Ðức Chúa Jêsus phán như vậy rồi, thì được đem lên trời, ngồi bên hữu Ðức Chúa Trời.

20 Về phần các môn đồ, thì đi ra giảng đạo khắp mọi nơi, Chúa cùng làm với môn đồ, và lấy các phép lạ cặp theo lời giảng mà làm cho vững đạo.

AI ĐÓ PHẢI CÓ ĐỨC TIN

Nhiều lần Chúa Giê-su đã nói, “Theo như đức tin của ngươi, việc sẽ xảy đến. Bất cứ khi nào Chúa Giê-su thấy một người thể hiện đức tin, Ngài đều khen ngợi. Nhưng có rất nhiều ví dụ về việc Chúa Giê-su chữa bệnh cho một bên thứ ba (third party). Sự chữa lành có thể được chiếm đoạt cho bạn bởi đức tin của bạn. Việc chữa bệnh có thể được phục vụ cho bạn bởi một người hoạt động trong thẩm quyền của Cơ đốc giáo. Nhiều người trong các đường dây chữa bệnh đứng thay thế cho một người khác không có ở đó. Tại sao người đang đứng có thể có niềm tin đối với một người vắng mặt, nhưng tôi lại không thể có niềm tin đối với người trước mặt.

**Sáng thế ký 20: 1-17 1 Áp-ra-ham từ đó đi đến miền Nam, kiều ngụ tại Ghê-ra, ở về giữa khoảng Ca-đe và Su-rơ.

2 Áp-ra-ham nói về Sa-ra, vợ mình rằng: Nó là em gái tôi. A-bi-mê-léc, vua Ghê-ra sai người bắt Sa-ra.

3 Nhưng trong cơn chiêm bao ban đêm, Ðức Chúa Trời hiện đến cùng vua A-bi-mê-léc mà phán rằng: Nầy, ngươi sẽ chết bởi cớ người đờn bà mà ngươi đã bắt đến; vì nàng có chồng rồi.

4 Vả, vua A-bi-mê-léc chưa đến gần người đó, nên thưa rằng: Lạy Chúa, Chúa há sẽ hủy diệt cả một dân công bình chăng?

5 Người đó há chẳng nói với tôi rằng: ấy là em gái tôi chăng? và chánh người nữ há chẳng nói rằng: ấy là anh tôi sao? Tôi làm sự nầy bởi lòng ngay thẳng và tay thanh khiết của tôi.

6 Trong cơn chiêm bao, Ðức Chúa Trời phán nữa rằng: Ta cũng biết ngươi vì lòng ngay thẳng mà làm điều đó; bởi cớ ấy, ta mới ngăn trở ngươi phạm tội cùng ta, và không cho động đến người đó.

7 Bây giờ, hãy giao đờn bà đó lại cho chồng nó, vì chồng nó là một đấng tiên tri, sẽ cầu nguyện cho ngươi, thì ngươi mới được sống. Còn như không giao lại, thì phải biết rằng ngươi và hết thảy ai thuộc về ngươi quả hẳn sẽ chết.

8 Vua A-bi-mê-léc dậy sớm, đòi các tôi tớ mình đến, thuật lại hết mọi lời, thì họ lấy làm kinh ngạc.

9 Rồi, A-bi-mê-léc đòi Áp-ra-ham mà nói rằng: Ngươi đã làm gì cho ta vậy? Ta có làm điều chi mất lòng chăng mà ngươi làm cho ta và cả nước phải bị một việc phạm tội lớn dường nầy? Ðối cùng ta, ngươi đã làm những việc không nên làm đó.

10 Vua A-bi-mê-léc lại nói cùng Áp-ra-ham rằng: Ngươi có ý gì mà làm như vậy?

11 Áp-ra-ham đáp: Tôi tự nghĩ rằng: Trong xứ nầy thật không có ai kính sợ Ðức Chúa Trời, thì họ sẽ vì cớ vợ tôi mà giết tôi chăng.

12 Nhưng nó cũng thật là em gái tôi, em một cha khác mẹ; và tôi cưới nó làm vợ.

13 Khi Ðức Chúa Trời làm cho tôi phải lưu lạc xa nhà cha, thì tôi có nói với nàng rằng: Nầy là ơn của ngươi sẽ làm cho ta: Hễ chỗ nào chúng ta sẽ đi đến, hãy nói về ta: Ấy là anh tôi.

14 Ðoạn, vua A-bi-mê-léc đem chiên và bò, tôi trai cùng tớ gái cho Áp-ra-ham, và trả Sa-ra vợ người lại, mà phán rằng:

15 Nầy, xứ ta sẵn dành cho ngươi; ngươi thích đâu thì ở đó.

16 Rồi vua phán cùng Sa-ra rằng: Ðây, ta ban cho anh ngươi một ngàn miếng bạc; số tiền đó dùng cho ngươi như một bức màn che trước mắt về mọi việc đã xảy ra cùng ngươi; và mọi người đều sẽ cho ngươi là công bình.

17 Áp-ra-ham cầu xin Ðức Chúa Trời, thì Ngài chữa bịnh cho vua A-bi-mê-léc, vợ cùng các con đòi người; vậy, họ đều có con.

-Sáng thế ký 19: 27-29 – Áp-ra-ham dậy sớm, đi đến nơi mà người đã đứng chầu Ðức Giê-hô-va,

28 ngó về hướng Sô-đôm và Gô-mô-rơ, cùng khắp xứ ở đồng bằng, thì thấy từ dưới đất bay lên một luồng khói, như khói của một lò lửa lớn.

29 Vả, khi Ðức Chúa Trời hủy diệt các thành nơi đồng bằng, tức là thành Lót ở, thì nhớ đến Áp-ra-ham, cứu Lót ra khỏi chốn phá tan đó.

**Mark 5: 22-24 -CON GÁI ÔNG GIAI-RU

22 Bấy giờ, có một người trong những người cai nhà hội, tên là Giai ru, đến, thấy Ðức Chúa Jêsus, bèn gieo mình nơi chơn Ngài;

23 nài xin mà rằng: Con gái nhỏ tôi gần chết; xin Chúa đến, đặt tay trên nó, đặng nó lành mạnh và sống.

24 Ðức Chúa Jêsus đi với người; đoàn dân đông cùng đi theo và lấn ép Ngài.

Người chữa bệnh: Chúa Giê-su

Người với đức tin: Giai-ru

Đã chữa lành: Con gái của Giai-ru

**Mác 5: 25-34 – NGƯỜI ĐÀN BÀ BỊ BỆNH MẤT HUYẾT

25vả, tại đó có một người đờn bà bị bịnh mất huyết đã mười hai năm,

26 bấy lâu chịu khổ sở trong tay nhiều thầy thuốc, hao tốn hết tiền của, mà không thấy đỡ gì; bịnh lại càng nặng thêm.

27 Người đã nghe tin về Ðức Chúa Jêsus, bèn lẩn vào đằng sau giữa đám đông, mà rờ áo Ngài.

28 Vì người nói rằng: Nếu ta chỉ rờ đến áo Ngài mà thôi, thì ta sẽ được lành.

29 Cùng một lúc ấy, huyết lậu liền cầm lại; người nghe trong mình đã được lành bịnh.

30 Tức thì Ðức Chúa Jêsus tự biết có sức mạnh đã ra từ mình, bèn xây lại giữa đám đông mà hỏi rằng: Ai đã rờ áo ta?

31 Môn đồ thưa rằng: Thầy thấy đám đông lấn ép thầy, thầy còn hỏi rằng: Ai rờ đến ta?

32 Ngài nhìn chung quanh mình để xem người đã làm điều đó.

33 Người đờn bà biết sự đã xảy đến cho mình, bèn run sợ đến gieo mình dưới chơn Ngài, tỏ hết tình thật.

34 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi con gái ta, đức tin con đã cứu con; hãy đi cho bình an và được lành bịnh.

Người chữa bệnh: Chúa Giê-xu

Người với đức tin: người phụ nữ có bệnh mất huyết

Người được chữa lành: người phụ nữ có bệnh mất huyết

**Ma-thi-ơ 8: 5-10 – NGƯỜI HẦU CỦA LA MÃ

5 Khi Ðức Chúa Jêsus vào thành Ca-bê-na-um, có một thầy đội đến cùng Ngài,

6 mà xin rằng: Lạy Chúa, đứa đầy tớ tôi mắc bịnh bại, nằm liệt ở nhà tôi, đau đớn lắm.

7 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Ta sẽ đến, chữa cho nó được lành.

8 Thầy đội thưa rằng: Lạy Chúa, tôi chẳng đáng rước Chúa vào nhà; xin Chúa chỉ phán một lời, thì đầy tớ tôi sẽ được lành.

9 Vì tôi ở dưới quyền người khác, tôi cũng có quân lính dưới quyền tôi nữa; tôi biểu tên nầy rằng: hãy đi! thì nó đi; biểu tên kia rằng: Hãy đến! thì nó đến; và dạy đầy tớ tôi rằng: Hãy làm việc nầy! thì nó làm.

10 Ðức Chúa Jêsus nghe lời đó rồi, lấy làm lạ, mà phán cùng những kẻ đi theo rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, ta chưa hề thấy ai trong dân Y-sơ-ra-ên có đức tin lớn dường ấy.

Người chữa lành: Chúa Jesus

Người với Đức tin: Thầy đội

Đã chữa lành: Đầy tớ của thầy đội

**Mathi-ơ 15: 22-31 – NGƯỜI CON GÁI CỦA PHỤ NỮ NGƯỜI CA NA AN

22 Xảy có một người đờn bà xứ Ca-na-an, từ xứ ấy đến, mà kêu lên rằng: Lạy Chúa, là con cháu vua Ða-vít, xin thương xót tôi cùng! Con gái tôi mắc quỉ ám, khốn cực lắm.

23 Nhưng Ngài chẳng đáp một lời. Môn đồ bèn đến gần, cố nài xin rằng: Xin thầy truyền cho đờn bà ấy về, vì người kêu van ở đằng sau chúng ta.

24 Ngài đáp rằng: Ta chịu sai đến đây, chỉ vì các con chiên lạc mất của nhà Y-sơ-ra-ên đó thôi.

25 Song người đờn bà lại gần, lạy Ngài mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin Chúa giúp tôi cùng!

26 Ngài đáp rằng: Không nên lấy bánh của con cái mà quăng cho chó con ăn.

27 Người đờn bà lại thưa rằng: Lạy Chúa, thật như vậy, song mấy con chó con ăn những miếng bánh vụn trên bàn chủ nó rớt xuống.

28 Ngài bèn phán rằng: Hỡi đờn bà kia, ngươi có đức tin lớn; việc phải xảy ra theo ý ngươi muốn! Cũng một giờ đó, con gái người liền được lành.

29 Ðức Chúa Jêsus từ đó đi đến gần biển Ga-li-lê; rồi lên trên núi mà ngồi.

30 Bấy giờ có đoàn dân rất đông đến gần Ngài, đem theo những kẻ què, đui, câm, tàn tật và nhiều kẻ đau khác, để dưới chơn Ðức Chúa Jêsus, thì Ngài chữa cho họ được lành.

31 Vậy, chúng thấy kẻ câm được nói, kẻ tàn tật được khỏi, kẻ què được đi, kẻ đui được sáng, thì lấy làm lạ lắm, đều ngợi khen Ðức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên.

Người chữa lành: Jesus

Người có đức tin: Người đàn bà Ca na an

Người đã được chữa lành: Con gái của phụ nữ người Ca-na-an

**Luke 7: 11-16 – CON TRAI CỦA MỘT BÀ GÓA TẠI NA-IN

1Bữa sau, Ðức Chúa Jêsus đi đến một thành, gọi là Na-in có nhiều môn đồ và một đoàn dân đông cùng đi với Ngài.

12 Khi Ngài đến gần cửa thành, họ vừa khiêng ra một người chết, là con trai một của mẹ góa kia; có nhiều người ở thành đó đi đưa với bà góa ấy.

13 Chúa thấy, động lòng thương xót người, mà phán rằng: Ðừng khóc!

14 Ðoạn, Ngài lại gần, rờ quan tài, thì kẻ khiêng dừng lại. Ngài bèn phán rằng: Hãy người trẻ kia, ta biểu ngươi chờ dậy.

15 Người chết vùng ngồi dậy và khởi sự nói. Ðức Chúa Jêsus giao người lại cho mẹ.

16 Ai nấy đều sợ hãi, và ngợi khen Ðức Chúa Trời rằng: Có đấng tiên tri lớn đã dấy lên giữa chúng tôi, và Ðức Chúa Trời đã thăm viếng dân Ngài.

**Lu-ca 13: 10-17 – NGƯỜI PHỤ NỮ CÓ LINH BỆNH TẬT

10 Một ngày Sa-bát, Ðức Chúa Jêsus giảng dạy trong nhà hội kia.

11 Vả, tại đó, có người đờn bà mắc quỉ ám, phải đau liệt đã mười tám năm; cong lưng chẳng đứng thẳng được.

12 Ðức Chúa Jêsus vừa thấy, gọi mà phán rằng: Hỡi đờn bà kia, ngươi đã được cứu khỏi bịnh;

13 Ngài bèn đặt tay trên mình người. Tức thì, người đứng thẳng lên được, và ngợi khen Ðức Chúa Trời.

14 Bấy giờ người cai nhà hội nhơn Ðức Chúa Jêsus đã chữa bịnh trong ngày Sa-bát, thì giận mà cất tiếng nói cùng đoàn dân rằng: Có sáu ngày phải làm việc, vậy hãy đến trong những ngày ấy để được chữa cho, đừng đến trong ngày Sa-bát.

15 Nhưng Chúa đáp rằng: Hỡi kẻ giả hình, mỗi người trong các ngươi, đang ngày Sa-bát, há không mở bò hoặc lừa mình ra khỏi máng cỏ, dắt đi uống nước hay sao?

16 Con gái của Áp-ra-ham nầy, quỉ Sa-tan đã cầm buộc mười tám năm, há chẳng nên mở trói cho nó trong ngày Sa-bát sao?

17 Ngài phán như vậy, thì các kẻ thù nghịch cùng Ngài đều hổ thẹn, và cả dân chúng vui mừng về mọi việc vinh hiển Ngài đã làm.

Người chữa lành: Chúa Giê-xu

Nguời với đức tin: Chúa Giê-xu

Đã chữa lành: Người phụ nữ bị linh bệnh tật

**Mat 4: 23-24 -CHÚA GIÊ-XU ĐÃ CHỮA LÀNH TẤT CẢ

23 Ðức Chúa Jêsus đi khắp xứ Ga-li-lê, dạy dỗ trong các nhà hội, giảng Tin Lành của nước Ðức Chúa Trời và chữa lành mọi thứ tật bịnh trong dân.

24 Vậy, danh tiếng Ngài đồn ra khắp cả xứ Sy-ri, người ta bèn đem cho Ngài mọi người đau ốm, hay là mắc bịnh nọ tật kia, những kẻ bị quỉ ám, điên cuồng, bại xuội, thì Ngài chữa cho họ được lành cả.

Người chữa lành: Chúa Jesus

Người với đức tin: Chúa Jesus hoặc những người đã đưa họ đến với Ngài

Đã được chữa lành: Tất cả những người bị bệnh trong khu vực

**Lu-ca 9: 10-11 – CHÚA GIÊ-XU ĐÃ CHỮA LÀNH TẤT CẢ NHỮNG AI CẦN ĐƯỢC CHỮA LÀNH

10 Các sứ đồ trở về trình cùng Ðức Chúa Jêsus mọi việc mình đã làm. Ngài bèn đem các sứ đồ đi tẻ ra với mình đến gần thành kia gọi là Bết-sai-đa.

11 Nhưng dân chúng nghe vậy, thì đi theo Ngài. Ðức Chúa Jêsus tiếp đãi dân chúng, giảng cho họ về nước Ðức Chúa Trời, và chữa cho những kẻ cần được lành bịnh.

Người chữa lành: Chúa Giê-xu

Người với đức tin: Chúa Giê-xu

Đã chữa lành: Tất cả những gì cần được chữa lành

**Công vụ 10:38 “thể nào Ðức Chúa Trời đã xức cho Ðức Chúa Jêsus ở Na-xa-rét bằng Ðức Thánh Linh và quyền phép, rồi Ngài đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước và chữa lành hết thảy những người bị ma quỉ ức hiếp; vì Ðức Chúa Trời ở cùng Ngài. “

CHỮA LÀNH LÀ MỘT DẤU HIỆU, KHÔNG PHẢI LÀ PHẦN THƯỞNG

**Mác 16: 15-18

15 Ngài phán cùng các sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người.

16 Ai tin và chịu phép báp-tem, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin, sẽ bị đoán phạt.

17 Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy: lấy danh ta mà trừ quỉ; dùng tiếng mới mà nói;

18 bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.

CHỮA LÀNH, SAU ĐÓ RAO GIẢNG

**Lu-ca 10: 8-9

8 Hễ các ngươi vào thành nào, mà người ta tiếp rước, hãy ăn đồ họ sẽ dọn cho.

9 Hãy chữa kẻ bịnh ở đó, và nói với họ rằng: Nước Ðức Chúa Trời đến gần các ngươi.

Nếu người bệnh phải có đức tin mới được chữa lành và đức tin đến bằng cách nghe Lời Chúa… Họ phải rao giảng trước rồi mới chữa bệnh, nhưng nếu sự chữa lành là dấu hiệu của sự tốt lành của Đức Chúa Trời thu hút mọi người ăn năn và được thực hiện bởi thẩm quyền và thống trị bệnh tật và ma quỷ (ma quỷ), trước hết các tín đồ có thể chữa lành và sau đó cho họ biết họ đã được chữa lành như thế nào.

CHÚA GIÊ-SU CHỮA LÀNH CHỐNG LẠI TRUYỀN THỐNG TÔN GIÁO

**Mathi-ơ 12: 9-14:

9 Và khi ngài rời đi, ngài đi vào hội đường của họ:

10 Ðức Chúa Jêsus đi khỏi nơi đó, bèn vào nhà hội.

10 Ở đó, có một người teo một bàn tay. Có kẻ hỏi Ngài rằng: Trong ngày Sa-bát, có phép chữa kẻ bịnh hay không? Ấy là họ có ý kiếm dịp kiện Ngài.

11 Ngài bèn phán cùng họ rằng: Ai trong vòng các ngươi có một con chiên, nếu đương ngày Sa-bát, bị té xuống hầm, thì há không kéo nó lên sao?

12 Huống chi người ta trọng hơn con chiên là dường nào! Vậy, trong ngày Sa-bát có phép làm việc lành.

13 Ðoạn, Ngài phán cùng người tay teo rằng: Hãy giơ tay ra. Người liền giơ tay, thì tay nầy cũng lành như tay kia.

14 Những người Pha-ri-si đi ra ngoài rồi bàn với nhau, lập mưu đặng giết Ngài.

Người chữa lành: Chúa Jesus

Người với đức tin: Chúa Jesus

Đã được chữa lành: Người đàn ông với cánh tay khô héo

Chương 9: SỰ CHỮA LÀNH THIÊNG LIÊNG VÀ Ý CHỈ CUA ĐỨC CHÚA TRỜI.

CHỮA BỆNH LUÔN LÀ Ý MUỐN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.

Ý CHÚA LÀ GÌ?

**Giăng 10: 10- “Kẻ trộm chỉ đến để cướp giết và hủy diệt; còn ta đã đến, hầu cho chiên được sự sống và được sự sống dư dật”

Ý muốn của Đức Chúa Trời phải là mọi người có thể có sự sống và có sự sống dồi dào hơn.

**1 Giăng 3: 8 – “Kẻ nào phạm tội là thuộc về ma quỉ; vì ma quỉ phạm tội từ lúc ban đầu. Vả, Con Ðức Chúa Trời đã hiện ra để hủy phá công việc của ma quỉ.”

Ý muốn của Đức Chúa Trời phải là công việc của ma quỷ bị phá hủy.

**Công vụ 10:38 – thể nào Ðức Chúa Trời đã xức cho Ðức Chúa Jêsus ở Na-xa-rét bằng Ðức Thánh Linh và quyền phép, rồi Ngài đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước và chữa lành hết thảy những người bị ma quỉ ức hiếp; vì Ðức Chúa Trời ở cùng Ngài.

Ý muốn của Đức Chúa Trời phải là nếu Đức Chúa Trời ở cùng ai đó, họ phải được xức dầu bằng Đức Thánh Linh và có quyền năng, và họ phải làm điều tốt và chữa lành tất cả những ai bị ma quỷ áp bức.

** 3 Giăng 1: 2 -”Hỡi kẻ rất yêu dấu, tôi cầu nguyện cho anh được thạnh vượng trong mọi sự, và được khỏe mạnh phần xác anh cũng như đã được thạnh vượng về phần linh hồn anh vậy.”

Ý muốn của Đức Chúa Trời phải là chúng ta thịnh vượng và khỏe mạnh NHƯ tâm hồn chúng ta thịnh vượng. (Trước khi có sức khỏe, bạn có thể phải được chữa lành.)

**Matt. 6: 9, 10 – Vậy các ngươi hãy cầu như vầy: Lạy Cha chúng tôi ở trên trời; Danh Cha được thánh;

10 Nước Cha được đến; Ý Cha được nên, ở đất như trời!

Ý muốn của Đức Chúa Trời phải là ý muốn của Ngài được thực hiện trên đất cũng như trên trời.

**Gia-cơ 1:22 – “Hãy làm theo lời, chớ lấy nghe làm đủ mà lừa dối mình.”

Ý muốn của Đức Chúa Trời phải là chúng ta là những người làm theo Lời của Đức Chúa Trời chứ không chỉ là những người nghe. Không có đủ tư cách để chúng ta là người thực hiện “từ” nào và chúng ta sẽ bỏ qua “từ” nào.

Ý MUỐN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI LÀ GÌ?

**Mat 22: 35-40 – 35. Có một thầy dạy luật trong bọn họ hỏi câu nầy để thử Ngài:

36 Thưa thầy, trong luật pháp, điều răn nào là lớn hơn hết?

37 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Ngươi hãy hết lòng, hết linh hồn, hết ý mà yêu mến Chúa, là Ðức Chúa Trời ngươi.

38 Ấy là điều răn thứ nhứt và lớn hơn hết.

39 Còn điều răn thứ hai đây, cũng như vậy: Ngươi hãy yêu kẻ lân cận như mình.

40 Hết thảy luật pháp và lời tiên tri đều bởi hai điều răn đó mà ra.”

Ý CHÚA LÀ GÌ?

**Matt. 7:12 – “Ấy vậy, hễ điều chi mà các ngươi muốn người ta làm cho mình, thì cũng hãy làm điều đó cho họ, vì ấy là luật pháp và lời tiên tri.”

Nếu bạn bị ốm và ai đó có quyền năng của Chúa trong cuộc sống của họ để chữa lành cho bạn, bạn có muốn họ đến với bạn và phục vụ việc chữa bệnh không? Bất cứ ai trả lời thành thật sẽ phải nói rằng họ sẽ làm. (Trong câu trả lời của bạn là ủy thác cho chức vụ chữa bệnh !!!)

CHỮA BỆNH THIÊNG LIÊNG LÀ GÌ?

Sự chữa lành thiêng liêng không phải là Đức Chúa Trời hướng dẫn bàn tay của bác sĩ.

Chữa bệnh thiêng liêng không liên quan đến tập thể dục, ăn kiêng hoặc dinh dưỡng.

Sự chữa lành thiêng liêng không phải là trường sinh bất tử.

Chữa bệnh bằng thiêng liêng không phải là khả năng miễn dịch (mặc dù sự miễn nhiễm được hứa với các Cơ đốc nhân)

Chữa bệnh thiêng liêng là quyền năng của Đức Chúa Trời làm việc trong cơ thể của một người để loại bỏ bệnh tật hoặc bệnh tật và / hoặc để sửa chữa phần cơ thể con người đã bị ảnh hưởng bởi bệnh tật, bệnh tật hoặc ảnh hưởng của ma quỷ.

Mọi người mà Chúa Giê-su chữa lành sau đó đều chết. Nếu một người tiếp tục làm những gì họ đã làm để bị bệnh lần đầu tiên, bệnh tật có thể quay trở lại với họ.

CÒN CHỦ QUYỀN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI THÌ SAO?

Sự chữa lành thiêng liêng không ảnh hưởng hoặc can thiệp vào Chủ quyền của Đức Chúa Trời, thực sự là nó thiết lập nó. Kẻ trộm (satan) đến để ăn cắp, giết và phá hủy. Chúa Giê-xu đến để ban sự sống và sự sống dồi dào hơn. (Giăng 10:10)

Khi kẻ thù, kẻ trộm, (satan) cố gắng xông vào để giết, trộm hoặc phá hủy, chúng ta đóng vai trò là đại sứ của Chúa Giê-su để ngăn kẻ trộm hoàn thành mục tiêu của mình bằng cách mang lại sự sống dồi dào mà Chúa Giê-su đã đến cung cấp. Đây là Thân thể của Đấng Christ thực thi quyền tể trị của Đức Chúa Trời. Cũng giống như một cảnh sát thực thi chủ quyền của thành phố bằng cách thực thi luật pháp của thành phố đó.

ĐỊNH NGHĨA VỀ CHỦ QUYỀN:

1. Quyền lực hoặc thẩm quyền tối cao.

2. Thẩm quyền của một bang đối với chính mình hoặc bang khác.

3. Một người nắm quyền tối cao, độc lập đối với một khu vực hoặc tiểu bang.

4. Một cái mà không cần phải trả lời cho cái khác trong việc quản lý các công việc của nó.

SỰ CHỮA LÀNH CÓ LUÔN LUÔN LÀ Ý MUỐN CỦA ĐỨC CHỨA TRỜI KHÔNG?

Từ bốn bản dịch:

**Matt. 8: 2-3 – 2. Kìa, có một người phung đến thờ lạy và thưa rằng: Lạy Chúa, nếu Chúa khứng, Chúa sẽ làm cho con được sạch. 3. Ðức Chúa Jêsus đưa tay ra, chạm vào người mà phán rằng: Ta sẽ làm; hãy trong sạch. Và ngay lập tức bệnh phung của ông được tẩy sạch.

**Mat 8: 2-3 – 2. Một người bị bệnh phong hủi đến quỳ trước mặt ông và nói: “Lạy Chúa, nếu Chúa bằng lòng, Chúa có thể làm cho con được sạch”. 3. Chúa Jêsus đưa tay ra và chạm vào người đàn ông. “Tôi sẵn lòng,” Ngài nói. “Giữ sạch sẽ!” Ngay lập tức ông được chữa khỏi căn bệnh phong cùi của mình.

**Mat 8: 2-3 – 2. Kìa, một người phung đến thờ phượng Ngài và nói: “Lạy Chúa, nếu Ngài bằng lòng, Ngài có thể làm cho con được sạch.” 3. Đức Chúa Jêsus đưa tay ra, chạm vào người và nói: “Ta bằng lòng; được tẩy rửa. ” Ngay lập tức bệnh phong của ông được tẩy sạch.

**Mat 8: 2-3 – Một người phung đến gần Ngài và cúi xuống trước mặt Ngài và nói: “Lạy Chúa, nếu Ngài bằng lòng, Ngài có thể làm cho con được sạch.” Chúa Jêsus đưa tay ra và chạm vào anh ta và nói: “Tôi sẵn lòng; được tẩy rửa. ” Và ngay lập tức bệnh phong của ông được tẩy sạch.

**Mat 8: 2-3 – Nhìn kìa! Một người phung đang đến gần. Anh quỳ xuống trước Chúa Jesus, thờ lạy. “Thưa ông,” người phung khẩn cầu, “nếu ông muốn, ông có thể chữa lành cho tôi.” Chúa Giêsu chạm vào người đàn ông. “Tôi muốn,” anh nói. “Được chữa lành.” Và ngay lập tức bệnh phong biến mất.

Cũng như ngôn ngữ tiếng Anh có hai nghĩa khác nhau cho từ: sẽ, ngôn ngữ Hy Lạp cũng vậy.

Chúng tôi sẽ nói, “Tôi sẽ làm điều đó”, nếu chúng tôi sẽ làm điều gì đó ngay cả khi chúng tôi làm không muốn làm điều đó. Chúng tôi cũng sẽ nói, “Tôi sẽ làm điều đó”, khi chúng tôi quyết định chúng ta sẽ làm điều gì đó mà chúng ta tha thiết mong muốn làm. Chúng ta thấy điều này tương tự trong những gì Chúa Giê-su nói trong Ma-thi-ơ 8: 2 & 3.

GHI CHÚ: TỪ “TÔI SẼ”

Strong’s # 2309 thelo, NT: 2309

Thelo (thel’-o); hoặc ethelo (eth-el’-o); theleo (thel-eh’-o);

và etheleo (eth-el-eh’-o);

để xác định như là một lựa chọn chủ động từ xung lực chủ quan;

tức là chọn hoặc thích thích thú hơn: thể hiện sự định vị của

tự nhiên, và theo nghĩa liên tục, và có thể được dịch là: “Tôi

luôn sẵn lòng ”. – ý chí, suy nghĩ, dự định, được giải quyết hoặc

quyết tâm, có mục đích, mong muốn, mong muốn, yêu thích, thích làm một

điều, thích làm, thích thú, thích thú, bằng cách

ngụ ý, ước muốn, tức là có khuynh hướng; , chuẩn bị; KJV-mong muốn,

được định đoạt (tiến lên), dự định, (được) ý chí. Trong khi NT: 1014 đúng

biểu thị đúng hơn là một sự chấp nhận thụ động trong các xem xét khách quan.

(Lưu ý: Để chọn từ này (# 2309) thay vì # 1014, hiển thị

mục đích và quyết tâm có chủ đích hơn là chỉ nói,

“Bất cứ điều gì xảy ra, sẽ xảy ra”.)

Chúa Giê-su không chỉ nói, “Tôi sẽ làm điều đó.” Ngài đã nói, “Tôi sẽ luôn luôn làm

nó là bởi vì nó là mong muốn mãnh liệt của tôi và khao khát được hành động theo bản chất của tôi đó là để cung cấp. “

KJV-mong muốn, được định đoạt (phía trước), dự định, danh sách, tình yêu, ý nghĩa, làm ơn,

có đúng hơn, (được) ý chí.

Chương 10: CHỮA LÀNH TẤT CẢ CHO CON NGƯỜI CÓ TẤT CẢ:

CHỮA BỆNH TRONG SỰ CỨU CHUỘC:

Đức Chúa Trời đã tạo ra con người trong một bản thể: thể chất / tinh thần

Sự chuộc lỗi phải là sự chuộc lỗi về thể chất / tinh thần

Tội lỗi và Bệnh tật là hai loại trái ra từ cùng một cây.

Tội lỗi và bệnh tật luôn được nhóm chung lại với nhau.

**Thi-thiên 103: 2-6:

“2Hỡi linh hồn ta, hãy ngợi khen Ðức Giê-hô-va, Chớ quên các ân huệ của Ngài.

3 Ấy là Ngài tha thứ các tội ác ngươi, Chữa lành mọi bịnh tật ngươi,

4 Cứu chuộc mạng sống ngươi khỏi chốn hư nát, Lấy sự nhơn từ và sự thương xót mà làm mão triều đội cho ngươi.

5 Ngài cho miệng ngươi được thỏa các vật ngon, Tuổi đang thì của ngươi trở lại như của chim phụng-hoàng.

6 Ðức Giê-hô-va thi hành sự công bình Và sự ngay thẳng cho mọi người bị hà hiếp.”

2. Lưu ý câu sáu ở trên – CHÚA thi hành sự công bình và sự phán xét CHO tất cả những ai bị áp bức. Hệ thống tư pháp của chúng ta ban đầu dựa trên hệ thống luật pháp Môi-se. Ngay cả thuật ngữ được sử dụng trong các tòa án của chúng ta cũng tương tự như tiếng Anh dưới thời kỳ Elizabeth của Phiên bản King James. Lý do chính mà một người cần luật sư đại diện cho họ là bởi vì họ cần một người biết khi nào và làm thế nào để đưa ra các kiến ​​nghị sẽ được tòa án chấp nhận. Đức Chúa Trời thi hành sự phán xét CHO những người bị áp bức. Chúa không phải là kẻ áp bức.

**Công vụ 10:38 cho chúng ta biết ai là kẻ áp bức. Đó là ma quỷ.

Đức Chúa Trời, với tư cách là Đấng phán xét vĩ đại của trời và đất, đã ra lệnh tự do cho TẤT CẢ những người bị áp bức. Chúa Giê-xu đã đi về làm điều tốt và chữa lành (giải thoát) tất cả những gì ma quỷ giam cầm trong sự nô lệ thông qua sự áp bức của tội lỗi và bệnh tật.

Chúng ta không có vấn đề gì khi nói với một người chưa được cứu rằng Chúa Giê-xu đã chết thay cho họ và trả đầy đủ hình phạt cho tội lỗi của họ, do đó cung cấp “sự cứu rỗi” của họ, hơn 2000 năm trước, và rằng Ngài sẽ không từ chối họ nếu họ chấp nhận sự hy sinh của Ngài.

Không có câu hỏi là liệu họ có thể được cứu hay không. Tuy nhiên, cùng một từ ngữ được sử dụng để chữa lành các bệnh tật và bệnh tật về thể chất của họ cũng như được sử dụng để “chữa lành” bệnh tật thuộc linh, tội lỗi.

Các từ Hy Lạp được sử dụng, và thậm chí cả các thì của các từ được sử dụng, hoàn toàn giống nhau. Thì được sử dụng thậm chí là thì mạnh nhất trong ngôn ngữ Hy Lạp.

CHÚA JESUS MUA CHUỘC SỨC KHỎE CỦA CON NGƯỜI CŨNG NHƯ NGÀI MUA CHUỘC TỘI LỖI CỦA CHÚNG TA.

Khi Chúa Giê-su mua sự cứu chuộc thuộc linh của chúng ta, thì Ngài cũng mua sự chữa lành của chúng ta bởi vì bệnh tật và bệnh tật là kết quả của tội lỗi.

