
https://www.mediafire.com/file/cdghvnnvsrk519c/Cha%25CC%2582m_ngo%25CC%2582n_29-30.m4a/file
CHÂM NGÔN 29-30: KHÔNG NÊN TRANH LUẬN VỚI KẺ NGU MUỘI
CHÂM NGÔN 29
1 Người nào bị quở trách thường, lại cứng cổ mình,
Sẽ bị bại hoại thình lình, không phương cứu chữa.
2 Khi người công bình thêm nhiều lên, thì dân sự vui mừng;
Nhưng khi kẻ ác cai trị, dân sự lại rên siết.
3 Người ưa mến sự khôn ngoan làm cho cha mình được vui vẻ;
Còn kẻ kết bạn với người kỵ nữ phá tan của cải mình.
4 Vua nhờ sự công bình mà làm nước mình vững bền;
Nhưng ai lãnh của hối lộ hủy hoại nó.
5 Người nào dua nịnh kẻ lân cận mình,
Giăng lưới trước bước người.
6 Trong tội lỗi của kẻ ác có một cái bẫy,
Nhưng người công bình ca hát mừng rỡ.
7 Người công bình xét cho biết duyên cớ của kẻ nghèo khổ;
Còn kẻ ác không có trí hiểu để biết đến.
8 Kẻ nhạo báng châm lửa cho thành thiêu cháy;
Nhưng người khôn ngoan làm nguôi cơn giận.
9 Nếu người khôn ngoan tranh luận với kẻ ngu muội,
Dầu người giận hay cười, cũng chẳng an hòa được.
10 Kẻ làm đổ huyết ghét người trọn vẹn;
Nhưng người ngay thẳng bảo tồn mạng sống người.
11 Kẻ ngu muội tỏ ra sự nóng giận mình;
Nhưng người khôn ngoan nguôi lấp nó và cầm giữ nó lại.
12 Nếu vua lắng tai nghe lời giả dối,
Thì các tôi tớ người trở nên gian ác.
13 Kẻ nghèo khổ và người hà hiếp đều gặp nhau;
Đức Giê-hô-va làm sáng mắt cho cả hai.
14 Vua nào theo sự chân thật mà xét đoán kẻ nghèo khổ,
Ngôi người sẽ được vững bền đời đời.
15 Roi vọt và sự quở trách ban cho sự khôn ngoan;
Còn con trẻ phóng túng làm mắc cỡ cho mẹ mình.
16 Khi kẻ ác thêm, thì tội lỗi cũng thêm;
Nhưng người công bình sẽ thấy sự sa ngã chúng nó.
17 Hãy sửa phạt con người, thì nó sẽ ban sự an tịnh cho người,
Và làm cho linh hồn người được khoái lạc.
18 Đâu thiếu sự mặc thị, dân sự bèn phóng tứ;
Nhưng ai giữ gìn luật pháp lấy làm có phước thay!
19 Chẳng phải bởi lời nói mà sửa trị kẻ làm tôi;
Vì dầu nó hiểu biết, nó cũng không vâng theo.
20 Con có thấy kẻ hấp tấp trong lời nói mình chăng?
Một kẻ ngu muội còn có sự trông cậy hơn hắn.
21 Người nào dung dưỡng kẻ tôi tớ mình từ thuở nhỏ,
Ngày sau sẽ thấy nó thành con trai của nhà.
22 Người hay giận gây ra điều tranh cạnh;
Và kẻ căm gan phạm tội nhiều thay.
23 Sự kiêu ngạo của người sẽ làm hạ người xuống;
Nhưng ai có lòng khiêm nhượng sẽ được tôn vinh.
24 Kẻ nào chia phần với tay ăn trộm ghét linh hồn mình;
Nó nghe lời thề, mà không tỏ điều gì ra.
25 Sự sợ loài người gài bẫy;
Nhưng ai nhờ cậy Đức Giê-hô-va được yên ổn vô sự.
26 Nhiều kẻ cầu ơn vua;
Song sự lý đoán của người nào do nơi Đức Giê-hô-va mà đến.
27 Kẻ gian tà lấy làm gớm ghiếc cho người công bình;
Và người ăn ở ngay thẳng lấy làm gớm ghiếc cho kẻ gian ác.
