
https://www.mediafire.com/file/h4wz0a3vm0pwyin/GIA%25CC%2586NG_8.m4a/file
GIĂNG 8: ĐI THEO CHÚA GIÊ-SU LÀ ĐI CON ĐƯỜNG HẸP NHƯNG CÓ ÁNH SÁNG CỦA SỰ SỐNG. NGƯỜI PHA-RI-SI GHÉT CHÚNG TA.
Người đàn-bà tà-dâm
1Đức Chúa Jêsus lên trên núi Ô-li-ve.
2Nhưng đến tảng-sáng, Ngài trở lại đền-thờ; cả dân-sự đều đến cùng Ngài, Ngài bèn ngồi dạy-dỗ họ.
3Bấy giờ, các thầy thông-giáo và các người Pha-ri-si dẫn lại cho Ngài một người đàn-bà đã bị bắt đang khi phạm tội tà-dâm; họ để người giữa đám đông, 4mà nói cùng Đức Chúa Jêsus rằng: Thưa thầy, người đàn-bà nầy bị bắt quả-tang về tội tà-dâm. 5Vả, trong luật-pháp Môi-se có truyền cho chúng ta rằng nên ném đá những hạng người như vậy; — còn thầy, thì nghĩ sao? 6Họ nói vậy để thử Ngài, hầu cho có thể kiện Ngài. Nhưng Đức Chúa Jêsus cúi xuống, lấy ngón tay viết trên đất. 7Vì họ cứ hỏi nữa, thì Ngài ngước lên và phán rằng: Ai trong các ngươi là người vô-tội, hãy trước nhứt ném đá vào người. 8Rồi Ngài lại cúi xuống cứ viết trên mặt đất. 9Khi chúng nghe lời đó, thì kế nhau mà đi ra, những người có tuổi đi trước; Đức Chúa Jêsus ở lại một mình với người đàn-bà, người vẫn đương đứng chính giữa đó. 10Đức Chúa Jêsus bấy giờ lại ngước lên, không thấy ai hết, chỉ có người đàn-bà, bèn phán rằng: Hỡi mụ kia, những kẻ cáo ngươi ở đâu? Không ai định tội ngươi sao? 11Người thưa rằng: Lạy Chúa, không ai hết. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta cũng không định tội ngươi; hãy đi, đừng phạm tội nữa.]
Đức Chúa Jêsus lại làm chứng về mình trước mặt dân Giu-đa
12Đức Chúa Jêsus lại cất tiếng phán cùng chúng rằng: Ta là sự sáng của thế-gian; người nào theo ta, chẳng đi trong nơi tối-tăm, nhưng có ánh sáng của sự sống. 13Người Pha-ri-si bèn nói rằng: Thầy tự làm chứng về mình, thì lời chứng thầy không đáng tin. 14Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Dẫu ta tự làm chứng về mình, nhưng lời chứng ta là đáng tin, vì ta biết mình đã từ đâu mà đến và đi đâu; song các ngươi không biết ta từ đâu mà đến, cũng chẳng hay ta đi đâu. 15Các ngươi xét-đoán theo xác-thịt; ta thì không xét-đoán người nào hết. 16Nếu ta xét-đoán ai, sự xét-đoán của ta đúng với lẽ thật; vì ta không ở một mình, nhưng Cha là Đấng đã sai ta đến vẫn ở cùng ta. 17Vả, có chép trong luật-pháp của các ngươi rằng lời chứng hai người là đáng tin: 18Ta tự làm chứng cho ta, và Cha là Đấng đã sai ta đến cũng làm chứng cho ta. 19Chúng thưa cùng Ngài rằng: Cha của thầy ở đâu? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi chẳng biết ta, và cũng chẳng biết Cha ta. Nếu các ngươi biết ta, thì cũng biết Cha ta nữa.
20Đức Chúa Jêsus phán mọi lời đó tại nơi Kho, đương khi dạy-dỗ trong đền-thờ; và không ai tra tay trên Ngài, vì giờ Ngài chưa đến.
