BÀI HỌC KINH THÁNH CHÂM NGÔN 17-18: NÓI VỀ MIỆNG LƯỠI CỦA CON NGƯỜI

BÀI HỌC KINH THÁNH CHÂM NGÔN 17-18:

AUDIO HỌC KINH THÁNH ĐƯỢC TÃI LÊN LINK NÀY. BẠN NÊN TÃI APPS MEDIAFIRE.COM VỀ ĐIỆN THOẠI HAY LAPTOP MÌNH TRƯỚC RỒI MỚI BẤM LINK TÃI BÀI HỌC KINH THÁNH VỀ NGHE ĐƯỢC.

https://www.mediafire.com/file/dvjt6ft4x4xljks/Cha%25CC%2582m_ngo%25CC%2582n_17-18.m4a/file

Châm Ngôn 17:

1 Thà một miếng bánh khô mà hòa thuận,
 Còn hơn là nhà đầy thịt tế lễ lại cãi lộn nhau.
2 Tôi tớ khôn sáng sẽ quản trị con trai làm xấu hổ,
 Và được hưởng phần cơ nghiệp giữa các anh em.
3 Nồi dót để luyện bạc, lò để luyện vàng;
 Nhưng Đức Giê-hô-va thử lòng của loài người.
4 Kẻ làm ác chăm chỉ về môi gian ác;
 Kẻ hay nói dối lắng tai nghe lưỡi độc hiểm.
5 Ai nhạo báng người bần cùng sỉ nhục Đấng tạo hóa mình;
 Ai vui mừng về tai họa sẽ chẳng được thoát khỏi bị phạt.
6 Mão triều thiên của ông già, ấy là con cháu;
 Còn vinh hiển của con cái, ấy là ông cha.
7 Lời tốt lành không xứng với kẻ ngu;
 Môi miệng giả dối lại càng ít xứng cho vua chúa thay.
8 Của hối lộ giống như viên ngọc quí trước mặt ai được nó;
 Dầu nó xây trở phía nào, cũng được may mắn.
9 Kẻ nào lấp giấu tội lỗi tìm cầu điều tình ái;
 Còn ai nhắc lập lại điều gì chia rẽ bạn bậu thiết cốt.
10 Lời quở trách thấm sâu vào người khôn ngoan,
 Hơn là trăm roi đánh vào kẻ ngu muội.
11 Kẻ gian ác chỉ tìm điều phản nghịch;
 Vì vậy sẽ sai một sứ giả dữ tợn đi hãm đánh nó.
12 Thà người ta gặp gấu cái bị cướp con,
 Hơn là gặp kẻ ngây dại theo điên cuồng nó.
13 Tai họa không hề lìa khỏi nhà
 Của kẻ lấy ác trả thiện.
14 Khởi đầu tranh cạnh, ấy như người ta mở đường nước chảy;
 Vậy, khá thôi cãi lẫy trước khi đánh lộn.
15 Ai xưng kẻ ác là công bình, và kẻ nào lên án cho người công bình,
 Cả hai đều lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va.
16 Kẻ ngu muội thiếu trí hiểu,
 Thế thì bạc trong tay hắn mua khôn ngoan mà chi?
17 Bằng hữu thương mến nhau luôn luôn;
 Và anh em sanh ra để giúp đỡ trong lúc hoạn nạn.
18 Kẻ ngu muội giao tay,
 Chịu làm bảo lãnh trước mặt kẻ lân cận mình.
19 Ai ưa tranh cạnh ưa tội lỗi;
 Ai xây cất cửa mình cao kiếm điều hư sập.
20 Kẻ nào có lòng vạy vò không tìm được phước hạnh;
 Và ai có lưỡi gian tà sẽ sa vào tai hại.
21 Ai sanh con ngu muội ắt sẽ có buồn rầu;
 Còn cha của kẻ ngây dại chẳng được vui vẻ.
22 Lòng vui mừng vốn một phương thuốc hay;
 Còn trí nao sờn làm xương cốt khô héo.
23 Người gian ác lãnh nhẹm của hối lộ,
 Đặng làm sai lệch các lối xét đoán.
24 Có sự khôn ngoan trước mặt người thông sáng;
 Song con mắt kẻ ngu muội ở nơi địa cực.
25 Con ngu muội là một điều buồn rầu cho cha,
 Và một sự cay đắng cho mẹ đã sanh đẻ nó.
26 Lấy làm chẳng tốt mà phạt vạ người công bình,
 Hay là đánh người tước vị vì cớ lòng ngay thẳng của họ.
27 Người nào kiêng lời nói mình có tri thức;
 Còn người có tánh ôn hàn là một người thông sáng.
28 Khi nín lặng, dầu người ngu dại, cũng được cầm bằng khôn ngoan;
 Còn kẻ nào ngậm môi miệng mình lại được kể là thông sáng.

