
SÁNG-THẾ KÝ 23-24: SARA QUA ĐỜI. Y-SÁC CƯỚI RÊ-BE-CA LÀM VỢ
Sa-ra qua đời. – Áp-ra-ham mua đồng Mặc-bê-la và chôn Sa-ra tại đó
1Sa-ra hưởng-thọ được một trăm hai mươi bảy tuổi. Ấy là bao nhiêu năm của đời Sa-ra. 2Sa-ra qua đời tại Ki-ri-át A-ra-ba, tức là Hếp-rôn, thuộc về xứ Ca-na-an. Áp-ra-ham đến chịu tang cho Sa-ra và than-khóc người. 3Đoạn, Áp-ra-ham đứng dậy trước người chết mình và nói cùng dân họ Hếch rằng: 4Ta là một khách kiều-ngụ trong vòng các ngươi; xin hãy cho một nơi mộ-địa trong xứ các ngươi, để chôn người thác của ta. 5Dân họ Hếch đáp rằng: 6Lạy chúa, xin hãy nghe chúng tôi: Giữa chúng tôi, chúa tức một quân-trưởng của Đức Chúa Trời; hãy chôn người chết của chúa nơi mộ-địa nào tốt hơn hết của chúng tôi. Trong bọn chúng tôi chẳng có ai tiếc mộ-địa mình, đặng chôn người chết của chúa đâu. 7Áp-ra-ham bèn đứng dậy, sấp mình xuống trước mặt các dân của xứ, tức dân họ Hếch, 8mà nói rằng: Nếu các ngươi bằng lòng cho chôn người chết ta, thì hãy nghe lời, và cầu xin Ép-rôn, con của Xô-ha giùm ta, 9đặng người nhượng cho ta hang đá Mặc-bê-la, ở về tận đầu đồng người, để lại cho đúng giá, hầu cho ta được trong vòng các ngươi một nơi mộ-địa.
10Vả, Ép-rôn, người Hê-tít, đương ngồi trong bọn dân họ Hếch, đáp lại cùng Áp-ra-ham trước mặt dân họ Hếch vẫn nghe và trước mặt mọi người đến nơi cửa thành, mà rằng: 11Không, thưa chúa, hãy nghe lời tôi: Hiện trước mặt dân tôi, tôi xin dâng cho chúa cánh đồng, và cũng dâng luôn cái hang đá ở trong đó nữa; hãy chôn người chết của chúa đi. 12Áp-ra-ham sấp mình xuống trước mặt dân của xứ, 13và nói lại cùng Ép-rôn hiện trước mặt dân của xứ đương nghe, mà rằng: Xin hãy nghe, ta trả giá tiền cái đồng, hãy nhận lấy đi, thì ta mới chôn người chết ta. 14Ép-rôn đáp rằng: 15Thưa chúa, hãy nghe lời tôi: Một miếng đất giá đáng bốn trăm siếc-lơ bạc, mà tôi cùng chúa thì có giá chi đâu? Xin hãy chôn người chết của chúa đi. 16Áp-ra-ham nghe theo lời Ép-rôn, trước mặt dân họ Hếch cân bốn trăm siếc-lơ bạc cho người, là bạc thông-dụng nơi các tay buôn-bán.
17Vậy, cái đồng của Ép-rôn, tại Mặc-bê-la, nằm ngang Mam-rê, nghĩa là cái đồng ruộng hang đá, các cây cối ở trong và chung-quanh theo giới-hạn đồng, 18đều trước mặt có các dân họ Hếch cùng mọi người đến cửa thành, nhận chắc cho Áp-ra-ham làm sản-nghiệp. 19Sau các việc đó, Áp-ra-ham chôn Sa-ra, vợ mình, trong hang đá của đồng Mặc-bê-la, nằm ngang Mam-rê tại Hếp-rôn, thuộc về xứ Ca-na-an. 20Đồng và hang đá đều có các người họ Hếch nhận chắc, để lại cho Áp-ra-ham dùng làm mộ-địa.
