
https://www.mediafire.com/file/qc4vxbpydhkkhv8/1_C%25C3%2594_RIN_T%25C3%2594_5.mp3/file
I CÔ-RIN-TÔ 5: HỘI THÁNH CHÚA CÓ NGƯỜI PHẠM TỘI MÀ NGƯỜI NGOẠI ĐẠO KHÔNG LÀM NHƯ THẾ.
I Cô-rinh-tô 5
Gương rất xấu tại Cô-rinh-tô
1Có tin đồn ra khắp nơi rằng trong anh em có sự dâm-loạn, dâm-loạn đến thế, dẫu người ngoại-đạo cũng chẳng có giống như vậy: là đến nỗi trong anh em có kẻ lấy vợ của cha mình. 2Anh em còn lên mình kiêu-ngạo! Anh em chẳng từng buồn-rầu, hầu cho kẻ phạm tội đó bị trừ-bỏ khỏi vòng anh em thì hơn! 3Về phần tôi, thân dầu xa-cách mà lòng ở tại đó, (vì anh em và lòng tôi được hội-hiệp với quyền-phép của Đức Chúa Jêsus, là Chúa chúng ta), 4nên tôi đã dường như có mặt ở đó, nhân danh Đức Chúa Jêsus là Chúa chúng ta, tuyên án kẻ phạm tội đó 5rằng, một người như thế phải phó cho quỉ Sa-tan, để hủy-hoại phần xác-thịt, hầu cho linh-hồn được cứu trong ngày Đức Chúa Jêsus.
6Thật anh em chẳng có cớ mà khoe mình đâu! Anh em há chẳng biết rằng một chút men làm cho cả đống bột dậy lên sao? 7Hãy làm cho mình sạch men cũ đi, hầu cho anh em trở nên bột nhồi mới không men, như anh em là bánh không men vậy. Vì Đấng Christ là con sinh lễ Vượt-qua của chúng ta, đã bị giết rồi. 8Vậy thì, chúng ta hãy giữ lễ, chớ dùng men cũ, chớ dùng men gian-ác độc-dữ, nhưng dùng bánh không men của sự thật-thà và của lẽ thật.
9Trong thơ tôi viết cho anh em, có dặn đừng làm bạn với kẻ gian-dâm, 10đó tôi chẳng có ý nói chung về kẻ gian-dâm đời nầy, hay là kẻ tham-lam, kẻ chắt-bóp, kẻ thờ hình-tượng, vì nếu vậy thì anh em phải lìa khỏi thế-gian. 11Nhưng tôi viết khuyên anh em đừng làm bạn với kẻ nào tự xưng là anh em, mà là gian-dâm, hoặc tham-lam, hoặc thờ hình-tượng, hoặc chưởi-rủa, hoặc say-sưa, hoặc chắt-bóp, cũng không nên ăn chung với người thể ấy. 12Vì chưng có phải tôi nên đoán-xét kẻ ở ngoài sao? Há chẳng phải anh em nên đoán-xét những người ở trong sao? 13Còn như kẻ ở ngoài, thì Đức Chúa Trời sẽ đoán-xét họ. Hãy trừ-bỏ kẻ gian-ác khỏi anh em.
Amen!
Chúng ta học đến cái đoạn rất là ghê tởm trong hội thánh của Chúa mà người ngoại không có làm như vậy. Các bạn thấy ma quỷ nó hành, nó nhập vô những cái người ở trong hội thánh tại Cô-rinh-tô. Tệ hơn những người ngoài nữa, rất là nguy hiểm. Các bạn ngày hôm nay nhìn thấy ở trong nhà thờ, nó cũng tệ hơn ở ngoài nữa. Tất cả những bệnh hoạn, bệnh ung thư, bệnh tật còn tệ hơn những người không có theo Chúa nữa.
Tôi nói: “Chúa ơi, xin Chúa thương xót. Đáng lý ra trong nhà thờ không có một người nào bệnh hoạn mới thu hút được những người ở ngoài. Mà bây giờ trong nhà thờ, cái phần đông, phần trăm của những người bệnh nó nhiều hơn ở ngoài, làm sao mà thu hút được những người chưa tin Chúa?”
Còn cái này đó là trong anh em có sự dâm loạn. Người ngoại đạo cũng chẳng có giống như vậy: có kẻ lấy vợ của cha mình. Mà ở người ngoài người ta không có làm nhưng có ở trong nhà thờ. Đó, thời xưa như vậy, thời nay cũng vậy. Ma quỷ nó nhập những cái người con cái của Chúa. Người nào mà bị trói là quỷ nó hành. Chúng ta không thể nói rằng chúng ta tin Chúa Giê-xu mà chúng ta được giải thoát, nếu chúng ta đã bị vướng vào quỷ Sa-tan trước khi chúng ta tin Chúa.
