GIĂNG 7: TIÊN TRI THẬT CỦA CHÚA KHÔNG HÁO DANH, LÀM VIỆC TÌNH NGUYỆN KHÔNG NGỪNG NGHỈ NHƯNG KHÔNG ĐƯỢC TÔN TRỌNG TRONG GIA ĐÌNH CỦA HỌ.

https://www.mediafire.com/file/kz1nbhq24w9wq0z/GIA%25CC%2586NG_7.m4a/file

GIĂNG 7: TIÊN TRI THẬT CỦA CHÚA KHÔNG HÁO DANH, LÀM VIỆC TÌNH NGUYỆN KHÔNG NGỪNG NGHỈ NHƯNG KHÔNG ĐƯỢC TÔN TRỌNG TRONG GIA ĐÌNH CỦA HỌ.

Đức Chúa Jêsus tại Giê-ru-sa-lem trong ngày lễ Lều-tạm

1Kế đó, Đức Chúa Jêsus đi khắp xứ Ga-li-lê. Ngài không ưng đi trong xứ Giu-đê, bởi dân Giu-đa vẫn tìm phương giết Ngài.

2Vả, ngày lễ của dân Giu-đa, gọi là lễ Lều-tạm gần đến. 3Anh em Ngài nói rằng: Hãy đi khỏi đây, và qua xứ Giu-đê, để cho các môn-đồ cũng được xem công-việc thầy làm. 4Khi nào người ta muốn tỏ mình ra, thì không ai làm kín-giấu việc gì. Vì thầy làm những sự đó, hãy tỏ mình cho thiên-hạ. 5Bởi chưng chính các anh em Ngài không tin Ngài. 6Đức Chúa Jêsus phán cùng anh em rằng: Thì-giờ ta chưa đến; còn về các ngươi, thì-giờ được tiện luôn luôn. 7Thế-gian chẳng ghét các ngươi được; nhưng ghét ta, vì ta làm chứng nầy về họ rằng công-việc họ là ác. 8Các ngươi hãy lên dự lễ nầy, còn ta chưa lên dự lễ đó, vì thì-giờ ta chưa trọn. 9Ngài nói xong, cứ ở lại xứ Ga-li-lê.

10Lúc anh em Ngài đã lên dự lễ rồi, thì Ngài cũng lên, nhưng đi cách kín-giấu, không tố-lộ. 11Vậy, các người Giu-đa tìm Ngài trong ngày lễ, và nói rằng: Nào người ở đâu? 12Trong đám đông có tiếng xôn-xao bàn về Ngài. Người thì nói: Ấy là một người lành; kẻ thì nói: Không phải; người phỉnh-dỗ dân-chúng! 13Song chẳng ai dám nói về Ngài tỏ-tường, vì sợ dân Giu-đa.

Đức Chúa Jêsus dạy-dỗ trong đền-thờ

14Giữa kỳ lễ, Đức Chúa Jêsus lên đền-thờ dạy-dỗ. 15Các người Giu-đa sững-sờ mà nói rằng: Người nầy chưa từng học, làm sao biết được Kinh-thánh? 16Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Đạo-lý của ta chẳng phải bởi ta, nhưng bởi Đấng đã sai ta đến. 17Nếu ai khứng làm theo ý-muốn của Đức Chúa Trời, thì sẽ biết đạo-lý ta có phải là bởi Đức Chúa Trời, hay là ta nói theo ý ta. 18Kẻ nói theo ý mình, thì tìm vinh-hiển riêng mình; nhưng kẻ tìm vinh-hiển của Đấng đã sai mình đến, mới là chân-thật, và chắc trong mình không có điều gì không công-bình đâu. 19Môi-se há chẳng ban luật-pháp cho các ngươi sao? Mà trong các ngươi không có một ai tuân theo luật-pháp! Cớ sao các ngươi kiếm thế giết ta? 20Dân-chúng trả lời rằng: Ngươi bị quỉ ám, nào ai là người tìm thế giết ngươi? 21Đức Chúa Jêsus đáp lại rằng: Ta đã làm một việc, các ngươi thảy đều lấy làm lạ. 22Môi-se đã truyền phép cắt-bì cho các ngươi (phép đó không phải bởi Môi-se, nhưng bởi tổ-tông), và các ngươi làm phép cắt-bì cho người đàn-ông trong ngày Sa-bát! 23Nếu người đàn-ông chịu phép cắt-bì ngày Sa-bát, cho khỏi phạm luật-pháp Môi-se, thì sao ta chữa cho cả mình người bịnh được lành trong ngày Sa-bát, mà các ngươi lại nổi giận? 24Đừng cứ bề ngoài mà xét-đoán, nhưng phải xét-đoán theo lẽ công-bình.

