TRUYỀN ĐẠO 1-2: MỌI SỰ ĐỀU HƯ KHÔNG; ĐIỀU GÌ CÒN LẠI ĐỜI ĐỜI?

https://www.mediafire.com/file/q2kiuoeehuj8jw0/Truye%25CC%2582%25CC%2580n_%25C4%2590a%25CC%25A3o_1-2-.m4a.m4a/file

TRUYỀN ĐẠO 1-2: MỌI SỰ ĐỀU HƯ KHÔNG; ĐIỀU GÌ CÒN LẠI ĐỜI ĐỜI?

Truyền đạo 1


Thế sự đều hư-không
1Lời của người truyền-đạo, con trai của Đa-vít, vua tại Giê-ru-sa-lem.
2Người truyền-đạo nói: Hư-không của sự hư-không, hư-không của sự hư-không, thảy đều hư-không.
3Các việc lao-khổ loài người làm ra dưới mặt trời, thì được ích lợi chi? 4Đời nầy qua, đời khác đến; nhưng đất cứ còn luôn luôn. 5Mặt trời mọc, mặt trời lặn, nó lật-đật trở về nơi nó mọc. 6Gió thổi về hướng nam, kế xây qua hướng bắc; nó xây đi vần lại không ngừng, rồi trở về vòng cũ nó. 7Mọi sông đều đổ vào biển, song không hề làm đầy biển; nơi mà sông thường chảy vào, nó lại chảy về đó nữa. 8Muôn vật thảy đều lao-khổ, loài người không thế nói ra được; mắt không hề chán ngó, tai chẳng hề nhàm nghe.
9Điều chi đã có, ấy là điều sẽ có; điều gì đã làm, ấy là điều sẽ làm nữa; chẳng có điều gì mới ở dưới mặt trời. 10Nếu có một vật chi mà người ta nói rằng: Hãy xem, cái nầy mới, vật ấy thật đã có rồi trong các thời đời trước ta. 11Người ta chẳng nhớ các đời trước, và các đời sau những người đến sau cũng sẽ chẳng nhớ đến nữa.
Sự hư không của khôn-ngoan
12Ta là người truyền-đạo, đã làm vua Y-sơ-ra-ên tại Giê-ru-sa-lem. 13Ta chuyên lòng lấy sự khôn-ngoan mà tra-khảo mọi việc làm ra dưới trời; ấy là một việc lao-khổ mà Đức Chúa Trời đã giao cho loài người để lo làm.
14Ta đã xem thấy mọi việc làm ra dưới mặt trời; kìa, thảy đều hư không, theo luồng gió thổi.
15Vật chi đã cong-vẹo không thể ngay lại được, và vật gì thiếu không thể đếm được.
16Ta nói trong lòng rằng: Nầy, ta đã được sự khôn-ngoan lớn hơn hết thảy những người ở trước ta tại Giê-ru-sa-lem; thật lòng ta đã thấy nhiều sự khôn-ngoan và tri-thức. 17Ta cũng chuyên lòng học biết sự khôn-ngoan, và biết sự ngu-dại điên-cuồng; ta nhìn biết điều đó cũng là theo luồng gió thổi. 18Vì nếu sự khôn-ngoan nhiều, sự phiền-não cũng nhiều; ai thêm sự tri-thức ắt thêm sự đau-đớn.

