XUẤT Ê-DIP-TÔ KÝ 31-32: A-RÔN THỎA HIỆP VỚI THẾ GIAN LÀM CON BÒ VÀNG CHO DÂN Y-SƠ-RA-ÊN THỜ. CHÚA NỔI GIẬN, MÔI SE CẦU THAY CHÚA NHẬM LỜI.

https://www.mediafire.com/file/tkdbqrh3chxftjr/Xua%25CC%2582%25CC%2581t_e%25CC%2582_di%25CC%2581p_to%25CC%2582_ky%25CC%2581_31-32-.m4a.m4a/file

XUẤT Ê-DIP-TÔ KÝ 31-32: A-RÔN THỎA HIỆP VỚI THẾ GIAN LÀM CON BÒ VÀNG CHO DÂN Y-SƠ-RA-ÊN THỜ. CHÚA NỔI GIẬN, MÔI SE CẦU THAY CHÚA NHẬM LỜI.

Xuất Ê-díp-tô Ký 31
Truyền cho Bết-sa-lê-ên và Ô-hô-li-áp làm các đồ-dùng về việc tế-lễ
1Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se nữa rằng: 2Nầy, ta đã kêu tên Bết-sa-lê-ên, con trai của U-ri, cháu của Hu-rơ, trong chi-phái Giu-đa. 3Ta đã làm cho người đầy-dẫy Thần của Đức Chúa Trời, sự khôn-ngoan, sự thông-sáng, và sự hiểu-biết để làm mọi thứ nghề thợ, 4đặng bày ra và chế-tạo đồ vàng, bạc và đồng, 5đặng khắc và khảm ngọc, đẽo gỗ và làm được mọi thứ nghề thợ. 6Đây, ta lại cho một người phụ-việc, tên là Ô-hô-li-áp con trai của A-hi-sa-mạc, trong chi-phái Đan. Ta cũng đã ban sự thông-minh cho mọi người tài-năng, hầu cho họ làm các việc ta đã phán dặn ngươi, 7là hội-mạc; hòm bảng-chứng, nắp thi-ân ở trên hòm, cùng đồ-dùng trong hội-mạc; 8bàn-thờ cùng đồ phụ-tùng, chân-đèn bằng vàng ròng và đồ phụ-tùng, bàn-thờ xông-hương, 9bàn-thờ dâng của-lễ thiêu cùng đồ phụ-tùng, cái thùng và chân thùng; 10áo lễ, áo thánh cho A-rôn thầy tế-lễ cả, và bộ áo cho các con trai người, đặng làm chức tế-lễ; 11dầu-xức, và hương-thơm của nơi thánh. Các người đó phải làm hết thảy theo lời ta đã phán dặn ngươi.
Luật ngày sa-bát
12Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: 13Phần ngươi hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Nhứt là các ngươi hãy giữ ngày sa-bát ta, vì là một dấu giữa ta và các ngươi, trải qua mọi đời, để thiên-hạ biết rằng ta, là Đức Giê-hô-va, làm cho các ngươi nên thánh. 14Vậy, hãy giữ ngày sa-bát, vì là một ngày thánh cho các ngươi. Kẻ nào phạm đến ngày đó, phải bị xử-tử; kẻ nào làm một việc chi trong ngày đó, cũng sẽ bị truất khỏi vòng dân-sự. 15Người ta sẽ làm công-việc trong sáu ngày, nhưng qua ngày thứ bảy là ngày sa-bát, tức là ngày nghỉ, biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. Trong ngày sa-bát hễ ai làm một việc chi sẽ bị xử-tử. 16Ấy vậy, dân Y-sơ-ra-ên sẽ giữ ngày sa-bát trải các đời của họ, như một giao-ước đời đời. 17Ấy là một dấu đời đời cho ta cùng dân Y-sơ-ra-ên, vì Đức Giê-hô-va đã dựng nên trời và đất trong sáu ngày, qua ngày thứ bảy Ngài nghỉ và lấy sức lại.
18Khi Đức Giê-hô-va đã phán xong cùng Môi-se tại núi Si-na-i, bèn cho người hai bảng chứng bằng đá, bởi ngón tay Đức Chúa Trời viết ra.

