CHIẾN SĨ, LỰC SĨ VÀ NÔNG DÂN: PHẦN 2 CHƯƠNG 10

Chương 10

CÓ NIỀM VUI CHO CUỘC ĐUA

Khi chúng ta nói đến sự kỷ luật xác thịt và đãi thân thể nghiêm khắc thì có một số Cơ Đốc Nhân hỏi rằng: “Thế còn sự sống sung mãn mà Chúa Jesus phán là chúng ta sẽ được hưởng là gì? Kỷ luật xác thịt của tôi là điều quá khó. Tôi không muốn trải qua cuộc đời như vậy.

Đó là cách suy nghĩ thiếu hiểu biết về điều mà Chúa sẽ cung cấp cho chúng ta. Mặc dù có sự đau đớn trong xác thịt khi bạn cắt bỏ những điều tham dục, nhưng bạn sẽ có sự vui mừng trong tâm linh, sự bình an trong tâm hồn và sự tươi mới trên con đường mà bạn đang chạy đua.

Trong cuộc đua về thể lực, càng chạy lâu, càng mất sức vì bạn đã mệt. Tuy nhiên, trong cuộc đua Thánh Linh, càng chạy lâu, bạn càng biết Chúa hơn và quen thuộc với đường lối của Ngài hơn. Càng ở trong cuộc đua càng lâu thì bạn càng giống Đức Chúa Trời hơn, và bạn càng ở trong ý chí của Đức Chúa Trời, Bạn thấy rằng bạn sẽ hoàn thành cuộc đua chắc chắn hơn và vui mừng hơn lúc mới bắt đầu.

Có lẽ bạn sẽ nói rằng: “Chức vụ này khó khăn quá. Với tất cả những gì mà tôi đã gặp, thì không có gì ngạc nhiên khi tôi đã đánh mất sự vui mừng”. Không đâu, chức vụ này không khó khăn gì nếu bạn biết sống theo Thánh Linh. Nếu bạn mất sự vui mừng thì đó là dấu hiệu cho thấy bạn đã lìa xa cuộc đua.

Đừng quan tâm đến những thách thức mà bạn đã đối diện. Bạn có thể giữ được niềm vui khi bạn đối diện với những sự thách thức đó bằng quyền năng của Thánh Linh, bằng sự xức dầu và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời.

Đức Chúa Trời muốn bạn có niềm vui để làm những gì Ngài muốn bạn làm. Ngài không muốn bạn buồn, chán nản hoặc nghèo khổ. Hễ khi nào bạn cứ ở trong cuộc đua mà Đức Chúa Trời đã ấn định cho đời sống bạn thì bạn có thể được đầy dẫy sự vui mừng, bình an và mọi nhu cầu của bạn sẽ được thỏa mãn.

Chẳng hạn, dọc theo đường đua của các vận động viên, người ta có những trạm phun nước để họ được đã khát. Những miếng xốp thấm nước cũng được dùng để làm cho vận động viên được mát mẻ.

Dọc theo lộ trình, dân chúng đang theo dõi cuộc đua này, họ đã vỗ tay reo hò: “Chạy mau! Chạy mau! Có thể anh sẽ đoạt giải đấy! Chạy mau đi! Chạy mau đi!”.

Tất cả những điều này đã khích lệ vận động viên và giúp họ cảm thấy sung sức cho đến khi hoàn thành cuộc đua. Nhưng nếu vận động viên chạy sai hướng, anh ta sẽ tự rước thất bại vào thân. Anh ta sẽ không tìm thấy những cột nước làm cho mình được tỉnh táo. Anh ta sẽ không nghe thấy đám đông đang hò hét cổ vũ mình. Khi bạn bỏ cuộc, bạn đã tự làm hại mình. Sự tươi mát và khích lệ mà bạn cần sẽ không có, bởi vì những gì bạn cần chỉ nằm trên lộ trình đua của bạn thôi.

Điều Cần Làm Là Hãy Ở Trong Cuộc Đua Chúa Định Cho Bạn

Bạn sẽ tìm thấy mục đích và phương hướng cho cuộc đua chỉ trong mối quan hệ thông công của bạn với Chúa. Cuộc đua là đời sống của bạn trong Đức Chúa Trời, và sự kêu gọi của bạn trong Đức Chúa Trời. Khi bạn chạy theo cuộc đua đã được chỉ định thì mọi thứ bạn cần sẽ ở trong đường đua đó. Đó chính là quyền năng, sự khích lệ, sức mạnh, sự xức dầu hoặc tài chính – Hễ điều gì bạn cần đều nằm trên đường đua mà Đức Chúa Trời đã chỉ định cho đời sống bạn.