Sáng-thế Ký 24
Áp-ra-ham sai Ê-li-ê-se đi đến xứ Mê-sô-bô-ta-mi
1Vả, Áp-ra-ham đã già, tuổi đã cao; trong mọi việc Đức Giê-hô-va đã ban phước cho người. 2Áp-ra-ham nói cùng người đầy-tớ ở lâu hơn hết trong nhà mình, có quyền quản-trị các gia-tài, mà rằng: Xin hãy đặt tay lên đùi ta, 3và ta sẽ biểu ngươi chỉ Đức Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của trời và đất, mà thề rằng: Ngươi không cưới một cô nào trong bọn con gái của dân Ca-na-an, tức giữa dân ấy ta trú-ngụ, làm vợ cho con trai ta. 4Nhưng hãy đi về quê-hương ta, trong vòng bà-con ta, cưới một người vợ cho Y-sác, con trai ta. 5Người đầy-tớ thưa rằng: Có lẽ người con gái không khứng theo tôi về xứ nầy; vậy, có phải tôi dẫn con trai ông đến xứ mà ông đã ra đi khỏi chăng? 6Áp-ra-ham nói rằng: Hãy cẩn-thận, đừng dẫn con ta về xứ đó! 7Giê-hô-va là Đức Chúa Trời trên trời, là Đấng đã đem ta ra khỏi nhà cha ta và xứ-sở ta, có phán và thề rằng: Ta sẽ cho dòng-dõi ngươi xứ nầy! Chánh Ngài sẽ sai thiên-sứ đi trước ngươi, và nơi đó ngươi hãy cưới một vợ cho con trai ta. 8Nếu người con gái không khứng theo, thì ngươi sẽ khỏi mắc lời của ta biểu ngươi thề; mà dẫu thế nào đi nữa, chớ đem con ta về chốn đó. 9Đoạn, người đầy-tớ để tay lên đùi Áp-ra-ham chủ mình, và thề sẽ làm theo như lời người đã dặn-biểu.
Ê-li-ê-se và nàng Rê-bê-ca gặp nhau
10Đoạn, người đầy-tớ bắt mười con lạc-đà trong bầy của chủ mình, đem theo đủ các tài-vật của chủ đã giao, rồi đứng dậy đi qua xứ Mê-sô-bô-ta-mi, đến thành của Na-cô. 11Người cho lạc-đà nằm quì gối xuống nghỉ ở ngoài thành, gần bên một giếng kia, vào buổi chiều, đến giờ của những con gái ra đi xách nước. 12Người nói rằng: Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi ơi! Xin ngày nay cho tôi gặp điều mà tôi tìm-kiếm, và hãy làm ơn cho chủ Áp-ra-ham tôi! 13Nầy, tôi đứng gần bên giếng nầy, các con gái của dân trong thành sẽ ra đi xách nước, 14xin cho người gái trẻ nào mà tôi nói như vầy: “Xin nàng hãy nghiêng bình, cho tôi uống nhờ hớp nước,” mà nàng trả lời rằng: “Hãy uống đi, rồi tôi sẽ cho các lạc-đà ngươi uống nữa,” là chánh người mà Chúa đã định cho Y-sác, kẻ tôi-tớ Ngài; và nhờ đó tôi sẽ biết rằng Chúa đã làm ơn cho chủ tôi vậy.
