
SÁNG THẾ KÝ 13-14: ÁP-RAM VÀ LÓT CHIA RẼ NHAU. LÒNG THAM CỦA LÓT PHẢI BỊ TRẢ GIÁ.
1Áp-ram ở Ê-díp-tô dẫn vợ cùng các tài-vật mình và Lót, đồng trở lên Nam-phương. 2Vả, Áp-ram rất giàu-có súc-vật, vàng và bạc. 3Người vừa đi vừa đóng trại, từ Nam-phương trở về Bê-tên, đến nơi người đã đóng trại ban đầu hết, ở về giữa khoảng Bê-tên và A-hi, 4là nơi đã lập một bàn-thờ lúc trước. Ở đó Áp-ram cầu-khẩn danh Đức Giê-hô-va.
5Vả, Lót cùng đi với Áp-ram, cũng có chiên, bò, và trại. 6Xứ đó không đủ chỗ cho hai người ở chung, vì tài-vật rất nhiều cho đến đỗi không ở chung nhau được. 7Trong khi dân Ca-na-an và dân Phê-rê-sít ở trong xứ, xảy có chuyện tranh-giành của bọn chăn-chiên Áp-ram cùng bọn chăn-chiên Lót. 8Áp-ram nói cùng Lót rằng: Chúng ta là cốt-nhục, xin ngươi cùng ta chẳng nên cãi-lẫy nhau và bọn chăn chiên ta cùng bọn chăn chiên ngươi cũng đừng tranh-giành nhau nữa. 9Toàn xứ há chẳng ở trước mặt ngươi sao? Vậy, hãy lìa khỏi ta; nếu ngươi lấy bên tả, ta sẽ qua bên hữu; nếu ngươi lấy bên hữu, ta sẽ qua bên tả. 10Lót bèn ngước mắt lên, thấy khắp cánh đồng-bằng bên sông Giô-đanh, là nơi (trước khi Đức Giê-hô-va chưa phá-hủy thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ) thảy đều có nước chảy tưới khắp đến Xoa; đồng đó cũng như vườn của Đức Giê-hô-va và như xứ Ê-díp-tô vậy. 11Lót bèn chọn lấy cho mình hết cánh đồng-bằng bên sông Giô-đanh và đi qua phía đông. Vậy, hai người chia-rẽ nhau. 12Áp-ram ở trong xứ Ca-na-an, còn Lót ở trong thành của đồng-bằng và dời trại mình đến Sô-đôm. 13Vả, dân Sô-đôm là độc-ác và kẻ phạm tội trọng cùng Đức Giê-hô-va.
Lời hứa của Đức Chúa Trời cho Áp-ram
14Sau khi Lót lìa khỏi Áp-ram rồi, Đức Giê-hô-va phán cùng Áp-ram rằng: Hãy nhướng mắt lên, nhìn từ chỗ ngươi ở cho đến phương bắc, phương nam, phương đông và phương tây: 15Vì cả xứ nào ngươi thấy, ta sẽ ban cho ngươi và cho dòng-dõi ngươi đời đời. 16Ta sẽ làm cho dòng-dõi ngươi như bụi trên đất; thế thì, nếu kẻ nào đếm đặng bụi trên đất, thì cũng sẽ đếm đặng dòng-dõi ngươi vậy. 17Hãy đứng dậy đi khắp trong xứ, bề dài và bề ngang; vì ta sẽ ban cho ngươi xứ nầy.
18Đoạn Áp-ram dời trại mình đến ở nơi lùm cây dẻ-bộp tại Mam-rê, thuộc về Hếp-rôn, và lập tại đó một bàn-thờ cho Đức Giê-hô-va.
