https://www.mediafire.com/file/87p7gcvsixsvjon/1_Gi%25C4%2583ng_1.m4a/file
(Chú ý! Bài dài nhưng có phần tóm tắt phần cuối của trang. Ai không có thì giờ nên đọc phần tóm tắt cũng có khá đầy đủ bài học của trang)

1 GIĂNG 1: Lời chứng của Giăng, tin lành thật.
1Điều có từ trước hết, là điều chúng tôi đã nghe, điều mắt chúng tôi đã thấy, điều chúng tôi đã ngắm và tay chúng tôi đã rờ, về Lời sự sống; — 2vì sự sống đã bày-tỏ ra, chúng tôi có thấy, và đang làm chứng cho, chúng tôi rao-truyền cho anh em sự sống đời đời vốn ở cùng Đức Chúa Cha và đã bày-tỏ ra cho chúng tôi rồi; — 3chúng tôi lấy điều đã thấy đã nghe mà truyền cho anh em, hầu cho anh em cũng được giao-thông với chúng tôi. Vả, chúng tôi vẫn được giao-thông với Đức Chúa Cha, và với Con Ngài là Đức Chúa Jêsus-Christ. 4Chúng tôi viết những điều đó cho anh em, hầu cho sự vui-mừng của chúng tôi được đầy-dẫy.
Sự giao-thông với Đức Chúa Trời và sự tha tội bởi Đấng Christ
5Nầy là lời truyền-giảng mà chúng tôi đã nghe nơi Ngài và truyền lại cho anh em rằng Đức Chúa Trời là sự sáng, trong Ngài chẳng có sự tối-tăm đâu. 6Ví bằng chúng ta nói mình được giao-thông với Ngài, mà còn đi trong sự tối-tăm, ấy là chúng ta nói dối và không làm theo lẽ thật. 7Nhưng, nếu chúng ta đi trong sự sáng cũng như chính mình Ngài ở trong sự sáng, thì chúng ta giao-thông cùng nhau; và huyết của Đức Chúa Jêsus, Con Ngài, làm sạch mọi tội chúng ta. 8Ví bằng chúng ta nói mình không có tội chi hết, ấy là chính chúng ta lừa-dối mình, và lẽ thật không ở trong chúng ta. 9Còn nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành-tín công-bình để tha tội cho chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian-ác. 10Nhược bằng chúng ta nói mình chẳng từng phạm tội, ấy là chúng ta cho Ngài là kẻ nói dối, lời Ngài không ở trong chúng ta.
Amen!
Cảm ơn các bạn, Bài học hôm nay là chúng ta thấy ông Giăng đã làm chứng về Đức Chúa Giê-xu như sau:
Chúng tôi đã nghe, điều mắt chúng tôi đã thấy, điều chúng tôi đã ngắm và tay chúng tôi đã rờ về lời sự sống. Ngày hôm nay chúng ta nghe lời của Đức Chúa Trời. Chúng ta chỉ được nghe nhưng mắt chúng ta không thấy. Đó là chúng ta gọi là đức tin. Đức tin là những gì chúng ta nghe, chúng ta tin mà chúng ta không thấy bằng con mắt của chúng ta. Đức tin rất là khó cho nhiều người các bạn. Những đứa trẻ, những em bé, nó tin rất là dễ. Cha mẹ nói đâu, nghe đó. Cha mẹ nói cái gì, nó không thấy, nó cũng vẫn tin cha mẹ của nó.
Trong lúc người càng ngày càng trưởng thành, chúng ta cho rằng chúng ta là khôn ngoan. Con mắt mình thấy, mình mới tin được. Khó có tìm có đức tin trên đất. Chúa Giê-xu nói ngày nay khó có người có đức tin trên đất. Nhưng chúng ta cảm ơn Chúa vì Ngài cho chúng ta là những người có đức tin. Đức tin chúng ta như con trẻ. Chúng ta nghe Chúa nói gì? Đọc, nghe những câu chuyện trong Kinh Thánh và tin.
Một số người nói đây là chuyện láo, bịa đặt. Sao mà tin được khi mà bà mẹ của Chúa Giê-xu nói là nữ đồng trinh mà có thai mà sinh ra Chúa Giê-xu được? Nói chuyện vô lý, cái chuyện gì vậy mà mấy người đạo tinh lành người ta cũng mê tín, nghe theo mà tin theo. Bà Ma-ri, mẹ Chúa Giê-su có chữa oan, rồi bà đặt chuyện ra, rồi bà nói bà sinh ra Chúa Giê-xu, con Đức Chúa Trời. Vậy mà họ cũng tin được. Bao nhiêu người họ kích bác là cái chuyện bà Ma-ri đồng trinh mà có chữa Chúa Giê-xu. Đó là một cái chuyện mà khó tin nhưng là có thật mà chúng ta tin được. Nguy hiểm cho những người nào mà kích bác chuyện đó các bạn ơi. Họ đá vào gai nhọn, họ bị hoạn nạn, họ bị đủ thứ tai vạ xãy ra trên đời sống của họ. Còn đi đường ngục đời đời nữa các bạn vì tội phỉ bán con của Đức Chúa Trời.
Một số nữa thì nói chuyện mà Chúa Giê-xu mà chết mà ba ngày sống lại. Cái mồ mà giấu tên sao mà tin được. Chuyện đặc chuyện ra mấy thầy chùa đi giảng đó. Mấy người tin lành đó họ bị u mê. U mê cái gì? Chuyện Chúa Giê-xu chết cái người ta lấy cái xác của Chúa Giê-xu. Môn đồ Ngài lại lấy cái xác Chúa Giê-xu cái đem giấu mất tiêu. Rồi nói là Chúa Giê-xu sống lại. Mấy thầy chùa giảng nói vậy đó các bạn.
Rồi có nói chuyện với một cái bà bạn. Tôi nói về Chúa Giê-xu. Rồi bà nói ôi bạn là một cái người u mê. Hỏi u mê cái gì? Cái chuyện như vậy mà bà tin được rồi. Cái chuyện gì khác làm sao bà nói làm sao tôi nghe được. Cái chuyện mà mấy môn đồ giấu xác Chúa Giê-xu mà bà nói Chúa Giê-xu sống lại. Rồi bay về trời. Chuyện như là cái chuyện phim, chuyện ảo thuật Nói bậy nói bạ mà bà cũng tin được. Rồi bằng cớ đâu? Bà không đọc Kinh Thánh mà không biết.
Khi Chúa Giê-xu sống lại. Mấy mươi ngày có hiện tới bao nhiêu người. Mà bà nghe những lời kích bác như vậy mà bà tin là bà nguy hiểm cho linh hồn của bà. Bà ngạo tôi trong vòng có hai ba tháng bà chết luôn. Bà bạn này là tôi quen cũng rất là lâu. Nhưng mà tôi chưa có dịp làm chứng về Chúa cho bà. Mà tôi mới làm chứng cho bà mà bà ngạo như vậy mà hai ba tháng sau chết. Chết một cách oan ức lắm các bạn. Một cái người không tin nhưng nhạo báng lời của Đức Chúa Trời.
Bên này mình nói là chúng tôi nghe và chúng tôi đã không thấy mà chúng tôi tin. Ngày xưa thì ông Giăng thấy nhưng mà ngày nay chúng ta không thấy những cái điều này nhưng chúng ta tin. Đó là đức tin. Ông Giăng thấy mà nghe, mà rờ nữa. Nhưng mà ngày nay mình đọc những cái lời của ông làm chứng là mình tin rằng ông nói sự thật cho mình nghe. Ông có nghe, ông có thấy và ông đã rờ về lời sự sống. Lời sự sống là Chúa Giê-xu.
Chúng ta có phước là chúng ta đã nghe. Không thấy, không rờ nhưng mà chúng ta chỉ đọc và chúng ta nghe và tâm linh của chúng ta cảm nhận rằng người này đã nói là thật về Chúa không bao giờ nói láo. Thì chúng ta kinh nghiệm được Đức Chúa Trời. Chúng ta chỉ có kinh nghiệm chứ chúng ta không thấy và chúng ta cũng không rờ Chúa Giê-xu được. Nhưng chúng ta nhận thức được qua tâm linh của chúng ta được thay đổi và chúng ta được đến gần Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-xu.