21Ngài lại phán cùng chúng rằng: Ta đi, các ngươi sẽ tìm ta; và các ngươi sẽ chết trong tội-lỗi mình. Các ngươi không thể đến được nơi ta đi. 22Người Giu-đa bèn nói rằng: Người đã nói: Các ngươi không thể đến được nơi ta đi, vậy người sẽ tự-tử sao? 23Ngài phán rằng: Các ngươi bởi dưới mà có; còn ta bởi trên mà có. Các ngươi thuộc về thế-gian nầy; còn ta không thuộc về thế-gian nầy. 24Nên ta đã bảo rằng các ngươi sẽ chết trong tội-lỗi mình; vì nếu các ngươi chẳng tin ta là Đấng đó, thì chắc sẽ chết trong tội-lỗi các ngươi. 25Chúng bèn hỏi Ngài rằng: Vậy thầy là ai? Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Như lời ta đã nói với các ngươi từ ban đầu. 26Ta có nhiều sự nói và đoán-xét về các ngươi; nhưng Đấng đã sai ta đến là thật, và điều chi ta nghe bởi Ngài, ta truyền lại cho thế-gian. 27Chúng không hiểu rằng Ngài phán về Cha. 28Vậy Đức Chúa Jêsus phán rằng: Khi các ngươi treo Con người lên, bấy giờ sẽ biết ta là ai, và biết ta không tự mình làm điều gì, nhưng nói điều Cha ta đã dạy ta. 29Đấng đã sai ta đến vẫn ở cùng ta, chẳng để ta ở một mình, vì ta hằng làm sự đẹp lòng Ngài.
30Bởi Đức Chúa Jêsus nói như vậy, nên có nhiều kẻ tin Ngài. 31Bấy giờ Ngài phán cùng những người Giu-đa đã tin Ngài, rằng: Nếu các ngươi hằng ở trong đạo ta, thì thật là môn-đồ ta; 32các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông-tha các ngươi. 33Người Giu-đa thưa rằng: Chúng tôi là dòng-dõi Áp-ra-ham, chưa hề làm tôi-mọi ai, vậy sao thầy nói rằng: Các ngươi sẽ trở nên tự-do? 34Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, ai phạm tội-lỗi là tôi-mọi của tội-lỗi. 35Vả, tôi mọi không ở luôn trong nhà, mà con thì ở đó luôn. 36Vậy nếu Con buông-tha các ngươi, các ngươi sẽ thật được tự-do. 37Ta biết rằng các ngươi là dòng-dõi Áp-ra-ham, nhưng các ngươi tìm thế để giết ta, vì đạo ta không được chỗ nào ở trong lòng các ngươi. 38Ta nói điều ta đã thấy nơi Cha ta; còn các ngươi cứ làm điều đã học nơi cha mình.
39Chúng trả lời rằng: Cha chúng tôi tức là Áp-ra-ham, Đức Chúa Jêsus phán rằng: Nếu các ngươi là con Áp-ra-ham, thì chắc sẽ làm công-việc của Áp-ra-ham. 40Nhưng hiện nay, các ngươi tìm mưu giết ta, là người lấy lẽ thật đã nghe nơi Đức Chúa Trời mà nói với các ngươi; Áp-ra-ham chưa hề làm điều đó! 41Các ngươi làm công-việc của cha mình. Chúng nói rằng: Chúng tôi chẳng phải là con ngoại-tình; chúng tôi chỉ có một Cha, là Đức Chúa Trời. 42Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ví bằng Đức Chúa Trời là Cha các ngươi thì các ngươi sẽ yêu ta, vì ta bởi Đức Chúa Trời mà ra và từ Ngài mà đến; bởi chưng ta chẳng phải đã đến tự mình đâu, nhưng ấy chính Ngài đã sai ta đến. 43Tại sao các ngươi không hiểu lời ta? Ấy là bởi các ngươi chẳng có thể nghe được đạo của ta. 44Các ngươi bởi cha mình, là ma-quỉ, mà sanh ra; và các ngươi muốn làm nên sự ưa-muốn của cha mình. Vừa lúc ban đầu nó đã là kẻ giết người, chẳng bền giữ được lẽ thật, vì không có lẽ thật trong nó đâu. Khi nó nói dối, thì nói theo tánh riêng mình, vì nó vốn là kẻ nói dối và là cha sự nói dối. 45Nhưng vì ta nói lẽ thật, nên các ngươi không tin ta.
