
CÔNG VỤ CÁC SỨ ĐỒ 8: SAU LƠ BẮT BỚ HỘI THÁNH; Ê-TIÊN BỊ GIẾT; THUẬT SĨ SI-MÔN TIN CHÚA GIẢ HÌNH BỊ BẠI LỘ.
Công vụ 8
Sau-lơ bắt bớ Hội Thánh
1Sau-lơ tán thành về việc Ê-tiên bị giết. Trong ngày ấy, Hội Thánh ở Giê-ru-sa-lem gặp cơn bắt bớ dữ dội; ngoại trừ các sứ đồ, tất cả tín hữu đều bị tan lạc trong các miền Giu-đê và Sa-ma-ri. 2Những người tin kính chôn cất Ê-tiên và than khóc ông rất nhiều. 3Nhưng Sau-lơ tàn hại Hội Thánh, xông vào từng nhà bắt cả đàn ông lẫn đàn bà bỏ tù.
Tin Lành được rao giảng ở Sa-ma-ri. – Thuật sĩ Si-môn
4Vậy, những người bị tan lạc đi từ nơi nầy đến nơi khác truyền giảng Tin Lành. 5Phi-líp đi xuống thành Sa-ma-ri rao giảng Đấng Christ cho dân chúng ở đó. 6Đoàn dân nghe ông giảng và thấy các dấu lạ ông làm thì đồng lòng chăm chú nghe ông; 7vì có những uế linh kêu lớn tiếng mà ra khỏi nhiều người bị ám; nhiều người bại và què cũng được chữa lành. 8Vì thế, trong thành tràn ngập niềm vui.
9Bấy giờ, trong thành đó có một người tên Si-môn, trước kia hành nghề ma thuật, tự cho mình là người vĩ đại, làm cho dân Sa-ma-ri kinh ngạc. 10Mọi người từ trẻ đến già đều nghe theo ông, nói rằng: “Người nầy là quyền năng của Đức Chúa Trời, gọi là Đại Năng.” 11Họ nghe theo ông vì lâu nay ông ta lấy ma thuật làm cho họ kinh ngạc. 12Nhưng khi họ đã tin Phi-líp, người rao giảng Tin Lành về vương quốc Đức Chúa Trời và danh Đức Chúa Jêsus Christ cho họ, thì cả nam lẫn nữ đều nhận báp-têm. 13Chính Si-môn cũng tin; sau khi nhận báp-têm, ông ở luôn với Phi-líp. Thấy những phép mầu và dấu lạ lớn được thực hiện, ông rất kinh ngạc.
14Các sứ đồ ở Giê-ru-sa-lem nghe tin dân chúng Sa-ma-ri đã tiếp nhận đạo Đức Chúa Trời liền sai Phi-e-rơ và Giăng đến với họ. 15Hai ông đến nơi, cầu nguyện cho những người nầy để họ nhận lãnh Đức Thánh Linh. 16Vì Đức Thánh Linh chưa giáng xuống trên ai cả, họ chỉ nhân danh Chúa là Đức Chúa Jêsus nhận báp-têm mà thôi. 17Phi-e-rơ và Giăng đặt tay trên họ, họ liền nhận lãnh Đức Thánh Linh. 18Khi thấy các sứ đồ đặt tay lên thì Thánh Linh được ban xuống, Si-môn liền lấy tiền bạc dâng cho hai sứ đồ, và nói: 19“Xin cũng cho tôi thẩm quyền ấy, để tôi đặt tay trên ai thì người ấy nhận lãnh Đức Thánh Linh.” 20Nhưng Phi-e-rơ trả lời rằng: “Tiền bạc của anh cũng hư vong với anh, vì anh tưởng có thể lấy tiền bạc mua được sự ban tặng của Đức Chúa Trời! 21Anh chẳng được dự phần hoặc chia sẻ trong việc nầy đâu, vì lòng anh không ngay thẳng trước mặt Đức Chúa Trời. 22Vậy, hãy ăn năn việc ác của anh và cầu nguyện với Chúa, để may ra Ngài sẽ tha thứ ý tưởng ấy trong lòng anh. 23Vì tôi thấy anh đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích tội ác.” 24Si-môn trả lời: “Xin hãy cầu nguyện Chúa cho tôi, để tôi không mắc phải điều quý ông nói đó.”