Nó vận hành mạnh hơn là ở ngoài. Thà mình không tin Chúa nữa để cho mình yên. Nhưng mà mình nói là mình tin Chúa, nó quậy mình tệ hơn những cái người ngày trước khi mình tin Chúa nữa. Mình phải biết như vậy. Nhưng mà nó càng quậy thì chúng ta càng biết cái cách để mà ăn năn, để mà đuổi nó. Đó là một ân điển mà Chúa đã ban cho những người con cái của Chúa biết cái cách tự giải cứu lấy mình, tự giải cứu bằng huyết của Chúa Giê-xu,
Phải khóc lóc, đắng cay, ăn năn, kiêng ăn cầu nguyện giải thoát ra khỏi những cái sự trói buộc đó. Mình đã làm tội lỗi thì bây giờ mình phải đi ra, mình phải kêu gào, thống hối, ăn năn với Chúa. Chứ không có đi xin người khác giúp mình được. Bao nhiêu người trong nhà thờ họ biết họ có những cái nan đề, họ cứ đi tìm loài người — họ tìm ông này, ông kia, ông nọ để mà cứu họ — trong lúc không chạy đến với Chúa Giê-su để van xin được Ngài giải cứu.
Chúa Giê-xu chính là Đấng giải cứu người đó. Nhưng mà họ không có đức tin, họ không có đi tìm Chúa thật sự để mà có sự đổi mới. Lúc mới tin Chúa là được nhận lãnh sự tái sanh, các bạn ơi.
Một con quỷ đi ra, bảy con đi vào, là nó trói nặng hơn. Vì cớ đó họ hành động tệ hơn những người ngoài thế gian. Ngày xưa không biết tại sao mà trong nhà thờ có những người tệ hơn những người ngoài thế gian. Ở ngoài thế gian họ có một con quỷ, những người theo Chúa là có tám con quỷ. Đã tin Chúa xong rồi thì trở lại như con chó nó mửa ra rồi nó liếm trở lại. Có tám con quỷ, vì cớ đó họ tệ hơn những người ngoài thế gian.
Nhưng mà cảm ơn Chúa, ngày nay chúng ta có được cái cuốn Dọn sạch lòng để chúng ta biết cái cách ăn năn và đuổi quỷ, tự đuổi quỷ được bằng cách “ăn năn 5 ngón tay” của Chúa Thánh Linh chỉ dạy. Phải hạ mình xuống, khóc lóc, kêu gào, nằm mọp sát đất. Ngày xưa ông Đa-vít ông phạm tội với Đức Chúa Trời, ông giết người luôn, mà ông phải kêu gào thống thiết, khóc lóc. Rồi ông lấy tro, ông rải lên đầu, mặc áo bằng gai. Các bạn biết áo bằng gai là nó xót xa, nó đau, nó ngứa như thế nào. Chúng ta chưa có mặc cái áo bằng gai trên da thịt như vậy.
Mà ông là một vị vua, ông hạ mình xuống, ông nằm mọp sát đất. Chúng ta chưa có làm được như vậy. Có một số người chưa bao giờ quỳ gối xuống để mà cầu nguyện ăn năn thống thiết với Chúa.
Ngày trước đạo Tin Lành chưa bao giờ có một cái đồ gì trong nhà thờ để mà con cái Chúa cầu nguyện quỳ gối, trong lúc đạo Công giáo họ có cái chỗ để họ vô họ quỳ trước thần tượng. Họ có chỗ để quỳ, còn trong nhà thờ Tin Lành không có một cái nơi để mà quỳ.
Tôi đã bị quỷ nó nói: “Cái đầu gối của chị nó cứng khừ, chưa bao giờ mà quỳ trước mặt Chúa.” Tôi nói: “Đúng rồi, tôi quên cái chuyện đó. Mà tôi cũng chưa có được dạy dỗ cái chuyện đó.” Tôi đã bắt đầu quỳ gối cầu nguyện, tôi nhìn thấy những người người ta nằm sát đất. Ở trong nhà thờ Công giáo, mấy ông cha họ nằm sát dưới mặt đất. Tôi cũng phải quỳ, tôi nằm sát đất. Tôi để cái miếng vải, nhà thì gạch không, mà tôi phải để miếng vải sát đất hết. Rồi tôi nằm úp mặt xuống đất, tôi khóc kêu gào với Chúa: “Xin sự thương xót của Chúa! Con hạ mình xuống đến độ.”