Bằng cách cung cấp cái này (sự cứu rỗi khỏi tội lỗi), Ngài đã cung cấp cái kia (sự chữa lành khỏi bệnh tật). Trong thực tế, Ngài không thể làm điều đầu tiên mà không làm điều thứ hai vì (triệu chứng) thứ hai là kết quả của (nguyên nhân) thứ nhất.

Chính từ – sự cứu rỗi – trong tiếng Do Thái và tiếng Hy Lạp, có nghĩa giống nhau, sự giải thoát tuyệt đối khỏi mọi tổn hại và thiếu thốn.

TỘI LỖI ĐẾN THẾ GIAN BỞI TỘI LỖI CỦA CON NGƯỜI (ADAM). (Sáng thế ký 3: 1-6)

**Roma. 5:12 – Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội.

Rô-ma 5:17 – Vả, nếu bởi tội một người mà sự chết đã cai trị bởi một người ấy, thì huống chi những kẻ nhận ân điển và sự ban cho của sự công bình cách dư dật, họ sẽ nhờ một mình Ðức Chúa Jêsus Christ mà cai trị trong sự sống là dường nào! (Xem thêm Rô-ma 5: 19-21)

Việc chữa bệnh một lần nữa được kết nối với Sự Chuộc Tội trong Kinh Thánh liên quan đến “Bữa Tiệc thánh của Chúa Jesus” hay trong sự hiệp thông với Ngài.

**1 Cô-rin-tô 11: 23-31

23. Vả, tôi có nhận nơi Chúa điều tôi đã dạy cho anh em: ấy là Ðức Chúa Jêsus, trong đêm Ngài bị nộp, lấy bánh,

24 tạ ơn, rồi bẻ ra mà phán rằng: Nầy là thân thể ta, vì các ngươi mà phó cho; hãy làm điều nầy để nhớ ta.

25 Cũng một lẽ ấy, sau khi ăn bữa tối rồi, Ngài lấy chén và phán rằng: Chén nầy là sự giao ước mới trong huyết ta; hễ khi nào các ngươi uống, hãy làm điều nầy để nhớ ta.

26 Ấy vậy, mỗi lần anh em ăn bánh nầy, uống chén nầy, thì rao sự chết của Chúa cho tới lúc Ngài đến.

27 Bởi đó, ai ăn bánh hoặc uống chén của Chúa cách không xứng đáng, thì sẽ mắc tội với thân và huyết của Chúa.

28 Vậy mỗi người phải tự xét lấy mình, và như thế mới ăn bánh uống chén ấy;

29 vì người nào không phân biệt thân Chúa mà ăn bánh uống chén đó, tức là ăn uống sự xét đoán cho mình.

30 Ấy vì cớ đó mà trong anh em có nhiều kẻ tật nguyền, đau ốm, và có lắm kẻ ngủ.

31 Nếu chúng ta biết xét đoán lấy mình, thì khỏi bị xét đoán.

(Lưu ý rằng nhiều người trong số các bạn (trong hội thánh) yếu đuối, ốm yếu, và một số thậm chí còn đang ngủ trong Chúa vì họ đã không phân biệt thân thể của Chúa (không phải huyết của Chúa, mà là thân thể của Ngài). Nếu một người có thể trở thành bị bệnh do dự tiệc thánh sai cách, thì tự nhiên người ta có thể chữa bệnh bằng cách hiệp thông đúng cách.

** Mathi-ơ 8: 16-17 16 Ðến chiều, người ta đem cho Ðức Chúa Jêsus nhiều kẻ bị quỉ ám, Ngài lấy lời nói mà đuổi quỉ ra; cũng chữa được hết thảy những người bịnh,

17 vậy cho được ứng nghiệm lời của Ðấng tiên tri Ê-sai đã nói rằng: Chính Ngài đã lấy tật nguyền của chúng ta, và gánh bịnh hoạn của chúng ta.

Lưu ý rằng để hoàn thành – Ê-sai 53 – mọi người phải được chữa lành, điều này ám chỉ đến sự hoàn thành toàn bộ trong tương lai bởi lằn roi và sự chết của Chúa Giê-su.

**Ê-sai 53: 4-5 4 Thật người đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta; mà chúng ta lại tưởng rằng người đã bị Ðức Chúa Trời đánh và đập, và làm cho khốn khổ.

5 Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh.

***Ê-sai 53: 11-12 11 Người sẽ thấy kết quả của sự khốn khổ linh hồn mình, và lấy làm thỏa mãn. Tôi tớ công bình của ta sẽ lấy sự thông biết về mình làm cho nhiều người được xưng công bình; và người sẽ gánh lấy tội lỗi họ.

12 Vậy nên ta sẽ chia phần cho người đồng với người lớn. Người sẽ chia của bắt với những kẻ mạnh, vì người đã đổ mạng sống mình cho đến chết, đã bị kể vào hàng kẻ dữ, đã mang lấy tội lỗi nhiều người, và cầu thay cho những kẻ phạm tội.

**1 Phi-e-rơ 2:24 Ngài gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình; lại nhơn những lằn đòn của Ngài mà anh em đã được lành bịnh.

Chương11: Ê-SAI 53 VÀ SỰ CHỮA LÀNH THỂ XÁC

**Ê-sai 53: 1-12

1 Ai tin điều đã rao truyền cho chúng ta, và cánh tay Ðức Giê-hô-va đã được tỏ ra cho ai?

2 Người đã lớn lên trước mặt Ngài như một cái chồi, như cái rễ ra từ đất khô. Người chẳng có hình dung, chẳng có sự đẹp đẽ; khi chúng ta thấy người, không có sự tốt đẹp cho chúng ta ưa thích được.

3 Người đã bị người ta khinh dể và chán bỏ, từng trải sự buồn bực, biết sự đau ốm, bị khinh như kẻ mà người ta che mặt chẳng thèm xem; chúng ta cũng chẳng coi người ra gì.

4 Thật người đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta; mà chúng ta lại tưởng rằng người đã bị Ðức Chúa Trời đánh và đập, và làm cho khốn khổ.

5 Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh.

6 Chúng ta thảy đều như chiên đi lạc, ai theo đường nấy; Ðức Giê-hô-va đã làm cho tội lỗi của hết thảy chúng ta đều chất trên người.

7 Người bị hiếp đáp, những khi chịu sự khốn khổ chẳng hề mở miệng. Như chiên con bị dắt đến hàng làm thịt, như chiên câm ở trước mặt kẻ hớt lông, người chẳng từng mở miệng.

8 Bởi sự ức hiếp, và xử đoán, nên người đã bị cất lấy; trong những kẻ đồng thời với người có ai suy xét rằng người đã bị dứt khỏi đất người sống, là vì cớ tội lỗi dân ta đáng chịu đánh phạt?

9 Người ta đã đặt mồ người với những kẻ ác, nhưng khi chết, người được chôn với kẻ giàu; dầu người chẳng hề làm điều hung dữ và chẳng có sự dối trá trong miệng.

10 Ðức Giê-hô-va lấy làm vừa ý mà làm tổn thương người, và khiến gặp sự đau ốm. Sau khi đã dâng mạng sống người làm tế chuộc tội, người sẽ thấy dòng dõi mình; những ngày người sẽ thêm dài ra, và ý chỉ Ðức Giê-hô-va nhờ tay người được thạnh vượng.

11 Người sẽ thấy kết quả của sự khốn khổ linh hồn mình, và lấy làm thỏa mãn. Tôi tớ công bình của ta sẽ lấy sự thông biết về mình làm cho nhiều người được xưng công bình; và người sẽ gánh lấy tội lỗi họ.

12 Vậy nên ta sẽ chia phần cho người đồng với người lớn. Người sẽ chia của bắt với những kẻ mạnh, vì người đã đổ mạng sống mình cho đến chết, đã bị kể vào hàng kẻ dữ, đã mang lấy tội lỗi nhiều người, và cầu thay cho những kẻ phạm tội.

**Ê-sai 53: 5 – Nhưng người đã vì tội lỗi chúng ta mà bị vết, vì sự gian ác chúng ta mà bị thương. Bởi sự sửa phạt người chịu chúng ta được bình an, bởi lằn roi người chúng ta được lành bịnh.

**1 Phi-e-rơ 2:24 – Ngài gánh tội lỗi chúng ta trong thân thể Ngài trên cây gỗ, hầu cho chúng ta là kẻ đã chết về tội lỗi, được sống cho sự công bình; lại nhơn những lằn đòn của Ngài mà anh em đã được lành bịnh.

Câu ở đây được trích dẫn bởi Phi-e-rơ ban đầu được Tiên tri Ê-sai tiên tri về Đấng Mê-si. Những từ được sử dụng để “chữa lành” mỗi lần là một từ chỉ được sử dụng để chữa bệnh về thể chất. Đây không phải là một sự tình cờ đơn thuần. Những từ này mô tả chính xác ý định. Trong tiếng Do Thái đó là: Rapha ’(raw-faw’); Strongs # 7495 (như trong Jehovah-Rapha) hoặc raphah; một gốc nguyên thủy; đúng cách, để hàn gắn (bằng cách khâu lại), tức là (nghĩa bóng) để chữa bệnh: chữa bệnh, (nguyên nhân để) chữa bệnh, thầy thuốc, sửa chữa, X triệt để, làm toàn bộ

. Luôn luôn được sử dụng để đề cập đến việc chữa bệnh vật lý ngoại trừ một lần- có được sử dụng trong tài liệu tham khảo. để sửa chữa thay đổi ngôi đền. (Một sự phục hồi vật chất). Trong tiếng Hy Lạp nó là: Iaomai (ee-ah’-om-ahee); Strong’s # 2390 Làm sao chúng ta biết rằng hai câu này đề cập đến cùng một điều? Vì

**Matt. 8: 16-17

16.Ðến chiều, người ta đem cho Ðức Chúa Jêsus nhiều kẻ bị quỉ ám, Ngài lấy lời nói mà đuổi quỉ ra; cũng chữa được hết thảy những người bịnh,

17 vậy cho được ứng nghiệm lời của Ðấng tiên tri Ê-sai đã nói rằng: Chính Ngài đã lấy tật nguyền của chúng ta, và gánh bịnh hoạn của chúng ta.

Một số người đã cố gắng nói rằng kể từ khi Chúa Giê-xu “ứng nghiệm” lời tiên tri này thì Ngài không còn chữa lành bệnh tật nữa. Theo cùng một lý luận sẽ buộc chúng ta phải nói rằng vì Chúa Giê-xu đã cứu những người theo Ngài vào lúc Ngài đi trên thập tự giá, nên Ngài không còn cứu ai nữa. Ma-thi-ơ, dưới sự soi dẫn của Đức Chúa Trời, đã đưa ra lời bình luận của Đức Chúa Trời cho rằng câu trong Ê-sai 53 giúp chữa lành thể chất cho những người được đề cập trong

**Ma-thi-ơ 8: 16-17. Điều này liên kết việc chữa lành thể chất với “Kinh thánh ” và câu này một lần nữa được đưa ra trong

**1 Phi-e-rơ 2:24, cũng chứng minh rằng câu này áp dụng cho việc chữa lành thể chất chứ không phải chữa lành tội lỗi một mình.

Khi nói rằng Đức Chúa Trời đang dùng bệnh tật hoặc bệnh tật để dạy cho bạn điều gì đó là nói rằng bệnh tật là từ Đức Thánh Linh hay Đức Chúa Trời là Đức Thánh Linh của sự ốm yếu. Điều đó thật nguy hiểm khi gán công việc của ma quỷ là công việc của Đức Chúa Trời.

CHƯƠNG 12: MỌI SỰ ĐÃ ĐƯỢC TRỌN.

Mọi sự chữa lành từ Áp-ra-ham đến Malchus đều bằng đức tin vào những gì Chúa Giê-su sẽ làm. Mọi sự chữa lành từ đó đến nay đều là những điều thật sự mà Chúa Giê-su đã làm.

**Giăng 18: 10-11

“10 Bấy giờ, Si-môn Phi-e-rơ có một thanh gươm, bèn rút ra, đánh đầy tớ của thầy cả thượng phẩm, chém đứt tai bên hữu. Ðầy tớ đó tên là Man-chu.

11 Nhưng Ðức Chúa Jêsus phán cùng Phi-e-rơ rằng: Hãy nạp gươm ngươi vào vỏ; ta há chẳng uống chén mà Cha đã ban cho ta uống sao?”

Nếu sự chữa lành là trong sự chuộc tội:

Luôn luôn là ý muốn của Đức Chúa Trời rằng ai đó sẽ được chữa lành.

Bạn không bao giờ phải hỏi Chúa về sự chữa lành của bất kỳ ai.

Nếu điều này là đúng, chúng tôi sẽ không tìm thấy bất kỳ liên quan nào đến Chúa Giê-su hoặc các môn đồ đã bao giờ nói chuyện với Chúa về sự chữa lành của một người.

Nếu sự chữa lành là trong sự chuộc tội:

Đó là một sự thật để được tin tưởng và hành động không phải là vấn đề “Đủ niềm tin”

Bạn không bao giờ cần lo lắng về vấn đề “đủ niềm tin”.

Thay vào đó là vấn đề bướng bỉnh, bạn bỏ cuộc ở điểm nào

trong uy quyền và quyền thừa kế của bạn?

Nếu sự chữa lành là trong sự chuộc tội:

Vấn đề không phải là nhờ Đức Chúa Trời đồng ý cho việc chữa lành hay ban cho một sự chữa lành hoặc bật một công tắc trên thiên đường, hoặc gửi một sự chữa lành.

**Thi Thiên 107: 20 -” Ngài ra lịnh chữa họ lành, rút họ khỏi cái huyệt.”

**Giăng 1: 1 – “Ban đầu có Ngôi Lời, Ngôi Lời ở cùng Ðức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Ðức Chúa Trời.”

**Giăng 1:14 – Và Ngôi Lời đã thành xác thịt và ở giữa chúng ta,

(và chúng tôi nhìn thấy vinh quang của Ngài, vinh quang như con một của Đức Chúa Cha,) đầy ân điển và chân lý)

HÃY NHÌN VỀ PHÍA TRƯỚC TRONG NIỀM TIN VÀ NHÌN VỀ PHÍA SAU VỚI NHỮNG SỰ THẬT ĐÃ XÃY RA

Nếu Sự chữa lành nằm trong Sự Chuộc tội, đó là một sự thật đã được thiết lập, nó đã được LÀM XONG.

Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta một lời đề nghị thường trực về sự tha thứ VÀ sự chữa lành qua sự đóng đinh trên thập tự giá của Chúa Jesus. (Thi thiên 103: 2-6)

**Ê-sai 53: 4 – “Thật người đã mang sự đau ốm của chúng ta, đã gánh sự buồn bực của chúng ta; mà chúng ta lại tưởng rằng người đã bị Ðức Chúa Trời đánh và đập, và làm cho khốn khổ.”

Ở đây chúng ta thấy một lần nữa sự kết hợp của Sự Chuộc Tội với Sự chữa lành của bệnh tật.

Đây là lý do tại sao 1 Phi-e-rơ 2:24 ở thì quá khứ. Tài khoản đặt cọc hoặc thanh toán trước cho việc chữa bệnh của bạn đã được thực hiện. “… Bởi vì lằn roi của Chúa Jesus mà chúng ta ĐÃ ĐƯỢC LÀNH BỆNH. ”

Theo như Đức Chúa Trời đã công bố, bạn đã được chữa lành; vì vậy nếu bạn vẫn còn đau đớn hoặc bệnh tật trong cơ thể bạn, nó chính là kẻ thù mà bạn phải chiến đấu và bị đánh bại.

CHƯƠNG 13: SỰ KHÁC BIỆT GIỮA GIAO ƯỚC CỦ VÀ GIAO ƯỚC MỚI TRONG TÂN ƯỚC

a. GIAO ƯỚC MỚI:

Có một giao ước mới có nghĩa là Giao ước cũ đã được thay thế.

Áp-ra-ham muốn sống trong ngày của Chúa Giê-su.

**Giăng 8: 51-58

Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu kẻ nào giữ lời ta, sẽ chẳng thấy sự chết bao giờ.

52 Người Giu-đa nói rằng: Bây giờ chúng tôi thấy rõ thầy bị quỉ ám; Áp-ra-ham đã chết, các đấng tiên tri cũng vậy, mà thầy nói: Nếu kẻ nào giữ lời ta sẽ chẳng hề chết!

53 Thầy lại trọng hơn cha chúng tôi, Áp-ra-ham, là người đã chết sao? Các đấng tiên tri cũng đã chết; thầy mạo xưng mình là ai?

54 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta tự tôn vinh, thì sự vinh hiển ta chẳng ra gì; ấy là Cha ta làm vinh hiển ta, là Ðấng các ngươi xưng là Ðức Chúa Trời của mình.

55 Dầu vậy, các ngươi chưa biết Ngài đâu; còn ta thì biết. Và nếu ta nói rằng ta không biết Ngài, ta sẽ cũng nói dối như các ngươi vậy; song ta biết Ngài, và ta giữ lời Ngài.

56 Cha các ngươi là Áp-ra-ham đã nức lòng nhìn thấy ngày của ta; người đã thấy rồi, và mừng rỡ.

57 Người Giu-đa nói rằng: Thầy chưa đầy năm mươi tuổi, mà đã thấy Áp-ra-ham!

58 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, trước khi chưa có Áp-ra-ham, đã có ta.

GIAO ƯỚC MỚI VÀ TỐT ĐẸP HƠN

**Hê-bơ-rơ 8: 6

Nhưng thầy tế lễ thượng phẩm chúng ta đã được một chức vụ rất tôn trọng hơn, vì Ngài là Ðấng trung bảo của giao ước tốt hơn, mà giao ước ấy lập lên trên lời hứa tốt hơn.

KHI NÀO GIAO ƯỚC MỚI BẮT ĐẦU?

**Mat 26: 26-28

26Khi đương ăn, Ðức Chúa Jêsus lấy bánh, tạ ơn rồi, bẻ ra đưa cho môn đồ mà rằng: Hãy lấy ăn đi, nầy là thân thể ta.

27 Ngài lại lấy chén, tạ ơn rồi, đưa cho môn đồ mà rằng: Hết thảy hãy uống đi;

28 vì nầy là huyết ta, huyết của sự giao ước đã đổ ra cho nhiều người được tha tội.

**Mác 14: 22-24

22 Khi đang ăn, Ðức Chúa Jêsus lấy bánh, tạ ơn, đoạn bẻ ra trao cho các môn đồ, mà phán rằng: Hãy lấy, nầy là thân thể ta.

23 Ngài lại cầm chén, tạ ơn, rồi trao cho các môn đồ, và ai nấy đều uống.

24 Ngài phán rằng: Nầy là huyết ta, huyết của sự giao ước đổ ra cho nhiều người.

**-Lu-ca 22: 19-20

19 Ðoạn, Ngài cầm lấy bánh, tạ ơn xong, bẻ ra phân phát cho môn đồ, mà phán rằng: Nầy là thân thể ta, đã vì các ngươi mà phó cho; hãy làm sự nầy để nhớ đến ta.

20 Khi ăn xong, Ngài cũng làm như vậy, lấy chén đưa cho môn đồ, mà phán rằng: Chén nầy là giao ước mới trong huyết ta vì các ngươi mà đổ ra.

**-Hê-bơ-rơ 8

1 Ðại ý điều chúng ta mới nói đó, là chúng ta có một thầy tế lễ thượng phẩm, ngồi bên hữu ngai của Ðấng tôn nghiêm trong các từng trời,

2 làm chức việc nơi thánh và đền tạm thật, bởi Chúa dựng lên, không phải bởi một người nào.

3 Phàm thầy tế lễ thượng phẩm đã được lập lên là để dâng lễ vật và hi sinh; vậy thì Ðấng nầy cũng cần phải dâng vật gì.

4 Nếu Ngài còn ở thế gian, thì Ngài chẳng phải là thầy tế lễ, vì ở thế gian có những thầy tế lễ dâng lễ vật theo luật pháp dạy,

5 và giữ sự thờ phượng, sự thờ phượng đó chẳng qua là hình và bóng của những sự trên trời mà thôi, cũng như khi Môi-se gần dựng đền tạm, thì Ðức Chúa Trời phán bảo rằng: Hãy cẩn thận, làm mọi việc theo như kiểu mẫu đã chỉ cho ngươi tại trên núi.

6 Nhưng thầy tế lễ thượng phẩm chúng ta đã được một chức vụ rất tôn trọng hơn, vì Ngài là Ðấng trung bảo của giao ước tốt hơn, mà giao ước ấy lập lên trên lời hứa tốt hơn.

7 Vì nếu ước thứ nhứt không thiếu gì, thì chẳng có chỗ nào lập ước thứ hai.

8 Vả, trong những lời nầy thật có ý trách, là lời Ðức Chúa Trời phán cùng dân Giu-đa rằng: Chúa phán: kìa, nhựt kỳ đến, Khi đó ta sẽ cùng nhà Y-sơ-ra-ên và nhà Giu-đa lập một ước mới,

9 Không phải như ước ta đã lập với tổ tiên chúng nó, Trong ngày ta cầm tay họ dẫn ra khỏi xứ Ê-díp-tô. Vì họ không bền giữ lời ước ta, Nên ta không đoái xem họ, ấy là lời Chúa phán.

10 Chúa lại phán: Nầy là lời ước mà ta sẽ lập với nhà Y-sơ-ra-ên Sau những ngày đó: Ta sẽ để luật pháp ta trong trí họ Và ghi tạc vào lòng; Ta sẽ làm Ðức Chúa Trời họ, Họ sẽ làm dân ta.

11 Trong vòng họ sẽ chẳng có ai dạy bảo công dân mình Và anh em mình, rằng: Hãy nhìn biết Chúa; Vì hết thảy trong vòng họ, Từ kẻ rất nhỏ cho đến kẻ rất lớn đều sẽ biết ta,

12 Nhơn ta sẽ tha sự gian ác của họ, Và không nhớ đến tội lỗi họ nữa.

13 Gọi ước đó là ước mới, thì đã xưng ước trước là cũ; vả, điều chi đã cũ đã già, thì gần tiêu mất đi.

**Hê-bơ-rơ 9

Ước trước cũng có những luật về việc thờ phượng và một nơi thánh dưới đất.

2 Vả, một đền tạm đã dựng lên: phần thứ nhứt gọi là nơi thánh, có chơn đèn, bàn và bánh bày ra;

3 rồi đến phía trong màn thứ hai, tức là phần gọi là nơi rất thánh,

4 có lư hương bằng vàng và hòm giao ước, toàn bọc bằng vàng. Trong hòm có một cái bình bằng vàng đựng đầy ma-na, cây gậy trổ hoa của A-rôn, và hai bảng giao ước;

5 phía trên có hai chê-ru-bin vinh hiển, bóng nó che phủ nơi chuộc tội. Nhưng đây không phải dịp kể các điều đó cho rõ ràng.

6 Các vật đã sắp đặt như vậy, hằng ngày những thầy tế lễ vào phần thứ nhứt trong đền tạm, đặng làm trọn việc tế lễ;

7 nhưng, phần thứ hai, thì mỗi năm một lần chỉ một mình thầy tế lễ thượng phẩm vào, chẳng bao giờ mà không đem huyết dâng vì chính mình và vì sự lầm lỗi dân chúng.

8 Ðức Thánh Linh lấy đó chỉ ra rằng hễ đền tạm thứ nhứt đương còn, thì đường vào nơi rất thánh chưa mở.

9 Ấy là một hình bóng chỉ về đời bây giờ, để tỏ rằng các lễ vật và hi sinh dâng đó, không có thể làm cho kẻ thờ phượng được vẹn lành về lương tâm.

10 Ðó chẳng qua là mạng lịnh của xác thịt, cũng như các kỳ ăn, uống rửa sạch, chỉ lập cho đến kỳ hoán cải vậy.

11 Nhưng Ðấng Christ đã hiện đến làm thầy tế lễ thượng phẩm của những sự tốt lành sau nầy; Ngài đã vượt qua đền tạm lớn hơn và trọn vẹn hơn, không phải tay người dựng ra, nghĩa là không thuộc về đời nầy.

12 Ngài đã vào nơi rất thánh một lần thì đủ hết, không dùng huyết của dê đực và của bò con, nhưng dùng chính huyết mình, mà được sự chuộc tội đời đời.

13 Vì nếu huyết của dê đực cùng tro bò cái tơ mà người ta rưới trên kẻ ô uế còn làm sạch được phần xác thịt họ và nên thánh thay,

14 huống chi huyết của Ðấng Christ, là Ðấng nhờ Ðức Thánh Linh đời đời, dâng chính mình không tì tích cho Ðức Chúa Trời, thì sẽ làm sạch lương tâm anh em khỏi công việc chết, đặng hầu việc Ðức Chúa Trời hằng sống, là dường nào!

15 Nhơn đó, Ngài là Ðấng trung bảo của giao ước mới, để khi Ngài chịu chết mà chuộc tội đã phạm dưới giao ước cũ, thì những kẻ được kêu gọi nhận lãnh cơ nghiệp đời đời đã hứa cho mình.

16 Vì khi có chúc thơ, thì cần phải đợi đến kẻ trối chết đã hứa cho mình.

17 Chúc thơ chỉ có giá trị sau khi chết, và hễ kẻ trối còn sống thì nó không có quyền gì.

18 Ấy vậy, chính giao ước trước nào chẳng phải là không dùng máu mà lập.

19 Lúc Môi-se phán mọi điều răn của luật pháp cho dân chúng, có lấy máu của bò con và dê đực, với nước, dây nhung đỏ tía và nhành ngưu tất rảy trên sách cùng trên cả dân chúng,

20 mà nó rằng: Nầy là huyết của sự giao ước mà Ðức Chúa Trời đã dạy lập với các ngươi.

21 Ðoạn, người cũng lấy huyết rảy đền tạm cùng mọi đồ thờ.

22 Theo luật pháp thì hầu hết mọi vật đều nhờ huyết mà được sạch: không đổ huyết thì không có sự tha thứ.

23 Vậy, nếu những tượng chỉ về các vật trên trời đã phải nhờ cách ấy mà được sạch, thì chính các vật trên trời phải nhờ của lễ càng quí trọng hơn nữa để được sạch.

24 Vả Ðấng Christ chẳng phải vào nơi thánh bởi tay người làm ra, theo kiểu mẫu nơi thánh thật, bèn là vào chính trong trời, để bây giờ vì chúng ta hiện ra trước mặt Ðức Chúa Trời.

25 Ấy chẳng phải là dâng chính mình Ngài nhiều lần, như thầy tế lễ thượng phẩm mỗi năm vào trong nơi rất thánh mà dâng huyết không phải là huyết mình;

26 bằng chẳng vậy, thì từ buổi sáng thế đến nay, Ngài đã phải chịu khổ nhiều lần rồi. Nhưng hiện nay đến cuối cùng các thời đại, Ngài đã hiện ra chỉ một lần, dâng mình làm tế lễ để cất tội lỗi đi.

27 Theo như đã định cho loài người phải chết một lần, rồi chịu phán xét,

28 cũng vậy, Ðấng Christ đã dâng mình chỉ một lần đặng cất tội lỗi của nhiều người; Ngài lại sẽ hiện ra lần thứ hai, không phải để cất tội lỗi đi nữa, nhưng để ban sự cứu rỗi cho kẻ chờ đợi Ngài.

**Hê-rơ-rơ 10

1 Vả, luật pháp chỉ là bóng của sự tốt lành ngày sau, không có hình thật của các vật, nên không bao giờ cậy tế lễ mỗi năm hằng dâng như vậy, mà khiến kẻ đến gần Ðức Chúa Trời trở nên trọn lành được.

2 Nếu được, thì những kẻ thờ phượng đã một lần được sạch rồi, lương tâm họ không còn biết tội nữa, nhơn đó, há chẳng thôi dâng tế lễ hay sao?

3 Trái lại, những tế lễ đó chẳng qua là mỗi năm nhắc cho nhớ lại tội lỗi.

4 Vì huyết của bò đực và dê đực không thể cất tội lỗi đi được.

5 Bởi vậy cho nên, Ðấng Christ khi vào thế gian, phán rằng: Chúa chẳng muốn hy sinh, cũng chẳng muốn lễ vật, Nhưng Chúa đã sắm sửa một thân thể cho tôi.

6 Chúa chẳng nhậm của lễ thiêu, cũng chẳng nhậm của lễ chuộc tội.

7 Tôi bèn nói: Hỡi Ðức Chúa Trời, nầy tôi đến Trong sách có chép về tôi Tôi đến để làm theo ý muốn Chúa.

8 Trước đã nói: Chúa chẳng muốn, chẳng nhậm những hi sinh, lễ vật, của lễ thiêu, của lễ chuộc tội, đó là theo luật pháp dạy; sau lại nói: Ðây nầy, tôi đến để làm theo ý muốn Chúa.

9 Vậy thì, Chúa đã bỏ điều trước, đặng lập điều sau.

10 Ấy là theo ý muốn đó mà chúng ta được nên thánh nhờ sự dâng thân thể của Ðức Chúa Jêsus Christ một lần đủ cả.

11 Phàm thầy tế lễ mỗi ngày đứng hầu việc và năng dâng của lễ đồng một thức, là của lễ không bao giờ cất tội lỗi được,

12 còn như Ðấng nầy, đã vì tội lỗi dâng chỉ một của lễ, rồi ngồi đời đời bên hữu Ðức Chúa Trời.

13 từ rày về sau đương đợi những kẻ thù nghịch Ngài bị để làm bệ dưới chơn Ngài vậy.

14 Vì nhờ dâng chỉ một của tế lễ, Ngài làm cho những kẻ nên thánh được trọn vẹn đời đời.

15 Ðức Thánh Linh cũng làm chứng cho chúng ta như vậy; vì đã phán rằng:

16 Chúa phán: Nầy là giao ước ta lập với chúng nó Sau những ngày đó, Ta sẽ để luật pháp ta vào lòng chúng nó Và ghi tạc nơi trí khôn,

17 Lại phán: Ta sẽ chẳng còn nhớ đến tội lỗi gian ác của chúng nó nữa.

18 Bởi hễ có sự tha thứ thì không cần dâng của lễ vì tội lỗi nữa.

19 Hỡi anh em, vì chúng ta nhờ huyết Ðức Chúa Jêsus được dạn dĩ vào nơi rất thánh,

20 bởi đường mới và sống mà Ngài đã mở ngang qua cái màn, nghĩa là ngang qua xác Ngài,

21 lại vì chúng ta có một thầy tế lễ lớn đã lập lên cai trị nhà Ðức Chúa Trời,

22 nên chúng ta hãy lấy lòng thật thà với đức tin đầy dẫy trọn vẹn, lòng được tưới sạch khỏi lương tâm xấu, thân thể rửa bằng nước trong, mà đến gần Chúa.

23 Hãy cầm giữ sự làm chứng về điều trông cậy chúng ta chẳng chuyển lay, vì Ðấng đã hứa cùng chúng ta là thành tín.

24 Ai nấy hãy coi sóc nhau để khuyên giục về lòng yêu thương và việc tốt lành;

25 chớ bỏ qua sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên bảo nhau, và hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy.

26 Vì nếu chúng ta đã nhận biết lẽ thật rồi, mà lại cố ý phạm tội, thì không còn có tế lễ chuộc tội nữa,

27 nhưng chỉ có sự đợi chờ kinh khiếp về sự phán xét, và lửa hừng sẽ đốt cháy kẻ bội nghịch mà thôi.

28 Ai đã phạm luật pháp Môi-se, nếu có hai ba người làm chứng, thì chết đi không thương xót,

29 huống chi kẻ giày đạp Con Ðức Chúa Trời, coi huyết của giao ước, tức là huyết mà mình nhờ nên thánh, là ô uế, lại khinh lờn Ðức Thánh Linh ban ơn, thì anh em há chẳng tưởng rằng người ấy đáng bị hình rất nghiêm đoán phạt hay sao?

30 Vì chúng ta biết Ðấng đã phán rằng: Sự trả thù thuộc về ta; ta sẽ báo ứng, ấy là lời Chúa phán. Lại rằng: Chúa sẽ xét đoán dân mình.

31 Sa vào tay Ðức Chúa Trời hằng sống là sự đáng kinh khiếp thay!

32 Hãy nhớ lại những lúc ban đầu đó, anh em đã được soi sáng rồi, bèn chịu cơn chiến trận lớn về những sự đau đớn:

33 phần thì chịu sỉ nhục, gặp gian nan, như làm trò cho thiên hạ xem, phần thì chia khổ với những kẻ bị đối đãi đồng một cách.

34 Vì anh em đã thương xót kẻ bị tù, và vui lòng chịu của cải mình bị cướp, bởi biết mình có của cải quí hơn hằng còn luôn.

35 Vậy chớ bỏ lòng dạn dĩ mình, vốn có một phần thưởng lớn đã để dành cho.

36 Vì anh em cần phải nhịn nhục, hầu cho khi đã làm theo ý muốn Ðức Chúa Trời rồi, thì được như lời đã hứa cho mình.

37 Còn ít lâu, thật ít lâu nữa, Thì Ðấng đến sẽ đến; Ngài không chậm trễ đâu.

38 Người công bình của ta sẽ cậy đức tin mà sống, Nhưng nếu lui đi thì linh hồn ta chẳng lấy làm đẹp chút nào.

39 Về phần chúng ta, nào phải là kẻ lui đi cho hư mất đâu, bèn là kẻ giữ đức tin cho linh hồn được cứu rỗi.

Ga-la-ti 2

Sau đó mười bốn năm, tôi lại lên thành Giê-ru-sa-lem với Ba-na-ba, có đem Tít cùng đi nữa.

2 Tôi vâng theo lời tỏ ra mà lên đó, phô bày Tin Lành mà tôi đã giảng trong người ngoại đạo ra cho anh em; lại phô bày riêng cho những kẻ có danh vọng hơn hết, kẻo sự chạy của tôi trước kia và bây giờ hóa ra vô ích chăng.

3 Dầu Tít, kẻ cùng đi với tôi, là người Gờ-réc, cũng không bị ép phải cắt bì.

4 Chúng tôi đã làm như vậy, vì cớ mấy người anh em giả, lẻn vào trong vòng chúng tôi, để rình xem sự tự do mà chúng tôi được trong Ðức Chúa Jêsus Christ, đặng bắt chúng tôi làm tôi mọi.