Xuất Ê-díp-tô Ký 32
Bò con vàng
1Dân-sự thấy Môi-se ở trên núi chậm xuống, bèn nhóm lại chung-quanh A-rôn mà nói rằng: Nào! hãy làm các thần để đi trước chúng tôi đi, vì về phần Môi-se nầy, là người đã dẫn chúng tôi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chúng tôi chẳng biết điều chi đã xảy đến cho người rồi. 2A-rôn đáp rằng: Hãy lột những vòng vàng đeo nơi tai vợ, con trai và con gái các ngươi đi, rồi đem lại cho ta. 3Hết thảy đều lột vòng vàng nơi tai mình mà đem lại cho A-rôn; 4người nhận lấy nơi tay họ, và dùng đục làm thành một bò con đúc. Dân-chúng nói rằng: Hỡi Y-sơ-ra-ên! nầy là các thần của ngươi đã đem ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 5A-rôn thấy vậy, bèn lập một bàn-thờ trước mặt tượng bò đó; đoạn, người la lên rằng: Sáng mai sẽ có lễ tôn-trọng Đức Giê-hô-va! 6Sáng mai dân-chúng bèn thức dậy sớm, dâng các của-lễ thiêu và lễ thù-ân; ngồi mà ăn uống, đoạn đứng dậy mà vui-chơi.
7Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Hãy xuống đi, vì dân mà ngươi đưa ra khỏi xứ Ê-díp-tô đã bại-hoại rồi, 8vội bỏ đạo ta truyền-dạy, đúc một con bò tơ, mọp trước tượng bò đó và dâng của-lễ cho nó mà nói rằng: Hỡi Y-sơ-ra-ên! đây là các thần đã dẫn ngươi lên khỏi xứ Ê-díp-tô! 9Đức Giê-hô-va cũng phán cùng Môi-se rằng: Ta đã xem thấy dân nầy, kìa là một dân cứng cổ. 10Vả, bây giờ hãy để mặc ta làm, hầu cho cơn thạnh-nộ ta nổi lên cùng chúng nó, diệt chúng nó đi; nhưng ta sẽ làm cho ngươi thành một dân lớn.
11Môi-se bèn nài-xin Giê-hô-va Đức Chúa Trời người rằng: Lạy Đức Giê-hô-va, sao nổi thạnh-nộ cùng dân Ngài? là dân mà Ngài đã dùng quyền lớn-lao mạnh-mẽ đưa ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 12Sao để cho người Ê-díp-tô nói rằng: Ngài đưa chúng nó ra khỏi xứ đặng làm hại cho, giết đi tại trong núi, cùng diệt chúng nó khỏi mặt đất? Cầu-xin Chúa hãy nguôi cơn giận và bỏ qua điều tai-họa mà Ngài muốn giáng cho dân Ngài. 13Xin Chúa hãy nhớ lại Áp-ra-ham, Y-sác, Y-sơ-ra-ên, là các tôi-tớ Ngài, mà Ngài có chỉ mình thề cùng họ rằng: Ta sẽ thêm dòng-dõi các ngươi lên nhiều như sao trên trời, ta sẽ ban cho dòng-dõi đó cả xứ mà ta chỉ phán, và họ sẽ được xứ ấy làm cơ-nghiệp đời đời. 14Đức Giê-hô-va bèn bỏ qua điều tai-họa mà Ngài nói rằng sẽ giáng cho dân mình.
Môi-se liệng bể bảng luật