Truyền-đạo 2
Sự vui-sướng, giàu-sang, và công-việc cũng đều hư không

1Ta lại nói trong lòng rằng: Hè! Hãy thử điều vui-sướng và nếm sự khoái-lạc: Kìa, điều đó cũng là sự hư-không. 2Ta nói: Cười là điên; vui-sướng mà làm chi?
3Ta nghĩ trong lòng rằng phải uống rượu để cho thân mình vui-sướng, mà sự khôn-ngoan vẫn còn dẫn-dắt lòng ta, lại nghĩ phải cầm lấy sự điên-dại cho đến khi xem thử điều gì là tốt hơn cho con loài người làm ở dưới trời trọn đời mình sống.
4Ta làm những công-việc cả-thể; ta cất nhà cho mình, trồng vườn nho cho mình, 5Lập cho mình vườn cây-trái và vườn hoa, và trồng cây-trái đủ thứ ở đó; 6ta đào hồ chứa nước đặng tưới rừng, là nơi cây-cối lớn lên. 7Ta mua những tôi trai tớ gái, lại có nhiều đầy-tớ sanh ra trong nhà ta. Ta có bầy bò và chiên nhiều hơn hết thảy những người ở trước ta tại Giê-ru-sa-lem. 8Ta cũng thâu chứa bạc vàng, và những vật báu của các vua, các tỉnh. Ta lo sắm cho mình những con hát trai và gái, cùng sự khoái-lạc của con trai loài người, tức là nhiều vợ và hầu. 9Như vậy ta trở nên cao-trọng hơn hết thảy những người ở trước ta tại Giê-ru-sa-lem; dầu vậy, sự khôn-ngoan vẫn còn ở cùng ta. 10Ta chẳng từ điều gì mắt mình ước-ao, cũng chẳng cấm điều gì lòng mình ưa-thích; vì lòng ta vui-vẻ vì mọi công-lao của ta; và đó là phần ta đã được trong mọi công-lao ta.
11Đoạn ta xem-xét các công-việc tay mình đã làm, và sự lao-khổ mình đã chịu để làm nó; kìa, mọi điều đó là sự hư-không và theo luồng gió thổi, chẳng có ích-lợi gì hết dưới mặt trời.
12Ta bèn xây lại đặng xem-xét sự khôn-ngoan, sự ngu-dại, và sự điên-cuồng; vì người nào đến sau vua sẽ có thể làm gì? Bất quá làm điều người khác đã làm từ lâu rồi. 13Vả, ta thấy sự khôn-ngoan hơn sự ngu-dại, cũng như ánh-sáng hơn tối-tăm. 14Người khôn-ngoan có con mắt trong đầu mình, còn kẻ ngu-muội bước đi trong tối-tăm; dầu vậy, ta nhìn thấy hai đàng cùng gặp một số-phận về sau. 15Nên ta có nói trong lòng rằng: Sự xảy đến cho kẻ dại, sẽ xảy đến cho ta cũng vậy; vậy, ta có nhiều khôn-ngoan như thế mà làm chi? Ta lại nói trong lòng rằng: Điều đó là một sự hư-không nữa. 16Vì người ta chẳng nhớ người khôn-ngoan đến đời đời, cũng như chẳng nhớ kẻ ngu-muội; vì trong ngày sau cả thảy đều bị quên mất từ lâu. Phải, người khôn-ngoan chết cũng như kẻ điên-cuồng?
17Vậy, ta ghét đời sống, vì mọi việc làm ra dưới mặt trời là cực nhọc cho ta, thảy đều hư-không, theo luồng gió thổi. 18Ta cũng ghét mọi công-lao ta đã làm ở dưới mặt trời, vì phải để lại cho người sau mình. 19Vả, ai biết rằng người ấy sẽ khôn-ngoan hay là ngu-dại? Dầu thế nào, hắn sẽ cai-quản mọi việc ta đã lấy sự lao-khổ và khôn-ngoan mà làm ở dưới mặt trời. Điều đó cũng là hư-không.
20Bởi cớ ấy ta trở lòng thất-vọng về mọi công-việc ta đã lao-khổ mà làm ở dưới mặt trời. 21Vì có người làm công-việc mình cách khôn-ngoan, thông-sáng, và tài-giỏi, rồi phải để lại làm cơ-nghiệp cho kẻ chẳng hề lao-khổ làm đến. Điều đó cũng là một sự hư-không và một sự tai-nạn lớn. 22Vậy, ích chi cho người lao-khổ, cực lòng mà làm việc ở dưới mặt trời? 23Vì các ngày người chỉ là đau-đớn, công-lao người thành ra buồn-rầu; đến nỗi ban đêm lòng người cũng chẳng được an-nghỉ. Điều đó cũng là sự hư-không.
24Chẳng gì tốt cho người hơn là ăn, uống, khiến linh-hồn mình hưởng phước của lao-khổ mình. Ta xem thấy điều đó cũng bởi tay Đức Chúa Trời mà đến. 25Vì ai là người được ăn và hưởng sự vui-sướng hơn ta? 26Bởi Đức Chúa Trời ban sự khôn-ngoan, thông-sáng, và vui-vẻ cho kẻ nào đẹp lòng Ngài; nhưng Ngài khiến cho kẻ có tội phải lao-khổ mà thâu-góp chất-chứa, để rồi ban cho người đẹp lòng Đức Chúa Trời. Điều đó cũng là sự hư-không, theo luồng gió thổi.

