I CÔ-RIN-TÔ 1: SỰ KHÔN NGOAN CỦA CHÚA, THẾ GIAN CHO LÀ RỒ DẠI; NGƯỢC LẠI SỰ KHÔN NGOAN CỦA THẾ GIAN, CHÚA CHO LÀ RỒ DẠI.

https://www.mediafire.com/file/bmqz9q0tkm12iem/1_C%25C3%2594_RIN_T%25C3%2594_1.mp3/file

I Cô-rinh-tô 1: SỰ KHÔN NGOAN CỦA CHÚA, THẾ GIAN CHO LÀ RỒ DẠI; NGƯỢC LẠI SỰ KHÔN NGOAN CỦA THẾ GIAN, CHÚA CHO LÀ RỒ DẠI.


I. Tiểu-dẫn
(1:1-9)
Lời đạt và chào-thăm
1Phao-lô, theo ý Đức Chúa Trời, được gọi làm sứ-đồ của Đức Chúa Jêsus-Christ, cùng Sốt-then, anh em chúng ta, 2gởi cho Hội-thánh Đức Chúa Trời tại thành Cô-rinh-tô, tức là cho những người đã được nên thánh trong Đức Chúa Jêsus-Christ, được gọi làm thánh-đồ, lại cho mọi người bất luận ở nơi nào, cầu-khẩn danh Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, là Chúa của những người ấy và của chúng ta: 3Nguyền xin anh em được ân-điển và sự bình-an ban cho bởi Đức Chúa Trời, Cha chúng ta, và bởi Đức Chúa Jêsus-Christ!
Lời tạ ơn
4Tôi hằng vì anh em tạ ơn Đức Chúa Trời, bởi cớ anh em đã được Đức Chúa Trời ban ơn trong Đức Chúa Jêsus-Christ; 5vì chưng anh em đã được dư-dật về mọi điều ban cho, cả lời nói và sự hiểu-biết, 6như lời chứng về Đấng Christ đã được vững-bền ở giữa anh em. 7Anh em đang trông-đợi kỳ Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta hiện đến, cũng chẳng thiếu một ơn nào. 8Ngài sẽ khiến anh em được vững-bền đến cuối-cùng, để khỏi bị quở-trách trong ngày của Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta. 9Đức Chúa Trời là thành-tín, Ngài đã gọi anh em được thông-công với Con Ngài là Đức Chúa Jêsus-Christ, Chúa chúng ta.
II. Sự phe-đảng và gương xấu trong Hội-thánh Cô-rinh-tô
(Từ 1:10 đến đoạn 6)
Khuyên phải hiệp làm một
10Hỡi anh em, tôi nhân danh Đức Chúa Jêsus-Christ chúng ta, khuyên anh em thảy đều phải đồng một tiếng nói với nhau, chớ phân-rẽ nhau ra, nhưng phải hiệp một ý một lòng cùng nhau. 11Vì, hỡi anh em, bởi người nhà Cơ-lô-ê, tôi có được tin rằng trong anh em có sự tranh-cạnh. 12Tôi có ý nói rằng trong anh em mỗi người nói như vầy: Ta là môn-đồ của Phao-lô; — ta là của A-bô-lô; — ta là của Sê-pha, — ta là của Đấng Christ. 13Đấng Christ bị phân-rẽ ra sao? Có phải Phao-lô đã chịu đóng đinh trên cây thập-tự thế cho anh em, hay là anh em đã nhân danh Phao-lô mà chịu phép báp-têm sao? 14Tôi tạ ơn Đức Chúa Trời, vì ngoài Cơ-rít-bu và Gai-út, tôi chưa từng làm phép báp-têm cho ai trong anh em, 15hầu cho chẳng ai nói rằng anh em đã nhân danh tôi mà chịu phép báp-têm. 16Tôi cũng đã làm phép báp-têm cho người nhà Sê-pha-na; ngoài nhà đó, tôi chẳng biết mình đã làm phép báp-têm cho ai nữa.
Sự rồ-dại về thập-tự-giá làm cho sự khôn-ngoan thế-gian bị thua
17Thật vậy, Đấng Christ đã sai tôi, chẳng phải để làm phép báp-têm đâu, nhưng để rao-giảng Tin-lành, và chẳng dùng sự khôn-khéo mà giảng, kẻo thập-tự-giá của Đấng Christ ra vô-ích. 18Bởi vì lời giảng về thập-tự-giá, thì những người hư-mất cho là điên-dại; song về phần chúng ta, là kẻ được cứu-chuộc, thì cho là quyền-phép của Đức Chúa Trời. 19Cũng có lời chép rằng:
Ta sẽ hủy-phá sự khôn-ngoan của người khôn-ngoan,
Tiêu-trừ sự thạo-biết của người thạo-biết.
20Người khôn-ngoan ở đâu? Thầy thông-giáo ở đâu? Người biện-luận đời nay ở đâu? Có phải Đức Chúa Trời đã làm cho sự khôn-ngoan của thế-gian ra rồ-dại không? 21Vì, tại thế-gian cậy sự khôn-ngoan mình, chẳng nhờ sự khôn-ngoan Đức Chúa Trời mà nhận biết Đức Chúa Trời, nên Ngài đành lòng dùng sự giảng rồ-dại của chúng ta mà cứu-rỗi những người tin-cậy. 22Vả, đương khi người Giu-đa đòi phép lạ, người Gờ-réc tìm sự khôn-ngoan, 23thì chúng ta giảng Đấng Christ bị đóng đinh trên cây thập-tự, là sự người Giu-đa lấy làm gương xấu, dân ngoại cho là rồ-dại; 24song le, về những người được gọi, bất luận người Giu-đa hay người Gờ-réc, thì Đấng Christ là quyền-phép của Đức Chúa Trời và sự khôn-ngoan của Đức Chúa Trời. 25Bởi vì sự rồ-dại của Đức Chúa Trời là khôn-sáng hơn người ta, và sự yếu-đuối của Đức Chúa Trời là mạnh hơn người ta.
26Hỡi anh em, hãy suy-xét rằng ở giữa anh em là kẻ đã được gọi, không có nhiều người khôn-ngoan theo xác-thịt, chẳng nhiều kẻ quyền-thế, chẳng nhiều kẻ sang-trọng. 27Nhưng Đức Chúa Trời đã chọn những sự dại ở thế-gian để làm hổ-thẹn những kẻ khôn; Đức Chúa Trời đã chọn những sự yếu ở thế-gian để làm hổ-thẹn những sự mạnh; 28Đức Chúa Trời đã chọn những sự hèn-hạ và khinh-bỉ ở thế-gian, cùng những sự không có, hầu cho làm những sự có ra không có, 29để chẳng ai khoe mình trước mặt Đức Chúa Trời. 30Vả, ấy là nhờ Ngài mà anh em ở trong Đức Chúa Jêsus-Christ, là Đấng mà Đức Chúa Trời đã làm nên sự khôn-ngoan, sự công-bình, sự nên thánh, và sự cứu-chuộc cho chúng ta; 31hầu cho, như có lời chép rằng: Ai khoe mình, hãy khoe mình trong Chúa.

