
https://www.mediafire.com/file/qlxa3w5ljq2447t/GIA%25CC%2586NG_6.m4a/file
GIĂNG 6: ĐỨC CHÚA GIÊ-SU NÓI NGÀI LÀ BÁNH HẰNG SỐNG TỪ TRỜI XUỐNG, AI ĂN VÀO SẼ KHÔNG CÒN ĐÓI VÀ KHÁT NỮA
Đoạn 6
Đức Chúa Jêsus tại Ga-li-lê. – Sự hóa bánh ra nhiều
(Ma-thi-ơ 14:13-21; Mác 6:30-44; Lu-ca 9:10-17)
1Rồi đó, Đức Chúa Jêsus qua bờ bên kia biển Ga-li-lê, là biển Ti-bê-ri-át. 2Một đoàn dân đông theo Ngài, vì từng thấy các phép lạ Ngài làm cho những kẻ bịnh. 3Nhưng Đức Chúa Jêsus lên trên núi, ngồi đó với môn-đồ. 4Vả, lễ Vượt-qua, là lễ của dân Giu-đa gần tới. 5Đức Chúa Jêsus ngước mắt lên, thấy một đoàn dân đông đến cùng mình, bèn phán với Phi-líp rằng: Chúng ta sẽ mua bánh ở đâu, để cho dân nầy có mà ăn? 6Ngài phán điều đó đặng thử Phi-líp, chớ Ngài đã biết điều Ngài sẽ làm rồi. 7Phi-líp thưa rằng: Hai trăm đơ-ni-ê bánh không đủ phát cho mỗi người một ít. 8Một môn-đồ, là Anh-rê, em của Si-môn Phi-e-rơ, thưa rằng: 9Đây có một đứa con trai, có năm cái bánh mạch-nha và hai con cá; nhưng đông người dường nầy, thì ngần ấy có thấm vào đâu?
10Đức Chúa Jêsus bèn phán rằng: Hãy truyền cho chúng ngồi xuống. Vả, trong nơi đó có nhiều cỏ. Vậy, chúng ngồi xuống, số người ước được năm ngàn. 11Đức Chúa Jêsus lấy bánh, tạ ơn rồi, bèn phân-phát cho những kẻ đã ngồi; Ngài cũng lấy cá phát cho chúng nữa, ai muốn bao nhiêu mặc ý. 12Khi chúng đã ăn được no-nê, Ngài phán với môn-đồ rằng: Hãy lượm những miếng còn thừa, hầu cho không mất chút nào. 13Vậy, môn-đồ lượm những miếng thừa của năm cái bánh mạch-nha, sau khi người ta đã ăn rồi, chứa đầy mười hai giỏ.
14Những người đó thấy phép lạ Đức Chúa Jêsus đã làm, thì nói rằng: Người nầy thật là đấng tiên-tri phải đến thế-gian. 15Bấy giờ Đức Chúa Jêsus biết chúng có ý đến ép Ngài để tôn làm vua, bèn lui ở một mình trên núi.
Đức Chúa Jêsus đi bộ trên mặt biển
(Ma-thi-ơ 14:22-33; Mác 6:45-52)
16Đến chiều, môn-đồ xuống nơi bờ biển, 17và vào trong một chiếc thuyền, sang thẳng bờ bên kia, hướng về thành Ca-bê-na-um. Trời chợt tối, mà Đức Chúa Jêsus còn chưa đến cùng các môn-đồ. 18Gió thổi ào-ào, đến nỗi biển động dữ-dội. 19Khi các môn-đồ đã chèo ra độ chừng hai mươi lăm hay là ba mươi ếch-ta-đơ, thấy Đức Chúa Jêsus đi trên mặt biển, gần tới chiếc thuyền, thì sợ-hãi. 20Nhưng Ngài phán rằng: Ấy là ta đây, đừng sợ chi! 21Bấy giờ, môn-đồ muốn rước Ngài vào thuyền; tức thì chiếc thuyền đậu vào bờ, là nơi định đi.
