https://www.mediafire.com/file/8x6zmn2cs9w5d09/GIA%25CC%2586NG_12.m4a/file

GIĂNG 12: NGƯỜI SỐNG MÀ TÂM LINH CHẾT ĐƯỢC SỐNG LẠI GỌI LÀ NGƯỜI ĐƯỢC TÁI SANH
Đức Chúa Jêsus tại thành Bê-tha-ni. – Ma-ri lấy dầu thơm xức chân Ngài
(Ma-thi-ơ 26:6-13; Mác 14:3-9)
1Sáu ngày trước lễ Vượt-qua, Đức Chúa Jêsus đến thành Bê-tha-ni, nơi La-xa-rơ ở, là người Ngài đã khiến sống lại từ kẻ chết. 2Người ta đãi tiệc Ngài tại đó, và Ma-thê hầu-hạ; La-xa-rơ là một người trong đám ngồi đồng bàn với Ngài. 3Bấy giờ, Ma-ri lấy một cân dầu cam-tùng-hương thật, rất quí giá, xức chân Đức Chúa Jêsus, và lấy tóc mình mà lau; cả nhà thơm nức mùi dầu đó. 4Nhưng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, là một môn-đồ về sau phản Ngài, nói rằng: 5Sao không bán dầu thơm đó lấy ba trăm đơ-ni-ê đặng bố-thí cho kẻ nghèo? — 6Người nói vậy, chẳng phải lo cho kẻ nghèo đâu, song vì người vốn là tay trộm-cắp, và giữ túi bạc, trộm lấy của người ta để ở trong. — 7Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Hãy để mặc người, người đã để dành dầu thơm nầy cho ngày chôn xác ta. 8Vì các ngươi thường có kẻ nghèo ở với mình, còn ta, các ngươi không có ta luôn luôn.
9Một bọn người Giu-đa nghe Đức Chúa Jêsus có tại đó, bèn đến, chẳng những vì Ngài thôi, lại cũng để xem La-xa-rơ, là người Ngài đã khiến từ kẻ chết sống lại. 10Các thầy tế-lễ cả bèn định giết luôn La-xa-rơ nữa, 11vì có nhiều người Giu-đa nhân cớ người mà chia-rẽ họ và tin theo Đức Chúa Jêsus.
Đức Chúa Jêsus vào thành Giê-ru-sa-lem
(Ma-thi-ơ 21:1-11; Mác 11:1-11; Lu-ca 19:28-40)
12Qua ngày sau, có một đám dân đông đến đặng dự lễ, biết Đức Chúa Jêsus lên thành Giê-ru-sa-lem, 13bèn lấy những lá kè ra đón Ngài, và reo lên rằng: Hô-sa-na! Chúc phước cho Đấng nhân danh Chúa mà đến, là Vua của Y-sơ-ra-ên! 14Đức Chúa Jêsus gặp một con lừa con, bèn lên cỡi, y như lời chép rằng: 15Hỡi con gái thành Si-ôn, chớ sợ chi, nầy, Vua ngươi đến, cỡi trên lừa con của lừa cái. 16Môn-đồ trước vốn không hiểu điều đó; nhưng đến khi Đức Chúa Jêsus đã được vinh-hiển, mới nhớ lại những sự đó đã chép về Ngài, và người ta đã làm thành cho Ngài. 17Đoàn dân ở cùng Ngài, khi Ngài kêu La-xa-rơ ra khỏi mộ và khiến từ kẻ chết sống lại, đều làm chứng về Ngài. 18Ấy cũng tại điều đó mà đoàn dân đi đón Ngài, vì có nghe rằng Ngài đã làm phép lạ ấy. 19Nhân đó, người Pha-ri-si nói với nhau rằng: Các ngươi thấy mình chẳng làm nổi chi hết; kìa, cả thiên-hạ đều chạy theo người!
Mấy người Gờ-réc xin ra mắt Đức Chúa Jêsus. – Chúa phán về sự chết mình gần đến
20Vả, trong đám đã lên đặng thờ-lạy trong kỳ lễ, có mấy người Gờ-réc, 21đến tìm Phi-líp, là người ở thành Bết-sai-đa, thuộc xứ Ga-li-lê, mà xin rằng: Thưa chúa, chúng tôi muốn ra mắt Đức Chúa Jêsus. 22Phi-líp đi nói với Anh-rê; rồi Anh-rê với Phi-líp đến thưa cùng Đức Chúa Jêsus. 23Đức Chúa Jêsus bèn đáp rằng: Giờ đã đến, khi Con người sẽ được vinh-hiển. 24Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu hột giống lúa mì kia, chẳng chết sau khi gieo xuống đất, thì cứ ở một mình; nhưng nếu chết đi, thì kết quả được nhiều. 25Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất đi, ai ghét sự sống mình trong đời nầy thì sẽ giữ lại đến sự sống đời đời. 26Nếu ai hầu việc ta, thì phải theo ta, và ta ở đâu, thì kẻ hầu việc ta cũng sẽ ở đó; nếu ai hầu việc ta, thì Cha ta ắt tôn-quí người…
27Hiện nay tâm-thần ta bối-rối; ta sẽ nói gì?… Lạy Cha, xin cứu Con khỏi giờ nầy! Nhưng ấy cũng vì sự đó mà Con đến giờ nầy! 28Cha ơi, xin làm sáng danh Cha! Bấy giờ có tiếng từ trên trời phán xuống rằng: Ta đã làm sáng danh rồi, ta còn làm cho sáng danh nữa!