Amen. Amen. Cảm ơn Chúa.


Chúng ta học tới thư của Phao-lô gửi cho người Cô-rinh-tô. Đức Chúa Trời luôn là thành tín. Ngài gọi anh em được thông công với Con Ngài là Đức Chúa Giê-xu Christ, Chúa chúng ta. Chúa luôn luôn thành tín với chúng ta, nhưng chúng ta vẫn không thành tín với Ngài. Ánh mắt của chúng ta hay nhìn quanh nhìn quất, và chúng ta cứ quên Chúa hoài, nhưng Chúa vẫn chờ đón chúng ta, không bao giờ Ngài bỏ chúng ta. Nếu chúng ta là con thật sự của Chúa, thì Ngài trước sau gì chúng ta cũng được Chúa kéo về hết, các bạn ơi. Chính tôi đã bỏ Chúa mà tôi đi vào cái hang ổ của quỷ Sa-tan bảy năm trường, mà Chúa Giê-xu cũng vẫn đến tìm tôi. Đó là sự thành tín của Ngài. Nếu mà tôi nhìn lại mà Chúa Giê-xu không tìm tôi, thì ngày hôm nay tôi không… không biết, quỷ chắc nó giết tôi chết, và tôi không còn có cái mạng sống ở trên đất này nữa, và cũng không có các bạn ngày hôm nay nữa. Đức Chúa Trời luôn luôn thành tín với chúng ta.

Vậy Chúa Giê-xu nói, Chúa sẽ giữ không có con chiên nào của Chúa đi lạc mất. Chúa bỏ chín mươi chín con đi tìm một con chiên. Nhưng bao nhiêu người họ giảng, họ cứ nghĩ là sự cứu rỗi không bao giờ mất, tại vì Chúa hứa Chúa không cho mất con nào. Nhưng mà mình không có chịu quay đầu trở lại để ăn năn, đầu phục Chúa thì mình sẽ hư mất linh hồn. Họ giảng là tin Chúa một lần là đủ rồi, Chúa không để mất con nào hết, muốn làm gì làm. Đó là một cái sự lừa dối của quỷ Sa-tan. Phải bằng lòng trở về, đừng có thất tín với Chúa nữa, ăn năn, dọn sạch lòng để Chúa mới chấp nhận. Chứ không phải là một con chiên dơ bẩn mà Chúa ôm vào lòng đâu các bạn. Chúa chỉ chọn những người nào thật lòng, biết ăn năn. Cái lòng trong sạch, Thánh Linh mới vào ngự trong đó, chứ không phải là cái lòng mình dơ bẩn.