Bánh của sự sống
22Đoàn dân ở bờ biển bên kia, đã nhận rằng ở đó chỉ có một chiếc thuyền, và Đức Chúa Jêsus không vào thuyền với môn-đồ Ngài, chỉ một mình môn-đồ đi mà thôi. 23Qua ngày sau, có mấy chiếc thuyền khác từ thành Ti-bê-ri-át lại gần nơi chúng đã ăn bánh khi Chúa tạ ơn rồi, 24đoàn dân thấy Đức Chúa Jêsus không ở đó, môn-đồ cũng không, bèn vào mấy thuyền kia mà đi qua thành Ca-bê-na-um để tìm Đức Chúa Jêsus. 25Chúng vừa tìm được Ngài tại bờ bên kia biển, bèn thưa rằng: Lạy thầy, thầy đến đây bao giờ? 26Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, các ngươi tìm ta chẳng phải vì đã thấy mấy phép lạ, nhưng vì các ngươi đã ăn bánh và được no. 27Hãy làm việc, chớ vì đồ-ăn hay hư-nát, nhưng vì đồ-ăn còn lại đến sự sống đời đời, là thứ Con người sẽ ban cho các ngươi; vì ấy là Con, mà Cha, tức là chính Đức Chúa Trời, đã ghi ấn-tín của mình. 28Chúng thưa rằng: Chúng tôi phải làm chi cho được làm công-việc Đức Chúa Trời? 29Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi tin Đấng mà Đức Chúa Trời đã sai đến, ấy đó là công-việc Ngài.
30Chúng bèn nói rằng: Thế thì thầy làm phép lạ gì, để cho chúng tôi thấy và tin? Thầy làm công-việc gì? 31Tổ-phụ chúng ta đã ăn ma-na trong đồng vắng, theo như lời chép rằng: Ngài đã ban cho họ ăn bánh từ trên trời xuống. 32Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, Môi-se chưa hề cho các ngươi bánh từ trên trời đâu; nhưng Cha ta ban cho các ngươi bánh thật, là bánh từ trên trời xuống. 33Bởi chưng bánh Đức Chúa Trời là bánh từ trên trời giáng xuống, ban sự sống cho thế-gian. 34Chúng thưa rằng: Lạy Chúa, xin ban bánh đó cho chúng tôi luôn luôn! 35Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ta là bánh của sự sống; ai đến cùng ta chẳng hề đói, và ai tin ta chẳng hề khát. 36Nhưng ta đã nói: Các ngươi đã thấy ta, mà chẳng tin. 37Phàm những kẻ Cha cho ta sẽ đến cùng ta, kẻ đến cùng ta thì ta không bỏ ra ngoài đâu. 38Vì ta từ trên trời xuống, chẳng phải để làm theo ý ta, nhưng làm theo ý Đấng đã sai ta đến. 39Vả, ý-muốn của Đấng đã sai ta đến, là hễ sự gì Ngài đã ban cho ta, thì ta chớ làm mất, nhưng ta phải làm cho sống lại nơi ngày sau-rốt. 40Đây là ý-muốn của Cha ta, phàm ai nhìn Con và tin Con, thì được sự sống đời đời; còn ta, ta sẽ làm cho kẻ ấy sống lại nơi ngày sau-rốt.
41Nhưng vì Ngài đã phán: Ta là bánh từ trên trời xuống, nên các người Giu-đa lằm-bằm về Ngài, 42mà rằng: Ấy chẳng phải là Jêsus, con của Giô-sép, mà chúng ta đều biết cha mẹ người chăng? Vậy, thể nào người nói được rằng: Ta đã từ trên trời mà xuống? 43Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Các ngươi chớ lằm-bằm với nhau. 44Ví bằng Cha, là Đấng sai ta, không kéo đến, thì chẳng có ai được đến cùng ta, và ta sẽ làm cho người đó sống lại nơi ngày sau-rốt. 45Các sách tiên-tri có chép rằng: Ai nấy đều sẽ được Đức Chúa Trời dạy-dỗ. Hễ ai đã nghe Cha và học theo Ngài thì đến cùng ta. 46Ấy chẳng phải kẻ nào đã từng thấy Cha, trừ ra Đấng từ Đức Chúa Trời mà đến; Đấng ấy đã thấy Cha. 47Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, hễ ai tin thì được sự sống đời đời. 48Ta là bánh của sự sống. 49Tổ-phụ các ngươi đã ăn ma-na trong đồng vắng, rồi cũng chết. 50Đây là bánh từ trời xuống, hầu cho ai ăn chẳng hề chết. 51Ta là bánh hằng sống từ trên trời xuống; nếu ai ăn bánh ấy, thì sẽ sống vô-cùng; và bánh mà ta sẽ ban cho vì sự sống của thế-gian tức là thịt ta.
52Bởi đó, các người Giu-đa cãi-lẽ với nhau, mà rằng: Lẽ nào người nầy lấy thịt mình cho chúng ta ăn sao? 53Đức Chúa Jêsus bèn phán cùng họ rằng: Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, nếu các ngươi không ăn thịt của Con người, cùng không uống huyết Ngài, thì chẳng có sự sống trong các ngươi đâu. 54Ai ăn thịt và uống huyết ta thì được sự sống đời đời; nơi ngày sau-rốt, ta sẽ khiến người đó sống lại. 55Vì thịt ta thật là đồ-ăn, huyết ta thật là đồ-uống. 56Người nào ăn thịt ta và uống huyết ta, thì ở trong ta, và ta ở trong người. 57Như Cha, là Đấng hằng sống, đã sai ta đến, và ta sống bởi Cha; cũng một thể ấy, người nào ăn ta, sẽ sống bởi ta vậy. 58Đây là bánh từ trên trời xuống. Bánh đó chẳng phải như ma-na mà tổ-phụ các ngươi đã ăn,… rồi cũng chết; kẻ nào ăn bánh nầy sẽ sống đời đời.