Chúa mới nói: “Hạ mình đến độ.” Mình muốn tìm kiếm mặt Chúa là mình phải làm như vậy đó, các bạn ơi — phải hạ mình đến độ. Chưa có ai biết dạy các bạn hạ mình đến độ là như thế nào. Không còn có một bước nào nữa hết. Phải mọp sát đất, nằm dài dưới đất luôn. Muốn tìm kiếm Đức Chúa Trời là phải hạ mình như vậy đó, các bạn.
Các bạn đừng tưởng tôi là thánh thiện lắm. Tôi đuổi ra là một đống quỷ. Người nào cũng có một đống quỷ. Mặc dù tôi là con mục sư, từ nhỏ tới lớn ba má tôi dạy dỗ rất là cẩn thận, nhưng mà cũng có một đống quỷ. Không có ai mà nói mình không có quỷ.
Cái người ở trong nhà thờ Tin Lành, nhất là trong gia đình tôi, họ nói: “Chị tối ngày miệng nói quỷ quỷ quỷ, quỷ đâu mà có mà quỷ. Mình tin Chúa mà, quỷ đâu mà có.” Tôi nói: “Ờ, chưa biết thôi, nó để cho yên. Biết rồi là ăn năn và đuổi ta được một đống quỷ trong người. Quỷ nó nghe nói vậy nó cười mình.
Bởi vậy người ta bỏ chị hết trơn, người ta ghét chị, không ai ưa chị hết trơn. Chị mở miệng là nói bậy nói bạ không. Kinh Thánh không có nói mà chị nói. Tôi nói: “Ừ, chưa gặp thôi.”
Tối ngày chị nói bậy nói bạ, không ai ưa chị hết trơn. Ai gặp chị cũng tránh chị hết trơn. Nói vậy đó. Nhưng mà Chúa yêu, Chúa không tránh là đủ rồi. Chị không cần người ta yêu. Tôi muốn hưởng nước Thiên Đàng.
Nước Thiên Đàng là được Chúa cho, không phải chị cho. Chúa là Đấng ban cho mình Thiên Đàng hay là phạt mình. Nhưng mà Chúa không bao giờ mà cho ai xuống địa ngục hết trơn. Đức Chúa Trời là tình yêu thương. Mình không có nói trước được là ai đi Thiên Đàng, ai đi địa ngục.
Mà nó cãi om sòm. Đó là một cái tôn giáo dạy sai rồi, nó khó gỡ lắm các bạn ơi. Xin Chúa thương xót để mở mắt họ thôi. Chứ bây giờ bao nhiêu người nhắm mắt, nắm tay nhau mà đi cả đoàn, đi vào hồ lửa. Mà nếu Chúa thương xót thì cho đi vào bóng tối bên ngoài, đó là sự thương xót của Chúa, chứ không thể đi Thiên Đàng.
Cái lẽ thật này là một cái lẽ thật rất là mầu nhiệm mà Chúa đã mở mắt cho chúng ta. Và chúng ta ở trong phòng này, chúng ta đều thấy được một cái lẽ thật như vậy. Ở ngoài, bao nhiêu người trong nhà thờ Tin Lành — mấy triệu người ở Việt Nam —họ nói tin Chúa, theo Chúa, theo đạo Tin Lành. Theo đạo thôi, chứ không phải là theo Chúa thật sự. Rất là thương cho họ, các bạn ơi.
Các bạn thấy không, những người này, những người phạm tội không biết ăn năn là gì hết trơn. Ông Phao-lô còn nói: “Họ sẽ bị phó cho quỷ Sa-tan để quỷ hoại phần xác thịt, hầu cho linh hồn họ được cứu.”
Các bạn thấy không, tại sao mà họ bị bệnh hoạn? Họ bị Chúa phó họ cho quỷ Sa-tan để cho cái thân xác của họ nó bệnh tật, để cho họ có cơ hội để ăn năn. Nếu mà không có thân xác bệnh hoạn là họ không bao giờ biết ăn năn, các bạn ơi.