Dư-luận dân Giu-đa về Đức Chúa Jêsus. – Sự định bắt Chúa

25Có mấy kẻ trong dân thành Giê-ru-sa-lem nói rằng: Đó có phải là người mà người ta tìm giết chăng? 26Kìa, người nói tự-do, mà không ai nói chi người hết. Dễ thường các quan đã nhận thật người là Đấng Christ? 27Thế mà, chúng ta biết người nầy từ đâu lại; song khi Đấng Christ sẽ đến, thì không ai biết Ngài từ đâu đến.

28Bấy giờ, Đức Chúa Jêsus đang dạy trong đền-thờ, thì kêu lên rằng: Các ngươi quen ta, các ngươi biết ta từ đâu lại! Ta đã đến chẳng phải tự ta, nhưng Đấng đã sai ta đến là thật, mà các ngươi không biết Ngài. 29Ta thì biết Ngài; vì ta từ Ngài đến, và Ngài là Đấng đã sai ta đến. 30Vậy, họ kiếm thế bắt Ngài; nhưng không ai tra tay trên Ngài, vì giờ Ngài chưa đến. 31Song trong vòng dân-chúng nhiều kẻ tin Ngài, nói rằng: Khi Đấng Christ đến, sẽ có làm nhiều phép lạ hơn người nầy đã làm chăng? 32Người Pha-ri-si nghe lời đoàn dân nghị-luận về Ngài, thì mấy thầy tế-lễ cả đồng-tình với họ, cắt lính đi bắt Ngài.

33Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Ta còn ở với các ngươi ít lâu nữa; rồi ta đi về cùng Đấng sai ta đến. 34Các ngươi sẽ kiếm ta mà chẳng thấy, và nơi ta ở, các ngươi không thể đến được. 35Các người Giu-đa nói với nhau rằng: Thế thì người sẽ đi đâu mà ta không tìm được? Có phải người sẽ đi đến cùng những kẻ lưu-lạc trong dân Gờ-réc và dạy dân Gờ-réc chăng? 36Người đã nói rằng: Các ngươi sẽ tìm ta, mà chẳng thấy, và nơi ta ở, các ngươi không thể đến được, ấy là nghĩa làm sao?

37Ngày sau-cùng, là ngày trọng-thể trong kỳ lễ, Đức Chúa Jêsus ở đó, đứng kêu lên rằng: Nếu người nào khát, hãy đến cùng ta mà uống. 38Kẻ nào tin ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy từ trong lòng mình, y như Kinh-thánh đã chép vậy. 39Ngài phán điều đó chỉ về Đức Thánh-Linh mà người nào tin Ngài sẽ nhận lấy; bởi bấy giờ Đức Thánh-Linh chưa ban xuống, vì Đức Chúa Jêsus chưa được vinh-hiển. 40Trong đoàn dân có nhiều người nghe những lời đó, thì nói: Người nầy thật là đấng tiên-tri. Người khác thì nói: Ấy là Đấng Christ. 41Người khác nữa lại nói: Đấng Christ há từ Ga-li-lê mà đến sao? 42Kinh-thánh há chẳng nói rằng Đấng Christ phải ra từ dòng-dõi vua Đa-vít, làng Bết-lê-hem, là làng vua Đa-vít sao? 43Vậy, dân-chúng cãi lẽ nhau về Ngài. 44Có mấy kẻ trong đám dân muốn bắt Ngài, nhưng không ai đặt tay trên mình Ngài.