CHÂM NGÔN 30:
1 Lời của A-gu-rơ, con trai Gia-kê,
Châm-ngôn mà người ấy nói ra cho Y-thi-ên và U-canh.
2 Quả thật ta là ngu muội hơn ai hết,
Ta không có thông sáng bằng một người.
3 Ta không học được sự khôn ngoan,
Và chẳng có được sự tri thức của Đấng Thánh.
4 Ai đã lên trời, rồi lại xuống?
Ai đã góp gió trong lòng tay mình?
Ai đã bọc nước trong áo mình?
Ai lập các giới hạn của đất?
Danh người là chi, và tên con trai người là gì?
Nếu ngươi biết, hãy nói đi.
5 Các lời của Đức Chúa Trời đều đã thét luyện:
Ngài là cái thuẫn đỡ cho người nương cậy nơi Ngài.
6 Chớ thêm chi vào các lời Ngài.
E Ngài quở trách ngươi, và ngươi bị cầm nói dối chăng.
7 Tôi có cầu Chúa hai điều;
Xin chớ từ chối trước khi tôi thác:
8 Xin dang xa khỏi tôi sự lường gạt và lời dối trá;
Chớ cho tôi nghèo khổ, hoặc sự giàu sang;
Hãy nuôi tôi đủ vật thực cần dùng,
9 E khi no đủ, tôi từ chối Chúa,
Mà rằng: Đức Giê-hô-va là ai?
Và lại kẻo e tôi bị nghèo khổ, ăn trộm cắp.
Và làm ô danh của Đức Chúa Trời tôi chăng.
10 Chớ phao vu kẻ tôi tớ cho chủ nó,
E nó rủa sả ngươi, và ngươi mắc tội chăng.
11 Có một dòng dõi rủa sả cha mình,
Cũng không chúc phước cho mẹ mình.
12 Có một dòng dõi tư tưởng mình thánh sạch,
Song chưa được rửa sạch nhơ bẩn mình.
13 Có một dòng dõi bộ mặt kiêu hãnh thay,
Mí mắt giương cao dường nào!
14 Có một dòng dõi nanh tợ gươm,
Hàm răng như dao,
Đặng cắn xé những người khó khăn khỏi đất,
Và những kẻ nghèo khổ khỏi loài người.
15 Con đỉa có hai con gái, nói rằng: Hãy cho! Hãy cho!
Có ba sự chẳng hề no đủ,
Và bốn điều chẳng nói rằng: Thôi, đủ!
16 Tức là Âm phủ, người đàn bà son sẻ,
Đất không no đủ nước,
Và lửa mà chẳng hề nói: Đủ rồi!
17 Con mắt nhạo báng cha mình,
Khinh sự vâng lời đối với mẹ mình,
Các con quạ của trũng sẽ móc mắt ấy,
Và các chim ưng con sẽ ăn nó đi.
18 Có ba việc lấy làm diệu kỳ cho ta,
Và bốn điều mà ta chẳng biết được:
19 Là đường chim ưng bay trên trời;
Lối con rắn bò trên hòn đá;
Lằn tàu chạy giữa biển,
Và đường người nam giao hiệp với người nữ.
20 Tánh nết người kỵ nữ cũng vậy:
Nàng ăn, rồi nàng lau miệng,
Và nói rằng: Tôi có phạm tội ác đâu.
21 Có ba vật làm cho trái đất rúng động,
Và bốn điều nó chẳng chịu nổi được:
22 Là tôi tớ khi được tức vị vua;
Kẻ ngu muội khi được no nê đồ ăn;
23 Người đàn bà đáng ghét khi lấy chồng,
Và con đòi khi kế nghiệp bà chủ mình.
24 Có bốn vật nhỏ mọn trên trái đất,
Song vốn rất khôn ngoan:
25 Con kiến dầu là loại yếu hèn,
Lo sắm sẵn vật thực mình trong mùa hạ;
26 Con thỏ rừng dầu là loại không sức lực,
Đóng cơ sở mình trong hòn đá;
27 Loài cào cào dầu không có vua chúa,
Bay ra có từng đám;
28 Con thằn lằn mà người ta lấy tay bắt được,
Vẫn ở trong đền vua.
29 Có ba vật điệu đi tốt đẹp,
Và bốn vật nước bước xem sang trọng:
30 Sư tử, mạnh hơn hết trong các loài vật,
Chẳng lui lại trước mặt loài nào cả;
31 Con ngựa hăng thắng tử tế, con dê đực,
Và vua không ai đối địch được.