Bởi vì phải giảng bài thập tự giá, phải có thập tự giá, phải có huyết Chúa Giê-xu, mình mới được tha tội. Mình đi lăn xuống vũng bùn, mình trở về, mình phải nhờ thập tự giá, phải đóng đinh cái tôi mình trở lại thập tự giá. Những người hư mất, họ cho là mình điên dại, nhưng phần chúng ta đó là quyền phép của Đức Chúa Trời.

Chúng ta trở về, ăn năn tội lỗi của chúng ta nhờ huyết Chúa Giê-xu chuộc tội cho chúng ta. Chúng ta như là một con người bay bổng, tội lỗi biến mất và nhẹ nhàng. Khi mà chúng ta gánh những tội lỗi nặng trĩu, nhưng mà khi Chúa tha thứ cho chúng ta, Chúa chấp nhận chúng ta bằng huyết của Chúa Giê-xu, con người của mình nó như bay bổng lên vậy các bạn.

Bây giờ cả thế giới, con quỷ nó bắt đầu bắt chước, nó làm cái tình trạng 5D, nó làm cho con người bay bổng lăng lăng, cũng như là xuất hồn ra, rồi nó nói là họ cũng như là được tái sanh. Nó bắt chước, nó sao chép như Chúa Giê-xu để gạt người ta. Tình trạng được tái sanh của Chúa là như vậy. Khi mà tội lỗi mình rớt khỏi cái vai của mình rồi, con người mình nó nhẹ nhàng, nó bay bổng. Mời Thánh Linh ngự vào thì chúng ta được có chín trái Thánh Linh. Tội lỗi của chúng ta, chúng ta không muốn làm nữa. Ngày xưa chúng ta cứ muốn làm hoài à, mà bây giờ chúng ta lại chán ghét tội lỗi, nó trở ngược lại. Chúng ta để ý, chúng ta là một con người mới. Con người cũ của chúng ta đã biến dạng.

Các bạn nhìn thử một con nòng nọc. Nó ở dưới nước lúc nó còn có trứng, nòng nọc ở dưới nước, trứng nở dưới nước, nó có bốn cái chân mà nó vẫn lội được ở dưới nước, có cái đuôi, nó sống ở dưới nước. Khi mà nó biến dạng, nó thành con cóc, đem bắt nó bỏ xuống nước là nó chết. Nó phải biến dạng. Con sâu biến thành con bướm, con nòng nọc biến thành con ếch. Hai cái thế giới nó khác nhau, không có giống nhau được. Chúng ta sống một cái thế giới mới. Thành ra chúng ta là những người hay nói về thập tự giá, mà người ta nói mình là người ngu dại.

Thế gian người ta đang sống ở dưới nước, mình bây giờ đang sống ở trên bờ, mình thở bằng không khí, họ thở bằng cái mang ở dưới nước. Hai cái thế giới: một là thế giới con người tội lỗi, và một là thế giới con người tâm linh, con người được biến đổi, trở thành một con người mà Đức Chúa Trời gọi là con người tâm linh mà Chúa đã tạo dựng ra từ hồi buổi sáng thế, chưa có phạm tội. Chúng ta trở về nguyên thủy là vậy đó các bạn. Một người được tái sanh là người được trở về nguyên thủy, trở về thời A-đam chưa có phạm tội.

Chớ ai bảo chúng ta: thầy thông sáng ở đâu, thầy thông giáo ở đâu, người biện luận đời nay ở đâu? Có phải Đức Chúa Trời đã làm cho sự khôn ngoan của thế gian ra dồ dại hay không? Chúng ta là những người ngu dại mà chúng ta nhận được Thánh Linh của Chúa, là chúng ta trở nên một người khôn ngoan, nhưng ngược lại, người thế gian coi họ là những người dồ dại, nhắm mắt mà đi. Những người theo thế gian không biết đường nào đúng mà đi. Họ đi địa ngục đời đời mà không biết mình đi đâu.

Lên mình kiêu ngạo. Con quỷ nó cho ăn trái cấm của A-đam và Ê-va ngày xưa, tới ngày hôm nay nó truyền cho đến bây giờ. Cho mình là khôn ngoan, nhưng mà đi vào hồ lửa địa ngục đời đời. Ghê tởm lắm các bạn ơi. Thế gian cậy sự khôn ngoan, chẳng nhờ sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời mà nhận biết Đức Chúa Trời, cho nên Ngài đành lòng dùng sự giảng dại dột của chúng ta mà cứu rỗi những người tin cậy.

Chúng ta là những người hạ mình xuống trước mặt Đức Chúa Trời, cho mình là người dồ dại đi, đừng cho mình là người khôn ngoan, thì Chúa sẽ nâng mình lên, các bạn ơi. Bao nhiêu người họ nói chuyện khôn ngoan, khôn ngoan, họ cho họ là khôn ngoan, nhưng đó là những người dồ dại trước mặt Đức Chúa Trời. Các bạn nhìn quanh coi, người nào học được chút xíu thần học Kinh Thánh cái là lên đến phòng Zoom mà khoe khoang trên đó. Được một cơ hội nào mà người ta cho có cái mặt mình xuất hiện một cái là muốn cho cả thế giới biết mặt của mình. Khoe chụp hình, đăng lên rồi khoe khoang, cho mình là một người ai nấy cũng phải kính trọng mình. Tôi là người hầu việc Đức Chúa Trời, phải kính nể tôi nhé. Tôi đạp những người xung quanh xuống. Họ không biết rằng họ lấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.

