
SÁNG THẾ KÝ 3-4: LOÀI NGƯỜI ĐẦU TIÊN BỊ SA NGÃ BỊ CHÚA ĐUỔI RA KHỎI VƯỜN TRỞ THÀNH MỒ CÔI CHA
Đoạn 3
Loài người bị cám-dỗ và sa vào tội-lỗi 1Vả, trong các loài thú đồng mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã làm nên, có con rắn là giống quỉ-quyệt hơn hết. Rắn nói cùng người nữ rằng: Mà chi! Đức Chúa Trời há có phán dặn các ngươi không được phép ăn trái các cây trong vườn sao? 2Người nữ đáp rằng: Chúng ta được ăn trái các cây trong vườn, 3song về phần trái của cây mọc giữa vườn, Đức Chúa Trời có phán rằng: Hai ngươi chẳng nên ăn đến và cũng chẳng nên đá-động đến, e khi hai ngươi phải chết chăng. 4Rắn bèn nói với người nữ rằng: Hai ngươi chẳng chết đâu; 5nhưng Đức Chúa Trời biết rằng hễ ngày nào hai ngươi ăn trái cây đó, mắt mình mở ra, sẽ như Đức Chúa Trời, biết điều thiện và điều ác. 6Người nữ thấy trái của cây đó bộ ăn ngon, lại đẹp mắt và quí vì để mở trí-khôn, bèn hái ăn, rồi trao cho chồng đứng gần mình, chồng cũng ăn nữa. 7Đoạn, mắt hai người đều mở ra, biết rằng mình lõa-lồ, bèn lấy lá cây vả đóng khố che thân. 8Lối chiều, nghe tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời đi ngang qua vườn, A-đam và vợ ẩn mình giữa bụi cây, để tránh mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời. 9Giê-hô-va Đức Chúa Trời kêu A-đam mà phán hỏi rằng: Ngươi ở đâu? 10A-đam thưa rằng: Tôi có nghe tiếng Chúa trong vườn, bèn sợ, bởi vì tôi lõa-lồ, nên đi ẩn mình. 11Đức Chúa Trời phán hỏi: Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng mình lõa-lồ? Ngươi có ăn trái cây ta đã dặn không nên ăn đó chăng? 12Thưa rằng: Người nữ mà Chúa đã để gần bên tôi cho tôi trái cây đó và tôi đã ăn rồi. 13Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán hỏi người nữ rằng: Ngươi có làm điều chi vậy? Người nữ thưa rằng: Con rắn dỗ-dành tôi và tôi đã ăn rồi. 14Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn phán cùng rắn rằng: Vì mầy đã làm điều như vậy, mầy sẽ bị rủa-sả trong vòng các loài súc-vật, các loài thú đồng, mầy sẽ bò bằng bụng và ăn bụi đất trọn cả đời. 15Ta sẽ làm cho mầy cùng người nữ, dòng-dõi mầy cùng dòng-dõi người nữ nghịch-thù nhau. Người sẽ giày-đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chân người. 16Ngài phán cùng người nữ rằng: Ta sẽ thêm điều cực-khổ bội phần trong cơn thai-nghén; ngươi sẽ chịu đau-đớn mỗi khi sanh con; sự dục-vọng ngươi phải xu-hướng về chồng, và chồng sẽ cai-trị ngươi. 17Ngài lại phán cùng A-đam rằng: Vì ngươi nghe theo lời vợ mà ăn trái cây ta đã dặn không nên ăn, vậy, đất sẽ bị rủa-sả vì ngươi; trọn đời ngươi phải chịu khó-nhọc mới có vật đất sanh ra mà ăn. 18Đất sẽ sanh chông-gai và cây tật-lê, và ngươi sẽ ăn rau của đồng ruộng; 19ngươi sẽ làm đổ mồ-hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về đất, là nơi mà có ngươi ra; vì ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi. 20A-đam gọi vợ là Ê-va, vì là mẹ của cả loài người. 21Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy da thú kết thành áo dài cho vợ chồng A-đam, và mặc lấy cho. 22Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Nầy, về sự phân-biệt điều thiện và điều ác, loài người đã thành một bực như chúng ta; vậy bây giờ, ta hãy coi chừng, e loài người giơ tay lên cũng hái trái cây sự sống mà ăn và được sống đời đời chăng. 23Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn đuổi loài người ra khỏi vườn Ê-đen đặng cày-cấy đất, là nơi có người ra. 24Vậy, Ngài đuổi loài người ra khỏi vườn, rồi đặt tại phía đông vườn Ê-đen các thần chê-ru-bim với gươm lưỡi chói-lòa, để giữ con đường đi đến cây sự sống.