Sáng-thế Ký 14
Vua Sô-đôm và vua Gô-mô-rơ tranh-chiến cùng vua Kết-rô-Lao-me và các vua đồng-minh
1Trong đời Am-ra-phên, vua Si-nê-a; A-ri-óc, vua Ê-la-sa; Kết-rô-Lao-me, vua Ê-lam, và Ti-đanh, vua Gô-im, 2bốn vua hiệp lại tranh-chiến cùng Bê-ra, vua Sô-đôm; Bi-rê-sa, vua Gô-mô-rơ; Si-nê-áp, vua Át-ma; Sê-mê-bê, vua Xê-bô-im, và vua Bê-la, tức là Xoa. 3Các vua nầy hiệp lại tại trũng Si-điêm, bây giờ là biển muối. 4Trong mười hai năm các vua nầy đều là chư-hầu của vua Kết-rô-Lao-me; nhưng qua năm thứ mười ba, thì họ dấy loạn.
5Nhằm năm thứ mười bốn, Kết-rô-Lao-me cùng các vua đồng-minh kéo quân đến dẹp dân Rê-pha-im ở đất Ách-tê-rót-Ca-na-im, dân Xu-xin tại đất Ham, dân Ê-mim ở trong đồng-bằng Ki-ri-a-ta-im, 6và dân Hô-rít ở tại núi Sê-i-rơ, cho đến nơi Ên-Ba-ran, ở gần đồng vắng. 7Đoạn, các vua thâu binh trở về, đến Suối Xử-đoán, tức Ca-đe, hãm đánh khắp miền dân A-ma-léc, và dân A-mô-rít ở tại Hát-sát-son-Tha-ma. 8Các vua của Sô-đôm, Gô-mô-rơ, Át-ma, Xê-bô-im và vua Bê-la, tức là Xoa, bèn xuất trận và dàn binh đóng tại trũng Si-điêm, 9đặng chống-cự cùng Kết-rô-Lao-me, vua Ê-lam; Ti-đanh, vua Gô-im; Am-ra-phên, vua Si-nê-a, và A-ri-óc, vua Ê-la-sa; bốn vị đương-địch cùng năm.
10Vả, trong trũng Si-điêm có nhiều hố nhựa chai; vua Sô-đôm và vua Gô-mô-rơ thua chạy, sa xuống hố, còn kẻ nào thoát được chạy trốn trên núi. 11Bên thắng trận bèn cướp lấy hết của-cải và lương-thực của Sô-đôm và Gô-mô-rơ, rồi đi. 12Giặc cũng bắt Lót, là cháu của Áp-ram, ở tại Sô-đôm, và hết thảy gia-tài người, rồi đem đi.
Áp-ram giải-cứu Lót
13Có một người thoát được chạy đến báo điều đó cùng Áp-ram, là người Hê-bơ-rơ. Áp-ram ở tại lùm cây dẻ-bộp của Mam-rê, là người A-mô-rít, anh của Ếch-côn và A-ne; ba người nầy đã có kết-ước cùng Áp-ram. 14Khi Áp-ram hay được cháu mình bị quân giặc bắt, bèn chiêu-tập ba trăm mười tám gia-nhân đã tập-luyện, sanh-đẻ nơi nhà mình, mà đuổi theo các vua đó đến đất Đan. 15Đoạn Áp-ram chia bọn đầy-tớ mình ra, thừa ban đêm xông hãm quân nghịch, đánh đuổi theo đến đất Hô-ba ở về phía tả Đa-mách. 16Người thâu về đủ hết các tài-vật mà quân giặc đã cướp lấy; lại cũng dẫn cháu mình, là Lót cùng gia-tài người, đàn-bà và dân chúng trở về.
17Sau khi Áp-ram đánh bại Kết-rô-Lao-me và các vua đồng-minh, thắng-trận trở về, thì vua Sô-đôm ra đón rước người tại trũng Sa-ve, tức là trũng Vua.
18Mên-chi-xê-đéc, vua Sa-lem, sai đem bánh và rượu ra. Vả, vua nầy là thầy tế-lễ của Đức Chúa Trời Chí-Cao, 19chúc phước cho Áp-ram và nói rằng: Nguyện Đức Chúa Trời Chí-Cao, là Đấng dựng nên trời và đất, ban phước cho Áp-ram! 20Đáng ngợi-khen thay Đức Chúa Trời Chí-Cao đã phó kẻ thù-nghịch vào tay ngươi! Đoạn, Áp-ram lấy một phần mười về cả của giặc mà dâng cho vua đó.
