CHƯƠNG 6
CÓ MỘT MỤC ĐÍCH ĐỂ BẠN HOÀN THÀNH
Nhiều người đã đọc sách Khải Huyền và nói: “Ngợi khen Đức Chúa Trời, con đã học hết cuốn sách và chúng con sẽ đắc thắng”. Không, Đức Chúa Trời thắng. Bạn có thể thất bại! Vì Đức Chúa Trời sẽ thắng cho đến cuối cùng, không có nghĩa là bạn sẽ thắng đến cuối cùng. Khi bạn chết, bạn sẽ được lên thiên đàng. Điều đó không có nghĩa là bạn đã đắc thắng. Đối với một cơ đốc nhân, còn có nhiều điều phải hoàn thành trên đất này.
Đức Chúa Trời đã chọn bạn với một mục đích. Đức Chúa Trời đã thiết lập số phận cho mỗi cuộc đời chúng ta. Tuy nhiên để hoàn thành số phận không phải chỉ giao phó hết vào tay Đức Chúa Trời thôi đâu. Bạn phải có một phần trong đó.
Những quyết định, lựa chọn mà bạn thực hiện hôm nay, ngày mai hoặc ngày mốt sẽ xác định rõ sự thành công của bạn trong việc hoàn thành kế hoạch của Đức Chúa Trời trên cuộc đời bạn.
Bạn không phải là một con búp bê. Bạn là người nam và người nữ có ý chí tự do để biết lựa chọn việc bước đi theo Thầy. Chúa Jesus phán: “Nếu ai khao khát đi theo ta, phải tự bỏ mình đi, mỗi ngày vác thập tự giá mình mà theo ta. Vì ai muốn cứu sự sống mình thì sẽ mất, còn ai vì cớ ta mất sự sống thì sẽ cứu. Nếu ai được cả thiên hạ mà chính mình phải bị hủy diệt hoặc hư mất thì có ích gì” (Luca 9:23-25).
Bạn phải khao khát Đức Chúa Trời mới bước theo Đức Chúa Trời. Nếu bạn chọn việc bước theo Ngài, bạn phải từ chối chính mình. Chúa Jesus đã phải từ chối chính Ngài. Là một người lính, bạn sẽ không thể bước theo Ngài một cách trọn vẹn nếu bạn không sẵn sàng từ chối chính mình.
Để hoàn thành ý chỉ trọn vẹn của Đức Chúa Trời, Chúa Jesus đã phải chết. Bạn cũng vậy. Không, bạn sẽ không phải bị đóng đinh đâu nhưng những ước muốn xác thịt của bạn phải chết. Bạn phải chết việc làm theo ý riêng, theo cách riêng để bước theo Christ.
Khi người ta nói về sự chết của Chúa Jesus, họ chỉ nói đến sự chết của Ngài trên thập tự. Nhưng sự chết thân thể của Ngài ở Gôgôtha chỉ là kết quả của sự chết bản ngã của Ngài trong vườn Ghếtsêmanê.
Chúa Jesus đã đem ý chí của Ngài đầu phục ý chỉ của Đức Chúa Trời, biết rằng điều đó có nghĩa là Ngài, Đấng không hề phạm tội, đã trở nên tội nhân. Ngài cũng biết rằng Ngài, Đấng đến từ Cha, thì bây giờ đã thật sự xa cách Cha. Đó là lý do tại sao Chúa Jesus phán: “…Dẫu vậy xin ý Cha được chứ không theo ý con” (Luca 22:24). Và lúc ấy Chúa Jesus đã chết thật sự.
Khi chúng ta kể mình, như chế, đóng đinh tham vọng ích kỷ với Christ thì sẽ trở nên sống cho Đức Chúa Trời và Thánh Linh sẽ được tự do hành động qua chúng ta như Ngài đã hành động qua Chúa Jesus lúc còn trên đất này.
