GIĂNG 20: CHÚA SỐNG LẠI HIỆN RA CÙNG MARI-MA-DƠ-LEN; THÔ-MA NGHI NGỜ.

https://www.mediafire.com/file/8s9i2961awdxcni/GIA%25CC%2586NG_20.m4a/file

GIĂNG 20: CHÚA SỐNG LẠI HIỆN RA CÙNG MARI-MA-DƠ-LEN; THÔ-MA NGHI NGỜ.

Sự Chúa sống lại. – Sự Chúa hiện ra cùng Ma-ri Ma-đơ-len
(Ma-thi-ơ 28:1-8; Mác 16:1-8; Lu-ca 24:1-12)
1Ngày thứ nhứt trong tuần-lễ, lúc rạng đông, trời còn mờ-mờ, Ma-ri Ma-đơ-len tới mộ, thấy hòn đá lấp cửa mộ đã dời đi. 2Vậy, người chạy tìm Si-môn Phi-e-rơ và môn-đồ khác, là người Đức Chúa Jêsus yêu, mà nói rằng: Người ta đã dời Chúa khỏi mộ, chẳng hay để Ngài tại đâu.
3Phi-e-rơ với môn-đồ khác bèn bước ra, đi đến mồ. 4Cả hai đều chạy, nhưng môn-đồ kia chạy mau hơn Phi-e-rơ, và đến mồ trước. 5Người cúi xuống, thấy vải bỏ dưới đất; nhưng không vào. 6Si-môn Phi-e-rơ theo đến, vào trong mộ, thấy vải bỏ dưới đất, 7và cái khăn liệm trùm đầu Đức Chúa Jêsus chẳng ở cùng một chỗ với vải, nhưng cuốn lại để riêng ra một nơi khác. 8Bấy giờ, môn-đồ kia đã đến mộ trước, cũng bước vào, thì thấy và tin. 9Vì chưng hai người chưa hiểu lời Kinh-thánh rằng Đức Chúa Jêsus phải từ kẻ chết sống lại. 10Đoạn, hai môn-đồ trở về nhà mình.
11Song Ma-ri đứng bên ngoài, gần mộ, mà khóc. Người vừa khóc, vừa cúi xuống dòm trong mộ, 12thấy hai vị thiên-sứ mặc áo trắng, một vị ngồi đằng đầu, một vị ngồi đằng chân, chỗ xác Đức Chúa Jêsus đã nằm. 13Hai thiên-sứ hỏi: Hỡi đàn-bà kia, sao ngươi khóc? Người thưa rằng: Vì người ta đã dời Chúa tôi đi, không biết để Ngài ở đâu. 14Vừa nói xong, người xây lại thấy Đức Chúa Jêsus tại đó; nhưng chẳng biết ấy là Đức Chúa Jêsus. 15Đức Chúa Jêsus hỏi người rằng: Hỡi đàn-bà kia, sao ngươi khóc? Ngươi tìm ai? Người ngỡ rằng đó là kẻ làm vườn, bèn nói rằng: Hỡi chúa, ví thật ngươi là kẻ đã đem Ngài đi, xin nói cho ta biết ngươi để Ngài đâu, thì ta sẽ đến mà lấy. 16Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hỡi Ma-ri! Ma-ri bèn xây lại, lấy tiếng Hê-bơ-rơ mà thưa rằng: Ra-bu-ni (nghĩa là thầy)! 17Đức Chúa Jêsus phán rằng: Chớ rờ đến ta; vì ta chưa lên cùng Cha! Nhưng hãy đi đến cùng anh em ta, nói rằng ta lên cùng Cha ta và Cha các ngươi, cùng Đức Chúa Trời ta và Đức Chúa Trời các ngươi. 18Ma-ri Ma-đơ-len đi rao-bảo cho môn-đồ rằng mình đã thấy Chúa, và Ngài đã phán cùng mình những điều đó.
