https://www.mediafire.com/file/605d3gr48o9gnl2/1_Gi%25C4%2583ng_2.m4a/file
(Chú ý! Bài dài nhưng có phần tóm tắt phía cuối cùng. Ai không có thì giờ nên đọc phần tóm tắt cũng có khá đầy đủ bài học của sách)

1 GIĂNG 2: GIĂNG DẠY LÀM THỂ NÀO ĐỂ CÓ ĐỜI SỐNG THÁNH SẠCH VÀ CÓ THÁNH LINH LÀM THẦY DẠY DỔ MÌNH.
1 Hỡi con cái bé mọn ta, ta viết cho các con những điều nầy, hầu cho các con khỏi phạm tội. Nếu có ai phạm tội, thì chúng ta có Đấng cầu thay ở nơi Đức Chúa Cha, là Đức Chúa Jêsus Christ, tức là Đấng công bình. 2 Ấy chính Ngài làm của lễ chuộc tội lỗi chúng ta, không những vì tội lỗi chúng ta thôi đâu, mà cũng vì tội lỗi cả thế gian nữa.
Ai nhận biết Đức Chúa Jêsus Christ thì giữ các điều răn Ngài
3 Nầy tại sao chúng ta biết mình đã biết Ngài, ấy là tại chúng ta giữ các điều răn của Ngài. 4 Kẻ nào nói: Ta biết Ngài, mà không giữ điều răn Ngài, là người nói dối, lẽ thật quyết không ở trong người. 5 Nhưng ai giữ lời phán Ngài, thì lòng kính mến Đức Chúa Trời thật là trọn vẹn trong người ấy. Bởi đó, chúng ta biết mình ở trong Ngài. 6 Ai nói mình ở trong Ngài, thì cũng phải làm theo như chính Ngài đã làm.
Lòng yêu thương đối với anh em
7 Hỡi kẻ rất yêu dấu, ấy chẳng phải là điều răn mới mà ta viết cho anh em, bèn là điều răn cũ anh em đã nhận lấy từ lúc ban đầu; điều răn cũ nầy tức là lời anh em đã nghe. 8 Song le, ta cũng viết cho anh em điều răn mới, là điều chân thật trong Chúa và trong anh em, vì sự tối tăm đã tan rồi, và sự sáng thật đã soi sáng. 9 Kẻ nào nói mình ở trong sự sáng, mà ghét anh em mình, thì còn ở trong sự tối tăm. 10 Ai yêu mến anh em mình, thì ở trong sự sáng, nơi người đó chẳng có điều chi gây cho vấp phạm. 11 Nhưng ai ghét anh em mình, thì ở trong sự tối tăm, làm những việc tối tăm, và không biết mình đi đâu, vì bóng tối tăm đã làm mù mắt người.
Ba hạng tuổi
12 Hỡi các con cái bé mọn ta, ta viết cho các con, vì tội lỗi các con đã nhờ danh Chúa được tha cho. 13 Hỡi các phụ lão, tôi viết cho các ông, vì các ông đã biết Đấng có từ lúc ban đầu. Hỡi kẻ trẻ tuổi, ta viết cho các ngươi, vì các ngươi đã thắng được ma quỉ. 14 Hỡi con trẻ, ta đã viết cho các con, vì các con đã biết Đức Chúa Cha. Hỡi phụ lão, tôi đã viết cho các ông, vì các ông đã biết Đấng có từ lúc ban đầu. Hỡi kẻ trẻ tuổi, ta đã viết cho các ngươi, vì các ngươi là mạnh mẽ, lời Đức Chúa Trời ở trong các ngươi, và các ngươi đã thắng được ma quỉ.
Lòng yêu thế gian với lòng yêu Đức Chúa Trời
15 Chớ yêu thế gian, cũng đừng yêu các vật ở thế gian nữa; nếu ai yêu thế gian, thì sự kính mến Đức Chúa Cha chẳng ở trong người ấy. 16 Vì mọi sự trong thế gian, như sự mê tham của xác thịt, mê tham của mắt, và sự kiêu ngạo của đời, đều chẳng từ Cha mà đến, nhưng từ thế gian mà ra. 17 Vả thế gian với sự tham dục nó đều qua đi, song ai làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời thì còn lại đời đời.
Những kẻ địch lại Đấng Christ
18 Hỡi các con cái ta, giờ cuối cùng là đây rồi, các con đã nghe nói rằng Kẻ địch lại Đấng Christ phải đến. Vừa lúc bây giờ, có nhiều kẻ địch lại Đấng Christ; bởi đó, chúng ta biết rằng ấy là giờ cuối cùng. 19 Chúng nó đã từ giữa chúng ta mà ra, nhưng vốn chẳng phải thuộc về chúng ta; vì nếu chúng nó thuộc về chúng ta, thì đã ở cùng chúng ta; song điều đó đã xảy đến, hầu cho tỏ ra rằng mọi kẻ ấy chẳng thuộc về chúng ta vậy.
20 Về phần các con, đã chịu xức dầu từ nơi Đấng thánh, thì đã biết mọi sự rồi. 21 Ta đã viết cho các con, chẳng phải vì các con không biết lẽ thật, nhưng vì các con biết lẽ thật, và hiểu rằng chẳng có sự dối trá nào bởi lẽ thật mà ra. 22 Ai là kẻ nói dối, há chẳng phải kẻ chối Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ sao? Ấy đó là Kẻ địch lại Đấng Christ, tức là kẻ chối Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con! 23 Ai chối Con, thì cũng không có Cha: ai xưng Con, thì cũng có Cha nữa. 24 Còn như các con, điều mình đã nghe từ lúc ban đầu phải ở trong các con. Nếu điều các con đã nghe từ lúc ban đầu ở trong mình, thì các con cũng sẽ ở trong Con và trong Cha. 25 Lời hứa mà chính Ngài đã hứa cùng chúng ta, ấy là sự sống đời đời.
26 Ta đã viết cho các con những điều nầy, chỉ về những kẻ lừa dối các con. 27 Về phần các con, sự xức dầu đã chịu từ nơi Chúa vẫn còn trong mình, thì không cần ai dạy cho hết; song vì sự xức dầu của Ngài dạy các con đủ mọi việc, mà sự ấy là thật, không phải dối, thì hãy ở trong Ngài, theo như sự dạy dỗ mà các con đã nhận.
28 Vậy bây giờ, hỡi các con cái bé mọn ta, hãy ở trong Ngài, hầu cho, nếu Ngài hiện đến, chúng ta cũng đầy sự vững lòng, không bị hổ thẹn và quăng xa khỏi Ngài trong kỳ Ngài ngự đến. 29 Ví bằng các con biết Ngài là công bình, thì hãy biết rằng người nào làm theo sự công bình, ấy là kẻ bởi Ngài mà sanh ra.
Amen! Amen!
Các bạn đọc thấy lời của Chúa đi thẳng vào con người. Không cần cắt nghĩa, các bạn cũng thấy rõ ràng. Chúa Giê-xu là Đấng làm của lễ chuộc tội cho chúng ta, mà còn chuộc tội lỗi của cả thế gian nữa.
Trong đoạn 2, các bạn thấy: nếu mà mình chấp nhận Chúa Giê-xu chết thế chuộc tội cho mình, thì mình được xưng công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Ăn năn hết tội lỗi của mình, nhờ huyết Chúa Giê-xu thứ tha, thì được trở nên con cái của Đức Chúa Trời và được ở trong sự sáng.
Và chúng ta cũng phải giữ mọi điều răn của Đức Chúa Trời, không bỏ một điều răn nào hết. Kẻ nào nói: “Ta biết Ngài” mà không giữ điều răn của Ngài, ấy là người nói dối. Lẽ thật quyết không ở trong người. Nhưng ai giữ lời phán Ngài, thì lòng kính mến của Đức Chúa Trời thật là trọn vẹn trong người ấy. Bởi đó, chúng ta biết mình ở trong Ngài. Ai nói mình ở trong Ngài thì cũng phải làm theo như chính Ngài đã làm.
Hiện nay có một số người, họ là những người mục sư mà họ đang sống trong bóng tối. Nói dối, ganh giành chức phận. Làm chứng gian cho những người khác để hạ bệ người khác. Họ thấy ông nào mà có mùi là được hơn họ là họ bắt đầu nói dối, làm chứng gian để mà tẩy chay người đó ra khỏi. Tại vì người đó không có nịnh bợ, không có đầu lụy một số đám đông. Họ sống với nhau, họ sống theo đoàn thể. Họ đi trong bóng tối, họ không đi trong ánh sáng.
Con cái của Chúa, mình đi trong ánh sáng thì mình chỉ đứng một mình thôi các bạn. Khi các bạn nhập vào một đoàn thể nào là họ bắt mình phải theo họ. Mà nếu mà mình đi theo đoàn thể mà mình trội hơn họ là mình bị họ tẩy chay. Họ tìm đủ mọi cách để mà nói dối, để vu khống và để loại mình ra khỏi đoàn thể của họ. Họ hiệp một với nhau để họ chia chác với nhau. Kêu bằng vai vế. Mỗi cái đoàn thể đều có vai vế với nhau. Họ hiệp một để mà làm một cái chuyện chung và chia chác với nhau. Nhưng mà họ ở trong bóng tối các bạn. Họ thường thường nói dối, làm chứng gian. Thí dụ như một người đó, họ nói cái người đó, họ đặt chuyện ra là cho thù người lành, lường thầy phản bạn, thù người lành là những người đó. Họ nói ra rồi cả nguyên một cái đoàn thể làm chứng gian. Ông này như vậy, ông như vậy, như vậy, như vậy, nói chừng 90 người. Một người làm chứng thì ok, mà 10 người làm chứng là cái điều đó là sự thật. Thì họ bắt đầu họ quậy lên như thế.
