BÀI HỌC KINH THÁNH CHÂM NGÔN 3-4: PHẢI BIẾT ĂN NĂN

https://www.mediafire.com/file/y8s37n0yc4sg8b6/Cha%25CC%2582n_ngo%25CC%2582n_3-4.m4a/file

BÀI HỌC KINH THÁNH CHÂM NGÔN 3-4: PHẢI BIẾT ĂN NĂN

Châm ngôn đoạn 3

Khuyên làm theo sự khôn-ngoan
1Hỡi con, chớ quên sự khuyên-dạy ta,
Lòng con khá giữ các mạng-lịnh ta;
2Vì nó sẽ thêm cho con lâu ngày,
Số năm mạng-sống, và sự bình-an.
3Sự nhân-từ và sự chân-thật, chớ để lìa-bỏ con;
Hãy đeo nó vào cổ, ghi nó nơi bia lòng con;
4Như vậy, trước mặt Đức Chúa Trời và loài người,
Con sẽ được ơn và có sự khôn-ngoan thật.
5Hãy hết lòng tin-cậy Đức Giê-hô-va,
Chớ nương-cậy nơi sự thông-sáng của con;
6Phàm trong các việc làm của con, khá nhận-biết Ngài,
Thì Ngài sẽ chỉ-dẫn các nẻo của con.
7Chớ khôn-ngoan theo mắt mình;
Hãy kính-sợ Đức Giê-hô-va, và lìa-khỏi sự ác:
8Như vậy, cuống-rốn con sẽ được mạnh-khoẻ,
Và xương-cốt con được mát-mẻ.
9Hãy lấy tài-vật và huê-lợi đầu mùa của con,
Mà tôn vinh Đức Giê-hô-va;
10Vậy, các vựa-lẫm con sẽ đầy dư-dật,
Và những thùng của con sẽ tràn rượu mới.
11Hỡi con, chớ khinh điều sửa-phạt của Đức Giê-hô-va,
Chớ hiềm lòng khi Ngài quở-trách;
12Vì Đức Giê-hô-va yêu-thương ai thì trách-phạt nấy,
Như một người cha đối cùng con trai yêu-dấu mình.
13Người nào tìm đặng sự khôn-ngoan,
Và được sự thông-sáng, có phước thay!
14Vì thà được nó hơn là được tiền-bạc,
Hoa-lợi nó sanh ra tốt hơn vàng ròng.
15Sự khôn-ngoan quí-báu hơn châu-ngọc,
Chẳng một bửu-vật nào con ưa-thích mà sánh kịp nó được.
16Tay hữu nó cầm sự trường-thọ,
Còn trong tay tả, có sự giàu-có và vinh-hiển.
17Các nẻo nó vốn là nẻo khoái-lạc,
Và các lối nó cả đều bình-an.
18Nó là cây sự sống cho ai nắm lấy nó;
Người nào cầm-giữ nó đều được phước-hạnh.
19Đức Giê-hô-va dùng sự khôn-ngoan lập nên trái đất;
Nhờ sự thông-sáng mà sắp-đặt các từng trời.
20Do sự hiểu-biết Ngài các vực sâu mở ra,
Và mây đặt ra sương-móc.
21Hỡi con, khá gìn-giữ sự khôn-ngoan thật và sự dẽ-dặt,
Chớ để nó lìa xa mắt con;
22Thì nó sẽ là sự sống của linh-hồn con,
Và như đồ trang-sức cho cổ con.
23Con sẽ bước đi vững-vàng trong đường con,
Và chân con không vấp-ngã.
24Khi con nằm, chẳng có điều sợ-hãi;
Phải, con sẽ nằm được ngủ ngon giấc.
25Chớ sợ sự kinh-khiếp xảy đến thình-lình,
Cũng đừng kinh-hãi lúc sự tàn-hại giáng trên kẻ ác;
26Vì Đức Giê-hô-va là nơi nương-cậy của con,
Ngài sẽ gìn-giữ chân con khỏi mắc bẫy.
27Chớ từ-chối làm lành cho kẻ nào xứng-đáng,
Miễn là tay con có quyền làm điều ấy.
28Nhược bằng con có tại nơi con vật kẻ lân-cận cầu-xin, thì chớ nói với người rằng:
Hãy đi và trở lại, ngày mai ta sẽ cho ngươi.
29Chớ lập mưu hại kẻ lân-cận con,
Vì người ăn-ở bình-an bên con.
30Nếu không có làm điều hại cho con,
Chớ tranh-giành vô-cớ với ai.
31Chớ phân-bì với kẻ hung-dữ,
Cũng đừng chọn lối nào của hắn;
32Vì Đức Giê-hô-va gớm-ghiếc kẻ gian-tà;
Nhưng kết tình bậu-bạn cùng người ngay-thẳng.
33Sự rủa-sả của Đức Giê-hô-va giáng trên nhà kẻ ác;
Song Ngài ban phước cho chỗ-ở của người công-bình.
34Quả thật Ngài nhạo-báng kẻ hay nhạo-báng;
Nhưng Ngài ban ơn cho người khiêm-nhường.
35Người khôn-ngoan sẽ hưởng được sự vinh-hiển;
Còn sự thăng lên của kẻ ngu-dại sẽ ra điều hổ-thẹn.

