GIĂNG 15: CHÚA LÀ GỐC NHO, CHÚNG TA LÀ NHÁNH

https://www.mediafire.com/file/af9r4qoq09aooc5/GIA%25CC%2586NG_15.m4a/file

GIĂNG 15: CHÚA LÀ GỐC NHO, CHÚNG TA LÀ NHÁNH

Gốc nho và nhánh

1 Ta là gốc nho thật, Cha ta là người trồng nho. 2 Hễ nhánh nào trong ta mà không kết quả thì Ngài chặt hết; và Ngài tỉa sửa những nhánh nào kết quả, để được sai trái hơn. 3 Các ngươi đã được trong sạch, vì lời ta đã bảo cho. 4 Hãy cứ ở trong ta, thì ta sẽ ở trong các ngươi. Như nhánh nho, nếu không dính vào gốc nho, thì không tự mình kết quả được, cũng một lẽ ấy, nếu các ngươi chẳng cứ ở trong ta, thì cũng không kết quả được. 5 Ta là gốc nho, các ngươi là nhánh. Ai cứ ở trong ta và ta trong họ thì sinh ra lắm trái; vì ngoài ta, các ngươi chẳng làm chi được. 6 Nếu ai chẳng cứ ở trong ta thì phải ném ra ngoài, cũng như nhánh nho; nhánh khô đi, người ta lượm lấy, quăng vào lửa, thì nó cháy. 7 Ví bằng các ngươi cứ ở trong ta, và những lời ta ở trong các ngươi, hãy cầu xin mọi điều mình muốn, thì sẽ được điều đó. 8 Nầy, Cha ta sẽ được sáng danh là thể nào: Ấy là các ngươi được kết nhiều quả, thì sẽ làm môn đồ của ta vậy. 9 Như Cha đã yêu thương ta thể nào, ta cũng yêu thương các ngươi thể ấy; hãy cứ ở trong sự yêu thương của ta. 10 Nếu các ngươi vâng giữ các điều răn của ta, thì sẽ ở trong sự yêu thương ta, cũng như chính ta đã vâng giữ các điều răn của Cha ta, và cứ ở trong sự yêu thương Ngài. 11 Ta nói cùng các ngươi những điều đó, hầu cho sự vui mừng của ta ở trong các ngươi, và sự vui mừng các ngươi được trọn vẹn.
12 Điều răn của ta đây nầy: Các ngươi hãy yêu nhau, cũng như ta đã yêu các ngươi.⚓ 13 Chẳng có sự yêu thương nào lớn hơn là vì bạn hữu mà phó sự sống mình. 14 Ví thử các ngươi làm theo điều ta dạy, thì các ngươi là bạn hữu ta. 15 Ta chẳng gọi các ngươi là đầy tớ nữa, vì đầy tớ chẳng biết điều chủ mình làm; nhưng ta đã gọi các ngươi là bạn hữu ta, vì ta từng tỏ cho các ngươi biết mọi điều ta đã nghe nơi Cha ta. 16 Ấy chẳng phải các ngươi đã chọn ta, bèn là ta đã chọn và lập các ngươi, để các ngươi đi và kết quả, hầu cho trái các ngươi thường đậu luôn: Lại cũng cho mọi điều các ngươi sẽ nhân danh ta cầu xin Cha, thì Ngài ban cho các ngươi. 17 Ta truyền cho các ngươi những điều răn đó, đặng các ngươi yêu mến lẫn nhau vậy.