32 Nếu ngươi có làm ngu dại mà tự cao kiêu ngạo,
Và nếu ngươi có ác tưởng, hãy đặt tay che miệng mình.
33 Vì ép sữa làm ra mỡ sữa,
Và đánh đập lỗ mũi bèn làm cho phun máu;
Cũng vậy trêu chọc giận sanh ra điều tranh cạnh.
Amen. Amen.
Cảm ơn Chúa chúng ta cứ học thêm, học thêm sự khôn ngoan của vua Salomon để chúng ta biết cách sống ở đời như thế nào. Hôm nay chúng ta vẫn tiếp tục học. Mình không nên tranh luận với những người ngu mụôi. Chúa biểu mình là phải tránh những người đó. Nó ngu mụôi quá, tránh nó đi. Đừng có tranh luận, tranh luận mất thì giờ mà vẫn là vô ích. Cái đầu của họ cứng rồi, họ là cục đá. Không có nói gì vô đầu họ được. Mình có làm cho họ giận hay họ cười cũng vô ích thôi. Câu chín nói nếu người không ngoan tranh luận với kẻ ngu mụôi. Dầu người giận hay cười cũng chẳng an hoà được. Không có thể làm hoà với một cái thằng ngu muội.
Không phải những người ngu muội là những người dốt nát các bạn ơi. Ngày hôm nay những người ngu muội là những người làm thầy ở trong các nơi cao cấp. Họ đứng trên những cái nơi cao cấp dạy dỗ người khác. Nhưng mà mình nhìn lại mình thấy họ là những người ngu muội. Mà họ cho họ là rất là khôn. Họ chỉ lo chỉ biết cãi thôi, cứ cho mình là đúng thôi. Nói cái gì cũng không vô đầu họ được. Mà những người đó ảnh hưởng rất là lớn cho những người xung quanh. Cảm ơn Chúa là chúng ta nhìn thấu được những người đó. Nhưng mà chúng ta có thể coi ngày nào người đó bị hoạn nạn. Người đó bị bệnh tật. Người đó ăn cám heo. Bị hạ xuống mực thấp nhất trong xã hội, chúng ta sẽ đến mà giúp đỡ cho họ. Rồi cho con mắt họ mở ra. Họ sẽ thấy họ là người ngu mụôi rồi họ ăn năn thì họ được trở nên một người khôn ngoan. Và họ có thể ảnh hưởng tới một số rất là đông người. Đó là chúng ta đi tìm được những con cá to đó. Đợi cho tới đúng ngày chúng ta sẽ bắt được con cá to đó. Không phải mình bỏ họ. Đợi tới đúng ngày là chúng ta đến và chúng ta đụng chạm đến họ. Là họ sẽ thấy được cái sự ngu dốt, một cái sự kiêu ngạo của họ. Kiêu ngạo của con người làm cho con người bại hoại. Và Chúa gọi là những cái người ngu dại hay nhạo báng. Những kẻ ngu muội tỏ ra sự nóng giận của mình. Nhưng người khôn ngoan nguôi lắm và cầm giữ nó lại. Họ muốn tranh cãi với mình. Họ muốn kiếm chuyện với mình. Họ muốn chọc cho mình giận để tranh cãi với họ để làm người nóng tánh giống họ. Cảm ơn Chúa là chúng ta khôn hơn. Chúa cho chúng ta có sự khôn ngoan trong Chúa là chúng ta cầm giữ miệng của chúng ta lại. Cho đến lúc nào Chúa sai chúng ta mở miệng là chúng ta mở miệng. Vì roi vọt và sự quở trách ban cho sự khôn ngoan. Chúng ta chờ cho đến ngày mà họ rớt xuống, họ không còn ở trên trời nữa. Họ rớt xuống thì cho họ một cái roi vọt. Họ sẽ được ban cho sự khôn ngoan. Tới đúng thời đúng lúc.
