
SÁNG THẾ KÝ 1-2: ĐỨC CHÚA TRỜI TẠO DỰNG TRÁI ĐẤT VÀ TẠO DỰNG RA ADAM VÀ Ê-VA TỔ TÔNG CỦA LOÀI NGƯỜI
Sáng-thế Ký 1
Về thời cổ, từ buổi sáng-thế đến đời Áp-ra-ham
(Từ đoạn 1 đến 11:9)
Tạo-thành trời đất
1Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất.
2Vả, đất là vô-hình và trống không, sự mờ-tối ở trên mặt vực; Thần Đức Chúa Trời vận-hành trên mặt nước. 3Đức Chúa Trời phán rằng: Phải có sự sáng; thì có sự sáng. 4Đức Chúa Trời thấy sáng là tốt-lành, bèn phân sáng ra cùng tối. 5Đức Chúa Trời đặt tên sự sáng là ngày; sự tối là đêm. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhứt.
6Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có một khoảng không ở giữa nước đặng phân-rẽ nước cách với nước. 7Ngài làm nên khoảng không, phân-rẽ nước ở dưới khoảng không cách với nước ở trên khoảng không; thì có như vậy. 8Đức Chúa Trời đặt tên khoảng không là trời. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhì.
9Đức Chúa Trời lại phán rằng: Những nước ở dưới trời phải tụ lại một nơi, và phải có chỗ khô-cạn bày ra; thì có như vậy. 10Đức Chúa Trời đặt tên chỗ khô-cạn là đất, còn nơi nước tụ lại là biển. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt-lành. 11Đức Chúa Trời lại phán rằng: Đất phải sanh cây-cỏ; cỏ kết hột giống, cây-trái kết quả, tùy theo loại mà có hột giống trong mình trên đất; thì có như vậy. 12Đất sanh cây-cỏ: Cỏ kết hột tùy theo loại, cây kết quả có hột trong mình, tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt-lành. 13Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ ba.
14Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có các vì sáng trong khoảng-không trên trời, đặng phân ra ngày với đêm, và dùng làm dấu để định thì-tiết, ngày và năm; 15lại dùng làm vì sáng trong khoảng không trên trời để soi xuống đất; thì có như vậy. 16Đức Chúa Trời làm nên hai vì sáng lớn; vì lớn hơn để cai-trị ban ngày, vì nhỏ hơn để cai-trị ban đêm; Ngài cũng làm các ngôi sao. 17Đức Chúa Trời đặt các vì đó trong khoảng không trên trời, đặng soi sáng đất, 18đặng cai-trị ban ngày và ban đêm, đặng phân ra sự sáng với sự tối. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt-lành. 19Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ tư.
20Đức Chúa Trời lại phán rằng: Nước phải sanh các vật sống cho nhiều, và các loài chim phải bay trên mặt đất trong khoảng không trên trời. 21Đức Chúa Trời dựng nên các loài cá lớn, các vật sống hay động nhờ nước mà sanh nhiều ra, tùy theo loại, và các loài chim hay bay, tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt-lành. 22Đức Chúa Trời ban phước cho các loài đó mà phán rằng: Hãy sanh-sản, thêm nhiều, làm cho đầy-dẫy dưới biển; còn các loài chim hãy sanh-sản trên đất cho nhiều. 23Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ năm.
24Đức Chúa Trời lại phán rằng: Đất phải sanh các vật sống tùy theo loại, tức súc-vật, côn-trùng, và thú rừng, đều tùy theo loại; thì có như vậy. 25Đức Chúa Trời làm nên các loài thú rừng tùy theo loại, súc-vật tùy theo loại, và các côn-trùng trên đất tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt-lành.
Dựng nên loài người
26Đức Chúa Trời phán rằng: Chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta, đặng quản-trị loài cá biển, loài chim trời, loài súc-vật, loài côn-trùng bò trên mặt đất, và khắp cả đất. 27Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam cùng người nữ. 28Đức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán rằng: Hãy sanh-sản, thêm nhiều, làm cho đầy-dẫy đất; hãy làm cho đất phục-tùng, hãy quản-trị loài cá dưới biển, loài chim trên trời cùng các vật sống hành-động trên mặt đất.