46Trong các ngươi có ai bắt ta thú tội được chăng?… Nếu ta nói lẽ thật, sao các ngươi không tin ta? 47Ai ra bởi Đức Chúa Trời, thì nghe lời Đức Chúa Trời; cho nên các ngươi chẳng nghe, tại các ngươi không thuộc về Đức Chúa Trời.
48Người Giu-đa thưa rằng: Chúng tôi nói thầy là người Sa-ma-ri, và bị quỉ ám, há không phải sao? 49Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta chẳng phải bị quỉ ám, nhưng ta tôn-kính Cha ta, còn các ngươi làm nhục ta. 50Ta chẳng tìm sự vinh-hiển ta, có một Đấng tìm và đoán-xét. 51Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu kẻ nào giữ lời ta, sẽ chẳng thấy sự chết bao giờ. 52Người Giu-đa nói rằng: Bây giờ chúng tôi thấy rõ thầy bị quỉ ám; Áp-ra-ham đã chết, các đấng tiên-tri cũng vậy, mà thầy nói: Nếu kẻ nào giữ lời ta sẽ chẳng hề chết! 53Thầy lại trọng hơn cha chúng tôi, Áp-ra-ham, là người đã chết sao? Các đấng tiên-tri cũng đã chết; thầy mạo-xưng mình là ai? 54Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Nếu ta tự tôn-vinh, thì sự vinh-hiển ta chẳng ra gì; ấy là Cha ta làm vinh-hiển ta, là Đấng các ngươi xưng là Đức Chúa Trời của mình. 55Dầu vậy, các ngươi chưa biết Ngài đâu; còn ta thì biết. Và nếu ta nói rằng ta không biết Ngài, ta sẽ cũng nói dối như các ngươi vậy; song ta biết Ngài, và ta giữ lời Ngài. 56Cha các ngươi là Áp-ra-ham đã nức lòng nhìn thấy ngày của ta; người đã thấy rồi, và mừng-rỡ. 57Người Giu-đa nói rằng: Thầy chưa đầy năm mươi tuổi, mà đã thấy Áp-ra-ham! 58Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, trước khi chưa có Áp-ra-ham, đã có ta. 59Bấy giờ chúng lấy đá đặng quăng vào Ngài; nhưng Đức Chúa Jêsus đi lén trong chúng, ra khỏi đền-thờ.
Amen!
Hôm nay chúng ta học được một cái bài học là: những người đã thấy Chúa Giê-xu mà không tin. Không tin là không tin, nói gì cũng không vô đầu họ hết. Đây là những người Pha-ri-si, Chúa gọi là người Pha-ri-si. Họ là những người cho mình là đầy dẫy đạo đức, khôn ngoan mà đi đoán xét người này, người kia, người nọ. Mà cái lòng của họ thì cứng rắn. Họ là những người kiêu ngạo, chỉ cho mình là đúng thôi. Họ gặp Con của Đức Chúa Trời, gặp Chúa Giê-xu rồi mà họ vẫn không tin.
Thì ngày hôm nay, chúng ta là ai mà chúng ta tranh cãi với người Pha-ri-si? Các bạn thấy một Đức Chúa Giê-xu nói lẽ thật, nói biện luận với một nhóm người Pha-ri-si mà họ nói trớt quớt, họ không chịu nghe lời, mà họ còn tố cáo Chúa Giê-xu là quỷ. Họ dám xưng họ là Chúa mà họ coi Chúa Giê-xu là quỷ. Đây là một bài học cho chúng ta. Khi chúng ta là con người, chúng ta không thể hơn Chúa Giê-xu được. Chúa Giê-xu mới ra chức vụ, Chúa Giê-xu mới biện luận với người Pha-ri-si. Sau này, Chúa Giê-xu không nói nữa. Chúa Giê-xu tránh họ mà đi, tìm đường khác mà đi. Nó mất thời giờ, mất đủ thứ, mà còn bị họ kết tội mình là bị quỷ ám. Rồi họ đi nói xấu tùm lum, là “đừng có nghe người đó nghe, cái người đó là bị quỷ ám đó.”
