CÔNG VỤ 15: PHAO LÔ CÓ GIẢI ĐÁP VỀ LUẬT MÔI-SE CHO NHỮNG NGƯỜI TIN THEO CHÚA GIÊ-SU.

https://www.mediafire.com/file/4pi5ox2i9asyb6d/Co%25CC%2582ng_vu%25CC%25A3_ca%25CC%2581c_su%25CC%259B%25CC%2581_%25C4%2591o%25CC%2582%25CC%2580_15.mp3/file

Công-vụ 15
Giáo-hội-nghị tại thành Giê-ru-sa-lem
1Vả, có mấy người từ xứ Giu-đê đến, dạy các anh em rằng: Nếu các ngươi chẳng chịu phép cắt-bì theo lễ Môi-se, thì không thể được cứu-rỗi. 2Nhân đó, có sự khác ý và cuộc cãi lẽ dữ-dội giữa Phao-lô và Ba-na-ba với mấy người đó, người ta nhứt-định Phao-lô và Ba-na-ba với mấy người trong bọn kia đi lên thành Giê-ru-sa-lem, đến cùng các sứ-đồ và trưởng-lão đặng hỏi về việc nầy. 3Vậy, sau khi các người ấy được Hội-thánh đưa đường rồi, thì trải qua xứ Phê-ni-xi và xứ Sa-ma-ri, thuật lại sự người ngoại trở về đạo, và như vậy làm cho anh em thay-thảy được vui-mừng lắm. 4Vừa tới thành Giê-ru-sa-lem, được Hội-thánh, các sứ-đồ và trưởng-lão tiếp-rước, rồi thuật lại mọi điều Đức Chúa Trời đã cậy mình làm. 5Nhưng có mấy kẻ về đảng Pha-ri-si đã tin đạo, đứng dậy nói rằng phải làm phép cắt-bì cho những người ngoại, và truyền họ phải tuân theo luật-pháp Môi-se.
6Các sứ-đồ và các trưởng-lão bèn họp lại để xem-xét về việc đó. 7Sau một cuộc bàn-luận dài rồi, Phi-e-rơ đứng dậy nói cùng chúng rằng: Hỡi anh em, hãy biết rằng từ lúc ban đầu, Đức Chúa Trời đã chọn tôi trong các anh em, để cho người ngoại được nghe tin-lành bởi miệng tôi và tin theo. 8Đức Chúa Trời là Đấng biết lòng người, đã làm chứng cho người ngoại, mà ban Đức Thánh-Linh cho họ cũng như cho chúng ta; 9Ngài chẳng phân-biệt chúng ta với người ngoại đâu, vì đã lấy đức-tin khiến cho lòng họ tinh-sạch. 10Vậy bây giờ, cớ sao anh em thử Đức Chúa Trời, gán cho môn-đồ một cái ách mà tổ-phụ chúng ta hoặc chính chúng ta cũng chưa từng mang nổi? 11Trái lại, chúng ta tin rằng nhờ ơn Đức Chúa Jêsus, chúng ta được cứu cũng như người ngoại vậy.
12Cả hội-đồng đều lẳng-lặng, nghe Ba-na-ba và Phao-lô thuật lại những phép lạ dấu kỳ mà Đức Chúa Trời đã cậy mình làm ra giữa người ngoại. 13Nói xong, Gia-cơ cất tiếng lên rằng: Hỡi anh em, hãy nghe tôi! 14Si-môn có thuật thế nào lần thứ nhứt, Đức Chúa Trời đã đoái-thương người ngoại, đặng từ đó lấy ra một dân để dâng cho danh Ngài. 15Điều đó phù-hiệp với lời các đấng tiên-tri, vì có chép rằng:
16Rồi đó, ta sẽ trở lại,
Dựng lại đền-tạm của vua Đa-vít bị đổ-nát;
Ta sẽ sửa sự hư-nát đền đó lại
Mà gây-dựng lên;
17Hầu cho những người sót lại
Và mọi dân cầu-khẩn danh ta đều tìm Chúa.
Chúa là Đấng làm nên những việc nầy có phán như vậy;
18từ trước vô-cùng Ngài đã thông-biết những việc đó. 19Vậy, theo ý tôi, thật chẳng nên khuấy-rối những người ngoại trở về cùng Đức Chúa Trời; 20song khá viết thơ dặn họ kiêng-giữ cho khỏi sự ô-uế của thần-tượng, sự tà-dâm, sự ăn thịt thú-vật chết ngột và huyết. 21Vì trải bao nhiêu đời nay, trong mỗi thành vẫn có người giảng luật-pháp Môi-se, bởi mọi ngày Sa-bát, trong các nhà hội người ta có đọc luật ấy.