29Đức Chúa Trời lại phán rằng: Nầy, ta sẽ ban cho các ngươi mọi thứ cỏ kết hột mọc khắp mặt đất, và các loài cây sanh quả có hột giống; ấy sẽ là đồ-ăn cho các ngươi. 30Còn các loài thú ngoài đồng, các loài chim trên trời, và các động-vật khác trên mặt đất, phàm giống nào có sự sống thì ta ban cho mọi thứ cỏ xanh đặng dùng làm đồ-ăn; thì có như vậy. 31Đức Chúa Trời thấy các việc Ngài đã làm thật rất tốt-lành. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ sáu.
Sáng-thế Ký 2
Thiết-lập ngày thứ bảy nên ngày thánh
1Ấy vậy, trời đất và muôn vật đã dựng nên xong rồi. 2Ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời làm xong các công-việc Ngài đã làm, và ngày thứ bảy, Ngài nghỉ các công-việc Ngài đã làm. 3Rồi, Ngài ban phước cho ngày thứ bảy, đặt là ngày thánh; vì trong ngày đó, Ngài nghỉ các công-việc đã dựng nên và đã làm xong rồi.
4Ấy là gốc-tích trời và đất khi đã dựng nên, trong lúc Giê-hô-va Đức Chúa Trời dựng nên trời và đất.
5Vả, lúc đó, chưa có một cây nhỏ nào mọc ngoài đồng, và cũng chưa có một ngọn cỏ nào mọc ngoài ruộng, vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời chưa có cho mưa xuống trên đất, và cũng chẳng có một người nào cày-cấy đất nữa. 6Song có hơi nước dưới đất bay lên tưới khắp cùng mặt đất. 7Giê-hô-va Đức Chúa Trời bèn lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sanh-khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh-linh.
Cảnh vườn Ê-đen
8Đoạn, Giê-hô-va Đức Chúa Trời lập một cảnh vườn tại Ê-đen, ở về hướng Đông, và đặt người mà Ngài vừa dựng nên ở đó. 9Giê-hô-va Đức Chúa Trời khiến đất mọc lên các thứ cây đẹp mắt, và trái thì ăn ngon; giữa vườn lại có cây sự sống cùng cây biết điều thiện và điều ác.
10Một con sông từ Ê-đen chảy ra đặng tưới vườn; rồi từ đó chia ra làm bốn ngả. 11Tên ngả thứ nhứt là Bi-sôn; ngả đó chảy quanh xứ Ha-vi-la, là nơi có vàng. 12Vàng xứ nầy rất cao; đó lại có nhũ-hương và bích-ngọc. 13Tên sông thứ nhì là Ghi-hôn, chảy quanh xứ Cu-sơ. 14Tên sông thứ ba là Hi-đê-ke, chảy về phía đông bờ-cõi A-si-ri. Còn sông thứ tư là sông Ơ-phơ-rát.
15Giê-hô-va Đức Chúa Trời đem người ở vào cảnh vườn Ê-đen để trồng và giữ vườn. 16Rồi, Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán dạy rằng: Ngươi được tự-do ăn hoa-quả các thứ cây trong vườn; 17nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn, chắc sẽ chết.
Thiết-lập lễ hôn-nhân
18Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán rằng: Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp-đỡ giống như nó. 19Giê-hô-va Đức Chúa Trời lấy đất nắn nên các loài thú đồng, các loài chim trời, rồi dẫn đến trước mặt A-đam đặng thử xem người đặt tên chúng nó làm sao, hầu cho tên nào A-đam đặt cho mỗi vật sống, đều thành tên riêng cho nó. 20A-đam đặt tên các loài súc-vật, các loài chim trời cùng các loài thú đồng; nhưng về phần A-đam, thì chẳng tìm được một ai giúp-đỡ giống như mình hết. 21Giê-hô-va Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê, bèn lấy một xương sườn, rồi lấp thịt thế vào. 22Giê-hô-va Đức Chúa Trời dùng xương sườn đã lấy nơi A-đam làm nên một người nữ, đưa đến cùng A-đam. 23A-đam nói rằng: Người nầy là xương bởi xương tôi, thịt bởi thịt tôi mà ra. Người nầy sẽ được gọi là người nữ, vì nó do nơi người nam mà có. 24Bởi vậy cho nên người nam sẽ lìa cha mẹ mà dính-díu cùng vợ mình, và cả hai sẽ nên một thịt.