15Người đầy-tớ chưa dứt lời, nầy, nàng Rê-bê-ca vác bình trên vai đi ra. Nàng là con gái của Bê-tu-ên, Bê-tu-ên là con trai của Minh-ca, vợ Na-cô, em trai của Áp-ra-ham. 16Người gái trẻ đó thật rất đẹp, còn đồng-trinh, chưa gả cho ai. Nàng xuống giếng nhận đầy bình nước, rồi trở lên. 17Đầy-tớ bèn chạy lại trước mặt nàng và nói rằng: Xin hãy cho tôi uống một hớp nước trong bình. 18Nàng đáp rằng: Thưa chúa, hãy uống đi; rồi nàng lật-đật đỡ bình xuống tay và cho người uống. 19Khi đỡ cho người uống xong rồi, nàng lại tiếp rằng: Tôi cũng sẽ xách cho mấy con lạc-đà chúa uống nữa, chừng nào uống đã thì thôi. 20Nàng lật-đật đổ nước bình ra máng, chạy xuống giếng xách nước thêm nữa cho hết thảy các con lạc-đà uống. 21Còn người ngồi làm thinh mà nhìn nàng, để cho biết Đức Giê-hô-va làm thành công-việc mình đi đây hay chăng.
22Khi lạc-đà vừa thôi uống, người đầy-tớ bèn lấy một khoanh vàng nặng được nửa siếc-lơ và đôi xuyến nặng được mười siếc-lơ, 23mà nói rằng: Nàng là con ai? Xin nói cho tôi biết. Trong nhà cha nàng có chỗ nào cho tôi ở nghỉ ban đêm chăng? 24Nàng đáp rằng: Tôi là con gái của Bê-tu-ên, cháu nội của Minh-ca và Na-cô. 25Rồi lại nói: Nhà chúng tôi có nhiều rơm và cỏ, và cũng có chỗ để cho ở nghỉ nữa. 26Người bèn cúi đầu và sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, 27mà nói rằng: Đáng ngợi-khen thay Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi! Ngài chẳng ngớt thương-xót và thành-thực đối cùng chủ tôi! Khi đương đi, Đức Giê-hô-va dẫn-dắt tôi đến nhà anh em của chủ tôi vậy.
28Người gái trẻ đó chạy về, thuật chuyện nầy lại cho nội nhà mẹ mình.
La-ban và Bê-tu-ên tiếp-rước Ê-li-ê-se
29Vả, nàng Rê-bê-ca có một anh, tên là La-ban. La-ban chạy đến người đầy-tớ đó ở gần bên giếng. 30Vừa thấy khoanh vàng và đôi xuyến nơi tay em gái mình, và đã nghe chuyện Rê-bê-ca thuật lại rằng: Người nầy nói vậy! Thì đi đến người, đương đứng gần bên mấy con lạc-đà, ở nơi giếng nước, 31mà thưa rằng: Hỡi người đã được Đức Giê-hô-va ban phước! Xin mời vào. Sao đứng ngoài nầy vậy? Tôi đã sửa-soạn nhà và dọn-dẹp một nơi cho mấy con lạc-đà rồi. 32Người đầy-tớ bèn vào nhà; La-ban cởi yên cho lạc-đà, đem cỏ cùng rơm cho các thú đó; rồi lấy nước đặng rửa chân cho người đầy-tớ và mấy kẻ đi theo. 33Đoạn, người nhà bày bữa và mời ăn; nhưng người đầy-tớ nói: Không, tôi không ăn đâu, nếu chưa nói được những điều tôi cần phải nói. La-ban đáp rằng: Hãy nói đi!
