CHIẾN SĨ-LỰC SĨ-NÔNG DÂN: PHẦN I

PHẦN I: CHIẾN SĨ NGƯỜI LÀM VIỆC VÌ MỘT CHÍNH NGHĨA RÕ RÀNG

Chương 1

THÁI ĐỘ NGƯỜI CHIẾN SĨ

II TIMÔTHÊ 2:1-7

1. Vậy, con ta ơi, con hãy nhờ ân sủng của Đức Cơ Đốc Giê-su làm cho mình mạnh mẽ.

2. Những điều con đã nghe ta dạy trước nhiều nhân chứng, hãy truyền cho những người trung tín, có khả năng huấn luyện người khác.

3. Hãy dự phần chịu đựng gian khổ như một người lính giỏi của Đức Chúa Giê-su.

4. Không ai nhập ngũ rồi lại còn vướng víu với đời sống dân sự nữa, chỉ lo làm hài lòng người chiêu mộ mình.

5. Cũng thế, lực sĩ nào tranh tài, phải tranh tài đúng thể lệ mới được thưởng mão hoa chiến thắng.

6. Người nông phu làm ruộng khó nhọc thì phải được hưởng hoa lợi trước nhất.

7. Hãy suy nghiệm lời ta nói, vì Chúa sẽ ban cho con trí sáng suốt hiểu thấu mọi sự.

Trải qua nhiều năm, chúng ta đã nghe và đọc nhiều về chiến trận thuộc linh. Là những người rao giảng, chúng ta đã nhấn mạnh rằng tất cả con cái Chúa đều là những người lính trong đạo quân của Chúa, và thật đúng như vậy. Tuy nhiên, trong lá thư của Phao Lô gửi Timôthê, ông đã nêu ra ba loại người làm gương mẫu cho chúng ta noi theo và phải sống như vậy. Đó là người chiến sĩ, lực sĩ và nông dân.

Phao Lô nói rõ là chúng ta làm người chiến sĩ thôi thì chưa đủ, hoặc là lực sĩ thì cũng chưa đủ. Chúng ta còn phải sống như người nông dân nữa.

Người chiến sĩ, lực sĩ, và nông dân đều có những đặc tính riêng biệt, có điểm mạnh và điểm yếu khác nhau. Điểm mạnh của người này sẽ bù đắp cho điểm yếu của hai người kia. Đức Chúa Trời đã vẽ ra cho chúng ta ba hình ảnh minh họa sống động để khiến chúng ta dễ dàng hiểu được Ngài muốn chúng ta sống như thế nào.

Trong II Timôthê 4:7, Phao Lô nói rằng: “Ta đã đánh trận tốt lành, đã xong sự chạy, đã giữ được đức tin”. Trong câu này, Phao Lô đã cho chúng ta thấy, là một “người lính”, ông “đã đánh trận tốt lành”, là một “lực sĩ”, ông “đã xong sự chạy”, và là “một người nông dân”, ông “đã giữ được đức tin” nơi Chúa.

Đặc tính và phẩm chất của người lính, người lực sĩ và người nông dân có liên quan trực tiếp đến linh, hồn và thân thể của một con người. Khi chúng ta nghiên cứu nhân cách của ba loại người này, chúng ta sẽ học biết cách để hành động trên Lời Đức Chúa Trời và vâng lời Thánh Linh của Đức Chúa Trời.

Người chiến sĩ, lực sĩ và nông dân đã bày tỏ cách mà Đức Chúa Trời muốn chúng ta xử lý với thế gian, xác thịt, ma quỷ và tâm trí chúng ta.

Trong cuốn sách này, tôi chọn người lính làm một gương mẫu về cách đối phó với hồn của các bạn. Đó chính là lý trí, ý chí và tình cảm của bạn. Bạn bước theo xác thịt hay bước theo Thánh Linh, sẽ xác định tính cách loại người của bạn là gì. Chăm về xác thịt sẽ sanh ra sự chết và sự hủy diệt nhưng chăm về Thánh linh, sẽ sinh ra sự sống và bình an. (Rôma 8:6).