22Kế đó, các sứ-đồ và trưởng-lão cùng cả Hội-thánh bèn quyết-định sai những người được chọn ở nơi mình đi với Phao-lô và Ba-na-ba đến thành An-ti-ốt. Ấy là Giu-đe, cũng gọi là Ba-sa-ba, và Si-la, là hai người đứng đầu trong hàng anh em; 23rồi giao cho hai người bức thơ như sau nầy:
Các sứ-đồ, trưởng-lão và anh em gởi lời chào-thăm anh em trong những người ngoại tại thành An-ti-ốt, trong xứ Sy-ri và xứ Si-li-si! 24Bởi từng nghe có một vài người trong vòng chúng ta, chẳng lãnh mạng-lịnh nào nơi chúng ta, tự lấy lời mình khuấy-rối, và biến-loạn lòng các ngươi nữa, 25nên chúng ta đồng lòng quyết ý chọn những người thay mặt sai đi cùng kẻ rất yêu-dấu của chúng ta là Ba-na-ba và Phao-lô, mà đến nơi các ngươi; 26hai người nầy vốn đã liều thân vì danh Đức Chúa Jêsus-Christ là Chúa chúng ta. 27Vậy chúng ta đã sai Giu-đe và Si-la đến, để nói miệng với anh em về việc đó: 28Ấy là Đức Thánh-Linh và chúng ta đã ưng rằng chẳng gán gánh nặng nào khác cho anh em ngoài những điều cần-dùng, 29tức là anh em phải kiêng ăn của cúng thần-tượng, huyết, thú-vật chết ngột, và chớ tà-dâm; ấy là mọi điều mà anh em khá kiêng-giữ lấy vậy. Kính chúc bình-an!
30Vậy, khi các người đó đã từ-giã Hội-thánh, xuống thành An-ti-ốt, nhóm hết thảy anh em lại, và trao thơ cho. 31Người ta đọc thơ, thảy đều mừng-rỡ vì được lời yên-ủi. 32Giu-đe và Si-la chính là kẻ tiên-tri, cũng lấy nhiều lời giảng mà khuyên-bảo, và giục lòng anh em mạnh-mẽ. 33Khỏi ít lâu, anh em chúc các người đó bình-an mà cho về cùng những người đã sai đến.
Phao-lô và Ba-na-ba phân-rẽ nhau
35Nhưng Phao-lô và Ba-na-ba ở lại tại thành An-ti-ốt, giảng Tin-lành và dạy đạo Chúa với nhiều người khác. 36Sau ít lâu, Phao-lô nói với Ba-na-ba rằng: Chúng ta hãy trở lại thăm hết thảy anh em trong các thành mà chúng ta trước đã giảng đạo Chúa, xem thử ra thể nào. 37Ba-na-ba muốn đem theo Giăng cũng gọi là Mác. 38Nhưng Phao-lô không có ý đem Mác đi với, vì người đã lìa hai người trong xứ Bam-phi-ly, chẳng cùng đi làm việc với. 39Nhân đó có sự cãi-lẫy nhau dữ-dội, đến nỗi hai người phân-rẽ nhau, và Ba-na-ba đem Mác cùng xuống thuyền vượt qua đảo Chíp-rơ. 40Còn Phao-lô, sau khi đã chọn Si-la, và nhờ anh em giao-phó mình cho ân-điển Chúa, thì khởi đi. 41Người trải qua xứ Sy-ri và xứ Si-li-si, làm cho các Hội-thánh được vững-bền.

Amen. Amen. Cảm ơn Chúa.

Hôm nay chúng ta học về bài học mà những người mới tin Chúa đã cãi vã về sự làm phép cắt bì cho người dân ngoại. Họ muốn tất cả mọi người đều làm phép cắt bì. Nhưng Phao-lô đã hỏi ý Chúa, và Ngài có nói rằng chúng ta không nên gán cho những người ngoại những điều mà chính chúng ta cũng không làm nổi. Chuyện cắt bì là của dân tuyển chọn của Chúa. Chúa chọn một số người, tức dân Y-sơ-ra-ên là dân tuyển chọn. Việc phép cắt bì không phải bắt buộc dân ngoại.