Châm ngôn đoạn 4

1Hỡi các con, hãy nghe lời khuyên-dạy của một người cha,
Khá chú ý vào, hầu cho biết sự thông-sáng;
2Vì ta ban cho các con một đạo-lý tốt-lành;
Chớ lìa-bỏ lời dạy-dỗ của ta.
3Khi còn thơ-ấu, ta là con trai của cha ta,
Một đứa con một của mẹ ta yêu-mến.
4Cha ta có dạy ta rằng:
Lòng con khá ghi-nhớ các lời ta;
Hãy gìn-giữ mạng-lịnh ta, thì con sẽ được sống.
5Khá cầu lấy sự khôn-ngoan, khá cầu lấy sự thông-sáng,
Chớ quên, chớ xây-bỏ các lời của miệng ta;
6Đừng lìa-bỏ sự khôn-ngoan, ắt người sẽ gìn-giữ con;
Hãy yêu-mến người, thì người sẽ phù-hộ con.
7Sự khôn-ngoan là điều cần-nhứt; vậy, khá cầu lấy sự khôn-ngoan;
Hãy dùng hết của con đã được mà mua sự thông-sáng.
8Hãy tôn-tặng sự khôn-ngoan, thì sự khôn-ngoan sẽ thăng con lên,
Làm cho con được vinh-hiển, khi con hoài-niệm đến.
9Sự khôn-ngoan sẽ đội trên đầu con một dây hoa-mĩ,
Và ban cho con một mão triều thiên vinh-quang.
10Hỡi con, hãy nghe và tiếp-nhận các lời ta;
Thì năm tháng của đời con sẽ được thêm nhiều lên.
11Ta đã dạy-dỗ con đường khôn-ngoan,
Dẫn con đi trong các lối ngay-thẳng.
12Khi con đi, bước chân con sẽ không ngập-ngừng,
Và khi con chạy, con sẽ không vấp-ngã.
13Hãy nắm chắc điều khuyên-dạy, chớ buông ra;
Khá gìn-giữ nó, vì là sự sống của con.
14Chớ vào trong lối kẻ hung-dữ,
Và đừng đi đường kẻ gian-ác.
15Hãy tránh đường ấy, chớ đi ngang qua nó;
Hãy xây-khỏi nó và cứ đi thẳng.
16Vì nếu chúng nó không làm điều ác, thì ngủ không đặng;
Bằng chưa gây cho người nào vấp-phạm, thì giấc-ngủ bị cất khỏi chúng nó.
17Vì chúng nó ăn bánh của sự gian-ác,
Và uống rượu của sự hung-hăng.
18Nhưng con đường người công-bình giống như sự sáng chiếu rạng,
Càng sáng thêm lên cho đến giữa trưa.
19Còn nẻo kẻ gian-ác vẫn như tăm-tối;
Chúng nó chẳng biết mình vấp-ngã vì đâu.
20Hỡi con, hãy chăm-chỉ về các lời ta,
Khá nghiêng tai nghe những bài giảng-thuyết ta.
21Các lời ấy chớ để xa khỏi mắt con,
Hãy giữ lấy nơi lòng con.
22Vì lời ấy là sự sống cho người nào tìm được nó,
Và sự khỏe-mạnh cho toàn thân-thể của họ.
23Khá cẩn-thận giữ tấm lòng của con hơn hết,
Vì các nguồn sự sống do nơi nó mà ra.
24Con hãy dẹp ra sự gian-tà của miệng,
Và bỏ cách xa con sự giả-dối của môi.
25Mắt con hãy ngó ngay trước mặt,
Và mí mắt con khá xem thẳng trước mặt con.
26Hãy ban bằng cái nẻo của chân con đi,
Và lập cho vững-vàng các đường-lối con,
27Chớ xây qua bên hữu hay bên tả;
Hãy dời chân con khỏi sự ác.