Đoạn 4
Chuyện Ca-in và A-bên
1A-đam ăn-ở với Ê-va, là vợ mình; người thọ-thai sanh Ca-in và nói rằng: Nhờ Đức Giê-hô-va giúp-đỡ, tôi mới sanh được một người. 2Ê-va lại sanh em Ca-in, là A-bên; A-bên làm nghề chăn chiên, còn Ca-in thì nghề làm ruộng.
3Vả, cách ít lâu, Ca-in dùng thổ-sản làm của-lễ dâng cho Đức Giê-hô-va. 4A-bên cũng dâng chiên đầu lòng trong bầy mình cùng mỡ nó. Đức Giê-hô-va đoái xem A-bên và nhận lễ-vật của người; 5nhưng chẳng đoái đến Ca-in và cũng chẳng nhận lễ-vật của người; cho nên Ca-in giận lắm mà gằm nét mặt. 6Đức Giê-hô-va phán hỏi Ca-in rằng: Cớ sao ngươi giận, và cớ sao nét mặt ngươi gằm xuống? 7Nếu ngươi làm lành, há chẳng ngước mặt lên sao? Còn như chẳng làm lành, thì tội-lỗi rình đợi trước cửa, thèm ngươi lắm; nhưng ngươi phải quản-trị nó.
8Ca-in thuật lại cùng A-bên là em mình. Vả, khi hai người đương ở ngoài đồng, thì Ca-in xông đến A-bên là em mình, và giết đi. 9Đức Giê-hô-va hỏi Ca-in rằng: A-bên, em ngươi, ở đâu? Thưa rằng: Tôi không biết; tôi là người giữ em tôi sao? 10Đức Giê-hô-va hỏi: Ngươi đã làm điều chi vậy? Tiếng của máu em ngươi từ dưới đất kêu thấu đến ta. 11Bây giờ, ngươi sẽ bị đất rủa-sả, là đất đã hả miệng chịu hút máu của em ngươi bởi chính tay ngươi làm đổ ra. 12Khi ngươi trồng-tỉa, đất chẳng sanh hoa-lợi cho ngươi nữa; ngươi sẽ lưu-lạc và trốn-tránh trên mặt đất. 13Ca-in thưa cùng Đức Giê-hô-va rằng: Sự hình-phạt tôi nặng quá mang không nổi. 14Nầy, ngày nay, Chúa đã đuổi tôi ra khỏi đất nầy, tôi sẽ lánh mặt Chúa, sẽ đi lưu-lạc trốn-tránh trên đất; rồi, xảy có ai gặp tôi, họ sẽ giết đi. 15Đức Giê-hô-va phán rằng: Bởi cớ ấy, nếu ai giết Ca-in, thì sẽ bị báo thù bảy lần. Đức Giê-hô-va bèn đánh dấu trên mình Ca-in, hầu cho ai gặp Ca-in thì chẳng giết. 16Ca-in bèn lui ra khỏi mặt Đức Giê-hô-va, và ở tại xứ Nốt, về phía đông của Ê-đen.