59Đức Chúa Jêsus phán những điều đó lúc dạy-dỗ trong nhà hội tại thành Ca-bê-na-um. 60Có nhiều môn-đồ nghe Ngài, thì nói rằng: Lời nầy thật khó; ai nghe được? 61Nhưng Đức Chúa Jêsus tự mình biết môn-đồ lằm-bằm về việc đó, bèn phán rằng: Điều đó xui các ngươi vấp-phạm sao? 62Vậy, nếu các ngươi thấy Con người lên nơi Ngài vốn ở khi trước thì thể nào? 63Ấy là thần-linh làm cho sống, xác-thịt chẳng ích chi. Những lời ta phán cùng các ngươi đều là thần-linh và sự sống. 64Song trong vòng các ngươi có kẻ không tin. Vì Đức Chúa Jêsus biết từ ban đầu, ai là kẻ không tin, ai là kẻ sẽ phản Ngài. 65Ngài lại phán rằng: Chính vì cớ đó, mà ta đã nói cùng các ngươi rằng nếu Cha chẳng ban cho, thì chẳng ai tới cùng ta được.
Phi-e-rơ xưng Chúa ra
66Từ lúc ấy, có nhiều môn-đồ Ngài trở lui, không đi với Ngài nữa. 67Đức Chúa Jêsus phán cùng mười hai sứ-đồ rằng: Còn các ngươi, cũng muốn lui chăng? 68Si-môn Phi-e-rơ thưa rằng: Lạy Chúa, chúng tôi đi theo ai? Chúa có những lời của sự sống đời đời; 69chúng tôi đã tin, và nhận biết rằng Chúa là Đấng Thánh của Đức Chúa Trời. 70Đức Chúa Jêsus đáp rằng: Ta há chẳng đã chọn các ngươi là mười hai sứ-đồ sao? Mà một người trong các ngươi là quỉ! 71Vả, Ngài nói về Giu-đa con Si-môn Ích-ca-ri-ốt; vì chính hắn là một trong mười hai sứ-đồ, sau sẽ phản Ngài.
A-men. A-men. Cảm ơn Chúa.
Chúng ta hôm nay chúng ta học bài học thứ nhất về Chúa Giê-xu đã nói rằng Ngài là bánh hằng sống. Ngài tỏ ra cho môn đồ biết rằng Ngài đã thấy Cha của Ngài và Cha sai Chúa Giê-xu đến để làm cho những người môn đồ của Chúa Giê-xu được sự sống đời đời. Ngài phán mà môn đồ của Ngài không hiểu gì hết. Ăn bánh và uống máu của Chúa. Có một số người đọc tới Kinh Thánh rồi sợ quá. Vô chạy là hỏi cô Huệ ơi, Chúa Giê-xu biểu mình phải ăn thịt Chúa và uống máu của Chúa làm sao mà mình ăn thịt của Chúa mà mình uống máu của Chúa được ghê quá. Đọc rồi họ không hiểu gì hết rồi họ hết hồn.
Môn đồ của Chúa Giê-xu còn không hiểu mà nếu chúng ta không có tìm, không có Thánh linh thì chúng ta cũng rất là sợ. Tưởng đâu là ngồi phải là ăn thịt Chúa và uống máu Chúa. Nhưng mà Chúa đã cắt nghĩa cho họ là thần linh. Thần linh làm cho sống xác thịt chẳng ích chi. Những lời Chúa nói đều là thần linh và là sự sống. Chúa Giê-xu giảng cho môn đồ mà môn đồ cũng chưa có hiểu. Tại vì lúc đó họ chưa có Thánh linh ở cùng họ. Họ đi theo Chúa Giê-xu nhưng mà họ vẫn còn cái thân xác thịt rất là nhiều. Họ chưa có hiểu được lời hằng sống của Đức Chúa Giê-xu nói cho họ biết.
