CHÂM NGÔN 11-12: NGƯỜI CÔNG BÌNH VÀ NGƯỜI GIAN ÁC (TIẾP THEO)

https://www.mediafire.com/file/8e82qe5vofe8g17/Cha%25CC%2582m_ngo%25CC%2582n_11-12.m4a/file

BÀI HỌC KINH THÁNH CHÂM NGÔN 11-12: NGƯỜI CÔNG BÌNH VÀ NGƯỜI GIAN ÁC (TIẾP THEO)

CHÂM NGÔN 11:

1 Cây cân giả lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
 Nhưng trái cân đúng được đẹp lòng Ngài.
2 Khi kiêu ngạo đến, sỉ nhục cũng đến nữa;
 Nhưng sự khôn ngoan vẫn ở với người khiêm nhượng.
3 Sự thanh liêm của người ngay thẳng dẫn dắt họ;
 Còn sự gian tà của kẻ bất trung sẽ hủy diệt chúng nó.
4 Trong ngày thạnh nộ, tài sản chẳng ích chi cả;
 Duy công bình giải cứu khỏi sự chết.
5 Sự công bình của người trọn vẹn ban bằng đường lối người;
 Nhưng kẻ hung ác vì gian ác mình mà sa ngã.
6 Sự công bình của người ngay thẳng sẽ giải cứu họ;
 Song kẻ bất trung bị mắc trong sự gian ác của mình.
7 Khi kẻ ác chết, sự trông mong nó mất;
 Và sự trông đợi của kẻ cường bạo bị diệt.
8 Người công bình được cứu khỏi hoạn nạn;
 Rồi kẻ hung ác sa vào đó thế cho người.
9 Kẻ ác lấy lời nói mà làm tàn hại người lân cận mình;
 Còn các người công bình nhờ tri thức mà được cứu khỏi.
10 Cả thành đều vui vẻ về sự may mắn của người công bình;
 Nhưng khi kẻ ác bị hư mất, bèn có tiếng reo mừng.
11 Nhờ người ngay thẳng chúc phước cho, thành được cao trọng;
 Song tại miệng kẻ tà ác, nó bị đánh đổ.
12 Kẻ nào khinh dể người lân cận mình thiếu trí hiểu;
 Nhưng người khôn sáng làm thinh.
13 Kẻ đi thèo lẻo tỏ ra điều kín đáo;
 Còn ai có lòng trung tín giữ kín công việc.
14 Dân sự sa ngã tại không chánh trị;
 Song nếu có nhiều mưu sĩ, bèn được yên ổn.
15 Người nào bảo lãnh cho người ngoại, ắt bị hại;
 Nhưng ai ghét cuộc bảo lãnh, bèn được bình an vô sự.
16 Người đàn bà có duyên được sự tôn trọng;
 Còn người đàn ông hung bạo được tài sản.
17 Người nhân từ làm lành cho linh hồn mình;
 Còn kẻ hung bạo xui khổ cực cho thịt mình.
18 Kẻ dữ ăn được công giá hư giả;
 Song ai gieo điều công bình hưởng phần thưởng chắc chắn.
19 Người nào vững lòng ở công bình được đến sự sống;
 Còn kẻ săn theo ác gây sự chết cho mình.
20 Kẻ có lòng gian tà lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
 Nhưng ai có tánh hạnh trọn vẹn được đẹp lòng Ngài.
21 Quả thật kẻ gian ác chẳng hề khỏi bị hình phạt;
 Song dòng dõi người công bình sẽ được cứu khỏi.
22 Một người đàn bà đẹp đẽ mà thiếu dẽ dặt,
 Khác nào một vòng vàng đeo nơi mũi heo.
23 Sự ao ước của người công bình chỉ là điều thiện;
 Còn điều kẻ ác trông đợi, ấy là cơn thạnh nộ.
24 Có người rải của mình ra, lại càng thêm nhiều lên;
 Cũng có người chắt lót quá bực, nhưng chỉ được sự thiếu thốn.
25 Lòng rộng rãi sẽ được no nê;
 Còn ai nhuần gội, chính người sẽ được nhuần gội.
26 Kẻ nào cầm giữ lúa thóc, bị dân sự rủa sả;
 Song sự chúc phước sẽ giáng trên đầu người bán nó ra.
27 Ai tìm cầu sự thiện, tìm kiếm ân điển;
 Nhưng ai tìm cầu điều ác, tất ác sẽ xảy đến cho nó.
28 Kẻ nào tin cậy nơi của cải mình sẽ bị xiêu ngã;
 Còn người công bình được xanh tươi như lá cây.
29 Ai khuấy rối nhà mình sẽ được gió làm cơ nghiệp;
 Còn kẻ điên cuồng trở nên tôi tớ cho người có lòng khôn ngoan.
30 Kết quả của người công bình giống như cây sự sống;
 Người khôn ngoan có tài được linh hồn người ta.
31 Kìa, người công bình được báo đáp nơi thế thượng;
 Phương chi kẻ hung ác và kẻ có tội!

