
PHẦN 1: NHỮNG CÂU CHUYỆN CHỮA LÀNH CỦA ADMIN (TỪ BÀI 1-9)

(PHẦN 1: GỒM BÀI 1-9)
BÀI SỐ 1:TÔI ĐƯỢC CHÚA CHỮA LÀNH CHÂN GHẺ:
Ngày 7 tháng 3 năm 2011, ngày sinh nhật của tôi mà cũng là ngày tôi nhớ mãi trong đời.
Hôm đó, chính là ngày sinh nhật tôi đúng 60 tuổi cũng là ngày mà tôi có một cảm nhận một cách thình lình bên chân trái của tôi, phía bên trên mắc cá, có một ung nhọt nhỏ xíu. Tôi không quan tâm gì mấy và vẫn đi làm như thường lệ. Vài ba ngày sau mụt nhọt lớn cách mau chóng và khoảng một tuần sau nó ăn lan rộng ra, sưng lên và rất nóng. Tôi đang đi làm bỗng nhiên cảm thấy chân sưng lên. Tôi nhìn xuống thấy chân sưng phù lên không mang giầy vừa được nữa. Tôi phải xin nghỉ việc và tìm đến bác sĩ. Ông chích cho tôi trong 3 ngày, mỗi ngày một mũi thuốc trụ sinh. Thấy không thuyên giảm. Ông bèn gởi tôi sang bác sĩ chuyên môn về vết thương.
Mấy ngày tiếp đó tôi như sống trong địa ngục trần gian. Tôi rất đau đớn, ngứa ngáy. Vết thương rất nóng và lan ra một cách nhanh chóng, tôi không ngủ được. Tôi ăn năn mọi tội lỗi và hứa với Chúa là nếu tôi cầu xin mà Chúa chữa lành cho tôi thì tôi sẽ dạn dĩ ra đi rao truyền Phúc Âm của Chúa Jesus cho mọi người trên thế giới và tôi sẽ cầu thay và cầu xin Chúa chữa lành cho rất nhiều người trên toàn thế giới không phân biệt màu da hay chủng tộc. Tôi cảm thông được với sự đau đớn của những người bị bệnh ngoài da. Tôi đã khóc với Chúa Jesus và cảm thông với sự thương khó của Ngài trên thập tự giá và với hàng 40 lằn roi mà Chúa Jesus phải chịu rất đau đớn trên da thịt của Ngài. Tôi đã khóc thật nhiều về tội của mình và xin Chúa Cha tha tội lỗi tôi và tôi cũng học được bí quyết trong sự chữa lành qua đức tin nơi lời hứa của Ngài: Vì lằn roi Ngài chịu con sẽ được lành bệnh. Tôi cứ nắm lấy lời hứa ấy mà cầu xin và cũng không quên đuổi tà linh nào đem bệnh tật đến trong thân thể tôi. Lạ lùng thay, mụt ghẻ đang lở loét bèn dừng lại, không còn đau đớn nữa, hết nóng luôn, chỉ còn một lỗ rất lớn trên chân tôi chờ ngày làm da non trở lại. Hallelujah! Tôi hết sức vui mừng và nhờ bác sĩ lấy ra những bầy nhầy trong vết thương để da non sẽ mọc ra trở lại. Chỉ trong vòng một tháng sau vết thương lành hẳn. Cảm tạ ơn Chúa Jesus Ngài đã chữa lành cho tôi. Tôi bèn kể chuyện Chúa Jesus chữa lành chân tôi và đưa đôi chân có vết thẹo rất lớn cho nhiều người xem, nếu họ muốn biết thể nào chân tôi được mau lành như vậy. Nhiều người có bệnh nghe tôi kể chuyện yêu cầu tôi cầu nguyện xin Chúa Jesus chữa lành giúp họ. Cám ơn Chúa Jesus, thật sự Ngài đã chữa lành hết thảy. Hallelujah! Chúa Jesus là đấng Chữa Lành. Chúa Jesus giúp tôi mở Trang nhà Facebook nầy để vinh Danh Ngài và để giúp những ai đang có nhu cầu. Chúa Jesus đã và đang còn làm phép lạ và là Đấng chữa lành. Hallelujah! Nguyện Danh Ngài đáng được tôn cao trên khắp muôn dân trên khắp đầu cùng đất. Amen!
________________________________________
BÀI SỐ 2: KINH NGHIỆM ĐẦU TIÊN TÔI CẦU XIN CHÚA CHỮA LÀNH CHO NGƯỜI THỨ NHẤT
Sau khi Chúa đã chữa lành cho chân của tôi xong, tôi liền chia sẻ qua điện thoại với một bà bạn 70 tuổi người Mỹ mà tôi đã quen gần 15 năm qua. Nghe tôi kể bà liền yêu cầu tôi cầu xin Chúa Jesus chữa lành cho chân phải của bà. Lúc đầu khi nghe bà bảo vậy tôi rất e ngại, nhưng tôi vẫn lấy đức tin và cầu nguyện thử với Chúa xin Cha chữa lành đầu gối bên phải của bà bị sưng lên từ 6 tháng nay. Bác sĩ cho uống thuốc mà bà vẫn không đi được bình thường. Bà là người thích thể thao và chơi “bowling” mỗi tuần. Chân bà đau phải ngồi một chỗ hơn 6 tháng rồi, bà chỉ đi đến đó và nhìn người khác chơi mà thôi. Tôi nghe bà tâm sự tôi rất buồn và cảm thông với sự đau đớn trên thân thể của bà. Tôi bắt đầu lấy hết đức tin cầu xin Chúa chữa bệnh cho bà. Tôi cầu xin khóc lóc với Chúa gần 20 phút, bệnh của bà mới chỉ bớt được 50% mà thôi. Bà thấy hơi lâu quá bà nói thôi hơi bớt như vậy cũng quá tốt rồi. Bà nói lời giã từ vì bận việc và cám ơn tôi.
Ngày hôm sau tôi được Chúa thúc giục phải gọi điện thoại cho bà để cầu nguyện tiếp cho đến 100% mới thôi. Tôi liền gọi điện thoại xin cầu nguyện tiếp cho bà. Bà khước từ và ngại rằng mất thì giờ của tôi mà không có kết quả như mình ước muốn. Tôi biết bà đang bị ma quỷ đánh lừa là Chúa không thể chữa lành 100% được đâu. Tôi nói với bà là Chúa Jesus muốn tôi gọi bà hôm nay và bà sẽ được sự chữa lành 100% bà muốn không? Quyền lựa chọn do chính bà định đoạt. Bà có vẻ vui mừng và đồng ý để tôi cầu nguyện tiếp cho bà. Chúa chỉ dẫn tôi là bà còn buồn giận người chồng của bà nên không hết 100% được. Tôi hỏi bà có đang buồn giận ai không? Bà suy nghĩ một lát rồi trả lời: ”Có, tôi đang bực ông chồng của tôi.” Tôi bảo bà hãy tha thứ cho ông trước đi rồi tôi sẽ cầu xin Chúa cho bà được chữa lành 100% hôm nay. Thật đúng như vậy, tôi nhơn danh Chúa Jesus và cầu xin Cha chữa lành cho đầu gối của bà, tôi nhơn danh Chúa Jesus đuổi tà linh gây ra bệnh đau đầu gối trên thân thể của bà. Liền tức khắc đầu gối hết đau và sưng 100%. Chúng tôi cả hai người vui mừng nhảy múa la lên Hallelujah! Cám ơn Cha đã chữa lành.
Ngày hôm sau bà đi chơi bowling trở lại được liền mà không còn bị đau đầu gối nữa. Bà gọi điện thoại cho tôi biết đầu gối đau bây giờ đã trở lại bình thường. Bà vào nhà thờ làm chứng về ơn chữa lành của Chúa cho rất nhiều người. Hallelujah! Chúa Jesus Là Đấng Chữa Lành!