Chúng ta học sự khôn ngoan của vua Solomon. Từng đoạn từng câu là tìm kiếm sự khôn ngoan. Tránh điều ác. Từ đầu cho tới đuôi chúng ta đọc đoạn nào. Cũng tìm kiếm sự khôn ngoan và sự thông sáng và tránh điều ác. Và gìn giữ luật lệ của Đức Giê-hô-va.

Ngày hôm nay người ta dạy bỏ hết luật lệ của Đức Giê-hô-va. Vậy mà cũng có người nghe. Họ nói sao mà nó êm tai mà bao nhiêu người thích nghe. Mà mình biểu phải giữ luật pháp của Đức Giê-hô-va, thì họ nói mình là tà giáo. Thời kỳ của quỷ, như bàn tay nó như bị lật ngược trở lại các bạn. Họ làm điều ác mà họ cho họ làm điều thiện. Mình làm điều thiện thì họ cho mình làm điều ác.

Cái bài dọn sạch lòng họ chống kinh khủng lắm các bạn. Chỉ có biểu là mình làm điều ác thì mình ăn năn. Họ chống, họ chửi mình là đồ ngu. Họ nói tôi dẫn người ta đi theo đạo lạc. Theo cái đạo luật pháp. Họ hoảng sợ vì mình dạy tới cái sự dọn sạch lòng. Để gặp được Chúa và được hưởng nước thiên đàng.

Các bạn thấy thời kỳ của quỷ Satan bây giờ nó vào trong đền thờ. Nó nhảy vào mấy ông mục sư, mấy người Giáo Hạt Trưởng để mà giảng một cái đạo lạc. Một cái đạo mà nó êm tai. Mình không cần làm gì hết. Mình ăn ngủ ngon mà mình sợ tội là mình ngủ không ngon. Họ giảng như vậy mà người ta vẫn mê và êm tai.

Ngày xưa tôi cũng nghe như vậy. Nó rất là êm tai tại vì nó đúng. Đúng với cái tôi của chúng ta. Cái tôi của chúng ta nó muốn làm điều ác. Nó muốn sống tự do. Nó muốn sống trong tội lỗi. Nó muốn tự do theo thế gian. Chúng ta là người tự do trong Chúa. Nó khác ngược với những người tự do trong thế gian. Chúa nói chúng ta được giải phóng ra khỏi làm nô lệ của tội lỗi và được tự do trong Chúa. Mà họ cứ nhạo báng mình tự do cái gì. Tối ngày sợ tội. Cứ nhạo báng mình, tự do cái gì, tối ngày sợ tội, mà tự do. Họ cười mình. Nhưng chúng ta là những người đã được Chúa giải phóng chúng ta từ con sâu chúng ta biến thành con bướm, không có tiền bạc mà mua được. Ông vua Solomon cũng nói chúng ta phải tìm tất cả để mua sự khôn ngoan và sự thông sáng của Chúa. Tìm đi tìm nó, rồi sẽ gặp được. Còn không tìm là không gặp. Nhưng mà tìm nó là phải đi qua một con đường hẹp. Không ai chịu đi qua con đường hẹp. Họ muốn đi con đường rộng. Họ đi theo thế gian, họ đi con đường rộng. Nó vui lắm, người theo. Còn mình đi con đường hẹp, chỉ có một mình mình đi và chỉ có hai cái chân mình đi đủ thôi. Nhưng mà ngược lại sự cuối cùng của chúng ta là được hưởng nước thiên đàng đời đời đó mà họ không có giảng cái sự thánh sạch, cái sự khôn ngoan tìm kiếm và vâng giữ luật pháp của Đức Chúa Trời để được Chúa bảo vệ ngay trong đời này.

