
https://www.mediafire.com/file/i5hdr4toukriz30/1_C%25C3%2594_RIN_T%25C3%2594_4.mp3/file
1 CÔ-RIN-TÔ 7: VIỆC CƯỚI GẢ, BỔN PHẬN VỢ CHỒNG TRONG CHÚA
III. Đáp các câu hỏi của người Cô-rinh-tô, về luân-lý và tôn-giáo đời người
(Từ đoạn 7 đến 11:1)
Về sự cưới gả
1Luận đến các điều hỏi trong thơ anh em, tôi tưởng rằng đàn-ông không đụng đến đàn-bà là hay hơn. 2Song, cho được tránh khỏi mọi sự dâm-dục, thì mỗi người đàn-ông phải có vợ, mỗi người đàn-bà phải có chồng. 3Chồng phải làm hết bổn-phận đối với vợ, và vợ đối với chồng cũng vậy. 4Vợ không có quyền tự-chủ về thân mình, bèn là chồng; chồng cũng vậy, không có quyền tự-chủ về thân mình, bèn là vợ. 5Đừng từ-chối nhau, trừ ra khi hai bên ưng-thuận tạm-thời, để chuyên việc cầu nguyện; rồi trở lại hiệp cùng nhau, kẻo quỉ Sa-tan thừa khi anh em không thìn mình mà cám-dỗ chăng. 6Ấy đó là sự tôi thuận cho phép, chớ chẳng phải sự tôi truyền-biểu. 7Tôi muốn mọi người đều được giống như tôi; song mỗi người đã được ban riêng cho mình bởi Đức Chúa Trời, người nầy thể nầy, kẻ kia thể khác. 8Vậy, tôi nói với những kẻ chưa cưới gả, và kẻ góa-bụa rằng ở được như tôi thì hơn. 9Song nếu họ chẳng thìn mình được, thì hãy cưới gả; vì thà cưới gả còn hơn để cho lửa tình un-đốt.
Về đạo vợ chồng. – Tín-đồ của Đấng Christ trong các đấng-bậc xã-hội
10Về những kẻ đã cưới gả rồi, thì tôi, nhưng chẳng phải tôi, bèn là Chúa, truyền rằng vợ không nên lìa-bỏ chồng, 11(ví bằng đã phân-rẽ nhau, thì nên ở vậy đừng lấy chồng khác; hay là phải lại hòa-thuận với chồng mình), còn chồng cũng không nên để vợ. 12Đến như những kẻ khác, chẳng phải Chúa, song là chính tôi bảo họ rằng: Nếu người anh em nào có vợ ngoại-đạo bằng lòng ở đời với mình, thì không nên để-bỏ. 13Lại nếu một người đàn-bà có chồng ngoại-đạo bằng lòng ở đời với mình, thì vợ cũng không nên lìa chồng. 14Bởi vì, chồng không tin Chúa, nhân vợ mình được nên thánh, vợ không tin Chúa, nhân chồng mình tin Chúa được nên thánh; bằng chẳng vậy, con-cái anh em nên chẳng sạch, song nay đều là thánh. 15Nếu kẻ không tin Chúa muốn phân-rẽ, thì cho phân-rẽ: Trong cơn đó, người anh em hay là người chị em chẳng phải cầm-buộc gì. Đức Chúa Trời đã gọi anh em ăn-ở trong sự bình-an. 16Hỡi kẻ làm vợ kia, biết đâu ngươi sẽ cứu được chồng mình? Hỡi kẻ làm chồng kia, biết đâu ngươi sẽ cứu được vợ mình?
17Rốt lại, ai nấy phải ăn-ở theo ơn Chúa đã ban cho mình, và theo như Đức Chúa Trời đã gọi. Ấy đó là điều tôi dạy trong hết thảy các Hội-thánh. 18Có người nào đã chịu phép cắt-bì rồi được gọi chăng? Nên cứ giữ cắt-bì vậy. Có người nào chưa chịu phép cắt-bì mà được gọi chăng? thì chớ chịu phép cắt-bì. 19Chịu cắt-bì chẳng hề gì, không chịu cắt-bì cũng chẳng hề gì; sự quan-hệ là giữ các điều-răn của Đức Chúa Trời. 20Ai nấy khi được gọi ở đấng-bậc nào, thì phải cứ ở theo đấng-bậc ấy. 21Ngươi đương làm tôi-mọi mà được gọi chăng? Chớ lấy làm lo; song nếu ngươi có thể được tự-do, thì hãy nhân dịp đó là hơn. 22Vì kẻ tôi-mọi được Chúa gọi, ấy là kẻ Chúa đã buông-tha; cũng một lẽ ấy, ai đương tự-do mà được gọi, thì làm tôi-mọi của Đấng Christ. 23Anh em đã được chuộc bằng giá cao, chớ trở nên tôi-mọi của người ta làm chi. 24Hỡi anh em, ai nấy khi được gọi ở đấng-bậc nào, thì phải cứ ở theo đấng-bậc ấy trước mặt Đức Chúa Trời.