5 Chúng tôi không nhường họ một giây phút nào, chối chẳng chịu thuộc dưới quyền họ, hầu cho lẽ thật của Tin Lành được vững bền trong anh em.

6 Còn như những kẻ mà người ta tôn trọng lắm, (trước kia là kẻ thể nào, thì chẳng can dự gì với tôi, Ðức Chúa Trời không tây vị ai hết), tôi nói, những kẻ đó dầu tôn trọng lắm, cũng chẳng làm cho tôi thêm ích chút nào.

7 Trái lại, họ thấy sự giảng Tin Lành cho kẻ không chịu phép cắt bì đã giao cho tôi, cũng như sự giảng Tin Lành cho người chịu phép cắt bì đã giao cho Phi-e-rơ vậy,

8 vì Ðấng đã cảm động trong Phi-e-rơ để sai người làm sứ đồ cho những kẻ chịu cắt bì, cũng cảm động trong tôi để sai tôi làm sứ đồ cho dân ngoại,

9 và nhận biết ân điển đã ban cho tôi, thì Gia-cơ, Sê-pha, Giăng là những người được tôn như cột trụ, trao tay hữu giao kết với chúng tôi, tức là Ba-na-ba và tôi, hầu cho chúng tôi đi đến cùng dân ngoại, còn các người ấy thì đến cùng những kẻ chịu phép cắt bì.

10 Các người ấy chỉ dặn dò tôi phải nhớ đến kẻ nghèo nàn, là điều tôi cũng đã ân cần làm lắm.

11 Nhưng khi Sê-pha đến thành An-ti-ốt, tôi có ngăn can trước mặt người, vì là đáng trách lắm.

12 Bởi trước lúc mấy kẻ của Gia-cơ sai đi chưa đến, thì người ăn chung với người ngoại; vừa khi họ đã đến thì người lui đứng riêng ra, bởi sợ những kẻ chịu phép cắt bì.

13 Các người Giu-đa khác cũng dùng một cách giả dối như vậy, đến nỗi chính Ba-na-ba cũng bị sự giả hình của họ dẫn dụ.

14 Nhưng khi tôi thấy họ không đi ngay thẳng theo lẽ thật của Tin Lành, thì nói với Sê-pha trước mặt mọi người rằng: nếu anh là người Giu-đa, mà ăn ở theo cách dân ngoại, không theo cách người Giu-đa, thì làm sao anh ép dân ngoại phải theo thói Giu-đa?

15 Về phần chúng tôi, thì sanh ra là người Giu-đa, không phải là kẻ có tội từ trong dân ngoại.

16 Dầu vậy, đã biết rằng người ta được xưng công bình, chẳng phải bởi các việc luật pháp đâu, bèn là cậy đức tin trong Ðức Chúa Jêsus Christ, nên chính chúng tôi đã tin Ðức Chúa Jêsus Christ, để được xưng công bình bởi đức tin trong Ðấng Christ, chớ chẳng bởi các việc luật pháp; vì chẳng có ai được xưng công bình bởi các việc luật pháp.

17 Nhưng nếu đang khi chúng tôi tìm cách được xưng công bình trong Ðấng Christ, mà chính chúng tôi bị nhận là kẻ có tội, vậy thì Ðấng Christ chẳng là làm tôi của tội lỗi sao? Chẳng hề như vậy!

18 Thật thế, nếu tôi lập lại điều tôi đã phá hủy, thì tôi sẽ tỏ ra chính tôi là người phạm phép.

19 Vả, bởi luật pháp, tôi đã chết cho luật pháp, để sống cho Ðức Chúa Trời.

20 Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Ðấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Ðấng Christ sống trong tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Ðức Chúa Trời, là Ðấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi.

21 Tôi không muốn làm cho ân điển Ðức Chúa Trời ra vô ích; vì nếu bởi luật pháp mà được sự công bình, thì Ðấng Christ chịu chết là vô ích.

**Ga-la-ti 3

Hỡi người Ga-la-ti ngu muội kia, ai bùa ếm anh em là người Ðức Chúa Jêsus Christ bị đóng đinh trên thập tự giá?

2 Tôi chỉ hỏi anh em một câu nầy: Ấy là cậy các việc luật pháp hay là bởi nghe và tin mà anh em đã nhận được Ðức Thánh Linh?

3 Sao anh em ngu muội dường ấy? Sau khi đã khởi sự nhờ Ðức Thánh Linh, nay sao lại cậy xác thịt mà làm cho trọn?

4 Anh em há luống công mà chịu sự khốn khổ dường ấy sao? nếu quả là luống công!

5 Ðấng ban Ðức Thánh Linh cho anh em và làm các phép lạ trong anh em, thì làm bởi các việc luật pháp, hay là bởi đã nghe mà tin?

6 Như Áp-ra-ham tin Ðức Chúa Trời, thì đã kể là công bình cho người,

7 vậy anh em hãy nhận biết rằng những kẻ có đức tin là con cháu thật của Áp-ra-ham.

8 Kinh Thánh cũng biết trước rằng Ðức Chúa Trời sẽ xưng dân ngoại là công bình bởi đức tin, nên đã rao truyền trước cho Áp-ra-ham tin lành nầy: Các dân sẽ nhờ ngươi mà được phước.

9 Ấy vậy, ai tin thì nấy được phước với Áp-ra-ham, là người có lòng tin.

10 Vì mọi kẻ cậy các việc luật pháp, thì bị rủa sả, bởi có chép rằng: Ðáng rủa thay là kẻ không bền đỗ trong mọi sự đã chép ở sách luật, đặng làm theo những sự ấy!

11 Vả lại chẳng hề có ai cậy luật pháp mà được xưng công bình trước mặt Ðức Chúa Trời, điều đó là rõ ràng lắm, vì người công bình sẽ sống bởi đức tin.

12 Vả, luật pháp vốn không phải đồng một thứ với đức tin, nhưng luật pháp có chép rằng: Người nào vâng giữ các điều răn thì sẽ nhờ đó mà sống.

13 Ðấng Christ đã chuộc chúng ta khỏi sự rủa sả của luật pháp, bởi Ngài đã nên sự rủa sả vì chúng ta, vì có lời chép: Ðáng rủa thay là kẻ bị treo trên cây gỗ,

14 hầu cho phước lành ban cho Áp-ra-ham nhờ Ðức Chúa Jêsus Christ mà được rải khắp trên dân ngoại, lại hầu cho chúng ta cậy đức tin mà nhận lãnh Ðức Thánh Linh đã hứa cho.

15 Hỡi Anh em, tôi nói theo thói quen người ta rằng: Khi một người đã làm tờ giao ước thành rồi, thì không ai có phép được xóa đi hay thêm vào sự gì.

16 Vả, các lời hứa đã được phán cho Áp-ra-ham và cho dòng dõi người. không nói: Và cho các dòng dõi người, như chỉ về nhiều người; nhưng nói: Và cho dòng dõi ngươi, như chỉ về một người mà thôi, tức là Ðấng Christ.

17 Vậy thì tôi nói rằng: Lời giao ước mà Ðức Chúa Trời trước kia đã kết lập thành rồi, thì không có thể bị hủy đi, và lời hứa cũng không có thể bị bỏ đi bởi luật pháp, là sự cách sau bốn trăm ba mươi năm mới có.

18 Vì, nếu cơ nghiệp được ban cho bởi luật pháp, thì không bởi lời hứa nữa. Nhưng Ðức Chúa Trời đã dùng lời hứa mà ban cơ nghiệp cho Áp-ra-ham.

19 Vậy thì làm sao có luật pháp? luật pháp đã đặt thêm, vì cớ những sự phạm phép, cho tới chừng nào người dòng dõi đến, là người mà lời hứa đã hứa cho; luật pháp được ban ra bởi mấy thiên sứ và truyền ra bởi một người trung bảo.

20 Vả, người trung bảo chẳng phải là người trung bảo về một bề mà thôi, nhưng Ðức Chúa Trời chỉ có một.

21 Vậy thì luật pháp nghịch cùng lời hứa của Ðức Chúa Trời hay sao? chẳng hề như vậy; vì nếu đã ban cho một luật pháp có thể làm cho sống, thì sự công bình chắc bởi luật pháp mà đến.

22 Nhưng Kinh Thánh đã nhốt hết thảy mọi sự dưới tội lỗi, hầu cho điều chi đã hứa, bởi đức tin trong Ðức Chúa Jêsus Christ mà được ban cho những kẻ tin.

23 Trước khi đức tin chưa đến, chúng ta bị nhốt dưới sự canh giữ của luật pháp mà chờ đức tin phải bày ra.

24 Ấy vậy, luật pháp đã như thầy giáo đặng dẫn chúng ta đến Ðấng Christ, hầu cho chúng ta bởi đức tin mà được xưng công bình.

25 Song khi đức tin đã đến, chúng ta không còn phục dưới thầy giáo ấy nữa.

26 Vì chưng anh em bởi tin Ðức Chúa Jêsus Christ, nên hết thảy đều là con trai của Ðức Chúa Trời.

27 Vả, anh em thảy đều chịu phép báp tem trong Ðấng Christ, đều mặc lấy Ðấng Christ vậy.

28 Tại đây không còn chia ra người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn người tôi mọi hoặc người tự chủ; không còn đờn ông hoặc đờn bà; vì trong Ðức Chúa Jêsus Christ, anh em thảy đều làm một.

29 Lại nếu anh em thuộc về Ðấng Christ, thì anh em là dòng dõi của Áp-ra-ham, tức là kẻ kế tự theo lời hứa.

**Ga-la-ti 4

Vả, tôi nói rằng người kế tự dầu là chủ của mọi vật, mà đương còn thơ ấu, thì chẳng khác chi kẻ tôi mọi;

2 phải ở dưới quyền kẻ bảo hộ và kẻ coi giữ, cho đến kỳ người cha đã định.

3 Chúng ta cũng như vậy, khi còn thơ ấu, phải phục dưới các lề thói của thế gian.

4 Nhưng khi kỳ hạn đã được trọn, Ðức Chúa Trời bèn sai Con Ngài bởi một người nữ sanh ra, sanh ra dưới luật pháp,

5 để chuộc những kẻ ở dưới luật pháp, và cho chúng ta được làm con nuôi Ngài.

6 Lại vì anh em là con, nên Ðức Chúa Trời đã sai Thánh Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta, kêu rằng: A-ba! Cha!

7 Dường ấy, người không phải là tôi mọi nữa, bèn là con; và nếu ngươi là con, thì cũng là kẻ kế tự bởi ơn của Ðức Chúa Trời.

8 Xưa kia, anh em chẳng biết Ðức Chúa Trời chi hết, thì làm tôi các thần vốn không phải là thần.

9 Nhưng hiện nay anh em biết Ðức Chúa Trời lại được Ðức Chúa Trời biết đến nữa, sao còn trở hướng về lề thói hèn yếu nghèo nàn đó mà suy phục nữa ư?

10 anh em hãy còn giữ ngày tháng, mùa, năm ư!

11 Tôi lo cho anh em, e tôi đã làm việc luống công giữa anh em.

12 Hỡi anh em, tôi xin anh em hãy giống như tôi; vì tôi cũng như anh em. Anh em không làm hại gì cho tôi.

13 Anh em biết rằng ấy là đương lúc xác thịt yếu đuối mà tôi truyền Tin Lành cho anh em lần thứ nhứt,

14 vì xác thịt tôi yếu đuối sanh ra sự rèn thử cho anh em mặc dầu, anh em cũng chẳng khinh tôi, chẳng chối tôi, mà lại tiếp rước tôi như một vị thiên sứ của Ðức Chúa Trời, thật như chính mình Ðức Chúa Jêsus Christ.

15 Vậy thì sự vui mừng của anh em đã trở nên thể nào? Vì tôi làm chứng cho anh em rằng, lúc bấy giờ, nếu có thể được thì anh em cũng móc con mắt mà cho tôi.

16 Tôi lấy lẽ thật bảo anh em, lại trở nên kẻ thù nghịch của anh em sao?

17 Những người đó vì anh em mà sốt sắng, thì không phải là ý tốt; nhưng họ muốn anh em lìa bỏ chúng tôi, hầu cho anh em sốt sắng vì họ.

18 Có lòng sốt sắng vì điều thiện thì tốt lắm, lúc nào cũng thế, không những khi tôi có mặt giữa anh em.

19 Hỡi các con, vì các con mà ta lại chịu đau đớn của sự sanh nở, cho đến chừng nào Ðấng Christ thành hình trong các con,

20 ta muốn ở cùng các con và thay đổi cách nói; vì về việc các con, ta rất là bối rối khó xử.

21 Hãy nói cho tôi, anh em là kẻ ưa phục dưới luật pháp, há không nghe luật pháp sao?

22 Vì có chép rằng Áp-ra-ham có hai con trai: một là con của người nữ tôi mọi, một là con của người nữ tự chủ.

23 Nhưng con của người nữ tôi mọi sanh ra theo xác thịt, con của người nữ tự chủ sanh ra theo lời hứa.

24 Cả điều đó có một nghĩa bóng: hai người nữ đó tức là hai lời giao ước, một là lời giao ước tại núi Si-na-i, sanh con ra để làm tôi mọi ấy là nàng A-ga.

25 Vả, A-ga, ấy là núi Si-na-i, trong xứ A-ra-bi; khác nào như thành Giê-ru-sa-lem bây giờ, thành đó với con cái mình đều làm tôi mọi.

26 Nhưng thành Giê-ru-sa-lem ở trên cao là tự do, và ấy là mẹ chúng ta.

27 Vì có lời chép: Hỡi đờn bà son, ngươi là kẻ chẳng sanh nở chi hết, hãy vui mừng; Ngươi là kẻ chẳng từng chịu đau đớn sanh đẻ, hãy nức lòng mừng rỡ và bựt tiếng reo cười, Vì của cải của vợ bị để sẽ đông hơn con cái của người nữ có chồng.

28 Hỡi anh em, về phần chúng ta, chúng ta cũng như Y-sác, là con của lời hứa.

29 Nhưng, như bây giờ, kẻ sanh ra theo xác thịt bắt bớ kẻ sanh ra theo Thánh Linh, thì hiện nay cũng còn là thể ấy.

30 Song Kinh Thánh, có nói gì? Hãy đuổi người nữ tôi mọi và con trai nó; vì con trai của người nữ tôi mọi sẽ không được kế tự với con trai của người nữ tự chủ.

31 Ấy vậy, hỡi anh em, chúng ta chẳng phải là con cái của người nữ tôi mọi, bèn là người nữ tự chủ.

**Ga-la-ti 5

Ðấng Christ đã buông tha chúng ta cho được tự do; vậy hãy đứng vững, chớ lại để mình dưới ách tôi mọi nữa.

2 Tôi là Phao-lô nói với anh em rằng, nếu anh em chịu làm phép cắt bì, thì Ðấng Christ không bổ ích chi cho anh em hết.

3 Tôi lại rao cho mọi người chịu cắt bì rằng, họ buộc phải vâng giữ trọn cả luật pháp.

4 Anh em thảy đều muốn cậy luật pháp cho được xưng công bình, thì đã lìa khỏi Ðấng Christ, mất ân điển rồi.

5 Về phần chúng ta, ấy là bởi đức tin và nhờ Thánh Linh mà chúng ta được nhận lãnh sự trông cậy của sự công bình.

6 Vì trong Ðức Chúa Jêsus Christ, cái điều có giá trị, không phải tại chịu phép cắt bì hoặc không chịu phép cắt bì, nhưng tại đức tin hay làm ra bởi sự yêu thương vậy.

7 Anh em chạy giỏi; ai đã ngăn trở anh em đặng không cho vâng phục lẽ thật?

NHÀ TIÊN TRI VĨ ĐẠI NHẤT LÀ NGƯỜI KÉM CỎI NHẤT TRONG VƯƠNG QUỐC CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.

**Lu-ca 7:28

“Ta nói cùng các ngươi, trong những người bởi đờn bà sanh ra, không có ai lớn hơn Giăng Báp-tít đâu; những trong nước Ðức Chúa Trời, kẻ rất nhỏ còn lớn hơn Giăng vậy.”

MỘT TƯ DUY MỚI SO VỚI MỘT TƯ DUY CỦ TRONG GIAO ƯỚC CỦ

**Hê-bơ-rơ 1: 1-3

1 Ðời xưa, Ðức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần nhiều cách,

2 rồi đến những ngày sau rốt nầy, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài, là Con mà Ngài đã lập lên kế tự muôn vật, lại bởi Con mà Ngài đã dựng nên thế gian;

3 Con là sự chói sáng của sự vinh hiển Ðức Chúa Trời và hình bóng của bổn thể Ngài, lấy lời có quyền phép Ngài nâng đỡ muôn vật; sau khi Con làm xong sự sạch tội, bèn ngồi bên hữu Ðấng tôn nghiêm ở trong nơi rất cao,

**Hê-bơ-rơ 1: 1-2

1 Ðời xưa, Ðức Chúa Trời đã dùng các đấng tiên tri phán dạy tổ phụ chúng ta nhiều lần nhiều cách,

THỜI CỰU ƯỚC

__________________________________________

THỜI TÂN ƯỚC

2 rồi đến những ngày sau rốt nầy, Ngài phán dạy chúng ta bởi Con Ngài, là Con mà Ngài đã lập lên kế tự muôn vật, lại bởi Con mà Ngài đã dựng nên thế gian;

Lưu ý một số điều về những câu kinh thánh này.

Đầu tiên, Đức Chúa Trời đã nói chuyện với ai qua các nhà tiên tri?

Trả lời: Các tổ phụ, (các tộc trưởng).

Thứ hai, Đức Chúa Trời đã phán với ai qua Con Ngài trong những ngày sau cùng?

Trả lời: Chúng ta.

Làm sao chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời vẫn đang nói với chúng ta qua Con Ngài?

Trả lời: Vì vẫn là Những ngày cuối cùng.

Vậy điều đó đặt Cựu ước trong mối quan hệ với chúng ta ở đâu? Kinh thánh nói rằng tất cả Kinh thánh là do Đức Chúa Trời ban và được soi dẫn hoặc “Đức Chúa Trời hà hơi thở”. Nó cũng nói rằng tất cả Kinh thánh được ban cho lợi ích của chúng ta, để chúng ta có thể được dạy dỗ, sửa trị và hướng dẫn, để chúng ta có thể được trang bị kỹ lưỡng cho mọi công việc tốt.

**2 Ti-mô-thê 3:16

16 Cả Kinh Thánh đều là bởi Ðức Chúa Trời soi dẫn, có ích cho sự dạy dỗ, bẻ trách, sửa trị, dạy người trong sự công bình,

Kinh thánh Cựu ước phải được xem qua bộ lọc của Thực tế Tân ước. Ngoài ra còn có một số điều khác mà chúng ta có thể học được từ Hê-bơ-rơ 1: 3. Chúa Giê-su được cho là “sự sáng chói của sự vinh hiển của Đức Chúa Trời”. Từ Hy Lạp cho “độ sáng” trong câu này là: apaugasma (ap-ow’-gas-mah); NT: 541 – từ ghép của NT: 575 và NT: 826; đèn flash tắt, tức là hiệu suất: độ sáng.

THEO NGHỈA ĐEN CHÚA JESUS LÀ PHẢN CHIẾU SỰ VINH HIỂN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.

Nó cũng nói rằng Chúa Giê-su là hình ảnh thể hiện của con người (Đức Chúa Trời) của Ngài.

Từ Hy Lạp có nghĩa là “hình ảnh thể hiện” là một từ quen thuộc với chúng ta trong tiếng Anh. Đó là từ “nhân vật”, và có nghĩa là Chúa Giê-su là sự phản ánh hoàn hảo đặc tính của Đức Chúa Trời. Chúa Giê-su phản ánh hoàn hảo đặc tính của Đức Chúa Trời cho chúng ta. Cựu Ước không phản ánh đặc tính của Đức Chúa Trời, nhưng nó phản ánh sự công bằng và thánh khiết của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời phải đối xử với con người dựa trên cách một Đức Chúa Trời công bình và thánh khiết phải đối phó với con người sa ngã mà tội lỗi không được giải quyết. Con người đã cho phép kết nối với Đức Chúa Trời bằng cách chuộc tội (được che đậy). Nhưng Đức Chúa Trời không thể đối xử với con người tội lỗi theo cách Ngài muốn vì tội lỗi của con người đã ngăn cách loài người với Đức Chúa Trời. Nhưng trong Giao Ước Mới (Ước), qua Chúa Giê-xu, Đức Chúa Trời có thể đối xử với con người như Ngài muốn. Ví dụ: Một cảnh sát sẽ bắt một tên tội phạm và đối xử với anh ta như một tội phạm, nhưng một khi người đó được xóa cáo buộc hoặc nếu họ hết giờ làm việc, cảnh sát phải đối xử với người đó như bất kỳ công dân nào khác. Đức Chúa Trời phải đối xử với loài người như những người có tội, nhưng khi Chúa Giê-xu đến, Ngài có thể đối xử với họ như những người vô tội vì Chúa Giê-xu ở đó để chịu hình phạt cho tội lỗi của họ.

**Hê-bơ-rơ 8: 6 “ Nhưng thầy tế lễ thượng phẩm chúng ta đã được một chức vụ rất tôn trọng hơn, vì Ngài là Ðấng trung bảo của giao ước tốt hơn, mà giao ước ấy lập lên trên lời hứa tốt hơn.”

Chúng ta giải quyết Lời của Đức Chúa Trời trên đất bằng cách tin vào nó, đứng vững trên nó và thực hiện nó. Một “Di chúc” tiết lộ bản chất và ý định của người viết nó. Chủ quyền của Đức Chúa Trời không phải là sự hay thay đổi của Đức Chúa Trời. Quyền thống trị của Đức Chúa Trời không có nghĩa là Ngài có quyền chọn và chọn người mà Ngài sẽ giữ lời. Nếu điều đó là sự thật, chúng ta không bao giờ có thể cầu nguyện bằng đức tin như đã truyền trong Gia-cơ 5: 14-16. Bạn không thể có đức tin xa hơn sự hiểu biết của bạn về ý muốn của Đức Chúa Trời là gì.

CƠ ĐỐC NHÂN CON ĐỎ, TRƯỞNG THÀNH, ĂN THỊT, VÀ UỐNG SỬA

Nhà thờ Cô-rinh-tô không phải là một nhà thờ hoàn hảo, thực tế là nó là một trong những nhà thờ lộn xộn nhất trong Kinh thánh. Có tội lỗi trong nhà thờ Cô-rinh-tô mà Phao-lô nói thậm chí còn chưa được nghe đến trong số những người ngoại đạo. Với ý nghĩ đó, hãy nhớ rằng Phao-lô cũng viết rằng tín đồ Cơ đốc giáo ở Cô-rinh-tô không đi sau ai khi hoạt động trong các ân tứ của Đức Thánh Linh. Lưu ý rằng ngay cả khi tội lỗi lan tràn trong nhà thờ, Phao-lô không nói rằng những gì họ đang làm (những món quà) là không có thật, anh ta chỉ nói với họ cách sửa sai và vận hành chính xác.

**1 Cô 2: 1-16

1 Hỡi Anh em, về phần tôi, khi tôi đến cùng anh em, chẳng dùng lời cao xa hay là khôn sáng mà rao giảng cho anh em biết chứng cớ của Ðức Chúa Trời.

2 Vì tôi đã đoán định rằng ở giữa anh em, tôi chẳng biết sự gì khác ngoài Ðức Chúa Jêsus Christ, và Ðức Chúa Jêsus Christ bị đóng đinh trên cây thập tự.

3 Chính tôi đã ở giữa anh em, bộ yếu đuối, sợ hãi, run rẩy lắm.

4 Lời nói và sự giảng của tôi chẳng phải bằng bài diễn thuyết khéo léo của sự khôn ngoan, nhưng tại sự tỏ ra Thánh Linh và quyền phép;

5 hầu cho anh em chớ lập đức tin mình trên sự khôn ngoan loài người, bèn là trên quyền phép Ðức Chúa Trời.

6 Dầu vậy, chúng tôi giảng sự khôn ngoan cho những kẻ trọn vẹn, song chẳng phải sự khôn ngoan thuộc về đời nầy, cũng không phải của các người cai quản đời nầy, là kẻ sẽ bị hư mất.

7 Chúng tôi giảng sự khôn ngoan của Ðức Chúa Trời, là sự mầu nhiệm kín giấu, mà từ trước các đời, Ðức Chúa Trời đã định sẵn cho sự vinh hiển chúng ta.

8 Trong những người cai quản đời nầy chẳng ai từng biết sự đó; bởi chưng, nếu đã biết thì họ chẳng đóng đinh Chúa vinh hiển trên cây thập tự đâu.

9 Song le, như có chép rằng: Ấy là sự mắt chưa thấy, tai chưa nghe, Và lòng người chưa nghĩ đến, Nhưng Ðức Chúa Trời đã sắm sẵn điều ấy cho những người yêu mến Ngài.

10 Ðức Chúa Trời đã dùng Ðức Thánh Linh để bày tỏ những sự đó cho chúng ta, vì Ðức Thánh Linh dò xét mọi sự, cả đến sự sâu nhiệm của Ðức Chúa Trời nữa.

11 Vả, nếu không phải là thần linh trong lòng người, thì ai biết sự trong lòng người? Cũng một lẽ ấy, nếu không phải là Thánh Linh của Ðức Chúa Trời, thì chẳng ai biết sự trong Ðức Chúa Trời.

12 Về phần chúng ta, chúng ta chẳng nhận lấy thần thế gian, nhưng đã nhận lấy Thánh Linh từ Ðức Chúa Trời đến, hầu cho được hiểu biết những ơn mà chúng ta nhận lãnh bởi Ðức Chúa Trời;

13 chúng ta nói về ơn đó, không cậy lời nói mà sự khôn ngoan của loài người đã dạy đâu, song cậy sự khôn ngoan mà Ðức Thánh Linh đã dạy, dùng tiếng thiêng liêng để giải bày sự thiêng liêng.

14 Vả, người có tánh xác thịt không nhận được những sự thuộc về Thánh Linh của Ðức Chúa Trời; bởi chưng người đó coi sự ấy như là sự dồ dại, và không có thể hiểu được, vì phải xem xét cách thiêng liêng.

15 Nhưng người có tánh thiêng liêng xử đoán mọi sự, và chính mình không bị ai xử đoán.

16 Vì ai đã biết ý Chúa, đặng dạy dỗ Ngài? Nhưng phần chúng ta, thì có ý của Ðấng Christ.

(Một câu trích dẫn khác của Giao ước cũ với câu trả lời về Giao ước mới.)

**1 Cô-rinh-tô 3

Hỡi anh em, về phần tôi, tôi chẳng có thể nói với anh em như với người thiêng liêng, nhưng như với người xác thịt, như với các con đỏ trong Ðấng Christ vậy.

2 Tôi lấy sữa nuôi anh em, chớ chẳng lấy đồ ăn cứng, vì anh em không chịu nổi; đến bây giờ cũng chưa chịu được, vì anh em hãy còn thuộc về xác thịt.

3 Thật, bởi trong anh em có sự ghen ghét và tranh cạnh, anh em há chẳng phải là tánh xác thịt ăn ở như người thế gian sao?

4 Có người thì nói: Ta là môn đồ của Phao-lô; kẻ thì rằng: Ta là của A-bô-lô, vậy anh em há chẳng phải là người cũng như kẻ khác sao?

5 Thế thì, A-bô-lô là ai, và Phao-lô là ai? Ấy là kẻ tôi tớ, mà bởi kẻ đó anh em đã tin cậy, y theo Chúa đã ban cho mọi người.”

Tuy nhiên, trong chín chương sau, Sứ đồ Phao-lô mô tả các ân tứ của Thánh Linh và cách chúng được vận hành. Điều đó có nghĩa là bạn không cần phải thuộc linh để hoạt động trong các ân tứ của Thánh Linh. Nó cho thấy rằng người xác thịt có thể hoạt động trong các ân tứ của Thánh Linh. Nó cũng chứng minh rằng mọi người có thể vận hành các ân tứ của Thánh Linh một cách chính xác hoặc không chính xác, qua đó chứng minh rằng mọi người có liên quan đến cách vận hành các ân tứ. Hãy lưu ý, ở đây Phao-lô nói với những người Cô-rinh-tô xác thịt rằng ông không thể cho họ ăn thịt vì họ là xác thịt.

SỮA VÀ THỊT

**Hê-bơ-rơ 5: 11-14

Về sự đó, chúng ta có nhiều điều nên nói, và khó cắt nghĩa, vì anh em đã trở nên chậm hiểu.

12 Ðáng lẽ anh em đã làm thầy từ lâu rồi, nay còn cần người ta lấy những điều sơ học của lời Ðức Chúa Trời mà dạy anh em; anh em cần ăn sữa thay vì đồ ăn đặc.

13 Vả, kẻ nào chỉ ăn sữa thôi, thì không hiểu đạo công bình; vì còn là thơ ấu.

14 Nhưng đồ ăn đặc là để cho kẻ thành nhơn, cho kẻ hay dụng tâm tư luyện tập mà phân biệt điều lành và dữ.

**Hê-bơ-rơ 6

Ấy vậy, chúng ta phải bỏ qua các điều sơ học về Tin Lành của Ðấng Christ, mà tấn tới sự trọn lành, chớ nên lập lại nền nữa, tức là: từ bỏ các việc chết, tin Ðức Chúa Trời,

2 sự dạy về phép báp tem, phép đặt tay, sự kẻ chết sống lại, sự phán xét đời đời.

**Giăng 4: 5-36

Vậy Ngài đến một thành thuộc về xứ Sa-ma-ri, gọi là Si-kha, gần đồng ruộng mà Gia-cốp cho Giô-sép là con mình.

6 Tại đó có cái giếng Gia-cốp. Nhơn đi đàng mỏi mệt, Ðức Chúa Jêsus ngồi gần bên giếng; bấy giờ độ chừng giờ thứ sáu.

7 Một người đờn bà Sa-ma-ri đến múc nước. Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy cho ta uống.

8 Vì môn đồ Ngài đã đi ra phố đặng mua đồ ăn.

9 Người đờn bà Sa-ma-ri thưa rằng: Ủi kìa! ông là người Giu-đa, mà lại xin uống nước cùng tôi, là một người đờn bà Sa-ma-ri sao? (Số là, dân Giu-đa chẳng hề giao thiệp với dân Sa-ma-ri.)

10 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Ví bằng ngươi biết sự ban cho của Ðức Chúa Trời, và biết người nói: “Hãy cho ta uống” là ai, thì chắc ngươi sẽ xin người cho uống, và người sẽ cho ngươi nước sống.

11 Người đờn bà thưa: Hỡi Chúa, Chúa không có gì mà múc, và giếng thì sâu, vậy bởi đâu có nước sống ấy?

12 Tổ phụ chúng tôi là Gia-cốp để giếng nầy lại cho chúng tôi, chính người uống giếng nầy, cả đến con cháu cùng các bầy vật người nữa, vậy Chúa há lớn hơn Gia-cốp sao?

13 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Phàm ai uống nước nầy vẫn còn khát mãi;

14 nhưng uống nước ta sẽ cho, thì chẳng hề khát nữa. Nước ta cho sẽ thành một mạch nước trong người đó văng ra cho đến sự sống đời đời.

15 Người đờn bà thưa: Lạy Chúa, xin cho tôi nước ấy, để cho tôi không khát và không đến đây múc nước nữa.

16 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy đi, gọi chồng ngươi, rồi trở lại đây.

17 Người đờn bà thưa rằng: Tôi không có chồng. Ðức Chúa Jêsus lại phán: Ngươi nói rằng: Tôi không có chồng, là phải lắm;

18 vì ngươi đã có năm đời chồng, còn người mà ngươi hiện có, chẳng phải là chồng ngươi; điều đó ngươi đã nói thật vậy.

19 Người đờn bà thưa rằng: Lạy Chúa, tôi nhìn thấy Chúa là một đấng tiên tri.

20 Tổ phụ chúng tôi đã thờ lạy trên hòn núi nầy; còn dân Giu-đa lại nói rằng nơi đáng thờ lạy là tại thành Giê-ru-sa-lem.

21 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi người đờn bà, hãy tin ta, giờ đến, khi các ngươi thờ lạy Cha, chẳng tại trên hòn núi nầy, cũng chẳng tại thành Giê-ru-sa-lem.

22 Các ngươi thờ lạy sự các ngươi không biết, vì sự cứu rỗi bởi người Giu-đa mà đến.

23 Nhưng giờ hầu đến, và đã đến rồi, khi những kẻ thờ phượng thật lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ phượng Cha: ấy đó là những kẻ thờ phượng mà Cha ưa thích vậy.

24 Ðức Chúa Trời là thần, nên ai thờ lạy Ngài thì phải lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ lạy.

25 Người đờn bà thưa: Tôi biết rằng Ðấng Mê-si (nghĩa là Ðấng Christ) phải đến; khi Ngài đã đến, sẽ rao truyền mọi việc cho chúng ta.

26 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Ta, người đang nói với ngươi đây, chính là Ðấng đó.

27 Khi đó, môn đồ tới, đều sững sờ về Ngài nói với một người đờn bà; nhưng chẳng ai hỏi rằng: Thầy hỏi người ấy điều chi? hay là: Sao thầy nói với người?

28 Người đờn bà bèn bỏ cái vò nước của mình lại và vào thành, nói với người tại đó rằng:

29 Hãy đến xem một người đã bảo tôi mọi điều tôi đã làm; ấy chẳng phải là Ðấng Christ sao?

30 Chúng bèn từ trong thành ra và đến cùng Ðức Chúa Jêsus.

31 Song le, môn đồ nài nỉ một bên Ngài mà rằng: Thưa thầy, xin hãy ăn.

32 Ngài đáp rằng: Ta có một thứ lương thực để nuôi mình mà các ngươi không biết.

33 Vậy môn đồ nói với nhau rằng: Có ai đã đem chi cho thầy ăn chăng?

34 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Ðồ ăn của ta tức là làm theo ý muốn của Ðấng sai ta đến, và làm trọn công việc Ngài.