Ngon lành lắm, lên mình kiêu ngạo trước mặt Đức Chúa Trời hằng sống. Lên mình kiêu ngạo cho tôi là người Chúa chọn, Chúa xức dầu tôi. Rồi trong nhà thờ thấy mấy ông mục sư bệnh ung thư không rồi đó, các bạn. Thấy thương họ lắm. Mà bệnh ung thư vẫn chưa biết ăn năn. Cái miệng nói “ăn năn, ăn năn, ăn năn”, nhưng mà vẫn đi tìm bác sĩ, vẫn đi vào hóa trị, bỏ thuốc độc vào người.
Một lần, hai lần, ba lần — có ông mục sư tới hai chục lần hóa trị mà vẫn chưa chết, mà còn nói: “Chúa thử thách tôi.” Các bạn thấy chưa? Hai chục lần hóa trị mà chưa chết. Người ta hóa trị một lần đã chết rồi. Ông nói: “Tôi bị hai chục lần hóa trị mà tôi vẫn chưa chết. Tôi vác thập tự giá của mình mà đi theo Chúa.”
Chúa bày tỏ cho tôi biết: Chúa vẫn còn yêu để Chúa cho họ có cơ hội ăn năn. Bây giờ mà họ chết là họ đi địa ngục đời đời. Mà cái người đó là người đã dày công, bị đau khổ, bị tù tội vì danh của Chúa lúc họ còn trẻ.
Họ bị bắt bớ, họ bị cầm tù, họ van xin với Chúa, họ vẫn còn… Cho đến ngày hôm nay, tới cái tuổi già, họ lên mình kiêu ngạo. Họ nói: “Tôi là người hầu việc Chúa, bị bắt bớ vì danh Chúa, bị cầm tù như là Phao-lô đó, nghe chưa?”
Đó, họ cứ nói lại cái dĩ vãng hồi còn trẻ của họ hoài, các bạn ơi. Không thấy được ngày hôm nay. Chúa nhìn là cái mức cuối cùng, không có mức đầu tiên. Con người đi lúc đầu, chứ ngồi đó mà kể cái dĩ vãng vàng son của mình từ cái lúc hồi còn trẻ.
Mới đụng tới là nóng tánh, nhảy tưng tưng. Ông mục sư ơi, ông đừng có nói cái chuyện dĩ vãng nữa, bây giờ ông nói cái chuyện bây giờ đi. Bắt đầu nóng tánh lên rồi nha. Cứ ngồi đó mà kể chuyện hồi xưa, kể chuyện vàng son.
Tôi nhìn thấy họ đã bị con quỷ nó hủy hoại phần xác thịt, hầu cho linh hồn được cứu.
Những người mà thấy mình bệnh hoạn hoài là mình phải tìm kiếm coi mình làm cái gì sai mà con quỷ, Chúa giao phó cho con quỷ đây. Nó đánh mình để cho mình biết ăn năn, để linh hồn mình được cứu rỗi. Mình đã mất Thánh Linh rồi, mình đã mất Chúa rồi, không còn nữa. Có người trong sạch là có người nhận lãnh Thánh Linh thì không có bệnh tật, các bạn.
Ngày xưa tôi là một người, chưa có ai bệnh bằng tôi. Các bạn nghe cái bài làm chứng của tôi thì các bạn biết rồi. Mà má tôi vẫn còn cười tôi: “Mày đủ thứ bệnh hết trơn! Con sáu đứa chưa thấy đứa nào bệnh giống như mày hết trơn. Mà bây giờ mày nói mày Chúa, Chúa, Chúa!” Ngày xưa con bệnh, bây giờ con không bệnh. Bây giờ bảy mươi mấy tuổi, má thấy con có bệnh gì không? Không cao máu, không cao mỡ, không bệnh hoạn. Khỏe lại như con trẻ, mà má không nhìn thấy con sao má còn nói, má còn nói cái giọng gì mà đoán xét này kia nữa.
Tôi trẻ, tôi bệnh hoạn tại vì tôi ngu dại. Bây giờ tôi già, tôi không bệnh hoạn là tại vì tôi đã tìm được cái lẽ thật của Đức Chúa Trời. Bảy mươi mấy tuổi mà không còn bệnh tật, còn hồi ba mươi tuổi là bệnh tật đủ thứ: bệnh này tới bệnh kia, tới bệnh nọ, toàn là bệnh chết không hà. Đó là vì tôi không có phạm tội gì khác, nhưng mà tôi tài giỏi, tôi lên mình kiêu ngạo.