Về sự bất-hôn
25Về những kẻ đồng-thân, tôi chẳng có lời Chúa truyền; song nhờ ơn thương-xót của Chúa, tôi được làm người đáng tin, nên tôi ban lời khuyên-bảo. 26Vậy tôi tưởng vì cớ tai-vạ hầu đến, một người nam cứ ở vậy là nên. 27Có phải ngươi đã bị vấn-vương với vợ chăng? Chớ tìm cách mà lìa mình ra. Có phải ngươi chưa bị vấn-vương với vợ chăng? Đừng kiếm vợ. 28Nhưng nếu ngươi lấy vợ, thì chẳng phạm tội gì; và nếu người nữ đồng-trinh lấy chồng, thì cũng chẳng phạm tội gì. Song những người cưới gả sẽ có sự khó-khăn về xác-thịt, và tôi muốn cho anh em khỏi sự đó.
29Hỡi anh em, vậy thì tôi bảo nầy: Thì-giờ ngắn-ngủi. Từ nay về sau, kẻ có vợ hãy nên như kẻ không có; 30kẻ đương khóc, nên như kẻ không khóc; kẻ đương vui, nên như kẻ chẳng vui; kẻ đương mua, nên như kẻ chẳng được của gì; 31và kẻ dùng của thế-gian, nên như kẻ chẳng dùng vậy; vì hình-trạng thế-gian nầy qua đi. 32Vả, tôi muốn anh em được thong-thả chẳng phải lo-lắng gì. Ai không cưới vợ thì chăm lo việc Chúa, tìm phương cho Chúa đẹp lòng. 33Song ai cưới vợ rồi thì chăm lo việc đời nầy, tìm cách cho vợ mình thỏa dạ. 34Người nữ có chồng và đồng-trinh cũng khác nhau như vậy: Ai không chồng thì chăm lo việc Chúa, đặng cho thân-thể và tinh-thần đều được thánh; nhưng ai có chồng thì chăm lo các việc đời nầy, tìm cách cho đẹp lòng chồng mình.
35Tôi nói điều đó vì sự ích-lợi cho anh em, chớ chẳng phải để gài bẫy, song để dắt anh em theo lẽ phải, hầu cho không phân-tâm mà hầu việc Chúa. 36Nếu có ai tưởng chẳng nên cho con gái đồng-trinh mình lỡ thì, và phải gả đi, thì người đó có thể tùy ý mình mà làm, không phạm tội gì; trong cơn đó, người con gái nên lấy chồng. 37Song có ai được tự-chủ về việc mình làm, không bị sự gì bắt-buộc, mà trong lòng đã quyết-định cách vững-vàng giữ con gái mình đồng-trinh, thì nấy làm phải lẽ mà cứ theo như mình đã quyết-chí. 38Thế thì kẻ gả con gái mình làm phải lẽ; song kẻ không gả, còn làm phải lẽ hơn nữa.
39Chồng còn sống bao lâu, thì vợ phải buộc chặt với chồng bấy lâu; nếu chồng chết, vợ được tự-do, muốn lấy ai tùy ý, miễn là theo ý Chúa. 40Nhưng, theo ý tôi, nếu cứ ở vậy, thì có phước hơn. Vả, tôi tưởng tôi cũng có Thánh-Linh của Đức Chúa Trời.
Amen. Amen.
Cảm ơn Chúa. Hôm nay chúng ta học về bài học vợ chồng và sự cưới gả. Chúng ta đừng làm theo những người trên thế gian. Một số người trong hội thánh cũng nhìn theo thế gian, thấy những người kia làm gì mình làm cái đó, nhất là ở cái xứ tự do bên xứ Mỹ. Nam nữ bình quyền, đàn bà nắm hết quyền hành trong gia đình. Đó là bị vướng vào cái linh Giê-sa-bên. Ngày xưa, tôi chưa biết gì hết ở bên cái xứ Việt Nam, ở bên Campuchia. Ở cái xứ đó đàn bà chưa có nam nữ bình quyền, nhưng mà khi tôi bước chân qua tới bên Pháp là có cái phong trào, có con quỷ Giê-sa-bên. Nó nắm quyền trên đàn ông. Thì mình vừa đặt chân tới Mỹ, mình đi mình nhìn xung quanh mình, mình thấy người nào cũng đàn bà cũng nắm quyền chồng hết. Là con mắt mình nó mở ra, là mình thấy ôi mình ngu dại quá, mình để chồng mình nó nắm quyền mình. Thì phản xạ lên và mình phải làm y như họ, nắm quyền lại người chồng. Tất cả những người đàn ông bị vợ nắm đầu hết các bạn ơi. Ngày hôm nay nó đã qua tới xứ Việt Nam rồi. Ngày xưa nó chưa có. Mấy chục năm về trước, ba bốn chục năm về trước chưa có, nhưng ngày hôm nay nó đã tới Việt Nam. Cái linh Giê-sa-bên nó rất là thịnh hành trong tất cả những người lập gia đình. Đàn bà bây giờ rất là hung dữ. Khi mà người chồng cho người vợ quyền để mà nắm tất cả tài chánh và tất cả con cái thì người chồng bị lép vế. Họ sống như là cái địa ngục trần gian tại vì họ đã cãi lại mạng lệnh của Đức Chúa Trời.