Châm-Ngôn 18:

1 Kẻ nào ở riêng cách tìm điều chính mình ưa thích;
 Nó cãi cọ với những sự khôn ngoan thật.
2 Kẻ ngu muội không ưa thích sự thông sáng;
 Nhưng chỉ muốn lòng nó được bày tỏ ra.
3 Khi kẻ gian ác đến sự khinh bỉ cũng đến nữa;
 Và sự sỉ nhục đến với điều nhuốc nhơ.
4 Lời nói của miệng loài người là giống như nước sâu;
 Nguồn sự khôn ngoan khác nào cái khe nước chảy.
5 Lấy làm chẳng tốt mà nể vì kẻ ác,
 Đặng lường gạt người công bình trong việc xét đoán.
6 Môi kẻ ngu muội vào cuộc tranh cạnh,
 Và miệng nó chiều sự đánh đập.
7 Miệng kẻ ngu muội là sự bại hoại của nó;
 Môi nó vốn một cái bẫy gài linh hồn của nó.
8 Lời kẻ thèo lẻo như vật thực ngon,
 Và nó thấu đến ruột gan.
9 Kẻ thả trôi trong công việc mình,
 Cũng là anh em của kẻ phá hại.
10 Danh Đức Giê-hô-va vốn một ngọn tháp kiên cố;
 Kẻ công bình chạy đến đó, gặp được nơi ẩn trú cao.
11 Tài vật người giàu, ấy là cái thành kiên cố của người,
 Trong ý tưởng người cho nó như một bức tường cao;
12 Trước khi sự bại hoại, lòng người vẫn tự cao;
 Song sự khiêm nhượng đi trước sự tôn trọng.
13 Trả lời trước khi nghe,
 Ấy là sự điên dại và hổ thẹn cho ai làm vậy.
14 Tâm thần người nâng đỡ sự bịnh hoạn mình;
 Nhưng trí bị nao sờn ai chịu sao nổi?
15 Lòng người khôn khéo được sự tri thức;
 Và tai người khôn ngoan tìm kiếm sự hiểu biết.
16 Của lễ của người nào dẹp đường cho người,
 Và dẫn người đến trước mặt kẻ sang trọng.
17 Người tiên cáo nghe như phải lẽ;
 Song bên đàng kia đến, bèn tra xét người.
18 Sự bắt thăm dẹp điều tranh tụng,
 Và phân rẽ những kẻ có quyền thế.
19 Một anh em bị mếch lòng lấy làm khó được lòng lại hơn là chiếm thủ cái thành kiên cố;
 Sự tranh giành dường ấy khác nào những chốt cửa đền.
20 Bụng người sẽ được no nê bông trái của miệng mình;
 Huê lợi môi miệng mình sẽ làm cho người no đủ.
21 Sống chết ở nơi quyền của lưỡi;
 Kẻ ái mộ nó sẽ ăn bông trái của nó.
22 Ai tìm được một người vợ, tức tìm được một điều phước,
 Và hưởng được ân điển của Đức Giê-hô-va.
23 Người nghèo dùng lời cầu xin;
 Còn kẻ giàu đáp lại cách xẳng xớm.
24 Người nào được nhiều bằng hữu sẽ làm hại cho mình;
 Nhưng có một bạn tríu mến hơn anh em ruột.

Cảm tạ ơn Chúa! Hôm nay chúng ta học sách Châm ngôn đoạn 17-18 của vua Sa lô môn là chúng ta học hỏi được sự khác biệt giữa người gian ác và người công bình. Môi miệng của họ nói lên lòng của họ. Bao nhiêu bài học cũng nói rằng, môi, miệng, môi, miệng, môi, miệng. Cái lưỡi của chúng ta rất là nguy hiểm. Chúng ta phải cầm giữ cái miệng lưỡi của mình, người khôn ngoan thì biết cầm lưỡi cái miệng của mình, còn người ngu dại là môi miệng của họ cứ nói, cứ xổ ra lời để mà họ tự làm xấu hổ lấy mình. Chúng ta phải tập xin Chúa cho chúng ta cầm giữ cái miệng mình lại.