Dòng-dõi Ca-in
17Đoạn, Ca-in ăn-ở cùng vợ mình, nàng thọ-thai và sanh được Hê-nóc; Ca-in xây một cái thành đặt tên là Hê-nóc, tùy theo tên con trai mình. 18Rồi, Hê-nóc sanh Y-rát; Y-rát sanh Mê-hu-da-ên; Mê-hu-da-ên sanh Mê-tu-sa-ên; Mê-tu-sa-ên sanh Lê-méc. 19Lê-méc cưới hai vợ; một người tên là A-đa, một người tên là Si-la. 20A-đa sanh Gia-banh; Gia-banh là tổ-phụ của các dân ở trại và nuôi bầy súc-vật. 21Em người là Giu-banh, tổ-phụ của những kẻ đánh đàn và thổi sáo. 22Còn Si-la cũng sanh Tu-banh-Ca-in, là người rèn đủ thứ khí-giới bén bằng đồng và bằng sắt. Em gái của Tu-banh-Ca-in là Na-a-ma. 23Lê-méc bèn nói với hai vợ mình rằng:
Hỡi A-đa và Si-la! hãy nghe tiếng ta;
Nầy, vợ Lê-méc hãy lắng tai nghe lời ta:
Ừ! Ta đã giết một người, vì làm thương ta,
Và một người trẻ, vì đánh sưng bầm ta.
24Nếu Ca-in được bảy lần báo thù,
Lê-méc sẽ được bảy mươi bảy lần báo oán.
Sết ra đời
25A-đam còn ăn-ở với vợ mình; người sanh được một con trai đặt tên là Sết; vì vợ rằng: Đức Chúa Trời đã cho tôi một con trai khác thế cho A-bên mà đã bị Ca-in giết rồi. 26Sết cũng sanh được một con trai, đặt tên là Ê-nót. Từ đây, người ta bắt đầu cầu-khẩn danh Đức Giê-hô-va.
Amen. Cảm ơn Chúa. Chúng ta học những người con của Đức Chúa Trời. Thế giới này rất là nhiều người họ không phải thuộc về Đức Chúa Trời. Nhưng dòng dõi của Adam và Eva là dòng dõi của Đức Chúa Trời tạo ra, để mà làm con của Chúa, nhưng họ đã phản nghịch. Phản một cách trắng trợn. Họ muốn giống như Đức Chúa Trời. Họ muốn khôn ngoan. Họ muốn làm Đức Chúa Trời.
Con người ta nó là như vậy. Người đầu tiên trên đất là Adam và Eva đã phản nghịch lại Đức Chúa Trời. Đã muốn làm Chúa. Vì cớ đó Ngài đuổi ra khỏi vườn Eden. Adam và Eva là người đầu tiên. Tượng trưng cho những cặp vợ chồng ở trên trái đất này. Họ cũng giống nhau các bạn ơi. Người vợ muốn khôn hơn chồng. Muốn ăn cái trái cấm để mà khôn hơn người chồng. Để giống như Chúa. Và làm đủ mọi trò trong để mà bắt người chồng phải vâng phục mình. Để rồi Đức Chúa Trời đuổi ra khỏi cái vườn Eden. Ngày xưa khi Đức Chúa Trời tạo dựng con người. Chúa cho hai ông bà Adam và Eva không cần đi làm đổ mồ hôi xót con mắt mới có mà ăn. Cây trái trong vườn sẵn sàng hết. Chúa nói là tất cả đó ngươi ăn và ngươi sống không cần đi làm đổ mồ hôi xót con mắt mới có mà ăn. Nhưng ngày hôm nay vì họ phản nghịch Đức Chúa Trời cho nên Ngài đuổi ra khỏi vườn và Ngài đóng cửa lại hết. Trong đó nó có một cái cây biết điều thiện và điều ác bị Chúa cấm nhưng họ đã ăn và muốn làm Chúa. Vì cớ đó Chúa không có cho họ đụng đến cái cây sự sống đời đời. Cái cây đó là ăn vào là không bao giờ chết nữa. Nhưng cái cây biết điều thiện và điều ác thì họ đã ăn rồi và ngày hôm nay họ tưởng đâu họ bằng Chúa. Vì cớ đó là họ bị Chúa đuổi ra khỏi vườn. Còn một cái cây sự sống ăn, sống đời đời đó. Còn ở trong vườn nữa. Chúa đã sai thiên sứ của Đức Chúa Trời và gìn giữ, không cho ai đến gần cái cây đó nữa.