Ngày xưa chúng ta cũng vậy thôi. Nhìn lại. Chúng ta cũng ở trên trời. Chúng ta đâu có ở dưới đất. Nhưng vì Chúa thương xót chúng ta. Ngài dùng roi vọt mà đánh chúng ta. Cho chúng ta rớt xuống bò sát dưới đất. Rồi ngày nâng chúng ta lên. Đó là công việc của Đức Chúa Trời làm. Chúng ta không thể nào mà làm được công việc đó các bạn. Vì tình yêu thương của Đức Chúa Trời. Ngài vẫn muốn mọi người đều được cứu rỗi linh hồn. Ngài không muốn một người nào chết mất. Nhưng cái trình độ được cứu rỗi là cái trình độ bò sát đất. Hạ mình xuống nhu mì khiêm nhường. Ở trên trời là mình làm Chúa. Mình làm quỷ Satan. Xin Chúa cho chúng ta đừng bao giờ tưởng mình là người khôn ngoan. Tưởng mình là người giỏi giắng Tưởng mình là người công bình. Là mình sẽ bị đòn. Bị roi vọt của Chúa. Sự kiêu ngạo làm hạ người xuống. Mình tưởng mình ở trên trời nhưng mà mình sẽ bị Chúa hạ xuống. Ai có lòng khiêm nhường sẽ được tôn vinh. Tôn vinh là Chúa nhắc mình lên cao.
Hồi xưa ba tôi ổng nói. Lên voi là có ngày xuống chó. Ổng dặn là đừng bao giờ lên voi nghe con. Lên voi là bị xuống chó đó. Mình ở dưới đất hoài mình không có nhảy lên trên lưng con voi là mình không có bị người ta hạ mình xuống. Đừng có tự tôn mình lên. Ba tôi ổng dặn. Có nhiều cái câu tục ngữ Việt Nam rất là hay các bạn. Lên voi thì xuống chó. Không có lên voi là không bao giờ bị xuống chó. Ông nói như vậy. Thì cảm ơn Chúa là những cái phong tục tập quán của người Việt Nam cũng nói nhiều cái câu rất là hay các bạn. Kinh Thánh cũng dùng những cái lời cũng giống như người đời người ta nói những cái câu rất là thấm đòn. Nếu chúng ta không để ý thì chúng ta không thấy nhưng mà nếu chúng ta để ý chúng ta cũng thấy những cái câu ca giao Việt Nam cũng nói cũng rất là hay.
Những kẻ gian tà thì làm gớm ghét cho người công bình. Người ăn ở ngay thẳng lấy làm gớm ghét cho kẻ gian ác. Khi mà chúng ta sống với cái lối sống đi theo đường Chúa. Ăn ở công bình. Mấy cái người gian ác họ ghét họ thù mình. Hai người công bình và người gian ác không thể sống chung với nhau được. Rất là lạ. Mình nói tại sao mà nó thù mình dữ vậy nè. Mình có làm cái gì sai đâu. Mình đâu có làm cái chuyện gì gian ác. Mình đâu có làm hại người nào mà nó thù mình dữ vậy nè. Tại vì nó khác linh các bạn ơi. Người ăn ở ngay thẳng lấy làm gớm ghét cho kẻ gian ác. Lạ lùng chưa? Khác linh. Mình đến gần là nó thù mình.Nó thù không có cùng ở chung một cái nơi được. Nó kiếm chuyện đủ trò đủ trống. Nó phá nó vạch lông tìm vít. Kiếm chuyện đủ trò, đủ trống, mà nhưng mà nó là người gian ác. Mình mới nhìn lại coi cái nó thù mình có đúng hay không? Nếu mà nó thù mình mà không đúng. Cảm ơn Chúa, cảm ơn Chúa, tôi không cùng chung một cái mái nhà chung với người gian ác. Tôi là cái người khác linh với bạn.