Chúa Giê-su nói Ta là bánh của sự sống. Ai đến cùng Ta chẳng hề đói. Và ai tin Ta chẳng hề khát. Chúng ta không hiểu đến cùng Chúa Giê-xu là như thế nào. Đây là một cái kinh nghiệm vì chúng ta là con người tội lỗi nguồn gốc đến từ Adam. Chúng ta không có Thánh linh của Chúa thì chúng ta là những người tâm linh đã chết. Không có sống đời đời được. Chúng ta là con người xác thịt. Bởi vì phải đến cùng Đức Chúa Giê-xu. Nếu mà chúng ta đến cùng Ngài là chúng ta chẳng hề đói và chúng ta chẳng hề khát nữa.
Nếu mà chúng ta vẫn còn đói tâm linh hoài mà chúng ta còn khát tâm linh hoài là chúng ta chưa có nhận được Chúa Giê-xu vào lòng của chúng ta. Cái cuộc đói tâm linh, cái cuộc đói khát tâm linh nó khác hơn cái cuộc đói khát đồ ăn của cái thân xác các bạn. Ngày xưa tôi cũng đi nhà thờ. Tôi cũng đọc Kinh Thánh. Tôi cũng theo Chúa. Tôi vẫn nói tôi là người có đạo. Nhưng mà mình cảm thấy cái tâm linh mình nó còn đói, nó còn khát. Nó có một cái gì đó chưa có đầy đủ. Sống theo xác thịt. Cứ đi tìm hết người này người kia. Đi tìm loài người để mà lắp được cái chỗ trống ở trong tâm linh của mình. Đi nghe một sư này giảng. Đi nghe người kia giảng vẫn đi tìm tìm hoài. Rồi mình gặp ông này rất là tốt. Ui mừng quá được gặp được một người mục sư tốt. Một thời gian ngắn rồi cái cũng chán. Rồi đi tìm người khác. Cứ đi tìm người khác. Cứ như vậy mà suốt mấy chục năm trường không có tìm ra được một sự thỏa mãn cho cái tâm linh của mình là không đói và không khác. Đó là con người của chúng ta. Chúa đặt trong cái lòng của chúng ta có một cái sự đói khát tâm linh. Hãy đi tìm cho bằng được. Tìm cho đến khi tâm linh mình sẽ không còn đói nữa và không còn khát nữa. Khi chúng ta gặp được Chúa Giê-xu , khi chúng ta được nhận lãnh Thánh Linh thì chúng ta rất là thỏa mãn và không còn đói, không còn khát nữa. Nhưng mà tìm ở đâu, tìm nơi nào? Ngày hôm nay Chúa Giê-xu không có mặt trên đất này. Có một số người vẫn đi tìm, họ đi tìm và gặp nhiều Chúa Giê-xu giả trên đất này. Họ nghe người nào nói là Chúa Giê-xu làm phép lạ đây, là bà Mary làm phép lạ đây, rồi họ đi tìm đến cho bằng được. Đó là vì họ còn đói và họ còn khát tâm linh đó các bạn ơi.
Lẽ thật của Đức Chúa Trời là nếu muốn đi tìm Chúa Giê-xu thì phải vào phòng riêng, đóng cửa lại, cầu nguyện, ăn năn thống hối trước mặt Chúa, kêu gào thống thiết với Chúa và đấm ngực khóc lóc, nghiến răng. Cầu nguyện rằng Chúa Giê-xu ơi, con là một người có tội. Con xứng đáng bị đóng đinh trên thập tự giá. Chúa Giê-xu ơi, Ngài đang ở đâu? Con đang tìm ngài xin Ngài tỏ cho con. Con chấp nhận huyết của Chúa Giê-xu đã đổ ra trên thập tự giá, mua chuột tội lỗi của con. Và xin Chúa thêm đức tin cho con, để cho con tin rằng tội của con đã được tha. Chúa ơi, con là một người khốn nạn, dơ bẩn, xấu xa. Con muốn quay đầu 180 độ. Con đi tìm Đức Chúa Trời của con. Ngài ở đâu? Xin Ngài bày tỏ cho con. Khóc lóc ăn năn, nghiến răng kêu cầu, Ngài sẽ tỏ cho các bạn. Và Ngài sẽ cho các bạn thấy rằng Ngài là đấng sống. Chúa Giê-xu vẫn còn sống. Ngàn xưa cho đến ngày hôm nay Ngài không chết. Chúng ta tưởng Ngài chết nhưng Ngài vẫn sống. Và Ngài đã nghe tiếng kêu cầu của chúng ta.
Chúa nói thời kỳ cuối cùng ai kêu cầu danh ta là được cứu rỗi linh hồn. Chúng ta phải đi rao báo rằng Chúa Giê-xu của chúng ta vẫn còn sống. Và hãy kêu gào thống thiết ăn năn quỳ mọp sát đất. Để mà nhận lãnh Thánh Linh của Chúa. Khi chúng ta ăn năn xong thì chúng ta mời Thánh Linh vào lòng. Ăn năn hết tất cả tội lỗi thì cái lòng của chúng ta sạch sẽ. Chúng ta mời Chúa Thánh Linh vào lòng là chúng ta nhận lãnh Thánh Linh. Là chúng ta có được một sự thỏa mãn cho tâm linh của mình. Không còn đói, không còn khát nữa, rất là tuyệt vời.