Lòng ghen ghét của người đời

18 Ví bằng người đời ghét các ngươi, thì hãy biết rằng họ đã ghét ta trước các ngươi. 19 Nếu các ngươi thuộc về thế gian, thì người đời sẽ yêu kẻ thuộc về mình; nhưng vì các ngươi không thuộc về thế gian và ta đã lựa chọn các ngươi giữa thế gian, bởi cớ đó người đời ghét các ngươi. 20 Hãy nhớ lời ta đã nói cùng các ngươi: Đầy tớ chẳng lớn hơn chủ mình. Nếu họ đã bắt bớ ta, ắt cũng bắt bớ các ngươi; bằng họ đã giữ lời ta, ắt cũng giữ lời các ngươi.⚓ 21 Nhưng vì danh ta họ sẽ lấy mọi điều đó đãi các ngươi, bởi họ không biết Đấng đã sai ta đến. 22 Nếu ta không đến và không phán dạy họ, thì họ chẳng có tội lỗi gì; song bây giờ họ không có thể chữa chối được tội lỗi mình. 23 Kẻ nào ghét ta cũng ghét Cha ta nữa. 24 Ví thử ta không làm giữa họ những việc mà chưa có người khác làm, thì họ vô tội, nhưng bây giờ họ đã thấy các việc ấy, và lại ghét ta cùng Cha ta. 25 Dường ấy, để cho ứng nghiệm lời đã chép trong luật pháp họ rằng: Họ ghét ta vô cớ.⚓ 26 Khi nào Đấng Yên ủi sẽ đến, là Đấng ta sẽ bởi Cha sai xuống, tức là Thần lẽ thật ra từ Cha, ấy chính Ngài sẽ làm chứng về ta. 27 Còn các ngươi cũng sẽ làm chứng về ta, vì các ngươi đã ở cùng ta từ lúc ban đầu vậy.

Amen. Cảm ơn Chúa.


Hôm nay chúng ta học về cây nho. Chúng ta là nhánh của cây nho. Chúa Giê-xu nói Chúa là cây gốc, chúng ta là cái nhánh. Các bạn có thể thấy cái nhánh nho không? Các bạn chặt ra, các bạn vứt đó, nó vẫn còn sống các bạn ơi. Mà nó còn sống được bao lâu? Được mấy ngày? Vậy đó, chúng ta nhiều khi, những cái tội lỗi của chúng ta nó cắt chúng ta ra khỏi cái cây nho. Cái nhánh của chúng ta đã bị cắt đứt và nó rớt xuống đất rồi. Khi chúng ta phạm tội, chúng ta lên mình, kiêu ngạo. Chúng ta làm những cái tội mà Thánh Linh biểu chúng ta đừng có làm. Chúng ta cố tình làm. Thì chúng ta đã bị cắt ra khỏi cái nhánh, cái gốc cây nho rồi. Nó vẫn còn sống, nhưng mà nó sống được một thời gian rất là ngắn, rồi nó biến dạng, nó biến thành con của quỷ dữ. Đó là một cái bí mật mà Chúa chỉ cho tôi biết. Tại vì khi mà chúng ta bị cắt ra khỏi nhánh, khỏi cái gốc của cây nho, chúng ta vẫn còn bình thường, thấy sự sống một thời gian ngắn. Sau đó nó lạ lạ, sao lạnh lùng. Cảm nhận thấy cái sự lạ lạ ở trong người của chúng ta, nó biến dạng. Chúng ta phải nhớ rằng, chúng ta đã bị cắt ra khỏi cái gốc nho của Chúa rồi. Chúng ta phải tìm tội lỗi của chúng ta để chúng ta ăn năn. Bởi chúng ta phải nhạy bén với Thánh Linh của Đức Chúa Trời là như vậy.

Có bao nhiêu người biến thành lương tâm chai lì và không còn biết mình là con của Đức Chúa Trời nữa họ biến dạng và họ biến thành con của quỷ Satan hồi nào. Mà ai nói họ là họ giận họ không có chịu chấp nhận. Rất là lạ lùng đó một cái tâm linh nó đi trước rồi cái xác thịt nó đi sau. Biến đổi linh hồi nào mà không hay biết đó là công việc của cái giới linh. Chúng ta phải nhạy bén với Thánh linh của Đức Chúa Trời chúng ta làm cái gì không đúng là Thánh linh nhắc chúng ta hai ba lần rồi chúng ta không cố chấp chúng ta vẫn đi theo ý của chúng ta là chúng ta mất Thánh linh của Đức Chúa Trời. Chúng ta đã chọc giận Ngài

Ai cứ ở trong ta và ta ở trong họ thì sinh ra lắm trái. Vì ngoài ta các ngươi chẳng làm gì được. Khi chúng ta thấy chúng ta khổ không còn bông trái của Chúa nữa. Chúng ta không còn có tình yêu thương với những linh hồn hư mất nữa. Chúng ta lạnh nhạt. Chúng ta cầu xin điều gì mà Chúa không đáp lời chúng ta. Đó là chúng ta đã mất Chúa rồi. Ai ở trong ta và những lời ta ở trong các ngươi hãy cầu xin mọi điều mình muốn thì sẽ được điều đó. Mọi điều chứ không nói là một điều. Tất cả tất cả mình chỉ ước cái gì là có cái đó. Chúa ban cho chúng ta con yêu quý của Cha là chúng ta chỉ cần ước. Trong tư tưởng của chúng ta chúng ta chưa có cầu xin mà Ngài đã cho chúng ta rồi.

