(Bấm vào link dưới đây để nghe bài chia sẽ của admin)
https://www.mediafire.com/file/97xborp9615f2n8/Cha%25CC%2582m_ngo%25CC%2582n_5-6.m4a/file

CHÂM NGÔN 5-6: KHUYÊN TRÁNH NGƯỜI DÂM PHỤ, CHỚ LƯỜI BIẾNG, CHỚ NÓI DỐI.
CHÂM NGÔN 5:
Khuyên tránh-trốn người dâm-phụ
1Hỡi con, hãy chăm-chỉ về sự khôn-ngoan ta,
Khá nghiêng tai qua nghe lời thông-sáng ta;
2Để con gìn-giữ sự dẽ-dặt,
Và môi con bảo-tồn sự tri-thức.
3Vì môi kẻ dâm-phụ đặt ra mật,
Và miệng nó dịu hơn dầu;
4Nhưng rốt lại đắng như ngải-cứu,
Bén như gươm hai lưỡi.
5Chân nó xuống chốn chết;
Bước nó đụng đến Âm-phủ.
6Nó không tìm đặng con đường bằng-thẳng của sự sống;
Các lối nó lầm-lạc, song nó chẳng biết đến.
7Vậy bây giờ, hỡi các con, hãy nghe ta;
Chớ lìa-bỏ các lời của miệng ta.
8Hãy dời đường con cách xa khỏi nó,
Đừng lại gần cửa nhà nó;
9E con trao sự danh-dự mình cho kẻ khác,
Và năm tuổi con cho kẻ hung-bạo;
10E người lạ được no-nê hóa-tài con,
Và công-lao con về nhà kẻ ngoại;
11Kẻo đến cuối-cùng con phải rên-siết,
Vì thịt và thân-thể con đã bị hao-mòn,
12Rồi con nói rằng: Cớ sao tôi ghét lời khuyên-dạy,
Và lòng tôi khinh-bỉ sự quở-trách?
13Nhân sao tôi không vâng theo tiếng giáo-sư tôi,
Và chẳng nghiêng tai qua lời của người dạy-dỗ tôi?
14Tại giữa dân-sự và hội-chúng,
Tôi thiếu điều bị sa vào các thứ tai-họa.
15Hãy uống nước hồ con chứa,
Và nước chảy trong giếng con.
16Các nguồn của con há nên tràn ra ngoài đường,
Và các suối của con tuôn nơi phố chợ sao?
17Nó khá về một mình con,
Chớ thông-dụng nó với người ngoại.
18Nguyện nguồn-mạch con được phước;
Con hãy lấy làm vui-thích nơi vợ con cưới buổi đang-thì,
19Như nai cái đáng thương, và hoàng-dương có duyên tốt,
Nguyện nương-long nàng làm thỏa lòng con luôn luôn,
Và ái-tình nàng khiến cho con say-mê mãi mãi.
20Hỡi con, lẽ nào con mê-mệt người dâm-phụ,
Và nâng-niu lòng của người ngoại?
21Vì các đường của loài người ở trước mặt Đức Giê-hô-va;
Ngài ban bằng các lối của họ.
22Kẻ hung-dữ sẽ bị gian-ác mình bắt phải,
Và bị dây tội-lỗi mình vấn-buộc lấy.
23Nó sẽ chết vì thiếu lời khuyên-dạy.
Và bị lầm-lạc vì ngu-dại quá.
CHÂM NGÔN 6
Về việc bảo-lãnh
1Hỡi con, nếu con có bảo-lãnh cho kẻ lân-cận mình,
Nếu con giao tay mình vì người ngoại,
2Thì con đã bị lời miệng mình trói-buộc,
Mắc phải lời của miệng con.
3Hỡi con, bởi vì con đã sa vào tay kẻ lân-cận con,
Hãy làm điều nầy và giải-cứu mình con:
Hãy đi hạ mình xuống, nài-xin người lân-cận con;
4Chớ để cho hai mắt con ngủ,
Hoặc mí mắt con chợp lại;
5Hãy giải-cứu mình khỏi người như con hoàng-dương thoát khỏi tay thợ săn,
Như con chim thoát khỏi tay kẻ đánh rập.
Về sự biếng-nhác
6Hỡi kẻ biếng-nhác, hãy đi đến loài kiến;
Khá xem-xét cách ăn-ở nó mà học khôn-ngoan.
7Tuy nó không có hoặc quan-tướng,
Hoặc quan cai-đốc, hay là quan trấn,
8Thì nó cũng biết sắm-sửa lương-phạn mình trong lúc mùa hè,
Và thâu-trữ vật-thực nó trong khi mùa gặt.