25Vả, A-đam và vợ, cả hai đều trần-truồng, mà chẳng hổ-thẹn.
Amen. Amen. Cảm ơn Chúa.
Chúng ta hôm nay học bắt đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất và muôn vật. Và trong đó có loài người chúng ta. Chúng ta phải biết cái nguồn gốc của con người để chúng ta mới tìm về con đường về nhà Cha của mình được. Còn không biết tưởng đâu rằng loài người nguồn gốc của chúng ta là con khỉ. Ngày hôm nay trong trường đại học nó dạy những đứa trẻ vô thần. Nó nói người ta từ con khỉ, từ từ từ từ cái là biến đổi biến đổi biến đổi riết cái thành ra loài người chúng ta. Tổ tông loài người là con khỉ. Thành ra những đứa trẻ nó tin như vậy. Nó không có đọc Kinh Thánh. Thì nó nghĩ là nó có tổ tông của nó là con khỉ. Vì cớ đó nó ngu như con khỉ các bạn. Khi chúng ta biết là tổ tông của chúng ta là Đức Chúa Trời dựng nên chúng ta. Thì chúng ta có sự khôn ngoan giống như Đức Chúa Trời vì Ngài tạo dựng chúng ta theo hình ảnh của Ngài. Rất là tuyệt vời. Ngày xưa tôi cũng không có biết cái chuyện này khi mà tôi chưa có đọc Kinh Thánh. Mình cũng nghĩ từ loài người tự nhiên cái là có. Thì nó tự nhiên mà có loài người. Trong trường nó dạy như vậy đó. Rồi evolution là biến đổi cái gì. Cái gene nó đổi đổi đổi từ từ từ từ cái con khỉ nó biến thành con người. Nguy hiểm cho chúng ta là chúng ta là những người không có biết về Chúa và không có tìm hiểu về Đức Chúa Trời tạo dựng chúng ta như thế nào nếu chúng ta đọc Kinh Thánh là chúng ta sẽ thấy nhưng mà có tin hay không tin. Khi chúng ta có Thánh Linh rồi chúng ta mới tin cái chuyện này các bạn ơi. Phải tìm kiếm dọn sạch lòng tìm về nhà Cha rồi chúng ta đọc chúng ta mới tin. Nếu không thì con quỷ nó nói Kinh Thánh nói bậy bạ. Mình đâu có tin được không có đức tin là không có thể đến gần Đức Chúa Trời được. Đức Chúa Trời sáng tạo bằng lời phán của Ngài . Cái lời phán của Chúa nó mạnh như vậy đó các bạn. Ngài phán một tiếng thì có sự sáng. Ngài phán một tiếng thì có sự tối. Ngài phán một tiếng là có trời và đất. Ngài phán một tiếng là có biển.
Ngày hôm nay chúng ta được tạo dựng giống như hình ảnh của Đức Chúa Trời. Miệng lưỡi của chúng ta rất là mạnh các bạn ơi. Khi chúng ta trở về với Chúa và có Thánh Linh của Chúa, miệng của chúng ta rất là mạnh. Chúng ta phán một tiếng là con người chết. Phán một tiếng là cái cây nó sống lại. Phán một tiếng là cái cây nó chết. Chúa Giê-xu làm gì thì chúng ta cũng có thể làm được giống như vậy.
