GIĂNG 11: NGƯỜI CHẾT ĐƯỢC SỐNG LẠI. NGƯỜI CÒN SỐNG MÀ TÂM LINH CHẾT CŨNG SẼ SỐNG LẠI ĐƯỢC.

https://www.mediafire.com/file/xxvega4io83waqz/GIA%25CC%2586NG_11.m4a/file

GIĂNG 11: NGƯỜI CHẾT BA NGÀY ĐƯỢC SỐNG LẠI. NGƯỜI CÒN SỐNG MÀ TÂM LINH CHẾT CŨNG SẼ SỐNG LẠI ĐƯỢC

Sự sống lại của La-xa-rơ
1Có một người đau, tên là La-xa-rơ, ở Bê-tha-ni, là làng của Ma-ri và chị người là Ma-thê. 2Ma-ri là người đã xức dầu thơm cho Chúa, và lấy tóc mình lau chân Ngài; chính anh người là La-xa-rơ đương đau. 3Vậy, hai chị em sai người đến thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, nầy, kẻ Chúa yêu mắc bịnh. 4Đức Chúa Jêsus vừa nghe lời đó, bèn phán rằng: Bịnh nầy không đến chết đâu, nhưng vì sự vinh-hiển của Đức Chúa Trời, hầu cho Con Đức Chúa Trời bởi đó được sáng danh. 5Vả, Đức Chúa Jêsus yêu Ma-thê, em người, và La-xa-rơ. 6Khi Ngài nghe người nầy đau, bèn ở lại hai ngày nữa trong nơi Ngài đương ở.
7Rồi đó, Ngài phán cùng môn-đồ rằng: Chúng ta hãy trở về xứ Giu-đê. 8Môn-đồ thưa rằng: Thưa thầy, hôm trước dân Giu-đa tìm ném đá thầy, thầy còn trở lại nơi họ sao! 9Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Trong ban ngày há chẳng phải có mười hai giờ sao? Nếu ai đi ban ngày, thì không vấp, vì thấy sự sáng của thế-gian nầy. 10Nhưng nếu ai đi ban đêm, thì vấp, vì không có sự sáng. 11Ngài phán như vậy, rồi tiếp rằng: La-xa-rơ, bạn ta, đương ngủ; nhưng ta đi đánh thức người. 12Môn-đồ thưa rằng: Thưa Chúa, nếu người ngủ, chắc sẽ được lành. 13Vả, Đức Chúa Jêsus phán lời đó chỉ về sự chết của La-xa-rơ; song môn-đồ tưởng nói về giấc ngủ thường. 14Đức Chúa Jêsus bèn nói tỏ-tường cùng môn-đồ rằng: La-xa-rơ chết rồi. 15Ta vì các ngươi mừng không có ta tại đó, để cho các ngươi tin; nhưng chúng ta hãy đi đến cùng người. 16Nhân đó, Thô-ma, gọi là Đi-đim, nói với môn-đồ khác rằng: Chúng ta cũng hãy đi tới đó đặng chết với Ngài!
17Khi Đức Chúa Jêsus đến nơi, thấy đã chôn La-xa-rơ trong mộ bốn ngày rồi. 18Vả, thành Bê-tha-ni cách thành Giê-ru-sa-lem chỉ độ mười lăm ếch-ta-đơ. 19Có nhiều người Giu-đa đã đến đó đặng yên-ủi Ma-thê và Ma-ri về sự anh chết. 20Lúc Ma-thê nghe Đức Chúa Jêsus đến, thì đi đón Ngài; nhưng Ma-ri thì ngồi tại nhà. 21Ma-thê thưa cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Lạy Chúa, nếu Chúa có đây, thì anh tôi không chết; 22mà bây giờ tôi cũng biết mọi điều Ngài sẽ xin Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời ắt ban cho. 23Đức Chúa Jêsus phán rằng: Anh ngươi sẽ sống lại. 24Ma-thê thưa rằng: Tôi vẫn biết rằng đến sự sống lại ngày cuối-cùng, anh tôi sẽ sống lại. 25Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta là sự sống lại và sự sống; kẻ nào tin ta thì sẽ sống, mặc dầu đã chết rồi. 26Còn ai sống và tin ta thì không hề chết. Ngươi tin điều đó chăng? 27Người thưa rằng: Lạy Chúa, phải, tôi tin Chúa là Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời, là Đấng phải đến thế-gian.
