BÀI HỌC KINH THÁNH CHÂM NGÔN 9-10: ĐƯỜNG LỐI CỦA NGƯỜI GIAN ÁC VÀ NGƯỜI CÔNG BÌNH.

https://www.mediafire.com/file/xqidhlenakjfhkv/Cha%25CC%2582m_ngo%25CC%2582n_9-10.m4a/file

BÀI HỌC KINH THÁNH CHÂM NGÔN 9-10: ĐƯỜNG LỐI CỦA NGƯỜI GIAN ÁC VÀ NGƯỜI CÔNG BÌNH.

CHÂM NGÔN 9

Sự mời-mọc của khôn-ngoan và của điên-cuồng

1Sự khôn-ngoan đã xây-dựng nhà mình;

Tạc thành bảy cây trụ của người;

2Giết các con thú mình, pha rượu nho mình,

Và dọn bàn tiệc mình rồi.

3Người đã sai các tớ gái mình đi;

Ở trên các nơi cao của thành người la rằng;

4Ai ngu-dốt, hãy rút vào đấy;

Với kẻ thiếu trí hiểu, sự khôn-ngoan nói rằng:

5Hãy đến ăn bánh của ta,

Và uống rượu ta đã pha-lộn.

6Khá bỏ sự ngây-dại đi, thì sẽ được sống;

Hãy đi theo con đường thông-sáng.

7Ai trách-dạy kẻ nhạo-báng mắc phải điều sỉ-nhục,

Ai quở kẻ hung-ác bị điếm-ố.

8Chớ trách kẻ nhạo-báng, e nó ghét con;

Hãy trách người khôn-ngoan, thì người sẽ yêu-mến con.

9Hãy khuyên-giáo người khôn-ngoan, thì người sẽ được nên khôn-ngoan hơn;

Khá dạy-dỗ người công-bình, thì người sẽ thêm tri-thức nữa.

10Kính sợ Đức Giê-hô-va, ấy là khởi đầu sự khôn-ngoan;

Sự nhìn-biết Đấng Thánh, đó là sự thông-sáng.

11Vì nhờ ta, các ngày con sẽ được thêm nhiều lên,

Và các năm tuổi con sẽ đặng gia-tăng.

12Nếu con khôn-ngoan, thì có ích cho chính mình con;

Nếu con nhạo-báng, tất một mình con phải gánh lấy.

13Đàn-bà điên-cuồng hay la-lối,

Nàng là ngu-muội chẳng biết chi cả.

14Nàng ngồi nơi cửa nhà mình,

Trên một cái ghế tại nơi cao của thành,

15Đặng kêu-gọi những kẻ đi đường,

Tức những kẻ đi thẳng đường mình, mà rằng:

16Ai ngu-dốt hãy rút vào đây;

Và nàng nói với kẻ thiếu trí hiểu rằng:

17Nước ăn-cắp lấy làm ngọt-ngào,

Bánh ăn vụng là ngon thay.

18Những người chẳng biết rằng kẻ chết ở đó,

Và những người khách của nàng đều ở dưới chốn sâu của Âm-phủ.

Đoạn 10

Các châm-ngôn của Sa-lô-môn

(Từ đoạn 10 đến đoạn 29)

Quyển thứ nhứt góp các châm-ngôn của Sa-lô-môn

1Con trai khôn-ngoan làm vui cha mình;

Nhưng đứa ngu-muội gây buồn cho mẹ nó.

2Của phi-nghĩa chẳng được ích chi;

Song sự công-bình giải-cứu khỏi chết.

3Đức Giê-hô-va không để linh-hồn người công-bình chịu đói-khát;

Nhưng Ngài xô-đuổi sự ước-ao của kẻ ác đi.

4Kẻ làm việc tay biếng-nhác trở nên nghèo-hèn;

Còn tay kẻ siêng-năng làm cho được giàu-có.

5Ai thâu-trữ trong mùa hè là con trai khôn-ngoan;

Song kẻ ngủ lúc mùa gặt là con trai gây cho sỉ-nhục.