35 Các ngươi há chẳng nói rằng còn bốn tháng nữa thì tới mùa gặt sao? Song ta nói với các ngươi: Hãy nhướng mắt lên và xem đồng ruộng, đã vàng sẵn cho mùa gặt.

36 Con gặt đã lãnh tiền công mình và thâu chứa hoa lợi cho sự sống đời đời, hầu cho người gieo giống và con gặt được cùng nhau vui vẻ.

BẰNG CHỨNG CỦA MỘT TƯ DUY TRONG GIAO ƯỚC CỦ:

1. Một Tư duy Giao ước Cũ luôn tìm kiếm Đức Chúa Trời để nói với họ thông qua một người khác. Trong Cựu Ước, thường là Tiên tri nói thay cho Đức Chúa Trời.

2. Tư duy của Giao ước Cũ sẽ luôn cố gắng kiếm được hoặc xứng đáng nhận được phước lành của Đức Chúa Trời hơn là tin rằng mọi thứ chúng ta nhận được từ Đức Chúa Trời, chúng ta nhận được bởi ân điển.

Xin lưu ý:

Tư duy giao ước củ sẽ tuyên bố một cách dứt khoát rằng mọi thứ là do duyên dáng, nhưng hành động của họ sẽ chứng minh rằng họ tin rằng mọi thứ là do công việc.

Họ sẽ luôn sợ rằng Chúa hoặc giận họ vì điều gì đó hoặc sẽ nổi điên với họ nếu họ làm sai bất kỳ điều gì nhỏ nhặt. Do đó họ luôn e ngại khi thử bất cứ điều gì. Họ luôn sợ hãi khi làm bất cứ điều gì mà không có sự chỉ dẫn rõ ràng để làm điều đó. (Hầu hết các bài giảng là từ một tư duy trong giao ước củ với lời dạy bình thường từ bục giảng là: Đừng làm bất cứ điều gì mà không được phép nếu không bạn sẽ gặp rắc rối.) Nhiều khi sự cho phép được đề cập đến là từ bục giảng hoặc người lãnh đạo cấp trên chứ không phải từ Chúa. (Những người thiếu tự tin/ người hầu việc chúa cảm thấy cần được kiểm soát, trong khi đó họ nên trang bị và giải phóng để phục vụ.)

HẦU HẾT MỌI NGƯỜI ĐANG CHỜ ĐỢI MỘT CÚ ĐIỆN THOẠI GỌI TỪ CHÚA TRONG KHI NGÀI ĐÃ GỬI CHO HỌ MỘT LÁ THƠ.

Hầu hết mọi người dường như đang trông đợi Chúa nói cho họ biết cụ thể phải làm gì và làm khi nào, thay vì nhận ra rằng Chúa đã bảo chúng ta phải làm gì và cho chúng ta những ví dụ về cách làm. Nhân viên có giá trị thấp nhất đối với một công ty là người phải được yêu cầu tất cả mọi thứ phải làm. Nhân viên có giá trị nhất là người tìm ra những gì cần phải làm và thực hiện nó mà không cần được chỉ bảo.

Mọi chi tiết cụ thể mà chúng tôi có thể cần sẽ được cung cấp ngay khi CHÚNG TÔI ĐI, chứ không phải chờ đến khi chúng tôi đi.

Nếu cách thực hiện quan trọng đến mức đó, Đức Chúa Trời sẽ chỉ định cách thực hiện. Đức Chúa Trời làm việc theo các nguyên tắc quản lý tốt, Ngài cho bạn biết bạn phải làm gì và cung cấp cho bạn các thông số mà bạn phải làm việc trong đó, nhưng sau đó Ngài để lại cách làm tùy theo ý bạn.

CHƯƠNG 14: SỰ THẬT VỀ NHỮNG LỜI NGUYỀN THẾ HỆ

**Dân-số ký 23: 8

“Kẻ mà Ðức Chúa Trời không rủa sả, tôi sẽ rủa sả làm sao? Kẻ mà Ðức Chúa Trời không giận mắng, tôi sẽ giận mắng làm sao? “

**Xuất-ê-díp-tô-ký 20: 3-6

“3 Trước mặt ta, ngươi chớ có các thần khác.

4 Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình, cũng chớ làm tượng nào giống những vật trên trời cao kia, hoặc nơi đất thấp nầy, hoặc trong nước dưới đất.

5 Ngươi chớ quì lạy trước các hình tượng đó, và cũng đừng hầu việc chúng nó; vì ta là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, tức là Ðức Chúa Trời kỵ tà, hễ ai ghét ta, ta sẽ nhơn tội tổ phụ phạt lại con cháu đến ba bốn đời,

6 và sẽ làm ơn đến ngàn đời cho những kẻ yêu mến ta và giữ các điều răn ta.”

**Xuất-ê-díp-tô-ký 34: 6-10

“6 Ngài đi ngang qua mặt người, hô rằng: Giê-hô-va! Giê-hô-va! là Ðức Chúa Trời nhân từ, thương xót, chậm giận, đầy dẫy ân huệ và thành thực,

7 ban ơn đến ngàn đời, xá điều gian ác, tội trọng, và tội lỗi; nhưng chẳng kể kẻ có tội là vô tội, và nhơn tội tổ phụ phạt đến con cháu trải ba bốn đời.

8 Môi-se lật đật cúi đầu xuống đất và thờ lạy, mà thưa rằng:

9 Lạy Chúa! Nếu tôi được ơn trước mặt Chúa, xin hãy đi giữa chúng tôi, vì dân nầy là một dân cứng cổ. Xin hãy tha sự gian ác cùng tội lỗi, và nhận chúng tôi làm cơ nghiệp Chúa.

10 Ðức Giê-hô-va phán rằng: Nầy, ta lập một giao ước. Trước mặt các dân sự của ngươi, ta sẽ làm các phép lạ chưa hề có làm trên cả mặt đất, hay là nơi dân nào; và toàn dân sự mà trong đó có ngươi, sẽ xem thấy việc Ðức Giê-hô, vì điều ta sẽ làm cùng ngươi là một điều đáng kinh khiếp.”

**Dân số ký 14: 16-24

“16 Ðức Giê-hô-va không thể dẫn dân nầy vào xứ mà Ngài đã thề ban cho; bởi cớ đó, Ngài giết chết chúng nó trong đồng vắng.

17 Vả, bây giờ, tôi xin quyền năng của Chúa hiện ra cách oai nghiêm như Chúa đã nói rằng:

18 Ðức Giê-hô-va vốn chậm nóng giận và đầy ơn; hay xá điều gian ác và tội lỗi; nhưng không kể kẻ có tội là vô tội, và nhơn tội tổ phụ phạt con cháu trải ba bốn đời.

19 Tôi xin Chúa tha tội gian ác của dân nầy tùy theo ơn lớn của Chúa, như Chúa đã tha từ xứ Ê-díp-tô đến đây.

20 Ðức Giê-hô-va đáp rằng: Ta đã tha như lời ngươi xin.

21 Nhưng ta chỉ sự hằng sống ta mà quả quyết rằng, sự vinh quang của Ðức Giê-hô-va sẽ đầy dẫy khắp trái đất!

22 Trong mọi người đã thấy sự vinh quang ta, phép lạ ta đã làm tại xứ Ê-díp-tô và nơi đồng vắng, là các ngươi đã thử ta mười lần và đã không nghe lời ta,

23 thì chẳng một ai sẽ thấy xứ mà ta thề hứa cho tổ phụ chúng nó. Chẳng ai mà đã khinh ta sẽ thấy xứ đó đâu!

24 Nhưng vì kẻ tôi tớ Ca-lép ta không đồng lòng cùng chúng nó, theo ta một cách trung tín, thì ta sẽ đem ngươi vào xứ mà người đã có đi, và dòng dõi ngươi sẽ được xứ làm sản nghiệp.”

Phục-truyền Luật-lệ Ký 5: 7-10 (So với Xuất Ê-díp-tô Ký 20: 3-6)

“7 Trước mặt ta ngươi chớ có các thần khác.

8 Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình, cũng chớ làm tượng nào giống như những vật trên trời cao kia, hoặc ở nơi đất thấp nầy, hoặc trong nước dưới đất.

9 Ngươi chớ quì lạy trước các hình tượng đó, và cũng đừng hầu việc chúng nó; vì ta là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời ngươi, tức là Ðức Chúa Trời kỵ tà, hễ ai ghét ta, ta sẽ nhơn tội tổ phụ phạt lại con cháu đến ba bốn đời,

10 và sẽ làm ơn đến ngàn đời cho những kẻ yêu mến ta và giữ các điều răn ta.”

**Ê-xê-chi-ên 18: 1-24

“1 Lại có lời Ðức Giê-hô-va phán cùng ta như vầy:

2 Các ngươi dùng câu tục ngữ nầy về đất Y-sơ-ra-ên, rằng: Cha ăn trái nho chua, mà con ghê răng, câu đó có nghĩa gì?

3 Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, các ngươi sẽ không cần dùng câu tục ngữ ấy trong Y-sơ-ra-ên nữa.

4 Nầy, mọi linh hồn đều thuộc về ta; linh hồn của cha cũng như linh hồn của con, đều thuộc về ta; linh hồn nào phạm tội thì sẽ chết.

5 Nếu người nào là công bình, làm theo luật pháp và hiệp với lẽ thật,

6 không ăn trên núi, không ngước mắt trông các thần tượng của nhà Y-sơ-ra-ên, không làm nhục vợ kẻ lân cận mình, không lại gần đờn bà đương có kinh nguyệt;

7 người mà không làm hại ai, trả của cầm lại cho kẻ mắc nợ, không cướp vật gì của ai, ban bánh cho kẻ đói, mặc áo cho kẻ trần truồng,

8 không cho vay mà ăn lời, không lấy thêm, rút tay lại khỏi sự gian ác, theo lẽ thật mà xét đoán trong người nầy với người khác;

9 noi theo luật lệ ta và vâng giữ mạng lịnh ta, ăn ở cách thật thà, thì người ấy là người công bình; chắc thật người sẽ sống, Chúa Giê-hô-va phán vậy.

10 Nếu người đã sanh con là trộm cướp, làm đổ máu, làm điều nào trong những điều ác đã nói trên kia,

11 chẳng làm điều nào trong những điều thiện đã nói trên kia, nhưng đã ăn trên núi, làm nhục vợ kẻ lân cận mình,

12 làm hại kẻ nghèo nàn thiếu thốn, cướp vật gì của ai, và không trả của cầm, ngước mắt trông các thần tượng và phạm sự gớm ghiếc,

13 cho vay ăn lời và lấy thêm, thì đứa con đó sẽ sống không? Không nó sẽ không sống! Vì nó đã phạm mọi sự gớm ghiếc ấy, chắc thật nó sẽ chết, và máu nó sẽ ở trên nó.

14 Nhưng, nếu người ấy sanh con trai, con thấy mọi sự tội cha mình đã phạm, thì lo sợ, không làm điều chi giống như vậy hết;

15 nếu con ấy không ăn trên núi, nếu nó không ngước mắt trông thần tượng của nhà Y-sơ-ra-ên, nếu nó không làm nhục vợ kẻ lân cận mình,

16 nếu nó không làm hại ai, nếu nó không lấy của cầm và không cướp vật gì của ai, nhưng nó ban bánh cho kẻ đói, và mặc áo cho kẻ trần truồng;

17 rút tay lại khỏi hại kẻ nghèo, không đòi lời lãi và lấy thêm, vâng giữ mạng lịnh ta và noi theo luật lệ ta, thì đứa con ấy sẽ không chết vì sự gian ác cha nó, mà chắc nó sẽ sống.

18 Còn như cha nó đã dùng sự hung bạo ức hiếp, và phạm sự trộm cướp đối với anh em mình, đã làm điều không lành giữa dân sự mình, nầy, chính nó sẽ chết trong sự gian ác mình.

19 Các ngươi còn nói rằng: Làm sao đứa con không mang sự gian ác của cha nó? Ấy là đứa con đã làm theo luật pháp và hiệp với lẽ thật; ấy là nó đã giữ hết thảy luật lệ ta và làm theo; chắc thật nó sẽ sống.

20 Linh hồn nào phạm tội thì sẽ chết. Con sẽ không mang sự gian ác của cha và cha không mang sự gian ác của con. Sự công bình của người công bình sẽ được kể cho mình, sự dữ của kẻ dữ sẽ chất trên mình.

21 Song nếu kẻ dữ xây bỏ hết thảy tội mình đã phạm, nếu nó giữ mọi luật lệ ta, và nếu nó làm theo luật pháp và hiệp với lẽ thật, chắc thật nó sẽ sống và không chết đâu.

22 Không có một tội nào nó đã phạm sẽ bị nhớ lại nghịch cùng nó; nó sẽ sống vì cớ sự công bình nó đã làm.

23 Chúa Giê-hô-va phán rằng: Ta há có vui chút nào về sự chết của kẻ dữ sao? há chẳng thà vui về sự nó xây bỏ đường lối mình và nó sống sao?

24 Nhưng nếu kẻ công bình xây bỏ sự công bình của mình, nếu nó phạm sự gian ác, nếu nó bắt chước mọi sự gớm ghiếc mà kẻ dữ tự làm, thì nó sẽ sống không? Không có một việc công bình nào nó đã làm sẽ được nhớ lại; vì cớ sự phạm pháp mà nó đã làm, và tội lỗi nó đã phạm, nên nó sẽ chết trong đó.”

**Giăng 9: 1-41 – Người Mù bẩm sinh và Lời Nguyền Thế Hệ

1 Ðức Chúa Jêsus vừa đi qua, thấy một người mù từ thuở sanh ra.

2 Môn đồ hỏi Ngài rằng: Thưa thầy ai đã phạm tội, người hay là cha mẹ người, mà người sanh ra thì mù như vậy?

3 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Ðó chẳng phải tại người hay tại cha mẹ đã phạm tội; nhưng ấy để cho những việc Ðức Chúa Trời được tỏ ra trong người.

4 Trong khi còn ban ngày, ta phải làm trọn những việc của Ðấng đã sai ta đến; tối lại, thì không ai làm việc được.

5 Ðương khi ta còn ở thế gian, ta là sự sáng của thế gian.

6 Nói xong Ngài nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, và đem xức trên mắt người mù.

7 Ðoạn Ngài phán cùng người rằng: Hãy đi, rửa nơi ao Si-lô-ê (nghĩa là chịu sai đi). Vậy, người đi đến ao đó, rửa, và trở lại, thì được thấy rõ.

8 Xóm giềng người mù và những kẻ trước kia từng thấy người đi ăn mày đều nói rằng: nầy có phải là người vẫn ngồi ăn xin đó chăng?

9 Người thì nói: Ấy là hắn; kẻ lại nói: Không phải, song một người nào giống hắn. Người mù nói rằng: Chính tôi đây.

10 Chúng bèn hỏi người rằng: Tại sao mắt ngươi đã mở được?

11 Người trả lời rằng: Người tên gọi là Jêsus kia đã hóa bùn, xức mắt tôi, và nói tôi rằng: hãy đi đến rửa nơi ao Si-lô-ê. Vậy, tôi đi đến, rửa tại đó, rồi thấy được.

12 Chúng hỏi rằng: Người ấy ở đâu. Người trả lời rằng: Tôi không biết.

13 Chúng dẫn người trước đã mù đó đến cùng người Pha-ra-si.

14 Vả, ấy là ngày Sa-bát mà Ðức Chúa Jêsus đã hòa bùn và mở mắt cho người đó.

15 Người Pha-ra-si lại hỏi người thế nào được sáng mắt lại. Người rằng: Người ấy rà bùn vào mắt tôi, tôi rửa rồi thấy được.

16 Có mấy kẻ trong những người Pha-ra-si bèn nói rằng: Người nầy không phải từ Ðức Chúa Trời đến đâu vì không giữ ngày Sa-bát. Nhưng kẻ khác rằng: Một kẻ có tội làm phép lạ như vậy thể nào được? Rồi họ bèn chia phe ra.

17 Bấy giờ chúng hỏi người mù nữa rằng: Còn ngươi, về người đã làm sáng mắt ngươi đó thì ngươi nói làm sao? Người trả lời rằng: Ấy là một đấng tiên tri.

18 Song le, người Giu-đa không tin rằng người ấy trước đã mù mà được sáng lại, cho đến khi gọi cha mẹ người đến.

19 Họ gạn hỏi rằng: Ðây có quả thật là con trai các ngươi mà các ngươi nói rằng nó mù từ thuở sanh ra chăng? Thế thì sao bây giờ nó sáng vậy?

20 Cha mẹ người trả lời rằng: Chúng tôi nhìn biết là con trai chúng tôi nó đã mù từ thuở sanh ra;

21 nhưng hiện nay tại làm sao thấy được, thì chúng tôi không rõ. Chúng tôi cùng không biết ai mở mắt nó nữa. Hãy hỏi nó, nó đã đủ tuổi, chính nó sẽ nói cho.

22 Cha mẹ người nói vậy, vì sợ dân Giu-đa; bởi dân Giu-đa đã định rằng hễ ai xưng Ðức Chúa Jêsus là Ðấng Christ thì phải bị đuổi ra khỏi nhà hội.

23 Ấy vì cớ đó cho nên cha mẹ người nói rằng: Nó đã đủ tuổi, hãy hỏi nói.

24 Vậy, người Pha-ra-si gọi người trước đã mù một lần nữa, mà nói rằng: Hãy ngợi khen Ðức Chúa Trời, chúng ta biết người đó là kẻ có tội.

25 Người trả lời rằng: Tôi chẳng biết người có phải là kẻ tội chăng, chỉ biết một điều, là tôi đã mù mà bây giờ lại sáng.

26 Họ lại hỏi rằng: Người đã làm điều gì cho ngươi? Mở mắt ngươi thế nào?

27 Người trả lời rằng: Tôi đã nói với các ông rồi, mà các ông chẳng nghe tôi. Cớ sao các ông muốn nghe lại lần nữa? Há cũng muốn làm môn đồ người chăng?

28 Họ bèn mắng nhiếc người, mà rằng: Ấy, chính ngươi là môn đồ người; còn chúng ta là môn đồ của Môi-se.

29 Chúng ta biết Ðức Chúa Trời đã phán cùng Môi-se, nhưng người này thì chúng ta chẳng biết bởi đâu đến.

30 Người trả lời rằng: Người đã mở mắt tôi, mà các ông chẳng biết người ở đâu đến, ấy là sự lạ lùng lắm!

31 Chúng ta vẫn biết Ðức Chúa Trời chẳng nhậm lời kẻ có tội, mà nếu ai kính sợ Ðức Chúa Trời, làm theo ý muốn Ngài, thì Ngài nhậm lời.

32 Người ta chẳng bao giờ nghe nói có ai mở mắt kẻ mù từ thuở sanh ra.

33 Nếu người này chẳng phải đến từ Ðức Chúa Trời, thì không làm gì được hết.

34 Chúng trả lời rằng: Cả mình ngươi sinh ra trong tội lỗi, lại muốn dạy dỗ chúng ta sao! Ðoạn họ đuổi họ ra ngoài.

35 Ðức Chúa Jêsus nghe họ đã đuổi họ ra và Ngài có gặp người, bèn phán hỏi rằng: Ngươi có tin đến Con Ðức Chúa Trời chăng?

36 Người thưa rằng: Thưa Chúa người là ai hầu cho tôi tin đến?

37 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Ngươi đã thấy người và ấy là người đương nói cùng ngươi.

38 Người thưa rằng: Lạy Chúa, tôi tin; bèn sấp mình xuống trước mặt Ngài.

39 Ðức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Ta đã đến thế gian đặng làm sự phán xét nầy: Hễ ai chẳng thấy, thì thấy; còn ai thấy, lại hóa mù.

40 Mấy người Pha-ra-si bên cạnh Ngài nghe điều đó, thì nói với Ngài rằng: Còn chúng ta cũng là kẻ mù chăng?

41 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu các ngươi là kẻ mù, thì không có tội lỗi chi hết; nhưng vì các ngươi nói rằng: Chúng ta thấy, nên tội lỗi các ngươi vẫn còn lại.”

SỰ BẢO VỆ:

**Lu-ca 10:19

Nầy, ta đã ban quyền cho các ngươi giày đạp rắn, bò cạp, và mọi quyền của kẻ nghịch dưới chơn; không gì làm hại các ngươi được.

**Thi thiên 91

1 Người nào ở nơi kín đáo của Ðấng Chí cao, Sẽ được hằng ở dưới bóng của Ðấng Toàn năng.

2 Tôi nói về Ðức Giê-hô-va rằng: Ngài là nơi nương náu tôi, và là đồn lũy tôi; Cũng là Ðức Chúa Trời tôi, tôi tin cậy nơi Ngài.

3 Ngài sẽ giải cứu ngươi khỏi bẫy chim, Và khỏi dịch lệ độc-hại.

4 Ngài sẽ lấy lông Ngài mà che chở ngươi, Và dưới cánh Ngài, ngươi sẽ được nương náu mình; Sự chơn thật Ngài là cái khiên và cái can của ngươi.

5 Ngươi sẽ chẳng sợ hoặc sự kinh khiếp ban đêm, Hoặc tên bay ban ngày,

6 Hoặc dịch lệ lây ra trong tối tăm, Hay là sự tàn diệt phá hoại đương lúc trưa.

7 Sẽ có ngàn người sa ngã bên ngươi, Và muôn người sa ngã bên hữu ngươi. Song tai họa sẽ chẳng đến gần ngươi.

8 Ngươi chỉn lấy mắt mình nhìn xem, Và sẽ thấy sự báo trả cho kẻ ác.

9 Bước ngươi đã nhờ Ðức Giê-hô-va làm nơi nương náu mình, Và Ðấng Chí cao làm nơi ở mình,

10 Nên sẽ chẳng có tai họa gì xảy đến ngươi, Cũng chẳng có ôn-địch nào tới gần trại ngươi.

11 Vì Ngài sẽ ban lịnh cho thiên sứ Ngài, Bảo gìn giữ ngươi trong các đường lối ngươi.

12 Thiên sứ sẽ nâng ngươi trên bàn tay mình, E chơn ngươi vấp nhằm hòn đá chăng.

13 Ngươi sẽ bước đi trên sư tử và rắn hổ mang; Còn sư tử tơ và con rắn, ngươi sẽ giày đạp dưới chơn.

14 Bởi vì người tríu mến ta, nên ta sẽ giải cứu người; Ta sẽ đặt người lên nơi cao, bước người biết danh ta.

15 Người sẽ kêu cầu ta, ta sẽ đáp lời người; Trong sự gian truân, ta sẽ ở cùng người, Giải cứu người, và tôn vinh ngươi.

16 Ta sẽ cho người thỏa lòng sống lâu, Và chỉ cho người thấy sự cứu rỗi của ta.

CHƯƠNG 15: SỰ THẬT VỀ SỰ XỨC DẦU

**Ê-sai 10:27

Trong ngày đó, gánh nặng nó sẽ cất khỏi vai ngươi, ách nó cất khỏi cổ ngươi, ách sẽ bị gãy vì sự xức dầu.

**Ê-sai 11: 1-4

1 Có một chồi sẽ nứt lên từ gốc Y-sai, một nhành từ rễ nó sẽ ra trái.

2 Thần của Ðức Giê-hô-va sẽ ngự trên Ngài, tức là thần khôn ngoan và thông sáng, thần mưu toan và mạnh sức, thần hiểu biết và kính sợ Ðức Giê-hô-va.

3 Ngài lấy sự kính sợ Ðức Giê-hô-va làm vui; chẳng phán xét theo mắt mình thấy, và chẳng cứ sự tai nghe mà đoán định.

4 Nhưng Ngài sẽ dùng sự công bình xét đoán kẻ nghèo, và xử lẽ ngay thẳng cho kẻ nhu mì trên đất. Ngài sẽ đánh thế gian bằng cái gậy của mình mình, và lấy hơi thở nơi môi mà giết kẻ ác.

**Xuất-ê-dip-tô-ký 28:41

Ðoạn, hãy lấy các bộ áo đó mặc cho A-rôn, anh ngươi, cùng các con trai người; hãy xức dầu cho, lập và biệt riêng ra thánh, để họ làm chức tế lễ trước mặt ta.

**Xuất-ê-dip-tô-ký 29: 7

cùng lấy dầu xức đổ trên đầu và xức cho người. .

**Xuất-ê-dip-tô-ký 29: 35-37

35 Vậy, theo mọi điều ta phán dặn, ngươi hãy làm cho A-rôn cùng các con trai người, và lập họ trong bảy ngày.

36 Mỗi ngày hãy dâng một con bò tơ đực đặng chuộc tội, và dâng vì bàn thờ một của lễ chuộc tội cùng xức dầu cho để biệt bàn thờ riêng ra thánh.

37 Trong bảy ngày ngươi hãy làm lễ chuộc tội cho bàn thờ và biệt riêng ra thánh; bàn thờ sẽ trở nên rất thánh, phàm vật chi đụng đến đều sẽ được nên thánh vậy.

(OT: 4886 mashach (maw-shakh ‘); một gốc sơ khai; để xoa với dầu, tức là để xức dầu; ngụ ý, dâng hiến – xức dầu)

**Xuất-ê-dip-tô-ký 30:30

Ngươi cũng hãy xức dầu cho A-rôn cùng các con trai người, biệt họ riêng ra thánh, để làm chức tế lễ trước mặt ta

**Xuất-ê-dip-tô-ký 40: 9

Ðoạn, ngươi hãy lấy dầu xức mà xức đền tạm và các đồ để trong đó; biệt riêng đền tạm ra thánh, thì sẽ làm thánh vậy.

**Xuất-ê-dip-tô-ký 40: 11-15

11 Cũng hãy xức dầu cho thùng và chân thùng; biệt thùng riêng ra thánh.

12 Ðoạn, hãy dẫn A-rôn cùng các con trai người đến gần cửa hội mạc, rồi tắm họ trong nước.

13 Ngươi hãy mặc áo thánh cho A-rôn, xức dầu và biệt người riêng ra thánh; vậy người sẽ làm chức tế lễ trước mặt ta.

14 Hãy dẫn các con trai người đến gần, rồi mặc áo lá cho họ;

15 xức dầu cho như ngươi đã xức cho cha họ, thì họ sẽ làm chức tế lễ trước mặt ta. Sự xức dầu sẽ phong cho họ chức tế lễ mãi mãi trải qua các đời.

**1 Sa-mu-ên 15: 1

Sa-mu-ên nói cùng Sau-lơ rằng: Ðức Giê-hô-va đã sai ta xức dầu cho ngươi, lập làm vua dân Y-sơ-ra-ên của Ngài. Vậy bây giờ, hãy nghe lời phán của Ðức Giê-hô-va.

**1 Sa-mu-ên 10: 1-7

1 Sa-mu-ên lấy một ve nhỏ đựng dầu, đổ trên đầu Sau-lơ, hôn người, mà nói rằng: Nầy Ðức Giê-hô-va đã xức dầu cho ngươi đặng ngươi làm vua của cơ nghiệp Ngài.

2 Ngày nay, khi đã lìa khỏi ta, ngươi sẽ gặp hai người gần bền mộ Ra-chen, trên bờ cõi xứ Bên-gia-min, tại Xết-sa; họ sẽ nói với ngươi rằng: Những lừa cái mà ngươi đi tìm đã được gặp rồi; này cha ngươi chẳng còn lo đến lừa cái nữa, nhưng lại lo sợ về các ngươi, tự hỏi rằng: Phải lo liệu sao về con trai ta?

3 Từ đó ngươi sẽ đi tới, đến cây dẻ bộp Tha-bô, ngươi sẽ gặp ba người đi lên Bê-tên đặng thờ lạy Ðức Chúa Trời, một người chở ba con dê đực, một người đem ba ổ bánh, và người thứ ba đem một bầu da rượu.

4 Chúng sẽ chào ngươi và cho ngươi hai ổ bánh mà ngươi phải nhận lấy nơi tay chúng.

5 Kế sau, ngươi sẽ đi đến Ghi-bê-a-Ê-lô-hi, là nơi có một cái đồn của dân Phi-li-tin; khi đã vào thành, ngươi sẽ gặp một đoàn tiên tri từ nơi cao xuống, có đờn sắt, trống cơm, ống sáo, và đờn cầm đi trước; họ sẽ nói tiên tri.

6 Thần của Ðức Giê-hô-va sẽ cảm động ngươi nói tiên tri cùng chúng, rồi ngươi sẽ hóa ra một người khác.

7 Khi ngươi thấy các dấu hiệu nầy xảy ra, thì tùy cơ mà làm; Vì Ðức Chúa Trời ở cùng ngươi!

**1 Sa-mu-ên 16: 12-13

12 Vậy, Y-sai gọi người. Mặt người hồng hồng, con mắt xinh lịch, và hình dung tốt đẹp. Ðức Giê-hô-va phán cùng Sa-mu-ên rằng: Ấy là nó; hãy đứng dậy xức dầu cho nó.

13 Sa-mu-ên lấy sừng dầu, xức cho người ở giữa các anh người. Từ ngày đó về sau, Thần của Ðức Giê-hô-va cảm động Ða-vít. Sa-mu-ên đứng dậy đi về Ra-ma.

THẦN KHÍ TRÊN SAM-SÔN

**Các quan xét 13: 24,25

24 Người đàn bà này sanh một con trai, đặt tên là Sam-sôn. Ðứa trẻ lớn lên, và Ðức Giê-hô-va ban phước cho.

25 Thần Ðức Giê-hô-va khởi cảm động người tại trong dinh Ðan, giữa khoảng Xô-rê-a và Ê-ra-ôn.

Các Quan Xét 16

1 Sam-sôn đi đến Ga-xa, thấy một kỵ nữ ở đó, bèn đi vào nhà nàng.

2 Người ta thuật lại cho dân Ga-xa rằng: Sam-sôn đã đến đây. Chúng bèn vây người và rình giữ trọn đêm tại cửa thành. Cả đêm ấy, chúng giữ yên lặng, mà rằng: Rựng sáng, chúng ta sẽ giết hắn.

3 Sam-sôn ở ngủ cho đến khuya. Lối khuya, người thức dậy, nắm hai cánh cửa thành và hai cây trụ, nhổ nó lên luôn với cây then, vác trên vai, và đem lên chót núi đối ngang Hếp-rôn.

4 Sau đó, người yêu mến một người nữ trong trũng Sô-réc, tên là Ða-li-la.

5 Các quan trưởng Phi-li-tin đến nhà nàng, mà rằng: Hãy rán dụ dỗ hắn, hầu cho biết bởi đâu hắn có sức mạnh lớn lao kia, và chúng ta phải làm thế nào cho được thắng hơn, trói và bắt hắn phục. Chúng ta ai nấy sẽ thưởng cho nàng mười một trăm miếng bạc.

6 Ða-li-la nói cùng Sam-sôn rằng: Tôi xin chàng hãy nói cho tôi biết bởi đâu chàng có sức mạnh lớn lao, và phải dùng chi trói chàng đặng bắt phục chàng?

7 Sam-sôn đáp: Nếu người ta trói tôi bằng bảy sợi dây dây cung còn tươi và còn ướt, thì tôi sẽ trở nên yếu đuối như một người khác.

8 Các quan trưởng Phi-li-tin đem cho Ða-li-la bảy sợi dây tươi còn ướt, nàng lấy trói người.

9 Vả, tại trong phòng ở nhà nàng có binh phục. Nàng nói: Ớ Sam-sôn, người Phi-li-tin xông hãm ngươi! Song người bứt những sợi dây như sợi chỉ gai đứt khi đụng đến lửa. Như vậy, căn nguyên sức mạnh người chẳng tìm ra được.

10 Ða-li-la nói cùng Sam-sôn rằng: Nầy chàng đã gạt tôi, nói dối cùng tôi. Xin bây giờ hãy tỏ cho tôi phải lấy chi trói chàng?

11 Người đáp: Nếu người ta cột ta bằng dây lớn mới, chưa hề có ai dùng, thì ta sẽ trở nên yếu như một người khác.

12 Vậy, Ða-li-la lấy dây lớn mới, trói Sam-sôn rồi nói rằng: Ớ Sam-sôn, người Phi-li-tin xông hãm ngươi! Vả, có binh đương phục trong một phòng. Nhưng người bức những sợi dây lớn trói cánh tay, y như một sợi chỉ vậy.

13 Ða-li-la nói cùng Sam-sôn rằng: Chàng gạt tôi và nói dối tôi đến bây giờ. Vậy. xin hãy nói cho tôi biết phải trói chàng bằng chi. Người đáp: Nàng cứ dệt bảy lọn tóc thắt của đầu ta vào trong canh chỉ của nàng.

14 Ða-li-la lấy con sẻ cột chặt lại, rồi la rằng: Ớ, Sam-sôn, người Phi-li-tin xông hãm người! Nhưng người thức dậy, nhổ con sẻ của khung cửi luôn với canh chỉ.

15 Bấy giờ, nàng mới nói rằng: Làm sao chàng nói được rằng: Tôi yêu nàng! bởi vì lòng nàng chẳng thành cùng tôi? Chàng đã gạt tôi ba lần, và chẳng nói cho tôi biết bởi đâu có sức lực lớn của chàng.

16 Mỗi ngày nàng lấy câu hỏi ghẹo lòng rối trí người, đến đỗi người bị tức mình hòng chết.

17 Người bèn tỏ hết sự lòng mình mà rằng: Dao cạo chẳng hề đưa qua đầu ta, vì từ trong lòng mẹ, ta đã làm người Na-xi-rê cho Ðức Chúa Trời. Nếu ta bị cạo, sức lực ta sẽ lìa khỏi ta, ta tất trở thành yếu như người khác.

18 Ða-li-la thấy nguời đã tỏ hết sự lòng cho mình, sai mời các quan trưởng Phi-li-tin, mà rằng: Lần nầy hãy lên, vì hắn tỏ hết sự lòng cho tôi. Vậy, các quan trưởng Phi-li-tin đi lên nhà nàng, đem bạc trong tay.

19 Nàng khiến Sam-sôn nằm ngủ trên đầu gối mình, gọi một người, biểu cạo bảy mé tóc trên đầu chàng. Như vậy, nàng khởi làm khốn khổ người, sức lực bèn lìa khỏi người.