Tất cả những ảnh hưởng bên ngoài xảy đến hoặc là để làm mạnh mẽ và củng cố tâm linh của chúng ta, hoặc là để tranh chiến và làm suy yếu phần tâm linh của chúng ta. Tâm linh của bạn phải được kỷ luật qua sự rèn luyện để phát triển tánh tự kiềm chế, bởi vì chính trong phần tâm linh là nơi bạn đưa ra những quyết định hầu cho xác thịt của bạn nhận được kỷ luật.

Cũng như người lính phải được kỷ luật tuân theo mệnh lệnh và vâng phục cấp trên thì chúng ta cũng phải kỷ luật xác thịt mình được vâng theo tiếng nói của tâm linh chúng ta.

Thái Độ Người Chiến Sĩ

Thái độ là cách hành động, suy nghĩ hay cảm nhận. Thái độ của một người là tính khí của người đó. Thái độ của người lính định rõ khả năng vâng theo mệnh lệnh cũng như khả năng chịu đựng cuộc chiến cho đến khi giành được thắng lợi. Khi những người lính của Chúa Jesus Christ mặc lấy sự can đảm và mạnh mẽ thì những đặc tính của thái độ chúng ta sẽ là sự vui mừng và bình an.

Thái độ của một người lính giỏi là không sợ hãi, bối rối hay nghi ngờ. Những thái độ trên cho thấy một người lính không biết làm gì hay tuân phục ai. Tuy nhiên, chúng ta đoan chắc về sự chiến thắng của chúng ta và tận hiến cho chính nghĩa của chúng ta , vì biết rằng chúng ta chiến trận từ vị trí đắc thắng, vị trí đồng ngồi với Đấng Christ.

Do đó, sự vui mừng, sự bình an cùng với sự can đảm của chúng ta có được qua sự hiểu biết về công tác đã hoàn tất của Đấng Christ trên thập tự giá. Chúng ta phải biết rằng cuộc chiến của chúng ta chỉ là duy trì sự đắc thắng mà Đấng Christ đã giành lấy rồi và nhìn thấy sự đắc thắng đó được thể hiện trong đời sống chúng ta và đời sống người khác.

Là những chiến sĩ của Đức Chúa Trời, mục tiêu của chúng ta phải đặt trên Ngài, trên Lời Ngài và trên Thánh linh của Ngài. Điều nhấn mạnh chủ yếu của chúng ta ấy là phải bước trong sự giao thông với Đức Chúa Trời, hành động trên Lời Đức Chúa Trời và biết vâng phục Đức Thánh linh. Khi chúng ta làm được những điều này, chúng ta sẽ xua đuổi được những công việc của sự tối tăm. Một khi đã mặc áo giáp sáng láng, chúng ta mới đứng vững chống lại mọi sự tấn công từ kẻ thù.

Hãy Cảnh Tỉnh

Cảnh tỉnh về ảnh hưởng và quyền lực của ma quỷ, và biết cách ứng phó khi nó tấn công, song đồng thời cũng không bị ám ảnh bởi ma quỷ. Một mặt bạn không thể đi lòng vòng để tìm kiếm ma quỷ dưới những tảng đá hay sau những gốc cây, nhưng mặt khác bạn cũng sợ phải đối phó với một sự tấn công của kẻ thù khi bạn gặp phải. Bỏ qua sự tấn công của kẻ thù, cho rằng nó không có, điều đó không phải là đức tin. Đó là thái độ khinh suất và dại dột.

Là một người lính, chúng ta cần phải chăm chú, lưu tâm và có tâm trí tỉnh táo. Có lẽ bạn đang bước đi trong sự đắc thắng, hưởng được sự đắc thắng của bạn trong Christ, nhưng có vô số người không hưởngï điều đó. Có nhiều người đã bị sự sợ hãi và sự áp chế trói buộc, và tâm tư của họ đã bị thần của thế gian này làm cho mù lòa. Cần có người công bố lẽ thật rằng Đấng Christ đã buông tha cho họ được tự do và sau đó phải dạy họ cách duy trì sự tự do đó trong đời sống. Người đó chính là bạn.

