(BÀI KHÁ DÀI, AI KHÔNG CÓ THÌ GIỜ ĐỌC THÌ XEM PHẦN TÓM TẮT CUỐI TRANG)
https://www.mediafire.com/file/7iff3wcy4qsnvq5/Ma_thi-%25C6%25A1_5_1-16.m4a/file

Ma-thi-ơ 5:1-16
Bài giảng tại trên núi. – Các phước-lành
(Lu-ca 6:20-23)
1Đức Chúa Jêsus xem thấy đoàn dân đông, bèn lên núi kia; khi Ngài đã ngồi, thì các môn-đồ đến gần.
2Ngài bèn mở miệng mà truyền-dạy rằng:
3Phước cho những kẻ có lòng khó-khăn, vì nước thiên-đàng là của những kẻ ấy!
4Phước cho những kẻ than-khóc, vì sẽ được yên-ủi!
5Phước cho những kẻ nhu-mì, vì sẽ hưởng được đất!
6Phước cho những kẻ đói khát sự công-bình, vì sẽ được no-đủ!
7Phước cho những kẻ hay thương-xót, vì sẽ được thương-xót!
8Phước cho những kẻ có lòng trong-sạch, vì sẽ thấy Đức Chúa Trời!
9Phước cho những kẻ làm cho người hòa-thuận, vì sẽ được gọi là con Đức Chúa Trời!
10Phước cho những kẻ chịu bắt-bớ vì sự công-bình, vì nước thiên-đàng là của những kẻ ấy!
11Khi nào vì cớ ta mà người ta mắng-nhiếc, bắt-bớ, và lấy mọi điều dữ nói vu cho các ngươi, thì các ngươi sẽ được phước. 12Hãy vui-vẻ, và nức lòng mừng-rỡ, vì phần thưởng các ngươi ở trên trời sẽ lớn lắm; bởi vì người ta cũng từng bắt-bớ các đấng tiên-tri trước các ngươi như vậy.
Tỉ các môn-đồ như muối và sự sáng
(Mác 9:50; Lu-ca 14:34,35)
13Các ngươi là muối của đất; song nếu mất mặn đi, thì sẽ lấy giống chi mà làm cho mặn lại? Muối ấy không dùng chi được nữa, chỉ phải quăng ra ngoài và bị người ta đạp dưới chân. 14Các ngươi là sự sáng của thế-gian; một cái thành ở trên núi thì không khi nào bị khuất được: 15Cũng không ai thắp đèn mà để dưới cái thùng, song người ta để trên chân-đèn, thì nó soi sáng mọi người ở trong nhà. 16Sự sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi-khen Cha các ngươi ở trên trời.
Amen! Tuyệt vời quá!
Bữa nay, Chúa cho chúng ta học những cái phước lành của Chúa sắp đổ lên cho chúng ta. Nếu chúng ta làm theo lời của Ngài, thì đời sống của chúng ta sẽ được phước. Còn nếu mà chúng ta không vâng lời Chúa mà đi theo ý riêng của mình, thì chúng ta gặp đủ thứ hoạn nạn. Chúng ta biết rằng chúng ta đi đường sai, quay đầu 180 độ, đi ngược lại về hướng bên kia. Đừng có cứng lòng, tưởng đâu là Chúa thử thách mình. Đi tới nữa, đi tới nữa, càng ngày càng hoạn nạn, càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều, không ngừng nghỉ. Đó là tôi nhìn thấy rồi, đời sống của tôi cũng vẫn như vậy. Khi con người cứng lòng, cứ đi riết, đi riết, chừng nào ăn cám heo mới chịu trở về thôi. Chứ mà mình đi sai con đường rồi, mình đã gặp hoạn nạn rồi. Ai nói mình, mình còn giận, mình còn la, nóng tánh, la lại. Chúa thử thách tôi mà, tôi là con người đâu có tội lỗi gì đâu. Bạn làm gì sai? Bạn quay đầu trở lại đi. Con đường của Chúa là con đường phước hạnh. Phước hạnh ở đâu? Ông Giớp cũng vậy mà. Tôi cũng vậy mà. Chúa đang thử thách tôi đó. Họ cứ cãi, cãi bướng, cãi bướng, đi, đi, đi, đi. Càng ngày càng tệ, càng ngày càng tệ, các bạn. Tôi cũng có một người bạn, thấy thương họ, chống đối công việc của Chúa trên đời sống của tôi.
Mặc khải tầm bậy tầm bạ, chuyện chiêm bao mà đem viết ra trên facebook. Người ta cười, người ta nói chị đi theo tà giáo. Tôi trả lời: “Tà giáo gì mà có 800 bài. Bạn không có đọc, bạn chỉ dòm liếc cái tựa rồi bạn kích bác. Coi chừng đá vào Thánh Linh của Chúa á.” Người bạn bị đời sống hàng ngày càng ngày càng tệ. Cãi đi, càng ngày càng tệ, càng ngày mất hết tiền bạc, đụng vô cái gì là tan tành cái đó. Các bạn có nghĩ rằng chỉ một chút xíu thế thôi mà bạn này bị họ lôi ra kiếm tiền từ 3-4 năm về trước, nó phạt, nó kéo ra, nó phạt mấy ngàn đô. Từ tiền thuế của ông chồng, chết rồi mà nó moi tiền thuế của ông chồng, bắt người vợ phải đóng tiền nợ thuế của ông chồng. Hết tiền rồi, ăn cám heo mà cũng chưa quay đầu trở lại. Rồi tới bây giờ là không còn nhà cửa ở luôn mà cũng vẫn còn cứng lòng. Rất là nguy hiểm các bạn. Chúa thương, Chúa cho roi cho vọt.
Tại vì bao nhiêu người ở xứ Mỹ này thích làm nghề nail. Tại vì cái nghề đó là cái nghề của quỷ Satan, nó làm cho người ta mê. Cái nghề đó là nó ở địa ngục, nó đem lên trên thế giới này. Nó đặt ra bao nhiêu cái đẹp ở trên cái móng tay cho người ta mê. Vì cớ đó mà mấy người tin Chúa ở xứ Mỹ và ở cả thế giới đều dính vào cái nghề làm nail. Nghề đem tiền rất là nhiều, nhưng mà cuối cuộc đời, nếu mình không có quay lại, mình không có bỏ cái đường đó mà mình đi, có thể không được cứu rỗi. Tại vì cái nghề của quỷ Satan nó đưa ra các bạn.
Có nhiều nghề nhưng mà họ không biết là cái nghề đó là mình làm công cụ giúp cho công việc của quỷ Satan. Còn vẽ cái nail, vẽ tên, đó là những cái gì của quỷ Satan nữa các bạn. Vẽ những cái bông, nhìn vô thấy mà sợ. Làm nail mà tới ngày Halloween, nó làm cái móng tay màu đen, nó biểu mình làm móng tay màu đen, rồi vẽ cái đầu lâu ở trên đó mà họ cũng làm. Nó ghê gớm không các bạn? Tôi nhìn tôi thấy rất là nguy hiểm. Nó biểu mình làm cái gì, mình phải làm cái đó. Những cái người làm nail, thành ra Chúa mới biểu, Chúa mới cho mình biết những cái phước mà Chúa đã đưa ra cho chúng ta. Phước cho những kẻ có lòng khó khăn, vì nước Thiên Đàng là của những kẻ ấy. Có lòng khó khăn có nghĩa là mình biết con người của mình yếu đuối, tâm linh yếu. Mình mới chạy xin Chúa thương xót, tăng thêm cho mình cái đời sống tâm linh của mình. Chứ mình tưởng mình ngon lành lắm, kiêu ngạo là mình đi con đường chết. Con quỷ nó làm cho con người của mình kiêu ngạo, cho mình là thánh lắm à. Tưởng đó là không ai bằng tôi đó à. Ai tưởng mình là đứng, hãy giữ kẻo ngã. Bao nhiêu người tưởng mình là đứng.
Khó khăn có nghĩa là mình biết rằng con người của mình bất tài, không làm gì được, tâm linh của mình yếu kém. Siêng năng học hỏi lời của Đức Chúa Trời để mình lớn lên. Biết rằng tình trạng thuộc linh của mình còn thấp hèn. Đi tìm kiếm Chúa và học hỏi những gì Chúa dạy mình. Đừng có lên mình kiêu ngạo mà ai nói tới gì là đập đổ. Cho mình là khôn hơn tất cả những người khác, không ai bằng mình hết. Đó là những cái người kiêu ngạo thuộc linh. Người ta gọi là kiêu ngạo thuộc linh. Trong đó, những cái nhà thờ hay tạo ra nhiều người kiêu ngạo thuộc linh, cho là đạo của mình là tốt. Tôi là số một, mấy người kia không biết Kinh Thánh bằng tôi đâu. Nói cái gì là tôi biết hết trơn nè. Kinh Thánh tôi học thuộc lòng, tôi học lào lào. Tôi học từ mấy hồi đời ông đời cha tôi tới bây giờ, tôi biết hết rồi. Kiêu ngạo thuộc linh các bạn. Họ nói cái gì là như là cái máy, nói ra như là một cái robot. Mỗi người đều nói ra như một cái máy, rồi họ lấy khuôn họ đúc ra những cái con người con người thuộc linh giống hệt với nhau như là robot, không có cái đầu óc suy nghĩ riêng tư của con người của mình. Cái đó rất là nguy hiểm các bạn. Ngày xưa con người tôi cũng như vậy. Con mục sư rồi, ban đầu mình có Chúa nhưng mà từ từ mình kiêu ngạo, mình mất Chúa. Rồi mình tưởng mình vẫn còn như vậy, rồi ai đụng tới mình là mình nhảy tưng tưng tưng lên. Rồi mình mở miệng ra, mình lặp đi lặp lại những cái câu mà tự biện luận lấy mình để mà mình thắng người khác thôi. Làm sao để mà tôi thắng, gây lộn, tranh cãi, biện luận để mà thắng người khác, không biết mình là con người yếu hèn.