Tất cả những người nào mà có tài giỏi đều là lên mình kiêu ngạo hết, các bạn ơi. Tôi đâu có biết là cái tội kiêu ngạo là cái tội Đức Chúa Trời rất là nổi giận. Lên mình kiêu ngạo là con quỷ Sa-tan. Tôi nhìn lại tôi không thấy tội nào hết trơn, các bạn. Con mục sư đạo ba đời mà tội gì bây giờ? Hồi ngày xưa có ông già, bà già đi theo sát, con mắt của ông bà cứ đi theo, sợ mình phạm tội này, tội kia, tội nọ, cứ là dòm ngó. Nhưng mà không có nhìn thấy đứa con của mình là lên mình kiêu ngạo.
Ngày nay cái tội lên mình kiêu ngạo là cái tội mà đáng chết trước mặt Đức Chúa Trời. Đó là quỷ Sa-tan nó nhập vào. Nó làm cho con người lên mình kiêu ngạo, mà không có ai nói cho mình biết tội đó là cái tội của quỷ Sa-tan. Con quỷ Sa-tan phạm tội lên mình kiêu ngạo, nó bị Đức Chúa Trời đuổi từ ở trên thiên đàng xuống thế gian, và nó sẽ ám ảnh 100% những con người theo nó. Không ai thoát khỏi cái tội kiêu ngạo hết, các bạn.
Đức Chúa Trời muốn chúng ta là loài người phải hạ mình, đừng có lên mình kiêu ngạo trước mặt Ngài. “Anh em chẳng có cớ mà khoe mình đâu! Anh em há chẳng biết rằng một chút men làm cho dậy cả đống bột hay sao? Hãy làm cho mình sạch men cũ đi, hầu cho anh em trở nên một nhồi mới không men.” Các bạn thấy, chúng ta toàn là men cũ không.
Cái đạo Tin Lành nó ám ảnh chúng ta. Cái đạo hội thánh mỗi người đều lớn lên bị nhồi sọ bởi những cái men cũ. Ngày hôm nay chúng ta nhận được men mới, chúng ta phải vứt hết tất cả những cái men cũ vào thùng rác đi. Dọn sạch hết, bỏ hết tất cả. Cái computer của chúng ta là chúng ta phải xóa hết tất cả — zero — mới đem được những cái mới vào.
Phần đông là người nào cũng đi hàng hai chứ: theo thấy cô giảng hay quá, nhưng mà vẫn còn bước một cái chân ở trong cái hội thánh ngày xưa mình đã được lớn lên. Cái nơi đó là cái nơi mình phải mang ơn họ, là mình từ cái mức thấp nhất trong xã hội, mình bước lên một bước ở trong nhà thờ, là mình đang bệnh hoạn. Mình vào một nơi người ta chăm sóc mình cho hết bệnh, mình khỏe rồi, là giống như nhà thương vậy đó.
Mình đang bệnh, mình vào nhà thờ, có người chăm sóc — ông mục sư và tất cả những người trong nhà thờ chăm sóc mình — để cho mình khỏe mạnh. Khi con người bệnh hoạn thì không có thể nào suy nghĩ, đi tìm được cái tâm linh của mình được, các bạn. Khi mình khỏe mạnh rồi, mình mới tìm kiếm cái tâm linh để cho mình càng lên cao hơn. Đừng có dừng chân tại chỗ. Cái nơi đó là nơi bao nhiêu người đang dừng chân tại chỗ, không chịu đi tiến lên một bước xa hơn nữa. Đi một bước xa hơn nữa mới gặp được Chúa.
Thí dụ như nếu du lịch đi theo một phái đoàn, người ta đi đâu, mình đi đó; người ta nói gì, mình nói đó; người ta làm gì, mình làm đó — đi theo phái đoàn, không bao giờ tìm kiếm một cái gì mới mẻ hết. Cảm ơn Chúa là Chúa cho tôi có cái tính tò mò. Tôi ở trong nhà thờ bao nhiêu năm, mấy chục năm, tôi chưa có thỏa mãn, tôi vẫn còn đói khát tâm linh. Tôi nói: “Chúa ơi, coi bộ không ổn rồi. Cái nhà thờ gì mà cũng giống như ở ngoài xã hội thế gian vậy, đâu có cái gì mà hấp dẫn đâu!”
Tôi mới bỏ, tôi đi tìm cái nhà thờ của quỷ Sa-tan. Tôi đi hết nhà thờ này đến nhà thờ kia. Đâu, giờ tôi bước chân vào nhà thờ Scientology của quỷ Sa-tan. Nó thu hút con người quá tuyệt vời! Mọi người đều có chín trái Thánh Linh. Tôi nói: “Wow, tôi tìm được thiên đàng dưới đất!” Người ta gặp tôi, người ta ôm, người ta thương, người ta lo cho tôi, thấy tôi buồn thì người ta vô giúp tôi vui lên, thấy bệnh thì người ta giúp cho mình hết bệnh, vui vẻ, không còn bệnh thật thân xác. Nó bệnh là tại vì cái tâm linh của mình buồn. Nó làm cho mình vui là không còn bệnh tật nữa. Nó làm theo cái kiểu của con quỷ, mà rất là hay, các bạn ơi.