Con đường này tôi đã đi qua và tôi đã tìm được và tôi nói lên cho tất cả mọi người biết. Chỉ có một con đường duy nhất là ăn năn tội lỗi và đi tìm kiếm Chúa hết lòng. Không đi tìm con người nữa. Mình có mất bao nhiêu thời giờ, mất không biết bao nhiêu giai đoạn đau đớn khổ sở bị quỷ nó cướp giết và huỷ diệt. Nó làm đủ trò đủ trống hết chỉ vì mình không biết đi tìm người cha tâm linh của mình. Mình đi tìm loài người cho nên mình phải khổ sở như vậy. Để chi? Để mình mở con mắt tâm linh mình ra và mình biết mình đã đi sai đường rồi. Để mình trở vể đi lại cho đúng con đường của Chúa.
Mọi người đều cũng phải mất hết 9-10 năm đi tìm Chúa các bạn ơi. Khi con mắt tâm linh mình mở ra là mình bắt đầu đói khát tâm linh. Là từ lúc đói khát tâm linh mà mình đi tìm những đồ ăn thức ăn tâm linh cho mình. Cho đến khi mình được giải phóng hoàn toàn không còn đói khát nữa là cũng mất hết một thời gian khá lâu. Ngày hôm nay tôi đã chỉ đường cho bao nhiêu người nhưng mà họ vẫn không tin. Họ cố tình họ đi tránh né tránh né sự ăn năn tội lỗi. Họ tránh né càng tránh né chừng nào là còn bị bọn quỷ chạy đến để cướp giết và huỷ diệt nhiều chừng nấy. Nó rượt theo họ để nó phá nó giết nó làm cho đủ trò đủ trống để mà hại tài sản, hại sức khỏe, hại thân xác mà bị bệnh hoạn. Mà cảm tạ ơn Chúa Giê-su, Ngài vẫn gìn giữ họ không cho họ chết trước khi họ gặp Chúa Giê-Su thật sự. Chúa Giê-su phán:” Ta vẫn gìn giữ những người nào thuộc về Ta.” Cảm ơn Chúa Giê-xu Ngài vẫn đeo đuổi các bạn Ngài vẫn theo để mà Ngài tìm kiếm bạn mà bạn vẫn chạy trốn Chúa vì không chịu ăn năn thống hối trước mặt Ngài. Vì mình ham làm theo những cái gì mình ưa thích. Ai đụng tới những cái gì mình ưa thích là mình phản biện ngay, binh vực ngay để mình làm theo ý muốn của mình. Đó là cái sự ngu dại của con người. Không chịu vâng lời 100% những gì Chúa biểu mình làm. Con người có muốn cái sự tự do làm theo ý riêng của mình. Có nhiều điều Chúa muốn chúng ta phải làm theo ý của Chúa. Mặc dù Chúa cho chúng ta có sự tự do nhưng phải biết vâng lời Đức Chúa Trời. Đó là con của Chúa. Mình muốn làm con thì mình phải biết vâng lời. Vâng lời là những cái gì mình làm sai, có tội lỗi. Chúa Thánh Linh nói là mình phải biết ăn năn để mình được nhận lãnh Thánh Linh. Đừng có làm buồn Chúa Thánh Linh. Không phải là tự nhiên mà mình nhìn Con mà mình được sự sống đời đời đâu. Mình phải tìm mình nhận lãnh Thánh Linh của Chúa ở trong lòng của mình. Thánh Linh của Chúa cáo trách tội của chúng ta để cho chúng ta biết con người của mình nó dơ bẩn như thế nào.
Thánh Linh làm cho sống, xác thịt chẳng ích chi. Xác thịt này nó chỉ là tạm bợ rồi ngày mai sẽ ra đi. Hôm nay còn ngày mai mất. Ngày hôm nay chúng ta nói chúng ta còn có xác thịt của chúng ta. Chưa chắc ngày mai chúng ta còn sống các bạn. Bao nhiêu người đùng một cái biến mất, xác thịt mất tiêu. Mà cái linh hồn của chúng ta mới còn sống đời đời. Mình phải dự bị cho cái linh hồn của mình một nơi sống đời đời. Đừng có theo những cái sự tham muốn của xác thịt để rồi chúng ta bị hư mất, linh hồn của chúng ta sẽ ở địa ngục đời đời rất là nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta. Thần Linh của Chúa sẽ làm cho chúng ta sống lại và chúng ta đang sống hiện tại trên thế gian này. Một cái đời sống lạ lùng. Một cái sự thay đổi tâm linh lạ lùng. Chúng ta không còn đói nữa, chúng ta không còn khát nữa. Đó là một sự lạ lùng biến đổi của Thần Linh của Chúa ngay trên trần gian này.