15Đoạn, Môi-se ở trên núi trở xuống, tay cầm hai bảng chứng; hai bảng chứng có viết hai bên, mặt nầy và mặt kia. 16Hai bảng đó là việc của Đức Chúa Trời làm ra; chữ cũng là chữ của Đức Chúa Trời khắc trên bảng. 17Vả, Giô-suê nghe dân chúng la lên, bèn nói cùng Môi-se rằng: Trong trại-quân có tiếng chiến-đấu. 18Môi-se đáp rằng: Chẳng phải tiếng kêu về thắng trận, cũng chẳng phải tiếng kêu về thua trận; nhưng ta nghe tiếng kẻ hát. 19Khi đến gần trại-quân, Môi-se thấy bò con và sự nhảy múa, bèn nổi giận, liệng hai bảng chứng khỏi tay mình, bể ra nơi chân núi; 20đoạn lấy bò con của chúng đã đúc đem đốt trong lửa, rồi nghiền cho đến thành ra bụi, rải trên mặt nước, và cho dân Y-sơ-ra-ên uống.
21Môi-se bèn nói cùng A-rôn rằng: Dân nầy làm chi anh, mà anh xui cho chúng phạm tội nặng dường ấy? 22A-rôn đáp rằng: Xin chúa tôi đừng nổi giận, chúa biết rằng dân nầy chuyên làm điều ác! 23Họ có nói cùng tôi rằng: Hãy làm các thần đi trước chúng tôi; vì về phần Môi-se nầy, là người đã dẫn chúng tôi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chúng tôi chẳng biết có điều chi xảy đến cho người rồi. 24Tôi bèn nói cùng chúng rằng: Ai có vàng hãy lột ra! Họ bèn đưa cho tôi, tôi bỏ vào lửa, và bởi đó thành ra bò con nầy.
Môi-se hành-phạt dân-sự
25Vả, Môi-se thấy dân-sự buông-lung, vì A-rôn để họ buông-lung, đến đỗi bị sỉ-nhục trong vòng các thù-nghịch, 26thì người đứng nơi cửa trại-quân mà nói rằng: Ai thuộc về Đức Giê-hô-va, hãy đến cùng ta đây! Hết thảy người Lê-vi đều nhóm lại gần bên người. 27Người truyền cho họ rằng: Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, có phán như vầy: Mỗi người trong các ngươi hãy đeo gươm bên mình, đi qua đi lại trong trại-quân, từ cửa nầy đến cửa kia, và mỗi người hãy giết anh em, bạn-hữu, và kẻ lân-cận mình. 28Dân Lê-vi bèn làm y như lời Môi-se; trong ngày đó có chừng ba ngàn người bị chết. 29Vả, Môi-se đã truyền rằng: Ngày nay mỗi người trong vòng các ngươi hãy dâng tay mình cho Đức Giê-hô-va, chẳng sá chi đến con trai hay là anh em mình, hầu cho các ngươi được ơn-phước vậy.
Môi-se cầu-khẩn Đức Chúa Trời thế cho Y-sơ-ra-ên
30Ngày mai, Môi-se nói cùng dân-sự rằng: Các ngươi đã phạm một tội rất trọng; song bây giờ ta lên đến Đức Giê-hô-va, có lẽ ta sẽ được chuộc tội các ngươi chăng. 31Vậy, Môi-se trở lên đến Đức Giê-hô-va mà thưa rằng: Ôi! dân-sự nầy có phạm một tội trọng, làm cho mình các thần bằng vàng; 32nhưng bây giờ xin Chúa tha tội cho họ! Bằng không, hãy xóa tên tôi khỏi sách Ngài đã chép đi. 33Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Kẻ nào phạm tội cùng ta, ta sẽ xóa nó khỏi sách ta. 34Bây giờ, hãy đi, dẫn dân-sự đến nơi ta đã chỉ phán. Nầy thiên-sứ ta sẽ đi trước ngươi; nhưng ngày nào ta hành-phạt thì sẽ phạt tội chúng nó. 35Đức Giê-hô-va hành-phạt dân-sự là vậy, vì dân-sự là gốc phạm về tượng bò vàng mà A-rôn đã làm ra.