__________________________________________
BÀI SỐ 3: KINH NGHIỆM THỨ HAI CẦU XIN CHÚA CHỮA LÀNH CHO ÔNG CỤ GIÀ 79 TUỔI ĐƯỢC SÁNG MẮT
(Ngày 2 tháng 4 năm 2011)
Đây là người thứ nhì mà Chúa Jesus chữa lành cho đôi mắt được thấy đường trở lại khi tôi bắr đầu tập cầu nguyện. Chính tôi rất kinh ngạc về việc chữa lành lạ lùng nầy đã xảy ra trước mắt tôi. Thật tôi cảm thấy mình rất xấu hổ trước sự yếu đức tin của mình trong sự chữa lành nầy. Nhưng Hallelujah, Chúa biết hết sự yếu đuối bất toàn của tôi và dạy tôi một bài học rất quí giá mà hôm nay Ngài muốn tôi phải chia sẻ cho quý độc giả trên toàn thế giới để biết thêm về Ngài qua những lời tường thuật của tôi dưới đây:
Ông cụ nầy là chồng của bà bạn là người được Chúa Jesus chữa lành bệnh đau đầu gối và bà có thể chơi bowling trở lại được mà tôi đã kể trong bài trước (Tôi có ghi vào sổ bà được Chúa Jesus chữa lành ngày 2 tháng 3 năm 2011). Khoảng một tuần sau khi bà được lành bệnh bà gọi điện thoại cho tôi và mời tôi lại nhà bà chơi để cầu Chúa chữa lành cho ông chồng của bà. Với đôi mắt già yếu ông không thấy đường phải chống gậy mò mẫm như người đi trong đêm tối mặt dù ông đang đi giữa ban ngày. Ban đầu tôi nghe bà nói những lời đó tôi hoảng sợ. Tôi viện cớ nầy cớ nọ là nhà bà rất xa từ nhà tôi phải lái xe đi hai tiếng rưỡi đồng hồ mới tới được, nào là tôi rất bận rộn phải đi làm v.v.
Với một đức tin lớn, bà cứ liên tục yêu cầu tôi cũng đến giúp cầu xin Chúa Jesus chữa lành cho chồng bà để ông thấy đường, giúp cho bà đở phải hầu hạ ông hằng ngày. Tôi vẫn làm lơ không chú tâm cho lắm về vấn đề nầy vì tôi thấy chuyện nầy rất khó đối với tôi là một dược sĩ, và tôi cũng suy nghĩ theo một đức tin còn non nớt yếu đuối của tôi. Nhưng Chúa chúng ta thật là tuyệt vời. Mặc dù chúng ta không thành tín với Ngài nhưng ngài vẫn là Đấng thành tín và đầy tình yêu thương! Hallelujah!
Vài ngày sau đó tôi có chuyện gấp phải lái xe đi xuống sắp xếp công việc gần nơi nhà bà bạn nầy cho đến khoảng 5 giờ chiều mới xong công việc. Nếu tôi lái xe về phải mất hai tiếng rưỡi đồng hồ mới về đến nhà. Tôi nghe tiếng Chúa bảo phải đi đến nhà bà bạn cầu xin sự chữa lành cho ông chồng bà chỉ cách nơi đó chừng 30 phút lái xe và cũng thuận đường đi về nhà nữa, không đi về hướng ngược chiều đâu mà e ngại. Tôi do dự và tự nghĩ rằng nhà bà nầy ở khu không an ninh. Khu nầy khét tiếng là có nhiều người bắn nhau và giết người cách vô cớ. Vả lại trời đang tối rồi tôi cũng mệt nhoài cần phải đi về nhà sớm để nghỉ ngơi ngày mai phải đi làm việc nữa chớ. Rồi trong xe còn có đứa con đòi đi về nhà sớm vì đi công chuyện xong nó cũng mệt nhoài. Nhưng hôm đó tôi quyết định nghe theo lời Chúa bảo phải đi đến nhà bà bạn nầy vì tôi có nghe tiếng Chúa nói nhỏ nhẹ bên tai tôi rằng Ngài sẽ chữa lành đôi mắt cho ông.
Tôi vâng lời Chúa lái xe đi đến nhà bà bạn, nhưng trên đường ma quỷ kéo tôi đi lạc đường mất hết 20 phút. Lúc đó tôi muốn lái xe đi về nhà luôn nhưng tôi vâng lời Chúa phải quay lại đi đến nhà bà bạn. Khi đến nhà bà là đúng 6 giờ chiều. Tôi e ngại trong sự chữa lành nầy và cứ ngồi nói chuyện nầy nọ mãi không dám vào đề cầu nguyện xin Chúa chữa lành cho ông cụ nầy. Rốt cuộc nhìn lại đồng hồ thấy 7:30 PM. Tôi hốt hoảng vì mình đã làm mất hết một tiếng rưởi đồng hồ cách vô cớ. Tôi toan tính trước khi ra về sẽ cầu xin qua loa để trả nợ cho xong lời hứa với Chúa và với bà bạn, và nghĩ rằng nếu Chúa không chữa lành cho đôi mắt của ông cụ mình cũng không mắc cỡ vì mình đã lên xe và đi về nhà rồi. Hai ông bà sẽ không cười mình được vì mình không còn ở đó nữa để họ cười mình. Tôi đứng dậy bắt đầu từ giã hai ông bà và nói rằng trời đã tối tôi phải đi về và tôi sẽ cầu nguyện xin Chúa chữa lành cho đôi mắt ông trước khi đi về. Tôi bảo ông nhắm mắt lại lấy tay trái để lên trên đôi mắt, tay phải nắm tay tôi để tôi cầu xin Chúa Jesus chữa lành cho đôi mắt ông. Tôi cầu xin ngắn gọn như sau: “TRONG DANH ĐỨC CHÚA JESUS CON ĐỨC CHÚA TRỜI HẰNG SỐNG, XIN CHA CHỮA LÀNH CHO ĐÔI MẮT ÔNG CỤ THẤY ĐƯỜNG TRỞ LẠI NHƯ HỒI CÒN THANH NIÊN. TÀ LINH NÀO LÀM CHO ÔNG MỜ MẮT PHẢI ĐI RA KHỎI THÂN THỂ ÔNG VÀ ĐI XUỐNG NƠI VỰC SÂU TRONG DANH ĐỨC CHÚA JESUS AMEN!” Ngay lúc đó, tôi nghe trong tai tôi Chúa phán: “xong rồi“. Lạ lùng thay, tôi bảo ông cụ mở mắt ra xem có thấy được không? Ông trả lời với tôi rằng: “Tôi thấy Bà”. Tôi hỏi ông thấy rõ không? Ông trả lời: ”Hồi nãy tôi không thấy Bà mà bây giờ tôi thấy Bà rất rõ ràng.” Wow! Hallelujah! Chúng tôi ba người rất vui mừng không thể tả hết vì ông chồng bà nầy được sáng mắt trở lại như xưa. Bà bạn tôi nói để bà thử xem ông thấy đường như thế nào? Bà bảo ông đi vào trong phòng ngủ tự lấy thuốc uống một mình xem có được không? Ông bèn đứng dậy đi một mình rất lẹ làng không vịnh một cái bàn hay một cái ghế nào trong nhà và vào lấy thuốc tự uống được một mình. Tôi và bà bạn vẫn đợi ông chồng bà trở lại nhưng khoảng 5-10 phút không thấy ông đi ra. Bà bạn nói lớn lên: ”Ông làm gì trong đó mà lâu thế?” Ông nói lớn tiếng trả lời rằng: ”Tôi lấy tờ báo đọc thử và tôi đã đọc được xong một bài báo mà từ trước tới giờ chưa đọc được. Tôi đã được Chúa Jesus chữa lành!” Chúng tôi cả ba người rất kinh ngạc và vui mừng không xiết kể. Ngay sau đó chúng tôi hát Hallelujah! Hallelujah! ca ngợi Danh Ngài.
