CÔNG VỤ 10: PHI-E-RƠ ĐƯỢC GỌI VÀO CHỨC VỤ TRUYỀN GIÁO CHO NGƯỜI DÂN NGOẠI KẾT QUẢ TỐT, HỌ CŨNG NHẬN LÃNH THÁNH LINH.

https://www.mediafire.com/file/nolfpkqf9j8t99t/Co%25CC%2582ng_vu%25CC%25A3_ca%25CC%2581c_su%25CC%259B%25CC%2581_%25C4%2591o%25CC%2582%25CC%2580_10.mp3/file

CÔNG VỤ 10: PHI-E-RƠ ĐƯỢC GỌI VÀO CHỨC VỤ TRUYỀN GIÁO CHO NGƯỜI DÂN NGOẠI KẾT QUẢ TỐT, HỌ CŨNG NHẬN LÃNH THÁNH LINH.

Cọt-nây trở về đạo

1Trong thành Sê-sa-rê, có một người tên là Cọt-nây, làm đội-trưởng của đội binh gọi là Y-ta-li. 2Người vẫn là đạo-đức, cùng cả nhà mình đều kính-sợ Đức Chúa Trời, người hay bố-thí cho dân, và cầu-nguyện Đức Chúa Trời luôn không thôi. 3Đương ban ngày, nhằm giờ thứ chín, người thấy rõ-ràng trong sự hiện-thấy có một vị thiên-sứ của Đức Chúa Trời vào nhà mình, và truyền rằng: Hỡi Cọt-nây! 4Đôi mắt người ngó chăm thiên-sứ và run-sợ lắm, thưa rằng: Lạy Chúa, có việc chi? Thiên-sứ nói: Lời cầu-nguyện cùng sự bố-thí ngươi đã lên thấu Đức Chúa Trời, và Ngài đã ghi-nhớ lấy. 5Vậy, bây giờ hãy sai người đến thành Giốp-bê, mời Si-môn nào đó, cũng gọi là Phi-e-rơ. 6Người hiện trọ nơi Si-môn, là thợ thuộc da, nhà ở gần biển. 7Khi thiên-sứ, là đấng truyền cho người, đã trở lui, thì Cọt-nây gọi hai người trong đám đầy-tớ mình và một tên lính tin-kính trong những lính thuộc về mình, 8mà thuật lại mọi điều cho họ nghe, rồi sai đến thành Giốp-bê.

9Bữa sau, trong lúc ba người ấy đương đi đường và đã đến gần thành, vừa nhằm giờ thứ sáu Phi-e-rơ leo lên mái nhà để cầu-nguyện. 10Người đói và thèm ăn; khi người ta đương dọn cho ăn, thì người bị ngất trí đi. 11Người thấy trời mở ra, và có vật chi giống một bức khăn lớn níu bốn chéo lên, giáng xuống và sa đến đất: 12Thấy trong đó có những thú bốn cẳng, đủ mọi loài, côn-trùng bò trên đất, và chim trên trời. 13Lại có tiếng phán cùng người rằng: Hỡi Phi-e-rơ, hãy dậy, làm thịt và ăn. 14Song Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chẳng vậy; vì tôi chẳng ăn giống gì dơ-dáy chẳng sạch bao giờ. 15Tiếng đó lại phán cùng người lần thứ hai rằng: Phàm vật chi Đức Chúa Trời đã làm cho sạch, thì chớ cầm bằng dơ-dáy. 16Lời đó lặp lại ba lần; rồi vật ấy liền bị thâu lên trên trời.