Chúa giúp cho mình thắng những cái cuộc tranh luận những người khác. Hạ mình xuống thì Chúa sẽ cho mình những cái câu trả lời thỏa đáng cho những người tội lỗi xung quanh. Không phải là mình, nhưng mà Chúa giúp cho mình. Khó có ít có ai mà hiểu được cái chuyện đó. Mỗi lần mà hai người tin Chúa mà tranh cãi với nhau thì gọi là tối lửa tắt đèn, không có người nào chịu thua người nào. Cái đó là cái sự nguy hiểm của những cái cuộc chiến trong hội thánh của Chúa. Không ai chịu thua ai, người nào cũng số một. Hai người, số một, đấu đá, hai con chó sói đấu đá thì những con chiên bị thương tích. Những người lãnh đạo, nhất là hai người lãnh đạo đấu đá với nhau, mấy chiên Chúa bỏ chạy tán loạn. Xin Chúa thương xót cho chúng ta. Chúng ta nhìn trái biết cây, thấy mấy người lãnh đạo mà gây lộn, gây gổ với nhau là chúng ta biết là họ là xác thịt, không chịu thua người khác.
Chúa Giê-xu tránh. Chúa Giê-xu đi, Chúa Giê-xu không gây lộn với những người khác. Khi người ta hiểu lầm mình, kệ cho người ta thắng đi. Coi tất cả mọi sự là lỗ, không sao hết các bạn ơi. Chúa sẽ binh vực mình, thời gian, Đức Chúa Trời sẽ binh vực chúng ta. Đừng sợ loài người, họ là xác thịt. Họ có thắng chúng ta, họ đá vào gai nhọn. Chúa sẽ binh vực chúng ta. Chúa Giê-xu tránh những người Pha-ri-si. Chúa Giê-xu không cãi chối với những người Pha-ri-si. Chúa đã biết thành phần đó là thành phần nào. Mình biết phân biệt các thần, biết nó là thành phần quỷ rồi, mà chuyện của mình ở đây, nó nhìn thấy cái phản ứng của mình. Kệ nó, nhịn nhục. Con người đó là mình sống chỉ có 10% những cái hành động của mình mà 90% là cái phản ứng của mình, các bạn. Con người phản ứng mạnh chừng nào là xác thịt của mình mạnh chừng đấy. Mình nhìn con mắt, mình nhìn cái cách phản ứng của người nào là mình biết cái tâm linh của người đó ra thế nào. Đời sống tâm linh của họ cao chừng nào thì cái phản ứng, cái xác thịt của họ nó phản ứng, nó không còn nữa. Nhưng mà không có nghĩa là mình đạp họ được. Có một số người thấy mình hiền, không nói, không phản ứng, họ đạp một cái, ok, cho mày đạp. Đạp một cái thứ hai, cho mày đạp cái thứ hai. Một cái thứ ba mà mày đạp tới tao là mày té ngã. Không có quá lần thứ ba để cho họ thấy rằng họ lấn lướt mình, các bạn.
Như một đứa trẻ, ai cứ lại đánh nó một cái, nó nhịn. Đánh nó một cái nữa, nó nhịn, nó không làm gì hết. Mà cứ đi ngang, cứ đánh đứa nhỏ một cái, đánh đứa nhỏ một cái. Cái thứ ba mà nó phản ứng lại, nó không ngờ. Thằng nhỏ nó đạp vô một cái là bị té ngã. Tại vì tưởng thằng nhỏ nhịn nữa, đạp lại một cái là nó té ngã luôn. Đứa trẻ nó không có sức mạnh nhưng mà nó dùng chân nó đạp một cái là một người lớn cũng té ngã. Nó đạp cái chỗ yếu của người lớn các bạn. Nó nhìn kỹ rồi nó biết rồi. Con người ta có nhiều cái chỗ yếu, đạp một cái vô cái chỗ yếu đó là nó té một cái rầm, để cho nó học bài học. Chứ không phải là mình để nó đạp mình hoài. Chúa cho mình phải khôn ngoan như con rắn mà đơn sơ như chim bồ câu. Khi chúng ta thấy những con rắn, chúng ta biết nó là con rắn. Chúng ta nhìn, chúng ta biết người nào là bồ câu, người nào là rắn, để chúng ta… Chúa cho chúng ta có sự khôn ngoan để chúng ta không để những con rắn nó cắn chúng ta bị thương tích.
Xin Chúa thương xót cho chúng ta có những cái lòng khó khăn, biết mình yếu đuối, bất toàn để mà nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời bảo vệ chúng ta. Chúng ta không có ra chi hết nhưng mà chúng ta có Chúa, Thiên Sứ của Đức Giê-hô-va bảo vệ chúng ta, để cho chúng ta được sống còn trên thế gian này, các bạn. Nếu mà không được Chúa bảo vệ, thì mạng sống của chúng ta có 100 mạng cũng không giữ được nữa. Thì chúng ta nhu mì, khiêm nhường ở trước mặt Đức Chúa Trời. Phước cho những kẻ than khóc thì sẽ được yên ủi. Chúng ta bị người đời ăn hiếp, đạp chúng ta, chúng ta than khóc với Chúa đi. Chúa sẽ an ủi chúng ta. Chúa không để chúng ta khóc hoài. Mình đem những cái nan đề mình trình lên với Chúa, Chúa sẽ ra tay. Những người nào mà hại chúng ta là chúng ta sẽ thấy. Họ đá vào gai nhọn, các bạn. Chúa không để đời sống của họ yên đâu. Khi chúng ta đem cái nan đề của chúng ta khóc lóc với Chúa thì Chúa sẽ binh vực chúng ta. Đời sống của những người thật lòng đi theo Chúa là một đời sống được phước. Chúa hứa Chúa sẽ ban phước cho mình. Phước cho những kẻ than khóc, vì sẽ được yên ủi. Khi chúng ta là con người theo Chúa thì luôn luôn ma quỷ nó tấn công chúng ta. Nhưng chúng ta đem những cái nan đề đó đem trình lên cho Chúa thì chúng ta sẽ không khóc nữa. Khóc một chút xíu thôi, không có khóc nhiều, không có khóc lâu.
Tại vì cái tôi của mình nó không còn nữa. Khi mà mình khóc cho cái tôi của mình, là cái giọt nước mắt đó, nó là những cái nọc độc. Nó ăn nuốt, nó làm cho xương cốt chúng ta hao mòn. Vì cớ đó, chúng ta đừng có khóc cho cái tôi của chúng ta. Phải ngừng liền, đem lại giao cho Chúa thì ngừng cái công việc đó. Đừng có để cái công việc khóc lóc cho cái tôi của mình nó kéo dài lâu. Thì chúng ta sẽ đem bệnh tật, thân xác chúng ta hao mòn, vì chúng ta mất cái sự bình an, mất sự vui vẻ của Chúa.
Rất là tuyệt vời khi chúng ta giao cho Chúa mọi nan đề rồi là mình vui được. Người ta không biết tại sao mà cái bà này, tối ngày bà vui, bà cười hoài. Không có nghĩa là bà không có nan đề. Nhưng mà có một Đấng cất lấy hết sự đau khổ, sự buồn bã cho chúng ta. Vì cớ đó, chúng ta không còn có sự đau đớn trong tâm linh của chúng ta. Chúng ta, thể xác của chúng ta đã bị chôn với Chúa Giê-xu rồi, chúng ta sống bằng con người thuộc linh, tâm linh. Chúng ta luôn có chín trái Thánh Linh.
Mọi người có mắt, họ nhìn thấy chúng ta, là người xác hay người tâm linh, người ta nhìn thấu hết. Đừng có nghĩ là người ta không nhìn thấu cái tâm linh, đời sống tâm linh của mình mà ỷ lại. Một số người, họ không có nhìn lại chính mình, họ cứ nhìn người khác, rồi xác thịt của họ rất là lớn. Nói cái gì đụng tới là nhảy tưng tưng tưng, rồi mà bênh vực lấy mình, và biện luận.
Càng bênh vực, càng biện luận mình là càng nhiều tội thêm, các bạn. Nguy hiểm cho những cái người họ dùng cái miệng của họ mà họ cho mọi người biết họ là người xác thịt hay người tâm linh. Vì cớ đó, khi chúng ta ngậm miệng là vàng là vậy. Khi chúng ta phản ứng mạnh, chúng ta im lặng, đừng có để cái miệng của chúng ta khai rằng tôi là con người xác thịt. Không phải chúng ta không có cái xác thịt, nhưng chúng ta không để cho cái xác thịt nó chiến thắng cái tâm linh của chúng ta. Phải luôn luôn đề cao cảnh giác, nhìn lại chính mình. Mình tưởng mình không thấy mình, nhưng những người xung quanh họ thấy mình. Vì cớ đó, chúng ta phải đề phòng. Chúng ta phản ứng mạnh, chúng ta lỡ nói ra những cái lời rồi, chúng ta không có lấy lại được. Chúng ta rủa sả người khác. Khi mà người ta chọc chúng ta giận, chúng ta rủa người khác. Cái lời đó đến từ quỷ Satan. Chúng ta đã để con quỷ nó nhảy vào lòng chúng ta, con quỷ xác thịt nó nổi dậy lên. Thì nó muốn nói sao, miễn cho nó thắng thì thôi. Thì những cái lời ra, những cái lời không tốt đẹp ra từ cái miệng của mình.
Có bao nhiêu người, họ nói bậy nói bạ rồi họ phải đi xin lỗi người khác. Có một số người hạ mình xuống, biết mình sai, đi xin lỗi người khác. Còn có bao nhiêu người không dám, không bao giờ xin lỗi. Nếu mà họ biết sai mà họ không xin lỗi người đó, có nghĩa là họ cũng đang kiêu ngạo. Và kiêu ngạo dẫn đến địa ngục đời đời. Rất là nguy hiểm khi chúng ta là con người. Chúng ta có phạm tội thì chúng ta phải ăn năn. Chúng ta làm tổn thương người nào, lúc chúng ta nóng giận thì chúng ta phải xin lỗi người đó. Nhưng nếu vì Chúa sai chúng ta là một tiên tri của Chúa, Ngài biểu chúng ta đi nói với người đó, mình không nói mà Chúa cứ biểu mình phải đi nói hoài, nói hoài, nói hoài, mình chạy trốn Chúa, mình không muốn đi nói. Tại vì mình biết là mình nói, người đó sẽ giận mình. Đó là của người tiên tri. Ngươi là cái người tiên tri của Ta. Ta sai ngươi đi, nói cho người đó biết. Người đó có thể là một mục sư, người đó có thể là một cái người Tổng thống hay cái gì đó, mà mình có thể mình quen với người đó mà mình không chịu đi nói cho người đó.