Ngày thứ nhất thì Chúa tạo dựng ra sự sáng và sự tối. Ngày thứ hai là Chúa tạo dựng trời đất và biển. Kinh khủng không? Trời nó to như vậy mà Chúa phán một tiếng ngày thứ hai đó. Ngày thứ ba là Chúa tạo dựng tất cả những cây cỏ, cây trái. Bao nhiêu cây trái trên cái trái đất này nhưng mà nguyên một ngày Chúa nói một tiếng là có cây cỏ và trái. Ngày thứ tư là mặt trời, mặt trăng và ngôi sao. Chỉ cần cái lời phán của Chúa thôi mà có mặt trời. Kinh khủng chưa? Đó là Cha của chúng ta đó mà chúng ta không biết tôn thờ Cha của chúng ta. Chúng ta đi theo thờ quỷ Satan để làm cái gì? Quỷ Satan nó sợ Chúa lắm. Chúa của chúng ta nó sợ lắm các bạn ơi. Nhưng tại vì chúng ta là những người không có cha mẹ. Không có cha chúng ta là những đứa hoang đàng. Cho nên chúng ta không biết cha chúng ta là ai. Cho nên chúng ta phải đi sợ những con quỷ. Nếu chúng ta trở về nhà Cha thì chúng ta được làm con có Cha.
Ngày thứ năm là Chúa tạo dựng tất cả những vật sống trên đất này. Tốt rồi không? Súc vật, con trùng, thú rừng, tất cả đều là nguyên một ngày thứ năm mà Chúa tạo dựng. Kinh khủng luôn. Chỉ một ngày thôi, 24 tiếng đồng hồ thôi mà có tất cả những cái thú trên thế gian này. Rồi ngày thứ sáu là Chúa tạo dựng ra loài người. Đó là công việc của Đức Chúa Trời làm rất là lạ luôn. Ngài lấy đất, nắn lên Adam. Rồi hà cái hơi của Ngài vào lỗ mũi thì Adam trở nên một người sống động. Đó là cái hồn. Cái cục đất thôi nhưng mà Chúa hà hơi vào, Thánh linh của Chúa ngự vào. Lúc đó là Adam được Thánh linh của Chúa ngự vào đó các bạn ơi. Chúa hàThánh linh của Chúa vào thì Adam trở nên một người rất là tuyệt vời. Ông đặt hết tên cho các cả những loài vật trên đất. Bao nhiêu triệu triệu triệu con thú vật mà ông đặt hết tên. Rất là khôn ngoan. Lúc đó Adam là một người được Chúa Thánh linh ở trong lòng và ông rất là khôn ngoan. Chúa cho ông được một người vợ. Chúa thấy ông cô đơn quá. Thấy một người đàn ông cô đơn quá. Rồi Chúa nói mày ngủ đi. Chúa cho ông ngủ mê. Rồi Chúa mới lấy cái ba sườn. Chúa mới làm ra một người nữ để cho giúp đỡ ông. Người giúp đỡ ông chứ không phải người nắm đầu người chồng. Chúa lấy cái bẹ sườn của ông. Không phải là lấy cái xương ở trên đầu. Lấy cái xương ở dưới chân. Nhưng mà cái bẹ sườn nó gần trái tim của mình. Là một người giúp đỡ chứ không phải là một người để mà cầm quyền mà nắm đầu người chồng của mình. Mấy người đó họ nhìn thấy những người đàn bà. Tại sao mà Chúa tạo ra người đàn ông rất là thô. Người đàn bà quá đẹp. Đàn ông mê người đàn bà là tại vì người đàn bà quá đẹp! Nàng ông mê người đàn bà là tại vì người đàn bà quá đẹp. Cái da của họ nó mịn màng các bạn ơi. Tại vì Chúa không có tạo dựng bằng đất. Người đàn ông Chúa tạo dựng bằng đất nó rất là thô. Khô khan tay chân của họ cầm nó là nó nhám xịt. Nó nhám kinh khủng. Da của họ cũng nhám còn thêm lông lá nữa chứ. Không có mịn màng như người đàn bà.
