XUẤT Ê DÍP TÔ KÝ 29-30: LUẬT VỀ CÁC THẦY TẾ LỂ VÀ CÁCH DÂNG NHỮNG CỦA LỂ, HÌNH BÓNG VỀ CHÚA JESUS TRONG TÂN ƯỚC

Xuất Ê-díp-tô Ký 29
Lập những thầy tế-lễ
1Đây là điều ngươi sẽ làm đặng biệt A-rôn và con trai người riêng ra thánh, để họ làm chức tế-lễ trước mặt ta.
2Hãy bắt một con bò tơ đực và hai con chiên đực không tì-vít, dùng bột mì thiệt mịn làm bánh không men, bánh nhỏ không men nhồi với dầu, và bánh tráng không men tẩm dầu; 3rồi để các bánh đó trong một giỏ dâng luôn lên cùng bò tơ đực và hai chiên đực.
4Đoạn, ngươi sẽ biểu A-rôn cùng các con trai người đến gần nơi cửa hội-mạc, rồi lấy nước tắm cho họ. 5Kế đó, lấy bộ áo mặc cho A-rôn, tức là áo lá mặc trong, áo dài của ê-phót, ê-phót, và bảng đeo ngực, rồi lấy đai của ê-phót thắt lưng cho người; 6đoạn đội cái mũ lên đầu và để thẻ thánh trên mũ, 7cùng lấy dầu-xức đổ trên đầu và xức cho người. 8Lại biểu các con trai A-rôn đến gần mặc áo lá cho họ, 9rồi lấy đai thắt lưng và đội mũ cho A-rôn cùng các con trai người. Thế thì, chức tế-lễ sẽ bởi mạng-lịnh định đời đời cho họ. Ngươi lập A-rôn và các con trai người là thế.
10Đoạn, hãy dắt con bò tơ đực lại gần trước hội-mạc, A-rôn cùng các con trai người sẽ nhận tay mình trên đầu con bò đó. 11Ngươi hãy giết bò đực trước mặt Đức Giê-hô-va, tại nơi cửa hội-mạc; 12rồi lấy huyết bò đó, nhúng ngón tay vào, bôi các sừng của bàn-thờ, và đổ khắp dưới chân bàn-thờ. 13Cũng hãy lấy hết thảy những mỡ bọc ruột, tấm da mỏng bọc gan, hai trái cật và mỡ trên trái cật, mà đem xông trên bàn-thờ. 14Nhưng ở ngoài trại-quân hãy thiêu hết thịt, da, và phẩn của con bò đực đó; ấy là một của-lễ chuộc tội vậy.
15Ngươi cũng hãy bắt một trong hai con chiên đực, A-rôn và các con trai người sẽ nhận tay mình trên đầu nó; 16rồi giết chiên đực đó, lấy huyết mà rưới khắp chung-quanh trên bàn-thờ. 17Kế đó, sả chiên ra từng miếng, rửa sạch bộ lòng và giò đi, rồi để lên trên các miếng đã sả và đầu nó; 18đoạn xông cả con chiên đực tại trên bàn-thờ; ấy là một của-lễ thiêu, có mùi thơm dâng cho Đức Giê-hô-va, tức là một của-lễ dùng lửa dâng lên cho Đức Giê-hô-va vậy.
19Đoạn, ngươi hãy bắt con chiên đực thứ nhì, A-rôn cùng các con trai người sẽ nhận tay mình trên đầu nó; 20rồi ngươi giết chiên đực đó, lấy huyết bôi nơi trái tai hữu của A-rôn và của các con trai người, trên ngón cái bàn tay mặt và ngón cái bàn chân mặt; huyết còn dư hãy rưới chung-quanh trên bàn-thờ. 21Ngươi hãy lấy huyết ở nơi bàn-thờ và dầu-xức mà rảy trên mình và quần-áo A-rôn, cùng trên mình và quần-áo các con trai người. Như vậy, A-rôn cùng quần-áo mình, các con trai người cùng quần-áo họ sẽ được biệt riêng ra thánh.