25Sau khi đã làm chứng và giảng đạo Chúa, Phi-e-rơ và Giăng trở về Giê-ru-sa-lem, vừa đi vừa truyền giảng Tin Lành trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.
Hoạn quan Ê-thi-ô-pi trở lại đạo
26Bấy giờ, có một thiên sứ của Chúa phán với Phi-líp: “Hãy đứng dậy đi về phía nam, theo con đường từ Giê-ru-sa-lem xuống Ga-xa. Đường ấy vắng vẻ.” 27Ông đứng dậy và đi. Kìa, có một hoạn quan Ê-thi-ô-pi, làm quan lớn của Can-đác, nữ hoàng nước Ê-thi-ô-pi, quản lý cả kho tàng của bà. Ông đã đến Giê-ru-sa-lem để thờ phượng; 28và khi trở về, ngồi trên xe ngựa, đọc sách tiên tri Ê-sai. 29Thánh Linh phán với Phi-líp: “Hãy lại gần và theo cho kịp xe đó.” 30Phi-líp chạy đến, nghe ông ta đang đọc sách tiên tri Ê-sai thì nói rằng: “Ông hiểu lời mình đang đọc đó không?” 31Hoạn quan trả lời: “Nếu không có ai hướng dẫn, làm sao tôi hiểu được?” Rồi ông mời Phi-líp lên xe ngồi với mình. 32Đoạn Kinh Thánh ông đang đọc như thế nầy:
“Người đã bị dắt đi như chiên đến hàng làm thịt,
Như chiên con câm lặng trước mặt kẻ hớt lông, Người chẳng hề mở miệng.
33Trong khi Người bị sỉ nhục, công lý đã bị tước đoạt.
Ai có thể nói đến dòng dõi Người?
Vì sự sống Người đã bị cất khỏi đất rồi.”
34Hoạn quan nói với Phi-líp: “Xin hỏi ông, nhà tiên tri đã nói điều nầy để chỉ về ai? Về chính mình hay về người nào khác?” 35Phi-líp liền mở miệng, bắt đầu từ chỗ Kinh Thánh đó mà rao giảng Tin Lành về Đức Chúa Jêsus cho ông. 36Khi hai người đang đi, gặp chỗ có nước, hoạn quan nói: “Nầy, nước đây, có điều gì ngăn trở tôi nhận báp-têm chăng?” 38Ông bảo dừng xe lại, rồi cả hai đều xuống nước, và Phi-líp làm báp-têm cho hoạn quan. 39Khi lên khỏi nước, Thánh Linh của Chúa đem Phi-líp đi; hoạn quan không thấy ông nữa, và cứ vui mừng tiếp tục cuộc hành trình. 40Người ta thấy Phi-líp ở thành A-xốt; trên đường đi đến Sê-sa-rê, ông rao giảng Tin Lành cho tất cả các thành mình đã ghé qua.
Amen. Cảm ơn Chúa.
Chúng ta hôm nay học thấy về phía Sau-lơ, lúc này ông là một người rất là gian ác, bắt bớ Hội Thánh của Đức Chúa Trời. Ông chính là một người học thức, biết đạo của Chúa là cái đạo theo luật pháp Cựu Ước. Ông thấy mấy người này giảng Chúa Giê-xu rất là lạ. Ông tưởng đâu là một cái đạo lạ với tất cả những người con cái của Chúa.
Lúc này là lần đầu tiên chúng ta thấy Phi-líp bắt đầu đứng lên và làm công việc của Chúa. Phi-e-rơ và Giăng cũng bắt đầu làm việc. Có Thánh Linh của Chúa ngự vào và sức dầu cho Phi-líp.