21Vua Sô-đôm bèn nói cùng Áp-ram rằng: Hãy giao người cho ta, còn của cải, thì ngươi thâu lấy. 22Áp-ram đáp lại rằng: Tôi giơ tay lên trước mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời Chí-Cao, Chúa-Tể của trời và đất, mà thề rằng: 23Hễ của chi thuộc về vua, dầu đến một sợi chỉ, hay là một sợi dây giày đi nữa, tôi cũng chẳng hề lấy; e vua nói được rằng: Nhờ ta làm cho Áp-ram giàu-có… 24chỉ món chi của những người trẻ đã ăn, và phần của các người cùng đi với tôi, là A-ne, Ếch-côn và Mam-rê; về phần họ, họ hãy lấy phần của họ đi.
Amen!
Cảm ơn Chúa. Chúng ta hôm nay học thấy cái lòng tham của đứa cháu của Áp-ram hay kêu bằng Áp-ra-ham và đứa cháu tên là Lót. Chúa ban phước cho Áp-ra-ham và dòng dõi của Áp-ra-ham như Đức Chúa Trời đã hứa. Ngài ban phước cho Áp-ra-ham, Ngài cũng ban phước cho Lót. Của cải của Lót cũng quá nhiều, Áp-ra-ham cũng quá nhiều, hai người ở chung với nhau không được nữa, nhưng một người có cái lòng tham là Lót.
Đứa cháu thấy của cải, tài vật, động lòng tham lam. Và tất cả những người phe của ông, người làm của ông, tất cả những người nào cũng là có cái lòng tham. Cho nên họ gây chiến với nhau, không còn hợp với nhau nữa. Bởi vậy khi mà không có tiền, nghèo thì người nào cũng đoàn kết với nhau. Mà khi mà có tiền rồi là họ, mắt của họ nhìn thấy đồng tiền và họ không còn có tình yêu thương nữa.
Hai bên tranh chiến với nhau rồi, Áp-ra-ham mới kêu Lót ra và biểu: “Ngươi nhìn đi, ngươi vào bên phải thì ta vào bên trái, ngươi vào bên trái thì ta vào bên phải”, để không còn có sự tranh chiến với nhau nữa. Thì lòng tốt của Áp-ra-ham, ông không có sự tham lam trong đó. Chúng ta nhìn thấy những cái gì của ông làm, không có cái lòng tham. Khi mà đồng bằng mà có sông, có nước là nơi đó là đất phì nhiêu và nơi đó có thể làm giàu được. Thì ông đưa mắt lên nhìn thấy cái đồng bằng quá tuyệt vời, có sông, có cây cỏ. Ông chọn cái nơi tốt nhất. Nhưng mà trồng cây gì chúng ta ăn cái cây đó. Trước khi chúng ta làm gì chúng ta phải hỏi: “Chúa ơi, xin Chúa chỉ cho con”. Đừng có để chọn cái gì mà có cái lòng tham ở trong đó. Trồng cây độc là ăn trái độc. Trồng cây ngọt là ăn trái ngọt. Trả giá tất cả các bạn ơi.
Lúc tôi còn nhỏ tôi không biết cái chuyện đó. Nhưng mà khi mà mình tuổi về già rồi là mình trả giá tất cả những cái chuyện gian ác hồi lúc còn nhỏ. Là ngày hôm nay mình phải trả giá tất cả. Lót bị cướp. Tại vì cái chỗ đó nó quá giàu có. Thì bị cướp nó lại, nó đánh và bị bắt hết tất cả. Tài vật, vợ con, tất cả đều bị bắt. Có thể là nó giết hoặc là nó bắt làm nô lệ. Nhưng cảm ơn Chúa là Áp-ra-ham không buồn, không giận. Mà còn thương cái đứa cháu của mình. Ông phải dùng mấy trăm người, 318 gia nhân đã tập luyện sanh đẻ nơi nhà mình. Ông là một người giàu là phải có người như vậy. Ngày xưa người ta không có súng đạn nhưng mà người ta phải tập võ nghệ. Và 318 người đi ra để mà giải cứu đứa cháu của mình. Đức Chúa Trời khiến họ sợ. Có Chúa phù hộ Áp-ra-ham cho nên ông giải cứu được mà còn lấy hết của cải ăn cướp của mấy cái bọn cướp nó đem về hết giao cho vua.