Mình không nói, mình không ngủ yên. Có nghĩa là Chúa biểu mình đi nói, là mình nói. Mình nói, nhưng mà không phải là rủa sả. Nhưng mà cái lời đó là cái lời của Chúa biểu mình nói thì mình phải đi nói. Mình nói rồi, cái người đó có giận mình, có la lối om sòm, có rủa mình đi nữa, nhưng mà Chúa biểu mình, cái miệng của mình phải đi nói thì mình bắt buộc mình phải đi nói. Cũng giống như là ông Giô-na, Chúa biểu ông đi nói nguyên cái thành Ni-ni-ve, phải bị Chúa hủy diệt. Cái đó là lời tiên tri, không phải là ông rủa sả. Nhưng là Chúa, Thánh Linh của Chúa biểu phải đi nói như vậy đó. Những cái người tiên tri, họ không chịu nói, không phải là họ phản ứng mà họ rủa sả. Vì những cái lời đó là Chúa biểu mình nói. Mà không nói là không có ngủ được, không có sống được yên vui như ngày trước. Vì mình nói xong, người ta giận nhưng mà mình vui. Cái đó là những cái lời tiên tri mà Chúa biểu mình phải đi nói.
Ít có người, ngày hôm nay ít có người làm tiên tri cho Đức Chúa Trời. Họ sợ nói ra những cái lời thật là người ta mích lòng, người ta thù ghét mình. Nhưng mà khi mà Chúa sai mình đi làm tiên tri thì mình mới nói ra những cái lời, người ta ghét những lời tiên tri. Những người tiên tri của Chúa là không bao giờ mà ai thương được. Nhưng mà mình không làm thì mình không có sống yên được. Mình nói ra những lời tiên tri rất là mít lòng nhưng mà mình rất là vui. Mình thấy được Chúa dùng mình để mà nói ra được những cái lời ích lợi cho những người xung quanh để cứu linh hồn của họ. Những cái lời tiên tri là để cứu linh hồn người khác đi địa ngục, chứ không phải cái lời tiên tri để mà vô ích, các bạn.
Thì cái người đó, họ làm nhiều cái chuyện quá lỗ lăng, không ai dám đương đầu với họ. Chúa sai những người can đảm, dám đương đầu với họ để mình nói cho họ biết những cái sai của họ. Họ chửi, họ nhảy tưng tưng, họ làm dữ tợn. Nhưng mà mình nói xong, mình yên, để Đức Chúa Trời làm việc. Trước sau thì họ cũng quay đầu trở lại 180 độ. Công việc của Đức Chúa Trời làm khác hơn công việc của chúng ta. Khi chúng ta lấy xác thịt của chúng ta mà đoán xét người này người kia, đó là sai. Nhưng mà khi Chúa sai chúng ta nói, không phải là đoán xét. Đó là một cái lẽ thật của Đức Chúa Trời. Có hai mặt của một vấn đề. Khi mình nói, tiên tri của Chúa nói là bà không được quyền đoán xét tôi. Bạn là ai mà dám đoán xét tôi. Chúa sai tôi nói cho bạn biết. Bạn có nghe hay không nghe là quyền của bạn. Nhưng tôi đã làm xong công việc của Chúa, chỉ nói vậy thôi để Chúa hành động. Những người nào mà chống lại những cái lời tiên tri là những cái người đó đá vào gai nhọn của Đức Chúa Trời.
Phước cho những kẻ nhu mì, và sẽ hưởng được đất. Chúng ta phải sống một cách nhu mì khiêm nhường, thỏa lòng với những cái gì Chúa ban cho chúng ta, không có ganh đua với những người khác. Bây giờ con người ta thì hay ganh đua. Thấy cái thằng em mua xe mới, xe mình cũ quá rồi, thôi để mình gom gom gom tiền, mình đem cái xe cũ mình đổi lấy cái xe mới, cho nó giống cái thằng bạn của mình. Thằng đó, nó nghèo hơn mình mà nó mua xe đẹp hơn mình. Bây giờ mình giàu hơn nó mà mình chạy xe xấu hơn nó, thấy kỳ quá. Không được.
Cái đó là người đó không có nhu mì. Không ganh đua với ai, không có nhìn vào những cái vật chất xung quanh mình. Mình được phước khi mình biết vâng lời Chúa. Những kẻ nhu mì sẽ hưởng được đất. Hưởng được đất là Chúa ban cho mình rất là nhiều của cải, cho chúng ta hưởng được đất thì chúng ta phải nhu mì khiêm nhường ở trước mặt Đức Chúa Trời. Chúng ta phải sống thỏa lòng, không ganh đua với cả thế gian, không ganh đua với những người xung quanh. Thấy người ta mặc áo đẹp, mình đi kiếm tiền mua cái áo đẹp. Nó không có tốn tiền nhiều, một cái áo mới, một cái áo đẹp, nó vừa sức của mình. Nhưng mà mình thấy cái thằng kia nó bận áo hiệu, hàng hiệu, mình đi ra mà kiếm cái hàng hiệu giống thằng đó, hay là mắc tiền hơn để mà mua.
Ngày hôm nay, người ta hết tiền vì cái hàng hiệu các bạn. Tất cả những hàng hiệu của quỷ Satan, nó đặt ra những cái hàng hiệu gì mà một cái áo mà mấy ngàn đô la, một cái bóp mà 12, 13 ngàn đô la, một đôi giày mà mấy ngàn đô la. Kinh khủng luôn các bạn. Ngày hôm nay là họ tranh đua với nhau để mà họ xài tiền. Không có tiền, mắc nợ mà cũng dám mua cái đôi giày mấy ngàn đô la. Không có tiền, gom gom gom gom tiền được bao nhiêu, mua cái bóp 12.000 đô la đó.
Cái người chị bạn đó là đi bị cướp, nó đánh. Tại vì ăn mặc hàng hiệu, mang cái bóp 5.000 đô la, bận cái áo 500 đô la, mang đôi giày 300 đô la. Mấy cái tụi cướp, nó nhìn là nó biết hàng hiệu. Không biết sao, nhưng mà nó có cái gì trong đó, mình không biết. Nhưng mà những cái người đó, người ta nhìn là người ta biết nó có một cái gì lạ đó. Tại vì mình không có theo dõi, mình không có ăn mặc mấy cái hàng hiệu. Thành ra tụi cướp nó theo dõi những người đó. Nó giật bóp, nó moi tiền cướp, thu hút những cái người hại mình. Và nó giết chết. Có một số người, nó giết chết để nó lấy tiền.
Chúa dạy mình, chúng ta là những phước cho những kẻ nhu mì, vì sẽ hưởng được đất. Tuyệt vời lắm các bạn. Sống mà nhu mì khiêm nhường không phải là dễ trên cái thế gian này hiện nay. Người ta phun nước miếng mặt vô mình, người ta nói, cái bà này ăn mặc gì mà lỗi thời. Họ chê: “Hà tiện quá, có tiền để dành để làm gì đó mà không dám ăn không dám mặc. Ăn mặc gì lỗi thời, đi với bà mắc cỡ quá.”
Các bạn có nghe như vậy không? Tôi không dám đi chơi với bà, đi chơi với bà, bà ăn mặc giống như là cái người nhà quê. Theo thời trang mà bà có tiền, chứ phải bà không có tiền đâu, mà ăn mặc gì mà lỗi thời. Đi với bà, tôi mắc cỡ quá. Nói như vậy trước mặt mình đó các bạn. Nhưng mà tôi nói, tại vì tôi không thích. Nhìn tay thì không có một cục hột xoàn, không có cái gì vòng vàng hết trơn. Đi với bà giống như là đi với mẹ nhà quê. Kệ tôi. Không đi thì thôi, tôi ở nhà, sống một mình với Chúa. Tôi không thích, chứ không phải là tôi không ham.
Bởi vậy mình không giống ai, người ta, xã hội, người ta ruồng bỏ mình. Mình sống với Chúa là mình phải đi một mình với Chúa, các bạn. Tôi đã từng bị rồi. Dược sĩ gì mà không có một cái hột xoàn ở trên tay mà đeo nữa. Tôi mua mấy cục cũng được nữa, chứ mà tôi không thích. Đàn bà mà không thích hột xoàn là thích cái gì? Nói chuyện vô duyên, vô lý quá. Tất cả những người đàn bà nào cũng thích hột xoàn chứ. Nhưng mà bà nói bà không thích hột xoàn, gì là bà không phải, không phải là người sống trên thế gian này rồi. Bà sống ảo quá, không biết bà là người gì nữa.
Nó nhạo mình, nhưng mà họ càng nói mình thì mình càng vui. Tại vì mình không thuộc về thế gian. Thế giới của mình là thế giới ở trên thiên đàng. Mình không phải sống ở thế giới dưới đất này. Mình là con người sống tạm bợ trên đất. Trước sau gì cũng tới mức. Có nghĩa là cũng giống như mình đi trên chiếc xe đò, nó ngừng thì nó thả mình xuống. Không có ngồi mãi trên cái chiếc xe đò. Mình đi trên con đường thế gian, trước sau gì nó cũng phải ngừng. Đời sống của mình, cao lắm là mấy chục năm, rồi là mình cũng phải chết.
Nhưng mà cái sự sống đời đời của mình ở trên nước thiên đàng. Vì cớ đó, mình không có ham những gì thuộc về thế gian. Khi chúng ta biết rằng chúng ta không thuộc về thế gian thì chúng ta không làm theo những cái gì thuộc về thế gian, các bạn. Dù quỷ nó đưa lại những cái người để mà nói xóc óc chúng ta, để chúng ta bắt chước thế gian, các bạn ơi. Nó đưa đến toàn là người nào nói lời để cho chúng ta quay đầu trở lại, để đi sống giống như những người thế gian, để mà nó cướp linh hồn của chúng ta. Nó chọc tức chúng ta, nó làm đủ mọi cách để cho chúng ta quay đầu trở lại con đường cũ.