Thành ra càng ngày càng ngày họ càng yếu đi, yếu đi, yếu đi. Họ biến thành A-háp. Và con cái họ rất khinh khi họ. Họ không nói được một cái tiếng nói ở trong gia đình, không có cái quyền để mà quyết định cho tương lai của gia đình mình. Rất là nguy hiểm, cho tương lai của gia đình mình. Mà chúng ta bị cái linh đó nó nhảy vào thì chúng ta sẽ đi địa ngục đời đời. Chúng ta không thể nào mà nói là vào nước thiên đàng được. Không có làm đúng theo lời của Chúa dạy, không làm chủ gia đình, không biết cai trị con cái của mình. Ngày nay chúng ta nhìn thử trong cái giới mục sư, cái giới nhà truyền đạo. Họ đi giảng tinh lành, họ làm đủ thứ, nhưng mà chúng ta đi vào cái nhà của họ coi thử là họ bị vợ nắm đầu, con nắm đầu. Vợ nắm quyền thì con cũng nắm quyền. Họ không có một cái chi ở trong gia đình của họ. Làm sao họ cai trị cả hội thánh của Đức Chúa Trời được? Họ cai trị, họ tưởng đâu là họ có cái bằng cấp thần học cao siêu, họ có cái quyền ở trong nhà thờ. Họ giảng một tuần lễ, họ giảng bốn bài giảng, nhưng mà về nhà thì họ là zero. Không có một cái chi hết. Không có một cái giá trị tâm linh. Không có một cái giá trị trong gia đình của họ. Rất là thương họ các bạn ơi. Tôi đã từng đi vào những cái nhà thờ và tôi đi đến nhà, tôi xin tới nhà ông mục sư để mà chơi. Mình nhìn coi cái cách cái gia đình của họ sống làm sao. Ôi ông nào cũng bị vợ nắm đầu chứ. Bà vợ thì miệng chích chóa, chích chích chích chích. Ông chồng không có một cái uy quyền gì.
Tôi có đến một cái nhà thờ Mỹ, tôi đến nhà ông mục sư chơi thấy thì bà vợ nói cái gì là ông chồng phải nghe hết, nói cái gì là ông chồng phải nghe hết. Đứng cầm cái giỏ, bắt chồng cầm cái giỏ đứng ở trên giữa cái nhà thờ xin tiền tín hữu vì hôm nay là ngày bỉthday, ngày sanh đẻ của ông chồng. Ông mục sư ngày hôm nay, mỗi tín hữu phải bỏ bao thơ tiền mà mỗi người phải đi lên trên đó bỏ vô cái giỏ của ổng để tặng quà cho ổng. Mắc cỡ nhục nhã các bạn. Cái bà này rất là hung dữ mà lanh lợi mà cách xin tiền là của bà mục sư đó. Tôi nhìn thấy nếu mà ổng có cái quyền là ổng không có làm vậy. Mắc cỡ lắm các bạn. Đâu có nghèo mà để đi xin tiền, mà đứng ở giữa nhà thờ mà cầm cái giỏ để mà chờ người ta cho những cái quà, bỏ bao thơ, tiền trong đó. Xin Chúa cho chúng ta nhìn thấu được tất cả những gì chúng ta làm, cái điều gì chúng ta làm có ích lợi cho công việc Chúa thì chúng ta làm. Ma quỷ nó nhảy vào đầy tớ của Đức Chúa Trời. Khi nó nhảy vào mục sư được thì nó nhảy lên tất cả những người tín hữu của người mục sư đó. Thì chúng ta đi nơi nào mà chúng ta thấy những người mục sư như vậy thì chúng ta cũng nên tránh xa tại vì chúng ta sẽ bị con quỷ nó nói là: “Mày là tín hữu của cái ông đó.” Rồi ông mục sư của mình dẫn mình đi sai, bắt chước ông mục sư của mình, rồi đi địa ngục.