Bạn Hiện ở Trong Quân Đội Của Đức Chúa Trời

Sinh hoạt trong quân đội rất khác với sinh hoạt dân sự. Mặc dù tôi chưa hề ở trong quân đội nhưng ba tôi đã phục vụ trong không quân suốt 24 năm. Trong suốt 13 năm đầu của cuộc đời, tôi được nuôi dưỡng trong những căn cứ không quân ở khắp thế giới.

Trong quân ngũ, người lính rất hiểu ý nghĩa của uy quyền, sự tuân lệnh và kỷ luật. Uy quyền, sự tuân lệnh và kỷ luật trở thành nếp sống của người lính. Khi một người lính nhận được mệnh lệnh, nếu anh ta là một người lính tốt, anh ra sẽ làm ngay điều mà người ta bảo, cho dù anh ta không muốn làm điều đó.

Khi một viên tướng bảo một trung sĩ làm một nhiệm vụ nào đó thì người lính không thể nói “Ồ, thưa chỉ huy, tôi nghĩ là hôm nay tôi không có thì giờ làm điều đó”, hoặc “Thưa chỉ huy, có lẽ ngày mai tôi sẽ làm điều đó”. Không, viên trung sĩ phải nói “Tuân lịnh”. Tại sao vậy? Bởi vì trong quân đội có cấp bậc, uy quyền và mệnh lệnh. Là một người lính, bạn phải phục tùng uy quyền vì cớ bạn đang chịu sự điều khiển.

Những người lính được gọi là “G.I”, có nghĩa là “thuộc về chính phủ”. Nếu bạn là một “G.I.”, thì bạn ăn gì, mặc gì, sống ở đâu đều tùy thuộc vào chính phủ. Khi đề cập đến việc nghỉ hưu hoặc mãn hạn quân dịch thì phòng tổ chức trong quân đội gọi đó là “giải ngũ”. Trong khi bạn còn tại ngũ, bạn phải chấp nhận sự thật không đổi này: Bạn thuộc về người khác. Bạn đang ở dưới quyền cấp chỉ huy của bạn.

Bạn Thuộc Về Người Khác!

Là một người lính của Đức Chúa Trời, bạn cũng được gọi là một G.I. ; “Một công cụ của Đức Chúa Trời!” và có một chân lý quan trọng hơn mà bạn phải hiểu, không được quên. Chân lý này tác động và điều khiển mọi thái độ và hành động trong mọi lĩnh vực của đời sống bạn. Chân lý đó là: Bạn là công cụ của Đức Chúa Trời, do đó, bạn không còn thuộc về chính mình nữa. Bạn thuộc về người khác.

I Côrinhtô 6:19-20 chép rằng: “Anh chị em không biết rằng thân thể mình là đến thờ của Đức Thánh Linh đang ở trong anh chị em, là Đấng anh chị em đã nhận từ Đức Chúa Trời sao? Anh chị em cũng không còn thuộc về chính mình nữa. Vì anh chị em đã được mua bằng một giá rất cao. Vậy hãy lấy thân thể mình mà tôn vinh Đức Chúa Trời”.

Trong quân ngũ, bạn đã mất quyền độc lập về chính đời sống mình. Bạn phải ý thức và vâng lời một cách kính cẩn người có quyền trên bạn. Trong quân đội của Đức Chúa Trời, bạn không có quyền nói: “Lạy Đức Thánh Linh, con không muốn làm điều đó mà con sẽ làm điều này”. Bạn đã thuộc về Đức Chúa Trời.

Đức Chúa Trời đã trả giá cho bạn bằng chính huyết của Con Ngài. Không những Đức Chúa Trời đã “mua” mà Ngài còn cung cấp cho bạn tất cả những gì bạn cần. Mọi ân tứ và sự kêu gọi trên đời sống bạn đều đến từ Đức Chúa Trời. Bạn không có quyền lựa chọn sự kêu gọi của mình cũng như không có quyền lựa chọn thứ bậc và chức vụ trong công việc Chúa. Đức Chúa Trời quyết định điều đó.