17Phi-e-rơ đương nghi-ngờ về ý-nghĩa của sự hiện-thấy mình đã thấy, thì các người mà Cọt-nây sai đi đã hỏi thăm được nhà Si-môn, và tới đứng tận cửa. 18Họ kêu và hỏi đây có phải là nơi Si-môn tức Phi-e-rơ ở chăng. 19Phi-e-rơ còn đương ngẫm-nghĩ về sự hiện-thấy đó, thì Đức Thánh-Linh phán cùng người rằng: Kìa, có ba người đương tìm ngươi. 20Vậy, hãy đứng dậy, xuống mà đi với họ, chớ hồ-nghi, vì ta đã sai họ đó. 21Phi-e-rơ bèn xuống cùng họ mà nói rằng: Ta đây, là người các ngươi đương tìm; các ngươi đến đây có việc gì? 22Họ trả lời rằng: Đội-trưởng Cọt-nây là người công-bình, kính-sợ Đức Chúa Trời, cả dân Giu-đa đều làm chứng tốt về người, người đó đã bởi một vị thiên-sứ thánh mà chịu mạng-lịnh từ nơi cao rằng phải mời ông về nhà và nghe lời ông. 23Phi-e-rơ bèn mời họ vào nhà và cho trọ lại đó.

Ngày mai, Phi-e-rơ chờ dậy đi với họ, có một vài người trong hàng anh em từ Giốp-bê cùng đi với. 24Bữa sau, đến thành Sê-sa-rê. Cọt-nây với bà-con và bạn thiết mà người đã nhóm lại tại nhà mình đương chờ-đợi. 25Phi-e-rơ vừa vào, thì Cọt-nây ra rước, phục xuống dưới chân người mà lạy. 26Nhưng Phi-e-rơ đỡ người dậy, nói rằng: Ngươi hãy đứng dậy, chính ta cũng chỉ là người mà thôi. 27Phi-e-rơ đương nói chuyện với Cọt-nây, bước vào, thấy có nhiều người nhóm lại. 28Người nói cùng chúng rằng: Người Giu-đa vốn không được phép giao-thông với người ngoại-quốc hay là tới nhà họ; nhưng Đức Chúa Trời đã tỏ cho ta biết chẳng nên coi một người nào là ô-uế hay chẳng sạch. 29Nên khi các ngươi đã sai tìm, thì ta chẳng ngại gì mà đến đây. Vậy ta hỏi vì việc chi mà các ngươi mời ta đến.

30Cọt-nây trả lời rằng: Đã bốn ngày nay, nhằm giờ thứ chín, tôi đương ở nhà cầu-nguyện, thình-lình có một người mặc áo sáng lòa, hiện ra trước mặt tôi, 31mà phán rằng: Hỡi Cọt-nây, lời cầu-nguyện ngươi đã được nhậm, Đức Chúa trời đã ghi-nhớ việc bố-thí của ngươi. 32Vậy, ngươi hãy sai đến thành Giốp-bê, mời Si-môn, là Phi-e-rơ đến đây: Người đương ở tại nhà Si-môn, thợ thuộc da, gần biển. 33Tức thì tôi sai tìm ông, mà ông đến đây là rất phải. Vậy, bây giờ, thay thảy chúng tôi đang ở trước mặt Đức Chúa Trời, để nghe mọi điều Chúa đã dặn ông nói cho chúng tôi.