Sự Chúa hiện ra cùng môn-đồ
(Ma-thi-ơ 28:16-20; Mác 16:14-18; Lu-ca 24:36-49)
19Buổi chiều nội ngày đó, là ngày thứ nhứt trong tuần-lễ, những cửa nơi các môn-đồ ở đều đương đóng lại, vì sợ dân Giu-đa, Đức Chúa Jêsus đến đứng chính giữa các môn-đồ mà phán rằng: Bình-an cho các ngươi! 20Nói đoạn, Ngài giơ tay và sườn mình cho môn-đồ xem. Các môn-đồ vừa thấy Chúa thì đầy sự mừng-rỡ. 21Ngài lại phán cùng môn-đồ rằng: Bình-an cho các ngươi! Cha đã sai ta thể nào, ta cũng sai các ngươi thể ấy. 22Khi Ngài phán điều đó rồi, thì hà hơi trên môn-đồ mà rằng: Hãy nhận-lãnh Đức Thánh-Linh. 23Kẻ nào mà các ngươi tha tội cho, thì tội sẽ được tha; còn kẻ nào các ngươi cầm tội lại, thì sẽ bị cầm cho kẻ đó.
24Vả, lúc Đức Chúa Jêsus đến, thì Thô-ma, tức Đi-đim, là một người trong mười hai sứ-đồ, không có ở đó với các môn-đồ. 25Các môn-đồ khác nói với người rằng: Chúng ta đã thấy Chúa. Nhưng người trả lời rằng: Nếu ta không thấy dấu đinh trong bàn tay Ngài, nếu ta không đặt ngón tay vào chỗ dấu đinh, và nếu ta không đặt bàn tay nơi sườn Ngài, thì ta không tin. 26Cách tám ngày, các môn-đồ lại nhóm nhau trong nhà, có Thô-ma ở với. Khi cửa đương đóng, Đức Chúa Jêsus đến, đứng chính giữa môn-đồ mà phán rằng: Bình-an cho các ngươi! 27Đoạn, Ngài phán cùng Thô-ma rằng: Hãy đặt ngón tay ngươi vào đây, và xem bàn tay ta; cũng hãy giơ bàn tay ngươi ra và đặt vào sườn ta, chớ cứng lòng, song hãy tin! 28Thô-ma thưa rằng: Lạy Chúa tôi và Đức Chúa Trời tôi! 29Đức Chúa Jêsus phán: Vì ngươi đã thấy ta, nên ngươi tin. Phước cho những kẻ chẳng từng thấy mà đã tin vậy!
30Đức Chúa Jêsus đã làm trước mặt môn-đồ Ngài nhiều phép lạ khác nữa, mà không chép trong sách nầy. 31Nhưng các việc nầy đã chép, để cho các ngươi tin rằng Đức Chúa Jêsus là Đấng Christ, tức là Con Đức Chúa Trời, và để khi các ngươi tin, thì nhờ danh Ngài mà được sự sống.

