https://www.mediafire.com/file/2mlpz50qsqydyaf/Cha%25CC%2582m_ngo%25CC%2582n_15-16-.m4a.m4a/file

CHÂM NGÔN 15-16: LỜI NÓI CỦA NGƯỜI KHÔN NGOAN VÀ NGƯỜI GIAN ÁC.
Chương 15
1Lời đáp êm-nhẹ làm nguôi cơn-giận;
Còn lời xẳng-xớm trêu thạnh-nộ thêm.
2Lưỡi người khôn-ngoan truyền ra sự tri-thức cách phải;
Nhưng miệng kẻ ngu-muội chỉ buông điều điên-cuồng.
3Con mắt Đức Giê-hô-va ở khắp mọi nơi,
Xem-xét kẻ gian-ác và người lương-thiện.
4Lưỡi hiền-lành giống như một cây sự sống;
Song lưỡi gian-tà làm cho hư-nát tâm-thần.
5Kẻ ngu-dại khinh sự khuyên-dạy của cha mình;
Còn ai giữ theo lời quở-trách trở nên khôn-khéo.
6Trong nhà người công-bình có nhiều vật quí;
Song trong huê-lợi kẻ gian-ác có điều rối-loạn.
7Môi người khôn-ngoan rải sự tri-thức ra;
Nhưng lòng kẻ ngu-muội chẳng làm như vậy.
8Của tế-lễ kẻ gian-ác lấy làm gớm-ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
Song lời cầu-nguyện của người ngay-thẳng được đẹp lòng Ngài.
9Đường-lối kẻ ác lấy làm gớm-ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
Nhưng Ngài thương-mến người nào theo sự công-bình.
10Sự hình-phạt nặng-nề dành cho kẻ bỏ chánh-lộ;
Và kẻ ghét lời quở-trách sẽ chết mất.
11Âm-phủ và chốn trầm-luân còn ở trước mặt Đức Giê-hô-va thay,
Phương chi lòng của con-cái loài người!
12Kẻ nhạo-báng không ưa người ta quở-trách mình;
Hắn không muốn đến cùng người khôn-ngoan.
13Lòng khoái-lạc làm cho mặt mày vui-vẻ;
Nhưng tại lòng buồn-bã trí bèn bị nao-sờn.
14Lòng người thông-sáng tìm-kiếm sự tri-thức;
Còn miệng kẻ ngu-muội nuôi lấy mình bằng sự điên-cuồng.
15Các ngày kẻ bị hoạn-nạn đều là gian-hiểm;
Song lòng vui-mừng dự yến-tiệc luôn luôn.
16Thà có ít của mà kính-sợ Đức Giê-hô-va,
Còn hơn là tài-sản nhiều mà bối-rối cặp theo.
17Thà một món rau mà thương-yêu nhau,
Còn hơn ăn bò mập-béo với sự ganh-ghét cặp theo.
18Người hay giận gây điều đánh lộn;
Nhưng người chậm nóng-giận làm nguôi cơn tranh-cãi.
19Đường kẻ biếng-nhác như một hàng rào gai;
Còn nẻo người ngay-thẳng được ban bằng.
20Con khôn-ngoan làm vui-vẻ cha nó;
Còn đứa ngu-muội khinh-bỉ mẹ mình.
21Kẻ thiếu trí hiểu lấy sự điên-dại làm vui;
Song người khôn-sáng sửa đường mình ngay-thẳng rồi đi.
22Đâu không có nghị-luận, đó mưu-định phải phế;
Nhưng nhờ có nhiều mưu-sĩ, mưu-định bèn được thành.
23Miệng hay đáp giỏi khiến người vui-vẻ;
Và lời nói phải thì lấy làm tốt biết bao!
24Con đường sự sống của người khôn-ngoan dẫn lên trên,
Để tránh-khỏi Âm-phủ ở dưới thấp.
25Đức Giê-hô-va sẽ đánh đổ nhà kẻ kiêu-ngạo;
Nhưng Ngài làm vững-chắc các mộc-giới của kẻ góa-bụa.
26Các mưu ác lấy làm gớm-ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
Song lời thanh-sạch đẹp lòng Ngài.
27Người tham lợi làm rối-loạn nhà mình;
Còn ai ghét của hối-lộ sẽ được sống.
28Lòng người công-bình suy-nghĩ lời phải đáp;
Nhưng miệng kẻ ác buông ra điều dữ.
29Đức Giê-hô-va xa cách kẻ ác;
Nhưng Ngài nghe lời cầu nguyện của người công-bình.