Nếu chúng ta đi theo đường lối của Đức Chúa Trời, chúng ta nằm và ngủ bình an. Ngày nào mà chúng ta nằm xuống mà chúng ta không ngủ bình an có nghĩa là chúng ta đã làm cái gì sai. Ngồi xuống hỏi Chúa ơi, ngày hôm nay con làm cái gì sai mà con bị cái nạn nạn đây. Chứ không phải là tôi là ông Gióp, con quỷ nó thách thức Chúa, tôi là người công bình, thánh sạch, con quỷ nó thách thức Chúa rồi cái là tôi phải qua một sự thử thách tôi phải vác thập tự giá và theo Chúa. Họ hãnh diện vì trong sự thử thách đó họ nói là họ được là người Chúa chọn như ông Gióp. Không bao giờ họ nghĩ tới là họ bị Chúa sửa phạt.

Kinh khủng lắm các bạn ơi. Nhà thờ, bao nhiêu người tôi nghe họ bị hoạn nạn. Họ nói hôm nay cảm ơn Chúa là tôi được trong cơn thử thách, tôi không có phàn nàn oán trách Chúa. Tôi đau kinh khủng nhưng mà cái miệng tôi nó câm lại, nó không có phàn nàn oán trách Chúa. Đó là một cái ân tứ mà Chúa ban cho tôi. Chứ không có nói là cảm ơn Chúa là tôi được Chúa sửa phạt và tôi thấy cái tội của tôi và tôi đã ăn năn và tôi được thoát khỏi. Họ làm một cái thần học sai từ mấy trăm năm nay rồi, cả ngàn năm nay rồi các bạn ơi. Cái thần học đó nó kéo dài từ hồi Chúa Giê-xu về trời rồi, là dưới này không biết bao nhiêu quỷ Satan nó hành hạ, nó không cho giảng một cái đạo của Chúa Giê-xu nữa. Nó chống rồi nó làm ra một cái đạo giả để mà nhân lên ngày hôm nay bao nhiêu người nói tôi tin Chúa Giê-xu, tôi là Christian, Christian, mà sống giống như những người thế gian, còn tệ hơn người thế gian nữa.

Chúng ta phải đề cao cảnh giác và phải tìm và đọc Kinh Thánh để nghe coi tôi có nói đúng hay là tôi nói sai. Nếu các bạn chưa đọc Kinh Thánh, các bạn không biết gì hết là các bạn chỉ nghe ngồi sỏ những người trong hội thánh đó. Hội thánh của Chúa Giê-xu đó. Họ dạy chỉ tình yêu thương thôi. Còn tôi mở miệng là chỉ trích, chỉ trích. Không có tình yêu thương. Tối ngày nói vạch trần cái tội của người ta không hà, không biết che. Chúa biểu mình tình yêu thương che đậy vô số tội lỗi phải che đậy người ta, đừng có bành khui người ta ra. Tôi là tà giáo, là một người không có tình yêu thương.

Tôi nói các bạn có nhìn thấy cái mặt thật của Chúa Giê-xu chưa? Một bên là Chúa Giê-xu bện cái roi mà quất không biết bao nhiêu người. Chúa Giê-xu nói người Pha-ri-si là kẻ giả hình đó. Chúa Giê-xu có tình yêu thương không? Một cái mặt thật và một cái mặt trái của vấn đề. Phải bành khui cái mặt trái đó ra để cho người ta thấy cái mặt thật của Chúa Giê-xu . Cái gì nó cũng có bề mặt và bề trái. Nếu chúng ta không thấy bề trái là chúng ta tưởng đâu là người ta chỉ đưa ra một cái mặt bề phải. Nó đẹp, đẻ lắm. Nhìn là hấp dẫn lắm các bạn ơi. Nhưng mà nhìn lại bề trái. Nó dơ bẩn, nó thúi tha. Chúng ta phải dọn sạch cái bề trong đi. Đừng có tô bề ngoài để làm mà mắt người ta. Các ngươi là người Pha-ri-si và kẻ giả hình.

Khi mà chúng ta đi mà con đường của chúng ta không có trôi chảy. Có nghĩa là chúng ta đang đi con đường của người gian ác. Không phải chúng ta có cái lòng gian ác nhưng chúng ta có những cái tội nhỏ nhoi mà chúng ta không đi đúng điều răn của Chúa. Tại sao con quỷ nó kiện cáo chúng ta ngày và đêm. Nếu chúng ta không ăn năn thì chúng ta không được hưởng nước thiên đàng. Vì cái tội nhỏ nhoi đó mà vì tình thương của Chúa, Ngài cho phép con quỷ nó đánh phá chúng ta để chúng ta nhìn lại chúng ta đi con đường sai. Rồi chúng ta ăn năn.