22Vì cớ chiên đực đó dùng làm lễ truyền-chức, nên ngươi hãy lấy mỡ, đuôi, mỡ bọc ruột, tấm da mỏng bọc gan, hai trái cật, cùng mỡ trên trái cật và giò bên hữu, 23lại lấy luôn một ổ bánh, một bánh nhỏ nhồi với dầu, và một cái bánh tráng ở trong giỏ bánh không men để trước mặt Đức Giê-hô-va; 24rồi ngươi để mấy món đó trong lòng bàn tay A-rôn, và trong lòng bàn tay của các con trai người, mà đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va. 25Đoạn, hãy lấy ra khỏi bàn tay họ đem xông trên bàn-thờ, ở trên của-lễ thiêu, để cho có mùi thơm trước mặt Đức Giê-hô-va; ấy là một của-lễ dùng lửa dâng lên cho Đức Giê-hô-va. 26Cũng hãy lấy cái o chiên đực về lễ lập A-rôn mà đưa qua đưa lại trước mặt Đức Giê-hô-va. Ấy sẽ về phần ngươi. 27Vậy, ngươi sẽ biệt riêng ra thánh cái o và giò của chiên đực đã dùng làm lễ lập A-rôn cùng các con trai người, tức là o đã đưa qua đưa lại, và giò đã giơ lên. 28Lễ-vật nầy sẽ do nơi Y-sơ-ra-ên dâng cho A-rôn cùng các con trai người tùy theo mạng-lịnh đời đời đã lập, vì là một điều ban cho bởi trong các của-lễ thù-ân của dân Y-sơ-ra-ên, tức là một của-lễ giơ lên mà họ dâng cho Đức Giê-hô-va vậy.
29Những áo thánh của A-rôn sẽ để lại cho các con trai nối sau người, để họ mặc áo đó, được xức dầu và lập trong chức tế-lễ. 30Ai trong vòng con trai người được làm thầy tế-lễ thế cho người, mà đến hội-mạc đặng hầu việc tại nơi thánh, thì sẽ mặc áo đó trong bảy ngày.
31Đoạn, ngươi hãy bắt con chiên đực dùng làm lễ thiết-lập mà nấu thịt nó trong một nơi thánh. 32A-rôn cùng các con trai người sẽ ăn thịt chiên đực đó, cùng bánh trong giỏ nơi cửa hội-mạc. 33Vậy, họ sẽ ăn các món nầy, bởi đó được chuộc tội, để lập và biệt họ riêng ra thánh; nhưng khách ngoại-bang chẳng được ăn, vì các món đó đã biệt riêng ra thánh rồi. 34Nếu thịt lễ thiết-lập và bánh còn dư lại đến ngày mai, ngươi hãy thiêu trong lửa, chớ nên ăn, vì là của đã biệt riêng ra thánh. 35Vậy, theo mọi điều ta phán dặn, ngươi hãy làm cho A-rôn cùng các con trai người, và lập họ trong bảy ngày. 36Mỗi ngày hãy dâng một con bò tơ đực đặng chuộc tội, và dâng vì bàn-thờ một của-lễ chuộc tội cùng xức dầu cho, để biệt bàn-thờ riêng ra thánh. 37Trong bảy ngày ngươi hãy làm lễ chuộc tội cho bàn-thờ và biệt riêng ra thánh; bàn-thờ sẽ trở nên rất thánh, phàm vật chi đụng đến đều sẽ được nên thánh vậy.
Của-lễ đời đời
38Đây là các điều ngươi sẽ dâng lên bàn-thờ: Hai chiên con một tuổi, mỗi ngày thường thường như vậy. 39Buổi sớm mai ngươi hãy dâng một trong hai chiên con; con thứ nhì hãy dâng vào buổi chiều-tối. 40Với con chiên thứ nhứt, hãy dâng một phần mười bột mì mịn nhồi với một phần tư hin dầu ép, và cùng lễ quán một phần tư hin rượu nho. 41Về con chiên thứ nhì hãy dâng vào buổi chiều-tối với một của-lễ và một lễ quán y như lễ sớm mai; ấy là một của-lễ thiêu, có mùi thơm dâng cho Đức Giê-hô-va. 42Ấy là một của-lễ thiêu mà các ngươi phải dâng luôn luôn, trải qua các đời, tại cửa hội-mạc trước mặt Đức Giê-hô-va, là nơi ta sẽ giáng-lâm mà phán cùng ngươi. 43Vậy, ta sẽ có tại đó cùng dân Y-sơ-ra-ên; chỗ nầy sẽ vì sự vinh-hiển ta mà được biệt riêng ra thánh. 44Ta sẽ biệt hội-mạc cùng bàn-thờ riêng ra thánh; cũng biệt A-rôn và các con trai người riêng ra thánh nữa, đặng họ làm chức tế-lễ trước mặt ta. 45Ta sẽ ở giữa dân Y-sơ-ra-ên, làm Đức Chúa Trời dân ấy. 46Dân ấy sẽ biết ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chúng nó, đã đem chúng nó ra khỏi xứ Ê-díp-tô đặng ở giữa vòng họ. Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của họ.