Có một số người muốn làm thì họ tự nguyện, làm cũng tốt, nhưng không được gán cho họ, không được bắt buộc họ rằng muốn tin Chúa Giê-xu thì phải chịu phép cắt bì giống như dân Y-sơ-ra-ên. Một số người ngày nay dùng chuyện này để bỏ hết luật pháp của Môi-se. Họ nói: Phao-lô giảng là bỏ hết luật pháp, không cần làm như dân Y-sơ-ra-ên. Chúng ta sống trong thời kỳ ân điển, cho nên họ muốn bỏ hết luật pháp của Môi-se.

Ma quỷ cũng lấy Kinh Thánh ra giảng rất hay, các bạn. Chuyện này chỉ là chuyện phép cắt bì. Những người dân Y-sơ-ra-ên, con trai sanh đến ngày thứ tám thì chịu cắt bì, tức từ lúc còn thơ ấu chứ không phải lớn rồi mới đi cắt bì. Ban đầu, khi Đức Chúa Trời ra lệnh thì tất cả những người nam đều được cắt bì, kể cả người lớn. Nhưng về sau, con trẻ vừa sanh ra thì chịu cắt bì, chứ không phải những người lớn tin Chúa rồi mới phải làm phép cắt bì.

Luật pháp Môi-se thay đổi khi Đức Chúa Giê-xu là Chiên Con của Đức Chúa Trời đã thay thế cho việc dâng chiên ngày xưa. Luật pháp Môi-se buộc mỗi khi có tội phải đem con chiên không tì vít đến cho thầy tế lễ. Người phạm tội phải đặt tay trên chiên, xưng rằng tội mình truyền qua chiên, rồi thầy tế lễ lấy huyết đổ trên bàn thờ và dâng lên cho Đức Chúa Trời, để người ấy được tha tội.

Nhưng ân điển của Chúa Giê-xu là Ngài đã chịu chết trên thập tự giá. Vì vậy, luật dâng chiên con không còn cần nữa, bởi chính Đức Chúa Giê-xu đã làm Chiên Con chuộc tội thay cho chúng ta. Người ngoại ngày hôm nay, chỉ cần lòng tin nơi Chúa Giê-xu, tiếp nhận Ngài đã chết vì tội chúng ta, thì không cần đem chiên đến cho thầy tế lễ nữa, mà vẫn được xưng công bình trước mặt Đức Chúa Trời.

Cái luật ấy không thay đổi, chỉ là Chúa Giê-xu đã chịu chết như Chiên Con của Đức Chúa Trời. Còn chuyện ăn uống, những con vật ô uế, dân Do Thái giữ rất nhiều điều luật, nhưng Phao-lô dạy rằng chúng ta phải kiêng giữ cho khỏi sự ô uế của thần tượng, khỏi sự tà dâm, khỏi ăn thịt thú vật chết ngột và khỏi ăn huyết.

Những luật này là để cho chúng ta khỏi bệnh hoạn. Luật ăn uống của Chúa giúp giữ thân thể mạnh khỏe. Trái lại, nếu chúng ta ăn những thức ô uế, ăn huyết, ăn thịt chết ngột thì dễ sinh bệnh. Chúa lập luật để giữ chúng ta khỏi bệnh tật. Dân Y-sơ-ra-ên trải qua nhiều đời, nhờ giữ luật pháp Môi-se mà họ được khoẻ mạnh. Họ đi 40 năm trong đồng vắng, không có nhà thương, nhưng vẫn khoẻ mạnh.

Ngày hôm nay, chúng ta đi nhà thương hoài mà càng đi thì càng bệnh. Vì chúng ta không vâng lời Chúa, phạm luật pháp Ngài mà không hay biết. Tội lỗi đầy dẫy, nhưng lại tưởng mình công bình, tưởng mình ngon lành. Tấm lòng không dọn sạch, vẫn còn ô uế, nên thân thể bệnh hoạn. Những tội nhỏ nhặt đó làm cho chúng ta hao mòn. Lương tâm cáo trách khiến thân thể bệnh, nhưng chúng ta lại phớt lờ tiếng phán của Thánh Linh.