28Người nói xong, liền về, lén kêu em là Ma-ri, mà rằng: Thầy ở đằng kia, đương gọi em lại. 29Ma-ri vừa nghe mấy lời, vội-vàng đứng dậy đến cùng Ngài. 30Vả, Đức Chúa Jêsus chưa vào trong làng, nhưng còn đứng nơi Ma-thê đến đón Ngài. 31Khi những người Giu-đa đương ở trong nhà với Ma-ri và yên-ủi người, thấy người đứng dậy đi ra vội-vã như vậy, thì theo sau, vì nghĩ rằng người đến mộ đặng khóc. 32Nhưng Ma-ri, lúc đã tới nơi Đức Chúa Jêsus đứng, vừa thấy Ngài, thì sấp mình xuống chân Ngài mà nói rằng: Lạy Chúa, nếu có Chúa đây, thì anh tôi không chết! 33Đức Chúa Jêsus thấy người khóc, và những người Giu-đa đi với người cũng khóc, bèn đau lòng cảm-động mà phán rằng: Các ngươi đã chôn người ở đâu? 34Chúng thưa rằng: Lạy Chúa, xin hãy lại coi. 35Đức Chúa Jêsus khóc. 36Người Giu-đa bèn nói rằng: Kìa, người yêu La-xa-rơ là dường nào! 37Có một vài người trong chúng nói: Người đã mở mắt kẻ mù được, há chẳng có thể cũng làm cho người nầy không chết sao?
38Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus lại đau lòng nữa, bèn đến phần-mộ: Mộ bằng một cái hang, trước cửa hang có một hòn đá chận lại. 39Đức Chúa Jêsus phán rằng: Hãy lăn hòn đá đi. Ma-thê, là em gái kẻ chết, thưa rằng: Lạy Chúa, đã có mùi, vì người nằm đó bốn ngày rồi. 40Đức Chúa Jêsus lại phán: Ta há chẳng từng nói với ngươi rằng nếu ngươi tin thì sẽ thấy sự vinh-hiển của Đức Chúa Trời sao? 41Vậy, họ lăn hòn đá đi. Đức Chúa Jêsus bèn nhướng mắt lên trời mà rằng: Thưa Cha, tôi tạ ơn Cha, vì đã nhậm lời tôi. 42Tôi biết rõ rằng Cha nhậm lời tôi luôn, nhưng tôi nói vậy là vì cớ đoàn dân nầy đứng chung-quanh tôi, hầu cho họ tin rằng ấy chính Cha là Đấng đã sai tôi đến. 43Khi Ngài nói xong, bèn kêu lên một tiếng lớn rằng: Hỡi La-xa-rơ, hãy ra! 44Người chết đi ra, chân tay buộc bằng vải liệm và mặt thì phủ khăn. Đức Chúa Jêsus phán cùng chúng rằng: Hãy mở cho người, và để người đi.
45Có nhiều người Giu-đa đã đến cùng Ma-ri và thấy sự Đức Chúa Jêsus làm, bèn tin Ngài. 46Nhưng một vài người trong bọn đó đi tìm người Pha-ri-si, mách cho họ sự Đức Chúa Jêsus đã làm.
Mưu nghịch cùng Đức Chúa Jêsus. – Ngài về thành Ép-ra-im
47Các thầy tế-lễ cả và người Pha-ri-si nhóm tòa công-luận, bàn rằng: Người nầy làm phép lạ nhiều lắm, chúng ta tính thế nào? 48Nếu chúng ta để cho người làm, thì thiên-hạ tin người, rồi dân Rô-ma sẽ đến diệt nơi nầy và cả nước chúng ta nữa. 49Nhưng một người trong bọn họ, tên là Cai-phe, làm thầy cả thượng-phẩm đương-niên, nói rằng: Các ngươi chẳng biết gì hết! 50Các ngươi chẳng xét rằng thà một người vì dân chịu chết, còn hơn cả nước bị hư-mất. 51Vả, người nói điều đó chẳng phải tự mình, nhưng bởi làm thầy cả thượng-phẩm đương-niên, người nói tiên-tri về Đức Chúa Jêsus sẽ vì dân mà chết; 52và không những vì dân thôi, mà cũng để nhóm con-cái Đức Chúa Trời đã tản-lạc lại làm một đoàn. 53Từ ngày đó, chúng lập mưu giết Ngài.
54Cho nên, Đức Chúa Jêsus không tỏ mình rõ-ràng trong vòng dân Giu-đa nữa, song Ngài đi trong miền gần đồng vắng, nơi một thành gọi là Ép-ra-im; và ở lại đó với môn-đồ. 55Lễ Vượt-qua của dân Giu-đa gần đến, có lắm người trong xứ lên thành Giê-ru-sa-lem trước ngày lễ để tẩy uế. 56Vậy, chúng kiếm Đức Chúa Jêsus, và đứng trong đền-thờ, nói với nhau rằng: Các ngươi tưởng thế nào? Người không đến giữ lễ hay sao? 57Vả, các thầy tế-lễ cả và người Pha-ri-si đã ra lịnh, nếu ai biết Đức Chúa Jêsus ở đâu, thì phải mách với họ, để họ bắt Ngài.