Nó dùng cái máy E-meter (máy dò nói dối), nó tìm tội cho mình để cho mình khám phá ra mình đang có tội gì đó, mình nhìn tội đó và hứa không làm cái đó nữa là mình thoát ra khỏi cái tội đó — nhưng mà không có bằng huyết của Chúa Giê-xu. Họ đi vào cửa ngang hông, họ không vào cửa chiên, là quân trộm cướp. Ngày hôm nay tôi thấy được một số họ đi không có vào cửa chiên. Họ tìm được chín trái Thánh Linh. Có một số người tại xứ Mỹ này họ nói là họ có chín trái Thánh Linh. Mà thật, họ có chín trái Thánh Linh, các bạn ơi, họ mới mê. Nhưng mà họ không được cứu rỗi linh hồn, tại vì không có Chúa Giê-xu thì họ không được cứu rỗi linh hồn.
Người ta bỏ tiền ra để được giải phóng khỏi tội lỗi — giải phóng bằng cách họ tìm tội cho người đó thấy mình đang phạm tội gì, bằng cái máy. Cái máy chứ không phải là người. Cái máy nó rò được. Cái máy tìm tội thí dụ như nói dối đó! Hỏi: “Mày có nói dối không?” — “Không!” Nhưng cái máy nó chỉ ra, “có”. Ồ, tìm ra! Tôi cũng vào đó, nó cũng hạch hỏi tôi rất là nhiều, khám phá ra mình rất là nhiều tội. Thành ra tôi cũng được chín trái Thánh Linh ở trong đó, tôi mới mê các bạn. Nó tìm tội cho tôi, nhưng mà không bằng huyết Chúa Giê-xu, nên không được cứu rỗi linh hồn.
Tôi cũng đi tìm như vậy. Chúa Giê-xu mới thấy tấm lòng của tôi, Ngài mới đi tìm tôi. Ngài giải cứu tôi ra khỏi nhóm đạo Scientology, đó là của Ron Hubbard đó. Tôi ở trong đó bảy năm, tôi mê. Tôi cũng muốn được giải thoát ra khỏi những tội lỗi của mình, nhưng mà đi không có đúng đường, đi theo con quỷ Sa-tan. Cuối cùng là nó chắc tôi đi vào hồ lửa địa ngục đời đời. Vì cớ đó, Chúa Giê-xu mới đi tìm tôi. Đó là một cái ân huệ của Chúa.
Rồi Chúa mới kêu tôi là phải giúp những người khác. Tôi được thoát ra khỏi những cái đó, tại vì tôi đi tìm lẽ thật, nhưng mà tôi lỡ, tôi không có đi đúng đường. Chúa Giê-xu mới đích thân đi tìm tôi để cứu tôi ra khỏi nhóm của quỷ Sa-tan. Nó làm rất là hấp dẫn, các bạn ơi, không phải như nhà thờ chúng ta. Nếu ngày nay chúng ta làm một cái nơi giống như vậy thì sẽ có rất nhiều người, thu hút được rất nhiều người — một cái nơi mà mọi người đều có chín trái Thánh Linh hết.
Nếu mà họ không có được, chúng ta phải biệt riêng họ ra. Và nếu họ không chịu ăn năn, thì phải loại ra khỏi nhóm. Các bạn đã nhìn thấy cái nhóm của chúng ta rồi, tôi đã loại ra hai người trong phòng này. Các bạn đã nhìn thấy rồi đó. Chưa nói, nếu mà họ còn ở trong phòng này nữa là họ sẽ đem quỷ vào phòng. Không phải chúng ta là những người theo Chúa thật sự, mặc dù trong chúng ta còn có những con quỷ, nó phá hoại. Nhưng mà nó không có lộ diện. Khi nó lộ diện thì người đó phải ăn năn, tìm mặt Chúa để trừ cái linh đó ra.
