
TƯ VẤN HÔN NHÂN VÀ BÀI HỌC CHO MỌI PHỤ NỮ CƠ ĐỐC: (.PHẦN 3)
http://www.eternityrace.com/…/marriage-counseling-and-lesso…
Đây là phần thứ 3 của các tư vấn hôn nhân từ một câu chuyện châm chọc trái tim của một cặp vợ chồng mới cưới cho phép ma quỷ phá vỡ cuộc sống hôn nhân của họ và khiến họ bối rối. Câu chuyện khá buồn và lời cầu nguyện của tôi là cho mọi phụ nữ Cơ đốc giáo học một bài học từ bản cập nhật hôn nhân này và tác động bài học vào đời sống hôn nhân của họ, bởi vì Chúa không thể từ trên cao đi xuống để giúp bạn nuôi dưỡng cuộc hôn nhân của mình. Đó là trách nhiệm hoàn toàn của bạn và bạn cũng có thể đọc bài học tác động số 1 cà số 2 đã cập nhật trước đây của chúng tôi.
TƯ VẤN HÔN NHÂN VÀ BÀI HỌC CHO MỌI PHỤ NỮ CÓ ĐỐC PHẦN 3:
( Tiếp tục ) ………. khoảng tám tiếng đông hồ, tôi đích thân ngồi trong văn phòng của bác sĩ để được giải thích chi tiết về tình trạng của Kenny. Tất cả những gì tôi đã nghe nói khi tôi chờ đợi là anh ấy còn sống và anh ấy đã được đưa đi siêu âm và sau đó để phẫu thuật. Các y tá từ chối cho tôi biết mức độ nghiêm trọng của vụ tai nạn và đã đem lại địa ngục cho tôi và tôi la hét.
Cuối cùng, tôi gọi cho chị dâu tôi, người đến đợi tôi và có thể làm tôi bình tĩnh lại. Tôi phải rời bệnh viện một thời gian ngắn để sử dụng máy rút tiền và thực hiện một số khoản tiền gửi nhưng ngoài ra tôi không thể uống được dù chỉ là một giọt nước.
“Cô Ayorinde, cảm ơn rất nhiều vì sự kiên nhẫn của cô”, bác sĩ đã bắt đầu nói với tôi,
Nhưng tôi đã nhanh chóng cắt lời ông, “thưa ngài, làm ơn hãy đi thẳng vào vấn đề, chồng tôi thế nào? Chuyện gì đã xảy ra? Phẫu thuật để làm gì? Anh ấy có sao không? Phẫu thuật có diễn ra tốt không? “
“Thưa bà, tôi sẽ trả lời tất cả các câu hỏi của bà nhưng bà cần phải thư giãn một chút.
.Chồng bà vẫn ổn và ca phẫu thuật đã thành công. Anh ta bị chấn thương tinh hoàn (testicles) do hậu quả của lực tinh hoàn trên xe đạp khi tai nạn xảy ra. Chúa Giê-su ôi, bà thấy rắc rối chưa.”
“Vậy là thế nào? Có nghĩa là anh bị chấn thương tinh hoàn? Anh không còn có tinh hoàn nữa à? Làm thế nào để chúng ta có con bây giờ? Haaaaaaaaaa Kenny sẽ giết tôi.”
“Bà hãy thư giãn tí và đừng chỉa súng ở đây. Tôi không nói anh ta không có tinh hoàn nữa. Chỉ có một số vỡ và trật khớp là tốt và đó là lý do tại sao chúng tôi phải phẫu thuật ngay lập tức. Hiện tại nó đã được sửa chữa thành công và chúng tôi hy vọng rằng sẽ không có nguyên nhân gây vô sinh trong tương lai gần nhất. Tất nhiên, chúng tôi sẽ khuyên anh ấy ngừng hoạt động tình dục trong một thời gian cho đến khi anh ấy được chữa lành đúng cách để tránh anh ấy bị thoát vị. Anh ấy sẽ ổn trong vòng một tuần.”
“Bác sĩ ơi Được rồi, cảm ơn bác sĩ nhiều. Vì vậy, khi nào chúng ta sẽ được xuất viện?””
“Tôi sẽ chỉ muốn quan sát anh ta qua đêm để chắc chắn rằng anh ta ổn. Anh ấy có thể về nhà vào ngày mai.”
Cuối cùng chúng tôi về nhà vào ngày hôm sau sau khi ở lại bệnh viện cả đêm.