Amen! Cảm ơn Chúa!

Hôm nay chúng ta học bài học về Thô-ma là một người môn đồ của Chúa Giê-xu. Thấy Chúa Giê-xu đó, Chúa Giê-xu nói ta chết ba ngày sống lại mà Thô-ma cũng vẫn là người nghi ngờ không tin. Những người đàn ông họ có cái đầu rất là cứng, họ thấy thì họ mới tin, còn không thấy thì không tin. Chúa biết những người môn đồ của Chúa là những người đàn ông, họ có cái đầu họ logic là cái gì thấy mới tin. Bởi vậy Chúa mới không hiện ra đầu tiên cho người đàn ông. Chúa lại hiện ra cho người đàn bà.

Lần đầu tiên mà Chúa Giê-xu sống lại thì Chúa lại hiện ra với bà Ma-ri Ma-đơ-len. Một người đàn bà không xứng đáng nhưng Chúa chọn bà để mà bà đi rao báo tin mừng rằng Chúa Giê-xu đã sống lại. Ngài chết ba ngày nhưng Ngài sống lại. Mà chính là người đi rao báo tin lành, tin mừng đó là một người đàn bà bị quỷ ám và được cứu rỗi bởi Chúa Giê-xu đã chữa lành cho bà. Ma-ri Ma-đơ-len là một người đàn bà không xứng đáng nhưng Chúa đã chọn bà để đi rao báo tin lành. Tin mừng Chúa Giê-xu sống lại.

Ngày hôm nay có bao nhiêu người nói là Chúa cấm đàn bà không có cho đi giảng đạo. Chúa cấm người đàn bà không có được quyền đứng ở trên nhà thờ giảng lời của Chúa. Người đàn bà là phải im lặng. Chúng ta thấy rõ rằng Đức Chúa Trời làm ngược lại với những người họ nghĩ sai về Chúa. Khi Chúa Giê-xu sống lại rồi, Chúa coi những người đàn ông và những người đàn bà, người nào tìm kiếm Chúa hết lòng là được có Thánh Linh của Chúa ở. Và người đó được đi tung cái tin mừng của Chúa Giê-xu chết và sống lại cho tất cả mọi người để mọi người đều được cứu rỗi. Những người đàn bà là những người dễ tin Chúa nhiều nhất.

Các bạn nhìn thấy ở trong nhà thờ ngày hôm nay đàn bà rất nhiều nơn đàn ông. Họ đi tìm Chúa và họ gặp Chúa. Tất cả những người trong gia đình là thấy người đàn bà là những người tin Chúa trước rồi mới kéo người chồng đi sau. Cái người đàn ông họ có cái đầu óc của họ rất là nghi ngờ, nghi ngờ, nghi ngờ. Mắt tôi thấy mới tin, còn tôi không thấy thì tôi không tin. Thô-ma là một người nói rõ ràng như vậy.

Những người môn đồ khác, hai người môn đồ của Chúa đã nhìn thấy ngôi mộ trống. Bà Ma-ri Ma-đơ-len đã nói với hai môn đồ kia đã thấy cái mộ trống. Hai người kia mới chạy lại. Phi-e-rơ cũng thấy. Nhưng mà không có đi rao báo cho mấy người môn đồ khác. Các bạn nhìn thấy nó có lạ không? Họ trở về nhà mình. Hai người chưa có hiểu rằng Đức Chúa Giê-xu phải từ cỏi chết sống lại. Hai môn đồ trở về nhà mình rồi im lặng. Sợ người ta nói mình là cái người khùng điên. Sợ không dám mở miệng ra nói rằng ngôi mộ của Chúa bây giờ sao mà trống bóc rồi. Không có thấy Chúa Giê-xu đâu hết. Không thấy xác Chúa. Họ im lặng.

Trong lúc đó bà Ma-ri Ma-đơ-len là cái người được Chúa Giê-xu hiện cho bà và cho bà phải đi nói ra ngay. Nếu mà hai người kia mà mở miệng ra mà nói thì Chúa đã hiện ra cho những người môn đồ đàn ông rồi. Nhưng mà vì họ mắc cỡ, họ giữ im lặng, họ nghi ngờ trong lòng. Cho nên Chúa Giê-xu mới dùng một người đàn bà Ma-ri Ma-đơ-len. Chúa nói Ma-ri Ma-đơ-len đi rao báo cho môn đồ rằng mình đã thấy Chúa và Ngài phán cùng mình. Hãy đi đến cùng anh em mình nói rằng ta lên cùng Cha và Cha các ngươi, cùng Đức Chúa Trời ta và Đức Chúa Trời các ngươi.

Các bạn thấy nếu mà chúng ta không có sự nghi ngờ gì hết thì chúng ta mới nhận lãnh được những ân phước của Chúa. Ngày hôm nay, Chúa hứa những cái gì với chúng ta mà chúng ta nghi ngờ là chúng ta không nhận lãnh được cái gì hết. Phải có đức tin. Đức tin là một cái chìa khóa để mở ra tất cả những cái cửa. Những cái gì mà chúng ta sẽ được hưởng.