9Hỡi kẻ biếng-nhác, ngươi sẽ nằm cho đến chừng nào?
Bao giờ ngươi sẽ ngủ thức-dậy?
10Ngủ một chút, chợp mắt một chút,
Khoanh tay nằm một chút…,
11Thì sự nghèo-khổ của ngươi sẽ đến như kẻ đi rảo,
Và sự thiếu-thốn của ngươi tới như người cầm binh-khí.
Về sự gian-lận
12Người nào đi đứng có miệng giả-dối,
Là một kẻ vô-loại, một người gian-ác;
13Hắn liếc con mắt, dùng chân mình bày ý,
Và lấy ngón tay mình ra dấu;
14Trong lòng hắn vẫn có sự gian-tà;
Nó toan mưu ác luôn luôn,
Và gieo sự tranh-cạnh.
15Bởi cớ ấy, tai-họa sẽ xảy đến nó thình-lình;
Bỗng-chúc nó bị bại-hoại, không phương thế chữa được.
Điều Đức Giê-hô-va gớm-ghét
16Có sáu điều Đức Giê-hô-va ghét,
Và bảy điều Ngài lấy làm gớm-ghiếc:
17Con mắt kiêu-ngạo, lưỡi dối-trá,
Tay làm đổ huyết vô-tội;
18Lòng toan những mưu ác,
Chân vội-vàng chạy đến sự dữ,
19Kẻ làm chứng gian và nói điều dối,
Cùng kẻ gieo sự tranh-cạnh trong vòng anh em.
Về sự tà-dâm
20Hỡi con, hãy giữ lời răn-bảo của cha,
Chớ lìa-bỏ các phép-tắc của mẹ con.
21Khá ghi-tạc nó nơi lòng con luôn luôn,
Và đeo nó nơi cổ con.
22Khi con đi, các lời đó sẽ dẫn-dắt con;
Lúc con ngủ, nó gìn-giữ con;
Và khi con thức-dậy, thì nó sẽ trò-chuyện với con.
23Vì điều-răn là một cái đèn, luật-pháp là ánh-sáng,
Và sự quở-trách khuyên-dạy là con đường sự sống,
24Đặng giữ con khỏi người đàn-bà ác-nghiệp,
Và khỏi lưỡi dua-nịnh của dâm-phụ.
25Lòng con chớ tham muốn sắc nó,
Đừng để mình mắc phải mí mắt nó.
26Vì tại kỵ-nữ có người nông-nổi chỉ còn một miếng bánh mà thôi;
Người dâm-phụ vẫn lừa sẵn linh-hồn quí-báu.
27Há có người nào để lửa trong lòng mình,
Mà áo người lại chẳng bị cháy sao?
28Há có ai đi trên than lửa hực,
Mà chân mình lại chẳng bị phồng chăng?
29Kẻ nào đi tới cùng vợ người lân-cận mình cũng vậy;
Phàm ai đụng đến nàng ắt chẳng được khỏi bị phạt.
30Người ta chẳng khinh-dị kẻ trộm,
Nếu nó ăn-cắp đặng phỉ lòng mình khi đói-khát;
31Hễ nó bị bắt, chắc phải thường bồi gấp bảy lần;
Nó sẽ nộp hết tài-sản của nhà nó.
32Kẻ nào phạm tội ngoại-tình với người đàn-bà, tất vô-tâm vô-trí:
Ai làm như vậy, khiến cho linh-hồn mình bị hư-mất.
33Người ấy sẽ bị thương-tích và khinh-bỉ,
Sự sỉ-nhục người sẽ chẳng bôi mất đi;
34Vì sự ghen-ghét là điều giận-dữ của người nam,
Trong ngày báo-thù, người không dung-thứ;
35Người sẽ chẳng nhận giá đền tội nào hết,
Mặc dầu con gia-tăng của-lễ, người cũng không đặng phỉ ý đâu.Về việc bảo-lãnh
1Hỡi con, nếu con có bảo-lãnh cho kẻ lân-cận mình,
Nếu con giao tay mình vì người ngoại,
2Thì con đã bị lời miệng mình trói-buộc,
Mắc phải lời của miệng con.
3Hỡi con, bởi vì con đã sa vào tay kẻ lân-cận con,
Hãy làm điều nầy và giải-cứu mình con:
Hãy đi hạ mình xuống, nài-xin người lân-cận con;
4Chớ để cho hai mắt con ngủ,
Hoặc mí mắt con chợp lại;
5Hãy giải-cứu mình khỏi người như con hoàng-dương thoát khỏi tay thợ săn,
Như con chim thoát khỏi tay kẻ đánh rập.