Chị gái của anh ấy đã rời chúng tôi trong bệnh viện vào buổi tối sau khi xác nhận rằng Kenny vẫn ổn. Kenny đã rút mình lại và giử im lặng và cảm giác như chu kỳ chiến tranh lạnh đã bắt đầu lại.
Vẫn còn siêu thực là chỉ mới sáng hôm qua, chúng tôi đã đồng ý gọi một thỏa thuận ngừng gây chiến và cảm giác như điều đó thậm chí không xảy ra.
“Anh yêu, anh không sao chứ?” Tôi hỏi sau khi anh ta đã ổn định trên giường,
“Lola, anh không ổn. Em biết gì không? Anh hối hận vì đã cưới em. Anh không cảm nhận như người đàn ông đã tìm được một người vợ và tìm thấy một điều tốt bởi vì đó giống như mục đích duy nhất của em là gây cho anh nỗi buồn và nỗi buồn.
Miệng anh là tình yêu (agape). Anh chỉ không hiểu lý do gì cho sự gây chiến của em như thế. Em biết khi anh quyết định kết hôn với em, anh đã có một kế hoạch. Anh biết những gì anh muốn. Anh muốn một người phụ nữ sẽ yêu anh và làm cho anh hạnh phúc. Anh muốn một cuộc sống của niềm vui và hạnh phúc. Anh muốn xây dựng những kỷ niệm vui vẻ của chỉ hai chúng ta ngay cả ngoài những đứa trẻ nhưng anh không có bất kỳ điều gì với em hết. Đó là từ vấn đề này sang vấn đề khác. Chúng ta đã kết hôn được 9 tháng và anh đã mệt mỏi quá rồi.”
“Kenny, tại sao anh lại nói tất cả những điều này với em? Tại sao?
Chính xác thì em đã làm gì để phá hủy cái gọi là hạnh phúc của anh?
“Ngay sau đám cưới, phải mất khoảng 2 tuần để em bình tĩnh lại, đủ để anh làm phiền em được. Ngay khi điều đó kết thúc, em đã chú ý đến việc có con khiến tình dục hoàn toàn nhàm chán.
Khi anh nói chuyện với em về việc chỉ cần tận hưởng lẫn nhau và vui vẻ, tất cả những gì em làm là nằm xuống đó, với phong cách truyền giáo em tuyên bố rằng đó là cách tốt nhất để em có thể mang thai. Sau năm tháng, em đã đi vào giai đoạn kiêng ăn và bây giờ vì tất cả sự thất vọng em đã đem đến cho anh, anh đã lên chiếc xe đạp của anh chỉ để trút cơn giận và gặp tai nạn.
Em có biết rằng đó là vì anh đã nghĩ về em mà làm cho anh mất tập trung không? Và nói tóm lại, nó giống như ma quỷ đang cố gắng phá vỡ một trò đùa, làm anh chấn thương tinh hoàn? Anh rất mệt mỏi rồi, anh ngồi đó trong im lặng không biết phải nên nói gì sau khi anh nổi giận.”
“Làm thế nào anh Kenny? Làm thế nào mà anh có thể đổ lỗi cho em, cho nỗi buồn của anh hoặc được gọi là bất hạnh?
Em đã thức dậy cầu nguyện hàng ngày cho anh và đây là cách anh trả ơn em sao? Có phải khi anh kết hôn với em, công việc kinh doanh của anh đã gặp khó khăn và sau đó bắt đầu thành công trở lại và anh còn dám xúc phạm với em? Em sẽ không để ma quỷ sử dụng anh nhiều hơn anh đã có. Cuộc nói chuyện này đến đây chấm dứt. Anh muốn làm gì thì làm.”
Tôi đứng dậy từ phía anh và bước ra khỏi phòng ngủ với sự bối rối sâu sắc trong lòng.
Lần đầu tiên tôi tự hỏi liệu có tốt hơn không khi sống độc thân? Cuộc trò chuyện của tôi với Kenny khiến tôi nhận ra anh ấy không coi trọng tôi là vợ và vì vậy tôi đã quyết định cho anh ấy không gian riêng. Tôi gọi cho mẹ tôi và nói với bà rằng tôi sẽ về nhà nghỉ một tuần lễ.
Tôi đã có thể thuyết phục mẹ tôi là Kenny ủng hộ quyết định của tôi và tôi đã đóng gói túi của mình. Tôi sẽ về nhà trong một tuần. Sáng hôm sau tôi kể cho Kenny về chuyến đi của mình.
“ Em đã lắng nghe mọi điều anh nói và em đã quyết định có lẽ chúng ta cần cho nhau một khoảng trống.
Em cần nghỉ ngơi và đi du lịch đến nhà của cha mẹ em.”
