CÔNG VỤ 14: PHAO-LÔ CHỮA LÀNH NGƯỜI BẠI ĐI ĐƯỢC BỊ NÉM ĐÁ XUÝT CHẾT

https://www.mediafire.com/file/fcyu9afm5h9ckkt/C%25C3%25B4ng_v%25E1%25BB%25A5_c%25C3%25A1c_s%25E1%25BB%25A9_%25C4%2591%25E1%25BB%2593_14.mp3/file

Công-vụ 14
Phao-lô và Ba-na-ba tại thành Y-cô-ni
1Tại Thành Y-cô-ni, Phao-lô và Ba-na-ba cùng vào nhà hội của người Giu-đa, và giảng một cách đến nỗi có rất nhiều người Giu-đa và người Gờ-réc tin theo. 2Song những người Giu-đa chưa chịu tin thì xui-giục và khêu-chọc lòng người ngoại nghịch cùng anh em. 3Dầu vậy, Phao-lô và Ba-na-ba ở lại đó cũng khá lâu, đầy-dẫy sự bạo-dạn và đức-tin trong Chúa, và Chúa dùng tay của hai sứ-đồ làm những phép lạ dấu kỳ, mà chứng về đạo ân-điển của Ngài. 4Nhưng dân-chúng trong thành chia phe ra: Kẻ thì theo bên Giu-đa, người thì theo bên hai sứ-đồ. 5Lại khi những người ngoại và người Giu-đa cùng các quan mình nổi lên đặng hà-hiếp và ném đá hai sứ-đồ, 6thì hai sứ-đồ đã biết trước, bèn trốn-tránh trong các thành xứ Ly-cao-ni, là thành Lít-trơ, thành Đẹt-bơ, và miền chung-quanh đó, 7mà giảng Tin-lành.
Phao-lô và Ba-na-ba tại thành Lít-trơ
8Nơi thành Lít-trơ có một người liệt chân, què từ lúc mới sanh ra, chẳng hề đi được. 9Người ngồi và nghe Phao-lô giảng. Phao-lô chăm mắt trên người, thấy có đức-tin để chữa lành được, 10bèn nói lớn tiếng rằng: Ngươi hãy chờ dậy, đứng thẳng chân lên. Người nhảy một cái, rồi đi.
11Dân-chúng thấy sự Phao-lô đã làm, thì kêu lên bằng tiếng Li-cao-ni rằng: Các thần đã lấy hình loài người mà xuống cùng chúng ta. 12Chúng bèn xưng Ba-na-ba là thần Giu-bi-tê, còn Phao-lô là thần Mẹt-cu-rơ, vì là người đứng đầu giảng đạo. 13Thầy cả của thần Giu-bi-tê có miếu nơi cửa thành, đem bò đực và tràng hoa đến trước cửa, muốn đồng lòng với đoàn dân dâng một tế-lễ. 14Nhưng hai sứ-đồ là Ba-na-ba và Phao-lô hay điều đó, bèn xé áo mình, sấn vào giữa đám đông, mà kêu lên rằng: 15Hỡi các bạn, sao làm điều đó? Chúng ta chỉ là loài người, giống như các ngươi; chúng ta giảng Tin-lành cho các ngươi, hầu cho xây bỏ các thần hư-không kia, mà trở về cùng Đức Chúa Trời hằng sống, là Đấng đã dựng nên trời, đất, biển, và muôn vật trong đó. 16Trong các đời trước đây, Ngài để cho mọi dân theo đường riêng mình, 17dầu vậy, Ngài cứ làm chứng luôn về mình, tức là giáng phước cho, làm mưa từ trời xuống, ban cho các ngươi mùa-màng nhiều hoa-quả, đồ-ăn dư-dật, và lòng đầy vui-mừng. 18Tuy sứ-đồ nói như vậy, chỉ vừa đủ ngăn-trở dân-chúng dâng cho mình một tế-lễ.
19Bấy giờ có mấy người Giu-đa từ thành An-ti-ốt và thành Y-cô-ni đến dỗ-dành dân-chúng; chúng ném đá Phao-lô, tưởng người đã chết, nên kéo ra ngoài thành. 20Nhưng các môn-đồ đương nhóm chung-quanh người, thì người vùng đứng dậy và vào trong thành. Bữa sau, người đi với Ba-na-ba đến thành Đẹt-bơ.
Trở về thành An-ti-ốt
21Khi hai sứ-đồ đã rao-truyền Tin-lành trong thành đó, và làm cho khá nhiều người trở nên môn-đồ, thì trở về thành Lít-trơ, thành Y-cô-ni, và thành An-ti-ốt, 22giục các môn-đồ vững lòng, khuyên phải bền-đỗ trong đức-tin, và bảo trước rằng phải trải qua nhiều nỗi khó-khăn mới vào được nước Đức Chúa Trời. 23Khi hai sứ-đồ khiến lựa-chọn những trưởng-lão trong mỗi Hội-thánh, cầu-nguyện và kiêng ăn xong, thì dâng các người đó cho Chúa là Đấng mình đã tin đến. 24Kế đó, hai sứ-đồ vượt qua đất Bi-si-đi, đến trong xứ Bam-phi-ly. 25Sau khi đã truyền đạo tại thành Bẹt-giê rồi, thì xuống thành Át-ta-li. 26Từ nơi đó, hai người chạy buồm về thành An-ti-ốt, là chỗ mình đã ra đi, được giao-phó cho ân-điển Đức Chúa Trời, để làm công-việc mình vừa mới làm xong. 27Hai người đến nơi, nhóm-họp Hội-thánh rồi, bèn thuật lại mọi việc Đức Chúa Trời đã cậy mình làm, và Ngài mở cửa đức-tin cho người ngoại là thể nào. 28Hai người ở tại đó lâu ngày với các môn-đồ.