Có một số người nói, ôi để tôi chết đi rồi tôi mới biến thành con người thần linh. Chứ bây giờ tôi còn sống, xác thịt của tôi nó đòi ăn, nó đòi uống, nó đòi phải đi giải trí. Xác thịt tôi nó đòi hỏi nhiều lắm, làm sao tôi trở thành con người tâm linh được? Chừng nào tôi chết tôi mới thành con người tâm linh. Chết rồi là quá trễ bạn ơi. Không còn cơ hội nữa. Xong rồi. Tội lỗi của ngươi nó sẽ đòi ngươi đó. Họ nói để gần chết họ có cơ hội họ ăn năn trước khi chết để được cứu rỗi linh hồn. Quỷ nó đâu có để cho mình có cơ hội ăn năn các bạn. Nó sẽ giết mình chết trước khi mình ăn năn. Đó là một cái sự ghê tởm. Chúng ta ngày hôm nay là chúng ta phải ăn năn . Hiện nay là ngày thuận tiện, hiện nay là ngày cứu rỗi. Đừng chờ cho đến ngày mai. Càng ngày nó càng trói, càng trói rất là nặng các bạn ơi. Như cái màng nhện. Nó trói chúng ta một tội, nó trói thêm hai tội, ba tội, bốn tội rồi hư mất linh hồn. Rồi chúng ta trở nên một con người kiêu ngạo tâm linh chúng ta đui mù ai nói tội chúng ta là chúng ta giận chúng ta nóng tánh lên rồi tự biện luận lấy mình. Con người xác thịt không còn Thánh Linh đâu nữa. Làm buồn Chúa Thánh Linh là nguy hiểm lắm các bạn ơi.
Đức Chúa Giê-xu chính là người kéo chúng ta đến gần Cha của chúng ta đó. Chạy trốn Chúa Giê-xu là không được. Khi mà Chúa đã chọn chúng ta là chúng ta phải quay đầu lại. Chúa ơi có con đây. Xin Ngài thương xót con. Con đã chạy trốn Chúa không biết bao nhiêu năm nay rồi. Ngày hôm nay con bằng lòng đầu phục Chúa. Không còn chạy trốn nữa. Quỳ gối với chân của Chúa mà ăn năn thống hối trước mặt Ngài. Xin Ngài thương xót con. Con đã kiệt sức. Con bằng lòng quay đầu trở lại. Chúa đã nói rằng Chúa đã chọn mười hai môn đồ đó mà có một người là con quỷ. Chúa gọi là Judah Iscariot, một người trong các ngươi là quỷ. Các bạn thấy không? Tại sao? Tại làm sao xác thịt không chịu vâng lời, ham tiền bạc. Chúa gọi là quỷ chứ không phải là quỷ nhập quỷ gì. Cái lòng của con người đó biến thành quỷ rồi tại vì cái lòng của họ không chịu vâng lời Chúa nữa và để tiền, tiền là số một. Judah Iscariot là cái người giữ tiền cho Chúa Giê-xu đó các bạn. Nếu mà không phải Judah Iscariot, một người khác giữ tiền thì người đó cũng tham tiền tại vì mỗi ngày con mắt cứ nhìn tiền, đếm tiền, đếm tiền, đếm tiền, con mắt nó bị u mê, nó không còn thấy cái gì khác hơn là tiền. Ban đầu thì nó ám ảnh nhưng mà cái lòng tham nó không đấy, nó bắt đầu có thể là lấy tiền riêng, bỏ riêng, xài riêng cho mình, rồi lương tâm không còn cáo trách nữa, rồi riết rồi thành ra một cái người chai lì, biến thành con quỷ hồi nào mà mình không hay biết. Rất là nguy hiểm các bạn ơi.