29Đoàn dân ở tại đó nghe tiếng, thì nói rằng ấy là tiếng sấm; có kẻ khác nói: Một vị thiên-sứ nào nói với Ngài. 30Đức Chúa Jêsus cất tiếng phán rằng: Ấy chẳng phải vì ta mà tiếng nầy vang ra, nhưng vì các ngươi. 31Hiện bây giờ, có sự phán-xét thế-gian nầy, và hiện nay vua-chúa của thế-gian nầy phải bị xua-đuổi. 32Còn ta, khi ta đã được treo lên khỏi đất, ta sẽ kéo mọi người đến cùng ta. 33Ngài phán vậy để chỉ mình phải chết cách nào. 34Đoàn dân thưa rằng: Chúng tôi có học trong luật-pháp rằng Đấng Christ còn đời đời, vậy sao thầy nói Con người phải bị treo lên? Con người đó là ai? 35Đức Chúa Jêsus bèn đáp rằng: Sự sáng còn ở giữa các ngươi ít lâu; hãy đi trong khi các ngươi còn có sự sáng, e rằng sự tối-tăm đến thình-lình cùng các ngươi chăng; kẻ đi trong nơi tối-tăm thì chẳng biết mình đi đâu. 36Các ngươi đương có sự sáng, hãy tin sự sáng, hầu cho trở nên con-cái của sự sáng.
Đức Chúa Jêsus phán như vậy, rồi đi, và ẩn mình cách xa họ.
Sự không tin của dân Giu-đa
37Vả, dẫu Ngài đã làm bấy nhiêu phép lạ trước mặt chúng, họ cũng không tin Ngài, 38để được ứng-nghiệm lời nầy của đấng tiên-tri Ê-sai:
Lạy Chúa, ai đã tin lời giảng chúng tôi,
Và cánh tay Chúa đã tỏ ra cho ai?
39Vả lại, chúng không thể tin, vì Ê-sai lại có nói rằng:
40Ngài đã khiến mắt họ mù, lòng họ cứng,
Hầu cho mắt chẳng thấy, lòng chẳng hiểu,
Không tự hối-cải,
Và ta chẳng chữa lành cho.
41Ê-sai nói điều đó, khi thấy sự vinh-hiển của Ngài và nói về Ngài. 42Nhưng, trong hàng quan-trưởng cũng có nhiều người tin Đức Chúa Jêsus; song vì cớ người Pha-ri-si, nên không xưng Ngài ra, sợ bị đuổi khỏi nhà hội chăng. 43Vì họ chuộng danh-vọng bởi người ta đến hơn là danh-vọng bởi Đức Chúa Trời đến.
44Tuy vậy, Đức Chúa Jêsus cất tiếng phán rằng: Ai tin ta, chẳng phải tin ta, nhưng tin Đấng đã sai ta đến. 45Còn ai thấy ta, là thấy Đấng đã sai ta đến. 46Ta là sự sáng đã đến thế-gian, để ai tin ta, chẳng ở nơi tối-tăm nữa. 47Lại nếu kẻ nào nghe lời ta mà không vâng-giữ, ấy chẳng phải ta xét-đoán kẻ đó; vì ta đến chẳng để xét-đoán thế-gian, nhưng để cứu-chuộc. 48Người nào bỏ ta ra và không nhận-lãnh lời ta, đã có kẻ xét-đoán rồi; lời ta đã rao-giảng, chính lời đó sẽ xét-đoán họ nơi ngày sau-cùng. 49Bởi ta chẳng nói theo ý riêng ta; nhưng Cha sai ta đến, đã truyền lịnh cho ta phải nói điều chi và phải nói thể nào. 50Ta biết mạng-lịnh Cha, ấy là sự sống đời đời. Vậy, những điều ta nói, thì nói theo như Cha ta đã dặn.
Amen. Amen.