34Người bèn nói rằng: Tôi là đầy-tớ của Áp-ra-ham. 35Đức Giê-hô-va đã ban phước cho chủ tôi bội-phần, trở nên thạnh-vượng; Ngài cho chủ tôi chiên bò, bạc, vàng, tôi trai tớ gái, lạc-đà và lừa. 36Vả, Sa-ra, vợ chủ tôi, trở về già, có sanh một con trai cho người; người đã giao gia-tài mình lại hết cho con trai đó. 37Chủ tôi lại có bắt tôi thề rằng: Ngươi chớ cưới cho con trai ta một người vợ nào trong bọn con gái của dân Ca-na-an, là xứ ta đương trú-ngụ; 38nhưng hãy về nhà cha ta, trong vòng bà con ta, mà cưới cho nó một người vợ tại đó. 39Tôi nói cùng chủ tôi rằng: Có lẽ người con gái không khứng theo tôi về. 40Chủ đáp rằng: Đức Giê-hô-va là Đấng ta phục-sự sẽ sai thiên-sứ theo ngươi, làm cho thành công-việc ngươi đi; và ngươi sẽ cưới cho con trai ta một người vợ trong vòng bà-con ta, tại nhà cha ta. 41Vậy, nếu khi ngươi đi về bà-con ta, mà họ không khứng gả cho, thì ngươi sẽ được gỡ lời thề nặng của ngươi đã thề cùng ta đó. 42Ngày nay, khi đi đến giếng kia, tôi có cầu rằng: Lạy Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi! Xin đoái đến mà giúp công-việc của tôi đi đây cho được thành! 43Nầy, tôi ngồi gần bên giếng nầy: Cầu xin hễ người gái trẻ nào sẽ ra xách nước mà tôi nói cùng nàng rằng: Xin cho tôi uống một hớp nước trong bình; 44mà sẽ trả lời rằng: Hãy uống đi, rồi tôi sẽ xách cho các lạc-đà ngươi uống nữa, xin cho người gái trẻ đó là vợ mà Đức Giê-hô-va đã định cho con trai của chủ tôi! 45Chưa dứt lời thầm nguyện, bỗng đâu nàng Rê-bê-ca vác bình trên vai đi ra, xuống giếng xách nước. Tôi nói với nàng rằng: Xin cho tôi uống hớp nước. 46Nàng lật-đật hạ bình trên vai xuống mà nói rằng: Hãy uống đi, rồi tôi sẽ cho các lạc-đà ngươi uống nữa; vậy tôi có uống và nàng cũng có cho các lạc-đà uống nữa. 47Tôi bèn hỏi nàng rằng: Nàng là con gái ai? Nàng đáp: Tôi là con gái của Bê-tu-ên, cháu nội của Na-cô và Minh-ca. Tôi liền đeo cái khoanh nơi lỗ mũi và đôi xuyến vào tay nàng. 48Đoạn, tôi cúi đầu và sấp mình xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, ngợi-khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời của chủ Áp-ra-ham tôi, mà đã dẫn tôi vào đường chánh-đáng, để chọn được cho con trai người con gái của em chủ tôi. 49Vậy, bây giờ, nếu các ông muốn lấy lòng tử-tế và trung-tín đối cùng chủ tôi, xin hãy tỏ điều đó cho; dầu không, xin cũng nói cho biết, hầu cho tôi sẽ xây về bên hữu hay là về bên tả.
50La-ban và Bê-tu-ên đáp rằng: Điều đó do nơi Đức Giê-hô-va mà ra, chúng tôi đâu nói được cùng ngươi rằng quấy hay rằng phải. 51Kìa, Rê-bê-ca đương ở trước mặt ngươi, hãy dẫn nó đi, để nó được làm vợ của con trai chủ ngươi, theo như lời Đức Giê-hô-va phán định. 52Đầy-tớ của Áp-ra-ham vừa nghe lời hai người nói xong, liền sấp mình xuống đất trước mặt Đức Giê-hô-va. 53Người lấy đồ trang-sức bằng bạc, vàng, và áo-xống trao cho Rê-bê-ca; rồi cũng lấy các vật quí dâng cho anh và mẹ nàng. 54Đoạn người đầy-tớ cùng các người đi theo ngồi ăn uống; rồi ngủ tại đó. Qua ngày sau, khi họ đã thức dậy, người đầy-tớ nói rằng: Xin hãy cho tôi trở về chủ. 55Nhưng anh và mẹ nàng nói rằng: Hãy cho người gái trẻ ở lại cùng chúng tôi ít ngày nữa, độ chừng mười bữa, rồi nó sẽ đi. 56Đầy-tớ đáp rằng: Xin chớ cầm tôi trễ lại, vì Đức Giê-hô-va có làm việc đi đường tôi được thành. Hãy cho tôi đi, trở về nhà chủ tôi. 57Họ đáp rằng: Chúng ta hãy gọi người gái trẻ đó và hỏi ý nó ra sao; 58bèn kêu Rê-bê-ca và nói rằng: Con muốn đi cùng người nầy chăng? Nàng rằng: Tôi muốn đi. 59Đoạn, họ cho Rê-bê-ca, em gái mình, và người vú của nàng, đi về theo người đầy-tớ của Áp-ra-ham và các kẻ đi theo. 60Họ chúc phước cho Rê-bê-ca mà rằng: Hỡi em gái chúng ta! Chúc cho em được trở nên mẹ của ức-triệu người, và cho dòng-dõi em được chiếm lấy cửa thành của quân nghịch. 61Rê-bê-ca và các đòi nàng đứng dậy, lên cỡi lạc-đà, đi theo người đầy-tớ đó. Vậy, người đầy-tớ dẫn Rê-bê-ca đi.