34Phi-e-rơ bèn mở miệng nói rằng: Quả thật, ta biết Đức Chúa Trời chẳng hề vị-nể ai, 35nhưng trong các dân, hễ ai kính-sợ Ngài và làm sự công-bình, thì nấy được đẹp lòng Chúa. 36Ấy là lời Ngài đã phán cùng con-cái Y-sơ-ra-ên, khi rao-giảng tin lành về sự bình-an bởi Đức Chúa Jêsus-Christ, tức là Chúa của loài người. 37Việc đã bắt đầu từ xứ Ga-li-lê rồi tràn ra trong cả xứ Giu-đê, kế sau Giăng đã giảng ra phép báp-têm, thì các ngươi biết rồi; 38thể nào Đức Chúa Trời đã xức cho Đức Chúa Jêsus ở Na-xa-rét bằng Đức Thánh-Linh và quyền-phép, rồi Ngài đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước và chữa lành hết thảy những người bị ma-quỉ ức-hiếp; vì Đức Chúa Trời ở cùng Ngài. 39Chúng ta từng chứng-kiến về mọi điều Ngài đã làm trong xứ người Giu-đa và tại thành Giê-ru-sa-lem. Chúng đã treo Ngài trên cây gỗ mà giết đi. 40Nhưng ngày thứ ba, Đức Chúa Trời đã khiến Ngài sống lại, lại cho Ngài được tỏ ra, 41chẳng hiện ra với cả dân-chúng, nhưng với những kẻ làm chứng mà Đức Chúa Trời đã chọn trước, tức là với chúng ta, là kẻ đã ăn uống cùng Ngài, sau khi Ngài từ trong kẻ chết sống lại. 42Lại Ngài đã biểu chúng ta khá giảng-dạy cho dân-chúng, và chứng quyết chính Ngài là Đấng Đức Chúa Trời đã lập lên để đoán-xét kẻ sống và kẻ chết. 43Hết thảy các đấng tiên-tri đều làm chứng nầy về Ngài rằng hễ ai tin Ngài thì được sự tha tội vì danh Ngài.

44Khi Phi-e-rơ đương nói, thì Đức Thánh-Linh giáng trên mọi người nghe đạo. 45Các tín-đồ đã chịu phép cắt-bì, là những kẻ đồng đến với Phi-e-rơ, đều lấy làm lạ, vì thấy sự ban-cho Đức Thánh-Linh cũng đổ ra trên người ngoại nữa. 46Vì các tín-đồ đó nghe họ nói tiếng ngoại-quốc và khen-ngợi Đức Chúa Trời. 47Bấy giờ Phi-e-rơ lại cất tiếng nói rằng: Người ta có thể từ-chối nước về phép báp-têm cho những kẻ đã nhận lấy Đức Thánh-Linh cũng như chúng ta chăng? 48Người lại truyền làm phép báp-têm cho họ nhân danh Đức Chúa Jêsus-Christ. Họ bèn nài người ở lại với mình một vài ngày.

Amen.

Cảm ơn Chúa. Hôm nay chúng ta học tới cái bài học người ngoại đã trở về với đạo của Chúa. Nếu mà Chúa không bày tỏ cho Phi-e-rơ biết cái giấc chiêm bao thì Phi-e-rơ không có giảng đạo cho người ngoại. Ông cứ đi tìm người Giu-đa người của Chúa, nhưng ông Cọt-nây là một cái người ở Italy, người ngoại, những người được là người đạo đức, cùng cả nhà mình đều kính sợ Đức Chúa Trời, hay bố thí cho dân nghèo và cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời luôn luôn. Họ không biết Chúa Giê-xu, nhưng mà họ biết kính sợ Đức Chúa Trời.

Hiện nay, có một số người, chúng ta cũng đi truyền giáo, chúng ta nhìn thấy một số người, họ sống với cái lương tâm tốt của họ, họ không biết Chúa Giê-xu là ai, nhưng họ thờ ông trời, họ vẫn biết kính sợ Đức Chúa Trời, họ ăn ở lương thiện, biết có cái lòng bố thí. Đức Chúa Trời nhìn thấu hết những cái người đó và ngày sai chúng ta đi tìm họ. Có rất là nhiều các bạn ơi. Còn một cái số người mà họ có cái miệng nói Chúa, mà cái lòng gian ác. Mình đụng họ thì mình cũng nên tránh đi. Đức Chúa Trời nhìn thấu những người có cái lòng đạo đức tốt.

Cái đó là họ sống theo cái lương tâm tốt của họ. Họ biết Đức Chúa Trời, họ biết cái đấng tạo hoá. Mà họ không có biết đi đúng đường, theo Chúa Giê-xu. Vì cớ đó, Thiên Sứ của Chúa mới hiện đến và nói với ông rằng lời cầu nguyện cùng sự bố thí người đã lên thấu Đức Chúa Trời và Ngài đã ghi nhớ lấy. Các bạn nên thấy Đức Chúa Trời của chúng ta là đấng sống. Ngài nhìn thấu hết lòng của mỗi người chúng ta, và cái lời cầu nguyện của họ được thấu đến Chúa vì họ có cái lương tâm tốt và có cái lòng bố thí.