6Có phước-lành giáng trên đầu kẻ công-bình;

Nhưng miệng kẻ ác giấu sự cường-bạo.

7Kỷ-niệm người công-bình được khen-ngợi;

Song tên kẻ gian-ác rục đi.

8Người có lòng khôn-ngoan, nhận-tiếp những điều-răn;

Nhưng kẻ có miệng ngu-muội phải bị sa-ngã.

9Người nào theo sự ngay-thẳng đi vững-chắc;

Còn kẻ làm cong-vạy đường-lối mình bị chúng biết.

10Kẻ nào nheo mắt làm cho ưu-sầu;

Còn ai có miệng ngu-muội bị sa-ngã.

11Miệng người công-bình là một nguồn sự sống;

Nhưng miệng kẻ hung-ác giấu sự cường-bạo.

12Sự ghen-ghét xui điều cãi-lộn;

Song lòng thương-yêu lấp hết các tội phạm.

13Trên môi miệng người thông-sáng có sự khôn-ngoan;

Nhưng roi-vọt dành cho lưng kẻ thiếu trí hiểu.

14Người khôn-ngoan dành để sự tri-thức;

Nhưng tại cớ miệng kẻ ngu-muội sự bại-hoại hòng đến.

15Tài-sản kẻ giàu-có là cái thành kiên-cố của người;

Song sự hư-nát của người khốn-khổ là sự nghèo-nàn của họ.

16Lao-khổ của người công-bình hướng về sự sống;

Còn hoa-lợi kẻ hung-ác chiều về tội-lỗi

17Kẻ nghe lời khuyên-dạy ở trong đường sự sống;

Nhưng ai quên sự quở-trách phải lầm-lạc.

18Người giấu sự ghen-ghét có môi dối-giả;

Và ai rải điều nói hành là kẻ ngu-dại.

19Hễ lắm lời, vi-phạm nào có thiếu;

Nhưng ai cầm-giữ miệng mình là khôn-ngoan.

20Lưỡi người công-bình giống như bạc cao;

Còn lòng kẻ hung-ác không ra gì.

21Môi miệng người công-bình nuôi dạy nhiều người;

Nhưng kẻ ngu-dại chết, vì thiếu trí hiểu.

22Phước-lành của Đức Giê-hô-va làm cho giàu-có;

Ngài chẳng thêm sự đau lòng gì lẫn vào.

23Kẻ thiếu trí hiểu coi sự làm ác như chơi;

Nhưng người thông-sáng thích sự khôn-ngoan.

24Điều gì kẻ hung-ác sợ-sệt, ắt sẽ xảy đến cho nó;

Nhưng kẻ công-bình sẽ được như ý mình ước-ao.

25Khi gió trốt thổi qua, kẻ hung-ác không còn nữa;

Song nền của người công-bình còn đến đời đời.

26Như giấm ghê răng, như khói cay mắt,

Kẻ làm biếng-nhác đối với người sai-khiến nó là vậy.

27Sự kính-sợ Đức Giê-hô-va gia-thêm ngày tháng;

Còn năm tuổi kẻ ác sẽ bị giảm-bớt đi.

28Sự trông-mong của người công-bình giáp sự vui-vẻ;

Còn sự trông-đợi của kẻ ác sẽ hư-mất đi.

29Con đường của Đức Giê-hô-va như một đồn-lũy cho người ngay-thẳng;

Nhưng nó là sự bại-hoại cho kẻ làm ác.

30Người công-bình chẳng hề bị rúng-động;

Song kẻ ác không được ở trên đất.

31Miệng người công-bình sanh sự khôn-ngoan;

Duy lưỡi của kẻ gian-tà sẽ bị truất.

32Môi người công-bình biết điều đẹp ý;

Nhưng miệng kẻ hung-ác chỉ nói sự gian-tà.

Amen. Amen. Cảm ơn Chúa.

