BÀI LÀM CHỨNG CỦA MỤC SƯ ABRAHAM YAKUBU:

BÀI LÀM CHỨNG CỦA MỤC SƯ ABRAHAM YAKUBU:

(SÁCH “DO NOT GLORY YET”= “ĐỪNG VINH QUANG” )

Đây là một trong những lời chứng gây chấn động thế giới với câu chuyện thử thách đâm thủng con tim của nhiều người đã được tiết lộ bởi Mục sư Abraham Yakubu từ bang Kogi, người đến từ một nhóm Hồi giáo; và sau đó trở thành một Cơ Đốc Nhân và có được ân sủng của Đức Chúa Trời khi nhìn thấy cõi trời.

Điều mặc khải thiêng liêng này của Mục sư Abraham Yakubu có tựa đề; “DO NOT GLORY YET “có nghĩa đơn giản là; trong nhiệm vụ sốt sắng của bạn trong việc phục vụ Đức Chúa Trời để được vào nước thiên đàng Hãy ĐỪNG VINH QUANG bởi vì ma quỷ đã không từ bỏ hy vọng đeo đuổi bạn.

Ma quỷ vẫn tin rằng bạn có thể rơi xuống từ ngọn núi cao của sự thánh thiện và công bình. Khi bạn đọc lời chứng này; Bạn hãy nhớ cầu nguyện sau đó để ân sủng đặc biệt không bao giờ bỏ lỡ vinh quang thiên đàng của bạn cho đến cuối cùng trên nước thiên đàng. Bây giờ bạn có thể tưởng tượng số người chết mỗi ngày không? Trên thiên đàng, không có ngày cũng không có đêm. Phản ánh điều này khi nhìn lại thế giới của chúng ta – một ngày có nghĩa là buổi sáng và buổi tối. Trên thiên đàng, vào một ngày trời rất tốt, chỉ có năm người có thể lên Thiên đàng; đôi khi ba, hai hoặc thậm chí một người! Đôi khi không có ai cả .

Nhưng ở phía bên kia của hỏa ngục, vô số đoàn quân trong đó giống như cát trên bờ biển. Là một tín đồ, có một lúc bạn được cứu và mọi tội lỗi của bạn đã được tha thứ hoàn toàn. Sau khi bạn được cứu, tất cả những tội lỗi bạn đã phạm phải và không ăn năn về chúng trước khi bạn chết, tất cả sẽ xuất hiện trên màn hình tivi Truyền hình 2 Peter 1: 10   Vậy, hỡi anh em, hãy chú ý cho chắc chắn về sự Chúa kêu gọi và chọn lựa mình. Làm điều đó anh em sẽ không hề vấp ngã; Daniel 5: 27 Tê-ken là: Vua đã bị cân trên cái cân, và thấy kém thiếu.

Tuy nhiên, một số người tự do trong Chúa Giê-su để cơ hội cho xác thịt hành động và sa ngã, (Ga-la-ti 5:13 ), quên đi, hoặc là bỏ bê công việc Chúa 2 Cô-rinh-tô 7: 1; Hê-bơ-rơ 12: 14. Đó là lý do tại sao một số người được tái sinh sẽ bị bỏ lên cân, được cân nhắc cuộc sống của họ sau khi được tái sinh và sẽ được tìm thấy còn thiếu (Daniel 5:27) .

————————————————– ————————————————– ———————

CHƯƠNG 1: LỜI GIỚI THIỆU:

Một tiết lộ về kinh nghiệm cái chết của Mục sư Abraham Yakubu .

Tôi sinh ra trong một gia đình Hồi giáo ở Iheima, bang Kogi, Nigeria. Tên tôi là Iliasu và tên của cha tôi (họ) là Yakubu. Anh em tôi là Karim và Lamidi. Tôi biết rằng nhiều bạn đã làm việc của Chúa trước khi tôi được sinh ra. Ngay cả khi chúng ta nói về việc trở thành một nhà truyền giáo hoặc mục sư, nhiều người trong số các bạn đã là những người truyền giáo hoặc mục sư từ lâu trước khi mẹ tôi sinh ra tôi.