Xin Chúa cho chúng ta biết chúng ta, tội lỗi của chúng ta đến từ đâu. Chúng ta không còn là con của Đức Chúa Trời nữa. Dòng dõi của Adam Eva biến thành những cái đứa con hoang đàng. Bị đuổi hết. Không còn là con của Chúa nữa. Rất là nguy hiểm khi chúng ta bị Chúa đuổi ra khỏi vườn và phải làm đổ mồ hôi xót con mắt mới có mà ăn. Người nữ phải bị phạt, đau đớn trong cơn thai nghén. Mỗi khi sanh con, sự dục vọng ngươi phải xu hướng về chồng và chồng sẽ cai trị ngươi. Còn Adam thì cũng bị Chúa phạt trọn đời. Ngươi phải chịu khó nhọc mới có vật đất sanh ra mà ăn. Ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn. Cho đến ngày nào ngươi trở về đất là nơi mà có ngươi ra và ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi.
Ngày hôm nay đời nó trở ngược. Những người đàn bà họ đi làm đổ mồ hôi xót con mắt. Họ không chịu ở nhà. Họ nghe lời của quỷ Satan để cho những dòng dõi con cái của họ hư hỏng hết. Tất cả những cặp vợ chồng có con không có người mẹ chăm sóc. Hư hỏng cả nguyên cả thế hệ các bạn ơi. Người đàn bà phải ở nhà chăm sóc con cái và chồng cai trị vợ của mình. Đức Chúa Trời đặt cái luật như vậy. Nếu chúng ta làm sai thì chúng ta bị ảnh hưởng rất là nguy hiểm cho cả cuộc đời của chúng ta.
Nhiều người bây giờ đổi ngược lại là người chồng làm house husband. Xứ Mỹ hiện nay đi đâu cũng thấy có nhiều người chồng ở nhà, người vợ đi làm. Đời nó trở ngược lại. Rất là mắc cỡ các bạn ơi. Hỏi mày làm cái gì? I’m house husband. Tôi ở làm công việc nhà. Vợ đâu rồi? Vợ đi ra ngoài kiếm tiền. Tại sao mà mày để vợ mình đi làm? Tại vì bà có bằng cấp cao, bà làm lương cao. Tôi không có bằng gì hết. Tôi sẽ ở nhà, tôi giữ con, tôi chăm sóc con. Nó trở ngược lại như vậy. Thành ra người đàn ông lại không có cơ bắp nhưng mà ở nhà đi làm. Người vợ thì đi ra làm công việc ở ngoài, bị chết yểu hết các bạn ơi. Bốn mấy tuổi là đã chết rồi. Người vợ, người chồng ở nhà không có thể nào mà làm coi sóc được hết công việc nhà. Người vợ đi làm ngoài xong rồi về còn phải làm công việc nhà tiếp tục. Phải nấu ăn. Chứ chồng chỉ coi chăm sóc con thôi chứ không biết nấu ăn. Không biết dọn dẹp nhà cửa, không biết lo quán xuyến cái nhà. Người vợ thì vừa đi làm ngoài, vừa đi làm trong nhà rồi. Bốn mấy tuổi là chết yếu hết, không còn sống nổi nữa. Tại vì họ cãi luật của Đức Chúa Trời. Ngày hôm nay người ta thấy rằng người đàn bà, ngày xưa người đàn bà sống dai. Ngày hôm nay người đàn bà chết yếu. Chết ở tuổi bốn mấy, cơ thể chịu không nổi. Chúng ta phải khôn ngoan, đừng có để cãi luật với Đức Chúa Trời. Chúng ta, người đàn bà không có cơ bắp. để đi làm việc như người đàn ông. Người đàn bà gọi là phái yếu. Phái yếu là không có thể nào mà có sức dẻo dai như đàn ông để đi làm mà kiếm tiền giúp đỡ gia đình. Phải ngừng lại. Người đàn bà, nếu mà chồng thương vợ, bảo vợ ngừng lại. Em là phái yếu, không có nên đi làm nhiều quá. Em chết. Phải biểu vợ mình ngừng lại. Ngừng lại.