Amen. Amen.

Chúng ta đọc cái đoạn Kinh Thánh này, chúng ta thấy — nhìn lại — rất là đúng. Ông vua Sa-lô-môn viết cái bài này. Ông là một người giàu có từ trứng nước. Cha ông là vua, mà ông sanh ra trong sự giàu có. Rồi cuối cuộc đời, ông mới học ra sự khôn ngoan. Ông viết cái sách Truyền Đạo cho chúng ta. Cái gì chúng ta làm trên đất này chỉ là hư không và hư không. Không có cái gì chúng ta làm mà còn lại đời đời hết, các bạn ơi.

Bàn tay đẻ ra là bàn tay trắng. Khi tuổi chết đi cũng hai bàn tay trắng. Bao nhiêu người không biết, tưởng mình sống đời, cứ gom góp, thâu trữ, làm đủ trò đủ trống, rồi chết đi không có đem theo một cái gì được hết.

Ngày hôm nay, chúng ta nhìn thấy bao nhiêu người xung quanh chúng ta, họ chạy theo đồng tiền. Họ đau khổ mà nếu bị mất tiền làm đứt hết ruột gan của họ. Nhất là cái thời điểm này, bao nhiêu người có của cải, giàu sang — trắng tay các bạn ơi! Đổi chế độ, đổi chính phủ. Họ tham nhũng, họ lấy hàng tỷ tỷ tỷ tỷ tiền đô la Mỹ, rồi bây giờ họ bị đưa ra ánh sáng, biến thành tù tội.

Ngày hôm qua tôi coi những người nào mà chống ông Trump và chống Elon Musk là những kẻ đã cướp, đã gian xảo. Vì họ gian xảo quá, nên họ chống. Càng chống, càng chửi là họ sẽ bị nhìn kỷ và bị bắt tội gian lận bị tù tội. Nó phản ứng như vậy. Nhưng mà phía đằng sau đó, người ta nhìn thấy một cái — cũng như là cái cục nước đá mà nó chìm ở dưới. Người ta nhìn thấy một cái chút xíu nổi ở trên. Cái cục nước đá nó đang chạy, nó đang nổi ở dưới nước. Thì người ta moi ra là một đống nước đá. Cục cụm nước đá đó rất là to. Nó nằm ở dưới phía nước. Ở trên chỉ thấy một chút xíu thôi, nhưng mà phía dưới nó rất là to.

Có một cái bà Mỹ Đen mà danh tiếng lắm các bạn ơi.

Các bạn coi tin tức thì các bạn cũng biết rồi. Cái bà Mỹ Đen danh tiếng mà ở trên tivi Mỹ — bà chống ông Trump, bà chống ông Elon Musk, chống Elon Musk. Bà ngạo nghễ đủ thứ hết.

Elon Musk có tất cả. Tại sao? Ông không biết được là tại vì ông có cái Starlink. Ông nhìn thấu hết từng người một, tất cả những cái gì tiền bạc này kia là ông nhìn thấu hết. Không có trốn khỏi dưới mặt trời. Ông đem ra ánh sáng hết các bạn. Cái Starlink là ổng ở trên trời, ổng dòm xuống. Còn mấy người này thì dưới đất dòng qua dòng lại không thấy gì hết.