Phải nói thì nói, không nói thì thôi, không có nói những lời vô ích, vô bổ, mất nhiều thì giờ và làm hại lấy mình, làm hại người khác. Lời nói xấu đi ra không lấy lại được. Nó vẫn còn ở đó và nó đi mãi mãi mãi trong không gian. Nó như viên đạn, cứ bắn ra, nó cứ bay đi mãi mãi. Nó không rớt xuống mà nó cứ chạy hoài chạy mãi mãi trên không gian vô tận. Ngày xưa tôi không biết, miệng tôi cứ nói mãi, nói nhiều chuyện, tôi nói những lời không đẹp ý Chúa. Nhưng ngày hôm nay tôi xin Chúa cầm môi miệng của tôi lại và Chúa có làm công việc đó cho tôi.

Tôi rủa người nào là người đó chết cũng mười mấy người trong đời tôi. Hồi đó tôi đi làm, người nào phá tôi là tôi nói cái thằng này mày sống chi cho chật đất, đồ cái thứ gian ác, cái thứ hại người lành sống chi cho chật đất. Tôi nói như vậy thôi, nhưng mà lạ thay là người đó một năm sau là chết, hai năm sau là chết. Xung quanh tôi là những người gian ác bị chết. Tôi nói một tiếng là chết, chết, chết, mà tôi không biết tại sao? Lúc đó tôi còn rất nhỏ, còn khoảng ba mươi, bốn mươi tuổi. Về già tôi nhìn lại tôi thấy cái lưỡi của tôi nguy hiểm, mặc dầu cái lời đó là đúng, nhưng mà vì Chúa cho mình một cái môi miệng của người công bình. Tôi nói ra để giúp cho người lành, họ không còn bị người ác này hại họ nữa. Khi đi tới đâu nếu gặp đó là người công cụ của sa tăng, nó hại người lành thì tôi nói vậy thì nó chết khỏi trên mặt đất này.

Bây giờ tôi suy nghỉ lại thì ăn năn không làm nữa. Nên để lời nói ra là giúp cho những người khác sống tốt hơn. Mình nên cầu nguyện, cầu thay cho họ để cho họ được cứu rỗi linh hồn họ tại vì họ sẽ đi vào địa ngục đời đời và đời đời nếu họ cứ tiếp tục như vậy không thay đổi. Họ cũng là một linh hồn được Chúa tạo dựng ra nhưng có tấm lòng gian ác. Họ có thể có ngày nào được quay đầu trở lại ăn năn thờ phượng Chúa, vì biết lòng gian ác của mình. Xin Chúa cho chúng ta có môi miệng của người công bình, hiền lành, khôn ngoan để hưỡng được đất. Vì những cái người tham lam, gian ác, ích kỷ cuối cuộc đời họ bị phủi tay không.

Đức Chúa Trời, rất là Đấng rất công bình và thánh sạch. Chúng ta phải biết lắng nghe những người nào nói chúng ta làm sai, đừng có lên mình kiêu ngạo mà không chấp nhận những người xung quanh mình nói mình làm sai để sửa đổi. Họ nói mình làm sai có nhiều khi mình làm đúng, nhưng mà họ nói mình làm sai. Mình phải suy nghĩ và mình hỏi:” Chúa ơi, con làm đúng hay con làm sai?” Chúa sẽ trả lời cho mình biết:”Con làm đúng không sợ. Nếu những người xung quanh con làm sai, nhưng một mình con làm đúng, con có thể chống lại cả thế gian.” Các bạn nhìn thấy trong thời buổi này bao nhiêu người chửi rủa, hại, ám sát ông Trump và Elon Musk, nhưng mà họ đâu có sợ vì họ có Chúa bênh vực họ. Kẻ thù làm đủ trò hết để hại ông Trump mà không hại được. Các bạn nhìn thấy chúng ta là người công bình thánh sạch làm đúng, mặc dù những người gian ác hại được những người khác xung quanh mình. Nhưng vì mình làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời, những kẻ gian ác không hại mình được. Nhưng những kẻ gian ác phải bị vạch trần. Chúa sẽ vạch mặt nó ra để bị phán xét ngay trên trần gian này để rồi nó sẽ nhường chỗ cho người công bình trong việc tài chánh tiền bạc. Nó làm suốt cuộc đời rồi để lại của cải nó cho người công bình. Nó không được hưởng và nó sẽ bị Chúa cất lấy mạng sống trước ngày chết thật sự của nó. Hiện nay có nhiều người chết non, chết trẻ. Bao nhiêu người, ngày hôm nay đùng một cái ngã lăn ra chết: Ba mươi, bốn mươi tuổi, năm mươi, sáu mươi tuổi ngã đùng ra chết. Họ là những cái thành phần không được Chúa bảo vệ.