Bây giờ nó xảy ra trong cái đoàn thể con cái của Đức Chúa Trời, những người mục sư là bây giờ đang quậy, đâm chém với nhau. Kinh khủng. Bởi vì Đức Chúa Trời nói thời kỳ cuối cùng có những kẻ nghịch lại Đấng Christ. Kẻ địch lại Đấng Christ phải đến, mà nó bị cái linh của những kẻ địch lại Đấng Christ là nó đâm chém với nhau. Cái linh đó bắt đầu làm việc để cho ngày kia nó lên, thì những cái thành phần này họ ủng hộ. Ủng hộ những cái kẻ địch lại Đấng Christ là anti-Christ. Họ là những kẻ nói dối. Mình phải đề phòng. Những người nào theo Chúa Giê-xu mà có cái lời nói dối là họ là thuộc về quỷ Sa-tan. Dầu cho miệng họ có nói Chúa, Chúa, Chúa gì chăng đi nữa, đi chăng nữa. Nhưng chúng ta thấy, khám phá ra, thấy họ nói dối, có nghĩa là phần của họ là hồ lửa địa ngục đời đời.
Ở trong cuối cùng, Khải Huyền cuối cùng thì Chúa nói những loài chó, những loài thuật sĩ, những kẻ tà dâm, những kẻ giết người, những kẻ thờ hình tượng và những kẻ ưa thích cùng làm sự giả dối đều ở ngoài hết thảy. Họ là những người tin Chúa, họ là những người hầu việc Chúa. Nhưng mà con quỷ nó che mắt họ, họ nói dối, họ không biết là họ là thuộc về thành phần của quỷ Sa-tan. Đồng lõa với nhau để mà nói dối, để nghịch thù người lành. Họ không thấy họ làm phạm tội các bạn, quỷ nó bịt mắt.
Khi mà họ phạm tội tà dâm thì họ biết họ sẽ đi địa ngục. Giết người, thờ hình tượng thì họ biết. Nhưng mà những người ưa thích sự giả dối, những người ưa thích sự giả dối họ không thấy được họ phạm tội. Ngày xưa tôi cũng vậy, tôi cũng là đạo ba đời con mục sư rồi cũng là theo Chúa ba đời. Tôi làm nhiều cái chuyện giả dối, làm chứng gian lắm các bạn. Mà tôi không thấy cái đó là tội, không thấy cái đó là đi địa ngục. Nói chút dối chút xíu mà đâu hại ai đâu, đâu có nhằm nhò gì đâu.
Hỏi có tiền không cho tôi mượn? Tôi không có tiền. Nói dối như vậy đó, chút xíu vậy thôi nhưng mà con quỷ nó kéo mình, nó kiện cáo mình rồi các bạn. Thà mình không nói. Có tiền không có tiền? Ai biết cái túi tiền của mình? Mình nói dối làm chi vậy? Người ta mượn tiền mình. Không cho thì thôi. Nhưng mà nói tôi hết tiền rồi, tôi không có tiền. Nhưng mà trong túi mình có tiền, cái đó nghĩa là nói dối các bạn.
Rồi cha mẹ biểu đứa con: Ai gọi lại nói mẹ không có nhà nha. Mẹ không muốn bắt điện thoại. Bên này có cái bà đòi nợ mẹ đó. Con cứ bắt điện thoại rồi nói mẹ không có nhà nha. Cái đó là những cái thông thường của những người đạo tin lành làm đó các bạn. Cứ nói láo. Một chuyện nói láo, hai chuyện nói láo. Đi tới địa ngục đời đời không hay. Con quỷ nó làm cho họ gọi là hâm hẩm từ từ. Rồi nó cướp linh hồn luôn. Những người nói dối là những người ở địa ngục đời đời. Một cái tội nhỏ xíu như vậy mà nó bằng với cái tội giết người, rất là nguy hiểm các bạn. Thành ra con cái của Chúa, những cái chuyện nhỏ nhoi, những cái chi tiết mình phải đề phòng để con quỷ nó không kiện cáo mình được. Mình phải đi trong ánh sáng là một chút. Quỷ nó không có kiện cáo mình. Mình có đi trong ánh sáng là một chút xíu dơ bẩn trên cái áo của mình là mình thấy rồi đó. Phải nhìn lại cái áo của mình coi có bị dính bùn, dính sình gì không? Thương cho những người đi trong bóng đêm, áo quần của họ dơ bẩn mà họ không thấy được cái dơ bẩn trên cái áo quần của họ.
Điều răn của Chúa. Chúa nói chúng ta là bây giờ chúng ta đi trong sự sáng. Chúng ta không thể nào ghét anh em mình được. Những người nào mà ghét anh em mình là còn đi trong sự tối tăm. Ai yêu mến anh em mình thì ở trong sự sáng. Người đó chẳng có điều chi gây vấp phạm.
Con quỷ nó chọc mình để cho mình ghét người gia đình của mình, ghét anh em của mình các bạn ơi. Chúng ta tránh, chứ chúng ta không ghét. Phải tránh họ tại vì tới gần cái là kiếm chuyện. Tới gần cái kiếm chuyện chọc cho mình giận. Thì chúng ta cũng nên tránh họ. Chúng ta không nên áp lại gần họ để mà họ chửi bới hoặc chọc chúng ta giận để chúng ta ghét.
Chúa nói chớ đứng, chớ ngồi chung với những người phỉ báng chúng ta. Họ không phải họ ghét chúng ta nhưng họ ghét cái linh, Thánh Linh ở trong chúng ta. Cùng một nhà, cùng một anh em ruột thịt nhưng mà khác linh các bạn ơi. Cái linh trong họ nó mở miệng họ ra để sỉ nhục chúng ta, phá hoại chúng ta. Chứ không phải là cái người đó. Họ để cho công cụ của quỷ Sa-tan nó nhảy vào. Họ cùng nói một Chúa với chúng ta nhưng mà cái Chúa khác, cái linh khác, không cùng một cái linh. Chúng ta biết được chuyện đó thì chúng ta không có buồn, không có giận họ. Chúng ta thương họ và cầu thay cho họ.
Nếu mà chúng ta có cái máy thu, chúng ta thu lại mà mở ra cho họ nghe, họ rất là giật mình đó. Tại vì cái linh nó nhảy trong họ, nó mở miệng họ ra chửi, rủa sả chúng ta. Nhưng mà khi mà họ tỉnh lại, mở ra, họ nói: tôi không có nói cái đó, tôi không có nói cái đó. Họ chối leo lẻo. Mình nói: tại sao mà họ nói như vậy? Họ chối leo lẻo, nhưng mà không phải họ chối. Tại vì cái linh nó nhập vào, nó mở miệng người đó nói như vậy. Mình phải thu lại cho người nói sự rủa sả. Khi mà các bạn nghe họ rủa sả, họ chửi bới mình, thu lại để mà mở cho họ nghe, để cho họ thức tỉnh, để họ ăn năn cái tội lỗi của họ. Tại vì họ sẽ đi theo con đường của quỷ Sa-tan và đi xuống địa ngục đời đời.
Quỷ nó nhập các bạn ơi. Mà họ không thấy được là họ bị quỷ nhập. Mặc dù họ nói Chúa nhưng mà họ bị quỷ nó nhảy vào trong người và họ nói như vậy. Lúc họ nói, họ không có biết họ nói như vậy. Họ quên rồi. Họ nói: tôi đâu có nói như vậy. Nhưng mà không phải. Con quỷ dùng cái miệng người đó. Không bao giờ chấp nhận nói mà chối leo lẻo. Nhưng mà con quỷ nó nhập vào, nó làm cho họ quấy phá mình, đâm thọt mình để cho mình nổi giận lên, để mình giận họ.