Trong Mathiơ 6, Chúa Jesus đã nói với các môn đồ về sự cung cấp của Cha cho đời sống họ và về sự lo lắng vô ích của họ.

MATHIƠ 6:30-33

30. Một loài hoa dại ngoài đồng, nay còn, mai bị ném vào lò lửa, mà Đức Chúa Trời mặc cho chúng như thế, còn các con không quý hơn để Ngài chu cấp quần áo cho sao, hởi kẻ ít đức tin?

31. Vậy, đừng lo lắng mà hỏi rằng chúng ta sẽ ăn gì, uống gì hay là mặc gì?

32. Vì tất cả những điều này, người ngoại vẫn tìm kiếm và Cha các con ở trên trời biết các con cần tất cả những điều ấy.

33. Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm Nước Đức Chúa Trời và sự công chính của Ngài, rồi Ngài sẽ ban thêm cho các con mọi điều ấy nữa.

Đức Chúa Trời có trách nhiệm cung cấp cho bạn. Trách nhiệm của bạn là làm hài lòng Đức Chúa Trời và đuổi theo kế hoạch của Ngài dành cho bạn. Một số Cơ đốc nhân đã xa lìa cuộc đua vì cớ muốn thỏa mãn nhu cầu của mình bằng một kế hoạch mà họ nghĩ rằng sẽ tốt cho đời sống của họ hơn.

Nếu một người chạy marathon nói rằng: “Tôi khát nước quá. Tốt hơn là tôi nên chạy đến một cửa hiệu để mua nước uống rồi chạy tiếp”, thì sẽ như thế nào? Điều đó chỉ là trò cười thôi. Làm như thế, anh ta không chỉ tự đem mình ra khỏi cuộc đua đã được chỉ định mà còn làm kéo dài cuộc chạy. Nếu vận động viên chạy marathon cứ ở trong cuộc đua thì anh ta sẽ thấy mọi nhu cầu mà mình cần đã được dự bị sẵn trên lộ trình rồi.

Một số Cơ Đốc Nhân đã chạy rất tốt được một lúc nhưng sau đó họ đã bắt đầu quan tâm đến những nhu cầu đời sống của họ. Vì vậy, họ quyết định chạy sau khi có được những điều khác. Thay vì cứ ở trong cuộc đua và tin cậy nơi sự cung cấp của Đức Chúa Trời, thì họ đã tự bỏ cuộc để tự lo liệu cho nhu cầu của mình. Mặc dù họ vẫn tiếp tục chạy, nhưng đã sai hướng. Họ đã tự làm cho mình ngày càng yếu hơn, không nhận được sự tươi mới thuộc linh mà Đức Chúa Trời cung cấp. Họ ngày càng trở nên khô hạn, thất vọng, rã rời cho đến khi họ phải kêu la cùng Đức Chúa Trời trong nỗi tuyệt vọng “sự tươi mới ở đâu? Cơn khát và mệt mọi vì cuộc chạy này”.

Đức Chúa Trời chỉ có thể phán với họ rằng “Khi con không chạy đua theo ta, mà đuổi theo những phần thưởng khác, thì con đã xa lìa cuộc đua. Khi nào con quay lại cuộc đua mà ta đã sắp xếp cho con, và từ bỏ cuộc đua do chính con lập nên, thì con sẽ tìm thấy tất cả sự tươi mới mà con cần, và con sẽ nhận được sự vui mừng của ta. Ta sẽ làm điều đó, vì sự vui mừng của ta là sức mạnh của con”.

Tới Đích Cách Hớn Hở

Một số Cơ Đốc Nhân đã khủng hoảng trong đời sống thuộc linh vì không có nước hay sự khích lệ. Điều đó thật đáng buồn. Nhưng điều đó cũng chưa phải là sự tệ hại nhất. Sự tệ hại nhất là họ không bao giờ tới đích được.

Có lẽ bạn đã thi đấu mà không có nước. Nhưng điều tệ hại là dù bạn thi đấu cách gian khổ và lâu dài nhưng chẳng bao giờ đạt tới đích, là điều Đức Chúa Trời đã kêu gọi bạn thực hiện.

Tôi không muốn bò ngang qua đường đích, le lưỡi ra ngoài và nói: “Ồ, cảm tạ Đức Chúa Trời, mọi việc đã qua rồi! Con không dám nghĩ rằng con sẽ thực hiện được cuộc đua này”. Đó không phải là cách mà tôi muốn băng qua đích.