Bởi vậy chúng ta phải biết lắng nghe lời Chúa tự ăn năn sửa đổi chính mình. Nếu thấy mình làm sai, mình phải tự ăn năn sửa đổi. Không có cố chấp mà tự bênh vực mình và giữ những cái gì mình sai.

Người nhu mì khiêm nhường, là những người được hưởng được đất. Họ có làm sai, nhưng họ biết chấp nhận họ làm sai và họ ăn năn tội với Chúa và với người, để rồi họ sẽ được Chúa ban phước. Đó là chương trình Đức Chúa Trời đặt ra trên mỗi người chúng ta để cho chúng ta sống luôn luôn có sự tự do trong Thánh Linh là như vậy. Tự do là chúng ta ăn năn những tội lỗi của chúng ta làm để chúng ta được sống vui vẻ, bình an, ăn được, ngủ được, không có lo lắng buồn phiền, không bị trí não nao sờn.

Nếu không là khi nằm xuống là ngủ không được vì lòng mình chấp chứa, đầy dẫy sự gian ác.

Nằm xuống là cái đầu mình nó quay lại cuốn phim trong đời gồm đủ thứ chuyện như là: Cái bà này nói mình cái nầy làm mình tổn thương, phải nhớ lại, nằm xuống lại nhớ lại hết tất cả những cái gì người ta muốn hại mình. Người ta âm mưu phá mình. Mình suy nghĩ, coi mình phải làm gì để trả đủa lại chứ. Làm cái gì, cái gì, cái gì đây? v.v. Đầu óc của chúng ta nó rối như tơ vò, nó không còn sự bình an nữa vì không có lòng tha thứ, không biết buông bỏ những rác rưỡi trong cuộc sống.

Cho nên Chúa nói :“Lòng vui mừng vốn một phương thuốc hay còn trí no sờn làm cho xương cốt khô héo.” Tại sao nó làm cho xương cốt khô héo? Tại vì mình ăn không được, mình ngủ không được, mình giận người ta. Mình còn tự nói với mình rằng:” Tao không tha cho thằng đó đâu. Tao nhớ cho đến tao chết tao cũng vẫn còn nhớ, mày nghe chưa? Nói như vậy là hại cho họ mình chứ không có hại cho ai đâu. Những lời mà người ta rủa mình người ta vui mừng vì mình đã bị người ta trói được vì mình nổi giận cùng họ. Các bạn thấy cái sự nguy hiểm của mình chưa? Khi người ta chọc mình giận mà mình nhảy tưng tưng mà mình giận là người đó đã trói mình được mình rồi đó.

Hãy tự mở trói cho mình đi, ăn năn xin Chúa tha thứ cho họ vì họ không biết họ làm điều gì. Chúa Giêsu đã dạy chúng ta khi ngài đã bị đóng đinh kinh thập tự giá mà Ngài nói:” Xin Cha tha tội cho họ vì họ không biết họ làm điều gì.” Tại sao Chúa Giê-su làm được?

Chúa nhìn thấy cái người đó đang trên đường đi địa ngục đời đời và la hét ở trong địa ngục trong tương lai. Cho nên Chúa Giêsu động lòng thương xót những kẻ thù của Ngài đó. Nếu chúng ta nhìn thấy như vậy là chúng ta sẽ cầu thay và tha thứ tội cho họ và cầu thay cho họ được. Chúng ta cầu xin Cha tha tội cho họ vì họ không biết họ làm điều gì. Ngày kia, linh hồn của họ sẽ đi địa ngục đời đời và đời đời đó. Hãy cám ơn Chúa là con không giống như người đó. Ngày xưa Con cũng giống như họ nhưng ngày hôm nay, con mắt tâm linh con đã mở ra.

Nếu các bạn thấy được như vậy thì các bạn sẽ không giận ai và các bạn sẽ vui mừng mãi mãi không thôi. Không có cái gì trên trần gian này làm cho mình buồn bực, giận hờn được hết.

Chúng ta hãy nhìn xa hơn một tí là chúng ta mới thấy được cái chương trình của Đức Chúa Trời làm trong đời sống của chúng ta. Còn nếu chúng ta không nhìn xa, chúng ta chỉ nhìn thấy cái trước cái mũi chúng ta là tối ngày chúng ta buồn giận, mặt chầm dẫm một đống làm cho trí nao sờn, làm cho xương khớp của chúng ta khô héo.