Đó là những người rồ dại, các bạn ơi. Mình nói ra, người ta nói mình là người khùng điên, người theo tà giáo, đi có một mình, không giống ai hết. Ngày xưa họ đóng đinh Chúa Giê-xu cũng tại như vậy đó, các bạn. Chúa Giê-xu quở trách người Pha-ri-si, người thông giáo, những người dân trí thức. Chúa Giê-xu rất là bình dân, Con của Đức Chúa Trời hạ mình xuống, đi xuống thế gian làm con người mà không có nhà cửa. Người ta khinh khi Chúa Giê-xu, một người rất là hạ mình, không lên mình kiêu ngạo.

Ngày hôm nay, bao nhiêu người không có ra chi hết, lên mình kiêu ngạo, khoe khoang. Chúa Giê-xu không khoe khoang các bạn. Xác thịt nó hay khoe khoang, nó muốn cho người ta đầu phục, tâng bốc nó lên, cho mọi người biết, khen nó. Nhưng mà đó là sự dồ dại trước mặt Đức Chúa Trời. Ngài nhìn thấu hết tấm lòng của mọi người, rất là nguy hiểm. Bởi vậy họ không có nhận được phép lạ gì hết. Con cái thật của Chúa là làm được những gì Chúa Giê-xu làm. Họ sẽ nhận được những phép lạ, Tin Lành là quyền phép của nước Đức Chúa Trời cho mọi kẻ tin.

Họ nói: “Tôi, nếu mà còn phép lạ ngày nay là tôi nhận được. Tôi là người mục sư, tôi là người học thần học, tôi là người được giáo hội cho tôi làm giáo hạt trưởng. Cả cái giáo phái bao nhiêu người tín đồ, họ tôn tôi lên làm chức lớn trong giáo hạt, đại diện cho bao nhiêu người theo đạo Tin Lành. Mà tôi còn không nhận được một cái phép lạ nào hết, mà một con người bình thường mà làm sao mà nhận được cái gì? Đó là quỷ Sa-tan đó, nó lấy quỷ trừ quỷ đó. Họ lên mình kiêu ngạo nói như thế đó các bạn.”

Họ đạp tất cả những người xung quanh xuống. Họ nói: “Nếu mà được là tôi đã làm được rồi. Còn tôi mà còn làm không được, mà ai mà làm được đây?” Họ đem thước của cái xác thịt của họ mà đem đo vào công việc của Đức Chúa Trời, các bạn. Đấng Christ là quyền phép của Đức Chúa Trời và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời, bởi vì sự rồ dại của Đức Chúa Trời là khôn sáng hơn người ta, và sự yếu đuối của Đức Chúa Trời là mạnh hơn người ta. Chúa làm cho những cái người ngược đời hết, các bạn ơi. Cái gì của Chúa là đi ngược. Chúa nói: “Trời cao hơn đất bao nhiêu, thì ý tưởng của Ta khác hơn ý tưởng của các ngươi bấy nhiêu.” Phải đọc Kinh Thánh mà phải hiểu được.

Khi chúng ta nói chúng ta là một đứa trẻ, nước Thiên Đàng là của những đứa trẻ. Những đứa trẻ nó rất là khù khờ, nó thật thà. Nhưng nước Thiên Đàng là của những đứa trẻ, những người lớn mà có tâm hồn của đứa trẻ. Còn chúng ta càng nói khôn chừng nào là chúng ta kiêu ngạo. Con quỷ nó nhập chúng ta. Con quỷ Sa-tan là cái đứa nó kiêu ngạo, nó cho nó là khôn ngoan, bởi vậy nó mới không được hưởng nước Thiên Đàng. Ngày hôm nay nó dụ cả thế gian, các bạn ơi. Nhìn quanh, nhìn quắt, người nào cũng lên mình kiêu ngạo hết. Nói Chúa thì hay lắm, nhưng mà nhìn lại là người nào cũng xác thịt không. Nó lòi đuôi ra, không thể nào giấu cái đuôi của mình được. Ca dao nói là: “Lấy thúng úp voi, không có kín.”