Bao nhiêu người cứ nói là chết được lên thiên đàng nhưng mà nghi ngờ. Nghi ngờ không có tin. Thì người đó qua đời cũng không được gặp mặt Chúa các bạn ơi. Chúa Giê-xu có 12 môn đồ của Chúa đó mà họ vẫn nghi ngờ. Nhưng mà cái người tệ nhất trong xã hội, cái người đã được Chúa Giê-xu giải phóng ra khỏi những cái tội lỗi xấu xa đó mà họ có đức tin nhiều hơn những cái người mà cho mình là người công bình. Môn đồ của Chúa rất là hãnh diện vì được Chúa chọn. 12 môn đồ của Chúa là ôi tôi là người được Chúa Giê-xu chọn. Rất là hãnh diện và kiêu ngạo. Không thấy được Chúa Giê-xu là người từ cỏi chết sống lại. Vì họ có một cái chút kiêu ngạo trong đó. Và rồi kiêu ngạo dẫn đến sự nghi ngờ. Nghi ngờ cho nên Chúa Giê-xu không có dùng họ trước tiên.

Chúa Giê-su mới xuất hiện ra đi qua vách tường, hiện ra cho họ, họ mới tin. Nhưng còn một người Thô-ma còn không tin nữa. Tôi phải rờ. Rờ cái nơi mà Chúa bị đóng đinh đó, bàn tay bị đóng đinh đó. Rồi cái hông mà bị đâm lủng đó. Tôi rờ. Tôi mới tin. Thấy, còn chưa tin, ông phải rờ. Các bạn thấy con người nó có một cái sự kiêu ngạo. Cho mình là không có ai mà bằng mình hết. Chừng nào con mắt tôi thấy tôi mới tin. Còn mấy người tin bậy tin bạ, mấy người là những cái người u mê. Bị đạo giáo, bị tôn giáo dụ dổ, nghe người ta nói cái là tin. Nghe người ta đồn cái là tin. Tin bậy tin bạ cũng tin. Tôi chừng nào tôi thấy, rôi rờ được tôi mới tin. Những người đó là những cái người lên mình kiêu ngạo trước mặt Đức Chúa Trời.

Xin Chúa thương xót cho chúng ta. Để cho chúng ta không lên mình kiêu ngạo trước mặt Đức Chúa Trời. Khi chúng ta có Thánh Linh thì Thánh Linh sẽ bày tỏ cho chúng ta biết tất cả những gì chúng ta làm sai. Chúng ta là những cái người không ra chi ở trước mặt Đức Chúa Trời hằng sống. Chúng ta là những cái người hèn mọn nhất trên thế gian này. Nhưng Chúa vẫn yêu chúng ta. Và Chúa chọn chúng ta để chúng ta thấy Chúa. Chúng ta con mắt ngày hôm nay chúng ta con mắt không thấy được. Nhưng tâm linh của chúng ta thấy được. Khi chúng ta có Thánh Linh rồi, con mắt tâm linh của chúng ta mở ra. Và chúng ta thấy và tin hết tất cả những cái gì mà Chúa Thánh Linh bày tỏ cho chúng ta. Rất là lạ lùng.

Bởi vì những cái người lên mình kiêu ngạo là không thấy gì hết. Có con mắt mà bị đui mù các bạn ơi. Chúa Giê-xu mới nói vì ngươi đã thấy ta nên ngươi tin. Phước cho những kẻ chẳng từng thấy ta mà đã tin vậy. Chúng ta không thấy bằng con mắt của chúng ta, con mắt xác thịt không thấy mà chúng ta tin là chúng ta được phước hơn những cái người đã có con mắt và thấy Chúa Giê-xu. Chúng ta ngày hôm nay nếu chúng ta để Chúa Giê-xu làm chủ trong đời sống của chúng ta, chúng ta sẽ thấy Ngài. Con mắt tâm linh của chúng ta mở ra. Con người của chúng ta được biến đổi. Đó là cái sự sanh lại. Là chúng ta thấy được Chúa bằng con mắt tâm linh, chứ không phải bằng con mắt xác thịt nữa. Rất là lạ lùng.

