CÔNG VỤ CÁC SỨ ĐỒ 6: Ê-TIÊN ĐƯỢC CHÚA CHỌN ĐẦY DẪY THÁNH LINH CỨU NHIỀU NGƯỜI SAU ĐÓ BỊ VU KHỐNG ĐỦ ĐIỀU

https://www.mediafire.com/file/b2dbnc5099ehp70/Co%25CC%2582ng_vu%25CC%25A3_ca%25CC%2581c_su%25CC%259B%25CC%2581_%25C4%2591o%25CC%2582%25CC%2580_6.m4a/file

CÔNG VỤ CÁC SỨ ĐỒ 6: Ê-TIÊN ĐƯỢC CHÚA CHỌN ĐẦY DẪY THÁNH LINH CỨU NHIỀU NGƯỜI SAU ĐÓ BỊ VU KHỐNG ĐỦ ĐIỀU

Công-vụ 6
Lập chức thầy phó-tế
1Trong lúc đó, bởi số môn-đồ càng thêm lên, nên người Hê-lê-nít phàn-nàn nghịch cùng người Hê-bơ-rơ, vì những người góa-bụa của họ đã bị bỏ-bê trong sự cấp phát hằng ngày. 2Mười hai sứ-đồ bèn gọi hết thảy môn-đồ nhóm lại, mà nói rằng: Bỏ sự dạy đạo Đức Chúa Trời mà giúp việc bàn-tiệc thật chẳng xứng-hợp. 3Vậy anh em hãy chọn trong bọn mình bảy người có danh tốt, đầy dẫy Đức Thánh-Linh và trí-khôn, rồi chúng ta sẽ giao việc nầy cho. 4Còn chúng ta sẽ cứ chuyên lo về sự cầu-nguyện và chức-vụ giảng đạo. 5Cả hội đều lấy lời đó làm đẹp lòng, bèn cử Ê-tiên, là người đầy đức-tin và Đức Thánh-Linh, Phi-líp, Bô-cô-rơ, Ni-ca-no, Ti-môn, Ba-mê-na và Ni-cô-la, là người An-ti-ốt mới theo đạo Giu-đa; 6và trình bảy người đó cho các sứ-đồ; các sứ-đồ cầu-nguyện rồi thì đặt tay lên.
7Đạo Đức Chúa Trời càng ngày càng tràn ra, số môn đồ tại thành Giê-ru-sa-lem thêm lên nhiều lắm. Cũng có rất nhiều thầy tế-lễ vâng-theo đạo nữa.
Ê-tiên bị cáo về sự lộng-ngôn
8Ê-tiên được đầy ơn và quyền, làm dấu kỳ phép lạ rất lớn trong dân. 9Nhưng có mấy hội-viên của nhà hội gọi là nhà hội của bọn được tự-do, với những người quê ở Sy-ren, người quê ở A-léc-xan-đơ, cùng người Giu-đa ở xứ Si-li-si và xứ A-si, nổi lên mà cãi-lẫy cùng Ê-tiên. 10Song chúng không chống lại nổi với trí-khôn người cùng với Đức Thánh-Linh, là Đấng người nhờ mà nói, 11bèn xui-xiểm mấy người đặng nói rằng: Chúng ta đã nghe người nói ra những lời phạm đến Môi-se và Đức Chúa Trời. 12Chúng xúi dân-sự, các trưởng lão và các thầy thông-giáo, rồi xông vào người, dùng sức-mạnh bắt và điệu đến trước tòa công-luận. 13Chúng đặt ra những kẻ chứng dối, nói rằng: Người nầy hằng nói những lời phạm đến nơi thánh và luật-pháp. 14Vì chưng chúng ta đã nghe người nói rằng Jêsus ở Na-xa-rét nầy sẽ phá nơi đây và đổi tục-lệ mà Môi-se đã truyền lại cho chúng ta. 15Bấy giờ, phàm những người ngồi tại tòa công-luận đều ngó chăm Ê-tiên, thấy mặt người như mặt thiên-sứ vậy.

Amen.