Do đó, vì bạn là tài sản đã được chuộc, được Đức Chúa Trời kêu gọi để làm vinh hiển danh của Ngài, bạn phải hoàn thành sự kêu gọi của Đức Chúa Trời trên đời sống bạn bằng cách đầu phục để vâng theo Đức Chúa Trời.

Trong thân thể của Christ, chúng ta thường nghe nói về sự đầu phục và uy quyền. Nhưng khi Đức Thánh Linh bảo chúng ta rằng “Ta muốn con làm điều này” thì chúng ta đáp “Có lẽ ngày mai con sẽ làm”. Khi Thánh Linh phán “Thứ bảy này, ta muốn con đi…” thì chúng ta đáp: “Thứ bảy à? Nhưng lạy Chúa, thứ bảy này con sẽ đi biển với bạn con!”. Đó không phải là cách đáp lời của một người lính giỏi.

Trong quân đội, ước muốn và sở thích cá nhân của bạn không quan trọng. Họ không hỏi thử bạn có thích màu xanh lá cây không. Họ không cần phải xem thử bạn thích kiểu tóc gì. Và họ cũng không cần phải biết bạn thích loại giày nào. Khi người ta bảo bạn phải làm gì, đi đâu, mặc gì thì người ta chỉ muốn bạn phải vâng lời.

Trong quân đội, khi một lệnh được ban ra, thì người lính phải đứng nghiêm và nói “Tuân lịnh”. Nhưng trong Thân Thể của Christ, nhiều Cơ Đốc Nhân cố gạt qua một bên những gì mà Thánh Linh ra lệnh cho họ. Nhiều khi chúng ta còn cố làm cho Ngài thay đổi ý định để dễ dàng cho chúng ta hơn.

Vâng Theo Kỷ Luật

Trong quân đội thì người lính phải biết vâng lời ngay tức khắc. Nhưng thường thì sự vâng lời Thánh Linh của chúng ta dựa trên sự có lợi cho chúng ta hơn là sự đầu phục Ngài. Chúng ta thiếu kỷ luật.

Tôi thường nghe nhiều Cơ Đốc Nhân phàn nàn về đời sống thuộc linh của họ trở nên khô hạn. Họ cảm biết sự trống rỗng trong đời sống họ, nhưng họ lại không sẵn lòng làm những gì cần thiết để bước vào trong sự đầy đủ về những điều Đức Chúa Trời dành cho họ. Vấn đề nằm ở chỗ là họ thiếu tính kỷ luật.

Kỷ luật không phải là mục tiêu mà con người nhắm tới, nhưng không có kỷ luật thì không đạt được mục tiêu nào cả.

Tự điển định nghĩa kỷ luật là một sự rèn luyện nhằm phát triển tính tiết độ và tính hiệu quả. Đó là một sự kiểm soát nghiêm ngặt để duy trì sự vâng lời. Kỷ luật rất cần thiết trong lĩnh vực tư tưởng và cảm xúc, vì đây là nơi định rõ hành động và thái độ của chúng ta.

Một môn đồ là đệ tử có kỷ luật. Do đó, một môn đồ của Đức Chúa Jesus là người để cho Lời Đức Chúa Trời và Thánh Linh Đức Chúa Trời rèn luyện cách sống của mình. Bạn phải xác định rằng bạn sẽ phải trả giá để áp dụng Lời Đức Chúa Trời và vâng phục Thánh Linh của Đức Chúa Trời trong mọi lĩnh vực của đời sống bạn.

Lẽ thật mà bạn biết là lẽ thật làm cho bạn được tự do. Và không có cách nào để thực sự biết được lẽ thật trừ khi bạn cứ ở trong lẽ thật. Và bạn không thể nào cứ ở trong lẽ thật – nghe và làm theo lẽ thật mà lại không có kỷ luật.