Tại sao mà ổng biết cái nơi nào, ăn gian, là ổng thộp? Tại vì ổng có cái hệ thống QFS, nó nhìn thấu hết tất cả tiền bạc chạy đâu. Từ tiền nó chạy từ đây qua bên kia, từ nơi nào nó chạy qua chạy lại, ổng biết hết. Vì cớ đó, bà vừa chửi ông, nói xấu ông trên mạng, là ông biết cái bà này tham nhũng lấy tiền không biết bao nhiêu.

Ông đưa bà ra tòa liền. Bà còn bị bắt tù 2 năm. Bị bỏ tù 2 năm. Ông tìm tội của bà thôi, bây giờ là bị ở trong tù, bận áo tù 2 năm. Đó là sự hư không đó các bạn. Làm bao nhiêu, danh tiếng bao nhiêu, rồi cuối cuộc đời bị bắt tù. Bà giàu và danh tiếng lắm các bạn ơi.

Nhưng mà nếu mà gian, là ăn hối lộ, ăn cắp tiền của chính phủ, cái tiền Biden nó chia ra những người của nó, là bây giờ là bị bắt hết. Bắt bỏ tù. Không có đáng. Cuối cuộc đời là phải trả giá những cái gì mình làm hồi lúc còn trẻ. Cuộc đời nó là hư không như thế đó.

Chạy trò kham, kham tiền cho dữ. Hốt, hốt, hốt, hốt. Rồi Chúa khiến thấy ông Elon Musk cắt giảm này kia, sợ quá. Sợ rồi. Tại vì mình đứng ăn tiền của chế độ Biden này. Đó, thành ra mới chửi. Người nào mới chửi là người đó có tịch nhúc nhích. Nè, ổng dòm vô là ổng thấy hết tất cả những cái gì tiền bạc nó chạy.

Ngày hôm nay, những cái người có tiền, giàu có, họ chạy dữ lắm các bạn ơi. Nhất là những cái người Việt Nam qua xứ Mỹ này. Họ gian lận tiền thuế. Họ là chủ tiệm nail. Họ gian lận tiền thuế. Họ không có đóng thuế đàng hoàng.

Ngày nay cũng mất hết. Mua stock, bây giờ nhìn thấy nóng ruột và bệnh tâm thần. Đừng ai đụng tới, đừng ai hỏi tới tôi nha. Cái này bây giờ là một cái đề rất là tế nhị. Xin các bạn đừng hỏi tới cái stock của tôi nha.

Họ lên Facebook họ nói như vậy. Hư không các bạn ơi. Gom góp tiền bạc rồi giấu, đút. Rồi bây giờ mất hết là như vậy. Tại vì họ biết sẵn rồi. Bao nhiêu người gian lận, giấu đút tiền. Chỉ có những cái tiền mà hợp pháp, hợp thức hóa, còn trong bank của mình đó, nó mới chuyển qua tiền mới. Còn những cái tiền mà giấu đút rồi — nó sẽ mất hết. Không còn nữa.

Tất cả chỉ là hư không. Theo luồng gió thổi mà bay đi. Nó đến, các bạn thấy cái gì còn lại đời đời đây?

Tất cả những gì chúng ta làm cho Chúa Giê-xu còn lại đời đời. Vì cớ đó, hôm nay đứng trước cái sự thật, chúng ta — những người đi trước chúng ta, họ đã nói cho chúng ta biết con đường của họ là như vậy.

Mình có gom tiền bao nhiêu, cực khổ làm, không ăn, không uống, gom tiền để dành đó, rồi cho — để lại cho những đứa con nó phung phí. Mình không hưởng được mà những người con của mình không có hưởng được. Tiền không phải nó làm ra. Tiền không đổ mồ hôi, xót con mắt thì nó không có tiếc, các bạn ơi. Nó phung phí.

Tôi có một đứa con. Lúc nó 18 tuổi là nó biết đi làm việc. Rồi tôi kêu nó đi, “Con đi làm đi.” Nó đi làm, nó kiếm tiền. Nó gom góp, nó mua điện thoại, nó mua giày, nó mua áo quần.