Nhưng mà các bạn nhìn thấy, ông đem về giao cho vua. Vua biểu phải lấy hết đi. Những cái tài vật đó bọn cướp, người lấy về thì cứ phải lấy hết đi. Ông lại không lấy. Cảm ơn Chúa. Ông là một người biết kính sợ Đức Giê-hô-va. Vậy của ai là phải để cho người đó. Không phải của tôi, tôi không có đụng tới. Cảm ơn Chúa là chúng ta thấy Áp-ra-ham ngày xưa là một con người biết kính sợ Đức Giê-hô-va. Cho nên Chúa mới hứa. Chúa đã nhìn thấu hết cái lòng của ông. Chúa mới ban phước cho ông. Chúa nói: “Cả xứ nào ngươi thấy, Ta sẽ ban cho ngươi và cho dòng dõi ngươi đời đời”.
Lời hứa của Chúa là một sự phước đời đời chứ không phải là một đời của ông không. Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi như bụi trên đất. Thế thì nếu kẻ nào đếm đặng bụi trên đất thì cũng sẽ đếm đặng dòng dõi ngươi vậy. Hãy đứng dậy, đi khắp trong xứ bề dài và bề ngang, Ta sẽ ban cho ngươi xứ này. Tuyệt vời chưa? Đất, ngày xưa đó, hưởng đất là giàu. Người nào có đất thì người đó là giàu có. Áp-ra-ham con mắt nhìn tới đâu là Chúa ban cho ông đất tới đó. Và bụi có ai đếm được không các bạn? Nhưng mà Chúa hứa với Áp-ra-ham là dòng dõi của ngươi là dòng dõi được phước và đời đời chứ không phải là một đời. Nhưng mà rất là nhiều đời, mấy ngàn năm sau cũng được ban phước. Ngày hôm nay chúng ta nắm lấy lời hứa của Chúa cho Áp-ra-ham. Chúng ta nhắc lại với Chúa là chúng ta là con cháu của Áp-ra-ham. Chúng ta lấy đức tin và chúng ta tháp vào. Vì dòng dõi của Áp-ra-ham là dòng dõi Chúa chọn. Và chúng ta, dân Do Thái sau này nó phản nghịch lời Chúa. Nhưng mà chúng ta được ráp vào. Chúng ta là dòng dõi của Áp-ra-ham. Chúa ơi, Ngài hứa với Áp-ra-ham thế nào thì xin Ngài ban phước cho con thể ấy. Vì hôm nay con là dòng dõi của Áp-ra-ham. Thì Chúa sẽ ban phước cho chúng ta. Cũng giống như là Chúa ban phước cho Áp-ra-ham vậy. Chúng ta phải nhắc lại với Chúa là: “Chúa ơi, xin Chúa thương xót con.” Nhưng mà chúng ta phải sống một đời sống giống như Áp-ra-ham mới được. Chúng ta có một chút lòng tham thì chúng ta không được. Cũng giống như ông Lót. Hai người mà một người được phước, một người bị rủa sả. Tại vì cái lòng tham trong đó. Xin Chúa cho chúng ta dẹp bỏ hết tất cả những cái gì tham lam trong đó
Lòng tham nó đến từ đâu? Nó đến từ con mắt của chúng ta. Khi con mắt của chúng ta nhìn thấy cái gì mà nó giàu có, cái gì mà nó của cải, sao mà vàng vòng, ôi cái xứ này sao mà nhìn thấy là tất cả những sự giàu có. Chúng ta đem lòng tham về cái ánh mắt của chúng ta đó là chúng ta sẽ mất hết tất cả các bạn ơi. Con đường này là không phải một mình chúng ta đi, mà những người đi trước của chúng ta cho chúng ta học cái bài học rất là quý giá này. Đừng có đi theo con đường của những người thất bại. Chúng ta phải nhìn những người nào nhìn xa hơn cái lỗ mũi của chúng ta một chút. Mình thấy cái của cải, sự giàu có nó ngay trước mắt mình đó, nhưng mà nó còn đời đời hay là nó sẽ mất đi trong vòng một tích tắc? Mạng sống của chúng ta còn không giữ được, huống chi là cái của cải, các bạn ơi. Nhiều người có tiền bao nhiêu là cứ gom, gom, gom, gom lại, tưởng đâu mình sống đời. Nhưng mà một tích tắc mạng sống mình không còn nữa trên đất, không thể nào mà đem đi tất cả những cái tài vật của mình có được. Phải phân phát cho người nghèo, nhìn thấy những người nào biết có cái lòng thương xót, giúp đỡ cho họ, để rồi Chúa thấy cái lòng của chúng ta mà ban phước cho chúng ta. Chúng ta có của thì chúng ta phải mở cái bàn tay ra, đừng có nắm lại.