30Sự sáng con mắt khiến lòng vui-vẻ;
Và một tin-lành làm cho xương-cốt được béo-tốt.
31Kẻ nào nghe lời quở-trách của sự sống
Sẽ được ở giữa các người khôn-ngoan.
32Ai từ-chối sự khuyên-dạy khinh-bỉ linh-hồn mình;
Nhưng ai nghe lời quở-trách được sự thông-sáng.
33Sự kính-sợ Đức Giê-hô-va dạy-dỗ điều khôn-ngoan;
Và sự khiêm-nhượng đi trước sự tôn-trọng.
Chương 16
1Việc toan-liệu của lòng thuộc về loài người;
Còn sự đáp lời của lưỡi do Đức Giê-hô-va mà đến.
2Các đường-lối của người đều là trong-sạch theo mắt mình;
Song Đức Giê-hô-va cân-nhắc cái lòng.
3Hãy phó các việc mình cho Đức Giê-hô-va,
Thì những mưu-ý mình sẽ được thành-công.
4Đức Giê-hô-va đã dựng nên muôn vật để dùng cho Ngài;
Đến đỗi kẻ ác cũng vậy, để-dành cho ngày tai-họa.
5Phàm ai có lòng kiêu-ngạo lấy làm gớm-ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
Quả thật nó sẽ chẳng được khỏi bị phạt.
6Nhờ sự nhân-từ và chân-thật tội-lỗi được chuộc;
Và bởi sự kính-sợ Đức Giê-hô-va người ta xây-bỏ điều ác.
7Khi tánh-hạnh của người nào đẹp lòng Đức Giê-hô-va,
Thì Ngài cũng khiến các thù-nghịch người ở hòa-thuận với người.
8Thà ít của mà có sự công-bình,
Hơn là nhiều hoa-lợi với sự bất-nghĩa cặp theo.
9Lòng người toan định đường-lối mình;
Song Đức Giê-hô-va chỉ-dẫn các bước của người.
10Lời của Chúa ở môi vua;
Miệng người sẽ không sai-lầm khi xét-đoán.
11Trái cân và giá cân công-bình thuộc về Đức Giê-hô-va;
Các trái cân trong bao là công-việc của Ngài.
12Làm gian-ác, ấy là điều gớm-ghiếc cho vua-chúa;
Vì nhờ công-bình ngôi nước được lập vững-bền.
13Môi-miệng người công-bình là sự vui-vẻ cho các vua;
Họ ưa-mến kẻ nói ngay-thẳng.
14Cơn thạnh-nộ của vua khác nào sứ-giả sự chết;
Nhưng người khôn-ngoan làm cho nó nguôi đi.
15Nhờ sắc mặt vua sáng-sủa bèn được sự sống;
Ân-điển người khác nào áng mây dẫn mưa muộn.
16Được sự khôn-ngoan, thật quí hơn vàng ròng biết mấy!
Được thông-sáng, đáng chuộng hơn bạc biết bao!
17Đạo của người ngay-thẳng, ấy là lìa-bỏ sự ác;
Ai canh-giữ tánh-nết mình giữ lấy linh-hồn mình.
18Sự kiêu-ngạo đi trước, sự bại-hoại theo sau,
Và tánh tự-cao đi trước sự sa-ngã.
19Thà khiêm-nhượng mà ở với người nhu-mì,
Còn hơn là chia của cướp cùng kẻ kiêu-ngạo.
20Ai giữ theo đạo-lý tìm được ích;
Và ai trông-cậy nơi Đức Giê-hô-va lấy làm có phước thay.
21Ai có lòng khôn-ngoan được gọi là thông-sáng;
Lời dịu-dàng gia-thêm sự tri-thức.
22Người có được thông-sáng, tức có được nguồn sự sống;
Nhưng sự điên-dại của kẻ ngu-muội, ấy là sự sửa-phạt của nó.
23Lòng người khôn-ngoan dạy-dỗ miệng mình,
Và thêm sự học-thức nơi môi của mình.
24Lời lành giống như tàng ong,
Ngon-ngọt cho tâm-hồn, và khỏe-mạnh cho xương-cốt.
25Có một con đường coi dường chánh-đáng cho loài người;
Nhưng cuối-cùng nó thành ra cái nẻo sự chết.
26Sự biết đói của kẻ lao-khổ giúp làm việc cho người,
Bởi vì miệng người thúc-giục người.
27Thằng điếm toan mưu hại người ta;
Và trên môi nó có như ngọn lửa hừng.
28Kẻ gian-tà gieo điều tranh-cạnh;
Và kẻ thèo-lẻo phân-rẽ những bạn thiết cốt.