Tôi tập cho nó từ lúc còn nhỏ để cho nó biết giá trị của đồng tiền. Nó nói: “Ngày xưa, tiền của mẹ, con xài không có nóng ruột. Bây giờ, tiền của con, con xài, con nóng ruột.” Nó nói lạ quá. Nó nói vậy, tôi cũng cảm ơn Chúa quá. Là: trong tiền của mình, đổ mồ hôi, xót con mắt, mình xài mình mới thấy nóng ruột. Tiền của người ta cho, mình xài không biết tiếc, không thương tiếc.

Những đứa con mà cha mẹ nó giàu, nó phung phí, nó xài. Các bạn thấy mà các bạn sợ. Con nhà giàu nó chỉ biết mua rồi nó dục, rồi nó mua rồi nó dục. Không có biết cái đồng tiền, cái giá trị của đồng tiền. Không có biết cho người nào tiền hết.

Những đứa con mà mình cưng nó chừng nào, nó lại ích kỷ chừng nấy. Nó không biết chi. Nó chừng nào, nó lại ích kỷ chừng đấy. Nó không biết chia sẻ cho những người khác. Từ nhỏ tới lớn, nó không có biết cái giá trị của đồng tiền. Có tiền bao nhiêu là gom hết cho mình. Không biết chia sẻ cho người khác.

Xin Chúa cho chúng ta biết cái giá trị của đồng tiền, những gì chúng ta làm cho người khác.

Chúa ghi sổ các bạn. Chúng ta làm cho chúng ta không có ai ghi sổ hết. Tất cả những gì chúng ta làm cho chúng ta đều là hư không. Nhưng những gì chúng ta làm cho người khác — những người khác, những người ích kỷ — họ không dám làm cho người khác một cái gì hết. Nhưng những gì chúng ta làm cho người khác còn lại đời đời. Đó là một cái chuyện không có phải là hư không, mà còn lại đời đời.

Chúng ta giúp người nghèo khổ. Chúng ta làm một cái gì cho những đứa con mồ côi, những người góa bụa. Tất cả những gì chúng ta làm mà người khác không dám làm, cái đó là còn tồn tại đời đời đó các bạn. Chúa ghi sổ hết. Ngày kia, phần thưởng của chúng ta có trên Nước Thiên Đàng. Chúng ta làm một, Chúa thưởng chúng ta gấp trăm lần.

Không phải là chúng ta làm vì phần thưởng, nhưng chúng ta làm vì chúng ta hiểu được, thông cảm được những cái người thiếu thốn — họ như thế nào. Cảm ơn Chúa, vì Chúa cho chúng ta đầy đủ, chúng ta không thiếu thốn. Chúng ta thấy những người xung quanh đang thiếu thốn thì chúng ta có cái tấm lòng thương xót như Chúa Giê-xu.

Thương xót những người đau khổ, những người mồ côi, những người góa bụa. Những người giàu có thì chạy theo phá Chúa Giê-xu, nhưng những người nghèo khổ lại chạy theo Chúa Giê-xu. Xin Chúa cho chúng ta có một cái tấm lòng giống như Chúa Giê-xu.

Làm ra những cái gì — nó không có hư không. Chúng ta là những người khôn ngoan. Chúng ta nhìn thấu được tất cả những công việc của chúng ta làm. Chúng ta làm có ích lợi cho xã hội, cho đoàn thể, cho đồng bào, cho gia đình, cho tất cả những người xung quanh chúng ta. Đó là những cái chuyện còn lại đời đời.

Còn chúng ta không làm cho người khác là hư không. Tất cả đều là hư không. Ai cũng phải chết. Người giàu cũng chết. Người nghèo cũng chết. Tất cả mọi người đều chết, không có sống đời được.

Nhưng chúng ta phải làm được cái gì còn để cho người khác, còn để lại cho hậu thế. Danh tiếng của chúng ta là: chúng ta sống một đời sống biết hy sinh cho người khác. Có người làm công việc cách khôn ngoan, thông sáng và tài giỏi, rồi phải để lại cơ nghiệp cho kẻ chẳng hề lao khổ. Điều đó là một sự hư không và một tai nạn lớn.