Rê-bê-ca trở nên vợ Y-sác
62Bấy giờ Y-sác ở tại nam-phương từ giếng La-chai-Roi trở về; 63lối chiều, người đi ra ngoài đồng đặng suy gẫm; nhướng mắt lên, kìa ngó thấy lạc-đà đâu đi đến. 64Nàng Rê-bê-ca cũng nhướng mắt lên, bèn chợt thấy Y-sác; liền nhảy xuống lạc-đà, 65và hỏi đầy-tớ rằng: Người ở đằng trước mặt tôi đi lại trong đồng đó là ai? Đầy-tớ thưa rằng: Ấy là chủ tôi đó. Nàng bèn lấy lúp che mặt lại. 66Rồi, đầy-tớ thuật cho Y-sác nghe hết các việc mà mình đã làm; 67Y-sác bèn dẫn Rê-bê-ca vào trại của Sa-ra, mẹ mình, cưới làm vợ, và yêu-mến nàng. Vậy, Y-sác được giải phiền sau khi mẹ mình qua đời.
Amen!
Cảm ơn Chúa. Hôm nay chúng ta học được một chuyện tình rất là lạ lùng. Chuyện tình đã được Đức Chúa Trời sắp đặt từ buổi sáng thế. Hai người không có quen biết với nhau mà yêu nhau, trở thành vợ chồng và sinh ra một cái dân tộc rất là hùng mạnh cho đến ngày hôm nay là Isaac và Rebecca. Các bạn thấy ngày hôm nay những người muốn tìm vợ, đàn bà muốn tìm chồng, hãy cầu nguyện xin Chúa sắp đặt người đó cho con. Người đó ở đâu, phân nửa của con ở nơi nào? Xin Chúa dẫn đến cho con. Và phải nói ra những cái câu như là ông Đầy Tớ đó nói, nếu mà ý Chúa thật sự thì có những cái điều này, điều này, điều này. Thì Đức Chúa Trời sẽ ghi sổ và Ngài sẽ làm thành công việc của chúng ta.
Đây là một cái chuyện, loài người nhìn thấy thì nói như là những cái người khùng điên, tìm vợ tìm chồng gì mà kỳ vậy. Nhưng mà Đức Chúa Trời làm những cái việc rất là lạ lùng. Hãy chờ đợi và ghi vào sổ. Mình xin Chúa cái gì, mình biên cái giấy xuống. Chúa ơi, phân nửa của con, con muốn cái người đó như vầy, như vầy, như vầy, như vầy. Ghi xuống hết. Và nếu mà con gặp người đó, người đó sẽ nói cái gì và làm cái gì. Đúng theo những cái điều kiện mà con đặt ra, thì con biết rằng đó là ý của Chúa. Chứ không phải mà mình đi tìm, đi tìm, đi tìm.