Vì sự kiêu ngạo, quỷ kiêu ngạo chiếm hữu chúng ta, Thánh Linh lìa khỏi chúng ta. Đời sống bị hoạn nạn, tài chánh thiếu hụt, thân thể bệnh tật. Có người lại hãnh diện vì bệnh, nói rằng mình đang vác thập tự giá theo Chúa, như Gióp. Nhưng chúng ta phải nhìn lại: có những tội lỗi đã chiếm hữu mà chưa ăn năn, còn giữ những tánh xác thịt, giết chết linh hồn từng ngày. Cuối cùng, nếu không ăn năn, chúng ta sẽ không hưởng được Nước Thiên Đàng.

Rất nguy hiểm cho linh hồn chúng ta! Cần kiêng ăn, cầu nguyện, tìm kiếm mặt Chúa, nhờ Thánh Linh dọn sạch lòng, quét dọn bụi bặm trong tâm linh, từ thuở nhỏ cho đến bây giờ. Tuổi càng lớn, tội càng nhiều. Như căn nhà không quét dọn thì bụi càng ngày càng đầy. Phải nhờ Thánh Linh chỉ cho những dơ bẩn để chúng ta dẹp bỏ thần tượng trong đời sống mình.

Nhiều người con cái Chúa đạo dòng hai ba đời, tội chồng chất. Con cái của người hầu việc Chúa lớn lên trong đạo, tưởng là mình theo Chúa, nhưng không thật sự được tái sanh. Họ hãnh diện mình là đạo dòng, ba đời, bốn đời. Nhưng cái đạo đó không cứu được ai, mà còn giết con người, khiến đi hoả ngục.

Có người sống giống y người thế gian, chỉ khác là ngày Chúa Nhật thì đi nhà thờ, mặc đẹp ra mắt Chúa, còn sáu ngày kia thì làm như người đời. Nghĩ rằng tin Chúa là dễ, chỉ cần đi nhà thờ, cầu nguyện, xưng nhận bằng miệng là đủ. Nhưng Chúa cho tôi thấy, Ngài dắt tôi xuống địa ngục – một địa ngục không có lửa. Ở đó, tôi thấy bóng tối dày đặc, những người rên siết ngày đêm. Tôi hỏi: “Chúa ơi, sao giống địa ngục quá vậy?”

Ngài phán: đó là nơi những con cái Chúa, đạo dòng, được cứu dường như qua lửa. Họ không được vào Nước Thiên Đàng, mà chỉ được cứu thoát khỏi lửa. Thật lạ lùng, chưa từng nghe ai giảng điều này. Bao nhiêu người nói thấy địa ngục lửa, nhưng Chúa cho tôi thấy: con cái Ngài, nếu sống đạo mà không thật sự tái sanh, thì chỉ được cứu dường như qua lửa, chứ không được hưởng Thiên Đàng.

Tôi nói, Chúa ơi, tại sao? Tại sao? Tôi hỏi Chúa, tôi khóc lóc, tôi kêu gào. Con muốn được lên thiên đàng. Chúa chỉ cho con như cách nào để con được cứu rỗi, được lên thiên đàng. Chúa chỉ cho tôi chỉ một cách là dọn sạch lòng. Dọn đi, dọn đi, dọn đi cho đến ngày nào con sạch hết mọi tội lỗi.

Đã là người tin Chúa, nhưng con không được hưởng nước thiên đàng vì rác rác rưởi nhiều quá. Nó nặng nề làm sao lên thiên đàng được. Những cái người chưa không có thánh thì không được vào nước thiên đàng. Chúa nói: “Các ngươi phải thánh vì Ta là thánh.” Mà nhà thờ không có giảng sự thánh sạch, họ bỏ luật pháp hết, làm sao được thánh sạch được. Họ sống trong thời kỳ ân điển, làm sao được thánh sạch được. Thánh là những người có tội biết ăn năn.

Tôi nói: Chúa ơi, con ăn năn, con nói. Xin Chúa tha tội cho con, xin Chúa tha tội cho con, con nói hoài. Con đã ăn năn rồi. Chúa nói: Ăn năn không có đúng cách. Ăn năn không đúng cách cũng kể như là không ăn năn.