Amen. Amen. Tuyệt vời quá.

Chúng ta hôm nay học cái bài là Phao-lô bị ném đá và sắp chết. Chúng ta đi làm công việc Chúa, đi truyền giáo là chúng ta phải bền đỗ trong đức tin, và phải trải qua nhiều nỗi khó khăn mới được vào nước Đức Chúa Trời.

Cái con đường đi theo Chúa và làm công việc Chúa không phải là dễ dàng như mọi người tưởng. Ngày hôm nay, tin lành ân điển rẻ tiền và tin lành phước hạnh nó ra, một cái đạo Chúa mới rất là dễ dàng. Đi và được phước, miễn có miệng mình có đức tin nói về Chúa là mình sẽ được vào nước thiên đàng, được xưng nhận đức tin và xưng Chúa trước mặt mọi người là mình được hưởng nước thiên đàng.

Họ ra một cái đạo mới rất là lạ lùng, rất là nhiều người theo. Và còn có một cái đạo Đức Chúa Trời ngày hôm nay, nó quá đầy dẫy trên thế gian các bạn ơi. “Đức Chúa Trời Toàn Năng” nó ra, nó nói là người ta tin, nó toàn đem Kinh Thánh ra mà nó tin có Đức Chúa Trời không? Mà nó nói Chúa Giê-xu đã tái lâm rồi. Nó làm những cái video, những cái gì nó dạy người ta sống cách đạo đức. Người ta mê là họ sống có tình yêu thương và có cái tôn giáo, cái đạo đức.

Còn ngày xưa tới giờ là những người mà cứ theo Chúa rồi cứ nói về ân điển, ân điển, ân điển… Một cái đạo Chúa thật nó phải gồm có: dấu kỳ, phép lạ, chữa lành, đuổi quỷ. Nhưng mà cái người đó phải là một cái người không cho ai tôn thờ mình.

Họ làm được một cái dấu kỳ, phép lạ thì dân chúng lại tôn thờ mình, nó nói mình là thần sống đây. “Hình các thần đã lấy hình loài người mà xuống cùng chúng ta đây.” Họ chạy theo, chạy theo, chạy theo và họ tôn thờ, họ dâng của lễ cho tất cả những người đó. Họ đem tiền đến và họ cúng, họ cho.