CHÂM NGÔN 12:

1 Ai ưa điều sửa phạt ưa sự tri thức;
 Nhưng kẻ ghét sự quở trách là ngây dại.
2 Người lành được ơn của Đức Giê-hô-va;
 Nhưng Đức Chúa Trời định tội cho người toan mưu ác.
3 Loài người chẳng phải vì hung ác mà được lập vững bền;
 Song rễ người công bình chẳng bị lay động.
4 Người đàn bà nhân đức là mão triều thiên cho chồng nàng;
 Còn vợ làm xấu hổ khác nào sự mục trong xương cốt người.
5 Tư tưởng người nghĩa chỉ là công bình;
 Song mưu luận kẻ ác đều là giả dối.
6 Các lời kẻ hung ác rình rập làm đổ huyết ra;
 Song miệng người ngay thẳng giải cứu người khỏi.
7 Đánh đổ kẻ hung ác thì họ chẳng còn nữa;
 Nhưng nhà người công bình còn đứng vững.
8 Người ta được khen ngợi tùy theo sự khôn sáng mình;
 Còn kẻ có lòng tà vạy sẽ bị khinh dể.
9 Thà một người ở bực hèn hạ và có tôi tớ,
 Còn hơn kẻ tự tôn mà lại thiếu ăn.
10 Người công bình coi sóc sự sống của súc vật mình;
 Còn lòng thương xót của kẻ dữ khác nào sự hung bạo.
11 Ai cày đất mình sẽ được vật thực dư dật;
 Còn ai theo kẻ biếng nhác thiếu trí hiểu.
12 Kẻ hung ác tham lam của hoạnh tài;
 Song rễ của người công bình sanh bông trái.
13 Trong sự vi phạm của môi miệng có một cái bẫy tàn hại;
 Nhưng người công bình được thoát khỏi sự hoạn nạn.
14 Nhờ bông trái của môi miệng mình, người sẽ được no đầy phước;
 Và người ta sẽ được báo lại tùy theo việc tay mình đã làm.
15 Đường lối của kẻ ngu muội vốn ngay thẳng theo mắt nó;
 Còn người khôn ngoan nghe lời khuyên dạy.
16 Sự giận dữ của kẻ ngu muội liền lộ ra tức thì;
 Còn người khôn khéo che lấp sỉ nhục mình.
17 Kẻ nào nói thật, rao truyền sự công bình;
 Song kẻ làm chứng gian, phô sự giả dối.
18 Lời vô độ đâm xoi khác nào gươm;
 Nhưng lưỡi người khôn ngoan vốn là thuốc hay.
19 Môi chân thật được bền đỗ đời đời;
 Song lưỡi giả dối chỉ còn một lúc mà thôi.
20 Sự phỉnh gạt ở trong lòng kẻ toan mưu hại;
 Nhưng sự vui vẻ thuộc về người khuyên lơn sự hòa bình.
21 Chẳng một tai họa nào xảy đến cho người công bình;
 Song kẻ hung ác sẽ bị đầy đau đớn.
22 Môi miệng nói dối giả lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va;
 Song ai ăn ở trung thành được đẹp lòng Ngài.
23 Người khôn khéo giấu điều mình biết;
 Còn lòng kẻ ngu muội xưng ra sự điên dại mình.
24 Tay người siêng năng sẽ cai trị;
 Nhưng tay kẻ biếng nhác phải phục dịch.
25 Sự buồn rầu ở nơi lòng người làm cho nao sờn;
 Nhưng một lời lành khiến lòng vui vẻ.
26 Người công bình dẫn đường cho kẻ lân cận mình;
 Còn các nẻo kẻ dữ làm sai lạc chúng.
27 Kẻ biếng nhác không chiên nướng thịt mình đã săn;
 Song người siêng năng được tài vật quí báu của loài người.
28 Sự sống ở nơi đường công bình;
 Trên lối nó không có sự chết.