Sáng nay, chính Chúa đã nói với tôi và nói rõ ràng là “ Abraham, khoan ăn mừng nhé”. Thông điệp tôi nghe được từ Chúa đã chạm sâu vào trái tim tôi. Chính trong thông điệp này từ Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ nói về sáng nay (hoặc bất cứ lúc nào trong ngày mà bạn đang đọc tin này) khi tôi nói với bạn: một mục sư của Đức Chúa Trời đã phục vụ Đức Chúa Trời trong một thời gian dài; bạn, người vừa mới bắt đầu trong chức vụ với Chúa; và bạn, người thậm chí có thể chưa được sinh lại (tái sanh) một lần nữa và vô tư sống cuộc sống của chính bạn mà không có Đức Chúa Trời. Chúa đang nói rằng chúng ta không nên vinh quang.

Rằng trong công việc Chúa này, chúng ta chưa nên nói, “tôi là người có thẩm quyền”, “tôi là ai đó”, hay “tôi đã đến đó “; ngoại trừ chúng ta thấy sự kết thúc của công việc. Nó không chỉ là để hoàn thành công việc, mà là để hoàn thành tốt vấn đề đó. Đó là khi chủ sở hữu của công việc đưa chúng ta đến bên cạnh Ngài và chúng ta thả thanh kiếm của mình xuống bằng đầu gối trước Chúa Giêsu. Sau đó, bây giờ chúng ta có thể thể trình bày sự vinh quang của mình và nói rằng:” Hãy ca ngợi Chúa!” Xin đọc trong Kinh Thánh những câu sau đây: 1 Cô-rinh-tô 9:15 – 17; 24 -27; Phi-líp 3:10; 2 Ti-mô-thê 4: 1 – 8, và Lu-ca 13:22.

Hầu hết sự nhấn mạnh của chúng tôi sẽ tập trung vào những đoạn này, vì vậy đừng quên những gì Chúa đã nói với tôi, “Áp-ra-ham, hãy khoan tổ chức lễ ăn mừng.” Nhiệm vụ trên tay chúng tôi là một sứ mệnh với sự trung thành và trung thực tuyệt đối, và là một công việc mà phải được thực hiện với sự sợ hãi. Đó là một nhiệm vụ với kỳ vọng cao rằng vào cuối ngày, chủ sở hữu sẽ chào chúng tôi và nói, Hỡi đầy tớ ngay lành trung tín kia, được lắm; ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ lập ngươi coi sóc nhiều; hãy đến hưởng sự vui mừng của chúa ngươi. (Matthew 25:21 ). Tôi cầu nguyện nhân danh Chúa Giê-xu rằng cuối cùng chúng ta không phải khổ sở trong ngày cuối cùng của chúng ta. Khi bạn làm mục sư, đừng làm điều đó vì bất kỳ điều gì khác hơn là trung thành và trung thực với người đã gọi chúng tôi.

Tôi đã xác định rằng bất cứ điều gì sẽ xảy ra, tôi sẽ làm cho Chúa hạnh phúc vì Ngài đã chọn và gửi tôi đi làm công việc của Ngài. Bất cứ điều gì trái ngược với điều này sẽ là xấu. Tôi sẽ muốn nói điều gì đó rất đáng tiếc; rằng ai đó đã rời khỏi vị trí của Đức Chúa Trời đặt mình nơi đó. (Đức Chúa Trời tạo ra tất cả đàn ông và phụ nữ, vì vậy chúng ta đều là sản phẩm của Thiên đàng) và Ngài đưa chúng ta đến thế giới này; và cuối cùng đã ở đi đến vị trí của Lucifer. Điều này là không may! Thậm chí còn đáng tiếc nhất khi gọi một người như vậy là Cơ đốc nhân, người đã làm chứng về sự tái sinh vào lúc nào đó; và vào cuối ngày, anh ta không thể trở về với Đức Chúa Trời mà anh ta đã thú nhận là Cứu Chúa và Chúa của mình. Thật là đáng tiếc!

————————————————– ————————————————– ———————

CHƯƠNG 2:

Cha nói với tôi, về Áp-ra-ham, hãy khoan ăn mừng. Một ngày tất cả chúng ta đã đến thế giới này và một ngày tất cả chúng ta sẽ rời khỏi thế giới này. Mọi người đều có quyền được chết và không có cách nào thoát khỏi cái chết là không thể tránh khỏi. Tôi sẽ chết, mọi người phải chết vào một ngày nào đó và cái chết này mà chúng ta đang nói đến có thể đến bất cứ lúc nào. Cái chết gặp tôi trong một chiếc xe; nó có thể gặp bạn trong nhà, trên tàu hoặc máy bay. Không có nơi nào mà sự chết không có thể xảy ra.