45Vậy bọn lính trở về cùng các thầy tế-lễ cả và các người Pha-ri-si. Những người nầy hỏi họ rằng: Sao các ngươi không điệu người đến? 46Bọn lính thưa rằng: Chẳng hề có người nào đã nói như người nầy! 47Những người Pha-ri-si nói rằng: Các ngươi cũng đã bị phỉnh-dỗ sao? 48Có một người nào trong các quan hay là trong những người Pha-ri-si tin đến người đó chăng? 49Song lũ dân nầy không biết luật chi cả, thật là dân đáng rủa! 50Ni-cô-đem (là người trước có đến cùng Đức Chúa Jêsus và là một người trong đám họ) nói rằng: 51Luật chúng ta há bắt tội một người nào chưa tra-hỏi đến, và chưa biết điều người ấy đã làm, hay sao? 52Họ trả lời rằng: Ngươi cũng là người Ga-li-lê sao? Ngươi hãy tra-xét, sẽ thấy rằng chẳng có tiên-tri nào từ xứ Ga-li-lê mà ra hết.

53[Ai nấy đều trở về nhà mình.

Amen.

Cảm ơn Chúa. Chúng ta học đến cái đoạn Chúa Giê-xu bắt đầu đi ra đám đông và họ tìm đủ mọi cách để mà muốn bắt và giết Chúa Giê-xu. Nhưng mà thời giờ của Chúa Giê-xu chưa đến. Không có ai mà ra tay vào Chúa Giê-xu được. Đức Chúa Cha vẫn còn tể trị và hành động. Chúa Giê-xu tránh, tránh, tránh. Không muốn đi ra đám đông.

Anh em của Chúa Giê-xu cũng không có tin Chúa Giê-xu được. Những người tiên tri thật thường là bị người trong gia đình không có nhận thấy. Chúng ta thấy rằng nếu mà chúng ta học theo Chúa Giê-xu và chúng ta được nhận lãnh Thánh Linh và làm được những công việc giống như Chúa Giê-xu thì những người trong gia đình của chúng ta không bao giờ nhìn nhận chúng ta là tiên tri của Chúa. Họ sẽ đoán xét chúng ta. Họ nói cái người này hồi đó khác, mà bây giờ sao mà kỳ vậy? Là người kỳ cục. Mặc dù anh em của Chúa Giê-xu nhìn thấy Chúa Giê-xu làm đủ mọi phép lạ như hóa nước thành rượu. Ngài làm nhiều phép là khác trước mặt anh em của mình đó mà họ vẫn không tin. Họ chắc còn nghĩ rằng Chúa Giê-xu lấy quỷ trừ quỷ hay cái gì đó. Mà họ còn xúi bậy. Họ muốn Chúa Giê-su được danh tiếng. Họ cũng muốn được danh tiếng. Họ xúi Chúa Giê-su đi lên làm trước mặt đám đông đi chứ, cho người ta biết mình chứ! Nếu không có tỏ ra cho ai làm sao người ta biết danh tiếng mình được? Tại sao cứ đi trốn trốn trốn hoài vậy?

Chúa Giê-xu không vâng lời anh em của mình. Chúa Giê-xu làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời. Giờ của Chúa chưa đến. Chúa nói giờ ta chưa đến. Thì Chúa Giê-xu lén ẩn mặt vào đám đông. Chứ Chúa Giê-xu không đi chung với anh em của Ngài. Người ta đương chờ đợi Chúa Giê-xu đi chung với anh em của Chúa. Nhưng mà Chúa Giê-xu cũng đi nhưng mà đi một mình. Đi lén đi một mình chứ không đi chung với anh em của mình. Tại vì họ muốn cho Chúa Giê-xu là anh em của mình được nổi tiếng. Người mẹ của Chúa Giê-xu cũng muốn con mình nỗi tiếng. Chỉ mình Chúa Giê-xu vâng lời Cha mình không muốn mình danh tiếng.