Người chung quanh ta không phải là không biết, người ta không nói trước mặt mình thôi, chứ người ta sau lưng người ta nói hết. Ai cũng biết hết, chỉ có một mình mình không biết mình thôi, các bạn ơi. Khi con quỷ nó thấy những cái người mà đi đúng đường thì nó lại tìm đủ mọi cách để nó phá. Nó sợ tất cả mọi người đều làm giống như vậy đi, rồi nó bị cướp mất linh hồn của bao nhiêu người. Nó đẩy cho người ta đi con đường sai. Cả trăm, cả ngàn con đường sai, chỉ có một con đường nhỏ xíu là đi đúng đường. Một linh hồn, cái con đường chỉ có hai cái bước chân của một người đi đủ mà thôi, không có đông người đi được. Mà cũng phải tự khám phá ra, chứ không có ai mà chỉ đường cho mình.

Các bạn có phước là ngày nay có tôi đã đi trước và tôi chỉ đường cho các bạn đi. Tôi phải mò mẫm đi một mình, Chúa Giê-xu kéo tôi ra. Tôi đi một mình, Tôi đi tìm Chúa kéo tôi ra khỏi cái con đường sai, để Chúa dắt tôi đi một mình với Chúa để chỉ lại cho các bạn biết con đường tâm linh chỉ một mình mình đi. Vợ không có kéo vợ chồng, chồng không kéo vợ đi được, Nó là một con đường người ta khinh khi, nó là con đường ngu dại.

Đi có một mình với Chúa à? Làm sao mình biết được Chúa đây? Khi các bạn có người yêu, các bạn có muốn hai ba người đi theo nói chuyện với người yêu của mình không? Lén lén, lén lén cả nhà, bỏ nhà chạy theo cái người yêu của mình, đi trốn trong bụi lùm á, để mà nói chuyện riêng với người yêu.

Các bạn nào mà đã từng yêu rồi thì các bạn biết. Cha mẹ chạy lén lén theo rồi coi coi cái đứa này nó đi hẹn hò với người tình đó rồi kìa. Ông biểu con cái chạy theo, chạy theo coi coi, mà nó cứ trốn, nó đi một mình. Đó là hai người yêu nhau. Đối với Chúa, chúng ta phải như vậy đó, các bạn ơi. Đức Chúa Trời là Đấng ghen tương, Ngài không muốn có một cái người nào ở giữa xen vào tình yêu của các bạn hết.

Nếu các bạn mà cứ đi chổ đám đông để các bạn nói rằng các bạn yêu Chúa là không có Chúa ở đó. Chúa muốn có một cuộc sống riêng tư giữa Chúa với bạn một mình. Mình cứ hát hoài mấy cái bài hát “một mình con với Chúa”, hát hoài mà không có thực hành. Chỉ có đi vô đám đông để tìm Chúa, đi vô đám đông để tìm Chúa mà nói: “Tôi tìm Chúa hoài không gặp.” Mà không có ai biểu là phải đi một mình với Chúa, quỳ gối trong phòng riêng, đóng cửa lại cầu nguyện, tìm kiếm Chúa là có Chúa ở đó, mà không ai nói hết.

Cả ở trong nguyên một cái giáo hội chưa bao giờ mà ai dám nói một cái câu đó. Tôi chưa bao giờ mà nghe được một cái câu đó là: “Muốn tìm Chúa là phải vào phòng riêng, đóng cửa lại, kiêng ăn, cầu nguyện, tìm kiếm mặt Chúa cho đến khi gặp được Chúa.”

Tôi chưa có nghe người nào giảng như vậy, các bạn. Chính tôi là con của một Mục sư, nhưng mà tôi cũng chưa có nghe ba tôi nói một cái câu như vậy đó với tôi. Nhưng mà cái chuyện này là Chúa kéo tôi ra một mình, để mà nói với tôi rằng: “Con ở đây, con đi đâu? Con tìm Ta ở đâu? Con tìm Ta ở nơi nào đông người, không có. Ta đi tìm con, mà con phải đi một mình với Ta.”

Hai người yêu nhau là phải có cái chuyện nói chuyện tâm tình với nhau, chỉ có hai người thôi, không có người thứ ba xen vào. Đức Chúa Trời đã chọn chúng ta, thì chúng ta phải trả lời để cho Ngài biết rằng chúng ta có yêu Ngài hay không. Chúa nói: “Ta yêu ngươi đây, ngươi có đáp lời lại cho Ta hay không?”

Tôi cảm ơn Chúa là tôi có một người chị cũng bệnh, chị cũng bà con. Tối ngày bả cứ đi tìm hết người này tới người kia, tới người nọ. Cũng là vợ một Mục sư đó, các bạn, mà chưa biết Chúa là ai. Đi tìm người này người kia, người nọ xin đặt tay cầu nguyện cho, chữa lành cho bệnh này bệnh kia, bệnh nọ, bệnh tầm lum hết trơn. Cứ xin người này người kia đặt tay cầu nguyện hoài, cho đến khi bị Covid gần chết. Chúa biểu: “Kêu bà xuống nhà con đi, Ta sắp đem bà đi đó.”