Xuất Ê-díp-tô Ký 30
Kiểu bàn-thờ xông hương
1Ngươi cũng hãy đóng một cái bàn-thờ bằng cây si-tim, để xông hương. 2Mặt bàn sẽ vuông, bề dài một thước, bề ngang một thước, và bề cao hai thước; bàn-thờ sẽ có bốn sừng ló ra. 3Ngươi hãy bọc vàng ròng trên mặt, bốn cạnh chung-quanh và các sừng; còn tứ-vi chạy đường viền vàng. 4Dưới đường viền đó, nơi hai bên, hãy làm hai cái khoen bằng vàng, để xỏ đòn dùng đặng khiêng. 5Hãy chuốt đòn khiêng bằng cây si-tim, bọc vàng. 6Ngươi sẽ để bàn-thờ đó trước bức màn che hòm bảng-chứng đối cùng nắp thi-ân trên hòm, là nơi ta sẽ gặp ngươi. 7Mỗi buổi sớm mai, khi A-rôn làm đèn, sẽ xông hương tại nơi đó. 8Vào lúc chiều-tối, khi A-rôn thắp đèn, cũng sẽ xông hương; ấy là một thứ hương phải xông trước mặt Đức Giê-hô-va luôn luôn, trải qua các đời. 9Trên bàn-thờ nầy chớ xông hương lạ hoặc dâng của-lễ thiêu, của-lễ chay hay là lễ quán nào hết. 10Nhưng trải qua các đời, mỗi năm một lần, A-rôn sẽ lấy huyết của con sinh tế chuộc tội, bôi trên sừng bàn-thờ nầy đặng chuộc tội cho nó. Ấy sẽ là một việc rất thánh cho Đức Giê-hô-va.
Thuế-đinh thâu để dựng đền-tạm
11Đức Giê-hô-va cũng phán cùng Môi-se rằng: 12Khi nào ngươi điểm số dân Y-sơ-ra-ên đặng kê sổ, mỗi tên phải nộp tiền đền mạng mình cho Đức Giê-hô-va, hầu cho khỏi mắc tai-nạn chi trong khi kê sổ. 13Kẻ nào có tên trong sổ phải nộp nửa siếc-lơ, tùy siếc-lơ của nơi thánh, cân nặng hai mươi ghê-ra; vậy, nửa siếc-lơ, tức là của dâng cho Đức Giê-hô-va. 14Mọi người có tên vào sổ từ hai mươi tuổi sắp lên sẽ dâng của nầy cho Đức Giê-hô-va. 15Khi dâng của nầy cho Đức Giê-hô-va đặng đền mạng mình, người giàu không nộp trội, người nghèo không nộp thiếu nửa siếc-lơ. 16Vậy, ngươi thâu tiền đền mạng của dân Y-sơ-ra-ên, rồi dùng tiền đó vào việc hội-mạc; ấy là một kỷ-niệm của dân Y-sơ-ra-ên trước mặt Đức Giê-hô-va, đặng đền mạng mình.
Cái thùng bằng đồng
17Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se nữa rằng: 18Ngươi hãy làm một cái thùng với chân thùng bằng đồng, đặng rửa mình ở trong, rồi để giữa khoảng của hội-mạc và bàn-thờ, và đổ nước vào. 19A-rôn cùng các con trai người sẽ rửa tay và chân mình ở trong. 20Khi họ vào hội-mạc sẽ lấy nước rửa mình, hầu cho họ khỏi chết; và khi lại gần bàn-thờ đặng phụng-sự, tức là xông của-lễ dùng lửa dâng cho Đức Giê-hô-va, họ cũng phải giữ như vậy. 21Thế thì, họ hãy rửa tay và chân, hầu cho khỏi chết. Ấy là một lệ đời đời cho A-rôn cùng dòng-dõi người trải qua các đời.