Về sự biếng-nhác
6Hỡi kẻ biếng-nhác, hãy đi đến loài kiến;
Khá xem-xét cách ăn-ở nó mà học khôn-ngoan.
7Tuy nó không có hoặc quan-tướng,
Hoặc quan cai-đốc, hay là quan trấn,
8Thì nó cũng biết sắm-sửa lương-phạn mình trong lúc mùa hè,
Và thâu-trữ vật-thực nó trong khi mùa gặt.
9Hỡi kẻ biếng-nhác, ngươi sẽ nằm cho đến chừng nào?
Bao giờ ngươi sẽ ngủ thức-dậy?
10Ngủ một chút, chợp mắt một chút,
Khoanh tay nằm một chút…,
11Thì sự nghèo-khổ của ngươi sẽ đến như kẻ đi rảo,
Và sự thiếu-thốn của ngươi tới như người cầm binh-khí.
Về sự gian-lận
12Người nào đi đứng có miệng giả-dối,
Là một kẻ vô-loại, một người gian-ác;
13Hắn liếc con mắt, dùng chân mình bày ý,
Và lấy ngón tay mình ra dấu;
14Trong lòng hắn vẫn có sự gian-tà;
Nó toan mưu ác luôn luôn,
Và gieo sự tranh-cạnh.
15Bởi cớ ấy, tai-họa sẽ xảy đến nó thình-lình;
Bỗng-chúc nó bị bại-hoại, không phương thế chữa được.
Điều Đức Giê-hô-va gớm-ghét
16Có sáu điều Đức Giê-hô-va ghét,
Và bảy điều Ngài lấy làm gớm-ghiếc:
17Con mắt kiêu-ngạo, lưỡi dối-trá,
Tay làm đổ huyết vô-tội;
18Lòng toan những mưu ác,
Chân vội-vàng chạy đến sự dữ,
19Kẻ làm chứng gian và nói điều dối,
Cùng kẻ gieo sự tranh-cạnh trong vòng anh em.
Về sự tà-dâm
20Hỡi con, hãy giữ lời răn-bảo của cha,
Chớ lìa-bỏ các phép-tắc của mẹ con.
21Khá ghi-tạc nó nơi lòng con luôn luôn,
Và đeo nó nơi cổ con.
22Khi con đi, các lời đó sẽ dẫn-dắt con;
Lúc con ngủ, nó gìn-giữ con;
Và khi con thức-dậy, thì nó sẽ trò-chuyện với con.
23Vì điều-răn là một cái đèn, luật-pháp là ánh-sáng,
Và sự quở-trách khuyên-dạy là con đường sự sống,
24Đặng giữ con khỏi người đàn-bà ác-nghiệp,
Và khỏi lưỡi dua-nịnh của dâm-phụ.
25Lòng con chớ tham muốn sắc nó,
Đừng để mình mắc phải mí mắt nó.
26Vì tại kỵ-nữ có người nông-nổi chỉ còn một miếng bánh mà thôi;
Người dâm-phụ vẫn lừa sẵn linh-hồn quí-báu.
27Há có người nào để lửa trong lòng mình,
Mà áo người lại chẳng bị cháy sao?
28Há có ai đi trên than lửa hực,
Mà chân mình lại chẳng bị phồng chăng?
29Kẻ nào đi tới cùng vợ người lân-cận mình cũng vậy;
Phàm ai đụng đến nàng ắt chẳng được khỏi bị phạt.
30Người ta chẳng khinh-dị kẻ trộm,
Nếu nó ăn-cắp đặng phỉ lòng mình khi đói-khát;
31Hễ nó bị bắt, chắc phải thường bồi gấp bảy lần;
Nó sẽ nộp hết tài-sản của nhà nó.
32Kẻ nào phạm tội ngoại-tình với người đàn-bà, tất vô-tâm vô-trí:
Ai làm như vậy, khiến cho linh-hồn mình bị hư-mất.
33Người ấy sẽ bị thương-tích và khinh-bỉ,
Sự sỉ-nhục người sẽ chẳng bôi mất đi;
34Vì sự ghen-ghét là điều giận-dữ của người nam,
Trong ngày báo-thù, người không dung-thứ;
35Người sẽ chẳng nhận giá đền tội nào hết,
Mặc dầu con gia-tăng của-lễ, người cũng không đặng phỉ ý đâu.
Amen.