Các bạn thấy tại sao là một cái tai nạn? Mình là cái người gây tai nạn cho con của mình. Để cho nó tiền của nhiều, rồi nó phung phí. Rồi mà nó là những cái người khù khờ, không còn suy nghĩ nữa. Tất cả những người nào con nhà giàu, được cưng chiều, rồi nó là biến dạng. Nó thành những cái đứa trẻ ích kỷ, ngổ nghịch, lớn lên nó không có giúp ích được cho đời, cho ai hết.

Là một cái nạn nhân của cha mẹ nó. Tai nạn cho xã hội. Nó không giúp ích được cho cha mẹ, cho xã hội, mà còn là gánh nặng cho xã hội, cho những người xung quanh.

Tôi nhìn thấy ở xứ Mỹ này, người nào cũng có một đứa con. Rồi nó lớn lên, cưng chiều nó quá, nó thành một cái người khù khờ. Đó là một cái gánh nặng cho chính phủ. Lớn lên, không phải là người, cũng không phải là con thú. Nó là một cái người khù khờ, khù khờ. Rồi cha mẹ nó chết đi, nó không làm gì được. Là một gánh nặng cho chính phủ, sống nhờ tiền xã hội. Bệnh tâm thần các bạn ơi.

Xin Chúa cho chúng ta biết: có con phải dạy nó. Cho nó, không có cho tiền nó. Cho nó một công việc để nó làm, để nó kiếm tiền nó xài. Nó xài tiền của nó từ lúc còn nhỏ để rồi nó biết cái cách xài tiền. Để nó không phải là một cái gánh nặng cho xã hội, cho gia đình.

Đức Chúa Trời ban sự khôn ngoan, thông sáng và vui vẻ cho kẻ nào đẹp lòng Ngài. Nhưng Ngài cho kẻ có tội phải lao khổ mà thâu góp, chắc chứa, để rồi ban cho người đẹp lòng Đức Chúa Trời. Đó là sự hư không theo luồng gió thổi.

Ngày hôm nay, chúng ta là những người con cái của Chúa. Chúa sẽ cho chúng ta — những người mà họ làm, họ để lại tiền của rất là nhiều — mà chúng ta sẽ là những người đang thụ hưởng, sắp thụ hưởng những số tiền đó, các bạn. Họ để lại cái tiền đó là bằng vàng, rồi Chúa sẽ để cho những kẻ nào đẹp lòng Ngài.

Chúng ta không lao khổ, nhưng chúng ta được hưởng. Các bạn thấy dân Y-sơ-ra-ên ngày xưa, họ là những người Chúa khiến họ đi vào đồng vắng, để Chúa huấn luyện. Rồi Chúa mới cho hưởng xứ đượm sữa và mật, xứ Ca-na-an.

Bao nhiêu người, họ làm lụng rồi, họ để lại nhà cửa đó, dân Y-sơ-ra-ên đi vô mà chỉ hưởng mà thôi. Cả những sự giàu có của xứ Ca-na-an, dân của Chúa đều vô mà hưởng không cần làm một cái gì động ngón tay.

Đúng thời điểm ngày hôm nay, Chúa sẽ cho chúng ta được hưởng những cái phúc lợi, những cái tiền bạc, những cái hủ vàng, những cái tài chánh mà những cái người gian ác họ đã làm, họ đã gom góp, và họ để lại những cái tài sản cho chúng ta hưởng rất là tuyệt vời trong những ngày sắp đến, nếu chúng ta để Chúa là số 1. Nếu Chúng ta không có ích kỷ, xấu xa; chúng ta không có gom tiền cho chúng ta; chúng ta cũng không có cực nhọc để mà đi gom góp tài sản nữa.

Đời sống của chúng ta ích kỷ là chúng ta sẽ mất hết. Chúa lại cho những người nào sống đẹp lòng Chúa. Ngày hôm nay, chúng ta chưa biết cách sống thì chúng ta phải kiêng ăn, cầu nguyện. Xin Chúa thương xót cho chúng ta biết sống. Bỏ hết những tấm lòng ích kỷ. Sống cho xã hội, sống cho tha nhân, sống cho những người xung quanh chúng ta.