Cảm ơn Chúa. Hôm nay chúng ta học cái bài học về Chúa Giê-xu. Bà Mari Ma-đơ-len là một người dám hy sinh cho Chúa Giê-xu. Và chúng ta thấy cái mặt thật của Judas Iscariot là như thế nào. Đức Chúa Giê-xu hỏi lại thì có bà Mari Ma-đơ-len và có ông La-xa-rơ (Lazarus) là cái người mà Chúa mới kêu sống lại. Thì lúc đó thì cả môn đồ đều hội họp lại thì mấy người môn đồ của Chúa rất là vui mừng nhưng có một người trong này, ông Giu-đa Ích-ca-ri-ốt. đoán xét như sau. Tại sao mà lấy cái chai dầu quý giá đó mà đập ra bỏ hết rồi bôi thoa dưới chân của Chúa rồi lấy cái tóc mà lau nữa để làm chi vậy? Tại sao không lấy cái chai dầu quý giá đó mà đem bán rồi cho cái người nghèo phải có ích lợi hơn không?
Chúa Giê-xu đọc được cái tâm hồn, cái tâm linh của cái người Judah Iscariot. Chúa nói vạch trần bộ mặt thật ông lên. Người nói vậy chẳng phải lo cho người nghèo đâu. Song vì người vốn là tay trộm cắp và giữ túi bạc, trộm lấy của người ta để ở trong. Chúa Giê-xu đã bày tỏ cho tất cả môn đồ nói rằng cái người này là tay trộm cắp rồi mà các môn đồ không có để ý. Chúa vạch trần cái bộ mặt thật của Judah Iscariot ngay lúc đó rồi. Đức Chúa Giê-xu đáp rằng hãy để mặc người, người đã để dành dầu thơm này cho ngày xông xác ta, và các ngươi thường có kẻ nghèo ở với mình, còn ta thì các ngươi không có ta luôn luôn đâu.
Chúa Giê-xu thấy rõ và biết rõ hết tất cả những hành động của từng người một xung quanh Ngài. Những người nào phản Ngài, Ngài đã biết hết. Chúng ta phải đề cao cảnh giác và biết những người nào, thành phần nào là bạn, thành phần nào là thù. Để chúng ta không có lấy làm lạ khi người bạn của chúng ta, người thân của chúng ta lại đâm sau lưng chúng ta, nói xấu chúng ta đủ điều. Chúng ta biết trước hết nhưng chúng ta không có giận họ và phải cầu nguyện cho họ, cầu thay cho họ vì họ đã đi con đường rất là nguy hiểm cho tâm linh của họ.
Chúa Giê-xu mới phán rằng nếu một hột lúa mì mà không chết sau khi gieo xuống đất thì cứ ở một mình. Nhưng nếu chết đi thì kết quả được nhiều. Đó là Ngài nói về phần tâm linh của chúng ta. Chúng ta phải chết đi, xác thịt này phải chết đi. Rồi nó mới sanh ra một cái cây và kết quả được nhiều. Cái hột giống mà chúng ta đi gieo mà nó cứ nằm ì đó hoài, nó không lên một cái cây nào nữa thì trước sau nó cũng bị mục nát và nó không có ích lợi gì cho công việc của Chúa chúng ta.
Chúng ta là những người mà Chúa gieo chúng ta, Thánh Linh gieo vào lòng của chúng ta. Để rồi chúng ta sẽ chết đi cái xác thịt này, để cái tâm linh của chúng ta nó nở ra và nó ra cái cây, nó ra hột giống, nó đem lại ích lợi cho công việc nhà Chúa. Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất đi, ai ghét sự sống mình trong đời này thì sẽ giữ lại đến sự sống đời đời.
Các bạn nhìn thêm Chúa nói rằng ai ghét sự sống mình trong đời này thì sẽ giữ lại đến sự sống đời đời. Có nhiều người yêu tất cả những cái gì thuộc về mình, yêu sắc đẹp, yêu đồ đạc trong thế gian này, họ yêu đến mức mà họ bỏ hết tiền bạc để mà mua những cái thứ đó, những cái thứ nay còn mai mất. Chúng ta là những người phải biết vâng lời Chúa, chúng ta không yêu tất cả những cái gì thuộc về thế gian mà chúng ta chăm sóc cái linh hồn của chúng ta. Chúng ta kiêng ăn cầu nguyện để tìm kiếm mặt Chúa thì chúng ta sẽ có sự sống đời đời ở trên nước thiên đàng. Ngay tại trần gian này chúng ta sẽ hưởng được sự sống đời đời và những cái sự phước hạnh mà Chúa lại đem lại cho chúng ta. Không phải là đời sau nhưng mà ngay cả trên trần gian này chúng ta cũng được phước của Chúa đổ ra.
