
Công-vụ 11
Phi-e-rơ trở về thành Giê-ru-sa-lem, binh-vực việc mình làm
1Các sứ-đồ và anh em ở xứ Giu-đê nghe tin người ngoại cũng đã nhận lấy đạo Đức Chúa Trời. 2Khi Phi-e-rơ đã trở lên thành Giê-ru-sa-lem, có người tín-đồ vốn chịu phép cắt-bì trách-móc người, 3rằng: Ngươi đã vào nhà kẻ chưa chịu phép cắt-bì, và ăn chung với họ! 4Nhưng Phi-e-rơ đem mọi sự đã qua thuật cho họ theo thứ-tự và từng điều, 5rằng: Ta đương cầu-nguyện trong thành Giốp-bê, lúc đó ta bị ngất trí đi, thấy sự hiện-thấy: Có vật gì giống như cái khăn lớn, níu bốn chéo lên, từ trên trời sa xuống đến tận ta. 6Ta xem-xét kỹ-càng, thấy trong đó có các loài thú bốn cẳng trên đất, các thú rừng, các côn-trùng và các loài chim trên trời. 7Ta lại nghe có tiếng phán rằng: Hỡi Phi-e-rơ, hãy chờ dậy, giết thịt và ăn. 8Ta thưa rằng: Lạy Chúa, chẳng vậy; vì không bao giờ có vật chi dơ-dáy hay chẳng sạch vào miệng tôi đâu. 9Tiếng từ trời phán cùng ta lần thứ hai mà rằng: Chớ coi điều Chúa đã làm cho tinh-sạch như là dơ-dáy. 10Lời đó lặp lại ba lần, đoạn, thay thảy đều thâu lại lên trời. 11Kìa, cũng một lúc đó, ba người ở thành Sê-sa-rê chịu sai đến cùng ta, đã tới tận cửa nhà ta ở. 12Đức Thánh-Linh truyền cho ta phải đi với ba người ấy, đừng nghi-ngại gì. Nầy, sáu người anh em đây đồng đi với ta, và chúng ta đều vào trong nhà Cọt-nây. 13Người nầy thuật lại cho ta thể nào tại nhà mình đã thấy một thiên-sứ hiện đến và phán rằng: Hãy sai tới thành Giốp-bê, mời Si-môn cũng gọi là Phi-e-rơ đến đây. 14Người ấy sẽ nói cho ngươi những lời, mà nhờ đó, ngươi và cả nhà mình sẽ được cứu-rỗi. 15Ta mới khởi-sự nói, thì có Đức Thánh-Linh giáng trên họ, cũng như ban đầu Ngài đã giáng trên chúng ta. 16Ta bèn nhớ lại lời Chúa đã truyền rằng: Giăng đã làm phép báp-têm bằng nước, nhưng các ngươi sẽ chịu phép báp-têm bằng Đức Thánh-Linh. 17Vậy, nếu Đức Chúa Trời đã ban cho họ cũng một ơn như cho chúng ta, là kẻ đã tin đến Đức Chúa Jêsus-Christ, thì ta là ai mà ngăn-trở Đức Chúa Trời được? 18Tín-đồ nghe bấy nhiêu lời xong, đều thỏa-thuận và ngợi-khen Đức Chúa Trời, rằng: Vậy Đức Chúa Trời cũng đã ban sự ăn-năn cho người ngoại để họ được sự sống!