Chúng ta thấy Phi-e-rơ là đi trước rồi, rồi bây giờ tới Phi-líp bắt đầu đứng lên để mà giảng đạo, và những cái người được chữa lành nhiều, thật là nhiều. Môn đồ của Chúa là phải có cái sự sức dầu và có cái sự chữa lành và đuổi quỷ. Những người bại cũng được lành, những người tà ma kêu lớn tiếng mà xuất ra.
Đó là cái dấu hiệu của Thánh Linh của Đức Chúa Trời hành động trong những người môn đồ của Chúa. Môn đồ thật sự là phải nhận lãnh Thánh Linh để đi ra làm công việc của Chúa, có sự dạn dĩ, không có sợ ai bắt bớ, cầm tù, và đi ra làm chứng, cứu nhiều linh hồn trở về.
Chứ không phải như là ngày hôm nay, người truyền giáo ngồi trong nhà thờ đợi người ta tới, rồi không biết chữa lành, không biết đuổi quỷ, không biết gì hết, mà cũng làm lãnh đạo tôn giáo.
Các bạn có đọc Kinh Thánh thì các bạn thấy rõ điều đó: ai là người giả, ai là người thật. Rồi ma quỷ nó thấy như vậy, nó mới đưa ra những cái người giả làm được chữa lành, đuổi quỷ, chính là người của nó. Nó làm cho người ta nghi ngờ những cái người thật luôn.
Chỉ có Đức Chúa Trời mới mở mắt tâm linh cho chúng ta thấy rằng: nhìn trái thì biết cây. Phải phân biệt các thần, thần nào là thật, thần nào là giả.
Có một ông phù thủy tên là Si-môn, làm nghề phù phép. Nếu mà thời hôm nay thì ông Si-môn này được con quỷ nó sức dầu cho, rồi cũng làm được công việc giống như các môn đồ ngày xưa. Nhưng mà cái lúc ông Si-môn giả bộ tin Chúa, nói là tin, nhưng mà cái lòng bị trói buộc bởi những cái tà ma, vì ông là người phù thủy.
Vì cớ đó trong lòng của ông đã hứa dâng cuộc đời cho quỷ Sa-tan rồi. Mấy người đó khó có tin Chúa được, khi mà họ không khước từ ăn năn, tự đuổi những cái linh phù phép của mình đi. Họ khó có tin Chúa được hơn những cái người mà không phải là phù thủy.
Vì cớ đó, ông đã bị Phi-e-rơ rủa sả: “Tiền của ngươi, ông tưởng đâu mua được, mua được đó. Tiền bạc của ngươi, hãy hư mất với ngươi! Vì lòng ngươi chẳng ngay thẳng trước mặt Đức Chúa Trời. Hãy ăn năn điều ác mình, và cầu nguyện, hầu cho ý tưởng của lòng ngươi đó may ngươi được tha cho.”
Vậy mà ông không ăn năn, ông biểu: “Xin mấy ông cầu nguyện cho tôi đi.”
Các bạn thấy chưa? Quỷ nó vẫn trói. Ông Si-môn phải nói như vậy: “Chúa ơi, xin Chúa tha tội cho con. Con có ngu dại, con làm điều gian ác trước mặt Đức Chúa Trời.” Chứ lời ông nói này không phải là cái lời ăn năn, còn biểu mấy người dạy ông cầu nguyện cho tôi đi. Nói chọc chọc tức như vậy đó.
Nhưng mà cái đoạn này nó ngừng tại đây. Họ không có theo dõi cái ông này nữa. Nhưng mà theo lời tôi nghĩ là ông đã bị rủa sả. Và tiền ngươi tưởng lấy tiền bạc mà mua được sự ban cho của Đức Chúa Trời, tiền bạc của ngươi hãy hư mất với ngươi!
Tại vì chúng ta thấy Phi-e-rơ nói một tiếng mà A-na-nia và Sa-phi-ra chết rồi vì trôm tiền nói dối với Chúa. Nhưng mà đây thì không có nói rõ. Nhưng mà tôi nghĩ là ông Si-môn sẽ không còn nữa, không ngã lăn ra chết bây giờ thì cũng chết trong tương lai, khuất mắt những người khác.