Rất là nguy hiểm khi chúng ta có những người bạn xấu của thế gian. Phải cắt đứt với họ. Thà chúng ta sống một mình với Chúa, biệt riêng ra là thánh, để Chúa sử dụng chúng ta. Các bạn nhìn thấy ở trong Kinh Thánh từ xưa tới giờ, những người nào thuộc về Chúa là họ sống một mình với Chúa. Họ không có thuộc về thế gian. Họ sống riêng tư, đi một mình với Chúa. Những người tiên tri của Chúa là đi một mình. Nói là đi hai người, đi hai người, nhưng mà rồi cũng gây lộn với nhau, rồi họ cũng đi một mình.
Hai người khó có hiệp một với nhau. Khi một người xác thịt nó nổi lên rồi là nó gây lộn. Có hai người đi thì rất là tốt. Nhưng mà lịch sử trong Kinh Thánh, Chúa Giê-xu là con của Đức Chúa Trời, lựa 12 môn đồ mà có một người đâm sau lưng Chúa và bán Thầy của mình có 30 nén bạc. Có thể là Giu-đa Ích-ca-ri-ốt có rất là nhiều người bạn xấu. Bởi vì ổng có bạn người thế gian, ổng mới đi nạp Chúa Giê-xu cho người thế gian. Ổng chơi với những người bạn xấu, vì cớ đó là họ ảnh hưởng với ổng.
Phải biệt riêng ra với Đức Chúa Trời, không theo những người của thế gian, không kết bạn với những người thế gian, mình mới sống được một cái đời sống như là Chúa muốn dạy mình. Phước cho những kẻ đói khát sự công bình, vì sẽ được no đủ. Đói khát sự công bình là chúng ta phải thèm sống cái sự thánh thiện. Đời sống thánh thiện là đời sống được xưng công bình ở trước mặt Đức Chúa Trời. Có tội thì biết ăn năn. Có tội thì biết ăn năn.
Chúng ta sẽ được no đủ, cũng là những người không thiếu thốn gì hết. Nếu các bạn tìm kiếm sự công bình, tìm kiếm sự thánh sạch, thì các bạn không bao giờ đói. Không phải là giàu có, nhưng mà không bao giờ đói. Cần là có tiền đưa tới. Cần là có tiền đưa tới. Nếu mà chúng ta biết tìm kiếm sự thánh sạch, tìm kiếm sự công bình của nước Đức Chúa Trời.
Phước cho những kẻ hay thương xót, vì sẽ được thương xót. Chúng ta đi thấy người này nghèo đói, chúng ta thương xót, chúng ta giúp cho họ, thì Chúa cũng khiến người khác giúp lại chúng ta. Cái tiền nó đi vòng vòng, nó không có ngừng lại. Khi chúng ta giúp người khác thì người khác sẽ giúp lại chúng ta, nó không bao giờ bị gián đoạn. Cái đó là người ta nói là “trồng cây nào là ăn trái đó”. Khi mình làm chuyện ác thì chuyện ác nó trở lại. Mình làm chuyện phước thiện thì chuyện phước thiện nó trở lại với mình. Người đời người ta cũng vẫn nói như vậy.
Thành ra, chúng ta phải có lòng thương xót như Chúa Giê-xu thương xót chúng ta. Người ta nhìn thấy cái lòng thương xót của mình mà người ta nhìn thấy Đức Chúa Trời trong đời sống của mình. Rất là khó làm việc với cái lòng thương xót, tại vì cái lòng thương xót của mình nó có sự mất mát. Bỏ đồng tiền ra giúp người này người kia, nó có sự mất mát. Ít có ai muốn làm. Các bạn thấy người gì thì nhắm mắt. Nhắm mắt cho nó xong. Thấy người ta nghèo khổ, đói khát, trần truồng, mình mở con mắt mình nhìn là mình phải thấy cái sự mất mát, cái sự lỗ lã của mình rồi đó. Thà nhắm mắt mình đi cho nó xong.
Nhưng mà nhiều khi thiên sứ của Đức Giê-hô-va giả ra làm những cái người như vậy để thử mình.
Coi coi mình có cái lòng thương xót người khác hay không. Mới tuần rồi, quỷ nó lại thử, nó thử tôi để coi coi tôi có bị thua cuộc hay không. Rất là tuyệt vời các bạn. Có cái xe của mình đậu ngoài đường, không có đi đâu hết trơn á, mà cái ông kế bên, ổng đâm vô cái xe của tôi, cái hông xe từ phía sau rồi tới phía trước. Móp, rồi nó cào, sơn của ổng nó dính vô cái xe của tôi dài từ sau tới phía trước. Thử coi tôi có nóng lòng hay không. Rồi cái xe của mình, nếu mà mình để cái lòng mình trong chiếc xe là mình rất là nóng lòng. Ông báo tin, kêu ông em rể nói ông hàng xóm lỡ đụng cái xe của tôi rồi, vậy ra nhìn cái xe đi. Cảm ơn Chúa là tôi không có nóng lòng, tôi cũng phải cười thôi. Cái chuyện lỡ rồi, ai muốn làm vậy, giờ phải sửa thôi. Nhưng mà cái ông lối xóm kế bên, ổng rất là nghèo. Mà bây giờ mà đòi tiền ổng nhiều thì cũng thương cho người ta, cũng tội. Mình nghĩ người ta cũng như mình. Mà nếu mà đưa ra insurance thì mỗi tháng nó phải tăng tiền insurance của ổng, mà cũng không biết bao nhiêu. Tôi hỏi: “Chúa ơi, cái chuyện này con phải làm sao? Mình không có nghĩ tới mình nhưng mà mình nghĩ tới cái người kia.”
Cảm ơn Chúa, một cái sự thử thách nhưng mà tôi đã chiến thắng và tôi rất là vui. Tôi không nghĩ tới tôi, tôi không nghĩ chiếc xe của tôi. Tôi nói, chiếc xe nó là cái chân đi, nó có móp chút đỉnh thì kệ, miễn mình chạy được thôi. Nó là cái chân đi chứ không phải là một cái sự khoe khoang của mình. Thì tôi hỏi: “Chúa ơi, bây giờ con phải làm sao đây?” Thì tôi nghe tiếng Chúa nói: “250 đô thôi, không có lấy nhiều.” Tại vì có nhiều khi cái insurance của chiếc xe nó trả là mấy ngàn đô la. Mấy ngàn đô la, 3 ngàn thì lấy bỏ túi rồi làm khổ người khác. Đó là sự tham lam. Bao nhiêu người họ tranh đua với insurance, đi ra thưa kiện kiếm tiền Insurance là mấy ngàn đô la rồi lấy bỏ túi, rồi để cái xe cũng hư như vậy cũng chạy được. Nhưng mà cảm ơn Chúa, Chúa nói: “250 đô.” Tôi nghe tiếng “250 đô”, tôi nói: “Chèn ơi, xe gì mà sửa 250 đô?”
Thì tôi nói với người kia để tôi đi hỏi vòng vòng xem nó lấy insurance không? Nhưng mà cảm ơn Chúa, tôi đi vòng vòng, sao có một cái cậu này nói: “Bây giờ tôi chỉ chùi sơn cho bà thì tôi lấy 250 đô.” Tôi cảm ơn Chúa, tôi nói: “Ủa, trong đầu tôi có nghe 250 đô.” Tôi về, tôi nói với người lối xóm: “Bây giờ mày đưa 250 đô cho tôi được rồi, cái xe của tôi nó móp móp không sao, tôi cũng chạy được, để nó chùi cái sơn ra thôi, còn móp móp chút chút cũng chạy được thôi.” Thì hôm nay người lối xóm rất là lạ: “Bà chịu lấy 250 đô hả?” Tôi nói: “Ừ, kệ, cái xe của tôi nó cũ rồi, tôi cũng chạy được thôi.” Họ nói nếu đưa ra insurance họ sẽ bị lên giá cao hơn mấy năm sau đó. Họ cám ơn tôi nhiều lắm.
Thì nó mừng quá, mừng, nó chạy vô, đưa 250 đô. Tôi đem ra tiệm tôi sửa, có cái sơn, nó chùi sơn ra mà nó cũng móp chút chút. Thì tôi cũng nhìn đó, tôi nói: “Cảm ơn Chúa, tôi làm cho người lối xóm, họ rất là vui.” Cảm ơn Chúa, rồi tôi cũng làm chứng cho họ. Tại sao tôi nhận mọi sự là lỗ? Tại vì tôi có Chúa của tôi. Tôi làm cho bạn vui. Vì tôi không có nhìn những cái gì vật chất trên thế gian này là quý. Tôi có Chúa là quý. Bạn tiếp nhận Chúa Giê-xu giống như tôi đi. Mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời.
Nếu mà con quỷ nó muốn đánh phá chúng ta mà chúng ta vì vật chất mà chúng ta thua, thì Chúng ta sẽ phải trả giá các bạn. Những cái chuyện nhỏ nhoi nó xảy đến, chúng ta phải hỏi: “Chúa ơi, con làm cái này như thế nào?” Đừng có vì cái của cải đời này mà chúng ta hành động theo ý riêng của chúng ta. Biết đâu ngày kia tôi sẽ gặp được họ ở trên nước thiên đàng. Trước sau gì tôi cũng nói: “Chúa ơi, cho con có cơ hội để con làm chứng cho những người này để mà họ được hưởng nước thiên đàng như con.” Không vì những cái vật chất thế gian mà làm mất linh hồn những người xung quanh chúng ta.