Chúng ta hôm nay học tới cái bài mà đông người nhóm lại chừng nào thì có nhiều chuyện chừng nấy. Và họ bỏ bê những người nghèo khổ, những người mồ côi, những người góá bụa, những người già. Hôm nay tất cả các hội thánh phải có cử ra một nhóm người để mà lo cho những người nghèo khổ. Mà chúng ta nhìn quanh nhìn quất không thấy nhà thờ nào làm theo cái kiểu của nhà thờ lúc công vụ các sứ đồ ngày xưa bắt đầu làm việc, các bạn thấy chưa? Không phải làm một cái công việc này tại vì ngày hôm nay những người nghèo ở trong hội thánh bị bỏ bê. Mặc dù họ không có cho tiền, nhưng mà ít nhất cũng phải có người gọi đến hỏi thăm, và thăm hỏi rồi hỏi coi có cần gì không thì giúp đỡ. Họ có bệnh hoạn gì không? Những người quá bụa là những người cô đơn ở một mình, rất là nghèo khổ. Mà những người đó là nhà thờ khinh dễ, tại không có dâng tiền được. Họ quá nghèo đi, làm sao mà dâng tiền được. Đó là gánh nặng cho tất cả những hội thánh hiện nay. Vì cớ đó hội thánh không cần. Những người bần cùng quá mà ăn mặc rách rưới mà bước vô nhà thờ, không ai thèm nhìn hết, các bạn ơi. Rồi họ bỏ họ đi. Chúa nói cho tôi biết là khi mà chúng ta đi truyền giáo và đi có tài chánh là phải cứu, ưu tiên là cứu những cái người góa bụa và những người trẻ mồ côi. Những người đó là họ đã bị bỏ rơi, và họ cũng là một cái linh hồn đối với Chúa. Nhưng họ không có đem tiền bạc đến cho chúng ta. Chúng ta phải đem tiền đến mà cho họ. Đạo của Chúa phải đi ngược lại với tất cả những cái gì mà chúng ta thấy từ trước đến nay. Nhà thờ cử ra 7 người lo cho cái công việc này, mà phải đầy dẫy Thánh Linh mới làm được những công việc này. Tại vì những cái người nghèo khổ họ có những cái mặc cảm. Họ khó khăn, họ khó chịu lắm các bạn ơi.

Đụng tới họ là họ nói mình khinh khi họ nghèo hả? Họ là những cái người khó chịu lắm. Bởi vì người ta bỏ là cũng có lý do. Họ có những cái tâm trạng đau khổ, buồn bã, ngã lòng. Nếu mà chúng ta phải đầy dẫy Thánh Linh, chúng ta mới đi giúp đỡ những người này được. Họ là những cái người bệnh hoạn, những cái người khó khăn, những cái người cô đơn, bần cùng. Thì ra, chúng ta phải đến và giúp đỡ họ. Phải có cái ân tứ chữa lành để chữa lành thân xác và tâm linh. Họ bệnh tâm linh trước, rồi thân xác họ mới bệnh sau. Vì cớ đó mà chúng ta thấy họ chọn ra đúng 7 người, nhưng trong 7 người đó chỉ có một mình Ê-tiên là cái người được ơn lớn trong cái nhóm 7 người này. Tại vì ông đã đặt hết lòng tin Chúa Giê-xu, và ông làm một cách kết lòng với Chúa và với loài người, cho nên ông được đầy ơn và làm dấu kỳ phép lạ rất lớn trong dân. Cho đến nỗi mấy người kia người ta mới ghen tị và muốn giết Ê-tiên. Trước sau gì họ cũng giết, nhưng mà họ muốn giết thì họ phải bày cho âm mưu này kia, đủ thứ trò. Họ đặt chuyện, họ vu khống, họ nói dối, họ làm đủ trò hết để mà tiêu diệt Ê-tiên. Nhưng mà nếu Đức Chúa Trời không cho phép thì không ai làm được, các bạn ơi.

Khi mà Chúa đẹp lòng, Chúa cho phép thì người đó mới bị những kẻ thù nghịch nó giết. Nhưng mà Chúa muốn cất cái người đó đi, đem đi để mà họ sung sướng cả cuộc đời, chứ không phải là mình thấy họ chết rồi là hết. Những người tiên tri của Chúa mà họ đang làm công việc của Chúa, mà Chúa cất họ đi, đó là một cái công việc tốt đẹp. Chúa muốn cho họ nghỉ ngơi với Chúa. Chúng ta chống lại không chống lại nổi, vì trí khôn của người cùng với Đức Thánh Linh là Đấng người nhờ mà nói. Khi chúng ta đầy dẫy Đức Thánh Linh thì bao nhiêu người ganh tị, ghen ghét, tìm đủ mọi cách để nói xấu chúng ta. Từ ngày tôi ra làm công việc của Chúa trên Facebook cho tới bây giờ, ai mà không biết tôi đó thì cũng nghe người ta nói. Tôi có một cái người không biết, cái lúc tôi mới làm dược sĩ thôi chứ chưa có làm công việc của Chúa. Hồi năm 1987, mới vừa được cái bằng dược sĩ, vừa đi ra rồi đi làm dược sĩ Mỹ. Thì nó đồn là tôi đi đánh lộn, đi tới đâu đánh lộn tới đó, tùm lum hết trơn. Không có làm việc được ở đâu hết trơn, đi tới đâu đánh lộn với Mỹ. Mà tôi là một cái người, lúc đó tôi còn nhỏ lắm, còn trẻ lắm, mặt mày hiền queo, mà nó dám nói tôi đi đánh lộn với người ta. Rồi cũng có một người bạn dược sĩ, họ lại, họ tò mò, họ lại họ gặp tôi. “Phải bà tên Huệ không? Phải. Sao tôi nhìn mặt bà tôi thấy bà hiền quá mà cái thằng dược sĩ kia đó, nó đồn cả xứ San Diego là bà đi tới đâu bà đánh lộn người ta tới đó. Sao kỳ vậy ta? Sao mặt bà hiền queo mà…” Không biết, nó có quỷ ở trong lòng nó, mà quỷ nó biết rằng trước sau gì Chúa sẽ dùng mình để làm công việc của Chúa, thì nó đánh từ trong trứng nước. Cho đến ngày tôi bắt đầu ra làm công việc của Chúa lên trên Facebook, bắt đầu năm 2011–2012, là cũng bị tụi nó vô nó vu khống đủ trò hết. Nói cô Huệ là này kia kia nọ, rồi mấy người kia cũng lại học với tôi. Nói: “Tại sao mà tụi nó nói cô này kia kia nọ, chưa có thấy tên, chưa có thấy mặt mà nghe danh tiếng của bả sao mà nổi bật dữ vậy?” Tôi nói: “Tôi có làm gì đâu mà danh tiếng.”