Cũng như là đứa con mà nó ngoan ngoãn nó vâng lời Cha. Những đứa trẻ mà nó ngoan ngoãn quá tuyệt vời. Cha mẹ nó nghe ngóng coi coi cái đứa này nó thích cái gì đây. Để mà mình mua cho nó vui thêm. Để cho nó thương. Nó biết vâng lời mình nhiều hơn nữa. Nó chỉ cần mình nghe ngóng. Mình nghe ngóng coi nó ước cái gì là mình cho nó ngay. Còn những cái đứa mà nó lì lợm, nó ngỗ nghịch. Nó xin hoài không được cái gì hết. Đó là cha mẹ xác thịt của chúng ta còn như vậy. Họ chi là cha mẹ tâm linh. Cha của Đức Chúa Trời. Nghe chúng ta nghe ngóng và biết chúng ta ước cái gì là Ngài cho chúng ta cái đó.

Chúng ta không… Hiện nay chúng ta có đầy đủ. Có cơm ăn áo mặc. Chúng ta có đầy đủ tất cả là tốt. Rất là tốt rồi. Trong cái sự rèn luyện. Chúa chưa có ban cho chúng ta nhiều. Tại vì phải đi qua đồng vắng để mà được rèn luyện. Cho chúng ta trở nên thép. Các bạn có biết sắt mà biết đúng rèn luyện đúng nó thành thép. Người ta gọi là thép. Những người rèn thợ luyện mà người ta biết rèn luyện sắt mà trở nên thép. Nó cứng không có bị mòn. Các bạn nhìn thấy cái con dao mà nó đút tới cỡ nào đó là thép rồi. Cắt hoài nó không có bị mòn. Còn những con dao mà những người thợ làm không có đúng sắt chút xíu cái là nó bị mòn. Phải đi dũa hoài. Bởi vậy người ta mới mua những con dao mắc tiền. Nó là đúng cái thép nó như vậy rồi. Nó trở nên như kim cương. Nó không cần mài nữa. Sắt hoài mà nó biến thành thép nó rất cứng và bén. Bởi vì Chúa muốn chúng ta trở nên được tu luyện. Để trở nên những hộp kim cương quý giá. Và những cái sắt nó biến thành thép.Để mà nó vẫn bền vẫn không có cần điêu luyện nữa. Đã đúng cái thời điểm rồi. Cha ta sẽ được sáng danh thế nào? Ấy là các ngươi kết nhiều quả. Thì sẽ là môn đồ của ta vậy. Chúng ta sẽ có kết quả. Bông trái của chúng ta. Mọi người sẽ nhìn thấy chúng ta mà nhìn thấy được Chúa Trời của chúng ta. Không phải là được có cái bằng cấp cao, được cái bằng đại học, tiến sĩ thần học, hay này kia. Chúng ta chỉ là những người bình thường nhưng làm những việc phi thường giống như Chúa Giê-Su.

Chúa Giê-Su ngày xưa đi trong đám dân đông, Chúa Giê-Su làm được những việc phi thường của Cha ban cho Ngài. Ngày nay chúng ta cũng làm như vậy đó. Chúa nói các ngươi làm trỗi hơn ta được nữa. Nếu chúng ta tu luyện đến gần Chúa chừng nào thì chúng ta làm được những điều Chúa Giê-Su làm và chúng ta còn làm trỗi hơn nữa. Nhưng ngày nay chúng ta làm được thì chúng ta đừng lên mình kêu ngạo. Đừng có ỷ lại rằng chúng ta là người được chọn. Tự xưng mình :”Đây là người được chọn của Đức Chúa Trời. Man of God, Woman of God. Ai mà không nghe mình là sẽ rủa sả chết.