20 Bấy giờ nàng nói: Ớ Sam-sôn, người Phi-li-tin xông hãm ngươi! Người thức dậy mà rằng: Ta sẽ ra như các lần trước, và gỡ mình cho thoát khỏi tay chúng nó! Nhưng người chẳng biết rằng Ðức Giê-hô-va đã lìa khỏi mình.

21 Người Phi-li-tin bắt người, khoét con mắt, đem xuống Ga-xa, rồi trói người bằng dây đồng đậu đôi, và bắt người phải xay cối trong ngục.

22 Song tóc người đã bị cạo khởi mọc lại.

23 Vả, các quan trưởng Phi-li-tin nhóm lại đặng dâng của tế lễ lớn cho Ða-gôn, thần của họ, và đặng vui mừng nhau. Chúng nói rằng: Thần chúng ta đã phó Sam-sôn vào tay chúng ta, là kẻ thù nghịch chúng ta.

24 Dân sự vừa thấy người, cũng cất tiếng khen ngợi thần mình, mà rằng: Thần chúng ta đã phó kẻ thù nghịch vào tay chúng ta, là kẻ đã phá hại xứ chúng ta, và đã giết biết bao nhiêu người!

25 Ðương khi lòng rất hớn hở, chúng la lên rằng: Hãy gọi Sam-sôn, để hắn làm trò vui cho chúng ta. Vậy, chúng dẫn Sam-sôn ở ngục đến, rồi người làm trò trước mặt chúng. Người ta đã để người đứng giữa các cột;

26 Sam-sôn bèn nói cùng đứa trẻ nắm tay mình rằng: Hãy buông ta, và để cho ta rờ đến các cột đỡ chịu cái đền, hầu cho ta dựa vào đó.

27 Vả, đền đầy những người nam người nữ, và hết thảy các quan trưởng Phi-li-tin đều ở đó; tại trên sân mái đền cũng có độ gần ba ngàn người nam và nữ xem Sam-sôn làm trò.

28 Bấy giờ, Sam-sôn kêu cầu Ðức Giê-hô-va, mà rằng: Chúa Giê-hô-va ôi! xin Ngài nhớ lại tôi. Hỡi Ðức Chúa Trời! xin ban sức lực cho tôi chỉ lần nầy mà thôi, hầu cho tôi báo thù dân Phi-li-tin về sự mất hai con mắt tôi.

29 Sam-sôn vớ lấy hai cây cột chính giữa đỡ chịu cái đền, một cây ở bên hữu và một cây ở bên tả, nhận vào, mà rằng: Nguyện tôi chết chung với dân Phi-li-tin! Ðoạn, người rán hết sức, sô hai cây cột, đền đổ xuống trên các quan trưởng và dân sự ở đó.

30 Ấy vậy, trong lúc chết, Sam-sôn giết nhiều người hơn là giết trong khi còn sống.

31 Kế đó, anh em người và cả nhà người đi xuống, đem thây người về, chôn tại giữa Xô-rê-a và Ê-ta-ôn, trong mộ của Ma-nô-a, cha người. Sam-sôn làm quan xét trong Y-sơ-ra-ên hai mươi năm.

**1 Giăng 2:20

Về phần các con, đã chịu xức dầu từ nơi Ðấng thánh, thì đã biết mọi sự rồi.

**1 Giăng 2:27

Về phần các con, sự xức dầu đã chịu từ nơi Chúa vẫn còn trong mình, thì không cần ai dạy cho hết; song vì sự xức dầu của Ngài dạy các con đủ mọi việc, mà sự ấy là thật, không phải dối, thì hãy ở trong Ngài, theo như sự dạy dỗ mà các con đã nhận.

Ga-la-ti 3:13-29

13 Ðấng Christ đã chuộc chúng ta khỏi sự rủa sả của luật pháp, bởi Ngài đã nên sự rủa sả vì chúng ta, vì có lời chép: Ðáng rủa thay là kẻ bị treo trên cây gỗ,

14 hầu cho phước lành ban cho Áp-ra-ham nhờ Ðức Chúa Jêsus Christ mà được rải khắp trên dân ngoại, lại hầu cho chúng ta cậy đức tin mà nhận lãnh Ðức Thánh Linh đã hứa cho.

15 Hỡi Anh em, tôi nói theo thói quen người ta rằng: Khi một người đã làm tờ giao ước thành rồi, thì không ai có phép được xóa đi hay thêm vào sự gì.

16 Vả, các lời hứa đã được phán cho Áp-ra-ham và cho dòng dõi người. không nói: Và cho các dòng dõi người, như chỉ về nhiều người; nhưng nói: Và cho dòng dõi ngươi, như chỉ về một người mà thôi, tức là Ðấng Christ.

17 Vậy thì tôi nói rằng: Lời giao ước mà Ðức Chúa Trời trước kia đã kết lập thành rồi, thì không có thể bị hủy đi, và lời hứa cũng không có thể bị bỏ đi bởi luật pháp, là sự cách sau bốn trăm ba mươi năm mới có.

18 Vì, nếu cơ nghiệp được ban cho bởi luật pháp, thì không bởi lời hứa nữa. Nhưng Ðức Chúa Trời đã dùng lời hứa mà ban cơ nghiệp cho Áp-ra-ham.

19 Vậy thì làm sao có luật pháp? luật pháp đã đặt thêm, vì cớ những sự phạm phép, cho tới chừng nào người dòng dõi đến, là người mà lời hứa đã hứa cho; luật pháp được ban ra bởi mấy thiên sứ và truyền ra bởi một người trung bảo.

20 Vả, người trung bảo chẳng phải là người trung bảo về một bề mà thôi, nhưng Ðức Chúa Trời chỉ có một.

21 Vậy thì luật pháp nghịch cùng lời hứa của Ðức Chúa Trời hay sao? chẳng hề như vậy; vì nếu đã ban cho một luật pháp có thể làm cho sống, thì sự công bình chắc bởi luật pháp mà đến.

22 Nhưng Kinh Thánh đã nhốt hết thảy mọi sự dưới tội lỗi, hầu cho điều chi đã hứa, bởi đức tin trong Ðức Chúa Jêsus Christ mà được ban cho những kẻ tin.

23 Trước khi đức tin chưa đến, chúng ta bị nhốt dưới sự canh giữ của luật pháp mà chờ đức tin phải bày ra.

24 Ấy vậy, luật pháp đã như thầy giáo đặng dẫn chúng ta đến Ðấng Christ, hầu cho chúng ta bởi đức tin mà được xưng công bình.

25 Song khi đức tin đã đến, chúng ta không còn phục dưới thầy giáo ấy nữa.

26 Vì chưng anh em bởi tin Ðức Chúa Jêsus Christ, nên hết thảy đều là con trai của Ðức Chúa Trời.

27 Vả, anh em thảy đều chịu phép báp tem trong Ðấng Christ, đều mặc lấy Ðấng Christ vậy.

28 Tại đây không còn chia ra người Giu-đa hoặc người Gờ-réc; không còn người tôi mọi hoặc người tự chủ; không còn đờn ông hoặc đờn bà; vì trong Ðức Chúa Jêsus Christ, anh em thảy đều làm một.

29 Lại nếu anh em thuộc về Ðấng Christ, thì anh em là dòng dõi của Áp-ra-ham, tức là kẻ kế tự theo lời hứa.

**Ga-la-ti 4:1-10

1 Vả, tôi nói rằng người kế tự dầu là chủ của mọi vật, mà đương còn thơ ấu, thì chẳng khác chi kẻ tôi mọi;

2 phải ở dưới quyền kẻ bảo hộ và kẻ coi giữ, cho đến kỳ người cha đã định.

3 Chúng ta cũng như vậy, khi còn thơ ấu, phải phục dưới các lề thói của thế gian.

4 Nhưng khi kỳ hạn đã được trọn, Ðức Chúa Trời bèn sai Con Ngài bởi một người nữ sanh ra, sanh ra dưới luật pháp,

5 để chuộc những kẻ ở dưới luật pháp, và cho chúng ta được làm con nuôi Ngài.

6 Lại vì anh em là con, nên Ðức Chúa Trời đã sai Thánh Linh của Con Ngài vào lòng chúng ta, kêu rằng: A-ba! Cha!

7 Dường ấy, người không phải là tôi mọi nữa, bèn là con; và nếu ngươi là con, thì cũng là kẻ kế tự bởi ơn của Ðức Chúa Trời.

8 Xưa kia, anh em chẳng biết Ðức Chúa Trời chi hết, thì làm tôi các thần vốn không phải là thần.

9 Nhưng hiện nay anh em biết Ðức Chúa Trời lại được Ðức Chúa Trời biết đến nữa, sao còn trở hướng về lề thói hèn yếu nghèo nàn đó mà suy phục nữa ư?

10 anh em hãy còn giữ ngày tháng, mùa, năm ư!

CHƯƠNG 16: SỰ THẬT VỀ VIỆC ĐƯỢC ĐỨC THÁNH LINH DẪN DẮT:

**Thi-thiên 32: 8-9

8 Ta sẽ dạy dỗ ngươi, chỉ cho ngươi con đường phải đi; Mắt ta sẽ chăm chú ngươi mà khuyên dạy ngươi.

9 Chớ như con ngựa và con la, là vật vô tri; Phải dùng hàm khớp và dây cương mới cầm chúng nó được, Bằng chẳng, chúng nó không đến gần ngươi.

KẾT QUẢ CỦA VIỆC CÓ THÁNH LINH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI DẪN DẮT

**Rô-ma 8: 11-19

Lại nếu Thánh Linh của Ðấng làm cho Ðức Chúa Jêsus sống lại từ trong kẻ chết ở trong anh em, thì Ðấng làm cho Ðức Chúa Jêsus Christ sống lại từ trong kẻ chết cũng sẽ nhờ Thánh Linh Ngài ở trong anh em mà khiến thân thể hay chết của anh em lại sống.

12 Vậy, hỡi anh em, chúng ta chẳng mắc nợ xác thịt đâu, đặng sống theo xác thịt.

13 Thật thế, nếu anh em sống theo xác thịt thì phải chết; song nếu nhờ Thánh Linh, làm cho chết các việc của thân thể, thì anh em sẽ sống.

14 Vì hết thảy kẻ nào được Thánh Linh của Ðức Chúa Trời dắt dẫn, đều là con của Ðức Chúa Trời.

15 Thật anh em đã chẳng nhận lấy thần trí của tôi mọi đặng còn ở trong sự sợ hãi; nhưng đã nhận lấy thần trí của sự làm con nuôi, và nhờ đó chúng ta kêu rằng: A-ba! Cha!

16 Chính Ðức Thánh Linh làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Ðức Chúa Trời.

17 Lại nếu chúng ta là con cái, thì cũng là kẻ kế tự: kẻ kế tự Ðức Chúa Trời và là kẻ đồng kế tự với Ðấng Christ, miễn chúng ta đều chịu đau đớn với Ngài, hầu cho cũng được vinh hiển với Ngài.

18 Vả, tôi tưởng rằng những sự đau đớn bây giờ chẳng đáng so sánh với sự vinh hiển hầu đến, là sự sẽ được bày ra trong chúng ta.

19 Thật thế, muôn vật ước ao, nóng nảy mà trông đợi con cái Ðức Chúa Trời được tỏ ra.

**Giăng 16:13

13 Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến.

**Ma-thi-ơ 4: 1-11

1 Bấy giờ, Ðức Thánh Linh đưa Ðức Chúa Jêsus đến nơi đồng vắng, đặng chịu ma quỉ cám dỗ.

2 Ngài đã kiêng ăn bốn mươi ngày bốn mươi đêm rồi, sau thì đói.

3 Quỉ cám dỗ đến gần Ngài, mà nói rằng: Nếu ngươi phải là Con Ðức Chúa Trời, thì hãy khiến đá nầy trở nên bánh đi.

4 Ðức Chúa Jêsus đáp: Có lời chép rằng: Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, song nhờ mọi lời nói ra từ miệng Ðức Chúa Trời.

5 Ma quỉ bèn đem Ngài vào nơi thành thánh, đặt Ngài trên nóc đền thờ,

6 và nói rằng: Nếu ngươi phải là Con Ðức Chúa Trời, thì hãy gieo mình xuống đi; vì có lời chép rằng: Chúa sẽ truyền các thiên sứ gìn giữ ngươi, Thì các Ðấng ấy sẽ nâng ngươi trong tay, Kẻo chơn ngươi vấp nhằm đá chăng.

7 Ðức Chúa Jêsus phán: Cũng có lời chép rằng: Ngươi đừng thử Chúa là Ðức Chúa Trời ngươi.

8 Ma quỉ lại đem Ngài lên trên núi rất cao, chỉ cho Ngài các nước thế gian, cùng sự vinh hiển các nước ấy;

9 mà nói rằng: Ví bằng ngươi sấp mình trước mặt ta mà thờ lạy, thì ta sẽ cho ngươi hết thảy mọi sự nầy.

10 Ðức Chúa Jêsus bèn phán cùng nó rằng: Hỡi quỉ Sa-tan, ngươi hãy lui ra! Vì có lời chép rằng: Ngươi phải thờ phượng Chúa là Ðức Chúa Trời ngươi, và chỉ hầu việc một mình Ngài mà thôi.

11 Ma quỉ bèn bỏ đi; liền có thiên sứ đến gần mà hầu việc Ngài.

Đây là một kinh nghiệm rất độc đáo vì Chúa Giê-xu cũng phải chịu thử thách như chúng ta và Ngài bảo chúng ta cầu nguyện để không bị cám dỗ.

**Rô-ma 8: 1-14

1 Cho nên hiện nay chẳng còn có sự đoán phạt nào cho những kẻ ở trong Ðức Chúa Jêsus Christ;

2 vì luật pháp của Thánh Linh sự sống đã nhờ Ðức Chúa Jêsus Christ buông tha tôi khỏi luật pháp của sự tội và sự chết.

3 Vì điều chi luật pháp không làm nổi, tại xác thịt làm cho luật pháp ra yếu đuối, thì Ðức Chúa Trời đã làm rồi: Ngài đã vì cớ tội lỗi sai chính Con mình lấy xác thịt giống như xác thịt tội lỗi chúng ta, và đã đoán phạt tội lỗi trong xác thịt,

4 hầu cho sự công bình mà luật pháp buộc phải làm được trọn trong chúng ta, là kẻ chẳng noi theo xác thịt, nhưng noi theo Thánh Linh.

5 Thật thế, kẻ sống theo xác thịt thì chăm những sự thuộc về xác thịt; còn kẻ sống theo Thánh Linh thì chăm những sự thuộc về Thánh Linh.

6 Vả, chăm về xác thịt sanh ra sự chết, còn chăm về Thánh Linh sanh ra sự sống và bình an;

7 vì sự chăm về xác thịt nghịch với Ðức Chúa Trời, bởi nó không phục dưới luật pháp Ðức Chúa Trời, lại cũng không thể phục được.

8 Vả, những kẻ sống theo xác thịt, thì không thể đẹp lòng Ðức Chúa Trời.

9 Về phần anh em, nếu thật quả Thánh Linh Ðức Chúa Trời ở trong mình, thì không sống theo xác thịt đâu, nhưng theo Thánh Linh; song nếu ai không có Thánh Linh của Ðấng Christ, thì người ấy chẳng thuộc về Ngài.

10 Vậy nếu Ðấng Christ ở trong anh em, thì thân thể chết nhơn cớ tội lỗi, mà thần linh sống nhơn cớ sự công bình.

11 Lại nếu Thánh Linh của Ðấng làm cho Ðức Chúa Jêsus sống lại từ trong kẻ chết ở trong anh em, thì Ðấng làm cho Ðức Chúa Jêsus Christ sống lại từ trong kẻ chết cũng sẽ nhờ Thánh Linh Ngài ở trong anh em mà khiến thân thể hay chết của anh em lại sống.

12 Vậy, hỡi anh em, chúng ta chẳng mắc nợ xác thịt đâu, đặng sống theo xác thịt.

13 Thật thế, nếu anh em sống theo xác thịt thì phải chết; song nếu nhờ Thánh Linh, làm cho chết các việc của thân thể, thì anh em sẽ sống.

14 Vì hết thảy kẻ nào được Thánh Linh của Ðức Chúa Trời dắt dẫn, đều là con của Ðức Chúa Trời.

15 Thật anh em đã chẳng nhận lấy thần trí của tôi mọi đặng còn ở trong sự sợ hãi; nhưng đã nhận lấy thần trí của sự làm con nuôi, và nhờ đó chúng ta kêu rằng: A-ba! Cha!

16 Chính Ðức Thánh Linh làm chứng cho lòng chúng ta rằng chúng ta là con cái Ðức Chúa Trời.

17 Lại nếu chúng ta là con cái, thì cũng là kẻ kế tự: kẻ kế tự Ðức Chúa Trời và là kẻ đồng kế tự với Ðấng Christ, miễn chúng ta đều chịu đau đớn với Ngài, hầu cho cũng được vinh hiển với Ngài.

18 Vả, tôi tưởng rằng những sự đau đớn bây giờ chẳng đáng so sánh với sự vinh hiển hầu đến, là sự sẽ được bày ra trong chúng ta.

19 Thật thế, muôn vật ước ao, nóng nảy mà trông đợi con cái Ðức Chúa Trời được tỏ ra.

20 Vì muôn vật đã bị bắt phục sự hư không, chẳng phải tự ý mình, bèn là bởi cớ Ðấng bắt phục.

21 Muôn vật mong rằng mình cũng sẽ được giải cứu khỏi làm tôi sự hư nát, đặng dự phần trong sự tự do vinh hiển của con cái Ðức Chúa Trời.

22 Vì chúng ta biết rằng muôn vật đều than thở và chịu khó nhọc cho đến ngày nay;

23 không những muôn vật thôi, lại chúng ta, là kẻ có trái đầu mùa của Ðức Thánh Linh, cũng than thở trong lòng đang khi trông đợi sự làm con nuôi, tức là sự cứu chuộc thân thể chúng ta vậy.

24 Vì chúng ta được cứu trong sự trông cậy, nhưng khi người ta đã thấy điều mình trông cậy rồi, ấy không phải là trông nữa: mình thấy rồi, sao còn trông làm chi?

25 Song nếu chúng ta trông điều mình không thấy, ấy là chúng ta chờ đợi điều đó cách nhịn nhục.

26 Cũng một lẽ ấy, Ðức Thánh Linh giúp cho sự yếu đuối chúng ta. Vì chúng ta chẳng biết sự mình phải xin đặng cầu nguyện cho xứng đáng; nhưng chính Ðức Thánh Linh lấy sự thở than không thể nói ra được mà cầu khẩn thay cho chúng ta.

27 Ðấng dò xét lòng người hiểu biết ý tưởng của Thánh Linh là thể nào, vì ấy là theo ý Ðức Chúa Trời mà Ngài cầu thế cho các thánh đồ vậy.

28 Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Ðức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định.

29 Vì Ngài cũng đã định sẵn để nên giống như hình bóng Con Ngài, hầu cho Con nầy được làm Con cả ở giữa nhiều anh em;

30 còn những kẻ Ngài đã định sẵn, thì Ngài cũng đã gọi, những kẻ Ngài đã gọi, thì Ngài cũng đã xưng là công bình, và những kẻ Ngài đã xưng là công bình, thì Ngài cũng đã làm cho vinh hiển.

31 Ðã vậy thì chúng ta sẽ nói làm sao? Nếu Ðức Chúa Trời vùa giúp chúng ta, thì còn ai nghịch với chúng ta?

32 Ngài đã không tiếc chính Con mình, nhưng vì chúng ta hết thảy mà phó Con ấy cho, thì Ngài há chẳng cũng sẽ ban mọi sự luôn với Con ấy cho chúng ta sao?

33 Ai sẽ kiện kẻ lựa chọn của Ðức Chúa Trời: Ðức Chúa Trời là Ðấng xưng công bình những kẻ ấy.

34 Ai sẽ lên án họ ư? Ðức Chúa Jêsus Christ là Ðấng đã chết, và cũng đã sống lại nữa. Ngài đang ngự bên hữu Ðức Chúa Trời, cầu nguyện thế cho chúng ta.

35 Ai sẽ phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương của Ðấng Christ? có phải hoạn nạn, khốn cùng, bắt bớ, đói khát, trần truồng, nguy hiểm, hay là gươm giáo chăng?

36 Như có chép rằng: Vì cớ Ngài, chúng tôi bị giết cả ngày; Họ coi chúng tôi như chiên định đem đến hàng làm thịt.

37 Trái lại, trong mọi sự đó, chúng ta nhờ Ðấng yêu thương mình mà thắng hơn bội phần.

38 Vì tôi chắc rằng bất kỳ sự chết, sự sống, các thiên sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền phép,

39 bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân rẽ chúng ta khỏi sự yêu thương mà Ðức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Ðức Chúa Jêsus Christ, là Chúa chúng ta.

**Công vụ các sứ đồ 16: 4-10

4 Hễ ghé qua thành nào, hai người cũng dặn biểu phải giữ mấy lề luật mà sứ đồ và trưởng lão tại thành Giê-ru-sa-lem lập ra.

5 Ấy vậy, các Hội thánh được vững vàng trong đức tin, và số người càng ngày càng thêm lên.

6 Ðoạn, trải qua xứ Phi-ri-gi và đất Ga-la-ti, vì Ðức Thánh Linh đã cấm truyền đạo trong cõi A-si.

7 Tới gần xứ My-ri rồi, hai người sắm sửa vào xứ Bi-thi-ni; nhưng Thánh Linh của Ðức Chúa Jêsus không cho phép,

8 bèn kíp qua khỏi xứ My-si, và xuống thành Trô-ách.

9 Ðương ban đêm, Phao-lô thấy sự hiện thấy; có một người Ma-xê-đoan đứng trước mặt mình, nài xin rằng: Hãy qua xứ Ma-xê-đoan mà cứu giúp chúng tôi.

10 Phao-lô vừa thấy sự hiện thấy đó rồi, chúng ta liền tìm cách qua xứ Ma-xê-đoan, vì đã định rằng Ðức Chúa Trời gọi chúng ta rao truyền Tin Lành ở đó.

**Công vụ các sứ đồ 15: 23-29

23 rồi giao cho hai người bức thơ như sau nầy: Các sứ đồ, trưởng lão và anh em gởi lời chào thăm anh em trong những người ngoại tại thành An-ti-ốt, trong xứ Sy-ri và xứ Si-li-si!

24 Bởi từng nghe có một vài người trong vòng chúng ta, chẳng lãnh mạng lịnh nào nơi chúng ta, tự lấy lời mình khuấy rối, và biến loạn lòng các ngươi nữa,

25 nên chúng ta đồng lòng quyết ý chọn những người thay mặt sai đi cũng kẻ rất yêu dấu của chúng ta là Ba-na-ba và Phao-lô, mà đến nơi các ngươi;

26 hai người nầy vốn đã liều thân vì danh Ðức Chúa Jêsus Christ là Chúa chúng ta.

27 Vậy chúng ta đã sai Giu-đe và Si-la đến, để nói miệng với anh em về việc đó:

28 ấy là Ðức Thánh Linh và chúng ta đã ưng rằng chẳng gán gánh nặng nào khác cho anh em ngoài những điều cần dùng,

29 tức là anh em phải kiêng ăn của cúng thần tượng, huyết, thú vật chết ngột, và chớ tà dâm; ấy là mọi điều mà anh em khá kiêng giữ lấy vậy. Kính chúc bình an.

SỰ THẬT VỀ RHEMA VÀ LOGOS

“Bạn nghĩ rằng bạn phải hành động trên nó là vì đó là Rhema, nhưng trong thực tế, đó là Rhema bởi vì bạn hành động trên nó.”

Những câu Kinh Thánh nhấn mạnh về vấn đề này:

NT: 4487 Rhema (hray’-mah); từ NT: 4483; một phát biểu (riêng lẻ, tập thể hoặc cụ thể); theo ngụ ý, một vấn đề hoặc chủ đề (đặc biệt là tường thuật, mệnh lệnh hoặc tranh chấp); với một phủ định không có gì: + ác, + không có gì, nói, từ.

Thayer’s

NT: 4487 reema, reematos,

1. đúng, được hoặc đã được thốt ra bằng giọng nói sống, lời nói, lời

a-bất kỳ âm thanh nào do giọng nói tạo ra và có ý nghĩa xác định: Mat 27:14

b-Số nhiều, ta reemata, bài phát biểu, bài diễn ngôn Lu-ca 7: 1

c. Một loạt các từ nối lại với nhau thành một câu nói chung, một câu nói, tuyên bố Mat 26:75,

một câu nói thuộc bất kỳ loại nào, như một thông điệp, một câu tường thuật: Luca 2:17

2. Bắt chước từ trong tiếng Do Thái daabaar, chủ đề của bài phát biểu, điều được nói đến, điều

gì.

a-cho đến nay vì nó là một vấn đề tường thuật: Lu-ca 2:15

b- Cho đến nay nó là vấn đề mệnh lệnh: Lu-ca 1:37

c. vấn đề tranh chấp, án lệ: Mat 18:16

NT: 3056 logo, logou, ho

a- sưu tầm, bộ sưu tập

I. Về mặt tôn trọng của bài phát biểu:

1-một từ được thốt ra bởi tiếng nói sống, là hiện thân của một quan niệm hoặc ý tưởng; Hê 12:19 2. ai đó đã nói gì; một câu nói;

a. phổ biến: Mat 19:22

b. những lời Chúa phán tương đương với sắc lệnh, mệnh lệnh:

**Rô-ma 9:28 về giới luật luân lý do Đức Chúa Trời ban trong Kinh thánh.: Mác 7:13 tương đương với lời hứa: Hê-bơ-rơ 4: 2 qua lời cầu nguyện trong đó ngôn ngữ của Kinh thánh cựu ước được sử dụng:

**1 Ti-mô-thê 4: 5 một lời tiên tri hoặc lời phán mà Đức Chúa Trời tiết lộ, cho các tiên tri hoặc qua các tiên tri, các sự kiện trong tương lai: Khải-huyền 1: 2,9

c. điều được tuyên bố, suy nghĩ, tuyên bố, cách ngôn Ma-thi-ơ 19:11 3. diễn ngôn

a. hành động nói, lời nói: Cv 14:12

b. tương đương với khoa diễn thuyết: Eph 6:19

c. một kiểu (hoặc phong cách) nói: 1 Cô 1: 5

d. nói liên tục, diễn ngôn, Lu-ca 4: 32,36

e. sự dạy dỗ:

**Cô-lô-se 4: 3 4. theo nghĩa khách quan, những gì được truyền đạt bằng sự hướng dẫn, giáo lý: phổ biến, Công vụ 18:15 5. bất cứ điều gì được tường thuật bằng lời nói; tường thuật, tường thuật: về một câu chuyện được viết, tường thuật liên tục về những việc đã làm, Công vụ 1: 1 6. một vấn đề đang thảo luận, một điều được nói đến, một sự việc: Mat 21:24 7. điều được nói đến hoặc nói về; Sự kiện; chứng thư Mác 1:45

II. Việc sử dụng nó qua tâm trí, một mình,

1. lý trí, khoa tâm trí của việc suy nghĩ, thiền định, suy luận, tính toán, Hê 4:12

2. tài khoản, i. e. xem xét, cân nhắc: Công vụ 20:24

3. tài khoản, i. e. tính toán, điểm số: Phil 4:15

4. tài khoản, i. e. câu trả lời hoặc giải thích liên quan đến sự phán xét: Rô 14:12

5. liên hệ: Hê 4:13

6. lý do, nguyên nhân, căn cứ: Công vụ 10:29

III. Lời cần thiết của Đức Chúa Trời, i. e., sự khôn ngoan và quyền năng cá nhân (không cố định) kết hợp với Đức Chúa Trời, Giăng 1: 1,14

Những câu Kinh Thánh nhấn mạnh hơn nữa về vấn đề này:

NT: 3056 logo (log’-os); từ NT: 3004; điều gì đó đã nói (bao gồm cả ý nghĩ); bằng cách ngụ ý một chủ đề (chủ đề của diễn ngôn), cũng là lý luận (khoa tâm thần) hoặc động cơ; bằng cách mở rộng, một tính toán; cụ thể là (với bài viết trong John) Sự bày tỏ của Thiên Chúa (tức là Chúa Giê-su):

TRÍCH TỪ: Vine’s Expository Dictionary về các từ trong Tân Ước “LỜI”

1. Logo NT: 3056 biểu thị (I) “sự thể hiện của tư tưởng” – không phải là tên đơn thuần của một đối tượng–

(a) như thể hiện một quan niệm hoặc ý tưởng, e. g., Lu-ca 7: 7; 1 Cô 14: 9,19;

(b) một câu nói hoặc tuyên bố, (1) bởi Đức Chúa Trời, e. g., Giăng 15:25; Rô-ma 9: 9,28, RV, “lời nói” (KJV, “việc làm”); Ga-la-ti 5:14; Hê 4:12; (2) bởi Chúa Giê-su, e. g., Mat 24:35 (xin vui lòng); Giăng 2:22; 4:41; 14:23 (xin vui lòng); 15:20. Liên quan đến (1) và (2) cụm từ “lời của Chúa,” i. e., ý muốn được tiết lộ của Đức Chúa Trời (rất thường xuyên trong Cựu ước), được sử dụng cho sự mặc khải trực tiếp do Đấng Christ ban cho, 1 Tê 4:15; của phúc âm, Công vụ 8:25; 13:49; 15: 35,36; 16:32; 19:10; 1 Tê 1: 8; 2 Tê 3: 1; về mặt này, đó là thông điệp từ Chúa, được giao với thẩm quyền của Ngài và được thực hiện bởi quyền năng của Ngài (xem Công vụ 10:36); đối với các trường hợp khác liên quan đến phúc âm, hãy xem Công vụ 13:26; 14: 3; 15: 7; 1 Cô 1:18, RV; 2 Cô 2:17; 4: 2; 5:19; 6: 7; Ga-la-ti 6: 6; Êph 1:13; Phi-líp 2:16; Cô-lô-se 1: 5; Hê 5:13; đôi khi nó được sử dụng như là tổng số lời nói của Đức Chúa Trời, e. g., Mác 7:13; Giăng 10:35; Kh 1: 2,9; (c) diễn ngôn, bài phát biểu, hướng dẫn, v.v., e. g., Công vụ 2:40; 1 Cô 2:13; 12: 8; 2 Cô 1:18; 1 Tê 1: 5; 2 Tê 2:15; Hê 6: 1, RV, ký hiệu; học thuyết, e. g., Mat 13:20; Cô-lô-se 3:16; 1 Ti 4: 6; 2 Ti-mô-thê 1:13; Tít 1: 9; 1 Giăng 2: 7;

2. Rhema NT: 4487 biểu thị “điều được nói ra, điều được nói ra bằng lời nói hoặc văn bản”; ở số ít, “một từ,” e. g., Ma-thi-ơ 12:36; 27:14; 2 Cô 12: 4; 13: 1; Hê-bơ-rơ 12:19; ở số nhiều, bài phát biểu, bài nghị luận, e. g., Giăng 3:34; 8:20; Công vụ 2:14; 6: 11,13; 11:14; 13:42; 26:25; Rô 10:18; 2 Phi-e-rơ 3: 2; Giu-đe 17; nó được dùng cho phúc âm trong Rô-ma 10: 8 (hai lần), 17, RV, “lời của Đấng Christ” (i. e., “lời” rao giảng Đấng Christ); 10:18; 1:25 (hai lần); của một câu lệnh, lệnh, lệnh, e. g., Mat 26:75; Lu-ca 1:37, RV, “(không) lời (từ Đức Chúa Trời sẽ không có quyền năng)”, câu 38; 16; 3.

Ý nghĩa của từ ngữ Rhema (khác hẳn với từ ngữ logos) được minh chứng trong lệnh truyền lấy “gươm của Thánh Linh, tức là lời của Đức Chúa Trời,” Ê-phê-sô 6:17; ở đây, việc tham chiếu không phải là toàn bộ Kinh thánh, mà là về từng câu Kinh thánh mà Thánh Linh mang đến cho chúng ta để chúng ta ghi nhớ để sử dụng khi cần thiết, điều kiện tiên quyết là chúng ta thường xuyên ghi nhớ Kinh thánh.

TỪ RHEMA VS LOGOS:

Trong Tân ước tiếng Hy Lạp có hai từ chính được dịch sang tiếng Anh trong KJV là “Word”.

Một trong số này là # 3056 Logos (log’- os); từ 3004; điều gì đó đã nói (bao gồm cả ý nghĩ); bằng cách ngụ ý một chủ đề (chủ đề của diễn ngôn), cũng là lý luận (khoa tâm thần) hoặc động cơ; bằng cách mở rộng, một tính toán;

Cái kia là 4487 Rhema (hray’-mah) từ 4483; một phát biểu (riêng lẻ, tập thể hoặc cụ thể); theo ngụ ý, một vấn đề hoặc chủ đề (đặc biệt là tường thuật, mệnh lệnh hoặc tranh chấp); với từ phủ định không có nghĩa là gì:

Như bạn có thể nói, thực tế không có sự khác biệt giữa hai từ Rhema và Logos trong Strong’s Concordance Dictionary. Trong Cơ đốc giáo ngày nay, chúng ta có một sự dạy dỗ đã lây nhiễm hầu như mọi khía cạnh của đời sống và giáo lý Cơ đốc. Chúng tôi đã từng được “Người dạy Kinh thánh” nói với chúng tôi rằng từ “Rhema” có nghĩa là sự truyền đạt hoặc dẫn dắt đặc biệt của Đức Chúa Trời. “Họ” đã nói rằng một lời Rhema từ Đức Chúa Trời là cần thiết trước khi bạn có thể hành động theo Kinh thánh. Họ đã dạy rằng bạn không cần phải tuân theo hoặc thực hiện mọi lời Kinh thánh, chỉ cần những điều mà Đức Thánh Linh “ban ơn” cho bạn. Những “Người dạy” này hẳn đã nhận được một lời “hùng biện” từ Đức Chúa Trời để nhận được sự dạy dỗ này vì nó không có trong Kinh Thánh. Đã có nhiều điều nói về sự khác biệt giữa hai từ, Logos và Rhema. Dưới đây là bài viết được sao chép từ Vine’s Expository Dictionary of Biblical Words. Ý nghĩa của từ ngữ (khác biệt với các biểu tượng) được minh chứng trong lệnh bắt lấy “thanh gươm của Thánh Linh, tức là lời của Đức Chúa Trời”. Eph.6: 17

Ở đây tài liệu tham khảo không phải là toàn bộ Kinh thánh. Nhưng đối với từng câu Kinh thánh mà Thánh Linh mang đến để chúng ta ghi nhớ để sử dụng trong lúc cần thiết, điều kiện tiên quyết là chúng ta phải thường xuyên lưu giữ tâm trí với Kinh thánh. (Bản quyền © 1985, Thomas Nelson Publishers)

**Mác 4:14 – Người gieo giống gieo Lời (# 3056 Logos)

**Mác 16:20 – Và họ ra đi rao giảng mọi nơi, Chúa đang làm việc với họ và xác nhận lời ( # 3056 logos) với các dấu hiệu sau đây. Amen.