AMEN!

Chúng ta tiếp tục học về người công bình và người gian ác, người khôn ngoan và người ngu dại. Bài học nào cũng cho chúng ta cái biết để mà chúng ta chọn cho chúng ta một con đường để chúng ta đi cho đúng đường của Chúa. Mỗi người có sự lựa chọn riêng của mình. Trước mặt mình nó có hai con đường. Mình chọn con đường nào mình đi. Đường của kẻ gian ác và đường của người công bình.

Nhiều khi cái lòng của chúng ta là con người thì luôn luôn có những ý nghĩ gian ác trong đó. Tại vì tổ tiên của chúng ta là Adam và Eva đã có phản nghịch lại Đức Chúa Trời. Vì cớ đó con cháu của họ bị ảnh hưởng. Chúng ta là con cháu của Adam và Eva là cái xác thịt của chúng ta nó luôn luôn nghĩ tới điều ác. Mỗi lần chúng ta phải xin Chúa bảo vệ chúng ta khỏi điều ác. Nếu không thì con quỷ nó xúi giục chúng ta làm những cái gì có ích lợi cho chúng ta mà không ích lợi cho người khác. Có nghĩa là cái điều gian ác. Chúng ta làm điều gì ít lợi cho chúng ta và ít lợi cho người kia nữa là chúng ta không có làm việc gian ác. Nhất là những người, những con buôn, những người đi buôn bán thì chúng ta phải đặt lên cái bàn cân. Chúng ta có lời, đừng có ăn lời quá lố. Mua một mà bán mười để chúng ta cắt cổ người khác. Trong lúc người ta mua chỗ người khác thì mua rất là rẻ nhưng mà chúng ta dụ người khác để mà bán. Đó là một cái việc gian ác. Nhất là những người con buôn là luôn luôn muốn lời cho nhiều để mà có tiền cho nhiều, nhưng mà Đức Chúa Trời nhìn thấu hết cái lòng của họ làm chuyện gian ác trước mặt Đức Giê–hô-va.

Xin Chúa cho chúng ta biết chọn con đường cho chúng ta đi, tất cả những hành động chúng ta đều có ích lợi cho chúng ta và có ích lợi cho những người xung quanh chúng ta. Đừng làm những việc gian ác trước mặt Đức Giê–hô-va vì chúng ta có lương tâm. Chúng ta bị lương tâm cáo trách những gì chúng ta làm. Có nhiều người họ mua hàng giả rồi họ dụ người khác họ bán, họ nói là hàng thật. Đó là việc gian ác nhất là mấy bà bây giờ hay mua những cái bóp mắc tiền. Nhưng mà có một số người là con buôn họ mua đồ giả mà họ đi nói là đồ thật. Họ mua có 50 đô mà họ bán được 5 ngàn đô la. Rất là nhiều người ngày hôm nay họ đi làm những cái chuyện gian ác như vậy mà họ không thấy họ gian ác các bạn ơi. Họ mừng vui vì mình đã bán được có lợi nhiều.

Hồi xưa tới giờ tôi không thể làm cái nghề con buôn được. Từ nhỏ tới lớn. Biết cái gì không thể nào làm cái đó mà có tiền mình nghĩ là cái chuyện đó không thể được. Mua bán thì phải một lời ba lời bốn lời mười mới là được. Lấy một lời một có tiền đâu mà sống. Xứ Mỹ này có luật pháp người ta mua một bán lời một. Mua 50 đồng bán 100 đồng. Không có bán mua 50 mà bán được 5 ngàn. Đó là công việc gian ác.