Đau khớp xương đụng tới đâu là đau tới đó. Khớp xương của chúng ta nó bị hao mòn, nó yếu là tại vì chúng ta không ăn được, không ngủ được mà không có lòng vui mừng. Cơ thể của chúng ta nó sẽ tự điều chỉnh lại những chổ hư hỏng, nó tự sửa hết cho hoàn hảo nếu chúng ta có lòng vui mừng. Không có cái gì mà nó hư hoài đâu, nó tự chỉnh tự sửa lại được hết.

Chúa cho con người một cơ thể lạ lùng tuyệt vời. Một lá gan nó chỉ còn một hai cái tế bào nó có thể hoàn lại nguyên một cái lá gan còn mới toanh được. Đức Chúa Trời tạo dựng cho chúng ta một thân thể quá tuyệt vời. Chúng ta hại chúng ta, chúng ta không hại ai hết.

Có Chúa là có tất cả. Có tất cả những sự lạ lùng nó xảy ra trong cơ thể chúng ta, dù một thân thể ốm yếu héo mòn, bệnh tật. Trở về với Chúa là nó tự nó đổi, thay đổi hết trong vòng bảy năm tất cả những tế bào trong người chúng ta. Nó hoàn lại mới nếu chúng ta có lòng vui mừng, để Chúa là số một trong đời sống của chúng ta. Tất cả mọi tế bào bệnh tật đều thay đổi thành mới lại hoàn toàn một trăm phần trăm sau bảy năm.

Ngày xưa, tôi là một người bị bệnh. Bệnh gì tôi cũng có.

Đúng sáu mươi tuổi là tôi bị đầy đủ các thứ bệnh đó. Nhưng ngày hôm nay bảy mươi hai tuổi, Chúa hoàn lại cho tôi một thân thể của một người con gái không còn bệnh tật gì hết các bạn ơi. Lạ lùng. Điều lạ lùng là tôi không uống thuốc uống men, không cao máu, cao mở, cao đường, thấp khớp gì hết. Tôi bỏ hết tôi theo Chúa mà con người của tôi trẻ ra mà không còn một tật bệnh nào hết.

Đó là công việc Chúa đặt ra, tạo dựng con người với một cơ thể tuyệt vời như vậy. Khi mình có sự khôn ngoan là cả dòng họ, gia đình của mình rất là hãnh diện. Nhưng mà họ không thích mình đâu. Tại vì mình hay nói lời thật của Chúa, họ ghét mình, nhưng mà trong lòng họ thấy lạ. Họ hãnh diện vì mình đó, nhưng không ưa mình tại vì cái môi miệng của mình hay chỉnh sửa họ, hay nói sự thật mà họ không muốn nghe. Họ muốn trốn lẽ thật của Chúa. Các bạn biết người nào cũng chạy trốn lẽ thật vì họ muốn làm những việc mà họ không muốn mọi người biết. Họ làm sai mà không chịu sửa sai và không chịu ăn năn. Cái đó là một cái buồn cho những người xung quanh chúng ta. Tôi đang cầu nguyện cho họ làm cái gì sai nếu mình nói thì họ chỉnh sửa. Nhưng ngược lại, nếu nói họ làm sai, họ biện luận, họ tranh cãi cho đến khi mà mình nghe phải nực cười thôi, họ giận dữ lắm khi nghe ai nói họ làm gì sai.

Thưa các bạn, thỉnh thoảng, tôi cũng có làm chuyện sai, nhưng mà tôi ăn năn, ai nói tôi làm sai, tôi sửa đổi, tôi ăn năn để cho tôi được nên thánh trước mặt Đức Chúa Trời. Chúa nói:” Ta là thánh, các ngươi phải thánh trong mọi cách ăn nết ở của mình. Nếu không nên thánh thì không hưởng được nước Đức Chúa Trời.” Chúng ta là những người nhu mì khiêm nhường. Chúng ta phải thánh sạch, chúng ta là những người có tội biết ăn năn. Không phải chúng ta tự xưng mình là người công bình, là người thánh sạch, nhưng chúng ta có tội, chúng ta biết ăn năn cho nên Chúa rất vui mà gọi chúng ta là người công bình. Vua Đavid là một người Chúa kể là người công bình. Ông là người giết chồng người, cướp giật vợ người. Ông là kẻ giết người nhưng Chúa xưng ông là người công bình vì ông là người có tội biết ăn năn thống hối trước mặt Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời rất đẹp lòng khi một con người có tội biết ăn năn.