Ngày hôm nay, chúng ta nhìn cái công việc của mỗi người là chúng ta biết cái tâm linh của họ như thế nào. Một số người cái miệng thì nói Chúa, nhưng mà có tiền bao nhiêu là gúc gúc gúc hết. Không biết bố thí cho cái người nghèo khổ. Thấy người ta hoạn nạn, đói khổ, không dám cho một đồng nào hết. Còn đi rút rỉa những người xung quanh nữa. Đó là những cái người giả hình và những cái người gian ác. Chúa nhìn thấy cái lòng của con người qua cái đồng tiền các bạn. Khi mà… Bởi vì Việt Nam có câu: đồng tiền nó liền với khúc ruột. Đụng tới đồng tiền của người là biết cái tâm linh của con người nó ra cách nào. Chúa nhìn thấu hết cái lòng của con người. Cái đồng tiền nó trói con người lại. Không còn cái sự tự do để mà thờ phượng Đức Chúa Trời nữa.

Ngày hôm nay chúng ta đi đâu, chúng ta hỏi người có bị trói bằng tiền bạc không? Họ nói có. Chúng ta giải phóng họ ra khỏi cái sự đồng tiền. Nó trói đó và đuổi cái linh bần tiện, cái linh hà tiện, cái linh keo kiệt. Cái linh đó nó trói con người, không thể nào gặp được Đức Chúa Trời, và lời cầu xin của họ không có thấu đến Đức Chúa Trời của chúng ta. Phi-e-rơ là một cái người nhìn thấy cái công việc của Chúa, và Chúa bày tỏ cho ông thấy có những con thu bốn cẳng, những cái loài côn trùng bỏ trên đất. Ông nói: “Đồ đó dơ, tôi không ăn,” nhưng Đức Chúa Trời lại phán cho ông rằng: “Phàm vật Chúa làm cho sạch thì chớ cầm bằng dơ.”

Lời đó lặp lại ba lần, rồi vật ấy liền thâu lên trời. Đức Chúa Trời làm cho sạch, chứ không phải chúng ta. Một số người đi ăn đồ cúng cho quỷ Satan, rồi họ nói là: “Cái này mà nhân danh Chúa là… mình làm cho sạch, mình được quyền ăn,” giống như Phi-e-rơ, ăn những cái đồ dơ, cho là dơ, nhưng mà Chúa làm cho sạch. Không phải như vậy các bạn. Khi mà chúng ta làm, ăn đồ cúng trước mặt những người dân ngoại, chúng ta làm nhục danh của Đức Chúa Trời.

Họ đương thử chúng ta. Họ đã cúng cho quỷ rồi. Họ thử chúng ta, họ mời chúng ta ăn. Chúng ta nói: “Nhân danh Đức Chúa Giê-su, xin Chúa Thánh Linh thánh hóa đồ ăn này, con ăn được.” Không được phép. Tại vì chúng ta làm nhục danh của Đức Chúa Trời. Chúng ta ăn đồ cúng của quỷ trước mặt mọi người, chứng kiến, người ta sẽ cười chúng ta. Họ nói chúng ta là cùng với họ ăn đồ cúng của quỷ Satan. Không phải là cái đó Đức Chúa Trời cho phép đâu các bạn. Họ dùng cái câu này, cái đoạn này: “Phàm vật Chúa làm cho sạch thì chớ cầm bằng dơ.”

Đức Chúa Trời làm cho sạch, chứ không phải chúng ta làm cho sạch được bởi vì nhân danh Chúa Giê-xu mà chúng ta ăn, vì sợ mắc cỡ với những người xung quanh. Ai cũng ăn hết rồi, chúng ta thèm. Những cái đồ cúng nó rất là ngon. Chúng ta nhân danh Chúa Giê-xu, rồi chúng ta ngồi ăn chung với những cái người chưa có tin Chúa. Họ cúng ông bà tổ tiên, họ cúng, mỗi lần họ cúng, đồ rất là ngon.