Cả những bọn quỷ nó gườm gườm đến để mà nó muốn phá công việc của Chúa qua đời sống của mình. Nó đã phá từ cái lúc tôi ở Campuchia. Ba tôi đi xin cho mấy đứa con giấy tờ đi Pháp. Ông có 6 đứa con mà 5 đứa con được đi, còn tôi không có giấy được đi. Nó gườm tôi từ hồi nhỏ cho tới bây giờ, các bạn ạ. Ba tôi nói: “Con không có giấy tờ, người ta không cho phép con đi.” Kỳ lạ, năm đứa được đi, mà một đứa bị bỏ lại. Ba thà ba ở lại chứ ba không có để con ở lại một mình. Giấy tờ người ta cho phép đi hết trơn. Rồi ông mới tức, ông mới kêu ông anh tôi đi vô lục thử. Mà lúc đó không có computer, thì chỉ có một đống giấy tờ thôi.

Lúc đó là 1970. Hai cha con tôi, ba tôi với ông anh lớn, ngồi đó mà moi hết giấy tờ ra từ mấy tiếng đồng hồ. Có một cái người khác cùng tên với tôi, cùng cái ngày sanh, nhưng mà khác tên cha mẹ. Ông nói ông moi được cái giấy của tôi là cho phép đi. Mà cái giấy kia đó là của một cái người khác. Các bạn thấy quỷ nó làm lạ luôn chứ. Rồi ba tôi mới nói vậy là ổng đem lại ổng cho nó coi thì tôi mới đi được, chứ không là ổng không có cái sự khôn ngoan của Chúa bày tỏ thì không thể nào mà có giấy tờ cho tôi đi theo cả gia đình được, còn kẹt lại ở bên Campuchia. Các bạn thấy quỷ nó đang gườm mình từ trong trứng nước. Nó biết chương trình của Chúa đã vạch ra cho mỗi người chúng ta rồi. Ngày chúng ta đi ra làm công việc Chúa là quỷ nó đã ghim chúng ta và nó phá. Nó không để cho chúng ta yên, các bạn ơi. Xin Chúa cho chúng ta biết, khi nào Chúa chọn chúng ta thì chúng ta phải đi cho đến cùng. Đừng để những cái gì mà nó ngăn trở chúng ta, nó phá chúng ta để chúng ta bỏ cuộc. Các bạn thấy Ê-tiên, nó làm đủ trò hết. Trong lúc 7 người mà nó không có phá mấy người kia. Họ cũng đã chọn ra 7 người được ơn Thánh Linh. Nhưng mà tại sao mấy người kia họ không có ai phá hết? Chỉ có một mình Ê-tiên là nổi bật trong 7 người. Trong phòng này, chúng ta có cũng có hai chục người đó. Nhưng mà người nào mà bị quỷ nó phá nhiều nhất là những người đó là những cái người sẽ làm công việc lớn lao nhất cho Chúa trong tương lai. Các bạn là những người có phước, vì người ta vu khống mình, người ta phá mình. Chúa mới nói khi họ vu khống cho các ngươi, họ phá các ngươi, thì đó là các ngươi phải cảm ơn Chúa, vì đó là có sự phước hạnh. Quỷ nó biết được những công việc của Đức Chúa Trời rất là lớn lao trên mỗi đời sống của con người.