Bây giờ có rất là nhiều các bạn ơi. Có thể ngày đầu tiên họ đã được Chúa chọn. Họ đã làm được nhưng họ đã vấp ngã. Họ đã trượt chân và họ đã biến dạng. Họ đã thành công cụ của quỷ satan hồi nào mà không hay biết. Vì cái lòng kêu ngạo của con người, vì cái sự ỷ lại rằng cái người Chúa chọn và họ đi đâu họ xưng tôi là người Chúa chọn. Man of God, Woman of God. Tôi là người của Đức Chúa Trời. Chúa không muốn chúng ta xưng tự xưng như vậy. Người ta gọi chúng ta chúng ta cũng không nên chấp nhận những cái lời đó. Mọi vinh hiển đều nên dâng cho Đức Chúa Trời của chúng ta.

Tôi không có gì hết. Mình làm được cái gì? Đó là Thánh Linh của Đức Chúa Trời làm việc. Tôi không có gì hết. Tôi chỉ là một cái công cụ không hơn không kém. Nếu các ngươi vân giữ các điều răn của ta thì sẽ ở trong sự yêu thương ta. Cũng như chính ta đã vâng giữ các điều răn của Cha ta và cứ ở trong sự yêu thương của Ngài. Chúng ta yêu Chúa là chúng ta không lấy sự vinh hiển của Chúa. Tất cả mọi sự dâng lên cho Đức Chúa Trời của chúng ta. Vì chúng ta là những người tội nhân không đáng được thương xót. Nhưng Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta. Ngài đã chọn chúng ta. Và Ngài nâng chúng ta lên để danh của Ngài được vinh hiển. Chứ không phải để danh của chúng ta được vinh hiển.

Xin Chúa thương xót chúng ta. Và xin Chúa cho chúng ta biết rằng tất cả những cái gì chúng ta làm đều là vì vinh hiển danh của Chúa, chứ không phải vì chúng ta. Ngày hôm nay, Chúa cho chúng ta một cái điều răn là: Các ngươi hãy yêu nhau cũng như ta đã yêu các ngươi. Chẳng có sự yêu thương nào lớn hơn là vì bạn hữu mà phó sự sống mình. Ví thử các ngươi làm theo điều ta dạy thì các ngươi là bạn hữu ta. Ta chẳng gọi các ngươi là đầy tớ nữa vì đầy tớ chẳng biết điều chủ mình làm. Nhưng ta gọi các ngươi là bạn hữu ta vì ta từng tỏ cho các ngươi biết mọi điều ta đã nghe nơi Cha ta.

Họ giảng tình yêu thương. Tình yêu thương. Có ai mà thấy bạn hữu của mình đang túng thiếu, nghèo khổ mà không có giúp đỡ. Ngày hôm nay nhắm mắt. Họ nhắm mắt, họ làm bộ như không thấy gì hết. Những người bạn, những người thân trong gia đình đó đau khổ. Mình có tiền đầy trong túi, làm bộ nhắm mắt không biết, không thấy. Đi mà phớt lờ cũng giống như là cái người Sa-ma-ri nằm ngoài đường đó. Bao nhiêu người đi ngang lánh mặt, đi chỗ khác, lánh mặt, không dòm, không dòm. Đó là tình yêu thương thật sự là cái người Sa-ma-ri đang nằm đó có một người dân ngoại mà đến để mà giúp cái người Giu-đa là con cái của Chúa. Trong lúc cái người Giu-đa họ đi ngang họ phớt lờ, mà cái người dân ngoại họ có tình yêu thương, họ đến giúp đỡ một cái người đang bị bệnh nằm ở ngoài đường.