Con nói như con két mà con không có ăn năn thật sự, thật lòng. Mình đã mở cửa lòng mình ra cho con quỷ nó vào rồi thì mình phải ăn năn mà đuổi cái con quỷ đó ra cho được, mình mới được thánh sạch. Mình đã lỡ rồi, mình mở cửa cho kẻ thù nghịch nó vào trong nhà mình, thì mình phải làm cách nào mình đuổi nó ra cho bằng được cho đến khi thấy nó đi ra.

Chứ không phải là mình nói cái miệng mình đuổi mà nó không đi ra, có nghĩa là nó còn đó và cái nhà của mình vẫn còn dơ bẩn. Thí dụ như các bạn đã cho cái người thuê phòng vào cái nhà của các bạn, mở cửa mời nó vào. Nó vào nhà, nó ở, nó ăn, nó uống, nó bày tùm lum dơ bẩn mà còn không trả tiền nữa, mà nó phá hoại cái nhà của bạn hư. Các bạn đuổi nó ra mà nó không chịu ra, các bạn phải làm đủ mọi cách để mà đuổi cho nó ra khỏi nhà các bạn, thì các bạn mới có thể dọn cái phòng của các bạn sạch sẽ lại được.

Quỷ nó cũng như vậy đó các bạn. Nếu các bạn mà cứ miệng nói: Chúa ơi, xin Chúa tha tội cho con, mà các bạn không thấy một con quỷ nào đi ra, có nghĩa là các bạn chưa có làm thật lòng, các bạn vẫn còn dơ bẩn. Tôi hỏi: Chúa ơi, làm sao con đuổi được, con ăn năn hoài mà con thấy con vẫn phạm tội đó hoài?

Chúa mới chỉ cho tôi cái cách 5 ngón tay rất là tuyệt vời. Các bạn chưa có bao giờ một người nào trên thế gian này khám phá ra được cái cách 5 ngón tay ăn năn đó. Tôi nhắc lại cho các bạn để cho các bạn nhớ, và đây là cái phao để cứu linh hồn của các bạn ra khỏi hồ lửa địa ngục đời đời. Mỗi một cái linh các bạn mời nó vào thân thể các bạn rồi là các bạn phải tìm đủ mọi cách để đuổi nó ra.

Thí dụ như là cái tội tôi nói dối. Người nào cũng mắc cái tội nói dối các bạn ơi. Bây giờ mình nói thật là mình bị lỗ, nói thật là bị lỗ lã. Có cái miệng mình mà mình là có quyền mình nói: Tôi không nói cho bạn biết. Nhưng mà mình không có quyền nói dối. Mà nó lỡ nói dối rồi thì vì nói dối nó có lợi cho mình. Con quỷ nó khiến như vậy đó. Thì chúng ta có lỡ làm thì chúng ta ăn năn thật sự để đuổi cái linh nói dối đi nếu mình có lỡ lầm mở cửa cho linh nói dối vào.

Số 1: Đức Chúa Trời ơi, con có lỡ nói dối ngày hôm nay, con có tội đáng bị đóng đinh trên thập tự giá. Tội nói dối của con đáng bị đóng đinh trên thập tự giá.

Số 2. Con bằng lòng chấp nhận Chúa Giê-xu đã gánh cái tội nói dối cho con trên thập tự giá rồi. Ngài đã chết, bị đóng đinh rồi.

Thứ 3. Con tin rằng Đức Chúa Cha sẽ không nhìn thấy cái tội nói dối của con nữa.

Số 4. Kể từ ngày hôm nay con sẽ quay đầu trở về 180 độ không nói dối nữa, xin Chúa nhắc nhở con. Con hứa với Chúa con sẽ không bao giờ nói dối nữa. Không muốn và không bao giờ con nói dối nữa. Xin Chúa nhắc nhở con, con có lỡ thì xin Thánh Linh của Chúa nhắc nhở con để con ăn năn và không phạm tội nói dối nữa.

Thứ 5. Đuổi cái linh đi trong danh Đức Chúa Giê-xu, hỡi cái linh nói dối này, mày đã nhảy vào cái lòng của tao rồi, mày phải lui ra và đi xuống nơi vực sâu ngay giờ này. Ta cắt đứt mọi liên lạc với chúng bây hãy cút ngay ra khỏi ta amen!.