Chúng ta học nhiều bài học về những người công bình và những người gian ác. Sự khác biệt giữa người công bình và người gian ác. Người nào công bình là những người kính sợ Đức Giê-hô-va. Những người đi theo đường lối của Đức Giê-hô-va là những người công bình. Những người gian ác là những người làm theo ý riêng của mình. Họ muốn làm gì thì làm, họ nghĩ là không có ai thấy được. Vì cớ đó Chúa gọi là những người gian ác. Chúng ta khôn ngoan là chúng ta nghe tiếng Chúa và chúng ta làm theo ý Chúa để được xưng là người công bình trước mặt Đức Chúa Trời. Người công bình biết nghe, học và làm theo lời Chúa. Chứ không phải là nghe bên tai này rồi đi qua bên kia. Xin Chúa cho chúng ta biết, chúng ta nghe tiếng Chúa. Trước khi chúng ta làm gì, chúng ta hỏi Chúa ơi, công việc này của con làm có đẹp ý Chúa hay không? Nếu mà nghe tiếng Chúa nói ‘‘không’’, mà chúng ta làm ngược lại có nghĩa là chúng ta là người gian ác. Không nghe tiếng Chúa, không làm theo ý Chúa, làm theo ý riêng của chúng ta. Chúng ta là thành phần gian ác.

Nhưng có một số người thấy chúng ta làm và đi theo đường lối công bình của Chúa thì họ nhạo báng chúng ta. Họ đi tìm đủ mọi cách, họ vạch lông tìm vít để mà họ nhạo báng chúng ta. Chúng ta phải làm gì trước mặt những người nhạo báng chúng ta đó? Phải im lặng. Không trả lời, không biện luận, không nói gì hết. Vì nếu mà chúng ta trách kẻ nhạo báng thì chúng ta lại mắc phải điều sỉ nhục. Nó càng nhạo báng thêm, càng nhạo báng thêm và chúng ta trở nên nóng tánh gây gổ và chúng ta tự làm sỉ nhục chúng ta. Không trả lời, không nói gì hết, vẫn im lặng. Càng nói chúng ta càng bị sỉ nhục nhiều hơn. Mình nói một, nó nói mười. Nó nói một, thì mình im thì thôi. Nhưng mà nó nói thêm. Mình nói lại nó nói thêm không tốt. Nó nói, nó đặt ra đủ điều chọc cho mình nổi giận cho những người xung quanh nghe thấy để mà làm cho chúng ta bị sỉ nhục. Ai quở kẻ hung ác bị điếm ố. Các bạn thấy không? Chớ trách kẻ nhạo báng e nó ghét con. Hãy trách người không ngoan thì người sẽ yêu mến con.

Chúng ta trách người khôn ngoan. Họ cảm ơn chúng ta. Còn chúng ta thấy những kẻ mà nó muốn nhạo báng chúng ta đó thì nên im lặng. Không trách nó chi. Không nói sự thật cho nó nghe. Nó đã bịt lỗ tai, nó bịt mắt, bịt tai. Nó không thèm nghe những lời nói của mình. Mình nói như nước đổ lá môn, vô ích thôi mà còn mất nhiều thời giờ. Hãy khuyên người không ngoan thì người sẽ được nên khôn ngoan hơn. Dạy dỗ người công bình thì người sẽ thêm tri thức nữa. Chúng ta có phải là những người muốn nghe những lời dạy dỗ của người công bình hay chúng ta là những người nhạo báng những lời khuyên dạy của những người công bình. Những cái lời khuyên dạy của những người công bình khiến chúng ta có sự khôn ngoan vì chúng ta là những người biết kính sợ Đức Giê-hô-va. Kính sợ Đức Giê-hô-va ấy là sự khởi đầu của sự khôn ngoan, mới khởi đầu thôi, chứ chưa có phải là khôn đến tột đỉnh. Nếu chúng ta nhận được một chút xíu khôn ngoan rồi chúng ta lên mình kiêu ngạo là chúng ta sẽ bị mất hết.