Lạ lùng thay, cái con người của chúng ta nó là như vậy. Họ không thấy Đức Chúa Trời hằng sống, nhưng họ thấy một con người sống động và làm việc cho Chúa thì họ tôn thờ chúng ta. Công việc của ma quỷ nó đẩy con người làm như vậy các bạn ơi.

Chúng ta phải sợ, phải đi trốn và tránh né những cái người mà muốn tôn thờ chúng ta. Đó là cái bẫy cho chúng ta đi sụp đó. Chúng ta rất là ham danh các bạn ơi. Con người xác thịt rất là ham danh. Chính tôi cũng đã đi con đường đó. Khi mình làm được một chút gì lên rồi là kiêu ngạo, khinh khi người khác không làm được mà mình làm được.

Ôi! Bao nhiêu người khác họ có ơn của Chúa, họ làm mục sư, họ làm chấp sự, họ làm lâu năm mà họ không làm được. Mà mình là cái thế gì mà mình làm được đây? Mình là cái người được Chúa chọn. Mình là một cái người, Chúa nhìn thấu cái lòng của mình và Chúa chọn mình ngon lành hơn những người kia. Đã bắt đầu lên, mình kiêu ngạo.

Tại vì Phao-lô phán một tiếng: người què từ lúc mới sanh ra, mà ông chăm mắt lên thấy người có đức tin chữa lành được. Ông nói lớn tiếng ra: “Ngươi hãy chờ dậy, đứng thẳng lên đôi chân!” Người ấy nhảy một cái rồi đi.

Các bạn thấy một cái người lạ lùng chưa? Què từ lúc mới sanh, cái chân là bộ xương khô đó các bạn, không có cơ bắp gì hết, mà nhảy một cái rồi đi. Bởi vậy, mấy người kia họ lạ, họ nói: “Đây là thần sống, thần đã đến với chúng ta.” Họ đi tôn thờ ông.

Họ mới tôn thờ đó, rồi họ ném đá đó. Các bạn thấy chưa? Một cái công việc của quỷ Sa-tan là nó tôn thờ mình không được thì nó ném đá mình đó. Các bạn thử đi: khi mà người nào muốn tôn thờ mình mà mình không chấp nhận là họ trở mặt, họ ném đá mình ngay.

Đừng có ham. Các bạn thử đi rồi các bạn sẽ thấy. Chính tôi đã đi qua con đường đó và tôi đã thấy rõ, biết rõ. Những người nào mà nâng mình lên là những người đó đạp mình xuống ngay khi mà mình không chấp nhận cái con đường của quỷ Sa-tan nó mở ra cho mình.

Những cái người thù ghét mình, những cái người ném đá mình là những cái người họ nịnh nọt mình, họ tôn thờ mình lên. Nhiều người bị sập bẫy lắm các bạn ơi. Mình biết trước điều đó thì mình không có ngạc nhiên.

Đó là con đường của quỷ Sa-tan đó, đề cao cảnh giác đó. Họ đến và họ cho quà cáp, họ nịnh bợ: “Thật tuyệt vời quá! Tôi gặp một con người. Từ xưa đến nay tôi đi tìm mà tôi không thấy một con người giống như bạn, quá tuyệt vời. Không có trên trần gian này có một người nào như bạn hết.”

Vừa nói, mình nói: “Tôi không có gì hết. Tôi là một cái người giống như bình thường, nhưng mà tôi đã dâng cuộc đời tôi cho Chúa. Bạn đừng có tâng bốc tôi, tôi không có gì hết.”

Trở mặt ngay, đi ra ném đá mình ngay, nói xấu đủ trò hết. Mình nói cái câu gì, rồi nó đem lại, nó lật ngược lại, nó đâm lại mình. Đó là con người quỷ nó đưa đến các bạn ơi. Rất là nhiều, rất là nhiều người đầy tớ của Chúa bị sụp bẫy và ngưng làm việc ngay cho Chúa.