**Lu-ca 11:28 – Nhưng ông nói: Đúng hơn, thật có phước cho họ nghe lời (Rhema # 3056) của Đức Chúa Trời và tuân giữ lời đó. Gia-cơ 1:22 – Nhưng hãy là người nghe Lời (Logos # 3056), chứ đừng chỉ nghe, lừa dối chính bản thân mình.

**Rom. 10:17 – Vậy thì đức tin hình thành khi nghe và nghe Lời (# 4487 Rhema) của Đức Chúa Trời.

Cuối cùng, hãy xem xét điều gì đó có lẽ quan trọng trong lĩnh vực chữa bệnh hơn bất kỳ lĩnh vực nào khác.

**Rom. 8:14 – Vì có bao nhiêu người được Thánh Linh của Đức Chúa Trời dẫn dắt, họ là con trai của Đức Chúa Trời. (KJV)

**Gia-cơ 1:22 – Nhưng hãy là người nghe Lời, chứ đừng chỉ nghe, lừa dối chính mình. (KJV)

Dựa trên sự giảng dạy hiện nay phổ biến trong nhà thờ, nhiều người sẽ nói rằng hai câu này mâu thuẫn với nhau. Cách mà Rô-ma 8:14 thường được sử dụng là để quảng bá ý tưởng rằng một Cơ đốc nhân không được làm bất cứ điều gì mà họ không được “Thánh Linh hướng dẫn” để làm. Có những người cố gắng nói rằng Cơ đốc nhân chỉ nên làm điều gì đó khi họ nhận được một từ “Rhema” từ Đức Chúa Trời. Trước tiên, hãy để tôi nói rằng họ nên đọc lại toàn bộ Rô-ma 8 và đặt câu 14 vào ngữ cảnh. Bối cảnh không liên quan gì đến việc một Cơ đốc nhân “làm” bất cứ điều gì khác ngoài việc hành hạ những việc làm của xác thịt. Nó đặc biệt KHÔNG nói rằng một Cơ đốc nhân không nên thực hiện bất kỳ lợi ích nào của Sự Chuộc Tội, hoặc rằng họ không nên tuân theo bất kỳ và mọi Lời Kinh thánh có thể áp dụng cho họ. Nếu đúng như vậy, chúng tôi sẽ phải thêm, “nếu Thánh Linh dẫn bạn đến” trước mỗi mệnh lệnh trong Tân Ước. Điều này cũng khiến Gia-cơ 1:22 không chỉ hiểu lầm mà còn khiến Đức Chúa Trời có tội khi Ngài khiến bạn phạm tội. Bởi vì, làm thế nào bạn có thể biết khi nào nên hành động theo Kinh thánh và khi nào thì không nên hành động theo lời Kinh thánh.

Chúa Giê-su nói gì về việc vâng theo lời Ngài

**Ma-thi-ơ. 7: 24-27 –

24. Vậy, kẻ nào nghe và làm theo lời ta phán đây, thì giống như một người khôn ngoan cất nhà mình trên hòn đá.

25 Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy; song không sập, và đã cất trên đá.

26 Kẻ nào nghe lời ta phán đây, mà không làm theo, khác nào như người dại cất nhà mình trên đất cát.

27 Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy, thì bị sập, hư hại rất nhiều.

TÓM TẮT LẠI NHƯ SAU:

Từ “Rhema” là bất kỳ từ “Logos” nào mà bạn thực hiện. Khi bạn đọc một câu Kinh thánh, bạn đang đọc Logos, nhưng khi bạn nhớ câu Kinh thánh đó và hành động theo nó trong bất kỳ tình huống nào, thì nó sẽ trở thành Rhema. Nếu bạn muốn nhiều Rhema hơn, hãy bắt đầu hành động dựa trên nhiều Logos hơn.

Từ “những câu nói” trong Ma-thi-ơ. 7:24 & 26 là từ “legei” trong tiếng Hy Lạp, là một dạng của từ “logos”. “Những lời nói” của Chúa Giê-xu mà chúng ta đang làm là Logos không phải là một lời Rhema.

MỤC ĐÍCH HAY Ý NGHỈA CỦA BÀI HỌC NÀY LÀ GÌ?

Rõ ràng đó là để thuyết phục chúng ta nghe (đọc) những gì Chúa Giêsu đã nói và đang nói VÀ LÀM NHỮNG GÌ Ngài đã NÓI. Sự khác biệt duy nhất giữa người khôn ngoan và kẻ ngốc là một người đã làm theo những gì anh ta đã nghe và một người thì không làm gì hết. Hoàn toàn không có dấu hiệu cho thấy bất kỳ sự dẫn dắt nào (bởi Đức Thánh Linh) hoặc sự mặc khải là cần thiết để một người có trách nhiệm thực hiện những gì anh ta đã nghe từ Kinh thánh.

Ý muốn của Đức Chúa Trời là chúng ta luôn áp dụng (bằng cách làm) một Lời Kinh thánh cho một tình huống mà Kinh thánh có thể được áp dụng.

Nếu Chúa Giê-xu là sự thể hiện trọn vẹn của Đức Chúa Trời, thì tại sao Chúa Giê-su KHÔNG BAO GIỜ gây bệnh tật cho dù chỉ một người?

Tại sao Ngài luôn loại bỏ bệnh tật và sự đau ốm, thay vì đặt nó cho bất cứ ai?

Chúa Giê-su có “các dịch vụ chữa bệnh” hàng ngày, KHÔNG BAO GIỜ Ngài bảo bất cứ ai giữ bệnh tật hoặc bệnh tật của họ. Bất cứ khi nào Ngài đề cập đến nguyên nhân của sự ốm đau hay bệnh tật, Ngài luôn luôn gán cho nó là do Sa-tan.

Không ai thực sự đặt câu hỏi liệu Chúa CÓ THỂ chữa lành được hay không (ngay cả những người vô thần cũng thừa nhận rằng nếu có Chúa, tất nhiên Ngài sẽ có thể chữa lành hoặc Ngài sẽ không còn là Chúa nữa).

Sự nghi ngờ xuất hiện khi sự “KHÔNG ĐƯỢC chữa lành” của Đức Chúa Trời được đề cập đến.

Bất cứ khi nào chủ đề về sự sẵn lòng chữa lành của Đức Chúa Trời xuất hiện, Chúa Giê-su luôn nói cùng một điều, “Tôi sẽ làm”.

ĐỨC THÁNH LINH HÀNH ĐỘNG

**Giăng 14: 12-23

12 Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, kẻ nào tin ta, cũng sẽ làm việc ta làm; lại cũng làm việc lớn hơn nữa, vì ta đi về cùng Cha.

13 Các ngươi nhơn danh ta mà cầu xin điều chi mặc dầu, ta sẽ làm cho, để Cha được sáng danh nơi Con.

14 Nếu các ngươi nhơn danh ta xin điều chi, ta sẽ làm cho.

15 Nếu các ngươi yêu mến ta, thì giữ gìn các điều răn ta.

16 Ta lại sẽ nài xin Cha, Ngài sẽ ban cho các ngươi một Ðấng Yên ủi khác, để ở với các ngươi đời đời,

17 tức là Thần lẽ thật, mà thế gian không thể nhận lãnh được, vì chẳng thấy và chẳng biết Ngài; nhưng các ngươi biết Ngài, vì Ngài vẫn ở với các ngươi và sự ở trong các ngươi.

18 Ta không để cho các ngươi mồ côi đâu, ta sẽ đến cùng các ngươi.

19 Còn ít lâu, thế gian chẳng thấy ta nữa, nhưng các ngươi sẽ thấy ta; vì ta sống thì các ngươi cũng sẽ sống.

20 Nội ngày đó, các ngươi sẽ nhận biết rằng ta ở trong Cha ta; các ngươi ở trong ta, và ta ở trong các ngươi.

21 Ai có các điều răn của ta và vâng giữ lấy, ấy là kẻ yêu mến ta; người nào yêu mến ta sẽ được Cha ta yêu lại, ta cũng sẽ yêu người, và tỏ cho người biết ta.

22 Giu-đe, chớ không phải là Ích-ca-ri-ốt, thưa Ngài rằng: Lạy Chúa, vì sao Chúa sẽ tỏ mình cho chúng tôi, mà không tỏ mình cho thế gian:

23 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ai yêu mến ta, thì vâng giữ lời ta, Cha ta sẽ thương yêu người, chúng ta đều đến cùng người và ở trong người.

**Mác 16: 15-20

15 Ngài phán cùng các sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người.

16 Ai tin và chịu phép báp-tem, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin, sẽ bị đoán phạt.

17 Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy: lấy danh ta mà trừ quỉ; dùng tiếng mới mà nói;

18 bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.

19 Ðức Chúa Jêsus phán như vậy rồi, thì được đem lên trời, ngồi bên hữu Ðức Chúa Trời.

20 Về phần các môn đồ, thì đi ra giảng đạo khắp mọi nơi, Chúa cùng làm với môn đồ, và lấy các phép lạ cặp theo lời giảng mà làm cho vững đạo.

CHƯƠNG 7:QUYỀN LỰC VÀ UY QUYỀN:

Những đứa con của Chúa hành động như những đứa con của Chúa

“Sự chữa lành được coi là một dấu hiệu nhưng nhà thờ đã biến nó thành một phần thưởng” – Curry Blake

A. CHỮA BỆNH NHƯ MỘT DẤU HIỆU

Giáo hội đã coi Sự chữa lành là một phần thưởng cho việc sống đúng đắn hơn là dấu hiệu mà nó đã được dự định.

Hội thánh đã hướng đến những lời lẽ và triết lý nghe có vẻ khôn ngoan hơn là đức tin của chúng ta đứng vào quyền năng của Đức Chúa Trời.

**1 Cô-rin-tô 2:1-5

Hỡi Anh em, về phần tôi, khi tôi đến cùng anh em, chẳng dùng lời cao xa hay là khôn sáng mà rao giảng cho anh em biết chứng cớ của Ðức Chúa Trời.

2 Vì tôi đã đoán định rằng ở giữa anh em, tôi chẳng biết sự gì khác ngoài Ðức Chúa Jêsus Christ, và Ðức Chúa Jêsus Christ bị đóng đinh trên cây thập tự.

3 Chính tôi đã ở giữa anh em, bộ yếu đuối, sợ hãi, run rẩy lắm.

4 Lời nói và sự giảng của tôi chẳng phải bằng bài diễn thuyết khéo léo của sự khôn ngoan, nhưng tại sự tỏ ra Thánh Linh và quyền phép;

5 hầu cho anh em chớ lập đức tin mình trên sự khôn ngoan loài người, bèn là trên quyền phép Ðức Chúa Trời.

**Mac 16:15-20

15 Ngài phán cùng các sứ đồ rằng: Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người.

16 Ai tin và chịu phép báp-tem, sẽ được rỗi; nhưng ai chẳng tin, sẽ bị đoán phạt.

17 Vậy những kẻ tin sẽ được các dấu lạ nầy: lấy danh ta mà trừ quỉ; dùng tiếng mới mà nói;

18 bắt rắn trong tay; nếu uống giống chi độc, cũng chẳng hại gì; hễ đặt tay trên kẻ đau, thì kẻ đau sẽ lành.

19 Ðức Chúa Jêsus phán như vậy rồi, thì được đem lên trời, ngồi bên hữu Ðức Chúa Trời.

20 Về phần các môn đồ, thì đi ra giảng đạo khắp mọi nơi, Chúa cùng làm với môn đồ, và lấy các phép lạ cặp theo lời giảng mà làm cho vững đạo.

**1 Cô-rin-tô 14:21-25

21 Trong luật pháp có chép rằng: Chúa phán: Ta sẽ nhờ những người nói tiếng lạ, và môi miệng người ngoại quốc mà phán cho dân nầy; dầu vậy họ cũng chẳng nghe ta.

22 Thế thì, các thứ tiếng là một dấu, chẳng cho người tin Chúa, song cho người chẳng tin; còn như lời tiên tri là một dấu, chẳng phải cho người không tin, song cho người tin Chúa.

23 Vậy thì cả Hội thánh nhóm lại một nơi, nếu ai nấy đều nói tiếng lạ, mà có kẻ tầm thường hoặc người chẳng tin vào nghe, họ há chẳng nói anh em là điên cuồng sao?

24 Song nếu ai nấy đều nói tiên tri, mà có người chẳng tin hoặc kẻ tầm thường vào nghe, thì họ sẽ bị mọi người bắt phục, và bị mọi người xét đoán,

25 sự kín giấu trong lòng họ đã tỏ ra; họ bèn sấp mặt xuống đất, thờ lạy Ðức Chúa Trời, và nói rằng thật có Ðức Chúa Trời ở giữa anh em.

**Hê-bơ-rơ 2:3-8

3 mà nếu ta còn trễ nải sự cứu rỗi lớn dường ấy, thì làm sao tránh cho khỏi được? là sự cứu rỗi Chúa truyền ra trước hết, rồi có những kẻ nghe chứng nghiệm nó cho chúng ta,

4 Ðức Chúa Trời cũng dùng những dấu kỳ sự lạ và đủ thứ phép mầu, lại dùng sự ban cho của Ðức Thánh Linh mà Ngài đã theo ý muốn mình phát ra, để làm chứng với các kẻ đó.

5 Vả, thế gian hầu đến mà chúng ta nói đó, Ðức Chúa Trời chẳng từng khiến nó phục dưới quyền các thiên sứ.

6 Nhưng có kẻ đã làm chứng rằng: Loài người là gì mà Chúa nhớ đến? Con người là ai, mà Chúa săn sóc đến?

7 Chúa đã đặt Người ở dưới thiên sứ một chút; Cho Người đội mão triều vinh hiển tôn trọng;

8 Và đặt mọi vật dưới chơn người. Ðức Chúa Trời đã khiến mọi vật phục Ðức Chúa Jêsus như vậy; thì chẳng để cho một vật nào chẳng phục Ngài; song hiện nay chúng ta chưa thấy mọi vật phục Ngài.

Nhà thờ đi ngược lại:

Chúng ta nói rằng mọi sự đến từ Đức Chúa Trời là bởi ân điển, nhưng hành động và lời rao giảng của chúng ta thì ngược lại. Chúng tôi nói với mọi người trên đường phố rằng họ phải đến với Đấng Christ dựa trên lòng thương xót và ân điển của Ngài, không phải dựa trên việc làm tốt của họ, nhưng ngay khi họ ở trong nhà thờ, họ nghe rằng họ phải loại bỏ mọi tội lỗi ra khỏi cuộc sống của mình và chắc chắn. trong lòng họ không có sự tha thứ đối với bất cứ ai trước khi Đức Chúa Trời sẽ làm bất cứ điều gì cho họ.

“Đức Chúa Trời không“ gieo ”Con để“ gặt ”đầy tớ!” – Curry Blake

B. CHỮA BỆNH NHƯ CHIẾN TRANH VƯƠNG QUỐC

**Ma-thi-ơ 4:23 Vậy, danh tiếng Ngài đồn ra khắp cả xứ Sy-ri, người ta bèn đem cho Ngài mọi người đau ốm, hay là mắc bịnh nọ tật kia, những kẻ bị quỉ ám, điên cuồng, bại xuội, thì Ngài chữa cho họ được lành cả.

**Ma-thi-ơ 9:35-38; 10:1

35 Ðức Chúa Jêsus đi khắp các thành, các làng, dạy dỗ trong các nhà hội, giảng tin lành nước Ðức Chúa Trời, và chữa lành các thứ tật bịnh.

36 Khi Ngài thấy những đám dân đông, thì động lòng thương xót, vì họ khốn cùng, và tan lạc như chiên không có kẻ chăn.

37 Ngài bèn phán cùng môn đồ rằng: Mùa gặt thì thật trúng, song con gặt thì ít.

38 Vậy, hãy cầu xin chủ mùa gặt sai con gặt đến trong mùa mình.

**Ma-thi-ơ 10:1 Ðức Chúa Jêsus gọi mười hai môn đồ đến, ban quyền phép trừ tà ma, và chữa các thứ tật bịnh.

**Ma-thi-ơ 11:12-13

12 Song, từ ngày Giăng Báp-tít đến nay, nước thiên đàng bị hãm ép, và là kẻ hãm ép đó choán lấy.

13 Vì hết thảy các đấng tiên tri và sách luật đã nói trước cho đến đời Giăng.

Các vương quốc bị chia cắt không thể đứng vững

**Ma-thi-ơ 12:22-30

22 Bấy giờ có kẻ đem đến cho Ðức Chúa Jêsus một người mắc quỉ ám, đui và câm; Ngài chữa cho, đến nỗi người câm nói và thấy được.

23 Chúng lấy làm lạ, mà nói rằng: Có phải người đó là con cháu vua Ða-vít chăng?

24 Song những người Pha-ri-si nghe vậy, thì nói rằng: Người nầy chỉ nhờ Bê-ên-xê-bun là chúa quỉ mà trừ quỉ đó thôi.

25 Ðức Chúa Jêsus biết ý tưởng họ, thì phán rằng: Một nước mà chia xé nhau thì bị phá hoang; một thành hay là một nhà mà chia xé nhau thì không còn được.

26 Nếu quỉ Sa-tan trừ quỉ Sa-tan, ấy là tự nó chia xé nhau; thì nước nó làm sao còn được ư?

27 Và nếu ta nhờ Bê-ên-xê-bun mà trừ quỉ, thì con các ngươi nhờ ai mà trừ quỉ ư? Bởi đó, chính chúng nó sẽ xử đoán các ngươi vậy.

28 Mà nếu ta cậy Thánh Linh của Ðức Chúa Trời để trừ quỉ, thì nước Ðức Chúa Trời đã đến tận các ngươi.

29 Hay là, có lẽ nào, ai vào nhà một người mạnh sức để cướp lấy của, mà trước không trói người mạnh sức ấy được sao? Phải trói người rồi mới cướp của nhà người được.

30 Ai không ở với ta, thì nghịch cùng ta; ai không thâu hiệp với ta, thì tan ra.

**Sáng thế-ký 1:26-28

Ðức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta, đặng quản trị loài cá biển, loài chim trời, loài súc vật, loài côn trùng bò trên mặt đất, và khắp cả đất.

27 Ðức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Ðức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ.

28 Ðức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sanh sản, thêm nhiều, làm cho đầy dẫy đất; hãy làm cho đất phục tùng, hãy quản trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời cùng các vật sống hành động trên mặt đất.

**Luca 4:5-8

5 Ma quỉ đem Ngài lên, cho xem mọi nước thế gian trong giây phút;

6 và nói rằng: Ta sẽ cho ngươi hết thảy quyền phép và sự vinh hiển của các nước đó; vì đã giao cho ta hết, ta muốn cho ai tùy ý ta.

7 Vậy, nếu ngươi sấp mình xuống trước mặt ta, mọi sự đó sẽ thuộc về ngươi cả.

**Luca 9:1-6

Ðức Chúa Jêsus nhóm họp mười hai sứ đồ, ban quyền năng phép tắc để trị quỉ chữa bịnh.

2 Rồi Ngài sai để rao giảng về nước Ðức Chúa Trời cùng chữa lành kẻ có bịnh.

3 Ngài dạy rằng: Ði đường chớ đem gì theo hết, hoặc gậy, hoặc bao, hoặc bánh, hoặc tiền bạc; cũng đừng đem hai áo.

4 Hễ các ngươi vào nhà nào, hãy ở đó cho đến khi đi.

5 Còn ai không tiếp rước các ngươi, hãy ra khỏi thành họ, và phủi bụi chơn mình để làm chứng nghịch cùng họ.

6 Vậy, các sứ đồ ra đi, từ làng nầy tới làng kia, rao giảng Tin Lành khắp nơi và chữa lành ngươi có bịnh.

**Ma-thi-ơ 10:1

Ðức Chúa Jêsus gọi mười hai môn đồ đến, ban quyền phép trừ tà ma, và chữa các thứ tật bịnh.

Ma-thi-ơ28:18-20 Ðức Chúa Jêsus đến gần, phán cùng môn đồ như vầy: Hết cả quyền phép ở trên trời và dưới đất đã giao cho ta.

19 Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhơn danh Ðức Cha, Ðức Con, và Ðức Thánh Linh mà làm phép báp tem cho họ,

20 và dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi. Và nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế.

**Giăng 5:26-27 Vì như Cha có sự sống trong mình, thì Cha cũng đã ban cho Con có sự sống trong mình vậy.

27 Cha đã ban quyền thi hành sự phán xét cho Con, vì là Con người.

Luke 9:57-10:9 57 Ðang khi đi đường, có kẻ thưa Ngài rằng: Chúa đi đâu tôi sẽ theo đó.

58 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu.

59 Ngài phán cùng kẻ khác rằng: Ngươi hãy theo ta. Kẻ ấy thưa rằng: Xin cho phép tôi đi chôn cha tôi trước đã.

60 Nhưng Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy để kẻ chết chôn kẻ chết; còn ngươi, hãy đi rao giảng nước Ðức Chúa Trời.

61 Có kẻ khác nữa thưa rằng: Lạy Chúa, tôi sẽ theo Chúa, song xin cho phép tôi trước về từ giã người trong nhà tôi.

62 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Ai đã tra tay cầm cày, còn ngó lại đằng sau, thì không xứng đáng với nước Ðức Chúa Trời.

**Luca 10:1 Kế đó, Chúa chọn bảy mươi môn đồ khác, sai từng đôi đi trước Ngài, đến các thành các chỗ mà chính Ngài sẽ đi.

2 Ngài phán cùng môn đồ rằng: Mùa gặt thì trúng, song con gặt thì ít. Vậy, hãy xin Chủ mùa gặt sai con gặt đến trong mùa của mình.

3 Hãy đi; nầy, ta sai các ngươi đi, khác nào như chiên con ở giữa bầy muông sói.

4 Ðừng đem túi, bao, giày, và đừng chào ai dọc đường.

5 Hễ các ngươi vào nhà nào, trước hết hãy nói rằng: Cầu sự bình an cho nhà nầy!

6 Nếu nhà đó có người nào đáng được bình an, sự bình an của các ngươi sẽ giáng cho họ; bằng không, sẽ trở về các ngươi.

7 Hãy ở nhà đó, ăn uống đồ người ta sẽ cho các ngươi, vì người làm công đáng được tiền lương mình. Ðừng đi nhà nầy sang nhà khác.

8 Hễ các ngươi vào thành nào, mà người ta tiếp rước, hãy ăn đồ họ sẽ dọn cho.

9 Hãy chữa kẻ bịnh ở đó, và nói với họ rằng: Nước Ðức Chúa Trời đến gần các ngươi.

CHƯƠNG 8: LÀM THẾ NÀO ĐỂ PHỤC VỤ MỤC VỤ CHỮA LÀNH

1. Xác định vấn đề

a. Lấy tên hoặc

b. Triệu chứng

c. Tìm hiểu những gì mọi người không thể làm.

2. Nếu không có tên (không thể được chẩn đoán “phải biết thông qua”):

1. Tấn công (đuổi ra ngoài, đuổi) tà linh bệnh tật.

3. Nếu có nhiều hơn 2 vấn đề (tên hoặc triệu chứng):

a.Tấn công (đuổi ra ngoài, đuổi) tà linh bệnh tật.

4. Nếu vấn đề bắt đầu với một kinh nghiệm chấn thương:

a. Tấn công (đuổi ra ngoài, đuổi) tà linh bệnh tật.

5. Một khi vấn đề được xác định:

a. Tuyên bố nan đề đó không có quyền ở lại.

b. Công bố người đó được tự do trong Danh Chúa Giê-xu.

c. Giải cứu tại chổ (đức hạnh / sức mạnh) bằng phương pháp bạn chọn:

– Đặt tay lên

– Cầu nguyện trên miếng vải

– Lời Chúa

– Một hành động cần vâng lời

d. Nói với tà linh/ nan đề những gì bạn muốn nó làm.

E. Nói với cơ thể những gì bạn muốn nó làm: “Hãy được chữa lành.” Chức năng “Làm việc”, v.v.

F. Bảo người đó làm những gì họ không thể làm lúc trước khi họ được chữa lành.

1. Tiếp tục làm việc với họ cho đến khi họ có thể làm những gì họ không thể làm trước đây.

G. Yêu cầu họ làm chứng về bất kỳ sự thay đổi nào

CHƯƠNG 19: PHẢN ĐỐI PHƯƠNG PHÁP CHỮA BỆNH BỞI THÁNH LINH ……

NHƯNG BẰNG CÁCH “CẦU NGUYỆN VÀ KIÊNG ĂN”

**Ma-thi-ơ 17: 14-21

14 Khi Ðức Chúa Jêsus và môn đồ đã trở lại cùng đoàn dân, thì có một người đến gần, quì trước mặt Ngài,

15 mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin Chúa thương đến con trai tôi! vì nó mắc bệnh phong điên, phải chịu đau đớn quá; thường khi té vào lửa, và té xuống nước.

16 Tôi đã đem nó cho môn đồ Chúa, nhưng chữa không được.

17 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi dòng dõi không tin và gian tà kia, ta sẽ ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ nhịn nhục các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến đây cho ta.

18 Rồi Ðức Chúa Jêsus quở trách quỉ, quỉ liền ra khỏi đứa trẻ, và từ giờ đó đứa trẻ được lành.

19 Môn đồ bèn đến gần Ðức Chúa Jêsus, mà hỏi riêng rằng: Vì cớ gì chúng tôi không đuổi quỉ ấy được?

20 Ngài đáp rằng: Ấy là tại các ngươi ít đức tin: vì ta nói thật cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức tin bằng một hột cải, sẽ khiến núi nầy rằng: Hãy dời đây qua đó, thì nó liền dời qua, và không có sự gì mà các ngươi chẳng làm được.

21 Nhưng thứ quỉ nầy nếu không cầu nguyện không kiêng ăn thì chẳng trừ nó được.

**Ma-thi-ơ 9: 14-15

14 Khi ấy, các môn đồ của Giăng đến tìm Ðức Chúa Jêsus, mà thưa rằng: Cớ sao chúng tôi và những người Pha-ri-si kiêng ăn, còn môn đồ thầy không kiêng ăn?

15 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Trong khi chàng rể còn ở với bạn hữu đến mừng cưới, thì những bạn hữu đó có thể nào buồn rầu được ư? Nhưng đến ngày nào chàng rể sẽ bị đem đi khỏi họ, thì họ mới kiêng ăn.

**Mác 2: 18-20

18 Vả, môn đồ của Giăng và người Pha-ra-si đều kiêng ăn. Có người đến thưa cùng Ðức Chúa Jêsus rằng: Bởi cớ nào môn đồ của Giăng và môn đồ của người Pha-ra-si đều kiêng ăn, còn môn đồ của thầy không kiêng ăn?

19 Ðức Chúa Jêsus phán rằng: Bạn hữu của chàng rể có kiêng ăn được trong khi chàng rể còn ở cùng mình chăng? Hễ chàng rể còn ở với họ đến chừng nào, thì họ không thể kiêng ăn được đến chừng nấy.

20 Song tới kỳ chàng rể phải đem đi khỏi họ, trong ngày đó họ sẽ kiêng ăn.

Ngay cả Chúa Giê-xu cũng không thể chữa lành cho tất cả mọi người

**Mác 6: 1-6

1 Ðức Chúa Jêsus đi khỏi đó, đến quê hương mình, có các môn đồ cùng đi theo.

2 Ðến ngày Sa-bát, Ngài bắt đầu dạy dỗ trong nhà hội; thiên hạ nghe Ngài, lấy làm lạ mà nói rằng: Người bởi đâu được những điều nầy? Sự khôn sáng mà người được ban cho là gì, và thể nào tay người làm được những phép lạ dường ấy?

3 Có phải người là thợ mộc, con trai Ma-ri, anh em với Gia-cơ, Giô-sê, Giu-đê, và Si-môn chăng? Chị em người há chẳng phải ở giữa chúng ta đây ư? Chúng bèn vấp phạm vì cớ Ngài.

4 Song Ðức Chúa Jêsus phán cùng họ rằng: Ðấng tiên tri chỉ bị quê hương mình, bà con mình và trong nhà mình khinh dể mà thôi.

5 Ở đó, Ngài không làm phép lạ nào được, chỉ đặt tay chữa lành một vài người đau ốm;

6 và Ngài lấy làm lạ vì chúng chẳng tin. Rồi Ngài đi khắp các làng gần đó mà giảng dạy.

“Mọi người sẽ phản đối Phép chữa bệnh bằng Thánh Linh, nhưng sẽ tìm đến bác sĩ để chữa bệnh.”

Cầu nguyện và kiêng ăn:

**Ma-thi-ơ 17: 14-21 – Chúa Giê-su chữa lành con người

14. Khi Ðức Chúa Jêsus và môn đồ đã trở lại cùng đoàn dân, thì có một người đến gần, quì trước mặt Ngài,

15 mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin Chúa thương đến con trai tôi! vì nó mắc bệnh phong điên, phải chịu đau đớn quá; thường khi té vào lửa, và té xuống nước.

16 Tôi đã đem nó cho môn đồ Chúa, nhưng chữa không được.

17 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi dòng dõi không tin và gian tà kia, ta sẽ ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ nhịn nhục các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến đây cho ta.

18 Rồi Ðức Chúa Jêsus quở trách quỉ, quỉ liền ra khỏi đứa trẻ, và từ giờ đó đứa trẻ được lành.

19 Môn đồ bèn đến gần Ðức Chúa Jêsus, mà hỏi riêng rằng: Vì cớ gì chúng tôi không đuổi quỉ ấy được?

20 Ngài đáp rằng: Ấy là tại các ngươi ít đức tin: vì ta nói thật cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức tin bằng một hột cải, sẽ khiến núi nầy rằng: Hãy dời đây qua đó, thì nó liền dời qua, và không có sự gì mà các ngươi chẳng làm được.

21 Nhưng thứ quỉ nầy nếu không cầu nguyện không kiêng ăn thì chẳng trừ nó được.

(Lưu ý: Câu này KHÔNG có trong bản gốc tiếng Hy Lạp.)

**Ma-thi-ơ 9: 14-15 – Tại sao các môn đồ của Chúa Giê-su không kiêng ăn?

14 Khi ấy, các môn đồ của Giăng đến tìm Ðức Chúa Jêsus, mà thưa rằng: Cớ sao chúng tôi và những người Pha-ri-si kiêng ăn, còn môn đồ thầy không kiêng ăn?

15 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Trong khi chàng rể còn ở với bạn hữu đến mừng cưới, thì những bạn hữu đó có thể nào buồn rầu được ư? Nhưng đến ngày nào chàng rể sẽ bị đem đi khỏi họ, thì họ mới kiêng ăn.

Nhanh chóng đích thực

**Ê-sai 58

1 Hãy kêu to lên, đừng dứt; hãy cất tiếng lên như cái loa; rao bảo tội lỗi dân ta cho nó, và rao bảo sự gian ác nhà Gia-cốp cho nhà ấy!

2 Ngày ngày họ tìm kiếm ta và muốn biết đường lối ta; như dân đã theo sự công bình và chưa từng bỏ luật pháp của Ðức Chúa Trời mình! Họ cầu hỏi ta sự đoán xét công bình; và vui lòng gần gủi Ðức Chúa Trời,

3 mà rằng: Sao chúng tôi kiêng ăn mà Chúa chẳng đoái xem? sao chúng tôi chịu dằn lòng mà Chúa chẳng biết đến? Nầy, trong ngày các ngươi kiêng ăn, cũng cứ tìm sự đẹp ý mình, và làm khổ cho kẻ làm thuê.

4 Thật, các ngươi kiêng ăn để tìm sự cãi cọ tranh cạnh, đến nỗi nắm tay đánh nhau cộc cằn; các ngươi kiêng ăn trong ngày như vậy, thì tiếng các ngươi chẳng được nghe thấu nơi cao.

5 Ðó há phải là sự kiêng ăn mà ta chọn lựa, há phải là ngày người ta dằn lòng mình đâu? Cúi đầu như cây sậy, nằm trên bao gai và trên tro, đó há phải điều ngươi gọi là kiêng ăn, là ngày đẹp lòng Ðức Giê-hô-va sao?

6 Sự kiêng ăn mà ta chọn lựa, há chẳng phải là bẻ những xiềng hung ác, mở những trói của ách, thả cho kẻ bị ức hiếp được tự do, bẻ gãy mọi ách, hay sao?

7 Há chẳng phải là chia bánh cho kẻ đói, đem những kẻ nghèo khổ đã bị đuổi đi về nhà mình, khi thấy kẻ trần truồng thì mặc cho, và chớ hề trớ trinh những kẻ cốt nhục mình, hay sao?

8 Bấy giờ sự sáng ngươi sẽ hừng lên như sự sáng ban mai, ngươi sẽ được chữa lành lập tức; sự công bình ngươi đi trước mặt ngươi, sự vinh hiển của Ðức Giê-hô-va sẽ gìn giữ sau ngươi.

9 Bấy giờ ngươi cầu, Ðức Giê-hô-va sẽ ứng; ngươi kêu, Ngài sẽ phán rằng: Có ta đây! Nếu ngươi cất-bỏ cái ách khỏi giữa ngươi, không chỉ tay và không nói bậy;

10 nếu ngươi mở lòng cho kẻ đói, và làm no kẻ khốn khổ, thì sự sáng ngươi sẽ sáng ra trong tối tăm, và sự tối tăm ngươi sẽ như ban trưa.