Chúng ta cũng thèm, chúng ta cũng có cái tính xác thịt, cũng như mọi người. Chúng ta gặp đồ ăn ngon, chúng ta cũng thèm. Nhưng vì danh của Đức Chúa Trời, vì chúng ta muốn làm sáng danh Chúa, thì chúng ta phải chứng tỏ cho mọi người biết là chúng ta tôn thờ Chúa, chúng ta không ăn đồ cúng của những người này, để chúng ta có thể cứu linh hồn của họ được trở về.

Còn nếu chúng ta sợ bà con dòng họ buồn, thì chúng ta nên tránh những cái đám dỗ, những cái đám đó. Chúng ta nên tránh đi. Đừng có đến đó rồi nhân danh Chúa thánh hóa những cái đồ đó rồi ăn vào. Chúng ta sẽ bị làm nhục danh của Chúa đó. Đội của người công… đội trưởng Cọt Nây là người công bình, kính sợ Đức Chúa Trời, và cả dân Judah, lều làm chứng tốt về người. Các bạn thấy không, phải cả xung quanh họ chúng ta làm chứng tốt về chúng ta, chứ không phải là tự chúng ta nói rằng chúng ta là con người tốt. Những người sống xung quanh chúng ta có làm chứng tốt cho chúng ta hay không, nhiều khi họ bịa ở chuyện ra, họ nói. Để họ nói xấu chúng ta.

Nhưng có một số người ganh tị chúng ta, những người gần chúng ta, ở xa xa, họ đặt chuyện, họ bịa ra đủ trò hết, để họ nói xấu chúng ta, để cho một số người ghét chúng ta, tại vì họ thuộc về quỷ Satan. Nó ghét những người con cái thật của Chúa, và nó sợ danh tiếng tốt của chúng ta đồn ra, nhiều người nghe và trở về với Chúa. Cho nên nó đồn chắc là kinh khủng, nó đặt chuyện ra. Hôm nay có một số người nói cô Huệ chửi những người mục sư, khi mình nói lẽ thật, mình nói sự thật. Họ nói mình chửi họ, họ dùng cái tiếng rất là nặng nề, tại vì họ phản ứng, họ không thể làm được những điều tôi làm được, và họ là công cụ của ma quỷ. Cho nên họ rất là sợ, sợ mất danh tiếng, sợ người ta đọc những cái lời của tôi viết lên trên trang Manna, rồi người ta mở con mắt ra.

Họ bịt mắt, bịt tai những cái người chưa từng biết, chưa từng đọc cái lẽ thật của Đức Chúa Trời. Những người thuộc về quỷ Satan thì họ nghe lời của những cái người đó, rất là một số đông các bạn. Nhưng chúng ta phải tiếp tục, không ngại mà làm những công việc của Đức Chúa Trời. Ngày nào Đức Chúa Trời sẽ binh vực chúng ta, và những người mà chống chúng ta đó, là họ đá vào gai nhọn của Đức Chúa Trời.

Họ đá vào Chúa chứ họ không đá vào chúng ta. Nhưng chúng ta phải bình tĩnh và cầu thay cho họ chứ không nổi giận với họ và mắc vào bẫy của quỷ Satan. Đức Chúa Trời là đấng chẳng hề vị nể ai hết các bạn ơi. Dầu cho người đó là một sư hay là giáo hạt trưởng hay là ông tổng thống hay ông gì đó, Đức Chúa Trời cũng không vị nể ai. Đức Chúa Trời là đấng công bằng. Ai kính sợ Ngài và làm sự công bình thì nấy được đẹp lòng Đức Chúa Trời.