và chị người là Mát-thê. Mát-thê là người đã sức dầu thơm cho Chúa và lấy tóc mình lau chân Ngài. Chính anh người là La-sa-rơ, đương đau. Vậy hai chị em sai người đến thưa cùng Đức Chúa Giê-xu rằng, Lạy Chúa, này kẻ Chúa yêu mắc bệnh.

Amen! Amen!

Cảm ơn Chúa. Chúng ta học một cái phép lạ rất lạ lùng là Đức Chúa Giê-xu kêu người chết sống lại. Đây là một lần đầu tiên mà một con người đã chết ba ngày thúi rồi mà sống lại được. Đây là một cái chuyện không có thể nào mà một con người bình thường mà làm được cái chuyện này. Sự sống lại của La-xa-rơ là để làm vinh hiển danh của Đức Chúa Trời và qua Chúa Giê-xu. Bệnh này không chết nhưng vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời, hầu cho Con Đức Chúa Trời bởi đó được sáng danh.

Chúng ta làm công việc gì của Chúa để cho danh của Đức Chúa Trời được sáng, chứ không phải để làm vinh danh của chúng ta. Phải nhớ cái điều đó. Mọi sự Đức Chúa Trời cho phép là để làm vinh hiển danh của Ngài và danh của Đức Chúa Giê-xu. Ngày hôm nay, Chúa cho con cái của Chúa làm được rất là nhiều phép lạ. Nhưng phải nhớ rằng vì danh và vì vinh hiển của Đức Chúa Trời mà chúng ta làm.

Chúa Giê-xu đã phán rồi: “Ta là sự sống lại và sự sống. Kẻ nào tin ta thì sẽ sống mặc dù đã chết rồi. Còn ai sống mà tin ta thì không hề chết. Ngươi tin điều đó chăng?” Chúng ta áp dụng cái câu này là chúng ta thấy rằng Chúa Giê-xu là sự sống. Mặc dù chúng ta là con người còn xác thịt, chúng ta sống như là người chết: Sống mà không biết mình đi đâu, sống mà không biết mình làm cái gì, sống mà bị làm nô lệ cho quỷ Sa-tan.

Nhưng nếu chúng ta biết rằng chúng ta đã chết phần hồn của chúng ta cũng như là người không biết gì hết, người khù khờ đó — mình tưởng đâu là mình rất là khôn ngoan nhưng là mình là người khù khờ nhất trên thế gian này, không biết mình đi đâu. Nhưng mà nhờ huyết Chúa Giê-xu đã đổ ra trên cây thập tự giá, Ngài mua chuộc chúng ta rồi, Ngài cho chúng ta trở nên một con người sống, được sống lại, thấy rõ và biết rõ, và có một niềm tin vững chắc trong Chúa Giê-xu. Sống với một niềm tin vững chắc trong Chúa Giê-xu, sống trong sự thánh sạch, sống trong việc làm con của Đức Chúa Trời, sống làm công dân của nước Thiên Đàng, biết mình, biết người. Đó là một sự lạ lùng. Chúa cho người còn sống được sự sống lại. Cũng giống như La-xa-rơ, mặc dù ông hồi xưa đã sống nhưng mà như là một người chết. Nhưng mà khi mà xác của ông đã chết rồi, Chúa Giê-xu kêu ông sống lại, Ngài hà hơi vào La-xa-rơ thì La-xa-rơ trở nên một người sống, vừa tâm linh vừa thể xác.