Chúng ta không thấy chương trình của Chúa trên đời sống của chúng ta, nhưng quỷ nó nhìn thấy hết, các bạn ơi. Khi từ trong lòng mẹ, Chúa đã vạch một cái chương trình cho cuộc đời của chúng ta rồi. Mà con quỷ nó thấy, nó đánh lạc hướng, nó làm đủ trò để cho chúng ta đi sai con đường của Chúa. Mất thời gian của chúng ta để trở về. Nó tìm đủ mọi cách hết. Nhưng mà chúng ta phải một lòng một dạ đi theo Chúa để đời sống của chúng ta đi đúng con đường của Chúa. Nếu mà chúng ta không đi đúng, chúng ta đi sai con đường là đời sống của chúng ta sẽ bị cắt ngắn đó. Vì Chúa muốn cho linh hồn của chúng ta được cứu rỗi. Chúa không muốn mất linh hồn của chúng ta, nên chúng ta bị đòn một cách đắng cay. Bị đòn cho đến khi chúng ta quay đầu trở lại. Nếu chúng ta không quay đầu trở lại thì vẫn bị những cái cú đánh tơi bời hết. Vừa tài chánh, vừa thân xác, mất hết. Quỷ nó đánh chúng ta, không có tha thứ. Chúa cho phép nó, mà chúng ta không quay đầu trở lại thì chúng ta sẽ bị mạng sống của chúng ta bị cắt ngắn, nguy hiểm cho chúng ta lắm, các bạn ơi. Xin Chúa cho chúng ta biết con đường của chúng ta đi là đúng, đừng có đi hàng hai. Có một số người ở trong phòng này vẫn còn đi hàng hai, chưa có biết là mình đã đi đúng con đường rồi. Thấy người này, người kia vô, nói rồi cái là cũng đi theo. Người nào gì rồi cũng đi theo. Người nào nói cũng nghe, người nào nói cũng nghe, nhưng mà người ta nói sai cũng nghe, người ta nói đúng cũng nghe. Cứ như vậy mà nó làm cho cái tâm linh của mình nó u mê, các bạn ơi. Khi nó đâm con mắt của mình đui rồi, không thấy con đường nào đi hết.

Chúng ta phải đi trong ánh sáng sự sống, là đôi chân của chúng ta bước đi vững vàng, không đi trong bóng đêm nữa. Chúng ta đã từ bóng tối mà bước ra ánh sáng rồi. Chúng ta không ngu dại mà đi vào cái bóng tối nữa, vì chúng ta sẽ vấp té. Mà chúng ta vấp té rồi là chúng ta không đứng dậy được. Con quỷ nó trói chúng ta đó. Nó đem tất cả những cái dây thừng to lớn, nó trói chúng ta, là khó chúng ta thoát ra khỏi được, các bạn. Vì chúng ta đã từng là con của Chúa, mà chúng ta trở lại con đường cũ của chúng ta, thì nó trói chúng ta gấp 7 lần. Một con quỷ đi ra, 8 con quỷ chạy vào, 7 con cộng với 1 con nữa là 8 con. Vì cớ đó, nó không tha cho chúng ta đâu, các bạn ơi. Nó tìm đủ mọi cách để nó chọc cho chúng ta giận. Nó đem người nhà của chúng ta lại chửi, phá chúng ta để chúng ta giận, để nó nhảy vào. Khi chúng ta mở cửa, nó mới nhảy vào; chúng ta không mở cửa là nó không nhảy vào. Mà khi mà con quỷ nó nhảy vào rồi, thì chúng ta phải ăn năn, thống hối trước mặt Chúa, rồi đuổi con quỷ đó ra, đóng cửa lại thì chúng ta mới trở về được với cái tình yêu của Chúa từ lúc ban đầu. Phải có một cái gì đó nó mới mở cửa, chúng ta mới mở cửa được cho con quỷ nhảy vào, rồi nó phá và nó giết chúng ta được. Xin Chúa cho chúng ta biết đề cao cảnh giác, phải nhìn xung quanh và đề cao cảnh giác để mà chống lại, không phải là một con quỷ mà ngàn ngàn con quỷ, một đại đội.