Dầu thánh
22Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: 23Hãy góp các hương-liệu tốt nhứt: một-dược nước năm trăm siếc-lơ; hương nhục-quế phân nửa số đó, tức là hai trăm rưỡi; hương xương-bồ hai trăm rưỡi; 24quế-bì năm trăm, đều theo siếc-lơ nơi thánh, và một hin dầu ô-li-ve. 25Ngươi hãy lấy các hương-liệu đó theo phép hòa-hương, chế ra một thứ dầu thơm dùng làm dầu-xức thánh. 26Đoạn, lấy xức cho hội-mạc cùng hòm bảng-chứng, 27bàn-thờ cùng các đồ phụ-tùng, chân-đèn cùng các đồ phụ-tùng, bàn-thờ xông hương, 28bàn-thờ của-lễ thiêu cùng các đồ phụ-tùng, cái thùng và chân thùng. 29Ấy vậy, ngươi sẽ biệt các vật nầy riêng ra thánh, hầu cho làm rất thánh, hễ món chi đụng đến, đều sẽ được nên thánh. 30Ngươi cũng hãy xức dầu cho A-rôn cùng các con trai người, biệt họ riêng ra thánh, để làm chức tế-lễ trước mặt ta. 31Lại hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Về phần ta, dầu nầy sẽ là dầu-xức thánh trải qua mọi đời các ngươi. 32Chớ nên đổ trên xác-thịt loài người, và cũng đừng làm dầu nào khác theo phép hòa-hương đó; dầu nầy là thánh, cũng sẽ thánh cho các ngươi. 33Hễ ai chế một thứ hòa-hương giống như vậy, và đem rưới trên mình người ngoại-bang, sẽ bị truất khỏi vòng dân-sự.
Hương thánh
34Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se nữa rằng: Hãy lấy các hương-liệu, tức tô-hiệp-hương, loa-yểm-hương, phong-chi-hương, cùng thanh nhũ-hương mỗi thứ bằng nhau, 35theo phép hòa-hương, chế ra một thứ hương, mặn, trong và thánh. 36Hãy nghiền nó ra bột, rồi để trước hòm bảng-chứng trong hội-mạc, tức là nơi ta sẽ gặp ngươi: về phần các ngươi, hương nầy sẽ là một vật rất thánh. 37Còn thứ hương mà ngươi sẽ chế, chớ chế giống như phép hòa-hương nầy; ấy là một vật ngươi nên biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. 38Hễ kẻ nào làm giống y như vậy đặng ngửi mùi, sẽ bị truất khỏi vòng dân-sự.