Tôi sẽ muốn chia sẻ với bạn những gì đã xảy ra với tôi. Điều đầu tiên bạn nên biết là tôi đã có được lòng thương xót và nhận được ân sủng từ Chúa. Vì vậy, nhiều người của Chúa và nhiều mục sư của Chúa đã rời bỏ Chúa và không trở về với Ngài. Nhưng Ngài ban cho tôi ân sủng và một số người khác như Bro. Sambo, Moses, Sis. Cecilia, người đã rời khỏi thế giới này và được Chúa cho phép nhìn thấy rất nhiều điều trên Thiên đường và địa ngục, và sau đó được đưa trở lại thế giới này.

Một người đàn ông của Chúa kêu gọi tôi đi đến buổi nhóm phục hưng và tôi đã đi. Có người đàn ông của Đức Chúa Trời, người đã tham dự cuộc phục hưng này với tôi – Mục sư JFG Ikupemei và Đức Chúa Trời đã làm việc kỳ diệu trong cuộc phục hưng này. Nhưng khi tôi quay về nhà, tâm trí tôi đang nói: “Hãy chuẩn bị, bạn sẽ chết.” Nhưng tôi đã nói, “Hởi con quỷ đó đang nói chuyện với ta, Chúa của ta quở trách ngươi. Ta sẽ không chết mà còn sống, để ca ngợi danh Chúa.” Nhưng tôi đã nghe trả lời lại rằng: “Áp-ra-ham, đây không phải là tiếng nói của quỷ, Ta là Đấng duy nhất, Đấng tạo ra con. Chiếc xe này con đi lên đó sẽ liên quan đến một vụ tai nạn ô tô và con sẽ chết. Do đó, hãy chuẩn bị để gặp Chúa của con. Các bạn trong Chúa của tôi ơi, tôi đã nhận được lòng thương xót. Một điểm cầu nguyện đã xuất hiện trong tâm trí tôi và đây là cách nó diễn ra (tôi chưa bao giờ cầu nguyện như thế trước đây trong đời):

Trong danh Chúa Giê-su, mọi tội lỗi của bà tôi, những tội lỗi mà họ đã sanh ra tôi và tất cả những tội lỗi tôi đã phạm từ ngày tôi được sinh ra cho đến tận lúc này, điều đó sẽ khiến tôi rời khỏi thế giới này mà không lên Thiên đàng, Chúa Giê-su ơi, hãy rửa con bằng Máu của Chúa Giê-su và tha thứ cho mọi tội lỗi của con.

Đó là cách tôi tiếp tục cầu nguyện. Ngay khi chúng tôi rời khỏi vị trí của Gur-Maharaji trên đường cao tốc (Lagos – Ibadan), chiếc lốp của chiếc xe phát nổ. Bạn trong Chúa ơi, không phải tôi đang ngủ, chiếc xe lộn nhào và sau đó xuất hiện như thể đó là bình minh. Tôi nhìn sang phía bên kia, tôi thấy một vài chiếc xe phát sáng dọc đường. Các phương tiện đi đến Lagos đều ngừng lại. Khi chiếc xe đầu tiên lộn nhào và rớt xuống, nó đã hạ cánh bên cạnh tôi, do đó ảnh hưởng đến lưng và tủy sống của tôi. Tôi nghe thấy một tiếng động từ lưng và có một cây sắt ở phía trước ấn vào ngực tôi, và tôi bị kẹp vào ở giữa.

Tôi đang rên rỉ vì đau đớn và khóc, Xin hãy đến và giúp tôi; làm ơn, hãy đến và bế tôi đi thôi. Mặc dù tôi đang khóc để được giúp đỡ, mọi người không nghe thấy tôi. Xin hãy nghe điều này; bây giờ bạn vẫn có cơ hội nói chuyện. Bây giờ bạn vẫn có thể kêu cầu Chúa, bạn vẫn có thể sửa đổi cách của mình và bạn vẫn có thể cầu xin Chúa hôm nay. Nhưng một thời gian sắp tới, khi bạn sẽ nói chuyện với những người đứng bên cạnh bạn, và họ sẽ không bao giờ nghe thấy bạn.