Chúa không mở mắt chúng ta thì chúng ta không thấy gì hết. Nhưng mà nếu mà Chúa mở mắt chúng ta thì chúng ta thấy là cả một bầy quỷ. Nó vẫn đi theo, nó chờ chúng ta để mà nó giết hại chúng ta đó. Rất là nguy hiểm cho những người theo Chúa. Nếu mà chúng ta không đề cao cảnh giác là chúng ta sẽ chết. Bởi vậy, thà chúng ta hâm hẩm mà không có con quỷ nào đi theo chúng ta hết. Mấy người nói: “Từ ngày con theo cô Huệ tới bây giờ, sao mà con mệt quá. Tài chánh con kiệt Huệ rồi, bệnh đủ thứ bệnh. Hồi đó con sống yên, sao mà cô… có phải là cô đem tà giáo tới cho con hay không?” Bắt đầu nó nghi ngờ, các bạn. Hồi xưa sao con sống bình yên quá, từ ngày con theo cô… thôi để cho con yên, nó trở về con đường cũ. Nó sợ. Tại vì một bầy quỷ nó chịu không nổi. Nó chưa có biết dọn sạch lòng, tự đuổi quỷ ra thì nó không thể nào mà đi đúng con đường của Chúa được. Bởi vì những cái người tự đuổi mình, giải cứu mình, tự đuổi quỷ mình, mới biết được cái chương trình của cô Huệ là đi đúng đường. Còn một số người chưa bao giờ tự đuổi quỷ cho mình được, chưa bao giờ làm theo cái cách 5 ngón tay thì họ bị con quỷ kéo về hết, các bạn. Tôi rất là buồn, vì một số người họ vẫn làm nhưng mà không đuổi được con quỷ nào, rồi trước sau họ cũng cho cô Huệ là tà giáo, và họ phải chạy trốn hết. Vì cớ đó có hai con đường: đi theo tôi mà phải tự dọn sạch lòng và tự đuổi con quỷ cho mình thì mới còn tồn tại được, mới còn kéo dài được cho đến khi gặp được Chúa trên nước Thiên Đàng. Đây là con đường đi đúng chứ không phải là đi sai. Nhưng bọn quỷ nó rất là ghét cái cách 5 ngón tay đó. Nó làm cho các bạn nghi ngờ. Mà các bạn cứ nghi ngờ là không tự đuổi con quỷ nào đi được hết.

Ngày xưa mấy môn đồ họ chưa có Thánh Linh, ít người được nhận lãnh Thánh Linh. Khi Chúa Giê-xu về trời thì chỉ có một nhóm nhỏ người được đầy dẫy Thánh Linh. Trong đó có Phi-e-rơ được đầy dẫy Thánh Linh và đến Ê-tiên được đầy dẫy Thánh Linh. Ngày nay, chúng ta có Thánh Linh là chúng ta trở về cái thời Cựu Ước, cái thời Tân Ước đầu tiên. Chúng ta dọn sạch lòng, chúng ta cũng sẽ được đầy dẫy Thánh Linh như những người môn đồ đầu tiên. Tôi cũng không có biết được cái chuyện đó, nhưng Chúa đã mở con đường cho tôi đi ra. Mình phải trở về, trở về, dọn sạch lòng theo cái cách Chúa Giê-xu. Tội lỗi chỉ có huyết Chúa Giê-xu chữa lành cái tâm linh và thể xác của mình và nhận lãnh Thánh Linh. Khi con người thánh sạch, dọn sạch lòng thì mới nhận được Thánh Linh, vì Thánh là Đấng Thánh, không thể nào ở trong một cái thân thể dơ bẩn được.

Nhưng mà bao nhiêu người, họ đi theo cái đạo Tin Lành. Họ nói chỉ tin một lần đủ cả. Làm con của Đức Chúa Trời là chúng ta không bao giờ bị mất sự cứu rỗi đâu. Nó dụ con người để cho mê, u mê, rồi là nghe cái đó, rồi là không còn có đức tin ở Chúa Giê-xu nữa. Và nó trói theo cái tà giáo đó, mà họ nói chúng ta là tà giáo. Họ nói: “Làm gì mà tối ngày cứ ăn năn, ăn năn, ăn năn hoài. Ăn năn một lần đủ cả rồi.”

Chúa Thánh Linh ngày nay không có còn như cái ngày từ buổi ban đầu nữa đâu. Mà tối ngày cứ đi tìm, tìm, tìm Thánh Linh. Rồi họ bày ra đủ trò hết. Họ nói: “Sống không yên mà sống chi.” Họ nghe cái vụ tội, họ bắt đầu họ sợ, các bạn ơi. Họ đọc cái địa ngục, họ bắt đầu họ sợ đó, rồi họ không ngủ yên. Rồi họ phỉ báng: “Con cái Chúa không có địa ngục đâu. Đó là nơi để cho những con quỷ thôi.” Cái này là sai rồi. Cô Huệ giảng bậy giảng bạ. Nghe ba cái gì, chiêm bao mà cũng là giảng. Chiêm bao rồi họ đặt ra. Có một số người nghi ngờ Chúa: “Tôi làm cách ăn năn 5 ngón tay, có thấy con quỷ nào đuổi được đâu. Bả giảng bậy giảng bạ,tưởng tượng không. Mà có ai làm theo bả được đâu.” Rồi đặt ra, rồi chống đối, rồi theo cái tôn giáo của mình. “Bả đi sai lạc, đâu ai đi theo bả được đâu, bả là tà giáo.” Ai mà theo rồi, nó phỉ báng, nó nhạo nhạo đủ trò. “Ui, nếu mà có Thánh Linh á, là bây giờ ai cũng đầy dẫy Thánh Linh á, đâu có còn ai đầy dẫy Thánh Linh nữa đâu. Chỉ có mấy con quỷ á, nó lấy quỷ nó trừ quỷ á, chứ Thánh Linh nào.” Thì họ cứ tung tin dử ra. Rồi bao nhiêu người nghe, quỷ trong lòng họ, nó nói đúng. Quỷ, nó nghe quỷ, thì nó nói rất là đúng. Thì một số người phá công việc của Chúa mà không biết.