Chúng ta phải có tình yêu thương thật sự, phải có lòng thương xót như Chúa Giê-xu. Thương xót chúng ta thế nào thì chúng ta phải có cái lòng thương xót như vậy. Nếu chúng ta muốn làm người Chúa chọn để làm con của Chúa mà chúng ta thiếu cái lòng thương xót, là chúng ta không làm được gì hết. Tình yêu thương khác hơn cái lòng thương xót. Yêu thương là chúng ta nhìn mặt ngoài, ok bạn bè cũng thương. Nhưng cái lòng thương xót, nó sâu đậm hơn cái tình yêu thương rất là nhiều. Cái lòng thương xót, nó cần có sự hy sinh của chúng ta. Phải có những cái gì chúng ta phải hy sinh nhiều hơn nếu có một cái lòng thương xót. Mở cái túi tiền chúng ta ra, mở cái công của chúng ta ra. Đừng có quý trọng cái công của chúng ta nhiều nữa.

Có nhiều người làm cái gì chút xíu cái là kể công, kể ơn. Bắt người ta phải mang ơn mình. Không kể công các bạn. Làm cái gì giúp cho người là không có một cái sợi dây kéo ngược lại. Nếu chúng ta làm vì có cái sợi dây kéo, đó là trước sau gì chúng ta cũng sẽ bị té. Loài người, họ có cái câu là: “Cứu vật thì vật trả ơn. Cứu nhân thì nhân trả oán.” Cái đó là có đúng một phần nào. Nhiều khi quỷ nó lại, nó chọc, nó thử chúng ta. Mình giúp cho nó xong rồi nó rủa chúng ta lại, coi coi chúng ta phản ứng như thế nào.

Chúng ta mà làm mà có cái cần móc, cái cần câu để câu cá, đem con tép mà bắt con tôm là chúng ta sẽ bị nó giựt té ngay tại chỗ. Tôi đã từng làm không biết bao nhiêu lần giúp người mà người ta rủa, người ta không trả ơn, không trả ơn mà rủa lại trừ. Cho người ta mượn tiền, cho giúp tiền cho người ta không lấy lời, cho đủ thứ, họ chửi mình lại trừ. Tôi cũng cười, tôi nói: Khi tôi giúp cho bạn, tôi nghĩ là tôi cho. Khi tôi cho bạn mượn, tôi nghĩ là tôi cho. Chứ tôi không có cho mượn để mà lấy lời hay là hy vọng rằng bạn sẽ trả lại cho tôi.

Bạn làm việc ác, bạn sẽ trả. Những cái việc ác nó sẽ trở lại cho bạn. Còn tôi, tôi làm với cái lương tâm của tôi. Tôi giúp bạn vô điều kiện. Tôi giúp cũng như là tôi vứt miếng bánh xuống nước. Chúa biểu chúng ta phải vứt miếng bánh xuống nước và ngày nào nó sẽ trở lại với chúng ta. Chứ Chúa không biểu đem con tép mà bắt con tôm. Có bạn nào mà làm công việc gì mà kể như mình vứt miếng bánh xuống nước không? Nhưng mà ngày nào nó sẽ trở ngược lại cho chúng ta. Một cái vật to hơn miếng bánh nữa các bạn ơi. Tôi đã từng làm rồi. Điều đó là có thật. Lời Kinh Thánh Chúa dạy, Chúa nói không có sai. Nhưng mà áp dụng rất là khó khăn các bạn ơi.

Một cái lòng thương xót thật sự nó là như vậy. Nó có cái sự hy sinh. Nhưng mà mình phải biết trước rằng khi người ta trở mặt với mình, người ta đập lại mình, mình vẫn vui cười. Vì mình biết rằng con người nó gian như vậy. Người ta gọi là thế gian. Thế gian nó là gian xảo. Không có biết thương những cái người thương mình. Mình cảm ơn Chúa. Biết thương những người thương mình. Mình cảm ơn Chúa là tôi không giống những người đó. Tôi thuộc về Chúa, tôi không thuộc về thế gian. Khi người ta trở mặt, người ta rủa sả mình, thì mình cảm ơn Chúa. Con không giống họ. Con khác họ là vì con có Chúa. Xin Chúa thương xót chúng ta. Vì chúng ta không phải là mình chọn Chúa, nhưng là Chúa đã chọn và lập chúng ta. Chúa đã chọn chúng ta vì Chúa thấy tấm lòng của chúng ta có một sự lương thiện trong con người của chúng ta. Chúa chọn chúng ta từ buổi sáng thế vì lương tâm của chúng ta. Con người biết sống theo lương tâm, mặc dù chúng ta chưa biết Chúa lúc đó. Lúc còn nhỏ nhưng Chúa đã chọn chúng ta rồi vì chúng ta có một lương tâm tốt.