Sau đó, tôi đã giải phóng được bản thân và cây sắt đang ép tôi. Đó là cách tôi ra khỏi xe. Tôi thấy một số người ngồi xuống và họ đang tắm cho những người đó bằng nước. Tôi không bao giờ biết rằng có máu trên người tôi và tôi đã nói với ai đó rằng không có gì xảy ra với tôi;

Nhưng anh ấy bảo tôi hãy kiên nhẫn, tôi nói lại, tôi không có gì sai với tôi, và để bạn yên tâm rằng không có gì sai với tôi, hãy để tôi bước vài bước và bước đi. nhận ra tôi đang có tâm trạng chạy và tôi bắt đầu chạy, ai đó hét lên, Hãy giữ lấy anh ta và đừng để anh ta ngã. Một người nào đó đã gặp tôi, giữ chặt tôi và đặt tôi xuống. Tôi cảm thấy rất khát nước và la hét, Xin hãy giúp tôi, tôi đang khát, xin hãy giúp tôi, tôi đang khát.

Và một người Samari tốt bụng đã mang một ít nước cho tôi uống nhưng một người khác đã phản đối, nói rằng Đừng đừng cho anh ta uống nước, vì nếu anh ta uống nước, anh ta chắc chắn sẽ chết. Bạn trong Chúa ơi, tôi bị cơn khát nước ngày hôm đó là vì mất máu nhiều. Đừng quên Đấng Cứu Rỗi đã nói trên thập tự giá, rằng Ngài đang khát. Khát khao của Chúa Jesus Christ là tất cả chúng ta ngồi ở đây và tất cả các linh hồn trên thế giới, chúng ta nên làm thế nào trong hành trình của chúng ta trên trái đất này, để chúng ta không kết thúc cuộc hành trình của mình trong thế giới hiện đại và kết thúc trong hỏa ngục.

Sau đó tôi nghe nói rằng một người đàn ông và vợ của anh ta (cả hai đều là bác sĩ y khoa) đang đến từ Ilorin và Thánh Linh của Chúa đã nói chuyện với anh ta, nói rằng Một trong những người hầu việc của Ta đang ở trong chiếc xe đó, hãy nhanh chóng đưa anh ta đến bệnh viện trước khi anh ấy chết. Anh ấy là người đưa tôi đến bệnh viện, anh ấy cũng đã trả các hóa đơn y tế của tôi và tôi chưa bao giờ biết anh ấy trước đây.

Lời cầu nguyện của tôi là, một trong những ngày này, vì tôi sẽ làm chứng như thế này, rằng anh ấy sẽ ra khỏi hội chúng Vào thời điểm này, đây là kết thúc của một phần câu chuyện cuộc đời tôi, và tôi cầu nguyện rằng tất cả các bạn sẽ không có lý do gì đến Bệnh viện năm nay; và đối với những bạn là bác sĩ y khoa, tôi cầu nguyện cho bạn sẽ thành công.

CHƯƠNG 3: LỜI MẶC KHẢI:

Bây giờ, hãy đưa tâm trí của chúng tôi trở lại bệnh viện. Chúng ta hãy tưởng tượng ai đó trên một chiếc giường có bốn bánh xe, được đặt nhỏ giọt nước biển vào người và điều duy nhất anh ta có thể làm là khóc “Giúp đỡ! Cứu giúp!! Cứu giúp”!!! Họ mang thức ăn cho anh bữa sáng và anh không thể ăn. Ăn trưa cũng không được, anh không thể ăn nó; bữa tối cũng vậy. Tôi có thể tưởng tượng một bác sĩ hoặc y tá đến và tiến hành kiểm tra trên bệnh nhân, ngay cả khi họ biết bệnh nhân sẽ chết (vì đó là trong đạo đức nghề nghiệp của họ),

Họ sẽ nói với người gia đình là:” không vấn đề gì, anh ấy sẽ ổn thôi. Hãy cầu nguyện.” Bây giờ hãy tưởng tượng rằng bác sĩ đã ra đi, các y tá cũng đã ra đi và bây giờ là thời gian để một người như vậy đến nhà vĩnh cửu của anh ta. Thật tốt khi luôn luôn nghĩ về sự chết. Xin đừng giận tôi, vì cái chết là không ai có thể tránh khỏi. Đây là một chủ đề mà chúng ta không nghĩ đến mỗi ngày.