Chính tôi đã bị. Con đường đó, ban đầu tôi cũng phải giận. Tôi đâu biết. Tôi khám phá ra rằng cái người đó bị con quỷ nó nhảy vào. Mình nói: tại sao hồi nãy bà nói như vậy? Đâu có. Miệng tao là người tin Chúa mà nói như vậy hả? Chối leo lẻo. Tao tin Chúa, tao không có nói như vậy. Nhưng mà họ không biết rằng cái công cụ của quỷ Sa-tan. Họ không có dọn sạch lòng thì con quỷ nó ở trong người của họ. Nó làm cho những người xung quanh khó chịu. Bởi vì chúng ta là những người đã tự dọn sạch lòng, chúng ta hiểu được, thông cảm được những chuyện đó. Chúng ta cũng đã từng đi con đường đó rồi. Quỷ nó cũng đã dùng môi miệng của chúng ta để đoán xét những người khác, chọc cho người ta giận, chọc cho người ta phá người ta. Để cho không có những người nào sống yên. Cái đó là linh Giê-sa-bên đó các bạn. Đi tới đâu là quậy tới đó, đi tới đâu làm cho những người khác đau lòng. Không có thể nào mà ai sống yên với những người sống gần linh Giê-sa-bên các bạn. Mỗi người đàn bà đều bị cái linh đó nó nhảy vào, đàn ông, đàn bà. Khi mà kiêu ngạo là linh đó nó nhảy vào. Nó vào rồi nó quậy phá những người xung quanh. Cho mình là thánh thiện hơn những người khác. Mình cho mình là ngon lành hơn, kiêu ngạo. Nhưng mà mình đã bị sụp bẫy của quỷ Sa-tan. Khi con người chúng ta mà lên mình kiêu ngạo là những người xung quanh nhìn thấy hết các bạn. Chúa không có đẹp lòng. Con quỷ nó vỗ tay vui mừng vì chúng ta đã sụp vào bẫy của quỷ Sa-tan. Bởi vậy chúng ta phải nhìn lại chính mình, luôn luôn nhìn lại chính mình, coi cái áo mình có dính dơ bẩn hay không. Đi con đường Chúa phải là mặc cái áo trắng, mà phải đi trong ánh sáng. Các bạn thấy khó chưa? Mặc cái áo trắng mà đi trong ánh sáng, mà con quỷ thì nó dục ba cái bùn nhơ. Nó dục tới cho mình. Mình không thể nào không dính bẩn được. Nhưng mà nếu mình nhìn mình thấy dính bẩn thì mình phải đi gội rửa cho nó sạch bằng huyết của Chúa Giê-xu. Quỷ nó không tha mình đâu. Nó thấy mình mặc cái áo trắng, nó tức lắm. Nó lấy đồ dơ nó dục vô, nó đem bùn bẩn, xình. Nó biểu những người xung quanh mình dục xình vô, bùn xình vô cái áo của mình các bạn. Nếu chúng ta không nhìn lại chúng ta thì chúng ta sẽ bị áo của chúng ta dính bùn. Mà khi mà áo chúng ta dính bùn rồi là con quỷ nó đánh chúng ta được. Nó kiện với Chúa, nó nói: thấy không? Cái bà này, cái ông này mặc áo dơ. Quánh. Nó chạy lại, nó đập mình một cái. Té nhào. Bệnh tật. Nhức đầu. Đau bụng. Nó kiện với Chúa và nó quánh mình được các bạn ơi. Chúa không bảo vệ chúng ta khi chúng ta mặc áo dơ bẩn. Chúa nói: ta là thánh, các ngươi phải là thánh trong mọi cách ăn ở. Chúng ta đi trong ánh sáng, thành ra một chút dơ là thấy hết, không có che giấu được các bạn. Chỉ cần ghét anh em mình thì ở trong sự tối tăm, và làm những việc tối tăm. Mình chỉ ghét chút xíu rồi, bóng tối nó ập vào. Không còn đi trong ánh sáng của Chúa được nữa. Có nghĩa là con quỷ nó nhảy vào người của mình rồi. Bịt con mắt mình, đui mù. Mình đi trong ánh sáng nhưng mà con mắt mình nhắm lại, có nghĩa là mình đi trong bóng tối. Khi con mắt mình không thấy đường, có nghĩa là mình bị đui mù rồi. Bao nhiêu người bị đui từ khi mới sanh ra, ban ngày, ban đêm gì người cũng thấy giống nhau. Không biết, không thấy gì hết. Ban ngày họ cũng không thấy gì, ban đêm họ cũng không thấy gì. Ai ghét anh em mình thì ở trong sự tối tăm và làm những việc tối tăm. Đừng ở trong ánh sáng đó mà ghét người anh em của mình, rồi là con mắt mình nhắm lại à. Không thấy đường luôn. Bởi vì chúng ta không thể nào ghét một người nào hết. Mặc dù người đó là kẻ thù của chúng ta, chúng ta cũng phải cầu thay cho họ. Chúa nói: các ngươi phải cầu thay cho những người bắt bớ các ngươi. Khi các ngươi bị bắt bớ là các ngươi có phước vì họ ghét ta chứ không phải ghét các ngươi. Các bạn thấy các bạn có phước mà các bạn cứ ngồi đó buồn lo hoài. Khi mà người ta ghét mình một cách vô cớ là mình có Chúa thật ở trong người của mình và người ta ghét mình. Mình phải vui mừng lên và phải coi rằng mình là người có phước vì có Đức Chúa Trời Hằng Sống, Thánh Linh thật của Chúa ở với mình. Còn những người nào họ nói Chúa Chúa Chúa, họ tưởng họ có Thánh Linh nhưng mà họ ghét những người khác, vu khống, nói dối, có nghĩa là họ đã có cái tà linh, có con quỷ Sa-tan ở trong người rồi chứ không phải là còn Chúa nữa. Họ đã mời một Chúa khác vào lòng của họ rồi. Nhìn trái và biết cây. Xin Chúa mở mắt chúng ta để chúng ta luôn luôn đề cao cảnh giác, không bao giờ để cho con quỷ nó nhảy vào chúng ta, nó bịt mắt chúng ta, mà chúng ta tưởng rằng mình đi thiên đàng, ai dè đâu là mình đang đi trên con đường đi địa ngục. Nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta, nguy hiểm cho những người xung quanh chúng ta nữa, tại vì nếu mà chúng ta biến thành những người xung quanh chúng ta, nếu mà chúng ta giận họ là chúng ta trở nên như họ đó các bạn.
Thì con quỷ nó bịt mắt chúng ta, chúng ta biến thành những người xung quanh chúng ta nữa. Chúng ta bận áo dơ bẩn, chúng ta chạy trốn Chúa và chúng ta đi vào trong bóng đêm, mà chúng ta vẫn tưởng rằng chúng ta ngon lành giống như ngày xưa. Chúng ta đã trật phần ân điển. Không đề cao cảnh giác là trật chân té liền. Và nó bị lây lắm các bạn ơi. Khi chúng ta sống gần gần một cái đoàn thể mà họ đang dơ bẩn, chúng ta cũng bị dơ bẩn theo họ. Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng. Nếu mà chúng ta thấy những người dơ bẩn, thà chúng ta sống một mình đi trốn, không ngồi cùng những người bọn gian ác. Chúng ta sẽ bị lây. Trước sau gì chúng ta cũng trở nên giống như họ.
Ngày xưa tôi không biết, nhưng ngày nay tôi thấy rõ. Thà tôi sống một mình với Chúa hơn là tôi vào cái đoàn thể mà không có Chúa, mà người Pha-ri-si nói như là nói Chúa nhưng mà nói cái miệng không. Không có tình yêu thương, không có lòng thương xót, ghen tị, đố kỵ, khoe khoang, ích kỷ. Một cái đoàn thể đông người giống hệt với nhau. Khi chúng ta cách ra, chúng ta nhìn lại chúng ta mới thấy như vậy. Nhưng mà ngày xưa tôi cũng như hệt, giống hệt như vậy, như khuôn đúc ra. Không thấy cái gì mình sai hết. Nhưng mà một thời gian mình rút ra một mình, mình ở với Chúa, rồi bây giờ mình nhìn lại mình thấy rõ như ban ngày các bạn. Tuyệt vời lắm.
Ngày xưa mình ở trong đó, cũng một cái khuôn đó đúc ra, giống hệt nhau. Mình đâu có khác những người khác đâu. Mình từ trong cái đoàn thể đó. Những cái khuôn đúc ra, mỗi người giống hệt với nhau. Ăn nói làm sao, đi đứng làm sao, làm cái gì, giống hệt cái đoàn thể đó. Họ có cái đoàn thể tôn giáo. Tất cả những cái đoàn thể, các bạn nhìn, giống hệt nhau. Ai mà khác là bị loại ra. Không thể nào khác được khi các bạn ở trong một cái đoàn thể.
Nhưng mà cái đoàn thể đó đi đâu? Chúng ta nhìn lại chúng ta. Nếu chúng ta có ở trong một cái đoàn thể, tất cả đi nơi nào là cùng một cái đoàn thể đi chung với nhau. Ngày hôm nay, chúng ta ở trong phòng này, chúng ta cũng như một cái đoàn thể đó. Chúng ta, mỗi người chúng ta muốn đi thiên đàng, thì chúng ta cùng một cái đoàn thể muốn đi thiên đàng mà phải dọn sạch lòng. Luôn luôn đề cao cảnh giác để chúng ta được đi thiên đàng.
Còn một cái đoàn thể như là cái xã hội. Họ đến để họ vui. Họ đi theo cái đám đông. Và họ sống cho cái đoàn thể. Đoàn thể làm gì, họ làm cái đó. Thì một người đi địa ngục, tất cả mọi người đi địa ngục hết các bạn. Đoàn thể của chúng ta không phải là hiệp một với Chúa. Chúng ta không có hiệp một để mà làm những cái chuyện gian ác, tội lỗi. Chúng ta, mỗi người chúng ta tự đứng trên đôi chân của mình, và đi một mình với Chúa, chứ chúng ta không phải theo người này, người kia. Các bạn có phước rồi. Các bạn hôm nay vào một cái nhóm mà không ai làm chủ. Tôi làm cái gì sai, các bạn cứ nói. Mỗi người trong phòng chúng ta, ai làm gì sai, người khác giúp giùm. Phải đi một mình với Chúa, không theo một người khác. Và không có lên mình kiêu ngạo để mà nắm quyền ai trong cái phòng này. Tôi không muốn các bạn theo tôi. Tôi chỉ muốn các bạn theo Chúa. Tôi muốn chia sẻ cho các bạn, mỗi người đi trong ánh sáng của Chúa. Biết con đường mình đi. Đừng có đi theo tôi. Ngày nào tôi té thì các bạn cũng té theo. Không nên như vậy.
.