Tất cả mọi hành động của chúng ta, Chúa đã ghi sổ hết các bạn. Vì cớ đó, Chúa nhìn xem, con quỷ nó nhìn xem, coi chúng ta có cái lòng thương xót như Chúa Giê-xu thương xót chúng ta hay không. Tôi cũng nói với họ là: bao nhiêu người đụng chiếc xe của họ, rất là đau lòng. Nhưng mà nếu mà mày đụng vô chiếc xe của ông chủ nhà này, chắc không phải như tôi. Nhưng mà cảm ơn Chúa, tôi có Chúa, tôi không có nhìn những cái vật chất mà tôi đau lòng. Ông tưởng đâu là ông đụng xe tôi là tôi đau lòng lắm hả? Tôi coi nó là một cái công cụ, tôi không có để nó trong lòng. Vì cớ đó tôi không có đau lòng.
Mình cảm ơn Chúa là khi mà cái miệng thì mình nói được, nhưng mà khi sự thật nó xảy ra, mình hành động như thế nào, cái đó mới là chuyện lạ. Khi nó đụng tới, cái phản ứng của mình, cảm ơn Chúa. Chúa nói: “Sự thử thách không đến quá cho chúng ta.” Đó. Thì cảm ơn Chúa, tôi trải qua mà cái xe tôi nó bị hư vậy, tôi cũng vẫn ăn, vẫn ngủ vui vậy á. Tôi nghe nói “250”, tôi nói: “Kệ, rồi để coi người nào nó sửa 250 đô á.”
Tôi đi vòng vòng tôi hỏi, thì người nào sửa 250 đô thì tôi sẽ làm. Tôi đi vòng vòng tôi hỏi, thì đúng y các bạn, nó nói “250 đô”, tôi nổi tóc gáy luôn. Nó nói nó chỉ chùi sơn thôi, nhưng mà cũng có bị móp móp chút chút, mà ở xa thì không thấy, nhìn xa không thấy, nhưng mà ở gần thì bị móp móp, nhưng mà cũng không sao, mình cũng vẫn chạy được thôi, Chúa sẽ đền bù lại cho mình, không sao. Phước cho những kẻ có lòng trong sạch, vì sẽ thấy Đức Chúa Trời.
Tuyệt vời không các bạn? Khi chúng ta không có lòng tham lam thì chúng ta mới trong sạch. Trong sạch là chúng ta không giận, chúng ta không tham lam, chúng ta không ích kỷ, chúng ta không ganh tị, mới có lòng trong sạch được. Chúng ta nhìn lại chính mình, đừng có nhìn lại những người xung quanh. Thì chúng ta dọn riết, dọn rác rến tâm linh của chúng ta, chúng ta mới trong sạch được. Còn con mắt của chúng ta nhìn ra 100%, chúng ta cứ nhìn ra, không nhìn vào, làm sao chúng ta thấy chúng ta được trong sạch khi con mắt chúng ta không có nhìn vào?
Chúng ta phải nhắm mắt lại và chúng ta nhìn lại, chúng ta mới thấy được chúng ta là trong sạch. Con mắt mở ra thì nó không có nhìn vào được, nó cứ nhìn ra. Chúng ta phải nhắm mắt lại, chúng ta ở một cái phòng riêng với Chúa và chúng ta nhìn vào, thì chúng ta mới thấy những tội lỗi của chúng ta. Chúng ta phải để nhiều thì giờ ngồi yên tĩnh, nhắm mắt lại, nhìn lại chính mình, để chúng ta dọn cái lòng của chúng ta trong sạch, thì chúng ta sẽ thấy nước thiên đàng. Chúa dạy như vậy, nhưng mà không bao giờ các bạn nghe những người giảng được như vậy.
Tôi cũng nghe cái bài giảng này rất là nhiều, nhưng mà không có người nào mà dạy phải dọn sạch lòng của mình đi để mà được hưởng nước thiên đàng. Quỷ nó bịt mắt, không cho ai biết cái cách mà mình tự dọn sạch lòng. Cứ ăn năn như cái máy, ăn năn 100 lần cũng vẫn làm lại 100 lần. Thành người Pha-ri-si các bạn ơi. Ăn năn mà tội còn đó, ăn năn cũng tội còn đó mà cứ làm hoài. Họ không có biết cái cách ăn năn thật lòng. Đuổi con quỷ ra đi, con quỷ chính là cái nó cám dỗ chúng ta phạm tội.
Tuyệt vời lắm khi Chúa cho chúng ta có cuốn sách dọn sạch lòng để chúng ta có thể đuổi được con quỷ nó đi ra khỏi người của mình. Đừng có đuổi quỷ cho ai, đuổi quỷ cho mình đi. Ngày hôm nay có cô bạn vô hỏi: “Nếu mình có tội, mình đi đuổi quỷ cho người khác được hay không?” Thì ông kia, ổng nói là đuổi được, nhưng mà mình phải đuổi những cái người mà bệnh tâm thần. Đừng có nên đuổi cho những người người ta có quỷ nhưng mà người ta không chấp nhận có quỷ, là quỷ của người ta nó kiện cáo, nó nhảy vào người của mình.
Không nên đuổi quỷ cho những người lên mình kiêu ngạo. Họ có con quỷ Giê-sa-bên, mình đi lại mình đuổi quỷ cho những người mà họ có Giê-sa-bên, là con quỷ của họ nó nhảy vào mình đó. Nó hung dữ, nó lên mình kiêu ngạo mà mình đuổi nó làm chi? Mình chỉ cầu nguyện với Chúa, xin Chúa thương xót người đó, cho họ thấy rằng họ có quỷ để họ tự ăn năn, họ đuổi quỷ cho họ. Mình nghĩ mình có danh của Chúa, mình đuổi quỷ được. Mình chạy ra, mình đi đuổi hết người này tới người kia, một đống quỷ nó nhảy vào người của mình các bạn ơi.
Tôi đã từng giúp một ông mục sư, ổng đi đuổi quỷ cho cả miền Nam và tới miền Bắc, đuổi 3 năm, có 300 con quỷ ở trong người ổng. Kinh khủng chưa? Ông đuổi thì thấy con quỷ nó đi ra, người đó được giải thoát. Nhưng mà con quỷ nó đi đâu? Ông đuổi nó đi xuống vực sâu, nhưng mà nó đi vào thân thể của ổng. Tại sao tôi biết là nó đi vào thân thể của ổng? Tại vì nó trói ổng bị cái linh tà dâm chưa từng có, mà tà dâm với ai? Tà dâm với vợ của mình.
Ông vô, ông nói: “Sao tôi bị con quỷ tà dâm, tối ngày không ăn ngủ với vợ, chịu không nổi, làm hoài, tối ngày cứ làm hoài, mà với vợ tôi không à, chứ không có với người ngoài.” Ai cũng nói có đó bình thường, nhưng mà tôi thấy nó không bình thường. Tôi cảm nhận được không có bình thường, tôi không có được tự do. Khi mà Thánh Linh nói là có Chúa thì được tự do, nhưng mà tôi không có được tự do. Thì tôi hỏi Thánh Linh của Chúa. Thánh Linh của Chúa nói: “Ông đuổi quỷ của người ta, quỷ nó nhảy vào ông một đống luôn.”
Tôi nghe Chúa nói: “Ông đuổi quỷ cho người khác phải không?” Ổng nói: “Đúng rồi. Sao cô biết?” Tôi nói: “Có Thánh Linh của Chúa bày tỏ cho tôi biết là quỷ của người ta nó không có đi xuống địa ngục như ông nói. Ông đuổi nó đi xuống vực sâu mà nó đi ra thì ông thấy ông giải phóng được cho người đó, người ta vui mừng, nhưng mà những con quỷ đó nó nhảy vào ông hết.”
Ổng nói: “Bậy, cô nói tầm bậy tầm bạ không, mà quỷ nào mà nhảy vào tôi? Tôi đuổi có 3 năm nay rồi, nó không có một cái triệu chứng nào mà nó nhảy vào tôi hết trơn á.” Tôi nói: “Thì đó, bây giờ nó ra triệu chứng rồi đó.”
Ổng hỏi tôi, thì Thánh Linh của Chúa nói như vậy đó. Ai cũng nói bình thường, tôi đời sống vợ chồng, người nào cũng vậy hết trơn. Tôi hỏi ai, người ta cũng giống tôi vậy hết trơn á. Tôi nói: “Không phải, không có cái sự tự do, bị trói buộc, có nghĩa là ông có một đống quỷ trong người của ông á.”
Anh không tin. Tôi nói: “Bây giờ ông không tin, bây giờ ông ăn năn theo cách năm ngón tay. Ông đuổi thử đi, ông gọi, bây giờ ông nhớ lại tên cái người nào, ông đuổi, kêu con quỷ tên người đó coi nó có nhảy ra không.” Ông kêu tới tên, ông nhớ, ông quay lại cảnh đuổi quỷ trong cái đầu để xem. Thí dụ như ông đuổi: “Trong danh Đức Chúa Giê-xu, con quỷ của ông Hai ở cái vùng nào đó, ở cái thành phố nào đó, mày có vô bất hợp pháp trong thân thể của tao không, mày đi ra.”
Thì ông kêu, nó nhảy ra á. Nó ói ra. Nó ói, nó ói, nó ói. Ông mới biết rằng nó có trong đó. Mình kêu đúng tên là nó phải chạy ra thôi, danh Chúa Giê-xu là nó đi ra thôi. Tôi hỏi: “Bây giờ ông kêu tới con mới nữa đi.” Quay lại, kêu cái con nào, cái con nào của người nào, ông kêu ra, mỗi cái tên là nó ói ra, mỗi tên nó ói ra. Mà ông làm tới 3 tiếng đồng hồ, các bạn biết á, giật mình luôn.
Có quỷ vào bất hợp pháp thì nó mới đi ra, nếu không có vào làm sao nó đi ra được? Thì ông cứ tiếp tục làm, ông làm cứ ói quỷ ra tới mà cái cổ của ông nó chảy máu luôn, ói ra máu luôn. Tôi nói: “Không sao, Chúa sẽ chữa lành cho bạn.” Quỷ nó làm như vậy đó, để cho bạn ngừng, nhưng mà bạn phải đuổi cho xong hết rồi con người của bạn mới cảm thấy một cái sự tươi mới được.