Có bao nhiêu người đã được thay đổi? Ngày xưa tôi cũng bắt đầu ngưng theo Chúa Giê-su khi tôi bắt đầu nghe bao nhiêu người họ nói lời nhạo báng đức tin của tôi. Tôi cũng ngưng và tôi cũng bỏ Chúa một thời gian khá lâu đó các bạn. Khi lớn lên đứa trẻ nào nó cũng tin Chúa xong rồi lớn lên nó nghe những người khác nói bậy bạ rồi nó bắt đầu nó nghi ngờ rồi nó mất đức tin. Nhưng mà Đức Chúa Trời thương người nào thì Chúa cho roi cho vọt. Khi chúng ta bỏ Chúa chúng ta đi theo thế gian thì đời sống của chúng ta là một cái người bị ăn cám heo. Chúng ta bị đủ thứ hoạn nạn, bệnh tật, nghèo túng, làm gì cũng không ngóc đầu lên nổi. Cho đến ngày chúng ta ăn năn trở về với Chúa thì chúng ta cảm nhận được tình yêu thương của Chúa quá tuyệt vời các bạn. Người nào cũng có bao nhiêu lần vấp ngã và mất đức tin. Thì cái chuyện mà mình tin mà mình nghi ngờ là không nhận được gì hết. Tin Chúa phải là đức tin mù quán, đức tin đui mù. Nhắm mắt lại, nghe Kinh Thánh nói cái gì, tin cái đó.
Với Chúa, phải đọc Kinh Thánh để mà biết chứ không phải là nghe người ta giảng. Bài giảng mà mình nghe có thể không đúng với lời Chúa. Bây giờ có rất là nhiều tôn giáo. Họ không phải là tà giáo nhưng mà là đạo Chúa mà giảng sai. Cái đó rất là nguy hiểm cho linh hồn chúng ta hơn là những cái tà giáo. Tà giáo thì chúng ta thấy rõ ràng. Con mắt của chúng ta nhìn thấy là cái người này giảng tà giáo rồi. Họ nói tầm bậy tầm bạ. Nhưng mà những người mục sư mà đi giảng tin lành khác, tin lành Ân Điển rẻ tiền, tin lành khác hơn ngoài tin lành trong Kinh Thánh là khó tránh được các bạn ơi.
Các bạn phải đọc hết quyển Kinh Thánh trước. Các bạn đi tìm Chúa. Các bạn đọc hết quyển Kinh Thánh rồi. Thánh Linh chỉ cho các bạn. Các bạn có Thánh Linh trong lòng. Các bạn mới đi đúng đường được. Không có Thánh Linh thì cũng như là người mù đi đêm. Người mù dẫn người mù. Cả hai đều té xuống hố mà mình không thấy mình. Con mắt tâm linh mình mù. Con mắt xác thịt mình nó mở ra nhưng con mắt tâm linh mình là cái người đui mù không biết gì hết. Nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta.
Mục sư đi địa ngục. Tín hữu đi địa ngục. Tới hồi mở con mắt ra nằm xuống thấy địa ngục. Ông mục sư của tôi nói như vậy thì tôi nghe như vậy. Chúa nói ngươi có trách nhiệm cho linh hồn của ngươi. Không có đổ thừa cho người mục sư được. Cha mẹ mình cũng không có đại diện cho mình. Ngay trước mặt Đức Chúa Trời chúng ta không có một người luật sư nào biện hộ cho chúng ta. Chỉ có một mình chúng ta mà thôi. Hành động của chúng ta từ chi tiết nhỏ nhặt sẽ được trình diện lên trước mặt Đức Chúa Trời. Không một chi tiết nhỏ nhặt nào mà thoát khỏi các bạn ơi.
Có một số người đi giảng đạo là mình chỉ cần tin. Miệng mình xưng ra là tôi tin Chúa Giê-su. Là mình được cứu rỗi. Các ngươi chỉ cần tin là các ngươi được cứu. Và sự cứu rỗi là đời đời không bao giờ thay đổi. Dĩ vãng hiện tại và tương lai tội lỗi sẽ được tha thứ suốt cả cuộc đời mình. Chỉ cần tin Chúa Giê-xu là được cứu rỗi. Họ giảng như vậy mà bao nhiêu người mê. Họ vào họ cãi với tôi. Họ nói là cô là tà giáo. Họ là tà giáo mà họ nói mình là tà giáo giảng bậy giảng bạ tối ngày. Họ nói hiện nay đã bỏ hết luật pháp rồi. Chúa Giê-xu đến thế gian là xóa bỏ luật pháp hết. Chúa Giê-xu nói là ta đã làm trọn hết rồi. Các ngươi không cần làm gì hết. Cứ sống tự do.
Rồi họ nghe tôi nói đến tội lỗi là tối ngày họ run run sợ sợ. Ăn ngủ không yên. Sợ tội hoài làm sao sống được. Mình sống mà mình có Chúa mà mình sợ tội cái gì? Đó là một cái tin lành nguy hiểm các bạn ơi. Mà ngày nay các bạn đi ra đường các bạn nói với người khác là các bạn nghe như vậy đó. Chúa Giê-xu bỏ luật pháp hết rồi. Ngày có Chúa Giê-xu là sống trong ân điển. Đức Chúa Cha tha thứ hết. Chúa không nhìn thấy tội chúng ta miễn chúng ta có cái miệng nói là tin Chúa Giê-xu là chúng ta sống trong thời kỳ ân điển không cần ăn năn. Không cần làm công việc lành nữa. Đó là ân điển Chúa Giê-xu đã làm xong hết những cái gì chúng ta không làm được. Ngày nay chúng ta chỉ cần tin Chúa Giê-xu là những gì Chúa Giê-xu không làm được thì chúng ta nhờ Chúa Giê-xu làm. Còn những gì chúng ta không làm được thì Chúa Giê-xu đã làm rồi. Chúng ta tin rằng Chúa Giê-xu đã làm rồi và tội của chúng ta đã được tha là chúng ta sẽ sẵn sàng hưởng nước thiên đàng.
Nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta, bao nhiêu người sống trong tội lỗi, họ nói cái linh tà dâm không thể nào họ thoát ra được. Họ làm ăn năn đủ thứ mà nó cũng vẫn bám với họ. Mà hỏi ra là người nào cũng vậy chứ không phải là có một mình tôi. Không lẽ cả mấy người trong cái nhà thờ đi địa ngục hết sao? Rất là cực khổ, họ muốn không làm, nhưng mà họ vẫn làm. Họ đâu có biết rằng khi mà mình ăn năn thật sự, mình đuổi cái linh đó ra khỏi mình, là mình sống như một cái người thánh thiện được các bạn.
Cái chương trình này, Đức Chúa Trời ban Thánh Linh cho chúng ta để chúng ta có được sự tái sanh và chúng ta không còn sống trong tội lỗi nữa. Chúng ta được tự do khỏi tất cả những sự ràng buộc của thế giới, của quỷ Satan. Một lần đầu tiên họ tin Chúa họ được, họ nói như vậy. Hồi đó tôi tin Chúa tôi được tái sanh, tôi không muốn tội lỗi gì hết trơn. Rồi từ từ nó trở lại. Trở lại rồi bây giờ tôi không thể nào thoát ra được nữa. Mà hỏi ra là người nào cũng giống tôi chứ không phải có một mình tôi đâu. Đi hỏi lòng vòng là người nào cũng bị. Cũng tin Chúa cũng giống tôi, cũng bị giống tôi. Rồi không lẽ là Chúa bỏ hết tất cả con cái của Chúa vào địa ngục hết trơn. Rồi có người nào vào nước thiên đàng đâu. Thiên đàng mở ra để cho ai? Rồi họ lấy cái suy nghĩ xác thịt của họ mà họ cắt nghĩa Kinh Thánh các bạn ơi.
Nguy hiểm cho những người nào không đọc Kinh Thánh mà nghe lời của họ. Rồi bị quỷ nó trói buộc rồi họ gọi là tin lành ân điển. Bây giờ các bạn đi đâu các bạn cũng nghe ân điển ân điển. Rất là nhiều mục sư giảng ân điển. Ân điển là thật sự là khi chúng ta không bởi công việc làm của chúng ta mà chúng ta được cứu. Chúng ta được cứu nhờ ân điển. Nhưng ân điển được cứu chuộc phải kèm theo cái hành động. Những hành động nó tỏ ra cho người ta thấy rằng chúng ta là những người con cái của Chúa.
Tại sao mà không có việc làm thì đức tin chết. Đức tin không có việc làm là đức tin chết có nghĩa là con mắt của người ta không thấy cái tâm của mình. Mình nói là mình sống nhờ ân điển của Chúa. Mình đã tin Chúa rồi mình được Chúa cứu rồi nhưng mà bằng cớ đâu. Mọi người phải nhìn thấy cái việc làm của chúng ta mà họ nhận biết Đức Chúa Trời của chúng ta. Còn họ nói họ ân điển nhưng mà họ làm những cái việc ác đức. Họ làm công việc như là một cái người tệ hơn một cái người chưa tin Chúa. Tham lam ích kỷ sống đồi bại. Mà họ nói họ có Chúa họ được sống trong thời kỳ ân điển không cần việc làm. Mà nói mà không biết nhục nhã không biết mắc cỡ. Khoe mình là mục sư. Ai có làm được không tội lỗi đâu. Nói cho tôi biết coi. Rồi nói có tội thì phải ăn năn. Nhưng mà có tội mà vỗ ngực mà không cần ăn năn. Họ nói người không bình không cần ăn năn. Vì huyết Chúa Giê-su xưng chúng ta công bình rồi chúng ta không cần ăn năn nữa. Họ giảng như vậy các bạn ơi.