11 Ðức Giê-hô-va sẽ cứ dắt đưa ngươi; làm cho ngươi no lòng giữa nơi khô hạn lớn; làm cho cứng mạnh các xương ngươi, ngươi sẽ như vườn năng tưới, như nước suối chẳng hề khô vậy.

12 Những kẻ ra từ ngươi sẽ dựng lại nơi đổ nát ngày xưa; ngươi sẽ lập lại các nần của nhiều đời trước. người ta sẽ xưng ngươi là Kẻ tu bổ sự hư hoại, và là Kẻ sửa đường lại cho người ở.

13 Nếu ngươi ngừa giữ chơn mình trong ngày Sa-bát, không làm vừa ý mình trong ngày thánh của ta; nếu ngươi xưng ngày Sa-bát là ngày vui thích, coi người thánh của Ðức Giê-hô-va là đáng kính; nếu ngươi tôn trọng ngày đó, không đi đường riêng mình, không theo ý riêng mình, và không nói lời riêng mình,

14 bấy giờ ngươi sẽ lấy Ðức Giê-hô-va làm vui thích, ta sẽ làm cho ngươi cỡi lên các nơi cao trên đất, và lấy sản nghiệp của Gia-cốp, tổ phụ ngươi, mà nuôi ngươi; vì miệng Ðức Giê-hô-va đã phán vậy.

Hiểu sự nghi ngờ

**Ma-thi-ơ 21: 18-22

18. Sáng mai, khi trở lại thành thì Ngài đói.

19 Thấy một cây vả ở bên đường, Ngài bèn lại gần, song chỉ thấy những lá mà thôi, thì Ngài phán cùng cây vả rằng: Mầy chẳng khi nào sanh ra trái nữa! Cây vả tức thì khô đi.

20 Môn đồ thấy điều đó, lấy làm kỳ, nói rằng: Cớ sao trong giây phút mà cây vả liền khô đi vậy?

21 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức tin, và không chi hết nghi ngờ chi hết, thì chẳng những các ngươi làm được điều đã làm cho cây vả mà thôi, song dầu các ngươi biểu hòn núi nầy rằng: Hãy cất mình lên và quăng xuống biển, điều đó cũng sẽ làm được.

22 Trong khi cầu nguyện, các ngươi lấy đức tin xin việc gì bất kỳ, thảy đều được cả.

Nghi ngờ – (Strong’s Exhaustive Concordance) NT: 1252

diakrino (dee-ak-ree’-không); từ NT: 1223 và NT: 2919; tách biệt triệt để, tức là (theo nghĩa đen và theo phản xạ) để rút khỏi, hoặc (ngụ ý) phản đối; theo nghĩa bóng, để phân biệt (theo ngụ ý, quyết định), hoặc (theo phản xạ) do dự: – tranh cãi, làm cho (để) khác biệt (-ence), phân biệt, nghi ngờ, phán xét, là một phần, loạng choạng, dao động. (Những con số và sự phù hợp mới của Biblesoft với Từ điển tiếng Hy Lạp-Do Thái mở rộng. Bản quyền (c) 1994, Biblesoft và International Bible Translators, Inc.)

Nghi ngờ – (Thayer’s Greek Lexicon) NT: 1252

Giọng thụ động và giọng trung được tách ra, để tách mình ra khỏi;

1. rút lui khỏi một người, bỏ rơi anh ta

2. tách mình ra theo tinh thần thù địch, chống đối, tranh giành, tranh chấp, tranh giành: với cách nói của người Giu-đe 9

3. theo một nghĩa nào đó không có ở các tác giả thế tục, đối lập với chính mình, do dự, nghi ngờ: **Matt 21:21 (từ Tiếng Hy Lạp của Thayer, Cơ sở dữ liệu điện tử. Bản quyền (c) 2000 bởi Biblesoft)

**Mác 11:22 – “Ðức Chúa Jêsus cất tiếng phán rằng: Hãy có đức tin đến Ðức Chúa Trời.” (Nó có nghĩa là Hãy có niềm tin vào Chúa.)

NIỀM TIN LÀ KHÔNG GÌ HƠN VIỆC XEM NGƯỜI NHƯ CHÚA ĐÃ ĐỐI XỬ VỚI HỌ NHƯ ĐỨC CHÚA TRỜI ĐỐI XỬ VỚI HỌ. Đức Chúa Trời có thể ra lệnh cho chúng ta làm điều mà chính Ngài sẽ không làm, trong những hoàn cảnh tương tự không? Tất nhiên là không, điều đó sẽ khiến Đức Chúa Trời trở nên tồi tệ hơn là một kẻ đạo đức giả.

**Thi-thiên 32: 8-10

8 Ta sẽ dạy dỗ ngươi, chỉ cho ngươi con đường phải đi; Mắt ta sẽ chăm chú ngươi mà khuyên dạy ngươi.

9 Chớ như con ngựa và con la, là vật vô tri; Phải dùng hàm khớp và dây cương mới cầm chúng nó được, Bằng chẳng, chúng nó không đến gần ngươi.

10 Kẻ ác có nhiều nỗi đau đớn; Nhưng người nào tin cậy nơi Ðức Giê-hô-va, sự nhơn từ vây phủ người ấy.

Tất cả Thi-thiên 119 nói về giá trị của việc học hỏi và bước đi trong Lời Đức Chúa Trời.

**Thi-thiên 119: 12

Hỡi Ðức Giê-hô-va, đáng ngợi khen Ngài. Xin dạy tôi các luật lệ Ngài.

Thi-thiên 132: 12 Nếu con cái ngươi giữ giao ước ta, Và những chứng cớ mà ta sẽ dạy cho chúng nó, Thì con cái chúng nó cũng sẽ Ngồi trên ngôi ngươi đến đời đời.

**Thi-thiên 143: 10-12

10 Xin dạy tôi làm theo ý muốn Chúa, Vì Chúa là Ðức Chúa Trời tôi; Nguyện Thần tốt lành của Chúa đến tôi vào đất bằng thẳng.

11 Hỡi Ðức Giê-hô-va, vì cớ danh Ngài, xin hãy cho tôi được sống; Nhờ sự công bình Ngài, xin hãy rút linh hồn tôi khỏi gian truân.

12 Nhờ sự nhơn từ Chúa, xin hãy diệt hết kẻ thù nghịch tôi, Và hủy hoại những kẻ hà hiếp tôi; Vì tôi là kẻ tôi tớ Chúa.

**Châm-ngôn 9: 9-11

9 Hỡi khuyên giáo người khôn ngoan, thì người sẽ được nên khôn ngoan hơn; Khá dạy dỗ người công bình, thì người sẽ thêm tri thức nữa.

10 Kính sợ Ðức Giê-hô-va, ấy là khởi đầu sự khôn ngoan; Sự nhìn biết Ðấng Thánh, đó là sự thông sáng.

11 Vì nhờ ta, các ngày con sẽ được thêm nhiều lên, Và các năm tuổi con sẽ đặng gia tăng.

Chúa có dạy bằng bệnh tật không? Nếu vậy, chúng ta phải dạy cho tất cả các quốc gia bằng cách sử dụng bệnh tật và không nên giúp những người bị bệnh

**Ma-thi-ơ 28: 19-20

19 Vậy, hãy đi dạy dỗ muôn dân, hãy nhơn danh Ðức Cha, Ðức Con, và Ðức Thánh Linh mà làm phép báp tem cho họ,

20 và dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi. Và nầy, ta thường ở cùng các ngươi luôn cho đến tận thế.

Đức Thánh Linh là Người Thầy Không Đau Bệnh

**Giăng 14:26 Nhưng Ðấng Yên ủi, tức là Ðức Thánh Linh mà Cha sẽ nhơn danh ta sai xuống, Ðấng ấy sẽ dạy dỗ các ngươi mọi sự, nhắc lại cho các ngươi nhớ mọi điều ta đã phán cùng các ngươi

**Giăng 16:13 Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến.

“Chúa Thánh Thần có trách nhiệm hướng dẫn bạn vào TẤT CẢ sự thật. Bạn có trách nhiệm hành động theo sự thật mà Ngài hướng dẫn bạn. “

Đây là nơi mà đức hạnh được xác định và do đó phần thưởng.

Chúa Giê-xu đã học được những gì Ngài đã phải chịu đựng. Ngài đã bị gì?

Dt 5: 8 Dù là Con trai, nhưng Ngài đã học được sự vâng phục bởi những điều mình phải chịu;

**Ma-thi-ơ 17:17

17 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi dòng dõi không tin và gian tà kia, ta sẽ ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ nhịn nhục các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến đây cho ta.

F. “Đức Chúa Trời ban Bệnh tật để mang lại ý chí của Ngài trong cuộc sống của con người. Sau đó, Đức Chúa Trời phải sử dụng bệnh tật trong cuộc sống của mọi người bởi vì Ngài không phải là một người tôn trọng con người.

G. “Đức Chúa Trời sử dụng bệnh tật để trừng phạt con người vì tội lỗi của họ” Ngài không xử lý chúng ta theo tội lỗi của chúng ta cũng như thưởng cho chúng ta theo tội ác của chúng ta Thi 103: 10 Ngài không xử lý chúng ta theo tội lỗi của chúng ta; cũng không thưởng cho chúng tôi tùy theo tội ác của chúng ta.

H. “Đức Chúa Trời sử dụng bệnh tật để trừng phạt người khác vì tội lỗi của người khác” Xem phần về Lời nguyền thế hệ

“Còn về Chủ quyền của Đức Chúa Trời?”

Theo sự tể trị, chúng tôi muốn nói rằng Đức Chúa Trời có quyền lực tối cao và Ngài có quyền thống trị tuyệt đối trên tất cả các loài sáng tạo. Một số người dạy rằng bởi vì Đức Chúa Trời có quyền tối cao nên Ngài chọn cai trị nó trên tất cả mọi người theo ý muốn của Ngài bất kể quyền công chính nào mà họ có thể có và rằng Ngài muốn cứu một số và giết hại những người khác chỉ vì sự lựa chọn của chính Ngài, nhưng như chúng ta đã thấy, Chúa không phải là loại Hiện hữu như vậy. Về mặt quyền lực, Ngài có thể tiêu diệt các tác nhân đạo đức tự do bất kể tội lỗi hay sự thánh thiện của họ, nhưng Ngài không thể làm điều này và trở nên công bình và thánh thiện.

Do đó, vì đặc tính của Ngài là hoàn toàn thánh khiết và công chính không thể sai lầm, nên Ngài sẽ không sử dụng quyền năng của Ngài trừ điều thiện cao nhất của mọi tạo vật. Ngài thậm chí không muốn lạm dụng quyền năng của Ngài vì Ngài là công bình trong mọi đường lối của Ngài. Quyền tể trị của Đức Chúa Trời là có thật nhưng Ngài không chọn dùng nó để làm tổn thương bất cứ ai. Ngài cho tất cả các tác nhân đạo đức tự do quyền lựa chọn đúng hay sai trong mọi vấn đề và Ngài buộc họ phải chịu trách nhiệm về sự lựa chọn của mình. Ngài là Đấng sáng tạo và là Chúa của tất cả mọi người, nhưng Ngài nhân từ, nhân từ, công bình, yêu thương, tốt lành và từ bi đối với tất cả mọi người, và Ngài không muốn bất cứ ai bị hư mất, nhưng tất cả mọi người nên ăn năn (2 Phi-e-rơ 3: 8; 1 Ti 2: ​​4-5). Những phân đoạn sau đây dạy về quyền tể trị của Đức Chúa Trời, nhưng không một phân đoạn nào dạy rằng Ngài lạm dụng quyền hành của Ngài trong bất kỳ lĩnh vực nào. Ngài được thánh hiến cho điều thiện cao nhất của tất cả mọi người và có nghĩa vụ chính Ngài phải ban phước cho tất cả những người đến với Ngài qua Chúa Giê Su. Lưu ý quyền tể trị của Đức Chúa Trời được nêu trong Sáng thế ký 14: 18-20; 24: 3; Xuất-ê-díp-tô-ký 9:28; 15:18; Deut. 4:29; 10:14; 1 Chron. 29: 11-12; Ps. 89:11; Dan. 2: 20-21; 1 Tim. 6:15; Khải huyền 4, 11; 11:15 Quyền tể trị của Đức Chúa Trời không phải là sự hay thay đổi của Đức Chúa Trời. Chủ quyền không có nghĩa là người ta không cần phải giữ các cam kết, giao ước hay lời hứa. Nó không có nghĩa là một người có thể hành động một cách tùy tiện. Chủ quyền đơn giản có nghĩa là một người có khả năng đưa ra lựa chọn của riêng mình. Nó không có nghĩa là một người có thể chọn không giữ lời hứa hoặc cam kết.

Đức Chúa Trời đã quyết định một cách toàn quyền rằng Ngài mong muốn tất cả nhân loại được cứu, chữa lành, thịnh vượng và ban phước. Ngài đã quyết định một cách toàn quyền về cách nhân loại có thể được cứu, chữa lành, thịnh vượng và ban phước. Ngài đã quyết định một cách có chủ quyền để trả giá cho sự vi phạm của con người và chấp nhận tất cả những ai chấp nhận lòng rộng lượng của Ngài. Ngài đã quyết định các quy tắc mà cuộc sống phải được sống, và Ngài có quyền quyết định các quy tắc đã nói.

Nhiệm vụ:

“Đừng bao giờ hỏi Chúa làm những gì Ngài đã bảo bạn phải làm” “Đừng bao giờ hỏi Chúa làm những gì Ngài đã làm” T. L. Osborn

Bạn cho họ ăn

**Mác 6: 33-43

33 Nhưng nhiều người thấy đi, thì nhận biết; dân chúng từ khắp các thành đều chạy bộ đến nơi Chúa cùng sứ đồ vừa đi, và đã tới đó trước.

34 Bấy giờ Ðức Chúa Jêsus ở thuyền bước ra, thấy đoàn dân đông lắm, thì Ngài động lòng thương xót đến, vì như chiên không có người chăn; Ngài bèn khởi sự dạy dỗ họ nhiều điều.

35 Trời đã chiều, môn đồ tới gần Ngài mà thưa rằng: Chỗ nầy là vắng vẻ, và trời đã chiều rồi;

36 xin cho dân chúng về, để họ đi các nơi nhà quê và các làng gần đây đặng mua đồ ăn.

37 Ngài đáp rằng: Chính các ngươi phải cho họ ăn. Môn đồ thưa rằng: chúng tôi sẽ đi mua đến hai trăm đơ-ni-ê bánh để cho họ ăn hay sao?

38 Ngài hỏi rằng: Các ngươi có bao nhiêu bánh? Hãy đi xem thử. Môn đồ xem xét rồi, thưa rằng: Năm cái bánh và hai con cá.

39 Ngài bèn truyền cho môn đồ biểu chúng ngồi xuống hết thảy từng chòm trên cỏ xanh.

40 Chúng ngồi xuống từng hàng, hàng thì một trăm, hàng thì năm chục.

41 Ðức Chúa Jêsus lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, tạ ơn, rồi bẻ bánh ra mà trao cho môn đồ, đặng phát cho đoàn dân; lại cũng chia hai con cá cho họ nữa.

42 Ai nấy ăn no nê rồi;

43 người ta lượm được mười hai giỏ đầy những miếng bánh và cá còn thừa lại.

**Giăng 1:12

12 Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Ðức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài,

**Rô-ma 8:14

14 Vì hết thảy kẻ nào được Thánh Linh của Ðức Chúa Trời dắt dẫn, đều là con của Ðức Chúa Trời.

**Rô-ma 8:19

19 Thật thế, muôn vật ước ao, nóng nảy mà trông đợi con cái Ðức Chúa Trời được tỏ ra.

Tại sao chúng ta không thể loại bỏ chúng?

**Ma-thi-ơ 17: 14-21

14 Khi Ðức Chúa Jêsus và môn đồ đã trở lại cùng đoàn dân, thì có một người đến gần, quì trước mặt Ngài,

15 mà thưa rằng: Lạy Chúa, xin Chúa thương đến con trai tôi! vì nó mắc bệnh phong điên, phải chịu đau đớn quá; thường khi té vào lửa, và té xuống nước.

16 Tôi đã đem nó cho môn đồ Chúa, nhưng chữa không được.

17 Ðức Chúa Jêsus đáp rằng: Hỡi dòng dõi không tin và gian tà kia, ta sẽ ở với các ngươi cho đến chừng nào? Ta sẽ nhịn nhục các ngươi cho đến khi nào? Hãy đem con đến đây cho ta.

18 Rồi Ðức Chúa Jêsus quở trách quỉ, quỉ liền ra khỏi đứa trẻ, và từ giờ đó đứa trẻ được lành.

19 Môn đồ bèn đến gần Ðức Chúa Jêsus, mà hỏi riêng rằng: Vì cớ gì chúng tôi không đuổi quỉ ấy được?

20 Ngài đáp rằng: Ấy là tại các ngươi ít đức tin: vì ta nói thật cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức tin bằng một hột cải, sẽ khiến núi nầy rằng: Hãy dời đây qua đó, thì nó liền dời qua, và không có sự gì mà các ngươi chẳng làm được.

21 Nhưng thứ quỉ nầy nếu không cầu nguyện không kiêng ăn thì chẳng trừ nó được.

Người biết làm điều tốt nhưng không làm điều đó… đối với người đó là tội lỗi.

**Gia-cơ 4:17 Cho nên, kẻ biết làm điều lành mà chẳng làm, thì phạm tội.

Bất cứ điều gì bạn muốn mà người ta phải làm đối với bạn, thì bạn cũng hãy làm với họ.

**Ma-thi-ơ 7: 12-14

12 Ấy vậy, hễ điều chi mà các ngươi muốn người ta làm cho mình, thì cũng hãy làm điều đó cho họ, vì ấy là luật pháp và lời tiên tri.

13 Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hư mất, kẻ vào đó cũng nhiều.

14 Song cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, kẻ kiếm được thì ít.

CHƯƠNG 20: LÀM THẾ NÀO ĐỂ ĐI ĐƯỢC VÀO Ý MUỐN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI?(Bởi John G. Lake)

Làm thế nào để đi vào ý muốn của Đức Chúa Trời?

Hai giai đoạn

Có hai giai đoạn để đi vào Ý muốn của Đức Chúa Trời.

1-Đầu tiên là sự đầu hàng ý chí của chúng ta để làm theo Ý muốn của Đức Chúa Trời.

Hầu hết mọi người quan niệm về việc làm theo Ý muốn của Đức Chúa Trời là trở thành một thực thể phi thực thể. Giờ đây, việc bạn phải bị đẩy xung quanh như một cỗ máy hoặc di chuyển như một cơ chế không phải là ý tưởng của Đức Chúa Trời.

2-Thứ hai là nhận mình là con của Đức Chúa Trời và là tôi tớ của loài người.

Tôi nghĩ rằng cuộc triển lãm tuyệt vời nhất về lẽ thật này mà Đức Chúa Trời có thể ban cho chúng ta là việc Ngài ban cho chúng ta Đức Thánh Linh để sử dụng cho Đức Chúa Trời. Ví dụ, Chúa nói, “Họ sẽ đặt tay trên người bệnh, và người bệnh sẽ được lành.” Nhưng nếu bạn không đặt tay lên bất cứ ai, họ sẽ không được chữa lành. Tuy nhiên, nếu bạn có đức tin để tin rằng bạn có Đức Thánh Linh để được Ngài sử dụng và vì Ngài, trái tim và bàn tay của bạn sẽ sẵn sàng. Thật là một điều đáng buồn đối với tôi là Chúa phải đi thực hiện một nhiệm vụ đặc biệt và săn lùng một linh hồn và vật lộn với anh ta để bắt anh ta làm điều gì đó cho Đức Chúa Trời. Đã từng có một Trường Kinh Thánh ở Ohio, nơi họ chờ đợi trong buổi nhóm cầu nguyện liên tục trong chín tháng để nhận được những ân tứ của Đức Thánh Linh. Tôi nói với họ, “Đối với tôi, có vẻ như nếu bạn ở lại trong vòng mười năm và chín tháng, bạn sẽ bỏ lỡ các Quà tặng của Đức Thánh Linh. Nhưng nếu bạn cởi áo khoác ngoài và đi ra ngoài và dùng những gì Chúa đã ban cho bạn để ban phước cho người khác, thì Ngài sẽ ban cho bạn nhiều hơn thế ”.

Bí mật chữa bệnh theo Thánh Linh của John G. Lake

1. Tiêu diệt những con bò thiêng liên quan đến bệnh tật và quyền lực.

2. Nhận biết ốm đau và bệnh tật là kẻ thù.

3. Chán bệnh tật.

4. Đối xử với tất cả các bệnh tật như nhau.

5. Đối xử với mọi bệnh tật như một con người.

6. “Ra Lệnh” chứ không cầu xin.

7. Nói với nan đề – không phải nói với người khác về nan đề đó.

8. Xem mọi người như tù nhân chiến tranh bị áp bức.

9. Sống trong sạch – luôn giử mình trong sạch.

10. Tránh kiêu hãnh – bất cứ ai cũng có thể làm được những gì bạn đang làm.

11. Hãy năng nổ – phát triển tính hiếu chiến của bạn.

12. Được dẫn dắt bởi đặc tính và bản chất của Đức Chúa Trời.

13. Chấp nhận trách nhiệm với đồng loại của mình.

14. Quyết định tuân theo Kinh thánh, không phải một số cảm tính tùy tiện.

15. Hãy biết rằng Đức Chúa Trời ở với bạn, trong bạn, và cho bạn.

John G. Lake’s BÍ QUYẾT VỀ UY QUYỀN THUỘC LINH

1. Đói thuộc linh: (Ham muốn mãnh liệt) Mong muốn đạt được kết quả thuộc linh – không phải ham muốn nhiều hơn của Đức Chúa Trời Ma-thi-ơ 5: 6 – Phước cho kẻ đói khát sự công bình: vì họ sẽ được no đủ. Làm thế nào để phát triển cảm giác đói / thèm ăn tinh thần:

A. Giống như cách bạn phát triển cảm giác đói về thể chất. Tăng năng lượng CHO RA (energy output) sẽ đòi hỏi năng lượng ĐEM VÀO (energy input) lớn hơn.

B. Bạn phải ép mình làm những việc mà bạn thường không thích làm. Ăn khi bạn không muốn. Ăn thường xuyên hơn bạn đã quen. Điều này sẽ làm căng dạ dày của bạn, buộc bạn phải ăn nhiều hơn vào lần sau chỉ để cảm thấy no. Ví dụ: Cầu nguyện thường xuyên hơn, học Kinh Thánh thường xuyên hơn. Chứng kiến ​​thường xuyên hơn. Bắt đầu thực hành những gì bạn học được trong nhà thờ.

2. Nuôi dưỡng Lời Chúa:

a. Đọc – đọc một phần Kinh thánh và nắm được toàn bộ câu chuyện.

b. Nghiên cứu – tách từng câu từng chữ – nhận định nghĩa.

c. Hãy suy gẫm – suy nghĩ và nói đi nói lại với chính mình những gì bạn đã khám phá được trong câu này.

3. Hiệp thông với Chúa:

a. Cầu nguyện nói chuyện

b. Cầu nguyện lắng nghe

c. Thực hành sự hiện diện của Thánh Linh Đức Chúa Trời.

4. Thông công với những Cơ đốc nhân cùng chí hướng:

a. Tiếp cận những người tin tưởng như bạn. Nếu không có trong khu vực của bạn, hãy giành lấy một số. Sau đó, môn đệ hóa họ vào sự thật này.

b. Nếu những người trong Giáo hội của bạn đã chết và chống lại sự thật này, hãy rời khỏi nơi đó và tìm một nơi có người chấp nhận nó. Nếu không có nơi nào như vậy gần bạn, bạn hãy bắt đầu một nơi cho riêng bạn vì bạn là một nhà truyền giáo cho Chúa.

5. Lời tuyên xưng công khai về việc bạn là ai trong Đấng Christ và Ngài là ai trong bạn.

a. Chúa Giê-xu là Chúa: tôi, gia đình, thành phố, quốc gia, tài chính, sức khoẻ, v.v.

b. Ủy ban vĩ đại: Matt. 28 & Mác 16

c. Quy tắc Vàng: Ma-thi-ơ 7:12

d. Sự xức dầu thường xuyên: 1 Giăng 2:27

e. Quyền năng trên kẻ thù: Lu-ca 10:19

f. Công việc của Chúa Giê-xu và những gì vĩ đại hơn: Giăng 14:12

6. Cầu nguyện trong tiếng mới:

a. Lớn tiếng: nó khơi dậy cuộc chiến trong bạn.

b. Dài: thời gian cho bản thân và mỗi lần lâu hơn, xây dựng sức chịu đựng tinh thần.

c. Cường độ – chiến đấu như thể cuộc sống của bạn phụ thuộc vào nó. (Nó sẽ làm, và nếu nó không phải là cuộc sống của bạn, nó sẽ là của người khác.)

7. Hành động: Gia-cơ 1:22 – Nhưng hãy là người nghe lời, đừng chỉ nghe mà thôi, lừa dối chính mình.

“Đó là quy luật của tâm trí con người, rằng tôi có thể tự tin vào bản thân mình nhanh hơn là tin chính mình vào hành động.” John G. Lake

“Tôi có thể bắt đầu bằng xác thịt nhưng tôi kết thúc trong Thánh Linh”. – Smith Wigglesworth

Mô tả công việc Thánh Linh

Đức Chúa Cha _____________________

Đức Chúa Giêsu _____________________

Đức Chúa Thánh Linh ______________________

Cơ đốc nhân ______________________

Satan ______________________

Người đàn ông ______________________

Kẻ áp bức / Tội phạm phổ quát / Cải cách

Kẻ thù

Người thừa hành quyền lực

Nhà cung cấp quyền hạn

Người ốm / người phục hồi

Thẩm phán – Người thi hành phán quyết cho tất cả các

Người bị áp bức

Người thực thi / Người cùng làm việc với Thánh Linh

Công vụ 10:38; Công vụ 1: 8; Matt. 28:18 / Mác 16: 15-20; Thi Thiên 103: 6

Biểu đồ dòng chảy của uy quyền trong Thánh Linh từ trên xuống dưới như sau:

A. Trong Sự sáng tạo ban đầu:

1-Đức Chúa Trời

2-Đức Chúa Jêsus

3-Đức Thánh Linh

4-Adam / Man

5-Thiên sứ / Satan

B. Sau sự sụp đổ trong tội lổi :

1-Đức Chúa Trời

2-Đức Chúa Giêsu

3-Đức Thánh Linh

4-Satan / Thiên sứ

5-Adam / Con người

C. Sứ mệnh của Chúa Giê-su:

1-Đức Chúa Trời

2-Đức Thánh Linh

3-Sa-tan / Thiên sứ

4-Đức Chúa Giê-su / Con người

D. Nó đã hoàn thành: (It is finished)

1-Đức Chúa Trời

2-Đức Chúa Giê-xu / Con người được cứu chuộc

3-Đức Thánh Linh

4-Satan / Thiên thần

5-Người đàn ông tự nhiên (chưa được cứu rỗi)

CHƯƠNG 21: NHỮNG CÂU HỎI VÀ CÂU TRẢ LỜI VỀ CHỮA LÀNH BỞI MỤC SƯ CURRY BLAKE

Câu hỏi 1:

Sự khác biệt giữa JGLM (JOHN G LAKE MINISTRIES) và một số nhóm chữa bệnh khác là gì?

Các câu hỏi sau và câu trả lời của họ sẽ tiết lộ sự khác biệt cơ bản giữa JGLM và các nhóm khác trong dòng dõi Lake. Một số điểm khác biệt rất dễ phát hiện trong khi những điểm khác thì tinh vi hơn. Có nhiều nhóm và giáo lý khác nhau về chữa bệnh. Một số nhóm này thậm chí còn tuyên bố một số dòng dõi trở lại John G. Lake. Tiến sĩ Lake đã thành lập một số tổ chức khi ông còn sống (chính xác là tám nhóm). Chỉ có một cặp vợ chồng là vẫn còn tồn tại. Trong số hai hoặc ba người đó, chỉ có JGLM vẫn dạy các bài giảng của Tiến sĩ Lakes. Trên thực tế, chỉ có JGLM được Tiến sĩ Lake đưa cho một cuốn sách hướng dẫn sử dụng để huấn luyện các Kỹ thuật viên Chữa bệnh Thiêng liêng của mình. Bất kỳ ai đã học theo các nhóm khác nhau, sẽ làm chứng cho thẩm quyền và tính xác thực duy nhất của những gì JGLM dạy so với các nhóm khác. Trong khi Tiến sĩ Lake điều hành các Phòng Chữa bệnh, mục đích chính của ông là đào tạo các Cơ đốc nhân để phục vụ việc chữa bệnh ở bất cứ nơi đâu. Mục tiêu của ông không chỉ là mở các Phòng Chữa bệnh, mà là đào tạo các Cơ đốc nhân để có thể chứng tỏ quyền năng của Đức Chúa Trời. Trọng tâm của chúng tôi tại JGLM chính xác là như vậy. Để huấn luyện các tín đồ đạo Đấng Christ phục vụ mọi người, ở bất cứ đâu, vào bất cứ lúc nào. Mở Phòng chữa bệnh không những giúp mọi người được chữa lành nhưng dạy họ bước đi như Chúa Jesus.

Câu hỏi 2:

Sự khác biệt chính trong lĩnh vực thống trị và quyền lực là gì?

Hầu hết các nhóm giảng dạy một thẩm quyền rất hạn chế. JGLM dạy (và chứng minh từ Kinh thánh) rằng các Cơ đốc nhân phải bước đi trong sự hoàn toàn của uy quyền của Chúa Giê-su. Hầu hết sự khác biệt được trình bày chi tiết trong loạt bài giảng dạy của mục sư Blake có tên: “Giết bò thiêng liêng”. Một số chủ đề này sẽ được bao gồm trong câu trả lời cho các câu hỏi khác nhau. Không còn nhiều Cơ đốc nhân “cầu nguyện để xin Chúa chữa lành” cho ai đó nữa. Họ đang học cách nắm lấy vị trí của họ trong Đấng Christ và ra lệnh cho bệnh tật và tật bệnh và ma quỷ rời khỏi người bệnh.

Câu hỏi 3:

Người bệnh phải có đức tin của chính mình thì mới được chữa lành?

Người ta thường tin và dạy rằng mỗi người cần được chữa lành phải có đức tin riêng để chữa bệnh cho chính mình, nhưng hãy xem Kinh thánh tiết lộ điều gì. Không có đề cập đến việc người hầu của La Mã Centurion có bất kỳ đức tin nào để chữa bệnh, vì thực tế, mọi sự chú ý đều được đặt trên cơ quan quyền lực. Centurion người La Mã nói rằng ông biết Chúa Giê-su có thể chữa lành vì ông hiểu quyền hành. Chúa Giê-su nói rằng người đàn ông có đức tin lớn nhất mà Ngài từng tìm thấy. Vì vậy, một khía cạnh của đức tin lớn nhất là hiểu được thẩm quyền. Rõ ràng là Centurion của La Mã có đức tin đối với người hầu của mình. Người phụ nữ Syrophonecia đến gặp Chúa Giêsu thay mặt cho con gái của bà. Không có dấu hiệu nào trong Kinh thánh cho thấy cô con gái có bất kỳ đức tin nào đối với sự giải cứu của mình. Chúa Giê-su nói rằng người phụ nữ có đức tin lớn và nhờ đức tin lớn mà con gái cô đã được chữa lành. Người phụ nữ có niềm tin cho con gái mình. Bốn người đàn ông đang gánh người bạn bị liệt của họ đến chỗ Chúa Giê-su, Kinh Thánh nói rằng Chúa Giê-su đã nhìn thấy đức tin của “họ”. Cấu trúc ngữ pháp của Kinh thánh chứng minh rằng “họ” mà Chúa Giê-su ám chỉ là bốn người đàn ông, không phải người đàn ông bị bại liệt mà họ đang cưu mang. Bốn người đàn ông có niềm tin dành cho người bại liệt. Khi Chúa Giê-su làm cho La-xa-rơ sống lại – đức tin của ai đã làm cho người chết sống lại? Ai có đức tin cho La-xa-rơ? Đó không phải là La-xa-rơ. Chúa Giê-su có đức tin cho La-xa-rơ. Khi Phi-e-rơ chữa lành người bị què ở Cổng Đẹp, không có đề cập đến việc người đàn ông đó có đức tin để được chữa bệnh. Phi-e-rơ nói “Những gì tôi có, tôi cho anh. TRONG DANH CỦA CHÚA GIÊSU.

(Đó là điều Phi-e-rơ đã có.) Hãy đứng dậy và bước đi. “Phi-e-rơ ra một mệnh lệnh có thẩm quyền. Ông cầm tay người đàn ông và nâng người đó lên và người đàn ông được chữa lành. Sau đó, Phi-e-rơ đã đưa ra bí quyết chữa bệnh khi ông nói,” Đó là Danh của Chúa Jêsus đã làm cho người này trọn vẹn và tin vào Danh đó. Ai đã có 1 niềm tin vào danh đó? Đó là Phi-e-rơ. Phi-e-rơ có đức tin cho sự chữa lành của người đàn ông.