Người đàn bà Chúa tạo dựng sao? Không có phải là đất. Chúa tạo dựng bằng thịt của Adam. Vì cớ đó mấy người đàn ông không biết. Họ tôn thờ người vợ của mình. Người đàn bà quá đẹp các bạn. Chúa tạo dựng ra một người đàn bà tuyệt vời. Da mịn màng. Mà họ còn tô phấn tô sóng lên để cho nó đẹp thêm nữa, để cho dụ đàn ông, để cho đàn ông càng mê nữa. Nhưng cái đầu của người đàn bà chi phối dữ lắm các bạn. Chúa không có tạo dựng họ ra bằng đất. Chúa tạo dựng rất là thô. Đàn ông họ có cái đầu ốc rất là đơn sơ. Nhưng người đàn bà lấy ra từ cái xương sườn của người đàn ông mà Chúa tạo dựng ra người đàn bà họ quá khôn. Sau này nó ăn cái cấm rồi nó còn khôn nữa. Nó đủ trò hết. Cái đầu óc của họ không có phải đơn sơ như người đàn ông.
Hồi xưa tôi không biết. Tôi thấy mình khi mà lấy chồng, tôi thấy cái người đàn ông sao nó khù khờ quá. Giống như đứa con nít, nó không biết cái gì hết. Tại Chúa tạo dựng nó ra như vậy. Mà mình thì mình muốn cái người chồng nó giống như mình. Mình lấy chồng mình muốn người chồng nó giống như mình. Sao mà nó ngu quá? Nói gì cũng không hiểu. Nói hai ba lần mới vô đầu nó được. Thì những người đàn ông nó đơn sơ, nó giống như đứa trẻ các bạn ơi. Khi mình không có hiểu được Chúa trời tạo dựng ra con người đàn ông như thế nào, đàn bà như thế nào, thì chúng ta thường thường đàn bà lấy chồng lại khinh khi người chồng của mình. Một trăm cặp giống nhau hết các bạn ơi. Giống như mặt trời với mặt trăng hai người, hai cái thái cực. Một người đàn ông nó khác người đàn bà một trăm phần trăm. Nó không có giống nhau.
Nhưng mà Chúa tạo dựng ra cái người đàn ông với người đàn bà là hai người hiệp lại mới thành một thịt. Người đàn ông thiếu cái gì? Chúa bù đắp lại cho người đàn bà. Bù đắp cho họ. Người đàn bà thiếu cái gì? Người đàn ông bù đắp cho họ. Hai người mới hiệp lại mới làm nên những sự việc cho Đức Chúa Trời. Làm được công việc lớn lao cho Chúa là hai người hiệp một với nhau. Mới trở nên là một thịt là một người đầy đủ. Một người hoàn hảo đó là phải người đàn ông và người đàn bà. Tuyệt vời chứ các bạn. Mà không có ai dạy cái đó đâu. Cứ là hai người thương nhau, đi vô làm đám cưới không có ai dạy dỗ là hai người khác nhau là phải như thế nào, nhưng phải hiệp một lại với nhau mới trở thành hoàn hảo cho gia đình, cho xã hội.
Đàn bà phải là người giúp đỡ người chồng. Người chồng thiếu cái gì người đàn bà giúp đỡ cái đó. Chứ không phải là người đàn bà kiếm chồng phải giống như mình. Tại vì mình cứ nghĩ là cái người đó phải giống như mình. Mới ban đầu, nhìn vòng ngoài, họ thấy rất là tuyệt vời. Úi cái người đàn ông này quá tuyệt vời. Đẹp trai, khôn ngoan, mạnh mẽ. Mình làm không được. Nó có bắp cơ bắp. Tuyệt vời lắm các bạn. Đàn bà yếu xìu mà. Làm cái gì cũng không được chứ. Khiêng cái gì nặng cũng không được. Nó phụ hai người hiệp lại với nhau để mà làm được những công việc lớn lao.