Vì các bạn là con của Chúa, công chúa, hoàng tử của nước trời. Không phải là thuộc về tôi. Nhưng mà thuộc về nước thiên đàng. Công dân của nước thiên đàng. Tôi biết chắc rằng tôi là công dân của nước thiên đàng. Tôi muốn các bạn mỗi người là công dân của nước thiên đàng. Là một người được quyền tự do với Chúa và với người. Không ai làm chủ các bạn. Mỗi người là một đứa con của Vua Muôn Vua, Chúa Muôn Chúa. Là một hoàng tử và công chúa của nước trời. Đồng cai trị với Chúa. Ngày kia Chúa rước chúng ta về. Và Chúa đem chúng ta trở lại trên đất để cai trị thế gian. Chúng ta là những người lãnh đạo cho Chúa Giê-Su. Chúng ta phải tập tành ngày hôm nay để làm một người lãnh đạo cho Chúa. Chứ không phải là một người đi theo người khác, làm chân tay của người này người kia. Chúng ta là vua. Con của vua. Nhưng mà phải tập tành làm vua một cõi. Ngày kia Chúa sẽ cho chúng ta. Khi chúng ta, Chúa rước chúng ta về thiên đàng. Ngày tái lâm Chúa rước chúng ta về thiên đàng. Trong vòng ba năm rưỡi chúng ta phải trở về lại trên đất này. Chúa cho chúng ta cai trị thế gian. Chúng ta là những người lãnh đạo. Ngày hôm nay chúng ta không làm lãnh đạo được. Làm sao mà Chúa rước chúng ta về thiên đàng với Chúa. Chúa rước những người lãnh đạo đi về thiên đàng. Tránh cái cơn đại nạn. Tránh cái con quỷ 666. Xong rồi chúng ta phải trở về trên thế gian này lại để cai trị những người khác. Đồng cai trị với Chúa Giê-xu. Những người kia là những người đã bị bỏ lại trên thế gian. Và những người đã chạy trốn thoát khỏi con thú 666. Họ còn sống sót trên thế gian này rất là đông. Chúng ta phải cùng Chúa Giê-xu cai trị họ. Trong vòng 1000 năm các bạn. Chúng ta không chết nữa. Chúng ta sống với Chúa Giê-xu và cai trị 1000 năm. Bởi vì Chúa đang tuyển chọn nhiều người. Chúa tuyển chọn lãnh đạo các bạn ơi. Bây giờ các bạn không tập tình lãnh đạo. Tôi nghĩ rằng các bạn không được cất lên với Chúa. Tại vì mỗi miệng của người phải xưng ra rằng Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu là cứu Chúa của mình. Mình phải dám xưng ra trước mặt mọi người. Hiện nay chúng ta phải dám xưng Chúa Giê-xu ra trước mặt mọi người. Ngày kia con thú 666 nó lên rồi chúng ta làm sao mà xưng ra được. Ngày hôm nay không ai bắt bớ chúng ta. Mà chúng ta còn mắc cỡ. Chúng ta không dám xưng ra Chúa Giê-xu là cứu Chúa của chúng ta. Nghĩa là chúng ta là kẻ giả hình. Trước mặt cha mẹ chúng ta chúng ta không xưng Chúa Giê-xu là cứu Chúa của chúng ta. Làm sao chúng ta dám xưng trước mặt con thú 666 được. Rất là nguy hiểm cho linh hồn chúng ta. Nếu mà chúng ta không dám xưng Chúa Giê-xu là cứu Chúa của chúng ta. Chúng ta không biết làm chứng về Chúa Giê-xu. Cho những người bạn của chúng ta, nhữngngười gia đình của chúng ta. Làm sao chúng ta đối mặt với con thú 666 mà chúng ta còn sống còn được với nó. mà chúng ta còn sống còn được với nó? Khi Hoàng Văn Ngọc mới tin Chúa, tôi rất là thương nó tại vì nó là một cái người câm và người điếc. Mà nó còn dám xưng Chúa Giê-xu ra mà nó bị bắt bỡ. Cha mẹ đuổi đi đánh đập mà nó cũng vẫn xưng Chúa Giê-xu làm cứu Chúa và nó giảng trên Facebook của nó. Không ai biết rằng nó là một cái người câm và điếc và không ai biết rằng cha mẹ nó bắt bỡ nó mà nó ngày nay nó giảng đạo trên Facebook của nó.
Các bạn còn có môi miệng nói chuyện được. Hoàng Văn Ngọc nó không nói được. Nó câm và nó điếc luôn. Chúa làm việc tuyệt vời với một cậu bé ở trong phòng chúng ta có tên Hoàng Văn Ngọc. Nhiều người không biết nó là người câm và người điếc. Nhưng nằm đó vẫn vào nó nghe tôi giảng. Tôi hỏi sao mà cậu nghe được. Nó nhờ cái Google Translation lấy cái lời của tôi chuyển ra chữ nó đọc. Tuyệt vời không? Chúa dạy Hoàng Văn Ngọc có sự khôn ngoan. Tôi cũng không biết mới vô phòng của tôi rồi nó nhốm mà nó nghe được cái gì nữa. Tôi hỏi nó. Thì nó chuyển ra những cái lời thành cái lời viết và cái lời viết nó đọc được.
Chúa dạy chúng ta:
Chớ yêu thế gian cũng đừng yêu các vật ở thế gian.
Ai yêu thế gian thì sự kinh mến Đức Chúa Cha chẳng ở trong người ấy.
Vì mọi sự trong thế gian như mê tham của xác thịt, mê tham của mắt, kiêu ngạo của đời đều chẳng từ cha mà đến, nhưng từ thế gian mà ra. Vả thế gian với sự tham dục của nó đều qua đi, xong ai làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời thì còn lại đời đời.
Các bạn thấy chưa? Yêu thế gian là yêu xác thịt, tà dâm, dâm dục. Mê tham của mắt, nhìn thấy tiền. Sáng con mắt ra, mấy người nói tôi làm cực khổ, tôi làm 2-3 chổ làm, nhưng mà khi tôi nhìn thấy tiền cái là tôi khỏe ra. Nếu mà làm mà không có bị tiền là không ai chịu làm việc hết. Họ nói không có tiền là chúng tôi không làm. Tôi làm vì tiền.
Trong lúc chúng ta đi giảng đạo, họ nói bà làm vì gì vậy? Làm chi vậy? Đi giảng đạo làm chi vậy? Tôi nói làm vì yêu Chúa. Họ nói mình khùng điên, họ chưa có hiểu được. Tất cả thế gian đều họ làm vì tiền các bạn. Chúng ta cứu được một linh hồn là chúng ta rất là vui mừng. Thì chúng ta biết rằng chúng ta không thuộc về thế gian nầy. Chúng ta làm những công việc ruồi bu. Với người đời người ta nói là mình làm việc ruồi bu. Làm tầm bậy tầm bạ. Đó ngày không làm gì kiếm tiền. Ở đó đi nói xàm. Không ai nghe hết trơn mà cũng đi nói xàm. Nhưng mà chúng ta không thuộc về thế gian. Chúng ta thuộc về nước thiên đàng. Chúng ta làm những công việc mà thế gian cho chúng ta là ngu dại. Nhưng Đức Chúa Trời coi chúng ta là những người khôn ngoan trước mặt Ngài. Những người theo thế gian là những người ngu dại trước mặt Chúa. Những người làm công việc ham mê những tiền bạc của thế gian Chúa nói là họ là những người ngu dại.
Linh hồn của ngươi hôm nay ngươi bị đòi lại. Tiền bạc những gì của thế gian ngươi để cho ai? Các ngươi ra đời không có đem chi được. Các ngươi trần truồng. Ra đời trần truồng thì đi chết đi cũng trần truồng thế ấy. Không có một cái tiền nào mà có thể đem theo được các bạn ơi. Thế gian với sự tham dục của nó đều qua đi. Xong ai làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời thì còn lại đời đời. Ngày nay chúng ta làm gì cho Chúa thì đó là còn lại đời đời. Không bao giờ mất. Còn lại đời đời có nghĩa là không bao giờ mất. Không ai lấy được công việc của chúng ta làm cho Chúa.
Còn chúng ta làm công việc cho thế gian. Có tiền giàu có. Triệu phú tỷ phú đi nữa. Nhưng mà chúng ta chết cũng thổi hai bàn tay trắng. Có một cái ông đó là nhà giàu kinh khủng luôn đó. Ông chết. Bao nhiêu tấn vàng ở trong cái nhà của ông. Nằm đó. Có đem theo được đồng nào không? Nhìn thấy. Thấy thương cho ông. Linh hồn ông đang đi địa ngục đời đời. Không có một. Đem theo một đồng xu cũng không được nữa các bạn.
Rồi người thế gian họ đặt ra là đốt tiền vàng để gửi đi xuống địa ngục cho cái người đó xài. Họ đặt ra như vậy để mà họ vẫn tiếp tục làm. Con quỷ nó dạy họ là đốt, cất cái nhà bằng giấy, cất rồi mua tiền bằng giấy, đem đốt gửi xuống địa ngục cho cái người đó xài. Mà vậy mà người ta cũng tin. Đem tiền thiệt đi đổi tiền giả để mà đốt, để gửi cho cái người đó xài. Mà có ai mà nói nhận được hay không?
Mà quỷ nó cũng dụ dỗ để trong người ta chi tiền cho người chết. Người ta, người sống là không thương, nhưng mà người chết họ đem cúng bái, làm đủ chuyện. Trong lúc cái người kia đang ở địa ngục đời đời mà không ai biết. Họ tưởng người kia ở thiên đàng. Một số người tưởng người thân của mình đang ở thiên đàng các bạn, nhưng mà người thân của mình đang ở dưới địa ngục, khóc, hét, la. Rất là thương hại.
Khi chúng ta nhìn thấy được cái tương lai của mỗi người chúng ta, chúng ta phải cầu thay cho những người thân của chúng ta để cho họ đừng có bị đi địa ngục đời đời. Các bạn không thể nói được khi họ còn khỏe mạnh và họ còn cứng cỏi. Nhưng khi mà trước cái giờ hấp hối là họ nằm đó là họ lắng nghe hết tất cả những gì chúng ta nói các bạn. Các bạn cầu nguyện với Chúa, xin Chúa cho họ trước giờ hấp hối con có thời giờ để con giúp họ tin Chúa, dẹp bỏ hết, ăn năn tội lỗi của họ để họ được vào nước thiên đàng.