Kenny lắc đầu và nói:” Em nên xấu hổ cho bản thân của em, Lola. Trong thực tế khi họ kêu gọi phụ nữ đứng dậy, em nên che giấu mặt em trong sự xấu hổ. Vì vậy, em không thể chăm sóc nhà của em, Em không thể làm hài lòng chồng và bây giờ tốt hơn là giải quyết các vấn đề em đang bỏ chạy sao?
“Kenny, Em từ chối bị xúc phạm. Em dã ngồi im lặng trong khi anh chất đống những lời lăng mạ em ngày hôm qua nhưng điều đó không có nghĩa là em sẽ tiếp tục nhận nó.
Anh nói rằng sự hiện diện của em đang khiến anh đau khổ và bây giờ em đang cho enh không gian. Em sẽ dành thời gian để cầu nguyện cho chúng ta.”
Anh không cần em phải cầu nguyện nữa. Thực tế, Chúa sẽ không trả lời lời cầu nguyện đó vì Ngài đã nói với em mọi điều em cần làm trong Kinh thánh rồi. Hãy ngừng cầu nguyện cho anh và bắt đầu thỏa mãn anh đi.”
“Một ngày nọ, em đã đi mua đồ lót gợi cảm và đợi anh ở nhà, anh đã bỏ rơi em? Anh bối rối và không biết anh muốn gì.?”
“Em muốn đi? Tốt! Hãy thoát khỏi địa ngục này đi nhưng em có thể sẽ không có cuộc hôn nhân này khi em quay trở lại.”
“Giống như em đã nói, em sẽ dành thời gian để cầu nguyện, Chúa sẽ duy trì cuộc hôn nhân của chúng ta.”
Tôi đã nói với anh ấy một cách dứt khoát. Anh chỉ lắc đầu và nhắm mắt trên giường, kết thúc cuộc trò chuyện một cách hiệu quả. Tôi đóng gói túi của mình và đi thẳng đến sân bay.
Đêm khuya hôm đó, trong khi tôi ngồi trong phòng khách của bố mẹ tôi, mẹ tôi đang moi móc chuyện riêng tư của tôi cho bà nghe.
Bà hỏi:” Tại sao Kenny không nghỉ ngơi để đi chơi với con vậy?”
“Má ơi, anh ấy bận rộn với công việc, đó là điều tương tự con đã nói với bố trước đây rồi.”
“ Điều đó không có nghĩa là anh không nên dành một ngày cuối tuần với chúng tôi được sao?”
Chúng tôi đã không nhìn thấy anh ấy kể từ ngày đám cưới xong.”
“Không phải đó là lý do tại sao con ở đây sao? Ít nhất một khi mẹ nhìn thấy một trong hai chúng con thì mẹ đã thấy hai chúng con rồi. Vì sau khi đám cưới cả hai chúng con đã trở thành một rồi.” Tôi vừa cười vừa nói.
“Không sao đâu. Mẹ đã cố gọi cho chồng con trước đó rằng chúng tôi đã thấy vợ anh ấy nhưng anh ấy không bắt máy.”
“Con chắc chắn anh sẽ gọi lại cho ba mẹ ngày mai. Có lẽ anh ấy đang nghỉ ngơi sớm vì con không có ở nhà.”
“OK con gái, nhưng Omolola cuộc sống hôn nhân của con ra thế nào? Mẹ hy vọng rằng con đang phục tùng và chăm sóc chồng con đủ tốt.”
“Mẹ ơi, anh có phàn nàn gì với mẹ không? Con đang cố gắng hết sức”.
“Tại sao con đang ở trong vị trí phòng thủ? Mọi chuyện ổn chứ? Mẹ hy vọng sự chậm trễ trong thai nghén sẽ không khiến con bị nhiều áp lực?”
“Không, không phải mẹ, chúng con vẩn ổn với nó. Tất cả đều ổn”. Không có lý do để báo động. Nó thậm chí còn chưa đến một năm.”
“Mẹ đã đợi 3 năm trước khi mẹ có thể mang thai với anh trai của con và sau đó mọi thứ sẽ ổn.”
“Con biết mà mẹ!”
Tiếng gõ cửa rất lớn làm chúng tôi giật mình.
“Mẹ ơi, mẹ có mong chờ ai đến muộn không? Đã 11 giờ tối rồi và bố đã đi ngủ trên giường rồi.”