Ôi, ổng đuổi 3 tiếng đồng hồ, các bạn ơi. Một người mục sư đó, mấy năm về trước tôi giúp rất là nhiều, nhưng mà từ lúc sau này thì tôi không có đuổi cho người khác nữa. Hồi trước năm … chắc 2015, trước 2015, tôi giúp rất là nhiều người, rất là mất nhiều thì giờ của tôi để giúp một người các bạn. Tôi mới than với Chúa: “Chúa ơi, có mất nhiều thì giờ để giúp một người.”
Nhưng mà cái người đó, trong vòng 1-2 năm cũng trở lại với quỷ Satan, bỏ tôi chạy trốn mất. Tất cả những người tôi đã giúp được, rồi quỷ nó cũng kéo họ đi theo nó. Tại vì họ lên mình kiêu ngạo các bạn, họ không chấp nhận, rồi họ mắc cỡ, họ vào tôi giúp họ rồi họ mắc cỡ. Họ sợ là tôi sẽ đi ra tôi nói với nhiều người khác là họ như vậy, thì họ trốn, tôi mất tiêu.
Tôi không nói tên, nhưng mà tôi nói có một người đó làm công việc như vậy như vậy, chứ tôi không có nói tên. Tôi cũng phải giấu cho họ. Tôi hứa với Chúa là tôi không có nói những cái chuyện bí mật của người nào cho người nào, nhưng mà tôi kể lại những cái công việc của quỷ Satan để cho người ta nhìn thấy.
Những cái gì tôi nói là những cái chuyện đó đã xảy ra. Ba tiếng đồng hồ thì tôi tính lại, 1-2-3 phút, 1 người 2-3 phút, đuổi qua 1 con quỷ. Ba tiếng đồng hồ xong, tôi cộng lại là 300 con quỷ. Làm cho tới khi 3 tiếng đồng hồ mới xong, đuổi hết những cái linh mà ông đuổi quỷ trong vòng 3 năm, từ miền Bắc cho tới miền Nam, đi vòng vòng vòng cả xứ Việt Nam mà đuổi quỷ cho người ta. Rất là tuyệt vời, nhưng ngày hôm nay ông chạy trốn tôi mất rồi. Thì tôi làm việc luống công. Vì cớ đó tôi mới nói: “Chúa ơi, công việc của con mất tiêu hết trơn, không còn một người nào…” Nhưng mà họ biết cái cách là họ có quỷ, họ biết đuổi nó, họ vẫn biết.
Hôm nay Chúa chỉ cho tôi cái cuốn sách Dọn Sạch Lòng, là tại vì tôi than phiền với Chúa là công việc của tôi uổng công sức, mất bao nhiêu thì giờ. Một người tôi đuổi, tôi giúp, sáng tới chiều, tôi không ăn cơm, tôi ngồi tôi giúp hoài cho tới 8 tiếng đồng hồ. Làm rất cực khổ mà không còn một cái người nào mà họ nói một điều tốt cho tôi.
Vì cớ đó, ngày hôm nay tôi hỏi Chúa thì Chúa cho tôi một cuốn sách Tự Dọn Sạch Lòng. Họ tự đuổi quỷ cho họ được, tôi không cần biết người đó là ai nhưng mà họ tự đuổi được và họ gặp được Chúa, họ không cần sự giúp đỡ của tôi. Khi họ có cuốn sách, họ làm được. Tôi không mất thì giờ với một người nào hết mà họ làm được cái công việc của Đức Chúa Trời.
Tôi cảm ơn Chúa. Ngày hôm nay cuốn sách được phổ biến ra rất là nhiều người. Tại vì tôi nói: “Chúa ơi, bây giờ con muốn cái chương trình nào mà Chúa làm để cứu triệu người. Con xin triệu triệu linh hồn cho Chúa để con gặp được họ trên nước thiên đàng, triệu triệu triệu linh hồn. Nếu mà con làm, cứu một linh hồn, mất hết mấy ngày trường, rồi quỷ nó cũng cướp lại mất tiêu, tại vì họ không có tự đuổi quỷ được. Sau đó rồi họ vấp ngã, rồi họ cũng mời lại một số quỷ gấp 8 lần.”
Thí dụ như bây giờ, ông Đông có được 300 con quỷ đuổi ra, bây giờ các bạn nhân lên 8. Ba trăm con các bạn nhân lên gấp 8, mấy chục ngàn con. Mất thì giờ. Nhưng mà nếu họ có cuốn sách Dọn Sạch Lòng, thì rủi họ bị sụp bẫy con quỷ, họ tự họ ăn năn thì họ cũng trở về với Chúa, không sao hết. Họ tự họ đuổi cho họ, chứ tôi không có đuổi cho họ.
Cảm ơn Chúa là có một cái cuốn sách Dọn Sạch Lòng. Ngày hôm nay có người lấy đem đọc lên trên Youtube rồi đó. Cuốn sách Dọn Sạch Lòng phần A, phần B, phần C là có được trên Youtube rồi đó các bạn. Nhưng mà cái con robot nó đọc không hay, không có cảm động. Chúa nói tôi là bữa nào tôi phải đọc cái cuốn đó lại, nghĩa là thâu rồi đưa lên Youtube. Cái cuốn đó không phải là giao cho con robot nó đọc, mà người ta nghe được, người ta làm theo được, phải có Thánh Linh của Đức Chúa Trời.
Còn mấy cái bài mặc khải thì cũng ok, nó đọc thấy cũng được. Nhưng mà nó đọc “Chúa Giê-xu” nó đọc tôi nghe thì nó cũng tránh đọc chử “Chúa Giê-xu”. Và Kinh Thánh thì nó đọc theo giờ, địa chỉ Kinh Thánh thì nó đọc như giờ. Nhưng mà vì có 800 bài, rất là nhiều. Thành ra thà có người đọc hơn là không có.
Tôi tính tôi đọc mà đâu có thì giờ đâu mà đọc tới 800 bài luôn. Nhưng mà hiện nay thì nó có được 500 mấy chục bài rồi. Nó mở cái google cho đọc rồi nó thâu băng, nó thâu xong rồi nó mới bỏ lên Youtube, đọc cũng nghe cũng rõ. Thì cảm ơn Chúa là Chúa cho cũng có người làm công việc đó. Là tôi ước muốn gì tôi làm, nhưng mà tôi không có thời gian. Thì ngày nay cũng có người đọc rồi.
Phước cho những kẻ làm cho người hòa thuận, vì sẽ được gọi là con của Đức Chúa Trời. Chúng ta thấy hai người tranh đấu với nhau, chúng ta giúp họ để cho họ hòa thuận với nhau, đừng có đem xăng mà đổ vào. Một cái đám lửa thì chúng ta đem nước dội thì nó tắt. Chúng ta đừng có đem xăng đổ vào để cho hai người đấu đá với nhau. Phần đông là người ta thấy ai gây lộn với nhau là họ châm lửa cho, cho gây lộn với nhau, thì đánh lộn với nhau, họ cười, họ chơi, họ vui. Đó là những cái người không có Chúa. Họ không có muốn ai hòa thuận với nhau.
Phước cho những kẻ chịu bắt bớ vì sự công bình, vì nước thiên đàng là của những kẻ ấy. Chúng ta là người công bình, chúng ta luôn luôn bị bắt bớ. Đừng có nghĩ là chúng ta sẽ không bị bắt bớ. Đó là cái lẽ đương nhiên. Chúng ta sẽ bị bắt bớ vì Đức Chúa Giê-xu là người đã chịu bắt bớ trước chúng ta rồi. Họ ghét Chúa Giê-xu trong chúng ta chứ họ không có ghét chúng ta. Chúng ta làm gì mà họ ghét, nhưng mà họ ghét Thánh Linh của Đức Chúa Trời ở trong chúng ta.
Chúng ta tưởng chúng ta hiền lành, nhu mì, khiêm nhường, mà người ta thương chúng ta. Ngược lại, mình càng có Chúa chừng nào, là con quỷ nó ghét mình chừng nấy, những người xung quanh chúng ta ghét mình nhiều chừng nấy. Tôi nghe ngày xưa tôi đi vào nhà thờ trong Scientology, tôi theo quỷ Satan, người nào cũng thương tôi chứ. Trong gia đình tôi, người nào cũng thương tôi. Gặp tôi là mời, mời lại, vui vẻ, rồi nói này kia để cho tôi ra khỏi cái nhà thờ của quỷ Satan là Scientology. Ai cũng thương tôi, cả gia đình tôi người nào cũng thương tôi.
Bây giờ tôi trở về với Chúa, người nào cũng ghét tôi. Nó lạ lùng. Mà họ nói tôi theo tà giáo nữa, nói tôi theo Thánh Linh, tôi theo đạo ngũ tuần, đạo bậy bạ, trùm đầu, trùm này, trùm kia. Họ không thấy tôi bước chân vào nhà thờ nào hết nhưng họ kết tội tôi là chị lên mạng chị học bậy bạ của mấy người tà giáo trên mạng á. Tôi nói tà giáo tên gì? Mà tôi luôn ở trong nhà đây nè, thấy tôi kiêng ăn cầu nguyện, nó làm party, làm đãi đồ ăn đầy nhà, tôi không ăn. Cái lúc mình kiêng ăn cầu nguyện là nó lợi dụng, nó dụ mình để cho mình thèm. Nhà nó nấu nướng thơm phức mà nó không có cám dỗ được mình. Nó không có thấy được chuyện đó.
Thấy mình ốm tong ốm teo, kiêng ăn 40 ngày, mà tôi còn một bộ xương, mất hết 20 pound, nhìn thấy rồi còn nói tôi chắc bệnh rồi, làm bộ, bệnh ung thư sắp chết rồi. Ai cũng nói tôi bị bệnh ung thư sắp chết, giấu. Kệ, ai muốn nói gì nói. Mình theo Chúa mà bị cái người bắt bớ vì sự công bình, cảm ơn Chúa, họ muốn nói gì nói. Mình nói một đường, họ hiểu một ngả, họ đoán xét, họ đủ điều hết trơn, họ nói này nói kia. Nhất là thấy mình ốm, ốm, ốm xuống, nói mình bệnh ung thư sắp chết rồi. Ai cũng nói mình bệnh ung thư sắp chết.