Người mù dắt người mù, cả hai đều té xuống hố. Ngày hôm nay nhiều người đã bị mù quáng bởi con quỷ. Quỷ Sa-tan nó làm mù tất cả, rồi sống trong tình trạng hâm hẩm mà tưởng mình là cái người đi đúng đường. Tất cả những cái người nào sốc sắng làm được công việc Chúa, họ gọi là lấy quỷ trừ quỷ và họ kết tội người đầy tớ của Đức Chúa Trời là quỷ Sa-tan, còn họ cho họ là Chúa. Nó trở ngược lại, đời hôm nay nó trở ngược lại. Rất là nguy hiểm các bạn ơi. Nếu người anh em nào có vợ ngoại đạo hay là người đàn bà có chồng ngoại đạo, không tin Chúa, thì chúng ta cũng phải giữ vững cái lòng tin của mình, cầu nguyện, cầu thay cho cái người không tin Chúa nhìn thấy cái sự thay đổi của mình, sự sống, đời sống tinh sạch của mình để mà họ trở về với Chúa, các bạn ơi. Nó rất là lâu. Họ sẽ bắt bớ mình rất là dữ lắm, tại vì họ có con quỷ. Chúng ta giữ vững lòng tin và chúng ta giữ cái lòng trong sạch để mà cứu được cái người chồng hay người vợ của mình. Rất là phải kiên nhẫn và chịu thiệt thòi để mà cứu được cái người chồng, người vợ của mình trở về với Chúa. Rất là lâu, không có qua một ngày một bữa được, nhưng Đức Chúa Trời sẽ làm việc. Mình cứ van xin, mình khóc lóc, mình cầu xin và mình giữ vững lòng tin của mình. Cái người kia cứ là biểu mình là phải bỏ, bỏ Chúa đi, bỏ cái gì đó đạo gì đạo mới, đạo khùng đi, không giống ai hết. Khi mà con người của mình có Chúa thật sự rồi là mình không giống những người tín hữu ở trong nhà thờ nữa. Vợ của mình có tin Chúa theo nhà thờ. Nhưng mà mình theo Chúa một cách thật sự là sẽ bị bắt bớ. Ngày xưa họ không có bắt bớ mình tại mình giống họ.
Ngày hôm nay mình không giống họ nữa là sẽ bị bắt bớ dữ dội các bạn. Nhưng chúng ta phải giữ vững lòng tin và cho người vợ, người chồng của mình thấy rằng mình đã thay đổi. Mình muốn đi thiên đàng. Mình sống đời sống thánh sạch hơn, có tình yêu thương nhiều hơn. Họ chửi mình, mình không giận. Ngày xưa họ chửi mình là mình chửi lại. Ngày hôm nay họ chửi mình, mình cười. Mình có cái sự kiên nhẫn hơn. Mình có sự vui vẻ, bình an hơn. Mình ăn được, ngủ được trong lúc càng ngày họ giận mình. Chừng nào họ ăn không được, họ ngủ không được. Họ bị bệnh hoạn trong lúc mình có sức khỏe. Ngày xưa mình rất là bệnh hoạn. Ngày hôm nay mình khỏe mạnh, vui vẻ, bình an. Nằm xuống một cái là ngủ như em bé. Ngày xưa mình không có ngủ được như vậy. Họ thấy mình rất là lạ các bạn ơi.
Có một cái sự thay đổi 100% trên cái xác thịt và cái tâm linh của mình. Cái người kia họ mở con mắt rất là to. Mặc dù họ bắt bớ mình, nhưng mà họ nhìn coi mình như thế nào. Mình đi theo cái gì đây? Cái đạo khùng điên gì đây? Không thấy mình đi đâu hết trơn. Có thấy mình ở nhà hoài, đọc Kinh Thánh, cầu nguyện, không thấy đi một cái đạo tà giáo nào hết. Họ nói mình đi theo tà giáo, nhưng mà không thấy mình đi đâu hết trơn, cứ tối ngày ở nhà. Rồi cũng lấy làm lạ á mà họ gọi mình là khùng điên, không giống ai hết trơn á. Chính họ từ từ họ mở con mắt ra, họ biết họ sai. Mình nói tôi là hồi xưa là tôi con sâu, bây giờ tôi là con bướm. Anh cứ làm con sâu hoài đi, tôi bây giờ là tôi là con bướm, tâm linh của tôi đã thay đổi. Anh muốn bắt chước tôi thì anh tìm Chúa, anh cầu nguyện với Chúa và anh dâng cuộc đời của anh cho Chúa, ăn năn hết những cái tội bắt bớ tôi đi. Dọn sạch lòng đi rồi anh sẽ giống tôi. Tôi đi thiên đàng. Anh muốn đi địa ngục anh đi một mình, đừng có bắt tôi đi theo địa ngục của anh nữa. Ngày xưa tôi với anh đã ở sông địa ngục rồi, ngày hôm nay tôi đã nhận được thiên đàng trần gian rồi. Anh muốn đi theo tôi thì anh đi, anh không đi thì anh đi một mình, đừng có bắt tôi trở về cái địa ngục nữa. Tôi là con bướm, tôi không thể nào trở về con sâu như anh được. Anh là con sâu. Hồi xưa tôi với anh là con sâu, ngày hôm nay tôi đã biến dạng. Mình phải nói cho họ biết được cái trình độ thuộc linh của mình để cho người ta bắt đầu mở con mắt tâm linh ra các bạn ơi. Con mắt tâm linh nó bị đui mù, nhưng mà khi mà một người tin Chúa, cả nhà được cứu. Chúa hứa là như vậy.