Cái tin lành này mới là một cái tin lành nguy hiểm cho con cái của Đức Chúa Trời. Chứ không phải những tà giáo. Những cái tà giáo là những cái mà chúng ta con mắt chúng ta nhìn là chúng ta thấy liền. Nó giảng tầm bậy tầm bạ không đúng Kinh Thánh. Nhưng mà những người mục sư giảng tin lành lấy Kinh Thánh ra rồi giảng theo cái ý nghĩa xác thịt của mình. Giảng nói rất là chắc chắn kinh khủng lắm các bạn. Không phải họ nói với một cái sự nghi ngờ đâu. Thà mình không biết thì mình học và mình nói với cái sự nghi ngờ. Biểu người ta đi tìm đọc Kinh Thánh coi. Còn cái này họ nói như là lấy đinh đóng cột. Họ cãi cho bằng được rồi. Họ giảng. Rồi họ giảng tin lành ân điển, tin lành thịnh vượng. Ai mà không có được phước là người đó không có Chúa. Những người mà khổ, nghèo khổ mà không có Chúa là rất là khổ. Còn tôi nè, tôi được phước nè, là tôi có Chúa nè. Họ nói, họ có phước là họ có Chúa. Đi ngược lại vậy đó. Thành ra họ bị tất cả những cái nghe người ta giảng mà không đọc hết Kinh Thánh.
Bây giờ có ai đọc hết Kinh Thánh từ sáng thế ký cho tới khải huyền chưa? Không có người mục sư nào mà về khuyến khích các bạn, những người tín hữu của mình đọc Kinh Thánh và cầu nguyện mà kiên ăn cầu nguyện. Họ sợ những người con cái của Chúa mà hiểu Kinh Thánh rồi bài bát họ lắm các bạn ơi. Các bạn nào trong phòng này phải bắt đầu đọc Kinh Thánh cho hết. Ban đầu đọc Tân Ước, từ sách Giăng cho tới Khải Huyền. Rồi đọc xong rồi đọc Cựu Ước. Đọc cho hết quyển Kinh Thánh rồi lấy cái viết gạch để mình biết rằng người đó giảng có đúng Kinh Thánh hay không. Nhưng mà nói mà đọc Kinh Thánh các bạn không nhớ được đâu. Khi các bạn mới là các bạn phải đi tìm Chúa kiên ăn cầu nguyện. Dọn sạch lòng trước để mà mời Thánh Linh vào mới đọc Kinh Thánh hiểu được các bạn ơi.
Quỷ nó không có cho đọc. Mở Kinh Thánh ra là ngáp và ngủ. Mở Kinh Thánh ra ngáp ngủ. Ngày xưa tôi cũng vậy. Tôi ngáp tôi ngủ hoài. Mở Kinh Thánh ra để là ru ngủ. Chứ không phải là để mà muốn đọc Kinh Thánh. Có một số người họ nói tôi để quyến Kinh Thánh đầu giường. Tối tôi ngủ không được. Tôi mở Kinh Thánh lên để đọc tí xíu mà tôi ngủ mất tiêu hồi nào không hay. Kinh Thánh là thuốc ngủ của tôi. Đó mà họ không biết là họ có con quỷ. Nhưng mà nói rằng họ có con quỷ là họ giận. Người nào cũng vậy. Mình nói họ có quỷ là họ giận. Tin Chúa quỷ đâu. Mình tin Chúa là quỷ nó phải sợ mình. Không có quỷ nào mà tới mình phá. Cứ tối ngày cái miệng nó nói quỷ quỷ quỷ hoài. Nói bậy nói bạ. Thì rất là nguy hiểm cho chúng ta khi chúng ta không biết lời của Đức Chúa Trời. Chúng ta chỉ nghe người này giảng vô một chút. Nghe người kia giảng vô một chút. Nghe người kia giảng vô một chút. Cái đầu, cái tâm linh của chúng ta là cái thùng rác. Các bạn có muốn làm cái thùng rác cho mọi người dục rác vô trong cái đầu của chúng ta. Khi mà nó vô rồi nó không chịu ra. Những cái rác rưỡi của quỷ sa tan. Lạ lùng lắm. Nó vô rồi nó dính đó. Trong lúc lẽ thật của Đức Chúa Trời khó có nghe được. Vô rồi là mất tiêu. Vô rồi là mất tiêu. Chính tôi đã đi con đường đó các bạn ơi. Lời của Đức Chúa Trời hằng sống. Quỷ nó cướp liền. Mà lời của quỷ thì nó gieo vào đầu mình. Nó dính nguyên cả cuộc đời mình còn nhớ.
Bởi vậy mỗi người chúng ta là phải là một con người biết tìm kiếm trước tiên Chúa Giê-xu. Là cội rễ cuối cùng của đức tin. Chúng ta phải đi tìm kiếm Chúa trước. Chúng ta không thể nào mà sống một đời sống mà cái tâm linh của chúng ta đui mù được. Chúng ta cảm thấy chúng ta thiếu thốn mọi điều. Chúng ta có một cái gì nó trống rỗng trong tim của chúng ta. Chúng ta cảm thấy đời sống nó vô nghĩa. Sống mà không biết tương lai mình đi đâu. Mà vô nhà thờ đi tìm Chúa thì gặp toàn là những người phá mình không. Không có thấy người nào xứng đáng để mà mình đi tìm hiểu. Nhìn lại ông Mục Sư cũng vậy. Cũng xác thịt. Ý tìm hoài mà không thấy Chúa đâu. Ngày xưa tôi gặp ba tôi thì tôi ở trong nhà thờ của ba tôi. Ba tôi cũng là một người có Chúa. Ổng cũng giảng tin lành đúng các bạn. Nhưng mà khi tôi lập gia đình rồi tôi đi ra tôi đi tìm hoài. Thấy ông nào cũng giảng bậy bạ. Giảng bậy bạ. Đi tìm hoài. Gặp vô bước vô nhà thờ. Gặp ông Mục Sư sợ vợ bỏ chạy. Gặp ông Mục Sư tham lam bỏ chạy. Vô một cái nhà thờ Mỹ mà tôi nói nhục nhã gì đâu. Ông Mục Sư Mỹ mà birthday của ổng. Vợ chồng đứng trên nhà thờ cầm một cái giỏ để mọi người bỏ cái bao thơ tiền. Rồi cái giấy chúc birthday cho ổng. Đứng trên cái tòa giảng mọi tín đồ phải đi lên mà bỏ vô cái giỏ cho ổng để mà ổng xin tiền birthday. Ôi tôi nói Mục Sư gì mà làm chuyện nhục nhã vậy Chúa ơi. Nói là người Mỹ. Tôi chưa bao giờ thấy Mục Sư nào mà ngày sinh nhật của mình mà đứng xách cái giỏ mà xin tiền tín hữu.
Tôi mới hỏi mấy người tín hữu. Họ nói tôi trước rồi ngày mai đem cái bao thơ và thẻ chúc sinh nhật lại bỏ tiền trong đó cho ông Mục Sư birthday của ổng nha. Tôi nói làm gì kỳ vậy. Mục Sư gì mà đi xin tiền. Họ nói là phong tục của chúng tôi. Phong tục của nhà thờ chúng tôi làm như vậy. Mỗi năm ông Mục Sư làm công việc cực khổ cho Chúa rồi mình phải tặng lại cho ổng. Ngày birthday của ổng mình phải cho ổng một chút tiền. Người không có thì cho ít. Người có thì cho nhiều chút. Rồi bắt ổng đứng trước cửa nhà trên tòa giảng mà mỗi người phải đi lên bỏ một cái giỏ có check hay là có tiền mặt ở trong đó. Tôi không thèm bỏ luôn. Tôi ngồi tôi coi mà tôi nói gặp tôi như vậy là tôi độn thổ luôn, tôi không thèm. Tôi nói với tín đồ là tôi không có cần tiền của tín hữu để mà sống. Tiền của Chúa cho mình. Chúa nuôi mình chứ mà phải đứng đó mà xin tiền. Đã có tiền lương của họ cung lương hàng tháng rồi. Cái này là xin tiền thêm. Birthday là cái gì mà cái thứ gì mà phải cung phụng Mục Sư để mà tặng tiền thêm cho ông. Nguy hiểm cho linh hồn của người Mục Sư đó các bạn ơi. Họ làm sai. Họ chấp nhận tín đồ tăng bốc họ. Rồi họ đi địa ngục đời đời. Có nhiều chuyện bày vẽ ra. Ma quỷ nó bày vẽ ra có lợi cho người Mục Sư. Thì người Mục Sư đó họ chấp nhận những cái sự tăng bốc của tín hữu mà họ đi địa ngục đời đời. Lấy vinh hiển của Đức Chúa Trời. Ông giảng là ông giảng làm công việc của Chúa chứ không phải ông là Chúa. Ông để cho tín hữu tăng bốc ông lên là phải cho tiền Birthday. Rất là nguy hiểm.