Hôm nay chúng ta học những bài học quý giá của vua Salomon để lại. Ông thường nói tránh người dâm phụ. Người đàn ông dễ bị mắc lừa bởi những người dâm phụ. Nó đến và nó bắt cóc những người đàn ông. Những người nào khôn ngoan thì tránh khỏi nó. Còn những người nào không có vâng lời Chúa, mà không có sự khôn ngoan thì bị dính vào. Và khổ suốt cả cuộc đời. Bao nhiêu người các bạn nhìn lại họ khổ sở là họ bị bắt cóc bởi những người đàn bà. Nó đến và nó dụ để rồi nó bắt cóc những người đàn ông. Rồi nó làm cho họ sống trong địa ngục trần gian suốt cả cuộc đời. Đó là một bài học mà nhiều người không có thể tránh khỏi được. Vướng vào không thể nào thoát ra khỏi được.
Xin Chúa thương xót chúng ta là những người đàn ông còn trẻ, dễ bị những người dâm phụ bắt cóc. Miệng của nó dịu hơn dầu nhưng rốt lại đắng như ngải cứu, béo như gươm hai lưỡi. Đó là những người đàn bà có tà linh Giê-sa-bên. Họ sẽ biến người đàn ông thành A-háp, nhu nhược, lười biếng, chỉ biết vâng lời Giê-sa bên. Xin Chúa cho chúng ta tránh được những người đàn bà có cái linh Giê-sa-bên đó.
Chúa mình giúp cho chúng ta biết chúng ta phải siêng năng chớ lười biếng. Hỡi cả biếng nhác hãy đến loài kiến mà xem.
Tôi thường thường mỗi lần mà tôi có làm cái gì mà tội lỗi hay là làm cái gì mà sai là tôi bị lười biếng. Cái tội đó là con quỷ nó đánh cho mình lười biếng. Thức dậy không nổi các bạn ơi, cứ muốn nằm hoài, không muốn thức dậy. Tôi nói hãy siêng năng, chớ làm biếng, hãy siêng năng, chớ làm biếng. Nhiều lúc nó làm cho mình bệnh hoạn rồi mình nằm rồi xong rồi mình khỏe lại, rồi mình cứ muốn nằm đó hoài. Con người ta có cái gốc của con người đó là tà linh lười biếng. Hãy tránh lười biếng.
Xin Chúa cho chúng ta có đầy đủ tài chánh thì chúng ta cũng vẫn siêng năng đi làm công việc chớ lười biếng. Không làm gì, chỉ ngồi đó thụ hưởng. Ngày hôm nay chúng ta làm việc vì miếng ăn manh áo của chúng ta. Bởi vậy, thế giới mới ngày nay, nếu con người có tiền giàu có thì bắt đầu bị hư hoại trở lại. Nghe một ông tiên tri của Chúa nói là sau 2030 là con người trở lại vị trí cũ. Họ trở nên những người hưởng thụ và ích kỷ trở lại tại vì họ ỷ lại họ có tiền rồi họ không có tiến tới nữa như những cái lúc nghèo đói. Khi họ ăn cám heo thì trở về bên Chúa nhưng mà khi có đầy đủ rồi thì lại là những đứa con hoang đàng bỏ Chúa.
Xin Chúa cho chúng ta nhớ luôn luôn đề cao cảnh giác và nói rằng chúng ta phải làm chi ích lợi cho công việc của Chúa. Chớ lười biếng phải siêng năng, chớ lười biếng. Gặp thì hay không gặp thì cứ nói về Chúa. Siêng năng nói Lời của Chúa giúp đỡ những người lân cận của mình. Đi truyền giáo là đi giúp những người bạn bè trong dòng họ, bà con của mình tin Chúa đó.
Bao nhiêu người nói để tôi đi truyền giáo tôi đi qua Africa, tôi đi qua Campuchia, tôi đi qua xứ này xứ nọ nhưng mà những người lân cận của họ là họ bị khinh dể, ghét bỏ, không nói về Chúa được vì bị nhiều người phung nước miếng vào mặt. Tại vì đời sống riêng tư của họ không có phản ảnh được đúng như những người con cái của Chúa thật sự. Họ rất là siêng năng. Họ đi xa thật xa để họ truyền giáo nhưng mà gần nhà họ không có truyền giáo được. Vì trong nhà của họ luôn có tiếng ồn ào, xáo trộn trong gia đình thấu đến tai những người lân cận. Họ chửi vợ, chửi con, tiếng gây gổ suốt ngày này ngày nọ. Nhà họ thì như một cái địa ngục. Làm sao mà làm chứng được cho những người lân cận?
Xin Chúa cho chúng ta biết hạ mình xuống. Phải nói sự thật cho những người xung quanh của mình. Lúc trước tôi khác, bây giờ tôi đã được Chúa thay đổi. Đức Chúa Trời thay đổi một con người. Tôi là một con người xấu xa lắm. Lúc trước đó tôi tối ngày là độc tài, chửi vợ, chửi con. Nhưng ngày hôm nay tôi đã được Chúa biến đổi. Tôi là một người được tái sanh. Phải nói ra để cho những người xung quanh nhìn thấy sự thay đổi của mình. Và giúp họ đến với Chúa được. Tất cả những người xung quanh mình đó, họ cũng giống mình ngày xưa. Nhưng họ cũng muốn thay đổi, mà họ không biết thay đổi làm cách nào các bạn ơi.