Cái người đi đầu tiên là cái người tiên phong, bị cả gia đình dòng họ bắt bớ dữ dội. Ngày xưa đó là khi đạo Tin Lành đến Việt Nam, những người tin Chúa đầu tiên là những người bị ném đá, bị bắt bớ, bị hành hạ, cả gia đình ruồng bỏ các bạn. Nếu họ không kiên trì thì ngày hôm nay không có một người nào theo Chúa được. Nhưng mà cái tình trạng đạo Chúa ngày hôm nay nó đã trở mặt. Hồi trước Tin Lành đến Việt Nam, những người mục sư đó họ có uy quyền đuổi quỷ được, họ chữa lành được, họ có một cái đời sống tâm linh trong sạch hơn ngày hôm nay. Ngày hôm nay đạo Chúa Tin Lành đến Việt Nam một trăm mấy năm nay rồi, đến Việt Nam một trăm mấy năm nay rồi nó đã biến dạng. Quỷ nó làm cho cái nhà thờ bây giờ là nửa vừa theo Chúa vừa theo thế gian, nó thành trở nên hâm hẫm rồi. Chúng ta phải tìm con đường để trở về cái đạo Chúa nguyên thủy, cái đạo Chúa từ khi mà Mục sư A. B. Simpson đã đến Việt Nam làm giảng đạo, một cái Tin Lành có uy quyền của Chúa. Khi mà ở trong cái nhà trường Kinh Thánh, mấy ông mục sư khóc lóc đắng cay, ăn năn rền cả nguyên một cái nhà thờ, người nào cũng quỳ gối xuống khóc lóc đắng cay. Má tôi nói ngày trước ở trong cái trường Thần học Nha Trang, Chúa có thăm viếng và cả sinh viên, người nào người nấy lăn lộn ra khóc mấy tiếng đồng hồ. Ngày hôm nay chưa có một người nào mà khóc lóc đắng cay về tội lỗi của mình. Nó đã biến dạng.
Họ nói là Chúa ân điển, không cần ăn năn, có tội không cần ăn năn, chỉ cần tin là đủ rồi. Nó đã biến dạng. Ngày nay họ đã giảng đạo một cái Tin Lành khác. Một người giáo sĩ củ A. B. Simpson đã chết và có một người khác đã dấy lên, và dạy một cái thần học khác. Ngày hôm nay họ học một cái thần học mới của ông A.W. Tozer. Họ nói Thánh Linh không còn làm việc nữa, ngày xưa thì có, ngày hôm nay không còn. Chữa lành đuổi quỷ thì không còn nữa. Họ giảng một cái Tin Lành mới và tất cả những người học một cái thần học mới, các bạn ơi, rất là nguy hiểm. Nếu mà người không tin Chúa muốn phân rẽ thì nên cho họ đi, đừng có cấm họ, đừng có đeo đuổi theo họ. Họ muốn đi, họ thấy mình thay đổi, họ không muốn Chúa của mình. Đi thì cho họ đi, đừng có ngăn trở họ. Xin Chúa thương xót cho họ đi, trả họ lại tự do tại vì họ muốn đi theo quỷ. Chúa và thế lực của Chúa và thế lực của quỷ không thể hiệp một với nhau được. Nó sẽ chống mình suốt cả cuộc đời, làm sao mà mình làm công việc của Chúa được các bạn. Chúng ta muốn đi theo Chúa là cách để cái biển đỏ sau lưng chúng ta đi, đừng có để người ta kéo chúng ta đi trở ngược về nữa. Ngày xưa dân Israel Chúa lập ra một cái biển đỏ để chặn dân Israel, không cho họ trở về làm nô lệ nữa. Chúa muốn họ làm nô lệ cho Chúa, không làm nô lệ cho vua Pha-ra-ôn.