Đây chúng ta đọc cái câu đoạn 6. Chúng ta nói mình được giao thông với Ngài mà còn đi trong sự tối tăm ấy là chúng ta nói dối và không làm theo lẽ thật. Đó là ông Mục Sư dẫn tín hữu đi vào bóng tối. Họ có bày ra nhưng mà mình là con người theo Chúa dẫn một bày chiên. Phải dẫn họ đi trong lẽ thật các bạn ơi. Thường thường là tín hữu họ hay tăng bốc Mục Sư. Họ đội Mục Sư trên đầu. Họ đem quà cáp. Họ làm đủ trò hết để mà họ tăng bốc những người thầy của họ. Giống như trong những tôn giáo sai lạc. Đạo Phật, Đạo Công Giáo. Họ tăng bốc ông cha. Họ đưa ông cha lên bằng Chúa Giê-xu. Họ xưng tội với ông cha. Thay vì họ xưng tội với Đức Chúa Trời. Đó là một con đường chết các bạn ơi. Bao nhiêu ông cha bây giờ họ đọc Kinh Thánh và họ hiểu được. Họ bỏ. Họ chạy. Họ bỏ Đạo Công Giáo. Họ chạy rất là nhiều. Họ bỏ nhà thờ. Họ bỏ Đạo. Họ chạy rất là nhiều. Tôi cũng có đọc mấy trăm bài những ông cha bỏ đạo công giáo trở về đúng với Kinh thánh. Các bạn đọc những lời chứng mấy ông. Thấy rất là tội nghiệp. Những người biết lẽ thật. Những người có đọc Kinh Thánh và những người biết lẽ thật. Thì những người bỏ chạy. Còn những người không bỏ chạy là những người gian ác. Thành phần gian ác ở trong nhà thờ Công Giáo rất là nhiều. Có một số người có tấm lòng trong sạch. Họ lỡ vào trong đó rồi. Họ cũng phải bỏ chạy. Ở đâu cũng có thành phần gian ác. Và ở đâu cũng có thành phần lương thiện. Có nhiều phần trăm hay ít. Không có nơi nào mà không có thành phần thật ăn ở lương thiện theo lương tâm của mình.
Thí dụ như tôi nói, một cái thành phần gian ác chiếm rất là ít, tôi cũng học thì họ nói là 10%. Những người mà gọi là của quỷ sa tăng hồi xưa đó, nhưng mà bây giờ chắc lên nhiều rồi. Một phần trăm của loài người là thành phần của quỷ sa tăng là thành phần gian ác, không có lương tâm. Nhưng ngày nay là chắc nhiều hơn.
Họ theo quỷ sa tăng, không có lương tâm. Ăn thịt người, uống máu người. Ngày nay quỷ sa tăng nó trói rất là nhiều người. Ngày xưa chắc là ít. Nhưng ngày hôm nay thì nó bám lấy người ta. Nó làm cho người ta vướng vào cái bẫy của nó. Không thoát ra được.
Có một số người trẻ vì khờ khạo đi vào cái bẫy của quỷ sa tăng. Vướng vào rồi không có lối thoát. Khi mà quỷ nó trói rồi là khó có đường gỡ. Chúng ta phải đi trong ánh sáng của Chúa. Ánh sáng là chúng ta làm tội gì chúng ta thấy. Chúng ta làm tội gì chúng ta thấy. Còn trong bóng tối chúng ta làm tội mà chúng ta tưởng đó là ngon lành lắm. Không thấy gì hết. Mặc cái áo dơ bẩn. Đen đúa. Tội lỗi đầy. Không thấy mình có tội. Vổ ngực xưng mình là người công bình. Kinh khủng lắm các bạn ơi. Ngày hôm nay có một số người mình thấy họ sống trong tội lỗi mà họ xưng là họ là người công bình.
Chúng ta thấy rằng họ nói dối. Tại vì chúng ta ở trong ánh sáng chúng ta nhìn chúng ta thấy những sự dơ bẩn của những người đi trong tối tâm. Ăn mặc dơ bẩn. Khi mà chúng ta kéo họ ra chúng ta đem cái đèn chúng ta rọi vào họ. Họ sợ lắm. Họ thấy rằng. Mình đem ánh sáng mình rọi là họ thấy họ có tội nha. Nhưng mà họ chạy trốn mình. Tại vì con quỷ nó kéo họ đi. Nó sợ. Họ mở con mắt ra rồi họ trở về với Chúa đi. Nó kéo họ. Đi trốn mất tiêu.
Nhưng mà khi lẽ thật của Chúa mà chói vào tâm linh của họ. Mặc dù họ đi trốn nhưng mà tâm linh của họ không có sống yên các bạn ơi. Họ giận mình dữ lắm đó. Nhưng mà tâm linh của họ không có yên. Rồi họ sẽ bị bệnh tật khi mà mình chạy trốn sự thật không có dễ. Tôi chính tôi đã đi trốn sự thật rồi. Tâm linh tôi nó cứ sợ hoài. Họ nói tôi chỉ cần nghe trong radio. Nghe cái lẽ thật rồi mà mình huỷ bỏ mình không chấp nhận cái đó là lẽ thật. Mình tắt radio rồi mình mở radio rồi mình tắt radio hoài. Cho đến khi mà mình chấp nhận cái lẽ thật của Đức Chúa Trời. Chạy trốn sự thật không phải là dễ.
Khi mà Chúa cho một cái người đem lẽ thật đến mà nói cho mình rồi mình chạy trốn sự thật. Mình chỉ có đường chết thôi. Mình biết đó là lẽ thật. Tâm linh của mình, cái lương tâm nói rằng đó là lẽ thật. Chúa cho mỗi người trẻ con sinh ra có một cái lương tâm tốt. Đó là cái mầm mống của Chúa tạo dựng ra con người có một cái lương tâm. Sống theo lương tâm là có một số người họ sống theo lương tâm rất là tốt. Các bạn họ chưa biết Chúa là ai nhưng mà họ sống theo lương tâm của họ. Những người đó lại dễ tin Chúa Giê-xu. Mình gặp những cái người sống theo lương tâm á. Họ chưa có lệ thuộc vào quỷ sa tan. Họ dễ tin Chúa hơn là những người mà đi coi bói, lên đồng, làm những cái trò chơi của quỷ sa tăng. Nguy hiểm cho linh hồn của họ khi họ gặp Chúa là con quỷ nó trói họ, nó kéo họ chạy trốn khỏi lẽ thật của Đức Chúa Trời. Nó không cho họ mở lòng ra với Chúa. Còn những số người họ sống theo lương tâm họ nghe Chúa Giê-xu họ mở lòng ra với Chúa và họ chấp nhận rất là dễ dàng.
Thì chúng ta muốn đi truyền giáo thì chúng ta hỏi Chúa ơi hôm nay Chúa muốn cho con gặp cái người nào thuộc về Chúa? Họ đang tìm Chúa thì xin Chúa dẫn con đến với họ. Thì Chúa sẽ dẫn chúng ta đến và chúng ta giúp họ tin Chúa rất là dễ dàng. Họ rất là vui mừng mà gặp được tin mừng của Đức Chúa Trời. Tin tức tốt lành là Chúa Giê-xu đến cứu chuộc họ để cho họ được sống một đời sống mới tốt đẹp hơn. Đó là Chúa biểu chúng ta như là người gieo giống. Chúng ta đi tìm một cái đất tốt. Chúng ta lấy cái cây chúng ta sới thử. Đá sỏi thì chúng ta đừng có phí thời gian mà trồng cây trong đó. Chúng ta sới nhầm cái đất màu mỡ, cái đất sộp, cái đất tốt. Chúng ta gieo hột giống thì nó sẽ mọc lên. Rất là tuyệt vời. Bởi vì Chúa mới dạy chúng ta là người gieo giống. Nếu mà chúng ta đi gieo nhầm cái hột, mọc cái đất tốt thì mọc một hột nó sẽ ra trăm hột. Nó ra cây lớn lên dễ dàng. Còn chúng ta gieo nhầm cái đất đá sỏi. Nó cũng mọc, mọc chút xíu rồi nó ngã. Không có đất gì hết trơn. Nó có một lớp đất mỏng ở trên rễ nó không có đâm xuống được. Và nó sẽ chết. Làm cho chúng ta chán nản nếu chúng ta cứ đi trồng mà cứ đi gieo vào đá sỏi, đất đá, đất đá hoài. Chúng ta không thấy một cái hột nào còn lại mọc được hết rồi. Chúng ta chán nản, chúng ta ngừng, chúng ta không đi truyền giáo nữa. Tấm lòng của chúng ta. Khi mà chúng ta trồng được một cái gì mà nó lên tốt thì chúng ta rất là vui. Vì thấy công việc của Chúa rất là tốt đẹp, được thịnh hành và được nảy nở ra. Một cái người gieo giống mà gieo mà ăn được cái cây trái của mình thì mình rất là thỏa lòng và rất là vui. Còn nhà mà mua nhầm cái đất đá sỏi không trồng được một cây nào hết là cái đất hoang không có trồng được một cây nào hết.