CUỘC CHIẾN: THÁI ĐỘ TÂM LINH – KHÔNG PHẢI TÍNH NẾT XÁC THỊT
Đối với chúng ta, cố sống như người lính chỉ bằng cách bắt chước những đặc tính nào đó theo xác thịt là điều rất dại dột. Trận chiến của chúng ta không phải trong xác thịt, và những vũ khí chúng ta dùng cũng không phải thuộc xác thịt. Chiến trường mà chúng ta đang tham chiến là chiến trường thuộc linh.
Cùng ngồi với Christ, chúng ta sẽ đánh trận bằng cách duy trì sự đắc thắng mà Chúa đã đoạt lấy cho chúng ta rồi. Do đó, chúng ta được xem như một người lính theo thái độ của tâm linh chứ không phải theo những đặc điểm của xác thịt.
Nếu chúng ta chỉ bắt chước những tính cách bên ngoài của người lính thì chúng ta sẽ mắc sai lầm khi bắc chước luôn những yếu điểm của người lính.
YẾU ĐIỂM CỦA NGƯỜI CHIẾN SĨ
Chúng ta đã xem xét đến những điểm mạnh của người lính, nhưng người lính cũng có điểm yếu. Không phải lúc nào người lính cũng biết vũ khí của mình hoặc cách sử dụng nó.
Chẳng hạn, một người lính có một khẩu súng 9 ly, và biết nó là cái gì. Nhưng nếu anh ta không biết cách nạp đạn vào thì anh ta gặp rắc rối rồi. Khẩu súng này cần bao nhiêu viên đạn? Nó có nòng tròn hay có ổ đạn trong tay cầm? Bạn chỉ cần kéo cò rồi bắn hay trước hết phải kéo cần súng ra sao? Nếu một người lính không biết cách sử dụng vũ khí của mình thì mặc dù trong tay anh ta có vũ khí, nhưng khi kẻ thù tấn công, anh ta dễ dàng bị tử trận bởi vì anh ta không biết cách sử dụng vũ khí để tự vệ.
Lời của Đức Chúa Trời, Danh Chúa Jesus, Huyết Chúa Jesus, những ân tứ của Thánh Linh, sự cầu nguyện tiếng mới, sự ngợi khen và thờ phượng là những thứ vũ khí quyền năng trong chiến trận của chúng ta, nhưng chúng ta phải biết cách sử dụng nó.
Cách chúng ta sử dụng vũ khí là làm cho vũ khí trở thành một phần trong cách sống của chúng ta. Bạn sẽ chẳng bao giờ trở thành một người lính có hiệu quả nếu bạn chỉ cầm vũ khí lúc bị tấn công thôi. Thật thế, Đức Chúa Trời muốn bạn trở nên một công cụ trong tay của Ngài. Đức Chúa Trời muốn bạn làm thứ vũ khí để duy trì sự đắc thắng của Christ trên vương quốc của sự tối tăm (Êsai 49:1,2).
Một yếu điểm khác của người lính là thường rơi vào sự chỉ trích, phê bình. Người lính đã quen dùng vũ khí để phá vỡ, làm nổ tung, và đánh gục những đợt tấn công và những chiến lược của Satan, đến nỗi nhiều khi trong trận đánh ác liệt, anh ta muốn bắn mọi thứ trong tầm mắt. Khẩu hiệu của anh ta là “LÀM CHO NÓ NỔ TUNG”.
Người lính không phải là những người lịch sự, ăn nói nhẹ nhàng. Nhiều khi, họ cũng hơi thô lỗ. Nếu có ai đó gặp nan đề, thay vì thương xót và nhơn từ với họ thì người lính lại chú ý đến trọng tâm của vấn đề, tức là kẻ thù, và họ đã nổ súng vào ma quỷ. Thật không may, sự nhiệt tình của người lính thường làm cho vết thương thêm nghiêm trọng nếu không nói là đã làm chết (về thuộc linh) người đó với nỗ lực hủy diệt nan đề.