Có một người vào Face Book xin vào kết bạn. Nó đến gần mình là nó thù mình cách vô cớ. Nó hỏi xong nó chặn mình, nó kỳ lạ lắm. Nó hỏi mình đó chứ. Bạn hay thù vậy nè. Nó lại nó nói, tại sao mà từ trước tới giờ tôi đi tới đâu không có ai mà làm cho tôi tim tôi đập bung bung bung bung. Tôi không biết có cái linh tính nó báo gì cho tôi đây. Bạn là thù hay là bạn? Nó hỏi vậy. Tôi có làm gì đâu, tôi có quen bạn rồi trước tới giờ đâu có quen bạn rồi nào đâu. Tại sao tôi kỳ quá vậy không biết nữa. Nó nói rằng Tôi cảm nhận thật bạn có một cái gì lạ lắm mà nó làm cho tôi khó chịu. Linh tính của tôi báo rằng bạn là người thù. Tôi nói đúng. Khác Linh. Bạn với tôi khác Linh. Hỏi xong nó chạy luôn các bạn ơi. Thành ra chúng ta phải đề cao cảnh giác và nhìn thấy được những cái gì người khác nói chúng ta phải nhìn lại coi có phải đúng hay không. Nhiều khi chúng ta té ngã, chúng ta tưởng chúng ta là người công bình nhưng chúng ta biến dạng và thành người gian ác rồi lúc nào không hay biết. Các bạn phải nhìn lại chính mình coi mỗi lần luôn luôn con mắt mình hay nhìn ra. Đừng có nhìn ra hoài. Chúng ta phải nhìn vào tâm linh của chúng ta có tốt hơn. Phải càng ngày càng đi tới tăng trưởng tâm linh hơn. Các bạn đừng có dừng chân tại chỗ là nó sẽ tuột dốc. Tâm linh của chúng ta là phải đi càng ngày càng leo dốc, leo dốc, leo dốc. Đi tới đừng bao giờ đi lui.
Có một số người như cái võng đi qua đi lại, đi qua đi lại. Lên được hai bước xuống được một, xuống hai bước, lên hai bước, xuống hai bước. Cứ tuột rồi tuột, tuột, tuột riết rồi tới âm phủ luôn. Xin Chúa cho chúng ta biết siêng năng, siêng năng chứ làm biếng. Chúng ta hãy siêng năng, siêng năng, đi tìm kiếm Chúa, hãy siêng năng, luôn luôn đề cao cảnh giác và đi tới, đừng có đi lui.
Ông vua Solomon ông nói có bốn điều, chưa bao giờ đủ.
1-Là âm phủ. Họ không có thấy đủ. Âm phủ nó càng ngày càng to, càng ngày càng to, càng ngày càng to. Nó không bao giờ mà nó nói là đủ người rồi, nó ngừng. Âm phủ nó như là cái túi cao su. Mỗi ngày, mỗi ngày nó chứa thêm, chứa thêm, chứa thêm, chứa bao nhiêu, nó cũng chưa có được hết các bạn ơi. Đó là cái cửa âm phủ. Địa ngục nó là như vậy. Chúa Giê-xu rất là nhìn thấy thương bao nhiêu người họ muốn đi địa ngục, họ không muốn đi thiên đàng. Thế giới nó thuộc về quỷ Satan. Nó muốn nhiều người, nhiều người, nhiều người nữa. Ngày hôm nay chúng ta thấy bao nhiêu người chết, bao nhiêu nó giết, bao nhiêu cũng không đủ. Tỷ tỷ tỷ người, địa ngục cũng có chỗ chứa các bạn. Rất là lạ luôn.
2-Người đàn bà son sẻ, họ muốn cả trăm đứa con, họ ước gì có một đứa cũng không có, mà họ cứ ước hoài, ước hoài, ước hoài, mà cũng không có đầy đủ. Họ muốn cả trăm, cả ngàn đứa con cũng không đủ. Vì họ không có một đứa nào hết, họ không có hiểu, không có thông cảm được những người mà có con cực khổ như thế nào. Đó là họ không có thể no đủ được.
3-Còn đất, không có no đủ nước, đổ nước bao nhiêu nó cũng hút hết, đổ nước bao nhiêu nó cũng hút hết. Trời mưa to, mưa lớn gì nó ngập một chút là nó rút hết trơn, không bao giờ có đủ nước cho nó.
4- Và lửa, không có đủ. Các bạn thấy cháy nhà chưa? Nó cháy lan, lan, lan, bao nhiêu nó cũng cháy hết, nó không có no đủ bao giờ.
Đó là bốn cái điều mà chẳng nói rằng thôi đủ rồi. Rất là tuyệt vời các bạn.
Còn có ba việc lấy làm kỳ diệu. Kỳ diệu đó. Ông nói là kỳ diệu, câu 18. Và bốn điều. 4 điều mà ta chẳng biết được là
1-Đường của con chim ưng bay trên trời. Chúng ta làm cái gì chúng ta đừng có để dấu vết lại. Nó rất kỳ diệu, nó hay mà chúng ta phải học. Làm con chim ưng bay trên trời nó không có để dấu vết lại. Bay ra là mất tiêu.