Amen. Amen.

Hôm nay chúng ta học một cái bài học rất là quý giá là cái tội thỏa hiệp và cái tội thờ thần tượng — thần tượng cái con bò vàng — rất là nguy hiểm cho mỗi người chúng ta, vì chúng ta là có cái gốc thờ thần tượng. Người nào cũng có cái gốc cha mẹ thờ thần tượng, cho nên con quỷ nó dễ dụ dỗ chúng ta mà trở về cái gốc của chúng ta, cái sự quen, thói quen, những cái gì mà chúng ta, ông bà, cha mẹ chúng ta đã làm, là chúng ta rất là dễ bị con quỷ nó nói lỗ tai và trở về cái nguồn gốc của chúng ta: là lên mình kiêu ngạo, không có thờ Đấng Tạo Hóa, tạo dựng ra mình, mà thờ những cái gì mà con mắt của chúng ta thấy được.

Mà cái tội của A-rôn là cái người lãnh đạo mà lại nghe lời số đông, thỏa hiệp, sợ. Ông sợ chết đó, các bạn ơi, tại số đông nó quá nhiều. Ổng là anh của Môi-se, ông thấy tất cả những cái gì phép lạ của Chúa xảy ra làm cho hai anh em đều biết Đức Chúa Trời là Đấng sống và có thể nói một tiếng là chết người đó. Nhưng mà tại cái lúc ông bị dân chúng đông quá, ông thỏa hiệp, cho nên ai biểu làm gì làm đó, ai biểu làm gì làm đó.

Đó là cái tội của những cái người ngày hôm nay họ lãnh đạo cái nhà thờ. Họ sợ chính quyền, họ sợ mấy cái người chấp sự, họ sợ những cái người ngoại đạo. Thành ra mấy người trong nhà thờ vần còn có những người vẫn còn thờ ông bà ở trong nhà rất là nhiều. Họ không dám thoát ra cái đạo thờ ông thờ bà của họ. Tín đồ đi nhà thờ mỗi Chủ nhật, nhưng mà hỏi ra là còn nhiều người vẫn còn có một cái bàn thờ ông bà ở trong nhà. Ông Mục sư có đi vào thấy nhưng mà cũng không dám nói.

Đó là một cái tội thỏa hiệp với thế gian, không dám đi ra một mình, không dám đứng lên mà nói lẽ thật, tại vì cũng sợ. Giống như A-rôn ngày xưa, biết là đúc con bò vàng là phạm tội với Chúa, nhưng mà vì ông thỏa hiệp, ông cũng sợ cái đám đông này nó lại, nó đập, nó đánh ông.

Cho nên phải thỏa hiệp với thế gian để mà đúc con bò vàng. Đức Chúa Trời muốn hủy diệt hết tất cả, nhưng mà cảm ơn Chúa, chúng ta được có cái tiếng nói với Chúa, chúng ta cầu thay cho những người không biết và những người đang thỏa hiệp. Chúng ta có cái quyền khóc lóc với Chúa, cầu thay cho họ, và xin Chúa thương xót họ, đừng có hủy diệt họ.

Nhìn quanh nhìn quất xung quanh tôi thì tôi thấy họ đọc Kinh Thánh một đường, nhưng mà họ không áp dụng và họ không làm theo. Rồi họ ỷ lại là Đức Giê-hô-va ngày hôm nay là có Chúa Giê-xu cầu thay rồi. Chúng ta đừng có sợ, cứ phạm tội không sao hết trơn á, Chúa Giê-xu cầu thay cho chúng ta, tức Chúa Cha không có nổi giận với chúng ta đâu. Đừng có sống mà sợ tội, sợ này, sợ kia. Làm sao mà sống được, ăn được, ngủ được. Chứ sao gì cũng hưởng nước Thiên Đàng, mà làm cái gì mà lo mà sợ.

Là Đức Chúa Giê-xu là tình yêu thương, không có phải như là Đức Chúa Giê-xu mà bỏ người này bỏ người kia vào hồ lửa địa ngục gì đâu. Đừng có theo cái tà giáo dạy người ta dạy bậy dạy bạ để cho người ta lo, tối ngày cứ bắt ăn năn, ăn năn, ăn năn, thành ra họ…

Bao nhiêu người thỏa hiệp với thế gian mà họ rất là được phước hạnh của quỷ Sa-tan, các bạn ơi. Nó ban phước cho họ rất là nhiều. Đụng tới đâu là giàu tới đó, đụng tới đâu là giàu tới đó. Ngày xưa tôi đi con đường đó, tôi thỏa hiệp thế gian, những người làm gì, tôi làm đó, không khác gì họ. Mình nói mình có Chúa, nhưng mà mình không khác gì họ. Mình làm đụng tới đâu là có phước tới đó, tiền vô như nước, nhà cửa đầy hết. Người ta thấy mình là người có phước.