Các bạn có nhìn lại chính mình và coi mình có phải là một người kính sợ Đức Chúa Trời hay không? Đó là công việc của Chúa làm qua đời sống của chúng ta. Nếu chúng ta nhìn lại chính mình, chúng ta có làm gì sai, chúng ta làm gì không đẹp Chúa phán, thì chúng ta phải ngừng để lời cầu nguyện của chúng ta được thấu đến Đức Chúa Trời. Ngài sẽ bênh vực chúng ta. Những người nào chống phá chúng ta là những người đó, Đức Chúa Trời sẽ xử phạt họ. Ngày hôm nay, chúng ta nhìn thấy Đức Chúa Trời vẫn còn sống động, các bạn ơi. Bao nhiêu người chửi Chúa, phá, thách thức Ngài là họ thấy địa ngục trần gian rồi đó. Có một số người đứng lên và lên tiếng: “God is against us.” Đức Chúa Trời đập phá chúng ta rồi.

Họ nói như vậy, họ cũng thức tỉnh, các bạn. Vì họ đá vào Đức Chúa Trời thì họ sẽ thấy ngay rằng Đức Chúa Trời không chịu khinh dể đâu. Chúa biểu chúng ta phải sống thánh sạch. Đừng theo những người xung quanh chúng ta phỉ báng đạo Chúa và làm những điều không đẹp ý Đức Chúa Trời.

Ông Phi-e-rơ đi mở miệng ra, ông giảng cho những người ngoại đạo. Ông cũng nói rằng Đức Chúa Trời đã ban quyền lực cho Đức Chúa Giê-xu bằng Đức Thánh Linh. Rồi Ngài đi từ nơi nọ qua chỗ kia làm phước và chữa lành hết thảy những người bị ma quỷ ức hiếp. Vì Đức Chúa Trời ở cùng Đức Chúa Giê-xu. Chúng ta đã từng chứng kiến mọi điều Ngài đã làm trong sứ vụ tại Judah và thành Jerusalem. Chúng ta đã treo Ngài trên thập tự giá và giết Ngài đi, nhưng ngày thứ ba, Đức Chúa Trời đã khiến Ngài sống lại, cho Ngài được tỏ ra.

Rồi Ngài chẳng hiện ra với cả dân chúng nhưng với những kẻ làm chứng mà Đức Chúa Trời đã chọn trước, tức là với chúng ta, những kẻ đã ăn uống cùng Ngài sau khi Ngài từ cõi chết sống lại. Ngài biểu chúng ta giảng dạy cho dân chúng và chứng quyết rằng Đức Chúa Trời đã lập lên để xét kẻ sống và kẻ chết. Phi-e-rơ nói về Chúa Giê-xu.

Ông đã từng thấy Chúa Giê-xu sống lại và đã từng ăn uống với Chúa Giê-xu trước khi Ngài về trời. Bây giờ, tất cả những người ngoại nghe theo, chấp nhận và được làm phép báp-tem. Phi-e-rơ làm phép báp-tem cho họ, nhân danh Đức Chúa Giê-xu Christ làm phép báp-tem. Bao nhiêu người ngoại bắt đầu trở về với Chúa, trở về với Chúa. Phi-e-rơ cũng bắt đầu làm công việc cứu những người ngoại.

Ngày hôm nay, chúng ta được trở về với Chúa cũng nhờ công việc mà những người Judah họ chống Chúa Giê-xu. Họ không chịu chấp nhận, cho nên chúng ta được ghép vào và trở về làm con của Đức Chúa Trời. Nhưng Chúa cũng vẫn còn thương những người dân Israel. Ngày kia họ sẽ trở lại tin Chúa Giê-xu. Chúng ta hôm nay có phước là được ghép vào, và chúng ta sẽ đi rao truyền danh của Đức Chúa Giê-xu đến tận thế. Xin Chúa cho chúng ta có sự dạn dĩ đi ra để làm chứng và giảng đạo một cách nhân không giống như những người ngày xưa.