Rồi chúng ta thấy rằng công việc của Đức Chúa Trời cần người gieo giống nhưng mà chúng ta phải là những người khôn. Đi gieo nhầm những cái đất đã sới rồi. Có nhiều khi con đất đó người ta, người khác đã sới rồi. Chúng ta lại chúng ta trồng thì cây nó mọc lên dễ dàng hơn. Một cái đất mà chưa bao giờ mà ai mà trồng cây nào. Rất là khó. Thì có nhiều người cũng nói tôi đi giảng gặp cái người này cứng quá rồi. Không có đốn được. Cũng như là họ đã sống trong một cái tôn giáo của họ. Cũng như là đạo Công Giáo. Họ cứng ngắc. Nói không vô đầu gì hết trơn. Mình đừng có nản lòng. Mình nói một chút. Mình về mình cho họ suy nghĩ. Mình nói một chút Lẽ thật. Về mình cho suy nghĩ. Họ có cái lương tâm các bạn. Không có bỏ nhiều thì giờ nhưng mà mình đem lẽ thật đến cho họ. Để cho họ có thì giờ họ suy nghĩ. Như một cái cây cổ thụ. Mà cái người muốn đốn cái cây cổ thụ. Họ đi lại thường ngày, bữa nay họ cho vài nhát búa. Ngày mai họ cho vài nhát búa. Họ cho vài nhát búa, dần dần cây cổ thụ bị ngã được. Cũng giống như ngày xưa, ông Phao-lô là những người bắt bớ Chúa mà giết những người tín hữu của Chúa. Nguy hiểm cho công việc của Đức Chúa Trời. Mà ngày mà ông trở về với Đức Chúa Trời là ông làm việc trỗi hơn 12 môn đồ của Chúa Giê-xu. Ông làm việc không ngừng nghỉ, ông làm nảy nở ra công việc của Chúa trên toàn thế giới.
Con quỷ nó biết được những người đó muốn trở về với Chúa, vì nó trói nặng lắm các bạn. Nhưng các bạn đừng nản chí. Nó làm cho chúng ta ngừng không truyền giáo cho những người là cái cây cổ thụ. Nhưng chúng ta kiên nhẫn, kiên nhẫn, kiên nhẫn cho đến ngày chúng ta đập đổ ngã được cái cây cổ thụ này, nó trở thành cái cây cổ thụ cho Chúa Giê-xu. Tuyệt vời lắm các bạn. Đó là kinh nghiệm của tôi và cũng là những kinh nghiệm của ba tôi.
Ông truyền lại, ông nói có một cái ông này. Ông đi truyền giáo cho một cái người mà mất mấy năm trường, 3-4 năm. Lâu lâu đi thăm chút. Đi lâu lâu đi thăm khỏ cửa. Mà ông cũng chịu mở cửa cho ba tôi, nhưng mà ông muốn nó nghe, nhưng mà cứ cãi mà cứ… Không chịu cãi để mà ra lý lẽ, chứ không phải là cãi để mà muốn tìm hiểu đạo Chúa. Nhưng mà ông nói thà cái người muốn cãi. Còn hơn là cái người mình nói gì nó cũng như nước đổ lá môn. Ngồi đó, dạ, dạ, dạ. Không muốn mở lòng ra, không muốn tranh cãi, không muốn nói chuyện.
Những người nào mà muốn tranh cãi, là những người đó cứng lòng nhưng mà chúng ta vẫn kiên nhẫn với họ. Và cho họ cái lẽ thật, hôm nay cho một chút, ngày mai cho một chút. Khi mà mình được họ trở về rồi, là những người đó là những cái người công cụ quý giá trước mặt Đức Chúa Trời. Họ sẽ nói những cái lời mà… Ngày xưa họ ngu dại, họ cãi đó. Bây giờ là họ lấy cái đó đi truyền giáo.
Cảm ơn Chúa là… Tôi… Lên trên Facebook từ 2011 cho đến giờ tôi chỉ để đăng lẽ thật của Chúa. Ban đầu thì… Bao nhiêu người vô tranh cãi, phá. Nhưng mà… Cảm ơn Chúa là gần đây… Không ai dám tranh cãi nữa. Họ im lặng. Không còn phá tôi nữa. Nhưng mà… Xem lại thì… Một số người âm thầm đọc… Cái trang Facebook của tôi. Có nhiều người họ nói con đọc cái trang của cô… 3-4 năm nay rồi mà con không có nói chuyện với cô. Ngày hôm nay con cảm ơn cô là… Mở mắt con được rất là nhiều. Thì… Họ im lặng họ đọc. Ban đầu họ tranh cãi họ chống phá dữ lắm. Nhưng mà cảm ơn Chúa là từ từ rồi. Họ chấp nhận mà họ không dám nói. Nhưng mà họ thay đổi các bạn. Im lặng mà thay đổi. Rất là nhiều người.
Khi mà lẽ thật đưa ra là… Mình đưa ánh sáng của Chúa vào bóng tối. Họ không chạy trốn được. Họ chạy trốn mà cứ đem ánh sáng tới hoài. Họ chạy tới… Vách tường. Bước đường cùng. Không còn lối chạy là họ quay lại trở về với Chúa. Chạy trốn cỡ nào cũng không khỏi vòng tay của Đức Chúa Trời các bạn. Như Phao-lô cũng chạy trốn, bắt bớ con cái của Chúa là chạy. Tại vì ổng là người gian ác, ổng bắt bớ đạo Chúa, người Pha-ri-si. Ổng cũng biết về Chúa nhưng mà ổng là người Pha-ri-si, nói được mà không làm được. Vì cái đó mới bắt bớ những người tín lành mới. Họ nói mà họ làm. Ổng mới bắt bớ họ. Vì cái con người của mình tội lỗi, mình nói mà mình làm không được, mình thấy người ta nói mà người ta làm được, mình mới bắt bớ người ta. Tại vì mình xấu hổ. Tại sao người ta nói được, người ta làm được mà mình nói được mà mình không làm được. Giết cái bọn này đi để cho đỡ xấu hổ mình. Nhưng mà Đức Chúa Trời ra tay. Khi con mắt đui mù rồi, ổng có con mắt tâm linh đôi mù rồi Chúa cho con mắt xác thịt đui mù luôn. Khi ổng mở con mắt được, Chúa chữa lành cho ổng rồi ổng mới thấy rằng tin lành này là quyền phép của Đức Chúa Trời. Phải được rao giảng ra cho nhiều người. Ổng bị bắt bớ, bị hành hạ mà ổng rất là vui. Vì ổng đã tìm được một tin lành thật. Chúng ta chỉ tìm được cái tin lành thật khi chúng ta đọc lời của Đức Chúa Trời mà thôi.
Ngày hôm nay chúng ta đi tìm một sư, không có một mục sư nào mà nói tin lành thật bằng Kinh Thánh hết các bạn. Chúng ta phải nói lẽ thật của Chúa trong Kinh Thánh. Không có đi tìm được một người mục sư nào mà nói lẽ thật đúng trong Kinh Thánh 100%. Khi cái lẽ thật mà bị che giấu, là không còn là lẽ thật nữa. Dẫu nó là 1% bị che giấu cũng không còn là lẽ thật nữa. Rất là nguy hiểm khi chúng ta không nói được cái lẽ thật 100% của Đức Chúa Trời.
Có một sư giảng, ông nói: “Tôi một năm nay tôi không dám giảng tình yêu thương. Tại vì tự nhiên tôi mất tình yêu thương. Tôi không có thể thương ai được nữa. Thành ra tôi không dám giảng. Cho đến nào tôi có tình yêu thương được, thì tôi mới dám giảng. Chứ bây giờ tôi nói tình yêu thương mà trong lòng của tôi chưa có tình yêu thương. Tôi không dám giảng tình yêu thương.” Có lẽ ông giận vợ hay ông giận con gì đó. Mà một sư này cũng là một người thành thật. Dám nói lên sự thật của Chúa là khi mà tôi làm không được thì tôi không dám giảng. Thì đó có bao nhiêu người mục sư. Họ tham lam ích kỷ. Họ không dám giảng. Chúng ta không nên có lòng tham lam. Mà phần đông là những người đã hầu việc Chúa. Họ giảng thì họ phải giảng từ trong cái tâm họ tràn ra. Cái tâm nó đầy rồi. Cái lòng nó mới trào ra. Cái miệng nó mới trào ra. Thì cái tâm của họ không có làm sao họ giảng dạy cho những người khác được các bạn.