Khi mà Chúa đã dùng chúng ta rồi. Nếu chúng ta ham danh là chúng ta chết với quỷ Satan. Phải biết rằng Chúa nâng mình lên. Chúa biểu mình làm cái gì mình làm cái đó chứ không phải những người xung quanh mình biểu mình làm cái gì mình làm cái đó.Thí dụ như bây giờ các bạn. Người vợ của các bạn biểu các bạn làm này đi làm này đi. Mình đi làm đi. Nếu Chúa không cho là phải nói không với điều đó. Mình phải vâng lời Chúa vì mình đã dâng công cụ của mình cho chúa rồi thì Chúa làm chủ của mình chứ không phải người vợ, người trong gia đình của mình, cha mẹ mình không còn làm chủ lấy mình nữa. Công cụ này đã dâng lên cho Chúa và Chúa có quyền 100%.

Đạo lý của ta chẳng phải bởi ta nhưng đấng đã sai ta đến. Cha sai con đi ra làm cái gì thì con phải vâng lời. Kẻ nói theo ý của mình thì tìm sự vinh hiển riêng cho mình. Các bạn thấy chưa? Thường thường là mình tìm sự vinh hiển cho mình tại vì mình làm theo ý riêng của mình. Nhưng khi Chúa sai mình đi làm cái gì là vì sự vinh hiển của chúa chứ không phải sự vinh hiển của mình. Mình phải nhớ rõ hai câu đó nó nghịch nó khác với nhau. Ý của mình là muốn làm vinh hiển cho mình. Ý của Chúa là muốn làm vinh hiển cho Chúa. Mình phải càng ngày càng đi xuống, Chúa phải càng ngày càng đi lên. Đó là ý muốn của Đức Chúa Trời là làm vinh hiển cho Đức Chúa Trời chứ không phải Chúa ban cho mình những đức tính chữa lành đuổi quỷ, làm những công việc đó mà là vì sự vinh hiển cho mình.

Khi mà mình đi sai con đường của Chúa là mình đi con đường chết, đi vào ngã cục và mạng sống của mình có thể quỷ nó sẽ tìm cách và nó giết mình chết. Tại vì mình đã đi ngược lại con đường của Chúa rồi, mình đi tách ra cái hướng khác rồi. Mình tìm sự vinh hiển cho mình, thì đó là mình hại lấy mình các bạn. Phải nhớ, nhớ luôn luôn mình phải làm vinh hiển cho Chúa. Kẻ nói theo ý mình thì tìm vinh hiển riêng cho mình. Chứ mình nói theo ý mình đó để làm ích lợi gì? Luôn luôn 100% là mình làm theo ý mình để làm vinh hiển cho mình. Chúa biểu mình nói một đường, mình nói một ngã là tại vì mình muốn tự làm vinh hiển lấy mình. Mình phải làm, đi đúng theo lẽ công bình của Đức Chúa Trời. Đừng có đi theo ý riêng của chúng ta.

Đức Chúa Giê-xu nói ta đến chẳng phải tự ta nhưng đấng đã sai ta đến là thật mà các ngươi không biết Ngài. Anh em của Chúa Giê-xu còn không biết Đức Chúa Giê-xu là ai nữa, đừng nói chúng ta là ai mà chúng ta phải biết ngài. Nếu chúng ta không để thì giờ tìm kiếm Chúa Giê-xu thì chúng ta cũng vẫn không biết Ngài. Con mắt của anh em của Chúa đang nhìn thấy Chúa Giê-xu đó mà họ cũng không nhận biết Đức Chúa Trời là Cha của Chúa Giê-xu. Họ nghĩ là cùng anh em với mình, cha xác thịt của mình là cũng cha của Chúa Giê-xu mà. Chúa Giê-xu cứ nói Cha của ta là Đức Chúa Trời. Anh em Ngài cũng không tin mà nói chắc cái thằng này chắc giờ nó khùng hay gì. Cha của nó là cha của mình mà tại sao nó nói cha của nó là Đức Chúa Trời.