Càng hạ mình xuống chừng nào, Chúa càng nâng chúng ta lên nhiều chừng nấy và chúng ta có nhiều sự khôn ngoan hơn nữa, và nhìn biết đấng thánh đó là sự thông sáng. Chúng ta dẹp cái tôi chúng ta đi và chúng ta để Chúa là số một trong đời sống của chúng ta rồi chúng ta sẽ có đầy dẫy những sự khôn ngoan và thông sáng. Sự khôn ngoan và thông sáng sẽ giúp cho chúng ta được sống còn trên đất này. Xin Chúa cho chúng ta biết đâu là sự khôn ngoan, đâu là sự thông sáng. Sự thông sáng đến từ Đức Chúa Trời, chứ không phải đến từ chúng ta.

Chúng ta giải quyết được tất cả những nan đề cho những người xung quanh chúng ta nhờ có Chúa Thánh Linh ở trong chúng ta chỉ dạy chúng ta chứ không phải là sự khôn ngoan đến từ chúng ta đâu. Chúng ta càng hạ mình xuống thì Chúa giúp chúng ta nhiều hơn nhiều hơn và chúng ta nhìn lại chúng ta thấy chúng ta đã đi một đoạn đường có Chúa rất là tuyệt vời. Khi mà chúng ta bị bao nhiêu người sỉ nhục, vạch lông tìm vít, kiếm chuyện với chúng ta nhưng chúng ta im lặng. Đó là sự khôn ngoan đến từ Đức Chúa Trời. Không cãi đối với những người không có biết gì hết. Nó phá chúng ta, chúng ta nói ra những lời không tốt mà còn mất thời giờ của chúng ta và làm cho chúng ta càng ngày càng thêm sỉ nhục.

Miệng người công bình là một nguồn sự sống. Miệng kẻ hung ác giấu sự cường bạo. Chúng ta mở miệng ra nói có ích lợi cho những người xung quanh chúng ta thì chúng ta nói. Chúng ta đem sự sống đến cho những người xung quanh chúng ta mặc dù chúng ta có nói những lời đụng chạm đến ai nhưng nó là nguồn của sự sống. Sự sống cho người đó. Sự sống không có cái lòng gian ác trong đó và cứu linh hồn người đó khỏi âm phủ.

Xin Chúa cho chúng ta có những cái miệng của người công bình. Nói cái gì đem lại sự sống cho linh hồn của người kia. Họ tưởng rằng chúng ta là những người trách móc. Họ nói chúng ta đoán xét họ. Nhưng những lời của chúng ta đem lại sự sống cho linh hồn của họ. Vì chúng ta có lòng yêu thương thật sự. Không có nịnh hót ai. Những người có miệng gian tà họ hay nịnh hót các bạn ơi. Mà lại con người xác thịt thích sự nịnh hót của người khác. Lâu lâu tôi cũng có một vài người vô nhắn tin nịnh hót tôi. Có Thánh linh nói hãy đề phòng. Đề phòng người này. Nó có cái môi miệng dua nịnh và nịnh hót làm cho cái tôi của mình nó tỉnh thức dậy. Nó vui mừng. Nó mừng lắm các bạn ơi. Cái đó là cái tôi của mình. Nó ham mê những lời nịnh hót. Những lời khen tặng. Nhưng Thánh Linh của Chúa bảo chúng ta đề phòng. Đề phòng người này. Là chúng ta dựng cái anten đề cao cảnh giác lên là đúng một thời gian rất là ngắn là nó muốn làm chuyện gian ác trong đó. Nó có cái lòng muốn lợi dụng, muốn làm nhiều chuyện gian ác. Xin Chúa cho chúng ta biết trước được những cái bẫy giò của quỷ sa tan nó đưa ra để mà nó bắt chúng ta đó. Chúng ta đi trước mặt những người khác, chúng ta không phô trượng mặt ra thì quỷ nó để yên. Nhưng ngày nào chúng ta làm công việc cho Chúa đứng ra mặt là sẽ bị tất cả những mũi tên của kẻ thù đâm chúng ta. Nhưng kẻ thù mà chúng ta không thấy được là những người dua nịnh chúng ta. Nó không có đánh chúng ta đâu, nó không có vã, nó không có đâm chúng ta. Nhưng nó tâng bốc, tâng bốc chúng ta đưa lên cao. Nó cho tiền chúng ta, nó cho quà cáp chúng ta, nó làm đủ mọi thứ để cho con mắt tâm linh của chúng ta bị đui mù. Lúc đó nó mới giết chúng ta đó. Khi chúng ta không đề cao cảnh giác nó lại đâm sau lưng chúng ta đó. Con đường đó tôi đã đi qua các bạn. Ma quỷ nó rất là ranh mãnh, nó đọc hết tư tưởng của con người và nó biết con người thích cái gì là nó đưa cái đó đến. Rồi khi chúng ta bị bệnh hoạn chúng ta không biết tại sao mà chúng ta bị bệnh đây.