“Không, mẹ không có chờ ai hết, nhưng có thể là hàng xóm của chúng ta cần thứ gì đó, hãy đi và mở cửa”
Khi tôi đến gần cánh cửa để mở nó, tôi bất ngờ bị đánh bật khỏi chân bởi sức lực mạnh mẽ của nó bị đạp mạnh ra. Mắt tôi mở to khi tôi thấy họ, ba người đàn ông với vũ khí của họ giơ cao lên. Tôi nhắm mắt lại và bắt đầu cầu nguyện.
“ OK, được rồi, hãy cầu nguyện tốt đi cô gái xinh đẹp ơi, cô có thể cần nó.” Mắt tôi vẫn nhắm nghiền nên tôi không thể xác định được ai trong số họ nói. Ngay khi tôi cảm thấy một bàn tay kéo tóc tôi, mắt tôi mở to và tôi bị kéo vào phòng khách để gặp mẹ tôi đã khóc và run rẩy.
Năm ngày sau, tôi thức dậy một lần nữa với những tiếng la hét như đã được thực hành kể từ đêm kinh hoàng đó. Bố tôi ngay lập tức ở bên cạnh xoa dịu tôi khi những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt tôi.
“Omolola con ổn rồi. Bố đang ở đây.”
“Bố ơi, con sợ. Kenny chưa đến được”
“Bố biết anh không đến đây. Để bố sẽ vẫn gọi anh một lần nữa xem. Con ráng lấy sức mạnh lên trước nhé. “
“ Anh cũng không bắt điện thoại của con luôn.” Vì con đã nói với anh ấy, anh ấy đã không bắt máy khi ai gọi một lần”.
Khi bố tôi cuối cùng để tôi một mình trong phòng ngủ với những suy nghĩ của tôi, tôi nhớ lại đêm ác đó rõ ràng như ban ngày. Tôi nhớ bố tôi bị lôi ra khỏi phòng ngủ và yêu cầu đưa tiền cho họ.
Tôi nhớ cuộc tìm kiếm toàn diện về tiền đã bị mất vì bố và mẹ tôi chỉ có tổng cộng khoảng N50.000 ở nhà. Tôi nhớ đã thêm N20.000 tôi có trong túi của mình và người đàn ông nói với tôi rằng tôi đang xúc phạm anh ta với số tiền lẽ đó . Ngay khi tôi xin lỗi, anh ấy đã nhìn tôi và thực sự nhìn tôi và tôi biết anh ấy sẽ làm gì trước khi anh ấy làm điều đó.
Tôi có thể nhìn thấy nó một cách sống động trong mắt anh. Tôi năn nỉ, “xin vui lòng, tôi đã kết hôn. Tôi xin bạn.”
“Vậy cô đang làm gì trong nhà của cha mình hởi cô gái tốt bụng? Chồng cô không phục vụ cô tốt sao? Tôi sẽ giúp vấn đề của anh ấy. Anh ấy cần sự giúp đỡ”
Tôi đã cầu xin, bố và mẹ tôi đã cầu xin và câu trả lời duy nhất của anh ấy là vì họ cầu xin, anh ấy sẽ không cho họ xem.
Tôi đã chiến đấu hết sức có thể và trong mọi cuộc đấu tranh đều có một cái tát và một cú đấm. Cuối cùng anh phải bắt người đàn ông kia giữ tôi lại. Tôi đã chiến đấu trên mọi bước đường. Tôi đã tê liệt. Nỗi đau thể xác đã được chào đón, tôi có thể đối phó với điều đó. Tôi không thể đối phó với sự nặng nề làm tan nát trái tim tôi. Tất cả thông qua khi anh ta tiếp tục đẩy nhanh hơn tôi có thể tưởng tượng, tôi nghĩ về Kenny và điều này sẽ gây ra bao nhiêu đau đớn cho anh ta.
Tôi nhớ chồng tôi đã cảnh báo tôi không được thực hiện chuyến đi này. Anh cứ tiếp tục nói đi nói lại trong khoảng ba mươi phút trước khi cuối cùng anh cũng đã buông tay. Thật buồn cười là bọn cướp có xu hướng sử dụng bao cao su. Tôi không còn sức lực. Tôi sa ngã. Lần đầu tiên trong cuộc đời tin Chúa tôi bắt đầu trách Chúa.
Tôi hỏi Ngài những câu hỏi, nhưng tôi nhận được sự im lặng của Ngài. Đã năm ngày kể từ cơn ác mộng của tôi, năm ngày kể từ khi bố tôi thông báo với Kenny, ba ngày kể từ khi tôi trở về nhà từ bệnh viện và chồng tôi vẫn không xuất hiện. Tôi không còn ý chí để sống thêm một ngày nữa .
(Còn tiếp theo phần cuối).