Tôi nghe tiếng Chúa, mà bà bị Covid, mà tôi đã bị Covid rồi, tôi không có sợ nữa. Tôi kêu: “Chị ơi, chị xuống đây đi, tôi nuôi chị. Chị trả lời: “Tôi bị Covid đó.” Tôi trả lời: “Không sao, tôi đã bị rồi, tôi không có bị sợ lây nữa, tại vì tôi đã bệnh rồi.” Mới xuống, ngày đầu tiên, chị năn nỉ riết, đứa con đó chịu đưa chị xuống nhà tôi. Mới vừa xuống, tôi nói: “Chị ơi, em nghe tiếng Chúa nói với chị rằng: Ta ở đây, mà ngươi có đi tìm Ta không, mà ngươi đi tìm loài người hoài vậy?”

Có phải đúng với chị hay không? Chị nói: “Đúng quá rồi! Chúa nói thiệt với em vậy đó hả?” Chị nói: “Xin Chúa đừng nổi giận với chị.” Chúa nói: “Ta đây, Ta đi tìm con, mà con đi tìm ai? Con không có đi tìm Ta. Bao nhiêu năm nay rồi, con cứ đi tìm loài người, con không có đi tìm Ta.”

Ôi, chị ăn năn. Ăn năn xong rồi là hết bệnh Covid, các bạn. Một ngày hôm sau là gọi hết bà con dòng họ đi. Bình thường trở lại rồi, thở khỏe, phổi nhẹ nhàng hết, không có còn bệnh Covid nữa rồi. Gọi hết cả bà con dòng họ, mấy người kia rất là vui mừng. Tôi cũng rất là vui mừng, tôi thấy chị khác hẳn luôn, các bạn ơi. Đi đứng bình thường luôn, hết bệnh Covid luôn.

Mới xuống có một ngày thôi, con quỷ nó kéo lại mấy cái người cũ mà hôm trước mà chị gọi để xin họ cầu nguyện cho đó. Nó gọi lại tứ tung hết, rồi nó nói: “Để tôi cầu nguyện cho, để tôi cầu nguyện cho.” Gọi nói tiếng mới, nó nói om sòm, chị quên rằng Chúa đã chữa lành cho chị xong rồi. Thế là cái bệnh Covid nó trở lại rất là nặng các bạn ơi, thở không nổi luôn. Thì tôi mới nói: “Chị ơi, sao ngày hôm qua hết rồi, bữa nay bệnh trở lại?” Chúa nói: “Chị đã để cho những người cũ kéo chị trở về, chị đi tìm loài người trở lại, chị không tìm Chúa nữa.”

Có phải vậy không? Chị nói: “Đúng. Ngày hôm qua Chúa chữa lành rồi, bữa nay bệnh trở lại nặng hơn, nặng hơn gấp mấy lần ngày hôm qua, thở không nổi luôn, các bạn.” Rồi tôi mới nói: “Chị phải ăn năn cái tội đó đi. Chúa đang nổi giận với chị. Chị đã biết đường của Chúa rồi, chị trở về đường cũ nữa là bệnh nặng quá rồi, thì gọi con rước vào nhà thương đi.” Tôi nói: “Con chị đi lên rước đi, chắc chị không qua khỏi đâu, chị phải ăn năn nghe chưa.” Khi chị vào nhà thương sáng tới chiều là chết.

Nhưng mà tôi tin rằng Chúa cho chị có cơ hội để ăn năn. Các bạn thấy cái sự ngu dại của con người chưa? Mình tưởng mình khôn, nhưng làm mình ngu. Mà Chúa đã nói cho mình biết rồi là mình phải biết con đường mình đi đúng rồi là mình cứ tiếp tục đi.

Tại vì con quỷ nó luôn luôn đi kéo mình trở về con đường cũ. Nó không để cho mình đi con đường yên với Chúa đâu, các bạn ơi. Nó theo, nó đánh, nó phá, nó theo, nó đánh, nó phá, nó nói đủ thứ để cho mình ngu dại, mình được trở về, đi trở về con đường cũ, đó là con đường chết.

Đức Chúa Trời đã chọn chúng ta, chúng ta phải chấp nhận Chúa và cắt bỏ hết con đường cũ đi. Nó nói gì, nó nói gì cũng phải, đừng có bao giờ mà nghe nữa. Mình nghe là mình chết đó. Khi mà mình đã theo Chúa rồi mà mình trở về là mình chết đó. Chết mình luôn đó. Cắt con đường cũ.

Dân Y-sơ-ra-ên, sở dĩ Chúa thương dân Y-sơ-ra-ên, Chúa biết nó sẽ trở về đường của Chúa, phải tạo ra cái Biển Đỏ phía sau lưng nó. Những người con cái của Chúa là chúng ta, phải đặt một cái Biển Đỏ sau lưng chúng ta, là chúng ta đi chỉ một con đường thôi, không bao giờ trở về.