Xin Chúa Chỉ cho chúng ta biết. Làm điều gì cũng không có sự dối gạt, có sự lừa dối trong đó là tiền đổ sông đổ biển hết. Mình làm suốt cả cuộc đời. Có tiền nhiều lắm. Nhưng rốt cuộc cuối cuộc đời mình phủi trắng tay. Không có một đồng nào hết. Có bao nhiêu mất hết bao nhiêu. Mình không biết tại sao cái người này được giàu có đó mà bị tan tành. Của cái tan tành như mây khói. Mình thương cho người đó nhưng mà Đức Chúa Trời rất công bằng. Họ đã làm nên tài sản của họ trên cái lòng gian ác. Quỷ nó đến và nó cướp giết và quỷ diệt. Cuối cuộc đời của họ, quỷ nó cướp lại không còn một đồng nào hết. Nó kiên cáo với Chúa rằng :” Ôi cái người này là giả hình mà! Miệng nói Chúa thôi, lòng gian ác. Tôi có quyền đánh phá tại vì cái đồng tiền của họ làm ra không có sự lương thiện trước mặt Đức Chúa Trời.

Thì Chúa cho phép con quỷ nó đánh phá họ để chi? Để họ biết ăn năn nhìn lại cuộc đời của họ lúc còn nhỏ họ làm những cái điều gian ác đó. Để họ ăn năn để họ được hưởng nước thiên đàng các bạn. Không có cái gì mà đánh đổi linh hồn của mình được. Linh hồn của mình là quý giá trước mặt Đức Chúa Trời. Lúc còn nhỏ chúng ta làm chúng ta phải nhìn tất cả những cái gì chúng ta làm. Tra xem có cái lòng gian ác trong đó hay không? Để rồi cái của cải của chúng ta nó còn đời đời. Không có con quỷ nào mà nó dám đánh phá chúng ta được. Nó không có cớ để kiện cáo chúng ta. Chúa Jesus nói:” Quỷ nó kiện cáo loài người ngày và đêm trước mặt Đức Chúa Trời.”

Vì cớ đó chúng ta làm điều gì cũng phải biết là nó có lợi cho mình và nó có lợi cho người khác. Chúa nói cây cân giả lấy làm gớm ghiết cho Đức Giê-hô-va. Tại vì những con buôn có cân thì nó cân non và cân già. Nó bán thì nó bán cái cân non. Chứ không phải là nó cân bình thường. Nó đi cân để mua người ta mà nó đi cân cái cân già. Đó là những con buôn. Là những người gian ác. Chỉ có lời thêm một chút xíu thôi. Họ có những cái ý nghĩ như vậy. Nhưng mà Đức Chúa Trời rất ghê tởm những người giả dối và muốn bóc lột người khác. Nó không có bao nhiêu. Nhưng mà họ làm với cái tấm lòng vui mừng vì mình qua mặt được người khác. Những con buôn có cái đầu óc thương mại là luôn luôn muốn có lợi cho mình, cho nhiều, lấy tiền cho nhiều, để làm giàu, làm có, nhưng trên cái sự bóc lột người khác.

Chúa muốn dạy chúng ta, để chúng ta có những của cải nó bền vững, Ngài sẽ ban phước cho chúng ta. Hiện nay họ thấy chúng ta nghèo vậy, nhưng mà Chúa sẽ đem cái của cải của người gian ác đến mà đổ trên đầu chúng ta để chúng ta chia ra và phân phối cho người khác đang thiếu thốn. Có người rãi của mình ra lại càng thêm nhiều lên, cũng có người chắt lót quá bực, nhưng chỉ được sự thiếu thốn là vậy.

Mình ai mà dám rải của cải của mình ra các bạn ơi? Có bao nhiêu gút đem cất giấu hết bấy nhiêu. Họ nghỉ ngày mai tôi đói rồi ai cho tôi ăn đây? Tiền của tôi là tôi có quyền gom góp gút lại chứ, có chín đồng kiếm một đồng nữa được mười đồng, có chín mươi chín đồng kiếm được một đồng nữa được trăm đồng để rồi bỏ vô bank cất cất cất cất.