29Kẻ cường-bạo quyến-dụ bậu-bạn mình,
Và dẫn người vào con đường không tốt.
30Kẻ nào nhắm mắt đặng toan-liệu điều gian-tà,
Và kẻ nào bặm môi mình, đều làm thành việc ác.
31Tóc bạc là mão triều-thiên vinh-hiển,
Miễn là thấy ở trong đường công-bình.
32Người chậm nóng-giận thắng hơn người dõng-sĩ;
Và ai cai-trị lòng mình thắng hơn kẻ chiếm-lấy thành.
33Người ta bẻ thăm trong vạt áo;
Song sự nhứt-định do nơi Đức Giê-hô-va mà đến.
Amen. Amen.
Chúng ta đọc, chúng ta suy ngẫm. Chúng ta thấy nhiều điều chúng ta cần phải học hỏi các bạn ơi. Trong ngôn là sự khôn ngoan của Chúa để lại cho chúng ta. Nhờ Vua Solomon viết lại những công việc này. Nhưng mà những bài này là của Chúa biểu ông Solomon viết. Chúng ta là những con người xác thịt. Nhưng mà những lời dạy dỗ này nó ngược lại với xác thịt của chúng ta. Nếu chúng ta áp dụng vào thì chúng ta khó, nếu mà con người xác thịt khó thực hành được những lời dạy trong sách trong Châm Ngôn.
Cái lưỡi của chúng ta là nguy hiểm. Nhiều người không cầm miệng lưỡi của mình được. Khi nóng tánh không cầm lại miệng lưỡi của mình. Người ta chọc mình giận. Cái tôi của mình nó nổi lên là cái lưỡi của mình nó như là ngọn lửa hừng. Nó đốt ai trước? Nó đốt mình trước. Mình nói ra là mình tự làm xấu hổ lấy mình. Bởi vậy bọn quỷ Sa-tan nó theo nó phá chúng ta. Nó chọc để cho chúng ta nóng tánh lên rồi cái miệng của chúng ta hại lại chúng ta. Người ta khinh khi chúng ta là tại cái miệng của chúng ta đó.
Cái lưỡi hiền lành giống như một cây sự sống. Xong lưỡi gian tà làm cho hư nát tâm thần. Rất là nguy hiểm các bạn ơi. Cái lưỡi gian tà là cái lưỡi của những người kiêu ngạo, lên mình kiêu ngạo, lòng đầy dẫy sự gian ác. Họ không biết kính sợ Đức Giê-hô-va. Các bạn để ý thấy những người nào mà bị bệnh tâm thần, bị quỷ nhập là những người kiêu ngạo. Họ muốn làm chúa mà họ mở miệng ra họ nói ta là chúa. Ta là chúa ta là vua. Cứ nói vậy không. Tôi nói cho các bạn. Tôi hỏi thử là mấy người bệnh tâm thần. Những người đó có con, có chồng bệnh tâm thần. Trong cái miệng họ thường nói cái gì? Họ nói nghe đây, ta là vua, Ta là chúa, đừng có đụng tới ta. Nói như vậy mà cứ nói suốt ngày. Cái lòng kiêu ngạo của họ. Họ suy nghĩ như vậy rồi con quỷ nó mới nhảy vào và nó nhập vào để mà nó cho họ làm vua. Mà họ càng nói họ làm vua thì người ta lại khinh khi. Thấy cái đó cái thằng khùng. Cái thằng đó nó bị bệnh tâm thần. Nó bị quỷ nhập.
Kinh Thánh của Chúa từ xưa tới nay dạy chúng ta phải nhu mì khiêm nhường. Khi chúng ta đi ra ngoài thì chúng ta nhu mì khiêm nhường ai cũng kính nể, kính trọng chúng ta hết các bạn. Một đứa con nít mà nó lên mình kiêu ngạo là ai cũng ghét. Mà một đứa con nít mà nó nhu mì khiêm nhường ai cũng thương. Lạ lùng như vậy. Mà nói cái tiếng nhu mì khiêm nhường rất là khó thực hành các bạn. Khi người ta phá mình, người ta đạp mình, người ta chửi mình mà mình không nói tiếng nào thì rất là khó. Giống như Chúa Giê-xu. Người ta nói Chúa Giê-xu nóng tánh nhưng mà Chúa Giê-xu làm công việc của Cha mình khi thấy người ta gian ác, thì Chúa Giê-xu ra tay sửa dạy những người đó. Thì Chúa Giê-xu mới ra tay quở trách những kẻ gian ác. Nhưng khi mà người ta chửi, người ta vã vào mặt Chúa Giê-xu thì Ngài im lặng. Đó là cái sự khiêm nhường như vậy đó. Không phải là một cái chuyện dễ làm. Nhưng khi chúng ta có được Thánh Linh thì chúng ta làm một cách dễ dàng các bạn. Rất là lạ lùng. Ngày xưa tôi làm không được nhưng mà cảm ơn Chúa. Khi Thánh Linh hành động thì Thánh Linh giúp chúng ta làm được.