Thì đó cũng là một bài học cho chúng ta ngày hôm nay. Chúng ta nên đi tìm những người nào họ mở lòng với chúng ta, mà mình nói về Chúa Giê-xu cho họ. Những người nào là những người Pha-ri-si là những người này: họ ỷ lại, họ là những thành phần cao cấp trong xã hội, biết Kinh Thánh lào lào lào, nói ra những lời kiêu ngạo, những lời đoán xét những người khác. Thì chúng ta nên tránh.
Họ đem người đàn bà tà dâm đến và họ tính ném đá. Ngày hôm nay, họ cũng định ném đá chúng ta đó. Họ nói chúng ta là quỷ, và họ muốn ném đá Chúa Giê-xu. Họ cũng nói là Chúa Giê-xu là quỷ, và họ cũng định ném đá Chúa Giê-xu. Chúng ta không hơn gì Chúa Giê-xu hết, các bạn ơi. Ngày hôm nay chúng ta gặp thì chúng ta phải tránh. Họ nói cái gì thì bỏ họ đi. Không có cãi lẽ, không có biện luận với những người này được. Họ muốn bắt quả tang — người này bị bắt quả tang rồi đó — họ định ném đá.
Nhưng mà Chúa Giê-xu nói với họ:
“Ai trong các ngươi là vô tội, hãy trước nhất ném đá vào người đó.”
Ném đá đi.
Các bạn nhìn thấy: những người già là những người đi trước — bỏ đi, bỏ đi. Những người già là tội lỗi đầy mình hết trơn. Bỏ đi, bỏ đi, bỏ đi. Không còn một người nào hết trơn. Nó rất là lạ lùng, các bạn ơi.
Chúa Giê-xu nói:
“Ta cũng không định tội ngươi.”
Nhưng có một điều kiện. Chúa ra điều kiện là Chúa không có định tội, nhưng phải đừng có phạm tội nữa. Đó là một điều kiện mà chúng ta phải đi nói cho những người khác.
Theo Chúa Giê-xu có một điều kiện:
Không phạm tội nữa.
Người Pha-ri-si thì họ cứ phạm tội hoài, mà họ vẫn nói là “Chúa”, họ theo Chúa, họ theo Đức Trời này kia. Nhưng mà họ cứ vẫn phạm tội hoài. Vì cớ đó, ngày hôm nay có một số đạo Tin Lành, họ cứ nói là: “Cứ phạm tội đi, không sao hết.” Đó là đạo của quỷ dữ, của quỷ Satan.
Khi các bạn mà nghe ông mục sư nào mà giảng một cái thuyết như vậy, phải cắt ngay! Nếu không, nó vô lòng của mình, nó vào đầu của mình. Nó làm cho mình lương tâm chai lì, và biến thành những người của quỷ Satan. Rất là nhiều, các bạn ơi.
Họ cứ nói:
“Đức Chúa Trời là tình yêu thương. Ngài không có đoán xét chúng ta. Chúa Giê-xu cũng không có đoán xét người đàn bà tà dâm. Tại sao mà mình đoán xét họ?”
Họ cũng phạm tội tà dâm. Nhưng mà Chúa Giê-xu không có đoán xét cái người đàn bà phạm tội tà dâm bị bắt quả tang đó. Mà mình là ai mà mình dám đoán xét họ?
Họ lấy Kinh Thánh nhưng mà họ cắt khúc này, khúc kia, khúc nọ. Họ đem ráp với nhau cho những người chưa có đọc Kinh Thánh rõ ràng. Rất là ghê tởm những lời dạy dối trá của quỷ Satan.