Thiên đàng sẽ vui mừng khi một người có tội biết ăn năn. Xin Chúa cho chúng ta biết lúc nào phải hành động như thế nào. Có lúc phải nín lặng khi người ta chọc mình giận nhưng biết nín lặng. Còn có lúc phải mở miệng ra chỉnh sửa những người nào đi sai đường họ đi tới địa ngục. Xin Chúa cho chúng ta biết phải nói như thế nào, phải làm như thế nào? Chúa biểu chúng ta làm gì thì chúng ta đừng có chạy trốn Chúa. Giô-na là một con người nhút nhát sợ sệt mà Chúa sai ông đi nói tiên tri với những người trong thành Ninive. Ông chạy trốn Chúa mà khi ông bằng lòng nghe lời Chúa, sau khi ông bị nuốt vào bụng cá ba ngày ba đêm, ông phải biết sợ Chúa và vâng lời Ngài. Suýt chút nữa là ông đã chết rồi thì ông mới dám nói sự thật của Chúa trong thành Ninive. Ông biết rằng nếu mà ông nói mà họ không nghe lời là họ sẽ đập ông chết, họ sẽ giết ông, nhưng vì ông kể như đã chết rồi, ông không còn sợ nữa, ông đã chết trong bụng cá rồi. Ngày hôm nay ông không sợ nữa. Cái tôi của ông đã chết, chúng ta có dám làm như Giô-na hay không?

Không nên mở miệng ra là đoán xét như này kích bác người kia. Nếu Chúa biểu chúng ta nói thì chúng ta làm. Đức Chúa Trời sẽ bênh vực chúng ta. Còn chúng ta làm theo xác thịt của chúng ta là chúng ta sẽ bị Chúa quở phạt. Chúa không muốn chúng ta làm vì cái tôi, nhưng làm vì tình yêu thương. Hai cái công việc khác nhau, một trời một vực.

Các bạn nhìn xung quanh chúng ta là những người họ nói nhiều chuyện, họ vạch lông tìm vít người khác, họ chỉ trích họ phá hoại, họ thù người lành chứ không phải nói với tình yêu thương. Xin Chúa cho chúng ta biết phân biệt mọi sự việc.

Danh của Đức giê hô-va vốn một ngọn tháp kiên cố. Người công bình chạy đến nó, gặp được nơi ẩn trú cao. Nếu chúng ta gặp hoạn nạn, chúng ta phải chạy đến với Chúa, để được huyết Chúa Giê-su bao phủ chúng ta, và chúng ta được ở nơi ẩn trú. Không có kẻ thù nghịch nào mà phá chúng ta được.

Còn khi chúng ta có cái lưỡi của người công bình thì chúng ta cứu được người. Nhưng khi chúng ta có cái lưỡi của kẻ gian ác, thì chúng ta giết chết người đó. Sống chết ở nơi quyền của lưỡi. Chúng ta có cái môi miệng của người công bình là chúng ta rủa ai là người đó chết đó, nhưng chúng ta không nên rủa ai hết. Còn những người theo quỷ Satan, họ nói tôi mà rủa ai là người đó chết. Họ nói với mình để hù dọa cho mình nghe lời họ. Những người không có Chúa là những người đó sẽ chết, nhưng người công bình được Chúa bảo vệ. Hai hai cái lưỡi, có cái lưỡi của người theo quỷ Satan. Họ đi đâu, họ rủa ai là người đó chết.

Chúng ta là người công bịnh thánh sạch, khi bị những người nào hại chúng ta, mà chúng ta không giận họ, chúng ta cầu thay cho họ, họ rủa chúng ta là họ chết. Những lời họ rủa sẽ đi trở ngược lại cho họ. Vì cớ họ giết bao nhiêu người xung quanh họ, họ sẽ bị Chúa cất lấy mạng sống của người gian ác ngăn trở họ đem nhiều linh hồn đi địa ngục. Thường họ hay chọc cho người ta giận để rồi quỷ kiện cáo đến cướp giết và hủy diệt, kéo họ đi địa ngục đời đời. Nếu chúng ta không đề cao cảnh giác, chúng sẽ đến cất lấy mạng sống của chúng ta. Nếu những người theo quỷ Sa Tăng chọc mà chúng ta giận, quỷ đến kiện cáo chúng ta và nó có quyền làm hại chúng ta, Chúng ta có thể chết sớm.