Nhưng mà khi đụng một cái, Chúa Giê-xu kêu tôi đi ra một con đường hẹp là mất hết trơn tất cả. Nhưng mà hiện nay cái lòng của mình rất là vui. Đánh đổi được thế gian với Nước Thiên Đàng, nó rất là vui, vì cái lòng của mình ăn được, ngủ được, không còn bệnh tật, không còn đau đớn. Ngày xưa tôi có tiền, nhưng mà thân thể đụng tới đâu đau tới đó, bệnh hoài, các bạn ơi.

Ngày hôm nay mình đánh đổi được một cái sự phước hạnh là mình cảm nhận được Thiên Đàng ở trên trần gian này. Mặc dù mình nghèo, mình không có tiền, nhưng mà mình đánh đổi được cái Nước Thiên Đàng ở trên trần gian. Rất là lạ lùng. Nó là một cái tâm linh.

Cái tâm linh của con người nó điều khiển xác thịt của chúng ta. Khi chúng ta cắt đứt mọi liên lạc, chúng ta không thỏa hiệp với thế gian, thì tâm linh của chúng ta được Linh của Đức Chúa Trời ngự vào, và đời sống của chúng ta từ con sâu biến thành con bướm. Nó lạ lùng, một cái sự lạ lùng trên thế gian này chưa có người nào mà hiểu được, nếu mà chưa có đi qua một con đường từ con sâu mà biến thành con bướm thì mình nói họ không hiểu gì hết. Họ nói mình ăn cơm dưới đất, nói chuyện trên trời, chuyện gì không ai biết hết trơn á, mà bà cứ nói không biết cái gì nữa.

Tại vì nó có hai cái thế giới, hai cái linh: một cái linh của thế giới và một cái linh của Thánh Linh. Khi chúng ta có Thánh Linh ngự vào rồi, tất cả những gì ngày xưa chúng ta ham, bây giờ chúng ta coi nó là bỏ, đồ bỏ. Chúa biểu làm gì, làm hết.

Các bạn biết không, tôi là một người mê cải lương. Tôi có 150 cái CD cải lương. Tôi mê mà tôi coi. Chúa nói bây giờ con có bỏ hết tất cả không? Chúa sai con là con bỏ sạch hết, đem đi tính vứt vô thùng rác. Nhưng mà thấy tội nghiệp mấy cái người bán CD, người ta cũng vẫn mua, người ta bán. Thôi kệ, đem cho bà đi, để bà có chút đỉnh tiền. Dục thùng rác cũng uổng, thôi thà đem cho bà bà bán hàng.

Những cái gì mình quý nhất mà Chúa biểu mình bỏ. Chúa biểu: “Đeo bông của con, con có bỏ không?” — Bỏ hết. Không có một cái gì vàng vòng đeo trên mình, “con có bỏ không?” — Bỏ hết.

Tới cái trang Facebook của tôi là tôi làm 5 năm có được 5.000 người follower đó, các bạn. Tiên tri, tiên tri giả của Chúa gọi mấy, bây giờ chị Huệ. “Chị xóa hết Facebook, chị xuống khỏi cái Facebook của chị, chị có bằng lòng không?” — Nếu mà Chúa muốn thì tôi bỏ hết, cúp hết, bỏ Facebook luôn.

Rồi cái trang blog của tôi, Ân Huệ Đoàn chấm com, rất là đông người. “Bây giờ chị dẹp hết cái blog của chị luôn, dục hết.” Tôi ra đời nếu hai bàn tay trắng, tôi làm công việc cho Chúa á. Chúa biểu tôi làm gì, tôi làm đó, mặc dù đó là một cái sự mất mát cho tôi. Làm hết.

“Bây giờ chị kiêng ăn cầu nguyện 40 ngày được không?” — Được. Bắt đầu làm. Mình nói nếu mà Chúa biểu tôi, tôi làm. Kêu cầu nguyện mà không dám quỳ gối, nó cũng nói. “Chị có dám quỳ gối trước mặt Chúa không? Tối ngày cứ ngồi, ngồi hoài không?” Quỳ gối xong, còn biểu phải quỳ trên gạch mới chịu.