Ngày hôm nay họ còn đẩy vợ đi làm để kiếm tiền cho nhiều, hai đầu lương các bạn. Để họ sắm, họ xài cho nhiều rồi mất vợ. Xã hội ngày nay có nhiều người đàn ông góa vợ. Hồi xưa đó là trong Kinh Thánh ngày xưa tới nay là toàn là người đàn bà góa, người đàn bà góa. Không có nói tới người đàn ông góa vợ. Thế kỷ của chúng ta đang ở là nhìn quanh nhìn quất, đàn ông quá vợ rất là nhiều các bạn ơi. Cải lại luật của Đức Chúa Trời là chỉ là góa vợ, vợ không còn nữa. Hai vợ chồng mà người nào, đàn ông mà chết trước vợ thì người vợ còn sống một thời gian rất là lâu. Còn người đàn bà mà chết trước rồi người chồng chết theo trong vòng một năm thôi. Không ai chăm sóc, không ai giúp đỡ người chồng thì người chồng chết rất là nhanh.
Chúa sanh người đàn ông có người vợ phụ mình để làm được công việc trong nhà. Và tất cả những gì quán xuyến là người đàn bà. Nếu mà mình mất vợ rồi là trong vòng một năm người chồng chết theo. Họ coi cái thống kê là những cặp vợ chồng mà người đàn bà chết trước là đàn ông không có sống được lâu dài. Mà người đàn ông chết trước người đàn bà sống được một thời gian rất là lâu dài. Họ sống tự lập, họ rất là sống dai. Đó là cái câu chuyện của Chúa đặt ra cho mỗi người chúng ta. Nếu chúng ta có làm sai chúng ta phải sửa đổi lại một thời gian ngắn. Chúng ta chỉnh đúng lại để chúng ta dưỡng sức và có làm thì làm chút đỉnh thôi. Không có làm mà cố gắng, cố sức để làm. Cái tuổi 40 là cái tuổi mình đã yếu sức rồi. Hồi con gái 20 mấy, 30 thì cũng còn có sức khỏe. Nhưng mà cái tuổi 40 là người đàn bà dễ chết ở cái tuổi 40 mấy. Chúng ta nhìn quanh nhìn quất thấy mấy ông chết vợ tuổi 40 mấy.
Và tới câu chuyện của Ca-in và A-Bên. Ca-in là một cái người kiêu ngạo, có lòng gian ác. Đức Chúa Trời nhìn thấu cái lòng của Ca-in rồi. Nó có một cái sự ganh tị, một cái sự kỳ lạ. Đức Chúa Trời nhìn thấu hết cái lòng của Ca-in . Đức Chúa Trời không có nhận của lễ của Ca-in . Tại Chúa nhìn thấu hết cái lòng của Ca-in . Để Đức Chúa Trời nhận của lễ của A-Bên. Và Ca-in nổi giận và giết em của mình. Tưởng Chúa không biết. Kinh khủng. Hai anh em đầu tiên đã giết nhau.