Đó là một sự tượng trưng rằng Chúa Giê-xu có quyền làm cho con người sống tâm linh và thân xác. Nếu chúng ta sống thân xác không, không phải là sống nhưng mà là chết. Chúng ta nhờ Chúa Giê-xu , huyết Chúa Giê-xu đổ ra để cứu chuộc chúng ta thì chúng ta trở nên một con người sống động vừa tâm linh vừa thể xác luôn. Nếu các bạn nào mà cảm nhận mình chưa có sống thật sự, chưa có sống động bằng tâm linh được đổi mới trong Chúa thì các bạn vẫn còn là con người xác thịt.

Các bạn phải tìm đi, ráng dọn sạch lòng và tìm kiếm Chúa đi. Mình còn có sự trói buộc nào đó chưa có mở ra xong thì mình phải nhờ Chúa Giê-xu, kiêng ăn, cầu nguyện: ‘’Chúa ơi, con vẫn còn bị trói, con vẫn còn là con người xác thịt, con chưa có phải là một con người tâm linh sống động.’’

“Ta là sự sống. Kẻ nào tin Ta thì sống mặc dù đã chết rồi.” Tâm linh mình đã chết, nhưng ngày hôm nay tâm linh của chúng ta sẽ sống lại. Nó cai trị được cái xác thịt của chúng ta. Chúng ta không còn sống trong sự ô uế của tội lỗi nữa, mà chúng ta sống trở nên một người thánh. Là con sâu nó đã biến thành con bướm. Đó là một sự sống thật sự trong Chúa Giê-xu.

Ngày xưa tôi không biết gì hết. Tôi chỉ theo đạo dòng, tôi cứ sống nửa sống nửa chết. Bữa đi theo thế gian, bữa đi theo nhà thờ, bữa đi theo người này người kia. Thấy người nào giảng hay, nói hay là chạy theo nghe nghe nghe. Tối ngày cứ đi tìm loài người để mà học hỏi, để mà nghe ngóng, để mà học hỏi từ loài người. Chứ không biết vào trong phòng đọc Kinh Thánh, kêu gào với Chúa để mà mình sống lại thật sự trong Chúa Giê-xu.

Ngài có một công việc lạ lùng của Ngài là làm cho những người chết sống lại. Chết tâm linh cũng sống lại. Chết thân xác cũng sống lại được. Đó là quyền phép của Đức Chúa Trời cho mọi kẻ tin. Tin Lành là quyền phép của Đức Chúa Trời cho mọi kẻ tin. Chứ không phải Tin Lành là một cái đạo. Tin Lành là một cái tin tức tốt lành để cứu những người đã chết tâm linh được sống lại.

Chúng ta ngày hôm nay cũng có quyền đi kêu người chết sống lại được. Vì Chúa, nếu mà Chúa Giê-xu ban Thánh Linh cho chúng ta, ngự trong chúng ta, và chúng ta sống một đời sống thánh sạch, có đức tin, có uy quyền của Chúa Giê-xu, thì chúng ta có thể làm được việc kêu người chết sống lại. Ông mục sư Curry Blake, ông nói là ông đã kêu 4-5 người chết sống lại được. Tại vì có đức tin của mình, là Chúa cho mình làm giống như Chúa Giê-xu kêu La-xa-rơ sống lại như thế nào. Thì ngày hôm nay, chúng ta có quyền kêu người chết sống lại như Chúa Giê-xu đã làm. Nếu chúng ta có đức tin.

Ngày hôm nay, rất nhiều người đã đến và kêu những người ngất ngư, gần chết, bác sĩ đã đưa về, biểu đem về nhà để chôn đi. Thì họ đến, và những người đó được sống lại. Mới vừa ngất ngư sống lại được. Nhưng nếu một số người có đức tin thật sự thì có thể kêu người chết sống lại như Chúa Giê-su đã làm.

Chúa Giê-xu đã làm rất là lạ lùng. Người chết đã ba ngày rồi, có mùi rồi mà còn sống lại được các bạn! Chúa Giê-xu nói: “Ta chẳng từng nói với các ngươi rằng, nếu ngươi tin thì sẽ thấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời sao?” Đây là một cái đức tin. Công việc đức tin. Chúng ta có đức tin bằng hạt cải thì cũng có thể dời núi được. Nhưng mà có một số người còn nghi ngờ. Đức tin mà không có sự nghi ngờ mới làm được công việc của Chúa được. Còn đức tin mà sống trong tội lỗi thì không làm chi được.