Lời của Đức Chúa Trời, điều răn của Chúa đã đặt trong lương tâm của chúng ta. Mà chúng ta biết lắng nghe lương tâm của chúng ta, nó dạy chúng ta làm những gì. Và chúng ta biết vâng lời lương tâm của chúng ta. Đó là luật điều răn của Đức Chúa Trời, nó nằm trong lương tâm của con người đó các bạn.

Vì người đời ghét các ngươi thì hãy biết rằng họ đã ghét ta trước các ngươi. Các bạn thấy chưa? Họ thấy tại sao người này làm được chuyện tốt mà mình làm không được. Họ ganh tị, họ tức tối. Quỷ này nó nhảy vào và họ ghét chúng ta. Khi loài người ganh tị với chúng ta, họ thấy chúng ta làm được mà họ không làm được. Thì họ bắt đầu ganh tị, cái ganh tị đó đưa con quỷ vào lòng họ và họ ghét chúng ta. Vì chúng ta không giống như họ, chúng ta không thuộc về thế gian. Chúng ta phải cảm ơn Chúa là người đời ghét chúng ta. Đừng có buồn, đừng có giận khi người ta ghét chúng ta cách vô cớ. Là chúng ta có phước là chúng ta biết rằng chúng ta là những người thuộc về Chúa thật sự.

Khi mà loài người họ thương chúng ta là vì chúng ta giống như người thế gian. Họ thương chúng ta vì chúng ta thuộc cùng một loài với họ, cùng một cái linh với họ. Khi chúng ta khác linh thì tự nhiên nó phá, nó đánh, nó làm đủ trò, nó vu khống, nó làm đủ trò hết. Để nó cho chúng ta giận nó, để chúng ta biến dạng trở thành người thế gian trở lại. Nguy hiểm cho linh hồn chúng ta nếu chúng ta bực bội và chúng ta thấy loài người ghét chúng ta rồi chúng ta giận họ rồi chúng ta trách móc Chúa rồi chúng ta nói tại sao. Tôi thương họ mà tại sao họ phản lại chúng ta. Ôi Chúa ơi tại sao Chúa để cái người này hại con. Người đó là cái người con thương họ mà tại sao mà Chúa để cái người đó hại con trở lại nói xấu con đủ điều hết.

Phần đông là nếu mà chúng ta là người xác thịt là chúng ta trách Chúa. Rất là nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta. Chúng ta đã biến dạng, chúng ta đã trở thành người thế gian hồi nào chúng ta không hay biết. Bởi vậy con đường theo Chúa là con đường hẹp. Rất là khó đi chứ không phải là dễ như các bạn tưởng ngày trước. Hồi xưa tôi đi theo Chúa rất là dễ. Mỗi Chủ nhật đi nhà thờ xong rồi đi về muốn làm gì làm. Nó rất là vui đủ thứ hết trơn. Khi mà Chúa kêu tôi một cái rồi tôi nói Chúa ơi con đường của Chúa sao mà khó quá, đi tới đâu bị người ta chửi tới đó. Những người thân trong nhà cũng chửi mình. Những người ngoài cũng chửi, đi tới đâu là người ta ghét mình. Mình không có làm gì mà tại sao người ta ghét con. Lúc đó là mình còn nhỏ. Mình không thấy được cái chương trình của Đức Chúa Trời. Mới vừa được trở về với Chúa là mình là em bé. Em bé tâm linh. Quỷ nó muốn bắt cóc em bé tâm linh của chúng ta đó. Chúng ta phải ráng ăn nuốt lời của Đức Chúa Trời để chúng ta lớn lên. Lớn lên. Lớn lên để mà là người lớn không ai bắt cóc được các bạn ơi. Trẻ con dễ bị bắt cóc lắm các bạn ơi. Nhưng khi là người lớn nó không bắt cóc được. Chúng ta phải làm sao để cho chúng ta lớn cho nhanh. Để mà chúng ta không còn là em bé nữa, thì người ta không, nó ngừng đánh phá chúng ta đó, nó bắt đầu nó sợ chúng ta đó. Chúng ta đi tới đâu là nó chạy mất tiêu. Cái thời gian mà chúng ta làm em bé, nó đập, nó phá, nó làm đủ thứ. Khi chúng ta lớn lên rồi, nó lại sợ chúng ta vì chúng ta trưởng thành và chúng ta có thể đánh lại tụi nó bằng cái miệng của chúng ta. Chúng ta phán một tiếng là quỷ nó phải sợ, nó chạy. Đó là cái đức tin mãnh liệt của chúng ta trong Chúa và chúng ta kiên trì, chúng ta không bỏ cuộc. Quỷ nó muốn làm cho chúng ta bỏ cuộc. Kẻ nào ghét ta cũng ghét Cha ta nữa. Các bạn thấy chưa? Thì chúng ta thuộc về Chúa thì nó ghét chúng ta vì nó ghét Đức Chúa Trời của chúng ta. Nó thuộc về hạng của quỷ Sa-tan.