Bây giờ đối với câu hỏi “Một người có phải có đức tin của chính họ để chữa bệnh cho chính họ. Câu trả lời TỪ KINH THÁNH, rõ ràng là KHÔNG. Nhưng hãy để tôi nói thêm … Một người có nên có đức tin của riêng họ để chữa bệnh cho chính họ không? Đó là một điều tốt. Một lý do là bởi vì nếu bạn không có đức tin của chính mình để chữa bệnh cho chính mình, bạn sẽ luôn phải chịu “lòng thương xót” của người khác. Bạn sẽ luôn dựa vào đức tin của người khác, và bạn có thể đừng bao giờ chắc chắn rằng họ đang ở đâu liên quan đến việc bạn có niềm tin vào Chúa, ngoài ra, nếu bạn không có niềm tin cho sự chữa lành của chính mình thì làm sao bạn sẵn sàng có được niềm tin để chữa bệnh cho người khác. Các tín đồ đạo Đấng Christ phải dừng việc đi nhờ xe thuộc linh và bắt đầu có đức tin của riêng mình, không chỉ cho bản thân mà cho những người khác cần giúp đỡ. để thực hiện công việc. Trong Gia-cơ 5: 14,15 – nó cho thấy rõ ràng rằng trách nhiệm DUY NHẤT là người bệnh phải GỌI CHO NGƯỜI TRƯỞNG LÃO. Đó là mức độ của “đức tin” của những người bệnh. Một khi các trưởng lão đến đó, trách nhiệm của họ là cầu nguyện đức tin. Bây giờ nếu họ sẽ cầu nguyện lời cầu nguyện của đức tin, người được cho là có đức tin. Nếu bạn không có đức tin, làm sao bạn có thể cầu nguyện lời cầu nguyện của đức tin. Lưu ý rằng nó không nói rằng đức tin của người đó sẽ chữa lành người bệnh. Nó nói rằng lời cầu nguyện của đức tin (được cầu nguyện bởi các trưởng lão) SẼ CHỮA LÀNH (SỨC KHỎE) BỆNH. Câu này cũng chứng minh rằng nếu người bệnh có tội lỗi trong cuộc sống của họ, NÓ SẼ KHÔNG DỪNG LẠI NIỀM TIN CỦA NGƯỜI YÊU CẦU SỨC MẠNH CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI. Người đó sẽ được tha thứ và được chữa lành. (Về chủ đề này ở phần sau.)

Lời dạy mỗi người phải có đức tin của mình ban đầu do ma quỷ nghĩ ra, sau đó được truyền lại cho những người thuyết giáo không thể tạo ra quyền năng của Đức Chúa Trời, vì vậy họ phải có một “Linh hồn”. lý do tại sao người bệnh không được chữa lành, và vì họ không thể đổ lỗi cho họ hoặc mọi người sẽ mất niềm tin vào họ, họ đã đổ lỗi cho người ta, họ không có đức tin.

Nhưng khi một mục sư đặt tay lên người nào đó và họ được chữa lành, hãy xem mục sư đó ghi nhận công lao nhanh như thế nào vì có đức tin đã chữa lành cho họ. Khi Chúa Giê-xu nhìn thấy đức tin nơi một người, Ngài khen ngợi điều đó, khi không có, Ngài chỉ có đức tin đối với họ và đã giải quyết vấn đề của họ. Những người duy nhất mà Chúa Giê-su từng “thổi phồng” vì không có đức tin là các môn đồ của Ngài và những kẻ đạo đức giả khác. Khi Chúa Giê-su “thổi phạt” các môn đồ của Ngài không phải vì họ không có đức tin để được chữa lành, mà là vì họ không có đức tin để chữa lành cho người khác. Một số người sẽ nói, “Nhưng còn Kinh Thánh nói rằng Phao-lô thấy rằng người đàn ông có đức tin để được chữa lành, nên Phao-lô đã chữa lành cho anh ta?” Lời Kinh thánh nơi Phao-lô công nhận đức tin nơi người đàn ông và Lời Kinh thánh nơi Phi-e-rơ vừa chữa lành một người đàn ông mà không có đức tin nơi người đàn ông chứng tỏ quan điểm của tôi – Nếu một người có đức tin, thật tuyệt vời. Nếu một người không, bạn có niềm tin dành cho họ.

Câu hỏi 4:

Tôi đã nghe các mục sư nói với cha mẹ của những đứa trẻ sinh ra với tật nguyền rằng lý do con họ không được chữa lành là vì họ (cha mẹ) không có đủ đức tin. Có đúng như vậy không?

Trước tiên, tôi muốn nói rằng nếu tôi từng nghe một mục sư hoặc bất kỳ ai khác nói về vấn đề đó, nói điều gì đó như thế với một phụ huynh của một đứa trẻ tật nguyền hoặc bệnh tật, tôi sẽ ngay lập tức và công khai quở trách vị mục sư đó, và tôi sẽ không ngần ngại một lời. thứ hai. Bất cứ ai có thể là người bất cần, không quan tâm và cứng lòng đều không có việc làm trong thánh chức. Họ là một người Pha-ri-si, đặt gánh nặng cho những người mà ngay cả họ cũng không thể chịu đựng được. Tôi hy vọng rằng bất kỳ “mục sư” nào nói những điều như vậy sẽ chỉ là không biết và lặp lại những gì ông đã được dạy. Nhưng ít nhất, câu nói kiểu đó sẽ khiến người đó không có bất kỳ ảnh hưởng tâm linh nào đối với cuộc sống của tôi. Nếu tôi nghe nó được giảng từ bục giảng, tôi sẽ rời khỏi buổi lễ ngay sau đó cùng với cả gia đình rời đi cùng tôi. Nếu một mục sư nói với bất cứ ai rằng con họ không thể được chữa lành vì thiếu đức tin, tôi hy vọng các bậc cha mẹ hoặc một vị thánh mạnh dạn nào đó sẽ lên tiếng và yêu cầu mục sư phải có đức tin để giúp những đứa trẻ được chữa bệnh ngay lúc đó. Điều đó sẽ khiến hầu hết họ ít nhất phải suy nghĩ kỹ trước khi đổ rác như vậy. Bây giờ chúng ta hãy quay trở lại trọng tâm của câu hỏi? Còn đứa trẻ thì sao? Mỗi bậc cha mẹ nên có niềm tin cho chính con cái của họ và ngay cả những người thân trong gia đình của họ. Chúa đã giao con cho cha mẹ đó, cha mẹ đó có trách nhiệm phải có niềm tin vào Chúa cho con cái của họ. Nhưng nếu họ không làm vậy, việc chỉ tay hoặc sửa lỗi không phải là điều thích hợp. Là Cơ đốc nhân và là những người truyền giáo, chúng ta phải chịu gánh nặng của những người “yếu hơn”. Vì vậy, đừng bao giờ nói với mọi người rằng họ không đủ niềm tin, hãy dành niềm tin cho họ. Sau đó dạy họ cách có niềm tin.

Câu hỏi 5:

Tôi đã nghe một số người hầu việc Chúa nói rằng nếu một đứa trẻ sinh ra bị tật nguyền thì đó là lỗi của cha mẹ. Điều này có đúng không?

Trước tiên, tôi xin nói rằng có một số lý do có thể khiến trẻ sinh ra bị tàn tật, ốm đau hoặc dị tật. Một lý do là có thể có một số đặc điểm di truyền vì chúng ta đang sống trong một thế giới đầy tội lỗi. Vi trùng, vi khuẩn, vi rút ‘, v.v. “Những điều xảy ra”. Bây giờ hãy để tôi giải thích một chút về điều đó. Điều này có thể đúng với một người không phải Cơ đốc giáo, nhưng nó không bao giờ đúng với trường hợp cha mẹ là Cơ đốc nhân. Chú ý “nên”. Ma quỷ giống như một luật sư rất quanh co, nó sẽ tìm xem bạn có biết tài sản thừa kế của bạn bao gồm những gì không, và nếu bạn không biết, nó sẽ cướp tài sản thừa kế đó của bạn, và bạn sẽ nghĩ đó là điều bình thường. Hoặc tệ nhất, hãy tin rằng nó đến từ Chúa. Đôi khi các bậc cha mẹ là những tín đồ đạo Đấng Christ sốt sắng có thể biết hoặc không biết rằng họ không phải sinh con với bất kỳ vấn đề thể chất nào. Họ có thể đang làm việc tốt cho Đức Chúa Trời, vì vậy ma quỷ cố gắng ngăn cản họ hoặc làm họ chậm lại bằng cách tấn công họ thông qua sức khỏe của con họ. Điều này có thể xảy ra khi sinh hoặc sau đó. Đôi khi, một vấn đề di truyền hoặc thể chất có thể do một số chất gây ra bởi một hoặc cả hai cha mẹ trước khi đứa trẻ được sinh ra hoặc trong khi mang thai. Điều này có thể bao gồm ma túy, thuốc lá và / hoặc rượu. Nó cũng có thể là do hít thở khói “độc hại”. Vì vậy, theo nghĩa đó, có, tình huống của một đứa trẻ có thể do cha mẹ gây ra. NHƯNG, chúng tôi trong thánh chức KHÔNG PHẢI LÀ BÁC SĨ. Công việc của chúng tôi không phải là chẩn đoán hay sửa lỗi mà là khắc phục sự cố. Giải phóng những người bị áp bức. Chúa Giê-su không bao giờ chỉ ra vấn đề của người bệnh. Ngài chỉ đơn giản là giải cứu họ cho họ được tự do. Đây cũng là một khu vực có chủ đề về Lời nguyền Thế hệ. Chúng ta sẽ giải quyết các Lời nguyền Thế hệ sau trong một phần tất cả đều là của riêng nó. Nhưng hãy để tôi nói điều này: Nếu bạn ở trong Đấng Christ, Đấng Christ đã trở thành một sự rủa sả cho bạn và đã cứu chuộc bạn khỏi Lời Nguyền. Nếu không có sự kết án trong Đấng Christ Jesus đối với những người không theo xác thịt, nhưng theo Thánh Linh, thì chắc chắn không có (thế hệ) sự rủa sả trong Đấng Christ Jesus.

Kinh Thánh nói rằng một khi bạn chết, bạn được thoát khỏi luật pháp và do đó không bị lời nguyền của luật pháp. Nếu bạn ở trong Đấng Christ, bạn đã chết. Bạn không còn sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong bạn. Thứ hai, làm thế nào bạn có thể có một lời nguyền thế hệ khi “thế hệ” duy nhất của bạn là từ Chúa. Bạn hiện là con trai hay con gái của Cha Thiên Thượng, vậy “lời nguyền thế hệ” xuất hiện từ khi nào? Nếu bạn nói rằng bạn có một lời nguyền thế hệ, bạn thực sự đang nói rằng bạn không được sinh ra lần nữa và bạn là của cha bạn, ác quỷ. Một số người sẽ nói rằng ý họ nói về một lời nguyền truyền kiếp là nếu người cha trần thế của họ là một kẻ nghiện rượu, thì lời nguyền của tội lỗi đó sẽ giáng xuống họ. Mỗi người phải chịu trách nhiệm về TỘI LỖI CỦA RIÊNG HỌ, KHÔNG PHẢI CỦA PHỤ HUYNH CỦA HỌ. Khi các môn đồ của Chúa Giê-su hỏi Ngài rằng ai đã phạm tội, đó là người mù bẩm sinh hay là cha của người đó. Chúa Giêsu trả lời “Không”. Đó sẽ là thời điểm hoàn hảo để Chúa Giê-su dạy về Lời Nguyền Thế Hệ. Đó là lần gần nhất mà Ngài từng dạy về chủ đề này. Những gì mà hầu hết mọi người gọi là những lời nguyền rủa thế hệ không gì khác hơn là những tội lỗi mà họ đang phạm phải. Nếu mọi người được dạy một cách chính xác về sự ra đời mới và những gì nó kéo theo, chúng ta sẽ không phải đối mặt với chủ đề này. Nhưng sau đó làm thế nào để tất cả những người viết sách đó lấy được tiền của mọi người? Chủ đề về Lời nguyền thế hệ đã trở thành một ngành công nghiệp của riêng nó, với sách, hội thảo, cố vấn, v.v. Gần đây tôi đã nghe một điều một nhà thuyết giáo truyền hình nổi tiếng từ Portland, Oregon, (người cũng có một nhà thờ ở Dallas, Texas), nói với mọi người rằng bây giờ không đủ để chỉ đơn giản là quở trách một lời nguyền, “BẠN PHẢI GỬI NHỮNG LỜI NÓI ĐẦU QUAY LẠI ĐỂ MỌI NGƯỜI GỬI CHÚNG VỀ BẠN “. Thật không may, hầu hết những người trong khán giả đã quá bị cuốn vào khoảnh khắc xúc động để xem xét những gì anh ấy nói dưới ánh sáng của Kinh thánh rõ ràng. Chúa Jêsus phán: “Hãy chúc phước cho những kẻ nguyền rủa ngươi”. Đến một lúc nào đó, Cơ đốc nhân sẽ phải nhận ra rằng chỉ vì một người đang xem TV hoặc xem sách, điều đó không có nghĩa là họ đúng. Nó chỉ có nghĩa là họ có tiền, thường là tiền họ nhận được từ những tín đồ đạo Đấng Christ tin nơi họ.

Câu hỏi 6:

Nếu tôi uống thuốc sau khi được cầu nguyện, liệu nó có làm ngừng chữa bệnh của tôi không?

Tôi không tin rằng có bất kỳ loại thuốc nào mạnh hơn quyền năng của Chúa. Trong những ngày đầu của Phong trào Ngũ tuần, đã có những vấn đề nghiêm trọng bắt nguồn từ các thực hành y tế ngày nay (như ngày nay). Lời dạy rằng uống thuốc sẽ ngừng chữa bệnh dựa trên niềm tin rằng nếu bạn được cầu nguyện, bạn phải hành động như thể bạn đang được chữa lành, và một người được chữa lành không cần thuốc vì vậy hãy tiếp tục dùng thuốc sau khi được cầu nguyện. rằng người đó không thực sự tin rằng họ đã được chữa lành. Tiến sĩ Lake đã từng làm chứng trước tòa, tuyên thệ rằng người của ông không cần ai bảo họ đừng đi bác sĩ, họ có đủ ý thức để tự mình tìm ra điều đó. Tiến sĩ Lake đã nghiên cứu y học và kết luận rằng tất cả các hoạt động y tế chỉ là phỏng đoán. Kẻ thù lớn nhất của ông ở Tây Bắc Thái Bình Dương là các bác sĩ và các quan chức Sở Y tế.

Ông từng nói với giáo đoàn của mình rằng nếu họ có bất kỳ loại thuốc nào, họ nên đổ nó vào bồn cầu và sau đó xin lỗi trong bồn cầu. Tôi hoan nghênh lập trường Tiến sĩ Lake và những người tiên phong thời Ngũ Tuần khác liên quan đến bác sĩ và y học, tuy nhiên, tôi tin rằng chúng ta nên giúp nâng đỡ và khuyến khích mọi người và không nói những điều khiến họ bị lên án nếu họ không bước đi ở mức độ dâng mình đó hoặc sự hiểu biết. Một lần nữa, nếu các mục sư bắt đầu có đức tin cho người dân, thì người dân có thể được chữa lành và sau đó được dạy cách đi bộ trong sức khỏe thiêng liêng. Tôi không tin rằng chúng ta nên cố gắng áp đặt một kỷ luật nào đó đối với những người từ bên ngoài, đó được gọi là chủ nghĩa hợp pháp. Tốt hơn hết là chỉ cần rao giảng Lời Chúa và Sách hướng dẫn để mọi người thấy khả năng và tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời, và để họ tự vươn lên đến mức đó.

Câu hỏi 7:

Làm thế nào mà có một số mục sư giảng về sự chữa lành lại đeo kính?

Đầu tiên, chúng ta hãy hiểu một điều gì đó thẳng thắn. Không ai có quyền căn cứ vào việc giải thích Kinh thánh của họ trên bước đi của người khác. Bạn không bao giờ nên căn cứ những gì bạn tin rằng Chúa muốn bạn làm dựa trên những gì người khác làm. Một người khôn ngoan sẽ luôn nhìn vào Lời Chúa để làm gương và tìm những “giới hạn” của họ. Đàn ông mắc sai lầm. Những người dựa trên bước đi của họ với Đức Chúa Trời dựa trên cách một người khác bước đi với Đức Chúa Trời, cuối cùng sẽ luôn luôn sa ngã. Bỏ tìm kiếm ví dụ và trở thành một. Bây giờ, vào câu hỏi. Một mục sư có thể rao giảng về sự chữa lành nhưng vẫn chưa hiểu rõ về lý do tại sao hoặc cách Đức Chúa Trời chữa lành. Anh ta có thể tin rằng Chúa sẽ chữa lành cho người khác nhưng lại không tin rằng Chúa sẽ chữa lành cho anh ta. Anh ta có thể đang phạm một số tội lỗi bí mật, dù lớn hay nhỏ, và do đó tin rằng Đức Chúa Trời sẽ không chữa lành cho anh ta cho đến khi anh ta thoát khỏi tội lỗi. Lưu ý điều quan trọng ở đây là anh ta TIN rằng Chúa sẽ không chữa lành cho anh ta cho đến khi anh ta thoát khỏi tội lỗi. Nếu đó là những gì anh ấy tin thì đó là những gì anh ấy sẽ nhận được. Mọi người đều nhận được từ Chúa “theo như họ đã tin”. Nhiều mục sư tin rằng các vấn đề về mắt của họ là “cái gai trong thịt”, cũng như họ tin rằng cái gai trong thịt của Phao-lô là một vấn đề về mắt. Chúng ta sẽ giải quyết “Paul’s Thorn” trong một câu hỏi sau. Các thừa tác viên không được miễn trừ trước yêu cầu của Đức Chúa Trời rằng chúng ta phải sống bằng đức tin. Trở thành một mục sư không có nghĩa là bạn gặp ít vấn đề hơn những người khác, nó có nghĩa là bạn chịu gánh nặng của họ và những vấn đề và tình huống của chính bạn. Những người rao giảng về sự chữa lành, nhiều lần, họ phải chiến đấu với bệnh tật và bệnh tật trong chính cơ thể mình, thường xuyên hơn những người mà họ cầu nguyện. Bây giờ đây không phải là kế hoạch của Đức Chúa Trời, nó là cách kẻ thù hoạt động. Nguyên tắc Kinh Thánh là người lao động phải là người nghe trước những gì anh ta rao giảng. Việc một “giáo sư chữa bệnh” tiếp tục rao giảng về việc chữa bệnh trong khi đeo kính mắt nên là một sự biểu dương cho lòng dũng cảm của ông ta hơn là một lời gièm pha. Nếu kính của một mục sư làm phiền bạn, hãy cầu nguyện cho họ. đừng nói xấu họ. nhưng nếu bạn định cầu nguyện cho họ, hãy làm điều đó giữa Chúa và bạn. Đừng đến gặp họ và mang nó lên, họ có thể đã chiến đấu với ma quỷ liên tục cố gắng lên án các mục sư (giống như anh ta làm với mọi người khác). Kẻ thù sẽ liên tục tấn công (tự chọn) một mục sư với ý định kéo ông ra khỏi chức vụ bằng cách khiến mục sư cảm thấy rằng ông không sống theo tiêu chuẩn của Lời Chúa và sứ điệp mà ông rao giảng. Đừng giúp ma quỷ. Cầu nguyện riêng cho mục sư ấy. Ngay cả khi bạn đến gặp họ và đề nghị cầu nguyện cho họ, đối phương sẽ cố gắng biến mối quan tâm của bạn thành sự lên án. Vì vậy, hãy cầu nguyện cho họ trong tủ cầu nguyện của bạn. Nguyên tắc tương tự này sẽ đúng với bất kỳ vấn đề thể chất nào mà một mục sư có thể phải giải quyết.

Câu hỏi 8:

Tại sao nhiều người rao giảng về sự chữa lành lại có các thành viên trong gia đình mình bị bệnh?

Nhiều khi, những người khó tiếp cận và phục vụ nhất lại là những người trong gia đình bạn. Một số người đã nói rằng mỗi người bệnh phải có niềm tin của riêng mình. Vì vậy, nếu trong gia đình có người ốm đau, thì tùy họ có đức tin của mình. Chúng tôi đã phá hủy huyền thoại đó trong câu trả lời cho một câu hỏi trước đó. Cũng giống như trường hợp của một đứa trẻ và cha mẹ của nó, có thể có một số yếu tố liên quan đến việc chữa bệnh của một thành viên trong gia đình. Điều đầu tiên cần xem xét là: vị tướng chữa bệnh có thực sự phục vụ thành viên trong gia đình hay không. Thứ hai là một mục sư có thể giúp một thành viên trong gia đình được chữa lành, nhưng thành viên trong gia đình có được chữa lành hay không là tùy thuộc vào thành viên trong gia đình. Cũng như Chúa Giê-xu đã nói trong Giăng 14: 4; “Hãy đi và đừng phạm tội nữa kẻo điều tồi tệ hơn sẽ đến với bạn.” Bạn không nhất thiết phải biết nếu mục sư đã cầu nguyện cho thành viên trong gia đình và họ đã được chữa lành, nhưng họ vẫn tiếp tục thực hành khiến bệnh tình trở lại. Sự chữa lành thiêng liêng không phải là khả năng miễn dịch khỏi mọi bệnh tật hoặc bệnh tật kể từ đó trở đi. Nó chỉ đơn giản là một sự kiện làm thay đổi tình hình trước mắt.

Sau đó, người được chữa lành có được Lời Chúa và nhận được Lời Chúa trong họ. Như đã nói trước đây, bạn không bao giờ được phán xét Lời Đức Chúa Trời hoặc một chức vụ về bất cứ điều gì khác ngoài thông điệp đang được đưa ra. Gia đình của những người truyền đạo chữa bệnh thường trải qua những thử thách và đau khổ vô cùng. Không phải vì đó là ý muốn của Đức Chúa Trời, mà bởi vì “sự bắt bớ xảy ra vì Lời nói.” Khi bạn bước đi trong lẽ thật của Lời Đức Chúa Trời, các tình huống trong cuộc sống của bạn sẽ thay đổi, nhiều khi khiến những gì có vẻ tồi tệ hơn. Bây giờ kẻ thù đã có bạn trên radar của mình. Trước đây, bạn chỉ là một gương mặt trong đám đông, đi theo phong cách giống như những người khác. Nhưng khi bạn bắt đầu thực sự bước đi khi Chúa Giê-su bước đi, hãy sẵn sàng cho một số sự bắt bớ từ kẻ thù như Ngài đã gây ra với Chúa Giê-su. Một lần nữa, nếu bạn thấy thành viên trong gia đình của một vị thầy lang bị bệnh tật hoặc hoàn cảnh, đừng làm họ bực bội bằng cách đến gần họ và hỏi những điều như: “Sao bạn lại ốm nếu những gì chồng bạn dạy là có thật?” Hoặc, “Sao bạn lại đeo kính nếu những gì chồng bạn dạy là đúng?” Mỗi người đều có những trận chiến của riêng mình để chiến đấu. Và tôi hứa với bạn, vợ / chồng của những người truyền giáo chữa bệnh luôn ở trên chiến tuyến. Họ thường xuyên mang mục tiêu hồng nhan, bởi vì nhiều khi họ không tích cực phục vụ việc chữa lành như người phối ngẫu của họ. Vì vậy đối phương coi họ là mục tiêu ngồi và tướng là mục tiêu di chuyển. Chà, việc bắn trúng mục tiêu đang ngồi luôn dễ dàng hơn là mục tiêu đang di chuyển. Cầu nguyện cho gia đình của các mục sư chữa bệnh. Nhiều khi, vì sự nổi tiếng của người phối ngẫu, họ cảm thấy rằng họ không thể cầu nguyện vì điều đó có thể khiến ai đó mất đức tin. (Tôi không nói đây là cách cảm nhận đúng, tôi chỉ nói rằng nó xảy ra.)

Câu hỏi 9:

Bạn có thể làm ai đó từ cõi chết sống lại bao nhiêu lần?

Bạn sẵn sàng ở lại đó với họ bao nhiêu lần và tiếp tục làm việc với họ.

Câu 10:

Một người đã chết bao lâu mà không thể làm cho họ sống lại được?

“Theo đức tin của bạn, nó cho bạn.”

Câu 11:

Không phải sự chữa lành đã qua đi với các Sứ đồ sao?

Không có một câu Kinh thánh nào thậm chí còn có ý nghĩa về điều đó. Những quyền lực mà các Sứ đồ có được không phải vì họ là Sứ đồ mà vì họ là những Cơ đốc nhân xây dựng “Hội thánh”. Về cơ bản chỉ có hai khoảng thời gian trong Kinh thánh: Thời gian của Giao ước cũ và Thời gian của Giao ước mới. Các Sứ đồ hoạt động theo Giao ước Mới. Chúng ta vẫn đang ở trong thời kỳ của Giao ước Mới. Giao ước Mới là một giao ước tốt hơn được xây dựng dựa trên những lời hứa tốt hơn. Chúa Giê-xu nói Ngài sẽ không bao giờ bỏ chúng ta, kể cả cho đến tận thế (thời đại). “Thời đại” được gọi là thời đại của Giao ước Mới.

Câu hỏi 12:

Bạn phải bao nhiêu tuổi để chữa lành bệnh tật hoặc làm cho người chết sống lại?

Bạn càng trẻ thì bạn càng có nhiều khả năng thực sự làm được điều gì đó. Bạn càng trẻ, bạn càng ít phải tỏ ra khó gần. Điều này đúng cho đến khi bạn đến tuổi của một công dân cao tuổi. Thường thì đến lúc đó bạn đã không còn quan tâm mọi người nghĩ gì nữa, vì vậy bạn sẽ bắt đầu bước ra ngoài nhiều hơn. Vấn đề này thường là do không được dạy dỗ đúng cách. Nhiều người thực sự đang chờ đợi một “lời cụ thể từ Chúa” trước khi họ bước ra ngoài. Hãy tưởng tượng rằng bố mẹ bạn sẽ đi chơi xa vào cuối tuần và trước khi rời đi, họ đã viết ra một số hướng dẫn cụ thể về những việc bạn phải làm khi họ đi vắng. Sau đó, khi họ quay trở lại, không có việc nào được thực hiện. khi họ hỏi tại sao bạn không làm chúng, bạn trả lời: Tôi không chắc ý của bạn là tôi phải làm chúng. Tôi nghĩ nếu bạn muốn tôi làm chúng, bạn sẽ gọi cho tôi và bảo tôi làm những gì bạn đã viết ra. Bạn có nghĩ rằng điều đó sẽ hiệu quả hay bạn nghĩ rằng họ sẽ gọi bạn là kẻ không vâng lời?

Câu 13:

Tại sao một số người có nhiều vấn đề về thể chất chỉ được chữa lành một điều khi họ được cầu nguyện?

Đó là những gì họ đã tin khi họ được cầu nguyện hoặc đó là những gì người cầu nguyện cho họ đang tin. Nhiều khi người ta không nói cho thừa tác viên hoặc người cầu nguyện biết mọi vấn đề của họ. Thường thì họ chỉ đề cập đến một hoặc hai điều. Tôi đã thực sự có người nói với tôi rằng chỉ cầu nguyện cho một hoặc hai điều nghiêm trọng bởi vì họ có thể sống với những vấn đề khác. Tôi cố gắng giải thích với họ rằng nếu Chúa sẽ chữa lành một hoặc hai điều nghiêm trọng, thì Ngài cũng có thể chữa lành những vấn đề nhỏ hơn.

Câu 14:

Còn cầu nguyện đường dài thì sao?

Một người có thể được chữa lành ngay cả khi họ không có mặt? Chúa Jêsus đã chữa lành cho đầy tớ của người La Mã Centurion từ xa và Ngài đã chữa lành cho con gái của người đàn bà Syrophonecia từ xa. Vì vậy, có, một người có thể được chữa lành ngay cả khi họ không có mặt. Tôi thường nói với mọi người rằng vì đức tin hoạt động bởi tình yêu, nên đức tin của bạn sẽ đến được với một người (và chữa lành cho họ) chừng nào tình yêu của bạn có thể đến được với họ. Nếu bạn có thể yêu một người trên khắp thế giới, bạn có thể có niềm tin cho sự tha thiết trên khắp thế giới. Đôi khi thực sự dễ dàng hơn để có niềm tin cho một người không ở ngay trước mặt bạn. Nếu họ ở trước mặt bạn, bạn có thể tìm thấy những lý do khiến bạn nghĩ rằng họ không nên được chữa lành. Họ có thể “nói bạn mất niềm tin”.

Câu hỏi 15:

Tại sao Chúa Giê-su chỉ chữa lành cho một người đàn ông tại Hồ bơi Bethesda?

Trong Giăng chương 5, chúng ta được nghe câu chuyện về sự chữa lành tại Hồ bơi Bethesda. Xin hãy nhớ rằng, chính sứ đồ Giăng đã nói rằng nếu mọi việc Chúa Giê-su làm đã được viết ra, thì thế gian không thể chứa được sách. Đầu tiên, chúng ta không được cho biết có bao nhiêu người mà Chúa Giê-xu đã chữa lành tại hồ bơi. Chúng tôi chỉ đơn giản là được cho biết các chi tiết của một cuộc chữa bệnh cụ thể để chúng tôi có thể học được điều gì đó từ nó. Chúng ta cũng không được cho biết rằng Chúa Giê-su chỉ chữa bệnh cho một người duy nhất. Vì vậy, mọi suy đoán đều chỉ có vậy, suy đoán. Tôi đã nghe những người thuyết giáo mô tả cách Chúa Giê-su bước qua người này và người khác chỉ để đến với người đàn ông đó. Tất cả những điều đó được tạo thành và thêm vào Kinh thánh. Chính Kinh thánh mà người ta sử dụng để cố gắng chứng minh rằng Đức Chúa Trời / Chúa Giê-su chọn và chọn người mà họ sẽ chữa lành, chứng minh điều ngược lại. Ở đầu chương 5 của Giăng, nó chỉ ra rằng Bể bơi ở Bethesda là một nơi chữa bệnh nổi tiếng và vào một mùa nhất định (hầu hết các học giả tin rằng mùa đó là Mùa Vượt qua sẽ phù hợp với giáo lý Kinh thánh về Healing in the Atonement) một thiên thần sẽ đi xuống và làm “quấy động” nước của hồ bơi. Khi điều đó xảy ra, NGƯỜI ĐẦU TIÊN ĐÃ THAM GIA, ĐÃ ĐƯỢC CHỮA LÀNH NHỮNG BỆNH GÌ (bệnh tật / ốm đau / bệnh tật) HỌ ĐÃ BỊ. Điều này chứng tỏ rằng Đức Chúa Trời không xác định ai sẽ được chữa lành, khi nào họ được chữa lành hoặc họ được chữa khỏi bệnh gì. Điều này chứng tỏ Đức Chúa Trời không ra lệnh cho thời gian chữa bệnh của một người (Có học thuyết “Đó không phải là thời gian của Chúa”). Điều này chứng tỏ rằng Đức Chúa Trời đã không xác định rằng một số người nên giữ bệnh của họ cho đến khi họ học được điều gì đó (Có câu “Tôi bị bệnh vì Đức Chúa Trời đang cố gắng dạy tôi điều gì đó giáo lý). Điều này chứng tỏ rằng Đức Chúa Trời sẽ không muốn một số người được chữa lành và để người khác khỏi bệnh (Có thuyết “Ý muốn của Đức Chúa Trời không được chữa lành cho mọi người”) Lưu ý rằng không có đề cập đến việc ăn năn tội lỗi. Câu chuyện này chứng minh rằng Lễ Vượt Qua (Chúa Giê-su) là sự tự do hoàn toàn của chúng ta khỏi bệnh tật và bệnh tật.

Câu 16:

Làm thế nào chúng ta có thể mong đợi để chữa lành cho mọi người nếu Chúa Giê-su thậm chí không thể chữa lành cho mọi người ở quê hương của mình?

Câu hỏi này xuất hiện rất thường xuyên. Hầu hết mọi người không thể trích dẫn 5 câu hứa hẹn chữa lành, nhưng ngay cả những người ngoại đạo cũng biết Kinh thánh dường như nói rằng Chúa Giê-su đã cố gắng chữa lành cho những người ở quê hương của Ngài và không thể, rằng Phao-lô mắc một số bệnh bí ẩn hoặc vấn đề về mắt và Đức Chúa Trời đã nói. Ông ta “không” khi ông cầu xin Chúa chữa lành cho ông. (Chúng ta sẽ trình bày sâu về vấn đề này ở phần sau), họ biết rằng Phao-lô đã để lại bệnh cho ai đó ,

ở đâu đó nhưng họ không nhớ ai hay ở đâu, và họ biết Phao-lô bảo Ti-mô-thê uống chút rượu vì bệnh dạ dày của anh ấy. (Chúng tôi sẽ trình bày tất cả những điều này.)

Đầu tiên, không nơi nào Kinh Thánh nói rằng Chúa Giê-su “đã cố gắng và không thành công” để chữa bệnh cho bất cứ ai. Trên thực tế, nó nói ngược lại: “và Ngài đã chữa lành cho họ TẤT CẢ.” Lời Kinh thánh được đề cập ở đây không nói, “Chúa Giê-xu đã cố gắng chữa lành những người ở quê nhà của Ngài, nhưng Ngài không thể chữa lành bất cứ ai.” Mặc dù đó là điều được giảng nhiều lần. Những gì nó nói là: Ngài không thể làm những công việc vĩ đại vì họ không tin, NGOẠI TRỪ ngài đã đặt tay trên một vài người dân bị bệnh và chữa lành cho họ. (Những người mà Ngài đã đặt tay trên NGƯỜI ĐÃ ĐƯỢC YÊN TÂM.) Vì vậy, bạn có thể nói rằng Ngài đã chữa lành cho HỌ TẤT CẢ (Tất cả những người mà Ngài đã đặt tay). Từ “ngoại trừ” có nghĩa là đã có một số công trình vĩ đại đã xảy ra. Vì vậy, những công việc vĩ đại đã không xảy ra. Không ai được chữa lành bằng cách chạm vào vạt áo của Ngài, không ai đến với Ngài và xin Ngài chữa lành cho con họ hoặc tôi tớ của họ từ xa. (tham khảo lại Centurion của người La Mã và người phụ nữ Syrophone, cả hai người mà Chúa Giê-su nói đều có “đức tin lớn”.) Vì vậy, rõ ràng không ai ở Nazareth được chữa lành nhờ đức tin của họ mà là nhờ đức tin của Chúa Giê-xu. Sự thiếu tin tưởng của người dân Na-xa-rét có thể khiến họ không đến với Chúa Giê-su để được chữa lành. (Những người không tin bạn hoặc bị “xúc phạm” với bạn như khi họ ở với Chúa Giê-su, thường không đến buổi nhóm của bạn để được bạn chữa lành.

Advertisement