Khi nào vì cớ ta mà người ta mắng nhiếc, bắt bớ và lấy mọi điều dữ nói vu cho các ngươi, thì các ngươi sẽ được phước. Hãy vui vẻ và nức lòng mừng rỡ, vì phần thưởng các ngươi ở trên trời sẽ lớn lắm. Bởi vì người ta cũng từng bắt bớ các đấng tiên tri trước các ngươi vậy. Các bạn thấy, các bạn có phước mới là được người ta bắt bớ mình cách vô cớ, vu khống, chứ không phải là người ta bắt bớ mình mà nói đúng. Nếu mà nói đúng thì mình phải nghe các bạn. Họ vu khống mình thì mình có phước. Còn họ bắt bớ mình mà họ nói đúng thì mình phải sửa đổi, mình phải chấp nhận và mình ăn năn.
Có hai loại người ta bắt bớ mình. Nếu mà chúng ta làm gì sai, những người đó nói mình thì mình phải chấp nhận để được hưởng nước thiên đàng các bạn.
Các ngươi là muối của đất. Song nếu mất mặn đi thì sẽ lấy giống chi mà làm cho mặn lại? Đó là cùng một chỗ Thánh Linh của Chúa chỉ chúng ta. Chúng ta là muối, làm sao mà mất mặn được? Thì chúng ta pha loãng với cát của thế gian. Muối và cát nhìn nó cũng giống nhau. Nếu các bạn pha muối và cát, thì cát nó sẽ hút hết cái muối của chúng ta liền, muối nó mất tiêu à, nó tan ra hết, không còn là muối nữa. Vì cớ đó, nó mất mặn thì chỉ bỏ dưới đất là thành cát, để giày đạp dưới chân.
Nếu các bạn bỏ một cái hũ muối, các bạn để 100 năm nó vẫn còn muối, không bao giờ mất mặn. Còn các bạn đem pha bỏ vào những cái gì khác thì nó chảy nước ra, mất tiêu, mất tiêu muối luôn. Các bạn đem muối mà ướp vào con cá hay ướp vào rau cải hay này kia là mất tiêu muối luôn, không còn muối nữa. Bởi vậy, muối nó phải giữ một mình nó, đứng một mình nó thì nó còn muối đời đời và đời đời, không bao giờ mất mặn.
Chúng ta là muối của đất, chúng ta phải biết giữ mình, đừng có pha loãng với thế gian.
Các ngươi là sự sáng của thế gian. Một cái thành ở trên núi thì không khi nào bị khuất được. Cũng không ai thắp đèn mà để dưới cái thùng, song người ta để trên chân đèn thì nó soi sáng mọi người trong nhà. Sự sáng các ngươi phải soi trước mặt người ta, để họ thấy những việc lành của các ngươi mà ngợi khen Cha của các ngươi ở trên trời.
Đó, khi chúng ta làm được những chuyện tốt đẹp cho Chúa, là chúng ta đem ánh sáng của Chúa cho những người xung quanh trong nơi tối tăm. Họ đang ở trong bóng tối, họ không thấy đường họ đi. Chúng ta, khi có ai đụng tới chúng ta thì chúng ta đừng có phản ứng như người thế gian. Chúng ta phản ứng với tình yêu thương. Mặc dù người đó là kẻ thù của chúng ta, nhưng chúng ta phản ứng với tình yêu thương, người ta thấy ánh sáng ở trong chúng ta để mà người ta ngợi khen Chúa của chúng ta ở trên trời.
Không đụng việc thì thôi, đụng việc là biết người đó phản ứng như thế nào. Chúa cho những việc xảy ra cho chúng ta để mọi người nhìn thấy cái hành động của chúng ta mà ngợi khen Cha của chúng ta ở trên trời. Tất cả những cái gì đụng tới tài sản của chúng ta, đụng tới cái tôi của chúng ta, là cái phản ứng của chúng ta có phản ánh ánh sáng của Chúa hay là phản ánh giống như người thế gian, các bạn. Những cái sự thử thách đưa đến để làm cho chúng ta thấy đời sống tâm linh của chúng ta như thế nào?Bottom of Form
Các bạn đi trên con đường tâm linh cũng như em bé mới ban đầu, đụng tới, nhảy tưng tưng tưng tưng. Nhưng mà mình biết được cái đó mình sai, mình ăn năn, để kỳ tới mình phản ứng một cách tốt đẹp hơn. Càng ngày càng tiến bộ hơn trên con đường tâm linh, chứ không phải là đùng một cái, các bạn phản ứng như một người thánh được. Phải có một sự tiến bộ. Hôm nay các bạn có thể làm không được, ngày mai các bạn làm được tốt hơn, ngày mốt các bạn làm tốt hơn.
Đời sống tâm linh của chúng ta, chúng ta càng ngày càng lớn, càng ngày càng tăng dần, không phải là nhảy một cái đùng từ ở dưới đáy mà chúng ta nhảy lên trên mây được. Nhưng chúng ta phải phản ứng một cách khác hơn, tốt đẹp hơn. Vì mọi mắt đang nhìn chúng ta để mà ngợi khen Chúa của chúng ta ở trên trời. Nhất là những người thân của chúng ta, họ thấy rất là lạ khi chúng ta hành động để cứu những người thân trong gia đình của chúng ta trước tiên.
Một sự truyền giáo là chúng ta làm sao muốn cho những người thân của chúng ta được biết Chúa. Đó là ưu tiên của chúng ta. Chúng ta phải khóc lóc với Chúa, xin Chúa thương xót những người thân của chúng ta. Chúng ta đi thiên đàng mà để chồng con, vợ con của chúng ta đi địa ngục, làm sao chúng ta sống yên được các bạn? Nhưng mà Chúa hứa, lời cầu xin của người công bình có linh nghiệm nhiều. Mình biết Chúa hứa như vậy, mình nắm chắc lời hứa của Chúa. Mình nói lại với Chúa: “Chúa ơi, con có phải là người công bình hay chưa? Nếu con chưa phải là người công bình thì xin Chúa chỉ cho con những tội lỗi để con ăn năn, để con trở nên một người công bình, để lời cầu xin của con được Chúa nhậm.”
Chúa sẽ nghe lời cầu nguyện của người công bình thôi các bạn ơi. Khi tội lỗi của chúng ta che lấp mặt Chúa, thì những lời cầu nguyện của chúng ta vô ích, không nhằm nhò gì hết. Chúa hứa là người công bình lấy lòng sốt sắng cầu nguyện, thật có linh nghiệm nhiều. Thì trước hết, chúng ta phải làm sao cho chúng ta trở nên người công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Đó là ưu tiên hàng đầu của chúng ta: phải trở nên người công bình để lời cầu xin của chúng ta được Chúa nhậm.
Những người xung quanh nhìn thấy chúng ta là một người dơ bẩn. Ngày hôm nay, chúng ta được trở nên một người công bình, họ giật mình đó các bạn ơi, họ lạ lùng lắm. Họ thấy chúng ta là ánh sáng, họ chạy trốn chúng ta, nhưng mà họ lén họ nhìn chúng ta. Rất là lạ lùng. Mình thấy sao họ chạy trốn, khi chúng ta đi đâu là họ lánh lánh lánh, họ chạy trốn mất tiêu à. Tại vì chúng ta có ánh sáng, họ không có thể nhìn được, vì họ đi trong bóng tối, con mắt của họ nó chói lòa, họ nhìn chúng ta họ sợ. Nhưng mà họ vẫn lén, họ lén họ nhìn, rồi từ từ họ muốn như chúng ta, họ đến gần gần, từ từ, từ từ.
Ngày kia, họ sẽ trở nên giống như chúng ta. Tuyệt vời lắm các bạn. Con đường này tôi đã từng đi qua, không phải dễ mà giúp những người gia đình của chúng ta. Nhưng chúng ta là người công bình thì lời cầu xin của chúng ta được Chúa nhậm. Các bạn nhìn thấy những người họ là phù thủy mà vì lời cầu xin của người mẹ, Chúa cứu những người phù thủy được. Người gia đình của chúng ta không đến nỗi mà tệ, uống máu ăn thịt người như mấy người phù thủy, Chúa vẫn cứu họ ra khỏi vòng tay của quỷ dữ được. Ngày kia, họ hiệp với chúng ta trên nước thiên đàng. Rất là tuyệt vời các bạn.
Cảm ơn Chúa, là Đức Chúa Trời nhân từ, giàu lòng thương xót. Khi chúng ta đi trong ánh sáng, thì chúng ta đem cái đèn pin của chúng ta rọi vào bóng tối, họ mới nhìn thấy cái áo dơ bẩn của họ. Chúng ta không có ánh sáng của Chúa, làm sao mà chúng ta nói cái áo của họ dơ được? Tất cả những người trong gia đình chúng ta, họ bận áo dơ bẩn hết các bạn. Ngày xưa, chúng ta cũng bận áo dơ bẩn, nhưng ngày hôm nay, chúng ta có ánh sáng của Chúa, chúng ta nhìn lại, chúng ta thấy áo của chúng ta bị dính một đống dơ, chúng ta đem giặt nó, gục cái chỗ đó đi cho nó trắng.
Còn những người xung quanh, họ sống trong bóng đêm, làm sao họ thấy cái áo của họ dơ. Chúng ta đem ánh sáng vào thì họ nhìn lại, họ thấy áo của họ dơ bẩn hết. Họ thấy chúng ta mặc áo trắng, họ ganh tị. Nhưng mà trước sau, họ cũng muốn giống chúng ta. Tại tâm linh con người có sự thèm khát, thèm khát được trong sạch các bạn. Vì họ bị trói buộc, họ ăn không ngon, họ ngủ không được, họ bệnh tật. Thì họ thấy chúng ta không còn bệnh tật nữa, chúng ta sống vô tư như một đứa trẻ, chúng ta ăn được, chúng ta ngủ được, chúng ta không còn bệnh tật, thì họ ước muốn gì họ được giống như chúng ta. Như người trong gia đình chúng ta, họ ước muốn gì được giống chúng ta. Ngày đó, chúng ta cứu họ được.