Tôi đã từng chứng kiến rất là nhiều người, giúp cho họ được làm giống như tôi làm. Họ trở mặt lại, họ thù tôi, họ giận tôi tại vì tôi bị ném đá. Họ nói rằng: “Cô là tà giáo đó.” Rồi họ trở mặt lại, họ nói mình như vậy. Ôi! Tôi là bạn của cô, tôi biết hết về cô ấy rồi.

Giảng bậy giảng bạ, không có học thần học gì đâu. Mà nói: Chúa, Chúa, Chúa cái gì? Tà giáo đó, tối ngày cứ bắt là ăn năn, ăn năn, ăn năn. Chúa cho mình sống một cuộc đời không có sợ tội, mình mới sống yên. Mình sợ tội làm sao mình sống yên được? Họ trở mặt ngay các bạn ơi. Xin Chúa thương xót cho chúng ta, vì chúng ta là những con người xác thịt.

Phải ra khỏi cái xác thịt của mình mới đi làm công việc của Chúa được. Chúng ta là những con người là công cụ, không hơn không kém. Phao-lô bị ném đá, nhưng Chúa chưa có cho phép ông chết. Ê-tiên bị ném đá, nhưng Chúa cho Ê-tiên chết để về trời, để nghỉ ngơi công việc của Chúa. Nhưng Phao-lô còn nhiều công việc để làm, cho nên ông bị ném đá, tưởng ông đã chết, nhưng người ta kéo ra ngoài thành, ông đứng dậy và đi giảng đạo nữa.

Các bạn thấy một con người lạ lùng. Đức Chúa Trời ra tay chữa lành cho ông ngay. Nó ném đá ông, ông không có đau đớn gì hết. Và ông đứng dậy đi tiếp, đi giảng đạo nữa, không sợ hãi. Bền lòng, một lòng một dạ đi theo Chúa, không sợ người ta ném đá.

Chúng ta phải có cái tánh kiên trì, và cái tánh nhẫn nại, nhẫn nhục, chịu khổ vì danh của Chúa. Có rất là nhiều nỗi khó khăn trước mặt chúng ta. Nhưng Đức Chúa Trời binh vực chúng ta, và Đức Chúa Trời sẽ bảo vệ chúng ta. Nó ném đá chúng ta, nó lấy tài sản của chúng ta, nó có làm gì chăng nữa, chúng ta vẫn hứa với Chúa một lòng một dạ, đi theo Chúa làm cho đến chết, cho đến cuối cuộc đời. Và chúng ta sẽ gặp được Chúa, rước chúng ta về nước của Đức Chúa Trời.

Đó là chúng ta kiên nhẫn và bền đỗ trong đức tin, không chịu khuất phục với Sa-tan. Một người dũng sĩ cho Chúa là phải đi cho đến nước cuối cùng, không bao giờ trở mặt. Đó là một con người anh hùng đức tin. Bao nhiêu người đã trở mặt, đã quay đầu trở lại khi gặp con đường khó khăn. Trước mắt họ tưởng đâu con đường theo Chúa rất là ngon lành lắm. Ai đi cũng được phước hết, vì họ nghe rằng con đường phước hạnh.

Nhưng dầu vinh, dầu nhục, dầu giàu, dầu nghèo, dầu phước hạnh, hay dầu bị bắt bớ, hay bị ném đá, chúng ta cũng cố gắng vẫn một lòng một dạ theo Chúa. Đó là con người mà Chúa muốn chúng ta trở thành – những người như vậy, những người anh hùng trong đức tin.

Chúng ta có làm được hay không? Nếu chúng ta chưa có làm được là tại vì chúng ta còn có cái xác thịt của chúng ta nó lôi kéo chúng ta trở về, để chúng ta chán nản. Chúng ta làm vì danh dự của chúng ta, vì cái tên tuổi của chúng ta, vì lấy sự vinh hiển của Chúa, cho nên chúng ta chùn bước.