Đây là một câu chuyện khác: Chúa khiến có một người hoạn quan Ê-thi-ô-bi đang trên đường đi tìm kiếm Chúa, mà Chúa lại sai Phi-líp đến. Các bạn thấy, Chúa biết ông này đang đọc sách tiên tri Ê-sai. Chúa kêu Phi-líp chạy đến và nhảy lên xe người này để mà cắt nghĩa về Chúa Giê-xu cho người hoạn quan Ê-thi-ô-bi.
Là một người da đen. Các bạn thấy cái gốc tích của người da đen ngày hôm nay, có một số người tin Chúa rất là đông. Tại vì ông hoạn quan Ê-thi-ô-bi này là một người tin Chúa đầu tiên, và ông được nhận lãnh Thánh Linh. Ông về xứ của ông và ông rao truyền Chúa Giê-xu cho thật nhiều người khác ở trong xứ của ông nữa.
Thì ra Chúa đã làm một công việc lớn lao để cho mọi người đều thấy. Lần đầu tiên mà Tin Lành được giảng ra cho dân ngoại, mà ra cái xứ da đen, các bạn. Ông này nghe thì chấp nhận Chúa Giê-xu ngay. Ông đang đọc cái đoạn mà nói về Chúa Giê-xu nữa. Tại ông đang tìm, ông đang tìm Chúa đó, và Chúa mở lòng ông ra để cho ông gặp được Phi-líp.
Và ông rất là vui mừng, và ông xin làm phép báp-tem cho ông luôn. Ông biểu dừng xe lại, cả hai đều xuống nước và Phi-líp làm phép báp-tem cho hoạn quan.
Khi ở dưới nước lên thì Thánh Linh của Chúa đem Phi-líp đi. Hoạn quan chẳng thấy người nữa, cứ hớn hở đi đường. Ông vui quá, vui rồi, ông được làm phép báp-tem. Ông cũng không cần biết là tại sao mà ông Phi-líp nó mất tiêu rồi, không có cần biết, chỉ là ông thấy rằng Chúa đang làm việc cho ông, và ông đã được làm phép báp-tem và nhận lãnh được Thánh Linh của Đức Chúa Trời.
Rất là tuyệt vời các bạn. Mà Phi-líp, Chúa bốc Phi-líp đi, đặt ông ở một thành phố khác. Các bạn thấy lạ chưa? Không biết Phi-líp đi bằng cách nào. Nhưng mà Chúa bốc ông đi, rồi bỏ ông chỗ khác, thành phố khác. Có thể là thiên sứ nắm tay ông, đưa ông đi cho nó nhanh.
Tại vì còn rất là nhiều nơi chưa có nghe đạo Chúa Giê-xu, chưa có biết được Chúa Giê-xu đã sống lại và ban Thánh Linh cho mọi người. Ai tin thì nhận lãnh Thánh Linh.
Xin Chúa cho chúng ta có cái tấm lòng giống như những người môn đồ đầu tiên. Phi-e-rơ rồi tới Phi-líp bắt đầu làm việc, làm việc và làm việc cho Chúa. Đi tới đâu là có cơ hội hoặc không có cơ hội vẫn nói, nói, nói, nói.
Các bạn ngày nay thấy mấy người nào mà đi đâu cũng câm miệng, không dám nói. Người ta hỏi: “Mày có đạo giáo không?” – không dám trả lời: “Tôi tin Chúa Giê-xu.” Sợ người ta cười mình. Chưa có ai mà bắt bớ, mà đóng đinh, mà giết như những người môn đồ đầu tiên.
Các bạn thấy môn đồ đầu tiên, họ vẫn có cái lòng hăng say, nóng cháy, và đi truyền giáo đạo của Chúa. Không có Thánh Linh thì nó nguội lạnh. Có Thánh Linh của Chúa mới đi ra, đặt tay trên các môn đồ, chữa lành họ, đuổi quỷ cho họ.