Cần phải có thời gian. Xin Chúa thương xót cho chúng ta, biết rằng con đường chúng ta đi, trước tiên, ưu tiên là chúng ta phải cầu thay cho những người thân trong gia đình chúng ta. Chúng ta không thể đi thiên đàng một mình, khi vợ chồng, con cái, cha mẹ của chúng ta ở hồ lửa địa ngục đời đời. Chúng ta là những người có lòng thương xót, chúng ta nhìn thấy họ, chúng ta đau lòng. Chúng ta cứu được những người thân của chúng ta. Ưu tiên hàng đầu là những người thân trong gia đình chúng ta.
Mặc dù hiện nay chúng ta đi ra, chúng ta làm chứng ở bên ngoài, người ta rất là thích, và chúng ta dẫn được rất nhiều người. Nhưng mà chúng ta vẫn để ưu tiên sự cầu thay cho những người thân của chúng ta. Thì Đức Chúa Trời nhìn thấu được tấm lòng của chúng ta và Ngài sẽ nhậm lời chúng ta. Đừng quên những người thân của chúng ta. Có một số người, họ làm mà họ quên người thân trong gia đình của họ, họ làm tổn thương những người thân trong gia đình của họ. Nhưng chúng ta là những người con cái của Chúa, chúng ta phải đặt ưu tiên hàng đầu, vì họ nhìn chúng ta hằng ngày, hằng giờ, hằng phút.
Những người thân trong gia đình chúng ta là những người nhìn chúng ta mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây. Họ nhìn thấy phản ứng của chúng ta, họ nhìn thấy lời của chúng ta, những lời từ môi miệng của chúng ta, hành động của chúng ta. Họ nhìn, họ nhìn để mà họ đoán xét các bạn, họ tìm, họ vạch lông tìm vết cho chúng ta đó. Nhưng mà chúng ta phải đề phòng để chúng ta làm gương tốt cho những người xung quanh, những người thân của chúng ta, thì chúng ta mới cứu được linh hồn của họ trở về với Chúa.
Cảm ơn Chúa. Giờ này, tôi cũng cầu nguyện để kết thúc giờ chia sẻ ngày hôm nay. Kỳ tới, chúng ta học tiếp Ma-thi-ơ đoạn 5 từ câu 17 cho đến hết câu 48, rất là hay. Tôi thích cuốn sách Ma-thi-ơ là số 1, thích sách Giăng nhất, rồi tôi thích Ma-thi-ơ, là cuốn sách giúp chúng ta được giải phóng những tội lỗi của chúng ta.
Giờ này, chúng ta hiệp một để cầu nguyện dâng giờ nhóm của chúng ta cho Cha. Cảm tạ ơn Cha, vì sau một tiếng đồng hồ, chúng con được chia sẻ và nghe được những lời của Thánh Linh Ngài bày tỏ cho chúng con. Xin Cha cho chúng con biết gìn giữ lời này trong tâm linh của chúng con, để chúng con nhớ và làm theo, đừng để chúng con làm theo xác thịt của chúng con, mà chúng con ích kỷ xấu xa mà làm nhơ bẩn danh của Ngài.
Xin cho chúng con là những ngọn đèn sáng, luôn luôn đem ánh sáng của Ngài cho những người thân của chúng con là số một ưu tiên. Rồi chúng con sẽ đem ánh sáng của Ngài cho những người xung quanh, hầu chúng con cứu được nhiều linh hồn được trở về với Ngài. Con cảm tạ ơn Cha. Xin Thánh Linh của Ngài gìn giữ chúng con trong sự bình an trọn vẹn, cho chúng con ngủ được một giấc ngủ ngon, cho các bạn trong phòng này biết nhớ và làm theo, để đời sống tâm linh được tăng trưởng, ngày hôm nay tốt hơn ngày hôm qua, và càng ngày càng tiến bộ, tăng trưởng lên, để đời sống mỗi người được hưởng phước hạnh mà Ngài dành cho đời sống của chúng con.
Chúng con cảm tạ ơn Cha. Chúng con hết lòng cầu nguyện, trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
TÓM TẮT BÀI GIẢNG
Hôm nay tôi học về các phước lành mà Chúa Giê-xu dạy trên núi. Ngài phán phước cho những kẻ có lòng khó khăn, vì nước Thiên Đàng là của họ. Tôi hiểu lòng khó khăn là biết mình yếu đuối, bất toàn, luôn cần Chúa nâng đỡ, không kiêu ngạo cho mình là đủ. Tôi nhớ khi tôi còn kiêu ngạo thuộc linh, ai nói gì tôi cũng phản ứng, cãi bướng, cho mình đúng. Nhưng khi biết mình bất toàn, tôi học được cách im lặng, hạ mình, để Thánh Linh hành động thay vì xác thịt. Tôi nhận ra, người kiêu ngạo là người thua cuộc trên con đường tâm linh.
Chúa cũng phán phước cho những kẻ than khóc, vì sẽ được yên ủi. Tôi từng khóc vì cái tôi bị đụng chạm, và những giọt nước mắt ấy giống như nọc độc làm hao mòn xương cốt tôi. Nhưng khi tôi khóc với Chúa, Ngài yên ủi tôi, nâng tôi dậy, và ban cho tôi niềm vui thật. Tôi học không khóc cho cái tôi nữa, mà khóc vì tội lỗi mình, vì linh hồn người khác.
Chúa phán phước cho người nhu mì, vì họ sẽ hưởng được đất. Tôi học cách sống nhu mì, không ganh đua, không so sánh đời sống mình với ai, không chạy theo vật chất, hàng hiệu, địa vị. Tôi thấy có nhiều người xung quanh chạy theo móng tay đẹp, hàng hiệu đắt tiền, nhưng cuối cùng vẫn trống rỗng. Tôi chọn sống khiêm nhường, đơn sơ, để lòng tôi không bị cột trói vào những thứ hư hoại. Tôi thấy mình bình an khi không chạy đua.
Ngài dạy phước cho những kẻ đói khát sự công bình, vì sẽ được no đủ. Tôi khao khát sự thánh khiết và công bình, xin Chúa tẩy sạch lòng tôi. Khi tôi tìm kiếm Chúa, tôi không thiếu thốn gì, vì Ngài chu cấp mọi điều tôi cần. Tôi hiểu no đủ đây không phải chỉ là cơm áo, mà là sự thỏa lòng và bình an trong tâm linh.
Ngài phán phước cho người hay thương xót, vì sẽ được thương xót. Tôi nhớ chuyện người hàng xóm đụng xe tôi. Thay vì nổi giận hay đòi bồi thường nhiều, tôi xin Chúa cho tôi biết làm gì. Ngài phán trong lòng tôi: “250 đô thôi.” Tôi nghe và làm theo. Người hàng xóm vui mừng, và tôi cũng vui vì đã làm chứng được tình yêu thương và lòng thương xót của Chúa. Tôi thấy, thương xót người khác cũng là gieo hạt phước cho chính mình.
Chúa phán phước cho người có lòng trong sạch, vì sẽ thấy Đức Chúa Trời. Tôi học cách dọn sạch lòng mỗi ngày, không giữ tội lỗi, không giận hờn, ganh ghét, ích kỷ. Tôi cần đóng cửa, ngồi yên tĩnh, nhìn lại lòng mình, nhận ra những vết nhơ để xin Chúa rửa sạch, vì chỉ khi trong sạch tôi mới thấy Ngài rõ ràng.
Ngài phán phước cho kẻ làm cho người hòa thuận, vì họ sẽ được gọi là con Đức Chúa Trời. Tôi muốn trở thành người đem nước dập tắt lửa, không đem xăng đổ vào lửa khi thấy người khác gây gổ. Tôi cầu xin Chúa cho tôi luôn có lời nói xây dựng, đem bình an thay vì chia rẽ.
Ngài phán phước cho những kẻ chịu bắt bớ vì sự công bình, vì nước thiên đàng là của họ. Tôi nhớ khi còn theo tà đạo Scientology, mọi người thương tôi. Nhưng khi tôi quay về với Chúa, cả gia đình, bạn bè lại ghét bỏ, nói xấu tôi, vu khống tôi theo tà giáo. Tôi đau, nhưng tôi nhớ lời Ngài, rằng họ ghét Thánh Linh của Chúa trong tôi chứ không phải ghét tôi. Tôi vui mừng vì phần thưởng tôi ở trên trời lớn lắm.
Ngài cũng dạy rằng tôi là muối của đất. Nếu tôi mất mặn thì chẳng còn giá trị gì, chỉ đáng bị quăng ra đường. Tôi hiểu mình phải giữ đời sống thánh khiết, không pha lẫn với thế gian. Tôi cũng là sự sáng của thế gian, ánh sáng không thể bị che giấu. Tôi phải chiếu sáng bằng những việc lành, để người ta nhìn thấy và ngợi khen Cha tôi trên trời.
Con đường tâm linh của tôi không phải nhảy vọt lên thành thánh ngay lập tức, mà là từng bước nhỏ, từng sự tiến bộ mỗi ngày. Hôm nay tôi có thể phản ứng chưa tốt, nhưng ngày mai tôi sẽ làm tốt hơn. Tôi biết người thân tôi nhìn tôi mỗi giờ, mỗi phút, để xem tôi sống thế nào. Tôi cầu xin Chúa cho tôi trở thành người công bình, để lời cầu nguyện tôi được nhậm, để tôi cứu được linh hồn những người thân yêu, vì tôi không thể an lòng nếu tôi lên thiên đàng mà bỏ họ dưới hồ lửa địa ngục.
Tôi nhận ra, ưu tiên của tôi là cầu thay cho gia đình mình trước, rồi mới đến những người khác. Tôi học cách soi sáng cho họ bằng đời sống của tôi, để họ nhìn thấy sự khác biệt, và họ cũng sẽ muốn có Chúa như tôi. Tôi cảm tạ Chúa đã dạy tôi qua bài giảng hôm nay, giúp tôi biết cách sống đúng, giữ lòng trong sạch, sống nhu mì, thương xót, và chiếu ánh sáng của Ngài giữa thế gian tối tăm này. Amen!