Amen, amen.


Cảm ơn Chúa, chúng ta bữa nay học những cái luật, luật lệ của Chúa để cho những người thầy tế lễ cái này là một cái hình bóng cho những cái ngày sau này Chúa Giê-xu giáng sanh, và Chúa Giê-xu chết trên thập tự giá để chuộc tội lỗi của chúng ta. Thời kỳ Cựu Ước, tất cả những gì Chúa làm cho dân Y-sơ-ra-ên đều là hình bóng cho thời kỳ Tân Ước. Dân Y-sơ-ra-ên họ cũng vẫn làm theo cái luật này hoài, họ vẫn làm theo cho đến ngày hôm nay, vì họ không có tin nhận Chúa Giê-xu là Cứu Chúa của họ, và Chúa Giê-xu là thầy tế lễ mới mà người do thái không chịu tin.

Họ sợ cái đạo lạc, cho nên họ càng chống Chúa Giê-xu thì họ càng bị hoạn nạn và họ bị mất phước. Những cái thầy tế lễ này được Chúa ra những cái điều luật là phải mặc áo như thế nào, phải làm cái lễ chuộc tội như thế nào, và những cái của lễ thiêu như thế nào. Đây là những cái hình bóng về sau này Chúa Giê-xu sẽ chết, và Chúa Giê-xu là con chiên mà dân Y-sơ-ra-ên đã đem dâng tế lễ cho Đức Giê-hô-va.

Trước hết là họ làm con bò tơ đực. Thầy tế lễ mới được làm những cái lễ này. Thầy tế lễ cho Đức Chúa Trời, phải đặt tay trên cái đầu con bò để mà tội lỗi của họ nó chạy qua hết trong cái đầu con bò, rồi họ mới đem con bò đó họ xẻ thịt ra, rồi họ làm theo, máu thì đổ lên cái bàn thờ. Cả con bò đều dâng hết lên, không có lấy một cái phần thịt nào, rồi đem mà đốt hết xong trên cái bàn thờ. Chẳng những là con bò mà làm con chiên.

Con chiên cũng làm cho A-rôn và các con của Môi-se. Con chiên đực thứ nhất, con chiên đực thứ nhì là họ phải đặt tay lên trước khi mà dâng tế lễ cho Đức Giê-hô-va, họ phải đặt tay trên đó và họ sẽ xưng tội của mình ra. Và cái con chiên, hay những con bò tơ đó là hình bóng. Khi mà tất cả tội lỗi của họ được đặt trên cái con bò đó, con chiên đó, thì Đức Giê-hô-va mới chấp nhận họ là thánh trước mặt Ngài. Thánh sạch có nghĩa là không còn một cái tội nào nữa, để mà áo sống của họ, tất cả đều phải, cái gì cũng phải là thánh. Làm thánh, lại thánh hóa hết, thánh hóa hết.

Còn tại sao mà họ phải dâng cái bánh không men nữa? Chứ con bò, con chiên rồi, nhưng mà họ phải dâng cái bánh không men. Có hình bóng sau này là thịt của Chúa Giê-xu. Sau này chúng ta cũng giữ Tiệc Thánh bằng cái bánh không men. Thịt của Chúa Giê-xu cũng phải thánh hóa. Chúa Giê-xu cũng phải thánh hóa là họ ăn bánh không men đó, rồi họ đem vào dâng cho Đức Chúa Trời, họ trải lên, họ đốt lên trên cái bàn thờ. Tất cả đều tượng trưng.

Sau này, nếu mà những người Do Thái mà họ tin Chúa, họ nhìn thấy hết, tất cả là hình bóng, hình bóng về Đức Chúa Giê-xu. Sau này, Chúa Giê-xu chuộc tội cho họ giống y hệt như vậy. Vì lằn roi của Chúa Giê-su chịu, chúng ta được lành bệnh. Vì huyết của Chúa Giê-xu, chúng ta được chuộc tội. Hai cái khác nhau, các bạn ơi. Khi chúng ta bệnh hoạn, chúng ta đem thịt của Chúa Giê-xu là Ngài bị đánh, bị đập 40 lằn roi. Hai cái chuyện Chúa Giê-xu làm, Ngài có thể chết không cần bị đánh đập, nhưng mà Ngài bị đánh đập rất là đau đớn vì cái thân xác của chúng ta bệnh hoạn đó. Ngài nói: “Vì lằn roi của Ta, các ngươi được lành bệnh; vì huyết của Ta đổ ra, các ngươi được chuộc tội.”