Mình chờ đợi ông mục sư giảng cái gì là ăn cái đó. Chờ hoài không thấy. Không thấy ông giảng về sự bình an. Tại cái lòng của ông không có sự bình an. Đi nhà thờ mà cứ cái lòng không có sự bình an. Cứ lao chao lao chao. Ăn không được, ngủ không được. Mà không nghe ông mục sư giảng về sự bình an. Thì hỏi ông tại sao tôi không có sự bình an. Ai cũng vậy hết. Người nào cũng vậy hết. Xác thịt nào mà sống thì cũng giống nhau. Tôi cũng đâu có sự bình an đâu. Thì mỗi người thì phải tự kinh nghiệm thôi. Mình ráng làm cái gì. Cứ là ráng bắt chước bông trái Thánh Linh. Họ không có sự vui mừng. Vui mừng phải từ trong cái tâm của mình. Nó tràn ra cái mặt của mình. Họ chỉ cười bằng cái miệng thôi. Các bạn nhìn thấy. Tấm lòng của họ ở trong đó đầy sự buồn bã. Tâm của họ ở trong đó đầy cái sự buồn bã mà mình gặp một người đó, họ cười nhưng mà cười cái miệng thôi. Mình nhìn thấy cái sự giả hình trong đó, cái sự giả dối. Khi chúng ta không có sự bình an, chúng ta không có sự vui mừng là chúng ta mắc tội với Chúa, có làm cái điều gì sai thì mình ăn năn tội lỗi để mà Chúa cho ban lại cho chúng ta sự bình an và sự vui mừng. Chứ không phải bắt chước mà đi tìm thấy người ta cười, mình cũng bắt chước mình cười. Mà khi con người mà cười, có sự vui mừng từ ở trong tim, ở trong tâm mà cười đó, cái mặt, con mắt cũng vui, cái miệng và con mắt cũng vui. Còn mà con mắt nó buồn rồi, các bạn cứ cười đó là cười một cái cách gượng gạo. Người ta nhìn thấu hết các bạn ơi. Mình tưởng qua mặt người ta được, nhưng mà không qua mặt lòai người được, làm sao qua mặt Đức Chúa Trời được.
Tâm linh vui mừng là liều thuốc hay. Khi chúng ta có tâm linh vui mừng là chúng ta ăn được, chúng ta ngủ được, chúng ta làm tất cả mọi sự đều thoải mái, không có một cái gì mà giả hình. Nhưng mà tâm linh chúng ta không vui có nghĩa là chúng ta đã mắc tội với Chúa, thì chúng ta phải tìm đủ mọi cách để mà ăn năn. Hỏi Chúa ơi con làm gì sai mà hôm nay con mất sự vui mừng. Hôm nay con mất sự bình an. Thánh Linh sẽ chỉ dạy chúng ta để cho chúng ta ăn năn, để chúng ta lấy lại những cái gì chúng ta đã mất. Và chúng ta sẽ tìm lại những cái gì chúng ta đã mất các bạn. Tuyệt vời lắm.
Con đường tôi đã đi qua và tôi đã làm, tôi đã kinh nghiệm. Mỗi ngày chúng ta phải nhìn lại chúng ta. Đừng có nhìn người khác, nhìn lại chúng ta coi bữa nay chúng ta có sự vui mừng, có sự bình an, có bông trái Thánh Linh hay không. Nếu chúng ta mất là chúng ta có tội với Chúa đây, phải tìm được cho được các bạn ơi. Nếu chúng ta xưng tội mình thì Ngài là Thành Tín Công Bình tha tội cho chúng ta và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác. Như bằng chúng ta nói mình chẳng phạm tội, âý là chúng ta cho Ngài là kẻ nói dối, lời Ngài không ở trong chúng ta.
Chúng ta phải nhạy bén với Thánh Linh của Chúa. Một cái suy nghĩ xấu là đã làm cho chúng ta phạm tội rồi, không đợi cho chúng ta phạm tội trước đâu các bạn ơi. Một cái ý nghĩ thoáng qua trong đầu chúng ta, nhìn một người với một cái sự thèm muốn, nhìn đồng tiền có cái sự tham lam, nhìn người khác với cái lòng ganh tị. Bực những người này làm bực hại chúng ta, chúng ta giận họ. Những cái đó là những cái mà dễ phạm tội nhất cho người con cái của Đức Chúa Trời. Không có phải là hành động nhưng mà những cái ý nghĩ thôi. Ý nghĩ thoáng qua đầu chúng ta là con quỷ nó làm cho chúng ta mắc tội là nó đưa những cái ý nghĩ xấu đó. Mà chúng ta để cho nó làm ổ trong đầu chúng ta. Những con chim nó có quyền nó bay ngang đầu chúng ta nhưng chúng ta không để cho nó làm ổ trên đầu của chúng ta. Nó bay qua bay lại nó muốn làm ổ trên đầu của chúng ta nhưng mà nó đậu trên đầu chúng ta, nó làm cái ổ của nó là chúng ta phải đuổi nó đi, phủi nó đi. Đừng có để cho những con chim nó làm ổ trên đầu chúng ta là những cái tội lỗi nó thoáng qua nhưng chúng ta phải nhờ Chúa ăn năn. Quỷ bỏ ngay tức khắc không để cho nó làm ổ trên đầu của chúng ta rồi nó trói chúng ta rồi nó nhảy vào tâm linh của chúng ta làm cho chúng ta càng ngày càng gọi là té ngã. Khi chúng ta té về thuộc linh chúng ta cảm nhận được ngay là con người của chúng ta bắt đầu nó nặng nè. Tội nó đem lại cái sự nặng nề cho chúng ta. Khi chúng ta đi đứng mà chúng ta thấy chúng ta sao bữa nay đi những cái bước chân nó nặng nề quá vậy nè. Còn không có phạm tội thường là chúng ta đi như là bay vậy đó. Nếu mà chúng ta không có bị tội lỗi nó vướng vào á. Con người chúng ta nó nhẹ bông mà ngộ lắm. Đi một cái vèo. Không có đi chậm chạp. Chúng ta nhìn xung quanh chúng ta. Xung quanh chúng ta ít có người nào mà đi đứng lẹ làng lắm các bạn ơi. Tôi bảy mấy tuổi. Nhưng mà ngày nay tôi đi đứng rất là lẹ làng. Còn ngày xưa tôi có ba bốn chục tuổi mà tôi đi từng bước chân. Đi nó nặng nề. Lạ lùng lắm. Đi lên cầu thang không nổi. Hồi đó tôi còn trẻ. Mà tôi nói chắc tôi chết sớm quá. Tôi không có thể sống lâu được. Xin Chúa chỉ cho tôi chứ tại sao mà tôi mới có ba mấy tuổi à. Mà mỗi lần tôi lên cầu thang tôi đi một lần ba bước. Rồi xong tôi phải đứng lại. Thở dốc một chút. Rồi đi lên. Rồi thở dốc đứng rồi thở dốc. Ngày nay là tôi đi lên cầu thang tôi đi một cái vèo từ dưới lên tới trên mà tôi bảy mấy tuổi.