Vì Chúa đã nói: ai hầu việc ta thì theo ta, và ta ở đâu thì kẻ hầu việc ta cũng sẽ ở đó. Và nếu ai hầu việc ta thì Cha ta ắt tôn quý người. Chúng ta đi đến đâu thì có Thánh Linh của Chúa đi theo chúng ta tới đó và Ngài sẽ làm cho sáng danh của Ngài. Ngài muốn cho chúng ta là phản ánh được tình yêu của Đức Chúa Trời. Chúng ta không còn ích kỷ xấu xa như những người thế gian nữa. Mà chúng ta trở nên một đồ vật quý giá, công cụ quý giá ở trước mặt Ngài. Thì Đức Chúa Trời đang tôn quý chúng ta đó.
Chúng ta biết là chúng ta đi theo Chúa bao nhiêu năm mà chúng ta sống trong khổ sở, hoạn nạn, thiếu thốn là chúng ta chưa có làm sáng danh của Chúa. Phải qua một cuộc huấn luyện rất ngắn hay dài tùy theo đức tin của các bạn. Nếu các bạn không có dọn sạch lòng thì đời sống đi trong đồng vắng đó kéo dài, kéo dài, kéo dài. Đáng lẽ ra đi 40 ngày mà phải đi 40 năm mà làm xấu hổ danh của Chúa. Đó là vì chúng ta chưa có dọn sạch lòng, chúng ta còn cái bông trái xác thịt hoài thì sự phước hạnh nó chưa có đến được với chúng ta. Mà có thể là chúng ta sẽ mất trọn phần ân điển của Chúa vì chúng ta còn con mắt, còn nhìn theo tiền bạc, nhìn theo thế gian, nhìn theo những cái gì của thế gian. Thế gian nó thuộc về quỷ và nó gian như thế. Xung quanh chúng ta toàn là những người gian ác. Không có tìm được một cái người nào mà tốt.
Chúa muốn chúng ta là cái ngọn đèn sáng. Thì Ngài muốn chúng ta phải làm sáng danh Chúa để ngọn đèn xung quanh nhìn thấy chúng ta mà nhìn thấy Chúa. Chúa Giê-xu đã được Cha làm sáng danh thế nào thì ngày hôm nay Đức Chúa Trời cũng làm sáng danh chúng ta là trong dòng huyết của Chúa Giê-xu, chúng ta sẽ còn được sáng danh mãi. Để mọi người nhìn thấy mà ngợi khen Đức Chúa Trời của chúng ta.
Hiện nay, Chúa nói: hiện nay, hiện bây giờ có sự phán xét thế gian này. Vua chúa của thế gian này sẽ phải bị xua đuổi. Ngày hôm nay là đúng thời điểm mà Chúa nói: hiện nay. Hiện nay là hơn 2.000 năm về trước mà ngày nay chúng ta đang thấy sự các vua chúa của thế gian đang bị xua đuổi rồi, các bạn thấy chưa. Xin Chúa thương xót cho mỗi người chúng ta nhìn thấy rằng hiện nay là thời kỳ của các vua chúa của thế gian đang bị xua đuổi. Họ là những người gian ác thì họ sẽ bị Chúa hạ xuống để Chúa đưa lên cao những người con cái của Chúa. Chúa muốn làm sáng danh những con cái thật của Chúa.
Chúng ta có phải là người thật hay là người đi hàng hai, hay là người giả hình, hay người Pha-ri-si? Chúng ta dọn sạch lòng đi để rồi chúng ta không còn hai lòng nữa. Tất cả những người nào mà không ngồi xuống kiêng ăn cầu nguyện dọn sạch lòng thì vẫn còn sống hai lòng. Vì chúng ta đang sống trong thời kỳ của quỷ Sa-tan. Nó làm cho mọi người đều chi phối, đầu óc không có chú tâm về Chúa được. Chúng ta ngồi xuống là cái đầu óc của chúng ta nó kéo đi bên này, kéo qua bên kia. Nó mở TV, mở tin tức lên là nó kéo chúng ta lo sợ bị hoạn nạn bão tố, rồi tiền không có, rồi nghèo túng, rồi thiếu ăn, rồi sợ không có gạo ăn, rồi sợ đồ ăn dơ bẩn, đồ ăn ăn vào đầu độc bị chết. Tất cả những cái gì mà chúng ta sống ngày hôm nay nó làm cho chúng ta lo ra và chi phối đủ điều. Cái đầu không có ngồi yên được, không có thể nào mà chú tâm mà nghe lời của Chúa dạy cho chúng ta được. Chúng ta phải cắt hết tất cả, buông bỏ hết tất cả và cắt hết tất cả những cái gì lo lắng buồn phiền. Chúng ta kể rằng chúng ta đã chết rồi. Xác thịt của chúng ta không có cho nó sống lại. Cứ để cho nó chết đi trong Chúa để mà hột giống được đâm cái mầm lên, để ra một cái cây. Cái cây này là cây của tâm linh của chúng ta, cây của Thánh Linh. Làm được những việc của Thánh Linh và chúng ta không phải sống cho chúng ta nữa mà chúng ta sống cho Chúa. Chúa Giê-xu nói: xung quanh chúng ta họ chọn, họ chuộng danh vọng bởi người ta hơn là danh vọng bởi Đức Chúa Trời. Chúng ta phải làm ngược lại với những người thế gian là chúng ta chuộng danh vọng bởi Đức Chúa Trời. Đừng để chúng ta chuộng danh vọng bởi loài người, xác thịt của chúng ta nữa vì xác thịt của chúng ta đã chết rồi và ngày hôm nay chúng ta sống là làm vinh hiển danh của Đức Chúa Trời.