Không bao giờ làm vì cái vinh hiển của chúng ta, nhưng chúng ta nhìn xem Đức Chúa Giê-xu mà bước đi. Thì dầu vinh, dầu nhục, dầu nghèo, dầu bị ném đá, dầu cái gì, chúng ta cũng vẫn một mực đi trong Chúa. Giống như đã quăng hết tất cả mọi vấn vương, đi theo Chúa rồi là một lòng, một dạ, nhắm một hướng mà đi, không quay trở lại.

Chúa sẽ nhìn thấu hết tấm lòng của chúng ta, và Ngài sẽ ban phước cho chúng ta. Chúng ta làm để nước của Chúa được vinh hiển, chứ không phải cái tên của chúng ta được vinh hiển. Chúng ta phải trải qua nhiều nỗi khó khăn, giống như dân Y-sơ-ra-ên đi ra đồng vắng. Họ phải ráng, lẽ ra 40 ngày, nhưng mà họ phải đi 40 năm, chết trong đồng vắng, không được vào đất hứa.

Chúng ta là cái xác thịt chưa có biến dạng. Con sâu nó chưa biến thành con bướm, cho nên chúng ta nản chí. Nếu chúng ta biết rằng chúng ta vẫn là con sâu thì chúng ta phải kiêng ăn, cầu nguyện, khóc lóc, kêu nài xin với Chúa:

“Chúa ơi, xin Chúa thương xót con, cho con được biến đổi. Con không muốn làm con sâu nữa, mà con muốn làm con bướm cho Chúa, để đi làm công việc của Chúa một cách kết quả và có dấu kỳ phép lạ kèm theo.”

Nếu đi làm công việc Chúa mà không có dấu kỳ phép lạ kèm theo thì định làm cái gì? Nhiều người trả lời:” Ôi, dấu kỳ phép lạ ngày xưa mới có, bây giờ hết rồi. Bây giờ chỉ sống ân điển thôi. Tin Lành Cựu Ước đã bỏ rồi, cái sách Cựu Ước đã xóa rồi. Bây giờ chỉ xài Tân Ước thôi.”

Cũng có người vô hỏi: “Chị theo đạo Cựu Ước hả?”
Tôi nói: “ Cái gì mà đạo Cựu Ước? Họ trả lời:” Tối ngày luật pháp, luật pháp là đạo Cựu Ước, bây giờ là đạo ân điển. Chúng ta sống sau khi Chúa Giê-xu đã chết, sống lại rồi, là chúng ta sống trong thời kỳ ân điển. Chúng ta bỏ hết luật pháp rồi, không còn theo luật pháp nữa.” Những người nào mà đem cái gông luật pháp mà còng vào cổ mình là những người ngu dại, tự hại lấy mình. Đó là cái đạo lạc, cái đạo tà giáo, không phải là cái đạo của Chúa thật. Đạo Chúa thật là Tin Lành ân điển.

Rồi có bao nhiêu đó, họ cãi qua cãi lại. Họ không có dấu kỳ phép lạ, mà bây giờ họ thấy người nào có dấu kỳ phép lạ là họ nói là quỷ, lấy quỷ trừ quỷ đó. Thời nay, còn phép lạ là Chúa đã cho tôi làm rồi. Tôi là người mục sư được sức dầu của Chúa. Tôi có bằng đại học, tôi học nhiều lắm. Kinh Thánh tôi thuộc làu làu hết. Mà tại sao cái bà đó không có gì hết mà được làm dấu kỳ phép lạ? Quỷ đó chứ, Chúa nào!

Họ cứ kết tội, kết tội và kết tội. Họ chống lại Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Con đường của họ đi rất là nguy hiểm: chống lại Thánh Linh. Rồi có một số người thì có dấu kỳ phép lạ nhưng mà thuộc về quỷ thật sự, vì đời sống của họ dơ bẩn, mà họ muốn làm dấu kỳ phép lạ từ quỷ nó cho, làm để mà mắt thiên hạ, để cho người ta tôn người đó là thần tượng, là chúa.