Mấy môn đồ đầu tiên đã làm, mà chúng ta là những người tiếp tục chức vụ của các môn đồ đầu tiên. Chúng ta phải trở về thời kỳ Cựu Ước, một chức vụ của các môn đồ đầu tiên. Chúng ta phải trở về thời kỳ Cựu Ước, thời kỳ của Công vụ các Sứ đồ.
Chúa muốn chúng ta làm như vậy, trở về và đóng chặt, hãy nhớ lại chúng ta đã sa sút từ đâu, ăn năn và làm lại từ đầu để chúng ta được cứu,và cứu được nhiều người trở về với Chúa. Đó là Công vụ các Sứ đồ.
Không phải là ngồi đó để mà ngồi trên đầu trên cổ người ta để mà giảng dạy người ta. Chúa muốn chúng ta phải phục vụ, chứ không phải là ngồi trên đầu trên cổ người khác. Phải nhu mì khiêm nhường và phục vụ, thấy ai bệnh hoạn thì mình phải chăm sóc họ và cầu nguyện Chúa chữa lành cho họ.
Chúng ta có cái đức tin, chúng ta có Thánh Linh, là chúng ta làm được những cái gì Chúa Giê-xu làm, và chúng ta làm được những cái gì những môn đồ đầu tiên đã làm, chúng ta làm được. Ngày hôm nay rất là nhiều người đã làm được rồi, các bạn ơi. Họ chỉ đọc trang Ma-na thôi, mà họ đã làm được trỗi hơn tôi nữa, các bạn. Họ đi gặp ai là họ giảng đạo tới đó, họ nói cho những người chưa biết Chúa.
Họ miệng truyền miệng ngày hôm nay. Chúng ta không thể nào mà ngồi yên được khi mà Thánh Linh của Chúa hoạt động trong cái guồng máy tâm linh của chúng ta. Chúng ta gặp được Chúa là cũng giống như những môn đồ ngày xưa, thấy những người xung quanh chúng ta không biết Chúa là ai, họ đâm đầu họ đi vào địa ngục đời đời.
Chúng ta có thể nào mà ngồi yên lặng mà không nói về Chúa cho họ hay sao? Nếu chúng ta nói rồi mà họ chửi, họ phỉ báng chúng ta thì chúng ta đi tìm nơi khác mà nói. Nhưng có nhiều người Chúa biểu chúng ta phải trở lại người đó. Nó đang bệnh hoạn rồi, nó chửi Chúa rồi, bây giờ nó đang bệnh hoạn rồi, con trở về nói lại cho nó lần nữa đi.
Chúng ta làm theo ý Chúa chứ chúng ta không phải làm theo ý riêng. Chúng ta trở về và chúng ta cứu được linh hồn người đó, tại vì Chúa làm việc trên cái người đó. Người nào mà phỉ báng Chúa, mà chửi Chúa, là họ bệnh hoạn, nằm trên giường bệnh, họ nhớ lại, họ kêu Chúa, thì Chúa mới sai chúng ta trở lại cứu họ nữa.
Chúng ta làm, Thánh Linh của Chúa đang đọc hết tư tưởng của họ, các bạn ơi. Không phải là họ phỉ báng Chúa rồi chúng ta bỏ họ luôn đâu, chúng ta phải cầu thay cho họ.
Chúa ơi, cái người đó xin Chúa tha tội cho họ, cầu thay cho họ. Và nhiều khi Chúa làm việc, cái người đó lại có lòng mềm mại trở lại, và họ mời chúng ta trở về để mà giúp đỡ họ, các bạn.
Rất là nhiều người, không phải là chúng ta gom chung lại những người nào mà phỉ báng Chúa, chửi Chúa là hư mất hết. Trong đó có một số người thuộc về Chúa mà họ không có biết. Cũng giống như là ông Sau-lơ. Trong số bao nhiêu người đang bắt bớ Chúa Giê-xu, bắt bớ môn đồ của Chúa, nhưng tại sao Chúa lại nhìn thấu cái lòng của Sa-lơ?