Họ không có nhà thờ, các bạn ơi. Họ đi lòng vòng, họ đi giảng đạo, truyền giáo. Họ không ngồi một chỗ và không lập nhà thờ để nhóm người. Thánh Linh của Đức Chúa Trời sẽ ở cùng họ và chăm sóc họ. Thánh Linh, nhận lãnh Thánh Linh, và họ được nhận quyền phép chữa lành hết thảy những kẻ bị ma quỷ ức hiếp. Ngày hôm nay, chúng ta là những người được trở về với thời kỳ công vụ các sứ đồ. Chúng ta sẽ làm việc như Phi-e-rơ, như Phi-e-rơ ngày xưa.

Chúng ta sẽ đi đâu để làm phước. Các bạn thấy chữ “làm phước” chưa? Không phải là đi tịch thu 1 phần 10 của những người tín hữu của mình. Chúng ta đi đâu phải làm phước, cho tiền tín hữu, chữa lành người bệnh, người bị quỷ ám. Công việc đầu tiên của các sứ đồ là đi làm phước. Và nhờ ông làm phước, bố thí cho dân, Chúa mới sai người đi tìm kiếm ông. Ngày hôm nay, chúng ta sẽ nhìn thấy ông sẽ được ở trên nước thiên đàng với Chúa.

Ông là một người ngoại được cứu, trở về làm con Đức Chúa Trời vì lòng bố thí, lương thiện, làm phước thiện. Cảm ơn Chúa, chúng ta đang bước vào thế kỷ của công việc làm phước thiện. Mọi người sẽ thấy họ chống Chúa, họ không còn nhà cửa, vô gia cư. Họ là những người giàu có lúc trước nhưng hôm nay, họ cần những sự bố thí, những việc làm phước thiện của những người con cái Đức Chúa Trời để nghe đạo Chúa và trở về làm con của Đức Chúa Trời.

Đó là công việc của Đức Chúa Trời, không phải Chúa kêu gọi chúng ta đâu. Chúa kêu gọi rất nhiều người, các bạn ơi. Một số người đã được sự kêu gọi giống chúng ta và sẽ làm công việc như chúng ta làm trên toàn thế giới. Chúng ta là những người Việt Nam được Chúa chọn và đi làm công việc bố thí. Tiền đâu ra? Tiền sẽ đến từ Chúa, và chúng ta sẽ bắt đầu bố thí. Chúa nhìn thấu tâm lòng chúng ta.

Chúng ta đừng gom tiền lại để giữ phước. Chúa có thể ban cho chúng ta một chút tiền. Chúng ta có thể chia cho những người đang đói khổ xung quanh chúng ta hay không? Còn chúng ta phải cẩn thận, vì có một số người đi mượn tiền của người khác không cần. Xin Chúa cho chúng ta biết ai đang cần, ai không cần, để Thánh Linh bày tỏ cho chúng ta làm đúng. Làm sai thì mất phước, đi đúng đường, Thánh Linh làm chủ đời sống chúng ta, chỉ dẫn chúng ta, cũng như ngày xưa Ngài nói chuyện với Phi-e-rơ và Phao-lô.

Ngày hôm nay, Đức Chúa Giê-xu hôm qua, hôm nay và đời đời không thay đổi. Chỉ vì tội lỗi của chúng ta mà không nghe được tiếng Chúa. Chúng ta phải tập lắng nghe và để Chúa nói cho chúng ta biết phải làm gì. Chúa biểu chúng ta. Chúng ta phải biết vâng lời. Dù điều đó có hại cho túi tiền, chúng ta phải mở ra, đừng gom, đừng tịch thu, vì chúng ta không biết ngày mai sẽ ra sao. Chúng ta ra đời với hai bàn tay trắng, cũng sẽ ra đi tay trắng, không đem gì theo, chỉ có linh hồn ở với Chúa đời đời.