Ba-na-ba và Sau-lơ tại thành An-ti-ốt
19Những kẻ bị tản-lạc bởi sự bắt-bớ xảy đến về dịp Ê-tiên, bèn đi đến xứ Phê-ni-xi, đảo Chíp-rơ và thành An-ti-ốt, chỉ giảng đạo cho người Giu-đa thôi. 20Nhưng trong đám những người ấy có một vài người quê ở Chíp-rơ và Sy-ren đến thành An-ti-ốt, cũng giảng-dạy cho người Gờ-réc nữa, truyền Tin-lành của Đức Chúa Jêsus cho họ. 21Tay Chúa ở cùng mấy người đó, nên số người tin và trở lại cùng Chúa rất nhiều. 22Tiếng đồn thấu tai Hội-thánh Giê-ru-sa-lem, hội bèn sai Ba-na-ba sang đến thành An-ti-ốt. 23Khi người đến nơi và thấy ơn Đức Chúa Trời bèn vui-mừng và khuyên mọi người phải cứ vững lòng theo Chúa; 24vì Ba-na-ba thật là người lành, đầy-dẫy Thánh-Linh và đức-tin. Bấy giờ rất đông người tin theo Chúa. 25Kế đó, Ba-na-ba đi đến thành Tạt-sơ, để tìm Sau-lơ, 26tìm gặp rồi, bèn đưa đến thành An-ti-ốt. Trọn một năm, hai người cùng nhóm với Hội-thánh và dạy-dỗ nhiều người. Ấy là ở thành An-ti-ốt, người ta bắt đầu xưng môn-đồ là Cơ-rê-tiên.
27Trong những ngày đó, có mấy người tiên-tri từ thành Giê-ru-sa-lem xuống thành An-ti-ốt. 28Trong bọn có một người tên là A-ga-bút đứng dậy, bởi Đức Thánh-Linh nói tiên-tri rằng sẽ có sự đói-kém trên khắp đất; thật vậy, sự đói-kém nầy xảy đến trong đời Cơ-lốt trị vì. 29Các môn-đồ bàn định, mỗi người tùy sức riêng mình, gởi một món tiền bố-thí cho anh em ở trong xứ Giu-đê; 30môn-đồ cũng làm thành việc đó, nhờ tay Ba-na-ba và Sau-lơ, gởi tiền ấy cho các trưởng-lão.
AMEN, AMEN.
Cảm ơn Chúa, chúng ta học cái bài học hôm nay.
Những người ngoại theo đạo của Chúa bắt đầu lớn mạnh lên, nhờ rằng Phi-e-rơ thấy được cái điềm Chúa chỉ cho ông là chúng ta phải đi giảng đạo cho những người ngoại.
Bao nhiêu người trách móc, nói: “Tại sao đạo của Chúa mà đem ra cho những người ngoại? Họ là những người không được cắt bì. Đạo của Chúa là của chúng ta. Chúng ta mới là con thật, còn những người kia không phải là con.”
Nhưng Chúa khiến cho Phi-e-rơ thấy được cái điểm là Đức Chúa Trời muốn đạo của Ngài phải được giảng ra cho khắp thế gian. Tiếng từ trời phán: “Chớ coi điều gì Chúa làm cho tinh sạch là dơ dáy.”
Chúng ta ngày hôm nay cũng là những người dơ dáy, những người gốc thờ thần tượng, những người không xứng đáng để làm con của Đức Chúa Trời. Nhưng Đức Chúa Trời đã thương chúng ta, làm cho chúng ta được tinh sạch nhờ chúng ta biết ăn năn tội lỗi của mình và tin nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa của đời mình, cũng giống như dân Israel.
Chúng ta có phước là được ráp vào khi những người Giu-đa không chịu chấp nhận Chúa Giê-xu. Phi-e-rơ đã nhận được sự kêu gọi là Đức Chúa Trời cũng ban Thánh Linh cho những người ngoại, để họ được sự sống đời đời như chúng ta. Những người ngoại đây là chúng ta.
Chúng ta phải cảm ơn Đức Chúa Trời vì Ngài đã yêu thương chúng ta và ghép chúng ta vào, để chúng ta được sự cứu rỗi. Cũng giống như dân của Chúa là dân Israel – dân tuyển chọn – ngày hôm nay chúng ta cũng trở thành dân tuyển chọn của Đức Chúa Trời.
Nhưng chúng ta không có lấy làm kiêu ngạo, hãnh diện vì chúng ta được tuyển chọn. Càng được tuyển chọn chừng nào thì chúng ta phải hạ mình xuống chừng nấy. Nhu mì, khiêm nhường, hạ mình xuống đến độ để chúng ta được Chúa yêu.