Cái miệng chúng ta không nói gì hết. Hồi chọc, hồi chửi, hồi làm cho cái miệng chúng ta nói lên những cái lời khùng điên. Khi chúng ta nóng tánh là chúng ta mở miệng chúng ta nói ra những cái lời khùng điên. Không phải nói những cái lời bình thường. Những cái lời xác thịt là những cái lời của người khùng điên. Bệnh tâm thần. Làm con người nó rất là khó như vậy đó các bạn. Chúng ta là con người xác thịt chúng ta không thể làm được những chuyện của người tâm linh. Bởi vì cái đó là cái phản ứng, một cái reaction. Người ta làm action mình phải làm reaction.
Như là trái banh đó, khi nó bị vứt mạnh xuống đất chừng nào là cái banh nó dội lên mạnh chừng nấy. Nó bị vứt nhẹ thì trái banh nó dội lên nhẹ. Nó bị vứt mạnh thì trái banh nó dội lên mạnh. Vì cớ đó quỷ nó theo nó chửi, nó làm cho chúng ta giận, nó làm đủ trò. để xem chúng ta phản ứng như thế nào. Khi chúng ta phản ứng là chúng ta không còn là mình nữa. Người phản ứng mạnh là những người bệnh tâm thần. Cảm ơn Chúa. Chúng ta phải học bài học khôn ngoan hạ mình xuống. Để Thánh Linh cai trị chúng ta, thì chúng ta không còn có cái phản ứng mạnh như những người xác thịt ngày xưa của chúng ta nữa.
Ngày xưa là chúng ta là Chúa. Họ nói là Chúa dạy mình phải lấy mắt đền mắt, phải lấy răng đền răng. Họ phản ứng, họ nói như vậy. Họ nói tại sao mà ông nóng tánh như vậy. Tôi phải lấy mắt đền mắt với răng đền răng chứ bộ. Chúa dạy tôi như vậy thì tôi phải làm như vậy chứ bộ. Nói miệng chách chách chách nhưng mà mình đã tự biện luận cho mình. Nhưng những người ngoài, những người có cái tâm linh tốt không như vậy. Những người tâm linh họ khinh khi mấy người đó. Ông này xác thịt dữ rồi nhé. Họ nói vậy đó. Họ nói sau lưng chứ họ không nói trước mặt mình các bạn ơi. Họ khinh khi, họ phung nước miếng vô mặt người đó đó.
Xin Chúa thương xót cho chúng ta là những người lãnh đạo. Những người muốn đi nói về Chúa cho những người khác. Chúng ta phải giống như Chúa Giê-xu. Khi thấy người ta làm những chuyện gian ác, mình phải kéo người ta ra mà phải nói cho người ta biết. Đừng có làm những cái chuyện gian ác. Đức Chúa Trời là đấng ghét những người gian ác, có lòng kiêu ngạo. Ngài ghét những người gian ác, có lòng kiêu ngạo. Nếu không chịu sửa đổi là sẽ bị đời sống trên đất này cắt ngắn đó. Nói mà họ giận, họ chửi, họ làm dữ lắm các bạn ơi. Khi mà mình nói là sự thật cho họ biết về họ, họ giận, họ nhảy đổng lên, họ hung dữ lắm. Nhưng Đức Chúa Trời sẽ hành động và Đức Chúa Trời sẽ ra tay cho họ khi họ về nhà. Những lời nói của mình nó còn nói văng vẳng văng vẳng trong cái đầu của họ. Lương tâm của họ nó bị cáo trách bởi những lời lẽ thật của Đức Chúa Trời. Cho đến khi họ bằng lòng ăn năn, còn không ăn năn thì họ giận, họ giận mình đến chết. Họ bệnh hoạn và chết, mục xương cốt, bệnh tim. Họ nổi giận, họ nóng tánh, họ giận mình. Tim của họ nó sẽ bệnh hoạn và nó không còn đập bình thường nữa. Nó đập bung bung bung bung, nó đập tơi bời hết. Cái sự nóng giận nó làm cho con người trở nên tự huỷ diệt lấy mình. Nếu mình không dập tắt cái ngọn lửa, sự nóng giận, cái lòng gian ác thì chúng ta sẽ tự giết chúng ta, chứ không ai giết chúng ta.