Nếu không thấy con quỷ nào đi ra hết, chúng ta nhắm mắt, chúng ta làm lại lần nữa. Chúng ta không nói bằng cái miệng, chúng ta nói bằng cái tâm. Làm cái cách 5 ngón tay đó, làm nữa, làm bằng cái tâm, không nói bằng miệng nhưng mà nói bằng cái tấm lòng thành thật, con quỷ nó nghe, vì nó ở trong thân thể của chúng ta, nó nghe chúng ta làm với tất cả cái tấm lòng của chúng ta thì con quỷ nó phải chạy ra. Nó chạy ào ra các bạn ơi.

Các bạn làm hoài cho đến khi đuổi được một con quỷ thì các bạn đuổi rất là nhiều con quỷ, nó có trong người của chúng ta. Chúng ta hãnh diện vì chúng ta, Chúa cho chúng ta đuổi được chúng nó. Chúng ta tưởng rằng Chúa cho chúng ta có sự khôn ngoan để nói dối để được hưởng quyền lợi cá nhân của chúng ta.

Quỷ nó làm như vậy đó. Chúng ta nói dối thì chúng ta làm được những cái chuyện rất là hay, còn dạy người khác nói dối nữa: Mày phải làm như vậy, như vậy, như vậy. Tao đã làm được và tao đã thành công. Mày phải bắt chước tao nè, tao phải làm như vậy, như vậy, như vậy. Tao thành công đó.

Các bạn thấy không, cái đó là cái sự gớm ghiếc ở trước mặt Đức Chúa Trời hằng sống của chúng ta. Chúng ta là phải thánh. Và những cái tội đó chúng ta phớt lờ, chúng ta tưởng rằng chúng ta không làm không sao vì không có hại ai.

Khải Huyền đoạn 22 nói rằng: Những loài chó, những loài phù thủy, những kẻ tà dâm, những kẻ giết người, những kẻ thờ thần tượng và những kẻ ưa thích làm sự giả dối đều ở ngoài hết thảy.

Là dễ phạm tội nói dối các bạn ơi. Tôi đã từng nói dối đủ thứ trò hết. Khi mà mình bị bắt rồi, bắt quả tang thì phải nói dối. Nói dối làm sao mà người ta tưởng đâu là mình nói thật, phải ra vẻ, phải biện luận, phải làm đủ trò để cho người ta tưởng là mình nói thật.

Nhưng mà Thánh Linh và thiên sứ của Đức Chúa Trời, và con quỷ, hai người chứng, ghi sổ chúng ta. Nó ghi sổ để nó chặn đường đi thiên đàng của chúng ta đó. Rồi chúng ta sẽ không được hưởng nước thiên đàng. Và nó có quyền để mà hãm hại chúng ta, lấy hết tài chánh của chúng ta. Nó làm đủ trò hết mà chúng ta tưởng rằng chúng ta là những người ngon lành lắm theo Chúa.

Những con chiên được ưu đãi, được Chúa thương này kia mà vẫn sống trong tội lỗi, v.v. đó là một sự giả dối. Quỷ nó bịt mắt chúng ta, nó làm cho chúng ta u mê, tưởng như vậy, nhưng không phải thật sự như vậy, họ sẽ đi địa ngục với quỷ nếu họ không ăn năn.

Bởi vì Chúa mới nhắc nhở chúng ta: phải dọn sạch lòng đi, kiêng ăn cầu nguyện. Thánh Linh Chúa sẽ nhắc nhở chúng ta. Mà nhiều khi chúng ta không thấy, thì Chúa sai tiên tri của Chúa lại nói chúng ta. Thì chúng ta phải đừng phớt lờ.

Có tội là phải ăn năn. Có một cái tội mà lấy sự vinh hiển của Chúa đó, không có thấy được. Nhưng mà mình phải chấp nhận, các bạn ơi, chấp nhận điều đó. Tiên tri của Chúa có thể là tiên tri của quỷ, nhưng mà lời nói thẳng chúng ta, chúng ta nghe — tội gì, chúng ta phải ăn năn. Mà chúng ta ăn năn thật sự thì chúng ta đuổi được con quỷ đó đi.

Nếu mà chúng ta phớt lờ, ngày kia trước mặt Đức Chúa Trời, chúng ta còn bị quở trách, không được vào Nước Thiên Đàng. “Ta đã sai tiên tri của Ta đến với ngươi, tại sao ngươi không ăn năn? Ngươi có tội mà không chịu ăn năn.”