Khi một con người mà đi tìm một người yêu là hay nhìn cái bề ngoài và lầm. Quỷ nó đem lại những cái người nịnh hót chúng ta. Mình nói cái gì nó cũng vâng theo chứ, nó vuốt ve. Nó khen đẹp, nó khen đủ thứ. Đó rồi mà cưới nhau rồi, bộ mặt thật nó lòi ra. 100% khác hơn các bạn ơi. Nhưng mà khi Đức Chúa Trời đã chọn cho mình đúng theo cái đường lối của Ngài rồi, thì mọi sự rất là lạ lùng. Nó ăn khớp với nhau hết. Tại vì hai người nên một thịt. Khác hơn là hai người giống tánh tình với nhau.
Ngày hôm nay chúng ta đi chọn những cái người. Có một số người họ chọn người vợ, họ phải cai trị người vợ của họ. Người nào mà phải yếu là phải yếu hẳn. Họ cai trị như là chồng Chúa, vợ tôi. Cái đầu xác thịt của họ đi tìm một người vợ như vậy. Còn người đàn bà đi kiếm ông nào mà tôi dám nắm đầu được thì tôi đi tìm. Xác thịt nó đi tìm. Gặp cái ông này, ui đúng rồi, ý tưởng của tôi. Nắm đầu được. Một thời gian ngắn thôi các bạn ơi. Họ chán với nhau. Hai cái xác thịt đụng nhau là gây gổ, là đánh lộn nhau.
Các bạn có từng biết là những cái cặp trẻ 18, 19 tuổi, dưới 21 tuổi gặp nhau, yêu nhau rất là nhanh. Nhưng mà đánh lộn với nhau, giật lộn trên sàn nhà đó các bạn. Hai đứa đánh lộn hằng ngày rồi ly dị nhau. Không có thể nào sống yên được khi hai cái người tánh tình giống nhau. Người ta nói, ui người đó với tôi hợp lắm. Tánh tình giống nhau lắm. Hai vợ chồng tôi tánh tình giống nhau lắm. Cái đó là không đúng. Tại vì hai người phải bù trừ với nhau mới ra một cái người hoàn hảo là hai người nên một. Cái gì người chồng mình thiếu thì mình bù trừ vào. Người nào người vợ thiếu thì chồng bù trừ vào. Hai người hiệp một mới thành một. Chứ không phải là cả hai giống nhau. Hai người như là cái mặt trời với mặt trăng. Tánh tình nó phải như vậy. Nhưng mà bởi Đức Chúa Trời hiệp lại với nhau, thành ra một thịt. Họ sống rất là hạnh phúc các bạn. Nhưng mà theo luật của Chúa, đàn ông phải cai trị vợ mình. Đàn bà phải vâng phục chồng như vâng phục Chúa. Nhưng mà không phải người đàn ông cai trị vợ một cách độc tài, nhưng mà đàn ông phải thương vợ mình như Chúa Giê-xu yêu thương Hội Thánh của Chúa. Một cái tình yêu không có điều kiện. Đó là người chồng phải như vậy với vợ của mình.
Người vợ là cái người giúp đỡ chồng của mình. Cái người vợ có những cái tánh tình họ nghĩ xa, hiểu rộng. Đàn ông thì họ làm công việc lớn lao, nhưng mà những cái chuyện chi tiết nhỏ nhặt họ không để ý. Người vợ có những cái gì rất là nhỏ nhặt, con mắt của họ rất là tinh vi Chúa cho. Nếu mà họ nghe được tiếng Chúa thì họ giúp đỡ người chồng mình rất là tuyệt vời.
Người chồng phần đông trong gia đình họ nghe được tiếng Chúa, nhưng người vợ bị con linh Giê-sa-bên, nó áp đặt cho nên muốn cai trị chồng của mình, muốn lấn át chồng của mình, muốn chồng phải nghe lời mình. Nhưng mà mình đi tìm được một người chồng mà nghe lời mình hoài rồi, rồi mình khinh khi là đồ cái thằng đàn ông không có xương sườn, xương sống. Đồ cái thứ đàn ông này là đàn bà chê! Đàn ông gì mà bạc nhược, tối ngày chỉ biết nghe lời mẹ, biết nghe lời vợ, nó không có ra cái thứ gì hết. Rồi nó đi tìm một người đàn ông cứng rắn, có xương sườn, xương sống. Rất là lạ lùng.