Chắt lót, bóc lột người khác để chi? Để mình giàu mà không dám ăn, không dám hưởng. Còn cái người nào mà rải của ra họ nói là đồ ngu, có của không biết giữ, tối ngày cứ đi cho cho, thì còn tiền đâu mà sống? Nhưng mà Đức Chúa Trời sẽ bù lại cho chúng ta, ngộ lắm các bạn ơi.

Ngày xưa tôi cũng là con người có bao nhiêu tôi gút, gút, gút tôi cất. Tại vì cha mẹ mình như vậy, mình cũng phải như vậy. Học cái bài học của trong gia đình của mình, cha mẹ ông bà của mình toàn là gút, gút, gút cất không. Làm sao mình có thể nào mình cho người khác được? Nhưng mình càng gút chừng nào mình càng lún tài chánh chừng nấy.

Của mình để dành đó, nhưng mà chỉ trong vòng ít ngày bổng nhiên nó mất hết sạch. Chi một lần nan đề nó đến là sạch hết, không còn đồng nào hết các bạn. Bệnh hoạn tới, rồi tiền phạt, tiền đi vượt đèn đỏ, bùm một cái bị phạt mấy trăm đô la. Tối ngày cứ thấy là nó nợ, đổ nợ ra, đổ nợ ra, không có giữ được những cái đồng tiền mình gút đó.

Tiền mình cất đó, mình tưởng đâu là mình gút, mình cất đó mà nó còn cho mình. Nhưng mà không đâu, con quỷ nó đến cướp lại sạch sẽ hết. Tôi đã từng làm việc trong vòng 5, 60 năm tôi làm rất là nhiều, tôi đi làm 2 job. Nhưng mà của cải không còn, cuối đời bị trắng tay. Mua nhà cửa, mua xe cộ, đủ thứ. Nhưng suốt cuộc đời không còn gì hết. Trắng tay các bạn ơi.

Ngày hôm nay tôi về hưu, tôi rải của ra cho người khác. Nhưng tôi vẫn còn hoài, còn hoài. Mình không có giàu nhưng mà vẫn có thể còn rải của cho người khác được. Khi kẹt không giúp ai được, Chúa khiến con cái Chúa, người này, người kia đưa thêm cho mình để cho mình rải ra thêm nữa giúp những con cái Chúa đang cần. Rất là lạ luôn.

Mình rải hết tiền rồi, Chúa cho người khác bỏ vô để cho mình rải thêm ra cho người khác. Đức Chúa Trời làm việc, chứ không phải làm mình làm việc. Công việc của Đức Chúa Trời dùng cái tay của mình, để mà phân phát tài chánh cho người khác.

Rồi khi người ta nhờ mình chuyển giúp người khác, mình có gian lận không? Mình có lấy để mà mình chi cho mình hay không? Đó là một cái công việc khác nữa. Nhất là những người thủ quỷ giữ tiền là những người tham lam, ích kỷ. Nhìn cái đồng tiền đó nó làm mà con mắt họ luôn rồi họ tự thầm nghỉ mình giữ một chút đâu có sao.

Giữ một vài đồng mình ăn gian một vài đồng đâu có sao. Mình làm 100 đồng mình cũng có quyền lấy lời cho mình chứ, cũng lấy tiền công chút ít cho mình chứ. Thôi lấy vài ba chục bỏ túi đi, ăn này kia cũng không có sao. Rồi những người thủ quỷ đó họ giữ tiền mà thấy nhiều tiền càng nhiều là tánh tham lam bắt đầu nổi dậy. Giống như Giu-đa Ích-ca-ri-ốt. Bán linh hồn mình, rẻ mạt. Ông thấy bán Chúa Giê-xu được 30 nén bạc là vui mừng rồi. Tại cái lòng tham lam của ông đã lấy tiền làm thủ quỷ là giữ tiền của tín hữu dâng cho Chúa Jesus không biết bao nhiêu lần rồi. Thì bây giờ nó mới có cái lòng tham. Lấy chút ít không sao, lấy chút ít không sao. Rồi bán linh hồn mình cho quỷ Sa-tan luôn. Cuối cùng đi đến sự hư mất linh hồn. Bán linh hồn mình để đi địa ngục đời đời. Nguy hiểm cho lòng tham tiền, sống vì tiền, nguy hiểm lắm các bạn ơi.