Tôi muốn kết thúc cuộc đua của mình trong sự vui mừng. Tôi muốn làm đứt dây băng ở điểm đích với khuôn mặt rạng rỡ nụ cười và nói như sứ đồ Phao Lô rằng: “Ta đã đánh trận tốt lành, đã xong cuộc chạy, đã giữ được đức tin. Hiện nay mão triều thiên của sự công bình đã để dành cho ta. Chúa là quan án công bình, sẽ ban mão ấy cho ta trong ngày đó, không những cho ta mà thôi, nhưng cũng cho mọi kẻ yêu mến sự hiện đến của Ngài.” (II Tim 4:7,8).

Khi phải đối diện với những khó khăn làm cho ông xao lãng cuộc đua đã định sẵn, Phao Lô đã nói: “Nhưng tôi chẳng kể sự sống mình làm quí, miễn chạy cho xong cuộc đua tôi và chức vụ tôi đã lãnh nơi Chúa Jesus, để làm chứng về Tin Lành của Đức Chúa Trời.” (Công vụ 20:24).

Trước khi Phao Lô đề cập đến chức vụ của ông, ông đã đề cập đến cuộc đua của mình. Bạn sẽ không thể tìm thấy chức vụ mà Đức Chúa Trời dành cho bạn nếu bạn không ở trong cuộc đua và bước đi trong sự thông công với Ngài. Nhưng hễ khi bạn cứ ở trong cuộc đua thì sự vui mừng của Chúa sẽ làm cho bạn mạnh mẽ và bạn có thể phát hiện và hoàn thành chức vụ của mình. Mọi điều tốt đẹp mà Đức Chúa Trời đã sắp đặt cho đời sống bạn đang chờ đợi bạn trên con đường đua mà Đức Chúa Trời đã định sẵn cho bạn.

Điểm Yếu của Người Lực Sĩ

Mục đích của việc nghiên cứu những đặc điểm của người đấu sức là để ứng dụng sức mạnh của họ vào việc xử lý xác thịt của chúng ta. Người đấu sức có kỷ luật, có định hướng mục đích và xác định phải hoàn tất cuộc đua.

Tuy nhiên, người lực sĩ có khuynh hướng nương cậy nơi sức riêng của mình, thời gian huấn luyện nghiêm khắc làm cho anh ta được trang bị tốt. Kết quả là anh ta rất tự tin nơi chính mình.

Một đời sống có kỷ luật, tiết độ và tự chế rất có ích lợi cho chúng ta khi chạy đua. Tuy nhiên, chúng ta không nên tự tin rằng mình đã đầy đủ. Chúng ta cần Đức Chúa Trời và cần người khác. Sự tương giao với Đức Chúa Trời và con người là điều rất quan trọng để hoàn thành cuộc đua của chúng ta.

Cứ nhắm đến mục tiêu sẽ tạo cho người đấu sức một mục đích rõ ràng. Tuy nhiên, để dành được phần thưởng, người đấu sức phải hết sức cạnh tranh với những người khác. Anh ta cũng đánh giá sự tiến bộ của mình bằng cách so sánh với những vận động viên khác.

Sự cạnh tranh và so đo sẽ đưa đến sự chia rẽ và rối loạn. Trong thân thể Christ, chúng ta không nên có thái độ cạnh tranh khi chạy đua. Trong cuộc đua này, ai hoàn thành đều sẽ được thưởng. Chúng ta không nên tranh cạnh hoặc so đo. Trong cuộc đua của chúng ta, so đo là vô nghĩa bởi vì mỗi người chúng ta có mức độ ân điển khác nhau, với những ân tứ và sự kêu gọi khác nhau.

Do đó, tự sánh mình với người khác thì sẽ tạo ra sự kiêu ngạo hoặc tự ti. Hơn nữa, cách duy nhất mà chúng ta nhận được sự hiểu biết đúng đắn về tiến bộ của mình là hãy tự sánh mình với Lời của Đức Chúa Trời.

Đức Chúa Trời là Đấng xét xử động cơ của lòng chúng ta. Có nhiều người bên ngoài thì có vẻ đã đạt được nhiều nhưng thật ra lại là những người đã ngã về phía sau bởi vì lòng họ không đúng đắn với Đức Chúa Trời. Đối với Đức Chúa Trời tâm tánh quan trọng hơn bề ngoài.

Đức Chúa Trời không kêu gọi bạn phô diễn. Ngài kêu gọi bạn để vâng lời.