Xin Chúa cho chúng ta đề cao cảnh giác. Đi theo Chúa là một con đường hẹp, không phải là con đường rộng rãi, thênh thang đâu, không sai trệch một chút nào. Nếu lơ đểnh, không để ý một chút là mạng sống của chúng ta sẽ bị cắt ngắn, không còn nữa.

Có bao nhiêu người bị ma quỷ kiện cáo giết chết. Họ đi làm công việc cho Chúa mà họ không được Chúa bảo vệ vì một chút lơ đểnh. Họ giận giận vợ, giận con, v.v.. Có một ông mục sư đó giận vợ ông, ông xách xe ông chạy là ông bị tai nạn chết ngay tại chỗ. Ông bị xuống địa ngục. Chúa cho ổng một cơ hội để trở về. Ông hỏi Chúa rằng:” Chúa ơi, tôi làm công việc Chúa rất là tốt đẹp. Tại sao mà tôi đi địa ngục đây?” Chúa phán ngươi đang giận vợ ngươi phải không? [ Ông không thấy được đó các bạn. . Ông nói:” Ôi, đúng rồi Chúa ơi, Xin Ngài cho con một cơ hội để con trở về, con nói với tất cả những người còn sống biết được việc này. Con không muốn ở dưới này địa ngục đời đời. Chúa ơi, cho con một cơ hội cho con còn sống, lại để con nói với những người khác. Đừng giận ai, đừng giận ai.

Chúa thương xót cho ông được trở về. Các bạn chết ba ngày rồi mà Chúa còn cho ông sống lại đươc. Suýt chúc nữa người ta đã chôn cái xác ông mất rồi. Nhưng có phước thay là xác ông còn đó, chưa chôn thì Chúa cho ông sống lại được. Cũng giống như La-xa-rơ là một người đã chết 3 ngày, có mùi hôi thối rồi mà Chúa Giê-su cho ông sống lại được. Đó là phép lạ của Chúa. Những cơ thể thối rữa chưa có đem chôn mà vẫn còn sống lại được cách rất là lạ lùng. Công việc của Đức Chúa Trời làm thì nào ai biết được. Có bao nhiêu người đã chết rồi, không còn cơ hội nữa mà có một vài người Chúa cho họ còn sống lại để họ nói cho chúng ta biết.

Chúng ta phải đề cao cảnh giác, đừng có khinh khi những người nhận được mặc khải Chúa cho họ trở về để nói lại cho chúng ta biết sự thật về thiên đàng hay địa ngục sau khi chết. Bây giờ Chúa dắt những người còn sống dẫn họ đi đến thiên đàng và địa ngục. Xong họ trở lại, họ nói cho chúng ta nghe. Chúng ta phải mở con mắt ra, mở tâm ra mà nghe. Đừng có nói là những người này là ảo giác, ảo giác.

Nếu chúng ta có làm gì sai, chúng ta ăn năn, chúng ta không có lỗ lã gì hết. Nếu họ nói những điều mà chúng ta khám phá ra là không phải thật, chúng ta ăn năn, chúng ta không có lỗ. Ngày kia chúng ta nhắm mắt chúng ta thấy Địa ngục là quá trễ rồi. Xin Chúa thương xót cho chúng ta nghe và tỉnh thức và mở mắt ra hỏi:” Chúa ơi, có phải chuyện này có thật hay không?”

Ăn năn không có lỗ lả gì hết. Chỉ có những người không ăn năn mới là lỗ lả và khi nhắn mắt thấy hồ lửa Địa ngục là trễ quá rồi, không còn cơ hội nữa. Ngày hôm nay cảm ơn Chúa. Chúa cho tôi đăng cái bài Giáo hoàng đang ở địa ngục. Ông ở dưới đó thì bị vạch trần, không còn giấu giếm gì được. Như lời bà đó nói, ông khai khai hết tất cả những cái sự sai lầm ông đã làm Giáo hoàng đã khai ra hết, không giấu diếm được nữa. Trễ rồi, ông đã đi địa ngục đời đời và đời đời. Ông đã bị kết tội và không còn cơ hội nào để ăn năn được nữa. Và ông phải khai ra hết tội lỗi ông làm để cứu những người còn sống trên đất này, nhất là những người, gia đình, dòng họ của ông đó.