Thánh Linh của Chúa sẽ nhắc nhở chúng ta đừng lo sợ là chúng ta không làm được. Xin dâng mạng sống của chúng ta cho Thánh Linh của Ngài. Thánh Linh ơi, con làm gì sai, xin Thánh Linh nhắc cho con biết. Và chúng ta phải lắng nghe tiếng Chúa và chúng ta nghe được. Ai tin ta chẳng phải tin ta, nhưng tin Đấng đã sai ta đến. Ai thấy ta ấy là thấy Đấng đã sai ta đến. Ta là sự sáng đến thế gian để ai tin ta chẳng ở nơi tối tăm nữa. Mà nếu kẻ nào nghe lời ta mà không vâng giữ, ấy là chẳng phải ta xét đoán kẻ đó. Vì ta đến chẳng để xét đoán thế gian, nhưng để cứu chuộc.
Các bạn thấy chưa? Chúng ta phải nghe và vâng giữ lời của Ngài. Có bao nhiêu người theo đạo Chúa và họ đi theo thế gian, nửa đời nửa đạo. Họ không có vâng giữ điều luật của Chúa và họ không có Thánh Linh của Chúa. Thì họ không thể nào sống được một đời sống thánh sạch. Tin nhưng mà phải vâng giữ lời của Đức Chúa Trời. Lời của Ngài là lời hằng sống và đem sự sáng lại cho khuôn mặt của chúng ta. Nếu chúng ta nhìn chúng ta mà khuôn mặt của chúng ta thấy đen òm, không có sự sáng, có nghĩa là ở trong tâm linh của chúng ta cái đèn đã tắt. Thánh Linh đã tắt cây đèn Thánh Linh ở trong tâm linh của chúng ta rồi. Vì tội lỗi nó đem lại sự tối tăm trong tâm linh của chúng ta.
Nếu chúng ta nhìn thấy tội lỗi của chúng ta, Thánh Linh cáo trách thì chúng ta phải biết ăn năn ngay. Mỗi người có cái tội khác nhau, không người nào giống người nào. Mỗi người có Thánh Linh cáo trách thì chúng ta biết chúng ta làm sai điều gì. Tại vì chúng ta bị con quỷ nó đâm cho con mắt đui mù, không nhìn thấy tội của mình nữa. Còn biện luận với những người thấy rõ công việc chúng ta làm sai như là ban ngày. Người ta đến và người ta nói với chúng ta, và chúng ta cũng vẫn không chịu tin. Huống chi là Thánh Linh. Thánh Linh nói nhỏ nhẹ, chúng ta không nghe thì Chúa mới khiến những người xung quanh chúng ta đến nói với chúng ta.
Đó là cái lần thứ nhất: Thánh Linh cáo trách. Thứ hai là người xung quanh chúng ta đến nói với chúng ta. Mà chúng ta vẫn cãi lại với họ, không chịu nghe, là lương tâm của chúng ta đã bị chai lì rồi.
Thì Thánh Linh sẽ đi ra khỏi tấm lòng của chúng ta, vì Ngài là Thánh, không ở nơi dơ bẩn. Nhưng Ngài phải sống ở trong nơi Thánh sạch, gọi là Thánh Linh. Và chúng ta là Thánh đồ thì chúng ta phải thánh trong mọi cách ăn nết ở của chúng ta. Những người thánh là những người có tội, biết ăn năn. Không một người trên thế gian này gọi là thánh được, vì tất cả mọi người đều có tội. Đừng có nói rằng chúng ta là người vô tội. Đừng có khoe rằng chúng ta là thánh. Chỉ có Đức Thánh Linh ấn chứng rằng chúng ta là thánh mà thôi. Chúng ta không bao giờ mở miệng mà khoe rằng chúng ta là những người thánh được. Thánh là Thánh Linh ấn chứng với chúng ta là người thánh, và Ngài ban phước cho chúng ta. Ngài là Đấng mà nói với Đức Chúa Cha rằng chúng ta là một người thánh. Đó là chúng ta không bị Chúa đoán xét nữa. Kẻ nào mà nghe lời ta mà không vâng giữ thì kẻ đó chẳng phải ta đoán xét. Mà ta đến chẳng để đoán xét thế gian nhưng để cứu chuộc.