Còn nếu chúng ta lên mình kêu ngạo thì biến thành công cụ của quỷ Sa-tan. Lucifer nó được yêu và nó rất đẹp đẽ, nhưng vì nó phạm tội, lên mình kiêu ngạo mà nó bị Đức Chúa Trời hủy diệt, đuổi xuống đất này.
Ngày hôm nay, có biết bao nhiêu người được nhận lãnh Thánh Linh, được làm những công việc giống như Phi-e-rơ và Phao-lô ngày xưa. Một thời gian ngắn thôi các bạn ơi, quỷ nó đẩy cho chúng ta bao nhiêu lời khen, để chúng ta biến dạng, trở thành con của quỷ Sa-tan hồi nào mà không hay biết. Kinh khủng!
Cho nên, chúng ta phải biết rằng mình là những người được hưởng ân huệ của Đức Chúa Trời. Chớ coi điều Chúa đã làm cho tinh sạch là dơ dáy. Chúng ta là những người dơ dáy, nhưng nhờ ơn huyết của Chúa Giê-xu chúng ta được tinh sạch.
Chúng ta phải biết rằng chúng ta không ra chi. Chúng ta là con số zero, chúng ta là những người dân ngoại, Chúa ban cho chúng ta sự sống. Chúng ta phải đi rao truyền danh của Đức Chúa Trời, danh của Chúa Giê-xu cho tất cả những người dân ngoại, để họ được cứu như chúng ta.
Chúng ta không phải được chọn để làm chúa. Chúng ta không phải được chọn để ngồi trên đầu, trên cổ người ta, phán chỉ, chỏ ngón tay: “Tôi là cái người Chúa chọn đây!” Đừng có mắc bẫy của quỷ Sa-tan.
Chúng ta đi đâu là người ta chạy theo chúng ta tới đó. Họ đồn cho chúng ta đủ thứ, họ coi chúng ta là chúa, là thần.
Họ hỏi có bí quyết gì không vậy? Họ chạy lại, họ coi mình như là Chúa. Tại họ không thấy Chúa ở đâu hết, họ chỉ thấy mình thôi. Nhưng mà mình phải nói rằng: tôi không có chi, tôi là con người tầm thường, tôi là một người dơ bẩn nhưng được rửa sạch bằng huyết của Chúa Giê-xu.
Bao nhiêu người đi giảng đạo, đi cho người ngoại và được đầy dẫy Đức Thánh Linh. Họ khiêm nhường, họ rất là nhu mì, khiêm nhường để mà đi truyền giáo. Những người môn đồ đầu tiên, họ có cái tấm lòng chia sẻ, bố thí cho những người khác.
Ngày hôm nay chúng ta thấy ngược lại hết tất cả những cái gì, nó trở ngược bàn tay. Ngày xưa, môn đồ đi đến đâu thì quyên tiền, mỗi môn đồ bố thí cho anh em, gom tiền lại rồi đưa cho các trưởng lão để đi bố thí cho những người nghèo khổ. Nếu mà làm như vậy thì công việc Chúa mình nảy nở ra nhanh lắm các bạn ơi. Phải làm công việc phước thiện và phải bố thí cho người nghèo khổ. Họ mới thấy tình yêu thương thật sự của chúng ta và họ được trở về.
Nếu chúng ta thấy như ngày hôm nay, làm ngược lại: đi truyền giáo để mà bắt tín đồ dâng 1 phần 10, gom tiền gom tiền để cho ông mục sư cất nhà lầu, xe hơi chạy ngon lành… Trong lúc tín hữu càng ngày càng khổ, họ vắt tiền tín hữu nghèo, vắt sữa mà không còn có sữa nữa, các bạn.