Tôi kiếu từ gia đình và trở về nhà mà trong lòng vừa vui mừng vừa e thẹn với lòng mình vì Chúa có dạy cho tôi một bài học. Ngài là Đấng chữa lành chớ đâu phải tôi chữa lành được đâu mà mắc cỡ. Phải dạn dĩ ra đi nhơn Danh Chúa Jesus giữa nơi công cộng và kêu đến Danh của Ngài thì Ngài sẽ làm nhiều việc lớn và khó nữa. Ngài là Đấng không để Danh Ngài bị ai khinh dể đâu. Đây là một bài học rất quí giá đối với tôi vì tôi đã e ngại và sợ rằng nếu Ngài không chữa lành thì tôi mắc cỡ. Tôi cám ơn Chúa Jesus vì Ngài là Đấng sống và không có điều gì mà Ngài làm không được. Hy vọng rằng bài học nầy của tôi sẽ giúp các đọc giả được tăng thêm đức tin của mình nơi Danh của Chúa Jesus là Đấng chữa lành. Amen!
_______________________________________
BÀI SỐ 4: KINH NGHIỆM THỨ BA CẦU XIN CHÚA CHỮA LÀNH CHO HAI NGƯỜI CON CỦA BÀ BẠN TÔI
Cám ơn Chúa Ngài đã ban ơn yêu thương trên gia đình bà bạn người Mỹ của tôi. Cũng nhờ gia đình nầy mà đức tin tôi tăng trưởng rất nhanh trong việc cầu nguyện xin Chúa chữa lành bệnh tật. Chỉ trong một thời gian ngắn (khoảng ba mươi ngày) gia đình bà bạn tôi có 4 người (hai vợ chồng và hai con lớn một trai, một gái đã có gia dình và ở riêng) được Chúa chữa lành hết những căn bệnh hiểm nghèo. Giờ đây họ ở trong sự vui mừng bình an trọn vẹn trong Danh Chúa Jesus. Chúa đã dùng gia đình của Bà nầy để cho tôi có được môi trường và cơ hội để thực tập bài học đức tin về sự chữa lành trong Danh Chúa Jesus. Đối với tôi, đây là một môi trường rất mới mẻ, phản khoa học mà tôi chứng kiến tận mắt và đầy kinh ngạc bởi những phép lạ của Chúa Jesus. Ngài kêu gọi tôi bước ra khỏi con đường mòn mà tôi đã đi hơn nửa đời người để bước vào một con đường mới, hầu việc Ngài với đức tin đơn sơ bằng hạt cải trong mục vụ chữa lành. Dưới đây tôi xin kể tiếp câu chuyện mà Chúa Jesus đã chữa lành hai đứa con của bà bạn tôi như thế nào.
Chỉ vài ngày sau khi chồng bà bạn tôi được Chúa Jesus chữa lành làm cho ông được sáng mắt, họ gọi điện thoại cho tôi và bên kia đầu dây tôi nghe tiếng bà bạn nói chuyện. Tôi nghĩ thầm: “Chắc ông chồng bà bị mờ mắt trở lại hay sao mà bà lại gọi cho mình đây?” Tôi vội hỏi liền: “Đôi mắt ông ra sao rồi?” Bà nói: “Vẫn tốt lắm cám ơn Chúa”. Bà nói tiếp rằng, ông có vào nhà thờ và làm chứng là Chúa Jesus đã chữa lành cho đôi mắt của ông, mọi người trong Hội Thánh reo mừng ngợi khen Chúa. Sở dĩ hôm nay bà gọi tôi vì cô con gái 40 tuổi của bà (đã có gia đình) bị bệnh Lupus và đang nằm bệnh viện. Bà nói bệnh nầy đã hành hạ thân thể cô từ 20 năm nay, bác sĩ không chữa trị dứt bệnh này được. Lâu lâu cô bị bệnh nầy tấn công và lần này cô phải nghỉ viêc 30 ngày để bác sĩ theo dõi và tìm hướng điều trị. Tôi hỏi xin số điện thoại của con gái bà để tiện liên lạc và cầu thay cho cô.
Tôi biết rõ bệnh Lupus nầy và cảm thông với cô về căn bệnh ác độc nầy Lúc tôi 23 tuổi, tôi đã từng bị căn bệnh nầy, có thể đã gây nguy hiểm cho tánh mạng tôi, nếu Chúa không làm phép lạ để cứu tôi thì ngày hôm nay tôi sẽ không còn có mặt trên trần gian nầy được nữa. Bác sĩ điều trị bệnh cho tôi lúc đó đã nói riêng với ba tôi và gia đình tôi rằng: “Con Ông chỉ sống được trong vòng sáu tháng nữa thôi.” Cơ thể tôi sưng húp lên từ đầu đến chân rất đau đớn và mệt mỏi. Bệnh nầy có thể gây chết người, vì khi mắc bệnh này những tế bào trong cơ thể dần dần bị huỷ phá không ngừng. Mặc dù có nhiều khám phá mới của y học đã tìm ra nhiều loại thuốc cho bệnh nầy nhưng vẫn chưa có hiệu quả. Lúc đó tôi đã ăn năn tội lỗi, khóc lóc với Chúa. Cảm ơn Chúa Ngài đã giúp tôi có sự hiểu biết được nguyên do của căn bệnh nầy xuất phát từ đâu và Chúa đã làm phép lạ cứu tôi ra khỏi căn bệnh hiểm nghèo đó bốn mươi năm trước. Và cho đến hôm nay bệnh nầy đã hoàn toàn không tái phát để tôi có được kinh nghiệm giúp cô này ngày hôm nay.
Sau khi có số điện thoại của cô, tôi gọi ngay đến và hỏi thăm cô. Chúa Thánh Linh giục lòng tôi để hỏi cô rằng: “Cô có đang buồn giận ai không, và đang có ý định tự tử hay không?” Cô rất ngạc nhiên và hỏi tôi: “Làm sao Bà biết vậy? Bộ mẹ tôi nói với Bà về chuyện gia đình tôi hay sao?” Tôi nói Mẹ cô không có nói gì hết nhưng tôi biết được là vì theo kinh nghiệm bản thân. Lúc tôi 23 tuổi, tôi đã từng bị bệnh như cô và Chúa đã giúp tôi hiểu được nguyên nhân nào dẫn đến bệnh nầy trên thân thể tôi. Tôi có nghe theo lời ma quỷ xúi giuc làm tôi buồn, tôi giận và không muốn sống. Tâm trí tôi lúc đó chỉ làm theo những gì mà ma quỷ muốn nhằm cướp đi mạng sống tôi. Nếu biết được nguyên nhân gây ra căn bệnh này thì có thể chữa trị nó được. Đây là lý do mà bác sĩ không thể giúp mình được là vậy.
Bây giờ hãy đi ngược lại thời gian. Bạn phải nghĩ là mình muốn sống và dẹp bỏ những sự phiền muộn trong lòng mà vui vẻ trở lại . Thì cơ thể sẽ làm theo ý mình muốn và hết bệnh ngay. Bí quyết là như thế. Xong rồi phải ăn năn tội lỗi của mình trước mặt Chúa, Ngài sẽ thứ tha và chữa lành bệnh cho bạn. Cô nầy sau khi nghe tôi chia sẻ rất vui mừng và nói với tôi: “Hôm nay tôi muốn sống” và cô nhờ tôi cầu nguyên Chúa giúp cô ăn năn tội và chữa lành bệnh cho cô. Người cô cảm thấy nhẹ nhàng. Vài ngày sau cô cho biết cô hết bệnh và đã đi làm trở lại. Cho đến nay hơn một năm rưỡi rồi cô vẫn khoẻ mạnh. Hallelujah! Ngợi khen Chúa Jesus vì Ngài là Đấng chữa lành.