Có một cái bài học, hai, chắc là cũng là 20, 30 năm về trước. Có một cái bà tiên tri người Mỹ, bà nhìn tôi, bà nói: “Tao thấy cái bàn tay của mày luôn luôn mở ra. Có người bỏ cục vàng trong đó mà mày không nắm lại. Có người khác lại lấy cục vàng đó đi mà mày không thương tiếc. Rồi có một cái người khác đem cục vàng khác bỏ vào. Rồi có người lấy đi.” Mà lúc đó tôi còn nhỏ, tôi không biết gì. Mà bà nói tiên tri cho tôi như vậy, tôi cũng lấy làm lạ. Tôi nói: “Sao bà này bữa nay nói lạ quá.” Mà lúc đó cái lòng mình cũng vẫn còn có nhiều cái sự tham lam trong đó các bạn. Tại vì đó là xác thịt. Con người xác thịt thì có cái lòng tham. Nhưng mà bà nói cái tiên tri đó đã làm cho mình nhớ. Mỗi lần mà mình có cái lòng tham là mình nhớ lại cái lời đó. Chúa muốn cho mình phải mở cái tay ra. Bà nói: “Mày nắm lại là mày cũng không có, mà người khác cũng không có. Nói lại là mày cũng không có mà người khác cũng không có. Cái tay của mày nó mở ra hoài thì có người bỏ vô, có người lấy đi, rồi có người bỏ vô, rồi người khác lấy đi. Người ta đến và người ta lấy, rồi người khác bỏ vô, rồi người khác lấy đi.” Bà nhìn thấy một cái hình như vậy trước mặt bà. Bà nói: “Tao thấy mày rất lạ. Mày là cái người được phước.” Mà lúc đó tôi có chừng ba mươi mấy tuổi. Rất là lâu, lâu đời rồi, nhưng mà tôi vẫn còn nhớ cái hình ảnh đó. Chúa khiến cho có người tiên tri nói cho mình biết, để mà mình phải nhớ lại những cái lời đó để mà mình sống, giúp người, giúp đời.
Chúng ta ngày hôm nay, chúng ta cũng đứng trước cái ngưỡng cửa rằng chúng ta sẽ là những cái nguồn phước cho những người xung quanh. Các bạn đã vào phòng này thì trước sau gì các bạn cũng sẽ là cái nguồn phước cho những người xung quanh của chúng ta, giống như Áp-ra-ham vậy đó. Ngày xưa Chúa hứa với ông thế nào thì ngày nay chúng ta cũng sẽ được phước như vậy. Chúng ta phải nhớ rằng chúng ta là dòng dõi của Áp-ra-ham để mà chúng ta nhắc lại với Chúa rằng Chúa hứa, lời hứa của Chúa là đời đời. Ngày hôm nay, chúng con đã ráp vào dòng dõi của Áp-ra-ham đây. Xin Chúa ban phước cho chúng con và chúng con sẽ là nguồn phước cho những người xung quanh. Chúng con sẽ giống như Áp-ra-ham, chứ chúng con không có như Lót. Lót thấy của cải là ôm hết.