Ông cũng bắt bớ Chúa, nhưng mà Chúa lại chọn ông Sa-lơ. Tôi biết tấm lòng của ông, tấm lòng của ông muốn đi đúng nhưng mà bị nhồi sọ sai. Một số người đang tìm Chúa nhưng mà bị nhồi sọ đi sai đường. Có một số người không có phải là họ cái lòng họ gian ác, họ muốn cho những người khác đi đúng đường, nhưng mà chính họ đi sai mà họ không biết họ đi sai.
Những người đó rất là đáng thương, các bạn ơi. Họ tưởng đâu là họ đi đúng, nhưng mà họ là những người đi sai, mà họ bị nhồi sọ. Chúa rất là thương những người đó. Giống như chúng ta ngày xưa cũng vậy, chúng ta thấy chúng ta ở trong cái nhà thờ, chúng ta ngon lành lắm, chúng ta tưởng chúng ta đi đúng đường.
Chúng ta thấy những người này đi theo Thánh Linh, chữa lành, đuổi quỷ, chúng ta cho họ là quỷ. Chúng ta rất là sợ họ, tại vì con mắt của chúng ta đã bị con quỷ nó đâm đui mù. Nhưng Chúa thương xót chúng ta, Chúa mở con mắt tâm linh của chúng ta để chúng ta thấy.
Ngày hôm nay chúng ta nhìn lại sau lưng là chúng ta đã đi được với Chúa Thánh Linh một quãng đường quá xa. Bây giờ ai kêu chúng ta trở về con đường cũ coi chúng ta có đi hay không? Bây giờ có nói bao nhiêu, có nói bao nhiêu biểu chúng ta trở về con đường cũ như ngày trước chúng ta đi là chúng ta nói: No. Tôi, trước tôi mù, nay tôi đã sáng mắt. Tôi đã gặp Chúa thật sự. Tôi là con người hôm nay. Tôi đi trong ánh sáng, tôi không còn đi trong bóng đêm như ngày xưa nữa.
Bước chân của tôi nó vững vàng, tôi không còn đi với sự nghi ngờ mà tôi đi với một lòng cương quyết là tôi đã gặp Chúa và tôi nhận được Thánh Linh của Chúa. Các bạn phải đi như vậy đó.
Tôi đã trưởng thành, tôi không còn là em bé, không cần ai dắt tôi đi nữa. Ngày hôm nay tôi tự đi một mình và tôi còn dắt theo nhiều người khác nữa. Rất là lạ lùng các bạn, con đường tâm linh nó là như vậy. Chúng ta phải đi càng ngày càng tiến lên, tiến lên, để Tin Lành của nước Đức Chúa Trời được giảng ra khắp mọi nơi trên toàn thế giới.
Chúng ta phải có tình yêu thương tất cả những linh hồn đang hư mất, họ đang đi vào cõi chết, đời đời và đời đời mà chúng ta vẫn không có lòng thương xót họ hay sao.
Nếu mà Chúa cho chúng ta có cơ hội đi truyền giáo thì chúng ta rất là vui mừng. Không có tài chánh, không có tiền bạc, không thể nào đi truyền giáo được. Mở tay mà xin tiền người khác là Chúa không đẹp lòng.
Mình chỉ cầu xin: Chúa ơi con có tấm lòng, xin Chúa ban cho con tài chánh tất cả để mà con không xin tiền ai hết. Con đi đâu và con cho tiền người khác con sẽ làm như Chúa Giê-xu đã làm ngày xưa. Chúa Giê-xu làm không xin tiền ai hết. Các môn đồ ngày xưa họ không có đi xin tiền ai hết.
Đó là cái đạo thật của Chúa là chúng ta phải đi truyền giáo cách nhưng không, không xin tiền ai hết. Chúa là Đấng giàu có sẽ nuôi chúng ta. Ngày hôm nay, đúng thời điểm, Chúa Giê-xu làm một cái việc lớn lao để cứu triệu triệu triệu linh hồn trở về trước khi Chúa Giê-xu trở lại.