Ngày hôm nay chúng ta muốn làm nô lệ cho Chúa thì chúng ta phải cắt đứt bỏ phía sau lưng chúng ta, đừng có nhìn lại sau lưng. Ngày mà chúng ta làm nô lệ cho quỷ Sa-tan, cho thế gian, cho xác thịt của chúng ta. Người vợ của chúng ta đằng sau kéo về, hay người chồng của chúng ta ở đằng sau lưng cứ kéo chúng ta trở về. Cho nên tôi đã quyết định 100%, tôi đi là tôi bỏ lại sau lưng, không nhìn lại sau lưng. Anh muốn theo tôi thì anh theo, anh không theo đừng kéo tôi trở về con đường cũ. Tôi đã kinh nghiệm con đường mới như thế nào rồi. Con bướm không thể nào trở về làm con sâu. Tôi nói cho anh biết, hai cái thế giới khác nhau. Anh muốn sống thì anh sống, còn anh muốn thấy đời sống của tôi khác hẳn thì anh phải theo tôi. Tôi không trở về con đường cũ, đừng có hòng. Anh trả lời như sau: Bây giờ sống với em khó khăn quá, thôi anh bỏ anh đi, thôi để anh đi. Đi thì đi luôn, đừng bao giờ trở lại nha. Khi mà quyết định rồi đi là đi luôn. Tôi không có chấp nhận muốn đi đi, muốn về về. Mình phải cho họ một cái quyết định. Đi xong chút xíu mắc cỡ quay trở về. Con quỷ nó kéo chân họ đi, nhưng mà họ phải suy nghĩ các bạn. Chúng ta nói là chúng ta hành động, chúng ta không có nói chơi nói giỡn như ngày trước nữa. Chúng ta là thuộc về công dân của nước thiên đàng. Chúng ta phải là lời nói của chúng ta, nó phải có uy quyền cho con quỷ nó sợ. Ngày xưa chúng ta hay nói giỡn giỡn, nói xong rồi xin lỗi, nói xong rồi giỡn giỡn.
Ngày hôm nay chúng ta là công dân của nước thiên đàng, lời nói của chúng ta nó phải có uy quyền. Không phải là nói để cho người ta vừa lòng như ngày xưa thì chúng ta thuộc về thế gian, chúng ta nói để cho thế gian xung quanh những người xung quanh chúng ta vui lòng. Chúng ta thỏa hiệp với người thế gian. Ngày hôm nay lời nói của chúng ta như là đinh đóng cột. Không có nói chơi nói giỡn nói cà rỡn như ngày trước nữa. Chúng ta phải đổi cái cách sống của chúng ta, thái độ của chúng ta, uy quyền của Chúa ban cho chúng ta.
Phải biết rằng chúng ta là một con người mới. Chúng ta như là những người lãnh đạo có uy quyền. Lời nói của chúng ta không phải làm cho những người xung quanh vui, không có giận chúng ta, nhưng chúng ta nói với tình yêu thương và muốn cho những người xung quanh chúng ta đi thiên đàng với chúng ta. Tình yêu thương cứu sống cái linh hồn của họ. Đó là cái mục tiêu chúng ta ngày hôm nay.
Chúng ta nhìn mỗi người xung quanh chúng ta là chúng ta thấy họ đi địa ngục. Chúng ta thương xót họ. Bạn ơi bạn đi con đường địa ngục. Ờ bạn thấy địa ngục trần gian là bạn thấy địa ngục kia, nhưng mà khi bạn thấy thiên đàng trần gian là bạn sẽ thấy thiên đàng thật sao? Hồi xưa mình cũng sống giống họ, ngày hôm nay mình sống khác họ. Họ rất là tức giận. Họ chỉ trích. Họ nói mày giống ai vậy? Không biết ngày hôm nay mày giống ai vậy? Mày khác hơn người ta. Hồi xưa đó là mày không phải vậy. Bây giờ mày bắt chước ai không biết đâu, mày ăn nói không có ân hậu chút nào hết chứ. Tôi giống Chúa. Chúa nào? Chúa biểu mình là phải đừng có chọc chặn ai. Bà mở miệng cái là đoán xét ngày này ngày kia. Cái đó là đoán xét người ta, đó kiêu ngạo đó, cứ là chỉ trích mình họ nói, nhưng mà những cái lời đó nó đi ngược về lại họ các bạn ơi. Cái lời họ nói đó họ không có sống yên. Chứ không phải ngày xưa đó họ đoán xét mình được. Ngày hôm nay họ đoán xét mình là họ đoán xét Chúa của mình. Họ đá vào cái gai nhọn đó các bạn. Họ thay đổi. Tại vì họ có miệng họ nói như vậy, nhưng mà họ suy nghĩ lại là họ làm sai. Rồi họ bị bệnh hoạn. Thân xác họ bệnh hoạn. Đá vào Chúa chứ không đá vào mình. Mình phải kiên nhẫn cầu nguyện cho họ, cầu thay cho họ để cho họ mở con mắt tâm linh ra, họ thức tỉnh các bạn ơi. Người nào cũng nhắm mắt mà đi. Họ nói đi theo Chúa là có mắt mà đui. Cứ theo theo theo theo.