Khi có người gặp nan đề hay sự tranh chiến thì người lại quá gay gắt với họ. Thái độ của người lính là “Tại sao anh lại để cho ma quỷ làm điều đó với anh? Anh đã để cho ma quỷ vào trong đời sống của anh. Anh có trục trặc gì?
Có khi bạn lại nổi tức giận với ai đó bị thương ở chiến trường không? Không. Bạn phải giúp đỡ họ. Nếu có người nằm gục trên đất vì bị thương và chảy máu, chắc là bạn sẽ không đá vào họ rồi nói “Anh ngu quá! Tạo sao lại để cho bị bắn?”.
Chúng ta chẳng bao giờ nghĩ rằng sẽ làm điều đó cho đồng đội của mình ở chiến trường, thế mà chúng ta lại làm điều cho những anh, chị em trong Chúa. Khi họ phạm tội và sa ngã, chúng ta đã bực dọc hỏi: “Anh làm điều đó để làm gì? Tôi tưởng rằng anh cho mình là một cơ đốc nhân chứ? Thế còn chứng cớ của anh thì sao?”.
Thay vì chữa trị cho người bị thương thì chúng ta lại bắn họ. Kẻ thù đã bắn họ rồi chúng ta cũng bắn họ nữa. Tính không nhạy bén này là yếu điểm lớn nhất của người lính. Nhưng người lính có thể khắc phục yếu điểm này bằng cách học tập sức mạnh của người lực sĩ và sự khôn ngoan của người nông dân.
ĐỨC CHÚA TRỜI CÓ MỘT QUÂN ĐỘI
Đức Chúa Trời có một đội quân đang hành quân trên đất.
Bài ca của họ là sự giải cứu.
Trong đôi tay họ có sự chữa lành.
Trong lòng họ có sự vui mừng và sung sướng mãi mãi.
Và tôi được có mặt trong đạo quân này.
“Đức Chúa Trời có một đạo quân”
Tác quyền 1983
Bài thơ của E.Leroy Baker.
Nhiều khi trong các buổi nhóm, chúng ta hát mà không suy nghĩ hoặc lắng nghe lời bài hát. “Đức Chúa Trời có một quân đội” là một bài hát đã vẽ lên một bức tranh hào hùng và thái độ của người lính trong đạo quân của Đức Chúa Trời. Mỗi câu đều nên bật một khía cạnh quan trọng về tư cách người lính.
“Đức Chúa Trời có một đạo quân đang hành quân trên đất”. Đạo quân Đức Chúa Trời là những người nam, người nữ được huấn luyện và kỷ luật. Họ đang cùng nhau hành quân trên đất này với vị chỉ huy của họ.
Họ biết cách giữ vững hàng ngũ, vị trí bằng cách đứng ngay sau người ở trước mặt, để hướng dẫn trực tiếp cho người đang đứng ở sau họ. Đồng thời, họ cũng tiếp tục sát cánh bên nhau để hành quân. Những người nam, người nữ trong đạo quân của Đức Chúa Trời hành quân có sự hướng dẩn và mục đích.
“Bài ca của họ là sự giải cứu. Trong đôi tay họ có sự chữa lành”. Khi người lính hành quân, có khi họ cũng hát nữa. Nhịp điệu của bài hát giúp họ bước đều và lời của bài hát làm cho họ được cảm động về mục đích của họ. Bài hát của họ cũng nói lên được họ là ai, tại sao họ lại sống trên đất này và điều họ quan tâm đến là gì?