Vì bọn quỷ nó đã dày công, nó đã dàn trận ra hết rồi. Con thú 666 nó đang dàn trận ra để mình nó chờ đợi những người nào bị bỏ lại là nó thộp hết.
Ngày hôm nay bao nhiêu người đang sợ các bạn ơi. Họ đang hoảng hốt và rất là dễ đi giao giảng đạo của Chúa hơn là những cái thời kỳ trước. Lúc mà chưa có Covid ra thì nói Chúa họ không nghe, nhưng mà hiện nay họ đã thấy bao nhiêu người chết lộp độp lộp độp, nhìn xung quanh họ sợ quá mà họ không biết làm cách nào để mà được cứu rỗi linh hồn.
Bao nhiêu người họ đi tìm chúng ta để mà xin. Khi chúng ta nói về Chúa họ mở lòng ra rất là nhiều. Nhất là những người Việt Nam ngày hôm nay họ rất là đau khổ, tiền bạc không có, nghèo khổ. Mà chúng ta nói về Chúa, nếu mà chúng ta có tài chánh, chúng ta giúp họ, thì họ rất là vui và họ mở lòng ra.
Nếu mà chúng ta nói rằng Chúa sẽ cho các bạn hết nợ nần, là con nghĩ 100% họ sẽ theo Chúa. Người nào cũng nợ lút đầu hết. Họ vào, họ nói: Cô ơi con bị mắc nợ quá chừng luôn. Rồi nói: Kêu Chúa Giê-xu đi, Chúa sẽ giải cứu bạn ra khỏi nợ nần.
Con kêu hoài mà con không có thấy. Kêu là kêu làm sao? Chúa ơi xin Chúa giải thoát con ra khỏi nợ nần.
Bạn đang có tội lỗi thì bạn phải dọn sạch cái lòng của mình, tiếng nói của bạn mới lên thấu tới tòa của Đức Chúa Trời. Con người tội lỗi không có nói, cái lời cầu xin của mình nó không có qua khỏi cái đầu của mình đâu. Lời của mình nó rất là dơ bẩn.
Trước hết là phải ăn năn tội lỗi của mình, gào thét với Chúa: Con là một tội nhân, con đáng bị chết, con đáng bị chết. Xin huyết của Chúa Giê-xu bao phủ và tha thứ tội cho con. Huyết của Chúa Giê-xu đã đổ ra vì tội của con.
Để cho Đức Chúa Trời nhìn thấy mình qua huyết của Chúa Giê-xu không thấy tội lỗi nữa. Màu đỏ máu của Chúa đã bao che chúng ta. Tội lỗi của chúng ta Đức Chúa Trời không nhìn thấy nữa. Vì thì cái tiếng kêu của chúng ta thấu đến trời, các bạn.
Chỉ có một con đường duy nhất là cái tiếng kêu của chúng ta thấu đến trời khi chúng ta đi theo con đường thập tự giá của Chúa Giê-xu đã chết. Chúng ta đang chết, nhưng ngày hôm nay chúng ta được sống lại nhờ huyết của Chúa Giê-xu.
Chỉ một con đường thôi là cái tiếng kêu của chúng ta được thấu đến tòa án của Đức Chúa Trời, và Ngài sẽ tha bỏng chúng ta. Ngài sẽ xóa sạch giấy nợ của chúng ta, Ngài sẽ xóa sạch tội lỗi của chúng ta, và Ngài đóng một cái ấn là: đây là con của ta, nó đã có tội, nó đang chết nhưng ngày hôm nay nó được sống nhờ Đức Chúa Giê-xu đã chết thay cho nó rồi.
Quỷ nó không còn kiện cáo chúng ta được nữa. Nó là cái kiện cáo ngày và đêm, nó không có để chúng ta yên. Nhưng chúng ta ăn năn, được Chúa thay đổi thì chúng ta phải giữ một lòng một dạ theo Chúa và đừng phạm tội nữa.