Khoảng một tuần sau, bà bạn tôi lại gọi điện thoại và nhờ tôi ghé qua nhà để cầu nguyện xin Chúa chữa lành cho đứa con trai của bà Tôi hỏi bà cậu bị bệnh gì? Bà nói: “Bệnh nầy khó nói lắm mà cậu có rất nhiều bệnh chớ không phải một bệnh đâu. Cô có thể lại đây giúp cậu đi vì cậu mắc cỡ không nói được”. Khoảng một tuần sau đó, tôi ghé lại nhà bà lần thứ hai, cậu con trai của bà khoảng ba mươi tám tuổi đã có gia đình và ở riêng nhưng hôm đó cậu đi một mình đến nhà bà, chúng tôi cùng tiếp chuyện với nhau. Trò chuyện một chập tôi mới biết cậu là một mục sư trẻ của Giáo hội Báp Tít nên gặp tôi cậu hơi ngượng ngùng. Vì cậu lại là một Mục Sư mà lại nhờ tôi (là một dược sĩ) cầu nguyện xin Chúa chữa lành. Thấy vậy tôi tiếp chuyện với cậu một lúc khá lâu khoảng một giờ, lúc này chúng tôi có vẻ thân thiện và cởi mở hơn. Tôi bắt đầu vào vấn đề cầu xin Chúa chữa lành cho cậu. Tôi hỏi: “Cậu đang có bệnh gì cần tôi cầu nguyện xin Chúa chữa lành cho không?” Cậu nói có nhiều lắm chớ. Tôi bảo cậu kể một bệnh trước xem rồi mình cầu xin mỗi lần một bệnh để thấy quyền năng chữa lành của Ngài. Cậu nói khoảng hơn một tháng nay cậu bị đau miếng vừng (cơ hoành, diaphragm) xung quanh bụng từ trước ra tới sau, phía dưới hai buồng phổi, rất đau đớn, khó chịu và khó thở. Bác sĩ không trị được và không biết vì lý do gì. Tôi nói có thể lần nào đó cậu ăn quá no và làm giãn bao tử nong bản vừng lên khiến cho đau như vậy. Bây giờ nên ăn ít lại để cho bao tử nhỏ lại từ từ hết nong lên đụng bản vừng nữa. Bệnh nầy tôi cũng đã từng bị rồi nên tôi biết, cậu đừng sợ. Ngay bây giờ chúng ta có thể cầu nguyện xin Chúa cất lấy sự đau đớn nếu cậu muốn. Cậu đồng ý. Tôi đã cầu nguyện xin Chúa cất lấy sự đau đớn của cậu và xin Chúa chữa lành bệnh liền ngay khi đó. Amen! Cám ơn Chúa cậu đã hết đau ngay và cậu cám ơn Chúa, cám ơn tôi. Và tôi cầu nguyện cho cậu bệnh kế tiếp: Đó là ở chỗ kín của cậu đang bị đau mà không biết lý do vì sao. Cậu đã lấy hẹn với bác sĩ để đi thử máu xét nghiệm xem có phải bị ung thư nhiếp hậu tuyến không? Tôi bắt đầu lo ngại dùm cậu và nhắm mắt lấy đức tin cầu xin sự chữa lành từ nơi Chúa Jesus cho cậu. Khi cầu nguyện và đuổi tà linh bệnh tật xong, cậu nghe hết đau ngay tức khắc và cảm tạ sự chữa lành từ nơi Chúa Jesus. Vài tuần sau cậu đi bác sĩ thử máu kết quả cho biết cậu không có bệnh gì hết. Hallelujah! Chúa Jesus là Đấng Chữa Lành! Cả bốn người chúng tôi rất vui mừng vì Chúa đã chữa lành cho tất cả những người trong gia đình nầy.
Tôi nói với bà bạn tôi rằng ước gì gia đình nào cũng được như gia đình bà. Bà rất cám ơn Chúa đã dẫn đưa tôi đến với gia đình bà từ 15 năm trước, để hôm nay tôi cầu xin Chúa Jesus giúp được gia đình bà không một ai còn bệnh tật nào nữa. Tôi nói cám ơn bà vì nhờ gia đình bà mà tôi biết được sự kêu gọi đặc biệt của Chúa trên tôi trong mục vụ chữa lành. Chúa đã giao phó trọng trách này trên tôi và tôi sẽ ra đi với một nhiệm vụ mới Chúa giao cho đến khi Ngài trở lại lần thứ hai trên đất nầy. Chúng tôi cầu nguyện thông công với nhau trong tình yêu thương của Chúa Jesus và tôi từ giã gia đình bà ra về với lòng hân hoan vui mừng vì Chúa có lắng nghe và nhậm lời cầu xin của tôi. Hallelujah! CHÚA JESUS LÀ ĐẤNG CHỮA LÀNH!
Hy vọng rằng những lời làm chứng trên đây có thể giúp ích được phần nào cho những ai đang có những bệnh tật. Bạn hãy đặt niềm tin và hy vọng rằng mình sẽ được Chúa Jesus chữa lành một ngày rất gần. Amen!
Cũng mong ước quý bạn nào đã có đủ đức tin nơi Chúa nên dạn dĩ bắt đầu cầu thay cho những anh em chúng ta đang đau yếu để họ biết được Chúa chúng ta là Đấng Hằng Sống, và bạn cũng sẽ kinh nghiệm được quyền năng chữa lành mà Chúa sẵn sàng thực hiện qua lời cầu nguyện bằng đức tin của bạn. Amen
____________________________________
BÀI SỐ 5: CHÚA CHỮA LÀNH CHO EM BÉ 10 TUỔI TRƯỚC SỞ LÀM:
Sau khi đức tin tôi được tăng trưởng trong sự chữa lành 4 người cùng chung một gia đình người bạn tôi, đức tin tôi được lớn mạnh và có thể đi ra làm công việc chữa lành cho những ai có cần.
Đây là ca thứ Năm mà Chúa dùng tôi để hầu việc Ngài trong việc cầu nguyện chữa lành qua Danh Chúa Jesus.
Tôi còn nhớ rất rõ câu chuyện như vừa mới xảy ra hôm qua. Hình ảnh em bé mười tuổi được Chúa chữa lành quá tuyệt diệu như là tôi đang làm một trò ảo thuật vậy!
Chỉ vài ngày sau khi tôi đã thực tập cầu nguyện bốn ca chữa lành trong Danh Chúa Jesus tại nhà bà bạn tôi, Chúa giục lòng tôi đi ra thực hành chức vụ mới này đối với những con chiên của Ngài đang lầm đường lạc lối đang bị bệnh tật dầy vò thân xác. Chúa bảo tôi rằng có rất nhiều con chiên của Ngài khốn khổ như vậy và Ngài sẽ dẫn họ đến để tôi có thể làm chứng và cầu xin Chúa chữa lành cho họ hầu giúp họ trở lại tôn thờ Ngài, cũng như nói với họ rằng “ Chúa Jesus là Đấng sống, có thật và đang còn làm phép lạ chữa lành trong thời đại nầy”
Hôm đó là ngày 17 tháng tư năm 2011, là ngày đầu tiên tôi trở lại làm việc sau khi được nghĩ vì chân đau. Trong lúc tôi đang cặm cụi đếm thuốc bán cho bệnh nhân và bận rộn trả lời điện thoại trong công việc buôn bán của nhà thuốc, thình lình tại ngay cửa tiếp khách, gần quầy tính tiền, có hai mẹ con người Mỹ da trắng gọi tôi ra để hỏi thăm về bệnh lý. Công việc bệnh nhân gọi dược sĩ để hỏi thăm bệnh và bán thuốc là chuyện thông thường, không có gì là lạ cả (điều nầy vẫn xảy ra mỗi ngày từ 30-40 lần như thế). Cám ơn Chúa! Hôm đó tôi thấy một bé trai người Mỹ khoảng 10 tuổi, với nét mặt nhăn nhó đau đớn vì em vừa mới bị dập bàn tay phải vào cánh cửa. Mu bàn tay sưng phù lên như nửa quả trứng gà độn dưới da, da bàn tay em giờ đã bị bầm đen. Em đi với người mẹ khoảng hơn 30 tuổi với nét mặt đau khổ vì lo lắng cho con mình. Bà để bé tiếp chuyện với tôi: “Thưa bà ở đây có băng keo dán ghẻ nào dán vào đây để tay dập của tôi xẹp xuống và hết đau không?”