Khi bây giờ là họ khỏe mạnh, họ chửi mình, họ làm đủ mọi cách. Người nào cũng có cái giờ hấp hối, họ biết họ sắp chết. Những cái gì mình nói thấm đòn họ. Họ biết là họ không thể đem cái gì theo được. Lúc đó thì họ mới bắt đầu nghe các bạn. Các bạn nói gì họ nghe. Các bạn nói: “Ăn năn đi. Các con đường của bạn đi là con đường đi địa ngục. Các bạn nên ăn năn bạn ơi. Bạn mở lòng ra với Chúa Giê-xu đi. Và bạn kêu Chúa Giê-xu thương xót. Tội lỗi của con nhiều quá. Xin Chúa thương xót tha thứ tội lỗi cho con.” Để rồi họ được cứu dường như qua lửa. Không phải được cứu vào nước thiên đàng các bạn ơi. Con người họ tội lỗi, họ ăn năn giờ chót, họ được cứu. Nhưng mà được cứu dường như qua lửa.
Có một cô bạn, có một người anh chửi Chúa, rủa Chúa. Nhưng mà trước khi chết, cô đó có cơ hội đến với người anh của mình mà ổng là chết rồi, mới vừa chết. Cổ gọi tôi, tôi nói: “Kêu đi! Kêu anh thức dậy để mà ăn năn, để mà không có đi hồ lửa đời đời. Xin Chúa cứu anh cô sống lại.” Sống lại, nắm tay, kêu. Thì sau khi cổ kêu được 5–10 phút, ông anh mở con mắt được. Tôi nói: “Cảm ơn Chúa đi. Bây giờ nói cho ông anh biết là mình có tội để ăn năn. Nói ông ăn năn nha.” Anh mở mắt nhưng mà cô lấy cái tay bấm. Anh biết. Anh tỉnh. Bây giờ cô nói. “Anh nghe tôi nói thì anh bóp cái tay tôi nha.” Anh có bóp cái tay nhưng mà không nói chuyện được.
Lỗ tai – Chúa thương con người sắp chết, gần chết – là cái lỗ tai họ còn nghe được cho tới giờ phút cuối cùng. Có miệng thì không nói được. Con mắt có nhiều khi con mắt mở ra không được, nhưng lỗ tai họ nghe. Nhưng mà mình nói họ bấm cái tay thì họ bấm. Họ bóp cái tay mạnh được.
Thì cô này cắt nghĩa về Chúa, nói: “Anh ăn năn đi, nếu không anh đi địa ngục.” Cắt nghĩa về Chúa thì cô thấy nước mắt anh chảy ra. Cổ nói: “Bây giờ con thấy nước mắt anh chảy ra.” Nói: “Cảm ơn Chúa là ổng nghe rồi đó. Ổng ăn năn rồi đó. Nước mắt ổng chảy ra đó.” Thì bây giờ nói về Chúa, cắt nghĩa về Chúa, mở Thánh Ca, tôn vinh Đức Chúa Trời cho ổng nghe đi. Lỗ tai ổng còn mở thì nó mở những bài hát tôn vinh Chúa, ca ngợi Chúa, huyết Chúa Giê-xu. Chút xíu sau là ông anh chết.
Thì cô tin rằng ông anh được cứu, bởi vì cái ông này là một cái người kinh hồn. Một cái dân cao bồi, đánh đấm. Ai mà đụng tới ổng là ổng xách dao, ổng chặt, ổng chém, chửi Chúa. Một người anh kinh hoàng, nhưng mà chết yểu. Mới có ba mươi mấy tuổi. Trước khi chết còn có cơ hội ăn năn các bạn.
Thì chúng ta phải xin Chúa, vì tình thương của Đức Chúa Trời không muốn mọi người đều chết mất. Chúa muốn mọi người đều được cứu. Thì mình là những người con cái của Chúa, mình cầu xin cho những người thân của mình, trước khi chết họ có cơ hội ăn năn. Mình chính là cái người chạy đến và giúp họ để cho họ nhớ lại những cái tội lỗi của họ, để họ ăn năn, để họ được cứu dường như qua lửa, không bị vào hồ lửa địa ngục đời đời. Rất là nguy hiểm cho linh hồn của họ.
Với câu 27, Chúa mới nói: “Các con, sự xức dầu đó chịu từ nơi Chúa vẫn còn trong mình thì không cần ai dạy cho hết. Xong vì sự xức dầu của Ngài dạy các con đủ mọi việc, mà sự ấy là thật, không phải dối. Thì hãy ở trong Ngài theo như sự dạy dỗ mà các con đã nhận.”
Thì chúng ta ăn năn tội lỗi của chúng ta, và chúng ta mời Thánh Linh vào lòng chúng ta thì chúng ta không cần ai dạy chi hết. Chúng ta không có đi tìm sách vở để mà học hỏi. Chúng ta cũng không cần một người mục sư để mà dạy dỗ chúng ta. Chúng ta có Thánh Linh là người thầy dạy chúng ta. Chúng ta phải hỏi Thánh Linh thì Thánh Linh mới trả lời chúng ta. Tập lắng nghe tiếng của Chúa. Tiếng của Chúa nó nhỏ nhẹ, nó không phải là cái tiếng trong lỗ tai là con quỷ, nó nói lớn tiếng ngay trong lỗ tai của chúng ta. Chúa của chúng ta, Thánh Linh nói, nhiều khi chúng ta không ngờ được. Thánh Linh của Chúa nói cho chúng ta những cái điều mà chúng ta không muốn nghe. Nó ngược với cái ý tưởng của chúng ta. “Trời cao hơn đất bao nhiêu, ý tưởng của Ta khác hơn ý tưởng của các ngươi bấy nhiêu.”
Khi chúng ta nghe tiếng Chúa biểu chúng ta đi ngược với ý chỉ của chúng ta, chúng ta không thèm nghe, chúng ta phớt lờ đi. Nhưng mà chúng ta nghe một lần nữa. Rồi chúng ta nghe một lần nữa. “Ủa, sao cái ý nghĩ gì của tôi, sao bữa nay nghĩ bậy nghĩ bạ mà hai ba lần? Kỳ quá. Chúa ơi, có phải Chúa nói cho con hay không?”
Mình phải hỏi Chúa thì Chúa nói: “Đúng. Ta nói hoài con không nghe. Lúc con thức con không nghe thì lúc con ngủ, Ta cũng nói cho con.”
Một cái gì mà Chúa nói chúng ta, Chúa nhắc nhở chúng ta, mà chúng ta phớt lờ là lương tâm của chúng ta bắt đầu chai lì, các bạn. Chúng ta bỏ Chúa. Chúng ta làm buồn Thánh Linh. Rồi chúng ta mất Chúa. Rồi chúng ta hâm hẩm. Rồi chúng ta trở nên như người thế gian.
Đức Thánh Linh là một cái Đấng mà rất là dễ làm buồn Ngài, các bạn. Tôi cũng đã từng bị làm buồn Thánh Linh rất là nhiều lần. Khi Thánh Linh nói “No” là chúng ta phải ngừng. Chúng ta muốn làm cái gì đó mà Thánh Linh biểu “No” là chúng ta phải ngừng.
Chúng ta muốn đi chơi, bữa tiệc, ai cũng mời chúng ta thì chúng ta rất là ham vui. Chúng ta muốn đi. Nhưng mà Chúa nói: “Không đi.” Thì chúng ta phải ở nhà. Chúng ta ngu dại, chúng ta làm theo ý riêng của chúng ta là chúng ta hỏng hết mọi việc. Mà chúng ta có thể đi đến chỗ chết. Có nhiều lần rồi, Chúa không cho tôi đi đâu hết. Chúa nói “No” là tôi ở nhà. Cảm ơn Chúa là mình làm cái gì mình phải nghe tiếng Chúa. Mình phải hỏi: “Chúa ơi, con có đi đó được hay không?” Thì Chúa nói “No” là mình phải ngừng. Mình đi là mình có thể mình bỏ mạng đó các bạn. Tôi nhìn lại rồi tôi thấy bao nhiêu lần. Con người của chúng ta rất là ham vui. Thấy party, thấy cái này kia là cứ chạy tới đó. Nhưng mà Chúa biểu chúng ta “No” là chúng ta đừng có làm buồn lòng Chúa Thánh Linh. Vì chúng ta sẽ mất Ngài.
Những cái buổi tiệc của thế gian rất là vui. Chúng ta ngồi nhà, chúng ta buồn. Nhưng chúng ta có sự an ủi của Thánh Linh. Chúng ta vui hơn. Bởi vì có Thánh Linh, chúng ta vui hơn những người kia. Mà người kia người ta không biết. Người ta thấy tội nghiệp mình, tối ngày ngồi ở nhà hoài. Tôi ngồi ở nhà, nhưng tôi vui vì Chúa đẹp lòng.
Nước Thiên Đàng rất là khó đi, con đường hẹp. Bao nhiêu người muốn đi con đường rộng nhưng mà cuối cùng họ đến nẻo sự chết đời đời và đời đời. Một con đường theo Chúa đi con đường hẹp. Từ bỏ thế gian không phải là dễ. Nói thì dễ nhưng mà hành động rất là khó, các bạn. Nếu không bởi sự tiếp trợ và sự tiếp xúc của Thánh Linh thì chúng ta không có thể nào mà bỏ thế gian được.
Ngày xưa tôi nhìn lại những người giáo sĩ, họ đi qua Việt Nam, họ đi truyền giáo. Họ bị người ta chửi bới, phun nước miếng vô mặt, lấy đá mà ném. Họ cũng vẫn vui mừng. Và họ làm vì họ được Chúa Thánh Linh giúp cho họ có sự vui mừng, vì họ đi được truyền giáo cho người Việt Nam của chúng ta. Mặc dù họ làm, họ bị người Việt Nam sỉ nhục, phỉ báng họ, nhưng mà tấm lòng của họ rất là vui. Chúng ta ngày hôm nay, chúng ta được biết Chúa nhờ những người giáo sĩ đó.