Chúa tạo dựng hai con người. Chúa vợ phải hiệp một với nhau, nhưng mà Chúa đặt để cái mầm móng từ trong cái đầu của con người. Chúa tạo dựng ra người đàn bà là phải đi tìm một người đàn ông cứng rắn, có cái tay cứng để mà họ ghé cái đầu của họ vào cái vai của người đàn ông. Người đàn bà, Chúa nói ngươi là phải yếu, phải nhờ người chồng làm những cái công việc nặng nhọc và có những cái gì là phải nương tựa nơi cái người chồng của mình.
Nhưng mà con quỷ từ buổi sáng thế đã cho người đàn bà là tui là phái mạnh đây. Cái gì tui cũng làm được hết đây, tui không cần người đàn ông. Nó có hai cái tư tưởng trong người đàn bà tranh đấu với nhau. Để mà làm ngược lại những cái gì Đức Chúa Trời đã tạo dựng ra con người.
Các bạn thấy hai vợ chồng hiệp một với nhau, nghe đúng theo lời của Chúa dạy thì sẽ chẻ đá được. Hai người vợ chồng đi đâu là hiệp một với nhau là làm ra rất là nhiều công việc lớn lao. Ngày hôm nay tôi nhìn thấy ông Tổng thống Trump đó, ông là một cái người đúng theo ý của Chúa. Một người đàn ông có cái quyền của người đàn ông. Một người đàn ông cứng rắn với những cái gì sai. Cái gì sai là mình phải đạp tới, không sợ. Không có sợ những cái tiếng đồn xấu người ta chấm mình. Mình thấy cái gì đúng mình làm. Không sợ ai hết. Đó chính là một cái người đàn ông Chúa chọn.
Gia đình của mình cũng vậy, vợ mình làm sai là mình phải nói với vợ của mình, chứ không có đạp vợ của mình xuống. Khinh khi vợ của mình trước mặt mọi người, làm nhục vợ của mình trước mặt mọi người. Cho mình là chủ gia đình. Cái đó là một cái sai lầm. Đừng. Tại vì vợ mình buồn là mình cũng phải buồn. Vợ mình đau là mình cũng phải đau. Hai người nên một thịt, mình phải thông cảm với người phối ngẫu của mình đó. Người buồn thì mình cũng phải buồn. Hai người một thịt.
Cho nên chúng ta, Chúa tạo dựng hai người nên một thịt thì vợ chồng phải hiệp một với nhau mà thờ phượng Chúa. Để Chúa là số một trên đời sống của mình. Gia đình của mình sẽ hạnh phúc. Dẫn vợ của mình trở nên một người giống như mình. Chứ không phải cai trị vợ của mình. Tôi là vua, bà là đầy tớ. Sai vợ như là sai vặt, như là đầy tớ. Không phải như vậy. Nguyện Chúa cho chúng ta biết chúng ta làm sai chỗ nào. Chúng ta sửa đổi lại. Để hai người chúng ta trở nên một thịt.
Cái người Chúa chọn cho chúng ta đó. Lúc mà chúng ta chưa biết người đó. Chưa biết Chúa, chúng ta đã chọn lỡ chọn rồi. Chúa có quyền sửa đổi vợ của mình. Chúa có quyền sửa tôi. Để tôi trở nên một người hoàn hảo cho Chúa, cho gia đình, cho xã hội. Để tôi làm gương tốt cho những người xung quanh của tôi. Để họ được hạnh phúc giống như tôi. Chúng ta sửa đổi được các bạn. Với đức tin. Và với cái lòng cương quyết sửa đổi. Chúa sẽ tạo lại chúng ta một người mới. Để chúng ta biết yêu vợ của mình. Biết yêu chồng của mình nhiều hơn. Để làm công việc Chúa tốt đẹp hơn.