Xác thịt nơi nào cũng giống nhau, mình đừng có mắc cỡ. Người nào cũng xác thịt, người nào cũng hành động giống nhau. Nhưng mà khi chúng ta trở nên một con người tâm linh là chúng ta không còn con người xác thịt nữa. Đi truyền giáo đi đâu cho xa cho xa để cho người ta không biết mình. Nhưng mà cái xấu là cả xóm nhà lân cận của mình ai cũng chửi mình. Nói cái thằng đó không ra chi mà đi giảng đạo cái giống gì. Cái bà đó là người không ra chi. Đúng rồi. Mỗi người xác thịt đều giống nhau hết. Tôi là người không ra chi. Nhưng ngày hôm nay tôi là một con người khác hẳn.
Một ví dụ là câu chuyện cái tên cướp trong Kinh Thánh. Trước khi Chúa Giê-xu chết trên thập tự giá. Tên cướp giết người Chúa Giê-xu ơi tôi là người có tội, khi Ngài về nước Ngài xin nhớ đến tôi. Xin Chúa Jesus tha tội cho tôi. Chúa nói hôm nay ngươi sẽ ở với ta trên nước thiên đàng. Đức Chúa Trời không khinh dể một người nào hết. Nhưng chúng ta phải biết rằng tội chúng ta làm có liên hệ tới những người xung quanh lối xóm của chúng ta. Thì chúng ta cũng phải cho họ biết và đến nói về sự Chúa thay đổi của chúng ta trước mặt những người lối xóm của mình đó. Để mình có cớ mà làm chứng được cho họ hầu cứu được linh hồn họ ra khỏi địa ngục đời đời. Lối xóm của mình cũng như là những người bà con của chúng ta đó:”Người ta nói bà con xa không qua láng giềng gần.” Họ biết hết tất cả những gì trong nhà mình làm đó. Những người trong gia đình của mình là những người biết cái hành động của mình như thế nào. Còn những người ở xa họ không biết. Vì cớ đó mình dễ làm chứng cho họ. Những con quỷ nó vẫn kiện cáo đời sống của mình, đời sống tư của mình. Mình có làm cái gì sai nó vẫn moi ra cái tội của mình vẫn còn đó các bạn ơi. Nếu mình cái tội của mình nó có liên hệ với những người nào. Mình phải xưng tội với người đó. Mình có nói dối nói gạt người nào đó. Ngày trước mình không biết Chúa, nhưng ngày hôm nay mình cũng phải ăn năn xưng tội ra trước mặt Đức Chúa Trời. Con quỷ nó ghi sổ, nó không có tha mình đâu. Và hai người chứng của Chúa: một là thiên sứ của Đức Chúa Trời và hai là con quỷ. Hai người chứng ghi sổ hết những tội lỗi mình làm. Nếu mình không ăn năn thì cái sổ vẫn còn đó, mà mình ăn năn xong thì huyết Chúa Giê-xu bôi xóa hết và Ngài tha thứ tội lỗi cho mình. Hai người kiện cáo mình phải xóa sổ. Huyết Chúa Giê-xu đã tẩy hết những cái tội lỗi đó. Và cái sổ nó không ai đọc được, chỉ có thấy màu đỏ huyết của Chúa Giê-xu mà thôi. Các bạn thử viết này kia rồi bạn đổ mực đỏ đậm lên là không còn ai đọc được gì nữa.
Xin Chúa cho chúng ta biết hạ mình xuống để ăn năn. Chúa dạy: “Hỡi con, bởi vì con đã sa vào tay kẻ lân cận con, hãy làm điều này để giải cứu mình, hãy đi hạ mình xuống, nài xin người lân cận con.” Chúng ta có làm nhiều lỗi với những người lân cận của mình lắm các bạn ơi. Nhưng mà không chịu hạ mình xuống để xin lỗi, không chịu hạ mình xuống để nói lên cái sự thật là Chúa đã thay đổi mình. Thì cái tội vẫn còn đó và mình cũng vẫn làm hoài làm hoài vì đó là cái nơi mà chúng ta đã phạm tội vì lên mình kiêu ngạo không chịu hạ mình xuống để mà ăn năn với người lân cận của mình là cái tội vẫn còn đó. Và cái tội đó sẽ kéo mình đi địa ngục đời đời đó. Không có được vào nước thiên đàng đâu, đừng có hòng. Vì cái chỗ đó chúng ta cứ vấp ngã hoài. Phải cố gắng hạ mình xuống. Không còn lên mình kiêu ngạo mình nữa. Nói ra rồi một lần rồi là xong hết mọi sự. Nhưng mà nói ra rất là khó các bạn ơi. Khi mình lên mình kiêu ngạo khó nói lắm.