Ngày hôm nay, chúng ta không đi làm giáo sĩ cho người Việt Nam sao? Họ thấy nhiều người theo Chúa, nhưng mà họ theo nửa Chúa nửa đời. Nửa Chúa nửa thế gian. Họ đi con đường sai nhưng mà họ cho họ là đúng. Họ bắt bớ chúng ta. Rất là nguy hiểm các bạn ơi. Ma quỷ nó đã kéo nhiều người. Họ miệng họ nói Chúa, nhưng mà họ đi hai hàng. Vừa theo Chúa vừa theo ma môn. Vừa theo Chúa vừa theo thế gian. Rất là nguy hiểm. Thà họ chưa bao giờ biết Chúa hơn là họ vừa theo Chúa vừa theo thế gian. Là những người hâm hẩm. Những người hâm hẩm là những người nguy hiểm. Chúa thì không Chúa, mà đời thì không đời. Mà những người đó lại là những người họ có ảnh hưởng rất lớn trong xã hội. Họ muốn cho nhiều người giống họ. Mình không giống họ là mình sẽ bị bắt bớ bởi những người đó. Những người đó là những người nắm quyền. Họ là những người được bao nhiêu người nể nang. Họ nói ra một tiếng là mọi người đều theo họ. Còn mình nói ra không ai nghe hết. Người ta nói mình khùng điên.
Nhưng mà cảm ơn Chúa là chúng ta biết con đường của chúng ta đi là đúng. Vì chúng ta đi đường hẹp. Còn những người kia là họ đi con đường rộng rãi, thênh thang mà cuối cùng đến nẻo sự chết. Cảm ơn Chúa là làm sao chúng ta mà thoát ra khỏi được những người ảnh hưởng chúng ta từ lâu. Đó là sự ân huệ của Chúa kêu gọi chúng ta bước ra khỏi một chiếc tàu Titanic để vào những chiếc thuyền cứu sinh cỏn con. Rất là nguy hiểm.
Những người lớn, họ ở trong một chiếc tàu Titanic, nó đang trên đường sắp bị chìm nghỉm các bạn ơi. Chúa nói cho tôi, Chúa bày tỏ cho tôi thấy một chiếc tàu Titanic bự to. Đó là hội thánh. Đó là những cái nhóm người trong nhà thờ. Họ đang bị lũng đoạn, lủng củng. Sắp chìm, chìm nghỉm hết.
Chúng ta phải nhảy ra. Nhảy ra càng sớm càng tốt. Đợi chúng ta đi theo Chúa, nhảy xuống cái chiếc tàu con con mà đi rất là… Là đi xuống chiếc tàu con con mà đi rất là nguy hiểm hơn là ở trên chiếc tàu lớn. Nhưng mà vì chiếc tàu lớn nó bị lủng rồi. Thời kỳ cuối cùng rồi, con quỷ nó đang nhắm vào chiếc tàu lớn mà nó đâm cho lủng. Để rồi tất cả mọi người đều chìm nghỉm đi xuống địa ngục hết.
Người nào không lắng nghe tiếng gọi: “Chiếc tàu đang chìm! Nhảy xuống! Nhảy xuống! Nhảy xuống chiếc tàu con con!” để mà chạy thoát khỏi sự nguy hiểm trên chiếc tàu bự. Chúng ta là những người nhảy xuống tàu. Chúng ta đi chiếc tàu con con. Bao nhiêu người trên tàu, người ta cười chúng ta, rồi nói mình đồ ngu. Nhưng cảm ơn Chúa là chúng ta là những người khôn. Mặc dù chúng ta đi xuống chiếc tàu con, nhưng có Chúa Giê-xu ở đằng kia đang chờ đón chúng ta.
Còn mấy người ở trên chiếc tàu bự, chiếc tàu Titanic nó rất là to, họ tưởng đâu là không bao giờ chìm. Tới hồi giờ chót là nó chìm nghỉm hết. Không còn sống sót một người nào trên đó. Mà chiếc tàu Titanic nó thuộc về thế gian. Nó dẫn bao nhiêu người đi xuống địa ngục đời đời các bạn ơi.
Chúa cho tôi một cái mặc khải đó. Tôi nhìn mà tôi thấy kinh hoàng. Mà ngày hôm nay tôi đã đi ra và tôi nhìn lại thì tôi thấy giống hệt như vậy. Trong nhà thờ bây giờ giành giật. Đâm chém. Giành giật chức phận, giành giật tiền bạc. Đâm chém với nhau. Kinh hoàng. Chúa muốn cho chúng ta nhìn theo Chúa Giê-xu là cội rễ và cuối cùng của đức tin. Đừng nhìn xem thế gian. Đừng nhìn xem những gì thuộc về thế gian. Đừng ham muốn những gì thuộc về thế gian. Chỉ nhìn thấy Chúa. Vì ngày hôm nay Đức Chúa Giê-xu sắp trở lại rước chúng ta là con cái của Ngài. Qua khỏi những con thú 666, nó đã sắp lên rồi các bạn ơi. Nó giàn trận ra hết rồi. Kinh Thánh của Chúa ngàn xưa nói bao nhiêu người không hiểu, nhưng ngày nay chúng ta hiểu rõ ràng. Vì tất cả những gì Kinh Thánh nói đã ứng nghiệm hết. Con thú 666 bây giờ nó đang giàn trận ra rồi. Chỉ có những người con cái của Chúa mới nhìn thấu hết. Còn bao nhiêu người trong thế gian không thấy một cái gì hết. Họ tỉnh queo. Họ nói mình nói bậy nói bạ. Họ không có thấy một cái triệu chứng gì của Chúa Giê-xu sắp trở lại. Mà chúng ta đều thấy rõ như ban ngày.
Cảm ơn Chúa là Chúa đã chọn chúng ta để chúng ta là những người tiên phong đi nói về sự trở lại của Chúa Giê-xu. Những người mục sư nào mà không giảng, mà không nói về sự trở lại của Chúa Giê-xu là những người giả hình các bạn. Họ sợ lắm, họ không dám nói Chúa Giê-xu sắp trở lại. Họ chỉ giảng về tình yêu thương. Họ giảng một cái hội thánh được phước, có tiền nhiều là có Chúa. Mỗi người làm cái gì mà được phước là có Chúa. Không có phước là mất Chúa. Người nào mà thấy khổ thì họ nói: “Mày làm cái gì đó, mất Chúa rồi.” Còn người nào được phước thì họ nói: “Tôi có Chúa mà. Chúa ban phước cho tôi mà.” Mở miệng ra nói: “Tìm Chúa đi. Tôi có Chúa rồi. Tôi được phước dữ lắm. Tôi đụng tới cái gì là nó thành vàng đó. Làm cái gì là thành công tới đó đó.” Họ coi Chúa của họ là cái sự phước hạnh. Không bao giờ ăn năn các bạn ơi. Nói ra là họ cứ nói là họ được phước. Rất là nguy hiểm khi mà họ bị cái thần tiền chiếm hữu… Rất là nguy hiểm khi mà họ bị cái thần học sai. Mỗi người, mỗi cái nhánh đạo có một cái thần học của họ. Thần học này thì chuyên môn về cái báp têm. Ông kia thì chuyên môn nói tiếng lạ. Bên cái nhánh kia thì phước hạnh. Nhánh kia, mỗi cái nhóm nào thì họ có một cái sự chuyên môn. Một cái chuyên môn của cái nhánh đó.
Thì ra nhánh này, nhánh Tin Lành này với nhánh Tin Lành kia họ cứ gây lộn với nhau, không bao giờ hiệp một với nhau. Mấy chục nhánh Tin Lành không có hiệp một với nhau. Rất là nguy hiểm. Một cái nhóm người tin Chúa mà không hiệp một với nhau là mỗi cái nhóm khác Chúa với nhau, khác linh với nhau hết.
Một bên thì tin là ân điển, bỏ hết luật pháp. Một bên thì tin là thịnh vượng, toàn là nói phước hạnh phước hạnh. Một bên thì chuyên môn nói về tiếng mới. Người nào mà không nói tiếng mới thì không có Thánh Linh. Rồi mỗi người phải giả ra, mình nói tiếng mới, mình cũng đặt chuyện ra, làm bộ nói tiếng mới để cho mọi người biết là mình cũng có đầy dẫy Thánh Linh, thì họ giả Thánh Linh. Họ muốn ở trong một cái phòng, mấy người kia nói tiếng mới thì mình cũng phải nói tiếng mới. Mình cũng phải làm bộ gạt mấy người kia. Ôi tùm lum hết trơn các bạn ơi. Có bao nhiêu người họ vào, họ khai với tôi là họ phải giả nói tiếng lạ để cho ở chung một cái nhóm nói tiếng lạ. Mà họ không biết cái người kia có giả hay không nữa. Không biết thật, không biết giả gì nữa. Người nào cũng trong nhà thờ cũng nói tiếng mới um sùm hết trơn. Thì tôi cũng phải nói tiếng mới. Nhưng mà tôi không biết, tôi ngồi đó, tôi mở miệng ra, tôi nói bậy bạ gì để cho mấy người kia tưởng tôi nói tiếng mới. Nhưng mà tôi gạt người ta.