Xin Chúa cho chúng ta có cái lòng kính sợ Đức Giê-hô-va. Thà có ít mà kính sợ Đức Giê-hô-va. Còn hơn là tài sản nhiều mà bối rối cặp theo. Bối rối có nghĩa là cái lòng của chúng ta tính toán làm sao mà để của cải này nó đừng có mất đây. Có của nhiều chừng nào là ăn ngủ không được. Làm thêm nữa thêm nữa thêm nữa rồi bùng một cái. Biến thành Zero. Không còn gì hết. Của cải đời này mình đừng có đặt cái lòng tin mình trên cái của cải đời này. Nó có đó, ngày mai nó mất. Cứ lòng của mình đặt vào của cải chừng nào thì cái của cải đó sẽ biến mất tiêu. Để lòng vào Đức Chúa Trời thì nó sẽ còn tồn tại đời đời. Chúa cho phép của cải mình nó biến mất để mình biết tìm kiếm Đức Giê-hô-va và kính sợ Đức Giê-hô-va hầu linh hồn mình được cứu rỗi.
Xin Chúa cho chúng ta đừng có những cái ý nghĩ gian ác, những cái ý nghĩ làm giàu làm có trên người khác. Mình muốn lấy tiền là tiền từ đâu đến là phải có người khác bỏ ra. Mình làm lấy lời với cái sự bình thường thôi. Đừng có cắt cổ người ta, bị người ta rủa sả mình là mình bị chết nhanh lắm. Mấy người đó nói cái bà này chuyên môn đi cắt cổ người ta buôn bán lấy lời gì mà cắt cổ người ta. Cái tiếng rủa của người ta lên thấu tới Đức Chúa Trời. Họ làm được họ mừng lắm, họ nói tôi khôn lắm. Tôi ra tôi làm cái gì cũng hơn người ta hết trơn á. Buôn bán gì tôi cũng là số 1. Không ai làm được lợi như tôi hết. Cái gì mà tôi đụng vô là cái đó như là vàng vậy đó. Cái bàn tay của tôi ngon lành lắm. Rốt cuộc, cuối cuộc đời, phủi tay trắng. Sự giàu có sẽ đến từ Đức Giê-hô-va các bạn. Khi chúng ta không nhìn đồng tiền là Chúa của mình. Chúa sẽ đổ tiền xuống cho chúng ta. Rất là lạ lùng. Chúa đã nói với tôi ngày xưa tôi làm không biết bao nhiêu tiền tôi giữ đồng tiền kỹ lắm. Có 9 đồng đem thêm 1 đồng nữa 10 đồng gom lại cất. Tôi làm, mua nhà, mua cửa, mua xe làm đủ hết. Đùng cái, trắng tay, không còn cái gì hết trơn. Chúa biểu đi làm công việc cho ta đi. Ta sẽ đền bù. Tta sẽ trả công lại cho con gấp trăm lần những cái gì con làm cho người thế gian. Tôi nói Chúa ơi làm sao Chúa trả tiền cho con được. Tiền ở đâu mà Chúa trả cho con. Chúa nói bạc là của ta, vàng là của ta, tất cả mọi người không có nghĩ được, chương trình của Ta. Tôi không có nghĩ được chương trình của Chúa làm. Ta sẽ trả công cho con gấp mấy trăm mấy ngàn lần những ngày con làm việc cho ta. Ta sẽ được trả công cho con ngay trên trần gian này, trên đất này. Tôi không có ngờ. Tôi cũng đâu có chịu đi làm cho Chúa các bạn ơi. Tôi đã ráng đi tìm đi tìm đi tìm việc làm. Tôi đi tìm hoài mà không có được gì hết. Chúa đóng hết các cửa. Khi Chúa đóng các cửa thì chúng ta không thể nào mở ra được. Khi Chúa mở cửa thì chúng ta không thể nào đóng được.