Chúa ơi con đang làm công việc của Chúa mà tại sao? Con thiếu thốn mà con nghèo nàn. Con không có được phước của Chúa. Trách Chúa. Không biết nhìn lại chính mình xem mình có bị sập bẫy của quỷ gì đây. Nó làm ra những cái chuyện mà nên tăng bốc chúng ta. Nó tăng bốc bạn trước rồi nó đâm sau lưng chúng ta. Bệnh tật nghèo đói. Nó đem tiền mới cho chúng ta một rồi nó cướp lại chúng ta gấp mười. Tiền không phải thuộc về Chúa tiền thuộc về ma quỷ. Chúng ta hỏi Chúa ơi tại sao con làm cái gì sai? Thánh Linh của Chúa sẽ chỉ cho chúng ta biết chúng ta làm cái gì sai. Mỗi khi chúng ta thấy cái gì hoạn nạn nó đi đến là chúng ta phải hỏi Chúa ơi con làm cái gì sai? Để rồi Chúa sẽ chỉ cho chúng ta biết.

Vì tại sao? Cái lưỡi của chúng ta lắm lời thì chúng ta phạm tội với Chúa. Ai dua nịnh chúng ta chúng ta cảm ơn cảm ơn. Chấp nhận những cái lời dua nịnh, những cái lời tâng bốc. Nhưng mà ai nói thật, nói quở chúng ta là chúng ta rủa đó. Cái bà này tối ngày cứ moi móc chuyện xấu của tôi không hà. Không bao giờ nghe được cái tiếng nào mà khen tôi một tiếng nữa. Đó là vì chúng ta dùng cái lưỡi của chúng ta. Chúng ta lắm lời thì chúng ta vi phạm lời của Chúa. Nhưng chúng ta phải cầm giữ miệng của mình. Những người nào khôn ngoan là những người cầm giữ miệng của mình. Không nói những cái lời có hại cho người khác. Nhưng mà có nhiều khi chúng ta nói những cái lời để giúp đỡ những người khác. Nhưng mà họ bị đụng chạm. Vì chúng ta thấy mục u mục nhọt của họ đó mà họ không thấy. Chúng ta chỉ cho họ biết. Nhưng đụng đến là họ nhảy tưng tưng, họ la, họ chửi chúng ta đó. Nhưng rồi chúng ta mổ xẻ cái cục u đó ra rồi con bệnh sẽ trở lại bình thường và khỏe lại.

Xin Chúa cho chúng ta có môi miệng của người công bình. Môi miệng người công bình nuôi dạy nhiều người. Phước lành của Đức Chúa Giê-hô-va làm cho người giàu có. Ngài chẳng thêm sự đau lòng gì lẩn vào. Chúng ta không có tự xưng chúng ta là người công bình. Bông trái của chúng ta những người xung quanh chúng ta nhìn thấy và Chúa nhìn thấy, Chúa nói chúng ta là người công bình chứ chúng ta không tự xưng mình là người công bình. Ai tự xưng mình là người công bình là thành phần người Pha-ri-si, người giả hình, vỗ ngực, tự khen tặng mình. Chúa ơi, con là người công bình, còn cái người kia là cái người giả hình. Họ đứng ở trong nhà thờ, họ cầu nguyện như vậy đó, là những người đó là những người giả hình thường đánh trống thổi kèn. Họ hay khoe khoang, khoe mình là người công bình, những người công bình thật sự không bao giờ khoe mình là người công bình. Để cho Chúa khen và để cho những người xung quanh nhìn thấy và nói họ là người công bình. Người công bình thật sự là những người hạ mình xuống, họ giấu mặt, họ không bao giờ để cho bao nhiêu người khác tôn họ lên cao.