Thành ra rất là nguy hiểm khi chúng ta vào một cái đoàn thể nào thì chúng ta phải copy, giống mình với cái đoàn thể đó. Nếu không thì họ sẽ bị loại ra. Nhưng mà người nào họ muốn tìm kiếm Chúa, họ cũng phải đi vào một cái đoàn thể. Họ không biết rằng họ đi một mình được. Ngày xưa tôi cũng phải đi nhập vào cái đoàn thể. Tôi không biết tôi có thể đi một mình được. Nhưng cảm ơn Chúa là Chúa nói: “Con đi một mình. Con không cần đi theo ai hết.” Tôi nhìn, tôi kiếm hoài không có một cái nhóm nào mà đúng với cái lời Kinh Thánh của Chúa dạy cho tôi. Tôi đi tìm, tìm mãi không được. Chúa mới chỉ cho tôi: “Con đi một mình với Ta.” Ngày xưa Môi-se đi một mình với Ta. Môi-se không có đoàn thể nào hết. Môi-se là được người mẹ nói về Chúa và ở trong cung điện Pha-ra-ôn. Môi-se cũng vẫn theo Chúa một mình. Sau này Môi-se đi ra gặp Chúa thì Môi-se dẫn dân Y-sơ-ra-ên cũng đi và Môi-se đi một mình với Chúa. Có một người anh ruột của mình mà cũng đi thờ thần tượng. Ông anh tưởng đâu đi giúp Môi-se được nhưng mà cũng đi sai bậy bạ.
Các bạn phải đi một mình với Chúa. Và Chúa là Thầy của chúng ta. Chúa là người dạy chúng ta. Thánh Linh của Chúa ở trong Môi-se ngày xưa không có Thánh Linh. Nhưng chúng ta ngày nay có phước hơn Môi-se. Chúng ta có Thánh Linh ở trong chúng ta làm Thầy chúng ta. Không cần học ai hết. Các con đã chịu sức dầu từ nơi Chúa ở trong mình thì không cần ai dạy chi cho hết. Sự sức dầu của Ngài dạy các con đủ mọi việc và sự ích là thật, không phải dối.
Thì hãy ở trong Ngài theo như sự dạy dỗ mà các con đã nhận. Các bạn thấy chưa? Hôm nay chúng ta có phước nhiều. Chúng ta phải biết cảm ơn Chúa là chúng ta có Thánh Linh của Chúa ở trong lòng chúng ta, dạy dỗ chúng ta, không cần một người nào dạy chúng ta hết. Các bạn đừng nghĩ là tôi dạy các bạn. Tôi cũng học hỏi với Thánh Linh. Mỗi người học hỏi với Thánh Linh để Thánh Linh làm Thầy của các bạn. Các bạn sẽ làm trỗi hơn tôi nữa kìa. Mỗi người có Thánh Linh riêng của mình. Các bạn biết tôi nói đúng là tại vì các bạn có Thánh Linh của các bạn, ấn chứng rằng những lời tôi nói là đúng. Xin Chúa mở trí óc cho chúng ta đi.
Người nào chưa nghe được tiếng của Thánh Linh thì đi tìm. Các bạn ngồi kiêng ăn cầu nguyện. Các bạn sẽ nghe được tiếng Chúa. Các bạn tìm hoài cho tới khi nghe được. Hôm nay các bạn chưa nghe được, ngày mai, ngày mốt mình phải tập tành. Có một video của ông Dave Wickler, ông dạy có 10 cái video đó để tập lắng nghe tiếng Chúa. Các bạn phải học cái đó. Các bạn tập tành thì các bạn nghe được. Khi các bạn nghe được rồi là các bạn sẽ nghe được hoài. Khi các bạn làm buồn Thánh Linh thì các bạn không còn nghe được tiếng Chúa nữa. Nhưng mà các bạn ăn năn trở lại thì các bạn vẫn nghe được tiếng Chúa nữa. Tuyệt vời lắm.
Ngày xưa tôi cũng không biết được. Tôi cũng phải đi học, học để mà nghe được tiếng của Chúa. Chúa nói mình nhiều lần lắm từ hồi nhỏ, nhưng mà mình không biết cái đó là tiếng Chúa. Mình tưởng đâu là tiếng của mình. Tôi đã nghe từ hồi nhỏ rất là nhiều lần, nhưng mà tôi không biết đó là tiếng Chúa. Tôi tưởng đâu là tiếng của tôi. Bây giờ tôi nhìn lại là Chúa nói chuyện với tôi rất là nhiều lần mà tôi không biết đó là tiếng của Chúa. Mọi người chúng ta là con cái của Chúa, Chúa nói chuyện với chúng ta mà chúng ta không biết. Chúng ta phớt lờ đi. Chúng ta tưởng một ý nghĩ gì đó. Nhưng mà xin Chúa thương xót chúng ta để chúng ta đi tìm kiếm mà chúng ta biết, lắng nghe tiếng của Đức Chúa Trời phán với chúng ta, qua Thánh Linh của Ngài ở ngự trong lòng của chúng ta, nói với chúng ta biết những cái gì chúng ta làm sai, những cái gì chúng ta cần phải làm. Những cái gì chúng ta đọc Kinh Thánh mà chúng ta không hiểu, chúng ta hỏi thì Thánh Linh của Đức Chúa Trời sẽ chỉ dạy chúng ta.
Có một cái chuyện tôi rất là khó hiểu. Tôi nói: “Chúa ơi, các ngươi là muối của đất. Nhưng mà nếu muối mất mặn đi thì làm sao mà lấy lại được?” Tôi nói: “Ủa muối làm sao mà nó mất mặn được Chúa? Bao giờ mà muối mà mất mặn?” Rồi tôi nói: “Chúa ơi, con muốn hiểu Kinh Thánh nói làm sao mà muối, một cái tô muối mà bây giờ nó mất mặn?” Thì Thánh Linh của Chúa cắt nghĩa cho tôi. Muối nó không có pha loãng thì nó vẫn còn giữ cái muối mặn của nó. Còn con lấy cát con bỏ vào, cát nó giống hệt muối. Nhìn cái hột cát với cái hột muối nó giống hệt nhau. Nhưng mà con pha lẫn cát và muối thì cái cát nó hút hết cái muối mặn đi. Nó chỉ còn cát thôi. Thì cát chỉ bỏ vô đất đạp, bị đạp dưới chân. Khi mà muối, mình phải giữ, mình biết mình là muối, mình phải giữ nguyên vẹn cái muối của mình. Đừng có đi theo những cái người khác. Mình đừng có đi trộn chung với những cái người khác thì mình giữ được cái muối mặn của mình lâu dài.
Chúng ta là muối của đất thì chúng ta phải biết rằng chúng ta không pha loãng với những cái gì thế gian. Chúng ta sẽ giữ được cái muối mặn suốt cả cuộc đời của chúng ta. Đó là những cái câu mà Chúa cắt nghĩa cho tôi, mà tôi chưa có bao giờ nghe những người nào cắt nghĩa cái chuyện đó. Cảm ơn Chúa là chúng ta đi đúng đường, chúng ta biệt riêng, không pha loãng với người thế gian. Chúa biểu chúng ta: “Chớ nếm, chớ rờ, chớ thử những cái gì thuộc về thế gian. Phải biệt riêng ra thánh với Đức Chúa Trời thì Ngài sẽ cho chúng ta.” Phải biệt riêng ra thánh và được Đức Chúa Trời, Ngài sẽ cho chúng ta là những người thánh, được xưng công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Hôm nay chúng ta học bài học xong, chúng ta thấy trong cuối cùng có đoạn ghi bằng cách: “Con biết Ngài là công bình thì hãy biết rằng người nào làm theo sự công bình ấy là kẻ bởi Ngài mà sanh ra.”
Chúng ta nhìn theo xung quanh chúng ta, khó kiếm được một người gọi là người công bình các bạn. Mình nhìn, mình thấy hấp dẫn lắm. Mình lại gần, mình thấy khác hẳn liền. Cái linh Giê-sa-bên nó dụ dỗ con người ta rất hay các bạn. Ở xa các bạn nhìn, các bạn lầm chết. Cái linh Giê-sa-bên nó nhập vô người nào, ở xa nó thu hút rất là nhiều người các bạn. Nhìn thấy là tưởng đâu là thiên thần giáng hạ. Nói Chúa thao thao bất tuyệt, làm những cái việc lạ lùng. Nhưng mà lại gần một thời gian nhìn thấy, nó lòi cái đuôi chồn ra thậm tệ. Không phải là người công bình nữa, nhưng mà người gian ác. Ở xa nó tỏ ra người công bình cho người ta lầm, nhưng mà chúng ta đến gần thì chúng ta thấy là người gian ác. Chỉ có những con mắt của những người có Chúa thật sự, Thánh Linh thật sự mới nhìn thấu được. Còn nếu không, bao nhiêu người trong thế gian họ lầm chết. Họ lầm những cái linh Giê-sa-bên các bạn.
Ngày xưa tôi cũng không biết nữa. Nhưng ngày hôm nay cảm ơn Chúa là tôi đi đâu tôi nhìn thấu cái linh Giê-sa-bên. Nhìn người nào tôi biết người đó có cái linh A-háp, có cái linh Giê-sa-bên. Khi mà họ thoát ra khỏi hai cái linh đó rồi, họ mới có cái đầu óc bình thường của con người. Nếu không thì họ sống kỳ lạ lắm. Cái người này không bình thường. Họ dùng cái chữ “không bình thường” có nghĩa là bị quỷ nhập. Nhưng mà nó không phải 100%. Lâu lâu nó mới nhảy vào. Còn thường thường nó làm cho cái người đó rất là bình thường, nhưng mà làm cho người ta mê hoặc. Khi mà người nào mê hoặc rồi, nó táp vô một cái là nó đập người đó. Chạy! Chạy thoát luôn. Mà nói không ai nghe, nói không ai tin. Nói: “Trời ơi cái bà đó hả, kinh hồn luôn.” Mình kể chuyện đó, người ta nói: “Đâu, cái bà đó như là thiên thần. Tôi thấy bà dễ thương, bà lo cho người, bà làm đủ thứ chuyện mà…” Hồi nãy chưa thấy được. Tôi đã bị rồi các bạn ơi. Tôi tưởng đâu là thiên thần, ai dè đâu một thời gian rất là lâu, khám phá ra được rồi bỏ chạy. Bao nhiêu người chạy. Cái bà đó kinh hồn luôn.