Ngày xưa, ba tôi nói, ông nhìn thấu những người tín đồ nghèo trong nhà thờ. Ông đi đâu, mục sư mà ông đi thăm tín hữu nghèo thì ông xách cục thịt beefsteak bự bự, ông đem cho. Ông nói tín đồ: “Chắc ông/bà chưa bao giờ ăn cái thịt bò mà nạc lưng (thịt filet mignon).” Ông đi đâu, ông xách một cái nạc lưng dài, ông đem cho. Ông nói với mấy con: “Các con ơi, mình đi thăm tín đồ nghèo mình phải cho tín đồ. Tín đồ họ không có đủ tiền để mà dâng cho Chúa, nhưng mà mình phải xuất tiền của mình, mình đem cho tín hữu để cho họ có thức ăn hằng ngày, để họ cảm ơn Chúa.”
Đó là một cái tình yêu thật sự của những người chăn chiên thật. Họ thương những con chiên đói khổ. Ngày hôm nay chúng ta không thấy như vậy các bạn ơi. Những người tín đồ nghèo đi bước vào nhà thờ, ăn mặc rách rưới thì không ai nhìn tới. Họ nhìn những người ăn mặc sang trọng bước vào thì họ chạy đến niềm nở, họ bắt tay, họ vui mừng, họ mời thỉnh ngồi trên hàng đầu trong nhà thờ. Trong lúc những người nào ăn mặc rách rưới, dơ bẩn… không ai nhìn tới. Rất là lạ lùng.
Thời kỳ trở ngược rồi. Môn đồ phải gom tiền lại, đưa cho các trưởng lão để mà làm phước thiện, cho tiền những người nghèo khổ thì họ mới tin Chúa. Sau khi họ tin Chúa xong, họ không có nghèo khổ đâu, các bạn ơi. Những người đã tin Chúa rồi, Chúa sẽ ban phước cho họ. Nhưng những người mới tin Chúa mới là những người nghèo khổ.
Mình phải đến, mình chăm sóc họ, tại vì họ chưa biết Chúa. Họ bị quỷ nó cướp, giết và hủy diệt. Nó cướp không còn tiền nào hết trơn. Ma quỷ nó đến mà nó cướp, giết và hủy diệt để chi? Chúa cho phép để họ ăn cám heo. Khi những người đã ăn cám heo thì họ mới nghĩ lại, họ mới trở về với Chúa. Tất cả những người trở về với Chúa đều đã bị ăn cám heo hết, các bạn ơi.
Đó là một kinh nghiệm thật sự của những người trở về với Chúa, hoặc là họ bệnh hoạn. Họ đi tìm những người mục sư, những người có đầy dẫy Thánh Linh để họ được Chúa chữa lành. Những con người què quặt, bệnh hoạn, nghèo đói mới đi tìm Chúa. Những người giàu có không bao giờ biết đi tìm Đức Chúa Trời của họ đâu. Ngày xưa và ngày hôm nay cũng giống nhau.
Những người đi truyền giáo, họ đi tìm những người giàu có mà họ muốn trở về để mà có tiền dâng cho họ. Còn những người nghèo khổ, làm sao mà họ có tiền để dâng Chúa đây? Mình đi tìm họ là uổng công. Đó là công việc của xác thịt. Xác thịt thì chỉ nhìn con mắt mình, chỉ nhìn thấy quyền lợi của mình mà thôi.
Công việc của Thánh Linh là đi tìm cứu linh hồn. Một linh hồn quý hơn cả thế gian. Những con chiên nghèo đói, bệnh tật, nó mới đi tìm Chúa và nó gặp được Chúa thì nó vui mừng hớn hở. Từ đó trở đi, cuộc đời của họ sẽ thay đổi. Khi họ gặp được Chúa thì sẽ được phước hạnh. Chúa sẽ chăm sóc họ, nếu mà họ thật lòng tìm kiếm Chúa hết lòng, không có đi tìm bởi quyền lợi cá nhân.
Xin Chúa cho chúng ta có tình yêu thương thật sự, một tấm lòng nhìn thấu những con người đi đến địa ngục đời đời. Họ chưa biết Chúa, họ chưa bao giờ nghe truyền giảng danh của Đức Chúa Trời, họ chưa bao giờ nghe cái tiếng Chúa Giê-xu là ai. Họ chỉ thấy và nghe những sự giả dối của những đạo giáo và tôn giáo.