Bông trái của họ, hãy nhìn trái mà biết cây. Xin Chúa thương xót cho chúng ta có cặp mắt thiêng liêng, biết phân biệt các thần. Nếu chúng ta chỉ theo Chúa thôi, chúng ta không theo một người nào trên thế gian thì chúng ta không bao giờ đi lạc. Mỗi người chúng ta phải tự đứng trên đôi chân của mình, và Chúa sẽ cho chúng ta uy quyền trên tà linh và bện tật, cầu nguyện, để có thể làm được như Phao-lô làm.

Tôi nói: “Chúa ơi, Đức Chúa Trời hồi xưa, đời nay và cho đến đời đời, không hề thay đổi. Xin Chúa cho con làm được như Phao-lô đã làm.” Mình khóc lóc, mình kêu xin thì Chúa cho mình tự đứng được trên đôi chân của mình, và mình làm được những cái gì những người môn đồ ngày xưa làm được, chúng ta làm được.

Những gì Chúa Giê-xu làm được, chúng ta cũng làm được. Đó là cái công việc của Thánh Linh, chứ không phải là công việc của chúng ta. Thánh Linh cùng một Thánh Linh là không bao giờ thay đổi. Con người thay đổi nhưng Thánh Linh không bao giờ thay đổi. Đó là Đức Chúa Trời – một Đức Chúa Trời hằng sống, Ba Ngôi: Đức Chúa Cha, Đức Chúa Con và Đức Thánh Linh.

Một con đường không bao giờ thay đổi. Chúng ta là những người tội lỗi, xứng đáng bị đóng đinh. Nhưng chúng ta chấp nhận Chúa Giê-xu chết thế tội lỗi cho chúng ta rồi, và chúng ta được trở về, lấy đức tin tin nhận rằng tội lỗi của chúng ta đã được tha, linh hồn của chúng ta được cứu rỗi.

Chúng ta phải quay đầu 180 độ, không bao giờ đi theo con đường cũ nữa.

Ngày xưa chúng ta có tham lam, ngày hôm nay chúng ta là một người đi chia sớt của cải cho mọi người. Phải làm ngược lại với những cái gì ngày xưa chúng ta làm, đó là bông trái của Chúa. Không còn bông trái xác thịt nữa, là phải đi ngược về những cái gì ngày xưa chúng ta làm.

Ngày xưa chúng ta ích kỷ, ngày hôm nay chúng ta có tình yêu thương. Ngày xưa chúng ta tham lam, ngày hôm nay chúng ta phân phát gia tài của chúng ta cho người nghèo khổ. Ngày xưa chúng ta chửi người này, người kia, rủa sả người này, người kia. Ngày hôm nay chúng ta cầu thay cho những người bắt bớ chúng ta.

Ngày xưa chúng ta sống một cái đời sống chỉ biết mình, tôi… tôi… tôi… tôi. Ngày hôm nay chúng ta hy sinh cho những người khác. Phải nhìn lại bông trái của chúng ta, nó đi ngược về ngày trước của chúng ta. Đó là một con sâu biến thành con bướm, các bạn ơi.

Nếu chúng ta không tự xét mình, thì Đức Chúa Trời sẽ xét đoán chúng ta, và con quỷ nó sẽ kiện cáo chúng ta. Ngày xưa chúng ta là những người dối trá, tham lam. Tối ngày mở miệng ra là chỉ biết nói dối, nói dối. Ngày hôm nay chúng ta không bao giờ nói dối nữa.

Phải hứa với Chúa rằng: thà con im lặng, có nói thì nói thật. Nhưng Chúa sẽ binh vực chúng ta. Không nói dối, mặc dù chúng ta có nói thật thì có thể bị lỗ lã, nhưng chúng ta phải nói thật. Xin Chúa cho chúng ta biết rằng vị trí của chúng ta là con của Đức Chúa Trời. Chúng ta là đại sứ của Nước Thiên Đàng, chứ không phải là một người bình thường nữa.

Chúa chọn chúng ta đi làm đại diện cho Nước Đức Chúa Trời. Một người đại diện rất là khó, các bạn ơi. Nếu chúng ta muốn đi làm công việc Chúa, thì mọi người đều nhìn thấy chúng ta. Họ nhìn thấy từng ly từng tí, mà con quỷ nó cũng nhìn thấy chúng ta và nó kiện cáo chúng ta.