Người của quỷ Sa-tan nó đầy dẫy trên thế gian này các bạn ơi. Họ có thể là những người theo Chúa, những người đi trong nhà thờ, họ nói họ là người tin Chúa nhưng mà họ không phải là người của Chúa thật sự. Người của quỷ Sa-tan. Họ thù chúng ta một cách vô cớ. Họ thấy chúng ta làm mà nói bà đó là quỷ đó. Quỷ chứ không phải người đó. Quỷ trừ quỷ chứ Chúa nào. Chúa bây giờ nếu mà Chúa chọn là Chúa chọn tôi rồi. Tôi là người lãnh đạo, tôi là người giảng đạo của Chúa. Tôi đứng trong nhà thờ, tôi giảng cho bao nhiêu người tin Chúa. Mà cái bà này là ai mà bà dám làm được những cái chuyện như vậy. Bà là quỷ. Họ kết án như vậy đó các bạn ơi. Lạ lùng. Họ ghét ta cách vô cớ. Họ ghét các ngươi cách vô cớ và kết tội phỉ báng các ngươi cách vô cớ. Đặt chuyện ra rồi kể ra những cái chuyện xấu đời tư của mình từ ngày trước. Mỗi người chúng ta đều có một cái đời tư từ hồi còn nhỏ lớn lên. Khi lúc chúng ta chưa biết Chúa chúng ta cũng sống như người thế gian. Nhưng ngày hôm nay chúng ta đã biến dạng. Chúng ta đã trở thành con cái của Đức Chúa Trời.

Vì chúng ta là những người biết ăn năn tội lỗi của mình và sống một đời sống thánh sạch. Thì trở nên con của Đức Chúa Trời. Và Đức Chúa Trời đã trọng dụng chúng ta để làm những công việc lớn lao cho Chúa. Người đời nhìn thấy chúng ta là nhìn thấy Chúa đó. Giống như Chúa Giê-xu đi tới đâu đó. Ôi cái thằng nhóc đó hả. Con của ông thợ mộc mà làm cái gì. Họ đem đời tư của chúng ta ra họ phê phán. Nhưng đó là họ ghét chúng ta cách vô cớ. Chúng ta phải biết rằng chúng ta ngày hôm nay họ ghét chúng ta là chúng ta phải vui mừng lên. Vì chúng ta thuộc về thế giới của thiên đàng. Không còn sống trên thế giới dưới đất nữa. Họ nói mình ăn cơm nhà để nói chuyện trên trời. Họ đủ thứ, vạch lông tìm vít để nói xấu chúng ta.