Chúng ta ngày hôm nay, chúng ta nhìn lại, chúng ta phải sống giống như Áp-ra-ham ngày xưa. Chúa ơi, xin Chúa bịt con mắt của con, đừng có để con mê vật chất, ham mê thế gian, ham mê tiền của, ham mê đời này mà làm cho con mù mắt. Rồi chúng con không được phước, mà những người xung quanh của chúng con cũng không được phước nữa. Quỷ nó đến, nó cướp, giết và huỷ diệt. Các bạn ơi, nó nhìn thấy cái lòng tham thì nó nhảy vào. Chúa cho phép nó đánh phá giống như ông Lót. Chúa cho phép để cho ông Lót học bài học, mà ông không học bài học. Khi Chúa cho phép quỷ nó cướp, giết và huỷ diệt là nó đến, nó lấy hết. Nhưng mà khi chúng ta bị mất hết của cải rồi, chúng ta trắng tay, chúng ta ăn cám heo, chúng ta lại quay trở về với Chúa. “Chúa ơi, con có tội. Xin Chúa tha tội cho con.” Thì Chúa hoàn lại cho chúng ta tất cả những cái gì chúng ta đã mất.
Khi Chúa hoàn lại chúng ta, chúng ta có của cải nữa rồi, chúng ta cũng bắt đầu quên Chúa. Chính tôi đã đi con đường đó các bạn. Cứ làm đi làm lại, làm đi làm lại hoài mà không có học bài học. Tại vì lúc trước tôi không biết cách dọn sạch lòng, không có đuổi cái linh tham lam đi và cái linh tham tiền đi. Nó còn ở trong mình, mình không có đuổi nó là nó cũng vẫn còn ở trong. Và nó cứ cái vòng cũ xoay lại, lặp đi lặp lại, lặp đi lặp lại. Không có học được cái bài học nhanh nhẹn các bạn. Không có nhạy bén với Thánh Linh của Chúa, là tại vì cái lòng chúng ta nó còn dơ bẩn. Nó có cái tà linh ở trong đó mà chúng ta để cho nó nhảy vào mà chúng ta không biết cách mà đuổi nó đi. Cho nên chúng ta không được giải cứu.
Ngày hôm nay, cảm ơn Chúa là Chúa đã chỉ cho tôi một cái cách ăn năn, theo cách nắm ngón tay đó. Tự đuổi cái linh tham lam đi được. Và cảm ơn Chúa, ngày hôm nay tôi tự giải cứu tôi được. Tiền bạc nó không còn quý giá trong cái lòng của tôi nữa. Không có một cái người nào mà nói rằng: “Tôi không có tham tiền, không có tham của cải, không có tham những gì xung quanh.” Không có một người được các bạn ơi. Cái lòng tham nó nhảy vào con người từ cái lúc đứa trẻ còn nhỏ, nó đã bắt đầu tham rồi. Làm bánh làm gì ra rồi nó ôm hết, rồi nó giấu hết. Tham những cái đồ ăn, tham những cái đồ chơi của người khác. Cái tham đó bắt đầu bắt nguồn từ cái đứa trẻ. Cái linh nó đã nhảy vào rồi, là chúng ta phải ăn năn và đuổi cho nó đi, cho ra khỏi chúng ta. Chúng ta mới được giải cứu khỏi cái lòng tham.