Trước hết là Chúa chưa có cho nó đánh cái thân xác của chúng ta đâu các bạn ơi. Nó đánh tài chánh chúng ta trước. Chúa có cái chương trình của Chúa. Ta cấm sa tan, ngươi không có đụng tới cái thân xác của nó nha. Giống như ông Gióp vậy đó. Đụng tới tài sản trước tiên. Tự nhiên tài sản của mình tàn tành hết trơn. Không còn cái gì hết. Mà không chịu ăn năn là nó đi tới cái thân xác đau đớn và đau khổ. Mà đã cái thân xác bệnh hoạn đau đớn rồi mà không ăn năn nữa thì cái mạng sống của mình không còn sống dài lâu trên đất luôn. Chúa muốn cho cái ngày sống trên đất của mình nó dài ra. Không có đi trước cái ngày hạn định của Chúa. Nhưng mà con quỷ nó kiện cáo với Chúa. Nó nói với Chúa rằng Chúa thấy chưa? Nó đâu có ăn năn, nó kiêu ngạo. Cuối cùng nó mới cất lấy mạng sống của mình và nó đem đi địa ngục đời đời chứ không phải là mình được hưởng nước thiên đàng đâu.

Nhưng mà bao nhiêu người họ kiêu ngạo, họ hãnh diện vì họ được Chúa chọn để mà làm chịu khổ vì danh của Chúa. Chúa không muốn chúng ta chịu khổ vì danh của Ngài. Chúa đã chịu khổ xong rồi. Chúng ta chỉ cần được hưởng phước của Chúa. Sự rủa sả của Đức Giê-hô-va giáng trên nhà kẻ ác. Xong Ngài ban phước cho chỗ ở của người công bình. Họ không thấy họ làm điều ác các bạn ơi. Nói ra là tôi đâu có làm điều ác đâu. Tôi có đâu có giết người. Tôi đâu có làm cái điều gì ác đâu. Tôi toàn là đi giảng đạo Chúa. Tôi giảng người ta tin Chúa. Tôi đi đâu tôi giảng đạo là người ta tin Chúa, tôi cầu nguyện Chúa là người ta được chữa lành. Tôi đi làm toàn là chuyện phước thiện không. Từ nhỏ tới lớn tôi toàn làm việc phước thiện không mà. Nhưng những cái điều ác mà họ không biết. Nhất là những người làm kinh doanh, business, họ chuyên môn nói dối. Miễn làm sao có lợi cho mình, dụ khách, rồi biểu người ta làm cái này làm kia. Làm cái gì có ích lợi cho mình, có cái túi tiền mình nó nhiều lên là làm điều ác trước mặt Đức Giê-hô-va . Nói dối một chút đâu có sao. Chúa đâu có phạt mình đâu. Mình nói dối mà không có hại ai. Đâu có sao. Rồi ích kỷ, thương con của mình mà thương con người ta là không thương, rủa sả người khác. Ai làm cái gì không đúng với lương tâm của mình là rủa, cho mày chết. Mày đi ra đường đó, mày chỉ có cái nước làm gái thôi chứ mày không có làm cái gì nên thân hết. Chửi rủa con cái của mình. Thương đứa con này ghét đứa con kia. Ôi nhìn lại chúng ta làm rất là nhiều điều gian ác trước mặt Đức Giê-hô-va mà chúng ta không nhìn thì chúng ta không thấy.

Chúng ta tưởng đâu chúng ta là người rất là công bình thánh sạch. Họ nói khi tôi tin Chúa Giê-xu là tôi trở nên người công bình. Những cái tội đó Chúa không có thấy đâu. Chúa tha hết rồi, Chúa hứa là một lần tin, một người tin là cả nhà được cứu. Huyết Chúa Giê-xu bao phủ là xóa hết tất cả tội lỗi của tôi làm từ dĩ vãng, hiện tại và tương lai của tôi đều được Chúa tha hết trơn.

Bà đừng có giảng bậy giảng bạ làm cho tôi nghi ngờ Chúa, làm cho tôi mất đức tin đó nha. Bà là cái người gian ác đó nha. Họ chửi tôi như vậy đó các bạn. Xin Chúa thương xót. Chỉ có hai con đường thôi. Một con đường thật sự đi theo Chúa. Một con đường của quỷ Satan nó vạch ra.