***
Lúc đó trong đầu tôi đang có nhiều suy nghĩ: Một ý nghĩ rằng: “Hay là mình cầu xin Chúa chữa lành cho bé thử xem”; một ý nghĩ khác: “Nếu cầu xin Chúa không nhậm lời mắc cỡ lắm nha vì đây là nơi có nhiều người chứng kiến đó.” Tôi phải lựa chọn và quyết định ngay trong khoảnh khắc hoặc “Cầu nguyện chữa lành cho em hay khước từ, và chỉ cho em nầy một chai kem giảm đau như tôi đã thường làm hơn hai chục năm hành nghề dược sĩ.” Cám ơn Chúa, là tôi đã quyết định vâng lời Chúa, như một đứa trẻ ngoan ngoãn muốn làm vui lòng Cha mình. Tôi liền hỏi nhỏ: “Em có tin rằng Chúa Jesus chữa lành em hết bệnh liền không?” Có lẽ em nầy chưa biết gì về Chúa, nên em nhanh nhẹn trả lời:”Không.” Tôi bắt đầu khựng lại và có vẻ ngượng ngùng. Cơ hội đến với tôi đang chấp cánh bay mất tiêu rồi! Tôi đang suy nghĩ, chợt người mẹ nói nhỏ vào tai tôi: “Tôi tin Chúa Jesus chữa lành cho con tôi.” Rồi bà quay sang đứa con bảo nó rằng:“Con nói con tin đi.” Đứa bé nghe lời mẹ và lập lại “Tôi tin” Người mẹ nói thì thào tiếp theo vào tai tôi: “Xin cô cầu nguyện Chúa chữa lành dùm cháu nha.” Tôi trả lời: “Ok!”
Tôi bắt đầu đặt bàn tay phải lên mu bàn tay đau nhỏ xíu của bé thật nhẹ, vì sợ làm em đau thêm và nói nhỏ vừa đủ nghe: “TRONG DANH CHÚA JESUS XIN CHA CHỮA LÀNH BÀN TAY CHO EM BÉ TRỞ LẠI BÌNH THƯỜNG NGAY TRONG GIỜ NẦY ĐỂ EM BÉ VÀ MẸ EM BIẾT NGÀI LÀ ĐẤNG SỐNG VÀ ĐANG LÀM PHÉP LẠ. AMEN!” Cầu xin xong, khi lấy tay tôi ra khỏi bàn tay em bé, thật là kinh ngạc, bàn tay đang sưng xẹp xuống ngay trước mắt tôi và màu tím bầm trên mu bàn tay của em cũng đang dần chuyển lại màu da bình thường. Tôi mở to mắt nhìn phép lạ của Chúa và lòng hết sức vui mừng. Bỗng tôi nghe em bé la lên: “Mẹ ơi con hết đau, hết sưng, hết bầm rồi. Cô nầy đang làm Magic (ảo thuật) hả mẹ?” Mẹ em liền nói nhỏ: “Suỵt! Chúa Jesus chữa lành con rồi đó!” Bà vội vã cám ơn tôi và bảo bé ôm tôi để cám ơn, và nói nhỏ với tôi rằng: “Tôi sợ bà làm vậy bà sẽ bị đuổi việc” rồi bà vội kéo bé đi thật nhanh.
Tạ ơn Chúa! Hôm nay khác hẳn mọi ngày, tôi đã chứng kiến tận mắt phép mầu của Thượng Đế chữa lành trên thân thể cậu bé trai 10 tuổi nầy một cách diệu kỳ, phản khoa học. Tôi trở vào làm việc mà lòng luôn tưởng đến điều lạ lùng mà tôi vừa chứng kiến. Tôi hát thầm trong lòng Halelujah! Halelujah! Ngợi khen Cha! Chợt câu nói của cô technician làm chung sở đã đưa tôi trở về thực tại: “Bà đã làm gì mà được em bé ôm và cám ơn vậy? Bà đang làm ảo thuật phải không?” Tôi nói “Tôi đã cầu xin Chúa Jesus chữa lành cho em chớ tôi không làm gì hết.” Cô nầy bắt đầu nhìn tôi với cặp mắt ganh tị.
Đây là một sự chữa lành lạ lùng và rất kỳ diệu mà tôi viết lại để đọc giả biết rằng, Đấng Tạo hoá mà chúng tôi đang tôn thờ có thể làm được bất cứ việc gì mà loài người không làm được. Halelujah! CHÚA JESUS LÀ ĐẤNG CHỮA LÀNH! Amen!
___________________________________________
BÀI SỐ 6: CHÚA JESUS CHỮA LÀNH CHO MỘT PHỤ NỮ BỊ MẤT MỘT LÓNG TAY TRƯỚC SỞ LÀM:
Hallelujah! Tạ ơn Chúa Jesus cho tôi cơ hội nữa để làm công việc của Ngài. Đây là người thứ sáu mà Chúa Jesus đã cho tôi thấy phép lạ. Tạ ơn Chúa, Ngài đã làm cho đức tin nhỏ bé của tôi cứ lớn dần lên mỗi khi có một người bệnh mới được chữa lành.
Ngay ngày hôm sau, Chúa đưa đến cho tôi một bà Mỹ, khoảng ngoài 40 tuổi, bà vừa rời phòng cấp cứu với ngón tay trỏ bên phải vừa bị máy cắt đứt một lóng tay, chỉ còn lại hai lóng tay phía dưới sưng lên và đang còn rĩ máu, thấm ướt đến bên ngoài miếng vải trắng băng ngón tay trông thật đau đớn. Bà đi đến cửa sổ, nơi lấy thuốc giãm đau mà không hỏi tôi và cũng không xin một lời cầu nguyện nào hết để được Chúa chữa lành. Chúa cảm động lòng tôi, với một tấm lòng cảm thông được sự đau đớn mà bà phải chịu, vì sự đau nhức của bà có thể kéo dài hai tuần lễ. Ngoài ra vết thương này có thể bị nhiễm trùng nếu không vệ sinh tốt. Khi tôi ra cửa sổ để giao thuốc cho bà nầy, CHÚA giục lòng tôi cầu xin sự chữa lành của CHÚA cho bà này.Tôi ngoan ngoản vâng lời ngay.
Sau khi đưa thuốc cho bà cùng lời chỉ dẫn về cách uống thuốc v.v., tôi liền hỏi: “Bà có tin rằng Chúa Jesus là Đấng sống và chữa lành cho bà không?” Bà đáp: “Tôi tin chứ! Tôi là tín đồ theo Chúa Jesus mà.” Tôi nói: “Ồ vậy thì tốt quá! Xin bà lấy bàn tay trái đặt trên ngón tay đau và tôi sẽ nhơn Danh Chúa Jesus cầu nguyện cho bà ngay bây giờ!” Bà liền làm theo lời hướng dẫn của tôi, vì tôi chỉ có vài phút ngay tại cửa sổ khách lấy thuốc thôi. Tôi vẫn nhìn vào ngón tay đau của bà và nói rất nhỏ vì không muốn những người cùng sở làm nhìn thấy. Tôi nói vừa đủ để bà nghe: “TRONG DANH CHÚA JESUS XIN CHA CẤT LẤY SỰ ĐAU ĐỚN CHO BÀ NẦY VÀ NGÓN TAY HẾT SƯNG NGAY, ĐỂ BÀ THẤY RẰNG CHÚA JESUS LÀ ĐẤNG SỐNG MÀ TÔN THỜ NGÀI. ĐỂ BÀ SẼ ĐI NÓI VỀ QUYỀN NĂNG CHỮA LÀNH CỦA NGÀI CHO NHỮNG NGƯỜI KHÁC NỮA. TRONG DANH ĐỨC CHÚA JESUS! AMEN!” Vừa cầu nguyện xong, tôi hỏi bà cảm nhận thế nào? Bà nói:”Sự đau đớn không còn nữa! Wow! Thuốc đau nhức bác sĩ cho tôi, sẽ không cần nữa rồi, vì tôi đã được Chúa Jesus chữa lành rồi.” Xong bà còn nói tiếp: ”Bây giờ hết sưng luôn rồi.” Trước mắt tôi, ngón tay bị mất một lóng bây giờ có thể cong lên cong xuống và đụng được vào lòng bàn tay. Bà nói trước khi tôi cầu xin Chúa chữa lành ngón tay bị thương này đau nhức đến nỗi bà gần như không chịu đựng được. Thế mà bây giờ đã hết sưng và có thể cử động không thấy đau nữa. Tôi bảo bà nói cám ơn Chúa Jesus làm phép lạ đã chữa lành cho bà chớ tôi không làm chi được cả. Bà gật đầu đồng ý với tôi, cám ơn tôi và rời khỏi cửa sổ đưa thuốc, dường như bà sợ mọi người cùng làm việc chung với tôi biết, thì tôi sẽ phải bị đuổi việc.