Chúng ta có bị bắt bớ, bị giam cầm, bị lòai người nhạo báng mà chúng ta mà vẫn theo Chúa Giê-xu. Nếu tin Chúa Giê-su sẽ bị chặt đầu, chúng ta cũng vẫn có một cái tấm lòng trung tín, không sợ. Nếu mà chúng ta bắt đầu sợ hãi, nghi ngờ, là chúng ta mất Chúa Thánh linh ngay. Quỷ nó sẽ đánh chúng ta. Nó dùng đủ mọi thủ đoạn để làm cho chúng ta sợ hãi. Ngày hôm nay, thế giới trong thời kỳ cuối cùng nó hù dọa, nó làm đủ trò hết để cho chúng ta bị sợ.

Các môn đồ của Chúa tại sao mà họ sợ? Họ thấy Chúa Giê-xu bị đóng đinh rồi họ bắt đầu họ sợ. Có cái linh sợ hãi nó nhảy vào trước rồi mới có sự nghi ngờ đi sau. Nó làm cho chúng ta sợ. Nó nhảy vào rồi nó mở cửa cho cái linh nghi ngờ. Không còn đức tin nữa. Các bạn thấy cái chữ đó ghê gớm chưa? Ngày hôm nay Chúa mở mắt cho tôi thấy rằng tại sao một con người có đức tin vững mạnh đã từng thấy Chúa Giê-xu rồi mà lại mất đức tin. Tại vì họ sợ thấy Chúa Giê-xu bị đóng đinh trên thập tự giá, họ hoảng hốt, họ sợ họ bị đóng đinh như Chúa Giê-xu như vậy nữa. Cho nên họ chạy trốn. Họ nghi ngờ. Họ không dám xưng rằng họ là người theo Chúa Giê-xu nữa. Mười hai môn đồ của Chúa đã đi tản lạc.

Chúa Giê-xu hiện ra cho một người Ma-ri Ma-đơ-len là một người bị quỷ ám. Người gái điếm. Một người không xứng đáng mà được nhận lãnh hơn những người môn đồ của Chúa Giê-xu vì họ đã sợ hãi, trốn Chúa, phản bội Chúa. Ngày hôm nay Phi-e-rơ là người chối Chúa mà thấy đó mà cũng vẫn nghi ngờ, sợ, vì đã có cái linh sợ hãi nó chiếm hữu Phi-e-rơ rồi. Cho nên ông không thể nào còn có đức tin nơi Chúa Giê-xu nữa.

Cái linh sợ là cái linh mà nó nhảy vào con người của chúng ta. Bởi vậy Chúa mới nói bình an cho các ngươi. Không có sự bình an có nghĩa là có linh sợ hãi để chiếm hữu chúng ta. Chúa Giê-xu hiện ra, đi vào thăm những môn đồ đầu tiên là Chúa phán: bình an cho các ngươi. Lòng của chúng ta không có sự bình an có nghĩa là chúng ta đã sợ hãi và chúng ta nghi ngờ Chúa. Khi chúng ta nằm và không ngủ bình an có nghĩa là chúng ta đã bị cái linh sợ hãi đã chiếm hữu chúng ta rồi. Phải quỳ gối xuống ăn năn. Cái tội của chúng ta là để cho cái linh sợ hãi nghi ngờ nó đã chiếm hữu chúng ta rồi. Chúng ta ăn năn và chúng ta đuổi ra một đống tà linh sợ hãi.