Và vì ngu dại mà họ bị nhồi sọ họ mê. Họ cãi lại tôi cho được để mà họ làm những cái chuyện gian ác của họ. Tại vì con đường đó là cái con đường quen thuộc của họ bao nhiêu năm nay. Cả mấy chục năm họ sống ở trong cái thế giới đạo đức giả. Mà họ tưởng đâu là nó là đạo đức thật. Còn mình đem cái đạo thật mà họ nói mình là cái đạo giả, đạo tà giáo đó. Đừng có đi nghe cô Huệ nha. Nghe cổ là mê đó. Tránh cổ, tránh như tránh dịch, tránh tà vậy đó. Tôi đi tới đâu là người ta tránh tôi như tránh dịch, tránh tà các bạn. Rất là lạ luôn. Đụng với những người ở trong nhà thờ là họ tránh mình. Còn những người ngoài họ chưa bao giờ biết Chúa là họ thích mình. Họ nghe mình nói sao mà có cái sự sáng. Họ trong bóng tối họ nhìn họ thấy mình đem ánh sáng đến cho họ. Còn những người đã theo Chúa rồi họ sợ. Họ sợ cái sự thánh sạch của Đức Chúa Trời.

Chỉ có hai con đường thôi. Một con đường theo Chúa thật sự và một con đường giả hình. Không có một con đường thứ ba là đứng ở giữa giữa đâu. Có một số người họ thấy cô Huệ họ cũng thích. Trong nhà thờ họ cũng thích. Họ đứng giữa giữa. Họ ở trong nhà thờ nhưng mà họ tìm hiểu, họ đọc bài của cô Huệ. Họ thấy hay lắm. Họ phổ biến nhưng mà họ không làm. Cô Huệ nói có nhiều cái điều học hỏi hay lắm. Nhưng mà họ không áp dụng. Rồi cũng giống như những người không biết gì hết. Chúa muốn chúng ta phải áp dụng và làm theo. Đọc thì phải áp dụng và làm theo. Vì cớ đó thì vâng lời Chúa là phải nghe. Mình làm sai mình phải sửa sai. Và mình phải áp dụng. Để chi? Để cho chúng ta được xưng công bình trước mặt Chúa. Và Ngài sẽ ban phước cho chúng ta. Chúa sẽ ban cho chúng ta nước thiên đàng là của chúng ta đó. Nếu không thì chúng ta có thể tin Chúa thì được cứu. Họ nói tin Chúa Giê-xu được cứu. Được cứu dường như qua lửa. Không có được vào nước thiên đàng đâu. Họ nói tôi không tin là tin Chúa mà không được hưởng Thiên đàng. Ai nói vậy? Tôi nói, Chúa nói ta sẽ nhả ngươi ra. Ngươi là người hâm hẩm. Hâm hẩm là gì? Là không nóng hoặc không lạnh. Chúa mới nói ta sẽ nhả ngươi ra. Nhả ở đâu? Nhả ở cái nơi bóng tối bên ngoài. Không có đi vào địa ngục mà cũng không được vào nước thiên đàng. Nó có một nơi Chúa dành cho những người con cái của Chúa không biết vâng lời. Ở đó mà đấm ngực khóc lóc, nghiến răng nhìn thấy bao nhiêu người bạn của mình được vào thiên đàng. Mà mình không được. Lúc đó mới là đấm ngực khóc lóc, nghiến răng. Chứ không có la hét. Tại vì địa ngục là cái nơi la hét. Ngày và đêm không có thời giờ để mà suy nghĩ mà đấm ngực mà khóc lóc mà nghiến răng đâu. Phải la hét. Ôm sòm lửa cháy. Nóng đời đời và đời đời.

Có bao nhiêu người nói giảng về địa ngục không? Ở trong nhà thờ không nghe nói các bạn ơi. Tôi là con đạo dòng. Ba đời. Tôi chưa một lần nghe ba tôi kể là ở địa ngục toàn là lửa cháy nóng lắm này kia. Cũng không có nghe. Tại vì cái thần học của họ không có giảng. Họ cứ nói địa ngục có lửa, địa ngục có lửa. Nhưng mà họ không có tả ra cái lửa nó như thế nào. Mình tưởng đâu là cái lửa nó đốt trên cái lò đó. Mình thấy lửa vậy thôi. Đúng không? Ai có ngờ là lửa đốt con người từ đầu cho tới chân mà như là thạch mà nó nóng. Mình ở trong cái lửa mà mình đời đời mà không bao giờ chết. Họ không có tả được cái chuyện đó. Họ cứ nói có địa ngục và có thiên đàng. Nói sơ sơ. Mà họ giảng về thiên đàng rất là nhiều. Nhưng mà không có giảng về cái địa ngục.