Ngày hôm nay, chúng ta thấy hình bóng là máu của con bò đực, máu của con chiên đực đổ ra trên bàn thờ để sau này là hình bóng của máu Chúa Giê-xu đổ ra. Nhưng có cái bánh không men để đem, để dâng lên mà đốt nữa, đó là thịt — thân thể của Chúa Giê-xu sẽ bị đánh, bị đập, bị bầm, dập hết. Các bạn biết dân Do Thái làm cái bánh không men, nó đem, nó nướng trên bàn thờ, có cái hình những cái lằn roi dài dài dài dài. Tôi đã vào cái Hội Thánh của ông này, ông là người Do Thái, rồi ông mới làm cái lễ Vượt Qua.

Ông nói: “Nhìn cái miếng bánh không men này, họ ép ra không có một miếng men nào hết, dẹp lép, họ đem họ nướng trên cái vĩ nướng, nó có hình lằn lằn lằn lằn như là cái thịt của con người mà bị đánh bao nhiêu cái lằn roi.” Tượng trưng cho thịt của Chúa Giê-xu bị lằn roi như vậy đó. Họ ăn lễ Vượt Qua đó là họ ăn cái bánh không men. Nhìn cái bánh không men là chúng ta thấy cái màu của nó giống như cái thịt người và có mấy cái lằn roi. Phải đem lên, xông lên bàn thờ là cái của lễ thiêu, cái của lễ chuộc tội.

Đây là một cái của lễ chuộc tội. Còn một cái của lễ nữa là cái của lễ thiêu là hai con chiên một tuổi, buổi sớm dâng một con, buổi chiều dâng một con. Cái đó là cái của lễ thiêu có mùi thơm cho Đức Giê-hô-va. Đức Giê-hô-va thích cái mùi thơm lắm, các bạn ơi. Chúng ta có hình bóng. Ngày hôm nay chúng ta có dâng được những cái mùi thơm của chúng ta cho Đức Giê-hô-va không? Hay là chúng ta dâng cái mùi thúi? Những người xung quanh chúng ta nói là “Cái người đó sao mà thúi quá đi!” Họ có thể là những người truyền giáo, những cái người hầu việc Chúa, nhưng mà cái mùi thúi của họ nó đi cả thế giới.

Đây là của lễ thiêu có mùi thơm, dâng cho Đức Giê-hô-va đời đời và đời đời. Có cái của lễ chuộc tội và có cái của lễ thơm, có mùi thơm. Tất cả đều hình bóng, hình bóng, các bạn ơi. Chúng ta không học được Cựu Ước thì chúng ta không hiểu gì về cái tánh tình của Người Cha của mình. Người Cha của mình muốn mỗi người chúng ta là cái thức hương dâng lên cho Đức Giê-hô-va.

Xin Chúa cho chúng ta còn có một cái dầu thánh nữa. Tại sao phải có cái dầu thánh nữa? Rồi có hương thánh nữa. Tất cả đều hình bóng, hình bóng, các bạn ơi. Ngày hôm nay, cái dầu đó là tượng trưng tất cả những cái gì nó rất là thơm thôi. Ngày hôm nay, chúng ta cũng lấy cái dầu mà chúng ta dùng huyết của Chúa Giê-xu là cái hình bóng ở trong cái chai dầu đó để chúng ta đi xức dầu cho mọi người, và chúng ta đuổi quỷ được, chúng ta có thể uống vào được.

Chúng ta xin dầu ô-li-ve, xin cái dầu này nó biến thành huyết của Chúa Giê-xu để nó biến thành cái dầu thánh, để con có thể xức dầu cho những người, xức dầu cho con, xức dầu cho những người mà Chúa chọn. Chúng ta có thể làm cái lễ biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. Chúng ta lấy dầu thánh của Chúa, xin huyết của Chúa Giê-xu. Dầu này, nhưng mà biến thành huyết của Chúa Giê-xu là con quỷ nó nhìn nó thấy là máu, chứ nó không phải là mình dầu, mặc dầu con mắt mình, con mắt bình thường không thấy.