Người đàn ông thì nó giỏi về công việc ngoài đồng. Người đàn bà thì giỏi ở trong công việc ở nhà. Hai người hiệp một với nhau để mà làm được công việc lớn lao cho cả một gia đình, cho con cái của mình. Đẻ con ra, cả gia đình chờ mẹ nấu cơm, ăn, làm hết công việc nhà. Hiện nay bây giờ là người đàn bà không có ở trong nhà, đi ra ngoài làm hết công việc nhà, để đó rồi con nó tự nó lớn lên mua đồ ăn vứt sẳn đó cho nó ăn. Lớn lên nó hư hỏng hết vì người đàn bà, họ không chịu ở nhà, họ không chịu chăm sóc con cái. Họ muốn đi ra ngoài họ làm kiếm tiền. Đức Chúa Trời tạo dựng ra người đàn bà để mà giúp đỡ những người đàn ông và giúp đỡ con cái của mình, lo cho con cái. Làm sao mà nuôi nấng con cái mình nên người đó là công việc của người đàn bà.
Nói đến người nam phải lia cha mẹ mà dính díu cùng vợ mình. Các bạn thấy ngày hôm nay có, nhất là cái xã hội Mỹ, chúng ta thấy là đứa con trai nó không có ở chung với mẹ nó. Còn ở bên Việt Nam, đứa con trai, cha mẹ đi cưới vợ cho nó ở chung trong cái gia đình. Từ ngàn đời rồi vẫn như thế các bạn ơi. Họ muốn cãi lại luật của Đức Giê-hô-va. Thành ra trước sau gì, vợ chồng hai đữa cũng rã bèn hết. Không cô gái nào mà có thể nào mà sống chung với mẹ chồng được khi mà đứa con trai nó ở chung với người mẹ chồng, cha mẹ của nó. Không bao giờ mà thành công. Nên để cho con trai của mình nó lìa cha mẹ đi, nó dính díu với vợ nó đi. Có thể nó sống gần nhà mình, ok, cho nó một cái nhà riêng để cho hai vợ chồng nó sống chung với nhau cho nó hạnh phúc. Đừng có ôm con trai vào lòng khi nó đã có vợ.
Người xứ Mỹ họ nói, chúng ta có con gái là con của chúng ta suốt đời. Chúng ta có con trai là con của chúng ta ở chung với chúng ta cho đến khi nó có vợ. Và nó không còn sống như là con của chúng ta nữa. Nó có vợ, nó để cho nó lo gia đình của nó và nó thương gia đình bên vợ nó hơn cái gia đình bên mình cũng ok. Miễn con trai của mình nó hạnh phúc với gia đình vợ của nó. Các bạn thấy người Mỹ họ lạ như vậy tại vì họ đã đọc Kinh Thánh và họ biết rằng người nam sẽ lìa cha mẹ và dính díu cùng vợ mình cả hai nên một thịt. Một thịt thì nó phải thương nhau, nó không còn thương mình nữa. Ok, để cho con trai của mình nó sống hạnh phúc.
Phần đông làm người Việt Nam rất là khổ. Mấy cái người đàn bà mà lấy chồng rồi họ cứ khóc suốt ngày các bạn ơi. Có một số người đi qua bên Mỹ này nói tôi làm dâu 20 năm, bây giờ tôi qua xứ Mỹ được 10 năm, bây giờ chồng tôi lảnh cha mẹ tôi về ở cái nhà của tôi đây. Bây giờ tôi phải khổ lại làm dâu nữa, tôi không biết làm sao đây, họ lên trên họ hỏi người này người kia. Thì nói bây giờ mướn nhà cho hai ông bà già ở riêng đi. Hai ông bà già từ bên Việt Nam lảnh qua thì cho ông bà già ở riêng, họ không chịu. Không, ông bà già chửi thằng con trai bất hiếu. Con trai của tôi nó thương vợ hơn nó thương cha mẹ nó. Họ chửi và bắt nó phải bỏ vợ nó để đi sống với cha mẹ nó. Kinh khủng lắm các bạn ơi. Cái người đời tôi nhìn thấy không biết bao nhiêu gia đình tan rã vì họ không cho con trai sống chung với vợ.