Chúng ta làm sai gì một tí là chúng ta phải trả giá ngay, và chúng ta phải ăn năn ngay tội lỗi của mình. Đừng để lương tâm của chúng ta chai lì, khi nghe tiếng Thánh Linh phán cùng chúng ta mà không chịu ăn năn. Nếu vậy thì chúng ta chọc giận, làm buồn Thánh Linh. Lương tâm chúng ta sẽ chai lì, Thánh Linh buồn và Ngài sẽ bỏ chúng ta.

Chúng ta trở nên công cụ của quỷ Sa-tan hồi nào mà chúng ta không hay biết. Xin Chúa nhắc nhở chúng ta luôn luôn biết đề cao cảnh giác, biết giữ tâm hồn, tâm thần, linh hồn, thân xác của chúng ta, để chúng ta được hưởng Nước Thiên Đàng.

Đó là cuộc đời của chúng ta: nhìn thấy Nước Thiên Đàng và nhìn thấy rằng mọi mắt đều nhìn chúng ta. Tất cả mọi mắt đều sẽ nhìn chúng ta, họ vạch lông tìm vết chúng ta. Để chi? Để họ ném đá chúng ta.

Họ không ném đá thật, nhưng họ ném bằng miệng. Những người nào đặt chuyện ra để vu khống, nói hành chúng ta, ném đá chúng ta bằng cái miệng của họ, thì họ sẽ phải trả giá. Tại vì Đức Chúa Trời không chịu khinh dễ đâu.

Xung quanh chúng ta, tự nhiên chúng ta nhìn thấy người này đang khỏe mạnh, một cái là đùng một cái họ bệnh. Bệnh toàn là bệnh sắp chết. Xung quanh chúng ta bao nhiêu người ngã rụi. Những người vu khống chúng ta, nói hành chúng ta, đặt chuyện và nghe ngóng những cái gì người ta vu khống, rồi họ đồng lõa, họ đi theo, họ gián tiếp và họ tung ra những lời xấu về chúng ta.

Đức Chúa Trời sẽ ra tay để cho họ ăn năn, hầu linh hồn của họ được cứu rỗi. Họ bệnh rất lạ lùng, rồi nếu không ăn năn kịp thời thì họ chết rất nhanh. Còn trẻ măng mà bệnh hoạn rồi chết.

Họ là những người vu khống chúng ta để lấy sự vinh hiển của Chúa, họ muốn những người khác theo họ. Xin Chúa thương xót cho chúng ta biết đề cao cảnh giác. Xung quanh chúng ta có rất nhiều kẻ thù nghịch, các bạn ơi. Không phải ai cũng thương chúng ta đâu, vì chúng ta là những người chánh trực.

Chúng ta đem ánh sáng đến cho những người xung quanh. Họ nhìn thấy chúng ta đem ánh sáng, họ rất sợ vì họ đang đi trong bóng đêm. Họ nhìn thấy ánh sáng thì sợ, sợ bao nhiêu người sẽ nhìn thấy họ dơ bẩn. Cái áo dơ bẩn của họ sẽ bị lộ ra trước mặt mọi người.

Chúa là ánh sáng, mà chúng ta cũng là ánh sáng, là ngọn đèn cho Chúa. Họ thấy chúng ta là họ sợ ngay. Họ sợ mọi người nhìn thấy ánh sáng, họ sợ bị người khác thấy cái áo dơ bẩn của họ đang mặc.

Nguy hiểm cho những người xung quanh chúng ta nếu chúng ta đem Tin Lành thật của Đức Chúa Trời đến cho mọi người, thì sẽ bị ném đá giống như Phao-lô ngày xưa bị ném đá. Xin Chúa cho chúng ta biết bền đỗ trong đức tin, và cầu thay cho những người ném đá chúng ta, để họ mở mắt ra và thấy sự dơ bẩn trong những lời truyền giảng xấu xa của họ.