Rất là nguy hiểm, các bạn ơi. Rốt cuộc là họ nhắm mắt, họ thấy quỷ. Có một người giáo hạt trưởng đạo Tin Lành CMA, tôi không nói tên, nhưng mà người đó cũng đã chết hai chục năm về trước rồi, mười mấy, hai chục năm về trước. Giáo hạt trưởng Hội Thánh Tin Lành CMA trong lúc gần chết la lên: “Tại sao mà tôi thấy quỷ lại rước tôi đây? Sao không thấy Chúa ở đâu, Thánh Linh hay thiên sứ gì đâu hết trơn? Mà thấy một bầy quỷ nó cầm cây ba ngạnh, nó rước tôi đây, các bạn ơi!” Kêu bà vợ om sòm nói lên, con cái om sòm, có tín hữu đến thăm, nói om sòm lên. Rồi cả giáo hội Tin Lành tung lên: “Tại sao mà ổng làm giáo hạt trưởng, ổng dẫn người ta tin Chúa được, mà tại sao màkhi ổng chết, ổng bị quỷ, nó lại, nó rước, nó cầm chỉ ba rước ổng.” La hét om sòm trước khi chết đó, các bạn. Rất là nguy hiểm. Mà họ không tin, rồi cái là sau đó họ che giấu hết, che giấu hết.

Rồi có một số người đi xuống địa ngục, cũng thấy ông giáo hoạt trưởng Hội Thánh Tin Lành bên Việt Nam ở dưới địa ngục nữa. Họ rất lấy làm lạ. Đời sống không thánh, không thánh sạch là phải đi địa ngục đời đời, các bạn. Không có thể nào mà không thánh thì không vào nước thiên đàng được. Bởi cớ đó Chúa muốn chúng ta phải thánh trong mọi cách ăn nết ở.

Mà ngày hôm nay không có ông mục sư nào giảng dạy sự thánh sạch. Người nào nói giảng về sự thánh sạch thì họ nói là tà giáo. Rất là nguy hiểm, nguy hiểm cho cái đạo của Chúa ngày hôm nay. Đó là cái đạo lạc.

Bởi vậy… họ đã nói mười hai sứ đồ bàn gọi hết thảy môn đồ nhóm lại, bỏ sự dạy đạo đức cho Trời, mà giúp việc bàn tiệc, thật chẳng xứng hợp. Bây giờ là họ chỉ giúp cho bàn tiệc. Các bạn thấy đó là một cái sự sai lạc. Ngày xưa nó như vậy, mà ngày hôm nay nó cũng vẫn như vậy: đến để mà hội họp lại để ăn uống. Ăn uống là lo cho bàn tiệc, chứ không phải là lo cho công việc của Thánh Linh.

Nguy hiểm cho những cái nhà thờ hiện nay là nhóm lại là ăn, nhóm lại là ăn, nhóm lại là ăn. Ăn mà còn chê, chứ không phải ăn mà lại là khen. Ôi, nấu gì mà dở quá! Nấu gì? Nấu dư thì cũng bị chửi, mà nấu thiếu thì cũng bị chửi. Hai cái mặt đó bị chửi hết, các bạn.

Tôi đã từng ở trong nhà thờ rồi. Tôi đã từng nghe: nấu thừa ăn nấu cũng dư, đổ bỏ nhiều quá, nấu dư quá rồi phí tiền của nhà thờ. Nấu dư cũng bị chửi, nấu thiếu thì bị chửi, nấu gì mà ít quá, người ta tới mà không đủ ăn, thiếu cũng bị chửi. Nấu không ngon cũng bị chửi, nấu ngon thì không được khen. Họ đến để mà họ ăn, chứ họ không có đến để nhận lãnh Thánh Linh của Chúa.

Nguy hiểm, nguy hiểm! Đó là một sự vấp phạm cho những tín hữu. Có một số nhà thờ thì đến nhà thờ để mà kiêng ăn cầu nguyện, không ăn gì hết. Vậy đó mà có ít người nhưng đầy dẫy Thánh Linh.

Rồi họ được đầy dẫy Thánh Linh rồi, con số đông nó nhân lên, lại đi sai lạc. Mục sư bắt đầu hỉnh cái lỗ mũi lên, mình có tín hữu đông, rồi bắt chước những nhà thờ khác, rồi cũng y hệt như vậy. Cái bổn cũ soạn lại, bắt chước với nhau. Những cái nhà thờ càng đông chừng nào là mục sư càng đi sai chừng nấy. Rất là nguy hiểm, vì họ lấy sự vinh hiển của Chúa và họ bắt đầu lên mình kiêu ngạo.