Mục đích của chúng ta trên đất này là để làm gương tốt cho những người xung quanh. Người ta thấy chúng ta mà người ta thấy Chúa. Cái bức thư tình của Chúa Giê-xu viết ở trên thân thể của chúng ta. Không có nói bằng miệng được. Nói bằng lời không có được. Nhưng nói bằng cái hành động của chúng ta. Chúng ta đi giảng tình yêu thương. Nhưng chúng ta ở nhà, chúng ta không có tình yêu thương với người phối ngẫu của chúng ta đó. Mọi người cũng nhìn thấy là chúng ta là cái người Pharisee. Là người giả hình. Cái người nói cái miệng mà không có hành động. Người ta phun nước bọt, nước miếng vô mặt chúng ta đó. Phía sau lưng chúng ta đó. Nhưng mà chúng ta có thể thay đổi chúng ta được. Thời gian còn dài. Từ đây cho đến ngày chúng ta gặp Chúa. Chúng ta có thì giờ để sửa đổi, sửa đổi, sửa đổi. Để chúng ta hoàn hảo. Để chúng ta mới được hưởng nước thiên đàng.
Những người xung quanh chúng ta làm chứng tốt cho chúng ta trước mặt Chúa, thì chúng ta mới được hưởng nước thiên đàng. Còn những người xung quanh chúng ta nói xấu chúng ta sau lưng đó, là chúng ta sẽ đi hồ lửa địa ngục đời đời. Chúa là Thánh. Chúng ta phải Thánh trong mọi cách ăn, nết ở của chúng ta mới là một con người thật sự tin Chúa. Chứ không phải là chúng ta đi nhà thờ mỗi Chủ nhật là chúng ta là được nước thiên đàng đâu. Chúng ta không có phải là nói cái miệng quang quang quang mà không có áp dụng làm, cho chúng ta là chúng ta được hưởng nước thiên đàng đâu.
Tình nghĩa vợ chồng với nhau. Trước tiên, gia đình của chúng ta hiệp một. Chúng ta mới đi ra ngoài, chúng ta mới nói tình yêu của Chúa cho những người xung quanh chúng ta được. Trong nhà chúng ta không có sự hiệp một, đi ra ngoài nói quang quang không có được Chúa nghe và người cũng không có nghe. Chúng ta đừng tưởng, ỷ lại chúng ta có cái bằng cấp học thần học mà người ta nghe lời chúng ta đâu. Người ta nhìn cái hành động của chúng ta, số một là trong gia đình của chúng ta trước tiên.
Chúng ta có thì giờ sửa đổi các bạn. Ngày xưa tôi rất là xấu xa. Nhưng tôi đọc Kinh Thánh, tôi bắt đầu tôi thấy những cái lỗi của tôi và tôi ăn năn và tôi sửa đổi. Đấy, con người của tôi đó được hoàn hảo hơn. Để tôi được hưởng nước thiên đàng. Đó là cái mục tiêu của chúng ta trong đời sống hằng ngày của chúng ta. Ngày kia chúng ta gặp được Chúa. Chúa không có trách chúng ta một cái gì hết. Hỡi đầy tớ trung tín, ngay lành, trung tín, có phước. Nước thiên đàng là thuộc về con đó. Cảm ơn Cha. Ngài đã nhắc nhở chúng ta ngày hôm nay. Để chúng ta được biết rằng ý muốn của Đức Chúa Trời là như thế nào.
Tôi xin kết thúc tại đây, trong danh Đức Chúa Giê-xu, con cảm ơn Cha vì Ngài đã dạy dỗ chúng con bài học vợ chồng. Chúa đã chọn người cho chúng con chứ không phải chúng con chọn. Và Chúa sẽ làm công việc của Chúa một cách hoàn hảo trên đời sống vợ chồng, biết yêu thương Chúa và yêu thương nhau để là một chứng nhân cho Chúa.
Cảm tạ ơn Cha trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen!