Xin Chúa cho chúng ta biết rằng tổ tông của chúng ta là cái gốc họ là người gian ác. Ganh tị, kiêu căng. Đụng ra là giết, Đụng ra là giết. Không có tình yêu thương. Ngày hôm nay Chúa cho chúng ta có Thánh linh của Chúa. Thì chúng ta có Ngài cáo trách chúng ta. Chúng ta muốn làm cái gì sai thì có Ngài nhắc nhở chúng ta. Hề, cái đó là chuyện gian ác đó ngang. Đừng có nghĩ như vậy nữa nhé. Khi mà mình nghĩ trong đầu một cái chuyện gian ác là Đức Thánh linh đã cáo trách chúng ta rồi. Chứ không có để đi đến hành động. A-Bên ngày xưa đã suy nghĩ và hành động giết A-Bên. Nếu mà mọi người mà có thanh linh thì Chúa đã dạy. Phải ngừng lại, có những hành động gian ác thì Thánh Linh của Chúa cáo trách chúng ta, chúng ta phải ngừng. Còn chúng ta cố tình làm theo ý riêng của chúng ta thì tội của chúng ta không được tha thứ nữa. Ca-in là một người gian ác, giết em của mình rồi mà vẫn không chịu nhận tội. Khi Chúa hỏi đến Aben, em người ở đâu? Ông trả lời tôi không phải là người giữ em tôi đâu. Không có chấp nhận các bạn ơi, một con người có tội mà không chịu nhận tội đó là sự ghê tởm trước mặt Đức Chúa Trời. Không có người nào nhận tội hết.
Thời xưa người đầu tiên làm tội mà không chịu nhận tội, đó là lại thêm tội nữa. Đã giết em mình rồi còn chối leo lẻo, tui đâu phải là người giử em tui sao. Adam với bà Eva cũng làm tội rồi chối leo lẻo cho con cái bắt chước. Cha mẹ ảnh hưởng rất lớn đến con cái. Chúa hỏi Adam tại sao ngươi trốn ta? Tôi đang bị lõa lồ và mắc cở. Chúa hỏi, ai chỉ cho ngươi biết ngươi lỏa lồ. Họ không biết rằng khi họ chưa phạm tội thì có Thánh Linh của Chúa bao bọc, có ánh sáng của Chúa chói lòa cho nên họ không thấy mình lỏa lồ các bạn. Người đầu tiên Chúa tạo dựng ra là khi họ chưa phạm tội thì họ có ánh sáng của Thánh Linh bao phủ, họ không thấy mình lỏa lồ. Nhưng khi họ bị mất Thánh Linh rồi thì họ thấy mình trần truồng và lỏa lồ.
Họ đi lấy cái lá cây vả đan áo để mà che cái thân của mình. Chúa hỏi Adam, ngươi ở đâu? Tôi bị trần truồng và lỏa lồ, tô đi trốn Chúa. Tại sao? Ngươi có ăn cái trái cấm không? Ông đổ thừa ngay:” Ngươi nữ mà Chúa để gần tôi đó, dụ tôi ăn trái cấm và tôi đã ăn rồi. Chứ không nói là Chúa ơi, con có lỡ ăn trái cấm xin Chúa tha tội cho tôi. Không chấp nhận tội các bạn. Rồi xong Chúa tới hỏi ngươi nữ, thì bà Ê va cũng đổi thừa. Con rắn mà Chúa để gần tôi nó đã dụ dỗ tôi ăn trái cấm rồi. Ngươi nào cũng đổ thừa, đổ thừa, đổ thừa người khác. Không chấp nhận tội
Cho đến ngày hôm nay, thế giới 2025, một số người truyền giáo cũng không chịu nhận tội. Còn dạy người ta đừng có nhận tội lỗi của mình. Mình nhận là mình bị mắc tội đó. Luật sư nó dạy. Đừng bao giờ nhận tội của mình cho đến khi người ta bắt tại trận. Luật sư luật của thế giới nó như vậy các bạn. Hẳn ra họ đem áp dụng luật đó vào luật của Đức Chúa Trời. Không bao giờ nhận tội cho đến khi bị bắt tại trận. Tội ai bắt được? Tội tà dâm sao bắt tại trận được? Tội giết người nó cũng giấu nốt. Không có bắt tại trận. Phải có video đàng hoàng.
Ngày hôm nay cảm ơn Chúa là có một số video họ lấy ra và không chạy thoát được. Những cái video hãm hiếp trẻ thơ, những cái video hành hạ trẻ thơ. Nó quay hết từng chi tiết. Chúa cũng cho cái video còn đó để mà bắt được những cái người này. Họ tự họ làm. Rồi họ quay video họ tưởng không ai chiếm hữu được những cái video đó. Nhưng mà ngày hôm nay Chúa lấy cái video đó Chúa đem cho những cái người yêu nước. Và họ đang truy nả và bắt được những cái tội phạm mà hảm hiếp trẻ thơ, hành hạ trẻ thơ. Để mà uống máu kinh khủng.