Chúa Giê-xu nói: “Ta là sự sáng của thế gian. Người nào theo Ta chẳng đi trong nơi tối tăm nhưng có ánh sáng của sự sống.” Nếu các bạn đi trong ánh sáng, các bạn không dám làm những cái gì tội lỗi, các bạn ơi. Có ai mà dám trộm cắp ở trong ánh sáng không? Có ai dám tà dâm giữa ban ngày, giữa đám đông người hay không? Họ đi trốn tránh, đi trong bóng tối, họ làm những cái chuyện gian ác, xấu xa. Trong ánh sáng là mọi mắt đều nhìn, là không có dám làm những cái gì dơ bẩn hết. Không ăn cắp, ăn trộm, không dám phạm tội tà dâm, không làm những cái việc giết người, trộm cướp. Nó đi vào bóng đêm nó làm. Những thành phần gian ác là chuyên môn đi tìm nơi bóng tối.
Vì cớ đó Chúa Giê-xu đem ánh sáng đến cho những thành phần gian ác. Nó mới giận, nó mới ghét, nó mới không muốn Chúa dắt họ đi trong ánh sáng. Nó muốn dắt người ta đi vào bóng đêm, đi trong bóng tối để làm những cái công việc gian ác, xấu xa. Và nó mới tìm đủ mọi cách để mà nó muốn giết Chúa Giê-xu. Chúa nói: “Ai phạm tội là tôi mọi của tội lỗi.” Tôi mọi của tội lỗi là tôi mọi của Satan. Họ không làm, họ sống không yên, các bạn ơi. Những cái người mà họ nói họ phạm tội tà dâm đó, họ cũng ăn năn rồi, họ cứ làm nữa, làm nữa. Họ không làm, họ không sống yên.
Các người bởi cha mình là ma quỷ mà sanh ra. Các người muốn làm nên sự ưa muốn của cha mình. Vì từ lúc ban đầu, nó là kẻ giết người, chẳng bền giữ được lẽ thật vì không có lẽ thật trong nó đâu. Khi nó nói dối, thì nói theo tính riêng mình vì nó vốn là kẻ nói dối và là cha của sự nói dối. Vì Ta nói lẽ thật nên các người không tin Ta. Các bạn thấy chưa? Ai là cha của những người này? Là Satan, là vua của kẻ nói dối, là con quỷ Satan. Những người nào mà theo quỷ Satan không thể nào theo Chúa được. Nó có hai cái thế giới, hai cái thái cực. Những người nào mà ghét chúng ta là những người đó là đương nhiên theo quỷ Satan đó.
Xin Chúa thương xót chúng ta để chúng ta biết rằng người nào thuộc về Chúa, người nào thuộc về quỷ Satan. Đức Chúa Giê-xu biết rằng Cha của Ngài sai Ngài đến thế gian để cứu vớt những người có tội. Vì cớ đó, Chúa đi tới đâu, Chúa cũng truyền giảng cho người ta. Ai ra bởi Đức Chúa Trời thì nghe lời Đức Chúa Trời. Khi chúng ta nói về sự ăn năn, nói về lẽ thật của Chúa mà người nào nghe chúng ta, là người đó thuộc về Đức Chúa Trời. Người đó là anh em của chúng ta. Còn người nào mà chống lại là người đó thuộc về quỷ Satan. Họ không phải là anh em của chúng ta thì chúng ta nên tránh.
Một số người cứ bước vào nhà thờ, tưởng đâu nơi đó là nơi thánh thiện, nhưng mà đùng một cái, nhìn quanh nhìn quất, thấy toàn là những người sống theo xác thịt. Dua nịnh những người giàu có, ghét những người nghèo khổ. Khi họ thấy những người giàu họ vô là họ nịnh bợ, nịnh bợ, chạy theo a dua, vuốt ve. Trong lúc những người nghèo đi vô là không ai dòm tới hết. Họ là những người Pha-ri-si, là những người giả hình.