Nếu bạn không phát triển được thái độ kỷ luật của một người lính nhằm vâng phục bất cứ điều gì Đức Chúa Trời ra lịnh cho bạn thì bạn sẽ sống một cuộc đời thất bại, và chẳng bao giờ bước vào trong ý chỉ trọn vẹn của Đức Chúa Trời dành cho cuộc đời bạn.

Một trong những phẩm hạnh cốt yếu của người chiến sĩ là sự kỷ luật.

Làm Hài Lòng Người Chiêu Mộ

Kỷ luật của quân đội là sự bắt buộc, trái lại trong khi kỷ luật của Cơ Đốc Giáo lại là sự lựa chọn. Chúng ta phải quyết định để trở nên người có kỷ luật trong tâm linh, tâm hồn và thân thể để làm đẹp lòng Đấng mà chúng ta được kêu gọi để phục vụ.

Trong Luca 9:23, Chúa Jesus phán “Nếu ai muốn theo Ta, phải từ bỏ chính mình, hằng ngày vác thập tự giá mình và theo Ta”. Vác thập tự giá và trở nên người theo Chúa có kỷ luật là điều mà bạn phải quyết định hằng ngày. Và đó là quyết định được thúc đẩy bởi tình yêu của bạn dành cho Chúa Jesus Christ.

“Không ai nhập ngũ rồi lại còn vướng víu với đời sống dân sự nữa, chỉ lo làm hài lòng người chiêu mộ mình.” (II Tim 2:4). Bạn có thể nói: “Từ từ một chút! Tôi đâu có được chiêu mộ đâu”. Bạn có đấy. Khi bạn tái sanh là bạn đã được chiêu mộ vào trong quân đội của Chúa. Khi bạn gia nhập vào Thân Thể của Christ thì bạn đã trở thành một người lính. Có thể bạn chưa phải là một người lính giỏi hoặc có lẽ là một người lính nhiều nan đề nhưng dù sao bạn cũng đã là một người lính.

Người Lính Không Nhận Lời Đề Nghị Mà Nhận Mệnh Lệnh!

Trong Cựu ước, Đức Chúa Trời không ban cho dân sự của Ngài 10 điều đề nghị nhưng Ngài ban cho họ 10 điều răn. Trong Tân ước, Chúa Jesus không nói: “Ta đề nghị với các ngươi như thế này. Nếu các ngươi cảm thấy thích, và nếu các ngươi có thời gian thì xin các ngươi hãy nghĩ đến việc thương yêu lẫn nhau, còn nếu các ngươi không thể yêu nhau được thì ít ra cũng phải cố mến nhau chứ?”.

Không, Chúa Jesus phán “Bây giờ Ta truyền cho các con một điều răn mới: ‘Các con hãy yêu thương nhau. Ta đã yêu thương các con thể nào các con cũng hãy yêu nhau thể ấy.” (Giăng 13:34). Chúa Jesus không đề nghị rằng chúng ta phải yêu nhau, Ngài cho chúng ta một mệnh lệnh là phải yêu thương lẫn nhau và Ngài mong muốn chúng ta phải vâng lời.

Nhiều Người Đang Chờ Bạn Vâng Phục

Cách đây vài năm, tôi có gửi một trong những đoàn mục sư của chúng tôi đi hướng dẫn những chiến dịch bố đạo ở quần đảo Philippine. Sau nhiều tuần chiến dịch và những giờ làm việc mệt nhọc, vào buổi tối trước khi đoàn truyền giáo trở về, Thánh Linh của Đức Chúa Trời đã giục giã tôi mạnh mẽ. Ngài phán rằng tối mai chúng tôi phải đến một căn cứ quân sự để tổ chức một chiến dịch rao giảng Phúc Âm.