Khi chúng ta nghe họ vu khống chúng ta là chúng ta có phước. Chúng ta phải biết rằng chúng ta không còn như ngày trước nữa. Chúng ta đã trở nên con cái của Đức Chúa Trời. Cảm ơn Chúa, cảm ơn Chúa. Vì ngày hôm nay người đời ghét con cách vô cớ. Cảm ơn Chúa vì ngày hôm nay con là công dân của nước thiên đàng. Con không thuộc về người thế gian nữa. Cho nên họ mới ghét con. Xin Chúa thương xót cho chúng ta. Biết rằng chúng ta thuộc về thế giới nào. Chúng ta, thế gian nhìn thấy chúng ta là, nếu chúng ta thuộc về thế gian thì họ rất là thương chúng ta. Họ ôm chúng ta, đi tới đâu là họ ôm, họ tâng, họ bốc, họ gọi người của Đức Chúa Trời đây. Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn. Mà bà này là, ông này là, người của Đức Chúa Trời. Cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn. Họ tâng, họ đưa lên, họ đưa lên chừng nào là chúng ta càng xa Chúa nhiều chừng nấy. Chúng ta đã quên mất Chúa và chúng ta đã lấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời. Linh hồn của chúng ta, chúng ta bán, rẻ linh hồn của chúng ta về những cái lời khen đó. Chúng ta sẽ đi địa ngục đời đời các bạn ơi. Ngày hôm nay nước thiên đàng của Chúa đã dành cho những người thánh nhân gọi là thánh đồ. Các bạn có phải là một cái người làm phép lạ, chữa lành đuổi quỷ vĩ đại đi chăng nữa. Nhưng các bạn lấy sự vinh hiển của Chúa là các bạn đi thẳng vào hồ lửa địa ngục đời đời.

Xin Chúa thương xót cho chúng ta vì chúng ta, một số người đã không được huấn luyện một cách đúng. Những cái trường nó dạy ra những cái người không đúng, không có đưa những cái bẫy của quỷ Satan. Vì cớ đó nó họ rớt xuống, loppj độp, họ bị sụp bẫy rất là nhiều các bạn ơi. Ngày hôm nay tôi nhìn tôi thấy họ bị rớt lộp độp, rớt vào bẫy của quỷ dữ. Họ có những cái bông trái xác thịt và họ nóng tánh, họ kiêu ngạo, họ khinh khi những cái người đầy tới thật của Chúa. Rất là nguy hiểm cho linh hồn của họ mà họ không hay biết chút nào hết.

Xin Chúa thương xót cho chúng ta là những người được huấn luyện kỹ càng. Con đường này tôi đã đi qua và suýt chút nữa tôi đã chết vì tôi cũng đi con đường đó. Nhưng Đức Chúa Trời đã kêu tiên tri của Chúa đến và gọi tôi và nói cho tôi biết rằng tôi đã lên mình kiêu ngạo. Tôi đã nhận những lời khen của những người thế gian và tôi đã té ngã. Ngày hôm nay con đường của tôi đi tôi để lại cho các bạn những cái bẫy tôi đã bị sụp vào. Thì tôi sẽ cảnh báo cho các bạn không bao giờ sụp vào những cái bẫy của quỷ Sa-tan nữa. Tôi bị sụp vào bẫy nào tôi báo cáo lên cho tất cả các bạn. Cái bẫy đây, cái bẫy đây, nhiều cái bẫy lắm các bạn ơi.

Xin Chúa cho chúng ta biết được cái nào là cái bẫy của quỷ dữ để tránh không có sụp vào. Những người đi trước đã sụp thì chúng ta phải học những cái bài học đó để chúng ta không sụp vào. Sụp vào rồi là nó vết thương đầy mình hết các bạn ơi, rất là khó. Học bài học của những người khác, đừng để đời sống của chúng ta là bài học cho những người khác.

Tôi xin kết thúc tại đây, trong danh Đức Chúa Giê-xu xin Cha thương xót mọi người chúng con, nghe những cái bài học này và áp dụng làm theo để đời sống của họ không bị sụp vào một cái bẫy nào của quỷ Sa-tan đưa ra. Cha ơi xin Cha gìn giữ chúng con, mọi người chúng con. Xin Cha bao phủ chúng con bằng huyết của Chúa Giê-xu để mọi người chúng con được nghe và làm theo và gìn giữ điều răn của Ngài. Đừng để chúng con bị ham thế gian đời này và đừng để tài chánh, tiền bạc của chúng con làm cho chúng con hư mất linh hồn. Xin cho chúng con biết nhìn xem Đức Chúa Trời là Đấng sống và thánh. Và chúng con sẽ đi trọn đường của Chúa. Chúng con biết hạ mình nhu mì, khiêm nhường. Đừng lấy sự vinh hiển của Ngài. Cảm tạ Cha, con cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. A-men.