Bao nhiêu người họ có đức tin lớn lắm, nhưng mà thân xác của họ vẫn dơ bẩn, họ sống trong tội lỗi, họ chưa có dọn sạch lòng. Họ không làm chi được hết trơn, rồi họ nói: “Chúa Giê-xu ngày hôm nay không còn sống nữa. Chúa Giê-xu không còn làm phép lạ nữa. Cái chuyện đó là chuyện trong thời kỳ Cựu Ước. Ngày hôm nay là cái thời kỳ Chúa Giê-su gần trở lại rồi. Chúa nói không còn phép lạ nữa. Chỉ cần tin là được cứu thôi.” Chỉ có miệng mình xưng Chúa Giê-xu, và lòng của mình dám công khai nói: “Tôi tin Chúa Giê-xu” trước mặt mọi người thì người đó được vào nước Thiên Đàng. Họ đã biến dạng một cái đạo Chúa mới, chứ không phải là cái đạo thật sự của Đức Chúa Giê-xu đã truyền ra cho chúng ta trên đất này.

Chúng ta thấy rằng trước khi Đức Chúa Giê-xu kêu La-xa-rơ sống lại, thì Đức Chúa Giê-xu làm gì? Đức Chúa Giê-xu cầu nguyện với Đức Chúa Cha: “Thưa Cha, tôi tạ ơn Cha vì đã nhận lời tôi. Tôi biết rõ rằng Cha nhậm lời tôi luôn. Nhưng tôi nói vậy là vì cớ đoàn dân này đứng chung quanh tôi, hầu cho họ tin rằng ấy chính Cha là Đấng đã sai tôi đến.” Đức Chúa Giê-xu ngước mắt lên trời và kêu Cha của mình, biết rằng đây là đức tin: Cha của mình đã nhậm lời tôi.
Chưa làm mà biết Cha đã nhậm lời. Trước khi chúng ta làm công việc gì, chúng ta phải nhướng mắt lên và nói trong lòng mình hay là nói rằng:
“Thưa Cha, con tin rằng Cha đã nhậm lời con và sai con đi làm những công việc của Cha.”

Thì Ngài luôn luôn muốn có sự vinh hiển cho Ngài, chứ chúng ta không phải đi làm là vì sự vinh hiển của chúng ta.
Người nào lấy sự vinh hiển của Chúa là người đó trước sau gì cũng bị con quỷ nó nhập vào. Họ làm một thời gian, mới ban đầu thì họ sợ lắm, họ làm.
Sau khi một thời gian xong rồi, họ quên rằng mình là công cụ, và họ chiếm lấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.
Vì cớ đó, họ bắt đầu lên mình kiêu ngạo và không còn như ngày trước nữa. Họ trở nên một cái công cụ của quỷ sa-tan hồi nào mà họ không biết.Nhưng mà con quỷ nó copy lại, nó làm cho cũng vẫn còn tiếp tục làm giống như ngày trước. Cho nên họ không thấy rằng công việc của họ đã thay đổi chủ. Và ngày hôm nay họ trở nên một cái người xác thịt, mà họ không thấy. Con quỷ nó đâm con mắt cho họ đui mù để mà họ không còn thấy rằng họ làm công việc của quỷ sa-tan, mà họ tưởng họ làm công việc của Chúa. Rất là nguy hiểm cho chúng ta. Chúng ta phải luôn luôn đề cao cảnh giác, phải coi mình là công cụ – công cụ, công cụ! Công cụ mà làm cái gì mà lấy sự vinh hiển của Chúa?

Cũng như cái con lừa, mà con lừa con mà Chúa đã cưỡi trên mình mà đi vào thành Giê-ru-sa-lem. Người ta hoan nghênh lên, người ta vỗ tay, người ta hoan hô, người ta vỗ tay. Con lừa nó tưởng đâu là người ta hoan hô nó! Nó bắt đầu lên mình kiêu ngạo, nó không nhìn thấy Chúa Giê-xu đang ngồi trên lưng của nó.

Con người chúng ta là như thế, các bạn ơi.