Đức Chúa Trời biết tạo dựng ra con người chúng ta, Ngài biết cái chỗ yếu của con người. Ngài muốn cho người đàn ông phải lìa cha mẹ mình mà dính díu với vợ. Rồi khi mà nó ở riêng một mình nó, thì nó phải biết rằng nó phải cai trị vợ của mình. Đức Chúa Trời làm nên một người giúp đỡ nó chứ không phải là để leo trên đầu trên cổ nó mà nắm đầu nó. Nhưng mà phải biết thương vợ của mình như Đức Chúa Giê-su yêu thương hội thánh của Ngài. Khi mà họ nắm đầu được vợ rồi là họ đạp vợ mình xuống. Họ nói tôi không để cho nó leo trên đầu tôi.Thương nó cái nó leo trên đầu tôi. Bây giờ mình phải đạp nó xuống. Thành ra ở trong gia đình hai vợ chồng, một là người vợ nắm quyền, hai là người chồng nắm quyền. Bên nào cũng là thành độc tài hết các bạn ơi. Đi đâu các bạn nhìn thấy hai vợ chồng là các bạn sẽ thấy không có người nào mà hai vợ chồng thương nhau làm một thịt tìm không có trên đất này.
Tôi biết cái công việc này, tôi đi nhìn thấy những người lãnh đạo ở trong hội thánh để tôi coi họ có làm đúng theo luật của Đức Chúa Trời hay không. Trước mặt mọi người ra trong nhà thờ thì họ làm ra vẻ thương vợ lắm. Về nhà là đạp vợ xuống dưới đất. Có những ông thì về nhà vợ leo trên đầu nắm quyền. Làm sao mà cai trị được hội thánh của Đức Chúa Trời các bạn. Nhìn cái cách sống của người lãnh đạo là chúng ta biết là họ có thể dạy dỗ chúng ta được hay không. Hai cái thái cực đó chúng ta nhìn chúng ta thấy hết. Con mắt của chúng ta có Thánh Linh của Chúa soi sáng thì chúng ta thấy rõ và biết rõ như giữa ban ngày. Không thể nào giấu giếm được với con mắt của chúng ta huống chi là giấu với Đấng tạo hóa tạo dựng ra họ.
Khi mà chúng ta có một người thầy mà họ làm không đúng lời của Chúa làm sao họ nâng đỡ giúp đỡ chúng ta được. Thành ra lãnh đạo cần phải ở một mình với Chúa, kiêng ăn cầu nguyện. Để Chúa dạy chúng ta, Chúa nói chuyện với chúng ta rồi Ngài sẽ ban phước cho chúng ta. Nếu chúng ta đi sai lời của Đức Chúa Trời là chúng ta không được phước. Mà ảnh hưởng nguyên cả những người tín hữu của chúng ta ngày kia. Họ đi địa ngục họ sẽ nói chúng ta dạy sai. Chúng ta không làm theo lời Chúa.
Họ còn dạy những người khác như vầy:”Đừng có để vợ nắm đầu nghe. Đức Chúa Trời cho người nam cầm quyền hết cả gia đình của mình. Đức Chúa Trời sẽ ban phước cho người nam khi mà người nam không có để người vợ nắm đầu mình. Phải để cho người vợ mình nó phục vụ mình. Nó phải dưới quyền mình và mình phải là người chủ gia đình. Không để cho vợ nó nắm đầu mình nghe chưa. Phải dạy như vậy. Rồi họ thành độc tài các bạn.”