Chúng ta ngày hôm nay cũng vậy, những người trong nhà chúng ta thấy chúng ta lạ. Họ thấy chúng ta hành động khác với họ. Mình là con có Cha, Đức Chúa Trời là Cha của chúng ta đó. Họ hỏi chúng ta như vầy:” Ủa, cha mẹ mày đẻ ra mầy mà mày không tin, bây giờ mày tin người nào ở đâu trên trời rớt xuống? Đâu, cha mầy đâu, tao không thấy, mà tao thấy cha mày là con của ông này tên gì tên gì đó, v.v. Chúng ta đã thay đổi cái tư duy của chúng ta là chúng ta trở nên con cái của Đức Chúa Trời. Rất là lạ lùng một cái đời sống khác hẳn với ngày xưa của chúng ta. Chúng ta đã được biến dạng. Chúng ta sống trên đất nhưng chúng ta không thuộc về đất. Chúng ta là những cái người đã được Chúa Thánh Linh thay đổi toàn diện. Phải như vậy mới được các bạn. Nếu chúng ta thay đổi phân nửa, chân đứng bên này, còn phần nửa bên kia là đi hàng hai, là chúng ta vẫn không có cảm nhận được một cái sự biến đổi từ con sâu biến thành con bướm.

Muốn nhận được một cái sự biến đổi từ con sâu biến thành con bướm. Chúng ta phải thay đổi toàn diện được biến đổi và có một cái đời sống khác hẳn, đó mới là sự tái sanh thật sự, nhưng họ không có giữ được lâu dài, nếu không cẩn thận. Phải nhìn lại chính mình và không để cho bị vấp phạm. Nếu mà mình nghe lời con quỷ là mình trở về cái đời sống cũ thì sẽ bị tệ hơn gấp bảy lần. Cộng lại với một lần nữa là tám lần. Chúng ta phải đề cao cảnh giác mà khi chúng ta trở về vị trí cũ chúng ta cảm nhận được ngay. Chúng ta thấy, ôi sao bữa nay con người mình nó nặng nề, nó kì cục quá. Không còn có sự bình an nữa. Có sự lo lắng buồn phiền, buồn bã, và ngã lòng.

Mình phải tìm lại xem mình đã sa sút từ đâu? Mình đã bị con quỷ nó đánh mình từ chỗ nào để mà mình ăn năn để mình trở lại con đường của Chúa. Không thể nào chúng ta nói chúng ta có Thánh Linh mà chúng ta đi hàng hai được. Có tội lỗi thì phải ăn năn để chúng ta mới nhận lãnh Thánh Linh . Kẻ nào khát hãy đến cùng ta mà uống, kẻ nào tin ta thì sông nước hằng sống sẽ chảy ra từ trong lòng mình. Tuy nhiên kinh thánh đã chép vậy. Đó là Ngài nói về Đức Thánh Linh . Lúc này thì Chúa Giê-xu chưa có ban Thánh Linh cho con cái của Chúa. Thành ra họ đi như người mù đi đêm, họ không biết Chúa Giê-xu nói gì. Nhưng mà sau khi Chúa Giê-xu đã chết và sống lại rồi thì Ngài về trời Ngài mới ban Thánh Linh cho mỗi người con cái của Đức Chúa Trời. Chúng ta mới có được sông nước hàng sống chảy ra từ trong lòng của mình.

Khi mà Thánh Linh ngự vào tâm linh của họ là nó như có một cái guồng máy từ bên trong và nó tự chạy. Như cái xe của mình mà cái máy nó bị rỉ xét, nó hư rồi. Nó nằm ì đó, nó không có chạy được. Phải cần người đẩy đi, đẩy đi, đẩy đi. Phải đi vào những cái nơi mà có những người mục sư, người ta thúc đẩy, người ta nói, người ta dạy, người ta đẩy mình phải đi, phải đi, phải đi. Đẩy được chút xíu, nó ngừng. Đẩy được chút xíu, nó ngừng. Cái máy là cái tâm linh của mình không có Thánh Linh nó là như vậy, nó nặng nề, phải có người đẩy, mà đẩy được bao nhiêu ngày? Không ai đẩy giùm cho mình suốt đời được hết. Mình phải tự có cái motor (cái guồng máy) nó chạy từ phía trong, nó tự nó chạy. Giống như là một cái suối nước hàng sống ở trong nó chảy ra. Nó chảy tuôn trào ra, không có thể nào mà ngừng được. Khi các bạn thấy cái suối các bạn, lấy cái tay các bạn chận thử cái suối coi. Không được. Chận chừng nào nó phúng ra, nó phúng mạnh chừng nấy, nó có cái áp lực phía trong, nó tuôn, nó trào ra. Mạnh hơn là mình không chận nó. Đó là Thánh Linh của Đức Chúa Trời làm việc như vậy đó các bạn.