Những người nào mà được người ta khen tặng, được đông tín hữu chừng nào, là những người đó bắt đầu lấy sự vinh hiển của Chúa. Rất là nguy hiểm, nguy hiểm. Chúa nói với tôi: đừng có ham số đông, ham những nhóm nhỏ người, nhưng mà chăm sóc họ để cho họ được đầy dẫy Thánh Linh, để mà họ đi làm được những công việc giống như con. Đừng có ham ôm hết cả thế giới.

Chỉ cần làm sao mà người ta làm được giống như mình. Nhân lên, nhân lên, nhân lên, nhân lên. Đó là công việc của Đức Chúa Trời làm. Còn chúng ta ôm hết cả thế gian đó, mở cái nhà thờ cho đông, ôm hết thế gian, đó là công việc của loài người làm.

Từ 2000 năm nay, công việc của Chúa đã bị đình trệ. Nguy hiểm, nguy hiểm cho con người của chúng ta khi chúng ta được người ta tâng bốc lên, biến dạng thành chúa. Chúng ta không còn con người nữa, mà chúng ta càng được danh tiếng, chúng ta càng biến dạng, chúng ta trở thành chúa của những người xung quanh chúng ta.

Đó là cái công việc mà bao nhiêu người đã đi trước chúng ta bị vấp vào. Nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta, xin Chúa cho chúng ta biết đề cao cảnh giác để mà không bị sụp vào bẫy của quỷ Sa-tan. Càng danh tiếng chừng nào, chúng ta càng ẩn giấu chừng nấy, để Chúa là số một, chúng ta không có chi hết.

Hãy nói cho những người khác biết: tôi không có chi, tôi là zero. Tôi không có Chúa là tôi không làm được việc gì hết. Các bạn phải tôn sùng Chúa, để Chúa đi, đừng để tôi nữa, đừng có coi tôi là quý gì hết. Tôi là con số zero.

Tôi xin kết thúc tại đây, trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Cảm ơn Cha vì Ngài đã mở miệng con, nói được những cái lời đến từ Thánh Linh của Ngài. Xin Cha đừng để chúng con hư mất linh hồn vì chúng con để loài người tâng bốc chúng con, và chúng con biến dạng, chúng con lên mình kiêu ngạo để làm ra những cái công việc mà không phải là của Thánh Linh nữa, nhưng mà chúng con đã biến dạng và biến thành công cụ của quỷ Sa-tan hồi nào mà chúng con không hề hay biết.

Đức Chúa Trời ơi, xin Ngài dùng cái roi của Ngài đánh chúng con nếu chúng con có đi sai, thì chúng con được thức tỉnh và chúng con quay đầu trở lại, để chúng con được cứu rỗi linh hồn và chúng con không dẫn những người nào đi sai đường của Chúa. Cảm tạ ơn Cha. Con xin dâng những lời cầu xin trong cánh tay toàn năng của Cha.

Cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.

TÓM TẮT BÀI GIẢNG (1000 từ)

1. Chức vụ phục vụ trong Hội Thánh thời các sứ đồ
Khi số môn đồ ngày càng thêm lên, đã xảy ra sự phàn nàn giữa người Hê-lê-nít và người Hê-bơ-rơ vì các góa bụa bị bỏ bê trong sự cấp phát hằng ngày. Mười hai sứ đồ nhận thấy không thể bỏ sự dạy đạo để lo bàn tiệc, nên kêu gọi chọn bảy người có danh tốt, đầy dẫy Thánh Linh và trí khôn để giao việc này. Tôi học được rằng: trong Hội Thánh, mọi công việc – dù là giảng dạy hay phục vụ – đều quan trọng, nhưng phải được phân công đúng chỗ. Người phục vụ cần đầy Thánh Linh mới có thể chăm sóc những người yếu đuối, nghèo khó và dễ bị tổn thương.

2. Sự thiếu sót trong các Hội Thánh ngày nay
Tôi nhìn quanh và thấy nhiều Hội Thánh ngày nay đã không đi theo gương đó. Người nghèo, mồ côi, góa bụa ít khi được quan tâm, vì họ không mang lại lợi ích vật chất. Thậm chí, người ăn mặc rách rưới vào nhà thờ còn bị coi thường. Tôi đau lòng vì đạo Chúa bị biến thành nơi chỉ lo cho hình thức và ăn uống, thay vì chăm lo cho linh hồn. Chúa dạy tôi rằng đạo thật phải đi ngược lại với cách nhìn đời này: không tìm lợi cho mình, nhưng ban ơn cho người khác, đặc biệt là những người nghèo khổ.

3. Gương sáng từ Ê-tiên
Trong bảy người được chọn, Ê-tiên nổi bật hơn hết vì ông đặt trọn lòng tin nơi Chúa Giê-xu, đầy đức tin và Thánh Linh, làm nhiều phép lạ lớn. Nhưng cũng vì điều đó mà ông bị ghen ghét, vu khống, và cuối cùng bị giết hại. Tôi học được rằng: khi bước đi trong Thánh Linh thật, tôi sẽ gặp chống đối. Nhưng sự bắt bớ không có nghĩa là thất bại, mà là dấu hiệu Chúa chọn tôi cho một công việc lớn hơn.