Chúng ta nói ăn năn, họ nói chúng ta bị quỷ ám. Họ nói chúng ta là tà giáo. Họ nói chúng ta là những người đi giảng một cái đạo lạ. Đạo của Chúa là tình yêu thương. Đạo của Chúa là giàu có. Tin Lành thịnh vượng và Tin Lành tình yêu thương. Chỉ cần đức tin, không cần việc làm. Nói như vậy thôi. Giảng oang oang ngày hôm nay. Các bạn bước chân vào rất là nhiều nhà thờ là các bạn nghe nó giảng oang oang. Nó khoái lỗ tai của mình lắm, mình mê. Ngày xưa tôi cũng từng bị như vậy. Tôi vào tôi nói: “Wow, ba mình không có giảng những cái này.” Tôi nhớ là ba tôi ổng dạy làm ăn năn, ăn năn. Tôi đi vô cái nhà thờ ân điển, tôi mê, các bạn ơi. Tôi bỏ, tôi đi cũng hết mười mấy năm trường. Họ giảng êm tai. Họ giảng theo Chúa là được phước hạnh, giàu có. Mà không có nói đến sự ăn năn tội lỗi. Muốn làm cái gì làm, con người được tự do, hoàn toàn thoải mái. Mình nghe nó êm tai, mình mê. Mình nghe một thời gian, nó vào cái lỗ tai mình rồi là cái cũ nó bị xóa ra. Cái mới nó ám vào. Những cái của quỷ nó rất là mạnh. Nó chiếm hữu chúng ta một cách nhanh chóng, các bạn ơi. Nếu chúng ta cứ mở nghe, nghe, nghe những cái lời giảng đó vào, là những cái gì thuộc về Chúa thật nó bị biến mất. Cái gì thuộc về Chúa thật không nhớ nữa. Vì Thánh Linh của Chúa rất là buồn khi chúng ta đem những lời dơ bẩn vào thân thể của chúng ta. Nó vào bằng đường lỗ tai và nó vào cái tâm linh của chúng ta. Nó làm buồn Chúa Thánh Linh. Thì Chúa Thánh Linh phải đi ra khỏi chúng ta. Đó là một sự nguy hiểm của chúng ta khi chúng ta không có biết được mà chúng ta nghe. Nghe chơi thôi. Nghe… “Wow! Thấy hay quá! Thấy hay quá!” Bắt đầu mình mới nghe mà mình thấy nó hay, nó êm tai. Tại vì nó đồng cùng với những ý tưởng xác thịt của chúng ta.
Nhưng mà bắt đầu chúng ta tìm sự vinh hiển cho mình. Có lạ một cái là những người theo xác thịt thì ưa tìm sự vinh hiển cho mình. Những người tâm linh thì đi tìm sự vinh hiển cho Chúa. Tất cả mọi vinh hiển thì chúng ta dâng cho Đức Chúa Trời của chúng ta. Còn nếu chúng ta sa ngã, yếu đuối xác thịt thì chúng ta làm tất cả vì vinh hiển của chúng ta. Hai cái thế giới đó, chúng ta mở con mắt tâm linh ra, chúng ta nhìn xung quanh chúng ta thấy rõ và biết rõ. Khi chúng ta tìm sự vinh hiển cho mình thì chúng ta phải nhớ rằng chúng ta đã sa sút từ lâu. Chúng ta phải ăn năn và làm lại từ đầu vì chúng ta đã đi sai đường rồi. Chúng ta đã đi lạc.
Đức Chúa Giê-xu muốn chúng ta hạ càng ngày càng hạ xuống. Danh Chúa phải càng ngày càng lớn lên. Xác thịt của chúng ta phải bị giết chết. Đừng để cho nó sống lại. Nó sống lại là nó hại chúng ta và nó hại cho chúng ta đi tới địa ngục hồi nào không hay. Nhiều người ngày hôm nay không có nhìn lại chính mình mà cứ nhìn xung quanh mình rồi bắt chước, rồi copy. Rồi bị người ta chửi mình là: “Bà không giống ai hết. Mà theo cái đạo gì? Đội cái khăn, không giống ai. Bận cái váy không giống ai hết. Nhìn qua nhìn lại thử coi có giống ai hay không.” Họ nhạo riết rồi là mình cũng phải bắt chước: “Ừ, vậy thôi để mình mặc cái quần cho nó yên.” Rồi xong rồi thôi: “Để mình gỡ cái khăn ra cho nó yên.” Từ từ, từ từ, từ mình biến dạng. Mình thỏa hiệp với thế gian. Và mình biến dạng, mình trở thành những người hâm hẩm như những người thế gian.