Cái thần học nó dạy người ta không có sợ địa ngục các bạn ơi. Họ làm những cái điều không đúng mà họ nói Chúa Giê-xu tha thứ rồi. Chúa Giê-xu đã làm hết rồi. Tôi không cần làm nữa. Mình sống thời kỳ ân điển mà chỉ tin Chúa Giê-xu được cứu thôi. Giảng thao thao bất tuyệt nói. Êm tai. Cái thần học êm tai. Còn cô Huệ thì nói toàn là ghê lắm. Nghe lời cô Huệ là ngủ không được đó. Ăn không được đó. Đừng nghe bà dạy. Họ giảng một cái thần học sai mà họ cho là đúng. Rất là nguy hiểm.

Ngày hôm nay bao nhiêu người là công cụ của quỷ Satan mà họ tưởng là họ là công cụ của Chúa. Mà bao nhiêu người tâng bốc họ, đội họ trên đầu, quà cáp tới, coi họ như là đại diện cho Chúa. Rất là nguy hiểm. Rất là nguy hiểm.

Xin Chúa thương xót cho chúng ta thấy đâu là sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời thật. Sự khôn ngoan chúng ta phải đi tìm và chúng ta phải cầu xin. Đi tìm chứ không phải tự nhiên mà nó tới cho chúng ta đâu. Điều cần nhất là cái điều khôn ngoan. Hãy dùng hết của con. Đã được mà mua sự thông sáng. Phải dùng hết của cải. Các bạn biết chúng ta. Nhiều khi chúng ta đánh mất của cải chúng ta. Đó là cái cách chúng ta đi sai. Để mà chúng ta tỉnh thức. Tại vì chúng ta không có sự khôn ngoan của Chúa. Cho nên chúng ta bị mất. Mất tài sản. Đó là chúng ta dùng để mà mua. Mua cái sự thông sáng bằng của cải của chúng ta đó. Chúng ta không thấy. Nhưng mà những cái gì mà mất là để mua được sự thông sáng.

Tôi có một đứa con. Tôi nói con ơi, cẩn thận ra ngoài người ta gạt lừa giỏi. Người ta gạt con, người ta moi hết tiền con. Con trả lời rằng :”Mẹ tối ngày nói toàn là điều tiêu cực không thôi. Tối ngày cứ nói người ta xấu, người ta xấu. Bao nhiêu người người ta tốt mà không nói. Tối ngày cứ nói coi chừng người ta moi tiền mình, coi chừng mất tiền.” Tôi phải làm sao bây giờ? Nếu mà dạy đứa con mình một bài học. Tôi nói. Thì con chưa có đụng đến, thì con không có thấy. Rồi tôi mới cho nó tiền. Tôi biểu đi vô mua cái đồ ăn trong tiệm một mình đi. Tôi đưa nó 20 đô la, rồi nó mua xong đi ra nó trả lại cho tôi có 2 đô mà cái đồ ăn đó là 8 đô. Cái tôi nói ủa, con có thấy người ta lấy tiền con không? Đủ mà. Mẹ đưa 20 đô con biết làm toán trừ phải không? Nó là 15 tuổi rồi. Con biết làm toán trừ thì 20 đô mà con mua 8 đô còn bao nhiêu? 12. Úi, vậy là nó ăn gian con hết 10 đô mà. Đúng, để con chạy vô con xin lại. Tôi biết là vô thì người kia người ta không có trả đâu. Nhưng mà có người lớn thì nó mới trả, nó sợ. Tại vì tiền thằng nhỏ, thằng nhỏ nó đâu có cầm tiền, người mẹ phải đưa tiền. Tôi nói nó chạy vô một mình nó, tôi phải chạy vô sau. Tôi chạy vô, ông chủ tiệm vừa thấy mặt tôi là ông lấy 10 đô, ông trả cho thằng nhỏ. Ông nói, xin lỗi tao tính lộn. Tôi nói, con có thấy chưa? Mẹ nói con, con cãi hoài, con không tin. Ở ngoài đời, người ta như vậy đó, con không ai thương con đâu. Con phải sống còn. Ở trong nhà thì cha mẹ thì thương, nhưng mà ra ngoài người ta bóc lột. Không có ai mà thương mình như là người trong nhà đâu. Ra đời là phải tranh đấu và phải sống còn. Tôi nói, con thấy không? Nếu mà ông đó lấy 10 đô, ông không trả lại, mẹ cũng cảm ơn ông là cho con học một bài học. Quá rẻ, có 10 đô la. Đóng tiền học cho con để con biết được sau này con sống còn với cái xã hội này.