Cần có một cái người khác moi móc cái tội của mình ra để cho mình khai. Nếu mà không có một người thứ ba đến hạch tội họ thì họ không khai tội mình làm được vì họ kiêu ngạo và mắc cỡ. Nhưng mà khi Chúa sai tiên tri của Chúa đến vạch mặt ra, họ phải bị bắt buộc khai cái tội của mình ra rồi mới được Chúa tha thứ. Vì vậy nên Chúa mới nói:” hãy xưng tội cùng nhau và cầu nguyện cho nhau là như vậy.”
Có nhiều cái tội chúng ta không thể nào mà ăn năn tội với Chúa một mình được. Cái tội nó có liên hệ với người lân cận của chúng ta. Người lối xóm của chúng ta. Phải hạ mình xuống và đi xưng tội với họ. Tôi có làm sai. Xin người tha thứ tội cho tôi. Đó là cái điều đúng phải làm các bạn ơi. Có lỗi với người nào là phải ăn năn xin lỗi với người đó. Chứ không phải mình xin lỗi với Chúa không là đủ đâu. Xin Chúa thương xót cho chúng ta biết. Cái cách ăn năn xưng tội như thế nào.
Có sáu điều Đức Chúa Trời rất là ghét. Và bảy điều Ngài muốn làm gớm ghét là:
Con mắt kiêu ngạo.Cái lưỡi dối trá.Cái đó là phần số một mà Đức Chúa Trời ghét nó có.
Số một là cái nặng nhất đó các bạn. Là con mắt kiêu ngạo. Và cái lưỡi dối trá. Khi chúng ta nhận ra tội chúng ta làm rất dễ dàng khi chúng ta có nói dối điều gì để hại người khác. Thì mình thấy cái đó là xấu rồi. Nhưng mà khi chúng ta nói dối có lợi cho chúng ta. Chúng ta thấy cái đó là tốt. Nó không có hại ai. Nói dối không có hại ai. Không có tội. Con quỷ nó xúi chúng ta và nó cho chúng ta biện luận như thế. Thành ra chúng ta vẫn dửng dưng. Chúng ta tưởng rằng chúng ta không có tội, chúng ta không chịu ăn năn. Nguy hiểm cho linh hồn của chúng ta vì chúng ta nói dối có lợi cho chúng ta. Trong cái lịch sử từ hồi còn nhỏ cho đến bây giờ, chúng ta đã nói dối rất nhiều lần để mà có lợi cho chúng ta. Từ ngày đó cho đến hôm nay nó biến thành một cái thói quen. Thấy cái gì có lợi là cứ nói dối. Bữa nay trong nhà thờ hay đâu cũng vậy, có một số người họ nói gạt người này người kia rồi, họ cứ nói hoài vậy đó. Nói dối miễn sao có lợi cho mình thôi, không có hại ai hết. Xin Chúa thương xót cho chúng ta có nói dối có lợi cho mình thì chúng ta cứ ăn năn tội lỗi với Chúa. Ăn năn thật lòng, hãy dốc đổ hết lòng mình ra với Chúa khóc lóc với Chúa bằng cách 5 ngón tay nhờ huyết Chúa Jesus bôi xóa thì tội mới được tha. Các bạn cái tội này rất là nặng, cái tội nói dối là cái tội không được hưởng nước thiên đàng. (Khải huyền 21:8)
Tay làm đổ huyết vô tội. Một số người không thấy mình làm đổ huyết vô tội là mình phá thai tại vì cái luật lệ của thế gian cho phép mình phá thai. Họ nghĩ không phải là tội, tại vì luật của người cho phép phá thai không có phạm tội. Họ vẫn giết con của họ trong bụng mà họ nói đó là cục máu chứ đâu phải là con của họ đâu? Họ vẫn cố tình che đậy tội lỗi của mình. Xin Chúa thương xót nếu mà người nào mà đã có lỡ phá thai, hãy ăn năn thống hối trước mặt Đức Chúa Trời các bạn ơi. Cái tội phá thai là cái tội kinh khủng, là giết người nhưng mà họ vẫn làm. Thống kê có nói trong nhà thờ, những người có theo Chúa Giê-xu 50% có phá thai. Mà họ không coi là tội tại vì thế gian luật pháp không bắt tội họ. Họ nói ai cũng làm hết trơn rồi tôi cũng làm chứ có tội gì đâu. Tôi đâu có tội. Tôi uống vô một viên thuốc cái là có kinh lại à. Cái đó là cục máu chứ không phải là đứa con. Họ cứ cố tình biện luận cho mình là tốt với lòng gian ác của mình các bạn.