Trong quân đội của Đức Chúa Trời, bài ca của chúng ta là bài ca giải cứu. Chúng ta không hành quân với sự phàn nàn, than oán hoặc hỏi rằng tại sao họ phải làm điều này hoặc hỏi phải làm điều kia. Bài hát là một lời tuyên bố dạn dĩ. Chúng ta biết tại sao chúng ta ở đây. Và chúng ta biết vị chỉ huy của chúng ta bảo chúng ta làm gì. Chúng ta là thân thể của Christ. Chúng ta đem sự chữa lành của Ngài đến với các dân tộc. Ngài bào chúng ta hãy rao giảng tin lành giải hòa và đặt tay trên kẻ đau để họ được chữa lành.
“Trong lòng họ có sự sung sướng mãi mãi”. Trong sự hiện diện của Chúa có đầy sự vui mừng (Thi 16:11). Do đó, là những người lính trong quân đội của Đức Chúa Trời chúng ta có một sự bình an và vui mừng sâu thẳm vì chúng ta sống trong sự hiện diện của Ngài.
Sự vui mừng mà chúng ta có thì thế gian này không thể nào ban cho được. Sự vui mừng và sự sung sướng của chúng ta lưu ra các nguồn sự sống – đức tin, tình yêu thương, sự vui mừng và bình an – từ lòng chúng ta tuôn chảy ra. Sự vui mừng của Chúa là sức mạnh liên tục của chúng ta. Do đó ma quỷ không thể nào cướp mất sức mạnh của chúng ta vì nó không thể nào cướp mất sự vui mừng của chúng ta.
“Và tôi được có mặt trong đạo quân này”. Chúng ta đều có mặt trong thân thể Christ. Chúng ta là cánh tay của Ngài trên đất này để bày tỏ và đụng chạm đến quyền năng chữa lành của Đức Chúa Trời. Là những người đồng công trong vương quốc của Đức Chúa Trời. Và vì sự vui mừng của Chúa là sức mạnh liên tục trong lòng của chúng ta nên tôi cũng có phần trong đạo quân đó.
Bài hát này chứa đựng thái độ và tinh thần của một người lính thật sự. Nhưng giữa vòng chúng ta có nhiều người lính quá tự phụ. Sức mạnh của họ đã trở nên yếu đuối và ngọn lửa nhiệt thành trong họ đã tắt ngấm. Thay vì hành quân với bài ca đắc thắng, những người lính vô ý, không hàng ngũ này đã lê bước với một bài hát khác. Với giọng ca rụt rè, họ hát rằng:
Đức Chúa Trời có một đạo quân nào đó trên đất này.
Bài ca của họ là sự giải cứu.
Họ có đôi tay lạnh lẽo, băng giá.
Sự vui mừng vĩnh cữu đã rời khỏi lòng họ.
Và tôi đã có mặt trong đạo quân này.
Những người lính rối loạn này đang hành quân “đâu đó” trên đất này. Thậm chí họ cũng không biết là họ đang ở đâu. Họ đã mất ý thức về mục đích và phương hướng. Họ biết rằng họ là những người lính nhưng họ không biết rằng tại sao họ phải hành quân và họ đang đi về đâu.
Họ đã từng hát bài ca giải cứu nhưng bây giờ họ đang hát bài hát thỏa hiệp và thất bại. Quyền năng của Đức Chúa Trời không còn tuôn chảy qua đời sống họ nữa để họ có thể đặt tay chữa lành kẻ đau. Thay vào đó, họ chỉ có đôi tay giá băng, lạnh lẽo cùng với đời sống yếu đuối, hâm hẩm của họ.
Những người lính này đã không còn kinh nghiệm quyền năng của Đức Chúa Trời quá lâu rồi nên họ cũng đã quên mất cảm giác của sự đắc thắng là gì. Không lạ gì khi thấy sự vui mừng của Chúa không còn có trong lòng họ nửa. Họ không để thì giờ mà ngồi dưới chơn Thầy để lắng nghe giọng nói của Đấng đang hướng dẫn bước chân của họ. Kết quả là họ đã là những người lính yếu đuối, mất tác dụng và không hạnh phúc. Bạn có ở trong đạo quân này không?