Xin Chúa cho chúng ta có tội cứ nhận tội đi. Chúa ơi con có tội với trời và với người. Xin huyết Đức Chúa Giê-xu tha thứ tội lỗi cho con. Hoàn lại cho con những cái gì con đã mất. Không sao hết, không có lỗ lã các bạn ơi. Nhận tội không có lỗ nhưng mà thế giới ngày hôm nay họ không chịu nhận tội. Để rồi họ đi địa ngục đời đời. Họ nói nhận tội xong rồi mình sợ mình đi địa ngục rồi mình không có sống yên. Họ đâu có biết rằng nhận tội thì Chúa mới tha tội. Không nhận tội rồi Chúa không có tha tội, cái tội vẫn còn đó. Nó là con dao hai lưỡi, nó rất là nguy hiểm nhưng mà họ chỉ thấy một mặt. Họ không có thấy mặt bên kia. Họ sợ nhận tội rồi họ đi địa ngục đời đời. Con quỷ nó bịt mắt cho họ để cho họ sợ vì mình tội lỗi mà mình nhận tội, mình làm cái đó là mình nhận mình có tội thì mình đi địa ngục đời đời. Không phải như vậy. Nhận tội, ăn năn tội để được Chúa tha thứ và được hưởng nước thiên đàng. Đó là chúng ta mở được con mắt tâm linh của chúng ta. Thấy rõ và biết rõ đức Chúa Trời của chúng ta.
Đức Chúa Trời muốn tạo dựng con người, muốn chúng ta nhận tội. Đừng có chạy tội nữa, đừng có chạy trốn Chúa nữa. Nhận tội và chạy đến với Chúa. Đừng có chạy trốn Chúa nữa. Khi mình có tội là mình không nhận tội, mình chạy trốn Chúa. Giống như Adam đi trốn Chúa. Ca-in cũng đi trốn Chúa. Có tội là đi trốn Chúa các bạn ơi. Rất là nguy hiểm khi một con người có tội thì cứ chạy trốn Chúa. Chạy trốn người này người kia. Không dám con mắt nhìn thẳng.
Ngày xưa tôi tội nhiều lắm các bạn ơi. Tôi không dám nhìn thẳng ai. Mình biết mình tội nhiều lắm. Nhưng mà khi mình ăn năn tội lỗi của mình rồi rồi mình được Chúa tha hết tội lỗi của mình. Mình trong sạch rồi mình dám nhìn thẳng vào mắt mọi người. Con mắt của mình nó sáng ra. Mình dám nhìn thẳng vô những người tội nhân mà không biết không chịu ăn năn. Họ sợ mình các bạn. Mình không phải là Chúa. Mình không phải là cái người thánh sạch nhưng mà mình những người có tội. Nhận tội và ăn năn tội của mình trước mặt Chúa. Để rồi được Chúa tha tội. Để mình được trở về làm con của Đức Chúa Trời. Và mình được trở về nguyên thủy. Giống như là Adam và Eva ngày xưa. Chúa mới tạo dựng ra có thánh linh của Chúa bao phủ và có sự sáng loà của Chúa xung quanh mình. Đó là một cái điều tuyệt vời. Mà những cái người truyền giáo không hiểu được. Họ không nói được cái chuyện đó. Đây là một cái sự khám phá. Người đầu tiên chỉ có biết chạy tội chạy tội. Ngày hôm nay họ xác thịt rồi chỉ biết chạy tội chạy tội.