Cái lòng toàn những mưu ác. Ngồi đó suy nghĩ làm sao để moi tiền người ta được. Moi tiền người khác đó làm công việc ác các bạn ơi. Nhất là những người làm thương mại. Họ nói tôi nói một chút xíu cái là có thêm chút tiền được. Mình nói cái này tôi bán lỗ cho bà đó tôi bán lỗ tại vì tôi cần tiền tôi bán lỗ đó. Không có thể nói bán giá nào mình mua vào khi người ta hỏi. Hôm nay bà mua giá bao nhiêu vậy? Tôi có quyền không nói cho bạn. Còn muốn nói thì nói thật còn không thì mình có quyền không nói, giữ im lặng. Không nói dối các bạn. Phải là những người con cái của Chúa không được quyền nói dối. Nó hỏi mình dữ lắm các bạn ơi. Để mà mình nói dối cho nó. Xin Chúa thương xót cho chúng ta biết rằng đây là một cái tội.
Chân vội vàng chạy đến sự dữ. Thấy người ta làm cái gì dữ cái là nhiều người chạy tới ngay nếu có lợi cho họ thì họ chạy tới. Để họ xem và bắt chước để có thêm tài chánh. Kẻ làm chứng gian và nói điều dối. Có khi người ta mướn mình nói dối các bạn. Không phải là tự nhiên. Nhưng mà làm chứng gian. Người ta trả tiền để làm chứng gian. Ở xứ Mỹ này có nhiều người được trả tiền để làm chứng gian. Họ ham chạy tới làm kiếm tiền. Điều đó là điều gớm ghiết đối với Chúa. Có nhiều khi mình làm chứng gian nó có lợi cho mình. Hoặc là người ta trả tiền cho mình để mà mình làm chứng gian, hay là sợ bị bắt tù thì phải làm chứng gian, v.v. Có làm thì có chịu. Có tội thì phải ăn năn và không làm điều đó nữa. Xin Chúa thương xót.
Chúa ghét những kẻ gieo sự tranh cạnh trong vòng anh em. Gieo sự tranh cạnh có nghỉa là đến phá khi thấy những người mến nhau cho ghét nhau. Hai người làm bạn nhau tốt thì họ chạy lại gây chia rẽ chạy đến phá. Người ta nói là “Đâm bịch thóc, thọc bịch gạo.” Họ chạy lại phá. Nói với người này lời người kia nói xấu họ để cho hai người ghét nhau. Họ rất là ganh tị khi thấy hai người thân thiện với nhau. Đó là một cái sự gian ác trước mặt Đức Chúa Trời. Chúng ta phải nên gìn giữ tâm linh của chúng ta vì tất cả nó đều từ nơi đó mà ra.
Chúng ta phải giữ điều răn của Đức Chúa Trời đó là một cái đèn và luật pháp là ánh sáng. Chúng ta phải đi trong ánh sáng của sự sống. Chúng ta đừng có đi trốn mà đi vào bóng đêm để mà làm những cái điều gian ác trước mặt Đức Chúa Trời. Vì ngày kia ở trên trái đất này nó sẽ bị bại lộ chứ không phải là sau khi chúng ta qua đời đâu. Đức Chúa Trời công bằng. Nó phải bị bại lộ trước mặt mọi người. Ngày hôm nay chúng ta thấy những kẻ làm gian ác bây giờ bị vạch trần hết rồi. Không có kéo dài cái sự che giấu cái sự gian ác, tội lỗi của họ lâu dài được các bạn.
Bởi vậy mới ông Solomon mới nói có ai để lửa trong lòng mình mà áo người chẳng bị cháy sao? Ai đi trên than lửa thật mà chân mình chẳng bị phồng sao? Nó sẽ lòi mặt nạ ra mình có giấu để lửa trong lòng mình làm chuyện gian ác. Mọi người sẽ thấy rõ và biết rõ. Đức Chúa Trời làm như vậy đó. Ai có đi tới cùng vợ người lân cận mình cũng vậy. Phạm ai đụng đến nàng ắc chẳng khỏi bị phạt. Kẻ nào phạm tội ngoại tình với người đàn bà tắt vô tâm vô trí hay làm như vậy khiến cho linh hồn mình bị hư mất.