Nó hành xác mình đủ thứ, nhưng mà Chúa cho phép để coi coi mình có biết vâng lời Chúa 100% hay không, hay mình cãi lại. Con đường theo Chúa là phải đi qua một cái sự uốn nắn, phải qua một cái bàn tay Đấng Tạo Hóa, một cái cục đất sét, đi qua bàn tay người thợ gốm. Xong rồi nếu mà hoàn hảo thì Chúa mới dùng mình để làm những công việc lớn lao.

Các bạn đừng có ngại khi Chúa kêu gọi chúng ta. Chúa uốn nắn, mài giũa chúng ta, đừng có sợ, đừng có ngại. Vì chúng ta ở trong đồng vắng rồi, chúng ta sẽ vào đất hứa. Đó là chương trình của Chúa, chứ không phải chúng ta phải ở đồng vắng hoài, không phải chúng ta là cục đất sét trong tay người thợ gốm hoài. Khi Ngài đúc ra xong, Ngài đem lên để cho danh của Chúa được vinh hiển, chứ không phải chúng ta được vinh hiển. Có nhiều người, nó đi giữa đường, thấy mình ngon lành quá, lấy danh của mình được vinh hiển. Đời sống sẽ bị cắt ngắn, các bạn ơi. Nguy hiểm! Nguy hiểm cho để mình làm con bò vàng cho người ta tôn thờ mình. Vì tất cả những người xung quanh mình, họ đi tìm con bò vàng để họ tôn thờ. Chúng ta đừng có làm con bò vàng để cho họ tôn thờ, vì cái đó là bẫy của quỷ Sa-tan.

Đi đến đâu là người ta đem con bò vàng lên, không có người ta cũng phải tìm cho được, và người ta làm để cho con bò vàng, để cho người ta thờ. Vì người ta không thấy Chúa ở đâu, người ta thấy mình có Chúa là người ta biến mình thành con bò vàng để người ta tôn thờ.

Ai cũng muốn làm con bò vàng, họ thấy, họ khen: “Chà, tốt quá, thấy cái bà này sao mà biết đủ thứ chuyện hết trơn, đi theo tôi…” Trong tư tưởng của họ, làm tôi là con bò vàng của họ. Đức Chúa Trời cũng không đẹp lòng, mà Đức Chúa Trời sẽ dùng roi mà đánh họ đó. Khi mà bị đòn thì phải nhớ rằng: “Trong đầu con có cái con bò vàng gì đây, đã thay thế Đức Chúa Trời của tôi rồi.”

Phải nhớ, khi mình bị hoạn nạn là trong đầu mình có một con bò vàng. Mình để người ta tôn thờ mình làm con bò vàng, hay mình có một người nào đó trong cái đầu mình làm con bò vàng. Đức Chúa Trời nhìn thấu hết tư tưởng của chúng ta. Con quỷ nó cũng nhìn thấu hết tư tưởng của chúng ta. Có nhiều người là tiền bạc là con bò vàng của họ. Họ đụng tới đồng tiền là họ nhảy tưng tưng tưng, chứ không phải là con người, nhưng là cái đồ vật, cái vàng bạc của thế gian, cái tiền.

Hay là có một số người lại có đứa con của họ quý hơn cục vàng ròng. Có người thì mỗi người có một cái thần tượng riêng tư. Có người thì coi cái điện thoại của họ là con bò vàng đó, quý cái điện thoại. Năm nào mà nó ra cái điện thoại mới là phải đi mua mới được, có bao nhiêu tiền cũng đổ, mắc nợ cũng mua cái điện thoại. Điện thoại mới, mới toanh mới được. Khi chúng ta bị có một con bò vàng ở trong cái đầu của chúng ta, là chúng ta sẽ bị hoạn nạn đến.

Bắt đầu hoạn nạn nó đánh là nó đánh cái tài sản của chúng ta. Chúng ta không chịu ăn năn thì nó đánh tới thân xác của chúng ta, mà toàn là bệnh sắp chết không mà, các bạn ơi. Chỉ có ăn năn mới được chữa lành. Khi mà cái tật bệnh của mình mà mình thấy rằng mình đến con đường ngõ cụt rồi, là mình phải nhớ lại: “Chúa ơi, con có con bò vàng gì ở trong thân đầu của con, Chúa chỉ cho con, con không biết.” Thì chúng ta phải biết đó là cái tội của chúng ta làm.