Cảm ơn Chúa. Mình đi đến đâu thì mình phải nói về Chúa cho những người chưa nghe đến đạo thật của Đức Chúa Trời. Họ có nghe về đạo Tin Lành, nhưng họ chưa có nghe về Chúa Giê-xu chết để cứu chuộc những người tội nhân. Tôi cũng đi ra chỗ này chỗ kia, tôi gặp, tôi hỏi: “Có nghe về Chúa Giê-xu chưa?” Ở đó nói: “Có, ở trong nhà thờ, tôi vô tôi nghe, mà tôi không thích.” Cho nên, không phải trong nhà thờ mới có Chúa đâu.
Tin tức tốt lành, đó là một tin tức tốt lành, chứ không phải là một tôn giáo, một đạo giáo. Tin tức tốt lành đó là Chúa Giê-xu, Con của Đức Chúa Trời, đã xuống thế gian chịu chết cho tội nhân và để cho mọi người được tự do.
Tự do hoàn toàn, không có đút đầu vô một tôn giáo, một đạo giáo. Tôn giáo, đạo giáo nó trói buộc con người. Chúa Giê-xu giải phóng con người ra được sự tự do. Nếu chúng ta đi truyền giáo mà giảng một đạo giáo chết, thì không có ý nghĩa gì. Nhưng khi một người chấp nhận mình là tội nhân, nhận Chúa Giê-xu chết cho mình thì được Chúa giải phóng hoàn toàn.
Rồi Chúa ban Thánh Linh cho mình. Khi một người có Thánh Linh là một người có sự tự do thật sự. Từ một con người tội lỗi biến thành một con người thánh sạch, biết sợ tội. Đó là công việc của Thánh Linh đó. Thánh Linh ở trong mình, dạy dỗ mình và nhắc nhở mình, để biến một con người là sâu bọ trở thành con bướm.
Hỏi rằng con bướm nó có chịu trở về làm con sâu hay không? Không bao giờ. Khi một con sâu nó đang bò ăn dơ, ăn đất, mà nó biến thành con bướm rồi, nó đi hút nhụy hoa, nó bay tung tăng trên vỉa hè. Biểu nó bây giờ phải trở lại làm con sâu, không bao giờ. Đó là một sự thật mà con người được sanh lại bởi Thánh Linh.
Nếu chúng ta đi giảng như vậy đó, hỏi tìm Chúa ở đâu? Có vào nhà thờ mới thấy Chúa được không? Tôi nói: “Không!” Vào phòng riêng, đóng cửa lại, cầu nguyện, kiêng ăn, kêu cầu với Chúa, chấp nhận: tôi là một người tội lỗi, tôi đang tìm Chúa ở đây. Nếu mà Chúa Giê-xu còn sống thì tôi chấp nhận Chúa Giê-xu đã chết cho con rồi.
Hôm nay con được trắng án và con hứa con quay đầu với Chúa 180 độ. Con đi con đường mới với Chúa. Con hứa với Chúa rằng con không bao giờ trở về con đường cũ. Con cố gắng. Nhưng nếu con có lỡ trở về thì con cũng phải ăn năn.
Cách năm ngón tay, các bạn ơi. Tôi đi đâu tôi cũng nói cách năm ngón tay. Người ta rất là phục.
Chấp nhận con là người tội lỗi. Chấp nhận huyết Chúa Jêsus chết trên thập tự giá vì tội của con. Con lấy đức tin. Con tin rằng tội con đã được tha. Con quay đầu 180 độ, con cắt đứt với thế gian.
Nó rất là dễ dàng như vậy. Tôi chỉ nói chừng một phút, người ta mở con mắt to nhìn: “Chưa bao giờ tôi nghe giống như bà nói như vậy.” Người ta cứ biểu đi vô nhà thờ, đi vô nhà thờ tìm Chúa.