Trong lúc tôi có ba mấy, tám bốn chục tuổi mà tôi có những cái bước chân như là một người bà già. Đó là tâm linh của chúng ta. Chứ không phải là xát thịt. Tâm linh nó sống trước rồi xát thịt nó mới sống sau các bạn ơi. Con đường này không có ai chỉ dẫn tôi. Nhưng mà Chúa chỉ cho tôi thấy tâm linh nó sống thì cái xát thịt nó sống. Còn tâm linh chết thì cái xát thịt nó chết. Nó chết rồi nó cũng nặng nề trước rồi xong nó mới bệnh tật nó theo sau. Tôi đã trải qua không biết bao nhiêu bệnh tật. Nhưng mà tôi không đi tìm một cái người nào để mà xin người ta cầu nguyện. Tôi chỉ vô phòng tôi đóng cửa tôi khóc với Chúa. Chúa ơi con làm gì sai xin Chúa chỉ cho con. Thì Chúa nói cho tôi là con phạm tội này tội này tội này. Thì tôi ăn năn rồi là Chúa chữa lành cho tôi. Không biết bao nhiêu bệnh tật các bạn. Bệnh gì bác sĩ chạy hết á. Toàn là bệnh bác sĩ chạy không. 38 tuổi là tôi đã bị ung thư rồi. Hai buồng trứng lúc có thai em bé. Bác sĩ nói là đưa tôi vô Oncology Department có nghĩa là bệnh ung thư đó. Bác sĩ nói nhìn tôi. Tôi biết là tôi cảm nhận tôi biết là tôi bệnh ung thư. Trước khi bác sĩ nói. Đây chụp hình là tôi nhìn cái là tôi biết rồi. Nhưng mà tôi có mệt. Không đi nổi. Lúc đó có 38 tuổi mà đi đứng không nổi. Trái tim thì mệt. Mà có thai thì tôi tưởng đâu là mình có thai thì nó mệt. Nhưng mà không phải. Nó khám phá ra là tôi biết là tôi bị ung thư. Nhưng mà tôi chỉ cầu nguyện Chúa. Kêu Chúa chỉ cho tôi. Tội nào? Con làm gì sai? Chúa nói là tại vì con bực gia đình bên chồng. Con bệnh như vậy đó. Tha thứ cho họ. Ăn ăn tội lỗi. Thì tôi hứa với Chúa là tôi bỏ hết tất cả. Tôi trở về với Chúa thì Chúa chữa lành cho tôi. Sanh em bé là không còn ung thư nữa. Nó tự nó tan biến. Ngày hôm nay. 30 mấy năm rồi. Con của tôi bây giờ nó là ba. 33 tuổi. Mà lúc tôi có chữa trong bụng. Trong bụng mẹ là tôi bị ung thư. Mà không trở lại các bạn. Bao nhiêu người làm chemotherapy hay là này kia rồi. Hóa trị rồi xả trị rồi đủ thứ. Mà cũng vài ba năm bệnh trở lại. Tôi là 30 mấy năm rồi. Cảm ơn Chúa là Chúa chỉ cho tôi những cái việc của xác thịt rõ ràng lắm. Những cái việc tâm linh cũng rất là rõ ràng. Khi mà mình biết công việc xác thịt là thế nào. Công việc tâm linh là thế nào. Là mình nhảy vào cái công việc xác thịt là mình biết liền. Đừng có để cho bệnh tật xảy ra. Phải chặn đứng trước. Tại vì khi mà xác thịt của mình nó nổi lên là sẽ đem đến bệnh tật cho thân thể của các bạn. Có một số người họ không cảm nhận được cái đó. Họ sống trong tội lỗi, họ không cảm nhận được những cái đó mà tới họ bệnh rồi, mình nói họ cũng không tin tại vì họ chưa bao giờ nghe.
Những người mục sư của họ không bao giờ nói tới cái chuyện đó mà tôi nói ra thì họ nói tôi là tà giáo, nói chuyện khùng điên, nói chuyện trên trời dưới đất, nói chuyện gì không ai tin được.
Bệnh là người nào mà không bệnh? Bà bệnh thì phải đi bác sĩ chứ bệnh nào mà phải là cầu nguyện Chúa mà hết bệnh đâu. Họ chưa kinh nghiệm mà họ không chịu nghe những cái lẽ thật. Tại vì quỷ nó bịt tay bịt mắt họ không cho họ nghe. Các bạn nào đã bệnh tật bệnh mà các bạn cầu nguyện với Chúa ăn năn tội lỗi và thoát ra khỏi mọi bệnh tật là các bạn mới biết được. Đó là một cái sự kinh nghiệm chứ không phải nghe mà biết được các bạn ơi.
Đi theo Chúa là phải một cái kinh nghiệm cá nhân và đức tin cũng phải là một cái đức tin cá nhân không vay mượn người khác. Bao nhiêu người cứ đi vay mượn đức tin của người khác. Vay mượn sự cầu nguyện của người khác. Rồi họ nói là mình phải có người bao phủ tâm linh của mình. Không có người nào bao phủ tâm linh của mình là mình chết rồi mình té rồi không có ai nhắc mình lên được.
Cài bà này nói bậy nói bạ đi một mình với Chúa sao mà đi được. Trên đời này chưa có người nào mà đi một mình với Chúa mà không té. Thì mình té thì Chúa đỡ mình dậy. Mình ăn năn tội rồi Chúa đỡ mình dậy. Phải có người bao phủ tâm linh. Bao phủ làm chi vậy? Còn Chúa Giê-su đâu? Họ nói là mình cần cái người đó để có nan đề mình lại mình nói cái người đó rồi cái người đó cầu thay cho mình cái là thoát khỏi. Rồi người đó dẫn mình đi địa ngục luôn rồi sao? Rồi cái người đó đứng giữa mình với Chúa Giê-su. Chọc cho Chúa giận. ChúaGiê-su đã mở một con đường mới rồi. Không cần ai bao phủ tâm linh cho mình. Không cần một người thầy tế lễ nào đứng giữa Đức Chúa Trời và loài người. Chỉ có Chúa Giê-su mà thôi. Nói cũng không tin được. Tôi cần cái người bao phủ tâm linh. Tôi quen rồi. Không có ai tôi chịu không nổi. Tại vì bạn chưa có nhận được Thánh Linh ở trong lòng của bạn. Thánh Linh là cái người thầy là cái người bao phủ tâm linh mình đang ở trong cái thân thể của mình. Chứ không có phải là một cái người ngoài nào mà bao phủ tâm linh cho mình được.
Người đó bao phủ có dám bảo đảm mình đi thiên đàng hay không? Bây giờ nó có một cái đạo như vậy đó. Nó đi ra nó nói là phải có người bao phủ tâm linh là mục sư của mình. Người đó bị nan đề là phải kiếm cái người bao phủ tâm linh của người đó để mà kêu người đó lại dắt người này dậy. Còn không nhắc người dậy thì mình là người ngoại cuộc. Mình không có thể mà giúp cái người đó được. Tại vì mình không phải là cái người bao phủ tâm linh cho người đó là mình không thể giúp cái người này được.
Nói bậy nói bạ vậy mà người ta cũng mê người ta cũng theo rầm rầm các bạn. Trong lúc cái người này đang muốn tự tử mà không ai cứu giúp họ. Bởi phải kiếm cái người bao phủ tâm linh của người đó. Người đó mới giúp cái người này dậy được. Họ đặt ra một cái đạo mới. Hết đạo này tới đạo kia tới đạo nọ. Có bao nhiêu cái con đường sai. Chỉ có một con đường duy nhất dẫn chúng ta đến với Đức Chúa Trời là qua Chúa Giê-xu mà thôi. Nguy hiểm cho những cái người không đọc Kinh Thánh và đi theo những cái… Chúng ta không phải là tà giáo. Cái tà giáo nó rất là dễ. Nhưng mà những cái lời lẽ sai. Sai lẽ thật. Nó nguy hiểm cho con người khi mà họ chấp nhận những cái đó rồi là không có mở trói họ ra được. Tin như vậy nó ra như vậy. Mình nói không vô đầu họ nữa. Cảm ơn Chúa là chúng ta là những người biết lẽ thật. Chúng ta có cơ hội đọc được Kinh Thánh và chúng ta đi đúng con đường của Chúa. Chúng ta cảm thấy chúng ta không còn bị trói buộc. Chúng ta được tự do hoàn toàn trong Chúa. Chúng ta không lệ thuộc vào cái người hướng dẫn tâm linh mà tôi thì biểu mọi người phải tự đứng trên đôi chân mình. Ai mà bám lấy tôi rồi thì tôi thảy ra. Tôi hất ra. Ai bám lấy tôi, tôi nặng lắm, tôi không có thể, Chúa Giê-xu trở lại tôi không có bay lên được. Tôi chỉ đi một mình thôi. Tôi chỉ đường cho các bạn, các bạn phải đi một mình, tự đi một mình tới với Chúa, chứ không có bám chân tôi mà cũng không có đeo theo tôi. Tôi không phải là một người bao phủ Thụôc Linh cho các bạn. Các bạn phải tự đứng trên đôi chân của mình như con gà tự moi móc đồ mà ăn, rồi tự lớn lên. Tôi không muốn một người nào lệ thuộc vào tôi. Rất là khó tìm được một người nào mà nói giúp người khác mà không muốn người ta lệ thuộc vào mình đó mới là lẽ thật các bạn.
Ngày xưa Chúa Giê-xu cũng vậy. Chúa Giê-xu nói Chúa Giê-xu về trời là tốt hơn cho mỗi môn đồ. Nếu mà Chúa Giê-xu không về trời là môn đồ cứ đeo theo Chúa Giê-xu hoài. Không thể nào lớn lên được. Bám chân Chúa Giê Su. Chúa Giê-xu nói ta đi là có phước cho các ngươi. Ta sẽ đem Thánh Linh của ta ngự cầm mỗi người các ngươi để các ngươi được tự đứng trên đôi chân của mình. Không có bám chân của ta nữa. Họ bị hụt hẳn. Chúa Giê-xu về trời họ bị hụt hẳn. Nhưng mà Chúa Giê-xu biểu phải vào phòng riêng đóng cửa lại. Ở đó mà chờ đợi Thánh Linh của Đức Chúa Trời giáng xuống. Mỗi người có một Đức Chúa Giê-xu nhỏ ở trong cái tâm linh của mình mà dẫn mình đi. Không có lệ thuộc vào một cái người thầy nào hết. Khi mà con mắt của mình không thấy được. Người thầy đang ở trong cái thân thể, cái tâm linh của chúng ta. Chúng ta cảm nhận được, chúng ta không thấy nhưng mà chúng ta cảm nhận được. Đó là Chúa Giê-xu nhỏ. Mỗi người được nhận Chúa Giê-xu đó các bạn. Tuyệt vời lắm. Ngày hôm nay chúng ta là những người biết Chúa Giê-xu đang sống trong chúng ta. Và đang hành động trong chúng ta. Và ban cho chúng ta được bông trái của Thánh Linh. Đó là cái ân huệ của Đức Chúa Trời.