Ngày kia Chúa sẽ cho chúng ta tiền nhưng Chúa cho chúng ta một phần mười tiền của Chúa thì chúng ta phải lấy một phần mười thôi. Không có lòng tham trong đó. Không lấy thêm. Nhiều người có tiền bao nhiêu cũng không đủ vì đó là cái túi, cái túi nó bằng cao su. Tiền bao nhiêu cũng không đủ hết các bạn. Mấy người nghèo thì nói tôi ước gì tôi có dư được 10 ngàn đô la là tôi rất là mừng lắm rồi. Rồi được 10 ngàn đô la. Ước gì tôi có 100 ngàn tôi mới mừng. Rồi được 100 ngàn. Ước gì tôi có 1 triệu tôi mới bằng lòng. Có 1 triệu rồi muốn 2 triệu, 3 triệu, mấy chục triệu. Con người có cái lòng tham không đáy là vậy.

Xin Chúa thương xót cho chúng ta biết. Chúng ta dẹp cái lòng tham đi vì đó là con quỷ tham lam, ích kỷ, xấu xa. Phải ăn năn và đuổi cái linh đó đi để rồi chúng ta không còn có tánh tham lam nữa. Chúng ta có rải của ra mà chúng ta lại vui mừng. Mình cho người khác vui mà cái lòng mình vui nhiều hơn cái người kia nữa. Rất là lạ lùng các bạn ơi. Chúng ta vui hơn họ. Nếu họ vui một, chúng ta lại vui mười. Rất là lạ lùng. Cái đó là công việc của người công bình. Họ làm cho người khác vui mà họ vui nhiều hơn.

Mà những cái người xác thịt họ nói mình là người ngu dại, người khùng điên, có của không biết giữ cho người ta ăn hết. Cái con đường của Chúa là nó khác hẳn 100% đi ngược với những cái người thế gian. Khi mà Thánh Linh ngự vào lòng chúng ta và bắt chúng ta làm mà chúng ta không vâng lời chúa là chúng ta không ăn được, không ngủ được. Chúa nói người có dám rải của người cho người đó không? Chứ không phải mình rải của cho những cái người gian ác. Mấy người gian ác họ chạy lời họ lấy bóc lột, họ muốn lấy của của mình đó. Nhưng mà mình lầm tưởng. Mình tưởng người đó cần. Nhưng mà hãy coi chừng người đó là cái người gian ác. Họ đến và họ bóc lôt mình và họ chửi mình nữa để cho mình không làm được chuyện tốt nữa. Phải đề cao cảnh giác.

Khi Chúa biểu chúng ta mới làm. Chúa không biểu chúng ta không làm. Người ta nịnh hót mình lợi dụng mình để bóc lột. Họ đến nịnh hót mình để cho mình vui lên. Họ nhận đúng cái nút mình một cái là mình nhảy đó. Vui lắm. Cho người ta mà vui là tại vì người ta nhận cái nút đúng. Ui bà cho cái tiền này đi. Tôi sẽ quảng cáo lên. Tôi nói là tiền của bà. Phải coi chừng những cái chuyện đó. Mình làm tay mặt mà tay trái không biết. Đó mới là cái công việc thật. Mình làm mà tất cả mọi người biết đó là công việc của quỷ sa tan. Nó là con dao hai lưỡi. Rất là nguy hiểm cho chúng ta.