Ông cứ vào phòng riêng, ông đóng cửa, ông kêu như vậy, có số 1, số 2, số 3, số 5 là Đức Chúa sẽ nghe thấu ông. Khi mà Ngài nghe, Ngài ban Thánh Linh cho ông, rồi con người của ông không còn như ngày trước nữa. Một con người khác hẳn và được tái sanh. Sanh lại bằng Đức Thánh Linh.
Ông tìm Kinh Thánh, ông đọc và ông được lớn lên. Không cần đi vào tìm nơi nhà thờ, không cần đi gặp một người nào truyền giáo. Chỉ có bao nhiêu đó thôi. Ông vào phòng riêng đóng cửa lại, kêu gào thì Đức Chúa Trời sẽ nghe cái lòng của ông. Rất là dễ dàng các bạn ơi.
Họ mở con mắt to. Họ nhìn. “Tôi sẽ bắt đầu, tôi làm. Tôi làm thử. Tôi sẽ làm. Tôi là một con người mở lòng ra. Nhưng mà tôi chưa có đạo, tôi không biết tôi chết tôi đi đâu. Ông có biết ông chết ông đi đâu không?”
“Sợ quá ông, sợ quá bà ơi!” họ nói.
“Tôi biết chắc lần tôi chết là Chúa sẽ rước tôi về với Chúa, tại vì tôi đã từng kinh nghiệm rồi.”
Bây giờ ông muốn nghe thì ông đi tìm Chúa. Ông sẽ gặp được Chúa, và ông sẽ có một cái sự sống rất là lạ lùng ở trên thế gian này. Ông còn sống nhưng mà ông không còn là con người cũ nữa.
Cảm ơn Chúa, tôi đã gặp một người mà tôi nói như vậy. Ông nói:
“Bữa nay tôi gặp bà, nói chuyện giống thiệt bà chị của tôi. Bà chị của tôi, bà ở trong nhà thờ, bà đi giảng đạo với tôi cũng 10 năm nay à. Tôi đâu có nghe. Tôi ráng mắt tôi dòm, tôi thấy bà lạ lạ, tôi không có muốn nghe, tại vì tôi thờ Phật. Gia đình từ trước tới giờ thờ Phật.
Tự nhiên có bà chị, bà qua bên Mỹ này, bà về bà theo, bà nói bà đạo Tin Lành. Tối ngày bà cứ ngồi bà đọc Kinh Thánh hoài. Mà ba tôi thì chống Chúa, chống đạo. Nhưng mà mình nói: Ba đừng có chống, ba cứ mở nghe đi.
Rồi bà đem Kinh Thánh bà đọc cho ông già. Bà đọc mỗi ngày, bà đọc một đoạn, bà cứ đọc Kinh Thánh mỗi ngày với ông già riết. Tới hồi ông già thuộc hết Kinh Thánh. Tôi nói, ông già thuộc hết Kinh Thánh không có nghĩa là ông già được cứu rỗi đâu. Sự cứu rỗi nằm trên cái sự chấp nhận.”
“Mình có người tội lỗi trên cái cách năm ngón tay. Tôi nhắc lại cho ông, năm ngón tay, năm ngón tay nghe. Ông đi về, ông làm theo cái cách năm ngón tay của tôi, ông sẽ gặp được Chúa.”
Ông nói:
“Mà bà chị tôi không có nói cái cách giống như cô nè. Bà cứ nói theo Chúa đi, theo Chúa đi, mà không biết theo như cách nào. Mà tôi thấy bà thay đổi, thay đổi rất là lạ. Ngày xưa bà kẹo kiết lắm đó nghe, mà bây giờ bà hết kẹo rồi. Bà cũng cho tiền người ta, bố thí người ta.
Nhưng mà cái lạ đó là từ ngày bà tin Chúa tới bây giờ, bà không có già. Hồi xưa bà già rất là nhanh, nhưng mà bây giờ bà 70 tuổi mà cũng trẻ măng rồi, giống như cô vậy đó. Rất làm lạ. Tôi nói, ông, tôi mấy tuổi thôi, giống thiệt bà chị của tôi à.