Rất là nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta khi chúng ta sống chung với đoàn thể, sống chung với những người xung quanh chúng ta. Họ nhạo báng chúng ta, họ cười chê chúng ta, họ muốn chúng ta thỏa hiệp với họ và sống giống như họ. Họ nói: “Đi với bà mắc cỡ quá! Nè, đi với bà sao mà không có một chút son phấn, không có một chút đeo bông, một chút vàng vòng. Giống như con mẹ nhà quê, đi với bà mắc cỡ quá.” Nó là như vậy các bạn.
Ngày xưa tôi có dẫn mấy đứa con chồng từ Việt Nam qua tới bên Mỹ, nó nói với tôi như sau:” Tôi tưởng bà ở xứ Mỹ là bà theo thời trang như người ta. Tôi ở Việt Nam tôi còn theo thời trang còn hơn bà nữa kìa. Bà ở bên Mỹ mà bà như con mẹ nhà quê, tôi đi với bà tôi mắc cỡ quá. Tôi đi chợ với bà sao tôi mắc cỡ quá.” Dám nói vậy với tôi đó các bạn. Từ Việt Nam nó qua mà nó nói mình là cái bà nhà quê. Tôi sống như vậy đó, tại vì tôi có Chúa. Tôi không có theo đời. Tôi sống như vậy nhưng mà nó nói: “Ơi bà đừng có nói như vậy. Bà hà tiện, bà không dám sắm đồ hàng hiệu. Đồ hàng hiệu nó mắc á, bà hà tiện lắm á!” Chửi vào mặt mình là cái người hà tiện. Rồi nó đi, mình cho nó tiền, cái nó đi mua bóp cho đẹp, theo thời trang. Nó cho mình, nó biểu: “Bà mang đi, bà mang cái này đi theo thời trang, bà mang cái bóp gì mà nó xấu xí quá. Nó cũ. Đi đến theo cái thời trang mà mang cái bóp gì mà xấu xí quá hà. Nó cũ, không ai mang cái giống như bà hết trơn.” Nó dạy mình vậy đó các bạn. Nếu mà mình không có giữ vững cái lòng tin, cái đức tin của mình, là mình bị cái tôi của mình, cái sự sĩ diện của mình. Mình nói: “Sao nó nói đúng quá ha, thôi để mình theo thời trang chút.” Tại vì mình không phải là nhà nghèo. Mình là cái người có tiền dư dả. Nhưng mà mình không có muốn theo thời trang, không có muốn làm theo thế gian, tại vì mình vâng lời Chúa. Chúa không có cho mình ăn diện, son phấn, đeo vòng vàng, cẩm thạch, ăn mặc theo thời trang của thế gian.
Các bạn sẽ bị người ta nhạo báng, các bạn. Nhất là những người gần gũi các bạn nhiều nhất là những người nhạo báng các bạn đó. Cũng giống như Chúa Giê-xu, anh em của Chúa Giê-xu muốn Chúa Giê-xu giống họ. Chúa Giê-xu làm cái gì là cũng tự nguyện làm một mình theo ý của Cha mình. Chứ không có phải theo anh em của Ngài. Mẹ Ngài cũng muốn Ngài làm theo ý của người mẹ. Những người xung quanh chúng ta cũng muốn mình làm theo ý của họ. Nhưng ý của Chúa là tốt đẹp cho chúng ta, là hoàn hảo. Chúng ta phải biết nghe tiếng Chúa, làm theo và vâng lời Chúa thì đời sống của chúng ta mới được hưởng nước thiên đàng các bạn ơi. Thiên đàng không phải là dễ vào.
Ngày hôm nay, quỷ nó nói cái dạng đạo Chúa Tin Lành rất là dễ vào thiên đàng. Làm cho người ta tưởng là như vậy, nhưng mà rốt cuộc nhắm mắt là đi địa ngục đời đời với nó. Nó chỉ là một cái sự lừa dối, vì ma quỷ nó là cha của nó đó. Những cái người xung quanh chúng ta là người Pha-ri-si, là cha của họ là quỷ. Nhưng mà họ dám kết tội Chúa Giê-xu là quỷ. “Các người muốn làm nên sự ý muốn của cha mình, vì từ lúc ban đầu nó là kẻ giết người. Nó là kẻ nói dối. Cha của sự nói dối luôn. Vì Ta nói lẽ thật nên các người không tin Ta.”