Chúa đến để cứu chuộc chúng ta ra khỏi tội lỗi, cho biết chúng ta là con người rất là yếu đuối. Xác thịt của chúng ta yếu đuối lắm, nó không có cái gì mà kéo lại chúng ta để chúng ta được làm công việc thánh sạch. Vì cớ đó, chúng ta phải cần Thánh Linh cáo trách chúng ta để chúng ta biết ăn năn. Ngày kia chúng ta không bị đoán xét trước mặt Đức Chúa Trời và chúng ta được hưởng nước thiên đàng.
Cha sai ta đến để truyền lệnh cho ta phải nói điều chi và phải nói thế nào. Ta biết mạng lệnh Cha ấy là sự sống đời đời. Vậy những điều ta nói thì ta nói theo như Cha ta đã dặn. Các bạn thấy chưa? Chúa Giê-xu không mở miệng nói những cái lời xác thịt của Ngài. Chúa Giê-xu nói rằng: Cha biểu cái gì thì Chúa Giê-xu nói lại cái đó. Những người nào mà đoán xét Chúa Giê-xu thì đoán xét Cha của Chúa Giê-xu.
Chúng ta có một Cha ở trên thiên đàng là Đức Chúa Trời hằng sống. Chúng ta đến với Đức Chúa Cha, chúng ta phải thờ lạy Đức Chúa Cha. Chúng ta phải tin rằng Đức Chúa Cha là Đấng ban sự giàu có cho chúng ta. Sự giàu có và sự sống đời đời là đến từ Đức Chúa Cha, chứ không phải là Đức Chúa Giê-xu. Chúng ta phải tôn thờ Ba Ngôi Đức Chúa Trời hằng sống: là Đức Chúa Cha là Đấng Tạo Hóa tạo dựng chúng ta.
Chúng ta ăn năn tội lỗi của chúng ta qua huyết của Chúa Giê-xu cứu chuộc chúng ta ra khỏi cái tội lỗi mà nó đè nặng chúng ta và dòng họ của chúng ta bao nhiêu năm về trước. Tất cả mọi người trên thế gian, không có một người nào thoát khỏi vì chúng ta là con cháu của A-đam và Ê-va, đã bị đuổi ra khỏi vườn, và chúng ta mang cái ách chung với A-đam và Ê-va. Tổ tông của chúng ta cũng đã phạm tội và thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.
Mỗi người chúng ta phải đặt lòng tin nơi Chúa Giê-xu và qua dòng huyết Chúa Giê-xu, chúng ta được chuộc tội và trở nên trong sạch. Trở về như A-đam chưa phạm tội để được vào vườn Ê-đen mà hưởng cái sự sống sung túc của vườn Ê-đen. Chúng ta phải trở về vườn Ê-đen, trở về qua dòng huyết của Chúa Giê-xu để được tha tội và được nhận lãnh Thánh Linh của Đức Chúa Trời.
Thánh Linh là Thánh. Ngài ngự trong lòng chúng ta. Ngài sẽ gìn giữ chúng ta cho đến khi ngày chúng ta gặp được Cha của chúng ta trên nước thiên đàng. Nếu không phải có Thánh Linh gìn giữ chúng ta thì chúng ta là con heo được rửa sạch rồi cũng trở về lăn vào vũng bùn. Cho nên chương trình của Đức Chúa Trời quá tuyệt vời. Ngài khiến rằng phải có Thánh Linh gìn giữ mỗi người, mỗi tâm hồn của con người theo Chúa Giê-xu, để mà giữ vững lòng tin cho đến ngày gặp được Đức Chúa Cha trên nước thiên đàng.
Không bởi Thánh Linh gìn giữ chúng ta thì không có một ai mà gìn giữ được sự trong sạch. Đó là một cái chương trình tuyệt vời của Đấng Tạo Hóa. Đấng Tạo hóa có 3 ngôi Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh. Hiệp một là ba ngôi lại mới gìn giữ được chúng ta trọn vẹn cho đến ngày chúng ta gặp được Cha chúng ta trên nước thiên đàng.