Ở trong cái ánh mắt của chúng ta, nó bắt đầu bắt nguồn từ cái ánh mắt, rồi nó suy nghĩ, rồi nó ám ảnh, rồi nó mới hành động ra. Cho nên rất là khó cho một con người không có cái lòng tham tiền trong đó. Thành ra, các bạn thử những người nào mà thuộc về Chúa, các bạn thử với cái đồng tiền của họ là họ nhảy tưng tưng lên, là mình thấy cái xác thịt nó lòi ra. Con người phải ra khỏi cái xác thịt tham tiền thì mới đến với Chúa được. Tôi đã nhìn thấu hết tất cả cái con đường đó. Tôi đã đi qua. Không có người nào mà không có cái lòng tham. Người nào cũng đã đi qua và bị tham là bị mất hết và bị ăn cám heo các bạn ơi. Ăn cám heo để mình nhớ lại là mình tại vì cái lòng mình tham tiền, cho nên ngày hôm nay mình mới bị.
Xin Chúa cho chúng ta biết đề cao cảnh giác, tại vì khi Chúa đổ tiền xuống chúng ta, là giống như ông Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, vì tham tiền mà mất cái linh hồn. Chúa không muốn cho chúng ta vì bị vướng vào cái tội tham tiền mà bị hư mất linh hồn. Chúng ta tham tiền là tại vì cái ánh mắt của chúng ta. Xin Chúa gìn giữ ánh mắt của chúng ta, không để cái đồng tiền nó che khuất mặt của Chúa của chúng ta. Học bài học của ông Lót, để rồi chúng ta thấy rằng những người đi trước là những người bài học cho chúng ta. Đừng để chúng ta học bằng cái mạng sống của chúng ta. Chúng ta phải học những cái bài học của những người đi trước chúng ta đó. Đừng để chúng ta là bài học cho những người khác. Bài học rất là đau đớn các bạn ơi. Đi qua những cái chuyện đó, chúng ta phải mường tượng, thấy ông Lót giàu có đó rồi trắng tay, mà còn bị tù đày nữa. Các bạn thấy chưa? Nếu mà ông Áp-ra-ham ông giận cái ông Lót, ông không đi giải cứu là ông Lót không còn cái gì hết. Áp-ra-ham có cái lòng thương đứa cháu của mình vô điều kiện. Đem hết tất cả những người ông đã huấn luyện, 318 người, có nhiều, đem hết bao nhiêu để mà đi cứu, giải cứu đứa cháu của mình. Không phải đứa cháu tốt đẹp gì. Đứa cháu tham lam. Đứa cháu không có biết tôn trọng mình. Nó chỉ biết tiền, tiền, tiền. Và nó dẫn những cái người theo nó để mà đi lấy hết của cải của mình, mà chia rẽ, mà lấy hết cái đồng ruộng tốt, cái cánh đồng tốt nhất mà nó cướp. Cũng như là người ăn cướp của ông. Nhưng mà ông vẫn yêu thương.
Xin Chúa cho chúng ta có cái lòng rộng lượng giống như Áp-ra-ham ngày xưa. Và đừng có để lòng vào của cải tiền bạc. đây là một cái bài học cho chúng ta. Đừng để chúng ta giống như ông Lót, rồi chúng ta cũng sẽ khổ sở, trả giá ngay trong đời này. Xin Chúa cho chúng ta biết chúng ta làm đúng và chúng ta làm gì sai, để rồi chúng ta nhìn thấy đời sống của chúng ta được phước hạnh giống như Áp-ra-ham ngày xưa.
Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Giê-xu Christ, con cảm tạ ơn Cha vì Ngài đã yêu chúng con và Ngài cho chúng con học bài học hôm nay giữa hai người Lót và Áp-ra-ham. Một bài học quá tuyệt vời cho chúng con, để cho chúng con học bài học hành động giống như Áp-ra-ham ngày xưa. Đừng có để chúng con lấy ánh mắt nhìn thèm của cải đời này và chúng con sẽ mất hết tất cả, cũng giống như ông Lót, và mạng sống cũng không còn giữ được, linh hồn cũng không còn giữ được. Xin Cha thương xót và nhắc nhở chúng con. Thánh Linh của Chúa nhắc nhở chúng con luôn luôn đề cao cảnh giác, đừng để cho quỷ Sa-tan nó phá hại chúng con.
Chúng con cảm tạ ơn Cha. Con cầu nguyện trong danh Chúa Giê-xu Christ. A-men.