Chúng ta được Chúa dạy chúng ta cái gì chúng ta phải áp dụng và xem từng chi tiết. Bao nhiêu người rải của để mà được danh tiếng. Mình phải rải của ra cho Chúa mà kín đáo. Đó là công việc của Chúa. Chúa ơi, Chúa biểu con làm, nhưng mà không ai biết danh tiếng con hết trơn. Chúa nói ta ghi sổ. Con đừng có lo. Tất cả những gì con làm ta sẽ trả lại con gấp trăm gấp ngàn lần đó. Mà con có kiên nhẫn chờ đợi hay không? Cái gì chúng ta không thấy là chúng ta còn lo sợ chúng ta nói: Ôi Chúa ơi con cho hết tiền con rồi. Con nghèo con khổ. Chúa phán:” Chưa bao giờ ta thấy một người công bình thiếu thốn.” Người công bình là cái người Chúa nói rằng chúng ta người công bình, chứ không phải chúng ta xưng rằng chúng ta người công bình. Có bao nhiêu người họ làm công việc cho Chúa, họ vổ ngực xưng rằng:” Tôi là người công bình, tôi là người công bình.” Những người đó là họ tự xưng mình là người công bình, họ dùng cái miệng của họ nói ra, họ là thành phần gian ác. Chúng ta phải đề phòng, đề cao cảnh giác. Phải nhìn trái và biết cây. Những người mà cái loa nói to chừng nào chúng ta phải nhìn kỹ cái bông trái của họ. Đừng có lầm các bạn ơi. Thùng rổng kêu to. Nếu mà chúng ta lầm là cái bề ngoài của họ, chứ cái bề mặt thật của họ không có giấu được. Nếu chúng ta sống gần một vài ngày là chúng ta thấy được cái bề mặt thật của họ. Họ không thể nào che giấu được cái bề mặt xác thịt nếu chúng ta sống gần với họ.

Những người công bình thật sự là những người nhu mì khiêm nhường. Họ không khoe khoang. Họ làm cái gì cho Chúa rồi là tay mặt xong tay trái không biết. Nếu mà chúng ta làm mà chúng ta nói hoang hoang lên là những cái gì chúng ta làm bị mất hết. Chúa không có ghi sổ, Chúa xóa hết tất cả. Xin Chúa cho chúng ta biết áp dụng và làm theo đúng theo những lời Chúa dạy để chi? Để chúng ta, linh hồn của chúng ta được cứu và Chúa sẽ ban phước lại cho chúng ta ngay trên trần gian này trước tiên.

Trong lúc chúng ta còn sống chúng ta sẽ được phước hạnh vào cuối cuộc đời. Chứ không phải là Chúa ban phước liền đâu các bạn. Chúa còn phải rèn luyện, thời gian thử thách. Người nào cũng phải bị thử vào lửa. Công việc của chúng ta phải qua lửa mà còn thì mới là được hưởng phước. Còn bỏ lửa vô nó bị đốt sạch sẽ hết là công việc của xác thịt. Công việc của Thánh Linh thì nó ở trên thiên đàng. Chúa sẽ ghi sổ trên thiên đàng thì nó mới còn lại đời đời.

Còn chúng ta làm mà chúng ta khoe khoang đó là công việc của chúng ta trên trái đất này. Nó chỉ là rơm rạ và đốt cháy hết trơn. Chúng ta giữ ở trên thiên đàng không ai đốt được. Đó là công việc kín đáo chứ không phải công việc khoe khoang trên thế gian này. Xin Chúa cho chúng ta đừng làm những cái gì giả dối trước mặt đất Chúa Trời. Chúng ta tưởng rải của chúng ta qua mặt Chúa được nhưng mà Chúa biết hết. Đó là công việc giả dối. Môi miệng nói giả dối làm gớm ghét cho Đức Giê-hô-va.

Họ khoe khoang với Chúa. Chúa ơi con cho hết người này người kia. Con giúp bao nhiêu công việc cho người này người kia, họ làm để mà nói. Nhưng mà làm để mà có quyền lợi cho mình để được danh tiếng. Lấy danh tiếng cho mình. Đó là môi miệng giả dối, Đức Giê-hô-va lấy làm gớm ghiết. Người khôn khéo giấu điều mình biết. Còn lòng cả ngô mụi xưng ra sự điên dại của mình. Chúng ta làm chúng ta biết chúng ta phải giấu. Mình làm cho Chúa mình phải giấu.

Mình nói càng nói khoe ra càng nhiều là những người có Chúa họ thấy người đó là người điên dại. Làm bao nhiêu mất hết. Không có giữ được. Xin Chúa thương xót. Cho chúng ta biết kính sợ Đức Giê-hô-va. Vâng lời và gìn giữ luật pháp của Chúa để chúng ta được sống còn. Và chúng ta được hưởng phước.