Xin Chúa cho chúng ta biết nhìn lại chúng ta và luôn luôn đề cao cảnh giác đừng tự xưng mình là người công bình trước mặt mọi người. Lẽ thật nó chỉ có một thôi các bạn ơi. Những người pharisi thường đứng trước tòa giảng mà hoan hô, các bạn phải nhìn xem tôi đây. Sống theo ý của Đức Chúa Trời đây, tôi là người công bình, thánh sạch. Tôi không cần phải ăn năn. Những người có tội mới là cần phải ăn năn, còn tôi là người công bình được Chúa chọn và Chúa sức dầu cho tôi để làm người thầy truyền giảng cho các bạn thì tôi không cần ăn năn. Họ đứng họ khoe khoang như vậy đó các bạn. Tôi nghe tôi rất rởn tóc gáy luôn.

Còn có bài hát nữa. Họ đặt ra những bài hát là người công bình không cần phải ăn năn. Ai dám tự xưng mình là người công bình. Hôm nay mình công bình bao nhiêu thì ngày mai mình có thể làm tội đầy đầu bấy nhiêu. Có tội biết ăn năn là người công bình. Còn có tội không chịu ăn năn là người gian ác. Cái con đường theo Chúa là con đường lâu dài, dài dài cho đến ngày trước khi chúng ta qua đời mới tính được các bạn ơi. Như là một cuộc chạy đua. Những người nào mà chạy đua nhanh chừng nào là những người đó kiệt sức và nằm ngã dọc đường chân ấy.

Ba tôi ổng thường nói các con phải nhìn kỹ. Những người thiên liêng quá máu là những người không có còn bền đâu con ơi. Mình mới dẫn người nào tin Chúa mà người đó chạy nhanh chạy làm thiên liêng quá mấu là họ không có tồn tại. Phải đề phòng những người đó. Những người mà đi chạy mà đều đều vậy nhưng mà họ dẻo dai họ đi tới mức cuối cùng. Đó là kinh nghiệm của một người hầu việc Chúa nói cho tôi biết như vậy. Ba tôi ổng nói những người nào mình mới dẫn họ tin Chúa họ chạy họ chạy nhanh họ đi ra truyền giáo họ làm quá sức của họ, và họ cho những người khác thấy là họ là những người nóng cháy cho Chúa, họ không tồn tại lâu dài. Giống như cái xe mà chúng ta chạy quá mức là nó sẽ bị cháy máy. Nó phải chạy đều đều đều đều điều nó mới còn tồn tại lâu dài. Cái mức đường dài dài theo Chúa nó rất là dài. Nó không có phải là một con đường ngắn hạn.