Lúc tôi còn trẻ tôi đi làm mấy tuổi trẻ mấy người gian ác nó đóng cửa cho tôi. Nó nói tao dám cá với mày đó. Mày không bao giờ đi tìm một cái nơi nào làm việc được. Lúc mà tôi làm thực tập thôi mà đã bị bọn quỷ nó đã hù dọa rồi. Tôi bị đuổi việc. Hồi lúc còn nhỏ mới làm thực tập là đã bị bọn quỷ nó phá nó đuổi rồi. Cái bà mà ký giấy chứng làm thực tập cho tôi lại không ký. Bà không chịu ký giờ cho tôi. Tại vì tôi cãi lại với bà. Bà làm cái gì cũng hư hại. Bà đụng vô cái gì là rớt bể cái đó. Bà làm gì là hư cái đó. Mà tôi làm cái gì là thành công tới đó. Bà tức. Bà tức. Mấy tụi nó cười bà. Tại sao con nhỏ này nó làm được mà mày làm không được. Bà mà đụng vô cái gì là bể cái rằm. Mấy tụi trong sở làm cười bà.
Bà hù dọa tôi rằng:” Tao dám bảo đảm chứ mày làm mày không có đi tìm được một cái công việc dược sĩ nào ở trên cái thành phố này. Trên cái xứ Mỹ này. Tao sẽ cho mày cái lời xấu. Tao không có cho mày một cái recommendation là những cái lời nào mà tốt. Mày không thể nào đi tìm được việc. Mày sẽ không thể tìm được việc làm trên trái đất này.” Quỷ nó nói với tôi để cho tôi. Nó hù dọa tôi. Để mà tôi chán nản. Cảm ơn Chúa. Tôi cười. Lúc tôi còn nhỏ mà. Lúc đó có 28-30 tuổi. Tôi nói Đức Chúa Trời mở cửa cho tôi là bà không có đóng được. Đức Chúa Trời đóng cửa, thì tôi không có mở được. Chứ không phải là ý của bà. Nhưng mà đời sống của tôi thuộc về Chúa của tôi. Và Chúa của tôi mở cửa là bà không thể nào đóng cửa được. Tôi dám mở miệng tôi nói trước mặt bà như vậy.
Khi mà mình đứng vững trong Chúa, mình nói cho Chúa, thì Chúa sẽ hành động các bạn. Rồi sau đó tôi đi xin việc làm. Tôi có bằng dược sĩ. Tôi xin việc làm, tôi cũng phải để là mình làm thự tập ở đâu. Xứ Mỹ này mình phải khai sự thật là mình làm ở đâu. Nhưng mà khi ông đó phỏng vấn tôi, tôi nói:” Có một cái bà này bà thù tôi. Không biết bà thù cái gì. Bà nói với tôi là:” Tao sẽ cho mày điểm xấu. Mày sẽ không bao giờ tìm được cái việc làm ở trên cái xứ này.” Ông đó cười. Ông nói:” Mày thật thà quá. Tao mướn mày. Theo người ta đó, ai là người ta nghe mày nói như vậy đó là người ta sẽ không mướn mày. Nhưng mà vì tao thấy cái tánh mày nó thật thà quá. Một con người thật thà. Mày nói như vậy cho tao biết. Tao sẽ mướn mày.” Các bạn thấy chưa? Đức Chúa Trời lạ lùng.
Rồi tôi có việc làm. Tôi cảm ơn Chúa. Rồi cái lúc tôi về già. Tôi đi xin việc làm. Bị đóng cửa. Chúa đóng cửa hết. Để cho tôi làm công việc Chúa. Cho đến ngày hôm nay là 12 năm tôi làm việc ở trên Facebook. Chúa nói. Hãy chăn chiên ta. Hãy chăn chiên ta. Tôi nói. Chúa ơi. Con là một người dược sĩ. Chiên ở Chúa đâu mà con chăn? Con không phải là một sư trong nhà thờ. Mà Chúa biểu con chăn chiên ta. Chiên Chúa ở đâu? Chúa nói. Chiên Ta ở trên Facebook. Nó đầy dẫy trên đó con ơi. Hãy mở Facebook ra. Tôi trẻ lời:”Con chưa có biết Facebook là cái gì nữa.” Thì Chúa nói:” Ta sẽ dạy con làm.” Rồi Chúa dạy tôi làm Face Bood, viết blog v.v. Chúa dạy tôi làm đủ thứ hết trên mạng lưới internet. Hoàng Văn Ngọc nó còn vô hỏi. Cô Huệ ơi. Chỉ cho con làm. Cháu là người câm và người điếc. Làm sao cô chỉ cháu được. Cô nói cũng cháu không nghe được. Bây giờ cháu phải học viết để mà cháu đọc mà cháu hiểu, rồi cháu tự làm. Hỏi Chúa đi Ngài sẽ chỉ cho cháu làm. Cô cũng không biết gì hết, Chúa chỉ cho cô. Cảm ơn Chúa mà Ngọc nó bắt chước tôi xin Chúa chỉ dạy cho nên ngày hôm nay nó là một người giỏi nhất trong phòng của chúng ta.