Ông muốn cứu hết tất cả những người đã theo ông. Không cho họ đi xuống nơi này vì ngày trước ông còn sống, ông không có nghĩ đó là sự thật. Ngày hôm nay đụng tới địa ngục rồi ông ăn năn hối hận là trễ rồi. Ông đã nói hết sự thật. Ông là người đã ngu dại bán linh hồn mình cho quỷ sa-tan.

Ông cố ý làm sao để lừa dối tất cả mọi người theo ông và ông nói Kinh Thánh sai dạy người ta đi sai cách xa Chúa. Tất cả đều sai hết sai hết. Xin Chúa thương xót cho chúng ta lúc còn sống, chúng ta có tội, chúng ta biết ăn nặn.

Quyền của lưỡi chúng ta đó, chúng ta dạy sai những người khác là chúng ta phải trả giá. Dạy người nói dối là chúng ta phải trả giá. Cái sự nói dối dạy người ta nói dối. Chúng ta dạy người ta sai, thấy những người xung quanh chúng ta buồn giận, không tha thứ mà chúng ta không có khuyên họ. Chúng ta biết chúng ta nói sau lưng họ mà không dám nói trước mặt họ. Rồi họ không ăn năn và họ chết, họ đi địa ngục đời đời. Đó là cái sai lầm của chúng ta đó thấy những người lên mình kiêu ngạo mà không dám nói với họ. Chúng ta phải nói cho họ biết rằng:”Bà ơi, bà đang kiêu ngạo đó, hãy ăn năn tội của bà đi.” Mọi kẻ kiêu ngạo sẽ bị đóán xét trước mặt Đức trời. Qủy nó xâm nhập linh hồn của họ rồi. Tâm linh của họ đã bị quỷ nó ám rồi. Những kẻ kiêu ngạo là những kẻ sỉ nhục đất trời. Họ lấy sự vinh hiển của Chúa đó mà ngày nay chúng ta không nói cho họ biết. Nếu bị chửi chúng ta cũng phải nói tại vì chúng ta cảnh báo chúng ta nói Lời Chúa cho họ đó. Ngày hôm nay nếu họ đã chết rồi, là chúng ta sẽ bị kết án vì không dám mở miệng mà khuyên cáo những người kiêu ngạo.

Nếu chúng ta thấy những người mục sư họ làm sai mà chúng ta không dám mở miệng nói cho họ biết họ không phải là mục sư, nhưng họ là một sư mục. Bạn có dám hỏi như vậy không? Hoặc bạn nhìn lại chính mình coi bạn là thành phần nào? Chúa sai bạn nói để mà họ mở con mắt họ ra, như tát một gáo nước lạnh vào mặt họ đó để cho họ thức tỉnh họ, linh hồn họ được cứu đó. Ngày kia, họ thức tỉnh họ cảm ơn các bạn. Còn nếu họ giận bạn, họ không thức tỉnh họ đi địa ngục là họ cũng nhớ lại bạn đã cảnh báo cho họ rồi. Chúa ra sai tiên tri đến cảnh báo tôi rồi mà tôi không ăn năn, tôi xứng đáng.

Các bạn thấy chưa làm một người tiên tri không phải là dễ, nhưng Chúa cho chúng ta làm được. Xin Chúa cho chúng ta có sự can đảm, phải nói hay là câm miệng mình. Tiên tri của Chúa là như vậy, chứ không phải nói những lời vô bổ. những cái lời cái miêng tách tách tách tách. Miệng nói hoài mà không ngừng nghỉ là sai làm cho chúng ta thêm tội lỗi.

Tôi xin kết thúc tại đây. Trong danh Đức Chúa Giê-su Christ, con cảm ơn Cha đã mở miệng con nói trong bài học Kinh Thánh hôm nay. Xin cho chúng con biết thực hành và làm theo những lời Chúa muốn chúng con làm và xin Ngài gìn giữ môi miệng của chúng con nói và làm theo ý muốn Đức Chúa Trời chứ không phải nói và làm theo ý muốn xác thịt của chúng con. Chúng con cảm tạ ơn Cha và chúng con dâng cái lưỡi của chúng con cho Cha. Xin Ngài nhận lấy và Ngài hành động theo ý tưởng của Ngài trên đời sống của chúng con. Cảm tạ ơn Cha và con cầu nguyện trong danh Đức Chúa Giê-su Christ Amen!

(Lời chia sẽ của admin theo sự soi dẫn của Chúa Thánh Linh mở miệng, không biên soạn trước, không học hỏi tài liệu nào trên mạng lưới toàn cầu. Nếu có đụng chạm đến ai xin tha thứ dùm.)