Những người thánh sạch mới được vào Nước Thiên Đàng. Vì Ta là thánh, các ngươi phải là thánh trong mọi cách ăn nết ở. Rất là nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta khi chúng ta có tội mà chúng ta phớt lờ. Chúng ta ăn năn thì không lỗ lã gì hết. Ai nói chúng ta có tội gì, chúng ta chấp nhận mà chúng ta ăn năn, có nghĩa là chúng ta là những người nhu mì, khiêm nhường, hạ mình xuống, không có lên mình kiêu ngạo.

Còn nếu chúng ta chống lại, con quỷ nó kiện cáo chúng ta, nó nói: “Mày là những người thần tượng mày đó, mày là thần tượng của mày đó.” Chúng ta không thấy rằng chúng ta thần tượng chính mình, nó bịt mắt chúng ta. Chúng ta tưởng chúng ta ngon lành, lớn lao, ta là người được chọn của Đức Giê-hô-va. Nhưng mà “đá vào tao là đá vào cái nhọn đó, nghe chưa.” Bao nhiêu người họ tưởng như vậy, các bạn.

Rất là nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta. Xin Chúa thương xót cho chúng ta biết hạ mình xuống. Trở về với thời kỳ luật pháp của Chúa không có lỗ lã, các bạn ơi.

Một số người nói: “ Cô có phải đạo Cựu Ước không? Tối ngày tội, tội, tội, bắt người ta ăn năn hoài, làm người ta sao đâu sống yên được.” Tôi nói rằng: Chúa Giê-xu hôm qua, ngày nay, và cho đến đời đời không bao giờ thay đổi. Các bạn tìm kiếm mặt Chúa, các bạn sẽ gặp Chúa.

Và tôi đã đi qua con đường đó. Tôi tìm kiếm mặt Chúa, tôi gặp được Chúa. Tôi nói, các bạn nào muốn nghe thì nghe, các bạn không muốn nghe thì các bạn có sự lựa chọn cho các bạn. Quyền tự do của con người, nhưng phải trả giá rất là đắt.

Cảm ơn Chúa, tôi đã đi qua, và đời sống của tôi hiện ngày hôm nay khác hẳn với ngày trước. Tôi là một người bệnh hoạn, làm cái gì quỷ nó cướp hết tiền. Không có tài chánh, cũng không có sức khỏe. Nhưng Chúa đã đền bù lại cho tôi. Ngày hôm nay tôi không có một cái bệnh hoạn nào hết, mà càng ngày càng sống khỏe và sống trẻ. Đó là một điều mà Chúa ban cho tôi.

Và Chúa hứa rằng tất cả những gì mà Ngài có, Ngài sẽ ban cho chúng ta tất cả.

Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Trời, cảm tạ Cha vì Ngài đã mở miệng con nói những lời đến từ Thánh Linh của Ngài.

Xin Chúa giữ chúng con và xin Chúa đụng chạm đến những cái người đang cần sự ăn năn, cần sự giúp đỡ từ nơi Chúa. Xin cha thương xót những cái linh hồn đang thần tượng mình, thần thánh hoá những con người là tạo vật cuat Chúa. Hãy mau ăn năn, giặt sạch tất cả những tội lỗi mình đã gây ra, để rồi đời sống của chúng con được thánh sạch, để chúng con hưởng Nước Thiên Đàng. Chúng con không nhìn thế gian những gì chúng con đã thấy trong mắt của chúng con, nhưng chúng con chăm chú về Chúa, và nhìn thấy những gì chúng con không thấy được. Đó là công việc đức tin của chúng con, để ngày kia chúng con gặp Cha trên Nước Thiên Đàng. Đó là ước nguyện của chúng con.

Tất cả những gì xung quanh chúng con, tất cả những gì chúng con làm đều là hư không. Chỉ có một mình Đức Chúa Trời là Đấng còn lại đời đời. Con cảm tạ ơn Cha. Xin Thánh Linh của Chúa nhắc nhở chúng con có tội, để chúng con biết ăn năn, hầu cho chúng con trở nên những người thánh, làm những công việc cho Cha.

Con cảm tạ ơn Cha, con xin dâng những lời cầu xin của con cho Cha, trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.