Sợ chết, sợ thiếu tiền, sợ ngày mai không có cơm ăn áo mặc, sợ rằng sẽ có cái người dụ dỗ chúng ta, lừa gạt chúng ta, sợ người lối xóm, sợ người lãnh đạo dẫn chúng ta đi sai, sợ cả trăm ngàn chữ sợ các bạn ơi. Nếu chúng ta nhìn lại và chúng ta ghi ra hết tất cả những cái sợ sợ sợ sợ đó, nó cả trăm ngàn sợ. Sợ con mình bị bắt cóc, sợ con mình nó làm nhục nhã danh của mình, sợ con gái của mình nó đi ra rồi nó hư hỏng, nó có chữa hoang rồi đem con về cho mình đây. Sợ người lối xóm sẽ bêu xấu chúng ta, sợ rằng nhà cửa chúng ta sẽ bị cháy nhà đây rồi không có nhà ở, sợ động đất rồi chúng ta bị lấy mất hết tài sản, nghiệp. Sợ sợ sợ sợ. Rồi chúng ta bị mất hết tài sản, nghiệp. Sợ sợ sợ sợ, nó cả trăm ngàn sợ. Chúng ta phải để Chúa là số một trong đời sống của chúng ta. Ngày hôm nay kinh tế nó khủng hoảng. Có tiền bao nhiêu cũng mất hết. Rồi ra ngoài đường ở. Càng sợ càng mất hết của cải các bạn ơi. Quỷ nó đến để cướp, giết và hủy diệt. Nó không để cho chúng ta có sự bình an. Chúa Giê-xu ban sự bình an cho chúng ta. Bình an cho các ngươi. Cha đã sai ta thế nào, ta cũng sai các ngươi thể ấy.

Sợ bệnh hoạn. Sợ chừng nào bệnh nó càng đến chừng nấy. Sợ thiếu thốn, thiếu tiền chừng nào, càng thiếu tiền chừng nấy. Sợ chừng nào là đem cái sự không bình an đến cho chúng ta. Xin Chúa ban cho chúng ta biết ăn năn cái tội sợ. Sợ sợ sợ. Mở miệng ra nói cái tiếng sợ là đem con quỷ đến. Nó lây cho những người xung quanh chúng ta. Đó là cái linh tiêu cực. Bao nhiêu người mở miệng ra là nói sợ sợ là chúng ta phải tránh xa những người đó. Cái linh đó nó rất là lây lan cho những người khác các bạn ơi. Tôi đã sống gần một người mở miệng là nói sợ sợ. Tôi phải chặn đứng lại. Chặn đứng lại không cho họ nói sợ nữa. Cái đó là cái linh sợ hãi, nó rất là lây và nó là đem cái bệnh tâm linh đến cho mọi người xung quanh. Khi mình nghe họ nói tiếng sợ là mình phải chặn đứng lại. Tôi không muốn nghe sợ. Sợ thì bà giữ một mình bà đi. Bà sợ bà đừng có nói cho tôi sợ.

Bà dặn dò con gái:” Con phải đi ra đường là con phải đề phòng. Bây giờ là mấy cái bọn quỷ đó đi ra, nó gặp người Việt Nam là nó đánh, nó phá. Trốn ở trong nhà đi, đừng có nên đi ngoài đường.” Mở miệng ra là nói linh sợ hãi. Bà giữ trong lòng bà đi, đừng có nói cho tôi biết. Tôi không muốn nghe. Tôi muốn có sự bình an. Tôi có Chúa, tôi có sự bình an. Tất cả những người xung quanh chúng ta họ đi gieo cho chúng ta sự sợ sợ sợ sợ. Xin Chúa cho chúng ta biết chúng ta có Chúa là chúng ta có sự bình an. Chúng ta nằm xuống và chúng ta ngủ ngon giấc. Chúa Giê-su phán: :”Vì ngươi thấy ta nên ngươi tin, phước cho những người đã chẳng từng thấy ta mà đã tin vậy.”