Ngày kia, Chúa cho chúng ta làm được tất cả mọi sự. Chúa ban phước cho chúng ta một cách dồi dào. Chúng ta đi tới đâu là người ta chạy theo chúng ta tới đó. Khi chúng ta có tài chánh dư dật, chúng ta sẽ cho mọi người. Và Chúa cho chúng ta có bàn tay chữa lành, đuổi quỷ. Đi tới đâu là người bệnh, người chết sống lại. Chúng ta tưởng rằng chúng ta ngon lành lắm. Chúng ta là người được Chúa chọn rồi. Những người xung quanh không ai được chọn hết ngang. Rồi chúng ta bắt đầu – người ta khen, quỷ nó đem người tới nịnh bợ, đẩy chúng ta lên. Chúng ta phải nhớ rằng chúng ta chỉ là công cụ mà thôi. Chúng ta phải nói cho mọi người biết rằng: “Tôi không có gì hết. Tôi là con người, làm sao tôi làm được những chuyện phi thường. Tôi đã dâng cuộc đời của tôi cho Chúa. Đức Chúa Trời đã sử dụng tôi để làm công cụ cho Chúa.” Các bạn thấy công việc tôi làm, thì các bạn phải tin Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa, Tạo Dựng ra bạn. Phải tìm đến Chúa Giê-xu và cầu nguyện, kêu xin với Chúa Giê-xu để được đi về nhà Cha. Chỉ có một con đường duy nhấtđi qua dòng huyết của Chúa Giê-xu, được chuộc tội mới được trở về làm con của Đức Chúa Trời. Chỉ có một con đường duy nhất thôi!
Đi đâu cũng phải công bố cho mọi người biết, mở lòng ra với Chúa Giê-xu đi.

Hãy kêu danh Chúa Giê-su, biết mình là một người tội nhân đáng bị chết, Chúa Giê-xu làm được công việc thì bị bao nhiêu người bắt bớ.

Các bạn thấy trong đoàn dân, bao nhiêu người đã thấy và tin Ngài, nhưng có một vài người trong bọn đó đi tìm người Pha-ri-si và mách cho họ sự việc Chúa Giê-xu đã làm.

Các bạn thấy chưa?

Một số nhỏ là những người phản loạn, là những người ganh tị, là những người có lòng gian ác đi tìm người Pha-ri-si để “méc”, để cho họ bắt Chúa Giê-xu. Trong vòng chúng ta, trong vòng những người bạn bè của chúng ta đó, có một phần mười, mười phần trăm những người như thế. Chúa Giê-xu có mười hai môn đồ mà có một môn đồ phản Chúa. Còn cái này là một đám dân đông đã thấy chuyện Chúa Giê-xu làm, bèn tin Ngài. Nhưng có một vài người đi tìm người Pha-ri-si, mách cho họ sự việc Đức Chúa Giê-xu làm, để mà họ bắt Chúa Giê-xu và họ giết Chúa Giê-xu. Đây là thành phần gian ác trong những người xung quanh chúng ta. Chúng ta có Thánh Linh chỉ cho chúng ta nhìn biết người nào sẽ là những người đâm sau lưng chúng ta – những người nào mà trong tương lai sẽ phản chúng ta đó.

Nếu mà chúng ta biết trước rồi, chúng ta không có buồn, không có giận. Mười phần trăm – một phần mười. Các bạn có mười người bạn là các bạn sẽ có một người đâm sau lưng các bạn đó. Mà Chúa cho chúng ta biết người đó là ai. Hỏi Chúa Thánh Linh ơi: “Con đang có mười người bạn. Một người trong họ sẽ phản con. Người đó là ai?” Mình có quyền mình loại người đó ra khỏi cái vòng bạn bè của mình, để cho họ không có đóng đinh mình. Họ không có giết mình chết. Những người đó là phải tránh. Những người đó là thành phần người gian ác.