Chúng ta sống trong thời kỳ ân điển là chúng ta được ân điển của Chúa. Là Ngài làm đền thờ trong thân thể tâm linh của chúng ta. Để dẫn chúng ta đi vào mọi lẽ thật. Chúng ta không thể đi sai lạc khi chúng ta có Thánh Linh trong lòng của chúng ta. Lời của Đức Chúa Trời Hằng Sống ở trong lòng của chúng ta. Khi chúng ta đi sai thì Thánh Linh của Chúa nhắc nhở chúng ta. Để chúng ta đi đúng con đường của Ngài. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe. Xin Chúa thương xót và cho các bạn nhớ những lời chia sẻ nầy và giữ trong lòng. Tôi mong rằng mỗi người trong phòng này có Thánh Linh của Chúa ngự trong lòng của các bạn.
Nếu các bạn mà chưa có được Thánh Linh thì các bạn phải dùng đến sách “DỌN SẠCH LÒNG ĐỂ GẶP ĐỨC CHÚA CHA trong link này đây: DỌN SẠCH LÒNG ĐỂ GẶP ĐỨC CHÚA CHA” – MANNA VÀ NƯỚC HẰNG SỐNG.
Ngồi dọn cho sạch sẽ cho đến khi xong hết mọi tội lỗi. Mời Thánh Linh vào lòng để làm đền thờ khi các bạn dọn sạch lòng xong không còn dơ bẩn nữa. Thánh Linh đứng ngoài cửa. Chúa Giê-xu đứng ngoài cửa mà gõ. Ai mời Chúa vào thì Chúa vào. Nhưng mà Chúa không vào một cái tâm linh dơ bẩn các bạn ơi. Như cái chuồng heo. Đức Chúa Trời là đấng thánh. Phải đi vào cái nơi thánh sạch. Chúng ta phải dọn trước. Các bạn có một người bạn tới nhà nói bữa nay tôi tới nhà thăm bạn. Các bạn lo dọn dẹp sạch sẽ cái nhà của các bạn. Mời một người bạn tới nhà mà các bạn còn dọn mà huống chi là mời Chúa Thánh Linh ngự vào lòng các bạn mà các bạn không chịu dọn sạch lòng các bạn sao?
Nguyện xin các bạn nghe những lời chia sẻ này. Và các bạn nào chưa có Thánh Linh thì các bạn dọn sạch lòng đi. Ngày mà Chúa Thánh Linh ngự vào và Ngài sẽ làm chủ trong thể của các bạn. Các bạn sẽ thấy một con người mới. Được sanh lại. Và nhận được chín trái Thánh Linh là sự ban cho của Chúa Giê-xu. Cảm ơn các bạn đã lắng nghe.
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
TÓM TẮT BÀI GIẢNG
1. Đức tin và sự làm chứng của Sứ đồ Giăng
- Giăng nói về điều ông đã nghe, thấy, chạm và kinh nghiệm được – chính là Chúa Giê-xu, Lời sự sống.
- Ông khẳng định rằng đức tin không phải từ điều mắt thấy, mà từ sự nghe và tin – điều mà ngày nay chúng ta gọi là đức tin thuộc linh.
- So sánh giữa đức tin như trẻ nhỏ với những người lớn ngày nay hay nghi ngờ, lý trí quá nhiều nên khó tin.
2. Những lời đả kích đức tin và phản bác
- Người đời thường cười chê, nói đạo là hoang đường (chuyện đồng trinh sinh con, Chúa sống lại, thăng thiên…).
- Tác giả chia sẻ cá nhân từng bị chê bai, nhưng cũng chứng kiến sự phán xét trên những người phỉ báng đức tin.
- Dẫn chứng thực tế một người bạn từng chế giễu đức tin, không lâu sau đã mất cách đột ngột.
3. Nguy cơ từ Tin Lành sai trật
- Cảnh báo mạnh mẽ về “Tin Lành ân điển rẻ tiền”, chỉ cần tin là được cứu, không cần ăn năn hay sống thánh khiết.
- Nhiều người giảng dạy rằng Chúa Giê-xu đã làm hết, không cần giữ luật pháp, không cần việc làm.
- Tác giả bác bỏ cách dạy đó là nguy hiểm cho linh hồn, là con đường dắt đến địa ngục.
- Khẳng định đức tin không việc làm là chết, và đời sống phải thay đổi thật sự để bày tỏ đức tin.
4. Trách nhiệm cá nhân trước Chúa
- Mỗi người phải tự chịu trách nhiệm linh hồn mình, không thể đổ thừa cho mục sư, cha mẹ, người hướng dẫn.
- Mỗi người phải đọc Kinh Thánh, được Thánh Linh soi dẫn cá nhân, không dựa vào con người.
- Phản bác quan điểm phải có người “bao phủ thuộc linh”, vì chỉ có Chúa Giê-xu là Đấng Trung Bảo duy nhất.
5. Sống trong sự sáng, không đi trong tối tăm
- Ai nói mình thuộc Chúa nhưng sống trong tội lỗi là nói dối, không sống trong lẽ thật.
- Tác giả nhấn mạnh sự phân biệt giữa ánh sáng và bóng tối, giữa đời sống được Chúa thay đổi và đời sống giả hình.
- Phải ăn năn thật sự, đuổi tà linh gây ra tội lỗi ra khỏi mình, không sống theo xác thịt, không giả dối.
6. Tội lỗi đến từ ý tưởng, không chỉ hành động
- Ngay cả ý nghĩ ghen tị, ham muốn, ganh ghét, tham lam cũng là tội trước mặt Chúa.
- Giống như chim bay ngang đầu, nếu không đuổi đi, nó sẽ làm tổ – cũng như tội lỗi nếu không chống lại, sẽ trói buộc linh hồn.
7. Sự chữa lành và kinh nghiệm thuộc linh cá nhân
- Người chia sẻ từng bị ung thư, mệt mỏi, bệnh tật… nhưng Chúa chữa lành hoàn toàn sau khi ăn năn.
- Không tìm đến con người, chỉ vào phòng riêng ăn năn, lấy đức tin cầu nguyện với Chúa, và được chữa lành siêu nhiên.
8. Sự cần thiết của việc dọn sạch đền thờ
- Thân thể là đền thờ của Đức Thánh Linh, nên phải dọn sạch tâm linh để Thánh Linh ngự vào.
- Không thể mời Chúa vào một tâm linh dơ bẩn, đầy tội lỗi – phải dọn lòng trước.
9. Cảnh báo về nhạc đời, phim ảnh, giải trí thế gian
- Những điều này là “rác rưởi thuộc linh”, khiến con cái Chúa mất sự thánh khiết và dần xa Chúa.
- Nêu ví dụ thực tế về những người từng yêu Chúa nhưng vì muốn làm vui lòng người đời nên xa rời sự thánh khiết và bị ma quỷ dẫn dụ.
10. Truyền giáo với sự kiên nhẫn
- So sánh truyền giáo như đốn cây cổ thụ – không phải đốn một lần mà phải nhiều lần gõ, gieo lời Chúa một cách kiên trì.
- Những người “cứng lòng” nếu được Chúa thay đổi thì trở thành công cụ mạnh mẽ như Phao-lô.
11. Tôn trọng vai trò của Thánh Linh, không lệ thuộc người
- Người chia sẻ nhấn mạnh: Không lệ thuộc bất kỳ ai, kể cả chính mình.
- Phải tự đi với Chúa, học cách nhận biết tiếng phán của Thánh Linh và bước đi cá nhân.
🔚 Kết luận:
Bài chia sẻ là một lời cảnh tỉnh mạnh mẽ và đầy lửa, kêu gọi người nghe:
- Trở về với lẽ thật toàn vẹn của Kinh Thánh
- Ăn năn thật sự, từ bỏ mọi sự giả hình, sai trật
- Sống trong sự dẫn dắt của Thánh Linh
- Đừng dựa vào con người nhưng đứng vững trong Chúa Giê-xu
- Đừng để những giáo lý sai trói buộc linh hồn, nhưng hãy đọc Kinh Thánh, tìm kiếm Chúa cách cá nhân