Đó là cái điều kiện mà Đức Chúa Trời chấp nhận chúng ta làm con khi chúng ta không phạm tội nữa. Có bao nhiêu người không có dạy đừng phạm tội nữa.
Ngày hôm nay cái đạo của Chúa họ cứ nói là cứ sống bình an, sống, Chúa tha hết tất cả mọi tội dĩ vãng, hiện tại và tương lai được Chúa tha hết. Đừng có lo nữa, vì người là trở nên là con Đức Chúa Trời. Khi Chúa nhận chúng ta làm con rồi thì Chúa không bao giờ bỏ chúng ta đâu. Sự cứu rỗi không bao giờ bị mất. Đó là một cái đạo của Satan, cái thuyết Calvin đó các bạn. Và cái thuyết đó nó nằm trong cái đạo Báp-tít.
Tin Lành Báp-tít nó truyền giảng như vậy đó, các bạn. Nếu mà ai không có biết cái hội Báp-tít nó giảng tín lý họ như thế nào, chúng ta để cái chữ Báp-tít đây. Có nghĩa là thần học Báp-tít nó nằm trong chúng ta. Và chúng ta sẽ bị mất phước.
Vì trong cái Báp-tít đó, cái chữ Báp-tít đó là nó có một cái thần học giả tạo của quỷ Satan nằm ở trong cái đạo Báp-tít. Nó đã ghi vào cái thuyết của ông Calvin, nói rằng: tin Chúa một lần đủ cả, tội dĩ vãng, hiện tại, tương lai, Đức Chúa Trời xóa hết. Đó là thần học của Báp-tít, của ông Calvin.
Nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta khi chúng ta chấp nhận chúng ta là người đạo Báp-tít. Dục hết tất cả những cái đạo Báp-tít, những cái đạo thần học sai. Dục hết. Tôi ngày hôm nay tôi không có cái thần học nào hết. Tôi là con của Chúa và tôi đọc Kinh Thánh.
Tôi tìm kiếm Chúa và tôi gặp Chúa một mình. Trên tôi, dưới tôi, xung quanh tôi, tôi không có một cái tôn giáo và một cái đạo giáo. Tôi không chấp nhận thần học của CMA, không chấp nhận thần học của Báp-tít, không chấp nhận thần học của Methodist hay Lutheran hay tất cả những thần học nào, tôi dục vào thùng rác.
Tôi chỉ học Kinh Thánh và tôi học với Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Tôi không thuộc về một cái tôn giáo hay một đạo giáo nào. Tôi là một cái người tự đứng trên đôi chân của mình. Và tôi đi một mình với Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta dạng dĩ mà nói được những cái câu như vậy để mà con quỷ nó không kiện cáo chúng ta nữa. Để cái đầu của chúng ta dưới một cái thần học nào là nó kết tội chúng ta đó, các bạn.
Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Chúa Giê-xu Christ, con cảm ơn Ngài vì ngày hôm nay Ngài mở miệng con nói những cái lời đến từ Thánh Linh của Chúa cho chúng con, không có thuộc về cái hệ phái nào.
Chúng con là những cái người Cơ Đốc nhân tự đứng trên đôi chân của mình và tự đi tìm kiếm Chúa, và chúng con gặp được Chúa. Chúng con trở về với thời kỳ Cựu Ước, thời kỳ Tân Ước như là Công-vụ các Sứ-đồ.
Chúng con là những người trở về như là những người đầu tiên nhận lãnh Thánh Linh và đi ra truyền giảng Phúc Âm của Ngài một cách trung thực, 100%, không giấu giếm, không thêm và không bớt tí nào hết.
Nếu chúng con có đi sai, xin Thánh Linh của Ngài dùng cái roi mà quất chúng con để cho chúng con đi đúng đường, để chúng con làm được những cái gì những môn đồ đầu tiên của Chúa làm, cũng như là Phi-e-rơ và Phi-líp đã làm.
Và chúng con giúp được những cái người. Tin Chúa và làm phép Báp-têm cho họ. Con cảm tạ ơn Cha. Con xin dâng những lời cầu xin. Cho Cha một cầu nguyện. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