Nếu các bạn chưa cảm nhận được một cái nguồn suối hằng sống nó từ trong nó chảy ra, là các bạn chưa nhận lãnh Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Các bạn không thể nào mà lấy cái xác thịt mình mà đi tìm Thánh Linh được. Xác thịt với tâm linh nó nghịch với nhau. Chúng ta là con người xác thịt. Chúng ta phải bỏ hết cái xác thịt mới được biến dạng, mới biến thành con người tâm linh được. Khi con người tâm linh nó điều khiển cái xác thịt của chúng ta thì con người xác thịt nó rất là nhẹ nhàng, đi đứng nhẹ nhàng, nói chuyện lớn tiếng rỏ ràng, trong sáng, không sợ một cái gì của thế lực bóng tối hết. Đó mới đúng nghỉa là con người tâm linh có Chúa làm chủ.

Còn nếu chúng ta còn sợ sợ, chúng ta đi làm mà chúng ta sợ quỷ nó đánh phá. Chúng ta làm mà chúng ta sợ những người khác cười nhạo, hay nói chúng ta làm gì sai đây. Khi họ nói chúng ta làm sai mà nhìn lại chúng ta thấy họ nói đúng thì chúng ta phải ăn năn với Chúa và sửa đổi. Tại vì họ nói đúng. Họ tìm vạch lông tìm vít chúng ta mà họ tìm đúng chứ không phải họ tìm sai. Đừng có biện luận nói ôi tại này, tại nọ, v.v. Một chút ăn năn nó làm cho con người của mình tươi mới tuyệt vời và được nhẹ nhàng, đầy dẫy Thánh Linh trở lại.

Có một số người giảng sai cho rằng chúng ta phạm tội, chúng ta không cần phải ăn năn, vì ăn năn một lần đầu mới tin Chúa là đủ rồi. Nếu phải ăn năn hoài như vậy là không có gì bảo đảm được chúng ta tin Chúa Giê-su hết thì chúng ta tin Chúa để mà làm chi? Họ giảng rằng Chúa Giê-xu nói bảo đảm là chúng ta tin Chúa Giê-xu một lần đủ cả, tội dĩ vãng, hiện tại và tương lai cũng được Chúa tha và chúng ta bảo đảm được cứu rỗi linh hồn. Đó là sự bảo đảm của Chúa Giê-xu. Không cần phải ăn năn, có tội cũng không sao. Chúa vẫn là tình thương. Cha trên thế gian mà còn thương con của họ, huống chi là Đức Chúa Trời hằng sống, Ngài vẫn thương chúng ta. Ngài là tình yêu thương tuyệt đối. Ngài vẫn thương chúng ta, khi chúng ta có tội, chúng ta vẫn còn Thánh Linh, chúng ta vẫn có Chúa. Và chúng ta đừng có sợ. Nếu mà chúng ta sợ Chúa, thì chúng ta không phải là con của Chúa. Họ cứ dạy. Miễn mình tin Chúa rồi là mình không có sợ phạm tội nữa. Sống thoải mái, tự do. Nơi nào có Thánh linh là nơi đó có sự tự do. Chúa ban cho chúng ta sự tự do hoàn toàn trong Chúa Giê-xu. Nếu chúng ta xưng Chúa Giê-xu là Chúa, thì chúng ta có quyền làm con của Chúa Cha. Và chúng ta cứ sống thoải mái, có tội không cần phải ăn năn Chúa vẫn tha thứ. Chúa không có nhìn tội mình nữa, vì Chúa thấy chúng ta là con. Đức Chúa Trời thấy con được huyết của Chúa Giê-xu bao phủ chúng ta. Chúng ta tự do hoàn toàn, muốn làm gì thì làm.