Đó là công việc phải nhớ, không để tài chánh trói chúng ta. Chúa sẽ đổ phước cho chúng ta để có dư dật, làm mọi việc lành, cho mọi mắt nhìn thấy chúng ta và Chúa, như các môn đồ đầu tiên đi làm bố thí, không xin tiền ai. Mặc dù Chúa biểu dâng một phần 10, nhưng họ có dâng hay không là quyền họ. Chúng ta không mở miệng xin đồng nào của ai. Chúa sẽ đền bù và bạn bội phần. Đúng thời điểm rồi các bạn ơi, ngày hôm nay là gần đúng thời điểm rồi.

Ngài sẽ đổ tiền xuống cho những người trung tín, thành thật. Muốn có cái tấm lòng bố thí cho những người nghèo, chúng ta sẽ nhận lãnh được cái số tiền lớn lao để làm công việc lành cho Cha của chúng ta. Bao nhiêu người xung quanh chúng ta, những người giàu biến thành những người nghèo hết, các bạn ơi, vì họ kiêu ngạo. Họ bị Đức Chúa Trời trở mặt họ như trở bàn tay, vì họ ý lại cái sự giàu có của họ, ý lại cái sự khôn ngoan của họ. Họ không chịu chấp nhận Đức Chúa Trời phỉ báng đạo của Chúa. Cho nên ngày hôm nay, họ sẽ lãnh hậu quả đắng cay, để linh hồn họ được cứu rỗi. Vì tình thương của Đức Chúa Trời, Ngài đang làm công việc đó cho họ ăn cám heo để họ được trở về.

Vì chúng ta cũng đã từng ăn cám heo rồi. Chúng ta đi trước họ. Chúng ta không thể nào hơn những người đó. Chúng ta cũng từng có tài chánh, tiền bạc, nhưng chúng ta mất hết. Và chúng ta đã ăn cám heo để trở về. Vậy ngày hôm nay, Chúa dùng chúng ta để làm những công việc cho Chúa và cứu nhiều linh hồn trở về. Xin Chúa cho chúng ta biết xin triệu linh hồn. Đừng xin ít. Giống như ông Reinhard Bonnke. Chúng ta phải xin triệu, triệu, triệu người.

Ngày xưa tôi nói: “Chúa ơi, cho con được ngàn người là con mừng lắm rồi.” Tôi nghe ông Reinhard Bonnke, ông nói: “Tôi xin triệu, triệu, triệu, chứ tôi không xin mấy ngàn người.” Wow! Cảm ơn Chúa đã mở mắt cho tôi, và tôi xin Chúa ơi, con xin triệu, triệu, triệu linh hồn. Ngày hôm nay, tôi thấy Chúa đang làm việc. Đức Chúa Trời nhậm lời cầu xin của chúng ta. Xin thì xin số lớn, đừng xin số nhỏ. Các bạn cứ mở miệng ra: “Chúa ơi, con muốn cứu triệu, triệu linh hồn.” Thì Chúa sẽ làm việc, các bạn.

Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-xu, con cảm ơn Ngài vì Ngài đã mở miệng con nói những lời đến từ Thánh Linh của Ngài cho chúng con biết. Chúng con sẽ là những công cụ quý giá trước mặt Ngài, cũng như Phi-e-rơ, cũng như Phao-lô ngày xưa đi ra làm những công việc phước thiện cho Chúa. Đừng để chúng con thu tiền của ai, đừng để chúng con tham lam. Con mắt tham lam của chúng con đã che kính mặt Ngài. Xin Cha cho chúng con được dư thừa để làm những công việc lành.

Những người xung quanh chúng con, họ đang đói khát, họ đang chờ tài chánh của Chúa đổ ra. Xin Ngài làm chúng con như là ống dẫn từ trời để Ngài đổ phước trên chúng con, chảy ra cho tất cả những người mà chúng con không… bị nghẹt ngòi, để chúng con là những công cụ quý giá trước mặt Ngài. Chúng con đi đến đâu thì đi làm việc phước thiện và chữa lành, giải cứu những người bị quỷ ám. Cảm tạ ơn Cha, xin Ngài gìn giữ chúng con cho đến ngày chúng con gặp Cha trên nước thiên đàng. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ, con cầu xin. Amen.