Có một số tôn giáo của quỷ Sa-tan, nó đưa ra, nó phá hoại cái công việc của Đức Chúa Trời. Nó biểu chúng ta phải tôn thờ một Đức Chúa Trời mà thôi, hoặc nó biểu chúng ta phải tôn thờ Đức Chúa Giê-xu mà thôi, hay là chúng ta tôn thờ Đức Thánh Linh mà thôi. Tất cả đó đều là nó làm cho chúng ta không biết con đường nào để đi. Đọc Kinh Thánh mà cắt đứt chỗ này, cắt đứt chỗ kia, cắt đứt chỗ nọ. Không biết cái đường nào để mà đi cho đúng đường, để tìm mà được cứu rỗi linh hồn của mình là không phải dễ các bạn ơi.
Vì có con quỷ Sa-tan, nó xuống thế gian, nó phá hoại công việc của Đức Chúa Trời. Nó đặt ra rất là nhiều tôn giáo. Nó nói :”Tôn giáo nào cũng dẫn đi đến thiên đàng.” Nó gạt người ta. Rồi nó lại thêm bà Ma-ri để rồi mọi người đều đi đến người mẹ theo cái luật của loài người. Đến người mẹ. Người mẹ có quyền nói chuyện với đứa con và sai đứa con làm. Vậy thì mình đến người mẹ tốt hơn. Mình không có đến thẳng với đứa con. Mình đến với người mẹ. Người mẹ nào cũng có uy quyền đối với con, và người mẹ sai con làm gì thì con làm cái đó. Đó ra những cái đạo luật lạ lùng.
Nếu ai không đọc Kinh Thánh thì không biết và không hiểu gì hết. Xin Chúa thương xót cho chúng ta, cho chúng ta biết đi đúng con đường. Chỉ có một con đường duy nhất là đến với Đức Chúa Trời của mình là qua dòng huyết của Chúa Giê-xu, và nhận lãnh Thánh Linh. Đó là cái lẽ đạo Ba Ngôi. Không, Kinh Thánh không có nói, nhưng mà Thánh Linh của Chúa bày tỏ cho chúng ta biết là con đường của Đức Chúa Trời. Trong Kinh Thánh từ buổi sáng thế Ngài nói rằng Chúng ta sẽ đến thế gian để làm công việc của Chúa, gọi là chúng ta — có nghĩa là Ba Ngôi Đức Chúa Trời: Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh.
Từ buổi sáng thế, Ba Ngôi đã có rồi. Ngài không có nói như vậy, nhưng mà tất cả những cái sự bày tỏ của Đức Chúa Cha, sự Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh — tất cả những sự bày tỏ trong Kinh Thánh là nói về Ba Ngôi của Chúa.
Chúng ta mất một ngôi là chúng ta làm buồn lòng Chúa. Nếu chúng ta tin Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con mà chúng ta không tin Đức Thánh Linh thì là chúng ta đi sai. Nếu chúng ta đi theo Thánh Linh và đi theo Chúa Giê-xu mà chúng ta bỏ Đức Chúa Cha thì chúng ta cũng đi sai. Chúng ta đi lạc đường. Có nhiều cái đạo nó thờ hai ngôi, nhiều đạo nó thờ một ngôi, nhưng có một số đạo nó thờ hai ngôi: Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và bỏ Thánh Linh ra. Hoặc Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và bỏ Đức Chúa Cha ra. Rồi nó lại thêm bốn ngôi là Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con, Đức Thánh Linh và mẹ Ma-ri, rồi thêm các thánh nữa. Tất cả những cái tôn giáo đều đi sai.
Nếu chúng ta theo một cái đạo nào mà có Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh mà không ăn năn tội lỗi của mình và không nhận lãnh Thánh Linh vào lòng của mình thì cũng đi sai đường. Chúng ta không theo đạo giáo. Chúng ta không theo tôn giáo, nhưng chúng ta có được một cái kinh nghiệm sống động của chúng ta với Ba Ngôi Đức Chúa Trời Hằng Sống. Mà chúng ta nhận lãnh Thánh Linh để được sự đổi mới của tâm hồn và được sự tái sanh. Một cái sự sống động trong lòng của chúng ta — đó là một cái sự tái sanh. Ngày kia chúng ta mới được nhận lãnh nước Đức Chúa Trời. Chúng ta mới được hưởng nước thiên đàng.
“Nếu các ngươi không sanh lại thì không thể thấy được nước Đức Chúa Trời.” Đó là cái đạo của Chúa thật sự — là cái Tin Lành được tái sanh. Tái sanh là nhận lãnh Thánh Linh của Chúa ở trong lòng.