Chúng ta tin Chúa Giê-xu là chúng ta biết rằng Ngài đã nắm giữ hết tương lai của chúng ta. Chúng ta có chết, có thân xác này có chết đi thì chúng ta được về với Chúa trên nước thiên đàng. Chúng ta còn sung sướng hơn ở trên thế gian đầy gian dối, đầy những bẫy giò, những sự đau đớn cho thân xác của chúng ta nữa. Đụng đến đâu là đau đến đó. Chúng ta có một thân xác, nó không có hoàn hảo. Chúng ta phải cầu xin Chúa: Chúa ơi khi Chúa muốn rước con về với Chúa, đừng để cho con có sự đau đớn. Con sợ sự đau đớn rồi con sẽ mất Chúa. Nhiều người đau quá họ phải chửi Chúa đó các bạn ơi. Thân xác họ đau, họ chịu không nổi. Họ oán trách Chúa, họ lầm bầm. Chứ họ không có biết rằng con xứng đáng nhận lãnh. Tôi mỗi lần cho bệnh, tôi bị đau đớn, tôi nói con xứng đáng nhận lãnh. Con làm gì sai? Con xin Chúa chỉ cho con để con thoát ra khỏi sự đau đớn thân xác này. Con sống, con không muốn đau đớn, nhưng mà vì cái lỗi của con làm cho nên con phải chịu sự đau đớn, hành hạ thân xác để con ăn năn để con được hưởng nước thiên đàng.

Chúa Thánh Linh sẽ chỉ chúng ta, chúng ta làm gì sai. Chúng ta ăn năn thì thân xác của chúng ta không còn đau đớn nữa. Chính tôi đã từng đi qua cái con đường đó các bạn ơi. Mỗi lần thân xác chúng ta đau là chúng ta không ăn được, ngủ được, và chúng ta rất là đau khổ vì có một cái thân xác nó đầy dẫy cái sự đau đớn. Sự đau đớn sanh ra cái sự ăn năn để được cứu rỗi linh hồn. Đó là cái sự Đức Chúa Trời đã tạo dựng con người chúng ta như thế đó.

Nếu chúng ta sống mà không có sự đau đớn trong thân xác rồi chúng ta bắt đầu giàu có, lên mình kiêu ngạo, không ai chịu nổi. Vì chúng ta đã hứa dâng cuộc đời của chúng ta, tâm linh, thân xác của chúng ta cho Chúa cho nên chúng ta bị đòn. Chúa ơi con có làm gì sai, xin Chúa đánh đòn con, đánh thức con để cho linh hồn con được ở với Chúa đời đời. Đừng để cho con quên mất Chúa và con sẽ bị đi sai lạc và con sẽ bị chịu đau đớn trong địa ngục đời đời và đời đời.

Xin Chúa nhắc nhở chúng ta luôn luôn đề cao cảnh giác vì trật một chút xíu rồi chúng ta trợt chân té ngã và chúng ta đi tới địa ngục hồi nào chúng ta không biết. Chúng ta phải luôn luôn xin: Chúa ơi xin Chúa gìn giữ linh hồn con cho đến ngày con gặp được Chúa trên nước thiên đàng. Đừng để con mắt của con không nhìn thấy Chúa. Đừng để chúng con nhìn thấy những sự giàu có của thế gian này mà con quên mất Chúa và linh hồn của con. Con bán rẻ linh hồn của con cho thế giới của quỷ Sa-tan. Có bao nhiêu người đã bán linh hồn quá rẻ. Giu-đa Ích-ca-ri-ốt cũng đã bán linh hồn quá rẻ.

Phi-e-rơ nếu mà Chúa Giê-xu không nói trước khi gà gáy ngươi đã chối ta ba lần thì Phi-e-rơ cũng cùng đi cùng một thuyền với Giu-đa Ích-ca-ri-ốt. Ngày hôm nay Phi-e-rơ đã thấy Chúa Giê-xu đó mà ông vẫn còn không đi rao báo cho những người môn đồ của Chúa Giê-xu. Thô-ma là cái người đã nghe tin như vậy rồi nhưng mà vẫn còn nghi ngờ. Tôi không tin. Chừng nào con mắt tôi thấy và cái tay tôi rờ tôi mới tin. Con mắt tôi thấy mà tôi chưa có tin nữa. Cái tay tôi rờ đến cái nơi mà Chúa Giê-xu, cái thẹo đó đó, thì tôi mới tin.