Ông mục sư nói gì theo đó, chứ nó không phải như vậy nha. Những người theo đạo như vậy là những người đui. Người mù dắt người mù, cả hai đều té xuống hố. Chính tôi đã mù, hôm nay tôi sáng mắt. Đức Chúa Trời đã mở mắt tôi. Ngày hôm nay tôi không mù nữa. Tôi không phải tôi theo đạo nữa, mà tôi theo Chúa hằng sống. Đức Chúa Trời là Đấng sống, mà hôm nay tôi mở con mắt tâm linh ra, tôi thấy rằng trước tôi mù, nay tôi sáng mắt. Chúng ta phải làm chứng về đời sống của chúng ta cho những người xung quanh chúng ta thấy, các bạn ơi. Vì ngày hôm nay chúng ta không phải là thuộc về thế gian nữa. Chúng ta không làm tôi mọi cho quỷ Sa-tan nữa. Nhưng chúng ta làm con mồi cho quỷ Sa-tan nữa. Nhưng chúng ta đổi chủ. À, chúng ta ngày hôm nay, chúng ta đã được Chúa Giê-xu Christ, Chúa đã chuộc chúng ta, mua chuộc chúng ta ra khỏi làm nô lệ cho quỷ Sa-tan rồi. Ngày hôm nay chúng ta đã được đổi chủ mới. Chủ mới là Chúa Giê-xu. Con quỷ nó tức. Cả thế gian đều thuộc về con nô lệ cho quỷ Sa-tan hết. Chúng ta không còn nô lệ cho quỷ Sa-tan.
Người nào nô lệ cho quỷ Sa-tan là người đó đi địa ngục đời đời với quỷ Sa-tan. Chúng ta làm tôi mọi cho Đấng Christ, và chúng ta được hưởng nước thiên đàng của Chúa dành để cho chúng ta, các bạn ơi. Còn ông Phao-lô muốn dạy cho những người nào còn độc thân. Nếu mà mình thấy đời sống độc thân của mình làm công việc cho Chúa tốt hơn thì nên ở độc thân. Thời kỳ cuối cùng rồi, thêm mang một người vợ, một người chồng rất là khổ, các bạn ơi. Tự nhiên là mình mang cái ách vào cổ của mình. Nếu mà mình biết Chúa, mà mình nhìn một cái người kia không có biết Chúa giống như mình, mà mình ngu vậy, mình đút cái đầu mình mang ách với người kia. Mình đi tới, người kia kéo lui. Mình đi tới, người kia kéo lui. Nếu mình đã lỡ có chồng, có vợ rồi, thì mình kẹt, bị vào thế kẹt. Còn mình còn độc thân, mình dại gì, mình đút cái đầu mình vô một cái còng, mang ách chung kẻ chẳng tin là một cái người tự làm khổ lấy mình. Ở một mình độc thân cũng giống như Phao-lô, ông nói tôi ở độc thân rất là tốt. Nếu mà Chúa cho mình sống như vậy để mình hầu việc Chúa thì là một điều rất là tuyệt vời. Ngày xưa tôi cũng không có muốn lấy chồng. Tôi đã 29, 28 tuổi. Ba má tôi bắt tôi lấy chồng. Ông nói là ba má chết rồi mà con không có chồng, thì ba má chết chưa có yên thân, không biết con ở với ai. Thành ra ổng mới ép tôi lấy chồng. Nhưng mà ngày hôm nay, các bạn nào… điều đó là tôi là 40 mấy năm về trước rồi. Ngày hôm nay là thời kỳ cuối cùng, khó tìm được một người có đức tin trên đất.
Các bạn nào còn độc thân thì nên sống như vậy để mà làm công việc Chúa rất là tốt đẹp. Mang một cái ách với một cái người nữa, không, rất là khó các bạn ơi. Anh chị em cùng chung một cha một mẹ sanh ra mà còn nghịch với nhau, làm sao mà kiếm một cái người lạ xa lạ mà có những cái tánh tình nó hợp với mình được. Ôi, khổ lắm, các bạn ơi. Khó lắm. Trật một chút là gây lộn, trật một chút là gây lộn với nhau. Làm sao mà công việc tới đâu mà hầu việc Chúa được. Hai người phải đồng một cái tâm tình với nhau mới làm những công việc của Chúa được. Chúng ta sống ở đây để mà chúng ta làm, chạy đua để được hưởng nước thiên đàng.