Ngày hôm nay, chúng ta mà có nói lẽ thật thì người ta chạy trốn chúng ta. Giống như là thời kỳ Chúa Giê-xu ngày xưa. Ngày xưa đó là còn tốt hơn ngày hôm nay các bạn ơi.
Đời xưa, Chúa Giê-xu không có những cái Facebook, những cái điện thoại như ngày hôm nay. Bao nhiêu người ngày hôm nay họ bị nhồi sọ bởi những cái lời tuyên truyền của quỷ Satan ở trong cái TikTok, những cái Facebook, những cái YouTube, những cái gì đó. Bao nhiêu người đã bị nhồi sọ và họ mê cái thế giới của quỷ Satan. Ngày hôm nay, chúng ta rất là khó mà sống một mình biệt riêng ra thánh sạch như là Chúa Giê-xu. Xin Chúa cho chúng ta biết đề cao cảnh giác và chúng ta phải tự biệt riêng mình ra, sống thánh sạch như Chúa Giê-xu đã dạy chúng ta để chúng ta sống một cái đời sống phước hạnh về sau.
Ngày hôm nay, chúng ta đang ở trong đồng vắng đó. Không phải là phước liền. Những cái người như là mì ăn liền, họ làm cái gì cũng ăn liền, ăn liền. Tin Chúa là phải được phước liền. Rồi tin Chúa là phải sống thoải mái, tự do. Cái đó là cái đạo của quỷ Satan. Chúng ta cũng sẽ được phước hạnh, nhưng chúng ta phải đi qua đồng vắng trước tiên. Được Chúa huấn luyện, nhào nặn, vàng thử lửa xong rồi mới được hưởng cái phước ở trên trần gian này trước, các bạn ơi. Không phải đợi phước trên thiên đàng không. Trước sau gì, chúng ta sẽ được hưởng phước ngay tại trần gian này. Đó là Chúa hứa với chúng ta là Ngài sẽ làm. Cho nên chúng ta phải tu tỉnh trước. Để cho Chúa huấn luyện, nhào nắn chúng ta đi qua trong đồng vắng, được huấn luyện trước. Để mà khi mà chúng ta được phước thì chúng ta không có đi theo của quỷ Satan. Khi mà chúng ta được phước thì chúng ta không có để theo quỷ Satan. Một số người được phước, thấy phước rồi là bỏ Chúa, và nhìn cái tiền không mà không có nhìn Chúa nữa. Linh hồn bị đi địa ngục đời đời. Chúa không muốn như vậy. Chúa không muốn chiên của Chúa đi đứt theo quỷ Satan. Chúa muốn huấn luyện chúng ta. Giống như Joseph ngày xưa đã được huấn luyện như thể nào, thì ngày hôm nay chúng ta cũng được huấn luyện như thế ấy.
Trước khi Chúa giao tiền bạc cho tất cả tài sản của thế giới cho Joseph, Chúa đã huấn luyện Joseph như thế nào thì ngày nay chúng ta cũng được huấn luyện như vậy.
Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Trời, cảm ơn Ngài vì Ngài đã mở miệng con nói được những lời đến từ Thánh Linh của Ngài. Xin Ngài gìn giữ những lời này trong lòng của chúng con. Đừng để cho quỷ nó cướp lấy những lời lẽ thật của Ngài trong lòng của chúng con. Cho lẽ thật của Chúa đi theo chúng con trọn đời, trọn kiếp. Và ngày nào Chúa ban phước xuống cho chúng con, chúng con cũng phải nhớ đến những lời này. Đi theo Chúa trọn đời. Mắt của chúng con nhìn theo Chúa, đừng có nhìn theo những gì thuộc về thế gian, thuộc về quỷ Satan. Nó đến và cướp giết và hủy diệt chúng con để đi địa ngục với chúng nó.
Con cảm tạ ơn Cha vì những lời dạy dỗ này. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