Bây giờ là không sai, thằng nhỏ bây giờ khôn lắm. Không ai mà qua mặt nó được các bạn. Dạy con từ cái lúc còn thơ là vậy. Những đứa trẻ mà mình không, cha mẹ không dạy dỗ nó, nó lớn lên nó khờ lắm các bạn. Rất là khù khờ. Nhưng mà mỗi cái bài học đều phải trả tiền, phải trả giá.

Cũng như Chúa dạy mình đó, làm cái gì, vứt cái miếng bánh ở dưới nước, ngày nào nó trở lại cho mình. Mình có nhiều lúc mình phải bố thí cho người ta. Người ta cướp giật mình, mình kệ họ, bỏ qua không buồn giận họ, kể như mình bố thí cho người ta. Biết đâu người ta không có tiền. Người ta nghèo khổ tới người ta đói bụng quá, người ta đến người ta ăn mà không trả tiền cho mình. Làm phước cho người ta đi. Mình không biết được cái hoàn cảnh của người ta. Người ta nói là đói sanh tật đó. Đói quá rồi, thì đi lợi dụng người đến quán ăn xong rồi bỏ đi, không trả tiền. Hãy tha thứ cho họ. Nói cảm ơn Chúa hôm nay con làm phước được cho một người họ đói cho họ ăn.

Chúng ta phải sống bằng cái sự công bình và thánh sạch. Nhiều khi Thiên Sứ của Đức Giê-hô-va đến để mà thử chúng ta như vậy đó. Coi chúng ta có mở cái túi tiền của chúng ta ra để mà giúp cho những người nghèo khổ, đói kém hay không. Họ đói rách, họ đến và họ làm như vậy đó. Thiên Sứ của Đức Giê-hô-va có đến để mà thử nhiều người con cái của Chúa lắm các bạn ơi. Nhưng mà chúng ta không biết chúng ta rủa họ. Xin Chúa thương xót cho chúng ta luôn đề cao cảnh giác, sống như người công bình thánh sạch trước mặt Đức Giê-hô-va. Dầu mất mát, dầu có lời cũng phải giữ sự thánh sạch và công bình trước mặt Đức Giê-hô-va.

Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-xu Cha ơi, xin Ngài gìn giữ chúng con. Và Ngài gìn giữ môi miệng tấm lòng của chúng con để chúng con biết đâu là sự công bình thánh sạch trước mặt Ngài. Đừng để lòng của chúng con hướng về sự gian ác mà chúng con mất đi những sự phước hạnh mà Ngài sẽ dành cho chúng con. Xin cho chúng con biết yêu Ngài vì Ngài yêu chúng con trước. Chúng con không xứng đáng. Chúng con là những tội nhân không xứng đáng nhưng mà Ngài đã chết vì tội của chúng con. Ngày hôm nay Ngài cho chúng con được xưng công bình thánh sạch bởi huyết của Chúa Giê-xu. Chúng con không phải là những người tự xưng mình là người công bình thánh sạch nhưng Chúa Giê-xu là đấng mua chuộc tội lỗi của chúngcon và cho chúng con biết gìn giữ sự thánh sạch và gìn giữ tấm lòng của chúng con vì tất cả mọi điều từ tấm lòng. Xin Thánh Linh của Chúa bảo vệ chúng con để chúng con được gìn giữ sự công bình thánh sạch trước mặt Ngài cho được lâu dài cho đến ngày chúng con gặp được Cha trên nước thiên đàng.

Chúng con cảm tạ ơn Cha. Con dâng những lời cầu xin của con cho Cha mà cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-xu Christ. Amen.