Nhưng mà con quỷ nó nhìn thấy là huyết của Chúa Giê-xu, để chúng ta bôi vào trán, bôi vào tay của chúng ta, bôi vào bàn chân của chúng ta, bôi vào chúng ta để biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. Chúa nhìn chúng ta là Chúa nhìn chúng ta đã làm những con người thánh sạch, những thầy tế lễ cho Đức Giê-hô-va đó. Chúng ta dâng cả cuộc đời cho Chúa. Chúng ta đã được ghép vào dân Y-sơ-ra-ên, thì chúng ta ngày hôm nay, Chúa nhìn chúng ta giống như là người dân Y-sơ-ra-ên, không khác chi hết.

Gốc nho, cái nhánh nho của dân Y-sơ-ra-ên chặt ra, chúng ta ghép vào là ngày hôm nay, chúng ta là dân tuyển chọn của Chúa, là dân Y-sơ-ra-ên, là chúng ta, là mỗi người chúng ta là thầy tế lễ biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va.

Chúng ta có làm được điều đó hay không? Chúng ta tự dâng cuộc đời của chúng ta cho Chúa và hứa rằng: “Con hứa với Cha, con sẽ là thầy tế lễ cho Đức Giê-hô-va.” Chúng ta có dầu thánh và chúng ta có hương thánh để mà Đức Giê-hô-va đẹp lòng. Đó là công việc của chúng ta, những người dân bình thường. Nhưng mà không còn bình thường nữa. Chúng ta đã là những người được chọn, được chọn để làm thầy tế lễ. Và Chúa chấp nhận chúng ta. Khi chúng ta cầu xin, Ngài đáp lời.

Chúng ta có thể cầu thay cho dân tộc của chúng ta. Chúng ta có thể cầu thay cho toàn thế giới. Chúng ta đã được biệt riêng ra thì chúng ta cũng được cầu thay cho toàn thế giới. Chúng ta đã được biệt riêng ra thì chúng ta cũng giống như thầy tế lễ của dân Y-sơ-ra-ên: Môi-se, A-rôn và con trai người. Đừng dâng lễ lạ, đừng dâng cái thức hương lạ. Thức hương lạ, Đức Chúa Trời sẽ hủy diệt chúng ta. Tất cả đều trong huyết của Chúa Giê-xu, không có một huyết nào khác. Nếu chúng ta nấp trong vầng đá của Chúa Giê-xu và nấp trong huyết và thịt của Chúa Giê-xu, là chúng ta được bảo vệ.

Rồi còn có một cái của lễ chuộc tội hằng năm, đó là tượng trưng cho một phần mười của chúng ta phải dâng cho Chúa. Ngày hôm nay, trong thời kỳ Tân Ước, chúng ta cũng phải đóng tiền một phần mười cho Chúa để tài sản của chúng ta được bảo vệ. Người nghèo, người giàu cũng phải giống nhau, không có khác nhau. Chúng ta là người nghèo, chúng ta cũng dâng một phần mười; những người giàu cũng dâng một phần mười. Tất cả đều như nhau.

Trong thời kỳ chúng ta sống đây, nếu chúng ta không dâng phần mười thì chúng ta không được phước và tiền bạc của chúng ta không được bảo vệ. Tất cả Cựu Ước chúng ta học, chúng ta phải có một cái tầm nhìn xa hơn. Thời kỳ Tân Ước ở trong, nó lồng ở trong Cựu Ước hết. Đức Chúa Trời vẫn y nguyên, không có thay đổi. Có người nói: “Ôi, bây giờ bỏ luật pháp hết rồi.”