Các bạn phải đặt một con đường với Chúa là: “Khi tôi đã bước theo Chúa rồi, là tôi đặt cái Biển Đỏ sau lưng tôi, là tôi không bao giờ trở về con đường cũ nữa.” Để cho chúng ta quyết tâm với Chúa, các bạn ơi. Bỏ đi về là chết. Con quỷ nó chờ đó để nó đón chờ chúng ta, mà chết là đi địa ngục đời đời, các bạn.

Cùng những sự không có, hầu cho làm cho sự có ra không có, để chúng ta không ai khoe mình trước mặt Đức Chúa Trời. Cho nên các bạn hãy hạ mình xuống, nhu mì, khiêm nhường. Đức Chúa Trời sẽ cho các bạn những cái gì không có, các bạn sẽ có. Chúa làm ngược đời với người ta vậy đó. Còn các bạn mà bỏ Chúa mà đi theo thế gian, các bạn có, nhưng mà Chúa làm ra không có. Cái bàn tay của các bạn đang có tiền, các bạn bỏ Chúa, các bạn đi, các bạn không còn đồng xu nào dính túi, phải ăn cám heo. Còn mình thấy mình ở trong đồng vắng như vậy đó, chứ ngày hôm sau mình sẽ vào xứ Ca-na-an, đượm sữa và mật.

Chúa làm cho những cái gì không có mà sẽ ra có. Còn những người có sẽ là không có. Các bạn thấy mấy ngày hôm nay không? Mấy người có bao nhiêu tiền Bitcoin bây giờ zero hết. Cái stock á, tôi nói cho các bạn, tôi có 1.500 đô, tôi mua cái stock, mà bây giờ chỉ còn có 150 đô thôi. Nó mất giá hết như vậy đó. Mà có nhiều người là 1 triệu, thì bây giờ còn có mấy chục ngàn thôi. Lỡ khóc lỡ cười, các bạn ơi. Ngày hôm nay là tất cả những người có tiền nhiều là họ trở nên không có, mà sẽ còn mất hết. Người nói là đô la sẽ không còn giá trị đồng nào hết. Ai có một tỷ đô la, một người chỉ đổi được có 5 ngàn đô la thôi. Họ nói như vậy đó. Cho một người đổi được 5.000 đô la, còn mấy cái tiền kia là… Nó hỏi từ đâu đến? Tiền gian là sẽ mất hết. Chúa sẽ làm những người có ra không có, mà chúng ta là những người không có mà sẽ có. Lạ lùng chưa? Bởi vậy, ai khoe mình thì hãy khoe mình trong Chúa, đừng khoe những cái gì thuộc về thế gian. Thế gian đó là hư không. Nếu chúng ta có bạc tiền tỷ đi, chúng ta chết cũng không đem theo đồng bạc nào được, các bạn ơi. Nếu mà đem được, thì bao nhiêu người họ đem đi rồi. Ngày nay mấy người Trung Quốc mới dụ người ta bây giờ bán vàng mua, bán tiền á. Tiền giả đốt, thì cái người ở dưới âm phủ đó được xài cái tầng tiền đó, cắt cái nhà bằng giấy rồi đốt, thì cái người dưới âm phủ được hưởng cái nhà đó. Nó lừa dối người ta, nó đem người ta mua những cái đó, là đốt, mà cái đốt vàng bạc bao nhiêu người đốt vàng bạc, nó gọi là đốt vàng bạc để gửi xuống âm phủ cho cái người thân của mình. Họ ngu dại như vậy mà họ cho là khôn lắm đó nha. Còn mình nói với họ về Chúa, họ nói mình là người ngu, nói chuyện bậy bạ, chuyện không có mà đặt chuyện ra.

Có thiên đàng, có địa ngục. Nó bậy nó bạ, nhưng những người thế gian họ biết có địa ngục. Họ gọi là âm phủ. Họ không biết là có lửa, nhưng có một cái nơi có người chết, để mà nó gỡi vàng bạc, nhà cửa, tiền bạc bằng giấy rồi đốt. Đem tiền thiệt mà đem mua tiền giả để đốt, để gửi cho cái người thân ở dưới âm phủ. Đó mà họ cho là không ngoan. Cả thế giới bây giờ cũng ngu dại, làm cái kiểu đó mà quỷ xúi dục cho người ta. Nó nghe, nó nhảy lên, nó nhập vào cái người khác. Nó nói: “Cảm ơn bạn đã gửi cho tôi cái nhà cửa.” Nó nhập cho người khác. Thành ra người ta không phải là không nghe, nó nhập vô cái người đó, lên đồng lên cốt rồi nói: “Cảm ơn người nhà đã gửi tiền bạc cho tôi, gửi nhà cho tôi.” Ở dưới âm phủ rất là lớn. Ở dưới bây giờ, cứ tiếp tục gửi tiền cho tôi nha, tiếp tục gửi nhà cho tôi nha. Chứ đâu phải người ta không biết được, nó nhập, nó làm cho người ta tưởng là họ gửi thật sự, được thật sự như vậy. Cũng như bên Mỹ gửi tiền về Việt Nam được, thì bây giờ con cái của họ gửi tiền cho gia đình cha mẹ chết ở dưới âm phủ cũng nhận được như vậy. Nó nói cho người ta nghe rất êm tay để cho người ta tin sự dại dột.