Mà Chúa Giê-xu đang đọc được cái lòng của Thô-ma. Cái bụng, cái thân xác, cái tâm hồn của ông nói như vậy đó. Nhưng mà Chúa Giê-xu biết được và Chúa Giê-xu biểu: hãy rờ đi cái sườn của ta đây và cái bàn tay có dấu đóng đinh của ta đây. Xin Chúa cho chúng ta đừng giống như Thô-ma, đừng giống như Phi-e-rơ. Chúng ta là những người có phước hơn họ. Vì chúng ta mắt của chúng ta không thấy, tay của chúng ta không đụng đến mà chúng ta tin, cho nên chúng ta có phước hơn họ. Chúa Giê-xu đang chúc phước cho chúng ta đó.

Chúng ta phải công bố cái phước mà Chúa Giê-xu đã ban cho chúng ta, rằng chúng ta được phước hơn những người môn đồ của Chúa Giê-xu. Có phước, rằng có nghĩa là chúng ta sẽ nhận lãnh phước từ trong lúc chúng ta còn sống đây, chứ không phải phước mà chúng ta sẽ qua đời mới gặp phước. Phước hiện tại ngày hôm nay chúng ta sẽ thấy. Các bạn có tin không? Nhưng mà đừng có để cho những cái phước hạnh đó nó làm cho chúng ta hư mất linh hồn và đi địa ngục đời đời.

Phước này để cho chúng ta chia sẻ cho những người mà chúng ta sống gần với họ. Chúng ta sẽ chia sẻ những phước hạnh cho họ. Và chúng ta phải nhắc nhở họ rằng đừng để những phước này nó cắt đi cái linh hồn của họ, đi địa ngục đời đời. Phải luôn luôn biết rằng không bán linh hồn mình quá rẻ. Luôn luôn nhớ Giu-đa Ích-ca-ri-ốt bán linh hồn mình có 30 nén bạc. Phi-e-rơ bán linh hồn mình vì chối Chúa ba lần. Thô-ma bán linh hồn mình vì nghi ngờ Chúa Giê-xu. Xin Chúa thương xót để rồi chúng ta có phước hơn những người môn đồ của Chúa Giê-xu.

Tôi xin kết thúc tại đây và xin cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu.

Con cảm ơn Cha vì Ngài đã cho chúng con bài học quý giá ngày hôm nay, cho chúng con không bán linh hồn của chúng con quá rẻ, không bán linh hồn của chúng con vì chúng con sợ hãi, sợ bị đóng đinh như Chúa Giê-xu. Và chúng con không nghi ngờ, bán linh hồn vì nghi ngờ Chúa Giê-xu. Mắt của chúng con không thấy và tay chúng con không rờ được Chúa Giê-xu là chúng con không tin, không có đức tin.

Cha ơi xin Cha gìn giữ chúng con vì chúng con có phước hơn những người môn đồ của Chúa Giê-xu ngày xưa. Chúng con biết gìn giữ linh hồn của chúng con. Chúng con đừng để mắt của chúng con nhìn thấy tiền bạc thế gian này mà chúng con mất Chúa. Xin Chúa cho chúng con biết gìn giữ linh hồn của mình.

Và Thánh Linh của Chúa nhắc nhở luôn cho chúng con, đánh thức chúng con khi chúng con sa ngã. Xin cái roi của Ngài quất chúng con để chúng con thức tỉnh và chúng con ăn năn để linh hồn của chúng con được cứu rỗi.

Chúng con xin dâng linh hồn của chúng con cho Cha và chúng con cầu xin trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. A-men.