Có nhiều người xem cái bao tử của họ rất là quý, tối ngày cứ ăn, gặp cái gì là ăn, ăn, ăn. Ăn mà không có ngừng nghỉ, mà ăn mà mê những cái đồ ăn. Con quỷ nó làm cho họ thấy thức ăn cái là con mắt của họ nó mở to lên. Đồ ăn cũng là con bò vàng của họ đó, các bạn. Nhưng mà nhiều khi chúng ta không thấy, con mắt của chúng ta bị đui mù khi mà con quỷ nó làm những cái con bò vàng cho chúng ta đó, mà con mắt chúng ta không thấy được.

Bởi vì Chúa mới nói chúng ta rằng: “Hai người, người này giúp người kia, người kia giúp người nọ.” Nhưng mà khi mà họ lên, mình kiêu ngạo, họ tôn thờ họ là con bò vàng, rồi mình nói, họ giận. Các bạn ơi, họ không còn cùng linh với chúng ta nữa. Khi mình nói cho họ là họ nhảy tưng tưng tưng, họ nói: “Tôi và bà khác linh rồi.” rồi họ chạy trốn — ở đó là công việc của quỷ Sa-tan.

Cũng như hai cái người tiên tri giả đã đến và theo tôi ba năm huấn luyện. Biểu gì tôi làm đó, biểu gì tôi làm đó. Tưởng đâu là tôi không làm, nhưng mà nó biểu gì tôi làm đó, nó biểu gì tôi làm đó, tôi vâng lời, tôi làm theo hết. Khi mà tôi làm theo hết rồi là con người của tôi trở nên thánh, thì có Thánh Linh của Chúa ngự vào, thì có ánh sáng của Chúa, và có được tôi được mặc một cái áo trắng ánh sáng của Chúa, và có tôi được mặc một cái áo trắng của Chúa ban cho.

Nó sợ, nó bỏ, nó chạy luôn, nó cúp liên lạc với tôi mà tôi không biết tại sao mà tự nhiên sao nó bỏ tôi, nó chạy. Tôi bị hụt hẫng, tôi cũng coi hai người đó là con bò vàng của tôi. Chúa nói: “Nếu mà Ta không đem nó đi, là con từ từ con cũng sẽ biến thành nó, vì hai đứa đó là con bò vàng của con đó.” Ui, tôi hoảng hốt, các bạn ơi! Tại vì lần đầu tiên tôi bị sợ. Hai cái người sao mà nó lạ quá, nó là con người giống như mình, nhưng sao mà nó đọc hết tư tưởng của mình, nó biết, nó nói mình những cái gì sai, những cái gì quấy, những cái gì nó biểu mình làm để cho thánh thiện hơn, biểu cho mình làm những cái mà mình đã mắc tội với Chúa mà mình không thấy.

Mình tưởng nó là có Chúa, được ân tứ, được sự xức dầu của Chúa hơn mình, nó mới làm được những cái chuyện mà nó đọc hết tư tưởng của mình, nó dắt mình đi con đường quá tuyệt vời. Đâu có ngờ là nó đồ giả, các bạn. Đồ giả nó đẹp hơn đồ thật. Tất cả những cái gì giả, nó làm, nó vuốt ve, nó nói, nó làm tuyệt vời hơn những người thật. Các bạn phải đề cao cảnh giác như vậy. Đồ giả mà bề ngoài đẹp hơn đồ thật. Đồ thật, các bạn thấy cục vàng thật là khi mà nó chưa có đúc ra, nó dơ bẩn. Nhưng mà cái cục vàng giả, nó rất là đẹp, các bạn ơi. Hột xoàn giả, nó chiếu, nó chiếu còn hơn cái hột xoàn thật nữa.

Khi mà các bạn mà thấy cục hột xoàn thật mà chưa có được mài giũa đó, nó là cái cục sạn sỏi thôi. Nhưng mà dưới mắt một cái người thợ giũa hột xoàn, họ nhìn, họ biết đó là hột xoàn.