Người công bình dẫn đường cho kẻ lân cận mình. Còn các nẻo kẻ dữ làm sai lạc chúng. Bao nhiêu người bắt chước bắt chước những người gian ác. Nhưng người công bình dẫn đường cho những người khác. Xin Chúa cho môi miệng của mình biết giúp những người xung quanh mình. Mình thấy những người nào làm gì được để mà nói, để mà khoe khoang, mình phải đến mình giúp họ. Nói bạn làm sai. Làm chi tay mặt, tay trái không biết thì mới được phước. Bạn làm như vậy là bạn làm sai. Bạn làm cho cái tôi của mình, cho mình được danh tiếng là công việc của quỷ Sa-tan. Phải giúp họ. Nhiều người họ làm vì họ không biết các bạn ơi. Nhưng chúng ta giúp họ để cho họ được hưởng nước thiên đàng.

Hiện nay không ai dám chỉnh sửa những người khác vì họ sợ người đó đau lòng. Sợ nói người ta buồn. Nhà thờ bây giờ họ dạy phải nói những lời nói không làm cho người khác buồn. Mình nói mà cho người ta buồn là mình làm chuyện gian ác. Nhưng đó là cái công việc sai. Đức Chúa Giê-xu vẫn nói sự thật. Ngài nói với người Pha-ri-si rằng ngươi là kẻ giả hình. Ngươi tô bề ngoài cho đẹp, mà bề trong có người đầy dậy sự gian ác. Chúa nói như vậy có ai mà giận Ngài không? Đức Chúa Giê-xu làm như vậy người ta mới giận mà đóng đinh Chúa Giê-xu trên thập tử giá đó. Chúng ta nói sự thật, người ta cũng sẽ đóng đinh chúng ta đó. Nhưng mà họ không đóng đinh được. Họ ra sau lưng, họ chửi chúng ta. Họ nói xấu chúng ta là chúng ta là người gian ác. Nói ra những cái lời không có ân hậu tí nào. Ăn nói vô duyên. Nói cho người ta buồn. Người ta giận, tối ngày là đoán xét. Nói hành, nói tối này nói nầy nói nọ chọc người ta ghét, v.v.

Mình không nói sau lưng. Mình nói trước mặt là mình không nói hành. Mình nói, mình giúp họ. Mình nói riêng với họ. Chứ không nói trước mặt những người khác. Mình nói riêng với họ. Đó là mình nói với tình yêu thương. Người ta giận mình hay không giận là kệ người ta. Lương tâm của họ sẽ cáo trách họ. Đức Chúa Trời làm việc để cứu linh hồn người đó. Mình làm công việc của mình, nhưng Chúa làm công việc của Chúa, và cứu linh hồn người đó. Ngày kia mình sẽ gặp họ trên nước thiên đàng. Đó là công việc của chúng ta cần phải làm. Nếu mà chúng ta sợ người đó buồn là chúng ta bị Chúa quở phạt chúng ta.

Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ, on cảm ơn Cha vì Ngài đã mở miệng con nói những lời để chỉ dẫn chúng con sống đẹp lòng Cha. Và được hưởng phước hạnh trên trần gian này. Để chúng con biết làm những gì. Công việc của Chúa thì chúng con phải làm kín đáo. Không khoe khoang trước mặt mọi người. Xin nhắc nhở chúng con không khoe khoang. Không lấy sự vinh hiển của Cha. Xin Cha cho chúng con biết nhu mì khiêm dường. Để chúng con được hưởng phước hạnh mà Ngài sẽ ban cho chúng con trong thế gian này. Con cảm tạ ơn Cha. Xin Cha cũng gìn giữ những Lời Ngài trong linh hồn, trong tâm hồn của chúng con. Nếu chúng con làm điều gì không đẹp ý Ngài thì Thánh Linh Ngài cáo trách chúng con. Hầu cho chúng con sửa đổi đời sống của chúng con đi đúng theo đường lối của Ngài. Cảm tạ ơn Cha. Con dâng những lời cầu xin trong cánh tay nhân tử của Cha. Mà cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.