Ngày nào chúng ta còn sống thì chúng ta có thể góp phần vào giúp đỡ những người thiếu thốn. Chúa nhìn thấu tấm lòng của chúng ta. Chúng ta không phải là những người giả hình. Có một số người, họ làm tay mặt, tay trái, họ khoe lên, om xòm lên. Đó không phải là một cái sự bố thí.

Chúa nói: Các ngươi bố thí tay mặt làm, tay trái không biết. Không đánh trống, thổi kèn. Làm những cái công việc trong cái nơi kín đáo, Ta mới ghi sổ. Các bạn làm được cái gì mà các bạn tung lên, các bạn khoe khoang, các bạn quay video đưa lên là các bạn mất hết tất cả những cái phần thưởng của các bạn. Đó là một cái sự hư không và hư không.

Xin Chúa thương xót cho chúng ta không muốn khoe khoang, chỉ khoe với Chúa mà thôi. Làm điều gì ích lợi cho cộng đồng, cho Chúa, thì chúng ta chỉ cho Chúa biết mà thôi. Đừng có ham danh tiếng của mình, đừng có ham khoe khoang như những người khác. Mình thấy người ta làm, mình bắt chước là mình tiêu rồi, các bạn ơi.

Không có một cái gì mà chúng ta làm vì danh tiếng mà còn tồn tại đời đời — đó chỉ là hư không và hư không. Càng kín đáo chừng nào, càng được phần thưởng to chừng nấy. Lạ lùng không?

Chúng ta không cần phần thưởng của loài người. Chúng ta cần những cái gì Chúa thưởng chúng ta. Chúa ghi sổ. Chúa sẽ ban cho chúng ta trên trần gian này, trên đời này, chứ không cần trên thiên đàng nữa.

Chúa đã nói: Những cái gì con làm cho Ta, Ta sẽ thưởng công lại cho con. Ngay trên trần gian này, con sẽ sống được cuối cuộc đời con là nước thiên đàng trên trần gian này, chứ không phải đợi thiên đàng đời sau. Còn chúng con làm những cái gì không đẹp lòng Ta, con sẽ hưởng… hưởng địa ngục trên trần gian này trước, rồi con mới hưởng được địa ngục đời sau.

Ngày xưa trả báo một chày, ngày nay quả báo một giây nhãn tiền. Cuối cuộc đời chúng ta, chúng ta thấy rõ và biết rõ chúng ta đã làm gì sai trong cái tuổi trẻ chúng ta. Chúng ta bị trả giá ngay trên đời này.

Chúng ta làm việc tốt, chúng ta cũng được thưởng ngay trên đời này. Đó là công việc của Đức Chúa Trời làm, và đó là phần thưởng của chúng ta ngay trên đất này. Không có đợi lâu các bạn ơi!

Xin Chúa cho chúng ta học cái bài học này để chúng ta được nhớ đời. Chúa ban sự khôn ngoan, thông sáng và vui vẻ cho kẻ nào đẹp lòng Ngài, như Ngài khiến cho kẻ có tội phải lao khổ mà thâu góp, chất chứa. Rồi ban cho người đẹp lòng Đức Chúa Trời.

Nếu mà chúng ta làm rồi chúng ta khoe cho những người khác thì chúng ta không nên làm. Nhưng chúng ta có thể làm cho công việc Đức Chúa Trời, để rồi Ngài sẽ ban cho. Ngài sẽ ban thêm cho chúng ta nữa. Đã những kẻ có rồi, Ngài còn cho thêm. Còn Chúa lại cất đi phần của những người đã không có rồi, mà còn mất hết nữa.

Đức Chúa Trời làm công việc như vậy đó các bạn — công bằng.

Một số người chửi Chúa, nói: “Chúa không có công bằng, Chúa không có công bằng. Tôi làm suốt cả cuộc đời rồi, mất tiêu hết trơn rồi. Chúa không có công bằng.”