Họ giảng một cái đạo Tin lành ân điển rẻ tiền, ghê tởm các bạn. Ngày hôm nay người nào hỏi họ là họ trả lời như thế (từ trên giáo hội tới dưới con dân trong giáo hội họ đều nói giống nhau hết). Họ không muốn Dọn Sạch Lòng mà họ còn chống lại cái quyển sách DỌN SẠCH LÒNG. Tại vì họ nói đụng tới cái gì cũng tội hết, làm sao sống nổi. Đọc cái là thấy sợ rồi, đọc cái thấy sợ rồi. Cái đồ đó là cái đồ của quỷ Satan đó, nó làm cho con người mình sợ đó. Để mình sống không yên với Chúa nữa, mình mất sự bình an đó. Đừng có đụng tới cái cuốn sách DỌN SẠCH LÒNG đó là cuốn sách của quỷ Satan. Họ tung ra lời như thế vì bọn quỷ nó rất sợ cuốn sách đó lắm các bạn ơi. Nó nói xấu đủ điều hết, để mà chúng ta đừng có rờ tới cuốn sách đó. Rờ tới sách đó là tự mình đuổi quỷ được. Rất là nguy hiểm cho tâm linh của chúng ta khi chúng ta nghe lời của quỷ Satan. Vì quỷ sa tan nó rất là sợ khi chúng ta ăn năn tội lỗi của chúng ta.

Chúa muốn cho chúng ta phải có một đời sống thánh sạch. Ngài là thánh, thì chúng ta phải thánh trong mọi cách ăn nết ở của mình. Khi chúng ta phạm tội, thì chúng ta phải biết ăn năn. Thánh Linh cáo trách chúng ta luôn luôn các bạn ơi. Khi mình phạm tội, mình không thể nào sống yên được với Thánh Linh của Chúa. Cái tội đó nó cứ ám ảnh mình hoài. Thánh Linh của Chúa cứ nhắc hoài cho đến khi mình ăn năn xong thì mình mới sống yên. Nếu chúng ta đã có Chúa Thánh Linh rồi, chúng ta phạm tội, thì chúng ta phải ăn năn. Đừng có cố gắng, cố tình chống lại Thánh Linh của Đức Chúa Trời. Thì chúng ta sẽ bị mất cái nguồn sự sống, cái nguồn nước sống ở trong lòng của chúng ta. Nó không còn tuôn chảy nữa, chúng ta bị khô cạn luôn. Bị nghẹt luôn. Không còn nữa. Không còn nước hằng sống chảy ra từ trong lòng. Nguồn nước hằng sống đang bị nghẹt rồi. Chúng ta phải khai thông nó lên bằng cách ăn năn theo cách 5 ngón tay tự đuổi quỷ gây ra tội đó ra khỏi mình mới là xong. Nếu chúng ta cảm nhận được chúng ta hôm nay khô khan quá, không còn có sự bình an, cứ lo lắng, sợ hãi, ăn ngủ không ngon nữa, thì chúng ta phải khai thông cái nguồn nước hằng sống ở trong chúng ta trở lại bằng cách tìm kiếm tội lỗi và ăn năn tội lỗi của chúng ta. Để rồi chúng ta sẽ được trở lại, trở về vị trí cũ là con của Đức Chúa Trời. Ngài ngự trở lại trong lòng của chúng ta và ban cho chúng ta chín trái Thánh Linh trở lại. Chúng ta cảm nhận được chín trái Thánh Linh. Khi chúng ta mất nó là chúng ta phải biết ngay. Chúng ta phải có một cái máy dò xét tấm lòng của chúng ta, như cái radar, cái máy dò tấm lòng của chúng ta. Khi có tội thì cái radar nó quơ quơ lên và nó chỉ ra đây, đây, v.v. Có cái máy radar để tìm tội của chúng ta thì rất là tuyệt vời. Thánh Linh của Chúa là một cái máy dò xét tội lỗi của chúng ta đó. Ngài biết cái gì là Ngài cáo trách chúng ta, biểu chúng ta ăn năn ngay. Chúng ta phải vâng lời. Khi chúng ta vâng lời, Đức Thánh Linh rất là vui mừng các bạn ơi. Còn chúng ta cố gắng mà đi làm sai, không chịu vâng lời là chúng ta làm buồn lòng Chúa Thánh Linh. Từ từ lương tâm của chúng ta trở nên chai lì, rồi con quỷ nó mới chạy đến và nó đánh phá tài sản của chúng ta. Mất hết tài sản của chúng ta. Đừng có chạy trốn, đừng có chạy trốn Chúa Thánh Linh để chúng ta có một cái đời sống phước hạnh. Đó là cuộc đời sống trong Chúa là như vậy.