Ngày hôm đó, khi đoàn truyền giáo trở về, tôi bảo họ: “Tối mai, chúng ta sẽ tổ chức một chiến dịch giảng Phúc Âm ở căn cứ quân đội đó.” Họ nói: “Anh Paul à, chúng ta không thể đi được. Sau nhiều tuần ra đi và giảng dạy, chúng ta đã mệt mỏi quá rồi. Nước độc đã làm chúng tôi ngã bệnh. Chúng tôi muốn thăm vợ con và gia đình. Chúng tôi không thể đi được.” Tôi nói với họ: “Tôi không yêu cầu quí vị – Tôi đang bảo với quý vị – Đức Thánh Linh không yêu cầu tôi – Ngài bảo tôi phải đi.”

Không phải là tôi láo xược quá, cũng không phải là tôi muốn làm chủ đoàn truyền giáo này. Nhưng tôi đã nhận một mạng lệnh rõ ràng và trực tiếp từ Chúa. Do đó, là người phục tùng mệnh lệnh, tôi phải phát lệnh của Ngài ra.

Tối hôm sau, chúng tôi đi đến căn cứ quân sự đó, và chiếu bộ phim “Chúa Jesus”. Gần cuối bộ phim, trong cảnh Chúa Jesus đang bị treo trên thập tự, tôi bảo họ cho cảnh đó đứng lại trên màn hình.

Với hình ảnh Chúa Jesus đang bị treo, bị đánh đập và đổ huyết trên thập tự trước mặt họ, tôi đã bước lên bục trước màn hình và nói “Chính các bạn đã làm những điều này cho Ngài”.

Sự sợ hãi cố bao phủ tôi. Tôi nghĩ “những người lính sẽ bắn tôi.”

Nhưng tôi vẫn nói tiếp “Vì sao Ngài bị treo lên đó? Vì sao Ngài bị đóng đinh? Vì sao Ngài đổ huyết? Ngài đã bị những điều ấy vì cớ bạn, vì Ngài yêu các bạn.”

Sự cáo trách tội lỗi đã lan khắp cử tọa. Những người lính bước lên phía trước mang trong người đầy súng ống và vũ khí. Họ quỳ xuống, cầu nguyện khẩn thiết để ăn năn với Đức Chúa Trời và chúng tôi dẫn họ đến với Chúa.

Một tuần sau, tôi nhận được cú điện thoại nói rằng có một cuộc phục kích ở tỉnh Banga. Quân đội đã gửi hai xe nhà binh chờ đầy lính tiến vào khu phục kích mà không biết là bị mắc bẫy. Hai mươi ba người lính đã bị chết. Tất cả những người lính đó đã dự buổi nhóm của chúng tôi vào tuần trước.

Tại buổi giảng Phúc Âm hôm đó, tôi nói với những người lính ấy rằng: “Các bạn không biết mình sẽ sống bao lâu nữa.” Thánh Linh của Đức Chúa Trời không nói với tôi rằng họ sẽ chết nhưng tôi cảm thấy một sự thúc giục trong lòng. Người ta cho rằng những người lính Philippine này đã chết, nhưng tôi biết rằng khi tôi gặp họ ở thiên đàng, họ sẽ chạy đến và nói với tôi rằng: “Anh Paul à, cảm ơn anh. Vì anh đã vâng lời Chúa nên chúng tôi mới có mặt ở đây được.”

Bạn có thể nào tưởng tượng được nỗi vui mừng của đoàn truyền giáo chúng tôi vì đã vâng Lời Chúa và tổ chức buổi truyền giảng ở căn cứ quân sự đó mặc dù rất mệt mỏi không? Khi Đức Chúa Trời bảo bạn làm một điều gì đó. HÃY VÂNG LỜI NGÀI! Nếu chúng tôi không vâng lời Ngài để đi đến căn cứ quân sự đó thì linh hồn của hai mươi ba người lính đó sẽ xuống địa ngục, và huyết của họ sẽ đòi ở nơi tay của chúng tôi! Bạn không biết được rằng sự vâng lời của bạn sẽ thực hiện điều gì đó trong đời sống của người khác.

Đừng Chiến Đấu Với Con Người

Bạn là người lính, nhưng bạn đang đánh trận với ai? Trong Ê-phê-sô 6:12 có nói: “Vì chúng ta chiến đấu không phải chống với loài người, nhưng chống với những giới thống trị, những uy quyền và những bậc quyền thế của thế giới tối tăm cùng những thần linh gian ác trên các tầng trời”.