Một cái ví dụ như là cái cân phải cân bằng hai bên. Nó phải nằm ngay giữa. Nó không thể mất cân bằng, chệt sang bên này hay bên kia được. Khi hai vợ chồng họ yêu thương nhau như một thịt. Họ đứng cái mực giữa và cái cân nó cân bằng. Chúng ta nhìn thấy hai vợ chồng rất là hạnh phúc. Khi mà họ đứng cái mực giữa nó rất là quân bình. Còn một bên là vợ nắm đầu chồng. Là nó không có cân bằng nữa. Bên này là người chồng nắm đầu vợ. Vợ là không công bằng nữa. Hai bên nó không có yêu thương qua hay lại. Không có hạnh phúc được. Và nhìn thấy cái cặp vợ chồng rất là đau khổ các bạn.
Người vợ mà họ nắm đầu được chồng là họ vui lắm. Họ hãnh diện. Đi đâu cũng vui vẻ. Còn người chồng thì nhìn mặt bí xị luôn, mặt chằm dầm lắm, bí xị luôn. Không dám nói chuyện với ai. Họ bị mắc cỡ mặt. Nhìn cái mặt của họ là rất là thấy thương hại cái người chồng. Bị vợ nắm hết quyền hành. Không dám nói với ai hết. Không dám than thở với cha mẹ mình. Còn những người vợ mà bị người chồng nắm đầu hân hủi, bị chồng đạp xuống là cái người vợcó nét mặt buồn thảm khóc thường. Có mắt sưng lên suốt ngày. Không có một cái sự vui vẻ bình an ở trong tâm hồn. Muốn thoát ra khỏi cái gia đình đó mà không có thể nào thoát được. Tại vì cái người chồng độc tài đó họ nói mày đi mày bỏ tao là tao giết mày chết á. Khi mà nó độc tài rồi nó hù dọa các bạn. Mày mà mày bỏ tao là tao theo tao giết mày chết nghe chưa. Nó nắm quyền rồi nó là một cái thằng độc tài gian ác. Khi mà độc tài rồi nó biến thành gian ác các bạn ơi. Nó nắm hết tiền bạc luôn. Phát tiền vợ. Phát tiền chợ cho vợ từ đồng từ cắc luôn. Còn những cái người mà bị vợ nắm đầu thì vợ cũng phát tiền chồng từng đồng từng cắc để chồng đi đổ xăng. Các bạn thấy sống như vậy là sống trong địa ngục trần gian, không có phải là sống ở trên thiên đàng, ở trên đất này. Chúng ta thà ở một mình hơn là ở với những cái người như vậy.
Xin Chúa cho chúng ta biết khi chúng ta có lỡ lấy chồng, thà ở một mình. Ông đọc tài với tôi hả? Ông đi ra đi, ông làm địa ngục, ông sống một mình đi. Tôi muốn sống thiên đàng, tôi không muốn ở với ông. Đi chỗ khác chơi. Đuổi nó đi. Cứng như vậy rồi nó sẽ thay đổi các bạn ơi.
Công việc đó, Đức Chúa Trời muốn cho chúng ta phải đi đúng đường. Những người nào không đúng đường làm cái địa ngục, thì để cho cái địa ngục cho họ ở. Còn tôi muốn sống trên cái thiên đàng trần gian của Đức Chúa Trời tạo dựng ra tôi. Và tôi muốn giúp cho nhiều người sống trong cái thiên đàng trần gian này nữa.
Xin Chúa cho chúng ta biết đâu là đúng, đâu là sai để chúng ta nhìn lại. Và chúng ta phải chỉnh sửa gia đình của chúng ta. Để chúng ta sống được trên thiên đàng của Chúa ở trên đất này.
Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Cha cảm tạ ơn Cha vì Ngài đã mở miệng con nói những lời đến từ Thánh Linh của Ngài. Xin cho chúng con biết đời sống gia đình của chúng con nó có liên hệ đến đời sống của hội thánh của Chúa, của những cái người sống còn trên đất này. Họ phải làm đúng theo đường lối của Đức Chúa Trời để chúng con được sống trên thiên đàng trần gian. Để chúng con không bị bệnh tật dày vò thân thể của chúng con. Để ngày kia chúng con gặp được Cha trên nước thiên đàng. Con cảm tạ ơn Cha. Con xin dâng những lời cầu xin trong cánh tay của Cha mà cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