2-Còn con rắn nó bò dưới đất nó để dấu vết lại đó. Người ta đi bắt nó, người ta giết nó. Chim ưng nó bay, mình phải bắt chước. Mình làm cái gì? Mình làm tay trái, tay mặt mình không biết. Có nghĩa là mình làm cái gì cho Chúa rồi. Đừng có khoe khoang, đừng có nói gì hết. Đừng có cho người ta thấy mình làm. Con chim nó bay trên trời nó không có để lại dấu vết. Mình làm gì cho Chúa mình phải giống như vậy, không có để lại dấu vết cho người ta. Con rắn nó bò trên hòn đá. Con rắn nó bò dưới đất nó để lại dấu vết. Nhưng nó bò trên hang đá chúng ta không thấy, không bắt nó được. Những con rắn khôn. Nó đi trên đất vậy ok. Nhưng mà khi mà nó vào cái hang đó là nó ở trong đá. Nên ra không tìm đường đi nó được. Người ta đi tìm con rắn. Nhưng mà người ta thấy nó bò trên đất. Xong rồi cái hang đá. Con rắn nó ở trong cái hang đá. Mất hết đường luôn. Không tìm được nó.
3-Còn cái lằn tàu chạy giữa biển. Nó chạy giữa biển nó đi ra rồi là nước bít lại. Không biết được. Không có đi mò theo cái chiếc tàu mà biết nó ở chỗ nào.
4-Và cái đường người nam giao hiệp với người nữ không có giấu vết. Đàn ông đi chơi bời, nó đi chơi gái. Nó có vợ đi chơi bời. Không để lại dấu vết. Nó giấu hay lắm các bạn. Có người nó giấu mười mấy, hai chục năm vợ nó cũng không biết được. Đó là cái này là một cái chính. Là phải biết rằng những cái người có tội tà dâm. Không ai biết được. Đức Chúa Trời nhìn thấu hết. Loài người không nhìn thấu được.
Những người đàn ông mà nó muốn cưới người nào là nó có để dấu vết để lại. Nó dẫn bạn gái đi khoe hết người này tới người kia. Đó là nó muốn cưới người đó. Nó cũng ăn ngủ với người đó. Nhưng mà nó khoe với người này người kia là nó muốn cưới người đó làm vợ. Còn những cô gái nào mà cho người đàn ông ăn ngủ rồi, nó che giấu hết là những người đàn bà ngu. Cho người ta xài sể. Nó giấu giếm hết. Phải có sự khôn ngoan. Để cho mình sống được với thế giới gian ác.
Tánh nết người kỹ nữ cũng vậy. Nàng ăn rồi nàng lau miệng rồi nói rằng tôi có phạm tội ác đâu. Đàn bà nào đi tìm những người đàn ông để mà kiếm tiền. Họ không phải là nó muốn ở đời với người đó. Là họ đi ăn xong rồi họ giấu giếm. Đàn ông hay đàn bà vậy. Nó cũng là giống nhau. Họ giấu hết. Họ không có để lại một cái dấu tích nào cho ai biết hết.
Chúng ta làm gì công việc cho Chúa. Chúng ta cũng phải đừng có khoe khoang. Người khác nói. Nhưng mà cái miệng chúng ta không có khoe khoang. Không có nói là. Ôi bữa nay tôi làm này này này. Đừng có để lại dấu vết những gì chúng ta làm. Để chi? Đức Chúa Trời ghi sổ hết các bạn. Phần thưởng của chúng ta đó. Còn chúng ta làm mà chúng ta để lại nhiều cái dấu vết là không được cái phần thưởng nào hết. Miệng lời người đã khen thưởng người rồi. Người đã được phần thưởng trên đất rồi. Chúa nói : “Ngươi đã hưởng được hết tất cả những phần thưởng rồi. Còn muốn ta thưởng người cái gì nữa?” Họ trả lời Chúa ơi. Con làm bao nhiêu công việc cho Chúa. Tại sao con không có phần thưởng trên thiên đàng? Chúa trả lời vì Ngươi đã lãnh phần thưởng trước ta rồi. Ngươi làm mà ngươi không có khoe khoang thì mới được phần thưởng. Cảm ơn Chúa là ngày nay chúng ta phải có sự khôn ngoan. Chúng ta học chúng ta phải hành và áp dụng.