Khi đến lúc anh ấy đi (và thường thì đây là điều xảy ra), anh ấy sẽ tiếp tục thở mạnh, và lúc đó gia đình sẽ bị xáo trộn và sẽ chạy xung quanh, gọi bác sĩ, y tá và bất cứ ai có thể hồi sinh anh ta. Và từ khi thở mạnh, anh đã trút hơi thở cuối cùng và đó là tất cả. Ngay lúc đó, linh hồn anh sẽ từ bỏ thân xác.

Con người thật sẽ bay ra khỏi cơ thể trần trụi, và chúng ta sẽ trở về trong trần trụi. Ngày hôm đó, anh sẽ để lại hạt bụi gọi là trần trụi, anh sẽ muốn chạm vào bác sĩ, nhưng bác sĩ không thể cảm nhận được anh nữa. Anh ta sẽ tự hỏi mình, có chuyện gì với tôi vậy? Một lúc nào đó, khi nhận ra, anh ta sẽ tự hỏi mình, tôi có chết không?

Anh ta sẽ tự nhấc mình lên xuống, và sau đó ném mình qua tường. Bạn thấy đấy, chỉ có cơ thể xác thịt bạn không thể xuyên qua một bức tường, nhưng con người thật của bạn sẽ khuếch tán qua bức tường với tốc độ rất cao, một tốc độ không thể kiểm soát! Và đột nhiên anh sẽ thấy mình trên cát trắng với những viên đá granit nhỏ. Bạn trong Chúa ơi, nơi này tôi đang nói đến, không có đồi cũng không có núi, không có nước cũng không có cây – đó chỉ là một vùng đất bằng phẳng trống rỗng.

Và linh hồn sẽ lang thang và tự hỏi mình rằng:” Tôi đang ở đâu? Tôi đang làm gì ở đây? Một số người sẽ đến từ rất xa và họ sẽ tiếp cận dần dần; và trái tim anh sẽ gặp khó khăn. Sau đó, một người nào đó sẽ chạm vào lưng anh ta và anh ta sẽ hỏi người đó, Hãy làm ơn, tôi đang ở đâu? Thiên thần sẽ nói với anh ta, con trai của con người, bạn đã chết; bạn đã bỏ lại cơ thể của bạn Bây giờ hãy nhìn sang bên này. Khi bạn nhìn sang bên kia, nó cũng không có điểm cuối. Bạn nhìn vào sau lưng, cánh đồng không có hồi kết.

Kinh thánh nói rằng Chúa là hình bóng của bạn trong bàn tay phải của bạn. Hãy nghe tôi, trong thế giới này, cái bóng của bạn không bao giờ có ý nghĩa gì với bạn; hoặc bạn đã bao giờ nghĩ về cái bóng của bạn? Cái bóng không có ý nghĩa gì với bạn. Đó là lý do tại sao vào ngày cuối cùng bạn cũng sẽ không có ý nghĩa gì với cái bóng của bạn. Và khi bạn nhìn vào cái bóng của bạn và hỏi:” Xin vui lòng, bạn là ai?

Câu trả lời sẽ là, Có Có tôi là bóng của bạn và tôi đã ở bên bạn suốt cuộc đời. Nếu bạn tình cờ là một kẻ sa ngã hoặc một tội nhân chưa bao giờ ăn năn trước đó, thì bóng tối sẽ vặn tay lại và chọc thủng ngón tay cái của bạn, sau đó chèn một ổ khóa và khóa cả hai tay của bạn bằng ổ khóa. Sau khi còng tay bạn, cái bóng sẽ tóm lấy bạn và nói, Cuộc hành trình đã bắt đầu. Hai người họ sẽ nhấc bạn lên và bắt đầu một cuộc đua với tốc độ cao.