Rất là nhiều lẽ đạo các bạn ơi. Ngày xưa tôi cũng rất là không biết đạo nào mà theo. Cứ nghe, nghe, nghe ngóng, nghe ngóng, nghe hoài, rồi nó vào đầu rồi nó cũng đi mất tiêu. Không biết cái nào đúng, cái nào sai. Rồi Chúa Giê-xu mới kéo tôi để cho gặp được Chúa, và Ngài chỉ cho tôi một con đường duy nhất. Là một cái lẽ đạo: mở lòng ra với Thánh Linh trong ăn năn tội lỗi, dọn sạch lòng và đến để gặp Thánh Linh để được hưởng sự “tái sanh” đó là tôi gọi là một cái “Tin Lành được tái sanh.” Cái tin tức tốt lành, chứ không phải là một cái lẽ đạo, là một cái đạo Tin Lành. Cái tin tức tốt lành là phải nhận lãnh Thánh Linh của Chúa và có Ba Ngôi Đức Chúa Trời hiệp một lại để giúp đỡ chúng ta nhận lãnh được một cái sự đổi mới của tâm hồn. Để rồi, ngày kia chúng ta sẽ gặp được Chúa trên nước thiên đàng. Đó là một cái lẽ thật, một cái con đường duy nhất, một cái sự lạ lùng — biến đổi một con người xấu xa trở nên một con người thật lòng, thánh sạch, và gọi là Thánh đồ.
Khi chúng ta là Thánh đồ thì có Thánh Linh luôn luôn bảo vệ chúng ta. Và thiên sứ của Đức Giê-hô-va đi với chúng ta. Chúng ta đi tới đâu, Ngài luôn luôn theo bảo vệ chúng ta. Và thiên sứ của Đức Chúa Trời theo chúng ta, đi tới đâu thì Ngài đi theo đó, và Ngài làm vinh hiển danh của Ngài qua chúng ta. Để chúng ta đi đến đâu là con quỷ nó sẽ chạy trốn khỏi chúng ta, và người bệnh được chữa lành, quỷ bị đuổi ra khỏi người bệnh. Chúng ta làm được những gì Chúa Giê-xu làm.
Đây là một cái chương trình tuyệt vời của Đức Chúa Giê-xu đến thế gian để cứu chuộc mọi người ra khỏi tội lỗi, và đến với Đức Chúa Cha.
Các bạn đi nghe lại để hiểu rõ cái lẽ đạo của Chúa rất là tuyệt vời. Nó là một cái sự bứt phá mà Chúa Giê-xu đã bày tỏ cho tôi. Và Ngài nói với tôi là phải đi rao truyền một cái lẽ đạo “Tin Lành được tái sanh.” Đó là một cái sự bứt phá trong cái giáo hội Tin Lành của chúng ta, mà bao nhiêu người họ chưa có nghe đến.
Trong cái nhà thờ chưa có mục sư nào mà nói về cái lẽ đạo này. Họ học thần học bên này, học thần học bên kia, học đủ thứ thần học. Nhưng cái lẽ đạo chính là còn che giấu bởi con quỷ Sa-tan.
Ngày hôm nay, Chúa bày tỏ cho tôi phải nói ra một cái sự bứt phá trong tôn giáo. Là chúng ta không theo đạo giáo, không theo tôn giáo, nhưng chúng ta đi theo Chúa. Ba Ngôi của Đức Chúa Trời hiệp lại để tẩy uế chúng ta và biến đổi chúng ta thành những con người mới mẻ. Phải đi rao truyền cái tin tức tốt lành của Đức Chúa Trời cho tất cả mọi người.
Tôi xin kết thúc tại đây.
Trong danh Đức Chúa Giê-xu, con cảm ơn Cha vì ngày hôm nay Ngài mở cho chúng con một con đường mới, một cái sự bứt phá để mọi người chúng con nghe và làm theo. Biết vâng lời Chúa để rồi chúng con sẽ được đi, một cách đúng theo lẽ đạo thật của Ngài còn kín giấu bao nhiêu năm nay — hai ngàn năm nay. Xin Cha thương xót, và chúng con sẽ đi rao truyền một cái lẽ thật sự thật. Và cho nhiều người được cứu rỗi, thiên đàng sẽ được mở rộng ra và địa ngục sẽ bị teo lại.
Trong danh Đức Chúa Giê-xu, con công bố rằng cái lẽ đạo của Chúa về tự dọn sạch lòng sẽ được tung ra khắp trên thế gian. Mọi người sẽ nghe đến, và Ngài sẽ chấp nhận, và họ sẽ được đổi mới tâm linh như chúng con. Chúng con là một nhóm nhỏ người, nhưng chúng con được nhận lãnh được sự bứt phá đến từ Thánh Linh của Ngài. Cho chúng con tung ra cho thế gian biết rằng cái lẽ đạo thật của Chúa không phải là tôn giáo và đạo giáo. Cho chúng con biết vâng giữ lời Chúa. Ngày kia chúng con sẽ gặp nhau trên nước thiên đàng. Triệu triệu triệu linh hồn sẽ được cứu rỗi. Con cảm tạ ơn Cha. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ con cầu xin. Amen.