Xin Chúa cho chúng ta biết, cái tội của chúng ta nó bắt nguồn từ nơi nào. Judah Ích-ca-ri-ốt thì nó bắt nguồn từ khi mà lãnh tiền, đếm tiền mỗi ngày. Có một số người làm cái nghề gì là chết về cái nghề đó. Tại vì con mắt của họ nó chú tâm về cái công việc của họ làm, rồi họ ham, ham, ham, ham. Một số người mua bán nhà cửa, tối ngày là cứ nhìn thấy nhà không mà ngồi đâu là nhìn nhà mới, nhà nào bán, nhà nào đâu là cứ nhà, nhà, nhà, nhà. Bây giờ những người bán nhà ở xứ Mỹ là triệu phú hết mà họ mê, mê, mê, mê cái nhà. Có người thì bán xe, hay là ham xe, tối ngày cứ nhìn cái xe, con mắt không còn nhìn Chúa nữa. Nhìn xe, xe, xe, xe. Người thì nhìn cái điện thoại, iPhone mà mê mà cứ nhìn, nhìn, nhìn, nhìn đó. Người thì ham đi du lịch hết, đi du lịch tới này, đi du lịch chỗ kia, đi du lịch chỗ nọ. Người thì ham làm đẹp, tối ngày nhìn cái mặt mình hoài, làm cho nó càng ngày càng đẹp, đẹp, đẹp, đẹp lên, rồi giải phẫu thẩm mỹ rồi làm. Ôi, nó nhiều cái điều để mà làm cho chúng ta xa cách Chúa.
Con mắt của chúng ta nhìn tới cái gì là con quỷ nó nhảy vào đó và nó làm cho chúng ta biến thành con quỷ. Chúa giê-su nói, Judah Iscariot chính là con quỷ. Nó sẽ phản ta. Chúa đã lựa 12 môn đồ mà một trong 12 người phản Chúa. Ngày hôm nay, có người đã đi nghiên cứu rằng những người bạn của chúng ta đó, một trong 10 người, một trong 12 người sẽ phản chúng ta. Chúng ta phải đề cao cảnh giác và đề phòng vì cái đó vẫn còn hiệu lực đời đời từ ngàn xưa cho đến ngày hôm nay là một trong 12 người sẽ phản chúng ta, đâm sau lưng chiến sĩ là những người ghê ghớm trước mặt chúng ta.
Chúng ta cũng phải như Chúa Giê-xu đề cao cảnh giác chúng ta đi ra bạn bè chúng ta xung quanh đó. Nếu mà chúng ta không phải ngồi yên một mình, có một số người sợ quá rồi trốn chui trốn nhũi không có một người bạn nào hết. Sợ bạn rồi nó đâm sau lưng mình. Sống không có một người bạn bè, trốn chui trốn nhủi, không dám kết bạn với ai. Đó là một sự sai lầm lớn các bạn. Tại vì họ nói họ chơi bạn thì bạn phản. Rồi họ sợ họ trốn, họ rút đầu vô trong cái kén không có dám chung ra để kết bạn với ai. Lâu ngày rồi thành một người bệnh tâm thần. Chúa tạo dựng chúng ta là chúng ta phải có nhiều bạn bè để chúng ta làm chứng về Chúa cho họ. Bạn để giúp đỡ những người bạn của mình tin Chúa. Nếu chúng ta cứ sợ bạn bè là không dám đúc đầu ra là không có tìm được một người bạn nào hết. Tôi là một cái người hồi xưa tôi rất là nhút nhát, tôi sợ kết bạn với người này người kia.
Bạn ở đâu? Những người bạn xấu nó cứ chạy a tới mình, nó xin kết bạn với mình rồi nó hại mình. Mình thật thà, mình bị sự thu hút bởi những con quỷ nó muốn lên kết bạn với mình. Mà nó làm ra cái vẻ bề ngoài như là thiên sứ sáng láng. Nó đến rồi nó cho quà cáp rồi nó vui vẻ rồi nó nịnh hót mình. Đó là con người xác thịt mình rất là ham như vậy. Wow, đâu mà được thiên thần đến mà thương mình, lo cho mình đủ thứ. Nó cho cái này cho cái kia cho cái nọ. Quà cáp tới. Nhưng mà để chi? Nó tìm cách nó hại mình đó các bạn.
Quỷ nó theo những người con cái Chúa để mà nó muốn cướp giết và huỷ diệt. Mình phải đề cao cảnh giác, mình phải để Chúa chọn bạn cho mình. Mình hỏi Chúa ơi cái người này con có thể đến với họ để giúp họ hay không? Đừng có để những con quỷ nó chạy tới mình nó kết bạn với mình. Để mà nó kiếm quyền lợi cho nó. Rồi nó làm cho mình bị tổn thương. Rồi mình đúc đầu vào cái kén mình trốn. Không có dám kết bạn với ai nữa. Hãy nhớ một trong mười hai người bạn sẽ phản mình mà đề phòng trước.