Ngày hôm nay ai không biết cái gì hỏi Hoàng Văn Ngọc. Nó là người câm và người điếc, và lúc nó gặp cô Huệ chỉ có 18 tuổi, là một đứa con nít không biết viết chữ Việt, không biết đọc. Nó đọc bậy, đọc bạ, nó viết chữ trước chữ sau, nó nói không được. Nó làm như vậy mà ngày hôm nay nó viết chữ Việt rất là giỏi. Các bạn ơi, mấy đứa bạn của nó giật mình đó, tại sao Hoàng Văn Ngọc nó giỏi dữ vậy? Tôi nói: “Nó chỉ có Chúa thôi.”
Các bạn theo Chúa thì các bạn sẽ giỏi như Hoàng Văn Ngọc vậy thôi. Xin Chúa cho chúng ta biết tìm kiếm Chúa là có sự khôn ngoan. Tìm kiếm Chúa là dẹp hết cái lòng gian ác của mình. Khi có Thánh Linh là có tất cả. Chúng ta sẽ có sự khôn ngoan như Vua Solomon mà không cần đi tìm kiếm sự khôn ngoan. Tìm kiếm Chúa là có tất cả những kho báu. Hãy hạ mình xuống, đừng lên mình kêu ngạo. Nhu mì, khiêm nhường là có tất cả. Khó lắm các bạn ơi, nhưng chúng ta phải dẹp bỏ hết cái tôi, giết cái tôi của mình đi để chúng ta có những cái lời khôn ngoan dạy dỗ những người xung quanh chúng ta.
Thánh linh của Chúa dùng môi miệng của chúng ta để nói ra những lời tri thức và những lời khôn ngoan. Chúng ta xác thịt của chúng ta nó ngu lắm, nó nói những cái lời ngu dại mà nó tưởng nó là khôn ngoan. Mở miệng ra cho mình là khôn, là người ngu nhất trên trần gian. Các bạn, những người bệnh tâm thần, những người cho mình là người khôn ngoan đây nè, tôi là người khôn lắm mà mở miệng nói như vậy là những người bệnh tâm thần không? Các bạn ơi, xin Chúa cho môi miệng của chúng ta nói được những cái lời tri thức, nhu mì, khiêm nhường để giúp cho những người xung quanh mình.
Người khôn ngoan dạy dỗ miệng của mình. Các bạn thấy không? Dạy ai? Dạy cái miệng của mình trước tiên đi và thêm sự học thức nơi môi của mình. Người ta thấy cái miệng của mình, người ta biết mình là người tri thức như thế nào. Còn cái miệng mình nói ra là người ta biết mình là cái thành phần gì: thành phần bệnh tâm thần hay là thành phần tri thức. Là vì cái miệng của chúng ta, người ta không đọc được cái tư tưởng, cái tâm linh của chúng ta, nhưng người ta đọc được cái miệng của chúng ta. Bởi vậy chúng ta phải đề cao cảnh giác, người khôn ngoan dạy dỗ môi miệng mình. Chúng ta phải dạy chúng ta trước, đừng có dạy những người khác.
Có lúc thì phải câm miệng như hến, có lúc thì phải nói. Thánh Linh biểu mình nói là mình phải nói, mà mình không nói là mình không ngủ yên. Lời lành giống như tàn ong, ngon ngọt cho tâm hồn và khỏe mạnh cho xương cốt. Lời lành đến từ những cái người có một cái tâm linh tốt và cái miệng của họ nói được giúp được những người đang cần. Họ giúp cho những người xung quanh khỏe mạnh cho xương cốt của họ, tại vì những người xung quanh họ đang bực dọc, lòng họ đau buồn, đau khổ, làm mục xương cốt của họ.
Đó, mình đi đâu mình nói đừng có buồn nghe, đừng có giận nghe. Bỏ hết đi tất cả những người xung quanh mình, toàn là buồn giận. Buồn giận đi tới đâu thấy cái mặt bí xị mà hỏi buồn chuyện gì đó, nói cho tôi nghe đi. Thì họ nói ra nhiều sự bực dọc. Bực con cái, bực chồng, bực này bực kia, toàn là bực. Không nên bực nữa. Hãy vứt hết vào trong thùng rác đi. Mình bực với họ là mình làm mục xương cốt của mình. Mình ăn được không? Ngủ được không? Mình hại cho mình. Họ thấy mình giận những người đó, họ cười mình đó. Mình không giận, họ chửi mình mà mình không giận họ mới tức. Các bạn ơi, cái đó trở ngược lại. Nếu họ chửi mình không giận họ mới tức các bạn ơi. Cái nó trở ngược lại cho họ. Họ chọc mình giận mà mình giận là họ vui mừng. Còn mình bị mục xương cốt. Rất nguy hiểm cho những cái người họ đi gieo cái lòng gian ác. Rất là nhiều người gieo lòng gian ác chứ không có một người nào mà dùng cái lời để mà giúp đỡ những người khác. Khó lắm các bạn.