Sứ đồ Phao Lô đang muốn nói với chúng ta điều gì? Ông muốn chúng ta hiểu rằng con người không phải là kẻ thù của chúng ta – kẻ thù chính là Satan. Nhưng nếu bạn hướng sự chú ý vào những hành động của con người, bạn sẽ đánh trận với con người.

Ma quỷ sẽ dấy lên những tình huống để tạo ra sự xung đột, khiến bạn hướng mục tiêu đánh trận của bạn vào con người. Một khi bạn đã trật mục tiêu, thì những giác quan thuộc linh của bạn trở nên lu mờ và mối thông công thông suốt của bạn bị ngẽn lại. Và khi mục tiêu đã sai lầm, bạn sẽ không giải quyết vấn đề một cách có hiệu quả được. Ma quỷ làm cho bạn lệch hướng, thay vì xử lý nguồn gốc thật sự của vấn đề, bạn lại tìm cách đối phó với con người.

Có thể nào bạn lại có xung đột, cay đắng, giận dữ, ganh tỵ, hay không tha thứ với chiếc xe, cái nhà hay con chó của bạn không? Không. Chỉ khi bạn đối phó với con người, mới làm cho những thái độ như thế chẳng bao giờ xuất hiện. Vậy giải pháp cho vấn đề là gì? Bạn có nên trốn chạy không? Không! Bạn cần phải thay đổi mục tiêu.

Ma quỷ muốn lừa dối bạn vào lối suy nghĩ cho rằng con người ta là vấn đề của bạn. Bạn hãy nhớ rằng: Bạn đánh trận không phải với con người nhưng bạn đánh trận với các chủ quyền và các thế lực.

Khi bạn nghĩ rằng con người (như cha mẹ, anh em, họ hàng, giám đốc hay người hàng xóm) là nan đề của bạn thì bạn đã mở cửa để bị tổn thương.

Khi có định kiến rằng con người là nan đề của bạn, thì bạn trở nên phẫn uất, cay đắng, khó thân thiện và khó nhận khuyên bảo. Và rồi những điều này lại đem đến sự đố kỵ và xung đột. Gia cơ 3:16 chép rằng: “Nơi nào có ganh ghét, tranh cạnh thì chỉ có rối loạn và đủ mọi hành động bất lương.” Đã bao nhiêu lần chúng ta đã đi đến một tình trạng lộn xộn mà nếu chúng ta biết giải quyết nguồn gốc của vấn đề là ma quỷ chứ không phải là con người, thì đã tránh được những vụ lộn xộn đó? Cảm tạ Đức Chúa Trời vì thương xót của Ngài.

Bởi nhiễm thói quen theo tự nhiên là đánh trận với con người nên chúng ta làm giảm khả năng để giải quyết hiệu quả trong nhiều tình huống. Không hiểu biết về cách hành động của Satan khiến chúng ta đánh trận với xác thịt. Những vấn đề thường xuyên trong đời sống của chúng ta sẽ chẳng bao giờ thay đổi cho đến khi nào chúng ta giải quyết những điều đó trong Thánh Linh. Đối phó với những vấn đề của chúng ta không có nghĩa là chúng ta phải luôn luôn giáp mặt với những gì thấy được. Sự thật, nhiều khi những việc làm hiệu quả nhất của chúng ta nằm đằng sau sự cầu nguyện.

Ma Quỷ Là Kẻ Thù Của Bạn!

Trong II Côrinhtô 2:11, Phao Lô cho chúng ta biết rằng ma quỷ sẽ thắng chúng ta nếu chúng ta thiếu hiểu biết về những quỷ mưu của nó. Ma quỷ sẽ lợi dụng sự dại dột của chúng ta, vì nó không có quyền giáp mặt công khai với chúng ta. Nó biết chúng ta là ai: Là những con trai và con gái của Đức Chúa Trời.