HỞI NHỮNG CHIẾN SĨ THẬP TỰ, HÃY TIẾN LÊN!
Khi bạn đã trở thành một cơ đốc nhân, bạn đã trở thành một người lính trong đạo quân của Đức Chúa Trời. Bạn hãy để ý thức này thách thức bạn. Cơ đốc giáo không phải là những hoạt động sáng chúa nhật với quần áo đẹp và những bữa ăn tối bằng gà rán. Cơ đốc giáo là một đời sống với sứ điệp thách thức mọi người hãy sờ vào lòng họ, hạ mình xuống, quỳ xuống để nhìn nhận rằng họ là tội nhân và đang cần một Cứu Chúa.
Không có tôn giáo nào cung cấp một cứu Chúa cho con người cả. Không có tôn giáo nào bảo người ta rằng hằng ngày phải vác thập tự giá và sống thành thật dù phải chết. Không có tôn giáo nào tuyên bố rằng không có sự đổ huyết của Đức Chúa Jesus Christ, Chiên con của Đức Chúa Trời thì con người sẽ hư mất và việc lành của họ chỉ là giẻ rách trước mặt của Đức Chúa Trời.
Trải qua các thời đại, những người nam, người nữ đã chịu chết để rao giảng phúc âm này. Còn ngày hôm nay, chúng ta cảm thấy khó chịu khi nói đến chiến trận thuộc linh, và cho rằng phải sống như người lính là một điều cực đoan. Tôi cho rằng những chỗ ngồi có lót nệm của chúng ta đã ru ngủ chúng ta rồi.
Tôi xin chia sẻ với bạn 4 câu của bài Thánh ca cổ mà trong thời đó được xem là quá khích:
Tinh binh Jesus tiến lên, xung phong vào trận tiến.
Cờ thập tự Chúa Jesus, phát lãnh đạo binh thiêng.
Kìa, Đại tướng Christ trước ta, thêm can đảm ta tiến.
Nhứt tâm nhìn xem lá cờ – Quyết xông pha trận tiền.
Như tinh binh anh dũng kia, ta nay Hội Thánh Christ.
Rập chơn noi dấu thánh xưa, thẳng tiến cùng nhau đi
Trong ta chỉ hiệp nhứt thân, yêu thương lẫn tâm chí
Đức tin, cậy trông tín điều, thảy chung nhau một lòng
Xưa nay bao phen bể dâu, trên muôn ngàn đế quốc
Mà hội thánh jesus christ, vẫn vững nghìn thu suốt
Địa ngục dẫu gầm thét vang, không sao thắng hội thánh
Biết bao lời tuyên hứa vàng. Chúa yêu ta trọn thành
Ôi muôn dân mau tiến mau, tham gia đoàn tranh đấu
Đồng thanh ta hát với nhau, khúc khải hoàn hòa tấu
Tôn vinh chúc tụng tán dương, Vua Jesus vạn tuế
Chúng ta cùng thiên sứ thường hát khúc hoan lạc hề
Xông lên tinh binh Jesus – Đi như xông trận tuyến
Cờ thập giá luôn phất cao – Quyết tiến ta trận tiền
(Do Sabine Baring – Gold và Arthiers Sullivan viết)
Bây giờ không phải là lúc uể oải, tự mãn. Thế gian này đang chết dần và đi vào địa ngục. Hội Thánh của Chúa Jesus là một đội quân mạnh mẽ. Bây giờ là lúc các chiến sĩ thập tự phải tiến lên.
Bạn và tôi đã quên lãng quá nhiều. Bây giờ là lúc cho bạn tiến lên như một chiến sĩ. Hãy rao giảng phúc âm! Giải phóng những người phu tù được tự do! Hãy chiếm đất mới cho Nước của Đức Chúa Trời!
Bạn là một người lính trong đạo quân của Đức Chúa Trời. Hãy tiến lên.
CÒN TIẾP