Cái bà Huệ, bà đi theo Cựu Ước. Hỏi: “Chị phải đạo Cựu Ước không? Đạo gì mà đạo Cựu Ước?” Chị bây giờ chỗ này, chị cứ nói luật lệ, luật lệ, luật pháp, luật pháp. Nhưng mà Đức Chúa Trời rất là kinh tởm khi chúng ta bỏ luật pháp của Đức Giê-hô-va. Chúa nói: “Đức Giê-hô-va ngày xưa, hôm nay và cho đến đời đời, không bao giờ thay đổi.” Họ đọc một câu rồi họ áp dụng vào, và họ đi giảng một cái đạo lạc, một cái đạo sai. Đạo đó chính là đạo của quỷ Sa-tan. Nó bịt mắt con người, nó làm ra một cái thần học để nó nhồi sọ, nhồi sọ con người thấy hay quá, nhưng mà không có quyền năng.

Ngày xưa tôi theo Chúa, tôi theo đạo ba đời, không có quyền năng gì hết. Nhưng ngày hôm nay, tôi đọc hết quyển Kinh Thánh và tôi áp dụng Cựu Ước và Tân Ước, tất cả đều gom lại. Thánh Linh của Chúa bày tỏ cho tôi, tôi được quyền năng chữa lành và đuổi quỷ. Con quỷ nó gặp tôi là nó phải sợ, các bạn ơi, tại vì tôi đại diện cho luật pháp của Đức Chúa Trời và đại diện cho Chúa Giê-xu trên đất này. Nó phải gom hết, không có thể nào mà bỏ luật Cựu Ước và Tân Ước. Nó phải đi đôi với nhau để cho nó bình đẳng.

Cựu Ước bên này, Tân Ước bên này, nó không có bị lệch. Chúng ta làm Tân Ước không thì nó sẽ mất quân bình, chúng ta đi theo Cựu Ước không, cũng như dân Y-sơ-ra-ên thì nó cũng bị mất quân bình. Nó không còn có một cái sự quân bình cho Đức Chúa Trời. Chúa nói: “Con có bằng lòng theo Ta không? Ta sẽ chỉ cho con tất cả những cái sự lạ lùng trong luật pháp của Ta.”

Sau khi tôi kiêng ăn, cầu nguyện bốn mươi ngay, kiêng ăn ba lần bốn mươi ngày, Đức Chúa Trời nói: “Xong rồi, Ta sẽ dùng con để làm một chứng nhân cho Ta và sẽ viết, viết tất cả những cái gì Ta muốn nói cho con, cho cả thế giới.” Tôi nói: “Chúa ơi, con không biết viết.” Chúa nói: “Con không cần suy nghỉ theo ý con, con chỉ cần đặt cái bàn tay lên bàn phím, mà Ta sẽ viết. Ta sẽ viết, chứ không, con chỉ đánh máy mà thôi. Lời của Ta không phải lời của con.”

Và tôi đã bắt đầu làm, các bạn ơi, và Đức Chúa Trời hành động cái trang Ma-na và Nước Hằng Sống. Nó quá tuyệt vời. Nhìn lại, tôi không thể nào mà làm một cái trang như vậy, các bạn. Ngày hôm nay, xin Chúa thương xót cho chúng ta biết cái trang đó là của Đức Chúa Trời viết qua những ngón tay của tôi, chứ không phải là tôi viết. Bởi đó là Môi-se tượng trưng cho Đức Chúa Trời, Thánh Linh của Chúa viết.

Chúng ta còn sẽ học nữa. Tôi không biết, tôi nói: “Chúa ơi, luật lệ của Chúa con chưa có biết hiểu rõ. Xin Thánh Linh của Chúa bày tỏ cho con, chứ con không phải là một cái nhà thần học. Làm sao con cắt nghĩa Cựu Ước được?” Cho nên Ngài nói: “Ta sẽ mở miệng con, và con sẽ nói những gì Ta muốn nói qua môi miệng con.”

Cảm ơn các bạn đã lắng nghe. Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-xu, giờ này, Cha ơi, cảm ơn Cha vì Ngài đã dạy dỗ chúng con qua bài học này. Con cũng không hiểu những điều răn của Ngài, nhưng Ngài đã mở miệng con, và Ngài nói những cái gì chúng con học hỏi hôm nay. Xin Cha cho chúng con biết vâng lời và làm theo, để đời sống của chúng con được phước hạnh. Cảm tạ ơn Cha. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. A-men.