Chúa cho chúng ta đề cao cảnh giác để biết chọn bạn. Để biết chọn người. Để chúng ta không bị tổn thương vì những người bạn của mình. Chúa Giê-xu biết trước. Cho nên Chúa Giê-xu không bị tổn thương. Chúa đã nói rồi. Ta chọn mười hai môn đồ, một trong mười hai người sẽ phản ta. Khi Chúa Giê-xu nói vậy là người môn đồ Judah Iscariot phản Chúa, thì Chúa không bị tổn thương. Khi chúng ta biết trước người nào sẽ đâm sau lưng chúng ta và phản chúng ta thì chúng ta sẽ không bị tổn thương.
Ngày hôm nay chúng ta không cần những người kết bạn mà phản chúng ta. Chúng ta không chơi với họ. Có thể chúng ta cắt liên lạc với họ. Không giận. Không đoán xét. Không giận nhưng mà mình thấy những triệu chứng là họ sẽ bắt đầu đâm sau lưng mình. Mình phải để một cái hàng rào giữa họ với mình. Để họ không có đâm mình được.
Xin Chúa vùa giúp cho chúng ta biết nhìn bạn. Biết nhìn người nào là bạn thật. Biết nhìn người nào sẽ phản chúng ta, là kẻ thù trong tương lai. Vì những người đó. Những người thù là những người có quỷ trong lòng. Chúa gọi là quỷ. Không phải là bạn. Chúa vẫn biết. Chúa đề phòng. Chúa đề cao cảnh giác. Mình phải biết được người đó là quỷ. Để chúng ta đề cao cảnh giác. Khi nó đâm chúng ta. Chúng ta không bị đau lòng. Chúng ta không bị nó làm tổn thương nhiều. Nhưng chúng ta vẫn còn vui. Vì chúng ta biết trước những kẻ sẽ phản chúng ta.
Cũng như tôi nói với các bạn. Khi mà mình biết trước những cái gì họ làm. Thì khi mà họ làm là không còn một cái sự gì là lạ đối với chúng ta nữa. Chúa đã bày tỏ cho chúng ta biết rằng người này sẽ phản mình. Thành ra công việc nó phản mình sẽ là cái việc bình thường của nó thôi. Tại vì cái gốc của nó là quỷ chứ không phải con người. Mình phải cầu thay cho nó. Để cho nó bỏ điều gian ác nó làm, nó ăn năn để nó không bị quăng vào hồ lửa địa ngục đời đời. Đó là cái tình yêu thương thật sự của chúng ta. Chúng ta không bị tổn thương. Mà chúng ta còn cầu thay cho kẻ thù của chúng ta là như vậy.
Chúa bảo hãy chúc phước cho kẻ thù của ngươi. Rất là khó khi chúng ta làm không được.Nhưng mà chúng ta biết rằng. Chúa bày tỏ cho chúng ta người này sẽ là kẻ phản bội chúng ta sau nầy. Khi nó trở mặt và trở nên kẻ phản bội chúng ta, chúng ta không có giựt mình, không bị tổn thương nhiều vì cái người đó đã phản chúng ta. Như thế chúng ta mới có thể cầu thay cho họ và chúng ta có thể chúc phước cho họ được để cho họ đừng có đi địa ngục đời đời. Đó là công việc của chúng ta làm được các bạn. Hồi xưa tôi nói chuyện đó rất là khó nhưng ngày hôm nay Chúa cho tôi làm được. Cảm ơn Chúa vì Ngài đã cho chúng ta biết được cái công việc của chúng ta làm như thế nào để chúng ta không bị tổn thương bởi những kẻ thù nghịch của chúng ta.
Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ, xin Ngài mở lòng, mở mắt chúng con cho chúng con thấy được rằng Đức Chúa Giê-xu là đấng hằng sống, Ngài đang sống trong chúng con và Ngài đang ở trong chúng con làm những công việc lạ lùng trong chúng con để cho chúng con được hưởng sự sống đời đời. Cảm ơn Ngài vì Ngài đã mở một con đường mới cho chúng con đi. Chúng con đi tìm kiếm mặt Ngài rồi chúng con sẽ gặp Ngài và chúng con sẽ được hưởng sự sống đời đời.
Và chúng con không bị hư mất vì con mắt tâm linh của chúng con được mở ra. Chúng con không còn đói nữa và chúng con không còn khát nữa. Cảm tạ ơn Chúa Giê-su. Cảm tạ ơn Đức Chúa Trời hằng sống vì Ngài đã ban Chúa Giê-xu cho chúng con là bánh hằng sống để chúng con ăn và chúng con uống huyết của Ngài và chúng con được sự sống đời đời. Cảm tạ ơn Ngài đã bày tỏ cho chúng con thấy rõ và biết rõ con đường của chúng con đi. Không còn mập mờ như ngày trước nữa. Cảm tạ ơn Cha. Còn dâng lời cầu xin trong tay của Cha mà cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