Có ba vật làm cho trái đất nó rung động và bốn điều nó chẳng chịu nổi được là
1-Tôi tớ khi được tước vị vua. Cái thằng tôi tớ mà nó là cái thằng thấp nhất trong cung vua mà nó tước vị ông vua, nó lên được ngôi vua. Không ai chịu nổi hết các bạn ơi. Thì những người mà dốt mát mà lên mình nắm được cái chức vị cao trọng ở trong một cái xã hội, không ai chịu nổi hết. Họ làm cho trái đất rúng động hết xung quanh rung động hết trơn. Lạ lùng như vậy đó. Đó là công việc làm cho trái đất rung động.
2-Kẻ ngu muội khi được no nê đồ ăn. Những người mà bị đói rách, chưa bao giờ đủ ăn, bây giờ nó được no nê đồ ăn, nó khoe khoang, không ai chịu nổi. Rất là lạ lùng.
3-Người đàn bà đáng ghét khi lấy chồng. Hồi lúc con gái mà người ta chê, người ta không thèm nhìn tới. Nó rất là đáng ghét. Nhưng mà có một người nào mà cưới nó về rung động cả bầu trời, rung động trái đất, khoe khoang. Ôi chồng tôi giàu lắm mà. Tôi có bao nhiêu nhà, tôi có xe hơi, tôi có gì đủ hết. Nó khoe, nó làm cho cả xung quanh rung động hết các bạn.
4-Và con đòi khi kế nghiệp bà chủ của mình. Đó, con đòi nó khi kế nghiệp bà chủ. Là các bạn thấy trong Kinh Thánh là con đòi của bà Sarah, vợ ông Abraham. Ông Abraham có bà vợ son sẻ. Vợ ông bảo ông đi đến với con đòi của mình. Để mà cho nó có chữa. Rồi nó lên mình kiêu ngạo không chịu nổi các bạn. Đó là cái tội đó là ông Abraham ông không có kiên nhẫn để chờ đợi. Chúa hứa cho ông mà ông cứ đợi hoài đợi hoài đợi hoài. Ông hết có kiên nhẫn rồi. Ông theo cái ý xác thịt của ông mà ông làm khổ bao nhiêu đời con cháu ông cho đến ngày hôm nay là hai dòng con của Abraham. Con dòng lớn và con dòng nhỏ thù nghịch nhau và vẫn đánh nhau cho đến ngày hôm nay. Kinh khủng. Abraham làm một cái chuyện sai. Cả bao nhiêu dòng con bao nhiêu đời phải chịu khổ.
Xin Chúa cho chúng ta có kiên nhẫn chờ đợi để mà làm đúng theo ý Chúa. Đừng có làm theo ý riêng mình đi sai đường. Trật một con toán bán một con trâu. Đi một chút sai cả thế hệ đau khổ. Đời đời cho đến không bao giờ chấm dứt. Nó thù không đội trời chung đó các bạn. Con dòng lớn là người Do Thái. Con dòng nhỏ là cái dân Ả Rập. Nó có 12 chi phái. Nó thù nó đánh nhau nó giết nhau. Bao nhiêu người chết cũng vẫn còn thù thù không đội trời chung. Không bao giờ làm hòa với nhau được.
Có bốn vật nhỏ mọn trên trái đất, song rất là khôn ngoan.
1-Con kiến dầu là loại yếu hèn. Lo sắm sẵn thực vật mình trong mùa hè. Các bạn phải học từ con kiến. Chúa nói phải học theo con kiến. Nó làm công việc của nó. Nó đi không ngừng nghỉ. Nó siêng lắm. Tối ngày nó đi tìm đồ ăn, đem đồ ăn đi cất. Nó làm việc không ngừng nghỉ cho đến khi nó chết thôi.
2-Con thỏ rừng dầu là loại không sức lực. Đóng cơ sở mình trong hòn đá. Thỏ rừng nó là khôn. Nó ở trong hòn đá. Không ai chung nó vô mà bắt nó được.
3-Loại cào cào không có vua chúa. bay ra có từng đám. Các bạn thấy cào cào chưa? Nó không có vua. Nhưng mà nó đi đâu là nó đoàn kết. Nó đi. Nó đi cả đoàn. Không biết không có con nào vua hết trơn. Nhưng mà nó đoàn kết với nhau. Nó làm như vậy.