Thì ông Phao-lô cũng nói nên sống một mình như ổng thì rất là tốt. Còn nếu mà không chịu được thì tìm một cái người vợ hay người chồng được giống như mình, trong sạch, muốn có một cái lòng đi hầu việc Chúa, xin Chúa ban cho mình thì Chúa cũng dẫn người đó đến cho mình. Chúa ơi, con có một nửa, còn một nửa kia của con ở đâu, Chúa dẫn đến cho con, thì Chúa sẽ dẫn đến cho các bạn. Các bạn phải giao cho Chúa. Thì các bạn muốn có tìm một cái phân nửa của mình thì Chúa sẽ dắt đến cho các bạn. Vì Chúa nói các bạn chỉ có phân nửa thôi. Còn các bạn thấy các bạn đủ rồi thì các bạn không cần xin. Còn các bạn thấy các bạn chỉ có phân nửa thì các bạn cầu xin Chúa đi. Phân nửa kia của con ở đâu thì Chúa sẽ đem đến cho các bạn để cho các bạn được trọn vẹn, tại vì mỗi người chúng ta chỉ có phân nửa. Nhất là những người đàn ông, họ cần những người phân nửa kia để mà an ủi và có con cái để mà để sống, có cái family, có một cái gia đình rất là vui vẻ, đầm ấm, hạnh phúc, mà hai người phải tin Chúa một lòng, đồng một lòng với nhau. Ngày hôm nay thì chuyện đó nói rất là khó, khó tìm được. Nhưng mà không có chuyện gì khó với Đức Chúa Trời. Ngài sẽ biết phân nửa của bạn ở đâu. Ngài sẽ đem đến cho các bạn. Chỉ cần cầu xin, Chúa sẽ mang cho các bạn. Nếu mà các bạn đã có vợ hay là có chồng rồi, là hai người trở nên một thịt, không đi ly dị được khi người kia không có muốn, không có phạm tội tà dâm, thì không có ly dị được. Chúa cho chúng ta, nếu một người muốn đi, họ phạm tội tà dâm, họ bỏ mình thì mình nên cho họ đi. Chồng còn sống bao lâu thì vợ phải buộc chặt với chồng bấy lâu. Nếu chồng chết thì vợ được tự do, muốn lấy ai tùy ý, miễn là theo ý Chúa. Nếu mà hai người đã ly dị với nhau, ly thân với nhau mà người kia không có phạm tội tà dâm, thì mình không có được quyền lực lấy chồng hay lấy vợ khác. Đó là chúng ta phải vâng theo mạng lệnh của Chúa.
Chúa không có cấm ly thân, các bạn ơi. Người kia không thích ở với mình thì đi. Đi thì đi. Ly thân. Họ làm giấy đơn ly dị. Họ ly dị, họ muốn làm gì làm. Nhưng mà chúng ta, người kia chưa có cái người vợ khác thì chúng ta cũng phải ở như vậy. Người kia chết, mình mới được tự do. Đó là luật của Chúa. Xin Chúa thương xót cho chúng ta biết vâng phục lời của Chúa. Vợ chồng phải hiệp một với nhau để làm công việc cho Chúa, không có sống như địa ngục trần gian, gây lộn suốt ngày. Tại vì con cái nó nhìn thấy cha mẹ gây lộn tối ngày, nó không thấy Chúa đâu hết, các bạn ơi. Chúng ta phải có tình yêu thương và hiệp một với nhau. Một cái người thuộc về quỷ Sa-tan, họ quậy ở trong gia đình, mình cứ để cho họ quậy. Họ nóng tánh, họ làm kệ. Trong lúc họ nóng tánh, mình để cho họ nói om sòm vậy đó, kệ. Nhưng mà khi họ tỉnh lại, thì mình phải nói lẽ thật cho họ biết. Lẽ thật rất là đụng chạm, các bạn. Khi mà họ nóng tánh mà mình nói lên, mình nóng tánh nữa, là hai người có đập nhà đập cửa, phá tan thành hết cái nhà. Chúng ta phải kiên nhẫn, nhịn nhục. Nhưng không phải nhịn mà thua cái con quỷ. Phải lựa cái thời điểm nào mà họ mở lòng ra, nói cho họ biết, để cho họ biết cái sai của họ mà họ ăn năn. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe.
Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Chúa Giê-xu, con cảm ơn Ngài vì Ngài đã mở miệng con nói những cái lời đến từ Thánh Linh của Chúa, để mỗi người chúng con mở lòng ra với Chúa. Có một cái gia đình thì chúng con không thể nào làm một cái địa ngục trên trần gian được. Chúng con phải biến cái địa ngục trong cái nhà của chúng con thành nước thiên đàng trên trần gian này để cho những người xung quanh chúng con nhìn thấy rằng chúng con đang hưởng nước thiên đàng trần gian. Chúng con cảm tạ Chúa vì chúng con được mở mắt tâm linh, Ngài đã mở mắt cho chúng con thấy con đường của chúng con đi không phải như ngày xưa chúng con đui mù. Trước tôi mù, nay tôi sáng mắt. Cảm tạ ơn Cha, Ngài đã thương xót chúng con và Ngài muốn cho mọi người trong gia đình của chúng con đều được cứu. Xin Ngài mở mắt những người thân của con để thấy rằng con đi đúng con đường, để họ đi theo con đường thánh sạch của Chúa. Ngày kia con sẽ dắt, con dắt cả gia đình của chúng con được vào nước thiên đàng. Con cảm tạ ơn Cha. Con xin dâng những lời cầu xin của con cho Cha, mà cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