Còn họ mà vào trong phòng này mà họ vẫn còn chứa những con quỷ để phá và lôi kéo những người trong phòng này đi theo họ, là Chúa sẽ nói cho tôi biết, và tôi sẽ đuổi họ ra khỏi phòng. Các bạn đã chứng kiến tôi đã đuổi hai người trong phòng này ra khỏi rồi đó. Các bạn hôm trước đã nhìn thấy rồi — họ vào để quậy phá cái phòng, chứ không phải vào để học hỏi, để ăn năn. Xin Chúa thương xót chúng ta, để chúng ta không có làm bạn với những người anh em mà tự xưng là anh em mà là gian dâm.
Không làm bạn với những người anh em mà tự xưng là anh em mà là gian dâm, tham lam, thờ hình tượng, chửi rủa, say sưa, trác táng, cũng không nên ăn chung với người thể ấy. Các bạn ở trong nhà thờ, các bạn thấy những thành phần này đầy dẫy trong nhà thờ, mà có ai đuổi họ ra khỏi hội thánh không? Có ai trục xuất, dứt phép thông công họ ra khỏi hội thánh hay không? Gian dâm trong nhà thờ, tội gian dâm, tà dâm nó đầy dẫy trong nhà thờ, các bạn ơi.
Còn tham lam thì khỏi nói luôn. Từ trên tới dưới toàn là tham lam hết. Đụng một số tiền là nhảy tưng tưng, tưng tưng, tham lam.
Thợ hình tượng là ai? Hình tượng là cái tôi của mình đó. Hình tượng mỗi người — toàn ham xe hơi, ham cái điện thoại mới nhất. Không có điện thoại mới nhất là không được. Điện thoại nào mới ra là tôi phải có, mua cho bằng được cái điện thoại mới.
Trong nhà thờ, người này nói: “Ông xài điện thoại nào vậy?” — “Ờ, tôi xài cái iPhone 15.”
Người kia nói: “Cái bà này còn xài cái iPhone 8 hả?”
Ờ, tôi xài iPhone 8, miễn xài được thì thôi. Bây giờ người ta xài tới mười mấy rồi, nha bà. Mới cái iPhone 8, người ta nói tôi không có thần tượng cái điện thoại. Cái điện thoại là một công cụ chứ tôi không có thần tượng.
Họ thần tượng đủ thứ hết các bạn ơi. Mà nói tới chuyện đội khăn trên đầu là bị đuổi ra khỏi hội thánh đó. Đó là một cái nơi xã hội, không phải là một nơi để thờ phượng Đức Chúa Trời.
Chửi rủa à! Ôi, đụng tới là chửi tơi bời. Ngay trong nhà thờ, chửi lộn, gây lộn nhau, tầm lum hết trơn. Say sưa, uống rượu nữa. Người nào trong nhà thờ cũng uống rượu hết trơn. Mùng Một Tết là uống rượu, uống bia.
Thấy người ta đau khổ, không bao giờ mà dám cho một chút tiền đó các bạn ơi. Người nào người nấy chỉ biết tiền, tiền, tiền. Nhưng mà họ dám dâng phần mười cho Chúa đó nghe, chứ không phải là họ hà tiện. Họ phải dâng là tại vì trong nhà thờ có luật: ai mà không dâng phần mười là người đó đi địa ngục.
Mà không vào nhà thờ là người này bắt chước người kia. Phải dâng một phần mười, dâng một phần mười hết. Vậy đó mà họ chắc bóp với những người đau khổ, thấy người này không có tiền, đau khổ, họ không dám chi một đồng xu cho những người đau khổ.
Xin Chúa thương xót. Chúa biểu chúng ta không ăn chung với những người tội lỗi mà họ là những anh em trong Chúa ở trong nhà thờ. Ngồi ăn chung với nhau, tiệc tùng mỗi Chúa nhật đều Tiệc tùng, tiệc tùng, ăn chung với nhau ở trong nhà thờ.
Họ có làm theo lời của Đức Chúa Trời dạy hay không? Nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta khi chúng ta không biết vâng lời Đức Chúa Trời. Hãy trừ bỏ kẻ gian ác khỏi anh em. Các bạn thấy không? Trừ bỏ là dứt phép thông công, đuổi ra khỏi nơi của chúng ta đó.
Mà chưa bao giờ người nào dám đuổi một người như vậy. Nhưng mà họ lại dám đuổi những người thật, vì khác linh và họ cho là tà giáo. Các bạn biết, tôi vào nhà thờ chữa lành, đuổi quỷ. Ông nói tôi lấy quỷ trừ quỷ. Ông đứng trên tòa giảng mà nói là trong hội thánh của chúng ta có một người lấy quỷ trừ quỷ.