4-Con thằn lằn mà người ta lấy tay bắt được. Vẫn ở trong đền vua. Con thằn lằn nó khôn. Nó kiếm cái chỗ nào mà ở sạch sẽ tốt đẹp. Nó ở. Nó vào trong đền vua nó ở được.
Có ba vật đi rất là tốt đẹp. Và bốn vật bước xem sang trọng là
1-Con sư tử. Mạnh hơn hết trong các loài vật. Chẳng lùi lại trước mặt loài nào cả. Chúng ta phải học con sư tử đó. Khi chúng ta là con của Đức Chúa Trời là chúng ta là sư tử Judah. Đức Chúa Giê-xu là sư tử Judah. Không lui bước trước mặt một cái loài nào hết.
2-Con ngựa hăng thắng tử tế, con dê đực và vua không ai đối địch được. Con sư tử, con ngựa, con dê đực và vua. Đó là bốn vật. Nước bước xem sang trọng. Ông vua là ông đi ra là có cái nước bước rất là sang trọng. Không bao giờ vua mà đi lạp xẹp lạp xẹp. Chúng ta là con của vua muôn vua, chúa muôn chúa. Chúng ta phải đi với nước bước cứng rắn và giống như là một vị vua.
Đàn ông, đàn bà không cần biết nhưng chúng ta đi chúng ta nói là chúng ta phải xứng đáng là con của vua muôn vua, Chúa muôn chúa. Chúng ta có được như vậy không? Chúng ta úp ới úp ới đi mọp mọp là chúng ta là con của loài người không phải là con của vua. Con của vua phải có lằn đi nước bước giống như vua. Cha nào con nấy phải học cái cách đi đứng nói chuyện như một vị vua. Ngày kia chúng ta mới được hưởng nước thiên đàng. Chúa hãnh diện vì chúng ta. Cảm ơn Chúa.
Nếu ngươi có làm ngu dại mà tự cao kiêu ngạo và nếu người có ác tưởng hãy đặt tay che miệng mình. Vì ép sữa làm ra mỡ và đánh đập lỗ mũi bạn làm cho phun máu. Cũng vậy trêu chọc giận sanh ra điều tranh cãi. Chúng ta đừng có đi đâu mà chọc giận người nào. Có một số người chuyên môn đi chọc cho người ta giận. Chúng ta nói lẽ thật không phải là đi chọc người khác giận. Đừng có tưởng lầm là chúng ta đi nói lẽ thật chọc người ta giận. Không phải. Chúa sai chúng ta đi nói lẽ thật để cho người ta thay đổi để người ta hưởng nước thiên đàng chứ không phải là chọc người ta giận. Người ta giận đó là có quyền tự do của người ta. Người ta không muốn sửa đổi.
Mình đem cái đèn pin mình rọi vào trong bóng tối những tên trộm cướp nó sợ quá nó chạy nó chửi mình. Nhưng mà phải ráng làm công việc của Chúa biểu mình phải làm. Xin Chúa cho chúng ta có sự khôn ngoan để sống theo lời chỉ dẫn của Chúa. Đừng sợ sệt. Đừng nhu nhút nhác, nhu mì khiêm nhường không có phải là đi cuối mọp người khác. Lòn cuối người khác. Nhu mì khiêm nhường nhưng đi đứng như con sư tử. Không hại ai. Đó là Chúa muốn chúng ta cũng như là một người vừa là con rắn vừa là con bồ câu. Xin Chúa cho chúng ta có sự khôn ngoan để làm giống như Chúa Giê-xu làm.
Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-xu cảm ơn Cha vì Ngài đã mở miệng con nói những lời khôn ngoan đến từ Thánh Linh của Ngài. Cha ơi xin dạy chúng con cho chúng con biết nhìn xem Chúa Giê-xu và sống theo như Chúa Giê-xu . Đừng để chúng con mọp mọp quỵ quỵ trước mặt những người không ra chi trước mặt Ngài. Cho chúng con đi đứng giống như là một con sư tử dõng mãnh. Sư tử của Judah không sợ hại, không sợ sệt. Và nhưng có cái lòng nhu mì khiêm nhường để được hưởng được đất. Chúng con cảm tạ ơn Cha. Con xin dâng những lời cầu xin của con trong cánh tay nhân từ của Cha mà cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