Những người truyền giáo, những người lãnh đạo mà họ có tội họ chạy tội rồi là nhìn thấy họ. Mình biết ngay. Họ rất là sợ những người khác các bạn. Hành động thân thể của họ nó tỏ ra cái thái độ đó. Xác thịt của họ nó nổi lên. Và nó không có sống yên với những người con cái thật của Chúa. Nó nhúc nhích, nó sợ sệt. Nó vu khống những người theo Chúa thật sự. Vì nó sợ đi ra ánh sáng của Chúa. Mọi người sẽ nhìn thấy những hành động của nó làm sai. Có tội thì cứ ăn năn tội. Nó rất là dễ. Nhưng mà con quỷ nó làm cho cái lòng kiêu ngạo của con người nó khó khăn. Không thể nào mà ăn năn được các bạn ơi.
Xin Chúa cho chúng ta đừng bao giờ chạy trốn. Có tội thì cứ ăn năn. Có tội thì ăn năn. Con có làm tội. Con có làm sai. Xin Chúa tha tội cho con. Huyết Chúa Giê-xu tha thứ tội lỗi cho con. Để rồi con được trở nên một cái người như Chúa tạo dựng ra con. Một cái người Adam đầu tiên. Chúa Giê-xu là Adam thứ hai. Chúa Giê-xu vì cớ Adam thứ nhất đã chết rồi. Cho nên Đức Chúa Trời mới sai Chúa Giê-xu là Adam thứ hai. Đến đây để cứu chúng ta. Chúng ta có một cái người gương mẫu. Chúa Giê-xu chết. Và Ngài về trời Ngài ban Thánh Linh cho chúng ta. Có Thánh Linh trở lại giống như Adam ngày xưa mà được Thánh Linh bao phủ không biết mình lỏa lồ. Ngày hôm nay mỗi người chúng ta ăn năn tội hết được Thánh Linh của Chúa ngự vào làm cho chúng ta trở nên một con người thánh sạch. Có ánh sáng của Đức Chúa Trời bao phủ chúng ta. Cả thế giới họ rất là ghét tại vì họ thấy ánh sáng của chúng ta họ sợ. Họ ghét chúng ta vì họ ghét Chúa của chúng ta chứ không phải họ ghét chúng ta. Chúng ta không có làm gì cho họ ghét nhưng mà họ ghét Chúa của chúng ta.
Chúng ta có muốn theo loài người để chúng ta được loài người thương hay chúng ta muốn theo Chúa để mà chúng ta bị loài người ghét chúng ta. Chúng ta phải chọn một con đường: Đi theo loài người, đi theo thế gian hay đi theo Chúa.
Đi theo Chúa chúng ta phải cô đơn và chúng ta được Chúa yêu. Có ánh sáng của Chúa. Loài người họ ghét chúng ta lắm. Một số ít, một số nhỏ họ thương chúng ta nhưng mà ít lắm. Người nào cũng bị có con quỷ. Nó nhập họ thành ra nó ghét chúng ta một cách vô cớ. Giống như nó ghét Chúa Giê-xu một cách vô cớ. Ngày xưa thế nào thì ngày hôm nay cũng thể ấy.Xin Chúa cho chúng ta biết chọn con đường của chúng ta đi: Theo Chúa. Theo thế gian. Không thể nào đứng giữa nửa Chúa nửa đời được. Vì chúng ta sẽ mất Chúa. Chúa không có cho chúng ta thỏa hiệp.
Tôi xin kết thúc tại đây. Trong Danh Đức Chúa Giê-xu cảm tạ ơn Cha với Ngài đã gìn giữ chúng con. Cho chúng con bài học quý giá này. Cho chúng con biết nhìn xem Chúa mà bước đi. Đừng để chúng con thỏa hiệp với thế gian. Ham mê thế gian mà thỏa hiệp với thế gian rồi linh hồn của con chúng con không được Chúa cứu rỗi linh hồn. Cha ơi chúng con yêu Ngài vì chúng con bỏ hết thế gian, bỏ hết tất cả mà theo Ngài. Xin Ngài gìn giữ chúng con cho đến ngày chúng con gặp được Cha trên nước thiên đàng. Chúng con cảm tạ ơn Cha. Con dâng những lời cầu xin trong cánh tay nhân từ của Cha. Cầu nguyện trong Danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