Thì bây giờ mình mới hội lại với nhau, mình mới nói chuyện, mình mới thấy. Cái linh Giê-sa-bên nó trốn tránh rất là hay. Nó dụ rất là nhiều người. Khi mà nó cắn xé (phần xác thịt hay tâm linh) một cái là người đó bị tổn thương ngay. Rất là nguy hiểm. Thì chúng ta xin Chúa cho chúng ta tránh được những người có cái linh Giê-sa-bên sống gần chúng ta, nhất là những người trong gia đình chúng ta. Chúng ta phải nhìn thấu và biết người nào là có cái linh Giê-sa-bên để tránh, để không thôi nó cắn chúng ta và chúng ta sẽ bị tổn thương. Họ là chuyên môn là cắn xé đó các bạn ơi, để cho chúng ta bị thương tích, để chúng ta đau đớn và chúng ta giận. Nếu không bị cắn là không bao giờ đau mà cũng không bao giờ giận. Nhưng mà nó cắn mình đau rồi mình mới giận. Khi mà chúng ta giận, nó giống như con Dracula, nó nhảy vào chúng ta, chúng ta trở nên Giê-sa-bên luôn. Nó là Dracula. Giống như cái phim Dracula, con quỷ đi hút máu người nào là người đó biến thành Dracula. Giống thiệt như vậy các bạn. Thành ra xin Chúa thương xót chỉ dạy chúng ta. Chúng ta có lỡ bị cắn, chúng ta phải ăn năn tội và tha thứ và cầu thay cho những người đó để chúng ta không biến thành một người như họ.
Mình xin Chúa thương xót chúng ta, mở tâm mở mắt cho chúng ta thấy được chúng ta đang bị cắn và chúng ta đang bị thương tích. Rồi chúng ta trước sau gì cũng biến thành giống như họ. Nếu chúng ta không ăn năn, nếu chúng ta còn buồn, còn giận họ thì chúng ta không sớm thì muộn cũng sẽ trở nên những người như họ luôn.
Giờ này tôi cũng xong bài học hôm nay. Thì tôi cũng xin cầu nguyện. Trong danh Đức Giê-xu, con cảm ơn Ngài vì Ngài đã ban cho chúng con có một cái thời giờ nghe lời Chúa dạy của đoạn Kinh Thánh này. Và chúng con xin Chúa cho chúng con biết làm theo, biết vâng theo ý của Ngài, biết ăn năn tội lỗi của mình để chúng con đi trong ánh sáng sự sống, và chúng con thấy rõ và biết rõ những cái bẫy giò của quỷ Sa-tan đưa ra hãm hại chúng con.
Xin cho chúng con biết tha thứ cho những người thù nghịch chúng con, những người đâm sau lưng chiến sĩ, những người nào đã làm tổn thương chúng con. Xin cho chúng con biết cầu thay cho họ, biết tha thứ cho họ như Chúa Giê-xu, chúng con đi theo con bước chân của Chúa Giê-xu vì Ngài. Họ ghét chúng con vì chúng con có Chúa Giê-xu trong chúng con. Họ ghét Chúa, không phải họ ghét chúng con nhưng họ ghét Ngài ở trong chúng con.
Chúng con là những người có phước bị những người phá hoại chúng con cách vô cớ là chúng con là những người có phước. Chúng con xin Cha thương xót và cho lời của Ngài thấm nhuần trong chúng con để chúng con biết đi theo ý chỉ của Ngài, biết để Chúa làm chủ trong đời sống của chúng con. Chúng con không bị vướng vào những cái bẫy giò của quỷ Sa-tan đưa ra để hãm hại chúng con.Chúng con cảm tạ ơn Cha. Chúng con mong rằng chúng con sống một cái đời sống thánh thiện, được xưng công bình ở trước mặt Đức Chúa Trời để ngày kia chúng con gặp được Chúa trên nước Thiên Đàng. Chúng con không bị bỏ lại. Chúng con cảm tạ ơn Ngài. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
TÓM TẮT BÀI GIẢNG:
1. Lời Kêu Gọi Ăn Năn và Sống Trong Ánh Sáng
Người chia sẻ mở đầu bằng lời nhấn mạnh về tình yêu thương và sự tha thứ của Chúa Giê-xu – Đấng đã chết thay cho tội lỗi cả thế gian. Tuy nhiên, điều kiện để được ở trong ánh sáng là phải ăn năn và giữ các điều răn của Chúa. Ai nói mình biết Chúa mà không vâng lời thì là người nói dối, không có lẽ thật ở trong người.
2. Sự Cảnh Báo Về Tội Giả Dối Và Lối Sống Giả Hình
Tội nói dối – dù là lời nói dối “nhỏ” – được cảnh báo là nghiêm trọng như tội giết người. Quỷ lợi dụng thói quen nói dối, giả hình, để kiện cáo tín đồ và kéo họ xuống địa ngục. Nhiều ví dụ thực tế được nêu ra, như cha mẹ dạy con nói dối để trốn nợ, hoặc những lời nói dối trong cuộc sống thường ngày khiến người tin Chúa bị ô uế thuộc linh.
3. Vạch Trần Tình Trạng Bóng Tối Trong Các Đoàn Thể Tôn Giáo
Tác giả phơi bày sự giả hình, tranh giành quyền lực, và tẩy chay lẫn nhau trong một số nhóm Cơ Đốc. Những người theo Chúa thật thường bị cô lập, nói xấu, thậm chí bị vu khống bởi chính những người xưng danh Chúa. Đó là “những chiếc tàu Titanic tôn giáo đang chìm”, kêu gọi người nghe bước ra khỏi những tổ chức ô uế và đi một mình với Chúa.
4. Tình Yêu Thương Anh Em Là Dấu Hiệu Của Người Ở Trong Ánh Sáng
Người nào ghét anh em mình là đang sống trong tối tăm. Ganh ghét hét là bằng chứng của việc quỷ đã che mắt và người đó không còn đi trong ánh sáng nữa. Mọi sự tổn thương cần phải được tha thứ, nếu không thì linh Giê-sa-bên sẽ lợi dụng để gieo hận thù, biến người ta thành công cụ của quỷ.
5. Lời Cảnh Báo Về Việc Yêu Thế Gian
Dựa trên 1 Giăng 2:15–17, người chia sẻ khẳng định: yêu thế gian, mê tham của xác thịt, kiêu ngạo đời là dấu hiệu mất Đức Chúa Cha. Cảnh tỉnh: “Người đời sống vì tiền, còn người tin Chúa sống vì cứu nhiều linh hồn trở về với Chúa”. Các việc làm cho Chúa sẽ còn lại đời đời, còn mọi tài sản thế gian sẽ tiêu tan khi lìa đời.
6. Vạch Trần Những Kẻ Giả Hình Trong Hội Thánh
Người chia sẻ mạnh mẽ lên án những người mang danh mục sư, giảng đạo, nhưng không rao giảng sự tái lâm của Chúa, không giảng về tội lỗi và sự ăn năn, chỉ nói về phước hạnh, tiền tài, chức phận. Họ là những người giả hình, dẫn dắt người khác đi vào con đường rộng dẫn đến sự chết.
7. Thánh Linh Là Thầy Dạy Duy Nhất
Trích từ 1 Giăng 2:27, bài giảng khẳng định rằng những ai có Thánh Linh thật không cần người dạy, vì sự xức dầu từ Chúa dạy dỗ đủ mọi sự. Tác giả chia sẻ kinh nghiệm cá nhân về việc học lắng nghe tiếng Chúa, phân biệt giữa tiếng Thánh Linh nhẹ nhàng và tiếng quỷ dữ mạnh mẽ, cưỡng ép.
8. Chống Lại Linh Giê-sa-bên Và Tinh Thần Pha Trộn
Cảnh báo về “linh Giê-sa-bên” – một tà linh hoạt động mạnh trong hội thánh, thường ngụy trang dưới vẻ đạo đức, khôn ngoan, nhưng thực chất phá hoại, chia rẽ và cắn xé. Ai không cảnh giác sẽ bị lây nhiễm và biến thành người giống như nó. Cảnh tỉnh về nguy cơ “mất mặn” như muối bị trộn cát – người tin Chúa không giữ sự biệt riêng thì sẽ bị đạp dưới chân người ta.
9. Kêu Gọi Tránh Đoàn Thể Sai Trật, Sống Độc Lập Với Chúa
Bài giảng liên tục nhấn mạnh rằng phải đi một mình với Chúa, không theo người, không lệ thuộc nhóm phái, không tin thần học loài người. Chúa muốn tuyển chọn những người lãnh đạo thật, sống biệt riêng, trung tín, mạnh mẽ – để trong kỳ tái lâm sẽ được cất lên, rồi cùng Ngài cai trị 1.000 năm.
10. Lời Kết Và Cầu Nguyện
Người chia sẻ kết thúc bằng lời cầu nguyện tha thiết xin Chúa giúp mỗi người:
- Tha thứ và cầu thay cho kẻ thù
- Sống thánh sạch và tỉnh thức
- Tránh xa bẫy của quỷ Sa-tan
- Xưng danh Chúa Giê-xu cách công khai
- Được kể là công dân của nước thiên đàng