Mà bây giờ chối leo lẻo khi ông đến nhà tôi. Tôi phải tung ra cái tin đó cho đến tai ông để ông ăn năn hầu được cứu rỗi linh hồn. Tôi tung ra cái tin là ông Mục sư DĐN nói “Tôi là người lấy quỷ trừ quỷ, bắt tôi phải lên trước hội thánh quỳ gối xuống ăn năn tội đó nếu không thì bị đi thẳng vào hỏa ngục hôm nay.”
Rồi cái tiếng đồn nó tới ổng. Ổng lại nhà tôi cũng năn nỉ: “Tôi chưa bao giờ nói chị là lấy quỷ trừ quỷ. Tôi mà có nói chị như vậy là tôi chống lại Thánh Linh, và cái tội của tôi không bao giờ được tha thứ.”
Chúa nói là: “Chống lại Thánh Linh là tội đời đời không được tha thứ.”
Ổng hỏi: “Chị có biết câu đó không?” — Tôi nói: “Dạ, tôi biết.”
Ổng nói: “Thôi thôi thôi, bây giờ mời chị vào nhà thờ để mà dạy dỗ. Tôi thấy bây giờ chị viết bài có ơn Thánh Linh lắm. Tôi thấy chị giỏi lắm. Bây giờ mời chị vào để mà giúp thanh niên trong hội thánh.”
Tôi nói: “Tôi có công việc tôi làm rồi. Tôi làm công việc của Chúa. Chúa sai tôi làm gì thì tôi làm đó, chứ tôi không có làm những chuyện như vậy. Xin Chúa thương xót.”
Đó là một người Mục sư già, dám nói như vậy giữa hội thánh đó các bạn. Mà bây giờ lòi ra, công việc của ổng làm là công việc của quỷ Satan. Lòi đuôi chồn ra. Đủ thứ tội. Giáo hạt bảo ông phải nghỉ hưu đi, ông vào viện dưỡng lão đi, để cho đừng có ai nói gì nữa. Bây giờ ông còn khỏe mạnh mà phải đưa vào viện dưỡng lão, các bạn ơi. Ôi, rất là một sự nhục nhã. Đức Chúa Trời rất là công bằng, các bạn ơi. Người giả hình là không có che giấu được lâu. Thời gian sẽ trả lời.
Tôi đã từng nói với bao nhiêu người: tôi làm công việc Chúa, tình nguyện không ăn lương. Đức Chúa Trời xét xử rất công bằng. Thời gian sẽ trả lời. Công việc của người nào, nó sẽ bày tỏ ra trên trái đất này. Chúng ta làm những gì cho Chúa thì nó sẽ có cái trái. Cây nào cũng phải có trái — cây tốt thì sanh trái tốt, cây xấu thì sanh trái xấu. Không thể nào che giấu được, các bạn ơi.
Nguyện xin Chúa mở mắt chúng ta thấy cây nào tốt, cây nào xấu, để chúng ta noi gương những cây tốt. Chúng ta là cây của Chúa trồng thì nó sẽ ra những bông trái tốt cho mọi người hưởng được. Những trái cây xấu thì Chúa sẽ chặt bỏ — chặt ngay trên trần gian này chứ không phải đợi lâu, các bạn ơi.
Tôi xin kết thúc tại đây.
Trong danh Đức Chúa Giê-xu, con cảm ơn Ngài vì Ngài đã cho con nói những lời đến từ Chúa. Xin Chúa bày tỏ cho chúng con thấy được những công việc của quỷ Satan: cái nào thuộc về quỷ Satan, cái nào thuộc về Chúa.
Chúng con phải biết phân biệt các thần, và chúng con không vướng vào những quỷ Satan nó trói buộc chúng con. Nhưng lạy Chúa, xin cho chúng con nhìn thấy chúng con đang bị trói buộc là có nghĩa chúng con sẽ được giải phóng bởi huyết của Chúa Giê-xu. Vì huyết của Chúa Giê-xu là danh trên hết mọi danh.
Mọi đầu gối trên trời, dưới đất đều phải quỳ xuống. Con cảm tạ ơn Ngài vì Ngài đã ban cho chúng con thấy lẽ thật của Ngài: chúng con là những người phải hạ mình xuống trước mặt Chúa để Ngài nhắc chúng con lên. Đừng để chúng con lên mình kiêu ngạo, mà Ngài sẽ đạp chúng con xuống như quỷ Satan đã lên mình kiêu ngạo, nó bị Ngài đạp xuống địa ngục.
Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ, con xin dâng những lời cầu xin cho Cha, Amen.