Còn chúng ta nhìn chúng ta đạp dưới đất, chúng ta tưởng đâu là đá sỏi. Đức Chúa Trời nhìn thấu tư tưởng, tấm lòng của chúng ta. Ngài biết chúng ta là hột ngọc của Chúa. Cho nên Ngài chọn chúng ta, rồi Ngài mài, Ngài giũa để cho chúng ta sáng hơn. Chúng ta không nhìn thấy được chúng ta, nhưng Đức Chúa Trời nhìn thấu được chúng ta. Và Ngài muốn mài giũa chúng ta, để cho chúng ta được đẹp hơn, được sáng hơn. Và Ngài sẽ đưa ra cho mọi người nhìn thấy cái hột soàn của chúng ta đó. Bao nhiêu người sợ bị mài giũa mới chạy trốn hết.

Nhưng cảm ơn Chúa. Tôi nói: “Chúa ơi, con đã dâng cuộc đời con cho Chúa. Chúa muốn làm gì con, làm đó. Chúa muốn biểu con làm gì, con làm đó. Con vâng lời Chúa.” Mà Chúa đưa hai cái tiên tri giả đến, mà tôi tưởng đâu là tiên tri thật. Khi mà Chúa đã uốn nắn tôi xong rồi thì nó bỏ, nó chạy. Tại vì nó không chịu nổi cái sự thánh sạch, cái ánh sáng của Chúa. Nó chạy trốn, nó cúp điện thoại, nó chạy trốn mất tiêu. Tôi bị hụt hẫng, các bạn ơi! Vì đó là con bò vàng. Chúa nói: “Con đã thờ con bò vàng, Ta mới cắt nó đi.” Nó sợ con, nó là đồ giả. Tôi hụt hẫng, các bạn ơi.

Rất là nguy hiểm khi ngày hôm nay chúng ta thờ con bò vàng mà chúng ta không biết. Những người lãnh đạo trong nhà thờ của các bạn có thể là những người giả ngày nay. Tiên tri giả nó làm chữa lành, đuổi quỷ, nó đủ thứ. Hai cái người mà đến kèm tôi là những người chữa lành rất là lạ lùng và đuổi quỷ rất là lạ lùng. Đã được bao nhiêu người chấp nhận là họ đã được chữa lành một cách siêu nhiên bằng cái người này.

Rất là lạ lùng, họ đưa lên Youtube, họ quay trước mặt là đã chữa lành. Lên Youtube rất là nhiều, sau này là gỡ hết rồi. Nhưng mà cái lúc mà họ kèm tôi đó là tôi biết họ có cái ân tứ chữa lành rất siêu nhiên, rất là tuyệt vời. Cho nên tôi mới vâng lời và tôi mới nghe theo, chứ không phải tôi nghe một người bậy bạ mà đến kèm tôi mà tôi dám vâng lời họ. Nhưng mà họ biểu đúng, cả những gì họ biểu tôi làm đều đúng, chứ không có sai, không có sai Kinh Thánh.

Ngày hôm nay các bạn phải nhìn xung quanh các bạn đó, coi các bạn có con bò vàng ở trong đầu các bạn không, hay người ta thờ các bạn như con bò vàng. Nếu các bạn để cho người ta làm con bò vàng thì đời sống của các bạn sẽ bị cắt ngắn. Có rất là nhiều người đã thấy, đã bị đời sống cắt ngắn rồi. Xin Chúa thương xót chúng ta.

Tôi xin kết thúc tại đây, trong danh Đức Chúa Giê-xu. Cha ơi, chúng con cảm ơn Ngài vì Ngài mở miệng con có một bài học quý giá ngày hôm nay. Đây là một bài học mà tất cả những người lãnh đạo đều phải nghe theo, mà phải nhìn lại để không làm một con bò vàng cho những người khác.

Và chỉ có Đức Chúa Giê-xu, Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh là Đấng chúng con tôn thờ mà thôi. Ngoài Chúa ra, không một ai trên thế gian này làm một con bò vàng cho chúng con tôn thờ. Cảm tạ ơn Cha. Con xin dâng tất cả những lời cầu xin của chúng con. Xin Ngài gìn giữ chúng con khỏi cạm bẫy của quỷ Sa-tan. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.