Bữa nào tôi cho nói chuyện với bà chị của tôi. Bữa nào tôi cũng muốn gặp bà, để mà bà biết cái cách năm ngón tay rất là tuyệt vời.”
“Tôi là cái người Chúa cho tôi gặp một cái cách năm ngón tay đi truyền giáo, nói cho người ta để người ta tự giải phóng con người. Không có đút cái đầu vào một cái sự trói buộc của đạo giáo và tôn giáo.
Tôi chính là Chúa kêu tôi đi giải phóng con người ra khỏi đạo giáo và tôn giáo, để được tự do mà thờ phượng Đức Chúa Trời bằng cái tấm lòng của mình, và được sự tái sanh, nhận lãnh Thánh Linh.”
Ổng lạ lùng lắm, các bạn ơi. Khi chúng ta nói ra một cái sự mới mẻ của cái đường chúng ta đi, nhiều con người rất là lạ. Họ chưa bao giờ nghe. Họ chỉ nghe: “Ô, đi nhà thờ đi, đi nhà thờ đi.” Nhưng họ chán cái nhà thờ. Họ có đi vào rồi nhưng mà họ chán, chứ không phải là họ chưa đi.
Họ cũng có đi tìm Chúa, họ cũng đi vào nơi những cái nhà thờ này kia, nhưng không hấp dẫn họ. Một số người mà có cái đầu óc tự do, họ không đút đầu vô cái còng đâu, các bạn ơi. Chỉ có những người mà đã ở trong đạo dòng, cứ ở trong đó hoài rồi thì họ không thấy cái gì khác hơn nữa. Họ tưởng đâu con đường của họ đi là đúng.
Nhưng khi chúng ta thoát ra khỏi cái còng tôn giáo và đạo giáo, biểu họ đút đầu vô cái còng đó, họ không bao giờ chịu. Nơi nào có Thánh Linh, nơi đó có sự tự do. Kinh Thánh của Chúa nói: Tự do ở đâu? Không có sự tự do là không có Thánh Linh.
Bị trói buộc bởi tôn giáo và đạo giáo thì không nhận lãnh được Thánh Linh. Họ càng bị trói nhiều hơn và họ bị nhồi sọ. Nó đi ngược lại với đạo của Chúa. Chúng ta là những con người được tự do, không bị nhồi sọ, nhưng có một tấm lòng tình nguyện theo Chúa, không bị ai trói buộc.
Đức Chúa Trời yêu những người có tấm lòng tình nguyện. Đây là một công việc lạ lùng mà Thánh Linh đã bày tỏ cho tôi và dắt tôi đi một con đường. Ngày hôm nay, các bạn là những người có phước, đã nghe được một sự lạ lùng của Đức Chúa Trời mở ra một con đường mới cho chúng ta đi. Truyền giáo một cách mới mẻ, và chúng ta sẽ được thành công. Chúng ta trở về với thời kỳ của Công Vụ Các Sứ Đồ.
Chúng ta đi đến đâu là chúng ta sẽ cho tiền những người nghèo khổ. Các bạn thấy sự thành công của họ chưa? Đi ngược với những thời kỳ hôm nay. Ngày hôm nay, họ đi đâu, họ cần tiền, họ moi tiền tín hữu ở đó.
Chúng ta phải làm ngược lại. Đi ngược về thời kỳ Công Vụ Các Sứ Đồ đầu tiên. Có được cái gì, chúng ta cho người ta thì chúng ta cho. Đừng bao giờ lấy cái gì của họ. Họ là những người không biết Chúa, họ đã bị quỷ cướp, giết và hủy diệt rồi, làm sao chúng ta lấy thêm của họ nữa. Đó là công việc của quỷ Sa-tan.
Chúng ta phải làm lợi cho họ. Nếu chúng ta có khả năng, thì chúng ta phải làm lợi cho họ để dắt họ trở về với Chúa. Rất là tuyệt vời! Một con đường mới truyền giáo được mở ra. Chúa đã nói cho tôi mười mấy năm nay:
“Con sẽ làm một chuyện bút phá, lạ lùng, trong đạo của Chúa, chính là như Môi-se cứu người ra khỏi làm nô lệ cho tôn giáo và đạo giáo.”