Hallelujah! Tôi trở vào làm tiếp công việc của mình, miệng không ngớt lời cám ơn Chúa đã chữa lành một người bệnh, một con chiên của Chúa đang bị đau đớn, họ cần sự chữa lành thể xác trước để tâm hồn được đến gần Chúa hơn qua sự chữa lành nầy của Ngài. Còn tôi, Ngài lại ban cho tôi một đức tin thêm lớn hơn trong công việc cầu xin chữa lành nầy. Tôi càng gần Chúa nhiều hơn và biết rằng công khó của tôi không vô ích đâu. Hallelujah! CHÚA JESUS LÀ ĐẤNG CHỮA LÀNH! AMEN!
__________________________________________
BÀI SỐ 7: LẦN ĐẦU TIÊN CHÚA LÀM PHÉP LẠ GIỮA ĐÁM ĐÔNG:
Thật Chúa Jesus là Cứu Chúa của tình thương. Ngài muốn cho mọi người biết đến Danh của Ngài hầu được cứu rỗi linh hồn, dù cho có người không tin hay muốn thử Ngài, Ngài vẫn yêu thương không khước từ một ai hết. Hôm nay tôi trình bày cho các bạn đọc giả thấy rõ một điều mà chính tôi cũng học thêm được về bản tánh của Chúa Jesus trong câu chuyện sau đây:
Tôi thấy quyền năng chữa lành của Chúa Jesus, thật kỳ diệu trong những ngày vừa qua không thể giữ được trong lòng nên khoe với một người nam trẻ tuổi đồng nghiệp trong giờ ăn trưa tại sở làm. Tại phòng ăn phía sau chỗ làm việc có khoảng 10 người đang ngồi ăn với những thức ăn trưa mà họ mang theo. Vì tôi biết bạn tôi là người Công Giáo cũng tin Chúa Jesus, nên tôi hỏi lớn tiếng trong phòng ăn với cậu ta rằng: “Bạn có tin Chúa Jesus vẫn còn làm phép lạ và chữa lành ngay trong thời buổi nầy không?” (Mục đích tôi nói lớn tiếng như vậy để cho mọi người trong phòng ăn đều nghe, và tôi sẽ có cơ hội làm chứng cho họ về Chúa Jesus đang sống và đang chữa lành mà tôi tôn thờ) Thật tôi rất kinh ngạc vì câu trả lời đầy mỉa mai của người bạn trai trẻ nầy. Cậu nói rằng: “Tôi không tin! Thời buổi nầy mà cô còn tin nơi chuyện viễn vong thần thoại trong Kinh Thánh đấy nữa sao?” Tôi đang rùng mình khiếp sợ cho tội lộng ngôn của người bạn tôi. Tất cả những người đang ngồi trong phòng nghỉ, đều hướng mắt về tôi để xem tôi sẽ phản ứng như thế nào. Tôi như đang bị sóc nặng. Tôi im lặng chừng một phút. Sau đó tôi lấy lại bình tĩnh và nói lớn tiếng cùng mọi người rằng: “Trong phòng ăn nầy có ai đang bị bệnh đau nhức hay bệnh gì cần cầu xin sự chữa lành trong Danh Chúa Jesus không? Tôi mới vừa được Chúa Jesus ban cho tôi ơn chữa lành đây.” Ai nấy đều nghi ngờ và im lặng. Bỗng người bạn trẻ của tôi la lên như có vẽ chọc quê tôi thêm một lần nữa trước mặt mọi người. Cậu nói lớn tiếng: “Tôi đang đau bả vai đây. Tôi nói thật. Tôi thề với Chúa rằng tôi có đang đau bả vai, vì hôm qua tôi đã vác đồ rất nặng và bả vai bên phải bị trặc. Nếu cô cầu cho tôi hết đau hôm nay để tôi tiếp tục khiêng vác đồ mà hết nhức thì tôi sẽ theo Chúa Jesus trọn đời tôi.” Tôi thầm cám tạ ơn Chúa và xin Ngài dạy cho cậu nầy một bài học hôm nay. Tôi liền đến bên cậu đặt tay lên vai cậu và nói với Chúa Jesus rằng: “TRONG DANH CHÚA JESUS XIN CHA CHO CẬU NẦY HẾT NHỨC BẢ VAI, ĐỂ CẬU THẤY CHÚA JESUS ĐANG SỐNG MÀ TÔN THỜ NGÀI.” Xong tôi hỏi cậu còn nhức vai nữa không? Tôi nhìn thấy sắc mặt cậu đổi màu và tái đi. Cậu hoảng sợ bởi quyền năng chữa lành diệu kỳ của Chúa Jesus đang xảy ra. Cậu la lên: “Wow! Tôi hết đau thiệt rồi. Tôi không ngờ bà nầy làm thiệt được như vậy! Tôi tưởng bà nói chơi! Nếu bà làm như vậy hoài được bà sẽ kiếm rất là nhiều tiền trong nghề nầy!” Rồi cậu giơ hai tay lên trời thề thốt tiếp theo và nói rằng: “Tôi nói sự thật! Tôi không nói láo đâu! Tôi sợ Chúa Jesus rồi, tôi không dám chọc ghẹo Chúa Jesus nữa!” Tôi nói rằng: “Chúa Jesus cho tôi ân tứ nầy để làm việc thiện nguyện không tính tiền. Nếu tôi lấy tiền tôi sẽ mất ơn ngay!”
Cũng trong phòng ăn đó có một người nữ khoảng ngoài 40 tuổi, thấy sự việc trên vẫy tay gọi tôi lại gần và nói rằng: “Tôi đang bị trặc mắt cá bên chân phải, cô cầu xin Chúa hết được không?” Tôi trả lời: “Được, chuyện gì Chúa Jesus làm cũng được hết.” Tôi nắm lấy tay bà như bắt tay vậy và nói với Chúa rằng: “TRONG DANH ĐỨC CHÚA JESUS XIN CHA CHỮA LÀNH CHO BÀ NẦY HẾT TRẶC MẮC CÁ CHÂN PHẢI, HẾT SƯNG ĐỂ DANH NGÀI ĐƯỢC CẢ SÁNG. AMEN!” Xong tôi hỏi: “Bà thế nào rồi? Chân bà hết trặc chưa? Bà đứng dậy đi thử xem có bớt chưa?” Bà đứng dậy thử và la lên: “Wow! Chân hết đau rồi!” Bà còn hỏi tôi: “Rồi mai mốt đây bệnh có trở lại nữa không?” Tôi trả lời với bà rằng: “Chúa Jesus rất thương yêu bà và chữa lành cho bà nhưng bà đừng làm buồn Chúa nữa nhé.” Bà cám ơn tôi và tôi phải cáo từ tất cả mọi người vì giờ ăn trưa đã hết.
Tôi trở vào làm việc với tấm lòng đầy hân hoan và vui mừng vì Chúa cho tôi có được cơ hội để làm chứng về quyền năng chữa lành của Ngài, trong thời buổi văn minh và một xã hội tân tiến như ngày nay. Hallelujah! CHÚA JESUS LÀ ĐẤNG CHỮA LÀNH! AMEN!
_____________________________________
BÀI SỐ 8: CHÚA CHỮA LÀNH BỆNH NHỨC CƯỜM TAY (CARPA; TUNAL SYNDROME)
Cám ơn Chúa! Ngài đã cảm động lòng tôi, hễ thấy ai bị đau nhức, tôi liền đến với họ, và nói về quyền năng chữa lành của Chúa Jesus ngay và hỏi họ có muốn tôi cầu xin để hết mọi bệnh tật không? Có một số rất đông người khước từ sự chữa lành từ nơi Chúa Jesus và họ nói tôi không cần sự chữa lành vì tôi có bác sĩ lo cho tôi rồi. Cũng có một số ít người đã từng đi bác sĩ mất nhiều tiền và thì giờ, nhưng bệnh vẫn không thuyên giảm mà càng ngày càng nặng thêm, nên mới đi tìm tôi nhờ cầu nguyện xin Chúa Jesus chữa lành cho.