SỰ SA NGÃ (BACKSLIDING)

Là một Cơ đốc nhân, tôi đã sa ngã năm lần: Tôi bị sa ngã hai lần khi tôi đang làm việc trong văn phòng và ba lần trong lúc làm Mục sư. Cũng có thể là bạn có thể đã bị trượt ngã trước đó. Một mục sư đang đánh vợ, ông không bị suy sụp hay sao? Ông tham và lấy tiền của Giáo hội hay tiền người ngoài, có phải ông đã không bị sa ngã sao? Nếu bạn bị té ngã bằng mọi cách, Chúa đang kêu gọi bạn trở về nhà. Ngài bảo con cái Israel hãy trở về với Ngài:

Hỡi con cái bội nghịch, hãy trở lại! Ta sẽ chữa sự bội nghịch cho. Các ngươi nói rằng: Nầy, chúng tôi về cùng Ngài, vì Ngài là Giê-hô-va Ðức Chúa Trời chúng tôi.(Giê-rê mi 3:22)Vậy thì làm sao mà dân sự Giê-ru-sa-lem nầy cứ mài miệt trong sự bội nghịch đời đời? Chúng nó khăng khăng giữ điều gian trá, chẳng chịu trở lại. (Giê-rê-mi 8: 5)

CÁC LOẠI SA NGÃ CỦA CƠ ĐỐC NHÂN:

1-Kiểu sa ngã đầu tiên là khi một cá nhân như vậy đã bị trượt té trong phần tâm linh trong tim mình và không ai biết điều đó . Bạn có thể đã té ngã trong lòng và vẫn đang rao giảng và tiến hành truyền giáo. Lòng kẻ nào lìa xa Ðức Chúa Trời sẽ được no nê sự kết quả của mình; Còn người lành nhờ chính mình mà được thỏa nguyện. ( Châm ngôn 14:14).

2-Kiểu sa ngã thứ hai là khi có bằng chứng vật lý đáng rỏ rệt. Đó là tình huống khi bạn từng là một chiến binh cầu nguyện và là một người rất mạnh mẽ của Chúa, đến nỗi khi bạn quỳ xuống cầu nguyện, bạn có thể cầu nguyện từ sáng đến tối trước khi đứng dậy. Nhưng bây giờ, lần duy nhất bạn cầu nguyện là khi bạn ở trong Nhà thờ và buổi cầu nguyện hàng đầu, hoặc buổi cầu nguyện được dẫn dắt bởi người khác. Nếu bạn phạt mình ở vị trí đó, bạn đã bị giật lùi. Một Cơ Đốc Nhân hoặc một người đàn ông của Đức Chúa Trời, người bước vào một chiếc xe hơi và không còn có thể thuyết giảng phúc âm; một Cơ Đốc Nhân hay một người đàn ông của Đức Chúa Trời không còn có thể thực hiện việc truyền giáo cá nhân, anh ta đã không bị suy sụp hay sao? Một khi tôi đang ở trong một chiếc xe đi đến Lokoja, tôi không giảng mà chỉ nghe một tin nhắn. Nhưng tôi nghe nói, “Áp-ra-ham, bây giờ bạn là một người đàn ông to lớn vì bạn không còn có thể đứng ra giảng đạo.” Ngay lập tức, tôi đứng dậy và bắt đầu rao giảng, không biết rằng có một người đàn ông trong chiếc xe đó sắp tự tử bởi vì những gì anh đã trải qua trong cuộc đời. Nếu một Cơ đốc nhân hoặc một mục sư của Đức Chúa Trời đã trở nên quá lớn đến nỗi anh ta không còn có thể thực hiện việc truyền giáo cá nhân nữa, thì người đó đã là một kẻ chống đối. Khi cá nhân như vậy đã đọc Kinh thánh rất tốt trước đây, nhưng bây giờ anh ta không còn muốn đọc Kinh thánh nữa. Bất cứ khi nào anh ta cố gắng đọc, anh ta sẽ ngủ ngay; đó là một dấu hiệu của sự sa ngã tâm linh. Người đó có sống đủ mọi cách trong Giáo hội và thậm chí sẽ không có ai sửa dạy họ được hết. Anh ta hoặc cô ta sẽ sống một cuộc sống không trung thực và vô đạo đức.

3-Loại sa ngã thứ ba là, người đó đã dừng lại một cách đúng đắn và ngoan cố ngừng đi đến Nhà thờ và cố tình bắt bẻ sự tập hợp của hội thánh .

Trong danh Chúa Giê-su, tôi cầu nguyện cho tất cả những người sống sót, rằng Đức Chúa Trời đã khiến tôi trở lại sau khi bị sa ngã cũng sẽ giúp bạn trở về với Ngài trong Danh của Chúa Giêsu!

(Còn tiếp Chương 4)

Advertisement