Xin Chúa cho chúng ta nhìn thấy để chúng ta biết những người nào thật sự kính sợ Đức Giê-hô-va. Họ được Chúa gia tăng cho họ tuổi thọ họ được dài lâu. Còn năm tuổi những kẻ gian ác thì bị giảm bớt không còn sống trên đất này nữa. Chúng ta thấy một thời gian ngắn họ không còn nữa trên đất này. Có bao nhiêu người họ đã rũa tôi. Lúc tôi mới ra trên Facebook rủa tôi để cho tôi chết và nói là tôi sẽ không còn mặt trên Facebook trong vòng hai năm thôi. Tôi dám cá với các bạn cứ để bà đi. Bà là cái thớ gì mà ra mà chống lại với những người mục sư như chúng tôi đây là những người được sức dầu của Đức Chúa Trời đây nè. Chúng ta là những người được xức dầu của Đức Chúa Trời đây nè. Tức là những người họ nghe lẽ thật, sự thật họ giận lắm các bạn. Họ không muốn cho những người khác tự đứng trên đôi chân của mình. Họ muốn cho những người khác phải lệ thuộc vào họ suốt cuộc đời. Họ ôm vào lòng những tín hữu của họ, họ cho ăn từng miếng cơm là lời Chúa trong Kinh Thánh, họ đút cơm từng miếng cơm suốt cuộc đời. Và họ nói họ là làm công việc Chúa. Còn tôi là người phá hoại hội thánh của Chúa. Họ bảo có ai tự đút cơm, tự sống còn, tự đọc kinh thánh, cái gì cũng tự làm hết, rồi con quỷ nó đến, nó cướp họ, không ai chăm sóc bảo vệ họ. Họ tưởng đâu là họ bảo vệ tín hữu của họ được, chăm sóc em bé thuộc linh suốt đời, họ làm công việc Chúa tốt nhưng là họ làm công việc của kẻ thù của Đức Chúa Trời.

Thí dụ : Nhìn lại những người cha mẹ nào mà nuôi con mà cứ đút cơm cho đứa con ăn hoài, từ nhỏ cho tới 12, 13 tuổi cũng vẫn còn đút cơm hoài là những người thành phần gian ác. Những người nào mà yêu con mình là cho nó tự đút cơm ăn, từ 1, 2 tuổi nó tự ngồi nó đút cơm nó ăn rồi nó tự nó đi làm, nó tự lập là những người thương con của mình. Nhìn lại hội thánh của Đức Chúa Trời cũng giống như công việc của gia đình vậy các bạn. Con đường đó mọi người phải đi qua và nhìn thấy đứa con của mình nó trưởng thành nhanh chừng nào là mình yêu nó nhiều chừng nấy.

Tôi hỏi nó lệ thuộc mình là nó 28, 30 tuổi nó vẫn còn lệ thuộc với mình lúc đó đã trễ rồi. Đứa con của mình cứ lệ thuộc vào mình, khi mình chết đi nó không tự lập được và nó phải chết theo. Lúc đó mình hối hận ăn năn là công việc đã trễ rồi. Hiện nay có bao nhiêu người đã làm gian ác cho con mình như thế đó mà họ không biết. Trong hội thánh của Đức Chúa Trời cũng giống như vậy họ làm việc gian ác trước mặt con cái của Đức Chúa Trời. Họ muốn những con cái của Chúa lệ thuộc vào họ suốt cuộc đời. Đó là công việc gian ác trước mặt Đức Chúa Trời.

Chúa cho tôi nhìn thấy điều sai này và Chúa đã cho tôi tự lập, tự đứng trên đôi chân của mình. Lúc tôi 60 tuổi mà tôi vẫn còn lệ thuộc với những người mục sư, truyền đạo. Tối ngày cứ đi tìm người ta để mà học hỏi. Tại sao tôi không tự lập và tự đứng trên đôi chân của mình? Đức Chúa Trời đã thức tỉnh tôi và cho tôi nhìn lại cuộc đời của tôi là một con người ngu dại. Tại sao con là một người 60 tuổi rồi mà không biết tự đứng trên đôi chân của mình? Đi tìm người khác hoài vậy. Ôi tôi quỳ xuống tôi nói Chúa ơi con là một người ngu dại. Con là cái người không biết tự đút ăn cho mình. Xin Chúa tha thứ tội cho con. Và từ ngày đó tôi sống với đời sống tâm linh tự lập được và tôi đã giúp bao nhiêu người khác tự lập. Con đường đó không quá trễ đâu các bạn.