Cám ơn Chúa, hôm nay trong sở làm tôi có quen với một cô làm nơi quầy tính tiền (cashier), và tôi thấy nơi cườm tay cô đang đeo miếng băng đen quấn lại trong lúc làm viêc. Tôi hỏi: “Cô bị gì vậy?” Cô trả lời, cô đã bị đau cườm tay khoảng 3 tháng nay, cô có đi bác sĩ và uống thuốc nhiều rồi nhưng không hết đau nhức. Cườm tay càng ngày càng sưng to nặng hơn, vì phải đi làm để kiếm tiền mỗi ngày nên cô không dám nghỉ việc. Tôi hỏi cô có tin rằng Chúa Jesus có thể chữa lành cho cô ngay giờ nầy không? Cô nầy nói: “Tôi chưa tin Chúa Jesus, nhưng chồng tôi tin Chúa từ lâu.” Cô đã có gia đình từ mười mấy năm qua nhưng cô không chịu theo đạo của chồng và cô cũng chưa biết gì về Chúa Jesus. Tôi giới thiệu về Chúa Jesus cho cô và bảo cô xem phim Chúa Jesus để tìm hiểu thêm về Ngài.
Tôi quan sát và lưu tâm đến Cô, vài ngày sau tôi hỏi: “Cô muốn tôi cầu xin sự chữa lành ngay bây giờ không?” Cô đáp: “Tôi chịu, Cô cầu xin Chúa chữa lành dùm cho cườm tay tôi hôm nay.” Tôi đưa tay phải nắm lấy cườm tay và bàn tay sưng múp của cô mà nói rằng: “TRONG DANH CHÚA JESUS, XIN CHA CHỮA LÀNH BỆNH NHỨC CƯỜM TAY CHO CÔ NẦY VÀ CHO CHỖ SƯNG XẸP NGAY TRONG GIỜ NẦY ĐỂ CÔ BIẾT MỘT CHÚA JESUS ĐANG SỐNG VÀ VẪN CÒN LÀM PHÉP LẠ! AMEN!” Tôi hỏi cô ra sao rồi? Cô trả lời: “Hết đau, hết sưng, hết nóng rồi. Kỳ diệu quá vậy? Bác sĩ cứ cho uống thuốc hoài mà vẫn không hết sưng và đau. Nay thật đúng là phép lạ.” Cô rất vui mừng và khoảng vài tuần sau, cô khoe tôi là cô đã theo chồng tin Chúa Jesus và đã chịu phép báp têm cùng với hai con luôn. Vì cô đã chứng kiến được một Chúa Jesus sống và vẫn còn làm phép lạ.
Tôi thầm ca ngợi Chúa không thôi, và càng ngày càng thấy rõ rằng Chúa Jesus đang kêu gọi tôi bước vào một chức vụ mới “CHỮA LÀNH TRONG DANH CHÚA JESUS” cho những người Ngài sẽ dẫn đưa họ đến với tôi không phân biệt màu da chủng tộc, giàu hay nghèo, tin Chúa hay không tin Chúa, Ngài cũng chữa lành hết.
Hallelujah! Thật lạ lùng! ân điển và tình yêu thương của Chúa Jesus vẫn còn vang dội mãi trong lòng mọi người trên thế giới từ ngàn năm nay. Hallelujah! CHÚA JESUS LÀ ĐẤNG CHỮA LÀNH!
______________________________________
BÀI SỐ 9: CHÚA CHỮA LÀNH MỘT BÀ BỆNH CANCER GAN THỜI KỲ CUỐI CÙNG SỐNG LẠI
Hôm nay tôi sẻ kễ lại dưới đây một câu chuyện Chúa Jesus Chữa lành một người đàn bà người Mỷ rất ly kỳ mà cho đến hôm nay tôi vẩn còn nhớ mải trong tâm hồn. Đó là một người đàn bà Mỷ 79 tuổi bị bệnh cancer gan thời kỳ cuối cùng bác sỉ cho về nhà đễ chờ chết. Theo lời bác sỉ dặn đứa con gái lúc đem bà về nhà nên lo mai táng cho bà vì trong vòng cao lắm là 15 ngày bà sẽ vĩnh viển ra đi. Nhưng tôi có cầu xin Chúa Jesus chữa lành cho bà và Ngài có nhậm lời cầu xin của tôi và bà đã hết bệnh cancer gan và sống được hơn một năm sau. Nhưng rồi sau khi bà được hết bệnh bà làm buồn lòng Chúa vì bãn tánh kiêu ngạo của bà nhưng bệnh cancer không trở lại mà bà chết vì bệnh đứt gân máu đầu và chân.
Nói tới nói lui cũng không đi ra khõi bà bạn tôi là người đã được Chúa Jesus chữa lành hết bốn người trong gia đình rồi nên bà thấy ai đang đau bệnh bà cũng kêu tôi cầu xin sự chữa lành cho họ. Một lần nữa, Chúa lại cho tôi có cơ hội hầu việc ngài và chứng kiến sự chữa lành kỳ diệu nầy đễ làm tăng trưỡng rất nhanh chóng đức tin hạt cải của tôi hôm nay. Một lần nữa chuông điện thoại lai reo lên và bà bạn Mỹ lâu năm của tôi gọi một lần nữa. Bên kia đầu giây bà la lên:” Bạn có rãnh thứ bãy chúa nhật nầy không? Xuống liền nhà tôi nha vì có một bà mẹ của người tôi quen đang đau bệnh cancer gan sắp chết. Bác sỉ chỉ cho 15 ngày để sống thôi!” Bà nói thêm phải xuống càng sớm càng tốt. Vì hôm nay bà vừa mới nghe tin bác sỉ gọi con gái và giao trã bà bệnh nầy về nhà để nằm chờ chết thôi. Bác sĩ không còn cách nào để chữa trị được nữa. Hơn nữa bà 79 tuổi rồi, bà nằm bênh viện Kaiser đã hơn một năm nay và bác sỉ đã chích “chemotherapy” và bệnh càng ngày càng nặng, bác sĩ trã về nhà cho con gái hôm nay và nói cho cô con gái chuẩn bị chôn cất trong vài tuần tới.
Tôi vừa nghe xong cú điện thoại bà bạn tôi gọi mà tôi phát sợ lạnh người vì đức tin hột cải của tôi bé tí xíu mà làm sao dám cầu xin cho người chết sống lại được? Vả lại bà nói phải xuống gấp cho kịp thời giờ vì mổi ngày bà bệnh sẽ chết dần dần lẹ hơn và khó cứu bà sống hơn. Tôi biết cancer gan tới thời kỳ cuối cùng ăn lan rất nhanh và giết chết người bệnh rất mau lẹ và đau đớn dữ dội. Hơn nửa, tôi phãi lái xe đi xuống đó phải mất hết hai tiếng rưỡi đồng hồ lái xe mà nhà bà nầy lại ở vùng không được an ninh nên tôi rất ngại không muốn đi tí nào hết. Tôi cũng nghỉ thầm trong bụng rằng nếu Chúa không chữa lành cho bà thì tôi phí công tôi lái xe đi lại và mất hết một ngày để đi và về v.v. Không hy vọng gì bà nầy sống nỗi thời kỳ cuối cùng của căn bệnh cancer gan. Tôi trả lời với bà bạn là tôi mắc bận rất nhiều công việc, tôi không dám hứa.
Khi tôi cúp điện thoai với bà bạn nầy xong, Chúa giục lòng tôi phải ra đi giúp bà nầy để đức tin con được tăng trưỡng và Chúa sẻ làm việc chớ đâu phải tôi làm đâu mà tôi sợ. Tôi bằng lòng nghe theo tiếng gọi của Chúa bất chấp công việc bận rộn và cuối tuần đi ngay đến nhà bà bạn rất sớm đễ giúp cầu nguyện Chúa Jesus chữa lành cho bà bệnh nầy. Còn chuyện có kết quã bà được chữa lành hay không là do Chúa định đoạt chớ không phải tôi muốn mà được. Nếu không làm thì sao biết đức tin mình đến đâu và tôi nắm lấy lời hứa của Chúa rằng Ngài không muốn danh Ngài bị ai khinh dể đâu. Thế là cuối tuần thứ bãy được nghỉ việc tôi đi xuống nhà bà bạn tôi rất sớm đễ cầu nguyện xin Chúa chữa lành cho bà bệnh cancer gan nầy.