Họ muốn giúp người nhưng mà họ sợ người ta giận mình. Ai cũng nói sau lưng cái bà đó đương giận chồng bà dữ lắm đó. Mặt của bà hầm hầm hầm hầm bà đang giận chồng bà đó. Tại sao không nói bà? Nói bà thì bà chửi tôi sao? Nhiều người dám nói bà mà nói sau lưng thôi. Các bạn có can đảm để lời giúp cho bà hay không? Đức Chúa Trời sẽ dùng môi miệng của bạn để mà đi giúp những cái người đó để cho họ khỏe mạnh không bị mục xương cốt đó.
Xin Chúa cho chúng ta biết dùng lời quở trách của mình thấm sâu vào người không ngoan hơn là trăm roi đánh vào cả người. Chúng ta phải dùng những cái lời của chúng ta quở trách mà nói làm sao để như là một trăm rôi đánh vào họ đó. Họ phản ứng rất là mạnh các bạn ơi. Họ nói bà là người đoán xét tôi. Để cứ Chúa đoán xét tôi. Tại vì mình dùng một trăm roi mình đánh vào họ đó. Nhưng mà họ sẽ thức tỉnh. Khi họ về nhà họ suy nghỉ. Cái bà đó nói đúng rồi. Chưa có người nào mà dám nói lời với tôi như vậy đó. Họ thức tỉnh các bạn ơi.
Ngày xưa tôi cũng dùng những cái lời như vậy tôi nói với ba tôi. Chưa có đứa con nào dám nói. Ba tôi làm gì sai là tôi nói. Ông nổi giận ông rượt tôi. Ông xách đôi dép ông vứt vào tôi. Ông làm dữ tợn lắm. Nhưng mà tôi thấy ông thay đổi. Đó là từ hồi nhỏ Chúa đã dùng tôi để làm như vậy. Và tôi cảm ơn Chúa. Tôi nhìn tôi thấy ba tôi không làm cái chuyện đó nữa. Mặc dù tôi nói cho ông mà ông giận dữ lắm. Nhưng ông ngừng. Ông ngừng. Đó là cái công việc của Chúa. Và chúng ta có can đảm mới dám làm những công việc đó.
Xin Chúa thương xót cho chúng ta. Nhìn quanh nhìn quất. Thấy những người nào làm sai có những cái gì không đúng. Thì chúng ta dám mở miệng để nói để làm cho thế giới tốt đẹp hơn. Để giúp những người hầu việc Chúa làm mục sư. làm lãnh đạo tốt đẹp hơn. Họ sẽ sóng tốt đẹp hơn đẻ làm vinh hiển danh Chúa. Nếu không ai nói, họ ỷ lại, họ lên mình kêu ngạo. Họ nghĩ là họ làm cái gì cũng được tại vì Chúa chọn tôi. Tôi là người được Chúa chọn. Không có ai dám nói cho tôi hết. Họ lên mình kêu ngạo là vậy.
Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Trời. Xin cho chúng con có môi miệng của người công bình, thánh sạch. Xin Thánh Linh Ngài dùng môi miệng của chúng con để nói được những lời khôn ngoan. Để giúp được những người xung quanh chúng con. Để mở mắt những kẻ thù nghịch chúng con. Để rồi chúng nó phải bị bại hoại. Vì chúng con dám nói lên sự thật, lẽ thật của Đức Chúa Trời. Họ sẽ đánh phá chúng con. Họ sẽ nóng tánh. Họ sẽ rủa chúng con. Nhưng Đức Chúa Giê-hô-va bên vực chúng con thì không ai có thể hại chúng con được. Cha ơi, cảm tạ ơn Cha. Vì Ngài mở miệng con nói những lời cho chúng con học hỏi và làm theo. Để đời sống chúng con được phước hạnh. Và Ngài sẽ đổ phước lên chúng con. Chúng con sẽ là nguồn phước cho tất cả mọi người. Cảm tạ ơn Cha. Con xin dâng những lời cầu xin. Cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