4. Kinh nghiệm cá nhân về sự vu khống
Tôi nhớ lại những ngày đầu bước vào chức vụ, đã có nhiều lời đồn thất thiệt về tôi. Họ bịa đặt, vu khống, làm tôi tổn thương. Nhưng rồi tôi hiểu: quỷ thấy trước chương trình Chúa dành cho tôi, nên tìm cách phá từ sớm. Nó đánh ngay từ trong “trứng nước”, từ lúc tôi còn rất trẻ. Nhưng Chúa đã gìn giữ, và những sự tấn công đó càng chứng minh rằng Ngài có kế hoạch lớn trên đời sống tôi.

5. Sự thật về đời sống theo Chúa
Theo Chúa không phải lúc nào cũng êm ả. Càng đi đúng, tôi càng bị quỷ tấn công: tài chính, sức khỏe, mối quan hệ… đều có thể bị thử thách. Nhưng đó chính là trường học để tôi học cách bám chặt lấy Chúa, ăn năn, và nhờ huyết Chúa Giê-xu mà đứng vững. Nếu tôi bỏ cuộc, tôi sẽ mất phước; nhưng nếu tôi trung tín, tôi sẽ thấy quyền năng và sự giải cứu của Chúa.

6. Nguy hiểm của việc chạy theo số đông
Nhiều Hội Thánh ngày nay chỉ lo mở rộng, thu hút thật nhiều người. Mục sư lấy số đông làm thước đo, rồi vô tình lấy sự vinh hiển của Chúa làm của riêng. Tôi nhận ra đây là cạm bẫy nguy hiểm. Chúa dạy tôi: không cần ham số đông, mà hãy trung tín chăm sóc nhóm nhỏ, giúp họ thật sự đầy dẫy Thánh Linh, rồi Ngài sẽ nhân lên theo ý Ngài. Nếu tôi tìm vinh hiển cho mình, tôi sẽ biến dạng, trở thành “chúa” trong mắt người khác. Nhưng tôi chỉ là zero; nếu không có Chúa, tôi không làm được gì.

7. Bài học về sự kiêu ngạo và danh tiếng
Danh tiếng có thể giết chết linh hồn. Khi được nhiều người khen ngợi, rất dễ rơi vào kiêu ngạo. Tôi nhắc nhở bản thân rằng tôi chẳng là gì cả. Tôi chỉ muốn mọi người thấy Chúa, chứ không phải thấy tôi. Tôi phải ẩn mình để Chúa được tôn cao. Bài học này rất khó, nhưng là con đường để giữ linh hồn tôi không bị hư mất.

8. Cảnh giác trước mưu kế của ma quỷ
Ma quỷ luôn tìm cách phá tôi. Nó dùng đủ cách: chọc giận, xúi giục người thân, khiến tôi mất bình tĩnh mà mở cửa cho nó vào. Một khi mở cửa, tôi sẽ bị trói buộc và hủy hoại. Vì thế tôi phải luôn cảnh giác, luôn ăn năn, và nhờ cậy Thánh Linh để đứng vững. Đời sống theo Chúa là một cuộc chiến thuộc linh không ngừng. Nếu tôi chủ quan, tôi sẽ ngã.

9. Điều kiện để nhận Thánh Linh
Tôi hiểu rõ rằng Thánh Linh không thể ngự trong một thân thể ô uế. Tôi phải dọn sạch lòng, ăn năn, nhờ huyết Chúa Giê-xu rửa sạch, thì mới nhận được sự đầy dẫy Thánh Linh. Tin một lần chưa đủ, tôi phải liên tục sống trong sự ăn năn và thánh sạch. Đây là sự khác biệt giữa đạo thật và tà giáo: một bên kêu gọi thánh khiết, một bên nói “tin một lần đủ cả”. Nếu tôi sống trong tội lỗi mà không ăn năn, tôi sẽ không bao giờ thấy thiên đàng.

10. Kết luận và lời cầu nguyện
Qua tất cả những bài học này, tôi cầu xin Chúa giữ tôi không kiêu ngạo, không ham số đông, không tìm vinh hiển cho mình. Tôi muốn sống như Ê-tiên: đầy đức tin, đầy Thánh Linh, sẵn sàng chịu bắt bớ vì danh Chúa Giê-xu. Tôi xin nhận mình chỉ là zero, còn Chúa Giê-xu Christ là tất cả. Tôi cầu nguyện xin Cha dùng roi sửa dạy tôi nếu tôi đi sai, để tôi quay đầu, được cứu rỗi, và không dẫn dắt người khác đi lạc đường. Amen.