Chúng ta có quyền loại những người đó ra. Khi Chúa Giê-xu biết trước – tại vì Chúa Giê-xu có thể loại Giu-đa Ích-ca-ri-ốt ra khỏi nhóm các môn đồ – Chúa Giê-xu biết trước rồi. Nhưng vì chương trình của Đức Chúa Trời, là Chúa Giê-xu phải đến thế gian để chịu đóng đinh để chết chuộc tội cho chúng ta. Vì cớ đó, Chúa Giê-xu mới còn gia hạn cho Giu-đa Ích-ca-ri-ốt để làm công việc đó. Còn chúng ta không có phải bị đóng đinh trên cây thập tự, chúng ta có quyền loại những người đó ra. Thành phần người Pha-ri-si, người gian ác, loại ra khỏi vòng bạn của chúng ta, để chúng ta không bị nó đâm sau lưng chiến sĩ. Những người gian ác là những người đâm sau lưng chiến sĩ, là chúng ta khó có thể tránh được, các bạn.

Các thầy tế lễ nhóm lại và bàn với nhau rằng:
“Người này làm phép lạ nhiều lắm, chúng ta tính thế nào?
Nếu chúng ta để cho người làm thì thiên hạ tin người, rồi dân Rô-ma sẽ đến nơi này, và cả nước chúng ta nữa sẽ bị mất.” Họ muốn ém nhẹm, họ muốn giấu hết tất cả những công việc của Đức Chúa Trời làm. Có một người trong bọn họ, tên là Cai-phe, làm thầy cả thượng phẩm, nói rằng:
“Các ngươi chẳng biết gì hết! Các ngươi chẳng xét rằng, tha một người vì dân chịu chết còn hơn cả nước bị hư mất.” Và người nói điều đó chẳng phải tự mình, nhưng bởi làm thầy cả thượng phẩm đương nhiên, người nói tiên tri về Chúa Giê-xu sẽ vì dân mà chết.

Các bạn thấy không? Tất cả đều có sự bày tỏ của Đức Chúa Trời. Trước sau gì, Chúa Giê-xu cũng phải bị đóng đinh trên thập tự giá để chết – vì một người chết mà cứu được tất cả mọi người. Không phải chỉ cho người dân Y-sơ-ra-ên thôi đâu, nhưng mà cho cả tất cả chúng ta là những người ngoại trên toàn thế giới. Rất là tuyệt vời chương trình của Đức Chúa Trời!Chúa Giê-xu đến thế gian, biết rằng mình sẽ là Chiên Con của Đức Chúa Trời, sẽ bị chết, và bị đóng đinh, đổ huyết ra để chuộc tội cho mọi người chúng ta.

Nhưng Ngài vâng lời cho đến chết, cho nên ngày hôm nay chúng ta được cứu rỗi.
Đó là một sự hy sinh quá lớn lao của Đức Chúa Giê-xu. Ngày hôm nay, chúng ta đi rao truyền lẽ thật của Đức Chúa Trời, chúng ta cũng bị bắt bớ. Mà chúng nó chưa có đến độ giết và đóng đinh chúng ta, vì Đức Chúa Trời vẫn bảo vệ chúng ta. Chúng ta không có sợ. Khi mà Ngài cho phép chúng ta, thì đúng cái thời điểm của chúng ta chết, Ngài cho phép, thì chúng ta không còn cái xác này, chúng ta cũng về Trời, để chúng ta được hưởng nước Thiên Đàng mà Chúa đã mở ra cho chúng ta. Chúng ta biết chắc, thấy rõ, và biết rõ con đường mà chúng ta đi.

Nếu ngày hôm nay chúng ta không chết vì bị bắt bớ, bị bọn quỷ nó giết, thì mấy năm sau chúng ta cũng chết. Cái xác của chúng ta chỉ sống được cao lắm là 120 tuổi. Mà chúng ta có phước, vì chúng ta chết vì danh của Chúa.
Những người đó là được phần thưởng nước Thiên Đàng rất là lớn, các bạn ơi. Chúng ta đừng có ngại, đừng có mắc cỡ mà vì danh của Đức Chúa Trời. Tại vì chúng ta là con thật của Chúa.