Nhìn lại coi, đồng tiền đó có phải là đồng tiền gian lận? Cướp bóc, giật dọc? Ăn trên đầu cổ của người khác? Ăn mà không có lòng thương tiếc? Lương tâm không có cáo trách?

“Suốt cả cuộc đời tôi làm, bây giờ tôi trắng tay. Chúa không có công bằng.” Càng nói chừng nào, càng bị hoạn nạn nhiều chừng đấy.

Nhìn lại. Khi đụng đến chuyện nhìn lại cuộc đời của tôi: “Ôi, quay lại cuộn phim cuộc đời cũ của tôi. Ôi, toàn là chuyện gian ác, gian ác, gian ác!”

Xin Chúa thương xót tôi, Chúa ơi! Con có làm nhiều chuyện gian ác. Xin Chúa thương xót con, Chúa ơi! Ăn năn, thống hối trước mặt Ngài, để mà Ngài hoàn lại cho chúng ta những gì chúng ta đã mất.

Chúng ta đừng phàn nàn. Nhưng mà phàn nàn, oán trách mà không nhìn lại cuộc đời cũng là vô ích, không ăn năn. Nhìn lại. Ăn năn, thống hối trước mặt Đức Chúa Trời. Tội đó con có làm. Xin huyết Chúa Giê-xu tha thứ tội cho con.

Và từ nay, hôm nay, con quay đầu 180 độ. Con không làm cái công việc đó nữa. Đuổi cái linh tham nhũng ra đi. Đuổi cái linh nói dối ra đi. Đuổi cái linh lấy tiền, moi tiền người khác. Vì những cái lời ngọt dịu của tôi, tôi moi tiền người ta rất là dễ dàng. Vì cái lòng gian ác của tôi, người ta đã nghèo, mình còn moi tiền người ta cho người ta nghèo thêm.

Tôi không có làm đúng lời chỉ dạy của Chúa. Lúc còn trẻ, tôi ngu dại quá. Nhưng ngày hôm nay tôi già, tôi nhìn lại, tôi thấy được cuộc đời trẻ của tôi là không đẹp lòng Chúa.

Xin Chúa thương xót, tha thứ tội cho tôi, để Ngài có thể ban lại cho chúng ta những cái gì chúng ta đã mất. Cũng giống như ông Giốp, nhìn lại, cuối cuộc đời ông được Chúa đền bù, tại vì ông biết ăn năn, thống hối trước mặt Đức Chúa Trời.

Ông chính là một người kiêu ngạo lắm các bạn ơi, ổng nhìn lại,ông đã thấy, ông ăn năn thống hối trước mặt Chúa , được Chúa nên Chúa bù đắp lại cho ông cái tuổi về già.

Tôi xin kết thúc tại đây, trong danh Đức Chúa Giê-xu. Xin Ngài thương xót, tha thứ tội cho chúng con, vì cái lúc tuổi trẻ chúng con có tham lam, ích kỷ và chúng con không biết giúp đở những cái người xung quanh chúng con. Họ đã đau lòng vì những cái hành động của chúng con.

Xin Cha cho mỗi người chúng con biết quay lại cuộn phim lúc tuổi trẻ chúng con đã làm gì sai và ăn năn, để rồi chúng con sẽ được hưởng những phước hạnh mà Ngài sẽ đổ lại cho chúng con trong những ngày sắp đến.

Cảm tạ ơn Cha! Xin Cha chỉ dẫn, và Thánh Linh của Chúa cáo trách chúng con, cho chúng con không bị ma quỷ nó trói, mà bịt mắt chúng con, bịt tai chúng con, để chúng con không ăn năn tội lỗi của mình làm.

Xin Cha giữ linh hồn của chúng con. Chúng con không muốn mất linh hồn. Chúng con muốn ăn năn, để rồi chúng con được gặp Cha trên nước thiên đàng.

Đó là lòng ước muốn của chúng con. Chúng con cảm tạ Cha. Chúng con cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. A-men.