Con đường tâm linh là con đường chúng ta không bị trễ nải, nhưng con đường xác thịt khi chúng ta 30 tuổi rồi mà chúng ta còn lệ thuộc vào cha mẹ của chúng ta. Còn nhờ cha mẹ của chúng ta lo đủ thứ là cái xác thịt con trẻ khó có thay đổi được. Nó cần có một sự hy sinh và một sự thức tỉnh khó hơn là con đường tâm linh của chúng ta. Chúng ta chỉ cần ăn năn tội với Chúa và Chúa ban lại cho chúng ta những cái gì chúng ta đã mất. Ăn năn tội của mình, tự tìm kiếm những cái tội lỗi của mình, thì Chúa sẽ ban lại cho chúng ta những cái gì chúng ta mất trong một thời gian rất là ngắn. Chúng ta phải biết tự học hỏi lời Chúa trong Kinh Thánh và chúng ta lớn lên rất là nhanh để chúng ta còn giúp những người xung quanh chúng ta nữa.

Xung quanh chúng ta bao nhiêu người đang ngủ nhưng chúng ta đã thức dậy. Đó là công việc của Đức Chúa Trời làm và chúng ta cảm ơn Chúa. Cảm ơn Chúa ngày hôm nay con không còn ngủ nữa. Con đã thức tỉnh và con đã được lớn lên. Con có trách nhiệm với những linh hồn xung quanh chúng con. Họ còn đang ngủ. Nhiều khi chúng ta phải dùng một cái gáo nước mà tát vào mặt họ. Đừng ngủ nữa, thức dậy đi. Ngày hôm nay tôi cũng không có ngại nói với anh em của tôi. Hello, ngủ rồi, vừa vừa đó, thức dậy đi. Thức tỉnh đi, đừng có ngủ mê nữa. Thức dậy. Họ trả lời rằng:” Tôi còn thức mà.” Bạn không có thức đâu, bạn đang ngủ. Hãy thức dậy. Để làm công việc của Chúa.

Nếu mà bạn không đi ra làm chứng cho một người nào tin Chúa, là bạn đang ngủ mê. Cái cây của mình Chúa trồng mà bao nhiêu năm không có một cái trái nào hết là sao? Đức Chúa Trời sắp chặt bỏ đó. Đừng có ý lại. Chúng ta là những người gian ác. Cái cây nó không có ra một cái trái nào có nghĩa là nó là cây không lành. Xin Chúa cho chúng ta biết thức tỉnh, thức tỉnh. Để rồi chúng ta có cái môi miệng của người công bình. Sanh ra sự khôn ngoan cho những người xung quanh chúng ta hưởng. Mỗi người chúng ta đều có môi miệng của sự khôn ngoan cho những người xung quanh chúng ta. Mà chúng ta ngu dại, chúng ta đang ngủ mê. Để rồi cái môi miệng của chúng ta không có ích lợi gì cho xã hội xung quanh mà còn có hại cho những người xung quanh chúng ta. Xin Chúa thương xót cho chúng ta biết cái lỗi lầm của chúng ta để chúng ta ăn năn. Hầu giúp ích cho những người xung quanh chúng ta trước rồi mới tới cho xã hội, cho tương lai.

Trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ, con cảm ơn Cha vì Ngài đã mở miệng con nói những lời đến từ Thánh Linh của Ngài nó rất là đụng chạm. Nhưng xin Ngài thức tỉnh chúng con để cho chúng con không bước vào cái đường lối của những người gian ác. Nhưng chúng con thuộc về môi miệng của những người công bình Thánh sạch trước mặt Đức Giê-hô-va và làm những điều gì ích lợi cho công việc của Cha.

Và chúng con sẽ tồn tại đời đời. Đời sống của chúng con sẽ gặp được Cha trên nước thiên đàng đó là ước nguyện của chúng con. Con cảm tạ ơn Cha. Con xin dâng lên những lời cầu xin trước mặt Đức Chúa Trời Hằng Sống. Và xin Ngài làm thành những công việc của chúng con cầu xin. Xin Ngài ban phước cho chúng con để môi miệng của chúng con trở nên những nguồn phước hạnh cho những người xung quanh chúng con. Con cảm tạ ơn Cha. Con cầu nguyện trong danh được Chúa Giê-xu Christ. Amen.