Tôi thưa: “Chúa ơi, con là một người đàn bà, con không phải là đàn ông, con nói không ai nghe.”
Chúa phán: “Con không cần nói, con chỉ cần viết xuống.”
Tôi nói: “Chúa ơi, xin Chúa chỉ cho con viết, chứ con là một người không biết viết chữ Việt Nam, con không có ở Việt Nam.”
Thánh Linh của Chúa viết dùm cho con, con chỉ cần đánh máy ra thôi, con không có biết viết. Và Đức Chúa Trời đã làm việc một cách lạ lùng.
Ngày hôm nay, cái trang Mana này có mấy ngàn bài ở trong đó. Đọc hoài, đọc mấy năm chưa hết nữa, các bạn. Hôm nay nó đã đầy đủ rồi. Cảm ơn Chúa! Đức Chúa Trời làm chứ không phải là tôi làm.
Khi Chúa kêu tôi, tôi rất là sợ. Hồi xưa tôi đã để blog tên của tôi. Chúa bảo gở cái trang đó và dẹp xuống. Chúa để cái trang Mana và Nước Hằng Sống. Và đó là Môi-se viết chứ không phải tôi viết.
Chúa biểu ngày hôm nay phải phổ biến cái trang này ra để cho mọi người đều đọc và được giải phóng giống như Môi-se ngày xưa. Cảm ơn Chúa! Bao nhiêu người Chúa đã cho họ trở về.
Họ vào, họ nói: “Cô ơi, con từng đọc cái trang Môi-se.” Cảm ơn Chúa! Họ đã theo dõi một cách thầm lặng và họ đã gặp được Chúa. Họ làm công việc Chúa cũng như tôi.
Nhiều người đã làm giống như tôi và được nhận lãnh Thánh Linh, rồi viết ra trên Facebook rất là tuyệt vời.
Đó là công việc của Thánh Linh. Mình phải cảm ơn Chúa. Cảm ơn Chúa, vì nhiều người giống mình chừng nào thì công việc của Thánh Linh càng lớn mạnh chừng nấy. Xin Chúa thương xót cho chúng ta được đầy dẫy Thánh Linh, để làm được công việc của Ngài.
Truyền giáo ở trên Facebook là một công việc rất thịnh hành. Các bạn ơi, làm việc trên Facebook đi. Các bạn có quyền lấy hết cái trang Mana và đăng trên Facebook của mình. Tôi nói với mấy người đó: “Các bạn có quyền lấy bài trong trang Mana đăng trên Facebook của mình, đừng có sửa gì hết, để nhiều người được đọc chừng nào là tốt chừng nấy.”
Xin tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-xu, cảm ơn Ngài vì Ngài đã mở miệng con, cho con nói được những lời đến từ Thánh Linh của Ngài, để chúng con biết nhu mì, khiêm nhường, hưởng được ơn phước.
Chúng con biết làm theo công việc của Chúa như những người môn đồ ngày xưa, như Phi-e-rơ và Phao-lô, đi làm công việc của Chúa, phân phối tài sản của mình cho những người nghèo, làm ngược lại với những người truyền giáo ngày hôm nay.
Cha ơi, chúng con cảm ơn Cha vì Ngài cho chúng con có cơ hội sẽ đi làm được công việc đó. Những ngày sắp đến, Ngài sẽ đổ phước thêm cho chúng con, để chúng con làm được những công việc lạ lùng mà Ngài sẽ giao phó cho chúng con.
Cảm tạ ơn Cha vì Ngài đã chọn chúng con để làm những công việc cho Ngài: truyền giáo, truyền giáo một cách mới mẻ, và giải phóng con người ra khỏi ách nô lệ của tôn giáo và đạo giáo, cho họ được tự do hoàn toàn trong Thánh Linh của Ngài.
Con cảm tạ ơn Cha. Con xin dâng những lời cầu xin của con trong cánh tay toàn năng của Cha, mà cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
