
BẠN CÓ BIẾT KHÔNG?
BÀI SỐ 79-SỰ KIÊU NGẠO LÀ NHƯ THẾ NÀO?
Châm Ngôn 16:18: “Sự kiêu-ngạo đi trước, sự bại-hoại theo sau, Và tánh tự-cao đi trước sự sa-ngã.”
Hôm nay Chúa muốn tôi biên lên ít lời nói về sự kiêu ngạo của loài người. Bản tánh kiêu ngạo của chúng ta được truyền đạt từ đời Adam và Eva, vì họ đã phạm tội với Chúa Cha không nghe lời Ngài mà ăn trái cấm để có sự khôn ngoan như Chúa. Chúa có phán dặn họ trong Sáng thế ký 2:17: “Một khi ngươi ăn chắc sẽ chết.” Chết linh hồn mình chứ không phải chết thể xác. Họ tưỡng rằng họ có sự khôn ngoan hơn Cha mình và nghe lời xúi giục của ma quỉ, phản nghịch lại Chúa Cha và trở thành nô lệ cho bãn tánh xác thịt mình mà phạm nhiều thứ tội lổi trong đó có tội kiêu ngạo là tội mà họ khó gìn giử nhất trong các tội phạm vì chính mình họ không cãm nhận được là họ đang kiêu ngạo. Vì mổi khi một người phạm tội kiêu ngạo họ không bao giờ chấp nhận mình là người kiêu ngạo. Chỉ có khi nào họ bị té ngã quỵ xuống tới nấc thang cuối của cuộc đời họ vì vấn đề tài chánh, hay là vì bệnh tật hoành hành đau đớn trong thân thể mà bác sỉ bó tay thì may ra họ mới cãm nhận và biết rằng mình đang bị cái tôi kiêu ngạo đánh té ngã nên mới nhớ lại người Cha tâm linh mình mà ăn năn và khước từ tội kiêu ngạo, hạ mình xuống kêu cầu ơn thương xót từ Cha mình, lấy hết can đãm đứng dậy mà trở về nhà Cha như trong câu chuyện người con hoang đàng trong Kinh Thánh (Luca 15:11-32) mà thôi. Dưới đây tôi xin nêu ra những cạm bẩy của tà linh đưa ra bản tánh kiêu ngạo để các bạn biết được mà tránh né chúng nó trước khi bị xụp vào bẩy nầy.
1- Người kiêu Ngạo là người không có tình yêu thương, hay nóng tánh, đoán xét, nói hành, và hay giận hờn, không tôn trọng người khác.
Một khi bạn nhìn một người nào đó đi đứng nói năng có vẽ hiên ngang, tự tin, không phải là họ đang kiêu ngạo. Hãy nhìn kỹ người đó có tôn trọng người khác hay không? Người đó có tình yêu thương như Chúa Jesus yêu thương hay không? Người đó không có dùng miệng lưỡi của họ mà đoán xét người khác hay không? Người đó có chấp nhận lổi của họ và nói lên những lời xin lỗi thật sự nếu họ có lổi với người khác hay không? Nếu bạn trã lời có trên những câu hỏi nầy thì người đó không phải là người kiêu ngạo.
Nếu bạn có đầu óc khôn ngoan của Chúa ban cho, bạn hãy nhận xét, và nhận diện chính mình hay những người kiêu ngạo đang sống chung quanh mình.
a- Nếu chính là bạn đang kiêu ngạo, bạn hãy mau mau hạ mình xuống trước mặt Chúa, ăn năn tội lổi của mình, khước từ tội lổi, đuổi tà linh kiêu ngạo trong danh Chúa Jesus với uy quyền Chúa ban cho mổi người chúng ta thì tà linh kiêu ngạo sẽ đi ra khỏi bạn ngay.
b- Nếu họ là những người đang sống chung quanh bạn đang kiêu ngạo như thế, bạn hãy kéo người đó ra riêng để giúp đỡ khuyên lơn họ. Nếu họ là tín đồ đấng Christ thì họ là những người đang sống giống như người pharisi mà trong Kinh Thánh Chúa có nói đến. Họ đang sống nữa đời, nữa đạo, làm xấu hổ danh Chúa. Bạn hãy khuyên lơn họ. Khuyên lơn khác với xét đoán. Nếu bạn nói về những điều sai của ai với tinh thần giận dữ, tức giận là bạn vướng vào bẩy đoán xét ngay. Nhưng nếu bạn nói với tấm lòng yêu thương không buồn giận họ thì bạn không đoán xét người đó.