Họ chỉ lập đi lập lại như con két. Họ học cái gì thì nói ra cái đó, không có sự tương giao mật thiết với Chúa. Họ nói rằng họ có sự tương giao mật thiết với Chúa, nhưng mà bằng cái miệng, không phải bằng cái tâm.

Chúng ta là những người không ỷ lại học thần học bằng cái miệng, nhưng chúng ta có cái tâm. Chúng ta đến tìm Chúa và gặp được Chúa. Hai con đường đi khác nhau 180 độ, các bạn ơi.

Chúng ta biết rằng, chúng ta không phải là những người đi học trường thần học, nhưng chúng ta có Thánh Linh là Thầy ở trong chúng ta. Người Thầy luôn luôn trả lời những câu hỏi khó khăn, hóc búa cho chúng ta trọn cả cuộc đời. Điều đó tốt hơn là những người đi học 4 năm thần học rồi ngừng tại chỗ.

Chúng ta có cả một cuộc đời học với Thánh Linh của Đức Chúa Trời, không phải học 4 năm đại học thần học là đủ. Nguyện xin Chúa cho chúng ta luôn luôn học hỏi với Thánh Linh của Chúa suốt cả cuộc đời, trước khi chúng ta đi gặp Chúa trên Nước Thiên Đàng.

Chúng ta có cả một cuộc đời để học hỏi với Đức Thánh Linh. Các bạn còn trẻ, các bạn còn học được lâu hơn tôi. Tôi là người già rồi, cuộc đời của tôi rất ngắn. Tôi không còn học được nhiều như các bạn.Các bạn có nguyên cả một cuộc đời, nhưng mà các bạn phải giữ Thánh Linh của Chúa cho đến khi các bạn nhắm mắt. Đó là một cuộc chạy đua. Không phải là ngày hôm nay rồi ngày mai nó tắt, nó ngừng, nó bỏ cuộc. Cái cuộc đời cuối cuộc đời mới là tính, các bạn ơi. Đến mức cuối cùng mới là tính.

Còn ngày hôm nay chúng ta mới bắt đầu đi là có thể chúng ta bỏ cuộc giữa đường. Xin Chúa cho chúng ta biết rằng chúng ta là một cuộc chạy đua phải bền chí, phải giữ vững lòng tin cho đến mức cuối cùng mới được cứu rỗi linh hồn.

Tôi xin kết thúc tại đây.

Trong danh Đức Chúa Giê-xu, cảm tạ Cha vì Ngài đã mở miệng con nói những cái lời tri thức, những cái lời của Thánh Linh của Chúa, cho chúng con biết giữ vững đức tin, một lòng một dạ bền trí trong đức tin và đi theo Chúa trọn cuộc đời. Đừng để chúng con ngã lòng, đừng để chúng con nản chí vì chúng con bị ném đá và chúng con bỏ cuộc.

Xin Thánh Linh của Chúa giữ chúng con và làm Thầy của chúng con, ở cùng chúng con trong mọi lúc mọi nơi. Để chúng con có những câu hỏi và những câu trả lời, Thánh Linh của Chúa sẽ trả lời cho chúng con, để chúng con nói ra với những người xung quanh chúng con. Họ muốn tìm đủ mọi cách vạch lông tìm vít chúng con, nhưng Ngài sẽ bảo vệ chúng con.

Và Ngài cho chúng con trả lời một cách khôn ngoan, đầy những cái lời tri thức của Thánh Linh của Chúa. Để chúng con biết nhu mì, khiêm nhường, đừng để chúng con lên mình kiêu ngạo khi chúng con làm được những cái gì tốt đẹp. Làm cho người ta hết bệnh, phép dấu, kỳ phép lạ là để chứng tỏ Thánh Linh còn sống động trong chúng con, chứ không phải những dấu kỳ phép lạ đem chúng con lấy sự vinh hiển của Ngài.

Xin Thánh Linh của Chúa gìn giữ chúng con cho đến ngày chúng con gặp Cha trên nước Thiên Đàng. Cảm tạ Cha, con dâng những lời cầu xin cho Cha, một cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ.

Amen.