Chúa Giê-xu, họ bắt bớ Chúa Giê-xu thế nào thì họ bắt bớ chúng ta thể ấy. Còn bao nhiêu người họ theo Chúa, nửa Chúa nửa đời, có ai bắt bớ họ đâu? Con quỷ nó còn cho họ được danh tiếng, không bao giờ bị bắt bớ. Nhưng chúng ta là những người đi con đường hẹp, đi theo Chúa Giê-xu sẽ bị bắt bớ. Chúng ta phải biết rằng chúng ta có phước. Chúa nói: khi chúng ta bị bắt bớ cách vô cớ thì các ngươi là những người có phước. Hãy vui mừng lên đi! Họ càng bắt bớ chúng ta chừng nào thì chúng ta càng vui mừng chừng nấy, vì chúng ta biết rằng mình đi đúng đường. Và nếu họ bắt bớ chúng ta một cách vô cớ thì chúng ta phải vui mừng. Còn nếu họ bắt bớ và nói đúng về chúng ta thì chúng ta phải cảm ơn họ. Đừng vì cái tôi của mình mà tự bảo vệ. Nếu họ nói đúng, chúng ta phải ăn năn và cảm ơn họ, vì nước Thiên Đàng đang chờ chúng ta mà chúng ta đã đi sai và đã mất phần ân điển rồi.

Xin Chúa thương xót cho chúng ta biết nhu mì, khiêm nhường. Đừng lên mình kiêu ngạo. Những người bạn của chúng ta nói rằng chúng ta làm sai – chúng ta phải cảm ơn họ. Những kẻ thù chúng ta nói rằng chúng ta làm sai – chúng ta cũng phải cảm ơn họ. Vì chúng ta không thấy khi mình phạm tội. Con quỷ nó bịt mắt chúng ta và chúng ta không thấy mình sai. Xin Chúa cho chúng ta biết nhu mì, khiêm nhường trước mặt loài người và trước mặt Đức Chúa Trời. Khi có người nói chúng ta đúng mà chúng ta nổi nóng, vặn vẹo, cãi lại, biện luận – thì đó là dấu hiệu của sự kiêu ngạo. Hãy nhìn lại để thấy rằng mình đang tự biện luận, đang lên mình kiêu ngạo. Xin Chúa mở mắt tâm linh chúng ta để thấy rõ khi nào mình sai và biết sửa lại. Hãy ăn năn tội lỗi, đuổi linh kiêu ngạo ra khỏi đời sống để được đi trọn con đường với Chúa. Triệu chứng của xác thịt là hay biện luận, cãi lại khi có ai đó góp ý – đó là xác thịt đang nổi lên. Xin Chúa cho chúng ta nhớ rằng mình phải cầm miệng lại – dù người góp ý là bạn bè hay kẻ thù, dù họ nói đúng hay sai – mình phải học cách im lặng. Giống như Chúa Giê-xu, Ngài như chiên câm trước mặt kẻ hớt lông, thì chúng ta bước theo Chúa Giê-xu cũng phải như vậy. Các bạn có làm được không? Hãy nhờ Thánh Linh giúp chúng ta.

Thánh Linh ơi, con có cái miệng hay cãi cọ, hay biện luận, sợ mất danh dự, sĩ diện. Xin giúp con biết cầm miệng lại như chiên con trước kẻ hớt lông. Cảm ơn Chúa. Chúa nhắc tôi rằng có những người đưa người khác đến nói thẳng trước mặt tôi. Ngày xưa tôi là người có miệng lưỡi như luật sư, nói không bao giờ thua ai. Nhưng ngày nay Thánh Linh đã giúp tôi biết câm miệng, không giận, không nổi lửa trong lòng. Mình ngậm miệng và thương người đó – biết rằng họ là công cụ của Sa-tan, và họ sẽ đi địa ngục đời đời. Nhìn như vậy, mình không cãi, không biện luận, để họ thấy con người mình là người nhu mì, khiêm nhường giống như Chúa Giê-xu.

Họ thử mình để xem mình có phản ứng không, có nổi giận không. Nhiều người làm như vậy để thử. Đi tới đâu cũng vậy. Không trả lời, câm miệng, và không xem người đó là kẻ thù. Xin Chúa giúp chúng ta làm được. Mỗi người hãy tự xét lấy mình. Để cho mọi người nhìn thấy chúng ta mà nhận ra Chúa Giê-xu sống trong chúng ta. Không nóng tính. Có người sẽ thử bằng cách nói móc, để xem mình có quạu quọ, cãi cọ không? Lạ lùng là như vậy.

Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ, xin Cha giúp chúng con luôn luôn nhớ bài học hôm nay và áp dụng vào đời sống hằng ngày của chúng con. Xin Cha cho chúng con biết tìm kiếm Ngài hết lòng để chúng con được sống lại trong phần tâm linh để chúng con làm gì vì cũng để làm vinh hiển danh Ngài. A-men!