Khi tôi lái xe mất hết hai tiếng rưỡi đồng hồ mệt nhoài, bà bạn ra tiếp tôi và bà nói cô lại sớm quá không đến thăm bà bệnh được ngay bây giờ vì cô con gái đem mẹ cô về nhà đễ bà trong nhà khoá cữa lại để đi làm không ai ra mở cửa cho mình tới thăm được. Thế là tôi phãi ngồi trong nhà bà đến 6 giờ tối con gái bà về chúng tôi hai người lên xe bà bạn tôi đi đến nhà bà bệnh cũng gần đó khoãng 15 phút lái xe.
Khi đến nhà bà bệnh cancer đã ngồi dậy trên ghế và chào chúng tôi. Tôi hỏi bà cần tôi cầu nguyện Chúa xin Chúa chữa lành bệnh cho bà không? Bà nói muốn và bà nói bà là một con cái Chúa từ lâu và là một chấp sự trong hội thánh của bà. Tôi hỏi bà có đang buồn giận ai không? Bà hãy tha thứ cho họ trước hết rồi sau đó tôi sẻ cầu nguyện cho bà Chúa Jesus mới nhậm lời. Rồi tôi giúp bà kêu từng tên một lên và nói với Chúa rằng :” TRONG DANH CHÚA JESUS CON THA THỨ CHO BẠN_____, CHO ÔNG_____. Khi bà kể hết xong tôi bắt đầu nắm hai tay bà và cầu xin chúa như vậy:” TRONG DANH ĐỨC CHÚA JESUS HÔM NAY CON XIN CHA THA TÔI CHO BÀ D. NẦY VÀ CHỮA LÀNH BÊNH CANCER TRONG THÂN THỂ CỦA BÀ. XIN CHA ĐUỔI TÀ LINH GAY RA BÊNH CANCER RA KHÕI THÂN THỂ BÀ D. NẦY NGAY TRONG GIỜ PHÚT NẦY ĐỄ DANH NGÀI ĐƯỢC CÃ SÁNG. BÀ D. SẺ VÀO ĐỀN THỜ LÀM CHỨNG VỀ QUYỀN NĂNG CHỮA LÀNH CỦA CHÚA JESUS CHO MỌI NGƯỜI ĐỀU BIẾT ĐẾN VÀ HỌ BIẾT RẰNG CHÚA JESUS ĐANG SỐNG VÀ VẪN CÒN LÀM PHÉP LẠ. CON CẦU XIN TRONG DANH CHÚA JESUS CHRIST AMEN!”
Cầu nguyện xong tôi hỏi bà có nghe trong người ra thể nào? Bà trả lời nghe người nóng lên toát mồ hôi toàn thân thể. Tôi biết rằng Thánh Linh đang tác động và làm việc trong thân thể của bà rồi đây. Và nhìn lại đồng hồ đã điểm 7:30 tối. Tôi nói với bà bạn tôi phải đi về ngay bây giờ. Nếu cần cầu nguyên thêm tôi sẻ gọi điện thoại lại sau.
Tối hôm đó tôi lái xe đi về lòng vui vẽ. Bệnh cancer gan làm sao biết được hết hay không? Nhưng vì tôi thấy bà nóng và toát mồ hôi thì tôi biết rằng Thánh Linh đã tác động và chữa lành cho bà rồi.
Ngày hôm sau, sáng sớm bà bạn tôi gọi sang báo tin là bà bệnh gọi lại bà nói cám ơn cô bạn và bà cầu nguyện đêm hôm qua và Chúa có cho bà đươc ngủ một giấc ngủ an lành mà từ lúc bắt đầu bệnh đến giờ khoãng hơn một năm nay bà không ngủ được và trong người nghe nhẹ nhàng và hết đau nhức luôn nửa. Tôi và bà bạn đồng hát hallelujah ngợi khen Cha đã nhậm lời cầu xin và chữa lành cho bà D nầy. Chúng tôi theo dỏi biết bà D. nay ăn được, ngủ được, vui vẻ đọc lời Chúa hát thánh ca với bà bạn tôi mỗi ngày.
Khoãng hai tuần sau bác sỉ Kaiser gọi lại thăm hõi bà D. ra sao rồi? Trong ý định bác sỉ hỏi bà D. đả chết chưa? Cô con gái trã lời là bà khoẻ trở lại và ăn ngủ bình thường, hết đau bụng và hết nhức chân tay luôn. Bác sỉ lấy làm ngạc nhiên và cho người đến nhà để xem có đúng sự thật không? Sau khi bác sỉ đưa người đến nhà điều tra trở về bác sỉ hỏi bà bí quyết gì mà bà không chết mà trở lại được như thế? Bà nói với bác sỉ Chúa đã chữa bệnh cho tôi.
Khoãng 6 tháng sau, bà D. hết bệnh cancer luôn được, lên cân lại và đi nhà thờ trở lại bình thường. Bà trở lại tánh kiêu ngạo như xưa và không nhìn mặt bà bạn tôi nữa. Bà nói những lời làm bà bạn tôi buồn lắm. Bà nói rằng:” Tôi mới chính là người cầu xin Chúa chữa lành cho tôi và Chúa đã nghe lời tôi cầu xin nên tôi mới hết bệnh. Không có ai cầu xin Chúa chữa lành tôi được. Vì tôi là người được ơn trước mặt Chúa nên tôi xin gì Chúa nghe tôi hết.” Rồi bà vào trong nhà thờ gây xáo trộn trong các tín hữu cho rằng bà là người chết đi sống lại đễ dạy dỗ mọi người trong hội chúng. Ai nấy thấy sự kiêu ngạo của bà cũng lo sợ cho bà. Bà bạn tôi cứ gọi điện thoại hằng ngày than phiền về bà D. với tôi. Tôi nói với bạn tôi hãy giao cho Chúa xét xử, đừng buồn. Hãy cầu nguyện Chúa tha tội cho bà và xin Chúa cứu bà D. ra khõi vòng tay của ma quỉ về tội của bà. Tôi khuyên bà bạn tôi đừng lo nửa, hảy giao phó bà cho Chúa đi. Rồi tôi không còn nghe bạn tôi than phiền chi nữa.
Khoãng 6 tháng sau, bà bạn tôi gọi lại báo tin là bà D. mà tôi và bà đi giúp cầu nguyện hết bệnh cancer gan lúc trước mới qua đời. Tôi hỏi bà chết về bệnh gì? Bà nói không chết bệnh cancer đâu nhưng chết bệnh khác. Tôi hỏi bệnh khác là bệnh gì? Bà trả lời rằng: “ Mấy hôm trước khi bà qua đời bị đau đầu dử dội, một bên chân sưng lên đi không được và bà nằm đó chờ chết. Bà kêu bác sỉ Kaiser nhưng họ không đem bà vào bệnh viện nữa vì họ đã lo cho bà xong một năm về trước là về nhà để chôn cất nên họ không cho nhập viện nửa. Bác sỉ nói có thể bà bị tai biến mạch máu nảo và chân và bà chết vài ngày sau đó. Cô con gái có nhả ý hòi ý kiến bà muốn gọi bà bạn tôi lại để cầu nguyện giúp không? Bà khước từ tất cã không cho ai đến nhà nữa và trước khi chết bà la lớn tiếng đau đớn lắm thấy tội nghiệp.
Thật đây cũng là một bài học chung cho chúng ta. Khi Chúa cho chúng ta làm được một điều gì hay chúng ta nhận được sự chữa lành từ nơi Chúa, chúng ta phải hạ mình xuống, đừng lên mình kiêu ngạo mà trật phần ân điển. Đây cũng là một bài học quí giá cho chính tôi nữa là tôi phải luôn tự mình nhắc nhở rằng CHÚA JESUS MỚI LÀ ĐẤNG CHỮA LÀNH, tôi chỉ là một đầy tớ không xứng đáng để xách giầy cho Ngài. Amen!
_________________________________________
(CÒN TIẾP PHẦN 2)