Đối với chúng ta là những người tin Chúa, chúng ta thấy những cái điều của thế gian làm là sự dại dột, nhưng họ coi là khôn ngoan. Còn chúng ta thì nói thập tự giá của Chúa, quỷ nói chúng ta là những người dại dột. Cả hai thế giới nghịch nhau, các bạn ơi. Rất thương cho những người nào mà tin Chúa có một mình trong gia đình. Cả gia đình của họ là tấn công họ, nói họ là người ngu dại. Mà không phải những người kia là người không thờ Chúa. Tôi là cả dòng họ đạo tinh lành truyền thống CMA ba đời, mà nói tôi là người ngu dại, không biết gì hết. Còn họ là những người khôn ngoan, học Kinh Thánh biết hết, biết hết Kinh Thánh, mà biết bằng sự khôn ngoan, chứ không biết bằng tấm lòng. Bởi vậy tôi nói phải đi một mình với Chúa mới hiểu được tâm trạng của một người theo Chúa thật sự nó là như thế nào. Nhìn trái để biết cây. Các bạn nhìn trái họ thử coi. Mà con dòng họ của các bạn, nó theo đạo dòng ba bốn đời đó, ở trong nhà thờ, ngồi gòn mòn ghế nhà thờ đó.

Nhìn trái họ thử coi. Hình như thế nào? Trái sâu ăn không mà, không có nguyên vẹn. Nó có ra trái chút chút, chứ không phải không có trái, nhưng trái sâu, trái thối. Tôi đã nhìn rồi. Không phải trái nguyên vẹn các bạn. Ở xa dòm thấy trái rất đẹp, nhưng lại gần thì toàn là sâu. Bởi vì bao nhiêu người lầm là vậy đó. Đi lên Facebook, lên Internet, thấy người này, người kia, người nọ. Trái rất đẹp, đến gần thì thấy trái sâu. Xin Chúa thương xót cho chúng ta, nhìn gần nhìn xa, có trái của mình cũng vẫn giống nhau. Mặc dù nó dối trá, tìm kiếm mọi chuyện để dối trá chúng ta, để cho những người ở xa không biết được, nghe lời nói xấu của chúng ta, nhưng ở những người gần, người ta biết chúng ta là đồ thật. Nó có thể dù không nói “chúng ta lấy quỷ trừ quỷ”, nhưng nó chỉ nói, cái lòng của nó khâm phục chúng ta. Tại vì những người bà con, anh em, gia đình chúng ta, họ biết chúng ta có cái gì lạ. Họ làm không được, nhưng họ phải mắc cỡ vì họ không làm được, mình làm được, họ mắc cỡ. Xin Chúa thương xót cho chúng ta vẫn giữ, vẫn lòng tin.

Vì tin lành là quyền phép của nước Đức Chúa Trời cho những kẻ tin. Quyền phép trước tiên là biến đổi con người từ một người dơ bẩn, tội lỗi, biến thành một người công bình, thánh sạch. Không phải là họ công bình suốt đời, nhưng lâu lâu họ cũng té. Nhưng họ té, họ biết đứng, tự đứng dậy và biết ăn năn. Họ biết xin lỗi những người xung quanh. Đó là những người thật của Đức Chúa Trời.

Tôi xin kết thúc tại đây trong sự câu nguyện. Trong danh Đức Chúa Sư, con cảm ơn Ngài vì Ngài đã mở miệng con nói những lời khôn ngoan cho các bạn trong vòng nửa tiếng đồng hồ, nhưng chúng con được học hỏi những lời, những lẽ thật đến từ Thánh Linh Ngài. Xin Ngài giữ chúng con và bảo vệ chúng con để chúng con biết: con mắt của chúng con nhìn xem Đức Chúa Trời, nhìn xem thập tự giá của Chúa Giê-xu, đừng để chúng con nhìn xem sự không ngoan của chúng con mà vướng vào những cái bẫy của quỷ Sa-tan. Nó cho chúng con là dại dột, nhưng Đức Chúa Trời cho chúng con là khôn ngoan. Xin Ngài thương xót chúng con và giữ linh hồn chúng con, để chúng con, ngày kia trước khi qua đời, gặp được Cha trên nước Thiên Đàng. Chúng con không thuộc về thế gian, sống trong thế gian có nhiều cạm bẫy, nhưng mắt của chúng con luôn luôn nhìn Chúa. Đừng để chúng con phạm tội lỗi trước mặt Ngài. Xin Thánh Linh có nhắc nhở chúng con: nếu chúng ta làm điều gì sai quấy, xin Thánh Linh chỉ dạy chúng con để chúng con biết ăn năn, đầu phục Đức Chúa Trời và trở về con đường chính của Ngài. Cảm tạ Cha. Con cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.