Thánh Linh của Chúa nhận chúng ta là cái đền thờ của Ngài. Ngài ngự trong chúng ta và Ngài ban cho chúng ta mọi thứ ân phước. Khi chúng ta đi sai, chúng ta mất hết tất cả những cái sự phước lành của Chúa. Xin Chúa cho chúng ta biết vâng lời. Vâng lời tuyệt đối 100%, không nên hỏi Chúa tại sao? Khi Chúa biểu chúng ta làm gì, chúng ta đừng có hỏi Chúa tại sao? Con người của chúng ta ích kỷ, xấu xa. Theo cái xác thịt của chúng ta thì tối ngày cứ đi trốn Chúa. Chúa biểu chúng ta đi đường này, chúng ta đi đường kia. Giống như ông Jonah chạy trốn Chúa. Cứ hỏi tại sao? Tại sao? Chúa Giê-su yêu chúng ta vô điều kiện, Chúng ta cũng phải theo Chúa là vô điều kiện. Một cuộc đời sống tin kính Chúa là yêu Ngài vô điều kiện.

Chúa Giê-xu bằng lòng tự nộp cái thân xác của Ngài để cứu chúng ta. Ngài vâng lời Đức Chúa Cha một cách tuyệt đối, vô điều kiện. Chúa Giê-su không hỏi Cha:” Tại sao Cha biểu con lên thập tự giá chi cho khổ quá?” Ngài biết rỏ chương trình của Đức Chúa Trời là tốt đẹp cho loài người chúng ta. Mặc dù trước mắt chúng ta thấy ngày hôm nay nó không có tốt đẹp. Phải qua một sự thử lửa. Vàng thau lẫn lộn, nó bị dơ. Nó có những thứ đồ dơ ở trong cái vàng không có 100% sắc xảo. Các bạn đưa một cục vàng đi lượm ngoài đường là phải qua cái lửa. Người ta phải đốt qua lửa. Để rồi nó còn lại là 100% vàng nguyên chất. Chúng ta là con cái của Đức Chúa Trời. Chúng ta cũng phải đi qua như cục vàng thử lửa các bạn. Người nào mà không chịu Chúa uốn nắn dạy dỗ thì người đó chưa đi đúng con đường của Chúa.

Xin Chúa thương xót chúng ta để chúng ta biết chúng ta là ai và chúng ta phải làm gì. Để chúng ta sống một cuộc đời sống tốt đẹp cho Chúa. Và kết quả tốt đẹp cho ý Thánh của Ngài.

Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-xu xin cho thương xót và dẫn dắt chúng con đi theo Thánh Linh của Ngài. Xin Ngài mở lòng của chúng con, mở tâm trí chúng con để chúng con biết vâng lời Chúa một cách tuyệt đối. Không làm chi không đẹp ý Ngài. Không chạy trốn Thánh Linh của Ngài để chúng con là những con chiên ngoan ngoãn biết vâng lời và làm những điều đẹp ý Cha và xin Thánh Linh của Ngài ở cùng chúng con. Cho chúng con được là những nguồn suối, những nguồn nước chảy ra cho những người đang đói khát xung quanh chúng con. Để chúng con biết làm chứng về Chúa cho họ. Để cho họ cũng được như chúng con. Được nhận lãnh Thánh Linh của Chúa là tuyệt vời trong đời sống của chúng con.

Xin giúp chúng con phải biết trước hết là đi tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài để rồi chúng con sẽ đâm bông kết trái cho nhà Ngài. Cảm tạ ơn Cha. Con cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.