Do đó, ma quỷ đến với chúng ta bằng sự ngụy trang, núp sau sự dụ dỗ và giả dối. Ma quỷ dùng sự sợ hãi để đánh trận và đối nghịch lại chúng ta. Nó sẽ không tấn công trực diện với chúng ta, vì khi chúng ta biết rằng đó chính là ma quỷ thì chúng ta sẽ quở trách nó và nó phải trốn chạy.

Gia cơ 4:7 chép rằng: “Vậy hãy đầu phục Đức Chúa Trời nhưng chống lại quỷ vương thì nó sẽ trốn xa anh chị em”. Tuy nhiên, nếu không nhận thấy ma quỷ là nguồn gốc sự xung đột của chúng ta, thì chúng ta sẽ không chống trả hoặc quở trách nó và nó sẽ được tự do tiếp tục công việc và thắng hơn chúng ta.

I Phierơ 5:8,9 chép: “Hãy tự chủ [nghiêm túc, nghiêm trang] và tỉnh thức [canh chừng hoặc cảnh giác với sự nguy hiểm và rắc rối]. Kẻ thù của anh chị em là ma quỷ như sư tử rống đang rình rập chung quanh để tìm xem người nào nó có thể ăn nuốt được. Hãy chống cự nó, đứng vững trong đức tin, vì biết rằng anh chị em khác cũng đang gặp cùng sự khổ nạn trong thế gian”.

Chúng ta không có lý do gì để sợ hãi cả. Chúng ta đã được đồng ngồi với Christ ở các nơi trên trời, VƯỢT TRÊN tất cả mọi chủ quyền và thế lực (Êphêsô 1:21; 2:6). Do đó, chúng ta không phải đánh trận để giành chiến thắng. Chúng ta đang ở trong một trận chiến đức tin với TƯ THẾ ĐẮC THẮNG nhằm duy trì sự đắc thắng đã thuộc về chúng ta qua Christ Jesus .

Đây chính là nền tảng cho sự can đảm của tôi. Tôi đã được đồng ngồi với Christ ở các nơi trên trời. Tôi đã có được một chỗ ngồi an toàn ngay bên cạnh Vua của tôi, Chúa của tôi, Đấng chăn giữ tôi. Một lần nọ, tôi thấy một tấm nhãn hiệu dán sau xe mà tôi rất thích. Nó diễn tả thái độ của tôi một cách chính xác. Đó là câu “Đức Giêhôva là Đấng chăn giữ tôi – Không có nan đề nào cả !”.

Là những người lính của Đức Chúa Jesus Christ, chúng ta phải tiết độ, tự chế, thức canh và bước đi trong đức tin. Satan có chiến lược để hủy diệt, chúng ta nhưng chúng ta không phải sợ nó. Chúa Jesus đã tước khí giới của ma quỷ rồi và nộp nó ra tỏ tường giữa thiên hạ (Côlôse 2:15).

Trong thế giới tối tăm, Chúa Jesus đã công khai đánh bại Satan trước các đạo quân của nó. Do đó Satan không có quyền trên chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta không thể sống như thể là ma quỷ không thực hữu.

Nếu chúng ta không phải đối diện và bị thách thức bởi một kẻ thù có thật thì tại sao có đến hai lần trong Êphêsô 6:11 và câu 13, Phao Lô bảo chúng ta hãy mặc lấy mọi khí giáp của Đức Chúa Trời? Khí giáp của Đức Chúa Trời sẽ che chở và bảo vệ những yếu điểm của chúng ta. Lời Đức Chúa Trời bảo chúng ta rằng ai sinh bởi Đức Chúa Trời thì tự giữ lấy mình, và ma quỷ chẳng làm hại người ấy được (I Giăng 5:18).

Nếu bạn được bao phủ trong Christ và mặc lấy khí giáp của Đức Chúa Trời thì kẻ thù sẽ không hơn bạn được. Nhưng bạn phải tự giữ lấy mình. Đó là trách nhiệm của bạn. Không ai làm điều đó cho bạn.

CÒN TIẾP