Tất cả những cái tai hoạ, những tai nạn xảy ra, những cái sự lột mặt nạ đó đến để chi? Để cứu linh hồn người đó, để cho họ biết lỗi của họ hầu cho họ ăn năn. Ăn năn thì linh hồn của họ sẽ được hưởng nước thiên đàng. Chúa cho phép con quỷ nó đánh chúng ta, nó đánh tài chánh của chúng ta, nó đánh thân xác của chúng ta hầu chúng ta biết ăn năn để được cứu rỗi linh hồn, không có bị đi địa ngục đời đời.
Vì tình yêu thương của Đức Chúa Trời nên Ngài cho phép tất cả những cái chuyện không tốt xảy ra trên đời sống của chúng ta. Cái lúc chúng ta còn trẻ là chúng ta trồng cây, tuổi về già chúng ta hưởng. Chúng ta làm việc tốt trong cái lúc còn trẻ, đi theo luật pháp Đức Giê-hô-va. Tuổi về già chúng ta hưởng cái phước hạnh của Đức Chúa Trời. Còn cái tuổi còn trẻ mà chúng ta sống như là những người không biết Chúa. Vì chúng ta là con cái của Chúa nhưng chúng ta không biết vâng phục luật pháp của Đức Giê-hô-va. Chúng ta bắt chước bạn bè, chúng ta đi trong bóng tối để chúng ta làm được những cái gì có lợi cho chúng ta, có sự giàu có tiền bạc. Thì cái tuổi về già chúng ta hưởng những cái phước lợi hay là những cái sự tai họa trong cái tuổi về già.
Chúng ta nhìn lại cuộc đời của chúng ta khi chúng ta trong tuổi xế chiều, chúng ta phải nhìn lại và quay hết cuộn phim. Bởi vì chúng ta có cái bài “DỌN SẠCH LÒNG ĐỂ GẶP ĐỨC CHÚA CHA” mà Chúa cho chúng ta để chúng ta nhìn lại cuộc đời của chúng ta và chúng ta ăn năn tội lỗi của chúng ta làm hầu cho linh hồn của chúng được sống đời đời được ở thiên đàng với Chúa.
Đừng để cho cái sự kiêu ngạo, cái lương tâm của chúng ta nó cáo trách mà chúng ta cứ ỷ lại vì chúng ta theo thần học sai lạc. Họ dạy như sau: “ Huyết Chúa Jesus bao phủ và tha thứ tất cả mọi tội lỗi của chúng ta một lần đủ cả. Tội dĩ vãng hiện tại và tương lai tôi được Chúa tha hết trơn rồi, người công bình không cần phải ăn năn. Khi tôi tin Chúa, tôi được xưng là người công bình rồi.” Ai bảo đảm cho chúng ta những điều đó? Chúa hứa rằng những cái tội của con vẫn còn đó. Không ăn năn là nó vẫn còn đời đời và đời đời. Cái thần học ân điển sai nó nhồi sợ chúng ta đi sai và chúng ta vẫn lên mình kiêu ngạo cố chấp biện luận để cho nhìn tự an ủi lấy mình. Mình đổi luật pháp của Chúa theo cái ý riêng của mình. Đó là mình đi đến sự chết. Xin Chúa thương xót, chúng ta phải nghe lời Chúa và chúng ta hạ mình xuống ăn năn đi không có lỗ. Ăn năn không có lỗ, chỉ có lời.
Tôi đã tự nói với mình rằng nếu ai nói tôi có tội gì tôi không nhớ nhưng mà tôi vẫn ăn năn. Ăn năn không có lỗ, chỉ có lời thôi. Còn không ăn năn thì thấy lỗ đó. Không ăn năn là kiêu ngạo và lỗ thôi là đi địa ngục đời đời, không có bao giờ mà có lời được.
Xin Chúa cho chúng ta sống hạ mình xuống. Không lên mình kiêu ngạo là ai nói cái gì là cứ chấp nhận và ăn năn. Xin Chúa cho chúng ta sống một đời sống biết hạ mình, biết ăn năn.
Tôi xin kết thúc tại đây.
Trong danh Đức Chúa Giê-xu, xin Cha thương xót chúng con và cho chúng con biết sống một đời sống nhu mì khiêm nhường biết hạ mình xuống, không lên mình kiêu ngạo để chúng con có làm lỗi gì thì chúng con hạ mình xuống mà ăn năn xin huyết của Chúa Giê-xu tha thứ tội lỗi của chúng con. Chúng con nhìn lại cuộc đời của chúng con, dọn sạch lòng để chúng con được hưởng nước thiên đàng của Chúa. Chúng con cảm tạ ơn Cha. Con xin dâng những lời cầu xin của con cho Cha mà cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.