Mathio 18:15-17: “ Nếu anh em ngươi phạm tội cùng ngươi, thì hãy trách người khi chỉ có ngươi với một mình người; như người nghe lời, thì ngươi được anh em lại. 16Ví bằng không nghe, hãy mời một hai người đi với ngươi, hầu cứ lời hai ba người làm chứng mà mọi việc được chắc-chắn. 17Nếu người không chịu nghe các người đó, thì hãy cáo cùng Hội-thánh, lại nếu người không chịu nghe Hội-thánh, thì hãy coi người như kẻ ngoại và kẻ thâu thuế vậy. Bạn hãy xa lánh họ nhưng không nên nói xấu sau lưng họ với một người nào khác, vì làm như thế bạn phạm thêm một lượt ba tội: Xét đoán, nói hành, và kiêu ngạo. Vì nếu chúng ta sống gần họ và vẩn làm bạn với họ như xưa, không sớm thì muộn chúng ta cũng sẽ trở nên giống như họ mà thôi. Tục ngử có câu:” Gần mực thì đen gần đèn thì sáng.” Ảnh hưỡng của ma quỉ, của thế gian rất mạnh mẽ trên đời sống của chúng ta. Ma quỉ sẽ xúi giục họ đoán xét chúng ta, nói xấu chúng ta làm cho chúng ta bị bắt buột buồn giận họ, nói hành sau lưng họ và chúng ta sẽ trở nên giống như họ một ngày rất gần. Mặc dù chúng ta không kết bạn thân với họ nhưng chúng ta không ghét họ mà ngược lại chúng ta phải cầu nguyện cho họ như trong câu Kinh Thánh nầy: 1Phiero 3:9:” Đừng lấy ác trả ác, cũng đừng lấy rủa-sả trả rủa-sả; trái lại, phải chúc phước, ấy vì điều đó mà anh em được gọi để hưởng phước lành.”
2- Người kiêu ngạo là tự tôn mình lên cao hơn người khác. Nhứt là khi một người có học thức cao thường dể bị rơi vào tánh kiêu ngạo nầy. Vì mổi khi họ sống gần những người không có học vấn, họ thường bị thiếu kiên nhẫn và khinh dể, không tôn trọng những người kém thông minh và thiếu hiểu biết như mình. Ma quỉ thường cám dổ và đánh ngã những người được Chúa ban phước nhiều, vì Ngài có ban cho họ có tài chánh, học cao, làm lương cao, có đời sống khá giả. Đáng lý ra họ phải thầm cám ơn Chúa vì Ngài có ưu đãi họ hơn những người khác, họ phải yêu thương và tôn trọng những người kém may mắn hơn mình. Nhưng phần đông họ làm ngược lại với những ý nghỉ tự tôn mình lên và khinh khi những người kém học thức và nghèo khổ hơn mình. Chính vì điểm nầy mà nếu họ không đề cao cãnh giác mà lên mình kiêu ngạo, họ sẽ bị ngã gục trên chiến trường, thua cuộc chiến ngay với ma quỉ và thất bại nặng nề sau khi thành công trong một thời gian rất ngắn.
3- Người kiêu ngạo là đạp người khác hạy hạ bệ người khác xuống mực thấp hơn mình. Chúng ta thường thấy trong sự kỳ thị chũng tộc. Trong lời nói của chúng ta khinh khi những người khác chũng tộc hơn mình. Dù cho người đó có là kẽ thù của mình đi chăng nữa mình cũng không có quyền nào của Chúa cho phép mình khinh thường ai hết. Chúa dạy trong Kinh Thánh : “Mathio 5:44 Hãy yêu kẻ thù nghịch mình và cầu thay cho kẻ bắt bớ các ngươi.” Thật nguy hiểm vô cùng cho con cái Chúa thường vấp vào bẩy nầy của ma quỉ mà không hay biết. CHúa dạy chúng ta cũng phải tôn trọng những người ăn mặc rách rưới nghèo khổ, vô gia cư ngoài đường phố hay trong nhà thờ. Như trong Kinh Thánh : “ Gia Cơ 2:1Hỡi anh em, anh em đã tin đến Đức Chúa Jêsus-Christ, là Chúa vinh-hiển chúng ta, thì chớ có tây-vị người nào. 2Giả-sử có người đeo nhẫn vàng, mặc áo đẹp, vào nơi hội anh em, lại có người nghèo, quần-áo rách-rưới, cũng vào nữa; 3nếu anh em ngó kẻ mặc áo đẹp, mà nói rằng: Mời ngồi đây, là chỗ tử-tế; lại nói với người nghèo rằng: Hãy đứng đó, hoặc ngồi dưới bệ chân ta, 4thế có phải anh em tự mình phân-biệt ra và lấy ý xấu mà xét-đoán không? 5Hỡi anh em rất yêu-dấu, hãy nghe nầy: Đức Chúa Trời há chẳng lựa kẻ nghèo theo đời nầy đặng làm cho trở nên giàu trong đức-tin, và kế-tự nước Ngài đã hứa cho kẻ kính-mến Ngài hay sao? “
Cám ơn Chúa chỉ dạy tôi bấy nhiêu điều về sự kiêu ngạo. Nếu bạn nào đọc bài nầy và cãm nhận được có sự học hỏi tốt và làm theo thì là những điều rất khích lệ cho tôi viết thêm nhiều bài kế tiếp. Con đường nầy tôi đã đi qua và học bài học xong rồi nên viết xuống để giúp đọc giả nên tránh đi vào con đường đầy thất bại nầy nhé. Chúa có phán dặn:” Mathio 5:5: Phước cho những kẻ nhu-mì, khiêm nhường vì sẽ hưởng được đất!” Và trong Châm Ngôn 16:5: “Phàm ai có lòng kiêu-ngạo lấy làm gớm-ghiếc cho Đức Giê-hô-va; Quả thật nó sẽ chẳng được khỏi bị phạt.” Amen!
(Viết bởi sự mặc khải của Chúa Cha, sự soi dẩn của Chúa Thánh Linh trong danh Chúa Jesus)